Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Ninh Thư (801-1000)

Ninh Thư (801-1000)
Chương 860: Ai là hung thủ - Lộ diện hung thủ


Chuyển ngữ: Wanhoo
795 kích động đỏ mặt: "Người thực thi nhiệm vụ chúng ta cũng có nghiệp chướng, nhưng nếu có viên đá này, nó không chỉ cứu mạng chúng ta mà còn có thể né tránh tội nghiệt Thiên Đạo giáng xuống."

"Có được nó, trong hòn đá có bao nhiêu linh hồn thì tương đương với chúng ta có bấy nhiêu cái mạng.

Có là sát nhân giết người vô tội cũng miễn nhiễm nghiệp chướng."

Ninh Thư: ...Mẹ kiếp, sao tồn tại cái thứ nghịch thiên vậy trên đời?Người thực thi nhiệm vụ có được sẽ không sợ bị xoá sổ.

Trong viên đá có linh hồn, linh hồn ấy sẽ xoá sổ hộ người thực thi nhiệm vụ.Ninh Thư bứt rứt thôi rồi, sáng rực mắt nhìn hòn đá lấp lánh, vô cùng muốn có nó.Lòng tham bị nhân lên vô số lần khi đứng trước vật hiếm có khó gặp.Ninh Thư siết nắm đấm, móng tay chọc vào da đau đớn.

Ninh Thư tỉnh táo, nhìn lướt qua ông chú lạnh lùng rồi thở dài trong lòng.Có được nó người thực thi nhiệm vụ muốn làm gì thì làm, muốn gì được đó nhưng cơ hội cô có nó rất mong manh."

Bốp bốp bốp..."

Tiếng vỗ tay vang lên, có cả tiếng vang lặp đi lặp lại.Mọi người nhìn người vỗ tay, Phan Thần mặc trang phục tư tế màu trắng, quần áo dài tay áo rộng, kết hợp với khuôn mặt thanh tú càng khiến cậu ta như thư sinh nho nhã sống ở thời cổ đại."

Phan Thần..."

"Không phải mày đã chết rồi sao?"

Phan Thần ăn nói lịch sự: "Chào mừng ghé thăm Thần Thạch Điện của tôi."

Có thành viên không nhịn được hỏi: "Phan Thần, những người kia đều là mày giết sao?"

Phan Thần gật đầu: "Không hẳn là tôi giết."

Phan Thần cúi đầu đếm ngón tay: "Đa số là Phàn Tuấn Dương giết, có mấy người tôi giết, cả cả mấy người nhân cơ hội giết lung tung."

"Tôi giết cô ả cưỡi ngựa gỗ, hình phạt cưa người là Tiểu Lan làm."

Phan Thần thở dài: "Tiểu Lan thật sự vô dụng, cho một đôi thiên nhãn lại chết như vậy."

Ninh Thư: ...Đôi mắt đó là thiên nhãn?Rõ ràng là bệnh đục tinh thể như mắt cá chết mà?Có người căm phẫn hét về phía Phan Thần: "Mày có còn là người không?

Chúng ta đều là bạn, tại sao phải giết họ?"

Phan Thần hỏi ngược lại: "Tại sao tôi không được giết chúng?"

"Mày không biết áy náy sao?"

"Không.

Mà đâu phải tôi giết hết, tôi chỉ cung cấp một số phương tiện thôi."

Phan Thần nói mà còn có vẻ ngại ngùng.Thấy Phan Thần như vậy, mọi người cùng rợn tóc gáy.

Cậu ta coi giết người như chuyện ăn cơm.Phan Thần nói ôn tồn: "Nếu mọi người đã đến, tôi phải tặng quà cho mọi người."

Vừa nói xong, cột đá toả ánh sáng chói mắt.Bỗng chốc Ninh Thư cảm thấy có sức mạnh khủng khiếp hút cô ra ngoài, linh hồn mình sắp rời khỏi cơ thể.Mọi người đều ôm đầu kêu gào, linh hồn bị ép rời khỏi cơ thể đau đớn vô cùng.Ông chú cầm súng nheo mắt, bắn hòn đá một phát.

Ánh sáng dịu đi một chút, sức mạnh rút linh hồn không còn.Phan Thần chau mày nhìn súng của ông chú: "Đây là súng gì?"

Ông chú dịch tay bắn Phan Thần hai phát, Phan Thần né người, cơ thể mờ một chút.Phan Thần cảnh giác: "Súng của anh có thể xoá sổ linh hồn?"

Ninh Thư: ...Phan Thần là cái thứ gì vậy?Tại sao giết không chết?Ninh Thư hỏi 795: "Cậu ta là cái gì?"

795 cũng không khoẻ, đấm ngực nói: "Bực thật, không biết hòn đá này hấp thụ bao nhiêu linh hồn nên đã tạo thành linh hồn."

"Cứ tưởng ăn may lấy được hòn đá, vậy mà lại sinh ra ý thức."

Ninh Thư: ...Xem như dẹp sạch suy nghĩ đó.

Chưa bàn đến ông chú, chỉ bằng linh hồn này mạnh hơn cô thì đã không lấy được rồi, có khi còn bị đối phương chiếm đoạt linh hồn.Ninh Thư và 795 ôm ngực, đau lòng vô cùng.Ninh Thư hỏi: "Vậy tại sao lại luân hồi hết lần này đến lần khác?"

795 trả lời: "Bắt người ta chết đi chết lại, người đó càng đau khổ, càng căm thù, càng sợ hãi, càng phóng đại vô số lần cảm xúc, vậy thì sức mạnh linh hồn lại càng lớn."

Trương Gia Sâm nhìn chằm chằm Phan Thần, nheo mắt, cơn sóng ngầm nhấp nhô nơi đáy mắt."

Tất cả lùi về sau."

Ông chú nói lạnh lùng, mọi người lập tức lùi ra sau.Ông chú vẫy tay gọi Phan Thần: "Ngoan ngoãn qua đây."

Phan Thần lùi mấy bước, đề phòng khẩu súng của ông chú, khuôn mặt thanh tú nghi ngờ: "Anh nói cho tôi biết súng của anh là súng gì được không?"

Ông chú vẫn lạnh lùng: "Rất hư."

Anh ta nã thêm hai phát súng vào Phan Thần.

Linh hồn của Phan Thần mờ hơn, cậu ta nghiêm mặt biến thành vệt sáng chui vào trong hòn đá.Ông chú bắn hòn đá, hòn đá rung nhẹ, không gian dưới lòng đất lung lay.Sức hút khổng lồ toả ra từ tảng đá muốn hút hết linh hồn của mọi người.Ông chú chau mày: "Thua còn ngoan cố."

Ông chú kéo cò súng, nghiêng người tạo thành một đường thẳng với khẩu súng, bắn vào tảng đá.Ninh Thư ôm đầu, không gian hơn méo mó, có sức mạnh khổng lồ tấn công hòn đá.Hòn đá bộc phát ánh sáng chói chống đỡ sức mạnh khủng khiếp nhưng kết quả quá rõ ràng."

Các người đi đi, tôi không giữ chân các người."

Giọng Phan Thần vang ra từ hòn đá, vệt sáng bắn ra lao vào mặt ông chú.Ông chú né người tránh thoát, tiếp tục bắn hòn đá hai phát,Phan Thần hiện thân nhìn ông chú: "Anh cũng là linh hồn?"

"Chúng ta là đồng loại, cớ gì anh phải làm khó tôi?"

Phan Thần bất mãn.Ninh Thư liếc ông chú với cái vạt áo bay bay, là linh hồn thật à?Rõ ràng có thịt.Trông không khác gì người thật.795 ngồi luôn ra đất: "Chúng ta không xía vào, ngồi xem là được rồi."

Ninh Thư đứng bên cạnh 795, hỏi nhỏ anh ta: "Không phải nói hòn đá kia chia thành đá mẹ và đá con à?"

Ninh Thư hất cằm về phía Trương Gia Sâm: "Đá con có tác dụng gì?"

795 liếc nhìn Trương Gia Sâm: "Có tác dụng giống nhau nhưng rất khó tạo ra ý thức."

"Cho năng lực nghịch thiên nhưng không có trí khôn rạch trời.

Không biết Phan Thần gặp cơ duyên gì lại có ý thức."

795 đấm ngực: "Mẹ kiếp, bảo bối trước mặt mà không lấy được."

Ninh Thư còn đau lòng hơn 795.

Đau lòng vì Trương Gia Sâm có được hòn đá, không biết sau này Trương Gia Sâm sẽ thế nào.Kẻ thù có được bảo bối còn lo hơn là mình không có được.Có thể vì ánh mắt của Ninh Thư rực cháy quá, Trương Gia Sâm ngoảnh sang nhìn thẳng vào mắt Ninh Thư.

Trương Gia Sâm nhếch môi với cô.Ninh Thư bĩu môi, đắc chí cái gì, cầm được là mộtchuyện, giữ được hay không là chuyện khác.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 861: Ai là hung thủ - Hoàn thành nhiệm vụ


Chuyển ngữ: Wanhoo
Phan Thần và ông chú giằng co, Phan Thần nhận ra mình tấn công linh hồn người đàn ông áo đen không có tác dụng, trong khi linh hồn mình bị súng bắn tổn hao nhiều sức mạnh linh hồn.Phan Thần có hơi dao động trước họng súng đen ngòm.Thiên Đạo còn không xoá sổ được cậu ta, không ai làm gì được cậu ta.Phan Thần nói năng nhã nhặn với ông chú: "Chúng ta nói chuyện đã."

"Phát cuối cùng, cậu có tin phát súng này bắn vỡ bản thể của cậu không?"

Ông chú lạnh giọng: "Thấy cậu sản sinh ý thức chẳng dễ dàng, nếu không biết điều giữ lại chỉ gieo họa."

Phan Thần chau mày đẹp: "Tại sao cứ phải đánh giết."

Ông chú nã thẳng phát súng vào linh hồn của Phan Thần.

Năng lượng không tiếng động bắn linh hồn của Phan Thần chỉ còn trong suốt.Phan Thần khiếp sợ giơ đôi tay trong suốt, cậu ta chui ngay vào bản thể, nói: "Tôi đầu hàng."

Ninh Thư: ...Cứ tưởng sẽ có một trận đấu oanh tạc!

Đằng này thức thời quá!Phan Thần bay về phía ông chú, ông chú chìa tay cầm hòn đá.Ninh Thư rớt nước miếng, bảo bối đấy.Giết người không lo báo ứng mà còn đỡ đòn xoá sổ cho mình.Ông chú cất hòn đá."

Đưa cho tôi."

Ông chú sẵng giọng với Trương Gia Sâm: "Đó không phải thứ một người thực thi nhiệm vụ được có."

Trương Gia Sâm cầm chặt viên đá, lùi ra sau: "Tôi lấy được, tôi có quyền giữ."

Trương Gia Sâm nghiêm mặt: "Anh không muốn có nó sao?

Anh biết có nó từ lâu nhưng để mặc cho họ giết người để có được nó."

Ông chú thờ ơ: "Thế thì sao?"

Trương Gia Sâm bực bội: "Thế thì dựa vào đâu anh định cướp của tôi."

"Tôi thích, cậu có tư cách gì nói chuyện với tôi kiểu đó."

Ông chú lạnh nhạt.Phan Thần nói: "Cậu bị ngu à, họ chỉ là linh hồn, chết bao nhiêu lần thì thịt vẫn là giả."

