Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ninh Thư (801-1000)

Ninh Thư (801-1000)
Chương 880: Nông phụ sống lại - Cháy nhà mới ra mặt chuột


Chuyển ngữ: Wanhoo
Sau sự việc Bạch Y Xảo làm rùm beng, quan hệ giữa hai nhà Trần, Phương lao dốc thậm tệ.

Nhà họ Trần mất một trăm lượng, nhà họ Phương mất bảy mươi.Nha dịch vừa đi, hai nhà xoay người ai về nhà nấy.Bạch Y Xảo cúi gằm mặt lẽo đẽo theo sau Phương Dũng.

Lúc lúc lại ngẩng lên nhìn bóng lưng cao lớn của Phương Dũng, muốn nói chuyện nhưng cái uy đáng sợ của hắn khiến Bạch Y Xảo không dám hé răng nửa lời.Bạch Y Xảo rất hối hận, biết thế không nói.Lúc đó cô nghĩ cô có tiền, họ Trần mà không có tiền bán nhân sâm sẽ khốn khó vô cùng.Bớt mấy chục một trăm không thành vấn đề với cô, nửa tháng, một tháng sẽ kiếm lại.

Nhưng nếu họ Trần không có số tiền này, chắc chắn rất khổ.Bạch Y Xảo luôn suy nghĩ cặn kẽ trước khi làm bất cứ việc gì.

Cô rất ghét Trần Nhị Muội, thấy Trần Nhị Muội là ngứa ruột ngứa gan như có hàng nghìn con kiến cắn.Phương Dũng không phải người nhỏ nhen nhưng chẳng nói gì với cô, rõ ràng đang giận.Bạch Y Xảo thấp thỏm lo âu, nước mắt rơi liên miên.Phương Dũng nghe tiếng khóc thút thít bèn dừng bước, ngoảnh lại khó xử: "Em còn khóc nữa?"

Phương Dũng quan tâm càng làm Bạch Y Xảo tủi thân khóc to hơn, xả hết phiền muộn chất chứa nhiều ngày qua.Phương Dũng thở dài, nhìn Bạch Y Xảo khóc nấc: "Có việc gì cần bàn với anh trước để anh chuẩn bị.

Hôm nay em làm vậy là không được, đang không đưa quan phủ bảy mươi lượng lại còn làm hai nhà trở mặt."

"Em biết lỗi rồi, anh tha thứ cho em đi, em sẽ nghĩ cách kiếm bảy mươi lượng."

Bạch Y Xảo lau nước mắt.Phương Dũng thở dài: "Tiền là chuyện nhỏ."

Bạch Y Xảo mỉm cười kéo áo Phương Dũng, phu thê cùng về nhà.Vừa về đến nhà, Trần Lực đã bực bội: "Bạch Y Xảo trông thì xinh đẹp, dịu dàng, không ngờ lòng dạ độc ác."

Bà Lý cũng nói: "Ai mà ngờ nó là xấu xa thế.

Lần trước thì quạt gió thổi lửa nói Nhị Muội có tư tình với Lý Cẩu Tử."

Ninh Thư uống nước, không nói gì.Trần Lực đau lòng vô cùng: "Bao nhiêu là tiền, trăm lượng tận năm cân bạc đấy."

"Của đi thay người."

Ông Trần nói: "Nhà mình nhiều tiền thế cha cũng hoang mang."

Của đi mua niềm vui.Ninh Thư cũng nghĩ vậy.

Nha dịch đã biết chuyện, nhà cô không gánh nổi.

Mười, hai mươi lượng không nhét no cái bụng nha dịch.Không nộp tiền, nha dịch xông vào nhà lục soát thì mất sạch lương thực.

Lúc đó mới thật sự không sống nổi.Dân đen không cãi quan lớn.

Chỉ có hai nha dịch, dân làng thì đầy lý nào không đánh thắng, vấn đề là dân đen sợ triều đình.Đưa tiền cũng tránh việc bị người khác nhòm ngó.

Không nhìn thấy mắt dân làng nào cũng rực lửa à?Tóm lại là tiền vào tay tiền lại chạy đi.

May còn ít tiền duy trì được một thời gian."

Tất cả là tại vợ Phương Dũng!"

Ông Trần cau có khi nhắc đến Bạch Y Xảo: "Cháy nhà mới ra mặt chuột, sau này đừng qua lại với cái nhà đó nữa."

Ninh Thư bặm môi, Bạch Y Xảo muốn nhà cô hao tài vậy thì cô sẽ khiến cô ta tốn của.Đêm đến, Ninh Thư qua nhà Lý Cẩu Tử.

Lý Cẩu Tử vẫn không có nhà, ngôi nhà rách nát không có hơi người.Mạng nhện chăng đầy, tủ quần áo chỉ vứt mấy bộ đồ bẩn thỉu.Lý Cẩu Tử không biết chăm lo cho cuộc sống, Trần Nhị Muội lấy hắn khổ vô cùng, bị hành hạ người không ra người, quỷ không ra quỷ.Lý Cẩu Tử đã không biết yêu thương lại còn chuyên đánh đập.

Không làm gì cả để mặc phụ nữ nuôi.Lý Cẩu Tử không cả xứng đáng với hai chữ súc sinh.Không gặp Lý Cẩu Tử, Ninh Thư trở về.Sáng hôm sau Ninh Thư nói với người nhà mình xuống thị trấn mua ít đồ.Nhà không còn nhiều tiền, ông Trần dặn Ninh Thư mua ít, đừng mua đồ linh tinh.Ninh Thư xách giỏ lên xe bò đi thị trấn.Ninh Thư cần tìm Lý Cẩu Tử.

Bạch Y Xảo hủy hoại cuộc đời Trần Nhị Muội thông qua Lý Cẩu Tử, vậy thì cô sẽ dùng Lý Cẩu Tử để xử lý Bạch Y Xảo.Nhà họ Phương vẫn yên bình rõ ràng Bạch Y Xảo tính lừa dối, giả vờ ăn ở với Phương Dũng như thường.Ninh Thư sẽ không mách lẻo Phương Dũng rằng vợ anh ta ngoại tình.

Chó cắn chó mới hay, vậy thì tay mình cũng không tanh.Ninh Thư đến thị trấn ghé cửa hàng mua vài món đồ hóa trang, mặc quần áo tầm thường và chấm mặt rỗ, chuẩn bị vào sòng bạc lần trước kiếm Lý Cẩu Tử.Lý Cẩu Tử có tiền, chắc chắn sẽ đánh bạc.Lý Cẩu Tử chưa bao giờ làm ăn nghiêm túc.

Không ghé lầu xanh thì cắm mặt vào bài bạc, hoặc vào quán ăn nhậu nhẹt no say.Ninh Thư vào một sòng bạc.

Sòng bạc nhiều người chen lấn, ồn ào điếc tai, chướng khí mù mịt.

Đàn ông cởi trần đổ mồ hôi đầm đìa, trời nóng nữa nên mùi trong sòng bạc rất kinh khủng.

Ninh Thư cầm khăn bịt mũi tìm Lý Cẩu Tử khắp nơi.Cuối cùng tìm thấy Lý Cẩu Tử ở một bàn bạc.

Lý Cẩu Tử đỏ mắt nhìn chằm chằm nhà cái lắc xúc xắc.

Mặt hắn ta xám xịt, hiển nhiên đã chơi bạc cả đêm.Hắn ta không còn nhiều tiền, chỉ còn hai vụn bạc.Nhà cái lắc xúc xắc, mở ra trúng ô lớn.

Lý Cẩu Tử cược ô nhỏ.Lý Cẩu Tử buồn lắm, tức đỏ mắt xanh cái mặt nhưng vẫn chơi tiếp, cược hết số bạc còn có.Ninh Thư bịt mũi ra ngoài đợi Lý Cẩu Tử.

Lý Cẩu Tử hết tiền sẽ tự đi ra.Ninh Thư phe phẩy tay áo, trời nóng quá, nóng bốc hơi.Không phải chờ lâu, Lý Cẩu Tử bị tay chân của sòng bạc quăng ra ngoài.

Lý Cẩu Tử bị đẩy ra đất, đau quá cứ xuýt xoa.Lý Cẩu Tử hùng hổ bò dậy phủi bụi.

Hắn hơi đói, định đi ăn gì đó rồi nghĩ cách kiếm tiền tiếp.Nhắc đến tiền Lý Cẩu Tử nghĩ ngay đến Bạch Y Xảo.

Không biết Bạch Y Xảo kiếm đâu ra tiền.

Tổng cộng cô ta đã cho hắn bốn trăm lượng, trong đó hai trăm lượng bị hắn tiêu xài phung phí.Bạch Y Xảo lấy tiền dễ dàng, chắc là vẫn còn tiền.Lý Cẩu Tử thấy mình số hưởng, Bạch Y Xảo vừa xinh vừa giàu, không lo nửa đời sau.Lý Cẩu Tử ngân nga câu hát vào quán mì ăn sáng.

Ninh Thư bám theo sau nhìn thấy Lý Cẩu Tử vào quán mì.Ninh Thư thuê hai người đàn ông, cho họ ít tiềnđể lát nữa họ vào quán trò chuyện vài câu.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 881: Nông phụ sống lại - Trượng phu của Bạch Y Xảo


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư cho hai người đàn ông ít tiền.

Họ nhìn cô, cầm số tiền có được từ việc chỉ cần nói mấy câu, vào quán gọi hai bát mì."

Mì này chẳng có vị gì."

Một người nói: "Không ngon."

Người khác nói: "Có mì ăn đã tốt lắm rồi.

Năm nay còn đỡ, sang năm đắt chết cho xem."

"Tôi đã bảo là mì nhà này không ngon mà, không có mỡ, không có cả hành, vứt được hai hạt muối thì ăn kiểu gì."

Người đàn ông gác đũa: "Đó là do cậu chưa ăn đồ ngon bao giờ.

Đồ ăn ở Cát Tường Cư mới gọi là ngon, thơm nức mũi."

"Ngon thật à?

Tôi biết Cát Tường Cư nhưng giá đắt lắm."

"Tôi ăn rồi.

Anh họ tôi làm đầy tớ cho nhà giàu, đi theo công tử nên được thưởng cho một ít."

Người đàn ông nói: "Chỗ đó toàn người giàu đến ăn, kiếm lắm đây."

"Thịt nướng phết lớp mỡ, rắc các loại gia vị, chẹp chẹp, hương vị ấy..."

Người đàn ông tấm tắc ra mặt.Lý Cẩu Tử nghe hai người nói chuyện cũng cảm thấy bát mì nhạt nhẽo, ăn không vào.Với cái nết hết ăn lại nằm của Lý Cẩu Tử, dĩ nhiên hắn từng ăn ở Cát Tường Cư.

Nghe họ nhắc nên vô cùng thèm.Hắn sờ túi tiền, muốn đi ăn một bữa nhưng chỉ có hai đồng, không ăn được.Đúng thật là làm người ta thèm chết.Một người đàn ông khen ngợi: "Không biết ai mở Cát Tường Cư, một ngày kiếm được bao nhiêu tiền."

