Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh Thành

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh Thành
Chương 665: Chương 665



Nghe vậy, Giang Thiên Ca ngừng lại, một suy đoán có chút viển vông lóe lên trong đầu cô, rất nhanh liền biến mất.

“Vâng ạ.” Giang Thiên Ca ngồi thẳng lưng, hai tay đặt lên bàn, thái độ nghiêm túc nghe theo chỉ thị của lãnh đạo: “Đồng chí Lý, mời đồng chí nói ạ.”

Đồng chí Lý xua tay cười nói: “Không cần nghiêm túc như vậy, cứ coi như là nói chuyện phiếm thôi.”

Sau đó ông ấy lấy giọng điệu nói chuyện phiếm nói: “Về “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”, tôi cũng có nghe nói qua, biết các cháu âm thầm làm không ít việc.”

Đồng chí Lý lần đầu tiên nghe được cái tên “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc” này là từ cháu trai đang học cấp ba của mình.

Vì ông ấy tò mò hỏi một câu, cháu trai liền thao thao bất tuyệt phổ cập cho ông ấy tất cả mọi chuyện của “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”, sau đó còn tuyên bố, sang năm thi đại học nhất định phải thi vào chuyên ngành máy tính.

Cháu trai này của ông ấy, vì chịu ảnh hưởng của cô ruột làm việc ở tòa án nên từ hồi cấp hai đã quyết định thi đại học sẽ nộp đơn vào chuyên ngành luật. Ý nghĩ muốn học chuyên ngành luật này mấy năm nay vẫn chưa từng lay chuyển.

Nhưng sau khi biết “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”, cậu bé đã thay đổi suy nghĩ.

Nhìn Giang Thiên Ca ngồi đối diện, đồng chí Lý thầm cười trong lòng, nếu như cháu trai ông ấy biết tất cả những chuyện mà Giang Thiên Ca và mọi người đã làm, có lẽ quyết tâm thi vào chuyên ngành máy tính sẽ càng thêm kiên định hơn.

Nghe được lời của đồng chí Lý, ý niệm vừa mới biến mất trong đầu Giang Thiên Ca lại lặng lẽ lóe lên. Trong lòng cô suy nghĩ miên man nhưng biểu hiện ra ngoài lại rất cẩn thận, thậm chí là khiêm tốn một cách kỳ lạ.

Đồng chí Lý hỏi gì, cô liền nghiêm túc trả lời cái đó, càng về sau cô càng thêm nghiêm túc.

Không nghiêm túc không được.

Bây giờ cô không chỉ đại diện cho bản thân mà còn đại diện cho những người bạn “đang chờ được nuôi nấng” phía sau.

Mãi đến khi nghe thấy đồng chí Lý hỏi: “Nếu giao cho cháu thành lập một văn phòng có thể sử dụng máy tính và công nghệ mạng một cách thuần thục để đảm bảo an ninh quốc gia và xã hội, không biết cháu có đồng ý không?”

Cuối cùng Giang Thiên Ca cũng không thể bình tĩnh được nữa.

Cô đột nhiên hiểu ra lý do vì sao vừa rồi chủ nhiệm phòng nhân sự không đưa cô - một người mới đến báo cáo - đến phòng ban được phân công mà lại đưa cô đến gặp lãnh đạo cấp cao.

Có thể là phòng nhân sự vẫn chưa phân công phòng ban cho cô!

Cô muốn đi bộ phận nào, văn phòng nào, tất cả đều chưa được quyết định! Đáp án nằm ở chỗ đồng chí Lý! Hoặc cũng có thể nói, đáp án nằm ở chỗ cô!

Giang Thiên Ca nhớ đến chiếc bánh mà cô đã vẽ cho Lý Kính Vĩ và mọi người trước khi đi làm.

Vì hôm nay là ngày đầu tiên cô chính thức đi làm nên mọi người xung quanh đều rất náo nhiệt.

Đầu tiên là sáng sớm ông nội Giang đã gọi điện thoại đến động viên cô một hồi; sau đó Lục Chính Tây mua rất nhiều món điểm tâm mà cô thích mang đến, dặn dò cô ăn uống đầy đủ rồi hẵng đi làm; tiếp đến là Giang Viện Triều và Phương Thủ Nghĩa nhất quyết tự mình đưa cô đến cơ quan.

Đương nhiên, chắc chắn không thể thiếu nhóm người Lý Kính Vĩ.

Sáng sớm, nhóm người Lý Kính Vĩ đã tụ tập ở căn cứ bí mật của “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc” để cổ vũ cho ngày đầu tiên đi làm của cô, ngay cả Lý Lập Sinh cũng có mặt.

Ngoại trừ Lý Lập Sinh, những người khác đều dùng ánh mắt mong chờ nhìn cô chằm chằm như thể những chú cừu non đang chờ được cho ăn, Giang Thiên Ca không biết nói gì nên chỉ có thể cùng thảo luận về tương lai của “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”, cô vẽ ra một chiếc bánh lớn:

“Bây giờ em ra ngoài cố gắng phấn đấu, mọi người cũng phải cố gắng nâng cao năng lực, chúng ta cùng cố gắng để trong năm nay,”Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”sẽ thay s.ú.n.g ngắn bằng đại bác, nâng tầm tổ chức lên một bậc!”

Chiếc bánh này cô vừa mới vẽ chưa đầy ba tiếng đồng hồ, vẫn còn nóng hổi, không ngờ bây giờ lại có khả năng trở thành sự thật?

Giang Thiên Ca có cảm giác như đang mơ mộng giữa ban ngày.

Mặc dù khi vẽ bánh, cô nói năng không cần suy nghĩ, cứ thế tuôn ra nhưng trong lòng vẫn tự biết lượng sức mình.

Cho dù có quen biết với đồng chí Lý, cho dù trước đây từng làm không ít chuyện lớn nhưng điều đó cũng không thể thay đổi sự thật là cô chỉ là một người mới trong cơ quan. Trong mắt đồng nghiệp, cô chỉ là một cô sinh viên mới tốt nghiệp, chân ướt chân ráo vào cơ quan.

Cô cần phải tạo được thành tích trong cơ quan, có thành tích nổi bật, có được sự công nhận của lãnh đạo, có được sự tin tưởng của đồng nghiệp thì mới có thể thúc đẩy kế hoạch của mình được.

Vì vậy, mục tiêu mà Giang Thiên Ca đặt ra cho bản thân là trong vòng hai đến ba năm phải đưa “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc” vào Bộ An ninh.

