Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80

Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
Chương 205: Lợi nhuận ngàn vạn



Cố Nam Sóc bật cười.

Lương Chấn Bang chớp chớp mắt, bắt đầu hưng phấn: “Cậu không biết đâu, đồ chơi chúng ta sản xuất bán đắt hàng lắm!”

“Tôi biết chứ!”

Lương Chấn Bang sửng sốt, Cố Nam Sóc thì mỉm cười: “Anh đã nói với tôi qua điện thoại rồi. Nguyên Hoa cũng có hàng. Hơn nữa trên đường tới đây, tôi nhìn thấy rất nhiều đứa trẻ đang cầm trong tay món đồ chơi xưởng chúng ta sản xuất.”

“À!” Lương Chấn Bang cười cộc lốc: “Bây giờ đồ chơi chúng ta sản xuất bán rất chạy ở khu vực phía nam, không ít nhà buôn đã tới nhập thêm hàng bốn năm lần. Trước đây tôi còn cảm thấy cậu đầu tư quá nhiều vào nhóm đồ chơi đầu tiên, sợ sản xuất quá nhiều, không bán ra được, sẽ không ổn thỏa. Bây giờ xem như tôi đã hiểu, sao có thể không bán ra được, sắp cháy cả hàng rồi. Hiện tại công nhân đang tăng ca làm thêm giờ gấp gáp sản xuất thêm nhóm thứ ba đó!”

Lương Chấn Bang tiến gần nói thầm vào tai Cố Nam Sóc: “Hai ngày trước tôi đã tính thử rồi, cậu đoán xem kiếm được bao nhiêu?”

“Nếu bây giờ đã sản xuất tới lô hàng thứ ba, vậy đại biểu nhóm thứ hai bán gần hết rồi. Tính qua thì, doanh thu chắc khoảng năm vạn, trừ tiền nguyên liệu, tiền nhân công, và các chi phí điện nước khác trong xưởng ra, có lẽ lợi nhuận khoảng chên dưới một vạn.”

Lương Chấn Bang há to miệng, sửng sốt một lúc lâu, mới nói: “Cậu đúng là thần rồi! Doanh thu nhập sổ là bốn vạn chín, vẫn chưa thống kê lợi nhuận, nhưng chắc là xấp xỉ con số cậu nói.”

“Anh cảm thấy con số đó rất nhiều sao?”

Lương Chấn Bang ngẩn người: “Không nhiều à? Từ khi chúng ta mua xưởng đồ chơi đến bây giờ vẫn chưa tới một tháng, đã kiếm được một vạn rồi, một năm sẽ là mười mấy vạn đó.”

Cố Nam Sóc nhìn anh ta: “Một năm lợi nhuận của công ty cậu anh khoảng bao nhiêu?”

“Chắc khoảng hai mươi vạn.”

Cố Nam Sóc nhún vai: “Anh xem, chúng ta vẫn kém hơn một chút.”

“Sao có thể so sánh như vậy? Công ty cậu tôi đã thành lập ba năm rồi, đã có nền móng. Hơn nữa cậu tôi làm về kiến trúc, chúng ta làm xưởng đồ chơi lợi nhuận cỏn con, một công trình của ông ấy cũng bằng ngàn vạn món đồ chơi của chúng ta rồi.”

“Đúng là Vinh Đạt đã thành lập ba năm, nhưng chúng ta cũng không phải bắt đầu từ con số không. Xưởng đồ chơi này Lý Thủ Nghĩa cũng đã thành lập được hai ba năm rồi, cũng có nền móng như nhau. Nếu không phải có sẵn con đường tiêu thụ của ông ta, sao chúng ta có thể bán hàng hóa thuận lợi như vậy? So với công trình xây dựng, đúng là lợi nhuận từ đồ chơi nhỏ hơn rất rất nhiều. Nhưng làm xong một công trình phải mất vài tháng, làm một món đồ chơi thì sao?”

Lương Chấn Bang sửng sốt.

Cố Nam Sóc cười lắc đầu: “Nhìn xa trông rộng chút! Mười mấy vạn một năm đã khiến cậu thỏa mãn rồi à? Có người ở Đông Bắc buôn bán ngô, nửa năm còn kiếm được hơn ba trăm vạn đó.”

Nghe thấy câu này, hai mắt Lương Chấn Bang trợn tròn, vẻ mặt không dám tin tưởng: “Buôn bán ngô? Nửa năm có thể kiếm được hơn ba trăm vạn? Không phải cậu đang bịa chuyện chứ?”

“Tôi cần bịa ra chuyện này sao?”

Nửa năm ba trăm vạn, một năm chính là sáu trăm vạn, vậy hai năm thì sao? Ba năm thì sao? Lương Chấn Bang hít ngược một hơi khí lạnh, lắc lắc đầu, không dám tưởng tượng tiếp. Cả đời này anh ta chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy, cậu anh ta cũng chỉ trông mong công ty của ông ấy phất lên, làm ăn tốt một năm có thể kiếm một hai trăm vạn mà thôi.

