Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê
Chương 1463: Trợ lý gật đầu


Trợ lý do dự: “Ngài làm gì vậy! Bây giờ người mà bà Chu hận nhất, có lẽ chính là ngài.”

“Tôi biết! Nhưng không ai chê tiền đâu, cứ đưa đi.”

Trợ lý gật đầu.

Chờ cửa đóng lại, Hoắc Tây đi đến trước sảnh, quay người bắn bi-a.

“Trương Sùng Quang, cậu còn chưa đi sao?”

Trương Sùng Quang cởi áo khoác, đi đến bên cạnh hỏi cô: “Bình thường cậu vẫn bạo lực thế sao?”

Hoắc Tây cười: “Người như Tổng Giám đốc Chu thì nên như vậy.”

Hai viên bi vào lỗ.

Cô đứng thẳng người, vổ khuôn mặt đẹp trai của cậu: “Không phải tôi vẫn dịu dàng với cậu sao?”

Trương Sùng Quang bắt được tay của cô, ép cô ấy ngồi lên bàn, chính mình lại tiến về phía trước kẹp cơ thể cô, cúi đầu khàn giọng nói: “Cậu dịu dàng với tôi lúc nào? Tôi chỉ làm cậu một chút thôi mà cậu sắp bứt hết tóc tôi ra rồi.”

Hoắc Tây cười khẽ.

“Sao vậy, Tổng Giám đốc Trương vẫn còn dư vị sao?”

“Một lần hai lần, cậu cũng không cần xem là thật! ở chỗ này của tôi không có việc gì hết, cậu đi đi, hợp đồng cậu có thể gửi cho tôi, tôi sẽ suy nghĩthêm một chút.”

Truong Sùng Quang muốn ăn bữa trưa với cô.

Hoắc Tây không cần suy nghĩ từ chối luôn: “Mấy hôm nay tôi giảm cân.”

Trương Sùng Quang không tin.

Hoắc Tây gầy, nhưng dáng người của cô cũng không phải có được nhờ ăn ít cơm, chắc hẳn cô có vận động vừa phải nên mới bảo trì được dáng người tốt như vậy. Tối hôm ấy cậu đã sờ qua, tốt đến mức nào cậu cũng biết.

Hoắc Tây không quan tâm cậu tin hay không.

Nếu cậu không đi, cô trực tiếp gọi đường điện thoại nội bộ đế thư ký đến đuối người.

Điện thoại vừa hạ xuống.

Trương Sùng Quang liền đi ra đóng cửa phòng làm việc lại, sau tiếng răng rắc, cửa đã khóa.

Hoắc Tây nhìn cậu.

Trương Sùng Quang quay lại, nói nhỏ: “Hoắc Táy, chờ công ty của tôi đã đi vào quỹ đạo, tôi sẽ đến Tây Á làm việc.”

Hoắc Tây ngước mắt nhìn cậu.

Mắt của cô hơi ướt át, nếu không nhìn cấn thận sẽ không thấy.

Nhưng lời cô nói ra vẫn khó nghe như vậy: “Mới lạ thật đấy, nhớ đến việc kế thừa sản nghiệp gia đình rồi sao! Lương tâm trỗi dậy hay sao, cũng được, nếu cậu đồng ý nhận lấy nó thì để bố tôi chuyển hết cổ phần sang cho cậu đi.”

Trương Sùng Quang chăm chú nhìn cô.

Hoắc Tây không nhường.

Một lát sau, Trương Sùng Quang thấp giọng nói: “Tôi xem như đó là của hồi môn của cậu! Không cần chuyển cổ phấn, tôi làm việc cho cậu, làm miễn phí.”

Hoắc Tây nhảy xuống bàn bi-a.

Cô xoay người tiếp tục bắn bi-a, tư thế ngắm bắn cực kỳ đẹp.

Trương Sùng Quang sát sau lưng cô, chỉ cần cậu muốn, hơi vươn tay ra là có thể ôm cô vào trong ngực.

Thỏa mãn cảm giác.

Cậu biết, Hoắc Tây cũng thích cậu chạm vào cô.

Nhưng cậu không làm vậy, cậu muốn Hoắc Tây đáp lại, không chỉ là hưởng thụ, cậu cũng muốn cô đối xử như vậy với cậu. Cậu nhớ cô ngồi trên bụng cậu, dùng ánh mắt không ai sánh được nhìn cậu, sau đó kiểm soát cậu và tất cả dục vọng của cậu.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1464: Hoắc Tây kêu lên đau đớn


Hoắc Tây kêu lên đau đớn.

Cô ngấng đầu nhìn người đàn ông phía trên, cô thấy cậu điên rồi, chính cô cũng hơi điên rồi.

Cơ thể như không phải của mình nữa.

Cô ôm cổ cậu, lắc lư, hôn cậu: “Kỹ thuật tốt như vậy, cậu từng luyện trên bao nhiêu người đó?”

Trương Sùng Quang không nói gì.

Vào lúc như thế này cậu vẫn nhịn được, kiên trì chỉ để cô thoải mái thôi.

Cậu gục bên cổ của cô, dụ cô mở miệng.

“Cậu nói đi, cậu có thích hay không?”

Hoắc Tây rất thích, cô cầm khuôn mặt tuấn tú của cậu, thấp giọng nói: “Vào phòng nghỉ đi.”

Trương Sùng Quang ôm lấy cô, vừa hôn vừa ôm cô vào phòng nghỉ, đóng cửa ‘âm một tiếng.

Có lẽ cậu muốn thể hiện tốt hơn.

Cậu rất dùng tâm, dùng sức muốn lấy lòng cô.

Hoắc Tây có thể cảm nhận được, cô không thèm để ý, ôm cố cậu hôn cậu.

Ngoài cửa, thư ký gõ cửa.

Nhưng nam nữ đang động tình không thế nghe thấy, thế giới của bọn họ chỉ còn có nhau, nhiệt tình mạnh mẽ chiếm lấy đối phương, chỉ muốn đem đối phương xé nát.

Như vậy… Sẽ không tốn thương nhau nữa.

Trời yên biển lặng.

Hoắc Tây mặc áo sơ mi, lặng lẽ tựa đầu vào giường ngơ ngấn.

Trương Sùng Quang cũng đứng lên, dựa vào cạnh cô, yên lặng rút ra một điếu thuốc lá.

Một lúc sau, cậu nghiêng đầu hỏi cô: “Cậu hối hận rồi à?”

Hoắc Tây cười nhạt: “Hối hận cái gì! Nam nữ làm tình, tôi cũng có thiệt đâu!:

Dáng vẻ không thèm quan tâm của cô,

Làm cậu rất buồn bực.

Hoắc Tây xuống giường để đi rửa mặt.

Trương Sùng Quang nắm chặt tay cô, không thả cô đi: “Cậu nghĩ sao?”

Hoắc Tây vỗ khuôn mặt đẹp trai của cậu: “Nghĩ gì? ở phía trên còn có thể nghĩ gì được nữa! Trương Sùng Quang, cậu có thế đi rồi.”

Cậu rất tức giận.

Cậu hỏi lại cô: “Cậu xem tôi như bạn tình rồi hả?”

Hoắc Tây cũng không phủ nhận: “Nếu cậu muốn thì cũng được!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1465: Bọn họ đã kết thúc từ lâu rồi


Hoắc Tây dựa vào tủ, cười khẽ: “Đi từ từ không tiễn!”

Trương Sùng Quang liếc nhìn cô một cái, mắt sâu thẳm.

Chờ cậu rời đi, Hoắc Tây rửa mặt ra ngoài văn phòng, hôm nay cô thật sự không có tâm trạng ăn uống.

Mỗi lần Trương Sùng Quang xuất hiện, cô đều nói với chính mình,

Bọn họ đã kết thúc từ lâu rồi.

Lý trí của cô kháng cự cậu, nhưng thân thể của cô thì không, nếu không cô cũng sẽ không làm hai lần với cậu.

Cô cũng thừa nhận, làm chuyện kia với cậu thật sự rất thoải mái, cô cũng không biết là do Trương Sùng Quang hiểu phụ nữ hay cậu hiểu rõ cô, mỗi lần đều có thể dễ dàng làm cô sung sướng.

Hoắc Tây xoa mặt. Không thể có lần sau

nữa.

Dù hương vị của cơ thể Trương Sùng Quang khá tốt, cô cũng không thế trầm mê nữa.

Tiếp tục như vậy cũng không phải giải pháp.

Đàn ông và phụ nữ chính là ngủ ra tình cảm, cô thật sự không muốn ăn xong rồi tự làm mình buồn nôn.

Đang suy nghĩ thì thư kí đi vào, trong tay cầm theo một cái hộp cơm.