Nhưng nếu đồng chí Lý không nói đùa thì có nghĩa là bây giờ cô có thể đưa “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc” vào Bộ An ninh!

Bởi vì đồng chí Lý nói là để cô thành lập, như vậy trong việc chiêu mộ người, cô có rất nhiều quyền lên tiếng, chiêu mộ toàn bộ thành viên của “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc” vào có vẻ cũng là điều khả thi.

Hơn nữa, Lý Kính Vĩ và những người khác đều là những người có năng lực, có kinh nghiệm, không chiêu mộ họ thì chiêu mộ ai?

Nhìn thấy ánh mắt đầy ý cười của đồng chí Lý nhìn mình, Giang Thiên Ca mới phản ứng được là mình vẫn chưa trả lời.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô vội vàng gật đầu, giọng nói hào hứng: “Đồng chí Lý, cháu nhất định đồng ý ạ! Cháu nghe theo sự sắp xếp của tổ chức và của anh ạ!”

Nói rồi, Giang Thiên Ca chuyển sang giọng điệu lo lắng: “Nhưng cháu chỉ là người mới, kinh nghiệm còn ít, cháu sợ năng lực có hạn, sợ không thể đảm nhiệm được nhiệm vụ này, không thể đạt được kỳ vọng của chú...”

Nếu đồng chí Lý đã dám để cô làm thì cô nhất định dám nhận.

Nhưng trước khi bắt đầu, cô phải cố gắng giành lấy càng nhiều điều kiện có lợi cho mình càng tốt.

Điều đầu tiên chính là giải quyết vấn đề cô là người mới, kinh nghệm còn non nớt.

Nói là non nớt chứ thực ra là cô chưa có chút kinh nghệm nào.

Một đơn vị thành lập văn phòng mới, không nhất định phải để người có kinh nghệm cao nhất dẫn dắt nhưng giao cho một người hoàn toàn là người mới thì gần như là chưa từng có.

Chưa nói đến những vấn đề khác, chỉ cần nói đến thái độ của những người khác trong đơn vị.

Cô chỉ là một người mới đến, lại được đi qua mặt rất nhiều người có kinh nghệm cao hơn để xây dựng văn phòng mới, làm lãnh đạo văn phòng mới, chắc chắn sẽ khiến không ít người bất mãn.

Có thể ngoài mặt, họ sẽ không làm gì với cô hay công việc của cô nhưng trong bóng tối thì chưa chắc đã ngoan ngoãn như vậy.

Vì vậy, tốt nhất là có người có kinh nghệm cao đứng sau lưng làm chỗ dựa cho cô.
 
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh Thành
Chương 666: Chương 666



Đồng chí Lý đương nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của Giang Thiên Ca, ông ấy mỉm cười nói:

“Trong đơn vị, cháu là người mới, về kỹ thuật máy tính và ứng dụng, tôi cũng là người mới, hai chúng ta vừa hay có thể học hỏi lẫn nhau.”

Câu này của đồng chí Lý chính là đang hứa hẹn sẽ làm chỗ dựa cho cô.

“Vâng ạ!” Giang Thiên Ca vừa rồi còn nhíu mày lo lắng, trong nháy mắt đã phấn chấn tinh thần đồng ý: “Đồng chí Lý, cháu nhất định sẽ nghiêm túc học hỏi, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, không phụ sự kỳ vọng của chú ạ!”

Nhìn thấy Giang Thiên Ca thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, đồng chí Lý buồn cười lắc đầu. Từ sau khi biết đến sự tồn tại của tổ chức “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”, ông ấy vẫn luôn âm thầm chú ý đến mọi động thái của tổ chức này.

Nhưng ban đầu cũng chỉ là để ý bình thường, không tìm hiểu quá sâu, mãi đến sau sự kiện Thế vận hội Olympic, ông ấy mới bắt đầu cho người điều tra tình hình của “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”.

Thực ra, ông ấy đã phải bỏ ra không ít công sức mới điều tra được tình hình thực tế.

Đầu tiên, ông ấy để Quách Khải sắp xếp người đi điều tra nhưng không tra được gì.

Sau đó ông ấy tìm Trương Kiếm Ba, nhờ đội lập trình máy tính hỗ trợ điều tra nhưng ban đầu cũng không tra được thông tin gì.

Trải qua nhiều năm huấn luyện và tích lũy kinh nghiệm thực tế, đội lập trình máy tính của Quân khu Bắc Kinh đã trở thành một trong những đội ngũ có trình độ ứng dụng và thao tác hàng đầu trong nước về lĩnh vực máy tính và mạng.

Thế nhưng khi gặp phải hệ thống phản trinh sát của “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”, bọn họ cũng phải bó tay.

Sau đó, một người trong đội lập trình tên là Tiêu Phong đã bí mật tìm ông ấy và Trương Kiếm Ba, vẻ mặt đầy băn khoăn nói với họ rằng cậu ta suy đoán người đứng sau “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc” chính là Giang Thiên Ca.

Bọn họ coi suy đoán này là sự thật để xác minh và cuối cùng cũng biết được tình hình thực tế của “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”.

Sau khi xác định “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc” là do Giang Thiên Ca thành lập, trong lòng ông ấy và Trương Kiếm Ba đều có chút bất ngờ, nhưng phần nhiều hơn là cảm giác bừng tỉnh đại ngộ “Quả nhiên là vậy”.

Đây đúng là việc mà Giang Thiên Ca có thể làm được.

Sau khi xem xong tất cả thông tin về “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc”, ông ấy đã trao đổi với các thành viên trong ban lãnh đạo về tổ chức này và về việc sắp xếp cho Giang Thiên Ca.

Từ tháng 4 năm nay, Giang Thiên Ca đã được xác định là sẽ phân về Bộ An ninh, phòng nhân sự cũng đã sớm lên kế hoạch sẽ phân cô vào phòng nào.

Tuy nhiên, cách Giang Thiên Ca và mọi người xử lý sự việc xảy ra ở Thế vận hội Olympic khiến ông ấy cảm thấy có lẽ nên đưa Giang Thiên Ca và “Liên minh Tinh Trung Báo Quốc” phía sau cô vào một vị trí thích hợp hơn để họ có thể phát huy hết tác dụng.

Mặc dù trong lòng có suy nghĩ như vậy nhưng ông ấy cảm thấy không nên nóng vội, có thể chờ sau khi Giang Thiên Ca đến cơ quan làm việc, tìm hiểu tình hình, làm quen với đồng nghiệp, thể hiện năng lực, đứng vững gót chân rồi mới thực hiện ý định này.

