Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1666


Ánh mắt Y Cảnh Long dịu dàng nhìn cô: “Sơ Niệm, nhà này vẫn là nhà của con, bất cứ lúc nào con muốn đến đây ở, chúng ta đều rất hoan nghênh.”

 

Lam Thiên Hạo lại để lộ ra suy nghĩ phức tạp của mình.

 

Nếu cô con gái này của Y Cảnh Long là con gái ruột của ông, vậy thì sau khi kết hôn với mẹ của Lam Sơ Niệm, chắc chắn ông đã có một lần không chung thuỷ với vợ.

 

Vậy nên ban nãy ông mới biểu hiện ra vẻ hi hận và tội lỗi!

 

Đương nhiên, đây đều đã là những chuyện đã qua, anh là người ngoài cũng không tiện xen vào, chỉ mong rằng sau khi biết chuyện thì Sơ Niệm có thể nghĩ thoáng một chút.

 

Lúc này đây, Lam Sơ Niệm cũng không nghĩ gì nhiều, bởi vì nhìn thấy được ba ruột của mình đã là điều hạnh phúc nhất với cô rồi.

 

Y Cảnh Long cứ ngỡ như mình đang mơ vậy, đột nhiên lại có thêm một đứa con gái đã lớn, điều này đã bù đắp cho sự hối hận và đau khổ trong nhiều năm qua của ông. Ông mong rằng nếu người vợ đã khuất của ông néu có biết được thì đừng đau buồn nữa.

 

Con gái của họ vẫn còn sống tốt trên thế giới này, hơn nữa lớn lên rất khoẻ mạnh xinh đẹp.

 

“Sơ Niệm, cái tên này thật hay.” Y Cảnh Long cảm thấy ba mẹ Lam, người nhận nuôi cô chính là ân nhân của mình.

 

“Ba, khi con chào đời, ba mẹ chắc cũng đã đặt tên cho con đúng không? Tên của con là gì vậy ạ?” Lam Sơ Niệm tò mồ hỏi.

 

Y Cảnh Long đương nhiên còn nhớ, mười ngày trước khi cô sinh ra, ông và vợ đã tốn rất nhiều thời gian để đặt cho cô một cái tên đẹp, lúc đó ông là lần đầu được làm ba, vui vẻ lật hết từ điển, còn lấy thêm một cuốn Thánh Kinh Tàng Thư ra xem. Ông muốn đặt cho con gái mình một cái tên thật đẹp.

 

*Tên ban đầu của con là Y Ân Vũ, nhưng mà bây giờ cái tên Sơ Niệm này cũng rất hay, ba nghĩ nó rất phù hợp với con.” Y Cảnh Long cảm khái nói.

 

Lam Sơ Niệm không khỏi khẽ lắm nhẳm cái tên: “Ân Vũ…

 

Cái tên Ân Vũ này cũng rất dễ nghe.”

 

Lam Thiên Hạo cũng nghĩ cái tên này rất đẹp, tên nào cũng đều rất dễ nghe.

 

Sau đó, Lam Sơ Niệm kể cho ba về nghề nghiệp hiện tại của mình khiến Y Cảnh Long rất ngạc nhiên lại vui mừng.

 

Hóa ra con gái của ông đa tài đa nghệ như vậy, bây giờ cô đã là một ca sĩ nổi tiếng. Chỉ là tuổi tác ông đã lớn, hiếm khi đụng đến những thứ này, vậy nên mới không phát hiện ra cô.

 

“Bác trai, bây giờ có thích hợp để bác giới thiệu Sơ Niệm với người nhà của bác không?” Lam Thiên Hạo nghiêm túc hỏi.

 

Ngay lập tức Y Cảnh Long nghĩ đến điều đó và nói: “Vợ tôi hiện tại đã đi ra ngoài rồi, chỉ có con gái tôi và tôi ở nhà.

 

Buổi tối hai người cứ ở lại đây ăn tối đi! Buỏi tối tôi sẽ giới thiệu Sơ Niệm cho vợ tôi và Tư Nhã.”

 

Lam Sơ Niệm nhìn anh cả, Lam Thiên Hạo mỉm cười nói: “Được, vậy chúng tôi sẽ ở lại ăn cơm tối.”

 

Lúc này, bên ngoài phòng làm việc của Y Cảnh Long vang lên tiếng gõ cửa, ngoài cửa vang lên giọng nói của Y Tư: Nhã: “Ba, con vào được không?”

 

` Cảnh Long đáp lại: “Được, con vào đị!”

 

Y Tư Nhã mở cửa bước vào, cô ta liếc nhìn ba mình, sau đó rất nhanh liền ngượng ngùng nhìn Lam Thiên Hạo đầy ái mộ, cô ta ngồi xuống cạnh cha, tò mò hỏi: “Ba, mọi người nói gì mà lâu như vậy?”

 

Lúc này, Y Cảnh Long thực sự rất kích động, ông cũng không hề che giấu: “Tư Nhã, nào, ba giới thiệu cho con một người.”

 

Lam Sơ Niệm ở bên cạnh vẫn có chút kinh ngạc, sao cô con gái này của ba lại bằng tuổi cô! Là con ruột của ba thật sao? Nghĩ đến đây, Lam Sơ Niệm cũng hiểu được phần nào sự tình, nhưng là con gái, cô không thể nào trách ông được.

 

Cô nhìn ra được, trong lòng ba vẫn còn rất nhiều tình cảm với người mẹ đã khuất.

 

“Sơ Niệm, đến đây.” Một bàn tay khác của Y Cảnh Long vươn về hướng Lam Sơ Niệm.

 

Lam Sơ Niệm lập tức nắm lấy tay của ba, Y Tư Nhã thấy vậy thì kinh ngạc nhìn về phía ba. Tại sao ba lại đi nắm tay Lam Sơ Niệm? Chuyện này đối với cô ta, thực sự là rất khó hiểu.

 

“Tư Nhã, ba đã từng nói với con rằng ba còn có một cô con gái khác, con có còn nhớ không?”

 

“Không phải ba nói rằng cô ta đã chết rồi sao?” Y Tư Nhã nói với giọng buồn bực.

 

Cảnh Long có chút chán nản nhìn cô con gái thứ hai: “Tư Nhã, con không được nói như vậy, con gái của ba và vợ trước vẫn còn sống, cô ấy hiện đang đứng ngay trước mặt con đấy.”

 

Nói xong, ông đầy áy náy và xót xa nhìn Lam Sơ Niệm: “Con bé chính là chị gái của con, Sơ Niệm.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1667


Đôi mắt của Y Tư Nhã bỗng trừng to lên, cô ta không dám tin mà nhìn Lam Sơ Niệm: “Cô là con gái của ba tôi sao?”

 

Lam Sơ Niệm nhìn cô ta, gật đâu: “Đúng vậy, tôi hính là đứa con gái nhỏ mà ba tôi đã đánh mắt. Bây giờ tôi đã trở lại rồi.”

 

Tư Nhã lập tức lùi lại một bước, cô ta có chút khó có thể tiếp nhận chuyện này được. Cô ta kích động nhìn về phía ba mình, sau đó nhìn về phía Lam Sơ Niệm: “Làm sao có thể? Ba, người rõ ràng nói cô ta đã chết rồi mà, tại sao cô ta vẫn còn sống?”

 

“Tư Nhã, con không được nhắc đến cái từ “chết” này nữa.”

 

Dù Y Cảnh Long có hiền lành đến đâu đi chăng nữa thì khi nghe thấy từ này khuôn mặt của ông vẫn trở nên khó coi hẳn.

 

Y Tư Nhã nhìn chằm chằm Lam Sơ Niệm, như đang nhìn kẻ thù cướp mắt thứ gì đó của cô ta. Cô ta lập tức bước tới nắm lây cánh tay của ba mình: “Ba, con là con gái duy nhất của cha. Cô ta chắc chắn là đồ giả mạo, là tên lừa đảo thôi.”

 

Trong đầu Y Tư Nhã lập tức nghĩ đến cổ phần và tài sản của ba mình, đây chẳng phải là lại có thêm một người xông ra giành tài sản với cô ta sao? Mọi thứ của ba vốn sẽ để lại cho cô ta cơ mài!

 

Lam Sơ Niệm cau mày, Lam Thiên Hạo ở bên cạnh đứng bật dậy, trầm giọng nói: “Sơ Niệm chính là con gái của ba cô, không phải đồ giả mạo.”

 

Tư Nhã liếc nhìn Lam Thiên Hạo, cô ta rất thích Lam Thiên Hạo, vừa gặp đã thích rồi, cô ta chớp mắt hỏi: “Cô ta không phải là người của nhà họ Lam các anh sao?”

 

*Cô ấy là đứa bé được ba mẹ tôi nhận nuôi từ nhỏ, nhưng thân phận thật của cô ấy chính là đứa con đầu của bác trai Y.” Lam Thiên Hạo nói với cô ta, anh không có thiện cảm với cô gái vô phép vô tắc và đầy lòng đồ ky này.

 

“Vậy sao? Nếu vậy thì các người có bằng chứng chứng minh cô ta là con gái của ba tôi không? Không phải là không có chuyện gì làm nên chạy đến đây nhận bậy bạ người thân đấy chứ?” Y Tư Nhã bây giờ không hề có chút thiện cảm gì với Lam Sơ Niệm nữa. Cô ta chỉ muốn độc chiếm toàn bộ tài sản của ba, cô ta không muốn chia cho ai cả.

 

Lam Sơ Niệm vừa mới được nhận ba mình, thấy giọng điệu của cô em gái cùng ba khác mẹ này khiến trong lòng cô có chút bị đả kích.

 

Y Cảnh Long lập tức phát hiện ra cảm xúc của cô, ông vươn tay ra vỗ võ vai cô an ủi: “Sơ Niệm, còn đừng lo, ba sẽ giải thích cho bọn họ. Con là con gái của ba, ba có thể hoàn toàn chắc chắn, không cần bắt kì bằng chứng gì cả, ba biết con chính là con gái của ba.”

 

Lam Sơ Niệm gật đầu, lúc này Lam Thiên Hạo vươn tay ra ôm Lam Sơ Niệm vào trong lòng. Lam Sơ Niệm lập tức rúc vào trong lòng anh, cảm nhận sự thương yêu bảo vệ của anh.

 

Y Tư Nhã nhìn thấy vậy thì ánh mắt cô ta tràn đầy ghen tị, nhất là khi ánh mắt sâu thẳm mê người của Lam Thiên Hạo dịu dàng nhìn khuôn mặt cô, khiến cô ta đỏ cả mắt.

 

Khả năng quan sát của Y Cảnh Long rất tốt, ông nhìn ra được tình yêu của Lam Thiên Hạo dành cho Lam Sơ Niệm dường như đã vượt qua cả tình cảm anh em, ông biệt rằng có lẽ tình cảm của bọn họ không chỉ là tình anh em.

 

Ông cũng mừng cho đứa con gái mà ông vừa nhận, có thẻ được gả vào nhà họ Lam cũng là một sự may mắn! “

 

*Tư Nhã, con đi ra ngoài trước đi!” Y Cảnh Long cảm thấy con gái mình ở đây đã thay đổi hẳn bầu không khí ở đây.

 

Lúc này Y Tư Nhã không muốn ra ngoài, cô ta sợ ba cô ta sẽ yêu thích đứa con gái mới nhận mặt này, sẽ không thương cô ta nữa.

 

“Không, con không đi ra ngoai đâu, con muốn ở lại đây với ba.” Y Tư Nhã cắn môi, lắc đầu.

 

Y Cảnh Long bắt lực liếc nhìn cô ta sau đó nói với Lam Thiên Hạo: “Tôi sẽ gọi điện bảo vợ tôi mua thêm thức ăn, bữa tối hai người cứ ở đây ăn tối đi.”

 

“Được! Lam Thiên Hạo gật đầu.

 

Y Cảnh Long cầm tay kéo Y Tư Nhã đi ra ngoài, đồng thời đóng cửa phòng lại, để lại cho họ không gian riêng tư.

 

Lam Thiên Hạo lo lắng nhìn cô, Lam Sơ Niệm ngồi xuống sofa, tinh thần cô có chút bắt an và lúng túng.

 

Cô rất vui khi đã nhận nhau với ba mình, cô chỉ không ngờ mẹ cô đã qua đời và ba cô đã tạo lập một gia đình khác, hơn nữa người chị em cùng ba khác mẹ này lại vô cùng bài xích cô.

 

“Sơ Niệm, về sau em vẫn sẽ sống ở nhà của chúng ta, lúc nào em nhớ bác trai thì hẳn đến đây thăm ông áy.” Lam Thiên Hạo không an tâm khi để cô sống trong ngôi nhà này.

 

Lam Sơ Niệm gật đầu: “Em không muồn sự xuất hiện của mình sẽ ảnh hưởng xấu tới gia đình của ba. Nhưng mà xem ra em đã mang lại tổn hại cho gia đình này rồi.”

 

Lam Thiên Hạo thấy cô lại có suy nghĩ lương thiện như: vậy, anh đau lòng nói: “Em đừng nghĩ như vậy. Em vốn là con gái của bác trai, cũng là người trong gia đình này. Em không làm hại ai cả. Trong chuyện này, em mới là người phải chịu sự tổn thương lớn nhất.”

 

Lam Sơ Niệm chớp chớp đôi mắt đỏ hoe. Từ trong thâm tâm, cô không muốn làm tổn thương bắt kì người nào mà mình yêu thương cả.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1668


Y Cảnh Long dẫn Y Tư Nhã đi xuống phòng khách. Ánh mắt ông nhìn cô ta đầy trách móc: “Tư Nhã, sao con có thể vô phép tắc như vậy? Sơ Niệm là đứa con gái mà ba đã mắt đi. Năm đó con bé bị bảo mẫu bế đi, đưa vào cô nhỉ viện, sau đó được ba mẹ Lam nhận nuôi. Bây giờ, con bé mới tìm lại được gia đình của mình, con bé chính là chị của conl”

 

Y Cảnh Long cố gắng thuyết phục nhưng Y Tư Nhã không nghe hề nghe vào, cô ta hừ một tiếng nói: “Nếu cô ta đã biết ba đã tái hôn với mẹ của con thì lẽ ra không nên quay lại nữa. Cô ta quay lại làm gì cơ chứ?”

 

“Con… tại sao con lại ích kỷ như vậy? Con bé cũng là con gái của ba, cả hai đều là con của ba cả.” Y Cảnh Long tức giận chỉ vào trán cô ta.

 

Y Tư Nhã cắn môi, cô ta nói với ba: “Ba, để con gọi điện cho mẹ nhé!”

 

“Vậy con bảo mẹ con mua thêm thức ăn rồi mau trở về chào hỏi Lam tiên sinh với Sơ Niệm, không thể thát lễ với khách được.”

 

Nghĩ đến Lam Thiên Hạo, Y Tư Nhã mới đồng ý giữ bọn họ lại ăn tối, nếu chỉ để chào đón Lam Sơ Niệm, cô ta chắc chắn sẽ không có ý nghĩ này!

