Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1160



Trên bàn tiệc, mọi người không ngừng tâng bốc bộ phim sắp tới. Nào là sau này nhất định sẽ bùng nổ, sản xuất tinh xảo đến mức nào, quy mô đầu tư lớn ra sao.

Vương Dũng cười nói: “Bộ phim lần này của Trần tổng hợp tác với Thiên Thịnh Media, có Thiên Thịnh làm hậu thuẫn, sau này hot chắc chắn là không thể không hot được. Đến lúc đó, mọi người đều có thể cùng nhau hốt bạc!”

Thiên Thịnh Media là một công ty giải trí hạng ba trong nước, mới thành lập được vài năm, nhưng phía sau lại được tập đoàn Vân Thượng nắm giữ cổ phần.

Mà Vân Thượng lại chính là gã khổng lồ đang thống trị ngành giải trí hiện nay. Có liên quan đến công ty như thế, với người vốn chưa thật sự bước chân vào giới giải trí như Mạnh Ngọc Dung, quả thực là một cơ hội hiếm có.

Không trách được Vương Dũng lại ra sức tâng bốc đến vậy.

Đạo diễn bộ phim tên là Lâm Tùng, trước đó từng đạo diễn vài phim, nhưng không có tiếng tăm gì. Thành tích tốt nhất là một bộ phim mạng năm ngoái, cũng chỉ ở mức “tàm tạm”.

Bên cạnh Lâm Tùng là một cô gái trẻ trung, gợi cảm quyến rũ, Mạnh Ngọc Dung nhận ra cô ta, là Tần Nguyệt, một nữ diễn viên đã ra mắt mấy năm trước.

Tần Nguyệt năm nay 26 tuổi, thuộc kiểu phụ nữ yêu kiều gợi cảm. Lúc này cô ta đang ngồi sát bên cạnh Lâm Tùng, thái độ có phần thân mật.

Mạnh Ngọc Dung vừa bước vào liền cảm nhận được ánh mắt đầy địch ý từ Tần Nguyệt, lập tức hiểu ra: cô ta chắc cũng đang nhắm đến vai nữ chính này.

So với Tần Nguyệt, cô ta rõ ràng lép vế hẳn.

Dù Tần Nguyệt chưa từng đóng vai chính, nhưng đã từng đảm nhiệm vai nữ phụ, nữ ba trong vài bộ phim cũng xem như có chút kinh nghiệm.

Còn Mạnh Ngọc Dung thì gần như là tay mơ.

Cô ta lập tức thấy lo lắng, trong lòng thầm nghĩ hôm nay nhất định phải lấy lòng Trần tổng thật tốt.

Vương Dũng từng nói rồi, Trần tổng là nhà đầu tư chính, chỉ cần một câu nói là có thể quyết định nữ chính.

Nghĩ đến đây, Mạnh Ngọc Dung lại phấn chấn, thậm chí còn liếc nhìn Tần Nguyệt bằng ánh mắt đầy khiêu khích.

Bữa tiệc kéo dài hơn hai tiếng, qua ba lượt rượu, Trần Hoài bắt đầu có hơi say.

Trong suốt khoảng thời gian đó, Mạnh Ngọc Dung không ngừng chuốc rượu, còn ra sức lấy lòng.

Người đẹp trong lòng, lại là cô gái trẻ trung mới mẻ, không phải mấy gương mặt quen thuộc trước đây, khiến một tay lão luyện như Trần Hoài vô cùng hài lòng, nên uống rất nhiều.

Tần Nguyệt dù ngồi bên cạnh ghen tức đỏ mắt, nhưng không dám lại gần Trần Hoài.

Cô ta chỉ nhìn Mạnh Ngọc Dung ân cần phục vụ mà tỏ vẻ gato và chờ xem trò vui.

Trong lúc đó, Mạnh Ngọc Dung đi vào nhà vệ sinh, không ngờ gặp đúng Mạnh Ngọc Yên ở đó.

Gần đây, mỗi ngày Mạnh Ngọc Yên đều theo học cùng Lục Hạo Vũ, mà Lục Hạo Vũ sợ cô quá mệt nên đặc biệt dẫn cô ra ngoài giải khuây.

Ai ngờ lại chạm mặt Mạnh Ngọc Dung tại đây.

Nhìn Mạnh Ngọc Yên mặc chiếc váy trắng đơn giản, nhẹ nhàng, Mạnh Ngọc Dung lập tức nổi giận: “Mạnh Ngọc Yên, dạo này mày chết ở đâu vậy? Tại sao không về nhà?”

Mạnh Ngọc Yên cũng không ngờ gặp Mạnh Ngọc Dung ở đây, nhìn thấy cô ta trang điểm lòe loẹt, ăn mặc cầu kỳ, thì không hỏi gì thêm, vì chuyện đó vốn không liên quan gì đến cô.

Nghe thấy lời chất vấn kia, Mạnh Ngọc Yên chỉ mỉm cười, nói: “Sao? Trước đây hận không thể đuổi toii đi cho khuất mắt, giờ lại trông mong tôi về nhà à? Muốn lợi dụng tôi cái gì nữa đây?”

Lục Hạo Vũ là một người bạn trai vô cùng xuất sắc. Anh nhận ra Mạnh Ngọc Yên từ nhỏ đã thiếu cảm giác an toàn, thiếu tự tin, thậm chí còn hơi nhút nhát.

Trong khoảng thời gian qua, anh đã tìm mọi cách để tăng cường sự tự tin cho cô, giúp cô khám phá được giá trị của bản thân.

Khi ở bên một người luôn tích cực, cả con người bạn cũng sẽ thay đổi theo. Nhất là một người như Lục Hạo Vũ, người có thể mang đến cho cô hi vọng.

Vì vậy, Mạnh Ngọc Yên bây giờ thực sự đã thay đổi.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1161



Nghe xong câu đó, Mạnh Ngọc Dung cau mày. Trước đây Mạnh Ngọc Yên đâu dám nói chuyện với cô ta như vậy.

Trừ phi bị ép đến đường cùng, còn không thì Mạnh Ngọc Yên luôn nhẫn nhịn.

Mạnh Ngọc Dung tức giận quát: “Sao hả? Bây giờ cánh cứng rồi chứ gì? Bám được đại gia rồi thì không muốn về nhà nữa phải không? Mạnh Ngọc Yên, mày tự soi lại mình xem có tư cách gì? Dắt theo một đứa bệnh tật, tay trắng không có gì trong tay, thật sự nghĩ mấy thiếu gia nhà giàu sẽ để ý đến mày sao?”

“Hừ! Cũng chỉ là chơi bời chút thôi, mày còn tưởng mình có bản lĩnh chắc?”

Tay Mạnh Ngọc Yên khựng lại. Thật ra, trước kia đây là điều cô lo sợ nhất.

Vì vậy, chưa bao giờ cô nghĩ đến chuyện gả vào hào môn.

Dù yêu Lục Hạo Vũ đến nhường nào, sau khi biết thân thế của anh, cô cũng chưa từng nghĩ sẽ ở bên anh, thậm chí đến yêu cũng không dám nghĩ tới.