Với năng lực của Giang Thiên Ca, nhiều nhất là hai năm là cô có thể làm được.

Tuy nhiên, sự việc xảy ra ở Nam Đảo khiến ông ấy thay đổi chủ ý: Không nên chờ đợi nữa, bây giờ phải bắt tay vào làm ngay.

Chần chừ chờ đợi chính là lãng phí nhân tài, là tổn thất của Bộ.

Vì vậy, ông ấy đã họp bàn với các thành viên trong ban lãnh đạo, sau đó xin chỉ thị từ cấp trên rồi thông báo cho phòng nhân sự, trước mắt chưa cần phân công phòng ban cho Giang Thiên Ca, cứ để cô báo cáo xong rồi đến gặp ông ấy.

Gần như cả buổi sáng hôm đó, Giang Thiên Ca đều ở trong văn phòng của đồng chí Lý, trao đổi về ý tưởng và yêu cầu đối với “Trung tâm An ninh Thông tin Mạng” sắp được thành lập của Bộ An ninh.

Theo như lời đồng chí Lý thì “Trung tâm An ninh Thông tin Mạng” sẽ là một bộ phận độc lập, không thuộc bất kỳ phòng ban nào hiện có, ông ấy sẽ trực tiếp quản lý trung tâm này.

Biết được ý này, Giang Thiên Ca không còn lo lắng về vấn đề kinh nghệm của mình nữa.

Nếu “Trung tâm An ninh Thông tin Mạng” được đặt trong một phòng ban nào đó thì trên cô sẽ có vài cấp lãnh đạo, còn theo như sắp xếp hiện tại, sau này trên cô chỉ có một mình đồng chí Lý là “cấp trên” mà thôi.

Đồng chí Lý rất hiểu cô, hơn nữa lại là do chính ông ấy chọn cô, cô còn lo lắng gì nữa?

Chẳng còn gì phải lo lắng nữa, sau này cô có thể dựa vào đồng chí Lý mà làm việc rồi!

Ăn cơm trưa xong, Giang Thiên Ca được Quách Khải đưa đến một văn phòng ở cuối hành lang tầng hai, trong văn phòng có bảy tám bộ bàn ghế và một chiếc máy tính.

Quách Khải giới thiệu: “Chiếc máy tính này được đưa đến vào sáng nay, sau đó tôi sẽ liên hệ với văn phòng để họ bổ sung thêm các thiết bị cần thiết.”

Hiện tại, “Trung tâm An ninh Thông tin Mạng” chỉ có hai người, một là đồng chí Lý, hai là Giang Thiên Ca.

Công tác chuẩn bị ban đầu cho một bộ phận mới thành lập có rất nhiều việc, Giang Thiên Ca chỉ là một vị chỉ huy “trên giấy tờ”, phân thân cũng không thể làm hết được.

Hơn nữa, việc cấp bách bây giờ của cô là phải viết một bản kế hoạch hoàn chỉnh về “Trung tâm An ninh Thông tin Mạng”, trình lên ban lãnh đạo để thảo luận.

Vì vậy, với tư cách là thư ký của đồng chí Lý, Quách Khải đã chủ động đảm nhận phần công việc hậu cần này.

Giang Thiên Ca cảm ơn Quách Khải xong liền bắt tay vào chuẩn bị bản kế hoạch.

Mặc dù cô và đồng chí Lý đều thống nhất quan điểm, tuy trước đó đồng chí Lý đã bàn bạc với các thành viên khác trong Ban hội, nhưng muốn chính thức thành lập 【Trung tâm An ninh Thông tin Mạng】, vẫn cần thông qua thảo luận của các thành viên chính thức của Ban hội, được đơn vị cấp trên chính thức đồng ý.

Cũng bởi vì như vậy, trước khi có thông báo chính thức, Giang Thiên Ca cũng không tiết lộ bất cứ tin tức gì với Lý Kính Vĩ và những người khác.

Bởi vì có đồng chí Lý tự mình theo sát, công tác sau đó tiến triển rất nhanh, chỉ mất nửa tháng, văn kiện chính thức đã được gửi xuống.

Lúc văn kiện được đưa ra, còn gây ra chấn động không nhỏ trong nội bộ Bộ An toàn.

Có người tò mò về bộ phận mới thành lập, có người động lòng với vị trí lãnh đạo của bộ phận mới thành lập, nhưng sau khi nghe ngóng, không ít người lại bắt đầu cảm thấy khó hiểu.

Biết đồng chí Lý sẽ đích thân trấn thủ 【Trung tâm Tình báo An ninh Mạng】 sắp thành lập, một số người vốn không có ý định gì cũng đều hành động, hy vọng có thể được điều đến 【Trung tâm Tình báo An ninh Mạng】.

Nói gì thì nói, chỉ một điểm, đồng chí Lý là lãnh đạo lớn của đơn vị, làm việc dưới mí mắt lãnh đạo lớn, ắt sẽ được nhiều lợi ích.

Nhưng sau khi nghe ngóng lại nghe nói 【Trung tâm Tình báo An ninh Mạng】 là do một sinh viên tốt nghiệp mới được phân bổ đến đơn vị năm nay, Giang Thiên Ca, phụ trách.

Hơn nữa, 【Trung tâm Tình báo An ninh Mạng】 cũng sẽ không trực tiếp điều động người từ các phòng khác trong bộ, bất kể là người ở phòng ban khác trong bộ, hay là người ngoài bộ, muốn vào 【Trung tâm Tình báo An ninh Mạng 】, đều cần tham gia kỳ thi, thông qua kỳ thi mới có thể vào được.

Mọi người nghe được hai tin tức này, đều theo bản năng nhíu mày.

Giang Thiên Ca, một sinh viên tốt nghiệp mới được phân công tới, một người mới không có bất kỳ tư lịch gì, lại trực tiếp “nhảy dù” làm người phụ trách một bộ phận?

Điều này làm cho không ít người làm việc ở đơn vị bốn năm năm, năm sáu năm, chỉ thiếu một cơ hội là có thể thăng chức, cảm thấy rất bất bình.

Họ cực khổ tích lũy tư lịch, cẩn thận làm việc, chờ đợi cơ hội. Nhưng bây giờ cơ hội xuất hiện, lại trực tiếp rơi vào tay một người mới vừa tốt nghiệp, người mới tên là Giang Thiên Ca này, rốt cuộc có lai lịch gì?

Một bộ phận người khác, thì nhíu mày với quy định cần thông qua kỳ thi mới có thể vào được 【Trung tâm Tình báo An ninh Mạng】.