Cố Nam Sóc bật cười: “Tôi đảm bảo với anh, không quá ba năm, tôi sẽ khiến Nam Lân trở thành xưởng đồ chơi lớn nhất trong cả nước, khiến người người nhà nhà đều biết tới nó. Đến khi ấy đừng nói là trăm vạn, dù là ngàn vạn cũng không phải nói chơi.”

Ngàn…… Ngàn vạn?

Mạnh miệng thật đấy! Nhưng anh ta biết tuyệt đối không phải Cố Nam Sóc đang nói đùa, nhìn dáng vẻ như đã tính sẵn trong lòng của đối phương, đầu óc Lương Chấn Bang cũng nóng lên, hừng hực khí thế. Nếu…… Nếu thành công, chẳng phải Nam Lân sẽ phất lên sao!

Nghĩ tới đây, trên mặt anh ta vừa hưng phấn vừa kích động, cả người tràn đầy sức mạnh.

Một lúc lâu sau, anh ta mới vỗ đầu một cái: Mình chỉ là một thằng làm thuê, nhà xưởng đâu phải của mình, kiếm nhiều hay ít cũng liên quan gì tới bản thân?

A, không đúng! Cố Nam Sóc từng nói, đợi xưởng đồ chơi phát triển rồi, sẽ cải cách chế độ, tất cả nhân viên quan lý cấp cao trong công ty, chỉ cần làm đủ thâm niên nhất định, có cống hiến cho công ty, đều sẽ nhận được cổ phần, sẽ được chia lợi nhuận.

Anh ta là phó tổng giám đốc, còn là người đầu tiên đi theo Cố Nam Sóc, chắc chắn anh ta sẽ có một phần.

Tính như vậy thì, lời nhuận của nhà xưởng cũng có quan hệ với anh ta nhỉ?

“Trước đây tôi từng nói với anh, phải viết báo cáo cụ thể tình hình tiêu thụ, anh đã làm chưa? Đưa tôi xem!”
 
Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
Chương 206: Tạm dừng sản xuất



Nghe Cố Nam Sóc hỏi, Lương Chấn Bang mới lấy hại tinh thần, anh ta lấy báo cáo trong ngăn kéo ra, đưa qua, nói: “Món đồ chơi bán chạy nhất là xe cảnh sát và s.ú.n.g nhựa. Xe cứu hỏa và xe cứu thương bán kém hơn rất nhiều, nhưng cũng không ế hàng. Mấy thứ đồ chơi nhỏ khác như rút gỗ, tháp cầu vồng linh tinh, rất bất ngờ là bán cũng không tệ lắm.”

“Bởi vì giá rẻ. Những gia đình không dư dả, không nỡ mua xe đồ chơi hay s.ú.n.g nhựa vẫn mua nổi mấy thứ đồ chơi ngon bổ rẻ này. Hơn nữa, cũng coi như đồ chơi mới lạ.” Cố Nam Sóc vừa nói, vừa nhìn bảng biểu, trong lòng đã hiểu rõ phần nào.

Lương Chấn Bang làm rất tốt, có tình hình tiêu thụ nhóm hàng đầu tiên để tham khảo, nhóm hàng thứ hai được điều chỉnh rất phù hợp. Lượng xa cảnh sát và s.ú.n.g đồ chơi tăng lên, còn xe cứu hỏa và xe cứu thương chỉ sản xuất thêm một số lượng nhỏ, bởi vì nhóm hàng đầu tiên vẫn chưa bán hết. Đồ chơi rút gỗ và các món đồ nho nhỏ khác cũng giống nhóm hàng đầu tiên. Bây giờ nhóm hàng thứ ba cũng vậy.

“Anh sắp xếp như vậy rất tốt. Có điều đợi sản xuất xong lô hàng thứ ba này, chúng ta tạm thời dừng sản xuất mấy món đó.”

Lương Chấn Bang khó hiểu: “Dừng lại? Không sản xuất nữa?”

“Đúng! Nhìn tình hình hàng dự trữ trong kho hiện giờ, cộng thêm số hàng thuộc lô thứ ba, cũng đủ bán rồi.”

“Sao đủ được? Theo tình hình hiện tại, đợi làm xong lô hàng thứ ba, cùng lắm chúng ta chỉ có thể bán được tới tháng sau.”

“Sau này sẽ không bán chạy như vậy nữa. Chỉ cần là đồ chơi mới, đều có giai đoạn bán chạy, qua khoảng thời gian đó, tất nhiên người mua sẽ giảm dần.”

Lương Chấn Bang nhíu mày: “Tôi biết điều này, cũng đã tính toán qua. Nước ta lớn như vậy, bây giờ mới chỉ cung đủ cho thị trường Bằng Thành và Dương Thành, chúng ta vẫn còn vài tỉnh phía nam, còn rất nhiều không gian. Hơn nữa còn có phía bắc. Hai ngày trước, một ông chủ phía bắc đặt chỗ chúng ta một vạn hàng. Đáng tiếc chỉ có mình ông ta, nếu có thể mở rộng ra cả thị trường phía bắc, đừng nói ba lô hàng, dù ba mươi lô hàng cũng không đủ bán.”