Chỉ dám thầm lặng thích anh.

Nếu không phải lần này có sự cố ngoài ý muốn, có lẽ cô và Lục Hạo Vũ mãi mãi cũng không có liên hệ gì.

Nhưng bây giờ...

Mạnh Ngọc Yên gắng nuốt xuống cảm giác tự ti, ngẩng đầu, nhìn Mạnh Ngọc Dung mỉm cười: “Cho dù chỉ là chơi bời thôi, ít nhất người ta cũng chơi tôi, còn cô, đến cơ hội bị chơi cũng không có!”

“Mày...”

“Nếu có cơ hội đó, chắc cô cầu còn không được ấy chứ? Tiếc là, ngay cả tư cách làm món đồ chơi, cô cũng không có.”

Mạnh Ngọc Yên nói xong, nhẹ nhàng cười khẽ, rồi xoay người bỏ đi.

Mạnh Ngọc Dung lần này bị đả kích quá nặng, Đây là lần đầu tiên cô ta nghe thấy những lời như thế từ miệng Mạnh Ngọc Yên, là lần đầu tiên bị cô đánh bại.

Từng quen với việc chà đạp Mạnh Ngọc Yên suốt bao nhiêu năm, cô ta hoàn toàn không thể chấp nhận được cú lật thế này.

Tức giận đến run rẩy, cô ta lao ra ngoài đuổi theo, nhưng Mạnh Ngọc Yên đã biến mất không thấy đâu.

Có thể ra vào được nơi này, lại còn mặc váy hiệu, Mạnh Ngọc Dung thừa biết Mạnh Ngọc Yên chắc chắn được đại gia bao nuôi.

Đáng ghét! Đáng giận!

Có gì mà đắc ý chứ? Tôi cũng có người chống lưng!

Nhớ tới việc mình rời khỏi phòng bao đã một lúc, lại nghĩ đến trong đó còn có Tần Nguyệt — đối thủ đang muốn giành vai nữ chính. Mạnh Ngọc Dung không dám trì hoãn thêm, vội vàng quay lại phòng bao.

Vừa bước vào, quả nhiên đã thấy Tần Nguyệt đã ngồi sát bên Trần Hoài, được anh ta vòng tay ôm lấy eo, ngả vào lòng anh ta, rót rượu cho anh ta uống.

Mạnh Ngọc Dung lập tức tức đến phát điên, vội vàng điệu đà bước tới, thân thể cũng nghiêng ngả dán sát lại.

Còn phía bên kia, Mạnh Ngọc Yên vừa rẽ qua khúc cua, liền thấy Lục Hạo Vũ đang đứng đó.

Mạnh Ngọc Yên ngẩn người: “Sao anh lại ra đây?”

Hôm nay Lục Hạo Vũ ăn mặc rất thoải mái, nhìn cô dịu dàng nói: “Em ra ngoài mấy phút rồi, anh sợ em gặp chuyện nên ra xem sao.”

Thật ra hôm nay anh đến đây là vì có một người bạn làm ăn mời, nơi này không phải sản nghiệp của Lục gia, anh không rõ lắm, cũng không kiểm soát được,

Mạnh Ngọc Yên lại là cô gái xinh đẹp như vậy, ra ngoài một mình trong môi trường thế này, anh sao có thể yên tâm được?

Nếu không phải vừa rồi bị một người giữ chân lại, thì chắc chắn anh đã theo ra ngay từ đầu rồi.

Mạnh Ngọc Yên cảm động, cười tươi, chủ động khoác tay anh: “Đừng lo, em sẽ cẩn thận. Hơn nữa chỗ này cũng gần phòng bao của anh, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Cô vừa cười vừa nói: “Nếu thực sự có ai không biết điều, em lập tức báo tên bạn trai em ra, gọi điện cho anh, để cho mấy người đó biết em cũng có chống lưng, xem ai dám đụng đến!”

Lục Hạo Vũ bật cười, rất ít khi thấy Mạnh Ngọc Yên hoạt bát thế này.

Quả nhiên, con gái vẫn là phải tươi tắn, sinh động một chút mới đáng yêu.

Cô gái nhỏ của anh đã xinh đẹp như vậy, chỉ cần nâng tầm lên một chút, tự tin hơn một chút, sẽ càng ngày càng rực rỡ!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1162



“Vừa rồi em gặp ai vậy?” Lục Hạo Vũ hỏi.

Vì vừa nãy anh thấy bóng một người lướt qua, hình như là một cô gái.

Mạnh Ngọc Yên đáp: “Là Mạnh Ngọc Dung, chắc là ra ngoài xã giao.”

Lục Hạo Vũ cau mày: “Cô ta bắt nạt em à?”

“Không có!” Mạnh Ngọc Yên vội vàng nói: “Anh đừng lo cho em như vậy nữa, em bây giờ… không còn nhát gan như trước đâu!”

Lục Hạo Vũ xoa đầu cô: “Đừng suy nghĩ lung tung, so với người khác, em nên tin anh hơn mới phải.”

Mạnh Ngọc Yên bước tới khoác tay anh, nghiêm túc nói: “Em biết mà, sẽ không nghĩ linh tinh đâu.”

Lục Hạo Vũ thở dài, con gái mà…

Có người thì thực dụng đến mức đáng sợ, chỉ cần đàn ông có tiền là được, còn lại không quan tâm.

Đúng! Cô ấy là người quá độc lập, tiêu tiền của đàn ông một chút là cảm thấy mình nợ nần, có lỗi.

Tìm được bạn trai có gia thế tốt hơn mình một chút thì lập tức cảm thấy không xứng, sớm muộn gì cũng bị bỏ rơi.

Mạnh Ngọc Yên chính là kiểu con gái quá độc lập đó, bề ngoài thì cứng rắn, nhưng nội tâm lại vô cùng yếu đuối.

Nhưng dưới ảnh hưởng của anh, gần đây cô đã thay đổi rất nhiều.

“Em nghĩ được vậy thì tốt rồi. Có bạn trai như anh đây, sau này nhất định sẽ không để em thiệt thòi đâu. Tiểu nha đầu, em phải hiểu rằng, không phải đàn ông nghèo thì sẽ biết trân trọng phụ nữ. Ngược lại, nhiều kẻ không có tiền, không được giáo dục tử tế, thì tư tưởng và tâm hồn vô cùng bẩn thỉu, chẳng qua là chưa có cơ hội để bộc lộ ra thôi. Tất nhiên điều này không tuyệt đối, nhưng rất phổ biến.”

“Còn đàn ông có tiền thì chưa chắc đã là cặn bã, cái gì đã cho em rồi thì chính là của em.

Ít nhất Lục Hạo Vũ anh thể đảm bảo, sau này sẽ không vì tiền mà so đo tính toán với em.

Nếu một ngày không còn yêu nữa, anh sẽ chia tay dứt khoát, nhưng mọi thứ từng cho em, vẫn là của em.”

“Người phụ nữ anh từng yêu, chỉ cần chưa từng phản bội anh, anh tuyệt đối sẽ không làm tổn thương cô ấy, hiểu không?”