Nếu như có thể xin đổi sang bộ phận mới, họ còn có thể âm thầm xin, nhưng đưa ra quy định phải thi mới có thể vào, con đường này coi như là bị chặn đứng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hơn nữa, kỳ thi sẽ phân ra cao thấp, nếu như thi được điểm thấp, sẽ liên quan đến vấn đề uy tín và năng lực của bản thân họ, ai dám tùy tiện đăng ký?

“Tiểu Điền ở phòng nhân sự nói, quy định về kỳ thi này là do Giang Thiên Ca đề nghị với lãnh đạo.” Giờ ăn trưa cũng chính là lúc mọi người nghe ngóng tin tức, có người nhỏ giọng tiết lộ tin tức vừa nghe được với đồng nghiệp: “Đề thi cũng đều do Giang Thiên Ca kia ra.”

Người bên cạnh trợn mắt hỏi: “Giang Thiên Ca này, cô ta rốt cuộc là ai vậy?”
 
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh Thành
Chương 667: Chương 667



Giang Thiên Ca, đến cùng là ai?

Không ít người đều có nghi vấn này.

Chỉ trong một buổi trưa, những người có lòng đều đã nghe ngóng được tin tức liên quan tới Giang Thiên Ca. Nhưng tin tức nghe được không những không làm giảm bớt nghi ngờ của mọi người, ngược lại càng khiến họ thêm nghi hoặc.

Tốt nghiệp Đại học Hoa, cha ông đều có danh tiếng và thực lực nhất định, điều kiện và xuất thân như vậy, đúng là rất tốt. Nhưng ở Bắc Thành, chưa bao giờ thiếu người có gia thế.

Trong đơn vị, cũng có người có gia thế có thể sánh ngang với Giang Thiên Ca, thậm chí có người có xuất thân còn tốt hơn, nhưng bất kể là người có gia thế lớn đến đâu, khi vào đơn vị, đều là bắt đầu từ một cán bộ nhỏ, thăng chức cũng đều là từng bước một mà lên.

Giống như Giang Thiên Ca, vừa vào đơn vị đã được “phá cách” đề bạt làm người phụ trách bộ phận mới thành lập, là trường hợp đầu tiên trong lịch sử Bộ An toàn, thậm chí, trong tất cả các đơn vị cấp bộ, đều là lần đầu tiên.

“Giang Thiên Ca này, chẳng lẽ là...” Trần Kỳ đang cùng đồng nghiệp lên cầu thang về văn phòng, đi đến chỗ rẽ cầu thang bèn hơi nghiêng đầu nhìn ra phía sau, thấy phía sau chỉ có một cô gái trẻ, liền lén lút giơ ngón tay cái lên, phỏng đoán: “Có quan hệ gì đó chăng?”

“Họ không có quan hệ riêng tư.”

“Hả?”

Nghe thấy cô gái trẻ phía sau đột nhiên lên tiếng, giọng điệu lại còn chắc chắn như vậy, Trần Kỳ sửng sốt, sau đó liền mở to hai mắt, nghi ngờ hỏi: “Sao cô biết? Này, đồng chí, cô là người văn phòng nào vậy? Có phải cô biết gì không?”

Khóe miệng cô gái trẻ khẽ cong lên, nét mặt điềm tĩnh nói: “Tôi chính là Giang Thiên Ca.”

Trần Kỳ và đồng nghiệp: “...”

“Ặc... Đồng chí Giang, xin lỗi...” Nói xấu sau lưng lại bị chính chủ bắt gặp, Trần Kỳ cúi gằm mặt, không dám nhìn thẳng vào Giang Thiên Ca, cô đỏ mặt liên tục xin lỗi.

“Đồng chí... Giang, xin lỗi, tôi... Tôi vừa nói có quan hệ, không phải... không phải loại quan hệ mờ ám kia... Đồng chí Giang Thiên Ca, xin lỗi... Cô hãy tin tôi, tôi chỉ là... Tôi không phải nói loại quan hệ mờ ám kia...”

“...” Cũng không biết là thật hay giả, giọng nói xin lỗi của Trần Kỳ về sau càng trở nên nức nở, Giang Thiên Ca im lặng, cảm thấy thật khó xử.

Như vậy chẳng phải khiến người khác hiểu lầm là cô đang bắt nạt Trần Kỳ sao?

Giang Thiên Ca đã sớm biết sau khi tin tức được công bố, trong đơn vị sẽ có đủ loại lời bàn tán về cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

Giang Thiên Ca cũng không có ý định để ý đến những lời bàn tán này. Quyết định bổ nhiệm cô là do lãnh đạo trong bộ quyết định, đơn vị cấp trên đồng ý phê chuẩn, ai có thắc mắc thì đi tìm lãnh đạo để hỏi.

Thế nhưng, bây giờ ngoài những lời nghi ngờ, dường như còn có một số lời suy đoán vô căn cứ.

Trong văn phòng của Giang Thiên Ca còn một đống việc phải làm, đến nhà ăn cũng phải tranh thủ thời gian, Giang Thiên Ca không có thời gian để ý đến những người rảnh rỗi này.

Cô nhìn Trần Kỳ, trước tiên hỏi tên và phòng ban của Trần Kỳ, sau đó nói:

“Đầu tiên, văn bản bổ nhiệm trong bộ và văn bản phê chuẩn của cấp trên đều nói rõ, tôi là nhân tài có kỹ năng đặc biệt quan trọng, được đặc cách bổ nhiệm làm Phó Giám đốc 【Trung tâm An ninh Tình báo Mạng】.”

“Về việc tôi được công nhận là 【Nhân tài kỹ năng đặc biệt quan trọng】 như thế nào, điều này liên quan đến thông tin mật, tôi không tiện nói nhiều, nếu cô có thắc mắc, có thể hỏi đồng chí Lý, anh ấy sẽ giải đáp cho cô.”

“Thứ hai, tôi được phân công đến đơn vị, sau khi đến đơn vị báo cáo thì được sắp xếp đến 【Trung tâm An ninh Tình báo Mạng】, tất cả mọi chuyện ở đây, tôi đều dựa vào năng lực của bản thân, không hề dựa vào bất kỳ mối quan hệ nào, kể cả gia đình.”

“Đồng chí Trần Kỳ, cô nói cô rất hối hận khi nói ra câu nói không có căn cứ vừa rồi, tôi tin tưởng cô, cũng chấp nhận lời xin lỗi của cô. Nhưng điều này không thể thay đổi được việc cô đã nói ra câu nói đó. Tôi không biết cô đã nói với bao nhiêu người...”