Cố Nam Sóc xua tay: “Thị trường phía bắc tạm thời chưa vội, vận chuyển cần chỉ tiêu, thật ra có thể nghĩ cách xin phê duyệt trước. Nhưng sau đó nên vận chuyện thế nào, dùng xe tải chạy đường dài chi phí quá cao, đồ chơi của chúng ta lại không phải đồ biển quý hiếm, cũng không phải hàng thuộc da. Nếu chi phí vận chuyện đuổi kịp, thậm chí vượt qua chi phí sản xuất, chuyển ra bắc rồi chúng ta bán thế nào? Quá đắt không thích hợp, cũng không bán được nhiều.”

“Vận chuyện theo tàu hỏa có thể tiết kiệm được rất nhiều chi phí, nhưng phải đi số lượng lớn, chúng ta không có người phụ trách khu vực miền bắc, không có chi nhánh bên đó cũng không có kho hàng, không dễ làm. Huống chi bây giờ chúng ta còn chưa phủ kín khu vực phía nam, cứ tạm thời đi từ từ không nên bước quá nhanh.”

Nói tới đây. Cố Nam Sóc lại hâm mộ công tác vận chuyển đời sau.

Nhưng đây là vấn đề hắn không thể giải quyết. Muốn tiết kiệm chi phí vận chuyển, phải tiết kiệm được thời gian và nhân lực. Nhưng tiết kiệm thế nào? Sửa đường, xây cao tốc, cải tiến phương tiện chuyên chở, bao gồm cả ô tô, tàu hỏa, máy bay…

Hắn hiểu những thứ này không? Không, không hề hiểu. Nếu hắn biết, hắn đã tới viện nghiên cứu phát huy tài năng, cống hiến cho đất nước từ lâu rồi, còn ở đây buôn bán làm gì? Đi làm nhà khoa học không thơm hơn sao?

Ai! Năng lực không đủ, chỉ có thể thở dài.

“Phía bắc không cần vội, nhưng phía nam vẫn có thể nuốt trôi, vì sao lại không làm? Đang trong giai đoạn kiếm được tiền, sao phải đẩy ra ngoài không kiếm? Vừa rồi cậu còn nói sẽ khiến lợi nhuận của nhà xưởng vượt quá ngàn vạn đó! Hơn nữa không sản xuất thêm đồ chơi, chẳng lẽ để nhà xưởng nghỉ ngơi, điện nước các thứ không tốn tiền sao? Tiền lương công nhân không phải trả nữa sao?”

Ui, xem ra không chỉ là đáng tiếc, còn có chút oán niệm đối với quyết sách tạm dừng sản xuất của hắn rồi!

Cố Nam Sóc đẩy hai tấm bản thảo thiết kế qua: “Không tạm dừng sản xuất, sau khi làm xong lô hàng này, thì sản xuất thứ khác. Món đầu tiên không cần làm nhiều, chiếm ba bốn phần là được. Là thứ tôi cần dùng, không bán ra ngoài. Món thứ hai làm đúng số lượng chỉ tiêu tôi ghi trên đó. Mỗi bản thiết kế tôi đều đã vẽ rõ ràng chỉ tiêu kích cỡ rồi, khi chế tác, cậu nhớ theo dõi cẩn thận, đừng để lỗi.”

Lương Chấn Bang càng khó hiểu hơn: “Bây giờ mấy món đồ chơi kia vẫn bán rất chạy, vì sao lại phải vội vàng sản xuất món đồ chơi mới?”

“Cậu nghĩ vì sao?”

Lương Chấn Bang lắc đầu: “Sư phụ, rốt cuộc cậu nghĩ thế nào, nói cho tôi biết được không, nếu không lòng tôi hoảng hốt.”

Một ngày là thầy cả đời là thầy. Huống chi, tuy rằng anh ta không còn đi theo con đường thiết kế trang hoàng nữa, Cố Nam Sóc vẫn dạy cho anh ta rất nhiều thứ, chỉ là nội dung có thay đổi mà thôi. Cho nên anh ta vẫn gọi là sư phụ, không sửa miệng.

“Tự mình nghĩ đi! Không lâu nữa cậu sẽ biết thôi.”

Lương Chấn Bang:……
 
Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
Chương 207: Liêu Phong



Bằng Thành. Xưởng đồ chơi Phi Đằng.

Lưu Đại Đệ chạy trước chạy sau, cúi đầu khom lưng bưng trà đưa nước cho Liêu Phong.

Liêu Phong nhấp một ngụm: “Cậu hiểu rõ khẩu vị của tôi rồi đấy.”

“Việc nên làm ạ. Anh Liêu không tố giác em, còn giữ em lại bên người, cho em miếng cơm, là ân nhân lớn của em, đương nhiên em phải tận tâm tận lực, hầu hạ tốt anh Liêu rồi.” Lưu Đại Đệ nịnh nọt, dùng toàn từ ngữ lấy lòng.