 

“Được! Con biết rồi.” Y Tư Nhã vẩu môi, cầm điện thoại di động đi đến sảnh phụ bên kia, sau khi đóng cửa liền gọi điện thoại cho mẹ đang đánh bài bên ngoài.

 

“Alo, Tư Nhã, có chuyện gì vậy?” Bên đầu dây kia vẫn có thể nghe thấy tiếng mạt chược cọ xát.

 

“Mẹ, mẹ mau về đây đi, ba sắp bị người khác cướp mắt rồi.” Y Tư Nhã gọi cho mẹ.

 

“Chuyện gì cơ? Ai cướp ba con? Là người phụ nữ nào hả?” Giọng người phụ nữ ở đầu dây bên kia lập tức căng thẳng. Chẳng lẽ chồng bà có tình nhân ở bên ngoài?

 

Y Tư Nhã hừ một tiếng: “Không phải ba có tiểu tam, mà là đứa con gái do ba và vợ cũ của ba sinh ra đã trở về. Mẹ, không phải mẹ nói với con là cô ta chết rồi sao? Sao đột nhiên lại trở về thế này?”

 

“Cái gì?” Giọng nói cuối cùng vô cùng kinh ngạc, không tin hỏi: “Con nói thật sao? Con gái vợ cũ của ba con đã trở về sao? Không thể nào?”

 

“Nhưng ba rất chắc chắn là cô ta, bây giờ con đang ở nhà, mẹ về nhanh lên đi! Ba nói, bảo mẹ mua thêm ít thức ăn, tối nay ba sẽ giữ cô ta ở lại ăn tối đấy!”

 

“Được, được, mẹ về ngay đây.” Người phụ nữ ở đầu dây bên kia không giấu được sự hoảng loạn, thậm chí có phần hoảng sợ.

 

Y Tư Nhã tức giận thở phì ra, nhưng cô ta vừa tức giận, trong đầu vừa nghĩ đến Lam Thiên Hạo. Cô ta chưa từng thấy qua một người đàn ông nào đẹp trai, tao nhã như vậy!

 

Hơn nữa, Y Tư Nhã từ trong túi lấy ra tắm danh thiếp mà ban nãy Lam Thiên Hạo đưa cho cô ta, cô ta lập tức xác định kỹ danh tính của anh, chủ tịch của tập đoàn Lam thị.

 

Trong mắt Y Tư Nhã hiện lên vẻ trầm tư, hiện tại Lam Sơ.

 

Niệm là em gái của anh, chỉ cần cô ta có quan hệ tốt với Lam Sơ Niệm, về sau cô ta có thể sẽ theo đuổi được Lam Thiên Hạo, trở thành bạn gái của anh trong tương lai đúng không?

 

Nếu sau này cô ta có thể gả cho Lam Thiên Hạo, cho dù tài sản của ba cô ta có chia cho Lam Sơ Niệm thì tính kiểu gì cô ta vẫn sẽ có lời, bởi vì tài sản của cả tập đoàn Lam thị nhiều gấp máy lần ba cô ta!

 

Hơn nữa, nguyên nhân chính là Lam Thiên Hạo quá đẹp trai, khiến cô ta yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

 

Thôi được! Để sau này có thể theo đuổi anh chàng đẹp trai Lam Thiên Hạo, bây giờ cô ta cứ chấp nhận Lam Sơ: Niệm thì sao chứ? Dù sao chỉ cần ra vẻ một chút là được mà.

 

Mặc dù Y Tư Nhã mới hai mươi tuồi đầu, nhưng tâm cơ: của cô ta đã rất thâm sâu.

 

Cảm xúc của Lam Sơ Niệm cũng nguôi ngoai đi phần nào, cô nghĩ, sau này chỉ cần giữ liên lạc với ba là được rồi, những người khác trong nhà họ Y có chấp nhận cô hay không cũng không quan trọng.

 

Lúc này, tại một hội quán nào đó, một bóng người ăn mặc sang trọng vội vã bước ra, tài xê của bà ta đang đợi bà ta ở trước cửa.

 

“Mau lái xe về nhà!” Người phụ nữ gấp gáp ra lệnh.

 

“Vâng, thưa bà.” Tài xế lập tức khởi động lái xe đi, người phụ nữ nghĩ ngợi rồi gọi điện cho dì giúp việc, bảo dì ấy tối nay về nhà mua thêm thức ăn. Dù sao bà ta cũng không thể khiến chồng mình tức giận được.

 

Lúc này trong mắt bà ta hiện lên vẻ hoảng sợ và lo lắng, sao có thể như vậy chứ? Đứa trẻ đó sớm đã bị bảo mẫu bắt đi, ném xuống sông rồi mà, theo lí thì nó đã chết từ lâu rồi, làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở nhà chứ?

 

Chẳng lẽ bà bảo mẫu năm đó không làm theo lời bà ta nói, không giết chết đứa bé đó mà là ôm đi đưa cho người khác nuôi? Bây giờ đứa bé đó lại đột ngột quay lại muốn trả thù hay là để chiếm tài sản đây?

 

Cho dù là kết quả nào thì lúc này đối với bà ta đều là tin dữ cả. May mà năm đó bà ta làm mọi việc đều không đề lộ mặt, cho dù đứa con gái vừa trở về này biết mình đã bị người khác hại thì cũng không biết người đó là bà ta.

 

Từ đầu đến cuối bà ta đều không xuất hiện. Nhưng bà ta rất tức giận, năm đó bà ta đã cho hai người bảo mẫu nhiều tiền như vậy, thế mà họ lại không làm theo chỉ thị của bà ta. Giờ đây bà ta đã có được tất cả những gì mình muốn, bà ta dẫn theo con gái gả cho Y Cảnh Long, trở thành Y phu nhân, con gái bà ta cũng là người thừa kế duy nhất của nhà họ Y. Đứa con gái đột nhiên xuất hiện này chắc chắn sẽ phá hủy mọi thứ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1669


Không! Bà ta tuyệt đối sẽ không để cho con nhỏ đó phá hoại hạnh phúc của họ.

 

Y phu nhân hiện tại tên là Trương Đỉnh Hương, bà ta từng là một nhân viên tài vụ của công ty của Y Cảnh Long.

 

Trong một cuộc họp thường niên, bà ta đã đỡ Y Cảnh Long lúc trẻ đang say rượu đi nghỉ ngơi, lợi dụng lúc ông đang say rượu không tỉnh tảo, bà ta đã chủ động hiến thân.

 

Sau chuyện đó, Y Cảnh Long vô cùng hối hận, liên tục dùng tiền tài bồi thường cho bà ta. Năm đó bà ta cho rằng chỉ cần có tiền là đủ rồi, thế nhưng ba tháng sau, bà ta phát hiện mình mang thai rồi, bà ta không chút do dự, quyết định muốn sinh đứa trẻ này ra.

 

Thế là lúc đó, bà ta và vợ Y Cảnh Long cùng lúc mang thai, bà ta chỉ mang thai sau hai tháng.

 

Bà ta rời khỏi công ty, bí mật sinh đứa trẻ ra. Tuy nhiên, bà ta không cam lòng một mình nuôi con gái nên đã đòi tiền của Y Cảnh Long, nhưng số tiền đó lại được bà ta dùng để mua chuộc hai bảo mẫu, đem đứa con gái mới được ba tháng tuổi của ông và vợ trộm ra ngoài, khiến cho người vợ của ông vốn sau sinh yếu ớt, sức khoẻ không tốt, vì quá nhớ thương con mà trầm cảm nặng, ốm đau suốt 3 năm trời. Cuối cùng, bà ta lại nói bảo mẫu lén mua ít thuốc ngủ để bên gối, lúc nào mắt ngủ thì uống vài viên.

 

Thế nhưng, Y phu nhân nhất thời không nghĩ thoáng, nuốt hết toàn bộ thuốc ngủ, cuối cùng lúc đưa đến bệnh viện đã không thể cứu chữa được nữa rồi.

 

Tất cả những điều này đều là do Trương Đinh Hương đứng đằng sau gây ra, thậm chí đến Y Cảnh Long cũng không biết, ông mắt đi con gái, lại mất đi vợ mình, có một đoạn thời gian tinh thần ông vô cùng sa sút.

 

Mà một năm sau, Trương Đinh Hương có tình dẫn con gái đến gặp ông, sau đó tìm cơ hội nói với ông chuyện bà ta đã sinh con gái ra.

 

Y Cảnh Long lại cảm thấy rất có lỗi với bà ta, giờ đây ông cũng đã không còn gì nữa, vậy nên ông cưới bà ta, cho con gái của bọn họ một gia đình trọn vẹn. Đến bây giờ ông cũng không hề biết gì về sự việc năm đó.

 

Chỉ có Trương Định Hương biết tắt cả những bí mật này, bà ta nghĩ rằng cả đời này bà ta sẽ trải qua cuộc sống sung túc phú quý này, nào ngờ đứa trẻ đáng lẽ đã chết năm đó lại đột nhiên quay trở lại.

 

Thế này thì làm sao bảo bà ta không hoảng loạn cơ chứ?

 

Năm đó Y Cảnh Long vẫn luôn nghĩ rằng là do kẻ thù kinh doanh của mình ra tay hại đứa trẻ đó, nhưng ông đã cố gắng hết sức vẫn không điều tra ra gì.

 

Sau này, Y Cảnh Long đầu tư đúng hướng, giá trị con người cũng tăng lên, mà bà ta mỗi ngày cũng cùng con gái mình trải qua cuộc sống giàu có sung túc này, cùng bước vào giới thượng lưu.

 

Sắc mặt Trương Đinh Hương tối sầm lại, bây giờ bà ta vẫn đang suy nghĩ về việc tìm hai người bảo mẫu năm đó, nếu có thể bà ta sẽ khiến cho hai người bảo mẫu đó biến mắt khỏi thế giới này, như vậy thì sẽ không còn ai biết chuyện gì đã xảy ra năm đó nữa.

 

Đối với bà ta, chỉ cần là người cản đường hạnh phúc của bà ta thì đều phải bị loại bỏ.

 

Ở dinh thự nhà họ Y, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo đang ngồi uống trà trong phòng làm việc. Lúc này, Y Tư Nhã bưng trái cây bước vào, cô ta đã thay đổi vẻ mặt ghen tị và tức giận ban nấy, trìu mến nhìn Lam Sơ Niệm nói: “Chị, xin chào, chuyện vừa nãy, em rất xin lỗi, chỉ là em nhắt thời không thể tiếp nhận được chuyện này.”

 

Lan Sơ Niệm vô cùng sửng sót, không ngờ Y Tư Nhã lại đột nhiên thay đổi thái độ với cô. Đương nhiên, cô cũng rất muôn có thê hòa thuận với gia đình của cha.

 

“Không sao đâu, chị mong là sự xuất hiện đột ngột của chị không làm phiền đến cuộc sống của mọi người.” Lam Sơ Niệm đứng lên nói.

 

“Không đâu, không đâu, em vẫn luôn muốn có thêm một người chị em gái. Có thêm một người chị, em còn mừng chết đi được ấy chứ!” Y Tư Nhã cười tươi nói. Đồng thời, mắt cô ta chuyển sang khuôn mặt của Lam Thiên Hạo: “Lam tiên sinh, chào anh, cảm ơn gia đình anh đã nuôi nắng chị gái của em.”

 

Thấy cô ta hiểu chuyện như vậy, sự tổn hại đối với Lam Sơ Niệm cũng đã giảm bớt, anh đáp: “Không cần cảm on, đây là việc chúng tôi nên làm.”

 

Y Tư Nhã đặt trái cây xuống trước mặt họ: “Hai người ăn trái cây đi, mẹ em đang trên đường về nhà. Tối nay, em sẽ giới thiệu mẹ với hai người.”

 

Lam Sơ Niệm nhìn đứa em gái chỉ nhỏ hơn mình tầm một tháng tuổi này, trong lòng cô vẫn có chút kinh ngạc. Bây giờ cô rất muốn xem xem mẹ của cô ta là người như thế nào.

 

Lam Thiên Hạo nhìn thấu được mọi chuyện. Nếu Y Tư Nhã không phải là em gái cùng ba khác mẹ của Lam Sơ Niệm, anh đã vô cùng chán ghét hành vi vừa rồi của cô ta rồi.

 

Y Tư Nhã có ý đối xử tốt với Lam Thiên Hạo, khiến Y Cảnh Long nhìn thấy, ông không nhịn được trong lòng được an ủi, ông chính là hy vọng như vậy, hai cô con gái sống hoà thuận bên nhau, cả nhà cũng sẽ hoà thuận như vậy.

 

Chính vào lúc này, trong sân ở ngoài cửa, truyền đến tiếng chuông mỏ cửa, một người đàn bà cả người là vàng ngọc xách túi, hai người giúp việc đi ở đằng sau xách thức ăn đi vào.

 

Lam Sơ Niệm và Y Tư Nhã đang ngồi nói chuyện ở trong sân đứng dậy nhìn về phía bên đó.

 

Y Tư Nhã phát hiện lúc nói chuyện tâm tư của Lam Sơ: Niệm không hề thâm trầm lắm, cô ta càng thêm yên tâm rồi.

 

“Mẹ con về nhà rồi.” Y Tư Nhã nói xong, lập tức vui mừng đi đến trước mặt của Trương Định Hương: “Mẹ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1670


Ánh mắt của Trương Đinh Hương căn bản không ở trên gương mặt của con gái, mà là ở trên người cô gái nhỏ nhắn cũng đi đến chỗ bà ta, khi bà ta nhìn thấy gương mặt của Lam Sơ Niệm, trong lòng kinh ngạc hoảng loạn, giống như Y phu nhân năm đó trở về tìm bà ta báo thù, ngực của bà ta âm thầm nhấp nhô lên xuống.

 

“Cháu chào dì.” Lam Sơ Niệm cứ lễ phép chào một câu, cô nghĩ cho dù năm đó người phụ nữ này chen vào giữa tình cảm của ba mẹ cô, nhưng nếu sau này ba cưới bà ấy, vậy bà ấy nhát định không phải là người xấu lắm.

 

Vì vậy, cô cứ lễ phép mà đối xử vậy.

 

Lúc này Trương Đinh Hương đột nhiên hoàn hồn, gương mặt nhiệt tình nhìn cô: “Cháu chính là đứa bé năm đó bị thất lạc của Cảnh Long đúng không? Cháu có thể trở về được thật là quá tốt rồi.”

 

Trương Đinh Hương đang diễn kịch, bà ta đương nhiên không thể rõ ràng biểu hiện ra sự oán hận đối với Lam Sơ Niệm rồi.

 

“Vâng ạ, cháu là đứa con đầu tiên của ba cháu.” Lam Sơ Niệm gật gật đầu.

 

“Cháu lớn lên thật xinh đẹp!” Trương Định Hương khen nói.

