Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
Tác giả: Tiểu Hỏa Long
Tình trạng: Đã hoàn thành

--- oOo ---


Cơn ác mộng đã bắt đầu tại một ngôi làng khi phát hiện ra một xác chết treo cổ trong khu rừng gần đó...
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 1: Hồn chết treo và những điều mới từ huyền thuật


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vào những năm cuối của thế kĩ 20, tức là từ năm 1990... bộ phận người Hoa đã sang ở Việt Nam cuốn theo đó là những phong tục tập quán của người trung hoa, trong đó có một môn gọi là huyền thuật hay còn gọi là môn tâm linh, vào thời đó tuy đã truyền sang Việt Nam từ khá lâu rồi nhưng đến nay vẫn còn ít ai có đạo hạnh lâu năm mà sống yên ổn,... ở một ngôi làng nhỏ trong một cái hợp tác xã khá nhỏ ở Quảng Bình có một gia đình người hoa biết dùng bùa chú, người xung quanh làng gọi họ là gia tộc bắt ma họ phạm, nghe nói tổ tiên bên Trung Hoa của họ cũng khá là nỗi tiếng với tài năng hàng ma phục yêu, chú của em hồi đó thân với một cậu con trai của gia đình này, lúc đó chú và cậu bạn kia cũng tầm 12,13 tuổi gì rồi,

Có một lần trong làng xảy ra một chuyện kinh hoàng, cô T (em xin được giấu tên)phát hiện ra một cái xác treo lơ lững trên cây phía sau bụi tre gần làng, cô T hoảng hốt la thất thanh, bán sống bán chết chạy về làng kêu hô mọi người biết, sau khi giám định pháp y, thầy lang bảo rằng chàng trai này ko phải người trong làng mình như lại tự vẫn ngay đây, có lẽ là có gì đó uẩn khúc, chú và bác D( bạn của chú em thuộc họ phạm) cũng có theo dòng người chen chút vào coi, lần đầu ổng coi mà ổng muốn bón ra quần luôn các bác ạ 
[Diendantruyen.Com] Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
) chàng trai tầm 25 tuổi, chết do ngạt thở vì treo cổ, khuôn mặt tái xanh, trên cỗ đỏ quằn quại, mắt chảy máu vào đỏ lại còn chết không nhắm mắt, sau khi xác định danh tính là cậu P người làng bên...

Người cả hai làng đều nghi ngờ có lẽ cậu ấy chết vì tình, vì đơn giản là khoảng 1 tháng trước cậu P này có yêu cô T bên làng của chú em và cô T ấy cũng yêu a P nhưng do gia đình ngăn cản nên ko thể đến được với nhau, sau khi hay tin cô T lấy chồng hồi tuần trước thì có lẽ anh P mới hận mà thắt cổ tự vẫn, vì lúc khám hiện trường ko có một vết tích nào ngoài sợi dây treo cổ,sau khi mọi người về bớt, bác D lúc đó lanh chanh lắm cứ đi lòng vòng cái xác và thăm dò mọi thứ còn chú em thì sợ quéo chym, bầu trời hôm đó âm u đến lạ, lật đạt chiều hôm đó ông Phạm.T cha bác D cũng là một thầy phù thủy có tiếng của vùng thời đó nhưng ông sống ẩn dật, ông.T chạy ra nhìn rõ một hồi bảo con trai về nhà lấy bộ đồ nghề ra gấp, vẻ mặt của ông.T lúc đó nghiêm trọng lắm, chú em vốn tính tò mò bèn hỏi ông,.

ông.T bảo: tên tiểu tử này chết nhưng oán khí quá nặng chắc chắn sẽ thành oan hồn, ta hay tin nên ra đây xem sau kẻo hắn lại làm hại người đi đường.

vừa lúc bác D lấy ra đồ nghề, từ trong túi chú lấy ra 2 lá bùa màu vàng, trên bùa vẽ toàn tiếng tàu chú em ko biết nhưng thấy ông.T đâu lăm răm vài câu rồi bắt quyết lá bùa tự cháy ông mới đem lá bùa cháy từ từ đặt lên tráng của cái xác miệng luôn đọc chú, ngày hôm đó có vài ông già và trưởng thôn chứng kiến, làm xong xuôi ông.T dắt bác D về cùng lúc đo chào mọi người,

bác D vừa đi vừa nói với chú em rằng: sắp có chuyện hay coi rồi đó Lâm ơi

chú em ngơ ngác nhìn... các bô lão gọi các thanh niên trai tráng trong làng đem xác về làng bên kia an táng... tối hôm đó chú của em ngủ không được, cứ lay huây hoài, nằm mà nhớ đến cái khuôn mặt của cái xác buổi sáng đầy gân máu nỗi lên, lưỡi đỏ lòm mà chú em tưởng tượng ra ổng muốn quéo chym các bác ạ, nó ghê lắm...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 2: Pháp thuật đạo gia


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đêm nay là đêm thứ 7 kể từ ngày a P mất, đồng hồ điểm 22h... Giờ này nhà ai cũng ngủ hết rồi vì hồi xưa nhà thưa thớt đâu như bây giờ, chị H là người làng chú em bán rau ở ngoài chợ, nên hay đi sớm về khuya, đêm đó đi ngang qua bụi tre chỗ a P treo cổ chị H cũng rợn rợn, chiếc xe cà tàn đạp thật chậm trên con đường đất lướt nhẹ trên làn gió vi vu, bỗng chị nhớ đến bài chiếc khăn gió ấm... cái cảm giác như bỗng dâng trào thì "cạch"... xe chị bị xút dây xênh, chị dựng lại ngay con đường ấy, cách bụi tre khoảng 2m... chị dựng xe và sửa nó, chị ngồi chồm hỗm, gió luồng qua hai háng làm chị rùng mình vì lạnh, gió thổi bụi tre đung đưa theo, bỗng có tiếng cười khanh khách từ bụi tre phát ra, lúc này chị nghi ngờ không thể nào giờ này còn ai mà ở trong bụi tre đó mà ngồi cười dc, chị cố gắng sửa cho thật nhanh, mà người chị rung như cày cmn sấy, từ phía sau có hơi lạnh và gió thôi đến, chị quay lại thấy ở phía sau bụi tre có bóng người vừa lướt qua, giọng cười đó lại vang lên rõ mồn một, chị H quay đầu lại sửa tiếp thì ôi thôi chiếc xe đâu mất mà cả cái xác trắng bệt nằm ngay trước mặt chị, chị H hoảng hốt hét lên trong đêm vắng rồi ngất xỉu

Sáng hôm sau, người bạn hàng chạy xe ngang thấy chị ở đó với chiếc xe đạp bị hư nên đỡ chị dậy và đưa chị về trạm xá trong làng. Kể từ hôm đó trở đi ai đi ngang là y như rằng thấy a P đứng ở đó... chú em ngồi nghe bà con kể mà quắn tờ trym, mặt cắt không còn giọt máu, tới ngày thứ 15 sau khi a P mất, 

cha của bác D mới bàn với trưởng thôn rằng: từ đây cho đến ngày thứ 49 ắt hẳng sẽ có người chết thay cho thằng P, lúc đó năng lực của nó sẽ ngày càng mạnh hơn và thực sự trở thành ma thần vòng.

em cũng xin nói thêm luôn là ma thần vòng từ oan hồn là người chết treo cổ biến thành, nó có khả năng xúi dục hoặc thậm chí là dùng yêu thuật của mình để giết người khác,...

Quay trở lại ngôi mộ mới đắp, ông T kêu các trai làng bên phụ đào mộ mở quan tài lên để trấn ểm, khi quan tài được đào lên mùi hôi thối bóc lên nòng nặc, chú của em và bác D đều có mặt để coi, nắp quan tài vừa mở ra mọi người xung quanh đều té ngữa, xác chết 15 ngày rồi vẫn chưa thối rữa, mà chỉ khô quắp lại và cứng đờ, móng tay và tóc vẫn mọc dài ra, các móng tay đen lại, phát hiện thấy răng nanh bắt đầu dài ra, cha của bác D đã đoán ra được cái xác này đã biến thành cương thi do oán khí quá nặng, nghĩ vòng vo ông T đã tính dùng Sát phá Lệnh để tiêu hủy luôn cái thi thể cương thi này nhưng thôi,... trấn ểm lại trước đã rồi tính sau,cha của bác D lấy ra một lá bùa dán lên tráng của cái xác, mồm đọc chú và tay điểm các huyệt đạo ở tử thi, chú của em ko biết để làm gì, nhưng thấy cũng ướt quần cmnr, xong xuôi vội kêu mọi người đặt lại xác vào trong quan tài và chôn trở lại... xác thì trấn ểm rồi nên ko sao, nhưng phần hồn vẫn còn đó, theo em nghĩ thì trấn ểm phần xác cũng chưa chắc chế ngự được con ma này, vì năng lực của nó đã vượt qua những con ma thường khác, chú em cứ nghĩ hoài ko hiểu tại sao a P lại oán hận đến như vậy, tại sao a ấy lại phải trả thù? Mà trả thù vì cái gì?...

Tối cũng ngày hôm đó bác D rũ chú em qua nhà chơi

bác ấy còn nói: qua coi phim kiếm hiệp thực tế ảo... 

nghe hay hay nên chú cũng gật đầu, cũng lần đầu sang nhà thầy pháp cao tay như dòng họ phạm chú em rất ngỡ ngàng, khuôn viên nhà có hàng ràu và có bài trận pháp, chú em ko rõ cho lắm, bước vào trong nhà tháy bác D đã chờ sẵn, 

bác D mừng vội nói: đợi đến 21h tao dẫn mày xem phim, còn bây giờ thì ngồi chơi xơi trà đi 
[Diendantruyen.Com] Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký


ngồi ăn bánh, loay hoay cũng gần 21h,bác D là con cháu dòng họ bắt ma nên cũng biết dùng bùa và đã mở con mắt thứ 3 từ năm 8 tuổi, những con ma thường đối với bác D là chuyện nhỏ,... 

Bác lấy ra một lá bùa đọc chú xong xuôi quẹt ngang mắt chú em... bác D dẫn chú ra sau vườn, trước khi khai nhãn cho chú em thì bác D có dặn là chỉ được nhìn ko dc lên tiếng, sau khi vừa mở mắt ra chú em khóc muốn bón luôn các bác ạ 
[Diendantruyen.Com] Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
), ma nheo nhóc ở ngoài vườn nhà bác D, có con đã ngồi trên vai chú từ bao giờ rồi, chú em của muốn đái trong quần rồi mà ráng nhịn, mặc dù một vài giọt đã thấm vào chiếc quần ấy, thầm nghĩ trong bụng "ơ cái củ **** thằng này nó chơi mình!"...

đêm nay trăng tròn, hoạt động của thế giới bên kia có vẻ như mạnh hơn thường ngày, gió thổi hiu hiu, bác D ngồi bên cười sặc sụa,... rồi những đoàn diễu binh của lính cách mạng cứ đùng đùng như phim ấy,... đêm đó vui mà vui theo kiểu muốn rớt tim vào quần các bác ạ:3...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 3: Thiên canh trận và lực gia phù hộ


Hôm nay là ngày thứ 20 rồi, mọi thứ vẫn chưa ổn, chú em hơi lo, mấy ngày qua người dân trong làng thường ít đi đêm nữa từ sau vụ của a P này, mới chỉ có 3 ngày mà nghe đâu có nhiều người bị hù mỗi khi đi ngang qua bụi tre đó rồi, có khi lại bị dắt mũi vào trong đó nữa mà nghĩ ai biết thằng P này nó thành ma lại đáng sợ như vậy...

Ông T cha bác D đã tính ra ngày công lực nó tăng và mạnh hơn, lúc đó ắt hẵn sẽ có án mạng chứ ko đơn giản mà hù thôi đâu... trưa hôm đó ông T báo với trưởng thôn tập trung mọi người lại, khi mọi người đã tề tựu về một nơi ông T đứng giữa vòng nói...

Ông T: Thưa các bác như cũng đã biết, hơn 2 tuần nay chuyện thằng P làng bên treo cỗ ngay bụi tre làng mình đã ko còn lạ gì với mọi người nữa, hôm nay tôi truy điệu... ý nhầm tập hợp mọi người lại đây để báo một hung tin vô cùng giật gân, giật còn hơn chuyện bác Tùng đạo nhạc bài chúng ta ko talk anymore,...

Thở vấp hồi, ông T nói: tôi vừa tính ra ngày th P sẽ giết người để nó tiếp tục gia tăng công lực của nó,40 năm đạo hạnh của tôi tuy ko nhiều nhưng có lẻ cũng có thể hạ được con ma thần vòng này, khoảng 7 ngày nữa là tới rằm rồi tôi thành thực mong mọi người trong những ngày này ko nên đi ra ngoài ngoại ô làng, 22h hơn thì nên ở nhà đóng cửa lại, đề phòng củi lửa, việc thằng P để tôi lo, ok.