Liêu Phong khẽ a một tiếng: “Cậu không hận tôi à?”

Lưu Lại Đệ lập tức căng thẳng: “Anh Liêu nói đùa rồi, em cảm kích anh còn không kịp, sao lại hận anh?”

“Thật sự không hận tôi? Tiểu Liên chính là người tôi gọi tới.”

Tiểu Liên chính là cô gái dùng sắc dụ anh ta, thiết kế lừa anh ta vào tròng. Trước đây anh ta thích Tiểu Liên bao nhiêu, bây giờ lại hận cô ta bấy nhiêu. Nhưng Liêu Phong túm được nhược điểm của anh ta trong tay, anh ta nào dám nói nửa chữ không! Cho dù tức giận hơn nữa cũng phải nhịn. anh ta không thể trêu vào đám người này.

“Anh Liêu, chuyện đó là do em bị ma quỷ ám ảnh, nhìn thấy Tiểu Liên xinh đẹp liền nảy sinh ý đồ xấu, sao có thể trách anh. Đều là lỗi của em. Anh Liêu, em không làm thỏa đáng chuyện đã hứa với anh, là em vô dụng. Vốn dĩ em với chị gái đã bàn bạc tốt rồi, ngày nào chị gái em cũng để ý sát sao chuyện Lý Thủ Nghĩa bán xưởng, rõ ràng là đối phương không có tiền, vậy mà đột nhiên lại…”

Liêu Phong xua tay: “Tôi không muốn nhắc lại việc này.”

“Vâng vâng vâng, không nhắc lại, không nhắc lại! Là em lắm miệng!”

Cộc cộc cộc

Có người gõ cửa, bước vào chính là Hà Quân, em vợ của Liêu Phong.

Liêu Phong liếc mắt nhìn Lưu Đại Đệ một cái, Lưu Đại Đệ lập tức hiểu ý lui ra ngoài, còn vô cùng tri kỷ đóng cửa lại cho hai người.

Hà Quân rất không vui: “Anh rể, loại người này… Anh còn giữ cậu ta lại làm gì? Đã có chứng cứ, đưa thẳng tới đồn công an là được.”

“Cậu có bị ngốc hay không? Số ảnh giường chiếu chúng ta chụp đối phương, chỉ dùng để hù dọa cậu ta mà thôi. Nếu thật sự đưa tới đồn công an, công an có điều tra hay không? Đây chỉ là kế sách, là kế sách của chúng ta! Cậu dám đảm bảo bị công an điều tra, Tiểu Liên sẽ không khai thật không? Cậu dám đảm bảo công an sẽ không tra ra được chúng ta không?” Liêu Phong vỗ mạnh vào đầu em vợ, tức giận đến mức hận không thể bổ đầu cậu ta ra xem, có phải bên trong chứa toàn rơm rạ hay không.

Hà Quân xoa đầu, vô cùng ấm ức.

Liêu Phong thở dài: “Chẳng qua là thằng nhát chết, cậu cứ ngứa mắt với nó làm gì? Giữ lại biết đâu sau này có chỗ dùng đến cũng nên. Cho dù không dùng đến, giữ lại làm chân sai vặt cũng được. Đã điều tra xong về xưởng đồ chơi Nam Lân chưa? Người nào tiếp nhận nó?”

Hà Quân vội vàng đưa tư liệu điều tra được qua: “Đã điều tra xong hết rồi, không phải người bản địa, là người tỉnh Lâm Xuyên. Có điều người này cũng có chút bản lĩnh.”

Liêu Phong nhận lấy tư liệu mở ra nhìn, vừa xem đã tức giận đến mức vỗ mạnh lên bàn.

“Thảo nào tôi thấy cái tên này nghe quen tai như vậy, hóa ra trước kia chuyện xưởng giày Huy Hoàng cũng do cậu ta làm.”

Trước đây, Liêu Phong cho người dùng tên giả Giả Nham Sơn tới lừa Trần Tuấn Huy làm ăn buôn bán, thanh toán hai vạn tiền đặt cọc, đặt làm số hàng mười lăm vạn. Vì hại Trần Tuấn Huy, muốn ông ta không thể không bán xưởng, bản thân có thể dùng giá cấp thâu tóm lại.

Kết quả đối phương gặp được cao nhân chỉ đưởng, chẳng những có thể thoát khỏi nguy cơ, còn xoay chuyển càn khôn, nhờ lô hàng ấy tạo được tiếng vang câu kéo được mấy ông chủ lớn ở Bằng Thành đầu tư, từ đó một bước lên trời.