 

Sắc mặt của Y Tư Nhã ở bên cạnh có chút không thích, cô ta có chút kinh ngạc nhìn mẹ, nụ cười bây giờ của mẹ và của lúc bình thường không hề giống nhau! Với lại, với tính cách của mẹ cô ta, mẹ sẽ vui mừng chào đón Lam Sơ Niệm về nhà sao?

 

“Các con ngồi đây nói chuyện đi, dì đi xuống bếp nấu bữa tối, tối nay ở nhà ăn cơm đi!” Trương Đinh Hương thân thiết nói, rồi nói với con gái: “Tư Nhã ở cùng người chị gái này của con đi, mẹ đi nấu cơm đây.” Lúc Trương Đinh Hương đang nói, liền nhìn thấy có hai người bước vào từ ngoài cửa, đứng bên cạnh chồng của bà là một thanh niên trẻ cao to ưu nhã, ánh mắt của bà ta sáng lên, ở đâu đến một người đàn ông anh tuấn quyến rũ đến vậy? Ý nghĩ đầu tiên của bà ta là con gái có thể gả cho cậu ta thì tốt quá rồi.

 

Trương Định Hương vừa nãy đã nghe thấy có tiếng bước chân đi vào ở phòng khách, bà ta cố ý nói những lời như: vậy chính là hy vọng chồng nghe thấy sự hoan nghênh và yêu quý của bà ta đối với Lam Sơ Niệm.

 

Quả nhiên Y Cảnh Long nghe tháy rồi, cũng rất vui vì cách nghĩ này của vợ, điều ông không hy vọng nhất chính là người trong nhà có sự bài xích, bởi vì ông rất yêu quý Lam Sơ Niệm, cảm giác giống như lại có được vật báu vậy. Lúc này ánh mắt của ông nhìn hai cô con gái, càng yêu quý nhìn lên trên người của Lam Sơ Niệm, ông hy vọng khoảng thời gian tiếp theo ông có thể bồi thường cho người con gái này, với lại ông vô cùng yêu người vợ: trước, từ trên người của Lam Sơ Niệm ông có thể tìm được hình dáng của người vợ trước.

 

Hai người đàn ông đi đến đều nhìn Lam Sơ Niệm, bởi vì hai người đều vô cùng yêu cô.

 

Khiến Y Tư Nhã đứng một bên trong lòng càng thêm khó chịu, ba nhìn Lam Sơ Niệm cũng thôi đi, tại sao đến người anh cả này của Lam Sơ Niệm cũng nhìn cô dịu dàng như: thế.

 

Vậy cô ta và mẹ thành không khí rồi sao? Càng huống hồ cô ta hy vọng ánh mắt của Lam Thiên Hạo nhìn cô ta, bởi vì cô ta cũng rất xinh đẹp mà!

 

“Sơ Niệm, đây chính là mẹ kế của con Trương Đinh Hương, là vợ hiện tại của ba, về sau con cứ gọi là dì Trương nhé!” Y Cảnh Long nói với cô.

 

Lam Sơ Niệm gật gật đầu: “Vâng ạ!”

 

Trương Định Hương thấy tất cả mọi người không có phát hiện tất cả mọi việc mà bà ta làm, bà ta liền thở phào nhẹ nhõm. Có điều, ánh mắt của Lam Thiên Hạo lại sắc bén nhìn Trương Đinh Hương máy lần, ánh mắt nhìn người của anh cực chuẩn, Trương Đinh Hương có một gương mặt đầy dã tâm và hung tướng, với lại nụ cười trên mặt của bà ta khiến anh thấy vô cùng giả, Y Tư Nhã và bà ta lại là nụ cười giả như nhau.

 

Ánh mắt của anh rơi trên người của Lam Sơ Niệm, trên người của Lam Sơ Niệm phát ra sự chân thật tự nhiên, quả thật giống ánh sáng của thiên sứ vậy.

 

“Cậu này là?” Trương Định Hương vô cùng hứng thú với Lam Thiên Hạo, bà ta nhìn một cái liền có thể nhìn ra cả người Lam Thiên Hạo toả ra hơi thở là người có tiền.

 

“Đây là tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn đá quý Lam thị cậu Lam Thiên Hạo, đồng thời cũng là anh cả của ba mẹ bên nhận nuôi Sơ Niệm.” Y Cảnh Long giới thiệu VỚI VỢ.

 

Trương Đinh Hương lập tức trừng to mắt ra, cái gì, đứa trẻ này năm đó chưa chết thì thôi đi, còn được một gia đình giàu có như vậy nhận nuôi? Tập đoàn đá quý Lam thị, chính là cái công ty tập đoàn có toà nhà cao tầng ở trung tâm thành phố sao?

 

Đôi mắt của Y Tư Nhã ở một bên nhìn Lam Thiên Hạo đầy sự ái mộ, lộ ra cảm xúc yêu thích của cô ta.

 

*Thì ra là Lam thiếu gia, xin chào xin chào, hoan nghênh cậu đến nhà chúng tôi làm khách.” Nói xong, Trương Đinh Hương kéo con gái đến bên cạnh mình: “Đây là con gái của dì Tư Nhã.”

 

Y Tư Nhã có thể nghe ra mẹ đây là có ý giới thiệu, cô ta bắt giác lộ ra nụ cười xấu hồ, tóc dài cụp đến mang tai, lộ ra sự phong tình.

 

Ánh mắt của Lam Thiên Hạo nhàn nhạt biểu thị một chút, rồi quay người nói với Y Cảnh Long: “Bác trai, chúng ta đi uống trà đi!”

 

“Được! Mời.” Y Cảnh Long đối với Lam Thiên Hạo là tiếp đoán như khách quý vậy.

 

“Sơ Niệm em có muốn cùng đi không?” Lam Thiên Hạo không muốn để cô ở lại với hai mẹ con giả dối này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1671


Lam Sơ Niệm cũng muốn ở cùng ba lâu hơn, cô cười nói: “Vâng ạ!”

 

Y Tư Nhã muốn đi nhưng Y Cảnh Long nói với cô: “Tư Nhã con cùng với mẹ chuẩn bị bữa tối đi!”

 

“Vâng! Được ạ!” Y Tư Nhã gật đầu, đứng trước mặt của Lam Thiên Hạo muốn làm một người chịu khó một chút.

 

Y Cảnh Long sau khi lên tầng, nụ cười giả tạo của Trương Đỉnh Hương cũng thu lại, bà ta kéo tay của con gái: “Tư Nhã đi theo mẹ.”

 

Nói xong, quay đầu căn dặn người làm đi nấu cơm tối.

 

Y Tư Nhã cùng mẹ đi vào phòng của bà ta, Trương Định Hương đóng chặt cửa, nói với con gái: “Tư Nhã, sao con đối tốt với Lam Sơ Niệm như vậy, lẽ nào con thật sự coi cô ta làm chị gái rồi chứ, cô ta trở về đối với con không phải chuyện gì tốt cả.”

 

Y Tư Nhã trước mặt mẹ không hề che giấu ý nghĩ: “Mẹ, con nào có thật sự đối tốt với chị ta! Con chỉ là giả vờ thôi, bởi vì con thích Lam Thiên Hạo, con muốn thông qua chị ta tiếp cận anh ấy mà thôi!”

 

Trương Đỉnh Hương nghe lời của con gái, mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt rồi, vừa nãy mẹ còn lo lắng con thật sự coi người ngoài là người thân thiết cơ?”

 

“Mẹ, vậy mẹ cũng không phải là giả vờ đối tốt với chị ta sao?” Y Tư Nhã cười nói.

 

Trương Đỉnh Hương hừ một câu: “Mẹ đây là đóng kịch cho ba con xem, mẹ gần đây thua quá nhiều tiền rồi, ông ấy luôn niệm tình với mẹ, nếu mẹ không biểu hiện cho tốt, tiền sinh hoạt tháng sau của chúng ra sẽ bị hạn chế đấy.”

 

“Mẹ, ba cho mẹ tiền sinh hoạt là 50 vạn đấy!”

 

“Đây tính là cái gì? Một cái túi của mẹ là đã hết rồi.”

 

Trương Định Hương bây giờ là đẳng cấp của phú bà giàu có rồi, đồ bình thường bà ta không thèm nhìn.

 

“Mẹ, mẹ nói xem con về sau nếu gả cho Lam Thiên Hạo, vậy thì tốt biết bao nhiêu! Con sẽ có trang sức kim cương đeo không hết, con muốn cái gì là có cái đó.” Gương mặt Y Tư Nhã khát khao nói.

 

Trương Đinh Hương hừ một câu: “Mẹ lại không nghĩ vậy, vợ trước của Cảnh Long sinh được người con gái này, lại có phúc được người nhận nuôi giàu có như vậy, xem ra cuộc sống còn tốt hơn con đó!”

 

“Mẹ, chị ta tên Lam Sơ Niệm, lúc trước chị ta là thành viên của một nhóm nhạc nữ, nỏi tiếng cả nước bây giờ cũng là một ca sĩ nỗi tiếng!”

 

“Cái gì? Cô ta còn có bản lĩnh như vậy sao?” Trương Đỉnh Hương nghe xong, trong lòng không vui vê nữa, nếu có thể nghe thấy tin tức xấu của Lam Sơ Niệm, bà ta mới thích!

 

“Mẹ, con thật sự rất thích Lam thiếu gia.” Y Tư Nhã nói, trong ánh mắt hiện lên sự ái mộ.

 

Trương Đinh Hương cũng đương nhiên muốn gả con gái cho một người đàn ông thành công như Lam Thiên Hạo, bây giờ Lam Sơ Niệm cũng là một thành viên của Lam gia, bà ta suy nghĩ nếu con gái có thể gả qua đó thì ác ý của bà ta đối với Lam Sơ Niệm cũng có thể nhịn được.

 

Dù sao việc quá khứ, sẽ không có ai biết được.

 

Ở trong thư phòng, Y Cảnh Long cũng biết bản thân có một cô con gái cùng tuổi kém tháng với Sơ Niệm, bắt kì ai đều có thể đoán đây là lúc ông còn trẻ phạm phải sai lầm.

 

Bây giờ đối với Lam Sơ Niệm ông vừa yêu vừa áy náy, ông thật sự rất muốn đem tình yêu về sau dành cho cô: “Sơ Niệm, lúc ba còn trẻ, quả thực đã phạm sai lầm mới có em gái con Tư Nhã, việc này ba rất hói hận cũng đã nói thẳng với mẹ con, và bà ấy đã tha thứ rồi.”

 

Gương mặt Y Cảnh Long ngại ngùng: “Ba và người mới bây giờ của ba, trong một buổi tiệc có trải qua tình một đêm, sau đó bà ấy lựa chọn không làm phiền gia đình của ba, ba cũng không biết đêm đó sẽ có Tư Nhã, đây là sau khi mẹ con qua đời được một năm, ba mới biết chuyện này, mới biết ba còn một đứa con gái nữa, chúng ta mới tổ chức một gia đình mới.”

 

Lam Sơ Niệm yên tĩnh lắng nghe, lúc này mặc dù đối với sai lầm lúc trẻ của ba cô cảm thấy không hiểu được, nhưng mà cô vẫn muốn hỏi một câu.

 

“Ba, ba yêu mẹ con không?”

 

Đáy mắt của Y Cảnh Long lập tức hiện ra cảm xúc kịch liệt, ông không hề do dự gật đầu: “Mẹ con là người ba vô cùng yêu, cho dù về sau ba có gia đình với Đinh Hương, nhưng vị trí của mẹ con trong lòng ba không có ai có thể thay thế.”

 

Lam Thiên Hạo là một người ngoài, anh tất nhiên không tiện nói cái gì, nhưng Y Cảnh Long lấy người vợ sau Trương Đinh Hương này, hoàn toàn là ý muốn gánh trách nhiệm! Đây cũng là cách gánh vác hậu quả mà một người đàn ông làm đối với sai lầm của mình.

 

Lam Sơ Niệm nghe xong, cô nhẹ nhàng gật đầu: “Ba, con không trách ba, chỉ cần năm đó ba yêu mẹ là tốt rồi.”

 

Y Cảnh Long nhận được sự tha thứ của Lam Sơ Niệm, trong lòng ông thở dài một hơi, cũng rất vui vẻ Lam Sơ.

 

Niệm hiểu chuyện ngoan ngoãn, đồng thời tự trách trong lòng ông dù sao cũng càng sâu thêm.

 

“Bác trai, bác đối với sự việc năm đó Sơ Niệm bị bảo mẫu bế đi hãm hại bác nghĩ như thế nào?” Lam Thiên Hạo híp mắt hỏi, anh lo lắng nguy hiểm như vậy sẽ lại xảy ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1672


Sắc mặt của Y Cảnh Long vô cùng tức giận: “Bác nhất định sẽ lại tìm hai bảo mẫu đó để hỏi cho rõ, năm đó là ai chỉ thị bọn họ làm như vậy, tại sao lại ra tay với con gái còn bé bỏng của bác như vậy.”

 

“Bác trai năm đó bác cho là ai làm?” Lam Thiên Hạo hỏi, dựa và thực lực của Y Cảnh Long năm đó, không thể nào dễ dàng từ bỏ tìm đứa con này.

 

“Lúc bác còn trẻ, mới bước chân vào thương giới, thù địch rất nhiều, cộng thêm trong nhà cũng coi là giàu có, có rất nhiều người đánh chủ ý vào tiền tài nhà bác, sau khi Sơ Niệm bị bế đi, bác tìm kiếm khắp nơi, cũng báo cảnh sát, bác và vợ trước của bác mỗi ngày đều mong chờ con gái trở về, cho dù khuynh gia bại sản của bác cũng không hề tiếc gì, nhưng mà một năm, hai năm, ba năm cũng không thấy con trở về, chúng ta cũng tuyệt vọng rồi.

 

Nước mắt của Lam Sơ Niệm lại tuôn ra, cô không ngờ.

 

mình hại mẹ mình, là do cô ra đời rồi lại mắt tích khiến cơ thể của mẹ yếu ớt, không thể chống lại bệnh tật.

 

Lam Thiên Hạo rút ra một tờ giấy, nhẹ nhàng khom người giúp cô lau nước mắt, an ủi nói: “Sơ Niệm đừng khóc, anh nhất định sẽ giúp em điều tra rõ người hại em năm đó.”

 

Y Cảnh Long cũng đau lòng cho con gái, nói với Lam Thiên Hạo: “Các con nói lúc trước, hai người bảo mẫu đó có thể tiếp xúc với những ai, đó là người như thế nào?”

 

“Người bảo mẫu đó nói, người đưa điền để bọn họ làm là một người phụ nữ trẻ.” Ánh mắt của Lam Thiên Hạo trầm xuống, bà ấy ngửi thấy trên người phụ nữ đó có mùi của sữa mẹ, nếu người bảo mẫu này nhớ rõ như thế, chắc chắn người phụ nữ đó cũng là mới sinh con. Nghĩ đến đây.