"Là Ôn Ngọc công tử nhà họ Ôn đó.

Nhà họ Ôn giàu có nhất nhì thị trấn chúng ta.

Nhưng nghe nói hắn hùn vốn mở chung với một người phụ nữ."

"Phụ nữ?"

"Đúng, người này khiêm tốn lắm, nghe nói là nhà làm nông tên Bạch Y Xảo.

Tôi chỉ nghe nói vậy thôi, không biết thật hay giả."

"Ai mà biết, ha ha ha..."

Lý Cẩu Tử đang định tính tiền, nghe thế run run tay, giật mình thảng thốt.

Bạch Y Xảo mở tửu lâu đó?Cô ả này giấu kỹ thật, không ai trong thôn biết cô ta mở tửu lầu kiếm được bao nhiêu là tiền.

Không thì Bạch Y Xảo lấy đâu ra rõ nhiều tiền cho hắn như cho lá mít.Lý Cẩu Tử sướng ngây người, cảm thấy ông trời đang giúp mình.Hắn vứt hai xu lên bàn, rời khỏi quán mì đi thẳng đến Cát Tường Cư.Ninh Thư bám theo Lý Cẩu Tử.

Đến Cát Tường Cư, Lý Cẩu Tử nghênh ngang đi vào quan sát khắp Cát Tường Cư.Toàn người giàu đến ăn, càng nhìn càng thấy khí thế.

Lý Cẩu Tử sờ cằm, đây đúng là con gà đẻ trứng vàng, xem ra mấy trăm lượng Bạch Y Xảo cho mình chỉ là con số nhỏ.Tiểu nhị hỏi Lý Cẩu Tử ăn gì, Lý Cẩu Tử nhìn tiểu nhị khom lưng, hắn sung sướng khắp cả con người, thấy mình như người giàu.Dù gì thì hắn cũng được xem như là trượng phu của Bạch Y Xảo mà.Lý Cẩu Tử không ăn ở phòng khách mà gọi phòng bao.

Cứ đắt là gọi, gọi một bàn thức ăn thơm phức.Cuộc sống thần tiên cũng chỉ thế này thôi.Lý Cẩu Tử ăn no căng bụng, nấc một cái lau mỡ quanh miệng, định về thẳng mà không tính tiền.

Tiểu nhị chặn Lý Cẩu Tử: "Khách quan vẫn chưa tính tiền."

"Tính tiền?

Tôi mà cần tính tiền?"

Lý Cẩu Tử trợn mắt cố tỏ vẻ uy nghiêm nhưng chỉ khiến hắn thêm nực cười.Tiểu nhị nói: "Khách quan gọi món ở tửu lầu chúng tôi thì cần trả tiền.

Khách quan muốn quịt?"

"Nực cười, tôi mà giống người đi ăn quịt?

Tôi nói cho các người biết, tôi quen chủ của các người, rõ chưa?

Tôi là trượng phu của chủ các người, tôi cũng được xem như chủ của tửu lầu này, một tên chạy vặt lại dám đòi tiền chủ, cậu chán sống rồi đúng không?"

Lý Cẩu Tử ưỡn ngực, đắc chí cáo mượn oai hùm.

Bỗng nhiên cảm thấy Bạch Y Xảo mà là thê tử của mình thì tốt biết bao.Tiểu nhị ngạc nhiên không tin, đúng là có một chủ quán là nữ mà cũng đã lấy chồng.Trượng phu của bà chủ Bạch là người thế này?

Tiểu nhị đánh giá Lý Cẩu Tử, ánh mắt tỏ rõ hoài nghi và khinh thường."

Chuyện gì vậy?"

Một người đàn ông mặc áo gấm, khí chất dịu dàng bước về phía Lý Cẩu Tử.Lý Cẩu Tử tưởng đâu mình gặp người trời.Tiểu nhị nói: "Ông chủ, người này nói mình là trượng phu của bà chủ Bạch."

Ôn Ngọc quan sát Lý Cẩu Tử từ trên xuống dưới, Lý Cẩu Tử bị mặc cảm tự ti, hơi khó chịu.Ôn Ngọc hỏi: "Anh có đúng là trượng phu của Bạch Y Xảo?"

Lý Cẩu Tử lắp bắp: "Dĩ... dĩ nhiên."

Đối phương sáng chói quá làm hắn không biết trốn vào đâu.Đã tuấn tú lại còn giàu, đầu thai giỏi thật.Ôn Ngọc lạnh lùng: "Xem như tôi mời khách, anh không cần trả tiền."

"Vậy còn được."

Lý Cẩu Tử lại tươi tỉnh rời khỏi quán.

Ôn Ngọc nói với Lý Cẩu Tử: "Tôi tiễn anh."

Lý Cẩu Tử kinh ngạc: "Thế thì ngại lắm."

Bình thường gặp người như tên này ngoài đường, nó còn chẳng thèm liếc mình một cái thế mà bây giờ lại muốn tiễn hắn ra cửa.Lý Cẩu Tử rất sung sướng, càng quyết tâm ôm chặt Bạch Y Xảo.

Bạch Y Xảo không chỉ xinh đẹp, giàu có, còn có thể biến hắn thành người được tôn trọng.Ninh Thư đứng ngoài thấy Lý Cẩu Tử được tiễn ra thì chau mày nhìn người đi cạnh Lý Cẩu Tử.Dung mạo đẹp đẽ, mắt sáng, lông mày thanh tú, là một công tử dịu dàng.Ôi, đây chính là một trong những thành viên của câu lạc bộ hội những người tôn thờ Bạch Y Xảo.

Ôn Ngọc là con nhà thương nhân, không đeo vàng bạc đầy người nhưng tỏa ra khí chất nho nhã.Không hề giống thương nhân.Nhìn thì nho nhã nhưng thực chất là một gian thương cáo già.

Chẳng hay Bạch Y Xảo quyến rũ thế nào mới khiến trai tơ ái mộ phụ nữ đã có chồng.Lý Cẩu Tử nói hai câu với Ôn Ngọc rồi bỏ chạy.

Hắn bị tự ti trước Ôn Ngọc, bị lấn át khí thế không biết đặt tay ở đâu.Thật ra Ôn Ngọc đang tỏa ra khí thế trước tình địch, kiểm tra Lý Cẩu Tử, và rõ ràng Lý Cẩu Tử không vượt qua bài kiểm tra.Bạch Y Xảo rất yêu trượng phu, nếu trượng phu của cô ấy là người thế này...Ôn Ngọc lắc đầu, e là người này không phải trượng phu của Bạch Y Xảo.Phải công nhận rằng Bạch Y Xảo rất cẩn thận, chỉ phát tài trong lặng lẽ, chưa từng nói cho Phương Dũng biết chuyện mình mở tửu lầu.Kế hoạch của cô ta là cho hắn niềm vui bất ngờ vào ngày Phương Dũng đầu quân.Kiếp trước Bạch Y Xảo phải ra đường ăn xin, trời đổ tuyết lạnh giá không có quần áo mặc chỉ còn nước chết rét.

Cô ta hiểu rõ tiền quan trọng nhường nào.

Có yêu Phương Dũng thì cũng giữ bí mật, bởi vìkiếp trước cô ta bị công tử nhà giàu bỏ rơi.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 882: Nông phụ sống lại - Được voi đòi tiên


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ôn Ngọc nheo mắt nhìn theo dáng Lý Cẩu Tử.

Trượng phu của Bạch Y Xảo trông vô học, giống bọn đầu đường xó chợ.

Nhưng gương mặt hạnh phúc của Bạch Y Xảo không phải là giả.Ôn Ngọc nói với tiểu nhị: "Từ giờ không cho hắn ta vào tửu lầu nữa."

Ôn Ngọc xoay người đi vào trong quán.Ninh Thư đạt được mục đích ghé tiệm thuốc mua một ít dược liệu.

Nhà không có tiền, cô vẫn phải làm Ngọc Diện Tán bán lấy tiền.Cô không chắc có bán được không, vì cô không định bán cho phụ nữ nhà nông bình thường.Ninh Thư lại mua ít thuốc diệt chuột.

Đang hạn hán, hoa màu chết sạch, chuột chạy thành đàn ngoài đồng.Nhà cô có nhiều lương thực, phải canh chuột mỗi ngày.Chuột đói quá cũng biết cắn người.

Người nhiễm vi khuẩn từ chuột sẽ lây lan dịch chuột.Mua đồ xong Ninh Thư lại vào cửa hàng gạo hỏi giá.

Giá lương thực cao ngút trời, cao hơn trước mấy lần, đồ khô cũng rất đắt.Giá này xưa mua được năm cân, giờ chỉ mua được một cân.Nhân lúc hạn hán và bạo loạn cạn kiệt ngân khố, rất nhiều thương nhân dự trữ lương thực khiến giá lương thực đắt lên từng ngày.May mà đã mua tích trữ trước.Ninh Thư lên xe bò thong thả về thôn, về đến nhà thì nghiền dược liệu.Ông Trần thấy Ninh Thư buôn bán nhưng không nói gì.

Ngoài đồng không có việc, ông Trần loanh quanh trong nhà cả ngày không có việc làm.Một ngày ba bữa giảm còn hai.

Nói theo kiểu của ông Trần là chơi cả ngày ăn nhiều vậy làm gì, tiết kiệm đi.

Không biết còn hạn hán đến bao giờ, phải đợi đến vụ mùa tiếp theo mới có thu hoạch.Đúng vậy, không phải đi làm đồng thì ăn hai bữa được rồi.Ngoài nghiền thuốc và đọc sách thuốc, Ninh Thư còn để ý nhà họ Phương.

Bạch Y Xảo và Lý Cẩu Tử có quan hệ đã được một thời gian nhưng nhà họ vẫn sóng yên biển lặng, có thể thấy bản lĩnh của Bạch Y Xảo.Bạch Y Xảo có kinh nghiệm gia đấu, có rất nhiều trò và cũng quả quyết khi gặp vấn đề hơn phụ nữ thôn quê.Đàn bà ở quê mà bị chồng bắt quả tang chỉ biết khóc lên khóc xuống sợ bị chồng bỏ, sợ bị bà con làng xóm nói này nói nọ nhốt vào rọ lợn, hủy cả một đời.Thật ra Bạch Y Xảo không ung dung như Ninh Thư nghĩ.

Cô rất mệt mỏi, vừa phải nói dối Phương Dũng, vừa phải đối phó Lý Cẩu Tử qua nhà vòi vĩnh.Như bây giờ, Lý Cẩu Tử lại đến xin tiền, còn nói cô là chủ của Cát Tường Cư.Bạch Y Xảo giật thót, cô chưa nói cho ai biết, Phương Dũng cũng không biết, Lý Cẩu Tử nghe từ ai?"

Cậu nói linh tinh gì đấy, sao Cát Tường Cư lại là quán của tôi.

Cậu chưa tỉnh ngủ à."