Trước đây, xưởng giày của ông ta còn có thể cạnh tranh được với Trần Tuấn Huy, nhưng sau chuyện này, lại hoàn toàn không thể so được. Đặc biệt là Trần Tuấn Huy đã đoán ra là do ông ta làm, chỉ ngại không có chứng cứ, không cách nào dùng pháp luật trừng trị ông ta, nhưng hành động ngầm lại không thiếu chút nào. Sau vài vòng trả đũa liên tiếp, rất nhiều đơn đặt hàng bị đối phương cướp đi, cuối cùng xưởng giày của ông ta bị chèn ép không thể tiếp tục sản xuất, chỉ có thể bán qua tay, người mua lại còn là Trần Tuấn Huy.

Vốn dĩ ông ta muốn thâu tóm nhà máy của đối phương, kết quả lại tương phản, có tức cười hay không?

Không còn xưởng giày, ông ta chỉ có thể nghĩ đường ra khác. Sau khi tìm kiếm hồi lâu, ông ta lại theo dõi xưởng đồ chơi của Lý Thủ Nghĩa. Xưởng đồ chơi này không lớn, ông chủ cũng không phải người có quyền thế, nhưng cũng không tính là nhỏ, hiếm có chính là buôn bán ổn định, tương lai khả quan, tất cả đều đã đi vào quỹ đạo. Mua được tới tay chỉ cần đi theo con đường cũ là được, dễ dàng hơn nhiều so với tự mình mở xưởng bắt đầu từ con số không.

Vì thế, ông ta lại chơi lại trò cũ, lại lần nữa tính kế. Đầu tiên dùng mỹ nhân kế nắm được nhược điểm của Lưu Đại Đệ, để Lưu Đại Để tìm cơ hội giới thiệu người mình đã chuẩn bị trước cho con trai của Lý Thủ Nghĩa. Bạn bè dấn đường, Lưu Đại Đệ cổ vũ, thành công dẫn con trai Lý Thủ Nghĩa rơi vào bẫy, Lý Thủ Nghĩa đành phải bán xưởng.

Đến bước này, tất cả đều rất thuận lợi. Nhưng số tiền trong tay ông ta không đủ, không lấy ra được mười hai vạn Lý Thủ Nghĩa yêu cầu, cũng không muốn đưa nhiều tiền như vậy. Vốn dĩ ông ta định kéo dài thời gian, kết quả lại bị người ta nẫng tay trên.

Người nẫng tay trên này còn trùng hợp, chính là vị cao nhân trước kia chỉ điểm giúp Trần Tuấn Huy! Kết quả tất cả cố gắng của ông ta đều biến thành may áo cưới cho người khác.

Có phải Cố Nam Sóc kia chính là sát tinh trong sinh mệnh ông ta không nhỉ? Hai người còn chưa từng gặp mặt lần nào, xưa nay không quen biết, sao đối phương luôn giằng co với ông ta thế nhỉ?
 
Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
Chương 208: Hàng nhái



Nhìn quang cảnh rực rỡ của xưởng đồ chơi Nam Lân hiện giờ, mình lại chỉ có thể lui bước bảo vệ nhà xưởng nhỏ nhoi này, Liêu Phong rất không dễ chịu.

Hà Quân nhỏ giọng hỏi: “Hay là chúng ta cũng tính kế đối phương. Nam Lân hiện giờ đáng giá hơn khi còn trong tay Lý Thủ Nghĩa nhiều, chúng ta không lỗ.”

“Tính kế tính kế! Cậu chỉ biết tính kế! Vậy cậu nói tôi nghe, chúng ta tính kế thế nào? Cậu không xem tư liệu mình điều tra à, nhân vật như Cố Nam Sóc sẽ dễ dàng bị đưa vào tròng sao?”

Hà Quân đáp ngay không chút nghĩ ngợi: “Vậy thì xuống tay từ người nhà đối phương. Không phải anh từng nói, người nào cũng có nhược điểm sao? Không dễ ra tay trên người đối phương, thì ra tay trên người nhà cậu ta.”

Liêu Phong cầm tư liệu trên bàn lên, đập thẳng vào đầu Hà Quân: “Cậu ta là người tỉnh Lâm Xuyên đó! Người nhà cậu ta đều ở tỉnh Lâm Xuyên, cậu định tới Lâm Xuyên tính kế à? Nơi đó là địa bàn của bọn họ, không phải địa bàn của chúng ta! Cậu nghĩ tôi là Ngọc Hoàng Đại Đế chắc, tay tôi có thể vươn dài như vậy sao?”

“Anh rể, anh rể đừng đánh nữa! Em… Không phải nhất thời em chưa nghĩ ra sao? Nếu không thể tính kế, hay là em tìm vài người tới, đi gây phiền toái cho đối phương.”

Nghe thấy thế Liêu Phong càng tức giận, ra tay cũng mạnh hơn vài phần.

“Đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, đừng lúc nào cũng đánh đánh g.i.ế.c giết! Bây giờ đang trong thời kỳ quản lý nghiêm, quản lý nghiêm đấy có hiểu không? Chúng ta lén lút giở trò, chỉ cần không bị người ta bắt được nhược điểm, tất cả đều dễ nói. Cậu cầm gậy cầm đuốc đi gây sự lại là chuyện khác. Cậu không sợ bị công an bắt đi cho ăn kẹo đồng à?”