 

ánh mắt của Lam Thiên Hạo hiện lên sự lạnh lẽo, năm đó người phụ nữ giống như Y phu nhân mới sinh con không phải là Trương Định Hương sao? Tính ra Sơ Niệm chỉ lớn hơn Y Tư Nhã hai tháng, vậy thì đó mới Trương Đỉnh Hương lúc sinh con được một tháng, trên người bà ta có mùi sữa mẹ cũng coi là một đặc trưng ăn khớp.

 

“Cậu Lam, cháu đang nghĩ gì vậy?” Y Cảnh Long tò mò hỏi, vẻ mặt của Lam Thiên Hạo dường như đang trầm tư việc gì đó.

 

“Không có gì, chỉ là cháu đang nghĩ nếu không có người bảo mẫu đó nhất thời mềm lòng, chỉ sợ hậu quả không dám tưởng tượng ra.”

 

“Rốt cuộc là ai độc ác như vậy, nếu để bác biết, bác sẽ giết chết người đó luôn.” Y Cảnh Long mấy năm nay, vô cùng áp lực, ông thật sự vô cùng hận người hại gia đình ông.

 

“Bác trai, cháu cảm thấy chuyện này bắt buộc phải điều tra, nhỡ đâu người đó lại muốn giết Sơ Niệm, Sơ Niệm vẫn rất nguy hiểm.” Lam Thiên Hạo cảm thấy chuyện này không thể xem nhẹ.

 

Càng huống hồ bây giờ anh đã có mục tiêu hoài nghỉ, có thể nói Trương Đinh Hương hoàn toàn có động có làm tất cả chuyện này. Bà ta lúc đó mới sinh con gái, một mình nuôi dưỡng con gái tất nhiên cực kì không cam tâm, đầu tiên là Lam Sơ Niệm bị bề đi, sai đó Y phu nhân sinh bệnh qua đời, vừa vặn là sau một năm đó bà ta dẫn theo con gái gả vào Y gia, tất cả điều này xem ra vô cùng trùng hợp, nhưng sau đó thật sự trùng hợp như vậy sao?

 

Lúc này, Y Cảnh Long đối với chuyện năm đó đã có manh mối, tất nhiên ông sẽ không bỏ qua, ông nắm chặt tay thành nắm đắm nói: “Bác tắt nhiên phải tra rõ chuyện năm đó, tìm ra hung thủ khiến bọn họ trả giá.”

 

Lam Thiên Hạo vẻ mặt nghiêm túc nói: “Bác trai, cháu có một kiến nghị, việc này đừng nói ra ngoài, quá nhiều người biết có thể sẽ đem tin tức truyền cho hung thủ, nhỡ người ta chạy rồi thì sẽ rất khó tìm.”

 

“Được Thiên Hạo, chỉ có bác và cháu bí mật điều tra, tuyệt đối không để bát kì ai biết.” Y Cảnh Long gật gật đầu.

 

“Cho dù là vợ và con gái hiện tại của bác cũng xin giữ bí mật.” Lam Thiên Hạo bình tĩnh nói.

 

Y Cảnh Long trả lời một câu: “Được, lần này cho dủ như: thế nào, bác cũng phải lôi hung thủ đằng sau ra, không để Sơ Niệm có nguy hiểm gì nữa.”

 

Ánh mắt của Lam Sơ Niệm cũng lộ ra sự tức giận, cô hy vọng ba và anh trai tìm ra hung thủ sớm một chút, khiến người đó nhận được trừng phạt nên có.

 

Lam Thiên Hạo đứng dậy nói: “Cháu đi gọi điện thoại.”

 

Lam Thiên Hạo đi đến tầng cao nhất của biệt thự, anh mới rút điện thoại ra, gọi vào số điện thoại của trợ lí, bảo cậu ấy lập tức đến bệnh viện điều tra địa chỉ nhà của bảo mẫu Trương Tú Quyên năm đó, nói với Trương Tú Quyên anh đồng ý lại đưa cho bà ấy một khoản tiền.

 

Anh biết chỉ có tiền có thể khiến Trương Tú Quyên không trốn đi, bởi vì chỉ ra hung thủ năm đó còn cần sự giúp đỡ của bà ấy.

 

Lúc này, dưới phòng khách dưới tầng, Y Tư Nhã ngồi trên ghế sofa xem điện thoại, Trương Đinh Hương lại ở trong bếp chỉ huy người làm làm việc. Y Tư Nhã đang tìm kiếm tin tức của Lam Thiên Hạo, trên mạng tin tức của anh vẫn khá ít, nhưng đối với giới thiêu thực lực của công ty anh lại có rất nhiều trang, trong đó có một bài dự tính giá trị của công ty anh, đã vượt qua xuất thân trăm tỷ rồi.

 

Y Tư Nhã xem mà lòng sắp nở hoa rồi, đồng thời lại càng đồ kị Lam Sơ Niệm, tại sao năm đó chị ta lại được một gia đình giàu có như thế nuôi dưỡng vậy chứ? Những năm này chị ta chắc chắn giống như công chúa được yêu chiều mà lớn lên vậy!

 

Lúc này Y Tư Nhã rất muốn mình và Lam Sơ Niệm thay đổi thân phận, có điều có quan hệ với Lam Sơ Niệm này, cô ta tiếp cận Lam Thiên Hạo cũng càng thêm thuận tiện Tôi.

 

Không thì, cô làm sao có cơ hội quen người đàn ông vừa có tiền lại đẹp trai cơ chứ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1673


Hơi muộn một chút, hai người Y Cảnh Long và Lam Thiên Hạo đi xuống tầng, Y Tư Nhã thay một bộ váy dài càng có sự nữ tính, với lại rõ ràng là đã trang điểm.

 

Y Cảnh Long có chút kinh ngạc với sự trang điểm của con gái, nhưng nhìn ánh mắt của cô ta trên người của Lam Thiên Hạo ông liền hiểu ra.

 

Trong ánh mắt của Lam Sơ Niệm chỉ muốn cảm nhận thêm chút mùi của ba ruột, cô đứng bên cạnh của Y Cảnh Long, Y Cảnh Long đối với cô vô cùng quan tâm dịu dàng, tự mình giúp cô bê nước đến.

 

*Con cảm ơn ba.” Lam Sơ Niệm mím môi cười.

 

“Sơ Niệm, đây chính là nhà của con, về sau con muôn về thì về, ba sẽ sắp xếp cho con một gian phòng.”

 

“Bác trai, tạm thời mà nói Sơ Niệm vẫn là ở nhà cháu đi ạ!

 

Có thời gian cháu sẽ thường dẫn em ấy đến nhà chơi.”

 

Lam Thiên Hạo cười nói.

 

Y Cảnh Long lập tức hiểu ý của Lam Thiên Hạo, cũng chính là lo lắng bên cạnh của Lam Sơ Niệm còn có tiềm tàng nguy hiểm.

 

“Được, như vậy cũng tốt.” Y Cảnh Long cười gật đầu.

 

Y Tư Nhã ngồi bên cạnh Lam Sơ Niệm: “Chị Sơ Niệm em có thể đến nhà chị làm khách không?”

 

Lam Sơ Niệm gật đầu: “Đương nhiên có thẻ.”

 

Lam Thiên Hạo ở một bên nhìn câu hỏi trực tiếp này của Y Tư Nhã cau mày lại.

 

Người làm bê thức ăn lên bàn, dáng vẻ vợ hiền mẹ tốt của Trương Đinh Hương tháo tạp dề ngồi xuống, cầm lấy rượu lúc sắp rót cho Lam Thiên Hạo, tay Lam Thiên Hạo che lại: “Cháu không uống rượu.”

 

“Cậu Lam, uống chút đi! Lần đầu tiên đến nhà làm khách, vui vẻ quan trọng nhất.”

 

“Cháu không thích uống rượu.” Lam Thiên Hạo lạnh nhạt nói một câu.

 

Y Cảnh Long nói với bà ta: “Cậu Lam chút nữa phải lái xe, đừng khuyên uống rượu nữa, cất vào đi! Chúng tôi không uông.”

 

Trái tim xuân tình của Y Tư Nhã rung động, nhìn Lam Thiên Hạo dưới ánh đèn, hoàn mĩ giống bạch mã hoàng tử vậy, sao có thể chứ?

 

Quả thật không hề có bắt kì khuyết điểm gì.

 

Trong bát của Lam Sơ Niệm đột nhiên được người đàn ông gắp thức ăn vào, gò má cô hơi nóng lên, cong môi cười ngọt ngào.

 

Y Tư Nhã đối diện đem màn này nhìn vào trong mắt, trong lòng vừa đồ kị lại ngưỡng mộ.

 

Có điều cô nghĩ, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hại chắc là quan hệ anh em, bởi vì hai người từ nhỏ luôn có tình cảm anh em mà lớn lên, chắc chắn sẽ không có tình cảm nam nữ. Ánh mắt của Trương Đinh Hương oán hận nhìn lên trên người của Lam Sơ Niệm, đặc biệt nhìn chồng cũng dành hết tâm tư ở trên người Lam Sơ Niệm, bà ta liền nghĩ con mình tiếp theo sắp thất sủng trong lòng của chồng mình rồi.

 

Đi ra về sau nữa bữa ở Y trạch, Y Cảnh Long và Y Tư Nhã đi ra tiễn hai người, Y Tư Nhã nồng nhiệt khoác tay Lam Sơ Niệm: “Chị ơi, đợi có thời gian em thật muốn đến nhà Lam thiếu gia chơi!”

 

Đây là mục đích của cô, cô muốn thông qua Lam Sơ Niệm đến Lam trạch.

 

*Được rồi! Đợi có thời gian qua đó chơi!”

 

“Vâng! Vậy nói rồi nhé, em sẽ liên lạc cho chị.” Y Tư Nhã nhanh chóng nói.

 

Ánh mắt của Lam Thiên Hạo híp lại nói với Lam Sơ Niệm: “Lam Sơ Niệm, lên xe chúng ta nên về rồi.”

 

“Thiên Hạo đi chậm thôi, đợi qua hai ngày nữa, bác sẽ đến nhà cháu gặp ba mẹ cháu.” Y Cảnh Long nói với anh.

 

“Vâng ạ! Bác trai hoan nghênh đến nhà cháu chơi.” Lam Thiên Hạo nói xong, kéo cửa xe ngồi vào, mà Y Tư Nhã ở’ một bên còn cho rằng anh sẽ nhìn cô ta một cái, không ngờ Lam Thiên Hạo lập tức ngồi vào trong xe.

 

Lam Sơ Niệm đứng ở trước cửa ghế lái phụ, nói với ba: “Ba ơi, vậy con đi trước đây.”

 

“Được! Lái xe chậm thôi.” Ánh mắt của Y Cảnh Long cũng lộ ra kia không nỡ.

 

Xe thể thao của Lam Thiên Hạo lái đi, rất nhanh liền biến mất ở chỗ rẽ bên cạnh, Y Tư Nhã nhìn xe thể thao lái đi, trong lòng không biết vô cùng mong đợi có sự phát triển cùng với Lam Thiên Hạo. Ngồi trong xe, ngày hôm nay đối với Lam Sơ Niệm mà nói trải qua rất dài, cũng cực kì vui vẻ và quan trọng, cuối cùng cô tìm thấy người thân của mình rồi, mặc dù không có thể nhìn thấy mẹ, nhưng đối với cô còn có thể nhìn thấy ba ruột cũng cô cùng vui mừng.

 

Trong lòng của Lam Thiên Hạo đang xoắn xuýt chuyện kia, Lam Sơ Niệm là người đơn thuần lương thiện, về sau anh sẽ không để cô một mình ở ngôi nhà đó, và anh bây giờ quan trọng nhát là tra ra người năm đó hại cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1674


Anh nghĩ người đó chắc chắn là Trương Đinh Hương.

 

“Anh cả, chúng ta về nhà thôi! Em muốn nói chuyện này với ba mẹ.” Lam Sơ Niệm nói với anh.

 

“Được! Chúng ta bây giò đi về thôi.” Lam Thiên Hạo gật gật đầu, nhìn cô hơi tựa đầu, trong mắt đầy sự mệt mỏi, anh dịu dàng nói: “Em ngủ một chút đi, đến nhà anh gọi em dậy.”

 

“Vâng ạ!” Mấy hôm nay Lam Sơ Niệm cũng không ngủ ngon, lúc này cô quả thật buồn ngủ rồi.

 

Lúc này, trong thành phố này tồn tại cực kì nhiều người hiểm ác, lúc này Lý Đạt ngồi trong căn nhà riêng của ông ta, bên cạnh có gạt tàn thuốc, lòng đựng thuốc đã không nhét vào được nữa rồi, ông ta hút thuốc cả một ngày, bởi vì ông ta có loại cảm giác sợ hãi, ông ta cảm thấy ông ta rất nhanh sẽ trở thành tắm bia đạn của Kiều Huy Dương.

 

Lý Đạt chính là người năm đó Kiều Huy Dương phái đi uy hiếp vợ chồng Trang Nghiêm Minh, Lý Đạt thuê máy người bắt cóc Trang Noãn Noãn khi cô học cấp ba, ép buộc vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát rồi quay lại.

 

Trang Nghiêm Minh và ông ta rất thân quen, ông ấy nghe ta được giọng nói của Lý Đạt, đầu bên kia của video khẩn cầu ông ta, bọn họ có thể bỏ ra sinh mạng nhưng xin ông ta nhất định phải tha cho con gái. Lý Đạt cũng hứa với họ, Kiều Huy Dương cũng cảm thấy không cần ra tay với Trang Noãn Noãn, bởi vì Trang Nghiêm Minh tự sát, việc này sẽ không trở thành án hình sự, nếu giết thêm Trang Noãn Noãn vụ án này sẽ không thể thực hiện một cách hoàn hảo nữa. Bây giờ, trong tay Kiều Mộ Trạch có số kế toán, hoàn toàn có thể dựa vào đó chỉ ra tội danh năm đó Trang Nghiêm Minh lấy tiền công, mà tắt cả tài khoản tiền đen của Trang Nghiêm Minh lại là tài khoản của anh họ mới qua đời của Lý Đạt, cuối cùng số tiền đó trải qua máy công ty rỗng sớm đã biến mắt không còn dấu vết rồi.

 

Mà tất cả đều là Kiều Huy Dương ở đẳng sau hưởng lợi, nhưng mà tắt cả tội danh ở bên trên, lại tính lên người Lý Đạt.

 

Lúc này trong đầu Lý Đạt lo lắng nhất chính là con trai duy nhất của ông ta, ông ta giơ tay lấy điện thoại, gọi vào số của con trai.

 

“Alo! Ba…” Điện thoại đầu bên kia của Lý Đức mới nhận, liền bị người khác cướp mắt.

 

“Tiểu Đức, con làm sao vậy?” Lý Đạt vội vàng nói.

 

“Ba… cứu con! Cứu con…” Giọng hoảng sợ của Lý Đức ở bên kia truyền đến.