Bạch Y Xảo nói nhỏ.Bạch Y Xảo vừa nói vừa ngó nghiêng, cô đang đứng góc tường có rơm che.Lý Cẩu Tử cười khà khà: "Tôi biết chị là chủ của Cát Tường Cư.

Hôm nay tôi đến Cát Tường Cư ăn cơm, tôi nói tôi là trượng phu của chị, họ không cả lấy tiền của tôi."

Độ mặt dày của Lý Cẩu Tử làm Bạch Y Xảo tối sầm mặt.

Cái loại thối tha này làm gì có cửa là trượng phu của cô.

Lại còn dám nhận ở Cát Tường Cư nữa.Lý Cẩu Tử đúng là cái thằng kinh tởm.Lý Cẩu Tử đã hủy hoại hình tượng của mình trong lòng Ôn Ngọc, không biết Ôn Ngọc nghĩ mình thế nào.Đàn bà cảm nhận được ý tứ của đàn ông.

Bạch Y Xảo biết Ôn Ngọc có ý với mình nhưng luôn giả vờ không biết.

Không đáp lại song vẫn mập mờ.Bạch Y Xảo lợi dụng tấm lòng của Ôn Ngọc để mưu cầu lợi ích.

Ví dụ tiền lãi kết toán mỗi tháng được nhiều hơn trong sổ sách.

Biết chuyện kiên quyết trả lại nhưng Ôn Ngọc không nhận.Bạch Y Xảo tức điên, đỏ lừ mắt nhìn Lý Cẩu Tử."

Ông chủ Ôn còn trả hộ tôi, tiễn tôi ra tận cửa."

Lý Cẩu Tử đắc chí: "Tôi hết tiền rồi, cho tôi ít tiền đi."

Lý Cẩu Tử quấn Bạch Y Xảo, lười không muốn bêu xấu Trần Nhị Muội vất vả.

Thời gian đó chẳng bằng túm cái đuôi của Bạch Y Xảo đòi tiền ăn chơi thỏa thích.Bạch Y Xảo lạnh lùng: "Cậu là cái thá gì mà dám đòi tiền tôi.

Việc tôi bảo cậu làm cậu không làm mà vẫn muốn đưa tiền, cậu chán sống rồi?"

Bạch Y Xảo tức nổ phổi, nhất là khi Lý Cẩu Tử đòi tiền cô như chuyện đương nhiên."

Tôi không có tiền cho cậu.

Tôi cũng không phải chủ của Cát Tường Cư.

Tôi chỉ là một người phụ nữ, sao lại là chủ tửu lầu."

Bạch Y Xảo từ chối, thầm nghĩ lấy cái mạng chó của Lý Cẩu Tử thế nào.Lý Cẩu Tử làm cô ta buồn nôn gần chết, không thể tha thứ cho hắn ta nữa.

Cô muốn Lý Cẩu Tử sống không bằng chết, bù đắp cho đau khổ thời gian mình phải chịu."

Thôi đi, tôi biết chị là chủ của Cát Tường Cư, nếu không chị lấy đâu ra tiền cho tôi mấy lần trước.

Dù gì tôi cũng xem như trượng phu của chị, nếu chị không đưa tiền tôi sẽ nói cho mọi người biết chuyện của chị.

Tôi còn biết trên ngực của chị có nốt ruồi."

Lý Cẩu Tử đắc chí: "Nếu tôi nói cho Phương Dũng hoặc nói cho người của Cát Tường Cư, chị còn làm ăn được ở đó?"

Bạch Y Xảo tái xanh mặt, bụng dạ quặn lên buồn nôn, chỉ muốn mửa vào mặt Lý Cẩu Tử mặt dày.Sao lại có cái loại mặt dày thế này trên đời, Trần Nhị Muội bị Lý Cẩu Tử dây dưa thì tốt biết bao.

Nếu vậy Trần Nhị Muội hết đường ở bên Phương Dũng, không có cơ hội lấy Phương Dũng.Sát khí trào dâng trong lòng Bạch Y Xảo càng nồng nặc.

Cô nên giết quách Lý Cẩu Tử khi bị hắn ta làm nhục, vậy thì sẽ không cho hắn ta cơ hội làm nhục mình lần thứ hai, mất trắng bao nhiêu tiền.Khi đó muốn gán ghép Lý Cẩu Tử với Trần Nhị Muội, còn bây giờ không cần giữ lại Lý Cẩu Tử nữa.Đã không quấn lấy Trần Nhị Muội mà cô còn bị hắn ta bám dính như keo dính chuột dính, sớm muộn gì cũng bị lộ.Chỉ khi Lý Cẩu Tử chết, chuyện này mới chìm trong yên lặng.Còn về Trần Nhị Muội, không có Lý Cẩu Tử sẽ có Triệu Cẩu Tử, còn đàn ông là còn người làm bẩn thanh danh cô ta.Cô có ngày hôm nay đều tại Trần Nhị Muội.

Cô đã thế này, Trần Nhị Muội lại càng không được hoàn hảo.Cô không thể mất Phương Dũng, lại càng không thểđể Ôn Ngọc làm ăn chung biết mình bị Lý Cẩu Tử làm nhục.

Ôn Ngọc cư xử nho nhãvới mình, hắn mà biết mình tư bôn với Lý Cẩu Tử buồn nôn thì sẽ nghĩ thế nào vềcô.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 883: Nông phụ sống lại - Giáo huấn Lý Cẩu Tử


Chuyển ngữ: Wanhoo
Bạch Y Xảo đè nén sát khí ngùn ngụt, tái mặt hỏi: "Lần này cậu lại cần bao nhiêu?"

Lần cuối cho là tiền mua cái mạng Lý Cẩu Tử, cho để đuổi tạm thời.Nhìn thêm là thấy ghét, Bạch Y Xảo chỉ muốn giết Lý Cẩu Tử ngay bây giờ.Bạch Y Xảo thỏa hiệp, Lý Cẩu Tử nghĩ mình uy hiếp thành công liền cười hở răng vàng khè, nghĩ rồi nói: "Năm trăm lượng."

Bạch Y Xảo nghe thấy con số kếch xù nhưng vẫn bình thản, cô không buồn tức, không đáng tức với kẻ sắp chết.Giết cái loại thối nát này là trừ hại cho dân.Bạch Y Xảo lạnh lùng: "Nhiều quá, tôi không có nhiều tiền đến thế.

Tôi chỉ có ít phần ở Cát Tường Cư, phần nhiều Ôn Ngọc kiếm hết.

Lần trước cho cậu mấy trăm lượng, giờ tôi hết tiền rồi."

Lý Cẩu Tử hỏi vội: "Thế chị còn bao nhiêu?"

Bạch Y Xảo nói: "Hai mươi lượng."

Trước đây lần nào cũng cả trăm lượng, Lý Cẩu Tử sao chịu nghe hai mươi lượng, hắn ta bất mãn: "Chị đuổi ăn xin à?"

Thật ra hai mươi lượng đã rất nhiều, nhà bình thường cả năm không có được vài ba lượng bạc.

Lý Cẩu Tử được nuôi kén chọn, càng ngày càng khó tính.Bạch Y Xảo đã tự dặn lòng đừng giận nhưng vẫn bị cái độ mặt dày của Lý Cẩu Tử làm cho tức ứa máu."

Thích thì lấy, không có nhiều."

Bạch Y Xảo nhăn nhó mặt mày.Lý Cẩu Tử đe dọa: "Chị có tin tôi nói cho người ta biết chuyện chị vụng trộm không?"

"Cậu nói đi, tôi mà chết để xem cậu đòi tiền ai."

Bạch Y Xảo nghiêm giọng.Lý Cẩu Tử hỏi: "Không có thật sao?"

Bạch Y Xảo lắc đầu, lười không muốn nói chuyện."

Thế thì hai mươi lượng."

Lý Cẩu Tử cầm tiền đi thị trấn ăn chơi.

Lý Cẩu Tử đi được một lúc, Bạch Y Xảo cũng xuống thị trấn cùng.Ninh Thư để ý động tĩnh nhà Bạch Y Xảo thấy Bạch Y Xảo xuống thị trấn, cô nghĩ bụng cũng đi theo.Đầu tiên Bạch Y Xảo ghé Cát Tường Cư gặp Ôn Ngọc.

Ôn Ngọc ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt gầy tóp má nhợt nhạt của Bạch Y Xảo: "Cô bệnh à?"

Bạch Y Xảo thở dài: "Dạo này tôi bị một tên vô lại tên Lý Cẩu Tử đeo bám, luôn miệng nhận là trượng phu của tôi.

Hắn ta thích sỉ nhục con gái và phụ nữ trong làng.

Phụ nữ trong làng cứ gặp hắn lại đi đường vòng.

Không biết hắn nghe từ đâu biết tôi có phần ở Cát Tường Cư nên đến làm phiền tôi."

Ôn Ngọc gật đầu: "Tôi còn nói người như thế sao xứng là chồng cô."

Bạch Y Xảo hỏi Ôn Ngọc: "Ôn Ngọc, anh có nhà bỏ trống không, tôi muốn mượn dùng một chút."

Giọng nói hơi nũng nịu xen lẫn cầu xin.Ôn Ngọc nhấc chén trà uống một ngụm: "Có thì có, nhưng được việc gì cho cô?"

Bạch Y Xảo trả lời: "Tôi dùng để giáo huấn Lý Cẩu Tử kia.

Hấn ta nói bậy nói bạ như thế ảnh hưởng danh dự của tôi, Phương Dũng mà biết cũng sẽ nổi giận."

"Cô định giáo huấn hắn ta như thế nào?"

Ôn Ngọc nói bâng quơ, hiển nhiên là khinh thường một tên vô lại: "Nếu khó quá thì để tôi giải quyết hộ cô."

"Không cần, tôi tự làm được."

Bạch Y Xảo nói: "Anh cho tôi mượn nhà là tôi đã rất cảm ơn anh rồi."

Cô bị Lý Cẩu Tử hành hạ đến nước này, cô cần phải giáo huấn Lý Cẩu Tử ra trò.Bạch Y Xảo chỉ muốn lăng trì Lý Cẩu Tử.Ôn Ngọc đưa nhà cho Bạch Y Xảo, còn cử hai gia đinh đi theo giúp cô dạy dỗ Lý Cẩu Tử.Lý Cẩu Tử cầm hai mươi lượng đánh bạc thua sạch bị đá ra khỏi sòng bạc.Lý Cẩu Tử tham lam muốn thắng nhiều, lần nào cũng cược nhiều tiền, chẳng mấy chốc đã rỗng túi.

Hai mươi lượng chỉ đủ Lý Cẩu Tử chơi một lúc.Lý Cẩu Tử nghĩ ngợi rồi định đến Cát Tường Cư đòi tiền.

Cát Tường Cư nhiều tiền, lần trước ăn không cần trả, hơn nữa mình cũng là trượng phu của Bạch Y Xảo, đảm bảo được đưa tiền.