Nói xong hồi cả làng giải tán, bác D đứng kế chú em mặt tỉnh bơ như chưa có chuyện xảy ra, 

chú em hỏi: ê, chuyện nghiêm trọng thế sao tao thấy mày tỉnh như ruồi vậy?.

Bác D: ờ thì... tao thấy cha tao ổng hù cho cả làng sợ thôi chớ tao thừa biết ổng dư sức lụm sọ con ma này.

bác D vừa nói vừa nhịp đùi, thế méo nào con ma chưa ra oai đã bị lấn át thế này...

Ngày hôm đó về nhà ai cũng sợ quéo càng, nhưng trong số đó vẫn có một đứa ko sợ và còn tỏ ra khinh thường coi mấy chuyện này là mê tín dị đoan, bởi vậy người ta mới có câu điều chưa thấy chưa nghe cũng chưa chắc là ko có,...

Trời tối, mấy đứa nhỏ trong làng vẫn chơi đùa, thằng Dự con bà năm trong làng thách mấy đứa trong làng dám ở lại tới quá 22h,ngay giữa khu trường học nhỏ gần con đường làng, cái trường đó cũng gần bụi tre ấy nếu ko nói là đối diện, tụi nhỏ ko đứa nào dám hé môi khi thằng Dự lên tiếng, nó cười bảo lũ trẻ nhát gan, nói rồi nó vỗ ngực đêm nay nó sẽ tìm đến chỗ con ma coi nó là thần thánh phương nào. 19h30 rồi trời lúc này âm u, mây che hết cái vầng trăng khuyết của ngày hôm đó tụi nhỏ đã về hết chỉ còn lại thằng Dự, nó vẫn ngồi ở khu chợ của làng, dù là chợ nhưng nhà gần đó cũng thưa thớt lắm chỉ có buổi sáng mới đông thôi, nó tinh gần đến giờ nó sẽ đi vào phía sau bụi tre đó xem xét... ngồi nãy giờ cũng lâu, thằng Dự nhìn lại đồng hồ ui giời giờ này mới 21h30 thôi thì nó nghĩ cứ đi từ từ ra đó là vừa

Thoạt đầu nó ghé ngang ngôi trường bên kia đường, nó dạo khắp phòng, mà phải nói với các bác là thằng này nó gan khiếp ấy, chứ gặp em là xác xmn định từ lâu rồi,... tích tích, đồng hồ đã điểm 22h giờ... ôi cảm giác trong tim nó bỗng rạo rực, nó vừa đi vừa hát những bài nhạc cũ của năm 90, "không phải dạng vừa đâu, vừa vừa vừa... bạch...." hình như vừa có cái gì đó vừa rơi xuống đất ở trên cây sau bụi tre, nó đứng khựng lại, mở to mắt nhìn lên, nó há hóc mồm, đó là cái đầu, còn bê bết máu, vừa lúc nó nhìn lên cây một cái bong đen đã lướt qua mặt nó, gió rít từng cơn một bàn tay lạnh lẻo trườn từ sau vai nó, nó rung bần bật, da gà nỗi hết cả lên, nó từ từ quay người lại,... trời.. th. Ă..ng P rồi ngất lịm

Khi nó tỉnh dậy đã thấy ở trong trạm xá rồi ~_~ nó mơ màng tỉnh mê, hỏi cô y tá sao tôi lại ở đây... 

chật lưỡi, cái giọng khòm khòm của ông T cất tiếng: tao đưa chú mày về đây đấy, để mày ngoài đó cho nó thông mày à,muốn thông sao không bảo với tao một tiếng tao đi lấy 1 chai neptune cho mày thằng ngu tao bảo rồi mày ko nghe, muốn chết à"...nó mếu máo

Thôi mày nghĩ đi, tiên sư nhà mày, bố đã lập một cái trận pháp ngay đó rồi, nó có tên là thiên canh trận, bên trong tao còn để một lá bùa thiên chi phù ấn nhờ lực gia gia hộ rồi, hên cho chú mày là ngày nào tao cũng ra thăm chừng thằng P đấy,

bác D đứng kế bên cười ti hí,...

Chú em hay tin bác D kể ngày hôm sau thằng Dự khỏe sắp xuât trạm thì cũng có qua viếng: tao tưởng mày chết rồi nên có mua ít trái cây đem cúng.

Dự: tổ cha mi, tao sợ muốn chết mày còn chọc tao.

Lâm: cho mày bỏ cái tật bô bô cái miệng"...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 4: Trực chờ ác linh


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đêm 27 đã đến, 19h trời tối ôm, ánh đèn nheo nhút thưa thớt giữa những căn nhà trong làng, gió lạnh thổi từng cơn xào xạc mà nghe như ai đó đang rung cành trên cây... ông T giờ này vẫn còn tỉnh vì ông biết đêm nay là đêm quan trọng, trăng sắp lên cao, đúng như lời ông nói, đêm nay là rằm trăng tròn cũng là thời khắc âm thịnh dương suy, công lực của những đám ma ngoài này bắt đầu tăng lên từng chút một, sáng ngày hôm đó ông T đã dặn trước với dân làng là ko ai được ra khỏi nhà vào đêm nay nên cũng yên tâm phần nào, thiên canh trận trấn ếm khu vực vẫn còn đó, hồn thằng P chắc ko thể lên được đâu... phải đợi đến 12h xem sao đã!!! Ngày lúc đó chú em và bác D có lén ra để xem ông T làm phép nhưng đã bị phát hiện và chửi cho một trận tơi bời hoa lá hẹ ~_~

Ông T nặng giọng: tổ cha chúng mày, đêm hôm ra đây ịch nhau à?, tao bảo đêm nay nguy hiểm lắm mà ko nghe lại còn chạy ra đây với thằng Lâm nữa,

Bác D: cha cứ hù con hoài, mấy con ma loại này cha bắt muốn nhừ tay rồi cha còn sợ

Ông T: à ờ tao hỏi phòng hờ, tiên sư nhà mày về mà lo học những phép cơ bản cho tôt kia kìa"... 

Nói rồi ổng cóc cho phát vào đầu, chú em chắc cũng tưởng tượng được là nó phê con tê tê lắm đây,...

Dạo phím với đám nhóc ông T cũng quên luôn là sắp tới giờ coi live stream của thằng P rồi, lật đật ổng dòm lại đồng hồ thấy đã điểm 23h30 rồi... mới vừa khôm khôm lưng vài cái gió tự dưng nỗi lên, đủ để có thể tốc váy của cả 5 em xinh tươi lên nữa cơ, 2 đứa nhỏ là chú e và bác D núp sau lưng ông T, không rời mắt, bất chợt bác D chồm tới trước quá đè lên chú Lâm và chú cũng vừa kịp nắm cái quần ông T... "tẹc tẹc"... ông T nhìn lại quần tuột và rách hết một bên ống thì lúc đó 2 thằng trời đánh này ngã vào nhau, môi chạm môi,... khi 2 thằng nhóc đó là chú em và bác D kịp nhận ra thì cả 2 vội đẩy nhau ra, 

Lâm: ơ cái **** nụ hôn đầu của tao mày làm gì vậy D",

D: à... ờ, tao xin lỗi tao chỉ lỡ trượt chân ngã vào lòng mày thôi mà làm gì căng dữ vậy ~_~ chú em phán một câu nó gục luôn

Lâm: ơ này, mày là pháp sư mà còn bị bóng nữa à, mày gia nhập cái hội LGBT dc rồi đó...

D: ơ hay tao vô tình thôi mà...

Ông T: Thôi 2 bọn bây im hết cho tao, giờ cmn Linh mà còn giỡn nữa, lại còn chơi trò xé quần tao, hừ... thằng D về nhà tao xử sao, còn thằng Lâm tao về tao mét má mày... cái tật theo trai đẹp, trong đó có tao 
[Diendantruyen.Com] Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
)"...

Nói đoạn gió nỗi lên ngày một mạnh, từ trên cây một màu đen kịt len lói lao ra.. hắn chạm phải ranh giới của thiên canh trận liền bị dội lại, lúc này chú em mới kịp nhìn rõ khuôn mặt đó

Trắng bệt, trên cỗ còn in lại vết bầm đỏ do bị chết treo, 2 hóc mắt to trắng dả, hình dạng mờ mờ ảo ảo cứ nhìn về phía ông T mà lòng đầy căm phẩn

... cùng lúc ông T vừa ấn huyết vào lá bùa xanh ông T quăng vô con ma,...

Thủy linh lệnh, trừ tà...

Con ma bị đánh vội ra ngoài nhân dịp nó mới tẩu thoát, chú và bác D ngậm ngùi nhìn....

Dù nó đã thoát nhưng ông T đoán chắc là nó đã bị trọng thương đáng kể, đại loại là tầm 2 tuần tới sẽ ổn... xong việc, cả 3 người trở về nhà một cách mệt mỏi, bác D và chú em trong lòng nhớ lại cảnh môi chạm môi nhau,... da gà gì nỗi hết cả lên, nói vậy chớ em biết chú em khoái lắm:3
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 5: Câu cá với pháp sư và cô em gái


Ngày thứ 30... hôm nay bác D dẫn chú Lâm đi câu cá sẵn cho chú em biết thêm một chút ít kiến thức tâm linh để phòng thân,..

Bác D nói: mấy ngày qua quãi quá mày ạ, hôm nay rũ mày đi câu cá cho khuây khỏa, chuyện của a P gát qua một bên, sẵn giới thiệu với mày nhỏ em gái nhà tao. "Ủa trước giờ tao có nghe mày nhắc gì tới vụ mày còn đứa em gái đâu", " à ờ thì nó còn nhỏ, mới có 10 tuổi à? Bình thường nó đi học ở trên xì phố với mẹ nó lận, mẹ tao mới dắt nó về từ hôm qua thôi!", " thế mày tính làm mai nó cho tao à, hí hí", " cái khĩ móc, mày mơ à nó còn nhỏ biết gì, mày cũng mới 13 tuổi, tính sau này bóc lịch à, nó cũng biết pháp thuật đấy đừng có nhờn,","ô xịt, gái pháp sư tao ko dám rớ đâu"," thôi bỏ đi, vô nhà tao lấy cần câu ra đi câu cá, nhỏ em tao đi chung có gì nó bảo vệ mày được:)) ", " ơ tiên sư nhà mày"... 

Ra tới bờ sông bác D lấy một lá bùa màu đỏ trích máu chấm lên đầu lá bùa rồi niệm lâm râm câu chú,gì mà nghe ko rõ...' a tu la, đát đạt đa dạ bồ đề xin lô đề mai trúng số lô chiều sổ cấp cấp như luật lệnh"... lá bùa phực cháy trên tay bác D cùng lúc ấy bác mới quăn lá bùa xuống sông, chú của em mới hỏi "mần gì vậy D?"," tao dụ cá đến, mày đợi tao làm cái kết giới đã rồi hẵn câu, kẻo câu được nhiều cá quá hà bá long vương lên úp sọt mày nữa"...

Nói rồi bác D vẽ một vòng tròn bán kính 2m cho chú Lâm và nhỏ em gái bác D ở trong đó, 4 phía cấm mỗi hướng một lá cờ màu đỏ, xanh, vàng và nâu... trước bờ sông cấm 3 cây nhang, bác D khấn lâm râm mấy câu rồi đổ rượu xuống đất 

"Hôm nay con mượn sức người để gia hộ cho con, đệ tử tộc họ Phạm xin Quan Thánh Đế Quân mở pháp lập một giàn trận ở đây, cấp cấp như luật lệnh"

Từ dưới đất ấn in một đường viền bao quanh cái vòng bác D vẽ..." vậy là xong, mày có thể câu được rồi"... chú Lâm gắn mồi vô vừa đặt cần câu xuống sông là ụp một con cá cắn câu, cứ thế mà bắn 7,8 con trong 10p," mà nghĩ cũng rãnh thiệt có câu cá mà cũng màu mè hoa lá hẹ nữa, mày đúng là thằng hâm", " ơ  ta có ý cho mi bắt được nhiều cá lại còn lên mặt à, ta cho mi một chưởng về thành bây giờ, tên khó ưa"... cả 3 ngồi vừa câu cá vừa  tám chuyện, nói đoạn chú em hỏi cô bé kia "tiểu muội tên gì vậy?" "Dạ thưa, muội tên  là Bối Bối", " tên giống tàu khựa ghê mậy, mà dễ thương", bác D nhăn mặt " " tao vặt vô trong mả mày à, gốc của tao là bên tao mà mày quên rồi à, hừ", " á ý quên cho tao xin lỗi hí hí, ủa mà vặt vô trong mả là gì vậy, câu chú hã mậy?", " là tao vả vô trong mặt mày đó, thằng ngáo!!!"... ~_~ 

Chú em quay lại hỏi tiếp " thế em có học được gì từ cha chưa?"," dạ em chỉ thua a D một phép thôi ạ, đó là thuật ngũ lôi hoành đỉnh", " ơ thế sao mày ko dạy em nó luôn mậy", bác D trả lời bằng giọng đú đỡn " ối giời! Thuật đó có mạnh mẹ gì đâu, vả lại thuật đó chỉ truyền cho người nam ko truyền cho nữ vì một số quy tắc gia tộc bắt buộc tao ko thể tiết lộ, mà bên nữ cũng có một số thuật nam ko thể học được và đó là điều hiển nhiên, tuy nhiên cũng có một số thuật cần có 2,3,4 hoặc thậm chí cần những 7,8 người mới thực hiện được và uy lực của mỗi thuật sẽ dựa vào độ khó của bùa vẽ và câu chú dài hay ngắn, đặc biệt là số người thi triển thuật nữa...", " ồ thế à", " ồ con mắt nhà mi"... 