Mạnh Ngọc Yên im lặng một lúc, siết chặt cánh tay anh: “Vâng… Em nhớ kỹ rồi!”

Lục Hạo Vũ nắm tay cô, dắt cô về lại phòng bao.

Vừa về đến nơi, Lục Hạo Vũ liền nhắn tin cho Cố Kỳ Châu. Thật ra Cố Kỳ Châu cũng đang ở phòng này, nhận được tin nhắn, anh ta lập tức kiếm cớ rời khỏi.



Còn bên kia, sau khi Mạnh Ngọc Dung quay lại, càng thêm tận tâm lấy lòng Trần Hoài,

rượu vào ba tuần, mọi người bắt đầu chuẩn bị giải tán.

Lúc này, Trần Hoài đã hơi say, Vương Dũng bảo Mạnh Ngọc Dung dìu anh ta đến phòng nghỉ mà đã chuẩn bị sẵn. Mạnh Ngọc Dung vui vẻ đồng ý ngay.

Dìu Trần Hoài vào phòng, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, không cần nói cũng biết.

Lúc trên bàn rượu, Mạnh Ngọc Dung đã khéo léo lấy lòng Trần Hoài, và cũng được anh ta hứa hẹn rất nhiều, nên lúc này cô ta đương nhiên sẽ dốc hết sức lấy lòng anh ta.

Cố Kỳ Châu vốn là tay chơi sành sỏi, nên rất quen thuộc với các loại xã giao kiểu này,

anh ta đi một vòng, nhanh chóng điều tra được toàn bộ sự việc.

Khi Lục Hạo Vũ và Mạnh Ngọc Yên về đến nhà, Mạnh Ngọc Yên đi tắm. Lục Hạo Vũ đang nghe điện thoại của Cố Kỳ Châu trong phòng khách.

“Đã điều tra rõ rồi, chỉ là một bộ phim mạng nhỏ thôi, do một công ty nhỏ đầu tư, tối nay Mạnh Ngọc Dung đã ngủ với một trong các nhà đầu tư, do Vương Dũng giới thiệu.”

Lục Hạo Vũ nhướng mày: “Ồ? Được vai rồi à?”

Cố Kỳ Châu cười: “Sao có thể? Cho Vương Dũng thêm trăm lá gan, ông ta cũng không dám làm chuyện đó nữa đâu. Giờ ông ta hận Mạnh Ngọc Dung thấu xương, lần này là cố ý bẫy cô ta.”

“Vương Dũng có chút quan hệ với Trần Hoài, mà ông ta sắp vào tù rồi. Trước khi đi, cho Trần Hoài một ít lợi ích, lại dâng Mạnh Ngọc Dung cho anh ta chơi. Trần Hoài đồng ý, trong thời gian Vương Dũng đi tù, giúp ông ta ta trông coi một chút tài sản còn lại. Đợi sau này ra tù, vẫn còn lại chút vốn liếng để làm lại từ đầu.”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1163



“Trần Hoài ấy à, vợ anh ta là một con sư tử Hà Đông nổi tiếng trong giới, mà còn là kiểu chẳng có tí giáo dưỡng nào. Thế nhưng Trần Hoài lại rất thích chơi bời, vợ anh ta không biết đã hành hạ bao nhiêu tiểu tam rồi. Vương Dũng đã nói thẳng với anh ta rằng: Mạnh Ngọc Dung đã đắc tội với Lục gia thì tương lai chẳng có kết cục tốt đẹp gì đâu. Trần Hoài chỉ đang chơi bời một trận mà thôi, tuyệt đối sẽ không cho Mạnh Ngọc Dung bất kỳ thứ gì.”

Lục Hạo Vũ hỏi: “Mạnh Ngọc Dung là tự nguyện?”

Cố Kỳ Châu khịt mũi cười: “Không chỉ là tự nguyện đâu, mà là tự lao đầu vào lấy lòng mới đúng! Trần Hoài tuy chỉ có chút tiền, nhưng đối với thế giới của Mạnh Ngọc Dung, anh ta chính là người giàu nhất mà cô ta từng tiếp xúc. Đặc biệt là Trần Hoài cũng không quá già, tướng mạo cũng khá ổn, so với mấy lão trung niên nhờn nhớt ngoài kia thì hơn nhiều. Bây giờ lại hứa hẹn đủ thứ tài nguyên trong giới giải trí, Mạnh Ngọc Dung sướng đến phát cuồng rồi.”

“Phải rồi, mục tiêu ban đầu của Mạnh Ngọc Dung vốn không phải để chen chân vào giới giải trí, mà cô ta mơ mộng được gả vào hào môn. Trần Hoài rất hợp với hình mẫu lý tưởng đó.

Lúc trên bàn rượu, Trần Hoài còn nói vợ mình là sư tử Hà Đông, anh ta không ưa nổi. Giờ Mạnh Ngọc Dung đang tính kế làm sao đẩy vợ anh ta đi để thay thế, trở thành chính thất đấy!”

Lục Hạo Vũ: “……”

“Cậu chắc chứ?”

“Tôi lừa cậu làm gì? Cảm thấy vô lý lắm đúng không? Nhưng sự thật là vậy đấy! Tôi nói thật, cậu nên nghĩ cách giúp tiểu học muội sớm cắt đứt quan hệ với Mạnh gia đi. Những tài liệu cậu bảo tôi điều tra, tôi đã tra được kha khá rồi. Một số phần sâu hơn thì chưa đào tới, nhưng mới đến đây thôi cũng đủ thấy cái Mạnh gia đó bẩn đến cỡ nào rồi.”

“Ba của Mạnh Ngọc Yên thì bao nuôi con riêng bên ngoài, mà người phụ nữ đó cũng chẳng phải loại tử tế gì, còn gây chuyện thị phi khắp nơi. Mạnh Khánh Quốc thì làm đủ thứ trái pháp luật, vì tiền mà không từ thủ đoạn nào. Ông ta không có năng lực gì, nên mấy việc bẩn đó ông ta căn bản không thể che đậy được. Còn Hàn Hương Cầm thì vay nặng lãi bên ngoài, bị người ta gài bẫy vì quá tham lam. Thêm cả Mạnh Ngọc Dung nữa, đúng là một mớ hỗn độn.”

Không tra thì không biết, mà tra rồi thì giật mình!

Cố Kỳ Châu cũng không ngờ, một gia đình nhỏ bé như vậy lại thối nát đến thế.

May mà Mạnh Khánh Quốc không có tiền, chứ nếu có, chắc giờ thành thánh luôn rồi!

“Hạo Vũ à, chuyện này chúng ta có nên nhúng tay vào không? Nếu cậu không ra mặt giúp tiểu học muội, tôi đoán Mạnh gia không trụ nổi nửa năm nữa đâu. Đến lúc đó, bao năm nay cô ấy nhẫn nhịn cũng thành công cốc, chẳng được chia cái gì, còn có khi phải thay ba mình gánh nợ. Trừ phi cậu luôn đứng ra bảo vệ, hoặc là ra mặt giải quyết dứt điểm mọi chuyện.”