Kể cả không cầm được tiền cũng được bữa ăn.Lý Cẩu Tử cà lơ cà phất đến Cát Tường Cư, nhưng chưa đến nơi đã bị hai gia đinh chặn đường, bịt miệng kéo vào một ngôi nhà.Ninh Thư trốn gần đó nhìn Lý Cẩu Tử bị kéo vào từ cửa sau, rồi cửa sau khép lại.E rằng Bạch Y Xảo đã hết chịu nổi Lý Cẩu Tử liên tục vòi vĩnh, tính xử lý Lý Cẩu Tử.Định chém giết lẫn nhau.Ninh Thư không muốn Lý Cẩu Tử chết thế này, Lý Cẩu Tử chết cũng có nghĩa chuyện đó mất chứng cứ.Ninh Thư điều động kình khí trong cơ thể nhảy lên tường lẻn vào nhà.

Ngôi nhà không rộng nhưng có vườn có hoa, cần gì có đó chẳng qua không có hơi người.

Cỏ mọc đầy bồn, cành lá chĩa linh tinh không có người cắt tỉa.Lý Cẩu Tử bị kéo vào trong phòng, bị lột đồ chỉ còn lại tiết khố, nằm im trên giường sợ hãi kinh hồn bạt vía.

Định kêu cứu nhưng bị chặn miệng, không kêu được.Cửa mở "kẹt" một tiếng, Lý Cẩu Tử nghe vậy túa mồ hôi, giật cơ mặt nhìn ra cửa.Đập vào mắt tà váy dài đẹp đẽ, nhìn lên trên thì thấy khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Y Xảo.Lý Cẩu Tử nhìn thấy Bạch Y Xảo liền kêu ư ử cầu xin.Bạch Y Xảo quắc mắt dữ tợn, lạnh lùng nhìn Lý Cẩu Tử trên giường.

Lý Cẩu Tử bị nhìn rùng mình, giãy giụa cật lực."

Nằm ở đây không động đậy được cảm thấy thế nào?"

Bạch Y Xảo hỏi, giơ thước gỗ dày giấu sau lưng.Thước thôi đã đành, trên mặt thước có đóng đinh chằng chịt, đánh vào người sẽ móc ra thịt.Có thể đánh người ta thành bị thịt rỗ."

Ư ư ư..."

Lý Cẩu Tử trợn mắt vô cùng hoảng sợ, giãy giụa kịch liệt lắc đầu nguầy nguậy.Bạch Y Xảo chỉ nhếch môi lạnh lùng: "Cậu có biết tôi nhịn cậu bao lâu rồi không.

Cậu là cái thá gì mà dám làm vậy với tôi."

"Hu hu hu..."

Lý Cẩu Tử rớt nước mắt nghẹn ngào nhìn Bạch Y Xảo."

Lúc đòi tôi cho tiền, đe dọa tôi khí phách lắm cơ mà?"

Bạch Y Xảo giơ thước gộ đánh vào đùi Lý Cẩu Tử.Lý Cẩu Tử trợn lồi con mắt, run bần bật nghẹn ngào cuống họng.

Cơ thể tự động co rụt khiến con ngươi của hắn ta cũng trợn trắng.Bạch Y Xảo nhấc thước gỗ, đinh dính đầy máu, lỗ ở đùi Lý Cẩu Tử chảy máu không ngừng.Nhìn Lý Cẩu Tử mặt cắt không còn giọt máu, Bạch Y Xảo cười nói: "Đau chứ, đau khổ mà cậu đổ lên người tôi còn hơn thế này cả nghìn lần."

Cô sống lại, cuộc sống hạnh phúc bị Lý Cẩu Tử hủy hoại, bị cái loại như Lý Cẩu Tử làm nhục, sống còn đau hơn chết.Cô không thể tự tin trước mặt Phương Dũng.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 884: Nông phụ sống lại - Mang thai


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư núp ngoài cửa nhìn Bạch Y Xảo bạo hành Lý Cẩu Tử, đập thước vào háng hắn ta.Đó là nơi yếu ớt của đàn ông, bị đinh găm vào rồi giật ra máu me be bét.Lý Cẩu Tử bị đánh hôn mê.Ninh Thư nhìn chằm chằm, Bạch Y Xảo than trời trách đất hừng hực cơn điên.Nói thật, Bạch Y Xảo là người biết đùn đẩy trách nhiệm nhất mà cô từng gặp.

Cô ta luôn đúng, lỗi ở người khác.Cô ta hại người là đúng, cô ta làm vì hạnh phúc của mình, người ta không ngồi yên cho cô ta hãm hại là sai.Tư tưởng này không bình thường.

Ông trời cho cơ hội sống lại là cho cô ta quyền hành hạ người khác?Không hiểu sao cái loại này lại được sống lại.Người ta đã làm sai điều gì mà phải chịu đựng điều đó.Bạch Y Xảo đánh Lý Cẩu Tử một trận, đánh mệt thì dừng.

Lý Cẩu Tử người ngợm dính đầy máu nằm bất động trên giường, căn phòng ngập trong mùi máu tanh, Bạch Y Xảo buồn nôn bịt miệng chạy ra ngoài.Thấy trong phòng không có ai, Ninh Thư mở cửa sổ nhảy vào phòng.

Lý Cẩu Tử bị đinh chọc khắp người, không biết sống được bao lâu.Ninh Thư nhét một viên tích cốc đan vào miệng hắn ta.

Tích cốc đan tan thành dòng nước ấm thấm vào các tế bào.

Cơ thể có năng lượng sẽ chống đỡ được một thời gian.Cô truyền thêm kình khí vào người Lý Cẩu Tử, kình khí sẽ giúp chữa trị cơ thể bị thương một cách chậm rãi.Ninh Thư cởi dây thừng trói Lý Cẩu Tử, bọc hắn ta trong ga trải giường.

Lý Cẩu Tử đi đến đâu chảy máu đến đó, cô cõng Lý Cẩu Tử, buộc Lý Cẩu Tử vào người mình chạy ra khỏi nhà.Ninh Thư chạy rất nhanh, đưa Lý Cẩu Tử đến y quán.

Cho đại phu một lượng bạc để đại phu đặt Lý Cẩu Tử trong phòng sau y quán.Cô tiếp tục cho hắn ta uống thuốc chống viêm, nhưng Lý Cẩu Tử không cả nuốt được nước.Cô nghiền thuốc hòa vào nước, bóp cằm hắn ta đổ nước thuốc, nhưng mà vẫn chảy ra ngoài hơn nửa chén.Lý Cẩu Tử thở yếu, sắp chết.Cô chuyển hết tất cả kình khí trong đan điền cho Lý Cẩu Tử.

Cô dùng sức mạnh tinh thần điều khiển kình khí chữa trị vết thương.Trên người Lý Cẩu Tử có rất nhiều lỗ đinh chọc, kình khí chỉ giúp máu ngừng chảy.Không chảy máu đã tốt lắm rồi.Đại phu vẩy bột thuốc vào vết thương của Lý Cẩu Tử.Ninh Thư thấy trời sắp tối thì định về, về muộn nhà cô sẽ lo lắng.Trước khi đi, Ninh Thư trả trước tiền khám bệnh rồi dặn đại phu đừng nói với ai có người nằm ở đây, tuyệt đối không được nói cho người thứ ba.Sau đó cô mua thêm ít dược liệu, xách giỏ lên xe bò về làng.Bạch Y Xảo bị mùi máu làm cho buồn nôn ra ngoài nôn sạch.

Nôn xong mệt nhoài, hoa mắt chóng mặt.Bạch Y Xảo có dự cảm xấu, triệu chứng này của cô là?Mang thai?!Sao có chuyện đó được.Bạch Y Xảo hoảng sợ, nếu mang thai thật thế thì đứa con này là của ai?Bạch Y Xảo vừa sợ vừa tức, trở về phòng lại không thấy Lý Cẩu Tử đáng ra nên nằm trên giường đâu.Bạch Y Xảo giật thót, mềm nhũn người ngã ra đất.

Sao đang không Lý Cẩu Tử biến mất, hắn ta bị thương nặng vậy sao mà biến mất được.Hắn ta không thể tự cởi trói."

Người đâu."

Bạch Y Xảo gọi hai gia đinh ngoài cửa: "Người đâu, người đi đâu rồi?"

Hai gia đinh nhà họ Ôn cũng hoang mang nhìn nhau.

Hai bọn họ canh cửa không thấy ai ra ngoài.Bạch Y Xảo tăng xông cứ vậy ngất xỉu.Khi tỉnh lại đã ở Cát Tường Cư.

Ôn Ngọc ngồi bên cạnh, thấy Bạch Y Xảo tỉnh thì vẻ mặt phức tạp, nói: "Chúc mừng cô, cô đã mang thai một tháng."

Bạch Y Xảo còn thầm mong không phải, nhìn thấy đại phu bên cạnh và nghe Ôn Ngọc nói mà ngỡ như có người đấm vào đầu, tối sầm tầm mắt.Ôn Ngọc hỏi: "Cô sao vậy, không khỏe chỗ nào sao?"

Thấy trời đã tối, Bạch Y Xảo vội vàng lật chăn.

Muộn quá, cô phải về nhà."

Tôi về đây, cảm ơn anh."

Bạch Y Xảo đứng dậy lảo đảo vài cái, Ôn Ngọc đỡ, Bạch Y Xảo đẩy tay Ôn Ngọc: "Cảm ơn anh, tôi đi trước."

Bạch Y Xảo gắng gượng về đến làng, trời đã tối đen, Phương Dũng đang tìm cô khắp nơi.Phương Dũng chưa kịp nói, Bạch Y Xảo đã nói trước: "Phương Dũng, em có thai rồi."

Phương Dũng hơi sững sờ rồi nhẹ nhõm: "Sao muộn vậy mới về, ở ngoài nguy hiểm lắm."

Bạch Y Xảo nói: "Em biết."

Phương Dũng đỡ Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo cười nói: "Em không yếu vậy đâu."

Phương Dũng vẫn đỡ Bạch Y Xảo, ngoài mặt Bạch Y Xảo cười rạng rỡ, trong lòng là chán nản.Tám, chín phần đứa con này của Lý Cẩu Tử.

Bị Lý Cẩu Tử làm nhục, cô buồn nôn khi làm việc đó nên lạnh nhạt Phương Dũng một thời gian.Nếu đúng là con của Phương Dũng thì đứa bé này không phải được một tháng.Nhìn Phương Dũng vui mừng săn sóc mình, Bạch Y Xảo vô cùng khó chịu.

Đứa con này không phải là con của Phương Dũng.Sao cô lại mang thai con của Lý Cẩu Tử buồn nôn đó.Mà không biết Lý Cẩu Tử đi đâu.