Chiều xách cần về chú của em phóng sanh trở lại hết chỉ giữ lại 3 con chia đều cho 3 người... bác D vô vai, " tốt lắm người anh em, mày rất nhân từ, thảo nào ko thể làm pháp sư:)), thiên lôi xin dòm ngó mày cu ạ:v " "~_~  cho mi một đạp xuống sông nhá... tên đáng ghét"... 

Còn nữa ->
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 6: Thất tinh trận, cái chết không ai ngờ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngày thứ 45! Ông T hôm nay đang vẽ bùa để chuẩn bị cho việc chiến đấu với hồn a P, cũng không có gì đặc biệt chắc là do bắt nhiều loại ma như a P rồi nên ông T đã không còn thấy lo lắng nữa, chỉ cần nắm bắt thời cơ và lợi dụng sơ hở thì mọi chuyện sẽ vô cùng dễ dàng...

2 tuần qua 3 đứa nhỏ là chú Lâm, bác D và Tiểu Bối cũng đã có khoảng thời gian vui chơi với nhau rất vui nhưng họ đâu biết được là hồn a P bị thương nặng bỏ trốn và bây giờ đã hồi phục lại đang chờ đêm nay ra tay, ngoài ông T ra thì chắc không ai biết được. Ông T bảo bác D

Ông T: còn 4 ngày nữa là 49 ngày thằng P nó chết rồi, mày ra chợ mua cho tao một 1 kí gạo ngon, một bịch muối ăn, sẵn mua đồ ăn về luôn à mà nhớ mua thêm rượu nữa nhe

Bác D: ủa con nhớ nhà còn rượu mà phụ thân

Ông T: à ờ hôm qua tao lỡ chén hết cmnr 
[Diendantruyen.Com] Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
) hôm nay cần để phòng hờ cho đến ngày 49 luôn, không siêu thoát được thì đành diệt luôn nó thôi mày ạ

Bác D: dạ con biết rồi! Con đi mua đây

... tích tích đồng hồ báo đã 12h đêm...

Người dân trong làng mấy bửa nay được yên ổn nên tưởng đâu là con ma đi rồi nhưng đó là sai lầm, tối nay anh Tứ ở huyện làm giấy tờ đến tối khuya mới về,... kịch bản lại y như cũ một người chạy xe đạp đi trên con đường đất gió thổi hiu hiu, bổng "tạch" xút dây xênh rồi, anh Tứ dừng xe lại dựng bên bụi tre, ngay cái chỗ mà anh không hề hay biết là đã từng có người treo cổ gần đó... anh ngồi chồm hỗm gió luồn qua hai háng làm anh rùng mình, bỗng phía sau bụi tre có tiếng sột soạc rồi tiếng cười mang rợ vang lên trong đêm thanh vắng anh Tứ giậc mình rồi từ từ nhìn qua bên phía bụi tre đó, anh như bủng rủng chân tay khi nhìn thấy một cái bóng màu đen to đùng đang lơ lửng ngay trước mặt, ánh đèn hiu hắt từ chiếc đèn pin trên xe của anh cứ cà hụp cà hụp, làm anh ngày càng hồi hộp hơn, mồ hôi nhễ nhại, anh cũng đoán ra được là mình đã gặp ma, từ đằng sau anh lại nghe có tiếng khóc nĩ non của một đứa trẻ rồi lại cười khoái trá... a Tứ hoảng quá bỏ xe chạy thì ôi thôi nó đang đứng ngay trước mặt anh, một khuôn mặt đầy gân máu nỗi lên, miệng vẫn còn ọc ra từng nhịp những dòng máu chảy ra từng miệng a P làm cho a Tứ như chết đứng, rồi một sợi dây choàng vào cỗ a và siết chặt, a Tứ chỉ còn biết ú ớ rồi... tắt thở,

Sáng hôm sau người đầu tiên hay tin là ông T, ông biết rồi cái ngày mà nó giết người báo thù sẽ xảy ra nhưng do không biết được lúc nào nó ra tay nên việc ngồi túc trực hằng đêm cũng không phải là thượng sách, ông T lào bào trong bụng

" tức thật! Chả biết thằng mắt ma nó lại ra tay nhanh như vậy, nếu mình mà biết sớm hơn thì xác cmn định rồi, hừ..."

Rồi Bác D và chú Lâm từ ngoài làng trở về có hỏi vòng vo...

Bác D: cha biết chuyện vừa xảy ra đêm qua rồi phải không?

Ông T: ừ! Định mệnh quá mày ạ, hôm qua tao lại uống rượu rồi ngủ mê hồi nào ko hay nên để thằng P nó tranh thủ úp sọt thằng Tứ con bà Tư bán lư rồi...

Bác D
[Diendantruyen.Com] Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
 xị mặt), cái tật hám rượu ko bỏ! Để làm chết người rồi kìa, con mét má nhá

Ông T: ậy! Bậy nà, tao biết lỗi rồi để tối ngày thứ 48 trước ngày 49 tao lập một trận pháp kiến tạo một kết giới ngăn ko cho đám ma ở đó lộng hành, nhueng trận lần này tao cần 2 đứa mày để mở trận

Bác D, chú Lâm: dạ!

Đến sáng ngày thứ 48, ông T bắt quyết đã sắp đến giờ ngọ, cả 3 người lập mộy bàn cúng, nhan đèn đã chuản bị xong xuôi khuôn viên trong khu vực con đường bao phủ trong bán kính 50m ở 5 phía mỗi phía một lá cờ tượng trưng cho 5 ngũ hành, một sợi dây màu đỏ được căng ngang cột lại với thân 5 lá cờ lại với nhau tạo thành hình ngũ giác, ông T ở giữa trận thắp nhan, từ trong túi ông thấy ra thanh kiếm gỗ đã được điểm chỉ và gia lực cho nó để tăng thêm sức mạnh một tay cầm bùa niệm chú bùa tự cháy ông dùng kiếm xong lên đọc một tràn tiếng tàu, rồi lại niệm chú thiên linh linh địa linh linh, linh lực tề tựu về một nơi, ta mượn sức người cấp cấp như luật lệnh,... KHAI TRẬN,giông gió nỗi lên, trời đất bỗng tối sầm lại... đất cát bị gió thổi bay tứ tung, 2 đứa nhỏ đứng co ro mà lòng đầy thán phục...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 7: Đặt chân vào huyền môn


Sau khi lập ra một kết giới bao quanh phạm vi nơi ẩn náo của con ma thần vòng ấy, ông T quyết định dứt khoát phải thu phục cho bằng được con yêu nghiệt này vì một chút lơ là mà ông đã để cho nó có cơ hội gây ra án mạng.

Ông T: định mệnh! Tới giờ ta vẫn còn tức cái vụ hôm bữa say rượu ngủ quên để nó thừa cơ giết hại người vô tội, thật là đáng hỗ thẹn mà.

Lâm: chú đừng tự trách mình nữa chú ạ, hãy toàn tâm toàn ý mà cố gắng bắt cho được con ma để mà cứu lê dân bá tánh.

Ông T bỗng nhẹ giọng lại hỏi: à mà Lâm này! Con có muốn học nghề thầy pháp ko? Ta biết con là bạn thân với thằng D ta nghĩ nó cũng tán thành vì nếu có con giúp sức phụ nó thì chuyện bắt ma sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nhưng ta cho con suy nghĩ thật kĩ trước đấy vì nghề này ko phải muốn là cũng có thể được chọn và làm đâu.

Nói rồi ông T đi mất, Lâm lại bối rối đứng trơ người ra một hồi lâu rồi mới bừng tỉnh lại, 

trong lòng thầm nghĩ " tại sao ông ấy lại nói điều này với mình, mình có thật sự đủ năng lực để tiếp nhận cái vinh dự được làm để tử của dòng họ bắt ma danh tiếng này ko?" Tất cả cứ quay mòng mòng trong đầu Lâm...

Thưa các bác lúc này đây chú Lâm của e đã thực sự chuẩn bị đón nhận cái thế giới mà chưa bao giờ chú nghĩ tới là Tâm Linh.

Đến giờ chú Lâm vẫn còn bàng hoàng trước đề nghị của Lão T.

Ngày hôm sau Lâm đi đến nhà ông T và nhận lời làm đệ tử chân truyền của họ phạm, có pháp danh là Mộc Lâm

Trong 3 ngày này ông T vừa dạy cho Lâm khẩu quyết cơ bản và vừa thu thập những loại vật phẩm quý hiếm tốt cho việc công góp phần làm tăng đạo hạnh để chiến đấu với ma thần vòng.

Cũng thời gian đó bác D truyền nhân đích tôn của tộc họ phạm cũng cùng với người anh em Mộc Lâm tu luyện đạo thuật, nào là luyện nội công, tập mở con mắt âm dương, thiền định để tăng sự tập trung khi niệm chú. 

Đêm thứ 48!!! Trăng lưỡi liềm, mọi thứ vẫn yên lặng, dù có mắt thứ 3 nhưng ông T và D vẫn ko thấy bất cứ con ma nào gần đây.

Bác D: này Lâm! Mày hôm nay sao ủ rủ thế, bị bón hã mậy!

Lâm: bón cái đầu mi, tao đang lo ngày mai 49 ngày ông P chết là ổng chính thức được sát nhập là oan hồn lang ben ý lộn lang thang rồi, tao sợ hắn sẽ đi đến khu vực khác để ám

Bác D: mày cứ yên tâm đi tao có cách dụ khị nó!

Lâm: mày dụ nó bằng cách nào?

Bác D: hehe, tao dùng thuật Linh hồn hóa đá để dụ nó, bản chất thuật này là thuật dùng để quyến rũ linh hồn hoặc nói đơn giản hơn là thuật gọi hồn nên mày đừng lo, tuy tao còn nhỏ nhưng ba cái thuật xàm xí đú này tao luyện thành hết rồi kkk.

Lâm: dễ sợ mày quá D ạ! Tao không ngờ mày lại có thể vi diệu đến thế.

Bác D: thôi khuya lắm rồi mày ngủ đi, để mai còn tranh thủ chiến đấu, tao ko nghĩ ngày mai chỉ đấu với một con ma thôi đâu...!!!

Nói rồi D quay vô trong về phòng ngủ, Lâm ở nhờ nhà D mấy bửa nay để tiện việc học hỏi, Lâm lựa cái ghế bố ở ngoài phòng khách để ngủ, Lâm ngã lưng xuống ghế nằm thiếp đi lúc nào không hay... ngũ trong tiếng du dương của bản tình ca bolero êm ái...

Cái radio phát nhạc trong đêm thanh tịnh,mà chỉ phát đúng mỗi 1 đoạn nhạc dưới ánh đèn hiu hắt của cái bóng đèn dây tóc trên bàn thờ tổ rọi xuống~~~.----....----

Phận là trai tốt chưa một lần yêu ai

Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài... ú ô ú yeah!!!

Ấy mà khổ lắm, nó hát mà nó phải ú ô như vậy đó các bác ạ, nằm ngủ mà nghe nó ú ô ú yeah vầy, chú em ổng muốn quắn đích luôn...

01h00 sáng,dự là thức tới sáng chứ ngủ gì được, chợp mắt là cứ " ú ô" ~_~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 8: Trận chiến đầu tiên


Ngày thứ 49!... Chuyện gì đến rồi nó cũng sẽ đến các bác ạ:((

Nay chế Lâm nhà mình ăn nhiều hơn mọi khi, chắc là sợ ngỏm nên ăn trước mắc công lại thành ma đói... trưa ông T, Dương và Mập Lông ý nhầm Mộc Lâm cả ba người đã cùng nhau chuẩn bị mọi thứ cho cuộc chiến có phần rất cân sức này 3 vs 1

Liệu team nào sẽ dành chiến thắng đây? Team Pháp sư đấu với team Ma thần vòng, ôi có thể nói đây là một trận đánh kịch tính nhất và đáng được mong đợi nhất năm luôn đó các bác ạ!!! Thôi không vòng vo nữa.