Hoắc Tây tựa lưng vào ghế ngồi.

“Không phải tôi đã nói là trưa nay tôi không ăn cơm sao?”

Thư ký cấn thận rụt rè nói: “Là Tống Giám đốc Trương cho người mang đến, nói là… Nói là để luật sư Hoắc bồi bổ cơ thể.”

Bình thường Hoắc Tây cũng mặt dày.

Hôm nay cô và Trương Sùng Quang vừa ở trong phòng nghỉ đi ra, thư ký nhỏ ở ngoài chắc chắn đã đoán được.

Lúc đầu chuyện đã qua rồi.

Trương Sùng Quang còn đưa cái này tới, cố ý làm cô buồn nôn đúng không!

Cô mở ra, bên trong là hai loại rau xào, còn có một phần canh nấm tuyết.

Hợp để phụ nữ bồi bổ.

Cô chợt nhớ đến tên cầm thú Trương Sùng Quang, vừa rồi lúc làm chuyện kia với cô vẫn nói những lời không biết xấu hổ bên tai cô, mặt cô nóng lên, cơ bản là không muốn ăn.

Hoắc Tây phất tay: “Được rồi, cô đi ra đi.”

Thư ký chạy vội.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1466: Có chuyện gì vậy?


Cô ấy bị gọi là con gái ác độc của tiểu tam, sau đó con giỏi hơn mẹ cướp được Lục Thước.

Hoắc Tây lập tức gọi điện cho Lục Thước.

“Có chuyện gì vậy?”

Giọng nói của Lục Thước cũng rất căng thẳng, cậu cũng đang xử lý vấn đề này, dù gốc rễ của hai nhà Hoắc Lục rất sâu nhưng những tin tức nóng hổi như này từ xưa đến nay không thiếu lời truyền miệng, cơ bản là không ép nối.

Giọng Lục Thước khàn khàn: “Chị, em sẽ nhìn chằm chằm nhà họ Tư.”

Hoắc Tây rất ăn ý: “Vậy chị sẽ đế ý bên phía truyền thông cho! Lục Thước, em quay đầu đi, đây cũng không phải chuyện của em và Lục Huân hai người, để ông cậu và bố chị ra mặt đi! Bây giờ chỉ có đế Tư An Nhiên đi ra xin lỗi, nói mọi chuyện đều do cô ấy nói linh tinh thì mọi chuyện mới có cơ hội xoay chuẩn, sự tổn thương của Tiểu Huân mới giảm về mức thấp nhất.”

Lục Thước cười khố: “Chị đoán được à!”

Hoắc Tây trực tiếp mắng người: “Em trêu chọc ai thì không trêu lại trêu yêu tinh kia của nhà họ Tư! Đấy, có trách thì trách em cũng không có dụng, em đi dỗ dành Tiểu Huân đi, có vẻ cô ấy khá yếu đuối.”

Lục Thước gật đầu.

Hoắc Tây cúp điện thoại, cô lập tức thành lập một đoàn luật sư.

Đoàn luật sư mười hai người luôn sẵn sàng khởi kiện nhà họ Tư và những bên truyền thông bẩn.

Mặt khác, cô còn gọi cho Tư An Nhiên.

Nhưng Tư An Nhiên rất cứng rắn, không muốn nhường nhịn.

Hoắc Tây hạ giọng: “An Nhiên, chuyện này là lỗi của Lục Thước. Nhưng trách nhiệm chủ yếu vẫn là do cô, hơn nữa những người có xuất thân như chúng ta cuối cùng vẫn phải lo lắng cho thể diện và tương lai của bố mẹ và gia tộc. Nếu như cô vần chưa hết giận, cô đi tát Lục Thước mấy cái đi, nhà của chúng tôi sẽ không ai quan tâm hết, nhưng cô không nên bắt nạt Tiểu Huân, cô ấy không nợ cô, cô nhắm vào cô ấy như vậy làm gì.”

Hoắc Tây cũng không ngốc.

Chuyện này ‘âm ĩ lên, người khó chịu chỉ có Lục Huân.

Nhà họ Lục và nhà họ Hoắc không bị tốn thương chút nào, nhiều lắm cũng chỉ nói là bố con nhà họ Lục phong lưu thôi!

Tư An Nhiên cũng tính toán muốn Lục Thước và Lục Huân chia tay, cưới Tư An Nhiên cô ấy, nhưng cuối cùng Tư An Nhiên vẫn không đủ

hiếu Lục Thước.

Từ trước đến nay, Lục Thước chỉ đế ý gia đình.

Người bên ngoài nghĩthế này, căn bản cậu không thèm quan tâm, làm như vậy chỉ làm cậu càng muốn bảo vệ Lục Huân hơn thôi.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1467: Vậy tôi thì sao?


Hoắc Tây cầm cặp lặng lẽ suy nghĩ, người này ở trên giường thật sự không hề biết nhịn, muốn điên thế nào thì điên thế ấy, hơn nữa không

hề chê bấn.

Cô đi qua, cầm cặp gõ lên thân xe.

“Tống Giám đốc Trương đang đợi người sao?”

Trương Sùng Quang chăm chú nhìn cô, hếch cằm lên: “Lên xe.”

Hoắc tây cười: “Tôi tự lái xe mà! về sau không cần đến, nếu thật sự cần thì chúng ta đến thẳng quán rượu không đỡ việc hơn sao, người qua lại…”

Trương Sùng Quang chỉ hận không thể chặn cái miệng của cô lại.

Cậu xuống xe, kéo cô lên xe.

Hoắc Tây ngồi bên cạnh cậu, cởi giày cao gót, cũng không nói chuyện.

Hôm nay cô rất mệt mỏi.

Buổi sáng mở phiên tòa, giữa trưa làm bậy lăn qua lăn lại suốt hai giờ, buổi chiều buổi tối lại vì chuyện của Lục Thước mà bận rộn hơn nửa ngày, đến bây giờ cô cũng chưa được ăn một miếng cơm.

Khuôn mặt Hoắc Tây hơi tái nhợt.

Trương Sùng Quang dừng lại ở chỗ đèn đỏ, nghiêng đầu nhìn cô, thấp giọng hỏi: “Cậu không khỏe sao?”

Hoắc Tây có ý nhưng cơ thể cô không chịu được.

Cô ấy chỉ về phía trước: “Đi ăn cơm!”

Cậu lập tức đoán được: “Cậu không ăn cơm tôi đưa hôm nay sao?”

Hoắc Tây hừ nhẹ một tiếng: “Sau này đừng làm chuyện ngây thơ như thế nữa.”

Trương Sùng Quang cầm tay lái không nói chuyện, chờ đến lúc đèn xanh cậu đánh xe về một nhà hàng Mexico, phong cách cũng không tệ lắm.

Trời lạnh nên khách cũng không đông.

Sau khi Hoắc Tây ngồi xuống thì gọi món, may là món ăn lên rất nhanh, cô ăn đến không nói câu nào.

Sau khi ăn no năm phần, cô ấy uống gần nửa cốc nước lọc.

Cô lại ngước mắt nhìn Trương Sùng Quang không hề động đũa, cô cười nhạt: “Cậu không quen sao?”

Trương Sùng Quang lắc đầu: “Không phải!”

Chỉ là cậu muốn nhìn cô, bởi vì rất hiếm khi cô không xù gai nhọn, trừ lúc trên giường mà thôi.

Hai người yên lặng ăn, nói rất ít.

Sau một lát, cậu hỏi: “Những năm nay cậu không gặp được người nào cậu thích à? Sao vẫn

một mình vậy?”

Hoắc Tây lau miệng.

Cô lùi ra sau, chăm chú nhìn Trương Sùng Quang, trong mắt là sự cao ngạo cậu đã quen: “Cậu nghĩ là tôi giống cậu sao, không còn tuyển chọn, người nào cũng kéo về nhà được chắc?”

“Vậy tôi thì sao?”

“Có phải người cậu đã chọn, đồng ý lên giường cùng không?”

Hoắc Tây cười lạnh: “Nghĩ hay thật đấy!

Chẳng qua tôi có thế trả lời được câu hỏi này của cậu, cậu chẳng là cái thá gì hết, giữa chúng ta cũng chỉ có một hai lần thôi, đừng có đến gần tôi nữa, tôi không có sức đế đối phó với cậu.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1468: Con chơi đùa ai?


Một lúc sau, Hoắc Tây nhạt nhẽo mở miệng: “Không cần, tôi tự bắt xe.”

Dáng vẻ cô rời đi cực kỳ thoải mái, không hề dây dưa dài dòng.

Trương Sùng Quang ngồi ở bên kia.

Thủy tinh trên bàn phản chiếu bóng dáng cậu, rõ ràng cậu rất đẹp trai, nhưng lại chật vật như vậy.