Để xổng Lý Cẩu Tử, lỡ hắn ta chó cùng dứt giậu cắn trả nói ra chuyện đó thì làm thế nào?Bạch Y Xảo chán nản nôn rất nhiều, Phương Dũng lần đầu làm cha không biết chăm sóc thế nào đành phải hỏi mẹ.Phương Dũng càng tốt với Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo càng hận nghiệt chủng trong bụng.Không tưởng tượng nổi con của kẻ xấu xí như Lý Cẩu Tử sẽ trông thế nào.Bạch Y Xảo luôn đề phòng Lý Cẩu Tử đột ngột xuất hiện nhưng đã mấy ngày trôi qua, Lý Cẩu Tử như bốc hơi khỏi thế gian.Bạch Y Xảo hơi nhẹ lòng, chưa biết chừng Lý Cẩu Tử đã chết vì hắn ta bị thương rất nặng.Bên dưới nát bét, Lý Cẩu Tử không thể sống nổi đâu nhỉ.Cô vừa lo lắng về đứa con trong bụng và cả cha của đứa bé.

Bạch Y Xảo muốn giải quyết cả hai.Cô muốn sinh con của Phương Dũng.Không thể giữ đứa con này.Nhưng Phương Dũng và mẹ chồng rất để ý đứa bé.

Phương Dũng không cho cô làm gì, quan tâm chăm sóc cô ta mọi mặt, không biết điều gì sẽ đến khi Phương Dũng mất đứa con này.Mẹ của Phương Dũng mắt kém còn chống gậy đi các nhà xin quần áo cũ để chuẩn bị quần áo cho cháu.Em bé mới sinh da nhạy cảm, quần áo cũ mặc lâu vảimềm.

Giặt sạch làm quần áo cho em bé, em bé mặc mới thoải mái.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 885: Nông phụ sống lại - Cái chết có giá trị


Chuyển ngữ: Wanhoo
Mẹ con nhà họ Phương rất mong chờ em bé nhưng Bạch Y Xảo lại như sống trong chảo dầu nóng, con càng lớn cô càng ghét.Đây là sản phẩm của cưỡng bức.Bạch Y Xảo sẽ không giữ cái thai này.Cô đang nghĩ xem sinh non kiểu gì mà còn phải là cái chết có giá trị.Mẹ Phương Dũng sang nhà xin quần áo cũ thì Ninh Thư mới biết Bạch Y Xảo có thai.

Cô tò mò không biết đứa bé đó là con của ai?Có điều Ninh Thư thấy Bạch Y Xảo hay lượn lờ qua nhà mình, có cơ hội lại bắt chuyện với cô bảo là muốn xin lỗi.Xin lỗi Ninh Thư chuyện nhân sâm lần trước.Ninh Thư biết ngay đứa con này là của Lý Cẩu Tử.

Bạch Y Xảo muốn giết con và còn muốn lôi cô vào cuộc.Ninh Thư: ...Đúng là từng đấu đá trong nhà giàu có khác, một mũi tên trúng hai đích, vừa giải quyết nghiệp chướng trong bụng vừa đổ thừa cái danh độc ác lên đầu cô.Phương Dũng sẽ hận kẻ có liên quan đến cái chết của con mình.Ninh Thư mặc kệ Bạch Y Xảo, đóng cổng trốn trong nhà không gặp.

Không tiếp xúc tay chân xem cô ta đổ thừa cho cô kiểu gì.Cô dặn người nhà mình cứ gặp Bạch Y Xảo là phải đi đường vòng.Thấy người nhà họ Trần không mắc mưu, Bạch Y Xảo tức gần chết.

Cô mới ra ngoài một lúc đã bị Phương Dũng kéo về nhà.

Phương Dũng sợ cô say nắng, sức khỏe yếu không chịu nổi làm Bạch Y Xảo rất phiền lòng mà lại chẳng thể cáu kỉnh với Phương Dũng.Ninh Thư xuống thị trấn thăm Lý Cẩu Tử.

Lý Cẩu Tử vẫn chưa tỉnh, vết thương đang thối rữa.Cô lại bón cho hắn ta ít thuốc, truyền hết kình khí luyện được mấy hôm nay cho Lý Cẩu Tử, chữa trị vết thương từ từ.Cô không định chữa cho Lý Cẩu Tử khỏe mạnh như xưa, chỉ cần có ý thức là được.Phương Dũng là người nóng tính, Lý Cẩu Tử làm chuyện thất đức đó đương nhiên chẳng sống nổi.Bây giờ là thời loạn, giết một người chẳng là gì, chưa kể Phương Dũng còn tham gia quân khởi nghĩa.Ninh Thư trả một ít tiền thuốc, mua ít đồ mang về làng.Xách giỏ đi qua nhà Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo sáng mắt khi thấy Ninh Thư, bước nhanh qua chỗ cô.Ninh Thư quay đầu bỏ chạy, không muốn nói chuyện với cô ả.Bạch Y Xảo: ...Ninh Thư đi một vòng tránh Bạch Y Xảo để về nhà.Bạch Y Xảo: ...Ninh Thư như vậy, Bạch Y Xảo không nhịn được đấm bụng.

Trần Nhị Muội rất đáng ghét.Bạch Y Xảo hận Ninh Thư thấu xương.Cô làm gì cũng không suôn sẻ.Bạch Y Xảo đứng lỳ dưới trời nắng, nóng như lửa đốt nhưng người cô lạnh toát.Sao cuộc đời cô thành ra thế này.Phương Dũng thấy Bạch Y Xảo đứng dưới nắng thì sững sờ: "Y Xảo, trời nắng thế này sao em lại ra ngoài."

Phương Dũng thấy Bạch Y Xảo rất lạ, khác hoàn toàn lúc mới cưới.Phương Dũng nắm tay Bạch Y Xảo, tay Bạch Y Xảo lạnh ngắt: "Tay em lạnh thế, em lạnh sao?"

Trời nóng mà tay lạnh như ma.Ninh Thư hé cái cổng, thò đầu ra nói với Phương Dũng ở đằng kia: "Phương Dũng, anh bảo vợ anh đừng lượn lờ trước cổng nhà tôi được không.

Vợ anh đang mang thai, lỡ có chuyện gì lại đổ lên đầu nhà tôi."

"Tôi không buồn nhắc lại chuyện nhân sâm lần trước nhưng lần này là sinh mạng một đứa trẻ.

Nhà tôi không kham nổi món nợ này đâu."

Ninh Thư nói thẳng.Ninh Thư nhếch môi: "Đã mang thai không ở nhà dưỡng thai, chạy sang nhà tôi làm gì."

Phương Dũng nhìn Ninh Thư, nắm chặt tay Bạch Y Xảo, lạnh lùng nói: "Có chuyện gì cũng sẽ không đổ lên đầu nhà cô.

Y Xảo chỉ muốn xin lỗi, làm gì nói chuyện khó nghe thế."

Cô nói chuyện khó nghe, Bạch Y Xảo làm việc mới ngứa mắt."

Hờ hờ, thế thì được, tôi tha thứ rồi nhé, đừng lượn lờ trước cổng nhà tôi."

Ninh Thư đóng cổng.Tất nhiên Phương Dũng bảo vệ Bạch Y Xảo trước mặt người ngoài, nhưng khi chỉ còn hai người, Phương Dũng chau mày nói: "Sao thế Y Xảo, em có chuyện gì cứ nói với anh, em thế này anh rất khó chịu.

Kể cả em không quan tâm em thì cũng phải nghĩ cho con mình chứ."

Bạch Y Xảo đỏ hoe mắt, rớt nước mắt: "Em bực bội mà anh còn mắng em."

Phương Dũng thở dài bất lực kéo Bạch Y Xảo vào trong nhà.Sau đó Bạch Y Xảo không tìm Ninh Thư nữa.

Cô không ngu, cô biết Ninh Thư đề phòng mình.Cô sẽ không làm chuyện vô nghĩa, cô phải nghĩ cách khác giết đứa con trong bụng.Bạch Y Xảo chịu ở yên trong nhà, Phương Dũng yên tâm xách dụng cụ lên núi.Hổ không dễ giết, trời nóng lại không có nước uống, con hổ bị bịt mắt rất nóng tính.Phương Dũng quan sát một thời gian dài.Hắn cần nuôi con, Phương Dũng định kiếm ít tiền nhờ bán da và xương hổ.Trải qua trận đấu cam go, Phương Dũng bắn chết con hổ.

Phương Dũng bắn vào mắt nó để giữ nguyên bộ da hổ.Không chỉ thế, hắn còn vung nắm đấm mạnh mẽ đấm chết hổ.Phương Dũng gánh con hổ về đến nhà, cả làng túm tụm lại xem.Trần Lực nói với Ninh Thư: "Phương Dũng giỏi thật, giết được cả một con hổ."

Ninh Thư không hâm mộ, giết một con hổ còn thoi thóp có há gì, cô cũng giết được.Nhưng mà người ta là thục nữ.Ninh Thư bị Trần Lực kéo đi xem hổ.

Con hổ rất to, bộ da mượt mà còn nguyên vẹn đáng tiền lắm đây, còn cả bộ xương hổ nữa.Ninh Thư nào có quan tâm con hổ, cô nhìn Bạch Y Xảo.

Bạch Y Xảo tái nhợt mặt mũi, gậy sọp cả người.Cô ta gầy tong teo, phiền muộn hiện rõ trên nét mặt.Không hề vui mừng khi sắp được làm mẹ.Ninh Thư dám chắc đứa bé này không phải con của Phương Dũng.Phương Dũng đắc chí lột da lọc xương hổ.

Săn được vua của rừng xanh chứng minh bản lĩnh đàn ông mà vợ hắn còn đang mang thai.Cuộc đời hoàn mỹ cũng chỉ có vậy.Trần Lực thì thầm vào tai Ninh Thư nói Phương Dũng giỏi quá, anh cũng muốn học võ muốn đi săn này kia.Ninh Thư thẳng lưng ưỡn ngực về nhà nghiền thuốc, thuốc này chuẩn bị cho Lý Cẩu Tử.Cô gói thuốc cất trong giỏ đi thăm Lý Cẩu Tử.Lý Cẩu Tử đã tỉnh nhưng không thể cử động.

NinhThư không xuất hiện trước mặt hắn ta, cũng không tính để mình có liên quan đếnchuyện của Lý Cẩu Tử và Bạch Y Xảo.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 886: Nông phụ sống lại - Vạch trần


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư đến khu cho thuê xe kéo thuê một xe lừa.

Lãng phí bao nhiêu kình khí của cô, Lý Cẩu Tử đã có ý thức có thể nói chuyện, tất nhiên phải đưa Lý Cẩu Tử về nhà Phương Dũng và Bạch Y Xảo.Ninh Thư nói địa chỉ cho chủ xe lừa, bảo hắn ta đưa Lý Cẩu Tử về cổng nhà Phương Dũng.Lý Cẩu Tử tỉnh lại đang mừng vì cứu được cái mạng, nghe đại phu nói mình chỉ còn là thằng tàn phế, không thể sinh đẻ, bên dưới không có gì chẳng khác nào hoạn quan.Nơi đó bị đinh đập nát bét, đại phu cắt để tránh nhiễm trùng.Lý Cẩu Tử sững sờ, hoang mang, hận đắng hận cay con đĩ Bạch Y Xảo.Bị người ta bế đi nơi khác, Lý Cẩu Tử hoảng hốt: "Các người đưa tôi đi đâu."