Trở lại hiện trường ngay lúc này ông T đã lập sẵn một tế đàn để mở trận pháp nhầm bảo toàn khu vực không cho con ma thoát ra lúc đang ở trong combat ( xin lỗi các bác ạ, em bị nghiện LoL)... bác Dương cùng Lâm đã chuẩn bị và vẽ từ sáng sớm những lá bùa như bùa trấn yêu, càn khôn phù, thổ địa phù tiện cho việc dịch chuyển về nhà hồi sức rồi dịch chuyển ra trận pháp trở lại, việc vẽ bùa và niệm phép lên đó khá là tốn nhiều thời gian, trước đó họ đã là một mớ sẵn rồi nhưng nghĩ là chưa đủ nên bận bịu làm tiếp... lúc này đừng ai hỏi Tiểu Bối Bối đâu nhé! Em ấy về lại sì phố đi học rồi chỉ còn lại ba chiến binh này trấn giữ ngôi làng, trong lúc lụi cụi mần ba cái phép linh lung thuật, diệp tả thuật, diệu quang thuật lên phù và vũ khí Lâm quay qua hỏi Dương.

Lâm: này D, sáng giờ mi ăn gì chưa, ta đói quá!

Dương: định mệnh! Hồi nãy kêu ăn đỡ cơm nguội với rau luộc đi mày không ăn lại càm ràm! ~_~

Lâm: tiên sư mày, cơm thế sao tao ăn vô vả lại mấy ngày ở nhà mày toàn ăn chay sao tao chịu nỗi!

Dương: Thế mày ko biết thời gian qua có biến sao? Bởi thế tao và cha tao mới ăn chay nhầm khi đánh với bọn ma sức mạnh tâm linh không bị hạn chế đó.

Lâm: ơ cái ***! Số nhọ ớn, vậy là giờ tao cũng phải ăn chay à! ~_~

Dương: chính cmn xác rồi!:))

Lâm: hờn... ~_~

Dương: thôi ăn đỡ đi! qua trận này tao dắt mày đi ăn mỳ cay, ok không...

Lâm: ờ thì đành vậy thôi chứ biết sao giờ.

Cứ thế mà chuẩn bị đồ nghề này cũng tới 18h, lúc này trời đã bắt đầu tối dần lại, đang ngồi niệm tinh tâm chú, bỗng nhiên ngoài sân chó sũa in ỏi, D nhìn ra ngoài sân thấy gì đó rồi lật đật chạy vô nói nhỏ với ông T, nói xong đoạn hồi ông T ngồi trầm ngâm một lúc rồi ra hiệu cả ba người bắt đầu ra ngoài ngoại ô trên đoạn đường làng có bụi tre nho nhỏ hôm nào.

Ông T mặc một đạo bào màu vàng với chiếc mũ cách điệu còn D thì mặc đồ bình thường quần sọt mang theo túi đồ nghề chỉ riêng Lâm là không mang gì. Đi đến nơi bầu không khí âm u hơn hẵn, ông T lắc đầu:

Ở đây âm khí quá nặng rồi thảo nào tận nhà chó sũa ghê như vậy!

Từ trên cây treo cổ một cái bóng đen to mờ ảo bay xuống, gió thổi vi vu theo ánh trăng tròn đến cùng cực,Lâm hỏi:

Có chuyện gì vậy! Có tiếng động gì thế?

Dương: mày không cần làm gì đâu, cứ đứng ở đây chờ tao và ổng...

Nói xong bác D quăng chiếc túi qua cho chú Lâm, Lâm gật gật đầu, D chỉ cầm vỏn vẹn một thanh kiếm được ểm bùa, bùa xếp hình ngôi sao được bỏ vào trong túi quần. D vẽ một vòng tròn ở giữa đặt một vật gì đó rồi đọc lâm râm câu chú kêu Lâm vào đó đứng và dặn:

Nếu lát nữa mày có nghe ai gọi cũng đừng lên tiếng, nhớ là đừng bước ra khỏi vòng tròn này, nó sẽ giúp mày an toàn hơn và đợi cho đến khi tao quay trở lại mở phong ấn hoặc là cũng phải ngồi đợi cho đến 5h sáng nghe chưa! Vì mày đang ở trong lãnh địa của hắn nên hắn có thể thao túng cả khu vực này mà làm hại mày.

Nói rồi D cùng ông T chạy vụt vào màn đêm sâu hun hút...

Lâm ở đây không biết phải làm gì bèn ngồi thiền đọc tịnh tâm chú cho đầu óc bớt căng thẳng.

Lúc này đây ông T đang giao đấu với con ma kia, hôm nay trăng tròn pháp lực của hắn được gia cường lên mạnh mẻ, ông T và bác D đã dùng nhiếp tâm thuật để khống chế nó nhưng bất thành...

Con ma ấy cũng rất mưu mô, nó lượn lờ quanh góc cây rồi phóng thích tà thuật chưởng thẳng về phía hai cha con T, D... cả hai quay người chặn đòn đánh bằng thái cực bác nhã công.

Ông T nói: này! Bắt sống nó ko được rồi mày ạ, thôi thì tao đành giết nó luôn mày nhễ?

Dương: dạ! Đánh cho xong còn về, con buồn ngủ quá rồi nè... tối nay có trận Manchester với Brazil đó bố, lẹ lẹ kẻo lỡ trận ~_~

Nói đoạn hai cha con cùng chặn ở hai đầu hô to.

"Sát Phá Lệnh"

Dòng nội công từ ngón tay chỉ vào oan hồn đang ở giữa hai người bị đánh trúng và hồn siêu phách tán.

Xong xuôi, cả hai quay lại chỗ Lâm đã thấy Lâm nằm lăn ra ngủ ngon lành, trên tay còn cầm chiếc điện thoại đang bật 3Q 360mobi...

Dương: ơ định mệnh cái thằng ngáo đá này, mình đánh mệt gần chết còn nó ngồi đây chơi game đến chán ngủ...

Giải phong ấn xong, D giơ tay lên cho Lâm một cái kí chánh hiệu của Quảng Lượng mà Lâm giật mình ôm đầu kêu đau muốn chảy nước mắt

Lâm: tiên sư nhà mày! Biết đau không hã?

Dương: ơ thế tao cho mày nằm đây ngủ nhá...

Lâm: á, rồi về... bác nóng quá, em ngồi chán quá nên ngủ thiếp đi chút xíu, bác thông cảm hì hì...

Còn nữa ->

Chiều ra cúng vái bên đường

Thấy cây treo cổ nhớ người cố nhân

Vì tình mà chết oán ân

Nên nay đạo sĩ đạo gia ra hành...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 9: Học hành và mở đầu cuộc chiến


Từ ngày chú của em gia nhập hàng ngũ thầy pháp ở làng, nó đã thay đổi cuộc đời chú... chú Lâm giờ bớt nhát hơn hồi đó nhiều rồi các bác ạ, ổng vẫn đang tập mở mắt vì ổng vẫn chưa mở mắt ( mở con mắt âm dương nhé các bác, sợ các bác nghĩ nhầm là mở con mắt khác là tội cho thằng tác giả nó viết truyện trong sáng mà)

Sau cái hôm trừ được a P, làng đã trở lại như thường nhưng cái nỗi ám ảnh đó chắc sẽ còn đeo bám nơi con đường làng ấy, âu cũng là số trời khi nghĩ đến đây em lại muốn xuất khẩu thành thơ các bác ạ

Số trời đã định nay an phận

Hà cớ nhắc lại đề nao lòng...

Sáng này ăn sáng no nê xong là chú em lại qua nhà ông T học huyền thuật đều đều, kiểu như ham học lắm ý...~_~ chớ ngày thường ổng vào lớp trả bài toàn 0 điểm, giờ thấy ổng ham học huyền thuật mới là chuyện lạ, ngày đó chú em cũng ham chơi lắm, thường hay cùng Bác D đi phượt đồ này nọ, cũng vài lần bị nhát trong rừng mà khóc muốn bón vậy mà cũng ham đi,... hôm nay ông T dạy chú Lâm ấn chú cơ bản và lý thuyết huyền thuật sơ cấp

Ông T nói: nay ta dạy ngươi sơ cấp ấn chú trước nhễ

Lâm: dạ, thưa sư phụ

Ông T: bước đầu tiên phải thả lỏng người, bình thường ngươi thả lòng người thế nào?

Lâm: dạ con thường ngủ ạ!!!

Ông T: ngủ cái củ **** nhà mày, ngủ thì làm sao mà thi nhớ ấn chú ta dạy, thằng trời đánh này...

Lâm: ơ dạ sư phụ hỏi thì con thấy sao nói vậy thôi mà 

Ông T: thế sở trường của ngươi là gì, có tố chất gì không, để ta chuyên sâu cái sở trường đó thành một môn trong bài học của ta

Lâm: dạ, thưa sư phụ sở trường của con là thiết kế thời trang và make up ( phải nói thật với các bác là tới giờ em mới biết ông chú nhà em có sở trường đầy nam tính đến như vậy ~_~)

Ông T: ôi... cha chả, cha chả... lụa

Mày bị dậy lâu chưa?

Lâm: dạ cũng lâu rồi ạ hì hì, sư phụ quá khen

Ông T ổng nhìn chăm chăm rồi ổng té ngữa với câu phán của Thánh Lâm nhà em luôn các bác ạ

Đang cười nói vui vẻ bỗng bác D chạy sọc vào thở hỗn hễn...

Dương:... hầy, mệt quá, uống tí nước...

Ông T: mày có chuyện gì thế?

Dương: dạ ở ngoài làng lại có án mạng đó cha!!!

Ông T: cái gì, chuyện là như nào?

Dương con cũng ko biết nữa ạ, đang đi mua bịch bánh tráng trộn để ăn mà thấy trong chợ nhoi nhoi một đám, con vội dẹt ra chen vô thì thấy chần ngần một cái xác, chết không được toàn thây, chỉ còn lại một phần thân trên thôi ạ, nói đoạn chú Lâm vừa nghe đã muốn ói hết đồ ăn ra ngoài... kì này lại có biến
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 10: Bí ẩn cáp mô tinh


"Ôi chán thế"... tiếng của chú Lâm nhà em than thở mà nghe mệt mỏi nên bác D quay lại hỏi

Dương: gì mà mới ăn cơm trưa mà mày đã ngồi một chỗ than chán rồi? Yếu sinh lí quá hã...!!!

Lâm: bên mày yếu thi có, chẳng qua tao than là vì vừa mới xong chuyện a P thì giờ lại tới chuyện có yêu ma phương nào ăn mất xác người dân... đúng là ko thể tin nỗi mà...

Dương: mày tập quen đi, đó chỉ mới là khởi đầu thôi cu ạ, còn nhiều cái còn kinh thiện động địa hơn nhiều, cái này thấm vào đâu được. ~_~

Lâm: ơ thế giờ tao cũng hơi thấy hối hận khi gia nhập vào team của mày ghê ý...

Bác D trừng mắt: mày giỏi quá, đi với tao là tao cứu mày ko biết bao nhiêu lần rồi một câu cảm ơn cũng hông có mà ở đó bla bla~ với tao vậy đó hã...

Biết trước lần đó tao ko cùng ba tao cứu mày đâu, cho mày bị con ma đó hiếp luôn cho rồi thì giờ tao đã bớt khổ hơn rồi~_~

Lâm: ậy, lâu lâu nói chơi mà bác lúc nào cũng căng với em là sao nhờ?... không thích thì thôi ngưng, xía... 

Nói rồi chú Lâm chạy về nhà nghĩ ngơi vì đã mấy hôm liền không về nhà, đến lúc khuya gần 12h đêm rồi thì bỗng dưng điện thoại reo:" con cò bé bé nó đâu cành tre đi không hỏi mẹ biết đi đường nào?..." 

chú em hồi đó nhí nhảnh lắm các bác ạ, rồi chú bật máy lên, bên đầu dây bên kia một giọng lạnh lẻo khô khang phát ra...

"A..lo, 12h đêm nay... ra ngoài bãi đất.. trống gần nhà,... tập luyện"

Lâm giật mình: bà già vật mày D ạ, làm cái trò gì thế?

Dương: à... không có gì, tao chỉ bị khan tiếng thôi, mày... nhớ ra đó gần 12h rồi, giờ này tập luyện là ok...

Nói rồi bác D cúp máy, chú Lâm nhà em mới bắt đầu thay đồ và ra ngoài,... Giờ này đường vắng tanh, không có một ai, c.Lâm vừa đi vừa rọi đèn phía trước, đường đất, hai bên cỏ mọc um tùm, gió thổi rít từng cơn như có ai đó đang than thở, c.Lâm rùng mình rồi đi tiếp,... đang đi, chú nhe bên đường có một đưa nhỏ đang ngồi, khi đến gần thì lại biến đâu mất, lúc này Lâm bắt đầu đỗ mồ hôi, chế Lâm nha em mới nghĩ trong đầu là phải chạy cho thật nhanh đến bãi cỏ để nhờ bác D và sư phụ T cứu vì anh nghĩ hình như co người đang ở phía sau lưng... đôi chân rung rẩy bước từng bước một ngày càng nhanh thì cái thứ bí ẩn đằng sau cũng chạy nhanh theo, khi chạy sắp tới bãi đất rồi thấp thoáng thấy bác D cùng ông T đứng ở xa thì chú em mừng lắm, giống như vừa từ địa ngục về ấy,... đến khi ông T thấy chú Lâm rồi thì cũng bất ngờ nhìn ra phía sau quả nhiên cái thứ đó chẳng ai khác đó chính là con yêu tinh đã giết hại người dân

Lâmmm!!! Nằm xuống...