“Nếu ba cô ấy phải vào tù, thì tương lai của Vũ Trạch cũng sẽ bị ảnh hưởng.”

Lục Hạo Vũ cau mày, anh không ngờ, đằng sau lại rối ren đến mức này.

Anh biết Mạnh gia không sạch sẽ, nhưng không nghĩ tới là nghiêm trọng đến mức này.

“Mấy chuyện này đều là sự thật chứ? Cậu có đủ chứng cứ chưa?”

Cố Kỳ Châu đáp: “Chuyện thì hoàn toàn có thật, còn chứng cứ thì tôi vẫn đang thu thập thêm. Hiện tại đã có một phần, tôi gửi trước cho cậu xem, phần còn lại cho tôi thêm vài ngày nữa.”

“Được, gửi phần cậu có rồi qua đây.”

Lục Hạo Vũ cúp máy, rất nhanh, Cố Kỳ Châu đã gửi đống tài liệu qua. Xem nội dung bên trong, ánh mắt Lục Hạo Vũ ngày càng lạnh lẽo, ngón tay siết chặt lấy điện thoại, một luồng sát khí đáng sợ lan ra từ người anh.

Nếu không phải gặp được Lục Hạo Vũ anh, thì anh có thể tưởng tượng, chỉ cần những chuyện này bị phanh phui, Mạnh Ngọc Yên chắc chắn sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

Đám người đó nhất định sẽ quay lại đổ hết lên đầu cô ấy.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1164



Sau khi tắm xong, Mạnh Ngọc Yên bước ra thì thấy Lục Hạo Vũ đang đứng ngoài ban công. Cô gọi một tiếng: “Học trưởng!”

Lục Hạo Vũ khựng lại, lập tức cất điện thoại vào túi, khí thế lạnh lùng quanh người cũng được thu lại, cả người lại trở nên dịu dàng như thường.

“Ừ? Em tắm xong rồi à?”

Mạnh Ngọc Yên vừa lau tóc vừa gật đầu: “Vâng! Anh đi tắm đi, em đã chuẩn bị nước nóng rồi.”

Lục Hạo Vũ đứng đó nhìn cô.

Cô gái trước mắt anh chỉ mới hai mươi mốt tuổi, còn rất trẻ. Gương mặt thanh tú, đôi mắt trong veo, vóc dáng mềm mại duyên dáng, tất cả toát lên vẻ đẹp tinh khiết mà quyến rũ.

Cô mặc bộ đồ ngủ anh mua, rõ ràng là kiểu đơn giản và kín đáo, nhưng khi khoác lên người cô, lớp vải mỏng vẫn không thể che giấu được những đường cong đầy nữ tính. Làn da trắng mịn, vừa tắm xong còn ánh lên lớp hồng nhàn nhạt, má cũng ửng đỏ như cánh hoa đào vừa hé nở, đúng là đẹp đến nao lòng.

Lục Hạo Vũ nhìn cô, trong lòng thầm nghĩ: Nếu cô ấy không gặp được mình, vậy thì sắp tới sẽ phải đối mặt với điều gì?

Từ những gì điều tra được, anh biết rõ: không chỉ mẹ kế Hàn Hương Cầm vay nặng lãi, mà ba cô Mạnh Khánh Quốc cũng đang nợ chồng chất. Với tình hình hiện tại của Mạnh gia, căn bản không thể trả nổi.

Mà Mạnh Ngọc Yên chỉ là một cô con gái không được coi trọng, lại sở hữu nhan sắc như vậy. Nếu mọi chuyện vỡ lở, cô sẽ rơi vào hoàn cảnh ra sao, anh không cần tưởng tượng cũng đủ rùng mình.

Anh thở dài, bước tới nhận lấy chiếc khăn từ tay cô, dịu dàng lau tóc giúp cô.

Mạnh Ngọc Yên hơi bất ngờ: “Để em tự làm là được rồi, anh đi tắm đi!”

Nhưng Lục Hạo Vũ không nói gì, vừa lau tóc cho cô vừa khẽ hỏi: “Ngọc Yên, em… còn tình cảm gì với Mạnh gia không?”

Mạnh Ngọc Yên khựng lại, nhìn anh: “Có chuyện gì vậy ạ?”

Anh dịu giọng: “Anh nhớ em từng nói với anh, lý do em ở lại Mạnh gia suốt những năm qua, là vì không cam lòng. Không cam lòng khi tài sản của mẹ và ông bà ngoại em bị người khác chiếm đoạt. Em cũng muốn lấy lại chút tiền từ ba mình để chữa bệnh cho Tiểu Trạch. dù ít dù nhiều, có còn hơn không, đúng không?”

Ngọc Yên im lặng hồi lâu rồi nhẹ nhàng gật đầu.

Lục Hạo Vũ tiếp lời: “Nhưng bây giờ thì sao? Bây giờ có anh ở đây, em không cần phải chịu đựng nữa. Bệnh của Tiểu Trạch, anh sẽ tìm bác sĩ giỏi nhất điều trị. Em biết chị dâu anh rồi mà, chị ấy là chuyên gia hàng đầu trong giới y học, kỹ thuật rất cao. Nếu chị ấy ra tay, em hoàn toàn không cần lo lắng nữa.”

“Chị ấy là người có uy tín trong ngành. Nếu ngay cả chị ấy cũng không chữa được, thì có lẽ chẳng ai làm được. Tất cả những điều đó anh có thể giúp em… nên anh muốn hỏi em: em có muốn rời khỏi Mạnh gia không?”

Anh không muốn cô phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào nữa. Dù có anh bảo vệ, thì những chuyện sắp xảy ra ở Mạnh gia cũng không thể làm hại được cô. Nhưng dù sao đó cũng là ba ruột, người cô từng hy vọng có thể dựa vào. Từ nhỏ đã mất mẹ, lớn lên lại bị ba và mẹ kế đẩy ra làm con cờ để trả nợ. Cảm giác tổn thương đó, anh không muốn cô phải trải qua.

Lục Hạo Vũ đưa tay, nhẹ nhàng giữ lấy gương mặt cô qua lớp khăn lông, nhìn sâu vào mắt cô: “Anh hỏi lại lần nữa… em có bằng lòng không?”

Mạnh Ngọc Yên im lặng khá lâu, sau đó mới nhẹ nhàng hỏi lại: “Có chuyện gì xảy ra với Mạnh gia rồi phải không?”

Cô không phải là người ngốc. Càng tiếp xúc với Lục Hạo Vũ, cô càng cảm nhận được sự chân thành và đáng tin cậy từ anh. Một người đàn ông được giáo dưỡng bài bản, luôn âm thầm sắp xếp mọi thứ cho cô, từ cuộc sống cho đến công việc.

Chuyện Mạnh gia, từ trước đến giờ anh chưa từng nhắc đến. Vậy mà hôm nay lại chủ động đề nghị cô rời khỏi, rõ ràng là đã xảy ra chuyện lớn.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1165



“Không có chuyện gì đâu.” Lục Hạo Vũ không nỡ nói sự thật với cô: “Anh chỉ không muốn em tiếp tục sống trong môi trường đó, cũng không muốn em bị ràng buộc với những người như họ. Để sau này, nếu có chuyện gì xảy ra, em sẽ là người bị tổn thương.”