 

“Tiểu Đức, con làm sao vậy?” Lý Đạt vội vàng nói vào điện thoại, anh có một dự cảm vô cùng xấu.

 

Chính vào lúc này, một giọng đàn ông vừa lạnh lùng vừa thô vang lên: “Lý Đạt con trai mày trong tay tao, biết điều chút đừng làm ầm loạn lên.”

 

“Các người là ai2 Mau thả con tao ra.” Lý Đạt hét to, trong lòng ông ta vô cùng sợ hãi.

 

“Ông chủ Kiều đang ở đây, nói chuyện cùng ông ấy đi!”

 

Người đàn ông bên kia nói xong, liền nối máy với điện thoại khác.

 

“Kiều phó tổng, Kiều phó tổng là ngài sao?” Lý Đạt vội vàng hét lên.

 

Lúc này, một giọng nói vang lên: “Lý Đạt là tôi đây, con trai cậu bây giờ ở trong tay tôi, chuyện của chúng ta giấu không nồi nữa.”

 

“Không không không, Kiều phó tổng còn có cách mà, chúng ta vẫn còn đường sống.” Lý Đạt vội nói.

 

“Đúng, có thể cho tôi đường sống chính là cậu, cậu nên rõ ràng biết nên làm thế nào rồi đấy.” Giọng điệu của Kiều Huy Dương lạnh lẽo mà vô tình, đối với thuộc hạ đi theo ông ta hơn hai mươi năm, ông ta hoàn toàn có thể không nể tình mà đầy vào địa ngục.

 

Lúc này cả người Lý Đạt là mồ hôi lạnh, con trai là người mà ông ta còn quý hơn sinh mạng, ông ta thở nặng nề nói: *Tôi… tôi nên làm như thế nào?”

 

“Lúc Kiều Mộ Trạch vẫn chưa chuẩn bị xong, ngày mai cậu đến đồn cảnh sát tự thú, thừa nhận việc năm đó rút tiền công đều là do cậu làm, tất cả đều do cậu làm.” Kiều Huy Dương đêm tắt cả tội đều đẩy lên người anh.

 

“Như vậy tôi không còn mạng nữa…” Lý Đạt lầm bẩm nói, mồ hôi lạnh khắp trán của ông ta.

 

“Nhưng cậu có thể cứu được con trai cậu, tôi bảo đảm với cậu, sau khi làm xong việc này, con trai cậu sẽ sống bình an trên thế giới này, và báo cho cậu một tin tốt, bạn gái của con trai cậu đã có con rồi, cháu của cậu cũng sắp sinh tôi.”

 

“Cái gì? Cháu của tôi, tôi có cháu rồi?” Lý Đạt vẫn vô cùng kích động, giây tiếp theo ông ta liền cầu xin nói: “Kiều phó tổng, cầu xin ngài tha cho con trai tôi, tha cho chúng nó, tôi có thể giúp ngài làm bảo cứ chuyện gì, cho dù bảo tôi giúp ngài giết Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn tôi cũng đồng ý.”

 

“Không, tôi muốn cậu giúp tôi che chuyện năm đó, giúp tôi ngồi tù hoặc chết giúp tôi.” Chữ cuối cùng của Kiều Huy Dương cắn cực kì mạnh.

 

Cả người Lý Đạt ngồi trên ghê sofa, đầu của ông ta trống rỗng, ông ta nghĩ đến tất cả mấy năm này giúp Kiều Huy Dương làm, ông ta hồi hận rồi.

 

Nhưng có hối hận cũng muộn rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1675


“Lý Đạt tám giờ ngày mai đến đồn công an tự thú, đem chuyện năm đó nói ra, công ty ở nước ngoài đó treo lên người cậu, cậu là pháp nhân.”

 

Lý Đạt cười thảm một tiếng: “Thì ra Kiều phó tổng ngài sớm đã tính đến ngày này.”

 

Kiều Huy Dương không nói, Lý Đạt nói đúng ông ta tính kĩ rồi sẽ có ngày này, vì vậy ông ta mới tạo ra một kết cục hoàn hảo, để Lý Đạt gánh hết tất cả trách nhiệm, mà ông ta tiếp tục làm Kiều phó tổng của ông ta, an dưỡng tuổi già.

 

“Cậu tốt nhất làm như vậy, niệm tình cậu bao nhiêu năm luôn trung thành với tôi, tôi nhất định sẽ nhận con trai và cháu cậu, để bọn họ kế thừa đời sau của cậu, sẽ không để cậu đứt hương hoả đâu.”

 

Lý Đạt cuối cùng hiểm được cảm nhận trước khi chết của vợ chồng Trang Nghiêm Minh năm đó rồi, thành toàn con cái hy sinh bản thân, bất kể như thế nào, con cái mới là hy vọng.

 

Lý Đạt nhắm mắt, ông ta ngẩn đầu nhìn trời, muốn khóc nhưng không có nước mắt, ông ta cắn răng nói: “Được, tôi đồng ý gánh tất cả trách nhiệm này, Kiều phó tổng tôi chỉ xin ngài bỏ qua cho cháu và con trai tôi, về sau đừng làm phiền bọn chúng nữa.”

 

“Vậy phải xem biểu hiện của cậu rồi, nếu chuyện này kết thúc hoàn mỹ, không liên quan đến tôi một chút nào, cháu cậu và con trai cậu sẽ bình an vô sự.”

 

“Tôi sẽ nhận tất cả, tất cả việc này đều là tôi làm không liên quan gì đến ngài.” Lý Đạt cuối cùng nhận mạng rồi.

 

“Được, tôi đợi kết quả của cậu, nơi con trai cậu ở bây giờ.

 

chỉ có người của tôi biết, cho dù cậu báo cảnh sát tôi cũng sẽ lạp tức biết, đến lúc đó người chết đầu tiên chính là con trai cậu.” Kiều Huy Dương lại uy hiếp một lần nữa.

 

“Kiều phó tổng, tôi trung thành với ngài nhiều năm như vậy, ngài còn không tin tôi sao? Tôi chỉ xin ngài, sau khi tôi chết đi tha cho con trai tôi.” Lý Đạt bây giờ cho dù hận không thể giết Kiều Huy Dương cũng đành nịnh nọt.

 

Bởi vì ông ta vây giờ không còn đường lui nữa, cũng không có đất thừa, ông ta chỉ có một con đường chết thôi.

 

“Được! Tôi tin cậu.” Kiều Huy Dương nói xong, ngắt điện thoại.

 

Trong biệt thự của Kiều Mộ Trạch, cuốn sổ kế toán năm đó Kiều Mộ là đã chỉnh sửa xong rồi, có cuốn sổ này là có thể truy ra chân tướng đằng sau Trang Nghiêm Minh tự sát năm đó, lại cộng thêm có Trang Noãn Noãn làm chứng, vụ án tự sát năm đó sẽ được lật lại rồi.

 

Mấy ngày này Trang Noãn Noãn cũng luôn ở bên cạnh Kiều Mộ Trạch, Kiều Mộ Trạch bảo tài vụ lật lại kiểm tra tính toán cũ của năm đó, quả nhiên của ở mục kết toán có vấn đề, tắt cả chứng cứ đều chuẩn bị xong rồi.

 

“Ngày mai em đi cùng anh đến cục cảnh sát một chuyền, đem những chứng cứ này cung cấp cho luật sư, chúng ta từng bước từng bước mở ra vụ án năm đó của ba em, khiến bọn họ trả giá.”

 

“Vâng, ngày mai chúng ta qua đó sớm một chút.” Trang Noãn Noãn gật đầu, vụ án của ba có thể lật lại rồi, cô đợi bao nhiêu năm nay, đây là việc quan trọng nhất trong lòng cô.

 

“Được, sáng ngày mai đi.” Hai ngày này Kiều Mộ Trạch cũng đang chỉnh sửa sổ kế toán, nghỉ ngơi không đủ, lúc này hai mắt của anh đây tia máu, lộ ra sự mệt mỏi.

 

Trang Noãn Noãn đau lòng nhìn anh: “Hai ngày hôm nay vất vả cho anh rồi.”

 

“Vậy chúng ta đi nghỉ ngơi sớm đi.” Kiều Mộ Trạch mím môi cười, anh giơ tay kéo cô: “Ngủ cùng với anh.”

 

Trang Noãn Noãn gật đầu, đúng lúc hai ngày hôm nay cô đang đến kỳ, vì vậy cho dù một chiếc giường cũng chỉ có thể ngủ cùng anh thôi.

 

Tối ngày hôm đó, ba mẹ Lam gia nghe xong trải nghiệm tìm ba của Lam Sơ Niệm, cũng vui mừng thay cô, không ngờ dễ dàng tìm thấy như vậy, chỉ là đáng thương cô không thể được gặp mẹ. Lam Sơ Niệm cùng mẹ đi lên tầng hai nói chuyện, Lam Thiên Hạo gọi ba đến thư phòng, kể lại một lần chuyện anh ở Y trạch, ba Lam vô cùng chấn động, chẳng lẽ năm đó người hại Lam Sơ Niệm và ba mẹ đẻ chia xa, lại là vợ hiện tại của Y Cảnh Long?

 

“Thiên Hạo, con chắc chắn chứ? Có chứng cứ gì không?”

 

Ba Lam cũng không hy vọng con trai làm sai.

 

*Cho dù không thể chắc chắn điểm này, nhưng mà Trương Đỉnh Hương không thoát khỏi hoài nghi, chuyện năm đó do hai người bảo mẫu làm ra, con hy vọng bọn họ có thể cung cấp một vài chứng cứ.”

 

“Hai người bảo mẫu này có trách nhiệm liên đới, con sợ là bọn họ sẽ không nói nửa lời ra.”

 

“Vậy chỉ có thể dùng sức mạnh của cảnh sát để điều tra chuyện năm đó thôi, người chột dạ nhất định sớm muộn sẽ lòi đuôi thôi.” Lam Thiên Hạo biết Trương Đinh Hương đối với sự xuất hiện của Sơ Niệm, chắc chắn là vô cùng kinh hoảng, bây giờ nhất định trong lòng bà ta cực kì sợ: chuyện năm đó được tiết lộ lần nữa.

 

Chỉ cần dùng chút kế hoạch đánh động, Trương Đinh Hương sẽ không ngồi yên được nữa.

 

“Thiên Hạo chuyện này con làm đi! Nếu ngôi nhà đó bây giờ rất nguy hiểm, cứ để Sơ Niệm ở đây đi, tạm thời đừng bảo con bé tự mình về Y gia.”

 

“Vâng! Con sẽ dặn dò em ấy ạ.” Lam Thiên Hạo gật đầu, anh đã nghĩ đến một kế hoạch, ngày mai anh sẽ tìm truyền thông viết một bài báo đem ảnh của Trương Tú Quyên đăng lên, Trương Tú Quyên cho dù thiện ý cứu Lam Sơ Niệm cũng không thể phủ bỏ sự thật tội tham tiền phạm tội của bà ta năm đó. Anh sẽ từ trong tay của Y Cảnh Long tìm được thân phận của bảo mẫu nữa, ngày mai đến sở: cảnh sát giúp hỗ trợ bát Trương Tú Quyên, lại theo dõi chặt một bảo mẫu khác, lúc đăng trên báo, viết rõ là do Trương Tú Quyên để lộ, người bảo mẫu còn lại rất có thể biết tất cả về người chỉ thị đằng sau và tất cả mọi chuyện xảy ra, cảnh sát tạm thời chưa tìm được người bảo mẫu này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1676


Trương Định Hương xem xong báo, chắc chắn lập tức phái người đi thăm dò người bảo mẫu đó, chỉ cần cảnh sát tìm được người bảo mẫu này, bắt được người ở đằng sau, cũng không xa nữa.

 

Sáng sớm.

 

Cửa đồn cảnh sát thành phó, một chiếc xe sang màu đen dùng lại, Lý Đạt ăn mặc bình thường, lúc ông ta bước xuống xe, nhìn cửa uy nghiêm bước chân của ông ta của từng bước nặng nề bước vào trong.

 

Thời gian một ngày hôm qua khiến ông ta nghĩ kĩ rồi, ông ta có thể dùng mạng của mình để bảo vệ con trai và cháu mình, bây giờ ông ta chỉ có thể cầu xin Kiều Huy Dương thật sự bỏ qua cho con trai ông ta.

 

Tối qua Lý Đạt cũng nói chuyện với chị gái của mình, đồng thời giao cho bà một đồ vật, bảo bà ấy về sau chú ý con trai của mình, hễ sau khi ông ta rời đi, con trai xảy chuyện gì thì đem đồ vật này gửi đến địa chỉ của nhà Kiều Mộ Trạch. Đây cũng là điều Lý Đạt đi theo Kiều Huy Dương nhiều năm như vậy đã học được, bất kì chuyện gì đều để lại một tay chuẩn bị, cho dù không còn sống nữa, con trai xảy ra chuyện gì ông ta cũng có thể báo thù cho con trai.

 

Nhưng mà bây giờ Lý Đạt không thể nói với Kiều Huy Dương ông ta đề lại điều này, không thì thủ đoạn của Kiều Huy Dương chắc chắn sẽ liên luy đến rất nhiều người.

 

Lý Đạt từng bước từng bước đi vào đồn cảnh sát, sáng sớm lúc này đồn cảnh sát cũng rất bận rộn, có một nữ cảnh sát thấy ông tinh thần không tốt lắm, còn cho rằng ông ta đến báo án, còn cực kì nhiệt tình tiếp đãi ông ta.

 

“Chú ơi, chú có chuyện gì cần cháu giúp đỡ không ạ?”

 

*Tôi….” Lý Đạt thở dài nói với cô ấy: “Tôi đến đây để tự thú, tôi muốn gặp đội trưởng của các cô.”

 

Nữ cảnh sát này lập tức kinh ngạc nhìn ông ta một cái, cũng không dám chậm trễ, lập tức nói với ông ta: “Mời chú đi theo cháu.”

 

Lý Đạt thấy đội trưởng của đồn cảnh sát, rất nhanh Lý Đạt ngồi vào trong một phòng thẩm vấn, hai nhân viên cảnh sát bước vào lấy khẩu cung cho ông ta.

 

Lý Đạt đối diện với đèn sẫm màu chiều đến lập tức lấy tay ngăn ánh sáng mạnh lại. “Ông Lý, ông phạm tội gì, xin ông nói đúng sự thật.”

 

Lúc này Lý Đạt không có bát kì suy nghĩ muốn giấu giếm gì, ông ta muốn đem tất cả nói ra.

 

“Tôi vào tháng mười của bảy năm trước bắt cóc một học sinh nữ cắp ba, ép ba mẹ của cô bé tự sát ở nước ngoài.”

 

“Xin nói ra tên của đôi vợ chồng đó.”

 

“Đôi vợ chồng đó, chồng tên là Trang Nghiêm Minh, vợ tên là Mẫn Thanh Nhu, con gái của họ tên là Trang Noãn Noãn!”