Chú Lâm vừa nghe vậy là núp đầu xuống, cùng lúc đó ông T mới lấy ra lá bùa trích máu lên niệm chú, bỏ một đồng tiền âm dương vào lá bùa và gói lại quăng về hướng con yêu tinh, một tia lửa lóe lên con yêu tinh chạy mất, vài giọt máu đã rơi trên nền đất do trúng phải bùa trừ yêu của Lão T... chú Lâm nằm đó giật mình, còn bác D thì vội chạy lại đỡ người anh em dậy, Lâm không hiểu chuyện gì cả...

Ông T biết ý nên đã lên tiếng: 

Không có gì đâu, chắc là do nó ngửi được trên người mày linh khí nhiều hơn người bình thường nên đã đi theo mày tới đây, tao cũng quên là mày vẫn còn trai tân:))

Lâm: ghê thế!!! Nó là yêu quái ở đâu vậy sư phụ... nó nguy hiểm quá

Ông T: huhmm...  nó là một con cáp mô đã thành tinh, khi nãy tao nhìn nó tao đoán chắc nó cũng chỉ mới tu luyện được hai,ba trăm năm thôi, sức còn yếu so với ta nhưng nếu so với đám oan hồn thì nó mạnh hơn nhiều đấy,...

Lâm: sư phụ đã có cao kiến gì chưa ạ!

Ông T: điều cần bây giờ là phải biết được nơi nó ẩn náo, yên tâm đi, lúc nãy tao đã đánh dấu nó bằng bùa trừ yêu luôn rồi, sáng mai sẽ xuất phát đi tìm nó...

Bác D: thôi đêm nay không cần tập nữa, hay là mày qua nhà tao ngủ đi Lâm, mặc dù là nó đã đi mất nhưng vẫn có khả năng nó vẫn còn theo dõi mày trên facebook,:))

Lâm: mả cha mi, giờ này còn giỡn được nữa...

Bác D: thôi về nhà tao ngủ đi, chắc ăn với mày là nó sẽ còn quay lại tìm và hút cho bằng được linh khí của mày để nó gia tăng công lực, thay gì phải tu luyện mấy trăm năm mới được ~_~ 

...

Sáng hôm sau ông T dặn bác D ở nhà chỉ cho chú Lâm theo để làm mồi nhữ thôi ( ác khiếp) ổng đi theo mà tim ổng quéo hết rồi các bác ạ, vì lần này có nguy cơ bị xé xác như nạn nhân lần trước... 

Đi được đoạn ông T lấy ra một cái gương bát quát, trích máu của chú Lâm lên giữa gương và mũi kim bắt đầu quay mòng mòng, rồi đột nhiện dừng lại ở một hướng, ông T chạy theo hướng đó... tới một ngoại ô làng có một con sông chắn ngang, ông T dừng lại rồi chỉ ra mé ông ở bên kia và nói:

_Đó chính là nơi nó ẩn náo, không ngờ là lại sống gần làng đến như vậy, tao cứ nghĩ là nó sẽ sống ở trong một cái hang ấy chứ!!!...

Còn nữa ->
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 11: Đi tìm bí mật


Kết thúc cuộc tìm kiếm, cả 2 người trở về nhà gặp D để tập trung bàn kế hoạch sắp tới để triển khai... 

ông T lên tiếng: hừm, ngày mai là ngày tốt chắc hẵn con quái này sẽ ra ngoài kiếm ăn, với loài Cáp Mô tinh này thì đa phần chúng thường sống về đêm nên cũng sẽ kiếm ăn hay tìm linh khí hút vào ban đêm, chúng ta phải thật thận trọng vì từ lúc tiêu diệt được thằng P tao vẫn còn cảm nhận được âm khí quanh chỗ bụi tre lần đó vẫn chưa tiêu tan, và cũng rất thắc mắc tại sao đã diệt được rồi nhưng âm khí vẫn còn?... rồi giờ tìm đến con sông này lại vẫn phát hiện thêm lượng âm khí của nó bao trùm nơi đây mà không ai hay biết.

Dương: có lẽ hắn vẫn chưa chết!

Lâm:... hôm đó con ngủ nên con không biết gì hết ~_~ ( em vô tội)

Ông T: Tao có nhắc đến mày đâu Lâm, cái thằng này thiệt là...

Ông T: chết, có lẽ nào... đêm hôm đó con yêu tinh này đã giúp thằng P trốn thoát...

Bác D: thôi đúng rồi, ngay đêm đó lúc con tìm tung tích của anh P con còn một chuyện nữa mà chưa nói cho mọi người biết, đó là lúc đi quanh cái cây treo cổ con thấy trên thân cây có một vệt chất nhờn màu xanh xanh, chắc là của con nòng nọc này...

Ông T: hầy... chuyện ngày càng phức tạp hơn thiệt rồi.

Lâm: Có khi nào hồn a P cũng đang trú ngụ trong nơi ở của con Cáp Mô gì gì đó không?

Dương: Chuẩn cmnr, chứ gì nữa...

Ông T: điều ta sợ bây giờ là nó dựa hơi con yêu tinh ấy và khi chúng hợp sức lại thì khó mà đối phó... trừ phi...

Lâm: trừ phi thế nào sư phụ..

Ông T: trừ phi có sư huynh của ta ở đây thì mọi chuyện sẽ khác, vì sư huynh của ta đã đạt đến cảnh giới Thiên Nhân rồi, chắc chắn huynh ấy sẽ có cách đối phó... nhưng tiếc rằng hiện tại huynh ấy đang ở quê nhà, làm sao mà có thể qua đây ứng phó được tai kiếp này đây...

Lâm: thôi gì khó quá cho qua đi, để mai tính, có gì mình alo sư thúc bá ra sau cũng được, vả lại bây giờ hồn a P ít nhiều cũng phải bị trọng thương nghiêm trọng, không dễ hồi phục nhanh vậy đâu mà hợp sức...

Dương: ừ!!! Mày nói đúng rồi đó, cái thằng ngáo như mày mà lâu lâu cũng phán được một câu nghe hay khiếp mậy...:)

Dương: bà vậy mày D ạ ~_~

Cùng lúc ấy ở nhà a P, vì quá đau buồn cho đứa con chết oan trong thời gian qua nên tối đêm hôm ấy cả hai người họ đã lén đào mộ con mình lên bật nắp quan tài ra, nhìn xác của con mình vẫn nguyên vẹn, cứng đờ như khúc gỗ, mẹ a P bật khóc và nhớ lại trước lúc còn sống a P vì đã quá yêu cô T nhưng do cô ấy không giữ lời hứa mà đi lấy chồng khác nên anh mới chết oan ức như vậy, bà ta còn nhớ trước lúc chôn đã nhìn thấy ông P dán bùa trấn yểm,... em cũng không hiểu sao nữa các bác ạ, lần này bà ấy đã liều gỡ lá bùa đó ra hồng giúp con hồi sinh lại nhưng đó là điều ngu ngốc nhẩ mà bà làm... xác a P bật dậy giữa đêm thanh vắng đó và giết chết hai người...( quả thật sau cú này em thấy trên đời này vẫn còn nhiều đứa ngáo đá lắm bác ạ
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 12: Thập diện mai phục


Đã mấy ngày nay cả 3 người ai cũng thức đêm đến độ thâm quầng cả mắt, nên sáng này ai cũng mệt mõi, thờ thẫn, ông T mới quyết định là nghĩ ngơi lại 2 ngày nhưng trong lúc đó sẽ đi tìm thêm 4 người có độ tuổi hạp với các giờ thìn, thân, dậu, tuất nữa để mở trận pháp mạnh hơn... sau khi đã tập hợp đủ các thanh niên này lại và chỉ cho họ cách triệu lệnh thì ông T ra hiệu tất cả vào vị trí trong trận pháp mà ông đã lập sẵn và có hẵn một tế đàn trang trọng, các bác biết không? Tuy là ông T mặc đạo phục rất trang nghiêm nhưng khi nhìn xuống chú của em vẫn không nhịn được cười các bác ạ ? ổng mặc chiếc quần xà lỏn với đôi dép lào, vậy là bao nhiêu cái trang nghiêm và sự nễ phục của em đã bị đôi dép huyền thoại ấy phá vỡ, à còn một chi tiết mà em chưa kể với mấy thím nữa là lúc chiến đấu hầu như trận nào ông T cũng mặc quần sọt mang dép lào hết các bác ạ, nếu ai tưởng tượng thì chắc cũng biết ổng bựa thế nào rồi đó!!! ~_~

Quay lại hiện trường, lúc này ông T đang cố mở trận pháp trong khi giông gió nỗi lên rất to, chú Lâm còn nhớ hôm đó chỉ mới 15h chiều, giọng nói dễ thương ngât ngất lòng người hôm nào của lão T lên cất lên...

_Tất cả vào vị trí mày

Cả đám đồng thanh "dạaaaaaa"

Ông T: nay tao cho từng đứa lắc cmn hết nhá, lên bia mấy đứa ơiiiii!...

Bác D: cái gì dậy ba!!! Ba làm con hoang mang rồi đấy!

Lâm đứng trân người, ở góc hướng bắc cười như khúc khích

Ông T: ủa, ủa tao nhầm hã?...  à, ờ... thì làm lại, mày căng quá D ạ ~_~ tất cả hô to theo ta...

" quỷ thần phật hiển lộ tây phương

Mau về chư cõi độ trần dương

Dẫu xa nghìn núi hay trắc trở

Triệu Sát phá lệnh phải hạ phàm..."

Cấp cấp như luật lệnh...

Từ trên trời mây giông kéo đến, sấm chớp đùng đùng, sét đánh đúng vào bốn góc trong chỗ để bùa triệu quân của lão T khi lão còn ngay ở giữa trận đồ... và phải công nhận là lúc đó nhìn y như phim kiếm hiệp mà dạng bắt ma kiểu của Lâm Chánh Anh vậy, thằng nào thằng này mới có mười mấy tuổi, trong đó có ông hơn 30 tuổi mà cũng phải nễ sợ khi nhìn cái cảnh tượng ông T mở combo như này các bác ạ, nó hoành tráng một cách vi diệu luôn... chuyện hầu như suông sẻ và cho đến khi có một luồng gió kèm khói màu trắng đục như sương mù ý tràn từ sông vào (lúc đó mở trận ở gần sông nơi con Cáp Mô ấy tạm trú) ngập vào trong trận không còn ai thấy ai cả, ông T lo sẽ có chuyện nên dụng thuật hô phong để giải tán màn sương này, khi làn khối trắng ấy tan biến dần hầu hết các thanh niên trấn giữ ở các hướng đều ngã gục trong đó có cả chú Lâm nhà em nữa ạ ? khổ ổng mới học có biết cái *** gì đâu... chuyện tới nước đó rồi nên ông T ngưng lại  cùng với bác D thu dọn, dìu dắt toàn bộ về nhà nghĩ ngơi rồi từ từ bàn tiếp, cũng trong khoảng thời gian tầm 2,3 nghĩ ngơi đó mà con Cóc ấy mới lộng hành, nó hút linh khí và giết sạch đàn gà trong làng của chú em, ông T đã đoán ra được có lẽ hắn đang giúp cho hồn a P mau chóng phục hồi lại nguyên khí... à quên, còn con cái xác cương thi của a P thì không biết như nào nhưng ông T đã xem quẻ rồi, hiện tại nó đang nằm trong một cái hang động phía sau dãy núi gần làng, ở đó ít người qua lại chắc là ko sao, cùng lắm thì hắn chỉ có thể hút máu của động vật quanh đó...

Ngày hôm sau, ông T không gọi ai dậy cả, thầm nghĩ bụng là để tụi nhỏ nghĩ ngơi sau khoảng thời gian vất vả này, tuy nhiều lúc thấy ông T bựa lắm nhưng mà ổng thương tụi nhỏ lắm mấy thím ạ? mãi đến sau này gặp em rồi ổng mới đổi ý... ahihi em chỉ hơi phá ông tí thôi...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 13: Trận quyết chiến và người bí ẩn


Đã hơn 1 tuần nay rồi, làng của chú Lâm vẫn có hay bị mất trộm gà, trâu, bò... nhiều khi nghĩ ko biết con Cóc Tinh này là thể loại gì luôn các bác ạ?, ăn dc cả trâu bò gà vịt, cứ một ngày là mất vài con, rồi hôm sau ông T cũng đến từng hộ xem xét điều tra hiện trường, y như rằng chỗ nào có mất gia súc gia cầm là có ngay cái thứ yêu khí lởn quởn quanh đó à, rồi chạy tiếp ra con sông rãi giấy tiền vàng bạc xuống mồm đọc gì ấy rồi mới đi về

Tối hôm đó ông T ngủ không được vì đêm nay ngoài kia nhiều tiếng động lục cục quá, ông biết là bọn nó đang ở ngoài con sông kia nhưng cũng méo hiểu sao mà tận trong làng vẫn nghe cái lũ này, chú Lâm và bác D đêm đó nằm ngủ cũng nghe mà không dám hó hé gì, chỉ nằm đó và thì thầm to nhỏ với nhau, bác D vội chạy ra đóng cửa sổ và cửa sau nhà lại, sợ chú của em ổng nhìn thấy gì đó rồi lại tè ướt giường ổng nữa, ông này 13 tuổi nhưng ở sạch sẻ y như con gái vậy các bác?... nói đoạn 2 người nằm trong mùng xù xì:

Lâm: mày có nghe gì không D?