Ninh Thư ngạc nhiên, cơ thể cô đang sử dụng là giả nhưng có hơi ấm, có tim đập.

Bị che mắt?"

Là người thực thi nhiệm vụ sơ khai thì được tuỳ tiện cướp đồ của người khác sao?"

Trương Gia Sâm chưa nói hết câu, viên đá đã bay ra ngoài."

Đây là đồ tôi ban cho các nô lệ, cậu muốn trở thành nô lệ của tôi?"

Phan Thần nói: "Cậu giết người tìm linh hồn giúp tôi không?

Tôi sẽ ban cho cậu suốt đời."

Ông chú đặt tay lên hòn đá, Phan Thần lập tức im lặng.Đá con to bằng ngón tay cái bay về phía ông chú, ông chú cầm đá nói: "Còn bao nhiêu đá phân tán bên ngoài, gọi hết về."

"Vâng..."

Phan Thần tiu nghỉu.Trương Gia Sâm xanh mặt, vô cùng khó coi.Ninh Thư vui sướng nhìn viên đá Trương Gia Sâm dày công lấy được bị cướp mất, cô rất muốn đứng dậy vỗ tay.Tuyệt vời.Có viên đá đó là không còn bị khống chế, và rồi sẽ không biết kiêng kỵ.

Người thực thi nhiệm vụ không bị quản lý sẽ tạo ra vết thương vô cùng lớn cho thế giới.Không gian không có sức mạnh của Phan Thần chống đỡ bắt đầu sụp đổ.

Mọi người hoa mắt chóng mặt và đã trở về phòng khách.Dưới chân lung lay, chắc là Thần Thạch Điện sụp đổ.Ninh Thư thở dài, cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ.

Phí mất một bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấp.Nhưng bây giờ vui rồi, cảm thấy xứng đáng vì trông thấy Trương Gia Sâm sắp bùng nổ."

Tôi làm sao vậy?"

"Á..."

Thành viên câu lạc bộ sống sót bắt đầu hoá đá, trở thành các tượng đá hình người.

Linh hồn bay ra ngoài tồn tại ở thể linh hồn.Ninh Thư cũng trở về hình dáng của mình, mấy người thực thi nhiệm vụ khác cũng vậy.Lư San San mặc cổ trang nhã nhặn, khỏi nói xinh đẹp nhường nào.Phan Thần ấm ức: "Oa, linh hồn của mấy người ngon thế, biết thế đã nuốt mấy người."

Ông chú vẽ trên không khung, một cái hố đen xuất hiện.

Hố đen vừa xuất hiện các linh hồn liền bị hút vào trong.Hố đen thu nhỏ dần rồi biến mất.Ninh Thư chỉ gặp hố đen kiểu này khi làm đạo sĩ siêu độ."

Đó là cái gì?"

Ninh Thư hỏi 795.795 trả lời: "Đường luân hồi.

Họ chết rồi đương nhiên phải đi luân hồi."

Ninh Thư: ...Đậu má, vung tay vẽ cái đường luân hồi.Ninh Thư mỉm cười, từ giờ tránh xa ông chú ra, ai mà biết lúc nào anh ta đá cô vào đường luân hồi."

Trở về."

Ông chú nói hờ hững.Ninh Thư cảm thấy choáng váng, mở mắt ra đã đứng trong phòng riêng ở không gian ảo.Ninh Thư thở dài, thấy linh hồn mình mờ rất nhiều."

Không sao chứ?"

Mai Tử Khanh hỏi Ninh Thư.Ninh Thư ngoảnh lại ngạc nhiên khi thấy Mai Tử Khanh: "Cô vẫn ở đây à?"

Mai Tử Khanh nói: "Ừ, phải đợi các cô về mới được tính là hoàn thành."

Ninh Thư nghi hoặc: "Có bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấp mà, sao cô không mua một cái?"

Mai Tử Khanh hơi khó xử: "Tôi mắc ở Cao cấp lâu lắm rồi, dùng một chút công đức là bớt một ít, tôi để lại để lên cấp."

Ninh Thư gật đầu, Mai Tử Khanh nói: "Thế tôi đi đây, tôi phải xem xem lần này có bao nhiêu công đức.

Nhưng tôi chết sớm, chắc là không được mấy, vậy là vẫn phải làm nhiệm vụ kiểu này.

Xem ra nên mua mấy cái bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấp thôi, haizz..."

Mai Tử Khanh nói xong thì biến mất.795 nói với Ninh Thư: "Tôi cũng đi đây 2333, thêm bạn bè với tôi đi, có cơ hội lại hợp tác."

"Ừ."

Mấy người đi rồi, trong phòng chỉ còn lại Trương Gia Sâm, ông chú, 496 và Ninh Thư.Linh hồn của Trương Gia Sâm vô cùng mờ như sắp biến mất.

Xem ra anh ta phải trả cái giá không nhỏ để vào nhiệm vụ hai lần.Bây giờ cô chỉ cần dùng đạo cụ sẽ khiến Trương Gia Sâm tan thành mây khói.Trương Gia Sâm bắt được đôi mắt có ý xấu của Ninh Thư, nhìn cô một cái rồi biến mất.496 nói với ông chú: "Cho tôi một mẩu đá kia được không?"

Ông chú hờ hững: "Không được."

496 hơi giận: "Thế cho tôi xem được không?

Tôi chỉ xem cái thôi, tôi chưa gặp hòn đá đó bao giờ."

"Không được."

"Nhìn một cái cũng không được sao?"

Ninh Thư thấy 496 lại nhõng nhẽo với ông chú, ngại ngùng chết được.

Nhưng mà ông chú cứng thật, vẫn chỉ lạnh lùng trước mặt mỹ nhân.496 bị từ chối hơi cau có, nhìn người thực thi nhiệm vụ sơ khai, cô ta vừa giận lại cũng hừng hực ý chí chiến đấu.Ninh Thư thấy mình không nên ở lại đây, cô gào 2333 trong lòng: "Trở về không gian hệ thống."

"Rõ..."

Cuối cùng 2333 lặn mất tăm trước đó đã đáp lại.Ninh Thư choáng váng, rời khỏi không gian ảo.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 862: Gian thương


Chuyển ngữ: Wanhoo
Mới về đến không gian hệ thống, Ninh Thư ngay lập tức ngồi khoanh chân tu luyện trên nệm dưới đất.Đến khi linh hồn dày dặn, Ninh Thư dừng tu luyện, lạnh lùng hỏi 2333: "Trước đó cậu chết ở đâu, tôi hỏi sao không cậu trả lời?"

"Tôi chết máy, lúc đó tôi đang hoàn thiện dữ liệu: "2333 nói: "Tôi lấy được vận khí và quy luật của một hệ thống mà?"

Ninh Thư hết nói nổi, cô và 2333 bát tự xung khắc, khí tràng bất hòa mới không rung cùng tần số.Ninh Thư không buồn nói nữa, mở giao diện thuộc tính xem chuyến này có thu hoạch gì.Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp)Tuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 11.150.000 Điểm linh hồn: 310Điểm sinh mệnh: 81Điểm trí tuệ: 264Điểm hấp dẫn: 10Điểm may mắn: 157Điểm vũ lực: 172Sức mạnh tinh thần: 170Sức mạnh tín ngưỡng: 2414 (+1000)Tư chất: 79Công đức: 10045 (+3000)Kỹ năng: Bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Kiến thức cơ bản về quản trị kinh doanh, Kỹ năng lập trình cơ bản, Kỹ năng luật sư cơ bản, Thuốc độc sơ cấp, Kỹ năng bắt quỷ sơ cấpDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợiĐạo cụ: 1 Hào quang Tỉnh táo, 1 Hào quang Tin tưởng, 5 Bùa hộ mệnh, 1 (-1) Bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấpHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Cứu người bị thương (Chúc Tố Nương chúc phúc)Hoàn thành nhiệm vụ đặc thù, nhận được 3000 điểm công đức, 1000 điểm sức mạnh tín ngưỡng.Ninh Thư dụi mắt, vậy là hết?Chỉ có 3000 công đức?Không có kinh nghiệm, không có điểm thuộc tính.Nhiệm vụ khỉ gió!Ninh Thư mở hệ thống trò chuyện, nhắn hỏi Mai Tử Khanh: "Thu hoạch thế nào, có lên được Siêu cấp không?"

Mai Tử Khanh: "Haizz, được ít công đức, còn thiếu một chút nữa.

Công đức khó kiếm quá, tôi vẫn phải làm thêm nhiệm vụ đặc thù, nhưng mà nhiệm vụ đặc thù không phải bảo có là có."

Ninh Thư an ủi Mai Tử Khanh: "Đừng nóng vội quá, cứ từ từ thôi."

Mai Tử Khanh nghĩ ngợi: "Mệt mỏi ghê, tôi đi làm nhiệm vụ bình thường đây, có nhiệm vụ đặc thù thì tính tiếp."

Ninh Thư và Mai Tử Khanh tán dóc một lúc, đang định tắt hệ thống trò chuyện lại nghe có thông báo tin nhắn.Ninh Thư mở ra xem, là lời mời kết bạn của 795, Ninh Thư chọn đồng ý.795 nhắn tin hỏi: "Nhiệm vụ này kiếm thế nào?"

"Không lý tưởng lắm."

Ninh Thư trả lời.795 nói: "Chúng ta không can dự vào Phan Thần sau này, không làm gì đương nhiên được ít."

Ninh Thư thở dài, chẳng bằng đi làm nhiệm vụ bình thường.

Đạt hai mươi triệu kinh nghiệm sẽ lên Cao cấp.

Về phần lên Siêu cấp xa vời quá, Ninh Thư lười không muốn nghĩ.Lại có thông báo tin nhắn, có người muốn kết bạn với cô.

Ninh Thư mở ra xem, là số hiệu 6457.Đây là số hiệu của Trương Gia Sâm.

Ninh Thư từ chối ngay lập tức.

Cô không muốn nói chuyện với Trương Gia Sâm mà cũng chẳng có gì để nói.Trương Gia Sâm là cái loại lòng dạ kín đáo, nắm được cơ hội là phải giết cô bằng được.Hôm nay xin cô tha thứ nhưng lần tới có cơ hội vẫn không nương tay.Ninh Thư tắt hệ thống trò chuyện, mở bí kíp Tuyệt Thế Võ Công, nghĩ xem làm sao biến quyển sách này thành một thế giới.Cần gì nhỉ?Cô rất muốn có thế giới của mình.Ninh Thư gập sách, nhớ ra anh tóc bạc nợ mình ba câu hỏi, mình có nên đi hỏi anh ta không.Tóc Bạc biết rất nhiều kiến thức uyên thâm.Ninh Thư cầm kí kíp nói với 2333: "Đến không gian ảo."

"Ừ."

Ninh Thư biêng biêng và đã đứng trên phiến đá xanh trên phố.

Cô kẹp Tuyệt Thế Võ Công đi đến văn phòng tư vấn.Vào phòng tư vấn, Ninh Thư ngửi thấy mùi trầm hương thanh nhã.

Mùi hương giúp cô tỉnh người, xua tan cảm xúc tiêu cực, tâm hồn an yên.Ninh Thư hít lấy hít để.Tóc Bạc đi từ trong phòng ra, thờ ơ khi thấy Ninh Thư.Anh ta luôn mang theo quyển sách và vấn mái tóc dài."

Lần này tư vấn cái gì?"