 

Trong biệt thự của Kiều Mộ Trạch, một chiếc xe sang đi ra cũng là đi đến đồn cảnh sát trung tâm của thành phó, chính là đồn cảnh sát mà Lý Đạt đang ở, bởi vì Lý Đạt lựa chọn chính là đồn cảnh sát năm đó điều tra và kết án của vợ chồng Trang Nghiêm Minh.

 

Mà lúc này Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn đến cũng là đòn cảnh sát lưu lại bản án của ba mẹ cô.

 

Lý Đạt trước nhân viên cảnh sát, dùng một giờ tỉ mỉ đem chuyện năm đó của Trang Nghiêm Minh nói ra, khiến cảnh sát chấn động khi nghe vụ án này, và tìm đến một cảnh sát già năm đó theo đuồi điều tra vụ án này.

 

Nhân viên cảnh sát còn nhớ vụ án năm đó, bọn họ điều tra rất nhiều chỉ tiết đều nói rõ vợ chồng Trang Nghiêm Minh là tự nguyện tự sát, nhưng bọn họ không điều tra ra nguyên nhân bọn họ đồng ý tự sát.

 

Bây giờ sau bảy năm, lời tự thú của Lý Đạt khiến chân tướng ẩn giấu của vụ án này lộ ra. Lúc này cửa đồn cảnh sát bóng dáng của Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn bước vào, hai người lập tức được tiếp đón, đúng lúc người tiếp đón hai người nghe nói họ muốn điều tra lại vụ án, kinh ngạc nói: “Trang tiểu thư, cô cũng là bởi vì vụ án năm đó của ba mẹ cô mà đến sao, sáng sớm hung thủ đó đã đến trước tự thú rồi.”

 

“Cái gì?” Trang Noãn Noãn lập tức hỏi nói: “Là ai đến tự thú cơ?”

 

Trong lòng của Kiều Mộ Trạch ở bên cạnh mặc dù kinh ngạc nhưng anh nghĩ người này tuyệt đối không phải Kiều Huy Dương.

 

“Người tự thú đó là một nhân viên của tập đoàn Kiều thị tên là Lý Đạt, chúng tôi đã lấy khẩu cung của ông ta, đối với năm đó ông ta uy hiếp ba mẹ cô tự sát như thế nào, thú nhận hết rồi.”

 

Hô hấp của Trang Noãn Noãn nghẹn lại, buột miệng nói ra: “Không ông ta chỉ là người giúp đỡ, hung thủ thật sự là người khác, không chỉ là ông ta.”

 

“Trang tiểu thư, bây giờ đội trưởng của chúng tôi đích thân điều tra lại chuyện này, cô có thể nói ra bằng chứng trong tay các cô nắm giữ với đội trưởng.”

 

“Được ạ! Làm phiền dẫn chúng tôi đi gặp đội trưởng của các anh.” Kiều Mộ Trạch trầm giọng nói.

 

Hốc mắt của Trang Noãn Noãn đỏ lên, Kiều Huy Dương lại đẩy trợ thủ của ông ta ra để nhận tội thay? Mà ông ta tránh được tất cả tội danh sao?

 

Kiều Mộ Trạch an ủi nói: “Noãn Noãn đừng gấp.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1677


Trang Noãn Noãn ép mình ổn định lại cảm xúc, lúc này hai người đi vào phòng làm việc của đội trưởng của đồn cảnh sát, đội trưởng này nhận ra Kiều Mộ Trạch, đứng dậy đón tiếp: “Cậu Kiều, mời vào.”

 

Kiều Mộ Trạch và ông ấy bắt tay, sau khi ngồi xuống đội trưởng Trần Hâm liền cẩn trọng nói: “Vừa nãy chúng tôi nhận được tự thú của một nhân viên của công ty các cậu, đối với vụ án năm đó dùng khoản tiền công lớn của tập đoàn Kiều thị, gây ra vụ án về tính mạng người.”

 

Nói xong, đội trưởng nhìn Trang Noãn Noãn đáng tiếc nói: “Trang tiểu thư, đầu tiên tôi xin lỗi cô.”

 

“Đội trưởng, người giết hại ba mẹ tôi không chỉ là Lý Đạt, đằng sau còn có người khác can thiệp vào, xin các anh nhất định phải điều tra cho kĩ.” Trang Noãn Noãn bình tĩnh nói.

 

“Cô yên tâm, chúng tôi cực kì coi trọng vụ án này, nhất định sẽ cô găng điêu tra.”

 

“Trong tay chúng tôi cũng có một cuốn sổ kế toán năm đó bác Trang để lại, bên trong ghi lại nơi chú ấy dùng tiền công, có thể chứng minh năm đó chú ấy quả thực bị người ta uy hiếp tự sát.” Kiều Mộ Trạch nói.

 

“Rất tốt, bây giờ chúng tôi chỉ thiếu chứng cứ điều tra, có sự phối hợp của các cậu, phương hướng điều tra của vụ án này sẽ càng rõ ràng hơn.”

 

“Lý Đạt có phải nói hết tất cả rồi không?” Kiều Mộ Trạch hỏi nói.

 

“Vâng, Lý Đạt nói hết quá trình ép vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát như thế nào, và đối với khoản tiền đầu tư và cách rửa tiền.”

 

“Vậy ông ta có nhắc đến cấp trên Kiều Huy Dương của ông ta không.” Trang Noãn Noãn thầm nắm chặt tay thành nắm đắm hỏi nói.

 

Đội trưởng lắc đầu: “Lý Đạt nói tất cả đều là hành vi của một mình ông ta làm.”

 

“Một trợ lí như ông ta có bản lĩnh gì uy hiếp ba tôi giúp ông ta lấy tiền đầu tư của công ty nhiều như vậy chứ? Đằng sau chắc chắn còn có người nữa.” Trang Noãn Noãn không muốn để Kiều Huy Dương trốn thoát khỏi pháp chế của pháp luật.

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện qua loại tâm tư nào đó, anh nói với đội trưởng: “Lý Đạt là nhân viên của tôi, tôi xin được gặp ông ta.”

 

Thân phận của Kiều Mộ Trạch muốn gặp Lý Đạt, cảnh sát tất nhiên không thể can thiệp, mặc dù bây giờ Lý Đạt tự thú rồi, nhưng công ty của Kiều Mộ Trạch là người bị hại lớn nhất của năm đó.

 

Đội trưởng gật đầu: “Được, tôi bây giờ đi sắp xếp, ông ấy đã bị nhốt trong phòng giam ở đằng sau, đợi chúng tôi lập án điều tra lại việc năm đó.”

 

Kiều Mộ Trạch an ủi nói với Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn em ở đây đợi anh, anh đi gặp Lý Đạt.”

 

Trang Noãn Noãn gật đầu: “Được! Em ở đây đợi anh.”

 

Mặc dù cô không biết tại sao Kiều Mộ Trạch muốn gặp Lý Đạt nhưng chắc chắn có dụng ý của anh. Lúc này cả người Lý Đạt đều lộ ra sự tuyệt vọng, ông ta che mặt, ngồi trong căn phòng nhỏ hẹp, ông ta biết cho dù thế giới bên ngoài đặc sắc như thế nào, ông ta đều không còn cơ hội nhìn thêm một lần nữa rồi.

 

Bây giờ ông ta nhớ nhất chính là con trai của ông ta, còn có đứa đứa cháu chưa ra đời của ông ta, đó là cháu trai hay cháu gái? Lý gia của ông ta sắp có đời sau rồi, nhưng mà trong lòng ông ta lại lo lắng bất an.

 

Năm đó chính bởi vì Kiều Huy Dương để lại Trang Noãn Noãn mới có hậu quả ngày hôm nay, bây giờ tính chất giống như năm đó, ông ta liệu có để lại mạng cho con trai ông, chỉ có thể xem tình cũ của ông đối với Kiều Huy Dương thôi.

 

Hóc mắt của Lý Đạt đỏ ngầu lên, cả người đều rơi vào trong sự sụp đổ cực độ, chính lúc này ngoài cửa truyền đến một giọng nói: “Lý Đạt có người muốn gặp ông.”

 

Lý Đạt lập tức ngắng đầu, nhìn người đàn ông trẻ đi đến chỗ ông ta, ông ta không ngờ Kiều Mộ Trạch lại đến tìm ông.

 

“Kiều tổng.” Ông ta đứng dậy, đi đến trước song thanh sắt.

 

“Cứ như vậy lấy mạng của ông đổi với mạng của ông ta, xứng đáng sao?” Kiều Mộ Trạch híp mắt giọng lạnh lùng hỏi.

 

“Tôi không biết cậu đang nói cái gì?” Lý Đạt lập tức giả vờ biểu cảm không hiểu.

 

“Lý Đạt ông còn nhớ năm đó vợ chồng Trang Nghiêm Minh chết như thế nào không? Cũng giống như tình hình này, ông cảm thấy ông ta sẽ giống như năm đó tha cho Trang Noãn Noãn để tha cho con trai của ông?” Kiều Mộ Trạch híp mắt nhìn chằm chằm vào Lý Đạt.

 

Mặt của Lý Đạt lập tức hiện qua sự kinh hãi, ông ta không lộ mặt tiếp tục nói: “Kiều tổng, đây không phải nơi cậu đến, cậu vẫn nên đi đi! Tôi có lỗi với vợ chồng Trang Nghiêm Minh, có lỗi với con gái của họ, tôi đền tội, tôi nhận tội.”

 

“Ông cứ chết như vậy, mới là oan uỗổng, mặc dù ông vô cùng độc ác, chết là đúng rồi, nhưng ông kéo cả con trai cùng xuống địa ngục vậy ông chết oan rồi.” Kiều Mộ Trạch cười lạnh một câu.

 

Dương thôi.

 

Hóc mắt của Lý Đạt đỏ ngầu lên, cả người đều rơi vào trong sự sụp đổ cực độ, chính lúc này ngoài cửa truyền đến một giọng nói: “Lý Đạt có người muốn gặp ông.”

 

Lý Đạt lập tức ngắng đầu, nhìn người đàn ông trẻ đi đến chỗ ông ta, ông ta không ngờ Kiều Mộ Trạch lại đến tìm ông.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1678


“Kiều tổng.” Ông ta đứng dậy, đi đến trước song thanh sắt.

 

“Cứ như vậy lấy mạng của ông đổi với mạng của ông ta, xứng đáng sao?” Kiều Mộ Trạch híp mắt giọng lạnh lùng hỏi.

 

“Tôi không biết cậu đang nói cái gì?” Lý Đạt lập tức giả vờ biểu cảm không hiểu.

 

“Lý Đạt ông còn nhớ năm đó vợ chồng Trang Nghiêm Minh chết như thế nào không? Cũng giống như tình hình này, ông cảm thấy ông ta sẽ giống như năm đó tha cho Trang Noãn Noãn để tha cho con trai của ông?” Kiều Mộ Trạch híp mắt nhìn chằm chằm vào Lý Đạt.

 

Mặt của Lý Đạt lập tức hiện qua sự kinh hãi, ông ta không lộ mặt tiếp tục nói: “Kiều tổng, đây không phải nơi cậu đến, cậu vẫn nên đi đi! Tôi có lỗi với vợ chồng Trang Nghiêm Minh, có lỗi với con gái của họ, tôi đền tội, tôi nhận tội.”

 

“Ông cứ chết như vậy, mới là oan uỗổng, mặc dù ông vô cùng độc ác, chết là đúng rồi, nhưng ông kéo cả con trai cùng xuống địa ngục vậy ông chết oan rồi.” Kiều Mộ Trạch cười lạnh một câu.

 

“Yên tâm, chuyện này giao cho tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để tội phạm thoát khỏi tay mình đâu.” Đại đội trưởng vô cùng cam tâm tình nguyện giúp đỡ.

 

Lam Thiên Hạo đi ra đồn cảnh sát, điện thoại di động của anh liền vang lên, anh nhìn thoáng qua là Lam Sơ Niệm: “Alo, Sơ Niệm.”

 

“Anh cả, anh đang ở đâu? Em có chuyện muốn nói với anh.” Lam Sơ Niệm ở đầu dây bên kia hỏi.

 

“Anh đang ở gần đây, lập tức về nhà rồi.”

 

“Vâng, chờ anh trở về thì nói chuyện tiếp.” Lam Sơ Niệm ở’ nhà chờ anh.

 

Lam Thiên Hạo hơi ngắn ra, tiếng Lam Sơ Niệm có vẻ vô cùng lo lắng, chẳng lẽ là cái gì gấp sao?

 

Lam Thiên Hạo lập tức lái xe thẳng đến hướng Lam trạch, Lam Sơ Niệm đang ở cổng chờ anh.

 

Lam Thiên Hạo đỗ xe ở cửa bãi đậu, đẩy cửa bước ra: “Sơ Niệm làm sao vậy?”

 

“Anh cả, em nghĩ tới một chuyện, là về chuyện người hại em năm đó, chúng ta còn có thể đi tìm Trương Tú Quyên nữa không? Em muốn xác nhận với bà ta một việc.”

 

“Chuyện gì?” Lam Thiên Hạo nhìn thấy dáng vẻ cô có chút lo lắng, không biết cô nghĩ đến cái gì.

 

“Trương Tú Quyên nói năm đó người phụ nữ kia mua chuộc bà ta sát hại em, tuổi rất trẻ, hơn nữa trên người của bà ta có mùi sữa, bà ta nói hình như là một phụ nữ vừa mới sinh con xong…” Lúc này trong đầu Lam Sơ Niệm cũng nghĩ đến một người, chỉ là cô không dám khẳng định.

 

“Em nghĩ đến ai chưa?” Lam Thiên Hạo ngược lại nhìn thấu tâm tư của cô.

 

Ánh mắt Lam Sơ Niệm lắp lánh: “Em không dám xác định có phải người này em nghĩ tới hay không, nhưng mà bà ta có nghỉ ván.”

 

“Em nghĩ tới người là vợ hiện tại của ba em Trương Đỉnh Hương đúng không?” Lam Thiên Hạo còn tưởng rằng có thể gạt cô tiền hành điều tra, không ngờ là, cô nhóc kia tự mình nghĩ ra.

 

Lam Sơ Niệm lập tức gật đầu: “Đúng vậy, thời điểm năm đó bà ta sinh con gái, không phải là trong thời kì cho con bú sao? Hơn nữa, sau khi mẹ em qua đời, bà ta gả cho ba em, nếu như mẹ cùng với em cũng không có xảy ra chuyện gì, bà ta căn bản không có cơ hội như vậy, cho nên… sẽ là bà ta sao?” Lam Sơ Niệm siết chặt nắm tay, đối mặt với chuyện này, nội tâm của cô cảm thấy khó chịu, thống hận.

 

Đáy mắt Lam Thiên Hạo không khỏi hiện lên vui mừng, anh còn tưởng rằng cô vẫn là đối tượng anh bảo vệ, nhưng mà, cô bắt đầu càng trở nên thông minh và trưởng thành hơn.