“Em đã chịu đủ khổ rồi, bây giờ em đã trưởng thành, có thể độc lập, hãy buông bỏ những người không tốt với em. Dù ông ta là ba ruột thì sao chứ? Từ trước đến nay, ông ta có từng xem em là con gái đâu?”

Mạnh Ngọc Yên cúi đầu im lặng. Một lúc sau, cô ngẩng lên, mỉm cười nhìn anh, nụ cười nhẹ nhàng và thoải mái: “Thật ra, em vốn chẳng còn tình cảm gì với cái nhà đó. Ngày trước chỉ là không cam lòng thôi. Đó là nhà của mẹ em, dựa vào đâu mà em và Tiểu Trạch không được ở? Em cứ nhất quyết phải ở lại, thậm chí là chọc tức họ, em cũng cảm thấy hả hê.”

“Vả lại, Tiểu Trạch cần tiền chữa bệnh, em thì quá vất vả để kiếm sống từng ngày. Có thể moi được gì từ ông ta thì em moi, có còn hơn không.”

“Nhưng giờ thì khác rồi. Có anh bên cạnh, em thấy yên tâm hơn rất nhiều. Sau này em sẽ tự mình cố gắng kiếm tiền, không cần dựa vào bọn họ nữa. Em không cần ông ta.”

Lục Hạo Vũ nhìn thẳng vào mắt cô: “Thật không? Em đã quyết định rồi chứ?”

Mạnh Ngọc Yên gật đầu chắc chắn: “Thật. Em đã không còn coi ông ta là ba nữa. Dù có chung huyết thống, nhưng thoát khỏi cái nhà đó vẫn tốt hơn là bị ràng buộc với họ mãi mãi.”

Cô không ngu ngốc. Cô hiểu rất rõ: chắc chắn Mạnh gia đã xảy ra chuyện gì đó, hơn nữa còn là chuyện rất nghiêm trọng, rất bất lợi cho cô.

Nếu không, Lục Hạo Vũ sẽ không đột nhiên hỏi cô những chuyện như thế này.

Một khi đã như vậy, thì cô nhất định phải rời đi. Không thể để những người đó tiếp tục làm tổn thương mình nữa.

Học trưởng đối xử với cô quá tốt, luôn nghĩ cho cô mọi đường. Cô không thể là người yếu kém, không thể khiến người khác thất vọng. Cô phải nỗ lực, để sau này cũng có thể giúp lại anh.

Lục Hạo Vũ thầm thở phào nhẹ nhõm. Anh vốn lo rằng nếu Mạnh Ngọc Yên vẫn còn chút tình cảm nào với người ba kia, thì mọi chuyện sẽ rắc rối hơn rất nhiều.

“Vậy em muốn làm sao? Cứ thế rời đi tay trắng, hay muốn lấy lại một phần tài sản?”

Mạnh Ngọc Yên trầm ngâm giây lát rồi nói: “Em muốn lấy lại phần tài sản thuộc về mình. Dù nhiều hay ít, thì đó là thứ em xứng đáng được nhận.”

Lục Hạo Vũ gật đầu: “Mẹ hoặc ông bà ngoại em lúc mất có để lại giấy tờ gì không? Có bằng chứng gì không?”

Mạnh Ngọc Yên gật đầu: “Có! Nhưng giấy tờ gốc đều nằm trong tay ba em. Khi đó em còn nhỏ, không thể lấy được.”

“Đúng rồi, khi đó ông ngoại còn thuê một luật sư riêng để làm hợp đồng, nhưng giờ em không tìm được ông ta nữa. Không rõ là do bị mua chuộc hay vì lý do gì khác, tóm lại là đã mất liên lạc.”

“Em chắc chắn những giấy tờ đó vẫn trong tay ba em chứ?”

“Chắc chắn!” Mạnh Ngọc Yên khẳng định: “Đó là giấy chứng nhận tài sản. Dù ba em quản lý tài sản trong nhà, nhưng rất nhiều tài sản lại không đứng tên ông ấy. Ông bà ngoại em khi xưa đã rất cẩn thận, chỉ là hiện giờ em không có bằng chứng, toàn bộ đều trong tay ông ta.”

Vậy thì dễ rồi. Đây không phải là vấn đề khó khăn với Lục Hạo Vũ.

“Vậy em cứ chờ thêm một chút, anh sẽ cho người thu thập toàn bộ chứng cứ.”

“Vâng!”

Xác định được chứng cứ nằm trong tay Mạnh Khánh Quốc thì mọi chuyện trở nên đơn giản. Với thế lực của Lục Hạo Vũ, chỉ là một Mạnh Khánh Quốc, giải quyết rất nhanh.

Hôm sau, Mạnh Ngọc Dung được một chiếc xe sang đưa về nhà.

Tuy không thể so được với độ xa hoa khi đi cùng Lục Hạo Vũ, nhưng chiếc xe này cũng thuộc loại cao cấp, trị giá hàng triệu tệ, có tài xế riêng hộ tống.

Khi Hàn Hương Cầm (mẹ ruột) nhìn thấy cảnh tượng đó, bà ta mừng rỡ như phát cuồng!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1166



“Dung Nhi! Dung Nhi!” Hàn Hương Cầm hớn hở chạy ra đón con gái, trên mặt không giấu nổi niềm vui rạng rỡ.

Mạnh Ngọc Dung đắc ý bước xuống xe. Cô ta đã thay một bộ đồ hiệu hoàn toàn mới, trông cực kỳ sang chảnh. Hàn Hương Cầm nhìn thấy bộ đồ trên người con gái thì vui mừng khôn xiết, đưa tay sờ thử chất liệu: “Con mới mua bộ này hả? Vải đẹp quá!”

Mạnh Ngọc Dung nở nụ cười tự mãn: “Đây là hàng cao cấp mới ra, giá hơn bốn trăm ngàn tệ đấy mẹ!”

Hai mắt Hàn Hương Cầm lập tức sáng rực: “Bạn trai con mua cho hả? Anh ta là ai? Chiếc xe lúc nãy là của anh ta sao?”

Lúc này tài xế đã lái xe rời đi. Hàn Hương Cầm vẫn còn tiếc nuối nhìn theo chiếc xe khuất dần khỏi tầm mắt, sau đó mới theo con gái vào nhà.

Mạnh Ngọc Dung khoe khoang đầy đắc ý: “Tất nhiên là bạn trai con mua rồi! Không lẽ ai khác? Mẹ, để con nói cho mẹ biết, con đang quen một người bạn trai cực kỳ giàu có! Anh ấy còn cho con một vai nữ chính nữa đấy!”

“Giờ có tiền anh ấy cho con tiêu xài, đợi khi bộ phim thành công, con nhất định sẽ thành ngôi sao lớn!”

Hàn Hương Cầm mừng như bắt được vàng: “Tốt quá rồi! Con gái mẹ thật có tiền đồ!”