Tóc Bạc ngồi xuống, động tác nho nhã của người có học.Ninh Thư đặt sách lên bàn, hỏi: "Cần gì để tạo thành một thế giới?"

Tóc Bạc chau mày: "Cô mới là Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp đã muốn cấu trúc thế giới?"

Cấu trúc thế giới?795 từng nhắc đến cấu trúc thế giới.Ninh Thư mở Tuyệt Thế Võ Công, nói với Tóc Bạc: "Anh nhìn xem nó có trở thành một thế giới không đi."

Tóc Bạc cầm sách lật từng trang, nhướng mày nói: "Sức mạnh tín ngưỡng tạo ra hình vẽ có thể tạo thành thế giới nhưng khá khó khăn."

"Một thế giới cần có quy luật, hệ thống năng lượng duy trì vận hành thế giới.

Phải tạo ra môi trường cho sinh vật sinh tồn bao gồm có nước, ánh sáng, đất.

Linh hồn có căn nguyên của linh hồn.

Năm thuộc tính kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ cũng có căn nguyên.

Các năng lượng căn nguyên này duy trì thế giới."

Ninh Thư hỏi theo lý giải của Tóc Bạc: "Vậy thì tôi cần có năng lượng của thuộc tính căn nguyên?"

Tóc Bạc gập sách trả lại Ninh Thư: "Đúng, khó có năng lượng căn nguyên, đều là thế giới tự diễn hoá.

Với sức mạnh hiện giờ của cô là vô cùng khó để mà cấu trúc một thế giới."

Ninh Thư mím môi, biết đâu lại có được năng lượng căn nguyên.Ninh Thư hỏi: "Cấu trúc thế giới là gì?"

Tóc Bạc trả lời: "Người thực thi nhiệm vụ cũng giống tu sĩ, lên đến Siêu cấp yêu cầu bắt đầu cấu trúc thế giới của mình, có thế giới độc lập thuộc về mình.

Hòa làm một với thế giới sẽ không bị xoá sổ dễ dàng."

Ninh Thư ồ lên, gật gù.795 nói 496 là Siêu cấp nhưng không biết cấu trúc thế giới.Ra là vậy.Tóc Bạc nói: "Cô đã hỏi tôi hai câu, chỉ còn một câu hỏi miễn phí."

"Hả, mới hỏi một câu mà?"

Ninh Thư khó hiểu.Tóc Bạc khoanh tay, kiêu ngạo nói: "Câu một là quyển sách này có tạo thành thế giới không.

Câu hai là cấu trúc thế giới là gì."

Ninh Thư: ...Má, đen thế.Gian thương!!!Ninh Thư hít lấy hít hể mùi hương trầm, Tóc Bạc kép sách đi vào phòng trong, ngoảnh lại nói với Ninh Thư: "Hương này thu phí theo thời gian."

Ninh Thư cầm bí kíp chạy ra ngoài, nhìn cái biển hiệu mà chỉ muốn lật bàn.Trông thì nho nhã mà bụng dạ xảo trá.Không biết anh ta tồn tại bao lâu rồi.Đúng là gừng già cay!Ra khỏi phòng tư vấn, Ninh Thư ghé tửu lầu gọi vài món ăn.Ăn cả một bàn đầy ắp vừa không no lại còn không béo, quá đã đời!Rời khỏi tửu lầu, Ninh Thư định đi mua bùa hộ mệnh phiên bản thẳng cấp.

Lần trước mua một cái nhưng đã bị xoá sổ.Cô cần mua lại.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 863: Nông phụ sống lại - Cốt truyện


Chuyển ngữ: Wanhoo
Bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấp có giá một trăm công đức.

Ninh Thư đến cửa hàng mua lần trước, lần trước mua với giá chín mươi lăm, hôm nay Ninh Thư trả một trăm chín mươi điểm mua hai cái bùa.Ninh Thư có hai bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấp yên tâm hơn nhiều.Mua hai cái bùa xong, Ninh Thư nói với 2333: "Trở về không gian hệ thống."

Sau khi trở lại không gian hệ thống, Ninh Thư lấy một quyển sách để đọc.

Đọc xong lại xách bình tưới hoa, dọn dẹp qua loa mới nói với 2333: "Gặp người ủy thác tiếp theo."

2333 nói: "Được."

Một người có làn da vàng vọt, tóc búi trâm gỗ, mặc áo sợi đay thô sờn, đi giày vải hiện dần trong không gian.Cô ta gầy nhom, gồ rõ khớp xương, nhìn đã biết là một nông phụ cổ đại rất vất vả.Ninh Thư nheo mắt đánh giá cô ta.

Cô biết một chút về xem tướng mặt, rõ ràng người phụ nữ này có tướng đại phú đại quý.Người phụ nữ nhìn một vòng không gian bằng đôi mắt mệt mỏi.

Không gian sáng ngời, sàn nhà sáng bóng, ghế đẹp, sách chất đầy kệ, bông hoa tươi đẹp trong chậu rớt giọt nước.Người phụ nữ hơi ái ngại túm làn váy bạc phếch, lùi lại mấy bước.Ninh Thư hỏi người phụ nữ: "Xin chào, cô là người muốn thay đổi số phận?"

"Đúng, tôi tên là Trần Nhị Muội."

Trần Nhị Muội nói lí nhí: "Cô thay đổi số phận giúp tôi được không?"

"Được.

Nguyện vọng của cô là gì?"

Ninh Thư hỏi.Trần Nhị Muội hơi thảng thốt, im lặng một lúc mới cất lời: "Tôi muốn trả thù Bạch Y Xảo.

Cô ta hủy hoại cuộc đời tôi, tôi không biết tại sao cô ta phải làm vậy với tôi."

Trần Nhị Muội sợ sệt và cũng kinh hoàng: "Cả trượng phu của tôi nữa, hắn làm nhục tôi."

Ninh Thư xem cốt truyện trước rồi mới quyết định có nhận nhiệm vụ không.Trần Nhị Muội không biết tại sao Bạch Y Xảo lại hại mình.

Thật ra Bạch Y Xảo sống lại.Phụ thân của Bạch Y Xảo là tú tài, thi cử cả đời vẫn không thi đỗ, song tú tài vẫn là người giỏi giang trong thôn làng hẻo lánh.Tú tài cũng không cần đóng sưu cao thuế nặng.Bạch Y Xảo xinh đẹp, đáng yêu.

Không cần làm việc nhà nên có làn da trắng nõn, diện bộ váy đẹp vô cùng nổi bật trong số các thôn nữ, nông phụ.Ông nội của Bạch Y Xảo hứa hôn cho cô ta ngay từ khi còn nhỏ, trượng phu tương lai là một hán tử kiếm sống bằng nghề săn thú.Bạch Y Xảo kiêu ngạo khinh thường hắn ta.

Từ hôn, chấp nhận làm thiếp cho công tử nhà giàu ở thị trấn.Ngày ấy thời thế hỗn loạn, Phương Dũng bị từ hôn lập tức muốn đầu quân.

Nhưng trước khi đi, mẫu thân của Phương Dũng sắp xếp hôn sự cho hắn ta.

Đối tượng chính là Trần Nhị Muội.Phương Dũng lấy vợ chưa được bao lâu đã gia nhập quân ngũ.

Phương Dũng thể hiện được tài năng trong quân đội nhờ vào đôi tay thiện xạ, leo lến cao dần.

Sau khi vua mới lên ngôi, Phương Dũng được trao bộ quan phục, được phong làm tướng quân giao cho ấn hầu.Trần Nhị Muội hưởng phúc của chồng trở thành cáo mệnh phu nhân.Trong khi đó, Bạch Y Xảo đi làm thiếp cho nhà người bị chủ mẫu bắt lỗi, đánh gãy chân quăng ra khỏi nhà, sống bằng nghề ăn xin.Ngày Phương Dũng áo gấm trở về, Bạch Y Xảo nhìn thấy Trần Nhị Muội thua kém mình mọi mặt được mặc áo gấm, đeo vàng bạc, có mấy nha hoàn đi theo.

Chủ mẫu đánh gãy chân cô ta cũng khép nép trước mặt Trần Nhị Muội.

Bạch Y Xảo sửng sốt nhìn Phương Dũng trong bộ quan phục.

Cô ta không biết Phương Dũng lại oai phong thế này.Vinh quang và trượng phu từng là của mình lại trở thành của người khác.

Trần Nhị Muội đúng là tốt số nhặt được của hời.Bạch Y Xảo lê lết bên vệ đường, Trần Nhị Muội vứt mấy đồng tiền vào bát của cô ta.

Bạch Y Xảo vừa xấu hổ lại cũng cảm thấy bị sỉ nhục, cô ta bới mái tóc rối bẩn che kín khuôn mặt.Nhìn Trần Nhị Muội và Phương Dũng xa dần, nhìn Phương Dũng quan tâm chăm sóc của Trần Nhị Muội, Bạch Y Xảo hối hận khôn nguôi.Bạch Y Xảo ngặm nhấm hối hận chết rét bên vệ đường, tỉnh lại khi đã sống lại ở thời điểm từ hôn.

Bạch Y Xảo sống lại quyết định sửa sai, không hám hư vinh nữa, ăn ở thành thật với Phương Dũng.Ninh Thư xem xong cốt truyện: ...Tại sao lại được sống lại?

Nhân phẩm như thể này lại được sống lại, thế thì tại sao những người chết oan, những người chết vì quá đỗi khổ sở không được sống lại.Mẹ kiếp, Bạch Y Xảo này đúng chuẩn kỹ nữ thảo mai.

Chấp nhận ăn ở thành thật với Phương Dũng vì biết sớm muộn gì hắn ta cũng thành công, cũng vẻ vang.Kỹ nữ đúng là kỹ nữ, chuyên nằm dưới váy đàn ông.Bạch Y Xảo rất kiêng kỵ Trần Nhị Muội từng có duyên vợ chồng với Phương Dũng, những gì Trần Nhị Muội phải trải qua đều là kiệt tác của Bạch Y Xảo.Bạch Y Xảo không phải kiểu người hiền lành.

Cô ta từng là thiếp trong nhà giàu, từng lăn lộn trong hậu viện ganh ghét nhau.Ninh Thư nhìn Trần Nhị Muội, trông lam lũ thế này, đâu ai nghĩ Trần Nhị Muội chết khi mới hơn ba mươi.Ninh Thư hỏi Trần Nhị Muội: "Thay đổi số phận cần trả bằng sức mạnh linh hồn, cô chắc chắn chưa?"

Trần Nhị Muội gật đầu: "Tôi chắc chắn.

Tôi trả năm phần sức mạnh linh hồn."

Ninh Thư hòi: "Vậy nguyện vọng của cô là trả thù Bạch Y Xảo và trượng phu của cô?"

Trần Nhị Muội lạnh mặt, cắn môi gật đầu: "Đúng."

Ninh Thư nói: "Được rồi, tôi nhận nhiệm vụ này."

"Cảm ơn cô nương."

Trần Nhị Muội nhún người cảm ơn Ninh Thư, cô ta biến mất khỏi không gian hệ thống.Ninh Thư mở cửa hàng giao dịch mua một ít tích cốc đan, thuốc giải độc, thuốc men khác.Vì là thời loạn lạc ăn thịt người, Ninh Thư cần mua một vài vũ khí.

Cô mua một con dao găm chém sắt như chém bùn.Chuẩn bị sẵn sàng, Ninh Thư mới nói với 2333: "Bước vào nhiệm vụ."