Lý Cẩu Tử rất hận Bạch Y Xảo nhưng hơi sợ cô ta, cảm giác bị đinh găm vào thịt vẫn làm hắn sợ hãi.Hắn đang bị thương, bị Bạch Y Xảo bắt sẽ chết ngay tức khắc.Hắn mà lành lặn, hắn thề sẽ cho Bạch Y Xảo đẹp mặt.Lý Cẩu Tử sợ run giọng: "Các người định đưa tôi đi đâu?"

Lý Cẩu Tử nhát cáy, muốn trả thù nhưng cái mạng vẫn là trên hết.Lý Cẩu Tử bị đặt lên xe lừa, bị trói chân tay đề phòng lộn xộn.Xe lừa thong dong đi về thôn.Ninh Thư cũng về ngay, ủ mưu đã lâu giờ là lúc vạch trần.Ninh Thư về làng trước xe lừa, cô đợi xe lừa về đến cổng nhà Phương Dũng.Lý Cẩu Tử bị trói trên xe lừa, nhìn cảnh xung quanh rõ ràng đang về làng.Hắn mà về sẽ bị Bạch Y Xảo giết chết.

Vết thương chồng chất thế này chạy không nổi.Càng đến gần cổng làng trái tim Lý Cẩu Tử càng đập nhanh.Xe lừa dừng ở cổng nhà Phương Dũng, chủ xe gõ cổng.Phương Dũng mở cửa, người đánh xe nói: "Tôi đưa cậu này đến nhà anh rồi đây."

Lý Cẩu Tử thấy Phương Dũng thì sợ vỡ mật.

Phương Dũng thấy là Lý Cẩu Tử, ngạc nhiên nói: "Nhà cậu ta ở đằng kia, tận cuối làng mà."

"Ai thế Phương Dũng?"

Bạch Y Xảo đi ra hỏi.Liếc thấy người trên xe, cô khựng người mặt cắt không còn giọt máu.Bạch Y Xảo lảo đảo nhìn chằm chằm Lý Cẩu Tử trên xe, kinh hãi hỏi: "Sao cậu lại ở đây?"

Trái tim Bạch Y Xảo đập loạn, tầm mắt tối sầm suýt chút nữa ngất.Lý Cẩu Tử nhìn thấy Bạch Y Xảo thì đỏ ỏn con mắt, nhớ đến cảnh Bạch Y Xảo bạo hành mình.

Mình không thể chơi gái, không được xem là đàn ông."

Phương Dũng, em không khỏe, chúng ta vào trong đi."

Bạch Y Xảo kéo tay Phương Dũng vào sân, định đóng cổng lại.Người đánh xe thắc mắc: "Ơ, không phải nói đưa đến đây à?"

"Sao thế Phương Dũng?"

Có mấy người ở trong nhà đi ra.

Từ sau khi Phương Dũng giết được hổ, thường xuyên có người qua nhà xem da hổ, xương hổ trông như thế nào.Mấy hàng xóm đi ra thấy Lý Cẩu Tử nằm trên xe, vội vàng hỏi: "Lý Cẩu Tử, cậu làm chuyện đất trời không dung gì mà bị người ta đánh ra nông nỗi này?"

Lý Cẩu Tử nghiến răng nghiến lợi: "Tôi bị một cô ả độc ác hại ra nông nỗi này."

Hàng xóm phá ra cười: "Cậu lừa cô em làng chơi nào đó à.

Không có tiền chơi gái nên bị đánh chứ gì."

Lý Cẩu Tử run da mặt, hằm hằm Bạch Y Xảo.

Bạch Y Xảo lẩn tránh ánh mắt của Lý Cẩu Tử, nói với Phương Dũng: "Mặt trời rất độc, em đau bụng, kệ cậu ta, mình vào nhà đi Phương Dũng."

Bạch Y Xảo hoảng hốt đẩy Phương Dũng vào nhà.Phương Dũng hỏi han ân cần: "Em bị làm sao?"

"Em đau đầu lắm, mình vào nhà đi, đừng nói chuyện với cái loại này."

Bạch Y Xảo không giấu nổi căng thẳng, lo lắng trong giọng nói.Hàng xóm tập trung ngày càng nhiều, cả nhà họ Trần cũng ra xem.Ninh Thư chỉ đứng nhìn, làm một người hóng hớt bình thường.Lý Cẩu Tử nằm bất động trên xe, tự làm tự chịu, bị vậy là đáng.Không ai thương cho Lý Cẩu Tử, hắn ta sống lỗi, một kẻ chuyên gây rắc rối, không chỉ người mà chó trong làng cũng ghét hắn ta.Trước đó Lý Cẩu Tử còn sợ nhưng khi nhìn thấy kẻ thù, còn giờ máu nóng dồn lên đầu.

Bạch Y Xảo ngoài mặt nhu nhược thực chất hành hạ hắn tàn nhẫn, Lý Cẩu Tử tức giận hét to: "Con đĩ Bạch Y Xảo kia, mày là con điếm mặt dày dám hại tao."

Bạch Y Xảo bị chửi rùng mình, có sợ hãi nhưng bắt bản thân phải bình tĩnh.Lúc đó cô nên rút lưỡi Lý Cẩu Tử, hắn ta có tỉnh cũng không nói được.

Tại sao Lý Cẩu Tử trở về, là ai cứu Lý Cẩu Tử?Hoảng hốt sắp làm tan nát trái tim Bạch Y Xảo, cô chỉ muốn ngất tại chỗ.Phương Dũng chặn trước mặt Bạch Y Xảo, lạnh lùng nói với Lý Cẩu Tử: "Lý Cẩu Tử, để ý ngôn từ đừng có ăn nói bậy bạ, không thì đừng trách tôi không nể tình."

Lý Cẩu Tử cười khẩy, cậy có nhiều người xung quanh nói: "Tất cả vết thương trên người tao đều do con vợ hiền huệ của mày tạo thành.

Con đĩ độc ác đóng đinh vào người tao."

Lý Cẩu Tử nói với người đánh xe: "Đại ca kéo quần xuống hộ em."

"Đây đây."

Người hóng chuyện cởi quần áo Lý Cẩu Tử, lỗ nhỏ chi chít khắp người Lý Cẩu Tử.Trời nóng, vết thương nhiễm trùng có mủ trắng bốc mùi hôi thối, người vây xem lùi lại mấy bước.Phương Dũng chau đôi lông mày sắc bén: "Lý Cẩu Tử, hà cớ gì cậu đổ thừa cho Y Xảo.

Một người phụ nữ làm gì được đàn ông."

Phương Dũng hung dữ: "Y Xảo không có lý do gì để làm vậy với cậu.

Hôm nay mà cậu không hai mặt một lời, tôi sẽ đánh gãy chân cậu."

Bạch Y Xảo tái mét mặt, nói giọng yếu ớt với Phương Dũng: "Đừng nghe cậu ta nói linh tinh, đôi co làm gì chỉ lãng phí thời gian.

Em mệt, mình vào nhà đi anh."

Phương Dũng nắm tay Bạch Y Xảo: "Phải nói rõ chuyện này, anh không thể để em bị bêu xấu.

Không nói cho rõ ràng ảnh hưởng đến em, anh không muốn em bị chỉ trỏ."

"Anh không muốn con của chúng ta vừa chào đời đãbị mang tiếng."
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 887: Nông phụ sống lại - Sự thật phơi bày


Chuyển ngữ: Wanhoo
Phương Dũng muốn làm rõ sự việc cũng vì muốn tốt cho Bạch Y Xảo.Thời đại này hà khắc với phụ nữ, hắn lo cho con, không muốn con lớn lên trong cảnh bị người ta xỉa xói mẹ nó thế này thế kia.Phương Dũng cũng nhất quyết không cho phép người khác ức hiếp Bạch Y Xảo.

Vợ của hắn không phải người bị mèo mả gà đồng cắn mổ.Phương Dũng trấn an Bạch Y Xảo: "Đừng sợ, có anh ở đây nó không dám làm gì em đâu."

Bạch Y Xảo rùng mình, co rụt người: "Thanh giả tự thanh, không cần quan tâm người ta nói gì."

Trông thấy Bạch Y Xảo hoảng hốt, Lý Cẩu Tử sảng khoái nói: "Cái gì mà thanh giả tự thanh, bớt làm bộ làm tịch đi Bạch Y Xảo.

Mày sợ lộ chuyện mày vụng trộm với tao nên mày hành hạ tao, giết tao."

Bạch Y Xảo hoa mắt suýt ngất, may có Phương Dũng đỡ kịp.Phương Dũng không tin Lý Cẩu Tử: "Mày còn dám nói linh tinh, tao có liều cái mạng cũng phải giết mày."

Bạch Y Xảo nhăn mặt hoảng hốt, Lý Cẩu Tử sảng khoái vô cùng.

Mình bị con đĩ này trói gô nằm im cho ả hành hạ, giờ là đến lượt Bạch Y Xảo."

Nó cho tao tiền, mấy trăm lượng liền để ngủ với nó."

Lý Cẩu Tử nói: "Nó sợ lộ nên muốn giết tao."

"Mày nói bậy, nói bậy..."

Bạch Y Xảo cảm nhận được những đôi mắt quái dị của mọi người xung quanh, có cả ánh mắt đàn ông đánh giá cơ thể cô ta trần trụi.Bạch Y Xảo cầm gậy đánh Lý Cẩu Tử.Lý Cẩu Tử sợ hãi hét: "Cứu mạng, giết người diệt khẩu."

Nhiều người hóng hớt chặn trước Lý Cẩu Tử, Bạch Y Xảo không đánh được Lý Cẩu Tử.Lý Cẩu Tử to gan hơn: "Đó là sự thật, Bạch Y Xảo cho tao tiền bảo rằng Phương Dũng vô năng, muốn tao thỏa mãn nó."

Lý Cẩu Tử ăn nói bậy bạ, bên dưới không dùng được, hắn ta oán hận Bạch Y Xảo, oán hận Phương Dũng.Ninh Thư: →_→Nam chính vô năng?

Nam chính có hàng xịn khiến phụ nữ không chịu nổi mà?

Không khỏe sao chinh phục được phụ nữ, sao xứng là nam chính?!Có điều Bạch Y Xảo bị Lý Cẩu Tử làm nhục là thật, Bạch Y Xảo không cãi được.Mặt Phương Dũng đen sì, cảm nhận được nhiều đôi mắt nhìn chỗ dưới của hắn.Bạch Y Xảo tức run người, hét toáng lên: "Lý Cẩu Tử, tao phải giết mày, tao phải băm vằm mày."

Phương Dũng lạnh mặt, giọng nói ngập tràn nguy hiểm: "ăn nói bật bạ, mày sẽ phải trả cái đắt.

Nói gì cũng phải xác thực, Y Xảo lấy đâu ra nhiều tiền như thế mà cho mày mấy trăm lượng."

"Là chồng mà không biết nó là chủ của Cát Tường Cư à.