Dương: có, tao đâu có điếc, nghe rõ nữa là đằng khác!

Lâm: thế bây giờ phải làm sao đây? Tao sợ quá mày ơi...

Dương: mày cứ ngủ đi có gì mai tao với ổng tính chứ biết làm gì.

Nói rồi bác D che mắt chú Lâm lại rồi đọc tinh tâm chú cho chú Lâm dễ ngủ,...

Đến sáng hôm sau, mở cửa ra mấy đứa trong làng loi nhoi hết, chuyện là qua lại có thêm một người nữa chết những ở ngoại ô làng mình, khám tử thi rồi ko phát hiện bất cứ dấu vết gì, chỉ thấy cái xác nằm cứng đờ da mặt tái lại thôi, ông T cùng vài thanh niên trong làng cùng nhau đem xác về nơi người nhà của nó mà an táng, xong xuôi bác mới hẹn mọi người tối nay lập tế đàn bài binh bố trận rồi gọi nó lên nghênh chiến quyết giết cho được con Cáp Mô Tinh này...

Ông T bảo với 2 đứa nhỏ là chú Lâm và bác D mau về nhà phụ vẽ thêm bùa, để cần dùng lúc nguy cấp, bản thân ổng thì luyện và điểm chỉ lại nhưng món bảo bối mà lâu nay ông sát cánh đi cùng để trừ yêu, 3 người làm mãi đến tối mịt mờ luôn,

Tiếng chó sũa ngoài hiên bỗng vang lên, chú Lâm nhìn lại đồng hồ đã 11h đêm rồi, làm từ sáng đến giờ ko ai biết đã trễ như thế, chú Lâm mới nhắc ông T

Lâm: sư phụ ơi, đã trễ lắm rồi ạ

Ông T, uh, ta biết rồi, chúng mày cứ vẽ đi, mệt cứ nằm nghĩ rồi ăn chút xíu cơm rồi 15p sau đi ra đó... nay tao quyết phải đá banh đít nó thì tao mới chịu nguôi giận, sáng giờ hầm không chịu được...

Bác D mới kéo tay Lâm nghĩ tay vô sau bếp kiếm miếng cơm ăn, ăn xong rồi cả 3 thầy trò ra khỏi nhà, đến trước con sông ngoài làng không biết ông T đã gọi 4 thanh niên kia ra từ lúc nào, 4 người đứng co ro dưới góc cây, ông T ngoắc vô tập trung rồi tất cả bài biện ra nhưng lần này đơn giản hơn, chỉ cấm mỗi hướng một khúc lệnh bài ghi chữ tàu, phía dưới đặt một đồng tiền âm dương đã trích máu của từng người ra nhỏ vào trước đó, tất cả đều đã ngôi xuống một chỗ và đọc nhẫm câu chú "a na la xu ma chi, mày không đi tao sẽ đi, cấp cấp như luật lệnh" cứ thế mà đọc suốt quá trình ông T gọi hồn a P lên thử xem a ấy có ở gần đó hay không vì khi nếu gọi hắn ta lên được thì chắc ăn con quái kia cũng xuất hiện ngay bên cạnh...

Ông T khấn trước bát hương đã cắm sẵn 3 nén nhang thơm phức mới mua ở ngoài chợ về, nhan thơm mà loại xịn nhé các bác, nhan cùi bắp ma nó chê nó ko lên, ông T kĩ tính lắm, khấn răm rang mấy câu tiếng tàu chú em ko hiểu nên sau này chỉ kể như thế thôi ạ, xong xuôi rồi ông mới trích máu nhỏ vào gương bát quái, cầm chiếc chuông lắc cứ lắc vài cái r dừng,... tầm một lát sau thì dưới nước ục lên một màu đen xì lì, cả 6 người ở gần đó nhìn ra con sông thấy rõ mồn một, cái tiếng nước kêu lục cục rồi im dần, gió thổi chập chờn, rít rít mỗi đợt mà lạnh sống lưng luôn các bác ạ?  chú Lâm đứng dậy dòm ra đó mà muốn teo chym, mà ổng hông có thấy mợ gì cả, ở đó chỉ có ông T và bác D nhìn thấy a P đứng trên dòng sông đó ngay trên lưng con cóc, mà sau này em được nghe kễ lại là như vậy,...

Ông T thấy vậy mới lên tiếng với ra ngoài con sông kia( có lẽ là đàm thoại với a P trước rồi mới tính)

Ông T: mi chết rồi sao mi không đầu thai còn ở lại nơi đây náu loạn giết hại người vô tội?

Anh P: ông không biết gì về chuyện giữa tôi và con T đâu, ông về đi không thì tôi không khách sáu nữa, vết thương hôm bữa ông và thằng nhóc kia đánh tôi thì tôi vẫn chưa quên đâu ( cái đoạn a P nói quả thực chú em không nghe mà được bác D kễ lại sau này luôn)?

Ông T: ta nói cho chú mày nghe này, ở dương gian phàm ai làm việc gì ác thì rồi cũng sẽ nhận quả báo, hà tất chú mày phải hao tâm tổn sức mà phí thời gian ở cái nơi quái quỷ này mà làm cô hồn vất vưởng? Tao thì khuyên mày thế thôi, ngu học thì chịu ...

Vừa dứt câu một luồng gió thôi rồi hông hiểu sau ông T bị dính kill hay sao ý? Ổng bị đẩy văn xuống đất 2m khi đang đứng trên tế đàn, máu mồm vả ra, bác D ko cầm lòng chạy đến  đỡ ông T dậy, mấy thanh niên sợ tái mặt hết chạy thụt lùi ra hết phía sau lưng chú Lâm nhà em ?

Bác D lên tiếng: cha ơi, cha có sao không?... _ chạy ra dùng Sát phá lệnh điểm về hướng a P, bên ngoài sông nỗ một tiếng bùm rồi có tia sét vụt sắp tới nơi bác D thì ông T mới cố lê thân ra đỡ, cũng may vừa kịp lúc có mônt ông già tầm 50 tuổi, ( em không biết bao nhiêu nhưng nghe chú Lâm kể thì ổng cũng còn trẻ, không lớn hơn ông T là bao)

Ông già đó mới từ đâu phóng ra quẹt tay một phát tia sét biến mất rồi quăng về phía con sông một đạo bùa hô to "a la ni, xuất phong lệnh, trừ tà, lúc đó con cóc mới từ dưới sông nhảy cản lại đòn đánh cho a P nhưng không sao cản nỗi, bị đánh trọng thương văng lên bờ hiện luôn nguyên hình, nếu mà lúc đó không có ông bác đó chắc bác D nhà mình đã ngõm cmnr,... mấy cha bánh bèo núp sau lưng chú Lâm nãy giờ sợ  muốn bón ra quần thấy có cụt đen đen trắng trắng văng lên cả đám la làng, chạy thụt mạng hết, còn lại 4 người ở đó là chú Lâm, bác D, ông T đang nằm do bị nội thương và một ông bác bí ẩn,...

Không để a P trốn thoát ông bác đó mới tiếp tục hô to " a la ni, kinh lôi thủy dương lệnh, trừ tà" tia sáng bắn ngay về hướng con sông lóe lên một cái rồi tắt, một vũng máu bắn lên rồi rơi xuống sông, ông T mới nói với ông bác bí ẩn đó ...

Ông T: mau mau tẩy uế con sông đó mau, sư huynh

Ông bác: ta biết rồi! Chú mau nằm nghĩ đi, mọi chuyện để ta lo

Chú Lâm ở đó nghe được tiếng ông T gọi ông già kia là sư huynh thì cũng đoán ra được phần nào... chú Lâm lại gần phụ đỡ ông T dậy nhưng ko dám nói câu nào

Xong xuôi hết mọi chuyện rồi cả 4 người dìu dắt nhau về nhà...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 1 - Chương 14: Sau chặn đường dài


Về nhà không ai nói câu nào, chú Lâm và bác D còn nhớ như in lúc mà bị hồn a P đánh văng khỏi tế đàn mà đến giờ 2 thím vẫn rung như cầy sấy ấy. Bởi bác D thường ngày luôn nghĩ không ma quỷ nào đánh nỗi ông T nhưng hôm nay bác D quá ư là lầm, và kể từ hôm đó trở đi bác D luôn đề phòng mỗi khi gặp ma và không bao giờ xem thường chúng nữa,... quay trở lại ngôi nhà của ông T khi mà cả bốn người giờ đây đang nằm rũ rượi, nằm mà nằm sắp lớp từng đứa ý lộn từng từng người một... ông T thì ho sặc sụa thổ cả huyết ra, người bí ẩn kia thấy ông T nội thương lần này khá nghiêm trọng nên cũng từ từ đến giường ông T mà bắt mạch,...

Ngồi sau lưng ông T xếp bằng lại rồi vận công trị thương y như trong phim kiếm hiệp vậy, hơi bóc lên mà nhìn ngầu ghê lắm mấy thím ạ, chú Lâm ngồi đó im ru không dám ho. Sau khi trị thương xong thì mọi người đỡ ông T nằm xuống, ông già bí ẩn khàn giọng...

Ông ấy trầm ngâm rồi nói: haizz... ta đã tính đâu đó hết rồi nhưng có lẽ kiếp nạn này còn quá nặng, ta không đến kịp thời để cứu đệ,...

Ông T vừa ho vừa trả lời: thôi ý trời đã như vậy,... huynh đừng tự trách bản thân mình nữa. Ặc ặc (lúc này ổng ho mà em ko biết minh họa thế nào nên mấy thím cứ mường tượng lúc ổng vừa nói vừa ho nhé ^^)

Bác D: thôi cha nằm nghĩ đi, có gì đến sáng mai rồi tính, dù sao thì chuyện a P cũng đã giải quyết xong cả rồi, không phải lo nữa!

Lâm: dạ đúng rồi! ( thầm nghĩ trong lòng "ông già kia là sư huynh của sư phụ mà khi đứng trước yêu ma cường hào đã đánh trọng thương ông T thế kia mà ông ấy lại không một chút hoảng sợ, đúng là hàng Thiên Nhân có khác *.*

Nói một lúc rồi cả ba người trở ra phòng khách để cho ông T nằm nghĩ, ba người cũng lụi cụi tìm cho mình một chỗ để dựa lưng vì lúc đó cũng đã 2,3h sáng gì rồi...

Mãi cho đến sáng, cả ba người thức dậy rồi ngồi kể chuyện qua lại, thì lúc đó chú Lâm mới rõ lai lịch của người bí ẩn kia là ai... theo lời kể lại của chú Lâm nhà e thì ông ấy tên là Phạm Minh Minh, là sư huynh đồng môn vớ ông T đồng thời là người anh ruột của ông T, một trong 12 người được đứng vào hàng Thiên Nhân, giỏi võ và tinh thông huyền thuật của dòng tộc... 

Ông Minh cũng ở lại đây chơi được vài hôm rồi lại bay trở về bên Tàu nữa, lúc đó chú Lâm cũng có thấy ông ấy nói nhỏ gì đó với ông T ý rồi mới đi,... Mãi đến 3,4 tháng sau ông T khỏe hẵn rồi mới nói ra là có ý định đưa chú Lâm nhà em sang bên kia học một thời gian vì ông ấy thấy tố chất và tiềm năng trong chú Lâm là hợp để làm đệ tử gia nhập huyền môn của họ Phạm, ban đầu chú Lâm cũng ngỡ ngàng lắm rồi sau đó cũng gật đầu, phải xin dữ lắm ba má của chú mới cho đi vậy là chú đi mấy năm trời luôn các bác ạ, đến khi ổng về được một năm rồi mới có cơ hội gặp lại ổng và ngồi kể lại như này đây...

---Hết---
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 2 - Chương 1: Anh em tương phùng


Sau mấy năm trời qua bên tàu học thì chú Lâm nhà em về nước, cũng tầm 8,9 năm gì đó. Trở lại Quảng Bình, nơi từng có rất nhiều kỉ niệm đẹp cũng như những chuyện buồn vui xảy ra ở đây, về đến con đường làng hôm nào chú Lâm bước từng bước và ngắm nghía mọi thứ xung quanh, chẳng thay đổi gì sau ngần ấy năm xa cách ngoài việc là con đường giờ đây đã tráng nhựa nên đi rất êm, không còn gồ gề như lúc trước nữa(ôi...cái cảm giác thật là yomost). Lúc đi ngang qua chỗ bụi tre phía sau có cây treo cổ, chú Lâm đứng khựng lại quay đầu đi vào chỗ bụi tre nhìn lại khung cảnh đó rồi nhớ lại (à ờ... nhớ cái thời trẻ trâu oanh oanh liệt liệt đó). Cái cây treo cổ vẫn còn đó, những vết tích vẫn còn hằng in trên cây. Loi nhoi tự sướng úp phây bút xong rồi chú mới tiếp tục vào trong làng (à quên giờ thì đã là thị xã rồi nhá, khang trang hơn xưa nhiều)... Về đến nhà, thấy bà cô( mẹ chú Lâm) đang cong lưng quét sân trước nhà, chú Lâm cũng từ từ chậm rãi đi vào như người trong nhà, lật đật mẹ chú nhìn một hồi lâu rồi trợn mắt

- Chèn ơi, thằng Lâm... con về lúc nào đấy?, sao không cho má mi biết gì hết trơn vậy?