"Vâng..."

2333 trả lời.Ninh Thư choáng váng một cái, cảm nhận mình đang nhập vào cơ thể.

Có người đè trên người cô, mổ cò ở cổ cô nghe tiếng nước bọt chùn chụt, phả ra hơi thở làm người ta buồn nôn.Đôi tay sờ soạng cởi quần áo của cô.Ninh Thư choàng tỉnh, nhìn thấy một người đàn ông nằm trên người mình.Trong lòng Ninh Thư trào dâng cảm xúc vô cùng ghét bỏ, ghê tởm.

Cô đập tay vào cổ gã, gã trợn mắt ngất trên người Ninh Thư.Ninh Thư đẩy người đàn ông ra, vung vẩy tay.

Đập một cái cũng đau tay.Ninh Thư đạp mạnh người đàn ông, vội vàng cài lại mấy cúc áo bị cởi.Chắc hẳn tên này là trượng phu Lý Cẩu Tử trong kiếp này của người ủy thác.

Một tên lêu lổng chuyên ăn cắp vặt, người ghét chó chê lại còn trông đáng khinh.Đây là thời điểm thay đổi cuộc đời Trần Nhị Muội.

Lý Cẩu Tử làm nhục Trần Nhị Muội và bị bắt giạn tại trận.

Dưới sự áp lực từ nhiều hướng, kể cả Trần Nhị Muội uy hiếp sẽ tự sát vẫn không thể thay đổi số mệnh phải lấy Lý Cẩu Tử.Ninh Thư đi giày, cầm dao găm.

Lý Cẩu Tử nàyluôn là một gã tồi.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 864: Nông phụ sống lại - Bêu xấu


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư cầm con dao sắc, định dạy dỗ Lý Cẩu Tử lại nghe có tiếng bước chân dồn dập ở bên ngoài hướng về bên này."

Nhị Muội nói đi nhà xí nhưng giờ này vẫn không thấy đâu."

"Tìm khắp nơi xem."

Tiếng nói bên ngoài ngày càng gần, tiếng bước chân cũng to rõ hơn.

Nghe ra còn có rất nhiều người.Ninh Thư suy nghĩ nhanh, quan trọng nhất bây giờ là cô không được có dính dáng với Lý Cẩu Tử.Ninh Thư cất dao, mở cửa sổ nhảy ra ngoài rồi đóng cửa lại.Ninh Thư đi vòng qua nhà trở về phòng khách.Trên bàn trong phòng khách bày nhiều sợi dây màu sắc dùng để thắt nút.Bạch Y Xảo sống lại nhìn thấy nhiều mẫu mã nút thắt ở hộ nhà giàu, cô ta thắt nút rất giỏi, đàn bà con gái trong thôn đều đến theo học cô ta.

Trần Nhị Muội cũng đến đây học, nhưng lại bị Lý Cẩu Tử làm nhục ở chính nhà của Phương Dũng.Bạch Y Xảo và Phương Dũng đã thành thân.Ninh Thư cầm cái nút đang thắt dở trên bàn, cô vừa thắt nút vừa đi đến căn phòng bỏ hoang ở hậu viện."

Ấy, mọi người ở hết đây làm gì vậy?"

Ninh Thư tò mò: "Em còn bảo sao không ai ở trong phòng, hoá ra mọi người qua đây cả."

Một chàng trai hỏi Ninh Thư: "Em đi đâu thế, em Bạch bảo không thấy em đâu."

Chàng trai chính là anh cả của Trần Nhị Muội, ngốc nghếch từ nhỏ.Ninh Thư nhìn Bạch Y Xảo: "Em đi nhà xí xong là về phòng mà."

Mặc dù Bạch Y Xảo mặc quần áo của phụ nữ nông thôn nhưng thêu rất nhiều hình phức tạp khiến bộ áo vải đay sang hơn.Kiếp trước Bạch Y Xảo là thiếp, hiếu rõ dùng sắc mê hoặc đàn ông.

Phụ nữ dựa vào dung mạo, vậy nên sẽ làm cho mình đẹp nhất trong điều kiện có hạn.Bạch Y Xảo hơi ngạc nhiên rồi cười nói: "Nhị Muội về cũng không nói cho mọi người biết, làm mọi người đi tìm em khắp nơi."

Bạch Y Xảo nói thêm: "Nghe nói Lý Cẩu Tử qua tìm em, chị còn tưởng hai người đi chơi."

Ninh Thư lắc đầu nguầy nguậy: "Em không đi chơi với Lý Cẩu Tử, tại sao chị Phương lại nói thế.

Em đến đây học chị cách thắt nút, đầu làng cuối xóm đều biết Lý Cẩu Tử là người thế nào, sao em lại đi chơi với hắn ta.

Em tránh còn không kịp, sao lại dính dáng với Lý Cẩu Tử.

Sao chị Phương lại nói vậy?"

Bạch Y Xảo nhã nhặn: "Chị nói đại ấy mà."

"Các anh chị chặn ở đây làm gì?"

Ninh Thư chen vào phòng, ngạc nhiên khi thấy Lý Cẩu Tử bị trói: "Chị Phương ơi, sao trong nhà chị lại có đàn ông?"

"Đây là Lý Cẩu Tử mà?"

Bạch Y Xảo cười gượng: "Chắc hắn ta tự tiện vào phòng ngủ."

Ninh Thư khinh thường Lý Cẩu Tử: "Lúc nào anh Phương Dũng về chị phải bảo anh ấy chỉnh đốn cái tên Lý Cẩu Tử này.

Ai không biết còn tưởng chị giấu đàn ông trong nhà, bêu xấu thanh danh của chị."

Bạch Y Xảo loé mắt hơi khó chịu.

Thấy có mấy bà lắm mồm chỉ trỏ, ghé tai nhau bỏ nhỏ, Bạch Y Xảo thầm mắng Lý Cẩu Tử trong lòng.Nhất là khi nghe Ninh Thư gọi Phương Dũng là anh thân thiết, Bạch Y Xảo càng phải nhẫn nhịn cơn bực dọc.Bạch Y Xảo bình tĩnh giải thích: "Chắc chắn là Lý Cẩu Tử vào nhà chị ăn trộm sau đó ngả lưng ngủ."

Ninh Thư gật đầu: "Lý Cẩu Tử này là người xấu.

Em nói này chị Phương ơi, chị đừng tha cho hắn dễ dàng."

Bạch Y Xảo nói: "Chị nghe Nhị Muội."

Anh cả nói với Ninh Thư: "Chắc cha mẹ đang lo lắm, chúng ta về thôi."

Ninh Thư cười nói với Bạch Y Xảo: "Thế em về trước nhé chị Phương."

Ninh Thư xoay người, nụ cười biến mất.

Anh cả thấy Ninh Thư thay đổi biểu cảm liền hỏi: "Em khó chịu ở đâu sao?"

"Em không ạ."

Ninh Thư ngoảnh lại nhìn căn nhà của Phương gia một lát.

Bạch Y Xảo độc ác thật, biết rõ danh tiết vô cùng quan trọng với một cô gái nhưng lại hủy hoại Trần Nhị Muội bằng cách này.Trần Nhị Muội bị nhiều người chứng kiến chuyện nhục nhã với Lý Cẩu Tử, lại còn bị Lý Cẩu Tử trả treo nói rằng cô ấy lăng lơ quyến rũ mình.Trần Nhị Muội có cãi thế nào cũng không ai tin, những cái nhìn soi mói của người ngoài như con dao kề cổ cô ấy.Trần gia bẽ mặt vì Trần Nhị Muội.

Cô gái thất tiết làm bẩn mắt mọi người, đi đâu cũng bị người ta chỉ trỏ.Trần Nhị Muội sẽ bị nhốt vào lồng lợn hoặc thực hiện hình phạt giam cầm.Hình phạt giam cầm đáng sợ dành riêng cho phụ nữ có quan hệ nam nữ bất chính.

Khâu nơi đó, cắt đứt cảm giác của phụ nữ, đạt được hiệu quả của giam cầm.

Vô cùng khắc nghiệt với phụ nữ.Khi ấy, Lý Cẩu Tử tuyên bố sẽ cưới Trần Nhị Muội.

Tình huống này lấy Lý Cẩu Tử là sự lựa chọn tốt nhất.Trần Nhị Muội làm vợ cho Lý Cẩu Tử trong lặng lẽ.

Lý Cẩu Tử là một tên lưu manh thật sự.

Nói là lưu manh thật ra đã tâng bốc.

Hắn là một kẻ mặt trơ trán bóng, vô trách nhiệm, vô liêm sỉ.Lý Cẩu Tử hết ăn lại nằm, không bao giờ lo kiếm tiền cho gia đình.

Ruộng mọc cỏ cao vút không biết đi nhổ.

Nhà hết cái ăn thì sẽ đi trộm hoặc mặt dày sang nhà khác ăn chực.Tóm lại Lý Cẩu Tử là một tên cặn bã vô nhân tính không có thuốc chữa.Trần Nhị Muội lấy hắn việc gì trong nhà cũng đến tay.

Từ giặt quần áo đến công việc đồng áng, tất cả đè lên người Trần Nhị Muội.Nhà dôi được vài ba đồng bạc, Lý Cẩu Tử sẽ trộm tiền mang đi ăn chơi đàng điếm, lại còn đánh Trần Nhị Muội.

Luôn tự cho mình là ân nhân cứu mạng Trần Nhị Muội, nói rằng mình mà không cưới Trần Nhị Muội thì cô ấy đã bị nhốt vào lồng lợn.Trần Nhị Muội vô cùng vất vả, lại còn phải chịu đựng bị Lý Cẩu Tử đối xử như súc vật.

Đến tháng vẫn phải ra đồng làm ruộng, cắt cỏ cho lợn, vác bao cỏ nặng trịch về nhà.

Thậm chí còn khiến Trần Nhị Muội sinh non.Lý Cẩu Tử chưa từng phụ một tay.

Hắn mặc kệ sống chết của Trần Nhị Muội.

Có khi vừa về đến nhà đã đẩy Trần Nhị Muội lên giường, chưa từng quan tâm cảm giác của cô ấy.Trần Nhị Muội hơn ba mươi tuổi chết vì bị hành hạ.Ninh Thư thở dài, thảo nào Trần Nhị Muội sống ở thời đại đội chồng lên đầu lại muốn trả thù Lý Cẩu Tử.Trần Nhị Muội bị Lý Cẩu Tử chèn ép lăng nhục không cả dám nghĩ đến chuyện phản kháng.

Có muốn trả thù cũng nhờ Ninh Thư trả thù hộ.Đây là cuộc sống của con gái cổ đại.

Danh tiếng là gông xiềng nặng trĩu cổ.

Rõ ràng Trần Nhị Muội là người bị hại nhưng không ai quan tâm tổn thương mà cô ấy phải chịu, nhất quyết đòi nhốt Trần Nhị Muội vào lồng lợn.Trong khi đó Lý Cẩu Tử chỉ bị trừng phạt bình thường.Trần Nhị Muội bị hành hạ đến mức không còn biếttức.

Nếu là Ninh Thư, dù có chết, dù có đồng quy vô tận cũng phải xử đẹp Lý CẩuTử.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 865: Nông phụ sống lại - Nghi ngờ


Chuyển ngữ: Wanhoo
Sự nhún nhường của Trần Nhị Muội sẽ không khiến Lý Cẩu Tử đối xử tốt với cô ấy, sự nhẫn nhịn đó chỉ tạo cơ hội cho Lý Cẩu Tử hành hạ gấp đôi.