Giọng điệu nức nở vừa rồi của Trần Kỳ thật ra là đang diễn kịch, cô ta nghĩ rằng chỉ cần giả vờ đáng thương một chút, Giang Thiên Ca sẽ không so đo với cô ta nữa.

Hiện tại tuy rằng vẫn chưa biết Giang Thiên Ca định làm gì, nhưng trong lòng cô ta mơ hồ cảm thấy bất an.

Nghe được lời nói của Giang Thiên Ca, cô ta vừa hối hận vì sự tự cho mình là thông minh, vừa vội vàng lắc đầu phủ nhận: “Không có! Tôi không nói với ai khác, tôi chỉ nói một lần, chính là lần vừa rồi!”

Giang Thiên Ca nói: “Tôi không quan tâm cô nói một lần hay mấy lần, tôi chỉ biết là, lời nói đó là từ miệng cô truyền ra. Sau này nếu như tôi nghe được bất kỳ lời đồn nào từ người khác, tôi sẽ nghi ngờ có phải là do cô nói ra hay không.”

“Đồng chí Trần Kỳ, lần này, tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô, sẽ không truy cứu nữa. Nhưng nếu còn có lần sau, tôi sẽ báo cáo tình hình với đồng chí Lý và Giám đốc Liêu của văn phòng, cô hiểu chưa?”

Trần Kỳ là người của văn phòng tổng hợp, Giám đốc Liêu của văn phòng là lãnh đạo trực tiếp của cô ta.

Họ là Bộ An toàn, tính chất và chức trách của bộ phận, yêu cầu mỗi người đều phải có ý thức và khả năng giữ bí mật, cẩn thận trong lời nói và hành động.

Nếu để lại ấn tượng xấu trong mắt lãnh đạo trực tiếp, cho rằng cô ta là người nhiều chuyện, không đáng tin cậy, sau này cô ta sẽ chỉ bị điều đi làm những công việc lặt vặt, đừng mong được chạm tay vào bất cứ công việc quan trọng nào.

“...” Trần Kỳ ngẩn người một lúc lâu mới hiểu ra ý của Giang Thiên Ca.

Ý của Giang Thiên Ca là, sau này chỉ cần nghe thấy ai đó nói xấu cô, cô ấy sẽ tính sổ lên đầu cô ta!

Trong đơn vị có rất nhiều người nghi ngờ về việc bổ nhiệm Giang Thiên Ca như vậy, trong lòng họ nghĩ gì, sẽ nói ra những lời gì, cô ta làm sao biết được, làm sao kiểm soát được?

Giang Thiên Ca không cho Trần Kỳ cơ hội thương lượng, nói xong liền sải bước lên cầu thang, bỏ lại Trần Kỳ và đồng nghiệp đứng ngây ra đó nhìn nhau.

“Cái này... Tôi... Giang...” Nhìn theo bóng lưng Giang Thiên Ca khuất dần sau cầu thang, Trần Kỳ cắn răng, hối hận không thôi.

Cô ta chỉ thấy mọi người đều đang bàn tán về Giang Thiên Ca, bản thân cũng muốn hóng hớt một chút mà thôi, kết quả chưa hóng được gì đã tự rước họa vào thân!

Những người khác cũng có rất nhiều người suy đoán về Giang Thiên Ca, chẳng lẽ cô ta có thể chặn hết miệng của bọn họ sao?

“... Nghe nói Giang Thiên Ca kia còn có gia thế khủng lắm.”

“Gia thế gì?”

“Gia thế nhà bạn trai của cô ta, ghê gớm lắm...”

Trần Kỳ đang hối hận, chợt nghe thấy hai người phía sau đang bước lên cầu thang nói chuyện với giọng nhỏ, cô ta lập tức cắt ngang: “Giang Thiên Ca được đặc cách bổ nhiệm làm người phụ trách trung tâm tình báo mạng, hoàn toàn là dựa vào năng lực của bản thân, các người đừng có nói bậy!”

Hai người bị cắt ngang nhìn Trần Kỳ, nghi ngờ hỏi: “Trần Kỳ, sao tự dưng cô lại nói vậy?”

Trần Kỳ dựa trên những lời Giang Thiên Ca vừa nói, giải thích lý do Giang Thiên Ca được đặc cách bổ nhiệm làm người phụ trách Trung tâm Tình báo An ninh Mạng một cách hùng hồn.

Lời nói của Trần Kỳ nghe vô cùng chính trực, cứ như thể ngay từ đầu cô ta đã đồng ý với việc bổ nhiệm Giang Thiên Ca vậy.

Buổi chiều, nếu nói trong đơn vị ai là người bận rộn nhất, Giang Thiên Ca là một, Trần Kỳ cũng phải tính là một.

Giang Thiên Ca bận rộn với công việc của 【Trung tâm An ninh Tình báo Mạng】, Trần Kỳ thì bận rộn đi khắp nơi thanh minh, bác bỏ tin đồn cho Giang Thiên Ca.

Trước buổi trưa, nghe thấy có người khác bàn tán về Giang Thiên Ca, cô ta nhất định sẽ xông vào hóng hớt.

Nhưng sau khi bị Giang Thiên Ca bắt gặp và cảnh cáo, nhìn thấy người khác tụ tập bàn tán về Giang Thiên Ca, cô ta liền nghiến răng, vừa âm thầm mắng những người này thích buôn chuyện, rảnh rỗi sinh nông nổi, vừa chạy đến chen vào, nói những lời lẽ chính nghĩa, minh oan cho Giang Thiên Ca.

Nói cả buổi chiều đến mức miệng lưỡi khô khốc, cô ta chỉ hận không thể quay ngược thời gian, khuyên bản thân lúc trưa đừng có nhiều chuyện.

Trần Kỳ đã chuẩn bị tâm lý cho việc ngày hôm sau sẽ tiếp tục phải đi khắp nơi thanh minh, bác bỏ tin đồn cho Giang Thiên Ca. Thế nhưng, đơn vị đột nhiên nhận được một bức thư không rõ lai lịch.
 
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh Thành
Chương 668: Chương 668



Trần Kỳ làm việc ở văn phòng tổng hợp, phụ trách công việc tiếp nhận và gửi đi các loại văn bản, thư từ thông thường hàng ngày.

Việc đầu tiên cô ta phải làm mỗi ngày khi đến đơn vị là đến phòng thư ký nhận thư, sau khi tiến hành đăng ký và phân loại nội dung thư, chuyển đến cho các phòng ban liên quan xử lý.