Cát Tường Cư kiếm ăn như thế, có mấy trăm lượng là chuyện nhỏ."

Lý Cẩu Tử cười ha ha động đến vết thương, nhăn cái mặt xấu xí.Phương Dũng sửng sốt, xoay cái cổ cứng đờ nhìn Bạch Y Xảo.

Bạch Y Xảo vứt gậy níu tay Phương Dũng, giải thích: "Anh biết mà, em chỉ góp một phần nhỏ, có mấy lượng mỗi tháng, không phải chủ của Cát Tường Cư.

Đừng nghe Lý Cẩu Tử nói linh tinh, nó muốn lừa chúng ta."

Nói đến cuối giọng của Bạch Y Xảo hàm chứa khẩn khoản cầu xin.Phương Dũng nhếch môi gượng gạo, nghiêm giọng quát Lý Cẩu Tử: "Đừng phá hoại tình cảm vợ chồng nhà tao.

Tao biết Y Xảo có góp vốn Cát Tường Cư."

Lý Cẩu Tử bĩu môi: "Mấy lượng bạc?

Cho tao mấy trăm lượng không thèm chớp mắt.

Cát Tường Cư mở chưa được một năm, nó lãi nhiều vậy để cho tao à?"

Phương Dũng mím chặt môi làm mặt hắn hơi khủng bố, trông đáng sợ: "Mày có chứng cứ gì chứng minh Y Xảo cho mày tiền, cho mày nhiều tiền như thế."

"Bạch Y Xảo trả hết cho tao mấy trăm lương vay nặng lãi.

Không tin thì hỏi người cho vay ấy.

À, giấy vay nợ vẫn ở trong nhà tao."

Lý Cẩu Tử cười khẩy hở răng vàng.

Cười nhưng vẻ mặt độc ác."

Đúng rồi, Bạch Y Xảo có nốt ruồi ở ngực."

"Ọe..."

Bạch Y Xảo bịt miệng nôn liên tục, ứa nước mắt quát Lý Cẩu Tử: "Mày nói linh tinh, mày nói linh tinh."

"Anh đừng tin nó, biết đâu nó nhìn trộm em tắm."

Bạch Y Xảo khóc lóc cầu xin Phương Dũng: "Anh đừng tin nó."

Khó mà miêu tả biểu cảm của Phương Dũng, hé miệng nhưng không thốt ra lời.Lý Cẩu Tử cười khà khà: "Không chỉ ngực có mà đùi trong cũng có, đùi phải nhé."

Bạch Y Xảo tăng xông, choáng váng nhưng cô gắng gượng, thấy mọi người xung quanh khinh bỉ mình.Bạch Y Xảo nhìn thấy Ninh Thư, Ninh Thư dửng dưng, Bạch Y Xảo cảm thấy cô ta đang khinh mình sắp mất Phương Dũng.Bạch Y Xảo hét về phía Lý Cẩu Tử: "Là ai, là ai xúi giục mày hãm hại tao."

Bạch Y Xảo chỉ mặt Ninh Thư, hét to: "Chắc chắn là cô Trần Nhị Muội, chắc chắn là cô.

Cô hận tôi nói chuyện nhân sâm, cô thuê Lý Cẩu Tử đồi bại bêu xấu tôi."

Ninh Thư chẳng hiểu nổi, chỉ vào mặt mình: "Liên quan gì đến tôi?"

Cô chỉ đứng hóng, sao lôi cô vào."

Rõ ràng là chị và Lý Cẩu Tử có tư tình lại đổ lên đầu tôi.

Lần trước Lý Cẩu Tử có hẹn với chị mới vào nhà chị.

Bị phát hiện chị đổ cho tôi hẹn Lý Cẩu Tử.

Còn nói tôi và Lý Cẩu Tử có tình ý với nhau."

Ninh Thư dửng dưng: "Tôi có thù oán gì với chị mà chị cứ phải làm bẩn tôi thế."

"Bạch Y Xảo, đừng lôi kéo em gái tôi để lái mọi người sang hướng khác."

Trần Lực chặn trước mặt Ninh Thư: "Đừng tưởng nhà tôi dễ bắt nạt."

Bạch Y Xảo thấp thỏm lo lắng không biết làm thế nào, chỉ van xin Phương Dũng hết lần này đến lần khác: "Phương Dũng, em trong sạch, anh phải tin em, em trong sạch."

Phương Dũng đứng đó như một thằng đần, đứng đực như tượng gỗ.Lý Cẩu Tử đằng hắng thu hút sự chú ý của mọi người, hung dữ nói: "Tôi có hẹn với Bạch Y Xảo, chưa từng hẹn Trần Nhị Muội."

"Mày câm mồm, tao phải giết mày."

Bạch Y Xảo lao đến dồn sức đánh đấm Lý Cẩu Tử.Có phụ nữ kéo Bạch Y Xảo ra.Bụng bị đinh chọc đã tổn thương nội tạng, vết thương bị đấm ứa máu.Lý Cẩu Tử nói được hoàn toàn nhờ vào kình khí phụchồi cơ thể.

Bị Bạch Y Xảo đấm mạnh nên lại nứt nội tạng.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 888: Nông phụ sống lại - Sinh non


Chuyển ngữ: Wanhoo
Vết thương nứt toác, các lỗ lại trào máu, Lý Cẩu Tử hộc máu mồm.Lý Cẩu Tử kinh ngạc hoảng hốt tột độ, há miệng lại ọc máu đen, mặt mũi xám xịt.Lý Cẩu Tử trợn mắt nhìn chằm chằm Bạch Y Xảo: "Nó cho tao tiền..."

Lý Cẩu Tử hộc máu: "Bảo tao làm nhục...

Trần Nhị Muội.

Hứa sẽ cho Trần Nhị Muội... làm vợ tao."

Lý Cẩu Tử vừa nói vừa hộc máu, máu xen lẫn cục máu đặc.

Mặt hắn ta tái dần, ọc tràng máu xối xả.Dân làng có ghét Lý Cẩu Tử đến đâu cũng không đành lòng nhìn tiếp, dời mắt đi nơi khác.

Lý Cẩu Tử rất thê thảm.Lý Cẩu Tử muốn cầu xin nhưng máu vẫn trào ra ngoài.

Lý Cẩu Tử nôn ọe, co giật người vài cái rồi chết.Nghe Lý Cẩu Tử nói, Bạch Y Xảo đờ đẫn, đầu óc quay cuồng ngã ra đất.Bạch Y Xảo té ngã, máu nhuộm đỏ quần.Bạch Y Xảo sinh non."

Y Xảo."

Phương Dũng chần chừ, đủ các sắc màu lướt qua khuôn mặt hắn.Bạch Y Xảo nằm dưới đất, máu chảy ngày càng nhiều."

Phương Dũng."

Mẹ Phương Dũng chống gậy ra gọi Phương Dũng: "Đưa Y Xảo vào nhà."

Mẹ Phương Dũng bình tĩnh xử lý tình huống.Phương Dũng phản ứng kịp thời bế Bạch Y Xảo nằm dưới đất vào trong nhà, đi mời đại phu thì có tiếng chiêng vang lên.Bấy giờ mọi người mới nhớ ra hôm nay là ngày quan phủ thu thuế."

Túm tụm ở đây làm gì, về nhà mang lương thực với tiền bạc ra nộp."

Hôm nay có văn thư và mấy nha dịch đi thu thế.Mọi người lập tức giải tán về nhà lấy lương thực, lấy tiền nộp thuế.Có mấy người không có lương thực, không có tiền nộp đành bán con cho quan phủ.Tiếng trẻ con khóc khắp làng.Ninh Thư đứng trông mà buồn lòng, đất nước hưng thịnh bách tính khổ, đất nước tiêu vong bách tích vẫn khổ.Cứ tưởng bán con rất hoang đường nhưng quan phủ vẫn nhận.Giấy khai sinh bị cha mẹ đưa cho quan phủ.

Bán trẻ con làm nô lệ sao?

Bán các con để đổi lấy đường sống cho cả gia đình.Đứa trẻ bị bán gào khóc hoảng sợ nhưng cha mẹ không ngoảnh lại.Triều đình đã thối nát đến mức này à.

Công khai bắt dân đen rồi đem ra chợ bán nhỉ.Tận dụng cơ hội để trục lợi.Phương Dũng đi mời đại phu khám cho Bạch Y Xảo nhưng bị một nha dịch cản đường.

Nha dịch nói với Phương Dũng: "Nghe nói cậu săn được một con hổ, vẫn còn da hổ đúng không.

Huyện lệnh bị thấp khớp cần bọc chân bằng da hổ."

Phương Dũng đanh mặt.Ninh Thư đứng không xa, nghe vậy cạn lời.

Lấy lý do cũng nực cười, ngày hè nóng chết đi được cần gì da hổ bọc chân, chỉ muốn lấy da hổ của Phương Dũng thôi.Phương Dũng là anh hùng giết hổ, nổi tiếng xa gần, huyện lệnh cũng muốn có tấm da này.Phương Dũng vừa mới trải qua đả kích lớn nhất cuộc đời.

Vợ ngoại tình, có khi đứa con chưa lọt lòng cũng không phải của mình.Phương Dũng thông minh, ngẫm lại thái độ kỳ lạ, mang thai không vui vẻ của Bạch Y Xảo trong thời gian qua, kết hợp với lời nói của Lý Cẩu Tử là tự hiểu.Phương Dũng căm phẫn không có nơi trút giận, nha dịch tham lam không biết chừng mực, mười ngày trước mới cầm bảy mươi lượng nay lại đòi da hổ.Hổ hiếm, không phải ai cũng săn được hổ, tấm da hổ lành lặn đó bán được ít nhất nghìn lượng.

Máu nóng dồn lên đầu, Phương Dũng siết nắm đấm."

Nhìn kiểu gì đấy.

Biếu huyện lệnh là tích đức cho tổ tiên nhà cậu, mau đưa da hổ đây."

Nha dịch hơi sợ ánh mắt của Phương Dũng nhưng nghĩ mình là người của quan phủ, sao lại để dân đen mạo phạm, gã thẳng lưng đòi da hổ.Phương Dũng nói: "Thảo dân để lại tấm da hổ đó cho mẹ già."

"Á à dám cãi à."

Nha dịch trợn mắt: "Cậu có tin tôi bẩm với huyện lệnh phạt cậu tội đại bất kính không."

Nha dịch cậy có huyện lệnh có triều đình chống lưng, hùng hổ nói: "Biết điều thì đưa da hổ đây, không thì cậu chết chắc."

Huyện lệnh phá nhà, tri phủ diệt môn!Ở thời cổ đại, quan viên địa phương có quyền quản lý, thu thuế, giáo dục dân đen.

Nếu quan phụ mẫu ngứa mắt dân đen nào, lấy đại lý do là khiến người đó sống trong địa ngục, thậm chí nhà tan cửa nát, hết đường sống.Không phải ai cũng có thể lên kinh thành tố cáo.