Cậu biết nhà hàng này.

Chú Hoắc và dì ôn đã từng đến đây, vào lễ Nô-en năm ấy, bọn họ chia tay.

Dì Ôn ăn cơm với giáo sư cảnh ở đây,

Chú Hoắc ở bên ngoài chịu tuyết lạnh đứng suốt hai tiếng.

Tinh cảm, đúng là một vòng tròn!

Trời tháng hai rét tháng ba, Hoắc Tây đi ra ngoài thì hít phải một hơi khí lạnh.

Cô đang muốn gọi xe thì điện thoại lại reo lên.

Cô nhìn, là cha ruột của cô gọi đến, giọng nói rất nghiêm túc: “Về nhà ngay! ông cậu và cô của

con đến rồi.”

Hoắc Tây gật đầu: “Con về ngay đây!”

Xe taxi dừng trước mặt cô, cô đang muốn lên xe thì một bàn tay mạnh mẽ giữ cô lại.

Là Trương Sùng Quang!

Cậu nói giọng khàn khàn: “Tôi đưa cậu về.”

Hoắc Tây không nhúc nhích, cô thấy hai bàn tay đang đan vào nhau…

Tài xế hạ cửa sổ xe xuống, nhìn bọn họ: “Có lên xe không đây, không lên tôi còn đi, còn phải kiếm khách khác chứ!”

Trương Sùng Quang đưa một tờ một trăm tệ.

Tài xế hài lòng: “Tên nhóc này hiểu chuyện đấy!”

Trương Sùng Quang cười nhạt, thu hồi ánh mắt nhìn Hoắc Tây nói: “Lên xe.”

Đến khi cô ngồi lên xe cậu, cậu thắt xong dây an toàn thì cậu mới hỏi: “Là vì chuyện của Lục Thước sao?”

Hoắc Tây ngả lưng vào ghế ngòi, ừ một tiếng.

Trương Sùng Quang đánh tay lái về phía biệt thự, trên đường không nói câu nào, thật ra là cũng chỉ nói về chuyện của Lục Thước và Lục Huân.

Trương Sùng Quang chỉ nói: “Không nghĩ

đến cậu ấy và Lục Huân lại đến với nhau.”

Hoắc Tây cười nhạt.

Nửa tiếng sau, xe thế thao chậm rãi đi vào biệt thự.

Sau khi mở cửa xe, Hoắc Tây dừng một lúc, cô nhìn Trương Sùng Quang, nói nhẹ: “Trương Sùng Quang, cậu nhìn xem, quan hệ của Lục Thước và Lục Huân như vậy mà còn có thế đến với nhau, sau này Lục Thước cũng sẽ kiên định lựa chọn ở bên cạnh Lục Huân! Mà rõ ràng chúng ta năm đó…”

Hoắc Tây không nói tiếp nữa.

Cô nghĩTrương Sùng Quang sẽ hiếu ý của cô.

Trương Sùng Quang thật sự hiếu, cậu ngồi trong xe nhìn cô đi về phía biệt thự.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1469: Chỉ ăn cơm thôi sao?


Hoắc Tây lạnh lùng nói: “Ăn cơm với nhau.”

Bố ruột cũng không dễ lừa: “Chỉ ăn cơm thôi sao?”

Hoắc Tây ném cặp làm việc sang một bên: “Bố, không phải là muốn thảo luận chuyện của nhà họ Tư sao, bố cứ hỏi con mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này làm gì.”

Hoắc Minh trừng cô một cái, sau đó tạm bỏ qua cho cô.

“Tiếu Huân đâu?” Hoắc Tây nhìn trái nhìn phải.

Lục Khiêm nói: “Vợ chồng thư ký Liễu cũng đã đến đây, đang bầu bạn với cô ấy đó.”

Hoắc Tây gật đầu.

Sức khỏe Lục Khiêm không tốt, nhưng lúc này ông ấy thật sự não nề, ông ấy châm một điếu thuốc rồi than thở với Hoắc Minh: “Một cái nhà họ Tư đã khó đối phó rồi, cũng không thể nào xé mặt ở bên ngoài chứ! Những người họ hàng ở thành phố c thấy được tin tức cũng kịch liệt phản đối

hôn sự của Lục Thước và Lục Huân, bây giờ đang ầm ĩ ở Lục Viên đây. Lúc sắp đi tôi nói với bọn họ, chuyện này đã chắc như đinh đóng cột rồi, bọn họ có ý kiến thì đi mà nói với bà cụ đi.”

Hoắc Minh cười nhạt một tiếng.

Lục Khiêm vẫn biết chiều con thật đấy!

Lục Khiêm nói với vẻ mặt trầm tư: “Chuyện này là do Lục Thước gây ra, đế nó tự mình giải quyết đi! Nhà họ Tư, còn có mấy lão già ở thành phố c, đế nó tự xử lý, nếu như chỉ có chút chuyện này cũng không giải quyết được thì nó cũng không xứng được ngồi ở vị trí bây giờ.”

Minh Châu không đồng ý.

Bà ấy nhìn chồng: “Sao lại là do Lục Thước gây ra chứ, nếu không phải năm đó anh ra một phần sức lực, Lục Thước và Tiểu Huân có thể gặp sóng gió hôm nay sao?”

Lục Khiêm sợ nhất là vợ vạch trần chính mình.

Ông ấy một bên nhận lỗi, bên khác lại không nhịn được nói: “Nếu không có chuyện năm đó, con trai cũng không có vợ đâu!”

Minh Châu tức đến đỏ cả mắt.

Tuổi bà ấy cao hơn, nhưng tính cách của bà ấy vẫn như vậy.

Dù sao bố mẹ ruột của bà ấy vẫn còn, vẩn

yêu thương bà ấy, anh trai chị dâu cũng yêu quý bà ấy.

Minh Châu giậm chân lên tầng.

Lục Khiêm gọi bà ấy một tiếng, bà ấy cũng không thèm quan tâm đến ông ấy, còn đi nhanh hơn.

Lục Khiêm rất mất mặt, nhưng ở trước mặt vợ chồng Hoắc Minh và một đám con cháu vẫn phải giả vờ mạnh mẽ một chút: “Không cần quan tâm đến bà ấy! Sau một đêm thì tốt rồi!”

Hoắc Minh hỏi lại: “Không cần dỗ sao?”

Lục Khiêm bóp rơi thuốc lá: “Dỗ một chút là được, người lớn như chúng ta không cần so đo với bà ấy.”

Nói xong ông ấy cũng lên tầng, đi rất nhanh.

Hoắc Minh cười, khi nhìn lại con gái cưng của mình và Trương Sùng Quang thì mặt lạnh xuống ngay.

“Nói đi, hai đứa có chuyện gì?”

Hoắc Tây lười biếng đứng lên, lại lười biếng nói: “Có thể có chuyện gì được chứ? Bố, bố là người đàn ông no không hiểu đàn ông chết đói, chỉ có bố với mẹ được ân ái thôi, bọn con chơi đùa thì không được sao?”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1470: Kiếp sau đi!


Hoắc Minh miền cưỡng hài lòng.

Hoắc Tây đi về phía cầu thang, vẫy tay: “Kiếp sau đi!”

Cái mặt già của Hoắc Minh không có chỗ mà đế, dù nói là tên nhóc Trương Sùng Quang này có lỗi với Hoắc Tây, nhưng làm Hoắc Tây trở thành như thế này, người làm bố như ông đúng là… xấu hổ không dám gặp người.

Lúc này, Hoắc Doãn Tư lật tạp chí.

Cậu bé chậm rãi nói: “Không phải nói là phù sa không chảy ruộng ngoài sao, anh Sùng Quang lớn lên cũng khá đẹp, sự nghiệp lại tốt, cái gien này cũng không làm chị con bị thiệt, tình huống

xấu nhất cũng chỉ là mang thai rồi sinh con ra thôi, bố, bố nói xem có đúng không?”

Hoắc Minh:…

Ông nhìn ôn Noãn: “Hay là, em giáo dục lại mấy đứa nó đi?”

Ôn Noãn uống hồng trà: “Lúc bọn trẻ còn bé em muốn giáo dục, anh luôn nói, trẻ con phải tự lập! Bây giờ lớn rồi… Em dạy làm sao được!”

Hoắc Minh như có tro trên mặt.

Ông cảnh cáo Trương Sùng Quang: “Không được làm có con.”

Trương Sùng Quang hơi mím môi, cười nhạt: Hoắc Tây cực kỳ hung dữ, nếu như cậu có ý muốn làm cô có thai, có lẽ cô sẽ bóp chết cậu ngay trên giường!