Trước đây, những văn bản thông thường này gần như đều đến từ các đơn vị đồng cấp của Bộ hoặc là các đơn vị cấp dưới trực thuộc Bộ An toàn.

Vì vậy, trong số các đơn vị quen thuộc, đột nhiên xuất hiện một bức thư từ Bộ đội Hải quân Nam Đảo, Trần Kỳ đặc biệt xác nhận lại một lần, sau khi chắc chắn là gửi đến đơn vị của mình, cô ta mới mở ra.

Nhìn rõ ràng nội dung bên trong phong thư, Trần Kỳ trợn tròn mắt, trong đầu lại toát ra nghi hoặc: Giang Thiên Ca, đến cùng lai lịch gì?

Rốt cuộc Giang Thiên Ca đã làm gì mà lại để cho bộ đội hải quân Nam Đảo gửi thư cảm ơn cho cô, hay là gióng trống khua chiêng gửi đến đơn vị?

Nhưng vì bài học buổi trưa hôm qua, Trần Kỳ không dám suy đoán lung tung nữa. Cô lại đọc kỹ một lượt thư cảm ơn, thấy trên thư cảm ơn tràn ngập lời khen ngợi và tán thành với Giang Thiên Ca, cùng với lạc khoản và con dấu cuối cùng, Trần Kỳ hâm mộ không thôi.

Cô ta đến đơn vị hơn ba năm, nhưng chưa từng nhận được bình chọn ưu tú một lần nào, nếu cô cũng có một bức thư cảm ơn như vậy, bình chọn tiên tiến năm nay chắc chắn sẽ có tên cô ta.

Bởi vì thư cảm ơn là gửi đến đơn vị, cho nên trước tiên phải cầm đi truyền đến cho các lãnh đạo.

Trước khi đưa thư cảm ơn lên tầng ba cho Quách Khải, Trần Kỳ lên tầng hai tìm Giang Thiên Ca trước.

“Giang Thiên Ca, có một bức thư cảm ơn của bộ đội hải quân đảo Nam gửi tới, bởi vì đối tượng cảm ơn là cô, tôi mang đến cho cô xem trước, lát nữa sẽ mang đến cho đồng chí Lý.” Trần Kỳ cười, nói rất khéo.

Giang Thiên Ca gật đầu, trước đó đồng chí Lý đã đề cập với cô về chuyện này, cho nên nhìn thấy thư cảm ơn, cô cũng không bất ngờ lắm, đại khái xem qua nội dung trong thư cảm ơn một lần, liền đưa thư cảm ơn cho Trần Kỳ, cúi đầu tiếp tục công việc.

“...” Phản ứng bình thản của Giang Thiên Ca khiến Trần Kỳ có chút xấu hổ.

Cô cố ý mang thư cảm ơn đến cho Giang Thiên Ca xem trước, là muốn lấy lòng Giang Thiên Ca, xóa bỏ chuyện ngày hôm qua.

Cũng còn muốn thừa dịp Giang Thiên Ca nhìn thấy thư cảm ơn vui, nhân cơ hội hỏi thăm Giang Thiên Ca một chút, hỏi Giang Thiên Ca đã làm chuyện gì, nhận được thư cảm ơn này, nói không chừng cô cũng có cơ hội giống như Giang Thiên Ca, nhận được một thư cảm ơn có trọng lượng.

Không nhận được phản ứng vui mừng như mong đợi của Giang Thiên Ca, Trần Kỳ che giấu lúng túng, cười hỏi: “Giang Thiên Ca, lúc nhìn thấy thư cảm ơn này, mọi người trong văn phòng chúng tôi đều bất ngờ không thôi, muốn biết cô đã làm chuyện gì, đều muốn học hỏi cô.”

“...”

Giang Thiên Ca biết, trưa hôm qua sau khi bị cô cảnh cáo, sợ thật sự bị mách đến chỗ lãnh đạo, Trần Kỳ cả buổi chiều đều bác bỏ tin đồn cho cô.

Đây cũng chính là hiệu quả mà Giang Thiên Ca muốn. Cô không rảnh đi nhìn chằm chằm từng người một, xem ai đã tung tin đồn nhảm về cô, nếu đã bắt được Trần Kỳ ngay tại chỗ, thì để Trần Kỳ đi phản bác, làm sáng tỏ cho cô.

Trần Kỳ này, tuy rằng nói hơi nhiều, nhưng cũng coi như thông minh, ngã một lần, khôn hơn một chút, hôm nay có nghi vấn không suy đoán lung tung, có việc trực tiếp hỏi thẳng cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

Giang Thiên Ca suy nghĩ một chút, trả lời: “Chuyện tôi làm rất đơn giản, ít nói chuyện, làm nhiều việc, học tập nhiều hơn, học tập tri thức khoa học văn hóa, học tập tinh thần đồng chí Lôi Phong.”

Nói xong, nhìn thấy trên bàn còn có một đống tư liệu chưa sắp xếp, Giang Thiên Ca hỏi: “Đồng chí Trần Kỳ, rảnh không? Nếu rảnh, giúp tôi một chút?”

Giang Thiên Ca không có một chút giác ngộ nào là không nên bắt nạt Trần Kỳ.

Trần Kỳ: “...”

...

Đồng chí Lý cũng biết mọi người trong bộ không đồng tình lắm về việc Giang Thiên Ca được bổ nhiệm làm người phụ trách trung tâm tình báo mạng.

Lý lịch của Giang Thiên Ca, chuyện cụ thể mà cô làm, không tiện công bố ra để cho tất cả mọi người biết. Nhưng thư cảm ơn của bộ đội hải quân Nam Đảo, lại có thể công bố.

Đồng chí Lý xem xong thư cảm ơn, viết phê duyệt, dặn dò Quách Khải, mang thư cảm ơn đến từng phòng ban, “Để họ truyền nhau học tập. Có thời gian, có thể viết một chút cảm nghĩ và báo cáo tư tưởng.”

Quách Khải: “...”

Bằng vào hiểu biết đối với lãnh đạo, Quách Khải hiểu ý câu sau: Rảnh rỗi sinh nông nổi, có thể viết kiểm điểm nhiều hơn.

Buổi trưa lúc Giang Thiên Ca đến căn tin ăn cơm, phát hiện có không ít người đang nhìn cô.