Huống hồ quan liêu thối nát, đạo đức suy đồi, bạo loạn khắp nơi, ai lại đi quan tâm một dân đen.Nha dịch uy hiếp Phương Dũng, muốn Phương Dũng biết điều.Phương Dũng siết nắm tay nhìn các dân làng khom lưng uốn gối, những đứa trẻ gào khóc sợ hãi, và cả cô vợ làm hắn nản lòng thoái chí.Phương Dũng không kìm nén được cơn giận, nói lạnh lùng: "Tôi không đưa thì sao."

"Tạo phản."

Nha dịch rút đao gắt hông chém Phương Dũng.

Phương Dũng né tránh, lại còn cướp đao của nha dịch.Phương Dũng cầm đao, lệ khí bốc ngùn ngụt cắt cổ nha dịch.Cổ nha dịch tóe máu, trợn mắt kinh hoàng ôm cổ, ngã ra đất.Các nha dịch khác để ý động tĩnh bên này, chạy đến rút đao bao vây Phương Dũng.Phương Dũng giết nha dịch, dân làng hoảng hốt, cả làng sẽ bị liên lụy vì Phương Dũng.Có người hét lên: "Phương Dũng, bỏ đao xuống."

Ninh Thư chỉ lẳng lặng nhìn.

Phương Dũng đã bước lên con đường chống đối triều đình, tham gia quân khởi nghĩa và rồi thăng quan tiến chức nhanh chóng.Đây là con đường của Phương Dũng.Phương Dũng vẫn cầm chặt đao, máu chảy xuôi lưỡi đao rớt xuống đất.Mặt hắn lạnh lùng ngập tràn sát khí, vung đao chém nha dịch.Phương Dũng là thợ săn động tác dứt khoát lại có chút võ, nha dịch chỉ được cái mã không phải đối thủ của hắn.Phương Dũng sôi máu nóng giết hết nha dịch, kể cả văn thư.Tóm lại là giết sạch tất cả người của huyện nha đến thu thuế.Mặt Phương Dũng dính máu, nói với những đứa trẻ đang hoảng hốt: "Về nhà đi."

Bọn trẻ lập tức giải tán, một số dân làng hoang mang, luống cuống chân tay.Có người hét: "Cậu làm gì thế, dám giết nha dịch, bên trên sẽ trách tội, cả làng chúng ta đều tai ương."

Phương Dũng nhìn lưỡi đao dính máu, bình tĩnhnói: "Tôi nhận hết trách nhiệm.

Kể cả huyện lệnh đang ở đây cũng giết khôngtha.

Triều đình thối nát thế này không sống nổi, đợi chết chẳng bằng cố hết sứctạo phản."
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 889: Nông phụ sống lại - Rời làng trong đêm


Chuyển ngữ: Wanhoo
Phương Dũng giết hết nha dịch, ổn định tâm trạng rối bời mới nhớ đến Bạch Y Xảo đang hôn mê.Nhớ đến Bạch Y Xảo, vẻ mặt Phương Dũng khá phức tạp, hắn đi gọi đại phu.Phương Dũng về đến nhà, Bạch Y Xảo tái sạm mặt, máu thấm ướt giường nhưng không có ai đun nước nóng rửa ráy cho cô ta.Mẹ Phương Dũng ngồi bên giường, mắt bà kém không làm được việc gì, nhìn thấy mờ mờ Phương Dũng đã về mới hỏi: "Gọi được đại phu không con?"

Đại phu bắt mạch cho Bạch Y Xảo đang hôn mê, lắc đầu nói: "Không giữ được đứa bé."

Phương Dũng bình tĩnh, hắn đã lường trước.

Chảy nhiều máu thế này tất nhiên không giữ được.Đại phu kê ít thuốc rồi ra về, trước khi đi nói: "Mất máu quá nhiều ảnh hưởng cơ thể, sau này hơi khó sinh."

Phương Dũng mím môi không nói gì.Trong nhà chỉ còn lại Phương Dũng, mẹ hắn ta, và cả Bạch Y Xảo nằm trên giường."

Phương Dũng, con tính làm thế nào."

Mẹ Phương Dũng hỏi Phương Dũng: "Bạch Y Xảo..."

Phương Dũng mím chặt môi, nói với mẹ chuyện mình giết nha dịch.

Mẹ Phương Dũng giật bắn người đứng phắt dậy, ép mình bình tĩnh."

Con muốn đầu quân cho quân khởi nghĩa."

Phương Dũng nói: "Triều đình bóc lột dân đen, sưu cao thuế nặng, thói đời lẫn lộn, không rạch ròi phải trái trắng đen.

Triều đình thế này sớm muộn gì cũng sụp đổ."

"Vậy nên con muốn tham gia quân khởi nghĩa?"

Mẹ Phương Dũng nhắm mắt: "Con đi đi, thu dọn đồ đạc tối nay đi ngay."

Phương Dũng nói: "Con đi còn mẹ làm thế nào?"

Mẹ Phương Dũng thản nhiên: "Mẹ già rồi, sống đến tầm tuổi này đã đủ.

Con còn sống thì nhà họ Phương còn có hy vọng."

Bà nói: "Họ làm gì đến mức hành hạ một bà già?"

Phương Dũng không thể trơ mắt nhìn mẹ đi vào chỗ chết.

Nếu không giết nha dịch, hắn có thể lén gia nhập quân khởi nghĩa.Nhưng đã giết nha dịch, quan phủ sẽ không tha cho hắn.

Người thân của hắn cũng bị vạ lây."

Mẹ, chúng ta cùng đi."

Phương Dũng kiên quyết: "Hai mẹ con chúng ta đều phải sống."

Chồng chết thì theo con trai, mẹ Phương Dũng không có ý kiến, chỉ hỏi: "Thế Bạch Y Xảo thì sao?"

Phương Dũng rối bời nhìn Bạch Y Xảo: "Trước đây con thấy con trèo cao, không ngờ cô ta không thật lòng với con, đứa con trong bụng cũng là con của người khác."

"Cô ta lừa dối con nhiều chuyện, cô ta không coi con là chồng."

Phương Dũng lạnh lùng: "Cô ta không thể lưu lạc đầu đường xó chợ với con."

"Con bỏ cô ta, không còn liên quan gì đến nhau nữa."

Phương Dũng nói xong thở dài, đi thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời làng.Trong lúc dọn đồ, Phương Dũng tìm thấy cái hộp giấu trong ngăn kéo.

Trong hộp có một ít ngân phiếu, Phương Dũng nhếch môi đặt về chỗ cũ.Bạch Y Xảo tỉnh dậy cảm thấy bụng đau như cắt nhưng vẻ mặt lại thở phào nhẹ nhõm.Cảm giác này chắc là mất con rồi.Bạch Y Xảo khô miệng, muốn uống nước nhưng không có ai bên cạnh.

Cô ta nghe tiếng mở cửa, có người vào phòng.Bạch Y Xảo điều chỉnh biểu cảm, đỏ hoe mắt, viền mắt chực chờ sóng nước trông rất đáng thương.Phương Dũng đi vào nhìn vẻ mặt giả vờ đáng thương của Bạch Y Xảo."

Phương Dũng."

Bạch Y Xảo khàn giọng gọi: "Em khát nước quá, anh rót cho em cốc nước được không?"

Phương Dũng mím môi, cầm ấm trà rót nước nhưng là nước lạnh.Bạch Y Xảo uống một ngụm, lạnh mặt.

Bạch Y Xảo từng là tiểu thiếp và đã sảy thai, đương nhiên biết sinh non không được uống nước lạnh.

Vậy mà Phương Dũng rót cho mình cốc nước lạnh.

Dưới người hơi ướt, Bạch Y Xảo vén ra nhìn thấy quần thấm máu.Giờ này vẫn không thay quần áo cho cô?Bạch Y Xảo có dự cảm xấu, bình thường Phương Dũng sẽ hỏi han, vỗ về cô.

Nhưng hắn đang thờ ơ, lạnh mặt.Hắn tin Lý Cẩu Tử, Bạch Y Xảo dịch người, dòng nước ấm chảy ướt đùi.Bạch Y Xảo tái mặt, túm ống tay áo Phương Dũng: "Phương Dũng, anh đừng giận, em không phản bội anh."

Phương Dũng đưa thư bỏ vợ cho Bạch Y Xảo.

Bạch Y Xảo chấn động cầm xem, kích động nói: "Phương Dũng, anh đừng làm vậy, anh phải tin em.

Em mới là vợ anh, anh thà tin Lý Cẩu Tử vô lại cũng không chịu tin em sao, em là vợ anh mà."

Bạch Y Xảo đọc thư bỏ vợ chỉ cảm thấy trời sụp.

Danh dự, trượng phu, vinh hoa phú quý rời xa cô.Cô sống lại có nghĩa lý gì.Phương Dũng là mục tiêu lớn nhất sau khi Bạch Y Xảo sống lại.

Cô cố gắng duy trì mối quan hệ phu thê với Phương Dũng.

Chưa bàn chuyện sau này Phương Dũng thăng quan tiến chức vùn vụt, chỉ xét riêng bản thân Phương Dũng là người có trách nghiệm, thương vợ đã xứng đáng để cô phó thác cả đời.Phương Dũng nói: "Tôi giết nha dịch sẽ bị triều đình truy sát.

Cô theo tôi chỉ bị liên lụy.

Chúng ta chia tay, cô sẽ có cuộc sống yên bình."

Nghe Phương Dũng nói đã giết nha dịch, Bạch Y Xảo sửng sốt, không để ý nói: "Em không sợ khổ, Phương Dũng, anh đừng bỏ rơi em."

Giết thì giết, Phương Dũng đầu quân rồi sẽ thăng quan tiến chức.

Bạch Y Xảo nói: "Trong tủ quần áo có ít tiền, anh cầm số tiền đó di."

Phương Dũng rất bất lực: "Tôi không chấp nhận phản bội."

Phương Dũng có thể tha thứ cho mọi chuyện, nhưng không thể tha thứ chuyện Bạch Y Xảo phản bội mình.

Và cả chuyện Bạch Y Xảo lén lút thuê Lý Cẩu Tử hại đời con gái nhà người ta.Phương Dũng không hiểu tại sao Bạch Y Xảo phải đối phó Trần Nhị Muội.

Hắn cảm nhận được Bạch Y Xảo ghét Trần Nhị Muội, nhưng không biết tại sao lại ghét.Bạch Y Xảo khóc nói: "Em không phản bội anh, anh phải tin em."

Bạch Y Xảo chỉ biết nhắc đi nhắc lại câu Phương Dũng phải tin cô ta.Phương Dũng day trán, nói: "Cô nghỉ ngơi đi."

"Anh tin em đúng không, cảm ơn anh."

Bạch Y Xảo mỉm cười: "Em chỉ muốn bên anh trọn đời, hạnh phúc mỹ mãn, sao em lại dây vào Lý Cẩu Tử."

Phương Dũng không nói gì.Nửa đêm, Phương Dũng đặt thư bỏ vợ lên bàn, đưamẹ rời làng trong đêm.
 
Back
Top Bottom