Hà Quân vô cùng buồn bực, đặt m.ô.n.g ngồi xuống ghế: “Thế này không được, thế kia cũng không được. Vậy phải làm sao bây giờ? Trước kia chúng ta uy phong như vậy, đâu giống bây giờ…”

Trước kia? Hai mắt Liêu Phong lóe lên, trước kia ông ta làm việc trong Cách Ủy Hội, Hà Quân là hồng vệ binh, tất nhiên là uy phong rồi, đánh người xét nhà đều là chuyện thường ngày. Dựa vào điểm này, ông ta kiếm được không ít tiền tài. Chỉ là sau đó ông ta đắc tội với người khác, sợ bị trả thù, chỉ có thể tự cắt đuôi cầu sinh, chủ động nhường lại vị trí, rời khỏi Cách Ủy Hội.

Cũng may là có chuyện như vậy, nếu không bây giờ ông ta cũng là một trong số người bị xử lý rồi. Phải biết rằng, người trước đây ông ta đắc tội, cuộc sống bây giờ không hề tốt đâu.

Nghĩ tới chuyện này, Liêu Phong lại thổn thức, đúng là ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây mà.

Tình thế thay đổi rồi!

May mà trong tay ông ta còn có chút tiền tài thời trẻ tích cóp được, còn có mấy người anh em tri kỷ đi theo, tự mình làm ăn buôn bán nhỏ, cuộc sống cũng không tệ lắm.

Ông ta dùng chân khẽ đá đá Hà Quân: “Đã đưa mấy món đồ chơi Nam Lân sản xuất cho nhân viên kỹ thuật xưởng chúng ta chưa? Bọn họ nói thế nào?”

“Bọn họ phá hủy mấy cái, sau khi nghiên cứu đều nói không khó, có thể làm.”

“Vậy được rồi! Bảo bọn họ mau chóng sản xuất!”

Liêu Phong hừ mũi một tiếng, không phải Nam Lân dựa vào mấy thứ này kiếm được đầy bồn đầy chén sao? Bọn họ làm được, ông ta cũng làm được, chuyện làm giả làm nhái, quá đơn giản.

Ngày 24 tháng 9.

Cố Nam Sóc tới Cảng Thành một chuyến, thị trường chứng khoán sụp đổ, tiếng khóc rung trời khắp sàn giao dịch, có thể nhìn thấy người nổi điên, người suy sụp, người muốn nhảy lầu ở bất cứ nơi nào.

Cố Nam Sóc không biết điểm thấp nhất nằm ở đâu, khi nào tới, chỉ có thể dựa vào ký ức, chọn cái giá tương đối không tồi, mua vào số lượng lớn đô la Hồng Công. Thời điểm này, khắp nơi đều là người bán, nào thấy có người mua, còn mua số lượng lớn như vậy. Người trong sàn giao dịch đều dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc để nhìn hắn,

Cố Nam Sóc không thèm để ý, chỉ dừng lại ở Cảng Thành ba ngày, ngày thứ tư đã quay về Cảng Thành.

Vừa tới gần văn phòng, hắn đã trông thấy Lương Chấn Bang vô cùng lo lắng chạy tới: “Không tốt! Phi Đằng cũng làm ra xe đồ chơi và s.ú.n.g giả, giống chúng ta như đúc, giá cả còn thấp hơn chúng ta ba mao tiền!”

Cố Nam Sóc vô cùng trấn định, không d.a.o động chút nào, chỉ thờ ơ hỏi một câu: “Nhà ai?”

Trong giọng nói không hề mang theo gợn sóng, không hề kinh ngạc cũng không hề tức giận.

“Phi Đằng!”

Nghe thấy câu trả lời này, Cố Nam Sóc mới sửng sốt: “Không ngờ đầu tiên lại là nhà này.”

Lương Chấn Bang kinh ngạc: “Đầu tiên? Cậu đã đoán trước được những nhà khác sẽ học theo chúng ta?”

Hỏi xong anh ta lại nghĩ tới sắp xếp của Cố Nam Sóc trước đó. Tính ra thì, hiện giờ nhóm hàng thứ ba mới bán được một phần ba, chẳng trách Cố Nam Sóc lại nói không cần tiếp tục sản xuất lô thứ tư. Chậc, chính xác thật. Có thể thấy được là đã đoán ra từ trước.
 
Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
Chương 209: Mua kèm



Cố Nam Sóc không bất ngờ chút nào. Đồ tốt luôn không thiếu người phỏng theo. Dù là xe đồ chơi, hay là s.ú.n.g giả, kỹ thuật đều không khó, rất dễ dàng phỏng chế, chỉ thắng ở sáng ý. Mà sáng ý này khác với phát minh sáng tạo, bây giờ quy định pháp luật về bản quyền vẫn chưa hoàn thiện, phải tới sang năm luật độc quyền mới ra đời, nên mới tạo thành cục diện, thứ gì bán chạy sẽ được ngàn vạn xưởng mô phỏng theo.