Trong cơn xúc động má chú ứa nước mắt,... vội lấy tay quẹt nước mắt cho bà, chú Lâm thưa...

- Dạ con cũng vừa mới về tới thôi, con muốn tạo bất ngờ cho má mà hehe

- Cái thằng trời đánh này, lớn rồi mà cứ y như con nít ấy, thôi mau vào trong thưa ông già mi kìa, chắc ổng mừng lắm!

- Dạ...!!!

Chú Lâm nhà em tiếp tục vào trong chào hỏi này nọ rồi nhanh nhanh xin mami chạy ra đầu xã chơi (thật ra là ổng đi qua nhà bác D thôi, vì khoảng thời gian đó bác D không theo ông T qua bên tàu với chú Lâm nên cũng đã mấy năm hai anh em không gặp lại nhau rồi).

Ra đến đầu đường vào nhà bác D thì đã thấy ổng đứng đó từ bao giờ rồi (mà kể cũng lạ lắm, lúc nào ổng cũng thần bí như thế đó các bác ạ ~_~) vừa nhìn thấy chú Lâm là ổng chạy đến ôm ghì lấy... chú Lâm muốn thở ô xy với ổng luôn

- Trời ơi tao đợi mày từ hôm qua lận, giờ mới về tới... cái thằng yếu sinh lý năm nào của tao

- Tổ cha mi chứ yếu, đi ngầng ấy năm giờ cũng có chút thành tựu đấy chứ chả chơi đâu... à mà này, thời gian qua mày ở đây thế có luyện gì không?

- Ờ không, thỉnh thoảng ra nghĩa địa hít thở chút không khí trong lành cho dễ ngủ rồi trở vào thôi:))

- Đù... ghê nhờ!!!

- Ahihi cũng thường thôi chú ê...

- Vợ con gì chưa?

Bác Dương buồn rầu: tao f.a mày ạ

- f.a hay ế vậy chú em?:)

- hừm... tao ế kệ tao

Hai ông tướng này vào quán cóc gần đó bên đường vừa uống nước vừa tám chuyện chém gió qua lại, từ xa xa có một chàng thanh niên cũng đẹp trai, cao ráo mét sáu mặc quần sọt dép làu đi vào quán...

- Con chào chú Lâm

- Ơ thằng quái nào thế?

Bác Dương nói thêm vào:

- nó là Long, cháu mày đó Lâm

- Adu... nó lớn nhanh vậy rồi à, nhớ hồi đó còn bồng nó trên tay, giờ đã thành thanh niên trẻ trâu rồi Dương nhỉ? sao rồi học hành sao rồi hã nhóc? Còn nhớ những cái chú mày dạy trước khi đi không?

- Hì hì... dạ, con nhớ chứ sao quên được (mấy cái ổng chỉ toàn là ổng troll mình không đấy sao mà quên được) 

Chú Lâm giật mình:

- à này! Sẵn hôm nay anh em gặp lại mình làm một chầu hoành tráng không Dương, thằng Long dẹt qua một bên...

- xí! Có cho con cũng chả thèm uống đâu

Bác Dương vỗ đùi: à được, đợi mày về tao mới dám uống đấy

Vậy là cả hai người ngồi nhâm nhi ít rượu nữ nhi hồng thượng hạng do bà năm pha chế cùng với dĩa mồi là một ít khô mực.

Uống ly nào là chật lưỡi ly đó, em ở ngoài nhìn hai ổng uống không biết làm gì nên cứ lâu lâu lợi dụng sơ hở là hốt ngay một miếng khô cho vào miệng...( hờn hai ổng ghê lắm các bác ạ ~_~ lúc nào đi đâu mà có mặt ông Lâm là y như rằng em bị ra rìa từ a đến z)
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 2 - Chương 2: Mơ hồ


Nhậu nhẹt no say thì hai ông thần này đã say bí tỉ mất rồi (ôi giời! Em lại đoán ra được cái cảnh tượng phải đèo bồng hai đống thịt ngâm rượu này về nhà mà em muốn khóc luôn vậy! Hic hic)

Ấy vậy mà cũng may mắn cho em là khuya hôm đó chị Bối Bối có ra phụ em đưa hai ông thần về nhà nên cũng đỡ.

- a, chị Bối Bối!... sao chị biết mà đến chỗ này hay vậy?

- Chị có gọi cho anh Dương nhưng anh ý không nghe máy là biết ngay thế nào cũng ra quán cóc này ngồi mà, bởi chị cũng có hay là nay có khách quý về ^^

Sao đêm đó em gặp chị mà em mừng khôn siết luôn ý,( mô phật! Đêm nay đở được một bác, còn lại ông chú)

Chị Bối thì đưa bác Dương về nhà ổng còn em thì vác chế Lâm về nhà bà cô (phải nói thật là tướng em có mét sáu mà phải cổng cái đống thịt hơn 60 chục kí này thì quả thật là em muốn vô liền chai nước biển luôn ý, em bị dị ứng với rượu)

Trong lúc em chở chú Lâm về nhà, lúc đó cũng tầm 12h hơn rồi, trời đêm tối vắng tanh chả một bóng người, chỉ còn vài ánh đèn leo loét của những cây đèn đường soi bóng trên con đường đêm đó. Bất chợt từ xa xa đúng ngay chỗ khúc cua vào nhà chú Lâm (đường vào nhà chú Lâm rộng lắm nên không thể gọi đường đó là một con hẻm được) bên đường có một bóng người thấp thấp đang đứng cuối mặt xuống, phần vì trời tối quá em cũng không nhìn rõ nhưng khi càng đến gần thì càng nhìn rõ hơn do cái đèn pha trước con xe dream em chở chú Lâm rọi vào bên đó

Thằng nhóc vẫn đứng cuối mặt, em chạy lượt qua luôn vì em nghĩ chắc là mình hoa mắt rồi quên bẳng đi đến sáng hôm sau luôn

"Nhắc mới nhớ là quên kể về thông tin của chị Bối Bối cho các bác biết"

Chị Bối Bối là em ruột với bác Dương, do chị ấy nhìn còn rất trẻ nên mới gọi bằng chị với lại kêu quen rồi em không đổi được (bởi vậy em hay bị chú Lâm kí đầu cũng là vì chuyện này mà ra đó các bác ạ ~_~)nhớ năm đó chị đang là sinh viên năm cuối của trường ĐH Kinh Tế tp.HCM, chị không theo nghiệp của cha nên có biến chị thường hay ở nhà để bác Dương xử lý thôi, dẫu là như thế nhưng chị Bối vẫn có thể nhìn thấy ma và biết dùng một số đạo bùa đơn giản để phòng thân. Em thì nhỏ hơn chị Bối tới 7 tuổi lận còn ông chú Lâm thì 10 tuổi, cái năm chú sang tàu thì em mới có 3 tuổi à (em thì dễ nuôi lắm, cái gì cũng ăn được, cho gì ăn nấy à mà được cái là em cũng chịu phá phách lắm:v, đến khi lớn thêm chút thì cũng bớt nhiều rồi) 

Mùa thu năm ấy trời nhiều gió, em ở chơi nhà chú Lâm đã mấy tháng qua rồi do đôi khi em đi học rồi có dịp là chạy ra Quảng Bình ghé thăm nhà bà cô rồi ở lại chơi luôn( mà thật ra thì em cũng chả tốt lành gì đâu ạ, chẳng qua là em muốn được nghe bà cô và bác Dương kể về những câu chuyên tâm linh rùng rợn có thật để em có ý tưởng mà viết truyện ma thôi ạ hê hê)

Ngay khoảng thời gian chú Lâm vừa về thì tầm vài hôm sau là có chuyện kì bí xảy ra ở nhà hàng xóm kế bên chú Lâm (em là đứa nhóc nắm bắt tình hình nhanh nhất xã đó các thím đừng nhờn với em nhá). Chuyện là tối hôm trước (tức là trước cái hôm chú Lâm nhà em về)Có một ông chú chạy xe ba gác chở rất nhiều tôn để lợp nhà ngang con đường vào nhà chú Lâm, không biết xui rủi sao mà có thằng bé tầm mười tuổi gần nhà chú đang đạp xe về nhà rồi quẹt vô chiếc xe ba gác vô tình những tâm tôn quẹt ngang cổ thằng bé đứt lìa, máu văng tung tóe khắp nơi, thằng bé chết ngay sau đó. Ông chú đó thì được đưa về cơ quan công an lấy lời khai,... nhưng chuyện không đơn giản như vậy, nghe chuyện đó thì mới giật mình nhớ lại khoảng thời gian hồi đêm hôm trước rồi mới mường tượng ra được cái thứ hôm đó em gặp là gì...

Như con ruồi bu cùi bắp, em biết chắc là thế nào kì này cũng sẽ được tận mắt chứng kiến những điều mà trước giờ em chỉ được nghe chú Lâm và bác Dương kể lại thôi và càng mừng hơn nữa là được thấy mấy cái bùa bắt ma thật của bác Dương và chú Lâm (Trong lòng vui phải nói là..."tốt, cực kì tốt luôn")
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 2 - Chương 3: Chết hụt


Chiều ngày hôm đó em quyết định kể luôn cho chú Lâm nghe về chuyện mà hôm bửa nhậu chở ổng về gặp. Kể xong nhưng ổng chả phản ứng gì mà vẫn chăm chú ngồi chơi con điện tử trong phòng...

- Này chú, chuyện như thế mà sao con nói chú chả có tí phản ứng gì hết vậy? 

- hừm... cái đó gì là lạ đâu mà chú mày bắt tao phải phản với chả ứng, chừng nào nó đi theo ám mày đi rồi tao cứu hahaha

Ổng nói rồi cười một tràn thật lớn làm em quê luôn 

- Ghét! Không nói với chú nữa, tự con ra ngoài đó hóng vậy ~_~ ( bởi có ông chú lạnh lùng  girl như này thì bảo sao em không hay chọc phá ổng)

Em thầm nghĩ trong đầu( chắc tối mai ra hiện trường xem động tỉnh mới được, chắc ăn là hồn thằng bé mới chết vẫn còn đâu đó ngoài kia không đi đâu xa được)

Tối hôm đó em nằm nhớ đến chuyện thấy thằng bé hôm bửa hoài à nên không ngủ được, cứ nằm lăng qua lăng lại trên giường (thôi thì nằm ôm con pikachu rồi đếm cừu cho dễ ngủ vậy ~_~)

Cứ đếm cừu được mười mấy hai ba con gì đó thì em ngủ luôn các thím ạ 

Trời sáng em mới bắt đầu lần mò ra đầu lộ, ngay chỗ gặp thằng bé hôm trước,... vết máu loang lỗ vẫn còn in ấn trên mặt đường, thầm nghĩ ( số chú mày nhọ quá, mới có 10 tuổi đã bị cho lên bảng điếm số rồi, ôi mà thôi!  ai bảo chú mày ngu người làm gì:v)

Chiều đến ngồi nhà tự dưng thấy chú Lâm bưng một mâm đồ cúng ra ngoài, em đoán mò cũng biết chắc là đem ra chỗ thằng nhóc bị tại nạn đó. Vậy là em lén chạy theo sau ông chú Lâm để hóng coi ổng làm gì với đống đồ đó. Khi ra đến nơi, ổng đặt mâm đồ cúng bên lề đường gần ngay chỗ thằng nhóc chết, thắp nhan lên rồi khấn, do ở xa quá nên em không nghe ổng khấn gì, khấn xong thì ổng ngước lên nhìn gì gì ở xa ấy, rồi nói bla bla gì đó (mấy thím cứ tự tưởng tượng cảnh ổng nói chuyện một mình đi nhé), nói xong ổng lại đốt ít giấy tiền vàng bạc rồi mới trở vào trong, đợi ổng đi vào trong đó được một hồi rồi em mới dám lần mò ra chỗ ổng cúng lúc nãy...

(Ôi định mệnh! Lão cáo già này cúng cô hồn hay sao ý mà thấy có hột vịt muối và thịt luộc, kế bên có tờ giấy ghi tên tuổi người khuất...)