Suy cho cùng, đó là những điều chèn ép và gò bó phụ nữ cổ đại.Ninh Thư và Trần Lực trở về nhà.

Vào trong nhà, ông Trần giơ tẩu thuốc đập Ninh Thư.Không có chuyện Ninh Thư đứng im cho người ta đánh, cô nghiêng người né tránh."

Mày dám tránh?"

Ông Trần căng tơ máu mắt.Bà Lý khuyên can: "Thôi anh, Nhị Muội về rồi còn gì?"

Ông Trần ngồi lên giường đất, hít hơi khói dài, tức giận nói: "Người ta bảo mày chơi bời với Lý Cẩu Tử.

Mày lớn rồi, đừng làm chuyện để cha mày không biết vác mặt đi đâu."

Ninh Thư liếc xéo: "Sao con lại chơi bời với Lý Cẩu Tử được.

Rõ ràng Lý Cẩu Tử ở trong nhà của Phương Dũng, ngủ trong nhà Phương Dũng, có liên quan gì đến con đâu?"

"Vợ của Phương Dũng qua nhà nói với cha mẹ là mày đang thắt nút lại không biết chạy đi đâu."

Ông Trần gõ tẩu thuốc vào cái bàn nhỏ trên giường."

Con đi vệ sinh thôi mà sao Bạch Y Xảo lo lắng thế.

Ai mà biết chị ta nôn nóng cái gì."

Ninh Thư nói: "Con không sang nhà chị ta học thắt nút nữa."

Ông Trần nói: "Không sang thì không sang.

Thắt nút có kiếm được bao nhiêu đâu, ở nhà làm hết việc nhà được rồi."

Ninh Thư cười bảo: "Con cảm ơn cha."

Ông Trần nói: "Đi cho gà ăn đi."

Ninh Thư vén rèn cửa đi ra ngoài.

Vào vườn rau trước nhà hái các lá rau bị sâu, ố vàng, xắt nhỏ tung cho gà ăn.Trần Lực giúp Ninh Thư, hắn hỏi Ninh Thư: "Anh thấy em Bạch không phải người xấu xa."

Ninh Thư liếc Trần Lực: "Bạch Y Xảo xinh nhỉ?"

Trần Lực gật đầu thành thật: "Xinh, rất nhiều người nói Phương Dũng có phúc mới lấy được con gái tú tài, lại còn là dâu hiền vợ đẹp."

"Xì..."

Ninh Thư bật cười, đàn ông chỉ biết nhìn vào nhan sắc.

Lấy vợ phải xem bát tự, nạp thiếp mới xem xấu đẹp.Lấy vợ lấy đức không lấy sắc.

Bạch Y Xảo đã thành thân với Phương Dũng nhưng vẫn hại Trần Nhị Muội.Như Ninh Thư thấy, Bạch Y Xảo không thoát được dáng vẻ của thiếp.Kiếp trước Bạch Y Xảo ngủ chung giường với sai vặt bị bắt gian tại trận, chủ mẫu xét tội tư thông đánh gãy chân cô ta.Kiếp này Bạch Y Xảo sử dụng cách đó với Trần Nhị Muội.Ninh Thư nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi tại sao người như thế lại có cơ hội sống lại?Bạch Y Xảo là cái loại kỹ nữ hàng thật giá thật.

Mặc dù sống lại ăn ở thành thật với Phương Dũng nhưng cô ta ở kiếp trước nghĩ mọi cách để nhận được tình yêu của công tử nhà giàu, muốn công tử nhà giàu yêu thương cô ta trọn đời.Thậm chí còn muốn người ta bỏ vợ tái giá.Bạch Y Xảo sống lại như bật chế độ tự động.

Biết buôn bán kiếm tiền.

Biết thời loạn sắp đến , Phương Dũng sẽ tham gia khởi nghĩa nên tích cực trồng hoa màu, mua lương thực.Thường xuyên gửi lương thực và quần áo cho quân khởi nghĩa.

Làm cho biết bao anh lính hâm mộ Phương Dũng có vợ tốt.

Thủ lĩnh của quân khởi nghĩa cũng là hoàng đế tương lai rất có thiện cảm về cô ta.Kiếp này, Bạch Y Xảo thề phải ăn ở đàng hoàng với Phương Dũng, phải bù đắp cho Phương Dũng, không tơ tưởng người khác.Cuối cùng, Bạch Y Xảo trở thành người phụ nữ nổi tiếng như một lẽ dĩ nhiên.Ninh Thư: Ha ha ha...Nhiệm vụ của cô là trả thù Bạch Y Xảo và Lý Cẩu Tử.

Tất nhiên sẽ không cho Bạch Y Xảo sống trong hào quang.Sống lại cứ sống lại, cớ gì phải hành hạ người khác.Ninh Thư hỏi Trần lực: "Anh ơi, anh muốn cưới vợ thế nào?"

Trần Lực gãi đầu: "Thì phải tốt với anh, xinh nữa thì càng tốt."

Ninh Thư nhếch môi.Không có thực lực thì sắc đẹp là tai họa.

Đúng với cả đàn ông và đàn bà.Ninh Thư nói mấy câu hàm ý khiến Bạch Y Xảo rơi vào tình huống khó xử.

Vấn đề ở đây là Lý Cẩu Tử ở trong nhà cô ta.Trước đó, Bạch Y Xảo giải thích rằng Trần Nhị Muội và Lý Cẩu Tử hẹn gặp nhau trong nhà mình.

Trần Nhị Muội lấy cớ đi học thắt nút để gian díu với Lý Cẩu Tử.Nhưng hiện giờ Trần Nhị Muội và Lý Cẩu Tử không xảy ra chuyện gì còn cô bị đàm tiếu.Bạch Y Xảo không nhịn được mắng Lý Cẩu Tử là cái đồ ăn hại trong lòng.Phương Dũng xách hai con gà rừng về đến nhà, Bạch Y Xảo cân nhắc kể lại sự việc cho Phương Dũng nghe.Phương Dũng khoẻ như trâu, hùng hổ đánh đấm Lý Cẩu Tử một hồi, Lý Cẩu Tử hèn hạ ăn no đòn khóc thét.Bạch Y Xảo rất giận Lý Cẩu Tử nên không cản, để im cho Phương Dũng đánh.Phương Dũng biết chừng mực, dạy dỗ xong thì dừng, vứt Lý Cẩu Tử ra khỏi nhà mình, chỉ vào Lý Cẩu Tử nói lạnh lùng: "Còn dám đến nhà tao, tao đánh gãy chân mày."

Bạch Y Xảo nghe thấy đánh gãy chân lập tức lạnh toát sống lưng.

Kiếp trước cô bị đánh gãy chân, giờ này cô vẫn sợ cảm giác xương gãy dập nát đó.Kể từ khi sống lại, cô luôn cảm thấy đây là một giấc mơ.

Tỉnh giấc mình vẫn sẽ nằm rạp ra đất, trước mặt là cái bát mẻ cầu xin mọi người đi qua cho ít tiền, cho ít đồ ăn.Kiếp này không thể lại sống như vậy, cô phải sống đàng hoàng với Phương Dũng.Phương Dũng là thợ săn, săn thú trên núi quanh năm.

Người toả ra khí thế giết chóc, gương mặt lạnh lùng rất có uy nghiêm khiến Lý Cẩu Tử chuyên bắt nạt kẻ yếu sợ suýt đái ra quần, không dám ho he câu nào.Bạch Y Xảo nói với Phương Dũng: "Lý Cẩu Tử nói hắn có hẹn với Trần Nhị Muội, vào phòng ngủ tìm Trần Nhị Muội."

Phương Dũng chau đôi lông mày rậm, nghi ngờ hỏi: "Tại sao Trần Nhị Muội lại hẹn Lý Cẩu Tử ở nhà chúng ta?"

Phương Dũng đấu trí đấu dũng với thú hoang trên núi, không thông minh thì sao lại bật lên trong quân đội, cuối cùng thăng chức huy hoàng.Bạch Y Xảo mím môi, nói đại: "Em cũng không biết, chắc là ông Trần quản lý nghiêm nên phải dùng cách đó."

Phương Dũng dặn Bạch Y Xảo: "Đừng tin lời cái loại như Lý Cẩu Tử.

Cô nương nào trong làng chẳng đi đường vòng khi gặp hắn.

Trần Nhị Muội không ngu đến mức dính dáng với cái loại đó."

Bạch Y Xảo không vui khi nghe Phương Dũng nói.

Cứ cảm thấy Phương Dũng và Trần Nhị Muội vẫn có liên hệ với nhau.Ai bảo kiếp trước họ là vợ chồng lại còn sinh con dưỡng cái.Bất ngờ trong lòng nhưng ngoài mặt Bạch Y Xảo vẫn mỉm cười: "Nói như thể anh hiểu Trần Nhị Muội lắm ấy?"

Phương Dũng cười bảo: "Anh không hiểu.

Nhìn là biết Lý Cẩu Tử không phải người nên phó thác cả đời con gái.

Nếu Trần Nhị Muội biết nghĩ cho mình sẽ không qua lại với Lý Cẩu Tử."

Phương Dũng véo cái má trắng nõn của Bạch Y Xảo: "Sao anh thấy em đang ghen nhỉ.

Em là vợ anh, Trần Nhị Muội không có gì với anh hết, anh chỉ đang suy xét sự việc thôi."

Bạch Y Xảo đẩy tay của Phương Dũng, giả vờ giận:"Anh mới ghen, em không ghen."
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 866: Nông phụ sống lại - Vu khống


Chuyển ngữ: Wanhoo
Cười đùa vui vẻ đã gạt chuyện sang một bên, Phương Dũng không truy cứu tại sao Lý Cẩu Tử vào nhà nữa.Lý Cẩu Tử không trộm chó nhà trái thì cũng trộm gà nhà phải, lẻn vào nhà ăn cắp là chuyện thường.Bạch Y Xảo thở phào nhẹ nhõm, hỏi ghen: "Anh thích người như Trần Nhị Muội phải không?"

Trần Nhị Muội như cái gai trong lòng Bạch Y Xảo.

Cô không thể quên cảnh Trần Nhị Muội mặc áo gấm vứt tiền vào bát của mình ở kiếp trước.Nếu phụ thân không chết, cô cũng không đến mức đi ăn xin.

Kiếp trước cậy là con gái tú tài để mắt lên đầu, không giữ quan hệ tốt với họ hàng.

Thành ra khi sa sút không có ai giúp đỡ.Kiếp này Bạch Y Xảo thay đổi rất nhiều nhưng vẫn mắc nghẹn Trần Nhị Muội ở cổ họng.Cho nên Bạch Y Xảo hơi nhạy cảm, nhất là khi nghe tên Trần Nhị Muội từ miệng của Phương Dũng.Bạch Y Xảo sẽ không cãi vả.

Cô hiểu đàn ông rất ghét phụ nữ càm ràm, cô chỉ tỏ vẻ hơi ghen đáng yêu để hỏi Phương Dũng.Bạch Y Xảo rất đáng yêu, vừa xinh xắn lại dễ thương, da dẻ trắng nõn khác xa gái nhà quê.

Lại còn có dáng vẻ nhõng nhẽo mê mệt Phương Dũng.Phương Dũng nói: "Có được vợ như Y Xảo là anh không nghĩ đến cô khác."