Bây giờ mới chỉ là một nhà, rất nhanh sẽ có nhà thứ hai, nhà thứ ba.

“Hình như Phi Đằng chỉ là nhà xưởng nhỏ, quy mô còn không lớn bằng Nam Lân chúng ta nhỉ?”

Muốn làm bất cứ ngành nghề nào, đều phải hiểu rõ về thị trường và đối thủ cạnh tranh. Sau khi mua lại xưởng đồ chơi, Cố Nam Sóc đã điều tra tình hình các xưởng đồ chơi khác ở Bằng Thành một lượt. Hắn cũng có chút ấn tượng về Phi Đằng, xưởng này mới mở chưa đầy hai năm, máy móc đa phần là hàng cũ, ông chủ không đủ năng lực, kinh doanh không tốt, nhà xưởng vẫn luôn nằm trong tình trạng nửa c.h.ế.t nửa sống. Nghe nói mới đây đã đổi chủ, nhà xưởng thay máu, thời gian đổi chủ cũng rất trùng hợp, gần như là chân trước chân sau với ngày hắn mua xưởng.

Hai mắt Cố Nam Sóc lóe lên, không biết có phải bản thân đã nghĩ nhiều hay không, hắn vẫn âm thầm nhớ kỹ điểm này.

Nhìn từ chiêu thức lần này, xem ra ông chủ mới khôn khéo hơn ông chủ cũ nhiều, nhưng không biết lần khôn khéo này có đúng phương hướng hay không.

Lương Chấn Bang hơi sốt ruột: “Chúng ta làm sao bây giờ? Có nên giảm giá không?”

“Không giảm!”

“Người mua đều một so ba, đồ chơi bên Phi Đằng giống chúng ta, giá cả lại thấp hơn, tất nhiên người ta sẽ mua bên bán rẻ hơn rồi. Chúng ta không giảm giá, chẳng phải sẽ không bán được đám hàng còn lại trong tay hay sao? Hơn nữa trước đây chúng ta còn hứa hẹn, hàng không bán được có thể trả lại. Bây giờ Phi Đằng vừa đưa ra giá cả, đám con buôn kia đã chạy hết tới Phi Đằng mua rồi, chỉ hôm nay thôi đã có vài người tới yêu cầu trả lại hàng.”

“Cứ cho bọn họ trả lại theo đúng hứa hẹn.”

Lương Chấn Bang càng nóng nảy hơn: “Sư phụ, không thể làm vậy, chỉ cần có mở đầu, yêu cầu trả hàng sẽ cuồn cuộn không dứt.”

“Tôi biết, nhưng làm ăn buôn bán quan trọng nhất là chữ tín. Nếu đã hứa hẹn, chúng ta phải làm được. Đúng lúc, nhân cơ hội này chứng tỏ danh dự của chúng ta.”

“Nhưng mà…”

Cố Nam Sóc xua tay: “Đừng lo, không phải chúng ta đang sản xuất đồ chơi mới rồi sao?”

Đồ chơi mới còn chưa xuất xưởng, nhưng qua vài ngày cố gắng, bọn họ đã làm ra được hàng mẫu rồi. Sau khi có hàng mẫu, tất cả đều dễ dàng. Dựa theo tiến độ trước mắt, chỉ cần nửa tháng thời gian thôi là đủ để sản xuất xong lô hàng đầu tiên rồi. Mà tổn thất trong nửa tháng này, bọn họ vẫn gánh nổi.

“Chẳng lẽ chúng ta không bán xe đồ chơi với s.ú.n.g giả nữa? Thị trường còn rất rộng, cho dù giảm giá, bán cùng giá với Phi Đằng, chúng ta vẫn có lợi nhuận.”

Cố Nam Sóc hỏi lại: “Vậy nếu sau khi chúng ta giảm giá, Phi Đằng cũng giảm giá thì sao?”

Lương Chấn Bang cứng họng, một lúc lâu sau, mới do dự nói: “Chắc là… Chắc là không đâu. Chi phí sản xuất ra mấy món đồ chơi đó không thấp, nghĩ tới cái giá thị trường có thể chấp nhận, và phần lợi nhuận nhà buôn kiếm được, vốn dĩ giá bán sỉ chúng ta đưa ra đã không cao, hạ giá ba mao đã không còn gì rồi, lại hạ tiếp sẽ không có lợi nhuận.”

“Cho nên, nhớ kỹ, vĩnh viễn không nên chơi chiến lược giá cả. Muốn chiến thắng phải đánh bất ngờ.”

“Đánh bất ngờ?” Lương Chấn Bang lắc đầu, tỏ vẻ không rõ.

“Khi bán món đồ chơi mới vẫn giữ nguyên hứa hẹn trước đây, trong vòng hai tháng không bán được hàng, bao bì không tổn hại đều cho trả lại, nhưng kèm theo một điều kiện, muốn mua sỉ món đồ chơi mới, phải mua kèm.”

“Mua kèm?”