Hai mẹ con phấn khởi ngồi xuống ghế salon. Hàn Hương Cầm nhìn bộ đồ hiệu trên người con gái, càng nhìn càng mãn nguyện: “Con gái mẹ sau này ngày nào cũng được mặc đồ đẹp thế này! Dung Nhi, con đúng là có phúc. Sau này nhất định sẽ làm bà chủ nhà giàu!”

Mạnh Ngọc Dung cười khẽ: “Mẹ cứ yên tâm, con nhất định làm được!”

Trong lòng cô ta thầm nghĩ: Vợ của Trần Hoài chẳng qua chỉ là một bà già xấu xí hung dữ, sao có thể so được với mình?

Hiếm khi gặp được người giàu như Trần Hoài, cô ta nhất định phải nắm lấy cơ hội.

Nói đến đây, Hàn Hương Cầm hạ giọng hỏi: “Dung Nhi à, bạn trai con giàu như vậy… con có thể xin anh ta ít tiền không? Những khoản nợ của nhà mình… không thể để kéo dài thêm nữa!”

Mạnh Ngọc Dung khựng lại: “Mẹ nói mấy khoản vay nặng lãi đó à?”

“Phải đấy…” Hàn Hương Cầm vẻ mặt khó xử: “Đã lâu như vậy rồi mà vẫn chưa giải quyết xong. Mẹ sợ người ta đến tận nhà đòi, nếu để ba con biết thì mẹ con mình tiêu đời luôn!”

“Giờ còn thiếu bao nhiêu?”

“Mười sáu triệu tệ!”

“Cái gì?!” Mạnh Ngọc Dung hét lên: “Sao lại nhiều đến thế? Lúc đầu mình vay tổng cộng chỉ khoảng năm triệu, cũng đã trả hơn một triệu rồi, sao giờ lại thành mười sáu triệu?”

Hàn Hương Cầm vẻ mặt chột dạ, giải thích: “Thì… đó là vay nặng lãi mà! Tư nhân cho vay, lãi suất cực kỳ cao. Hơn nữa là lãi mẹ đẻ lãi con, mẹ con mình đâu phải không biết! Giờ tổng cộng là mười sáu triệu. Nếu không trả, sau này sẽ còn cao hơn nữa!”

“Bên cho vay cũng biết hoàn cảnh nhà mình, nên họ còn đang nhẫn nhịn. Nếu không, họ đã đến tận nhà rồi!”

Mạnh gia tuy không phải đại gia nhưng cũng được xem là khá giả: có biệt thự, có nhà máy, có xe hơi. Nhìn bên ngoài, tài sản trị giá chừng ba mươi triệu tệ là ít.

Nhưng không ai biết bên trong đã rỗng tuếch. Bây giờ, Mạnh gia thậm chí không lấy nổi một triệu tiền mặt.

Sắc mặt Mạnh Ngọc Dung trở nên vô cùng khó coi: “Không được, lãi gì mà cắt cổ thế! Mười sáu triệu tệ đủ mua cả đống xe sang, hàng hiệu rồi, làm sao đưa cho họ được?”

Hàn Hương Cầm lo lắng: “Nhưng mà không trả thì cũng không xong đâu! Đó toàn là dân xã hội đen, hoạt động trong vùng xám. Rất nguy hiểm! Mẹ con mình đều là phụ nữ, nếu bị họ đụng đến thì biết làm sao?”

“Với lại, nếu để ba con biết thì ông ấy sẽ làm gì mẹ con mình đây?”

Lúc này, mẹ con họ vẫn chưa biết, chính Mạnh Khánh Quốc cũng đang vay nặng lãi bên ngoài, hơn nữa còn vay nhiều hơn cả hai mẹ con cộng lại.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1167



Trong phòng khách, Mạnh Ngọc Dung đi qua đi lại, vẻ mặt đầy bực bội. Bảo cô ta đưa một lúc 16 triệu tệ cho đám người đó, cô ta thật sự không cam lòng.

Không chỉ vì lúc đầu hai mẹ con họ căn bản không vay đến từng ấy tiền, mà điều quan trọng hơn là… họ không có đủ số tiền đó để trả!

“Chúng ta lấy đâu ra từng ấy tiền mà trả cho người ta? Mười sáu triệu tệ đấy! Mình đã trả hơn một triệu rồi, sao lại không được tính?”

Hàn Hương Cầm cúi đầu nói nhỏ: “Số tiền hơn một triệu đó… chỉ là tiền lãi. Mà cũng chỉ là lãi tạm thời lúc đó thôi.”

Mạnh Ngọc Dung: “…”

Cô ta nghẹn họng không nói được gì.

“Mà nếu không trả thì sao? Vay nặng lãi vốn đã là phi pháp rồi, họ có thể làm gì được chúng ta chứ?”

Hàn Hương Cầm nói: “Dung Nhi à… mẹ không dám đâu! Đám đó đều là loại liều mạng cả. Với từng ấy tiền, một xu cũng không trả là điều không thể. Mẹ nghĩ… bạn trai con giỏi như vậy, không biết có thể nhờ anh ta đứng ra giải quyết được không? Trả một phần thôi cũng được, xem anh ta có thể dọa được mấy người kia không?”

“Chỉ cần ép họ nhượng bộ là ổn rồi. Thậm chí, nếu may mắn, chỉ cần trả nốt ba trăm mấy chục ngàn là xong. Con là con gái, sau này còn làm minh tinh nữa, tuyệt đối không thể dây vào mấy người đó.”

Mạnh Ngọc Dung nhíu mày: “Trần Hoài đúng là có tiền, nhưng anh ấy là thương nhân, con không biết anh ấy có quan hệ gì với đám cho vay nặng lãi hay không… Mà mẹ à, con mới quen anh ấy chưa bao lâu, giờ mà kéo anh ấy vào chuyện rắc rối thế này… có phải không hay không?”

“…Con còn đang muốn duy trì mối quan hệ với anh ấy thêm một thời gian nữa, nếu không gặp được người giàu hơn thì sẽ tính đến chuyện lấy anh ấy. Bây giờ mà để anh ấy biết chuyện này, nhỡ anh ấy bỏ con thì sao?”

Hàn Hương Cầm nghe xong sững người, không biết đáp thế nào.

“Dù thế nào đi nữa, số tiền đó chúng ta không thể đưa, mà cũng không có tiền để đưa.” Mạnh Ngọc Dung rất kiên quyết. Một số tiền lớn như thế, nếu chi cho bản thân, cô ta sẽ trở thành tiểu thư nhà giàu, ai đời lại đem biếu không cho người khác?

Nực cười!

“Vậy… rốt cuộc phải làm sao đây?” Hàn Hương Cầm rầu rĩ, không nghĩ ra cách nào.

Mạnh Ngọc Dung trầm ngâm một lúc rồi hỏi: “Nếu không trả được nợ, vay nặng lãi thường dẫn đến hậu quả gì?”

Hàn Hương Cầm đáp: “Nếu không trả, họ sẽ đeo bám không dứt, cả nhà không ai thoát được. Mẹ từng nghe nói có người vì không trả nổi mà con cái cũng bị mang bán.”

Mạnh Ngọc Dung bật cười: “Vậy có nghĩa là… tuy mẹ con mình vay tiền, nhưng khi đến lúc đòi nợ, chúng đâu có phân biệt, chỉ cần là người nhà là chúng sẽ đòi đúng không?”

Hàn Hương Cầm gật đầu: “Đúng thế, thậm chí họ còn truy cả họ hàng cơ!”

Mạnh Ngọc Dung thở phào: “Vậy thì không sao rồi. Mẹ, mình cứ tiếp tục đi vay tiếp cũng không vấn đề gì.”

Hàn Hương Cầm ngơ ngác: “Sao cơ?”

“Quên rồi sao? Còn có Mạnh Ngọc Yên mà! Con bé đó chẳng phải cũng tìm được đại gia rồi đấy à? Để nó trả tiền!”

Hàn Hương Cầm sững người, sau đó lập tức vui mừng khôn xiết: “Phải rồi! Mẹ sao lại quên con bé được nhỉ? Con nhỏ chết tiệt đó bình thường thì ra vẻ lắm, dạo này còn không thèm về nhà nữa, muốn trốn à? Không có cửa đâu!”

Mạnh Ngọc Dung cười lạnh: “Mẹ, hôm nay con còn gặp con nhỏ đó đấy, lại mặc toàn đồ hiệu mới tinh, nhìn là biết đang có tiền! Mình không thể bỏ qua được. Bao nhiêu năm nay Mạnh gia nuôi nó, sao có thể để nó phủi tay bỏ đi được!”

Hàn Hương Cầm hớn hở: “Tất nhiên rồi! Con cứ chờ đấy, mẹ đi vay tiếp đây!”

Hai mẹ con cảm thấy đã có lối thoát, liền yên tâm hơn hẳn. Hàn Hương Cầm thật sự lại đi tìm bên cho vay, mạnh miệng tuyên bố: “Con gái tôi Mạnh Ngọc Yên sắp gả vào nhà giàu rồi, chắc chắn sẽ trả được nợ!”

Phía cho vay cũng biết sơ về gia cảnh Mạnh gia. Dù không rõ toàn bộ nội tình, nhưng biệt thự, nhà xưởng, xe cộ của nhà họ cũng đủ khiến người ta tin là có khả năng chi trả.

Khoản nợ vẫn chưa vượt quá giá trị tài sản của họ. Hơn nữa, Mạnh gia có tận hai cô con gái xinh đẹp như hoa như ngọc, đám người kia chẳng lo không đòi được tiền.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1168



Sau khi lấy được tiền, Hàn Hương Cầm liền quay về cùng Mạnh Ngọc Dung tiêu xài một trận ra trò. Có tiền để tiêu, cuộc sống quả thật dễ chịu biết bao.

Thời gian này, Mạnh Ngọc Dung gần như ngày nào cũng đến tìm Trần Hoài. Trần Hoài có được một mỹ nhân như cô bên cạnh thì cũng rất vui vẻ, thậm chí còn hứa cho cô một vai nữ chính. Nhưng thực tế thì, số tiền anh ta thật sự chi ra cho Mạnh Ngọc Dung lại chẳng nhiều.

Ngoài bộ quần áo hàng hiệu và túi xách ban đầu, về sau gần như không có thêm gì đáng kể.

Trong khi đó, Cố Kỳ Châu đã thu thập được toàn bộ giấy tờ chứng nhận quyền sở hữu tài sản của Mạnh gia và giao cho Lục Hạo Vũ.

“Đây là tất cả những gì chúng tôi lấy được cho đến hiện tại, cậu xem qua đi.”

Lục Hạo Vũ nhận lấy, xem sơ qua một lượt, rồi đưa cho Mạnh Ngọc Yên: “Em xem đi, có thiếu cái nào không?”

Mạnh Ngọc Yên cầm lấy xem, lập tức kinh ngạc không thốt nên lời.

Vì trong số đó, tài sản mà năm xưa ông bà ngoại để lại cho cô gần như không thiếu một món nào, toàn bộ giấy tờ đều đầy đủ.

“Cái này… sao mấy anh lấy được nhanh vậy? Mà lại còn đầy đủ thế này?”

Nhanh đã đành, mà còn chu đáo đến không ngờ.

“Ba em không phát hiện gì sao?”

Cố Kỳ Châu cười: “Hiện tại thì vẫn chưa. Tất cả đều cất trong một két sắt riêng của ông ấy, chắc là đã giấu lâu rồi. Trước đây em cũng chưa từng nhắc tới nên ông ấy yên tâm, chẳng buồn kiểm tra lại.”

Mạnh Ngọc Yên: “…”

“Vậy đây là tất cả chứ?” Lục Hạo Vũ hỏi.

“Đúng vậy. Những gì em còn nhớ đều có đủ ở đây rồi. Mấy món lặt vặt còn lại cũng không quan trọng, chỉ cần có căn biệt thự và nhà máy là được.”

“Vậy mấy người muốn xử lý sao?” Cố Kỳ Châu hỏi.

Lục Hạo Vũ nói: “Em muốn giữ lại, hay bán đi?”

Mạnh Ngọc Yên có phần do dự: “Cái này… hiện tại vẫn đang trong tay ba em, nhà máy thì vẫn hoạt động, biệt thự thì họ vẫn đang ở đó… em làm sao đuổi họ ra được?”

Lục Hạo Vũ cười: “Không cần phải đuổi. Nếu em không muốn giữ, bán thẳng đi, tự nhiên sẽ có người tới đuổi họ ra.”

Mạnh Ngọc Yên sững người: “Làm vậy… cũng được sao? Mà… liệu có ai mua không?”

Lục Hạo Vũ đáp: “Anh sẽ cho người đi mua. Chỉ cần giảm giá một chút. Em cứ yên tâm, mấy người đó chắc chắn sẽ ‘áp chế’ được ba em, em chỉ cần ngồi chờ nhận tiền.”

Mạnh Ngọc Yên nghe xong lại cảm thấy có chút ngại ngùng: “Nhưng mà… vậy chẳng phải là anh mua sao? Anh mua mấy thứ đó cũng đâu có ích gì… không cần phải vậy đâu.”

“Không, không phải anh mua.” Lục Hạo Vũ đáp.

Mạnh Ngọc Yên vẫn chưa hiểu.

Lúc này, Cố Kỳ Châu liền cười giải thích: “Tiểu sư muội, em đừng coi thường bản lĩnh bạn trai em. Tuy cậu ấy không tự mua, nhưng muốn tìm người mua thì dễ như trở bàn tay.”

“Chỉ cần tìm người có hứng thú với lĩnh vực đó, giảm giá một chút, rồi nhờ Lục thiếu đặt cho họ một đơn hàng lớn, đảm bảo bên mua sẽ lời to. Khi họ đã thu hồi được vốn, thì cái nhà máy và biệt thự kia xem như là họ được ‘cho không’. Đến lúc đó họ có thể bán lại kiếm lời, không lỗ đồng nào. Có khối người muốn làm những thương vụ kiểu này.”

Mạnh Ngọc Yên lập tức hiểu ra.