Em nhặt lên đọc

- Mao Dật Quân (họ hàng thánh Mao Trạch Đông:v)

Em vừa đọc hết cái tên thì gió thổi mạnh quá em vuột tay làm bay mất, em vội chạy theo bắt lấy rồi chạy ra giữa lộ hồi nào không hay... từ xa xa tiếng xe hàng bóp kèn in ỏi "ting ting"... chuyện xảy ra bất ngờ quá em đờ người ra rồi trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi bún đó em bị ai đó ôm rồi đẩy vào trong lề, em té nhào (lúc đó phải nói là cái mặt em ngơ ngác ra luôn ý các thím ạ) 

Giọng nói quen thuộc lại cất lên:

- Này, này! Chú mày có sao không? Làm gì mà chạy ra giữa đường giữa xá thế? Tính gặp ông bà à?

Em chưa kịp định thần lại được cái giây vừa nãy nên trả lời trong cái giọng run run

- Dạ... dạ con tính nhặt tờ giấy con vừa làm rơi như..ng gió, gió thổi mạnh quá!

- Thổi cái đầu chú mày, ở xa tao thấy có thằng nhỏ nó giựt tờ giấy trên tay mày chạy ra đường rõ ràng luôn ấy chứ

Lúc đó em mới nhìn lên thì mới biết người cứu em chính là bác Dương.

- Tao vừa đi bộ sang nhà thằng Lâm chơi thì gần đến ngã ba rẻ vào đường nhà thì thấy chú mày ngồi bên lề đường làm gì đó rồi tao cũng không biết thằng nhóc kia là ai nhưng tao thấy nó tính kéo mày đi theo nó vậy là tao mới chạy ra cứu đấy( ôi mợ ơi! Nghe bác Dương ổng nói mà người em rụng rời cmn hết luôn ý, cũng may là mạng lớn có Ông bà phù hộ nên chưa chết hichic)

Bác Dương dìu em vô nhà, thấy em với bác Dương thì chú Lâm bất ngờ hỏi

- Ủa! Tao kiếm chú mày từ nãy đến giờ, thì ra là đi chung với thằng Dương hồi nào không hay luôn vậy?

- Thôi! Dìu thằng nhỏ vào trong trước đã rồi tao giải thích

- Có chuyện gì vậy?

Sao khi cho em nằm nghĩ, dán băng keo vài chỗ trên người thì em mệt quá cũng ngủ thiếp đi luôn

Ở ngoài phòng khách bác Dương và chú Lâm ngồi bàn chuyện vừa rồi xãy ra với em

Chú Lâm chật lưỡi

- haizz... vừa mới cúng nó ít đồ vậy mà vừa quay vô nó đã tính kéo thằng cháu của tao theo nó

( giơ tay kí vào đầu chú Lâm một cái " beep"...) 

- ui da, biết đau không hã thằng kia, làm gì kí đầu tao?

- tao cóc đầu cho mày thông não ra Lâm ạ, mày nghĩ sao mà đi tin mấy đứa cô hồn ngạ quỷ như thằng bé chết đường đó vậy, mày không biết là đa số những người chết trẻ thường rất hay phá phách hay sao? Bởi vậy mà những lời của chúng nói rõ ràng là không nên tin

- à, ờ... thì mày nói tao mới biết đấy

Bác Dương xị mặt

- Thôi tao cạn lời với mày luôn rồi, chuyện đó mà cũng phải đợi chỉ nữa cơ đấy ~_~

- Vậy... Giờ mình phải làm gì đây mậy?

- Tao thực sự chả biết suốt thời gian ở bên đó mày đã học được gì mà giờ về thì tao lại tiếp tục là đứa lập kế hoạch

...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 2 - Chương 4: Nhập hồn


Ngày hôm sau em, chú Lâm và bác Dương cùng ngồi lại bàn chuyện cái vong trước ngã ba đường ngoài kia

(Em ngồi co ro vẫn còn sợ vì mãi nhớ đến cái cảnh hôm bửa, mô phật em ăn chay các bác ạ nên trời ổng thương ổng cho trầy da nhẹ nhẹ thôi nên cũng đỡ)

Giọng bác Dương hỏi thăm em

- Này nhóc, hoàn hồn lại chưa đấy? Từ hôm qua đến giờ sau cái vụ tai nạn là nhìn chú mày chả khác gì bị bắt mất hồn cả ~_~ tao nhìn mà cứ như đang ngáo đá vậy!

- ~_~ bị như thế bảo sao con không mệt (dù sao thì mình cũng là một tên đại tài cơ mà)

Chú Lâm ngắt ngời

- vậy thôi giờ bình an vô sự là tốt rồi, trở lại việc chính đi... Dương! Mày có kế hoạch gì chưa?

- hừm... thôi thì bây giờ vầy đi, tao và mày tối nay làm gấp cái tế đàn nho nhỏ cầu siêu cho thằng cu đấy rồi sẵn tao ra hỏi chuyện nó một số chuyện luôn, được thì xin nó một con số... khổ quá mày ạ, đang kẹt nét:))

- á đu...đủ, thế mà bác cũng nghĩ ra được luôn à (gớm khỗ em thì mệt trong người từ qua nay mà ông bác ổng còn tâm hơi đi xin số nữa thật đúng là... cái đồ quỷ xứ hà)

- Thôi thằng Dương nó bảo thế thì thôi đành quyết định vậy đi, cứ thế mà làm... 

- Dạ

Sau khi bàn xong thì tất cả giải tán, nhà ai về nhà nấy. Em và chú Lâm nằm nhà nghĩ ngơi cho đến chiều tối thì mới gọi bác Dương và cả ba cùng ra ngoài đầu đường đó... mà thú thật là lúc đó dù trời còn sớm nhưng xe vẫn vắng, lâu lâu mới có một hai chiếc chạy ngang nên cũng dễ cho việc chuẩn bị đồ làm lễ không lo ai đến phá

"Ót ét"... tiếng đồng hồ của em báo hiệu đã đến giờ thích hợp để gọi hồn sau buổi cầu siêu ban nãy... ( gớm khỗ bác Dương chả biết cầu gì mà cầu được có tầm 5,10p là xong các bác ạ)

Chú Lâm lúc này đang đứng trước bàn làm phép nho nhỏ của chú, nhan đã cấm vào lư hương... lá bùa được xếp thành hình ngũ giác cạnh một chiếc chuông, chú lâm mới cầm chuông đặt vào giữa hình rồi khấn... 

- mong em quay về... cấp cấp như luật lệnh

Ố là la... kì này được coi live stream trực tiếp full HD thế này thì mới biết được là cái bầu không khí nó rất là lạnh lẽo âm u như thế nào luôn. 

Quay trở lại bàn làm phép của chú Lâm thì bấy giờ chú mới bắt đầu cầm chuông và lắc, cứ vừa niệm vừa lắc như thế suốt nữa tiếng đồng hồ.

Ngọn gió từ đâu phà vào sau gáy làm em rùng mình, da gà nỗi hết cả lên rồi tự dưng hai ông thần đó lại nhìn em bằng ánh mắt trều mến đến lạ kì (thầm nghĩ rồi rồi lại là có chuyện gì nữa đây)

Em quay người lại mắt đảo lia lịa nhưng chả thấy gì cả

- Này hai người làm gì mà nhìn con lôm lôm ghê thế?

Chú Lâm lên tiếng

- À, ờ... không có gì, chỉ là... 

- Là gì? Chú nói đi úp úp mở mở sao con biết được ~_~

Bác Dương chạy lại che miệng chú Lâm rồi cười 

- hè hè! Không có gì đâu chú mày đừng nghĩ lung tung.

Nói xong rồi ổng kéo em vô gần bàn làm phép rồi ổng dúi cho lá bùa vào túi 

- chú mày cứ đứng im nghe chưa, cho tao mượn xác tí tao cho thằng đấy nhập tràng

(A đu đủ! Chả biết nghĩ sao mà đòi lấy xác mình cho cái thằng bé kia nhập vào để nói chuyện không biết? ~_~ Dẫu sao thì mình cũng còn trai tân cơ mà, thế có phải là quá thiệt thòi không?)

Em rung cầm cập nhưng đi theo hai thánh này tới đây rồi thì đành trao thân luôn chứ biết sao giờ, em mới từ từ gật đầu.

- Làm nhẹ nhẹ thôi đấy, người ta còn là đồng tử đó ahuhu

- Rồi rồi! Chú mày khéo lo, có tao với thằng Lâm đây cơ mà!

Vậy là vừa nói xong, một hồi em ngất đi lúc nào không hay, mọi chuyện từ khoảng thời gian đó cho đến sáng hôm sau khi em tỉnh lại em đều không nhớ gì cả.

Sau này em được ổng kể lại là như này

Sau khi em ngất đi là thằng nhóc đấy mới nhập vào em, nó nói rất nhiều chuyện

- huhu, em nhớ ba mẹ lắm nhưng em không vào nhà được phải lang thang quanh đây, trước nhà có cái ông gì ấy không cho em vô (chắc là thổ địa)

- Thôi nín đi, sở dĩ tao gọi chú mày lên đây cũng là vì muốn hỏi một số chuyện thôi,... hôm bửa tao có lòng tốt cúng cho mày ít đồ sao mày lại muốn bắt thằng cháu tao đi theo là như nào? Giải thích mau không tao cho một kích là bay mất xác,ý nhầm... bay mất vía nghe chưa

- Dạ... huhu, em... em cũng không muốn thế đâu nhưng em bị mấy ông kia xúi phải giết người mới có thể siêu thoát nên em mới làm liều

Ông chú Lâm nhà em giận tái mặt

- hừ thì ra là vậy, sao chú mày dễ tin thế... thôi thì lần này tao tha cho chú mày nhưng phải hứa là từ đây về sau không được hại người nữa nếu không thì đừng trách bần đạo ra tay độc ác nhá

- dạ dạ em biết rồi ạ

Vừa kịp lúc thằng mắt ma ấy biến khỏi xác em thì bác Dương khựng lại rồi nói với theo

- Khoang khoang, chú cho anh một số được không, trúng hậu hĩnh anh gửi chú ít đồ ăn ok nhé

Thằng đấy không nói gì mà vẽ xuống đất một con số rồi thoát ra khỏi xác của em luôn

Em nằm bệch dưới đất, hai ông thần thu dọn xong rồi mới vác tấm thân ngọc ngà của em về nhà đấy các bác ạ 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 2 - Chương 5: Ma theo


Vài hôm sau, em và chú Lâm cùng ngồi lại nói chuyện về cái vụ hôm trước

- Này Long! Chú mày có thấy điều kì lạ về cái vụ thằng bé chết đường ấy rũ mày đi chết không?

- Thôi, mình ngưng bàn lại chuyện đó được không chú. Con còn giữ được cái mạng này là con mừng lắm rồi, con không muốn truy cứu gì thêm đâu vả lại nó cũng bảo là nó bị ép rồi còn gì, hà tất phải nhắc lại cho chuyện thêm phức tạp hã chú! (Gớm khỗ em từ bi lắm các bác ạ:v)

- Nhưng mà... tao thấy trong chuyện này không đơn giản vậy đâu

- Sao chú biết là nó không phải như vậy?

- Ờ thì... mày nghĩ thử xem, tại sao cái bửa nó chết thì không ai thấy mà chỉ có mỗi mình chú mày thấy, dù rằng tối hôm đó tao say bí tỉ mất rồi nhưng tao vẫn khẳng định là mày đang bị nó ám

(What đờ con heo)

Em chề môi, gạt tay

- Thôi đi! chú toàn hù con, con với nó có quen biết gì đâu, mà con chỉ nghĩ đơn giản là hợp vong nên nó mới kéo con thôi chớ có cái gì đâu mà chú làm nghiêm trọng dữ dạ...

- Á rồi rồi! Chú mày nói thế thì thôi vậy, tao có lòng tốt quan tâm đến tính mạng của thằng cháu yêu dấu của tao nên tao mới nói thôi, mày không thèm nghe thì nhỡ sau này nó có tìm mày nó thông thì đừng bảo là tao không nhắc trước đó nhá!!!

Nói rồi chú Lâm bước vào trong phòng đóng cửa lại còn mỗi mình em ngồi một mình ở phòng khách mà suy nghĩ đến những gì ông chú vừa nói

(Lạ thật, thường ngày ổng có bao giờ tốt với mình như vậy đâu, sao tự nhiên hôm nay lại quan tâm đột xuất dữ dậy? Không lẽ...những gì ổng nói lúc nãy là thật sao?)

Trong đầu em bây giờ lại cảm thấy mọi chuyện rối tung hết cả lên, từ một cái chuyện nhỏ nhặt chả liên quan gì đến cuộc sống của em mà bây giờ em lại tự dưng rước phiền phức này vào mình... chưa bao giờ em thấy mình ngu con tu hú đến như vậy ~_~

Mà... ông chú lần này rất nghiêm túc với em nên bản thân em đã quyết định là đi tìm bác Dương giúp coi xem sao. Sau khi đến nhà bác Dương và kể hết mọi sự việc cho bác nghe thì bác chỉ phán đúng một câu xanh rờn luôn mà tới giờ em vẫn còn hơi bị hoang mang đấy các thím ạ
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom