Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 840


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 841


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 842


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 843


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 844


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 845


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 846


Giang Phong người đứng hạng 3, sức mạnh một quyền có thể đánh cho người ta ói máu văng xa, mất hết sức chiến đấu ngay tại chỗ.  

Trong số đệ tử ngoại môn khắp bốn phương, hắn nổi tiếng giỏi giang, trong số đệ tử nội môn thì hắn nổi tiếng bởi Chân nguyên hùng hậu. Nhưng ở trước mặt Giang Phong, hắn lại không thể đỡ nổi một chưởng, những đệ tử nội môn còn lại bị doạ cho vắt chân lên cổ bỏ chạy, không còn chút dũng khí nào để chặn lối vào nữa.  

Sắc mặt Giang Phong lộ ra chút khinh bỉ nhàn nhạt, cười nói: “Chút thực lực thế này cũng không biết xấu hổ mà đi chặn đường, người trong bảng Địa chẳng qua cũng chỉ có vậy mà thôi”.  

Hỗn Nguyên Quyết của hắn đã đạt đến đỉnh phong viên mãn, so với đám đệ tử tu luyện công pháp Linh cấp nửa mùa này thì mạnh hơn nhiều.  

So Chân nguyên thì có bao nhiêu người đến, hắn cũng không sợ.  

Tin tức mười đệ tử đầu bảng Nhân đánh bại đệ tử nội môn giống như những bông tuyết trên trời bay đến tai các vị trưởng lão ở trên bục Quan Vân.  

Đặc biệt là là những người đã luyện hoá cỏ Kiếm Hoàng trong danh sách mười người đứng đầu bảng Nhân, khi đối mặt với đệ tử nội môn đã không hề lưu tình mà đàn áp.  

Trưởng lão Bạch Đình nghe mà mặt tươi như hoa, cười không khép được miệng.  

Không khác lắm so với những gì ông ta dự đoán từ trước, mười người đứng đầu bảng Nhân sau khi luyện hoá cỏ Kiếm Hoàng, quả nhiên như được thay da đổi thịt, thực lực tăng vọt. Như vậy, Lâm Nhất không lấy được cỏ Kiếm Hoàng trong vòng thứ nhất thì bên trong Kiếm Chủng hắn có chín cái mạng cũng chẳng đủ để bị giết.  

“Khởi bẩm trưởng lão Bạch Đình, vừa mới nhận được tin tức, Hàn Chính Dương hạng thứ tư của bảng Nhân, dùng sức mạnh trấn áp đệ tử nội môn Chương Hàn, đại thắng trong mười chiêu!”  

"Giang Phong hạng ba bảng Nhân, một chưởng đánh trọng thương đệ tử nội môn, chiến thắng áp đảo đối thủ!”  

“Diệp Tu, hạng hai bảng Nhân, đồng thời đánh bị thương bốn đệ tử nội môn!”  

“Sở Hạo Vũ, hạng nhất bảng Nhân, chỉ xuất một kiếm, doạ lui một người, bị thương nặng một người, giết chết một người!”  

Ào!  

Tin tức cái sau càng trấn áp cái trước, tất cả mọi người sau khi nghe được chiến tích của Sở Hạo Vũ thì đều thoáng giật mình sợ hãi.  

Không hổ là người đứng đầu bảng Nhân, không ra tay thì thôi, một khi xuất chiêu liền khiến người ta kinh hãi như vậy.  

Đệ tử nội môn mà lại nói giết là giết, đến một kiếm của hắn cũng không đỡ nổi.  

Từng mẩu tin tức truyền về khiến sắc mặt tất cả mọi người ở Lạc Già Sơn càng lúc càng trở nên khó coi.  

Mấy người này người nào người nấy mạnh như thế, vậy thì Lâm Nhất sư đệ ở trong Kiếm Chủng chẳng phải sẽ không có chút đường sống nào sao.  

Ý cười trên mặt Bạch Đình không nén được mà càng sâu hơn, nhìn về phía Lạc Phong, cười nham hiểm nói: “Lạc lão quỷ, vẫn còn cười được à? Ta đã nói từ trước rồi, Lâm Nhất không luyện hoá được cỏ Kiếm Hoàng, ở trước mặt mấy người kia chỉ có thể làm chó lợn tuỳ ý người ta giết mổ thôi”.  

“Báo!”  

Đúng vào lúc này, một người vẻ mặt đầy căng thẳng vội vàng chạy lại.  

Đầu mày Bạch Đình khẽ nhíu, ông ta nhớ người này, đối tượng mà hắn ta phụ trách giám sát chính là Chung Vân Tiêu, trước đó có mấy tin không tốt đều là do hắn ta truyền về.  

Bây giờ lại đúng vào lúc ông ta đang đắc ý, nhìn thấy người này thì trong lòng không khỏi chửi thầm một câu xui xẻo, phẩy tay nói: “Không cần nói nữa, ta biết Chung Vân Tiêu chắc chắn cũng đánh bại đệ tử nội môn. Chỉ cần không phải là kẻ vô dụng thì sau khi luyện hoá cỏ Kiếm Hoàng đều sẽ có thu hoạch”.
 
Chương 847


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Không phải, Bạch trưởng lão, Chung Vân Tiêu chính là Lâm Nhất, Lâm Nhất chính là Chung Vân Tiêu, sức mạnh một quyền của hắn đã phá được Tam Tuyệt Kiếm Trận mà đệ tử nội môn liên thủ thi triển!”  

Người đến vẻ mặt hoảng hốt, không dám nhìn vào sắc mặt của Bạch Đình, cúi thấp đầu nhỏ giọng nói.  

“Cái gì!”  

Chư vị trưởng lão bao gồm cả những nhân vật đầu não của các đồng minh đứng cách chỗ này không xa đều bị tin tức đột ngột này làm cho giật thót.  

Chung Vân Tiêu chính là Lâm Nhất?  

Còn một quyền phá vỡ Tam Tuyệt Kiếm Trận?  

Cái quỷ gì… vậy trước đó cược năm nghìn viên Linh ngọc nhị phẩm chẳng phải là thua hết rồi sao?  

Trong bục Quan Vân, trên có trưởng lão, dưới có đệ tử Tông môn đều ngây ra như phỗng.  

Bạch Đình nghệt mặt tại chỗ, hai người đáng ghét nhất cuối cùng lại là cùng một người, ông ta đột ngột bật người dậy nói: “Không thể nào! Ngươi nói lại cho lão phu nghe một lần nữa, không được giấu diếm”.  

“Ha ha, Bạch lão quỷ hà tất phải nổi giận với thủ hạ, ngươi nếu đã muốn nghe thì để ta nói cho ngươi nghe vậy”.  

Lạc Phong cười híp mắt vuốt râu khẽ nói: “Lâm Nhất chính là Chung Vân Tiêu, Chung Vân Tiêu chính là Lâm Nhất, hắn sau khi luyện hoá cỏ Kiếm Hoàng, một quyền đã phá vỡ được Tam Tuyệt Kiếm Trận mà đệ tử nội môn liên thủ thi triển!”  

Chung Vân Tiêu chính là Lâm Nhất, Lâm Nhất chính là Chung Vân Tiêu!  

Lời nói của Lạc Phong làm cho sắc mặt Bạch Đình tức khắc trở nên cực kỳ khó coi, vẻ đắc ý mãn nguyện lúc nãy đã biến mất sạch.  

Gương mặt như mất sổ gạo, đáy mắt đầy vẻ không dám tin.  

Sắc mặt của những trưởng lão khác có mối quan hệ khá thân thiết với Bạch Đình cũng đồng thời trở nên vô cùng khó coi, đôi mắt ngây dại.  

“Cái… cái này sao có thể, Chung Vân Tiêu chính là Lâm Nhất?”  

“Hắn có một bộ Long Hổ Quyền, cả Tông môn từ trên xuống dưới không ai không biết, chẳng lẽ, từ đầu đến cuối hắn đều chưa từng sử dụng võ kỹ?”  

“Không phải quá phóng đại chứ, những người tranh đoạt cỏ Kiếm Hoàng với hắn rốt cuộc là mù hết hay là vô dụng hết vậy!”  

Trong lòng tất cả mọi người, việc này so với việc lúc trước Chung Vân Tiêu đoạt được gốc cỏ Kiếm Hoàng đầu tiên còn khiến bọn họ kinh ngạc hơn rất nhiều, trong một lúc bọn họ đều có chút không thể chấp nhận được sự thật này.  

Lâm Nhất mà trong miệng Bạch Đình chắc chắn chỉ là chó mèo, không biết đã trốn vào xó nào.  

Không những không trốn, mà ngược lại còn xuất hiện cướp đi gốc cỏ Kiếm Hoàng đầu tiên. Sau khi luyện hoá xong, thực lực lại càng tăng tiến gấp bội, một quyền, chỉ một quyền thôi mà đã phá vỡ được Tam Tuyệt Kiếm Trận của đệ tử nội môn liên thủ thi triển.  

So với Sở Hạo Vũ lúc trước một kiếm đánh bại ba người thì cũng chẳng kém hơn là mấy.  

Trong Kiếm Chủng, bảng xếp hạng cuối cùng của cuộc chiến đồng minh bỗng

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 848


“Vô dụng, một đám vô dụng! Đeo cái mặt nạ lên là không quen nữa hả? Một bộ Long Hổ Quyền của Lâm Nhất có ai mà không biết, ta không tin, mắt mù hết cả rồi sao?”  

Vương Diễm nổi khùng, hắn thực là bị làm cho tức điên lên rồi.  

Lệnh truy nã treo phần thưởng lớn như vậy, chẳng qua cũng vì hai mục đích, kết quả tốt nhất đương nhiên là mười người đầu bảng Nhân liên thủ vây giết Lâm Nhất khiến hắn chết ngắc ngay ở vòng đầu tiên.  

Cho dù không đạt được mục đích này thì cũng phải ép Lâm Nhất không dám hiện thân, không có cách nào để đi tranh đoạt cỏ Kiếm Hoàng.  

Một khi hắn không thể lấy được cỏ Kiếm Hoàng thì thực lực ắt sẽ kém hơn rất nhiều so với đám người Sở Hạo Vũ, thậm chí nói là khác biệt như trời với đất cũng không ngoa.  

Nhưng trước mắt, hai mục đích này chẳng có cái nào được hoàn thành thì hắn làm sao mà không tức cho được.  

Lãnh Mạch sợ hãi, hoảng sợ đến mức không dám tiếp lời nữa, những thành viên còn lại của liên minh Quân Tử, đám người Bát đại Kim Cương cũng đồng thời biến sắc, vẻ mặt đều trông vô cùng khó coi.  

Trong lòng không khỏi trỗi dậy cảm giác khủng hoảng, Lâm Nhất này thực sự quá khủng khiếp rồi, nhập tông chưa đến một năm mà đã lớn mạnh nhanh như vậy.  

Nếu như trong cuộc chiến đồng minh, hắn sống sót được đến cuối cùng, thăng cấp thành nội môn, vậy chẳng phải là hắn sẽ bay thẳng lên trời luôn hay sao.  

Sau này còn làm thế nào để áp chế hắn được nữa?  

Nghĩ đến đây, bọn họ đều cảm thấy hơi hoang mang, Lâm Nhất và liên minh Quân Tử đã kết tử thù rồi.  

Sắc mặt Vương Diễm âm trầm đến cực điểm, ánh mắt liếc qua rơi lên người Phó Lăng Thiên đứng đầu Bát đại Kim Cương. Trong đáy mắt thoáng qua tia sáng rét lạnh, vẫy vẫy tay, ghé sát tai thì thầm vài câu.  

Sắc mặt Phó Lăng Thiên thoáng thay đổi, ngay sau đó liền trấn tĩnh lại, chắp tay nói: “Công tử yên tâm, việc này giao cho ta làm”.  

Mặt Vương Diễm đầy vẻ nghiêm trọng, đè thấp giọng nói: “Lâm Nhất buộc phải chết, biến số này không thể tiếp tục tồn tại nữa, nếu không đợi hắn trở thành đệ tử nội môn, tu luyện công pháp Linh Cấp, đến lúc đó thì thực sự không còn cơ hội nữa rồi”.  

“Ta hiểu”.  

Phó Lăng Thiên là tâm phúc của Vương Diễm, hoàn toàn là do một tay hắn ta bồi dưỡng nên, vì vậy cực kỳ trung thành với hắn ta.  

Không hề có một chút do dự nào, yên lặng lui xuống. Cả đội liên minh Quân Tử đều yên lặng như tờ, tin tức Chung Vân Tiêu chính là Lâm Nhất đã mang đến đả kích quá lớn cho bọn họ.  

Không chỉ liên minh Quân Tử, mà cả những nhân vật đầu não của liên minh Tu La, liên minh Cô Tinh đều trông cực kì khó coi.  

Duy chỉ có Lạc Già Sơn, khi Mặc Thành đưa tin tức tới, đầu mày đuôi mắt của Hân Nghiên liền tươi như hoa, trong đôi mắt long lanh ánh nước giống như có một đoá hoa đang bung nở, khẽ cười nói: “Quả nhiên là hắn, trước đó còn cảm thấy cái tên Chung Vân Tiêu này có chút kỳ lạ, Chung Vân Tiêu… Chuông cổ nghìn năm, phong minh vân tiêu, không phải là tiểu sư đệ thì còn là ai”.  

Đôi môi đỏ khẽ cong, gương mặt xinh đẹp của Hân Nghiên lộ ra một chút đắc ý, hướng về phía Mặc Thành nói: “Đi, đi theo ta thu tiền cược nào”.  

“Tiền cược?”  

Mặc Thành khẽ ngẩn ra, sau đó mới tỉnh ngộ, cười nói: “Đúng đúng đúng, sư tỷ đã đặt cược năm nghìn viên Linh ngọc cho tiểu sư đệ, lần này lời to rồi”.  

Không chỉ có Hân Nghiên nghĩ như vậy, đến Lạc Phong cũng đồng thời bắt đầu thu tiền cược về, năm nghìn viên Linh ngọc nhị phẩm, đây mới là một con số trên trời.  

Gốc cỏ Kiếm Hoàng đầu tiên, trước đó tất cả các trưởng lão đều coi như Chung Vân Tiêu đã lấy được, nên đã định huỷ bỏ ván cược.
 
Chương 849


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng bây giờ, Chung Vân Tiêu đã được chứng thực thân phận, chính là Lâm Nhất, vậy thì ván cược kia có muốn huỷ cũng không được nữa rồi.  

“Bạch lão quỷ, đừng ngây ra như phỗng nữa, mang Linh ngọc lại đây cho lão phu!”  

Lạc Phong không hề khách sáo, mặt đầy ý cười vươn tay đặt trước mặt. Động tác thẳng thắn trực tiếp thế này, không thể không nói, nó hơi làm mất thân phận là nhân vật hàng thứ ba trong các trưởng lão, nhưng lại vô cùng đơn giản hữu hiệu.  

“Linh ngọc gì?”  

Bây giờ Bạch Đình đang đầy một bụng tức và dồn nén, lại còn phải đưa Linh ngọc cho đối phương, đương nhiên là ông ta không bằng lòng.  

Lạc Phong cười ha ha nói: “Không nhận thua hả? Ha ha, cũng được, ông cùng ta đi gặp Mai hộ pháp. Chỉ cần ông chính miệng nói chưa từng đánh cược với lão phu thì một nghìn viên Linh ngọc nhị phẩm này ta không cần cũng được”.  

“Ông! Hiếp người quá đáng!”  

Bạch Đình tức mà không thể xả ra được, da mặt ông ta có dày hơn nữa cũng không dám nói dối trước mặt Mai hộ pháp, nếu không thì sau này ông ta cũng khỏi cần phải sống ở đây nữa, võ giả cực kỳ coi trọng lời hứa, huống hồ ông ta còn là một trưởng lão thâm niên của Tông môn.  

Tương lai thậm chí còn có khả năng tranh đoạt chức Điện chủ trưởng lão điện, quyền cao chức trọng nữa.  

“Cho ông”.  

Gương mặt già nua của Bạch Đình rung lên, nghiến răng nghiến lợi rút ra một cái túi trữ vật, ném cho Lạc Phong.  

“Cảm ơn nhé”.  

Lạc Phong cũng chẳng mở ra xem, ý cười trên mặt không hề giảm, nhìn về phía những trưởng lão lúc trước đã đặt cược.  

Đến Bạch Đình còn phải chịu rồi thì những người này đương nhiên là không dám không làm theo, chỉ là sắc mặt khi đưa Linh ngọc nhị phẩm ra là vẻ mặt tiếc nuối mà không dám biểu lộ.  

Ít thì ba trăm, nhiều thì tám trăm, tổng lại có khoảng gần năm nghìn viên Linh ngọc nhị phẩm, quả là một con số trên trời.  

“He he, chư vị thế mà lại giữ đúng lời hứa, vậy ta xin thay mặt Lâm Nhất nhận trước. Đợi sau khi hắn thăng cấp thành đệ tử nội môn, ta sẽ chuyển lời cho hắn, đây đều là sự quan tâm cùng tình yêu thương của các vị trưởng lão đối với hậu bối”.  

Lạc Phong hào phóng như vậy, những trưởng lão khác chỉ đành phải cười gượng ứng phó.  

“Có thể ra được thì có quỷ thật rồi, luyện hoá cỏ Kiếm Hoàng thì đã sao, đáng chết thì vẫn phải chết”.  

Bạch Đình nói bằng giọng đâm chọc, mặt lạnh lùng trù ếm.  

Lạc Phong vuốt râu, mỉm cười đầy vẻ uyên thâm nói: “Vậy thì cứ chờ xem, không nói hạng nhất, mười thứ hạng đầu của cuộc chiến đồng minh chắc chắn sẽ có tên của Lâm Nhất!”  

Bầu không khí trên bục Quan Vân bây giờ đặc mùi thuốc súng, nảy sinh biến số khiến tất cả mọi người đều vô cùng chờ mong cuộc chiến cuối cùng này.  

Trong núi Mai Kiếm.  

Nhóm người Lâm Nhất sau khi bước chân lên Kiếm Chủng thì sắc mặt liền trở nên khó coi hơn rất nhiều.  

Bên dưới nền trời u ám, trên nền đất đen kịt, cắm xiên xẹo hàng nghìn thanh trường kiếm cổ xưa. Mỗi một thanh đều bao hàm luồng kiếm ý sắc bén mà khủng khiếp, những cơn gió thổi qua khiến thân kiếm rung lên nhè nhẹ.  

Khí tức âm u mà lạnh lẽo kèm theo đó

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 850


Lâm Thu Sam than thở: “Danh sách đệ tử nội môn này xem chừng không dễ để ghi danh được”.  

Ánh mắt Lâm Nhất rơi vào một chỗ không xa nơi mà thực sự thuộc về Kiếm Chủng, hắn vô cùng tán thưởng những thanh cổ kiếm trên đó, khẽ giọng nói: “Quy tắc của vòng thứ hai, vẫn chưa rõ ràng, tất cả đều là ẩn số, chưa chắc đã không có cơ hội”.  

“Lâm đại ca, huynh nhìn bên kia!”  

Lâm Yên vươn tay chỉ về phía Hàn Chính Dương hạng bốn của bảng Nhân đang dẫn theo một đám người sát khí đằng đằng từ phía cổng Nam đi lại.  

Lục Hách Tuyên hạng tám và Tân Vô Ngân hạng chín của bảng Nhân cũng đi ở hai bên trái phải của hắn ta, rất rõ ràng ba người này đã liên minh với nhau.  

“Hàn sư huynh, ngươi xem, đó không phải là Lâm Nhất à?”  

Tân Vô Ngân rất tinh mắt, vừa nhìn đã thấy Lâm Nhất đứng cùng đám người Lâm Thu Sam, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo rồi biến mất.  

“Nghe nói người lúc trước danh tiếng lẫy lừng, giành được bụi cỏ Kiếm Hoàng đầu tiên là hắn!”  

Lục Hách Tuyên hạ giọng nói.  

Hàn Chính Dương không đồng ý, vừa rồi hắn ta chiến thắng đệ tử nội môn trong vòng mười chiêu, lòng tin cực kì to lớn, cười nhạt nói: “Không cần quan tâm tới hắn, hắn vừa mới bước vào Huyền Võ tầng năm, dù có luyện hóa cỏ Kiếm Hoàng cũng không mạnh đến đâu được. Ta là tầng năm đỉnh phong viên mãn, chỉ bàn về tu vi là đã có thể vững vàng đè chết hắn!”  

Không lâu sau, Giang Phong, Diệp Tu lần lượt xuất hiện.  

Bọn họ lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, nhiều đệ tử nội môn cũng dồn ánh mắt lên bọn họ, trong mắt thoáng chút kiêng dè.  

Hai người họ thường xuyên chiếm ba hạng đầu bảng, không ai có thể lay động địa vị của họ, ngay cả người ở bảng Địa cũng từng nghe nói.  

“Giang sư huynh, nhiều đệ tử nội môn quá…”  

Người của liên minh Tu La đứng bên cạnh Giang Phong khẽ giọng than.  

Giang Phong cười nói: “Đừng để ý nhiều, bọn họ đều là kẻ lót đường thôi, tông môn cử bọn họ đến cuộc chiến đồng minh chắc chắn là có nguyên nhân. Có ta ở đây, người của Tu La chắc chắn có thể đứng vững trăm hạng đầu, ai cũng có thể giành lấy vị trí đệ tử nội môn”.  

Đúng lúc đó, đám đông trong kiếm chủng vang lên tiếng xôn xao, Sở Hạo Vũ xuất hiện rồi!  

Nơi lối vào cửa Đông, Sở Hạo Vũ mặc áo trắng, một tay cầm kiếm chậm rãi bước tới. Gương mặt hắn ta lạnh lùng, thong dong bước tới từng bước. Trên người hắn ta như có một luồng khí tức khiến người ta sợ hãi, những cao thủ của liên minh Quân Tử đều không dám đến gần mà đi theo ở phía xa.  

Sở Hạo Vũ!  

Nhất thời, bất kể là mười người đứng đầu bảng Nhân hay là những đệ tử nội môn, ánh mắt bọn họ đều hướng về cùng một người.  

Sở Hạo Vũ, đây là tên yêu nghiệt đã từng tranh hùng với Bạch Lê Hiên năm xưa, người đứng đầu bảng Nhân không thể tranh cãi. Theo lời đồn, hắn ta từ lâu đã có thực lực bảng Địa, cho dù không nói tiếng nào cũng đủ khiến người khác kiêng dè, kính nể không thôi.  

Trước ánh nhìn của mọi người, Sở Hạo Vũ nhìn lướt qua, ánh mắt dừng lại ở một người.  

Sát ý trong mắt hắn ta không hề che giấu, chỉ một cái nhìn dường như đã có gió mưa điên cuồng, chất chứa kiếm ý đầy trời, rít gào lao tới.  

Nếu là kẻ nhát gan đứng trước ánh mắt này, e rằng sẽ sợ đến run lẩy bẩy, quỳ xuống tại chỗ.  

Ai?  

Là ai khiến Sở Hạo Vũ, một nhân vật đứng đầu bảng Nhân này, cũng không thể kiềm chế sát ý.
 
Chương 851


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người vô cùng tò mò, nhìn theo hướng nhìn của hắn ta, nhìn thấy một gương mặt thiếu niên thanh tú, góc cạnh rõ ràng.  

Thiếu niên tỏ vẻ bình tĩnh, khóe miệng mỉm cười, không hề sợ hãi.  

Hay lắm, Lâm Nhất rất thích tính cách này của Sở Hạo Vũ, ta muốn giết ngươi chính là muốn giết ngươi, tuyệt đối không che giấu nửa phần.  

Mười người đầu bảng Nhân, ai nấy đều muốn giết hắn, chỉ có Sở Hạo Vũ để lộ sát ý trước mặt mọi người, mũi nhọn hiển lộ, kiệt ngạo bất tuân.  

Đây là sự tự tin, cũng là sự tự kiêu, cũng là một loại uy nghiêm vô thanh, cực kì bá đạo.  

Nhưng muốn giết ta không dễ dàng như thế.  

Lâm Nhất nở nụ cười nhạt, sát ý trong mắt hắn cũng không che giấu, lặng lẽ lan tỏa.  

Hai luồng sát ý nương theo khí thế của mỗi người gặp nhau trên từng cây kiếm cổ, phát ra tiếng động cực lớn.  

Keng!  

Trong nháy mắt, kiếm ngân không ngừng, kiếm ý sắc bén mênh mông dồi dào, giống như gió lạnh, thét gào giận dữ, cuốn ra tám hướng.  

Tiếng gió hạc kêu, cỏ cây đều là binh lính, bầu trong khí nơi kiếm chủng bỗng chốc trở nên căng thẳng vô cùng.  

Ầm ầm!  

Theo kiếm ý như gió mạnh thét gào, điên cuồng tàn phá, kiếm chủng cũng hơi rung chuyển.  

Nhìn quanh đều thấy rùng mình, tất cả mọi người đều không ngờ Lâm Nhất và Sở Hạo Vũ chỉ mới đối chọi sát ý đã gây ra động tĩnh lớn như vậy.  

Gió mạnh như kiếm, không phân địch ta, quét ra tám hướng, không ai có thể tránh khỏi.  

“Kiếm ý đáng sợ thật!”  

“Kiếm chủng cũng thật đáng sợ, không biết những tiền bối được mai táng ở đây khi còn sống đã mạnh đến cảnh giới nào”.  

“Ít nhất là Tử Phủ tầng năm trở lên, thậm chí còn có tồn tại đáng sợ cảnh giới Thiên Phách”.  

“Chết tiệt, ta bị thương rồi…”  

Chân nguyên dồi dào trong cơ thể nhiều đệ tử lập tức xao động không ngừng, chống lại luồng gió kiếm quét tới. Những người thực lực không đủ thậm chí đã lấy vũ khí ra, nhưng cũng bị gió kiếm làm bị thương, máu bắn tung tóe.  

Tất cả những điều này chỉ là phản ứng dây chuyền do có hai người nhìn thẳng vào nhau, sát ý đối chọi gây nên.  

“Rốt cuộc thằng nhóc này có lai lịch gì mà lại khiến Sở Hạo Vũ không màng che giấu sát ý của mình như vậy?”  

Có đệ tử nội môn cảm thấy khó hiểu, ánh mắt rơi lên người Lâm Nhất, tràn đầy nghi hoặc.  

Người đứng đầu bảng Nhân chắc chắn có sự kiêu ngạo của mình, thực lực không đến trình độ nhất định thì trong mắt hắn ta cũng chỉ như sâu kiến, ngay cả nhìn cũng lười nhìn.  

Thiếu niên này có thể khiến hắn ta phóng ra sát ý, rõ ràng lai lịch không nhỏ.  

Điều đáng kinh ngạc hơn là thiếu niên này trông rất bình thản, ung dung, nhưng sát ý vừa phóng ra lại giống như hổ dữ tỉnh dậy, bễ nghễ tám phương, không hề thua kém Sở Hạo Vũ.  

“Hắn là Lâm Nhất, hai tháng trước, chuông cổ nghìn năm, Phượng Linh Vân Tiêu đã vang lên vì hắn”.  

“Là hắn à? Quả nhiên, người có thể giết chết Huyết Phong đúng là có chút bản lĩnh”.  

“Phượng Linh Vân Tiêu đó đã vả vào mặt mười người đứng đầu bảng Nhân, từ trên xuống dưới. Nhưng dù là vậy, chắc hẳn Sở Hạo Vũ cũng sẽ không đến mức không kìm chế được sát ý của mình. Có lẽ nguyên nhân cụ thể vẫn là vì hắn ta đã gia nhập liên minh Quân Tử”.  

“Đúng! Vương Diễm của liên minh Quân Tử và Lâm Nhất có thù không đội trời chung. Sở Hạo Vũ tính cách cao ngạo, tuy không nói gì nhưng chắc chắn cũng muốn lấy đầu Lâm Nhất trong cuộc chiến đồng minh lần này trở về báo đáp cho đối phương”.  

Sau một phen xì xào

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 852


Chỉ là không ngờ Lâm Nhất lại không hề nhượng bộ, sát khí đáng sợ cũng đồng thời bộc phát từ trên người hắn, hai luồng sát khí đối nhau khiến toàn bộ kiếm chủng đều có dấu hiệu bùng nổ.  

Sở Hạo Vũ vốn không để ý cũng hơi giật mình, hiển nhiên không ngờ Lâm Nhất lại lựa chọn đối đầu với mình.  

“Lá gan lớn lắm!”  

Trước nay hắn ta luôn cương quyết, không thích dài dòng, cũng không nhiều lời. Hắn ta cầm chuôi kiếm, bảo kiếm trong tay hắn ta đã sắp ra khỏi vỏ.  

“Dừng tay!”  

Một tiếng quát lạnh lùng truyền đến, hai con Kiếm Điêu tung cánh bay tới. Trên Kiếm Điêu là hai vị trưởng lão, hai luồng tu vi đáng sợ cũng tản ra.  

Rắc!  

Tu vi cảnh giới Tử Phủ cường hãn nghiền nát sát khí của hai người, cuồng phong đang cuộn lên dữ dội trong kiếm chủng lập tức lắng xuống.  

Lâm Nhất và Sở Hạo Vũ hừ lạnh một tiếng, trong mắt đều thoáng qua vẻ dè chừng.  

Mọi người ngẩng đầu lên thì thấy là Lạc Phong và Bạch Đình, người chủ trì cuộc chiến đồng minh lần này.  

Đến trận chiến cuối cùng rồi, hai người không thể tiếp tục ở lại bục quan vân nữa, phải đích thân đến kiếm chủng.  

“Sư huynh, huynh không sao chứ?”  

Lý Vô Ưu hơi lo lắng hỏi, Lâm Yên cũng len lén nhìn sang, tim đập loạn xạ, cảnh tượng vừa rồi thật sự quá đáng sợ, khoảnh khắc Sở Hạo Vũ cầm vào chuôi kiếm, hầu như tất cả mọi người đều cảm nhận được luồng khí lạnh thấu tim.  

Lâm Nhất xua tay, chắp tay với không trung giống mọi người: “Bái kiến hai vị trưởng lão”.  

Dù Lạc Phong hay Bạch Đình thì đều có địa vị rất cao trong tông môn, sau này rất có thể sẽ tiếp nhận vị trí điện chủ Trưởng Lão điện.  

Bất kính một chút sẽ bị phạt, nên mọi người đều kính nể họ.  

“Thú vị, còn chưa biết quy tắc vòng thứ hai mà đã không chờ nổi muốn ra tay rồi à!”  

Bạch Đình ở trên Kiếm Điêu tỏ vẻ giễu cợt, ông ta cười khẽ: “Yên tâm, lát nữa sẽ có rất nhiều cơ hội để ra tay, Sở Hạo Vũ ngươi cũng đừng nóng vội”.  

“Đệ tử đã hiểu”.  

Vẻ mặt Sở Hạo Vũ không chút dao động, hắn ta chắp tay đáp lại.  

Lạc Phong liếc nhìn Bạch Đình, lão già này hiển nhiên thiên vị Sở Hạo Vũ, ông cũng lười để ý đến ông ta, nhắm mắt lại, mười ngón tay đan vào nhau, tạo thành ấn ký kỳ quái.  

Lúc ông mở mắt ra, giữa hai bàn tay phóng ra quang hoa chói mắt, mặt đất đột nhiên bùng lên ngọn lửa màu máu cháy hừng hực.  

Vù!  

Ngọn lửa cháy mạnh chứa đựng phong mang sắc bén giống như sương giá, ngay lập tức bao phủ mặt đất.  

Mọi người trở tay không kịp, đưa mắt nhìn sang thì thấy toàn là lửa, có đúng một nơi để trốn. Vì thế tất cả nhao nhao bay lên, lảo đảo lắc lư, đứng trên chuôi kiếm cổ.  

“Chuyện gì thế này?”  

“Cái quái gì vậy? Ngọn lửa này thậm chí còn có thể đốt cháy cả chân nguyên hộ thể của ta nữa… Quá đáng sợ!”
 
Chương 853


“Nếu rơi xuống, chỉ bất cẩn một chút là sẽ bị thiêu chết không còn lại gì…”  

“Rốt cuộc ông ấy định làm gì?”  

Mọi người đang đứng trên chuôi kiếm đột nhiên hoảng loạn, mặt ai cũng lộ vẻ kinh ngạc, họ đồng loạt nhìn về phía hai trưởng lão trên bầu trời.  

Mọi người đều cảm nhận được có điều gì đó bất thường, trận chiến kiếm chủng vòng thứ hai có lẽ sẽ vượt ngoài sức tưởng tượng của họ.  

“Ngọn lửa này được ngưng tụ từ viêm mạch ở xương các tiền bối đã qua đời của Kiếm Các và viêm mạch chôn sâu dưới lòng đất, dung hoà vô số linh hồn trong hàng nghìn năm nay, đã thành biến dị và được gọi là Huyết Linh Quỷ Hoả. Võ giả chưa mở được Tử Phủ mà chạm vào ngọn lửa này không chết thì cũng bị thương”.  

Lạc Phong trưởng lão đứng trên Kiếm Điêu giữa không trung bình tĩnh nói: “Vòng thứ hai của cuộc chiến đồng minh có quy tắc rất đơn giản, không hề phức tạp. Duy trì được thời gian càng lâu trên chuôi kiếm này thì số sao trong ngọc bội Tử Tinh sẽ càng nhiều. Đến khi kiếm chủng chỉ còn lại một người thì cuộc chiến cuối cùng sẽ kết thúc. Sau đó, dựa vào số lượng sao trong ngọc bội để sắp xếp thứ hạng cuối cùng của cuộc chiến đồng minh”.  

Lâm Nhất thầm nói trong lòng, quy tắc này đối với đệ tử ngoại môn cũng đã coi như thương tình.  

Xét cho cùng, đệ tử ngoại môn đặt chân đến đây đều có ít nhất ba mươi ngôi sao trong ngọc bội, vốn đã có ưu thế hơn đệ tử nội môn.  

Quy tắc nhìn như đơn giản nhưng thực chất lại rất tàn nhẫn, vô tình.  

Ai cũng muốn được ở lại lâu, nhưng ai cũng muốn thì sẽ là tình huống hỗn loạn như thế nào?  

Sóng gió dấy lên sẽ gây ra hỗn chiến kinh thế, trong hỗn loạn, nếu thực lực không mạnh thì không ai có thể đảm bảo sẽ cười được đến cuối cùng.  

Bạch Đình nói tiếp: “Ngoài ra, trong Huyết Linh Quỷ Hoả còn sinh ra Huyết Diễm Quỷ Linh, sẽ tấn công các võ giả còn sống một cách không thương tiếc”.  

Tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, dưới tình huống tàn khốc như vậy, chưa nói đến chiến đấu, bọn họ thậm chí còn phải đề phòng sự tấn công của Huyết Diễm Quỷ Linh.  

Dừng lại một lúc, trong mắt Bạch Đình loé lên một tia sáng kỳ lạ, ông ta cười bảo: “Nhưng nếu giết được Huyết Diễm Quỷ Linh thì sẽ nhận được một viên đá Diễm Tinh, cụ thể có tác dụng thế nào thì các ngươi phải tự tìm hiểu. Ta chỉ có thể nói là đá Diễm Tinh này đủ để khiến chuyến đi lần này của các ngươi trở nên đáng giá”.  

“Nơi ngọn lửa bùng cháy là nơi diễn ra trận chiến cuối cùng lần này, ra khỏi đó sẽ bị coi là tự động từ bỏ quyền tham gia”.  

Các đệ tử nghe xong đều đưa mắt nhìn sang, đúng là Huyết Linh Quỷ Hoả không cháy đến khu vực rìa kiếm chủng.  

Khoảng cách hơi xa nhưng với các đệ tử đang có mặt ở đây mà nói, muốn đặt chân tới đó cũng không khó.  

Tuy nhiên, không đến lúc bất đắc dĩ thì chắc chẳng có ai từ bỏ.  

Các đệ tử ngoại môn có mặt ở đây ít nhất đã đánh bại được ba mươi người, những người có thể ở lại đây dù thực lực yếu hơn nữa thì cũng sẽ không quá yếu.  

Có thể nói đều là tinh anh của ngoại môn, khẳng định họ đều vô cùng khao khát được thăng cấp lên làm đệ tử nội môn.  

Lạc Phong đưa mắt nhìn quanh, trầm giọng tuyên bố: “Cuộc chiến đồng minh chính thức bắt đầu”.  

“Chúc tất cả may mắn”.  

Bạch Đình nở nụ cười nham hiểm, ánh mắt rơi vào Lâm Nhất, lạnh lùng nhìn hắn rồi mới nhìn đi nơi khác.  

Vút!  

Hai Kiếm Điêu tới rồi đi như gió, trong nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.  

Bắt đầu rồi ư? 
 
Chương 854


Trận chiến cuối cùng bắt đầu một cách cực kỳ đột ngột.   

Những người đang đứng trên chuôi kiếm đều trông rất căng thẳng, ngoài tiếng Huyết Linh Quỷ Hoả bốc cháy thì bốn bề đều tĩnh lặng.  

Bầu trời mây đen giăng kín, âm u đến lạ, nhiệt độ trong kiếm chủng không ngừng tăng lên theo ngọn lửa bùng cháy.  

Trán Lâm Yên toát mồ hôi chảy cả vào mắt, khó chịu vô cùng nhưng nàng ta không dám tuỳ ý lau đi. Sự im lặng quỷ dị khiến tim nàng ta vọt lên tận họng, hơi hối hận vì đã không nghe lời tỷ tỷ, không nên đến góp vui cuộc chiến đồng minh này.  

Đến lúc này cuối cùng nàng ta cũng hiểu vì sao cuộc chiến đồng minh này lại được gọi là trận chiến đặc sắc nhất hàng trăm năm nay.  

Khi nàng ta xuất thần thì chân nguyên trong người cũng hơi thất thường khiến cơ thể đang đứng trên chuôi kiếm hơi lảo đảo lắc lư.  

Nàng ta hoảng sợ vô cùng nhưng lại không dám lên tiếng, vì sợ phá vỡ sự yên tĩnh quái lạ này.  

Không chỉ nàng ta mà những người khác cũng đều cảm thấy khó chịu. Dưới sự thiêu đốt của Huyết Linh Quỷ Hoả, muốn giữ thăng bằng trên chuôi kiếm là một việc không hề dễ.  

Không mấy ai có thể bình tĩnh, dễ dàng làm được điều này.  

Lâm Nhất từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận bầu không khí ngột ngạt và cả nhiệt độ cao như thiêu đốt trong kiếm chủng, lòng hắn dần bình tĩnh trở lại.  

Càng là lúc bão táp càng phải bình tĩnh, từ tốn giải quyết.  

Ầm!  

Trên bầu trời u ám chợt có một tia điện quang xẹt ngang trời, tiếp theo đó là tiếng sấm đinh tai nhức óc.  

“Hành động!”  

Đã có đệ tử bảng Địa không kiên nhẫn nổi nữa rút kiếm đầu tiên, lao về phía đệ tử ngoại môn.  

Ù!  

Nhưng đệ tử ngoại môn ở đây cũng không hề phân tâm, gần như ngay lúc đám người này rút kiếm thì chân nguyên trên người họ cũng dâng lên, đồng thời rút kiếm ra, kiếm quang chói mắt toả sáng cùng với tiếng kiếm ngân vang dội.  

Bùm!  

So với cuồng phong sát ý do Lâm Nhất và Sở Hạo Vũ gây ra lúc trước thì cơn bão này mạnh hơn gấp mấy lần, nổi lên rất mạnh trong kiếm chủng.  

“Nổi gió rồi…”  

Lâm Nhất mở mắt, ánh mắt loé lên, trong tầm mắt có ba người lao về phía hắn nhanh như chớp.  

Điều đáng ngạc nhiên là người ra tay với hắn chính là mười người bảng Nhân, nhưng không phải Sở Hạo Vũ, cũng không phải Diệp Tu hay Giang Phong mà là Hàn Chính Dương đứng thứ tư bảng Nhân và Tân Vô Ngân với Lục Hách Tuyên.  

“Lâm Nhất, ngươi tự dâng đầu tới thì
 
Chương 855


“Giết!”  

Sắc mặt Tân Vô Ngân và Lục Hách Tuyên ở hai bên cũng vô cùng u ám, ba người liên thủ tạo nên luồng kiếm ý cuồn cuộn nối liền với nhau, mỗi người tung ra một quyền.  

Ầm!  

Chân nguyên hùng hậu ngưng tụ trong quyền mang phát ra tiếng nổ lớn đáng sợ, ba quyền mang bắn về phía Lâm Nhất từ các góc độ khác nhau, chặn hết đường lui của hắn.  

Thất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh!  

Đối mặt với sự bao vây tấn công của ba đại cao thủ đứng đầu bảng Nhân, Lâm Nhất không hề hoảng sợ, Thất Huyền bộ lặng lẽ thi triển, xoay tròn giữa không trung.  

Khi xoay tròn, hai quyền của hắn như sấm sét, nổ ra nhanh như chớp.  

Quyền mang của Tử Diên kiếm kình dưới sự thay đổi của Thất Huyền bộ phát ra tiếng nổ lớn. Quyền ảnh khắp trời, ngăn được hết tất cả đòn tấn công ba người phía đối thương, kín bưng không một kẽ hở.  

“Sao chân nguyên của tên này có thể đặc như vậy chứ?”  

Sắc mặt nhóm Hàn Chính Dương khó coi, quyền mang của Lâm Nhất ẩn chứa kiếm kình khiến bọn họ cực kỳ khó chịu.  

Khi hình dạng thay đổi, bọn họ muốn đột phá phòng ngự của Lâm Nhất, trực tiếp bắn phá cơ thể hắn nhưng không được, bởi Thất Huyền bộ của Lâm Nhất biến ảo không lường, tàn ảnh chồng lên nhau, không để lại bất kỳ khuyết điểm nào, bọn họ không thể thành công tấn công hắn.  

Bùm bùm bùm!  

Giữa không trung chợt có tiếng động lớn liên tục vang lên, quyền mang va chạm giống như cuộc chiến của những con thú khổng lồ bằng sắt thép, mỗi quyền đều gây chấn động.  

Vốn đã là một khoảng hỗn loạn, giờ đây giao tranh ác liệt ở khắp nơi trên kiếm chủng, dưới sức công phá của sự va chạm của quyền mang, nơi đây càng thêm xáo động.  

Huyết Linh Quỷ Hoả đang cháy trên mặt đất, theo chân nguyên dâng trào mà nó càng bùng cháy dữ dội hơn.  

Lâm Nhất lấy một địch ba nhưng không hề rơi vào thế yếu, thậm chí còn chiếm một chút ưu thế.  

“So quyền pháp với ta? Đừng tới tự chuốc lấy nhục thì hơn”.  

Lâm Nhất nhếch môi cười giễu, trong cơ thể đột nhiên vang lên tiếng rồng gầm hổ thét, khi song quyền đang bay múa như rồng như hổ thì khí huyết toàn thân sôi trào, từ phòng ngự chuyển sang tấn công.  

Trong phút chốc, tình thế đã đảo ngược, khí thế của Long Hổ Quyền vừa dũng mãnh vừa bá đạo, bức cho ba người kia phải khốn đốn.  

Rầm!  

Sau mười quyền, khoé miệng ba người phía Hàn Chính Dương đều rỉ máu, bị đánh bay ngược ra ngoài rồi ngã xuống.  

Khi đáp xuống chuôi kiếm, cổ kiếm dưới chân rung lắc không ngừng. Huyết Linh Quỷ Hoả dưới chân đang không ngừng bốc lên, sắc mặt mấy người trắng bệch, một lúc lâu sau mới ổn định lại cơ thể.  

Ba người liên thủ nhưng vẫn bị Lâm Nhất dễ dàng đánh bại, sắc mặt cả ba đều vô cùng khó coi.  

“Giang Phong sư huynh, người này không dễ đối phó”.  

Một đệ tử của liên minh Tu La nghiêm mặt, trầm giọng nói.
 
Chương 856


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây cũng là lần đầu tiên Giang Phong thấy Lâm Nhất ra tay, trước đó chỉ nghe nói mà thôi, trong mắt hắn ta cũng lướt qua tia sáng khác lạ, trầm ngâm bảo: “Quả nhiên Long Hổ Quyền của tiểu tử này rất lợi hại, nhưng đừng lo, chỉ là món khai vị mà thôi, ba người phía Hàn Chính Dương mới chỉ đang thăm dò thực lực của hắn. Nếu hắn chỉ có chút bản lĩnh này thì vẫn chưa đủ”.  

“Xuất kiếm!”  

Quả nhiên, sau khi đứng vững lại, Hàn Chính Dương hừ lạnh một tiếng rồi rút kiếm ra đầu tiên.  

Keng!  

Tiếng kiếm vang lên, Tân Vô Ngân và Lục Hách Tuyên cũng đồng thời rút kiếm, thân kiếm rung lên, kiếm ý dạt dào, nhất thời khí thế của ba người có sự thay đổi lớn, hoàn toàn thay đổi.  

“Sư huynh cẩn thận!”  

Vào lúc này, Lý Vô Ưu đang chiến đấu với người khác chợt lên tiếng.  

Thì ra lúc ba người rút kiếm thì một bóng người đã lặng lẽ giẫm trên chuôi kiếm, bước đến chỗ Lâm Nhất.  

Người đó là hạng bảy bảng Nhân, Hoắc Đông Lai!  

Trong lòng hắn ta liên tục giễu cợt, muốn giết ngươi không chỉ có ba người phía Hàn Chính Dương, nếu đã cho ta cơ hội tới gần thì mọi chuyện không còn do ngươi quyết định nữa.  

Không cho Lâm Nhất cơ hội phản ứng, hắn ta đã chợt xông lên, cười gằn: “Đi xuống cho Huyết Linh Quỷ Hoả này thiêu chết ngươi đi Lâm Nhất! Lôi Vân Kiếm Trảm!”  

Kiếm ý trên người hắn ta phóng lên trời, ngưng tụ thành lôi vân màu đen đáng sợ, sấm rền cuộn trào. Hắn ta đâm ra một kiếm như tia chớp sét đánh, nhanh như kinh hồng, phong mang sắc bén.  

Với tu vi Huyền Võ tầng năm hậu kỳ mà có thể thi triển sát chiêu Lôi Vân kiếm pháp tới cảnh giới này, thậm chí đến dị tượng lôi vân cũng đã bắt đầu hiện lên, Hoắc Đông Lai đúng là xứng với danh hiệu hạng bảy bảng Nhân.  

Cho dù những đệ tử nội có môn tu vi Huyền Võ tầng sáu khi đối mặt với nhát kiếm này cũng trở tay không kịp, vẫn phải kêu khóc.  

Khoé miệng Lâm Nhất nhếch lên, nở nụ cười nhạt, thời cơ, kiếm chiêu, ý cảnh đều nắm rất rõ. Tiếc rằng người mà hắn ta gặp phải lại là Lâm Nhất.  

Gừ gừ gừ!  

Long Tượng Chiến Thể Quyết hoạt động, khí huyết toàn thân sôi trào, tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng liên tục vang lên tiếng dã thú phẫn nộ gầm thét.  

Lực lượng Long Tượng cổ tràn ngập cơ thể Lâm Nhất, năm ngón tay siết chặt, đột nhiên hắn xoay người cất bước.  

Một bước đi, bảy dư ảnh, mỗi quyền hắn tung ra đều có sức nặng năm vạn cân, một bước bảy quyền.  

Mỗi bước, mỗi quyền như có chiến đỉnh cổ nổ tung trên không trung, tấu lên một khúc chiến trận cổ xưa xao động lòng người, khí huyết sục sôi.  

Bùm!  

Một quyền tung ra, lôi vân trên trời đều vỡ tan tại chỗ. Hoắc Đông Lai đánh lén phía sau đột nhiên hộc máu, sắc mặt

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 857


Long Tượng Chiến Thể Quyết kết hợp với Thất Huyền bộ đại thành, một bước đi là bảy quyền tung ra, có thể nâng lực sát thương lên mức lớn nhất, lực đạo đáng sợ như vậy khiến cho Lôi Vân Kiếm Trảm cũng chỉ là trò cười.  

“Lực lượng Long Tượng!”  

“Thật sự là Long Tượng Chiến Thể Quyết!”  

“Chết tiệt, đây chẳng phải Luyện Thể Thần Quyết của Hỗn Nguyên Môn sao?”  

Một quyền này khiến ai nhìn thấy cũng phải khiếp sợ. Long Tượng Chiến Thể Quyết được xưng là công pháp luyện thể mạnh nhất ở Đại Tần đế quốc, yêu cầu tư chất ngộ tính cực cao, cho dù đệ tử tông môn cũng rất khó tu luyện.  

Nhưng một quyền này của Lâm Nhất, Thánh âm chợt xuất hiện giống như một khúc chiến trận cổ xưa, ít nhất hắn đã luyện được đến cảnh giới tầng ba.  

Nếu không được trưởng bối hướng dẫn mà có thể luyện tới cảnh giới này thì quả thực rất đáng sợ!  

“Lạc Âm Kiếm Vũ!”  

“Trường Hà Quán Nhật!”  

“Hoành Giang Đoạn Hải!”  

Một quyền hất văng Hoắc Đông Lai, Lâm Nhất còn chưa kịp thở thì sát chiêu của ba người phía Hàn Chính Dương đã áp đảo về phía hắn.  

Ba đại cao thủ đứng đầu bảng Nhân mỗi người đều thi triển tuyệt chiêu với uy lực cực lớn khiến người xem đều kinh hãi. Không khí vốn đã nóng, dưới kiếm ý mạnh mẽ giống như chân bị tưới dầu sôi, Huyết Linh Quỷ Hoả càng bùng cháy mạnh mẽ hơn.  

Lâm Nhất cười nhạt, tay trái tạo Kim Cương Ấn, tay phải tạo Phục Ma Ấn, một tay như rồng, một tay như hổ, hai luồng khí tức cuồng bạo gào thét trên người hắn.  

Tử Diên Kiếm Quyết và Long Tượng Chiến Thể Quyết đồng thời được sử dụng, quanh thân Lâm Nhất xuất hiện một vàng sáng vàng nhạt, lộ ra khí thế trầm ổn. Kim Cương Ấn gầm thét như khí huyết của dã thú, cuồng bạo như núi lửa, Phục Ma Ấn cương mãnh, bá đạo đồng thời được tích tụ.  

Song ấn hợp nhất tựa như đi trên mũi dao, bất cẩn một chút sẽ tẩu hoả nhập ma, rơi vào kết cục phản phệ và bị thương nặng, đây cũng là lần đầu Lâm Nhất thử kết hợp thế này.  

Nhưng hắn rất tự tin, sau khi kiếm quyết thăng cấp đến tầng tám, chân nguyên dồi dào đã đủ để chống đỡ song ấn hợp nhất.  

“Tên này đang làm gì vậy?”  

Giang Phong nhướng mày, trong mắt xẹt qua một tia kỳ quái, trong lòng vô cùng kinh ngạc.  

Đối mặt với sát chiêu do ba người liên thủ thi triển mà hắn lại dám mạo hiểm tri triển song ấn hợp nhất. Tiểu tử này chán sống rồi sao?  

Diệp Tu đang nhắm mắt dưỡng thần chợt cảm nhận được một luồng khí tức khác thường bèn chợt mở mắt ra, trong mắt thoáng qua một tia nghiêm nghị.  

Lông mày Sở Hạo Vũ cũng chau lại, hơi kinh ngạc.  

Đột nhiên, vô số ánh mắt đồng thời đổ dồn vào Lâm Nhất, rất nhiều đệ tử nội môn là cao thủ ẩn mình cũng đều đặt tầm mắt về phía Lâm Nhất.  

Khí tức như ẩn như hiện trên người Lâm Nhất thật sự khiến người ta cực kỳ kinh ngạc.  

“Chết đi!”
 
Chương 858


Nhưng ba người phía Hàn Chính Dương lại không do dự nhiều, sát chiêu như vũ bão cuồng bạo, nháy mắt đã ập về phía Lâm Nhất, phát ra âm thanh cực lớn, đinh tai nhức óc. Nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều bị một rào cản vô hình chặn lại, không thể tiến thêm một tấc.  

Ngược lại là Lâm Nhất, khi kiếm mang của đối phương rơi xuống thì hai tay hắn cũng nhanh chóng chắp lại.  

Nổ!  

Lâm Nhất tung ra một quyền, sức mạnh tích tụ giống như núi lửa phun trào, rồng gầm hổ thét lan ra trong không khí như sóng nước, xuất hiện vô số gợn sóng.  

Uy lực của Kim Cương, cơn giận của Phục Ma, giống như trái tim ta, giống như kiếm của ta, Kim Cương Phục Ma Ấn!  

Quyền uy bùng phát ra từ song ấn hợp nhất, núi non gầm rú, hồng thuỷ cuộn trào. Kiếm uy của ba người phía Hàn Chính Dương ầm ầm nổ tung, còn bọn họ thì hộc máu bay ngược ra ngoài, trong mắt đều là vẻ sợ hãi tột đỉnh.  

Một quyền đánh trọng thương ba người, trong mắt Lâm Nhất ngưng tụ tia sáng lạnh lẽo, hắn cũng không định buông tha.  

Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh!  

Mũi chân chạm nhẹ vào chuôi kiếm, hắn như kim ô tung canh, bùng ra ánh sáng vàng, trong nháy mắt đã phóng tới trước mặt Hàn Chính Dương.  

Nhìn thấy ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Lâm Nhất, Hàn Chính Dương vừa giật mình vừa sợ hãi, kiếm trong tay múa may điên cuồng, các loại sát chiêu đều được thi triển hết vào giờ phút sinh tử này.  

Bùm bùm bùm!  

Năm ngón tay siết chặt, uy lực còn lại của Kim Cương Phục Ma Ấn vẫn chưa tan. Một tay Kim Cương, một tay Phục Ma, một tay cuồng long, một tay nộ hổ. Lâm Nhất thấy chiêu phá chiêu, song quyền như sấm như điện, thoáng chốc đã đánh ra hơn mười quyền, đẩy Hàn Chính Dương vào tình thế tuyệt vọng, không thể trở mình.  

“Không, Lâm Nhất, tha cho ta một lần đi mà!”  

Hàn Chính Dương tuyệt vọng, nghĩ đến Huyết Linh Quỷ Hoả đang cháy hừng hực phía dưới thì không khỏi lên tiếng xin tha.  

Nhưng đáp lại hắn ta là một quyền như kiếm của Lâm Nhất, không chút thương tình đẩy hắn ta vào biển lửa.  

Vút!  

Ánh mắt như điện của Lâm Nhất quét qua Tân Vô Ngân và Lục Hách Tuyên vẫn còn chưa đứng vững, hai người rùng mình, sợ tới mức hai chân mềm nhũn, vội vàng bay đi nơi khác.  

Nhưng có thể nhanh hơn Lâm Nhất được sao?  

Long Hổ Quyền, Thần Long Bãi Vĩ!  

Trường kiếm cổ dưới chân Lâm Nhất bật mạnh, hắn vạch ra hai vòng cung, tung ra hai quyền nhanh như chớp.  

Trong cơ thể Tân Vô Ngân và Lục Hách Tuyên vang lên tiếng xương nổ tung, sau đó hai người bay ra ngoài kiếm chủng như hai bao cát.  

Bịch! 
 
Chương 859


Khi Lâm Nhất đáp xuống, khí thế trên người đã dung hợp làm một với cổ kiếm dưới chân. Tiếng kiếm rung vang lên, kiếm thế ngút ngàn phóng thẳng lên trời, trong ánh lửa rợp trời, mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị như một con dao, góc cạnh sắc bén.  

“Còn ai muốn lấy đầu Lâm mỗ nữa thì cứ tới đây chiến một trận!”  

Thiếu niên ngạo nghễ nhìn bốn phương tám hướng, lạnh lùng hô.  

“Còn ai muốn lấy đầu Lâm mỗ nữa thì cứ tới đây chiến một trận!”  

Khẩu khí của hắn rất lớn khiến mọi người đều phải ngước nhìn.  

Hàn Chính Dương, Tân Vô Ngân, Lục Hách Tuyên, ba người trong danh sách mười người đứng đầu bảng Nhân đều đã rơi vào biển lửa, không rõ sống chết.  

Cho dù may mắn sống sót thì không tu luyện hơn nửa năm cũng khó có thể khôi phục.  

Mà khả năng cao hơn là sẽ bị phế bỏ, con đường võ đạo đã kết thúc, còn khó chịu hơn cả cái chết.  

Kết thúc bi thảm như vậy khiến lòng mọi người đều sợ hãi.  

Trong kiếm chủng, rất nhiều ánh mắt đều nhìn vào gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị của thiếu niên, vẻ mặt ai cũng rất nặng nề.  

Các thành viên liên minh Quân Tử có thù với Lâm Nhất thấy kết cục của ba người Hàn Chính Dương thì sắc mặt đều hơi khó coi.  

Trước đây họ tưởng đến vòng hai của cuộc chiến đồng minh thì Lâm Nhất chắc chắn sẽ là cá nằm trên thớt, mặc cho người khác giẫm đạp. Ai ngờ, hắn không ra tay thì thôi, hắn vừa ra tay lại thể hiện ra thực lực kinh người đến thế.  

Trong đám đệ tử nội môn, có một thanh niên mặc áo lam như cây tùng mùa đông vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên hắn ta mở mắt, trong mắt loé lên tia sáng kỳ lạ.   

Quả là thể chất với thực lực đáng kinh ngạc, Long Tượng Chiến Thể Quyết, Luyện Thể Thần Quyết của Hỗn Nguyên Môn mà hắn cũng tu luyện được.  

Nhưng chân nguyên của hắn không mạnh bằng ta, Viêm Vân Quyết mà ta tu luyện sau khi hoàn toàn vận chuyển thì chân nguyên có thể bùng cháy hừng hực như lửa, tu vi Huyền Võ tầng năm của hắn có lẽ khó đỡ được mười chưởng của ta… Nhưng quyền pháp của hắn cũng khá khó nhằn.  

Song ấn kết hợp, ngoại môn đúng là không ít yêu nghiệt biến thái.  

Muốn lấy được bảo khí phần thưởng của hạng nhất xem ra không dễ, thanh niên áo lam nhếch môi cười khẽ.  

So với những đệ tử nội môn kiêu căng ngạo mạn, luôn như hổ rình mồi khác thì thanh niên áo lam này lại khá thu mình.  

Thậm chí đến người trong nội môn cũng rất ít ai hiểu rõ về Thường Hạo hắn ta.  

Nhóm liên minh Quân Tử nhìn Lâm Nhất như đang tắm trong ánh lửa mà lòng kinh hãi. Ngoài Sở Hạo Vũ thì người có thực lực mạnh nhất liên minh Quân Tử là Ngô Binh, hắn ta trầm giọng nói: “Sở sư huynh, hay là để các sư huynh đệ cùng lên đi? Trước khi đến, Vương Diễm sư huynh đã dặn dò, chỉ cần để Sở sư huynh giành được hạng nhất thì chúng ta hy sinh một chút cũng không sao”.  

Bịch bịch bịch!  

Thiên kiêu liên minh Quân Tử tới gần Sở Hạo Vũ rồi nghiêm nghị bảo: “Chúng ta nghe theo lệnh của Sở sư huynh!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top