Nhưng mà, khác với ánh mắt tò mò ngày hôm qua, tìm tòi nghiên cứu, hôm nay ánh mắt mọi người nhìn cô, thân thiện hơn rất nhiều. Thậm chí còn có người chủ động tới chào hỏi cô.

“Giang Thiên Ca, chào cô, tôi là Mạc Thiếu Quân của phòng ba.”

Cơ cấu thiết lập bên trong của Bộ An ninh cũng không công bố ra ngoài giống như các bộ ngành khác, thường dùng số để gọi tên các phòng ban nội bộ.

“Giang Thiên Ca, chào cô, tôi là Thực Ngọc Thư của phòng năm...”

Giang Thiên Ca niềm nở nói chuyện với bọn họ, trong lúc nói chuyện biết được họ đều đọc thư cảm ơn của bộ đội hải quân Nam Đảo, đối với việc này, Giang Thiên Ca không cảm thấy bất ngờ.

Nghi vấn của mọi người trong bộ đối với việc cô được bổ nhiệm làm người phụ trách trung tâm tình báo mạng, ngoại trừ ảnh hưởng đến cô, còn ảnh hưởng lớn nhất chính là đồng chí Lý.

Đồng chí Lý rất coi trọng thanh danh, sao ông ấy có thể để cho người phía dưới nghi ngờ mình mãi được.

Thư cảm ơn đến vừa đúng lúc, đồng chí Lý không thể không lợi dụng, để mỗi phòng ban truyền thư cảm ơn.

Nghe được một người nói đồng chí Lý còn yêu cầu họ viết cảm nghĩ, báo cáo tư tưởng, Giang Thiên Ca cười thầm trong lòng.

Ha ha, để cho các người rảnh rỗi sinh nông nổi, bị lãnh đạo yêu cầu viết kiểm điểm.

Vừa lúc có người nói đến chuyện trung tâm an ninh mạng cần phải thông qua kỳ thi mới có thể vào, Giang Thiên Ca cười nói:

“Hôm qua tôi muốn nói chuyện này với mọi người, nhưng tôi bận quá, không có thời gian, bây giờ mọi người đã nhắc đến chuyện này, tôi liền nhân cơ hội này giải thích một chút.”

Cô giải thích: “Thật ra yêu cầu mọi người phải thông qua kỳ thi mới có thể vào trung tâm an ninh mạng, không phải là tôi quy định, càng không phải là tôi cố ý làm khó mọi người, mà là tính chất và chức trách của trung tâm an ninh mạng, bắt buộc phải có yêu cầu như vậy.”

“Nghe tên là biết, trung tâm an ninh mạng liên quan đến rất nhiều kiến thức chuyên môn như máy tính, mạng, nhân viên phải có năng lực ở mảng này, là cao thủ ứng dụng máy tính và mạng, mới có thể xây dựng trung tâm an ninh mạng thành một bộ phận hiện đại hóa, có trình độ kỹ thuật cao, năng lực cao, hiệu suất cao.”

“Vì vậy, khi tuyển chọn nhân viên trung tâm an ninh mạng, phải tổ chức kỳ thi nghiêm ngặt, việc này vô cùng cần thiết...”

Giang Thiên Ca thao thao bất tuyệt nói rất nhiều lý do phải tổ chức kỳ thi, sau đó cười nói:

“Biết mọi người quan tâm và ủng hộ trung tâm an ninh mạng, muốn cùng tôi xây dựng trung tâm an ninh mạng, tôi rất cảm động, ở đây, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến mọi người!”

“Cũng vì cảm động trước sự ủng hộ của mọi người, cho nên, vì báo đáp sự quan tâm và ủng hộ của mọi người, tôi đã đề nghị với đồng chí Lý, đề nghị để cho tất cả đồng chí trong bộ tham gia kỳ thi...”

Khoan đã, cô đang nói gì vậy?

Giang Thiên Ca nói, cô đã đề nghị với lãnh đạo, để tất cả bọn họ tham gia thi?

Mọi người đều choáng váng, trợn tròn mắt nhìn Giang Thiên Ca.

Không phải nói cô rất cảm động, muốn báo đáp bọn họ sao, cô báo đáp như vậy sao?!
 
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh Thành
Chương 669: Chương 669



Trên đường trở về tòa nhà văn phòng vừa vặn gặp đồng chí Lý, Giang Thiên Ca đổi cách nói khác:

“Các đồng chí trong bộ chúng ta, đều rất khiêm tốn, đây là phẩm chất rất tốt, nhưng có đôi khi, quá khiêm tốn, lại thiếu đi sự dũng cảm, dám nghĩ dám làm.”

“Ví dụ như lần này, các đồng chí trong bộ đều rất quan tâm và ủng hộ trung tâm an ninh mạng, đều rất muốn gia nhập, cùng chú xây dựng trung tâm.”

“Nhưng mà, bởi vì nghe nói phải tham gia kỳ thi, không ít người trở nên do dự, không tự tin vào bản thân, không dám đăng ký.”

“Đồng chí Lý, tôi thấy nên bỏ qua bước đăng ký, để mọi người tham gia kỳ thi, như vậy, mọi người cũng sẽ thoải mái hơn...”

Nghe Giang Thiên Ca nói hươu nói vượn, Quách Khải: “...”

Như vậy không phải là thoải mái hơn, mà là áp lực tâm lý của mọi người đều tăng thêm, buổi tối đều ủ rũ?

Mặc dù còn chưa nhìn thấy đề thi do Giang Thiên Ca ra, nhưng nội dung thi, đều liên quan đến kỹ năng máy tính, anh ta biết rõ.

Toàn bộ Bộ An ninh, số người có bằng cấp chuyên ngành máy tính, hoặc đã từng làm công việc liên quan đến máy tính chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Yêu cầu tất cả mọi người tham gia kỳ thi, trong một trăm người, có chín mươi chín người là đi thi cho vui.

Quách Khải liếc nhìn Giang Thiên Ca, anh ta nhớ rõ, mấy ngày trước, Giang Thiên Ca đã xin anh ta một bản thống kê bằng cấp và lý lịch của các phòng ban trong bộ, Giang Thiên Ca chắc chắn biết rõ tình hình.

Biết rõ tình hình, còn đề nghị như vậy, mục đích gì, không cần nói cũng biết.

Giang Thiên Ca chú ý tới ánh mắt của Quách Khải, cô không né tránh, để cho Quách Khải nhìn.

Đúng vậy, cô cố tình đấy, thì sao?

Bọn họ nói xấu sau lưng cô, cô trả thù lại, cũng không quá đáng.

Hơn nữa, phương pháp này, một mũi tên trúng nhiều đích.