Phương Dũng lo cho Bạch Y Xảo từ cái tóc, cố gắng làm xong hết việc trong việc ngoài để Bạch Y Xảo không cần làm nhiều việc.

Có cô vợ đáng yêu thế này hắn không nỡ làm cô mệt.Vậy nhưng Bạch Y Xảo vẫn phụ giúp.

Cô xác định làm một cặp vợ chồng yêu thương nhau nên cần giúp đỡ, hỗ trợ Phương Dũng thăng quan tiến chức.Phục vụ mẹ chồng mắt kém hết mực.

Có bị tủi thân hay bị mẹ chồng nói khó nghe đều sẽ nhẫn nhịn.

Bởi tương lai Phương Dũng sẽ tốt với cô ta gấp bội.Bạch Y Xảo là cô gái rất thông minh, kiếp này có kinh nghiệm chiến đấu trong hậu trạch phức tạp ở kiếp trước.Ninh Thư làm rất nhiều việc nhà vặt vãnh, nấu cơm với bà Lý.

Ông Trần và Trần Lực không xuống bếp, cơm nước đến tay phụ nữ trong nhà.Ninh Thư đang nghĩ cách xử lý Lý Cẩu Tử.

Lý Cẩu Tử lại lảng vảng quanh nhà cô, thấy Ninh Thư liền tiếp cận nói ẩn ý."

Sao em lại bỏ anh ở nhà Phương Dũng, chúng ta đã hẹn rồi mà..."

"Em đi làm anh bị Phương Dũng đánh một trận."

Lý Cẩu Tử còn làm nũng với Ninh Thư: "Người anh đau quá."

Ninh Thư nghoảnh khuôn mặt lạnh lùng nhìn Lý Cẩu Tử.

Lý Cẩu Tử xấu bẩn mắt, răng còn mắc rau.Trông hệt như cóc ghẻ.Chưa bàn tướng mạo, chỉ riêng cái tính vô liêm sỉ của Lý Cẩu Tử đã khiến Trần Nhị Muội muốn tự sát lúc đầu.Tuy Trần Nhị Muội không đến mức quá xinh đẹp nhưng có ngũ quan thanh tú, thân hình vừa phải, có thể gọi là ưa nhìn.Thấy Ninh Thư phớt lờ mình, Lý Cẩu Tử hơi bực bội.

Lý Cẩu Tử cảm thấy mình không còn trẻ, cần cưới vợ.Trần Nhị Muội rất ổn, Lý Cẩu Tử biết Trần gia coi thường mình nên đứng ngoài hàng rào tre gọi Ninh Thư: "Nhị Muội, em quên chúng ta từng chung phòng rồi sao?"

"Chúng ta đang hẹn hò mà."

Ninh Thư lạnh mặt, Lý Cẩu Tử đúng là luôn muốn hất phân vào người cô, muốn danh dự của cô thối không ngửi nổi.Bà Lý ở trong sân nghe Lý Cẩu Tử hò hét bẩn thỉu thì tức xanh mặt.Bà Lý, mẹ của Trần Nhị Muội cầm chổi vụt Lý Cẩu Tử: "Lý Cẩu Tử, mày dám đến nhà bà vu khống Nhị Muội, bà không tha cho mày."

Lý Cẩu Tử vừa tránh chổi của bà Lý, vừa mặt dày hô to: "Cháu và Nhị Muội thích nhau.

Thím Lý, chúng ta cùng họ Lý, chúng ta là người một nhà."

Hành động của Lý Cẩu Tử thu hút rất nhiều người đến xem, bà Lý tức rùng mình: "Bà phải xé rách cái miệng mày."

Ninh Thư được phen mở mang tầm mắt, quả thật có người trơ tráo đến mức này.Sợ là Lý Cẩu Tử làm ồn bởi có người vạch mưu cho hắn.Ninh Thư vuốt lưng cho bà Lý, nhìn Lý Cẩu Tử: "Lý Cẩu Tử."

"Ơi."

Lý Cẩu Tử trả lời vui vẻ.Ninh Thư nói: "Rõ ràng tự anh lẻn vào nhà chị Phương, tôi không hề hẹn anh trong phòng.

Hôm ấy có biết bao cô gái và bác gái trong nhà, anh nhìn trộm họ đúng không?"

"Sao anh vào được căn phòng đó?"

Ninh Thư đanh mặt: "Cửa thì khoá, anh vào kiểu gì?"

"Rõ ràng chúng ta đã hẹn trước."

Lý Cẩu Tử lo lắng: "Chúng ta còn ấy ây rồi mà?"

Lý Cẩu Tử nói xong, Ninh Thư cảm nhận được nhiều con mắt săm soi mình.Ninh Thư mím môi, siết nắm đấm lại thả lỏng, Ninh Thư rất muốn giết Lý Cẩu Tử.Ninh Thư bình tĩnh nói: "Ấy ấy ở trong nhà chị Phương à?

Anh coi nhà chị Phương là chốn ăn chơi?

Anh nói xem tại sao chúng ta phải hẹn ở trong nhà chị Phương?"

"Lý Cẩu Tử, nếu anh không hai mặt một lời rõ ràng, nhà chúng tôi sẽ mời lý trưởng đến xử lý."

Ninh Thư nói: "Sao chị Phương lại cho anh vào nhà chị ấy, chúng tôi cũng phải trả lại sự trong sạch cho chị Phương nữa."

Lý Cẩu Tử nói ngay: "Chúng ta hẹn nhau, vợ Phương Dũng không biết."

"Thằng chó này, đừng có mà vu khống con gái bà."

Bà Lý quật chổi vào người Lý Cẩu Tử: "Ai lại không biết mày thối tha thế nào, con gái bà mà qua lại với mày?"

Lý Cẩu Tử bực dọc: "Kìa thím, thím nói thế cháu bực đấy."

"Bà kệ mày bực..."

Bà Lý đập vào mặt Lý Cẩu Tử, Lý Cẩu Tử bị đánh gào la.Ninh Thư nhìn Lý Cẩu Tử, xem chừng quyết tâm vu khống cô.

Muốn phá tin đồn thì phải tạo ra tin đồn khác.Ninh Thư nheo mắt nhìn Phương Dũng và Bạch Y Xảo đi về phía này.Bạch Y Xảo mặc váy xếp nếp, bên trên mặc áo màu sáng, khoác thêm áo đay thêu hình cầu kỳ.

Tôn lên dáng vẻ yêu kiều, vừa có nét phụ nữ lại cũng có cảm giác thanh thuần của con gái.Khác hẳn các chị em dân quê bẩn thỉu, gần sánh ngang với vợ nhà giàu.Quần áo của Bạch Y Xảo không may từ vải sịn nhưng cô ta biết phối trang sức và đồ thêu giúp quần áo đẹp hơn.Rất nhiều đàn ông liếc nhìn Bạch Y Xảo.Phương Dũng trợn mắt nhìn Lý Cẩu Tử, gằn giọng nói: "Mày lại gây sự?"

Lý Cẩu Tử co rụt khi thấy Phương Dũng, cảm giác chỗ bị Phương Dũng đánh lại đau, lắp bắp nói: "Tao không gây sự, tao đến tìm Trần Nhị Muội."

Phương Dũng lạnh lùng: "Mày là cái thá gì, đừng có tìm người ta nữa.

Mày còn gây sự thì đừng trách tao."

Bạch Y Xảo khẽ chau mày.

Phương Dũng nói vậy làsao, tại sao, tại sao phải lo cho Trần Nhị Muội?
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 867: Nông phụ sống lại - Trở mặt


Chuyển ngữ: Wanhoo
Phương Dũng lo chuyện bao đồng, Bạch Y Xảo sầm mặt rất khó chịu.

Cứ thấy Phương Dũng và Trần Nhị Muội có gì đó.Lẽ nào hai người này vẫn còn vương vấn tơ lòng ở kiếp này?Bạch Y Xảo rất muốn giậm chân.Lý Cẩu Tử miệng hùm gan sứa, run giọng nói: "Tao...

Tao cảnh cáo mày đừng xía vào chuyện của người khác.

Đây là chuyện giữa tao và Trần Nhị Muội."

Bạch Y Xảo lên tiếng: "Lý Cẩu Tử, kể cả anh và Nhị Muội có ưng nhau, anh cũng không nên làm ồn, làm hỏng danh dự của Nhị Muội thế này.

Anh nên tìm bà mai sang nhà chú Trần cầu hôn."

Ninh Thư trợn mắt, châm chọc Bạch Y Xảo: "Bạch Y Xảo, chị bị điên à?

Ai ưng Lý Cẩu Tử?

Tôi thấy là chị và Lý Cẩu Tử tư thông mới đúng."

"Cô nói bậy gì thế Trần Nhị Muội."

Bạch Y Xảo tức dựng lông mày quắc mắt nhìn Trần Nhị Muội."

Tôi nói chị thích làm mai sao không đi làm tú bà lầu xanh.

Ai hẹn hò với Lý Cẩu Tử?

Rõ ràng Lý Cẩu Tử đến nhà chị, ở trong phòng nhà chị.

Chẳng hay Lý Cẩu Tử cho chị bao nhiêu để chị biến nhà mình thành chuồng chim?"

"Lừa các cô nương mới lớn, các chị có chồng trẻ trung đến nhà chị học thắt nút, thực chất đến để hại người ta.

Tôi không hẹn hò với Lý Cẩu Tử mà là chị hẹn Lý Cẩu Tử, cho Lý Cẩu Tử làm nhục gái trong thôn, kiếm tiền trái đạo đức."

Ninh Thư tuôn một tràng liến thoắng làm Bạch Y Xảo giận tím mặt, bị mọi người xung quanh nhìn.Một số cô gái từng đến nhà mình tỏ ra ái ngại, lặng lẽ tránh xa cô một chút.Trần Nhị Muội cắn nhặng như chó dại, Bạch Y Xảo tức nổ phổi.Bạch Y Xảo lạnh mặt: "Trần Nhị Muội, cô còn nói bậy về tôi, tôi sẽ không khách sáo với cô."

Ninh Thư chẳng lo: "Chưa biết ai nói bậy đâu.

Chị bảo tôi và Lý Cẩu Tử ưng nhau, chị không nói hươu nói vượn chắc, chị đang toan tính điều gì?"

"Chưa thấy tú bà nào mặt dày như chị.

Kỹ nữ còn phải hỏi ý người ta, vậy mà chị lòng dạ đen tối nhẫn tâm hại gái trong thôn."

Định hắt phân vào bà à, bà cắn chết mày.Bạch Y Xảo nói lạnh lùng: "Trần Nhị Muội, nói chuyện chú ý vào, đừng có hơi chút lại tú với cả bà.

Bao nhiêu cô gái đến nhà tôi không bị làm sao, sao Lý Cẩu Tử lại vu oan cho cô?"

Ninh Thư nhún vai: "Ai mà biết, biết đâu chị và Lý Cẩu Tử bắt tay với nhau thì sao.

Nên nhớ, Lý Cẩu Tử ngủ trong nhà chị, không phải ngủ trong nhà tôi."

"Bạch Y Xảo, hay là chị và Lý Cẩu Tử ưng nhau nên lôi tôi vào chịu tội thay."

Ninh Thư nói thẳng: "Lý Cẩu Tử xấu thế này, răng vàng khè mắc thức ăn chắc từ tối hôm qua, đi đến đâu thở ra cái miệng thối đến đó thì ai lại ưng người thế này.