Đêm nay, người không ngủ được không phải vợ chồng Lục Khiêm.

Mà chính là Hoắc Minh!

Đêm tối, Hoắc Tây tắm rửa xong thay quần áo ngủ đi lên sân thượng.

Gió đêm thối,

Cô nghĩ đến chuyện của Lục Thước và nhà họ Tư.

Chuyện này liên quan đến hạnh phúc của Lục Thước, cô rất đế tâm, dù bình thường cô thích

trêu chọc Lục Thước.

Ánh mắt liếc qua.

Cô thấy Trương Sùng Quang, trời rất lạnh nhưng cậu chỉ mặc một bộ quần áo ngủ tơ tằm màu đen, cách một cái sân thượng, nhìn cô, trong tay cầm một bình bia đá.

Cậu hỏi cô có muốn uống hay không.

Hoắc Tây từ chối: “Tôi không so được với tên nửa giặc tây như cậu, uống xong chắc đêm nay tôi không cần ngủ nữa. Trương Sùng Quang, cậu ra nước ngoài mấy năm đã đột biến rồi sao?”

Cậu tựa vào lan can, thể hiện sự thư giãn hơn bình thường.

Những ngày này cậu luôn gồng mình.

Cậu cười nhẹ như mây gió: “Nửa giặc tây đột biến, không phải cậu cũng thử qua mấy lần rồi sao?”

Hoắc Tây duỗi dài thân dưới.

Ánh mắt Trương Sùng Quang âm u nhìn cô chằm chằm.

Hoắc Tây lười biếng nói: “Cũng chỉ có vậy mà thôi!” Nói xong, cô đi ngay vào phòng ngủ.

Trương Sùng Quang nhìn hướng cô rời đi, sau đó uống một ngụm hết nửa cốc bia đá.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1471: Thấy Lục Thước đến


Đương nhiên Lục Thước sẽ không thỏa hiệp.

Dù cho phải đối diện với sự tấn công từ hai phía, cậu cũng không thế từ bỏ Lục Huân, bọn họ đã có chuyện tốt ba đời rồi.

Hút thuốc lá xong, Lục Thước mở cửa xuống

xe.

Nhà của nhà họ Liễu ở thành phố B là một căn hộ rộng lớn, khoảng hơn hai trăm mét vuông.

Lúc này đã rất muộn nhưng người nhà họ Liều còn chưa ngủ.

Thấy Lục Thước đến, bà Liễu cũng không trách móc, bà rất hiểu.

Sự giả vờ trong quá khứ là vì trách cậu đã trêu đùa Tiểu Huân.

Nhưng bây giờ hai người đã công khai, gia dinh hai bên đều đã đồng ý, như vậy Lục Thước cũng là con của bà, bây giờ Tư An Nhiên đối ý làm ra chuyện như vậy, người làm người lớn tất nhiên phải thiên vị con của mình, làm gì có chuyện đi bênh người ngoài chứ?

Bà Liễu nghênh đón, sờ mặt cậu: “Tôi làm cho cậu ít đồ ăn khuya! Tiểu Huân đang ở trong phòng, cậu đi xem con bé một chút đi!”

Lục Thước gật đầu: “Làm phiền dì rồi.”

Bà Liễu bận rộn lên, thư ký Liều ngồi trên ghế sofa buồn bực nói: “Đúng là nên bồi bố thêm, có thể còn nhiều trận đánh ác liệt ở phía sau đấy!”

Lục Thước nói chuyện vài câu với ông rồi đi vào phòng của Lục Huân.

Lục Huân bình tĩnh hơn so với cậu tưởng.

Cô ấy tắm rửa, ngồi đọc sách ở trên chiếc sofa nhỏ, tóc vẫn còn hơi ấm.

Lục Thước thấy cô ấy thì trái tim sốt ruột suốt một ngày tạm thời bình tĩnh lại.

Cậu vào nhà tắm lấy máy sấy, đứng sau lưng đế cô ấy dựa vào người mình, dịu dàng sấy tóc cho cô ây. Lục Huân ngẩng đầu nhìn cậu một cái, sau đó để sách xuống, yên lặng tựa đầu vào bụng dưới của cậu.

Lục Thước thấy cô ấy rất ngoan.

Cậu cúi đầu hôn cô ấy một cái, giọng khàn nói: “Đừng lo, anh sẽ giải quyết!”

Hôm nay mới là ngày đầu tiên mà cô ấy đã thấy được rõ ràng sự tiều tụy của cậu.

Cô ấy đoán được, cậu muốn ở bên cạnh cô ấy thì phải trả giá rất nhiều.

Ví dụ như, sự nghiệp cậu vất vả gầy dựng nên.

Ví dụ như, danh tiếng.

Cậu cưới một cô gái có gia đình quyền quý yên ổn như Tư An Nhiên thì có lợi hơn nhiều so với cưới cô ấy, lại thêm sự xấu hổ từ nhỏ của cô ấy với dì Minh châu, bây giờ cô ấy thật sự… Không có sức mạnh để ở bên cạnh cậu.

Cô ấy nói xong, gần như quên hô hấp.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1472: Hay hôm nay anh không đi nữa?


Tin đồn bên ngoài ‘âm ĩ như vậy, Lục Thước gánh vác quá nhiều trách nhiệm trên người, sao có thế không quan tâm.

Lục Huân hiểu sự khó khăn của cậu.

Cô ấy dán vào bụng dưới của cậu, thấp giọng nói: “Bây giờ chúng ta so với kết hôn cũng không khác mây.”

Lục Thước cười,

Cậu xoay người ghé vào tai cô ấy: “Hay hôm nay anh không đi nữa?”

Lục Huân thấy không ổn, cô ấy không cho cậu làm linh tinh ở chỗ này.

Đúng lúc, bà Liễu ở bên ngoài gọi cậu ăn tối.

Lục Thước ghé vào tai con thỏ nhỏ, nói nhẹ: “Dù em có nghĩ đến, anh cũng không có sức làm đâu!”

Lục Huân là một cô gái nhỏ ngại ngùng đến mức nào chứ.

Cô ấy cắn môi: “Em không cần đâu!”

Lục Thước nhìn cô ấy một cái, cậu vẫn cười. Thật ra ở thời điểm ấy Lục Huân cũng không lạnh nhạt, vẫn rất tham ăn.

Cậu cởi áo khoác, tiện tay để trong phòng ngủ của cô ấy,

Kéo cô ấy ra ngoài ăn tối.

Bà Liễu làm bánh trôi cho cậu, bốn viên vừng, còn có bốn viên là hoa màu rực rỡ.

Lục Thước quen thuộc đi đến nhà bếp.

Cậu cầm một cái bát nhỏ, chia cho Lục Huân hai viên: “Anh biết em sợ béo mà, em ăn hai viên đi.”

Lục Huân nghe lười cậu, ừ một tiếng.

Bà Liễu cười, cằn nhằn chồng: “Nhìn Lục Thước thương người biết bao! Sao đầu óc anh lại

chậm chạp như vậy chứ!”

Thư ký Liễu xem trận chung kết World Cup,

Ông hừ nhẹ một tiếng: “Em trở lại tươi trẻ đầy sức sống như năm 18 tuổi đi, anh sẽ quan tâm em ngay… Tuổi em đã lớn rồi còn làm ra vẻ buồn nôn làm trò cười con cháu.”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 1473: Em sẽ đến trước!


Lục Thước vẫn nằm trên người cô ấy, hôn lên

đầu mũi của cô ấy: “Thích không?”

Cô ấy yếu ớt tỉnh lại.

Cô ấy cũng hơi xấu hố, sau đó sự kích tình tạm thời xua đi muộn phiền lại bừng tỉnh, cô ấy nhẹ nhàng ôm cổ của cậu, mơ hồ ừ một tiếng.

Lục Thước tinh tế hôn cô ấy khắp nơi…

Hôn nhau, không khỏi hôn sâu với cô ấy, cậu cũng không làm thêm một lần nữa, cứ dùng tư thế đó vuốt ve cô ấy…

Chờ đến khi cả hai kiệt sức, tê liệt trong ngực nhau.

Lục Thước cúi đầu hôn lên tóc cô ấy, khàn giọng nói: “Những ngày này em cứ ở nhà đi, đừng đi đâu nữa.”

Cậu không muốn cô ấy bị những lời đồn kia vu khống,

Tiểu Huân nhát gan lại yếu ớt như vậy, những lời khó nghe kia, cậu không muốn cô ấy nghe thấy dù chỉ một chữ.

Lục Huân lại lắc đầu.