Nhà máy vẫn đang vận hành, chỉ cần có đơn hàng lớn, thì người mua chắc chắn có thể làm ăn sinh lời. Đối với những người muốn đầu tư vào ngành này, đây là cơ hội tốt.

Mà thông qua Lục Hạo Vũ, chỉ cần một cú điện thoại, anh hoàn toàn có thể giao cho họ một món đơn hàng khủng. Kiếm được lợi nhuận rồi thì nhà máy và biệt thự xem như là “quà kèm”, họ thích thì giữ, không thì bán lại cũng chẳng lỗ.

Vừa giúp được Lục thiếu, lại kiếm được tiền, kiểu làm ăn thế này chắc chắn có rất nhiều người xếp hàng. Đây chính là năng lực của tầng lớp thượng lưu.

Mạnh Ngọc Yên nói: “Vậy thì bán đi. Giá cả dễ thương lượng. Căn biệt thự đó tuy là của mẹ em, nhưng bị bọn họ ở nhờ bao nhiêu năm rồi, em cũng chẳng muốn quay lại nữa. Lấy tiền về rồi, em tự mua một căn mới là được.”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1169



Thái độ của Mạnh Ngọc Yên khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều đối với Lục Hạo Vũ.

Điều anh lo nhất trước giờ, là cô gái nhỏ này không nghĩ thông suốt, hoặc vẫn còn ôm hy vọng với cái gia đình đó.

Giờ thì cô đã tự mình buông bỏ, nhìn thấu tất cả. Chuyện này tốt hơn rồi.

“Vậy anh sẽ lập tức cho người đi xử lý, em cứ yên tâm chờ, trong vòng một tuần, anh đảm bảo tiền sẽ vào tài khoản của em.”

Mạnh Ngọc Yên: “……”

Từ khi có người anh học trưởng này bên cạnh, dường như mọi chuyện đều trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhìn cô gái nhỏ hai mắt sáng long lanh, ánh mắt tràn đầy sùng bái nhìn mình, Lục Hạo Vũ bật cười: “Đừng nhìn anh như vậy, anh sẽ tự mãn mất.”

Mạnh Ngọc Yên: “……”

Cố Kỳ Châu ho khẽ hai tiếng rồi nói: “Vậy tôi đi thu xếp đây, hai người cứ nói chuyện đi.”

Anh ta tự biết điều rút lui, vì… làm một “cẩu độc thân” ở đây thật sự rất dễ bị tổn thương.

Chỉ mất ba ngày, họ đã tìm được người sẵn sàng mua tài sản. Đến ngày thứ tư, Mạnh Ngọc Yên đi làm thủ tục sang tên. Đối phương có người Lục gia hậu thuẫn nên hoàn toàn không sợ Mạnh gia gây chuyện. Chỉ cần thủ tục hợp pháp, thì chẳng có gì khó cả.

Khi nhìn thấy số tiền hơn 16 triệu tệ chuyển vào tài khoản, Mạnh Ngọc Yên gần như không tin vào mắt mình.

“Cứ… cứ như vậy… là bán xong rồi sao?”

Lục Hạo Vũ mỉm cười: “Dĩ nhiên. Anh đã giới thiệu sẵn khách hàng cho cậu ta, đủ để cậu ta duy trì sản xuất trong một năm. Mà đơn hàng này chưa tính phần khách hàng cậu ta tự tìm được. Chỉ riêng hợp đồng anh đưa, trong năm nay cậu ta có thể lãi ròng 20 triệu. Thêm phần khách hàng của chính cậu ta nữa thì em nghĩ xem?”

“Căn nhà và nhà xưởng em bán lại vị trí cũng đẹp, giá thị trường thực tế còn có thể tăng thêm 3 triệu. Làm ăn chắc thắng như vậy, em nghĩ người ta có làm không?”

Mạnh Ngọc Yên nghĩ thầm, đầu tư đảm bảo thế này, nếu là cô thì cô cũng đồng ý ngay ấy chứ!

“Học trưởng, anh đúng là lợi hại quá!”

Thấy cô gái nhỏ lại dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình, Lục Hạo Vũ cười tươi, kéo cô vào lòng, đùa giỡn: “Giờ thì em là ‘phú bà nhỏ’ rồi đó, định cảm ơn anh thế nào đây?”

“Em mời anh ăn một bữa thật sang!”

Lục Hạo Vũ nhướng mày: “Chỉ vậy thôi à?”

Mạnh Ngọc Yên nghĩ ngợi: “Vậy… em tặng anh thêm một món quà nữa nhé? Anh muốn gì?”

Cô khẽ cau mày, giờ trong tay đã có tiền, nhưng… với đẳng cấp của Lục Hạo Vũ, những món đồ anh dùng, có lẽ cô chẳng hiểu biết gì. Mua hàng hiệu tặng anh ư? Anh chắc chắn chẳng thiếu. Vậy phải tặng gì mới có ý nghĩa?

Thấy cô gái nhỏ nhíu mày khổ não suy nghĩ, Lục Hạo Vũ cười: “Hay là mình đi hẹn hò lãng mạn một chút, ăn một bữa tối dưới ánh nến… rồi…”

Anh ghé sát tai cô, thổi nhẹ một hơi: “Tối nay… phục vụ anh cho tốt nha!”

Khuôn mặt Mạnh Ngọc Yên lập tức đỏ bừng như trái cà chua chín.

“Hahahaha…” Lục Hạo Vũ cười lớn, phát hiện trêu đùa cô bé này thực sự rất thú vị.

Anh đã giúp cô một việc lớn đến vậy, Mạnh Ngọc Yên tất nhiên không từ chối yêu cầu nhỏ này, vì thế tối nay họ cùng nhau chuẩn bị đi ăn tối dưới ánh nến.

Nhưng mà…

“Vậy còn Tiểu Trạch thì sao? Chẳng lẽ… để thằng bé một mình ở nhà?”

Lục Hạo Vũ nghĩ một chút: “Trẻ con ấy mà! Ba mẹ lâu lâu ra ngoài một chút, ở nhà làm bài tập cũng không sao đâu.”

Mạnh Ngọc Yên ngượng ngùng: “Ba mẹ cái gì chứ? Em là chị của thằng bé.”

“Nhưng bây giờ, chúng ta cùng chăm nó, chẳng khác nào ba mẹ còn gì!”

Lục Hạo Vũ mặt dày đi thẳng vào phòng Mạnh Vũ Trạch: “Tiểu Trạch à, chị và anh rể ra ngoài một lát, em ngoan ngoãn ở nhà làm bài nhé, tụi anh sẽ mang đồ ăn tối về cho em, chịu không?”

Mạnh Vũ Trạch cười tít mắt, ngoan ngoãn gật đầu, còn gửi một tin nhắn cho Lục Hạo Vũ:

“Anh rể cứ yên tâm đưa chị đi hẹn hò lãng mạn, em không sao đâu ạ!”

Lục Hạo Vũ nhướng mày, đứa nhỏ ngoan quá!

Anh đưa tay xoa nhẹ đầu Mạnh Vũ Trạch, rồi vui vẻ dắt tay Mạnh Ngọc Yên đi ra ngoài.
 
Back
Top Bottom