Gu của chị đặc biệt đó Bạch Y Xảo."

Bạch Y Xảo tức run người, giật gân xanh thái dương, ghét Ninh Thư ra mặt."

Trần Nhị Muội, bêu rếu không thể giải quyết tận gốc vấn đề."

Phương Dũng chặn trước Bạch Y Xảo: "Đừng đôi co chuyện này nữa."

"Tôi không muốn đôi co mà là có người ngấm ngầm hại người."

Ninh Thư lạnh lùng: "Chỉ cần Lý Cẩu Tử đến phá nhà tôi, tôi sẽ cảm thấy là Bạch Y Xảo giật dây."

Nhào vô, cắn nhau đi!"

Cô..."

"Thôi, đừng cãi nhau nữa."

Phương Dũng nói với Bạch Y Xảo.Bạch Y Xảo sửng sốt, không dám tin vào mắt mình.

Cô yêu thương Phương Dũng, bù đắp cho Phương Dũng, việc gì cũng nghĩ cho Phương Dũng đầu tiên nhưng lại bị Phương Dũng đối xử thế này.Phương Dũng chau mày, nghiêm giọng nói với Lý Cẩu Tử: "Nếu mày còn phá ở đây tao sẽ không tha cho mày."

"Đừng tưởng tao nói đùa.

Nếu mày làm Y Xảo bị thị phi, tao sẽ không để yên cho mày."

Phương Dũng nói xong kéo Bạch Y Xảo trở vể."

Ai sợ mày."

Phương Dũng vừa đi, Lý Cẩu Tử cứng lại quay sang nói với Ninh Thư: "Anh với em..."

Ninh Thư cầm chổi đập Lý Cẩu Tử: "Anh nói thêm câu nữa là tôi đánh què anh."

Ông Trần và Trần Lực đi làm về thấy nhiều người bu quanh cổng, vội vàng chạy về thì thấy Ninh Thư vác chổi đuổi đánh Lý Cẩu Tử.

Trần Lực lập tức vác cuốc phang Lý Cẩu Tử.

Lý Cẩu Tử sợ hết hồn chạy biến.Mọi người bu quanh cổng tản dần, ông Trần sầm mặt nhìn Ninh Thư: "Mày nhìn lại mày đi, cha mày có cần ra đường nữa không."

Ninh Thư nói: "Con sẽ xử lý êm đẹp chuyện này."

"Xử lý, mày xử lý thế nào.

Mày bị tiếng xấu, mày lấy chồng kiểu gì."

Ông Trần phiền não: "Mày làm việc không biết ý tứ, Lý Cẩu Tử không tìm ai lại tìm mày, tìm nhà ta."

Ninh Thư hờ hững: "Thế con không lấy chồng."

"Lấy chồng hay không mày quyết được à?"

Ông Trần gõ tẩu thuốc lên mặt bàn: "Mày định nhìn cha mày ngần này tuổi vẫn phải vào nha môn?"

"Mười bảy tuổi mà mày không lấy chồng, cha mày sẽ phải ngồi tù."

Ninh Thư thở dài, quên mất con gái cổ đại mười bảy mà chưa lấy chồng thì cha mẹ có tội!

Con trai hai mươi không lấy vợ thì mẹ có tội.

Đây là quy định ở xã hội phong kiến trọng nam kinh nữ.Đẻ môt đứa con gái là lỗ vốn, phải gả con gái thì cha mẹ mới hết tội.

Đây là lý do mà cổ đại trọng nam khinh nữ nghiêm trọng.Đậu má, hủy diệt xừ cái thế giới này đi.Ông Trần càng nói càng tức định đánh Ninh Thư, Ninh Thư né tránh."

Cha đừng đánh em, là Lý Cẩu Tử bám em mà."

Trần Lực bảo vệ Ninh Thư: "Cha có đánh chết em cũng vậy."

"Đúng là hàng lỗ không ngơi lo."

Ông Trần không đánh Ninh Thư mà lẩm bẩm não nề.Ăn tối xong Ninh Thư bưng bát đũa đi rửa.

Xong việc cô về phòng, khoanh chân trên giường tu luyện Tuyệt Thế Võ Công.Cổ đại ít ô nhiễm, nhiều linh khí, vài ba ngày Ninh Thư đã luyện được khá nhiều kình khí.Sáng nay Lý Cẩu Tử đến phá, Ninh Thư định xử đẹp Lý Cẩu Tử.

Bạch Y Xảo nghĩ đủ cách làm cô dính líu với Lý Cẩu Tử vậy thì cô gậy ông đập lưng ông.Kể cả Bạch Y Xảo có đề phòng Trần Nhị Muội, tại sao cô ta phải sắp xếp cho Trần Nhị Muội và Lý Cẩu Tử xảy ra chuyện đó.Cô ta thật sự muốn bức tử Trần Nhị Muội.Kiếp trước tự cô ta từ hôn, Trần Nhị Muội đâu cólỗi với cô ta mà kiếp này cô ta phải đối xử với Trần Nhị Muội như thế.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 868: Nông phụ sống lại - Kế hoạch


Chuyển ngữ: Wanhoo
Bạch Y Xảo giúp một kẻ đồi bại như Lý Cẩu Tử làm nhục Trần Nhị Muội.Chiêu trò hèn hạ độc ác nhưng rất hữu hiệu.

Cô gái mất danh dự chỉ có nước chết hoặc lấy người cưỡng bức mình.Kiểu như phải chà đạp Trần Nhị Muội trong bùn lầy mới yên tâm.

Trần Nhị Muội phải rất thê thảm mới không có bất cứ dính dáng gì với Phương Dũng.Ninh Thư ghét Bạch Y Xảo.

Bạch Y Xảo lại càng hận Ninh Thư thành ra bực Phương Dũng, tại sao Phương Dũng phải giúp Trần Nhị Muội.Cô đang là vợ của Phương Dũng, không phải Trần Nhị Muội.Bạch Y Xảo nằm trên giường quay lưng lại, trách móc tức giận Phương Dũng.Phương Dũng thở dài đặt tay lên eo Bạch Y Xảo, nói: "Em đừng giận.

Trần Nhị Muội không liên quan gì đến chúng ta, sao em không thích Trần Nhị Muội."

"Thế thì sao anh giúp cô ta?"

Bạch Y Xảo quay người lại khó chịu: "Trần Nhị Muội nói em là tú bà đấy."

Phương Dũng nói: "Anh giúp cũng vì em.

Trần Nhị Muội chưa lấy chồng lại bị Lý Cẩu Tử làm phiền, cô ta vu khống chúng ta để giữ danh tiết.

Dù sao thì sự thật là Lý Cẩu Tử ở trong nhà chúng ta, chuyện đó làm xấu mặt em.

Em còn nói cô ta và Lý Cẩu Tử có ý với nhau sẽ đẩy Trần Nhị Muội vào thế xấu.

Anh sợ cô ta chó cùng rứt giậu làm em bị thương."

"Cô ta nhất định sẽ kéo em xuống vì danh dự của mình."

Phương Dũng nói: "Anh không muốn em buồn lòng vì những lời đồn nhảm."

"Ngoan, đừng giận."

Phương Dũng vuốt tóc Bạch Y Xảo: "Nếu Trần Nhị Muội còn quá đáng một lần nữa, anh sẽ không để yên cho cô ta bắt nạt em."

Bạch Y Xảo bĩu môi: "Em ghét Trần Nhị Muội, anh không được nói chuyện với Trần Nhị Muội nữa."

"Ừ ừ, nhỏ ghen."

Phương Dũng chiều chuộng.Phương Dũng hôn trán Bạch Y Xảo.Bạch Y Xảo chau mày, Trần Nhị Muội luôn là cái gai trong lòng cô.

Bởi vì kiếp trước Trần Nhị Muội là vợ của Phương Dũng, được hưởng vinh hoa phú quý nhờ Phương Dũng.Vậy nhưng Trần Nhị Muội không phải kẻ ngu dốt, Lý Cẩu Tử thì vô dụng, cho không gái cũng không ăn nổi.Kiếp này sống lại, Bạch Y Xảo muốn nối tiếp duyên cũ với Phương Dũng, hy vọng sống đến đầu bạc răng long với hắn.

Họ đính hôn từ nhỏ, lớn lên thành vợ chồng là chuyện danh chính ngôn thuận.Kiếp này cô phải trói gô người đàn ông này, không muốn trở thành tiểu thiếp bị người ta vứt như vứt rác giống kiếp trước.Ninh Thư luyện đến nửa đêm mới dừng, đứng dậy mặc quần áo, đi giày, mở cửa khẽ khàng qua nhà Lý Cẩu Tử.Trên trời có vầng trăng sáng nhưng vẫn rất tối.

Thỉnh thoảng có vài tiếng chó sủa và tiếng ếch kêu ngoài đồng.Ninh Thư đi trên bờ ruộng, sương dày, Ninh Thư đến nhà Lý Cẩu Tử ướt cả giày và chân váy.Nhà của Lý Cẩu Tử chỉ là căn nhà tranh đơn sơ, trong nhà không có mấy đồ đạc, bàn ghế cũng gãy nọ sứt kia.Ninh Thư bước qua cửa vào nhà, nhà bị thủng, ngẩng lên nhìn thấy trời.Trần Nhị Muội lấy Lý Cẩu Tử vào ở căn nhà thế này, không cả được dán một chữ hỷ.Nhà cửa im ắng, Ninh Thư vào phòng ngủ, không có ai hết.

Trong dự liệu của Ninh Thư, chắc là Lý Cẩu Tử lại ngủ lang ở chốn ăn chơi nào đó.Lý Cẩu Tử độc thân chỉ cần lo ấm cái bụng của mình, dù đã thành thân với Trần Nhị Muội cũng thường xuyên đi đêm không về.

Ăn uống no say bên ngoài sau đó kiếm đại chỗ ngủ hoặc gọi một kỹ nữ.Hết tiền thì trèo tường lục lọi tiền.Tóm lại là một thằng đốn mạt!Ninh Thư không tìm được người trở về nhà tu luyện tiếp.Chẳng mấy nữa sẽ có phong trào khởi nghĩa quy mô lớn.Không tài cán sao sống nổi, sao bảo vệ được gia đình.Ninh Thư cần xử lý xong Bạch Y Xảo trước khi Phương Dũng nhập ngũ.Bằng vào tài bắn cung của Phương Dũng, chắc chắn sẽ bộc lộ tài năng trong quân đội.Nhiệm vụ này không liên quan đến Phương Dũng, Ninh Thư sẽ không nhiều chuyện gây sự với Phương Dũng, cô cần xử lý Bạch Y Xảo trong âm thầm.Nếu Phương Dũng trả thù hộ Bạch Y Xảo, Ninh Thư mới phản công.Ninh Thư tu luyện cả đêm, mới tảng sáng hôm sau đã bị bà Lý gọi dậy giặt quần áo, thổi cơm, cho lợn gà ăn, quét dọn nhà cửa.Ông Trần và Trần Lực đi làm đồng, mặt trời mọc mới về ăn sáng.Cuộc sống bán mặt cho đất bán lưng cho trời vô cùng cực khổ.Lương thực trồng được bị đánh thuế cao, số lượng giữ lại chẳng còn mấy.

Cả nhà vẫn phải ăn uống cần kiệm."

Thời tiết năm nay thật là."