Bản thân bọn họ thi rồi, biết rõ năng lực của mình, sau này xem bọn họ còn ai mặt mũi nghi ngờ người của trung tâm an ninh mạng nữa.

Giang Thiên Ca nhìn đồng chí Lý, chờ câu trả lời của ông ấy.

Mà đồng chí Lý cũng là một người thông minh.

Giang Thiên Ca nói không kín kẽ, đồng chí Lý chắc chắn cũng nghe ra ý đồ của cô.

Nhưng đồng chí Lý không phản đối đề nghị của Giang Thiên Ca, suy nghĩ hai giây, ông ấy gật đầu nói: “Ừm, để mọi người đều tham gia kỳ thi, mở rộng số lượng người tham gia, đúng là có thể chọn ra người giỏi nhất.”

Giang Thiên Ca cười, phụ họa gật đầu: “Đúng đúng, đồng chí Lý nói đúng, chúng ta phải chọn ra người giỏi nhất!”

“...” Nghe cuộc đối thoại giữa Giang Thiên Ca và đồng chí Lý, Quách Khải im lặng một giây, sau đó nói: “Lát nữa tôi sẽ bảo văn phòng thông báo cho từng phòng ban.”

Lúc trưa nghe Giang Thiên Ca nói, không ít người vẫn còn may mắn, cảm thấy lãnh đạo chưa chắc đã đồng ý đề nghị của Giang Thiên Ca.

Nhưng mà, bây giờ thông báo chính thức đã được ban hành, mọi người sốc.

Thật sao?

...

Tan tầm về nhà, Giang Thiên Ca đi thông báo cho Lý Kính Vĩ, bảo bọn họ chuẩn bị “Cung chim đổi đại pháo” rồi.

Trước đó Giang Thiên Ca chưa từng tiết lộ bất kỳ tin tức gì cho bọn họ, bây giờ đột nhiên thông báo, Lý Kính Vĩ đều sửng sốt một lúc lâu.

Bây giờ là học kỳ 1 năm 4, bắt đầu cân nhắc công việc sau khi tốt nghiệp, Lục Tự Oánh trợn tròn mắt, hỏi: “Lão đại, ý của cô là, bây giờ cô có thể dẫn chúng tôi vào Bộ An ninh rồi?”

Giang Thiên Ca nghiêm túc sửa lại: “Không phải tôi dẫn mọi người vào, là phải dựa vào chính bản thân mọi người.”

“Lần này cạnh tranh rất khốc liệt, tất cả cán bộ của Bộ An ninh đều tham gia kỳ thi lần này, năng lực của bọn họ đều rất mạnh, mọi người chưa chắc đã thi đậu.”

“Tôi dùng danh nghĩa của liên minh báo danh cho mọi người, mọi người cố gắng lên.”

“Thi không đậu cũng không mất mặt, nhưng nếu đạt điểm thấp, sau này ra ngoài, đừng nói là người của liên minh, cũng đừng nói với người khác biết tôi...”

Giang Thiên Ca biểu lộ nghiêm túc, mấy người Lý Kính Vĩ đều không hoài nghi lời của cô, đều gật đầu hứa hẹn nhất định sẽ chuẩn bị sẵn sàng, thi ra thành tích tốt.

Thả xong một vòng b.o.m khói, Giang Thiên Ca hài lòng về nhà.

“Đi, hôm nay tâm trạng tôi tốt, mời anh đi ăn đồ ăn ngon!” Vừa vào cửa đã thấy Lục Chính Tây, Giang Thiên Ca cao hứng chào hỏi anh.

Kéo Lục Chính Tây ra ngoài ngõ nhỏ, mua hết đồ ăn vặt muốn ăn, Giang Thiên Ca mới dành thời gian hỏi: “Vừa rồi anh nói gì với bố em vậy?”

Vừa rồi khi cô về đến nhà, nhìn thấy Lục Chính Tây đi ra từ phòng sách của Giang Viện Triều, vẻ mặt và trạng thái của hai người đều rất nghiêm túc. Trong biểu cảm của Giang Viện Triều, dường như còn mang theo một chút phức tạp nhìn không rõ.

Giang Thiên Ca vừa ăn xiên nướng, vừa suy đoán hỏi: “Chẳng lẽ lại có chuyện gì đột phát?”

Lục Chính Tây lắc đầu: “Không phải. Đang nói chuyện khác.”

Giang Thiên Ca ăn xong xiên nướng, Lục Chính Tây đưa xiên nướng của mình qua.

Thấy Lục Chính Tây không có ý định nói tiếp, trong lòng Giang Thiên Ca nói thầm câu “Thần thần bí bí”, cũng không hỏi nhiều nữa.

Để không ảnh hưởng đến việc làm bình thường của mọi người, cuộc thi tuyển chọn trung tâm an toàn thông tin mạng đã được sắp xếp diễn ra vào buổi trưa.

Sau khi bữa trưa kết thúc, tất cả mọi người ngồi vào phòng họp lớn của Bộ An toàn, cùng nhau tham gia thi.

Giang Thiên Ca đem tám chữ “công bằng công chính, công khai minh bạch” này chấp hành tương đối đúng chỗ, giữa trưa ngày thứ hai, liền đem thành tích thi cử công bố trên bảng thông báo trước tòa nhà văn phòng.

Nhìn thấy điểm số tương ứng phía sau tên mình, không ít người khóe mắt co giật.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mạc Thiếu Quân của phòng ba thì thầm với đồng bạn: “Đợi đến tối rồi, lén lút đến gỡ tên đi, hẳn là sẽ không bị phát hiện.”

“...” Đồng bạn xúi giục: “Cậu đừng có chỉ gỡ tên mình, gỡ thêm mấy cái là không nghi ngờ đến cậu. Buổi tối khi cậu tới, tiện tay gỡ giúp tôi luôn.”

Mạc Thiếu Quân: “...”

Hạt châu bàn tính đều nhảy đến trên mặt tôi rồi.

“Hai người các cậu một người hai mươi lăm điểm, một người ba mươi tám điểm, gấp cái gì, phía dưới còn có một chữ số đấy.”

Mạc Thiếu Quân và đồng bạn nhìn xuống, đúng là nhìn thấy có một chữ số, nhân số còn không ít. So sánh như vậy, thành tích của bọn họ dường như cũng không tệ lắm?

Nhưng... Không nhìn những người điểm cao trước mặt, ngược lại so sánh với những người thấp điểm hơn, giống như cũng không vẻ vang gì?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back