Cô ấy ghé vào vai cậu, lẩm bấm nói: “Lục Thước, em cũng không thể không ra khỏi nhà mãi được! Nếu như em muốn ở bên cạnh anh, em không muốn lúc anh ở bên ngoài ngăn mưa cản gió, em lại yên ốn trong nhà hưởng thụ sự bảo vệ của anh, như vậy em cũng không xứng được ở

bên anh. Em có công việc, em muốn sống và làm việc như bình thường, những lời kia, những chuyện kia… Khỏng ảnh hưởng đến em!”

Lục Thước vẫn không nỡ.

Nhưng cậu cũng thừa nhận, Lục Huân nói đúng, cô ấy không thế trốn tránh cả đời được.

Lục Thước nói xong!

Nói xong, cậu ôm cô ấy, thấp giọng hỏi: “Tiểu Huân, em có hối hận không?”

Lục Huân lắc đầu.

Cô ấy yêu Lục Thước, cô ấy không hối hận, thậm chí khi biết được tin tức này cô ấy còn nhẹ nhàng thở ra… Người cô ấy đế ý nhất, vẫn là dì Minh Châu.

Lúc đó cô ấy nhận được điện thoại từ dì Minh Châu, bà ấy nói: “Tiếu Huân, Lục Thước và bố của nó sẽ xử lý tốt tất cả mọi chuyện, cháu không cần lo lắng.”

Bây giờ Lục Huân rất ổn.

Nhưng lúc chiều, cô ấy đã lén khóc một mình rất lâu.

Cô ấy vừa khóc lại vừa cười.

Cô ấy thấy mình không xứng, nhưng cô ấy lại không muốn rời xa gia đình này, cô ấy không chỉ yếu Lục Thước, cô ấy còn yêu mỗi người trong gia

dinh này nữa…

Lục Thước tỉnh dậy từ sáng sớm.

Cậu nhận được điện thoại từ nhà họ Hoắc, giọng nói của Hoắc Tây mang theo sự lạnh lùng: “Nhà họ Tư muốn thương lượng với chúng ta! Chị đồng ý rồi, Lục Thước, mười giờ sáng mai có mặt ở công ty của chị đế đàm phán nhé.”

Lục Thước một tay cầm điện thoại, một tay đeo chiếc thắt lưng màu bạc.

Cậu cười lạnh: “Được! Em sẽ đến trước!”

Hoắc Tây dừng một chút: “Tư An Nhiên vừa làm ra chuyện như vậy làm nhà họ Tư rất bị động, rất có thể bọn họ sẽ yêu cầu kết hôn! Lục Thước, lần đàm phán này bọn họ đã mời được cố đông của Lục Thị từ thành phổ c đến đế tham gia, em chuấn bị tâm lý cho tốt đi.”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1474: Ngại quá


Lục Thước về đến nhà.

Bà Liễu đã thức dậy đang rón rén chuẩn bị đồ ăn sáng.

“Cậu dậy rồi à!”

“Tôi đã làm cho cậu hai quả trứng chần, lại cố tình chuẩn bị sữa bò tươi, đàn ông ở tuổi này phải bồi bổ nhiều vào.”

Lục Thước ừ một tiếng: “Cảm ơn mẹ!”

Bà Liễu giật mình.

Sau đó bà giả vờ tức giận: “Miệng ngọt thật đây, cháu với Tiểu Huân còn chưa đăng ký kết hôn đâu, giấy chứng nhặn đăng ký kết hôn cũng chưa lấy mà.”

Luc Thước cười.

Cậu lấy ra giấy tờ đi đến bên cửa sổ hút một điếu thuốc.

Trong phòng bếp, bà Liêu đang làm bữa sáng, thỉnh thoảng mùi đồ ăn sẽ bay ra, phòng ngủ của Lục Huân ở bên tay phải vẫn yên ắng.

Tối hôm qua náo loạn đến rất khuya, bây giờ cô ấy còn chưa thức dậy.

Khuôn mặt Lục Thước rất dịu dàng.

Cậu bóp thuốc lá đi vào phòng ngủ.

Phòng ngủ yên ắng có mùi thơm của con gái, Lục Huân còn đang ngủ, cơthế nhỏ bé chôn trong chăn, chỉ lộ ra mái tóc đen dài.

Lục Thước ngồi ở mép giường cười nhẹ nhàng.

Cậu ấy nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của cô ây.

Lục Huân tỉnh, cô ấy nằm trong chăn nhìn cậu.

Lục Thước lớn lên đẹp mắt, lúc này khuôn mặt lại rất dịu dàng, cô ấy nhìn một lúc thì ngoan ngoãn đưa khuôn mặt nhỏ lại gần, ghé vào bắp đùi của cậu…

Lục Thước vuốt ve khuôn mặt của cô ấy một lúc, khàn giọng nói: “Em mặc quần áo đi.”

Lục Huân không nghĩ đến.

Cậu dùng giấy tờ trong tay vỗ nhẹ vào mông cô ấy: “Vợ nhà ai lười như em chứ, mẹ em đã đứng lên làm xong hết đồ ăn sáng rồi.”

Lục Huân lại con người lại trong ngực cậu, không chịu đứng lên.

Cuối cùng vẫn là Lục Thước tự tay giúp cô mặc vào bộ quần áo lông cừu ở nhà, õm cô ra ra chỗ ghế sofa.

Khi thấy hợp đồng thỏa thuận trước hôn nhân và thiệp kết hôn,

Lục Huân lập tức tỉnh táo lại.

Môi cô ấy run rẩy, đến tiếng nói cũng đầy giọng mũi: “Lục Thước, anh chưa nói trước… Chúng ta… Quá bất ngờ.’

Cô ấy không muốn tạo áp lực cho cậu.

Lục Thước đưa tay sờ cái đầu nhỏ của cô ấy, dịu dàng nói: “Anh đã quyết định kỹ sẽ sống cả đời này với em, sớm một chút hay muộn một chút cũng không khác gì.”

Nhịp tim Lục Huân đập nhanh.

Cô ấy cầm những hợp đồng kia, cơ bản cô ấy cũng không thấy rõ, cũng không biết Lục Thước đã chuyến nhượng hết tài sản tư nhân đứng tên cậu sang cho cô ấy, hơn nữa trả lại 10% cố phần Lục Thị cho cô ấy luôn.

Sau này trừ Lục Thước, cổ phần của Lục Huân và Lục u cũng giống nhau.

Lục Huân căn bản không quan tâm những việc này, tim cô ấy đập càng lúc càng nhanh, cô ấy chỉ biết một điều.

Cô ấy sắp có gia đình.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1475: Lục Thước lặng lẽ nhìn cô ấy


Lục Thước lặng lẽ nhìn cô ấy.

Rất lâu sau đó, cậu mới nói nhỏ: “Anh không muốn cưới ai hết, chỉ muốn cưới Tiếu Huân của chúng ta thôi.”

Lục Huân cắn nhẹ môi dưới.

Sau đó, cô ấy đế hợp đồng lên đùi cậu, xoay người ký tên của mình.

Nghiêm túc mà trịnh trọng!

Viết xong, ngón tay mảnh mai của cô ấy run rấy, nửa ngày sau cũng không ngước mắt lên.

Lục Thước nhẹ nhàng nắm chặt tay cô ây.

Sau đó cô ấy bị cậu ỏm vào trong ngực, nụ hôn nhẹ nhàng rơi lên trán cô ấy, cực kì trân trọng… Ngay tại giây phút yên tĩnh đẹp đẽ này, bà Liễu ở bên ngoài gọi Lục Thước ra ăn sáng.

Lục Huân hơi không nỡ.

Lục Thước cũng thế, nhưng hôm nay cậu ấy bạn quá, chút nữa còn phải đưa giấy đăng ký kết hôn qua văn phòng luật sư nữa.

Cậu thấp giọng nói: “Em ngủ thêm một lát đi! Không phải buối chiều em phải gặp khách hàng sao.”

Diệp Bạch không ở đây, Lục Thước muốn sắp xếp người đi cùng cô nhưng Lục Huân không muốn.

“Chỉ là gặp khách hàng thôi, cũng là người quen.”

Lục Thước gật đầu.

Bà Liễu ăn bữa sáng với cậu, rất dịu dàng quan tâm dặn dò cậu vài câu, cũng chỉ đơn giản là sự yêu mến của người lớn với con cháu mình. Lúc gần đi, Lục Huân mặc quần áo gọn gàng tiễn cậu xuống tầng.

Lục Thước ngồi vào xe, vẫy tay.

Lục Huân xoay người, hôn một cái trên môi cậu, Lục Thước lẩm bẩm: “Buổi chiều anh đón em sang chỗ bố mẹ anh, cùng nhau ăn một bữa

cơm.”

Lục Huân gật đầu.

Cô ấy muốn đứng thẳng người lên, nhưng Lục Thước lại đè gáy cô ấy lại, hôn sâu một cái.

Hôn một lúc lâu sau, cậu khàn khàn nói: “Bà Lục nhỏ, anh đi đây.”

Khuôn mặt của Lục Huân đỏ bừng.

Cô ấy lùi một bước nhìn cậu, Lục Thước vừa khởi động xe vừa vẫy tay chào cô ấy.

Trái tim Lục Huân đầy sự ngọt ngào.

Cô ấy thích cậu gọi cô ấy là… Bà Lục nhỏ!

Đầu tiên Lục Thước đi gặp luật sư của mình, nửa tiếng sau mới đến công ty của Hoắc Tây.

“Chị!”

Sáng sớm, Hoắc Tây đang bắn bi-a, xoay người nhạt nhẽo nói: “Nghĩxem có thế đối phó được không? Một người phụ nữ Tư An Nhiên quấn quýt si mê vì yêu sinh hận đã đủ phiền rồi, đám lão già của thành phố c kia lại càng khó giải quyết! Cậu Lục, em muốn đối đầu với cả nhà họ Lục rồi đấy!”

Đánh xong một gậy,

Hoắc Tây liếc nhẹ cậu một cái: “Bỏ giang sơn vì mỹ nhân! Em được lắm em trai.”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 1476: Những người khác


Trong những đứa trẻ của nhà này, chỉ có Lục Thước vừa mới thành niên đã kết hôn sớm.

Những người khác, đến bóng dáng cũng chưa thấy đâu!

Hai người nói vài câu không liên quan làm tốn thương nhau, rồi bắt đầu thảo luận phải đàm phán với nhà họ Tư như thế nào. Hoắc Tây nghĩ là đầu tiên cứ làm dịu Tư An Nhiên đi đã, dù sao nhà gái cũng mất mặt, cho cô ấy chút thể diện để cô ấy có đường lui.

Tính tình Lục Thước không tốt.

Nếu như lúc trước, chắc chắn cậu sẽ không đồng ý, muốn làm đến cùng với nhà họ Tư,

Nhưng bây giờ cậu đã có gia đình, cậu còn muốn kết hôn sinh con với Lục Huân, cậu còn phải chăm sóc vợ và con cái nên cũng không muốn phức tạp, đồng ý với suy nghĩ của Hoắc Táy.

Thời gian đàm phán đã đến.

Đám lão già nhà họ Lục ngồi trong phòng họp, sắc mặt cực kỳ tệ.

Bọn họ không thích Lục Huân, trừ việc danh tiếng không tốt, cô ấy còn không thể mang lại cái gì cho nhà họ Lục.

Lục Thước mặc kệ bọn họ.

Bây giờ cậu chỉ muốn Tư An Nhiên làm sáng tỏ trước mặt truyền thông, sau đó bình yên mà sống.

Lúc Tư An Nhiên đến khuôn mặt cũng tái nhợt, có thể thấy mấy ngày qua cô ấy cũng sống không vui vẻ gì, nhưng Lục Thước thấy cô ấy cũng chỉ gật đầu để giải quyết việc chung, không hề nhìn nhiều thêm một cái.

Tư An Nhiên chăm chú nhìn Lục Thước: “Em muốn nói chuyện riêng với anh.”

“Không cần thiết!”

riêng tư và việc công lại với nhau, vậy chúng ta sẽ bàn chuyện công luôn.”

Tư An Nhiên không nói nữa.

Sau đó, hai bên bắt đầu đàm phán lợi ích,.

Rõ ràng, điều kiện Lục Thước đưa ra, nhà họ Tư bên kia cũng không hài lòng.

Cái rổ này là Tư An Nhiên úp xuống, nhưng thời điểm quan trọng nhất nhà họ Tư lại đồng nhất nói bọn họ không muốn từ bỏ người rể hiền như Lục Thước, trực tiếp không cần cái mặt già nữa.

Tư Văn Lễ cũng đến đây.

Vì quan hệ với Minh châu, ông ta nói chuyện rất dịu dàng với Lục Thước: “Lục Thước, cậu cũng biết đấy, cậu kết hôn với An Nhiên là giải pháp tốt nhất rồi, hai bên đều giữ được thế diện xuống sân khấu! Về phần cô gái kia, tôi có thế sắp xếp cuộc sống của cô ây, ví dụ như đền bù tốn thất cho cô ấy để cô ấy không phải lo nghĩ cơm ăn áo mặc nửa đời sau, cô ấy sẽ đồng ý thôi.”

Vợ của ông ta cũng nói thêm một cáu: “Mẹ của cô ta là người như vậy, cô ta cũng không đỡ hơn mấy đâu.”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1477: Cô nằm mơ sao!


Tư An Nhiên ngây ngấn.

Cô ấy không chấp nhận tin tưởng, lấm bấm nói: “Anh không thể kết hôn được! Chú Lục sẽ không cho phép, bọn họ thích em mà!”

Lục Thước cười lạnh: “Cô nằm mơ sao!”

Đúng lúc này, cửa mở ra, luật sư của cậu đi tới.

“Tổng Giám đốc Lục thật sự đã kết hôn! Đây là giấy chứng nhận đăng ký kết hôn của cậu ấy, vợ là cô Lục Huân.”

Người nhà họ Tư, cả đám lão già của thành phố c đều mất bình tĩnh.

Lục Thước điên rồi sao?

Chuyện còn chưa giải quyết xong cậu đã kết hòn rồi, cậu không quan tâm đến cố phiếu Lục Thị nữa sao?

Lục Thước chống tay vào bàn hội nghị từ từ đứng dậy, cậu chăm chú nhìn những người ở dưới bục nói: “Những cổ phiếu đó của Lục Thị còn đáng giá bao nhiêu, cứ để ông trời tính đi, cùng lắm thì tôi phá sản, tôi vẫn còn vợ nuôi!”

Hoắc Tây chống tay lên trán: Đúng là không biết xấu hố!

Còn để Tiểu Huân nuôi cậu ấy nữa chứ!

Một ông già nhà họ Lục lấy tay che trái tim, Lục Thước cho người cho ông ta uống thuốc trợ tim.

Lục Thước lại nhìn về phía Tư An Nhiên.

Tư An Nhiên thấy cậu điên rồi, cậu cố ý, cậu đã chuẩn bị đế vạch mặt cô ấy từ lâu.

Cậu chưa từng nghĩ đến việc sẽ cưới cô ấy!

Lục Thước cười lạnh: “Tư An Nhiên, chúng ta

không có khả năng đàm phán! ở thành phố B, nhà họ Lục và nhà họ Tư chỉ có thể có một cái tồn tại.”

Nói xong, cậu quay người rời đi!

“Lục Thước!” Tư An Nhiên gọi tên của cậu.

Nhưng Lục Thước cũng không quay đầu lại.

Cô ấy sững người, cô ấy không nghĩ đến kết quả sẽ thành ra thế này, cô ấy còn muốn đuối theo nhưng bố của cô ấy đã đứng dậy mạnh mẽ tát cho cô ấy một cái, mắng: “Còn chưa đủ mất mặt sao? Vì một người đàn ông đấy chính mình và nhà họ Tư vào tình cảnh như thế này, uống công bố dạy con rồi!”

Ông Tư rời đi.

Tư An Nhiên níu lại cánh tay ông ta, cầu xin: “Bố, bố để con nói chuyện với Lục Thước đi!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1478: Cô ấy đang gặp một người khách


Ông Tư tức giận đến mức cái mũi méo ra.

Tư An Nhiên muốn lý luận với Hoắc Tây,

Hoắc Tây vổ nếp nhăn trên quần, khẽ nói: “An Nhiên, người lớn nói chuyện trẻ con không được xen vào! Muốn nói chuyện với tôi, cô còn chưa đủ tư cách!”

Người xung quanh nghe được thì trợn mắt há mồm!

Đã nghe nói con gái Hoắc Minh ngang ngược từ lâu, nhưng cũng chỉ nghe nói thôi, hôm nay được gặp một lần, quả đúng là như thế.

Hơn nữa cô còn bao che khuyết điếm!

Lục Thước đã mạnh mẽ như vậy, lại còn thêm Hoắc Tây không nói đạo lý, đám người nhà họ Tư kéo bố con Tư đi!

Trong phòng họp, chỉ còn lại một đám lão già.

Hoắc Tây nhìn bọn họ: “Sao vậy, còn không đi à? Chờ ông cậu của tôi đến tiễn mấy người ư?”

Có người buồn bực mở miệng dẫn đầu nói: “Cổ phiếu Lục Thị giảm không ngừng, dù sao mấy người cũng phải đưa ra một lời giải thích chứ!”

Hoắc Tây làm dáng xin mời: ‘Tim ông cậu của tôi mà nói! Chỗ này của tôi không phải chỗ thăng đường của mấy ông!… Hơn nữa, muốn gây sự, không ngại nghĩ lại tính tình của Lục Thước đã, ông cậu của tôi có một chút tình cảm với mấy người, nhưng người em trai kai của tôi thì không nhận bà con gì hết.”

Một đám lão già tức giận bốc khói rời đi.

Còn đòi máy bay riêng đưa về thành phố c.

Hoắc Tây cười lạnh: “Không cho mấy người bò trở lại đã là tốt rồi!”

Lục Thước bận rộn trong công ty hơn nửa ngày, năm giờ chiều cậu đi đón Lục Huân.

Bà Liễu nói với cậu, Lục Huân đang ở quán cafe gần đó.

Cô ấy đang gặp một người khách.

Lục Thước lái xe đi tìm cô ấy, đến quán cafe, cậu tùy ý thấy cô ấy đang nói chuyện với một người phụ nữ rất sang trọng.

Lục Thước đang muốn lại gần thì người phụ nữ kia mở miệng.

“Cô Lục, vốn tôi rất thích thiết kế của cô, nhưng con gái của tôi cả đời chỉ kết hôn có một lần. Tôi vừa nghĩ đến xuất thân, kinh nghiệm, và cả cái tiếng tiểu tam của cô, tôi cảm thấy nếu con gái của tôi mặc chiếc váy cưới này vào sẽ là một điềm xấu. Nên tôi đã suy nghĩ kỹ lại, chiếc váy cưới này chúng tôi vẫn từ bỏ! về phần tốn thất, tôi nghĩ cô cũng mới bỏ ra một chút thời gian, chưa có tổn thất gì cả.”

Bầu không khí ngưng đọng lại.

Một lúc sau Lục Huân mới nói: “Những chuyện đó cũng không phải sự thật.”

Người phụ nữ cười: “Chẳng lẽ mẹ của cô không phải tiếu tam sao, chẳng lẽ cô không phải đứa con ngoài giá thú sao. Cô Lục, tôi không muốn nói lời khó nghe, nhưng cô không biết điều

gì hết!”

Khuôn mặt nhỏ của Lục Huân tái nhợt.

Cô ấy khó khăn mở miệng: “Những chuyện đó không phải tôi có thể lựa chọn.”

Cô ấy là một người hướng nội yếu đuổi, cô ấy đã từng chịu đựng những ác ý tồi tệ nhất của thế giới này, nhưng cô ấy lại có được Lục Thước tốt nhất. Cô ấy cố gắng chứng minh với người xung quanh, rằng Lục Huân cô ấy xứng với Lục Thước.

Cô ấy không muốn lùi về phía sau, không muốn vì một vài lời nói bên ngoài mà trốn trong nhà.

Như vậy, cô ấy không xứng làm vợ Lục Thước.

Lục Huân nhẹ nhàng nói: “Tôi có thể chấp nhận bà trả hàng, nhưng tổn thất chắc chắn phải bồi thường theo hợp đồng! Tôi tính lại tổng cộng là hai mươi tám vạn, số tiền này bà chắc chắn phải trả.”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 1479: Quá ngọt ngào!


Lục Huân nhát gan, nhưng lúc này vô cùng kiên định.

Người phụ nữ đó nhìn cô ấy chằm chằm rất lâu, bà ta cười: “Bình thường thấy cô im lìm chẳng nói được mấy câu, nhưng lại có vẻ rất ghê gớm, đã xem thường cô quá rồi.”

Dù sao bà ta vẩn không can tâm và rút tờ chi phiếu trong túi ra.

Viết một tờ hai trăm tám mươi ngàn đưa cho Lục Huân, sau đó bảo Lục Huân cút đi

Lục Huân cầm tờ chi phiếu, khi cô ấy đứng dậy lại lấy hết dũng khí: “Thật ra bà thật bất lịch sự, tôi cũng không muốn bán chiếc váy cưới này cho bà đâu.”

Người phụ nữ đó trừng mắt lên, không dám tin bản thán mình đang nghe điều gì.

Lục Huân nhìn thấy bà ta trời sinh khỏe mạnh, cơ thể nhỏ bé của mình sợ trụ không nối hai cái tát của bà ta, cô ấy kiên cường lại nhát gan thu dọn đồ đạt chạy thật nhanh, ngay cả Lục Thước cũng không nhìn thấy.

Lục Thước rất chua xót.

Cậu ấy là người hiếu nhất Lục Huân là người như thế nào.

Bình thường to tiếng một chút thôi thì cô ấy đã sợ.

Còn bây giờ cô ấy lại đối mặt với sự ác ý ghê gớm, lại còn khua tay đấu tranh với người ta.

Lục Thước chậm rãi đi ra ngoài.

Vị phu nhân cao quý kia đã uống xong cà phê và đang định rời đi, vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy sắc mặt tối tăm của Lục Thước đang nhìn mình, người phụ nữ nở nụ cười gượng gạo nói lắp bắp: “Tồng giám đốc Lục…”

Lục Thước rất bình tĩnh cầm lấy ly cà phê mà Lục Huân đã uống.

Giây tiếp theo, ly cà phê được hắt vào đầy đầu đầy mặt của người phụ nữ đó

Trong tiệm cà phê người rất đông, bà ta rất mất mặt, nhưng bà ta lại không thế đắc tội với thân phận của Lục Thước, chỉ có thế bấn loạn nói: “Tổng giám đổc Lục, đây là sao? Dù sao trong công việc chồng tôi cũng có qua lại với cậu.”

Lục Thước cười lạnh lùng.

“Bẽ mặt nơi công cộng khó chịu nhỉ, nhưng tôi có thể bồi thường.”

Cậu ấy rút sổ chi phiếu ra viết hai trăm tám mươi ngàn đưa cho bà ta, lúc xé chi phiếu cậu ấy nói hời hợt: “Mặc dù sau đây tôi rất bận, nhưng sức lực để đối phó với một công ty cỏn con thì tôi

_ X __ r II vân có.

Người phụ nữ ngơ ngác.

Lục Thước đút quyển sổ chi phiếu vào lại và rời đi với phong thái ngời ngời.

Đi đến cửa, đột nhiên cậu ấy dừng lại: “Quên nói cho bà biết, Lục Huân là vợ tôi.”

Lời nói vừa dứt, trong tiệm cà phê nổi lên một tràng pháo tay, đa số đều là người trẻ tuổi.

Bọn họ nhìn từ đầu đến cuối, là ai sai không biết, nhưng người phụ nữ quá lấn lướt, nên bây giờ ai chẳng thích xem bà ta bị bẽ mặt.

Lục Thước đuổi theo ra ngoài, nhìn thấy Lục Huân ở quảng trường.

Cô ấy đang ngồi ở trên bồn hoa nhỏ.

Đôi mắt ửng đỏ, nhìn giống như một chú thỏ con yếu đuổi, vừa đáng yêu lại đáng thương.

Cô ấy ngồi đó rất lâu, cậu ấy cũng nhìn cô rất lâu.

Sau đó, Lục Thước nhìn thấy một nơi bán kẹo bông không xa, cậu ấy đi đến muốn một xâu, cụ già thấy cậu ấy ăn mặc có vẻ kỳ lạ, Lục Thước móc tờ một trăm ra đưa cho ông cụ rồi cười: “Vợ không vui nên dỗ dành cho cô ấy vui.”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1480: Lục Huân nhìn cậu ấy cười


Lục Huân nhìn cậu ấy cười.

Lục Huân không nói những chuyện khác, cậu ấy chỉ sờ vào đầu cô ấy rồi thay cô ấy phủi bụi trên người cô ấy: “Đi thôi, đi đến chỗ bố mẹ ăn cơm.”

Lục Huân ngoan ngoãn được cậu ấy dắt đi.

Lòng bàn tay của cậu ấy ấm áp, bóng lưng của cậu ấy rất tuấn tú, ngay lúc này cô cảm thấy chút chuyện hồi nãy chẳng là gì cả.

Ngồi vào bên trong xe.

Cô nhìn thấy chú thỏ đáng yêu không nỡ ăn.

Lục Thước thắt dây an toàn xong nghiêng người nhìn cô ấy cười: “Nếu em thích thì anh cho

người đặc biệt làm cho em ăn.”

“Không cần đâu, sẽ béo lên mất.”

Lục Thước khởi động xe trịnh trọng hùa theo: “Thỏ con có thể béo lên một chút cũng được.”

Lục Huân trừng mắt nhìn cậu ây.

Cô ấy nhát gan, dù sao cũng phô trương thanh thế.