Ông Trần ngồi trên giường đất ăn mì chay, bánh ngô mà buồn rười rượi: "Tầm này vẫn chưa có mưa, không mưa nữa thì chết dở."

Ông Trần buồn bã: "Không có lương thực biết nộp thuế thế nào?"

Triều đình thối nát, ác bá hoành hành, không nộp thuế thì lính thu thuế hung tợn của quan phủ sẽ không bỏ qua.

Có khi bị đánh chết, không chết cũng sống dở chết dở.Tóm lại là cuộc sống vô cùng khó khăn.Vậy nên nông dân đã khởi nghĩa quy mô lớn khi đến vụ mùa.Lương thực liên quan đến sống chết của nhân dân nhưng triều đình bỏ mặc.

Các tầng lớp bóc lột từ trên xuống dưới đè nặng lên vai bá tánh.

Vì cái bụng no, bá tánh khởi nghĩa là chuyện thường.Trần Lực nói: "Cha có cần con đi làm thuê ở thị trấn không?"

Ninh Thư nhìn Trần Lực, làm thuê ở thị trấn rất vất vả mà không được trả mấy đồng.Ninh Thư cắn bánh ngô, nói: "Nhà mình còn bao nhiêu tiền mang đi mua ít lương thực đi cha.

Trời kiểu này không mưa đâu, càng về sau gạo khoai càng đắt."

Ông Trần liếc Ninh Thư: "Đợi mấy hôm nữa xem sao, biết đâu lại mưa."

Trông chờ may mắn chỉ tổn thất nhiều.Ninh Thư biết mình là con gái không có tiếng nói trong nhà, cô sẽ không nằng nặc bắt ông Trần lấy tiền tiết kiệm của nhà đi tích trữ lương thực.Ăn cơm xong, Ninh Thư tự giác thu dọn rửa bát.

Rửa xong cô nói với ông Trần và bà Lý: "Cha ơi, con muốn xuống thị trấn một chuyến ạ."

Ông Trần nhìn Ninh Thư, gõ tẩu thuốc nói: "Dạo này mày ở yên trong nhà cho cha.

Chạy nhảy linh tinh mới bị Lý Cẩu Tử đeo bám.

Thị trấn mấy nay rất loạn, nghe nói có nhiều cô gái mất tích."

"Không được đi thị trấn."

Ông Trần nói.Sống ở cổ đại khổ quá mà.

Làng này còn xa thị trấn, đi đi về về mất cả ngày.Ninh Thư không được cha mẹ cho phép không dám lén đi.

Tự nhiên biến mất ảnh hưởng rất nhiều đến thân con gái.Ninh Thư đành phải từ bỏ chuyện đó.Định đi thị trấn mua ít dược liệu làm mặt nạ Ngọc Diện Tán dưỡng da, bán kiếm ít tiền mua lương thực.Giờ không được đi chẳng lẽ phải lên núi hái?Hái xong còn phải phân loại dược liệu xem câynào ép cây nào phơi, phiền phức chết được.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 869: Nông phụ sống lại - Chia phần


Chuyển ngữ: Wanhoo
Thấy em gái tiu nghỉu, Trần Lực nói với cha: "Hay là con đưa em đi cho."

"Không được đi, cha bảo không được là không được."

Ông Trần bực dọc, rất phiền lòng vì vụ mùa năm nay và miếng cơm cho cả gia đình.Trần Lực đành nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt bất lực, Ninh Thư cười không nói gì.Ninh Thư xách sọt tre ra khỏi nhà đi cắt cỏ cho lợn, thực tế định lên núi xem có thảo dược nào không.Không được đi mua thì phải tự lên núi tìm."

Anh đi chung với em."

Trần Lực xách sọt hộ Ninh Thư.Ninh Thư hỏi: "Anh không ra đồng à?"

Trần Lực trả lời: "Làm xong cả rồi."

Ninh Thư gật đầu để Trần Lực đeo sọt còn mình cầm lưỡi liềm.

Cỏ bờ ruộng trọc lóc do hạn hán, suối nước nhỏ cũng đục ngầu đầy bùn.

Hán hạn rất nghiêm trọng.Ngang qua nhà Phương Dũng, Ninh Thư nghe có tiếng nói trong sân hình như là giọng của Bạch Y Xảo và mẹ của Phương Dũng.Nghe như đang cãi nhau.Ninh Thư dừng lại nghe tiếng bên trong."

Từ giờ không được gọi đàn bà con gái sang nhà nữa.

Cô có biết người ta nói tôi thế nào không?

Họ nói nhà chúng ta là chuồng chim đó."

Đây là giọng của mẹ Phương Dũng.Mẹ Phương Dũng goá chồng từ khi còn trẻ, nuôi Phương Dũng khôn lớn nhờ nghề giặt giũ, may vá, sửa chữa quần áo nên bị hỏng mắt.

Ánh sáng mạnh một chút cũng chảy nước mắt không ngừng.Bạch Y Xảo nói: "Mẹ à, chuyện đó do Trần Nhị Muội nói linh tinh vu khống nhà chúng ta.

Mình làm chuyện bậy bạ lại kéo nhà chúng ta vào."

"Tôi không cần biết ai đúng ai sai.

Một lũ các cô ở nhà, Lý Cẩu Tử vào nhà chúng ta kiểu gì?"

"Ai mà biết Lý Cẩu Tử vào nhà kiểu gì."

Bạch Y Xảo nói."

Tôi ở goá từ trẻ, lâu nay luôn giữ mình trong sạch.

Nhà họ Phương nghèo nhưng không được bôi nhọ danh dự.

Cô mới về đây chưa được bao lâu đã gây ra chuyện, tiếng thơm khó giữ, bôi nhọ rất dễ dàng."

Bạch Y Xảo bĩu môi, mất kiên nhẫn chau mày nhìn mẹ Phương Dũng rớt nước mắt trước mặt, ngoài miệng vẫn ngoan ngoãn: "Con biết rồi ạ."

Ninh Thư đứng ngoài nghe cuộc hội thoại, cô thấy mẹ của Phương Dũng là người can trường mới nuôi dạy nên một Phương Dũng sống có nguyên tắc, xử sự khéo léo, có cơ hội lập tức lột xác phi thăng, đón bão hoá rồng.Ninh Thư cầm liềm di tiếp, Trần Lực đi theo em gái, đi xa mới nói: "Cớ sao vợ Phương Dũng phải nói em như thế, anh phải nói lý lẽ với cô ta."

"Nói lý lẽ có được gì đâu, nhắc lại chuyện đó chẳng tốt cho ai."

Ninh Thư nhìn sang Trần Lực: "Lên núi xem có gì ăn không đi, hái ít quả dại ăn."

Cáu giận để miệng nhanh hơn não dễ bị nắm đằng thóp.

Chuyện này cứ để lặng đi, có trả thù cũng phải cho mình đứng ở thế bất bại.Trần Lực không có ý kiến, trời nóng quá cứ lau mồ hôi suốt.

Thấy Ninh Thư đi thảnh thơi bèn hỏi: "Em không mệt à?"

"Em có."

Ninh Thư cầm cái que lùa bụi cỏ xem có thảo dược nào không, chạy khắp núi dò tìm theo tập tính sống của thảo dược.Trần Lực đi cùng thở hổn hển, hỏi: "Em tìm cỏ gì thế?"

"Một vài thảo dược bình thường."

"Em mà biết cả thảo dược.

Về thôi, đừng chơi nữa, về muộn cha lại mắng em.

Dạo này em đừng làm cha giận, cha đang khó chịu lắm vì chuyện Lý Cẩu Tử và cả trời khô hạn đấy."

Trần Lực khuyên.Ninh Thư nhìn hai vị thuốc còn thiếu trong sọt, nói: "Tìm thêm lát nữa, trưa thì về."

"Tuyệt vời."

Ninh Thư hớn hở, không ngờ tìm được nhân sâm.Ninh Thư vừa nói xong thì một cái chân giẫm lên nhân sâm.

Ninh Thư ngẩng đầu, là Phương Dũng xách hai con thỏ và một con gà rừng.Ninh Thư: ...Cứ tưởng may mắn gặp nhân sâm, hoá ra được thơm lây vận khí ngút ngàn của nam chính.Phương Dũng không ngờ gặp Trần Nhị Muội ở đây.

Thấy Trần Nhị Muội nhìn mình, hắn hỏi Trần Lực: "Sao hai anh em lên núi?"

Trần Lực lau mồ hôi: "Tôi đi cùng Nhị Muội."

Ninh Thư hỏi Phương Dũng: "Có thể nhấc chân lên không?"

Phương Dũng lùi một bước, Ninh Thư đau lòng cho lá cây nhân sâm bị giẫm.

Lá cũng có ích lắm nhé.Ninh Thư nằm bò ra đất, cầm liềm cào nhẹ từng lớp đất mỏng, sợ làm gãy rễ nhân sâm.Nhân sâm còn nguyên bộ rễ có giá trị hơn.Phương Dũng nheo mắt: "Đây là nhân sâm?"

"Nhân sâm thật hả em?"

Trần Lực vui mừng như nhặt được vàng.Trần Lực không biết nhân sâm trông như thế nào nhưng vẫn biết cái tiếng của nhân sâm.

Bởi vì nhân sâm rất đắt, rất rất đắt.Ninh Thư kệ hai người họ, không ngồi thì quỳ hoặc nằm, cẩn thận từng chút một, người ngợm ướt sũng mồ hôi.Trần Lực thấy Ninh Thư cố gắng thế thì phe phẩy áo quạt gió cho Ninh Thư.

Phương Dũng đứng đợi bên cạnh.Vất vả khoảng một canh giờ Ninh Thư mới đào được nhân sâm.

Rễ nhân sâm to bằng ngón cái của Ninh Thư mà bộ rễ còn nguyên vẹn, không xước sát.Ninh Thư thở phào, tập trung cao độ căng cơ bắp mệt rời cả người hơn hai tiếng cũng gặt hái được thành quả to lớn.Phương Dũng nhăn mặt, không nghĩ thật sự đào được nhân sâm.

Phương Dũng nhìn Ninh Thư, đổi lại là hắn, nhân sâm chắc chắn bị hắn bỏ qua.Nói thật, Phương Dũng cũng nảy sinh lòng lam với cây nhân sâm này.Bán được giá tốt sẽ có tiền mua đồ ăn, quần áo hoặc trang sức cho Y Xảo.Bầu không khí yên lặng, Trần Lực ngốc nghếch cũng ngậm miệng.

Chỉ có một cây nhân sâm, chia thế nào đây.Phương Dũng đằng hắng: "Không ngờ tôi giẫm lên một cây nhân sâm."

Nghe là Ninh Thư biết Phương Dũng muốn chia phần.Ninh Thư bọc nhân sâm cẩn thận, nói với Phương Dũng: "Thế thì ai gặp cũng có phần, nhưng không ai được nói ra."

Đào được nhân sâm là của cải trời cho, kiếm được ít tiền nhưng cũng kéo theo nhiều phiền phức.Nhất là khi cùng một xóm làng, nhà ai có động tĩnh nhỏ là cả làng biết.Phương Dũng gật đầu: "Chỉ hai nhà chúng ta biết chuyện này."

Ninh Thư nói: "Chia kiểu gì nhỉ.

Tôi tìm thấy, tôi đào, tôi muốn bảy phần."

Phương Dũng mím môi, rõ ràng không hài lòng cáchchia.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back