“Đúng! Cần phải mua số lượng xe đồ chơi và s.ú.n.g giả nhất định ở xưởng chúng ta, mới có tư cách mua sỉ món đồ chơi mới.”

Lương Chấn Bang:???!!!

“Không nghĩ ra được đúng không? Không ai bán đồ như vậy đúng không?” Cố Nam Sóc khẽ cười: “Trước kia không có, vậy thì chúng ta làm người đầu tiên! Anh cảm thấy đồ chơi mới của chúng ta thế nào?”

Món đồ chơi mới của Cố Nam Sóc gồm có ba loại.

Thứ nhất là con quay bảy màu phát nhạc, tên như nghĩa, loại quay này có thể phát ra ánh sáng bảy màu và âm nhạc. Ngoài ra còn có điểm khác với con quay truyền thống, chơi nó không cần dùng dây quấn quanh, trên con quay có một cái lỗ nhỏ, kèm theo bệ phóng, gắn con quay vào bệ phóng quay vài cái giống như vặn dây cót, sau đó ấn nút một cái, con quay sẽ tự động rời ra, tự động xoay tròn.

Thứ hai là s.ú.n.g b.ắ.n bong bóng nhiều nòng. Súng b.ắ.n bong bóng tự động đời sau có rất nhiều kiểu dáng hình dạng. Trong đó đa phần đều có nhạc. Sau khi nghĩ tới nhà mình đã có vài loại sản phẩm kết hợp giữa âm nhạc và ánh sáng, giá cả đều hơi cao rồi, lần này làm s.ú.n.g b.ắ.n bong bóng, Cố Nam Sóc lược bỏ hết mấy thứ hoa hòe lòe loẹt đó, bỏ cả âm nhạc và đèn hiệu ứng.

Về ngoại hình, hắn chọn dùng theo hình s.ú.n.g giả, đổi một nòng thành năm nòng, lợi dụng nguyên lý tương liên, bấm cò s.ú.n.g xuống, năm nòng s.ú.n.g sẽ đồng loạt quay tròn, phun ra bong bóng. Thứ này b.ắ.n ra nhanh và nhiều bong bóng hơn s.ú.n.g b.ắ.n bong bóng bình thường vài lần, trẻ con cầm cò s.ú.n.g xoay vòng vòng, chỉ vài giây sau là có thể sống trong thế giới bong bóng rồi. Đặc biệt dưới ánh mặt trời, bong bóng còn chiết xạ ra ánh sáng rực rỡ muôn màu, xinh đẹp khỏi bàn.

Thứ ba là đàn piano cầm tay tám phím. Tạo hình đơn giản, giống mô hình thu nhỏ của đàn dương cầm, nhưng chế tạo lại khó khăn nhất. Cả cây đàn chỉ có tám phím khác nhau tạo thành, muốn chúng kết hợp lại tạo ra được âm thanh dễ nghe, phải tốn không ít công sức. Đầu tiên bởi vì phải đánh được, nên phím đàn không thể cố định, ở giữa phải thiết lập vị trí trống, các khe rãnh khác nhau còn cho các âm thanh khác nhau, nên đều phải chú ý.

Về phương diện này, Cố Nam Sóc cũng có chút hiểu biết, nhưng không tinh thông. Bởi vậy hắn cố ý tới đại học Bằng Thành, bỏ tiền ra mời giảng viên dạy thanh nhạc tới làm cố vấn. Không thể không nói, phương diện chuyện nghiệp vẫn cần người chuyên nghiệp. Có vị cố vấn này giúp đỡ, đàn piano đồ chơi nhanh chóng ra đời, rút ngắn được không ít thời gian.

Nghe Cố Nam Sóc nói xong, Lương Chấn Bang khẽ nheo mắt lại, trầm tư chốc lát: “Căn cứ từ phản hồi của thị trường, món đồ chơi phát sáng phát nhạc rất được trẻ con yêu thích. Con quay âm nhạc bảy màu được làm theo quy tắc này, hoàn toàn không cần lo lắng về doanh số.”

“Súng b.ắ.n bong bóng nhiều nòng cũng rất khác với s.ú.n.g b.ắ.n bong bóng truyền thống, món đồ chơi này giá rẻ, chỉ đắt hơn đồ chơi truyền thống hai mao, chỉ cần đưa ra thị trường, không nói sẽ hoàn toàn thay thế được đồ chơi truyền thống, nhưng ít nhất vẫn có thể chiếm được tám phần thị trường của đồ chơi truyền thống.”

“Còn đàn piano cầm tay, thứ này lại càng mới lạ hơn, cậu còn cố ý cho thêm sách hướng dẫn sử dụng và nhạc phổ của vài bài nhạc thiếu nhi phổ thông, cho dù không hiểu về âm nhạc, vẫn có thể đánh ra được thành bài. Tôi có dự cảm, nó sẽ trở thành món đồ chơi bán chạy top 3 trong xưởng chúng ta.”

Cố Nam Sóc bật cười: “Nói cách khác, đều không lo bán, đúng không?”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back