Lục Thước cảm thấy một ngày mệt mỏi cùng với sự lo lẳng được xoa dịu một cách khác thường, cậu ấy nhẹ nhàng nắm tay cô ấy và gọi Tiểu Huân.

Lục Huân ừ trả lời.

Cũng không biết chóp mũi đỏ là vì lạnh hay vì khóc.

Lục Thước không hỏi gì, xe chạy đến phía trước đèn đỏ, cậu ấy lấy ra một quyến màu đỏ trong hộc xe đưa qua cho cô ấy

Là giấy chứng nhận kết hôn.

Lục Huân yêu thích không rời tay.

Bức ảnh trên đó là Lục Thước dụ cô chụp vào lần trước, đã có sẵn.

Cô ấy nhịn không được cứ ngắm mãi, cũng không quan tâm đến kẹo bông trên tay nữa, Lục Thước liền nghiêng người sang nhìn cô ấy, đôi

mắt dịu dàng nói không thành lời…

Cậu ấy có động cơ không đơn thuần với cô ấy.

Nhưng khi cậu ấy quyết định ở bên cô ấy thì cho dù có chuyện gì xảy ra đều không thế chia lìa bọn họ.

Cậu ấy không buông tay, cũng không cho phép Lục Huân buông tay.

Lục Thước biết tính cách của mình bá đạo, nhưng cô ngốc Lục Huân này vẫn luôn ghi nhớ điểm tốt của cậu ây, những điều làm tổn thương cô ấy trước kia lại không nhớ.

Ngốc nghếch như thế này mà cho ra ngoài đời thì nguy hiểm biết bao.

vẫn là thích hợp cho làm cô vợ nhỏ của cậu ấy

Cuối cùng Lục Huân ngắm đủ rồi, cô ấy ngước lên bắt gặp ánh mẳt của Lục Thước, cô ấy càng xấu hổ ngồi yên và không dám tiếp tục nhìn cậu ấy

Lục Thước mỉm cười.

Nửa giờ sau, chiếc xe lái vào căn biệt thự mà Lục Khiêm mua năm đó.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 1481: Lục Khiêm nhìn một lúc


Người cha như ông bận rộn cả ngày, bận một bữa ăn thịnh soạn, mới rãnh được một chút lại thấy con trai mình trêu ghẹo con gái, tuy không nghe rõ đang nói gì, nhưng dù sao cũng chẳng phải là lời hay ho gì đâu.

Lục Khiêm bập bập điếu thuốc.

“Ăn cơm thôi, đêm muộn mà đứng trong gió vậy không sợ Tiểu Huân cảm lạnh sao, có người bạn trai như con là do ông cha đây dạy con đấy à?”

Lục Thước quàng vai cô gái.

Cậu ấy đĩnh đạc nói: “Là chồng, tụi con đăng ký kết hôn rồi.”

Cậu ấy không sợ lớn chuyện, còn lấy giấy kết hôn đưa cho cha cậu ấy xem, khoe khoang một hồi.

Lục Khiêm nhìn một lúc.

Thật ra ông hơi bất ngờ, không phải là ông không tán thành bọn họ kết hôn, chỉ là không ngờ con trai mình lại kiên quyết như vậy, sẽ thích Lục Huân như vậy.

Lục Khiêm trầm tư.

ỏng nhớ về năm đó, kỳ thực tình yêu của Lục Thước đối với Tiểu Huân hơi giống ông đối với Minh Châu năm đó.

Nhưng lúc đó ông không dứt khoát như Lục thước.

Có thể vì ông đã đi qua hàng ngàn con thuyền rồi, còn đến nay Lục Thước chỉ có mỗi Tiếu Huân.

Ông không nói gì một hồi lâu.

Lục Huân có chút căng thẳng, tay cô ấy ngoắc vào tay của Lục Thước, cô ấy không nói gì thì Lục Thước cũng biết cô ấy đang nghĩ gì, cô ấy đang quan tâm đến suy nghĩ của bổ cậu ấy, sợ ông không vui.

Lục Thước cười: “Bố, là bố đang vui ngây ngất sao?”

Lục Khiêm cầm giấy kết hôn đánh vào đầu cậu ấy: “Con làm phản rồi.”

Sau đó ông nhìn Lục Huân: “Sau này phải gọi là bố rồi.”

Cánh mũi Lục Huân chua xót.

Lục Khiêm dang cánh tay ra, cô ấy do dự một lúc mới đi đến ôm ông.

Lục Khiêm xót xa.

Đáng ra ông nên chăm sóc nhiều hơn khi cô ấy còn nhỏ, hoặc là trao cho cô ấy một cái ôm, nhưng hôm nay sau nhiều năm như vậy, cô ấy trở thành con dâu của mình thì ông mới có thể ôm cô gái này.

Tốt rồi, ông cũng không có lỗi gì với cô ây.

Ngay cả con trai ông cũng tiễn đi.

Lục Khiêm đưa tay xoa vào đầu cô ấy: “Bố bảo Lục thước lên món, con lên lầu thăm mẹ đi, bà ấy đang lục tung tủ đế tìm ra rất nhiều thứ muốn trao cho con đấy.”

Lục Huân muốn khóc.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 1482: Không hối hận là giả


Lục Khiêm liếc nhìn con trai, một lúc sau mới vỗ vào vai cậu ấy và nói: “Nhiều năm trước bố không tiện để làm, còn làm thay cho bố, cũng hay, chỉ là Lục Thước à, bây giờ con đã có vợ, đương nhiên sự nghiệp quan trọng cũng không thế làm lơ gia đình, năm đó bố quá quan trọng sự nghiệp nên phải xa cách mẹ con nhiều năm.”

Không hối hận là giả.

Vào mỗi sáng khi thức dậy nhìn vào những sợi tóc bạc trong gương, ông không khỏi phải nghĩ ngợi

Nếu như không bỏ phí những năm tháng ấy thì tốt biết bao.

Tóm lại Lục Khiêm có chút phiền muộn, ông đi vào nhà trước.

Lục Thước có chút xúc động, cậu ấy đứng trước cửa lặng lẽ hút xong điếu thuốc mới đi vào

chuấn bị cơm tối.

Trên lầu, Lục Huân đi vào phòng ngủ.

Minh Châu đang say mê không quay đầu lui cũng nói rất tự nhiên” “Tiểu Huân đến rồi.”

Lục Huân ừ một tiếng.

Cô ấy đi đến ngồi xổm xuống bên cạnh Minh Châu, khẽ gọi một tiếng mẹ.

Minh Châu sửng sốt.

Khoảnh khắc bà ấy quay đầu lại mỉm cười: “Đăng ký với Lục Thước rồi à?”

Lục Huân lại ừ.

Minh Châu không hỏi nữa, bà ấy bảo Lục Huân mang những hộp châu báu đến trên ghế sofa, lại than vãn: “Những thứ này đều là của bà cụ và bà ngoại của Lục Thước tặng vào năm đó, lại có cả dì Ôn của con cho rất nhiều, đâu có đeo hết được.”

Lục Huân rất nghe lời, cô ấy chuyến qua từng hộp từng hộp

Minh Châu quay đầu nhìn âm thầm đắc ý.

Bà ấy lại có thêm một người tay sai.

Đợi thu dọn xong rồi thì Minh Châu lấy từng thứ từng thứ cho Lục Huân xem, sau đó lấm bẩm một mình nói mình mang những thứ đó hợp, Lục Huân mang những thứ kia hợp, còn có những thứ

hợp với Lục u nữa.

Sau đó Lục Huân được năm bộ.

Trong đó có một bộ kim cương hồng, là khi Minh Châu và Lục Khiêm kết hôn là của hồi môn của bà Hoắc.

Minh Châu cho Lục Huân

Lục Huân không dám nhận, cô ấy nghĩ rằng bộ châu báu này nên cho Lục u.

Minh Châu không quan tâm: “Khi nó kết hôn thì tìm đồ tốt cho là được rồi.”

Lục Huân không từ chối nữa.

Cô ấy âm thầm nghĩ, đợi đến khi Lục u kết hôn, nhất định cô ấy sẽ phải bám vào Lục Thước để cho đồ tốt nhất, cho dù là cậu ấy đưa ra yêu cầu không nên có thì cô ấy cũng đồng ý.

Cô ấy suy nghĩ mãi, suy nghĩ đến chuyện xiên vẹo thì đỏ mặt.

Minh Châu thấy kỳ lạ: “Sao mặt của Tiểu Huân đỏ vậy?”

Lục Huân không khỏi xấu hổ, vội vàng nói tránh, Minh châu là người từng trải vừa nhìn đã biết cảm tình của cô ấy và Lục Thước rất tốt.

Lục Huân xuống lầu trước.

Minh Châu lặng lẽ ngồi một lúc.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top