 

“Sơ Niệm, theo anh vào thư phòng.” Lam Thiên Hạo không muốn lừa gạt cô nữa, đem một ít suy đoán ở chỗ anh nói ra, tương tự, anh cũng hoài nghỉ Trương Đỉnh Hương, cũng đem chuyện vừa rồi tới sở cảnh sát một chuyên để nói ra.

 

“Nếu quả thật đúng là bà ta, vậy ba em không phải là cùng hung thủ sống chung vài chục năm sao? Ba em mà biết rằng là bà ta, ba em nhất định sẽ đau khổ không chịu nồi!”

 

Viền mắt Lam Sơ Niệm đỏ hoe, làm như vậy, ba cô sẽ có đau đớn trách bản thân biết bao nhiêu?

 

“Bác nếu như vẫn không biết gì, mới là không công bằng đối với bác, ác nhân tự có ác báo.” Lam Thiên Hạo an ủi.

 

Lam Sơ Niệm gật đầu, lúc này, cô thật nên kiềm giữ lại sự lương thiện của mình, nếu như Trương Đinh Hương không phải là người năm đó, cũng sẽ không xử oan bà ta, nếu như là bà ta, như vậy, bà ta phải trả cái giá thật lớn.

 

Hiện tại, chỉ chờ cái kế hoạch này của cảnh sát, dẫn ra người phụ nữ đứng đằng sau năm đó, buổi chiều, một bài đưa tin liền xuất hiện, Trương Tú Quyên bị bắt trở lại rồi, hình của bà ta được công bố lên, trong lời nói Trương Tú Quyên trên bài báo cho thấy, có một người liên quan chưa bị bắt biết tất cả chân tướng, hiện tại, cảnh sát còn đang trong điều tra.

 

Tối hôm qua Trương Đinh Hương mắt ngủ cả một đêm, lúc này còn nhức đầu ngồi trên ghế sofa ở tầng hai nghỉ ngơi, coi như bạn chơi mạt chược hẹn bà ta ra ngoài chơi, bà ta cũng không còn có tâm tình.

 

Làm chuyện trái lương tâm, chỉ sợ quỷ gõ cửa, tối hôm qua Trương Đinh Hương máy lần mơ thấy ác mộng.

 

Bà ta đang sống một cuộc sống quá tốt đẹp hiện tại, cho nên, bà ta sợ nhất mắt đi cuộc sống hiện tại như thế này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1679


Đúng lúc này, điện thoại di động Trương Định Hương vang lên, bà ta nhìn thoáng qua điện thoại lạ, bà ta có chút lười biếng bắt máy: “Alo, chào.”

 

“Alo! Phu nhân Trương Định Hương đúng không? Là như thế này, mời thông báo cho chồng Y phu nhân Cảnh Long tiên sinh, ngày mai tới sở cảnh sát một chuyến đưa tin.”

 

Đầu bên kia là giọng một người phụ nữ truyền đến.

 

“Cái gì? Sở cảnh sát? Chồng tôi phạm phải chuyện gì sao?” Trương Đinh Hương lập tức hoảng sợ.

 

“Chúng tôi nhận được báo án đồng thời, là về âm mưu sát hại đứa trẻ sơ sinh của vợ trước Y Cảnh Long tiên sinh chưa thực hiện được, cần ông ấy qua sở cảnh sát tìm hiểu tình hình một chút.”

 

Trương Đinh Hương sợ tới sắc mặt tái nhọt, lập tức thở.

 

gấp lên: “Cái gì? Các người lầm rồi! Không phải con gái vợ trước ông ấy sinh đang sống rất tốt hay sao?”

 

“Có một người giúp việc năm đó có liên quan tự thú, hiện tại, chúng tôi đang tìm hiểu tình huống, xin bà nhắn dùm cho Y Cảnh Long tiên sinh, cảm ơn.” Nói xong, cảnh sát cúp điện thoại.

 

Trương Đinh Hương cúp điện thoại di động, liền lập tức nhận được một tin tức, bà ta nhanh chóng mở ra, là đường dẫn tới bài báo về Trương Tú Quyên ngày đó, Trương Đinh Hương nhanh mở lên kiểm tra.

 

Khi bà ta xem xong bản đưa tin này, cả người bà ta đều sợ điên lên rồi, cái gì cơ? Trương Tú Quyên bị bắt? Cô ta còn nói năm đó một giúp việc khác biết được người mua chuộc? Trương Đỉnh Hương lập tức che ngực, nỗ lực nhớ lại lúc đó thấy người giúp việc ăn mặc như thế nào.

 

Tuy là bà ta xác định lúc gặp người giúp việc đó, chỉ để lộ ra một đôi mắt, nhưng mà, lúc này, lương tâm chột dạ, Trương Đinh Hương không còn cách nào đảm bảo hai người bảo mẫu nhất định không nhận ra bà ta.

 

Trương Tú Quyên nói một người bảo mẫu khác có khả năng nhận ra bà ta, mà bảo mẫu khác kia gọi là Khưu Ngọc Liên.

 

Trùng hợp là, Trương Tú Quyên dĩ nhiên gặp qua bà ấy ồi, Ở quây trái cây của trung tâm thành phó, lúc đó bà ta đi vào liếc mắt nhận ra người bảo mẫu này, bà ấy sợ hãi phải nhanh chóng rời đi.

 

Lúc này, trái tim Trương Đinh Hương đều đang đập dữ dội, nếu như cảnh sát bắt được Khưu Ngọc Liên, có phải là trong tay cô ta có tin tức liên quan tới bà ta hay không?

 

Lúc này, trong lòng Trương Đinh Hương sợ nhất chính là bảo mẫu này khai ra bà ta, không được, bà ta phải nghĩ một chút biện pháp, mà biện pháp tốt nhất chính là làm cho người bảo mẫu này nói không nên lời.

 

Chính là để người bảo mẫu này biến mắt trên thế giới.

 

Tiền có thể tăng thêm con người can đảm, lá gan Trương Định Hương liền lớn hơn, hiện tại bà ta có tiền, có tiền có thể ma xui quỷ khiến.

 

Đầu tiên bà ta nghĩ tới, chính là thuê giết người.

 

Bà ta lúc còn trẻ, dám ác như vậy rồi, hiện tại, bà ta sống đến cái tuổi này, chuyện tàn nhẫn gì cũng đều làm rồi.

 

Lúc này trong đầu Trương Đinh Hương muốn tìm người giết Khưu Ngọc Liên, nên tìm ai đây?

 

Ban đầu Trương Đinh Hương không phải là tội phạm cấp cao, bà ta chỉ là một người phụ nữ độc ác, bà ta nghĩ đến trên con phố phía ngoài nhà kia, mặt tường dán rất nhiều quảng cáo, trên xuống, đã có người viết số điện thoại lấy tiền làm việc.

 

Lập tức Trương Đinh Hương từ trong nhà đi ra, lái xe, rồi dừng xe ở trước bức tường này, bà ta tìm được số điện thoại nhận tiền làm việc kia.

 

Ngón tay bà ta run khi liên hệ, đầu bên kia một người đàn ông giọng thô lỗ nghe máy: “Alol”

 

“Alo, chào cậu, cho hỏi có phải các người nhận tiền rồi làm việc đúng không? Mặc kệ chuyện gì, các người cũng dám làm sao?” Trương Đỉnh Hương mạnh mẽ giữ lại bình tính hỏi.

 

“Tiền đúng lúc, không có chuyện gì chúng tôi không làm được.”

 

“Tôi muốn các người giết một người.” Ánh mắt Trương Đinh Hương nảy sinh ác độc nói.

 

“Mười triệu!” Bên kia báo giá.

 

“Được, chỉ cần các người làm sạch sẽ gọn gàng, tôi sẽ thêm hai triệu.” Hiện tại Trương Định Hương không quan tâm đến tiền bạc, bà ta chỉ cần giữ cuộc sống ổn định giàu có hiện tại là được.

 

Lúc này, ở trong phòng nghe lén của cảnh sát, số điện thoại Trương Đinh Hương đã liệt vào trong đối tượng nghe lén, mới vừa rồi bà ta cùng với người đàn ông kia nói chuyện đã được ghi lại.

 

“Giết người nào?” Đầu bên kia người đàn ông tò mò hỏi.

 

“Một người phụ nữ bình thường, một nhân viên quây trái cây.”

 

“Tên gọi là gì?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1680


Chương 1680:

 

“Gọi là…” Trương Đinh Hương vẫn còn có chút khẩn trương, bà ta cắn răng nói: “Cô ta gọi là Khưu Ngọc Liên, chỉ cần các người dám làm việc này, trước tiên tôi có thể cho các người hai triệu, làm xong việc, cho toàn bộ còn lại.”

 

“Được, tài khoản gửi cho bà, trước ba giờ chiều mai chuyền tiền vào đây, ba ngày sau, cho bà kết quả.”

 

“Nhanh hơn chút nữa, tôi muốn kết quả trước chiều mai.”

 

Trương Đinh Hương rất sợ cảnh sát sẽ tìm được Khưu Ngọc Liên.

 

“Được! Lại thêm hai triệu!”

 

“Các người… được, tôi lại thêm hai triệu.” Trương Đỉnh Hương nén lại đập tiền.

 

Nhưng không biết, tất cả bà ta nói hiện tại, đều đang bị cảnh sát nghe lén, cảnh sát cũng không ngờ là, mới buổi chiều mà họ đã thu hoạch lớn như vậy, xem ra, Trương Định Hương chính là người mua chuộc bảo mẫu nhà họ Y năm đó, hung thủ sát hại đứa con đầu của Y Cảnh Long.

 

Đại đội trưởng đứng trong phòng nghe lén vuốt cằm nói: “Theo dõi điện thoại của người đàn ông này, xem có phải phạm nhân đang lẳn trốn của chúng ta hay không, đồng thời bắt lại thẩm vần.”

 

Trương Đỉnh Hương nói chuyện điện thoại xong, số tài khoản kiền gửi tới, bà ta lập tức đi trung tâm thành phó gần đây chuyển tiền cho tài khoản này, rất nhanh thì hai triệu được chuyển qua, sau khi chuyển xong, bà ta sẽ chờ: kết quả.

 

Người bảo mẫu kia phải chết, Trương Đinh Hương thâm độc nghĩ.

 

Cảnh sát hành động tiếp theo chính là lựa chọn bảo vệ với người giúp việc Khưu Ngọc Liên, và trực tiếp đi tới nhà họ Y bắt Trương Đinh Hương.

 

Chuyện này, cảnh sát đã tiếp nhận để điều tra. Ngày hôm nay Y Cảnh Long cũng đi ra ngoài một chuyền, trước là ông đi gặp vài người bạn trước đây, muốn nghe ngóng một ít tin tức về kẻ thù trong quá khứ của mình, ngay sau đó, ông liền đi thăm mộ vợ cũ, ở trước mộ vợ cũ ông cam đoan nhát định sẽ bắt được hung thủ năm đó, bảo cho bà Ấy ở dưới suối vàng ngủ yên.

 

Trong lòng Y Cảnh Long, bản thân có chỗ nào sẽ hoài nghỉ người bên cạnh mình chính là hung thủ lúc đó đâu? Ông vẫn hướng về những người có ân oán trong quá khứ.

 

Ban đêm, Trương Đinh Hương cũng từ ngoài trở về, Y Tư Nhã một ngày không thấy mẹ mình, không khỏi gấp gáp từ trong phòng khách chạy ra: “Mẹ, mẹ đi đâu vậy? Con gọi điện thoại cho mẹ mà không nghe.”

 

Trương Đinh Hương ngẳng đầu nhìn con gái đã lớn, lại bắt đầu trưng diện, trong lòng bà ta hạ quyết tâm, nhất định phải bảo vệ cái nhà này, đảm bảo tương lai của con gái.

 

“Không có việc gì, chẳng qua là mẹ đi chơi một chút, ba con trở về chưa?”

 

“Ba cũng chưa trở về nữa, hai người đều bỏ rơi con rồi, cũng không biết ba có phải đi gặp Lam Sơ Niệm rồi hay không?” Y Tư Nhã thở phì phò nói.

 

Trương Định Hương nhìn cô ta nói: “Đừng lo lắng, dù sao con cũng là do một tay ba con nuôi nắng, ông ấy sẽ không thương mỗi mình con đó, mà không thương con được.”

 

Trong lòng Trương Đinh Hương cũng thỏa mãn, chí ít Lam Sơ Niệm từ nhỏ đã không được hưởng sự chăm sóc và bảo vệ của chồng, con gái bà ta lại được hưởng tình thương của ba trưởng thành từ nhỏ.

 

Lúc này, phía sau truyền đến tiếng xe, là xe Y Cảnh Long chạy vào.

 

“Ba đã trở về rồi.” Lam Sơ Niệm mừng rỡ nghênh đón.

 

Lòng của Trương Đỉnh Hương thầm hoảng loạn, qua nhiều năm như vậy, bà ta nên tâm thoải mái sở hữu tất cả những thứ này, nhưng bây giờ, đưa tin ngày đó của cảnh sát làm bà ta luống cuống, chẳng qua, Khưu Ngọc Liên rất nhanh sẽ bị giết thôi, đến lúc đó, bà ta sẽ lại an toàn.

 

“Đi đâu vậy?” Trương Định Hương nhẹ nhàng chào đón ông.

 

Y Cảnh Long trả lời một câu: “Đi gặp mấy người bạn thôi.”

 

“Cảnh Long, Sơ Niệm cũng quay về rồi, ngày hôm nay tôi đã đi mời công ty lắp đặt thiết bị qua đây, sửa chữa phòng lớn trên lầu ba của chúng ta, bố trí gian phòng cho con bẻ”

 

Y Cảnh Long nghe xong, không khỏi thoả mãn gật đầu: “Được, bà có lòng là được.”

 

*Đó là Sơ Niệm, là con gái của ông, vậy đương nhiên cũng là con gái của tôi, tôi cũng sẽ yêu con bé.” Trương Đỉnh Hương giả vờ diễn làm một người mẹ kế tốt bụng.

 

Y Cảnh Long gật đầu, vỗ vỗ bả vai của bà ta: “Bà thực sự là một người phụ nữ tốt, một người vợ tốt.”

 

Trương Định Hương đạt được lời khen này của chồng, trong lòng bà ta liền an tâm, ngày mai chỉ chờ tin Khưu Ngọc Liên chết.

 

Đúng lúc này, bên ngoài cửa cách đó không xa, truyền đến tiếng còi xe cảnh sát, trái tim Trương Đinh Hương lập tức nảy lên sợ hãi.

 

Nhưng nghe tiếng này không phải hướng về nhà, bà ta không khỏi lại an tâm, âm thằm võ ngực nột cái, hiện tại, bà ta thật sự sợ hãi.

 

Nhưng mà, tiếng xe cảnh sát cảnh báo vang không có vào nhà của bà ta, mà có một chiếc không có mở còi cảnh sát dừng ở cửa của bà ta, từ trong xe bước xuống ba cảnh sát, hai người cảnh sát nam, một cảnh sát nữ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1681


Vị nữ cảnh sát này lập tức đưa tay nhắn chuông cửa nhà Y Cảnh Long.

 

Lúc này, gia đình ba người đang đi qua cổng chuẩn bị vào cửa, nghe thấy ngoài cổng truyền đến tiếng chuông cửa, Y Tư Nhã có chút không hiểu nói: “Lúc này, ai tới nhà chứ?

 

Con đi mở cửa.”

 

Trương Đinh Hương ngắng đầu nhìn về phía chồng: “Ông hẹn bạn qua đây sao?”

 

Y Cảnh Long suy nghĩ một chút lắc đầu: “Không có!”

 

Mà lúc này, Y Tư Nhã đã tới cổng, cô mở một cánh cửa nhỏ, thò đầu ra, thì thầy ba người mặc đồ cảnh sát đứng ở phía sau cửa.

 

“Chú cảnh sát, các chú tìm ai ạ?” Y Tư Nhã tò mò hỏi người đàn ông đứng đầu.

 

“Xin hỏi mẹ cháu ở đây phải không?” Đại đội trưởng đứng đầu trầm giọng hỏi.

 

“Các chú tìm mẹ cháu có chuyện gì sao?”

 

“Có vụ án cần bà ta phối hợp điều tra.” Một nữ cảnh sát bên cạnh giọng điệu sắc bén.

 

Y Tư Nhã không khỏi liếc nhìn cô một cái, sau đó quay đầu hướng chỗ cửa trước ba mẹ đang đợi mình, cô nói: “Mẹ, có cảnh sát tìm mẹ này.”

 

Trương Đinh Hương vốn còn tưởng rằng người khách nào, bắt thình lình nghe những lời này của con gái, bà ta lập tức lập tức thở dốc, nhìn về phía Y Cảnh Long bên cạnh, Y Cảnh Long cũng kinh ngạc nhìn bà ta: “Cảnh sát tìm bà làm cái gì?”

 

*Tôi… tôi cũng không biết.” Trương Định Hương cực kỳ chột dạ nhìn chồng, sau đó, ánh mắt của bà ta hoảng sợ: nhìn về phía cửa chính, lúc con gái đi vào, theo phía sau ba người cảnh sát, ánh mắt của bọn họ giống như lưỡi dao vậy nhìn lấy bà ta.

 

Nỗi sợ hãi trong lòng Trương Đinh Hương lập tức trở nên mạnh mẽ hơn, bà ta nhanh chóng đón tiếp máy người cảnh sát này nói: “Các vị ảnh sát, xin hỏi các vị có chuyện gì không? Là làm hoạt động điều tra dân ý gì phải không?”

 

Lúc này, ánh mắt đại đội trưởng đi đầu bình tĩnh nhìn bà ta: “Bà Trương Định Hương, mời bà theo chúng tôi một chuyền, chúng tôi nghỉ ngờ bà liên quan đến vụ án 20 năm trước.”

 

Trương Đinh Hương gần như muốn sợ tới bát tỉnh, bà ta không ngờ là cảnh sát vậy mà đã tìm tới cửa. Y Cảnh Long bên cạnh lập tức kinh ngạc hỏi: “Đồng chí cảnh sát, vợ tôi phạm tội gì sao?”

 

*Y Cảnh Long tiên sinh, chúng tôi nhận được báo án, nghỉ ngờ 20 năm trước Trương Định Hương liên quan tới vụ bắt trộm trẻ sơ sinh, có ý đồ mưu sát.”

 

Trương Đinh Hương lập tức kêu to: “Tôi chẳng hề làm gì cả, tôi cái gì cũng không có làm, các người dựa vào cái gì mà nghỉ ngờ tôi.”

 

Tim Y Cảnh Long thắt lại, vội vàng hỏi một câu nữa: “Vợ tôi bắt cóc con của người nào vậy?”

 

Ánh mắt đại đội trưởng nghiêm nghị nhìn ông: “Chính là con gái của ngài Y tiên sinh và vợ trước – Lam Sơ Niệm tiểu thư, Trương Đỉnh Hương bị chúng tôi triệu tập vì là người hiềm nghi phạm tội.”

 

“Cái gì?” Y Cảnh Long không dám tin nhìn về phía người vợ bên cạnh, tin tức đột nhiên đến này, gần như làm ông hết sức kinh ngạc: “Đinh Hương, chuyện này là do bà làm sao?”

 

Lúc này đương nhiên Trương Đinh Hương sẽ không nhận tội, bà ta làm vẻ mặt vô tội nói: “Tôi sao lại làm loại chuyện như vậy được chứ? Làm sao tôi có thể hại ông và con gái của vợ cũ cơ chứ? Nhất định là có người hãm hại tôi, oan cho tôi quá.”

 

Bên cạnh, Y Tư Nhã cũng sợ đến nước mắt trào ra: “Ba, mẹ sẽ không làm ra loại chuyện như vậy, mẹ sẽ không làm vậy, con tin tưởng mẹ.”

 

Đại đội trưởng bên cạnh đã không muốn xem Trương Đinh Hương diễn nữa rồi, anh lãnh đạm nói: “Vụ án này chúng tôi đang điều tra, đã nắm giữ được bằng chứng chắc chắn, chứng minh Trương Đinh Hương có liên quan tới vụ án này, thậm chí là chủ mưu.”

 

“Đồng chí cảnh sát, các người không thể đổ oan người khác! Rốt cuộc là người nào hãm hại tôi, các người có chứng cớ gì?”

 

“Chứng cứ chúng tôi đang nắm giữ, chính là Trương Đinh Hương đích thân bà cung cấp, xin bà phối hợp công việc của chúng tôi.” Đại đội trưởng nói xong, nói với người phụ nữ cấp dưới bên cạnh: “Mời bà ta lên xe, đưa về sở điều tra.”

 

Vị nữ cảnh sát này lập tức từ thắt lưng xuất ra một cái còng tay, nhìn Trương Đinh Hương nói: “Xin phối hợp công việc của chúng tôi.”

 

Sắc mặt Trương Đinh Hương đã trắng bệch rồi, Y Tư Nhã bên cạnh thấy mẹ sắp bị còng tay, cũng sợ đến mức bật khóc.

 

“Không cho phép máy người bắt mẹ tôi, mẹ tôi không có phạm tội, các người không được bắt bà ấy.”

 

Mắt Y Cảnh Long thì nhìn chằm chằm vào Trương Đinh Hương, hỏi bà ta: “Định Hương, 20 năm trước người bắt đi Sơ Niệm của tôi, có phải là bà hay không? Tất cả có phải là do bà làm hay không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1682


Trương Định Hương là người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, bà ta làm bộ nức nỡ nói: “Cảnh Long, tôi làm sao có thể làm loại chuyện như vậy? Tôi không có, tôi không có hại con gái của ông, tôi vô tội, tôi bị oan.”

 

Trên cổ tay Trương Đinh Hương, hai chiếc còng tay đang còng chặt bà ta lại, viên cảnh sát siết chặt cánh tay bà ta nói: “Theo chúng tôi lên xe.”

 

*Cảnh Long, ông phải tin tưởng tôi, tin tưởng tôi.” Trương Định Hương vội vàng quay đầu hét lên với chồng mình.

 

“Mẹ… Mẹ…” Y Tư Nhã kêu to muốn đuổi theo, lúc này, Y Cảnh Long kéo tay cô: “Tư Nhã, đừng đuổi theo, đừng quấy rầy cảnh sát làm việc.”

 

Nói xong, Y Cảnh Long nghĩ đến chuyện này nhất định là Lam Thiên Hạo tố giác, ông cầm điện thoại di động lên bắm số điện thoại của Lam Thiên Hạo.

 

“Alo, bác trai ạ.” Đầu bên kia, Lam Thiên Hạo đã sớm trả lời.

 

“Thiên Hạo, bác hỏi cháu, có phải cháu đem chuyện 20 năm trước Sơ Niệm bị bắt đi báo án rồi không?” Y Cảnh Long hỏi anh.

 

Lam Thiên Hạo trả lời một câu: “Đúng vậy, sáng sớm hôm nay cháu tô cáo rôi, cảnh sát cũng đã lập án, làm sao vậy a?”

 

“Không có gì, chính là vừa rồi cảnh sát tới nhà, đưa vợ bác Trương Đinh Hương đi rồi, nói bà ấy có quan hệ với vụ án này.” Thời khắc này cảm xúc trong lòng Y Cảnh Long rất hỗn loạn.

 

“Bác trai, bác tin tưởng người vợ hiện tại của mình là trong sạch sao?” Đầu bên kia Lam Thiên Hạo hỏi một câu.

 

“Cháu cảm thấy chuyện này cùng Đinh Hương có liên quan sao?” Y Cảnh Long quả thật không thẻ tin được, hiện tại, ông hoàn toàn không có manh mối.

 

Lúc này Lam Thiên Hạo ở trong phòng làm việc công ty của anh, anh nghĩ, mặc dù không có nhận được điện thoại cảnh sát, nhưng mà bọn họ tất nhiên tiến hành bắt giữ, nhất định là nắm giữ được bằng chứng thực tế chắc chắn.

 

“Bác… bác không biết, sao Đinh Hương lại có liên quan tới việc Sơ Niệm bị bắt đi chứ?” Y Cảnh Long đương nhiên không thể tin được.

 

“Bác trai, chúng ta vẫn tin điều tra của cảnh sát! Tin rằng bọn họ bắt vợ bác đi, chắc chắc sẽ không đổ oan cho bà ta”

 

“Thiên Hạo, trong tay cháu có phải có chứng cớ gì hay không?” Y Cảnh Long trực tiếp hỏi.

 

Tiếng Lam Thiên Hạo tĩnh táo nói: “Trong tay cháu không có chứng cớ gì rõ ràng, cháu chỉ là nghe một người chăm sóc cho Sơ Niệm lúc đó nói, người kia lấy tiền mua chuộc bọ họ, khả năng cũng là người phụ nữ vừa mới sinh con.”

 

“Cái gì? Thật chứ?” Y Cảnh Long khiếp sợ kinh ngạc.

 

“Bác trai, cháu muốn hỏi một chút, nếu như chuyện này thật sự là vợ bác Trương Đỉnh Hương làm, bác sẽ chọn tha thứ bà ta không?” Lam Thiên Hạo hỏi ngược lại.

 

Thân thể Y Cảnh Long run lên một cái, lúc này cảm xúc trong lòng ông gần như sụp đồ, hại ông thành người trắng tay, lại trở thành vợ ông hơn mười năm, đồng thời bọn họ còn có một đứa con gái.

 

Thế nhưng, Y Cảnh Long lại hiểu rõ nội tâm của chính mình, ông căn răng nói: “Nêu quả thật là bà ây, bác sẽ không tha thứ cho bà ấy.”

 

Y Tư Nhã gấp đến độ khóc nác lên, một bên vừa khóc vừa đi đến bên cạnh ông: “Ba, ba mau nghĩ biện pháp cứu mẹ, mẹ nhất định là vô tội.”

 

` Cảnh Long nhìn đã đứa con gái trưởng thành khác, ông bắt đầu có một chút đầu mối, Trương Đinh Hương khi đó thừa dịp lúc ông say rượu liền bò lên giường ông, bà ta là một người có tâm cơ, cũng cực kỳ có thủ đoạn.

 

Bà ta khiến ông cùng con gái vợ trước sinh chia rẽ, bà ta lại xuất hiện trước mặt ông, mang theo cô con gái mới sinh gả cho ông, bà ta giữ lấy vị trí của vợ trước, cũng để cho con gái của mình được hưởng gia đình hoàn chỉnh.

 

Nhưng mà, một đứa con gái khác của ông lại bị vứt bỏ ở cô nhi viện, không phải, nếu như không phải bảo mẫu thương xót cho con gái mới ba tháng tuổi, con bé sớm đã bị chìm trong nước lạnh như băng ở dưới sông rồi.

 

“Quả thực là người phụ nữ ác độc mà.” Y Cảnh Long đột nhiên tức giận nắm chặt tay.

 

“Ba, ba mắng ai vậy?” Y Tư Nhã lùi về sau một bước, thấy ba tức giận hét cả lên, cô ta hơi sợ.

 

“Tư Nhã, trở về phòng đi!” Y Cảnh Long nói với cô, ông thì bước về phía xe của mình, ông muốn đi một chuyến tới sở cảnh sát.

 

Lúc này, Trương Đinh Hương ngồi trong xe cảnh sát, bà ta vẫn còn đang làm bộ vô tội oan uỗổng: “Đồng chí cảnh sát, các người nhất định là bắt lầm người rồi, tôi chẳng hề làm gì cả, các người thả tôi về nhà đi!”

 

“Có hay không làm, trong lòng bà rõ ràng nhất.” Nữ cảnh sát đáp lại bà một câu.

 

Lập tức Trương Đinh Hương không trả lời được, bà ta có một dự cảm bắt an, có phải cảnh sát đã nắm được điều gì đó không?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1683


“Vậy các người có chứng cớ gì để chứng minh những gì tôi đã làm?” Trương Đinh Hương hỏi ngược lại.

 

“Chờ đến trong phòng thẩm vấn, người ta sẽ nói chuyện rõ ràng với bà, bà mua chuộc bảo mẫu, nỗ lực mưu sát Y’ tiểu thư ba tháng tuổi năm đó như thế nào.”

 

Trương Đỉnh Hương sợ tới sắc mặt trắng nhợt, bà ta không ngờ là một việc che nhiều năm bị lộ tẩy nhanh chóng như vậy?

 

Rốt cuộc là người nào? Bà ta nghĩ, nhất định là Lam Sơ: Niệm trở về tìm bà ta báo thủ, chết tiệt, năm đó nếu như cô ta bị ném xuống sông, còn có phát sinh chuyện ngày hôm nay sao? Bà ta hận chết rồi người bảo mẫu nhát gan đó.

 

Sau khi Lam Thiên Hạo nghe xong điện thoại của Y Cảnh Long, liền lái xe về nhà, anh nghĩ muốn về nhà cùng Lam Sơ Niệm thương lượng một chút. Bảy giờ tối, Trương Đinh Hương ngồi trong phòng thẩm vắn, đỉnh đèn trắng hắt lên bà ta, trên mặt bà ta trang điểm da mặt trắng toát giống như ma nữ, bà ta trầm mặc ngồi, không nói được một lời.

 

Mà lúc này, Y Cảnh Long cũng chạy tới ngồi trong phòng làm việc của cảnh sát, ông cầu xin cùng quan sát thẳm vấn vợ mình.

 

Đại đội trưởng đồng ý cho ông đi vào cùng theo dõi. Lúc này, Trương Đinh Hương ngồi bên trong phòng thẳm vần, ánh mắt kinh hoảng lấy nhìn bốn phía, lúc này, một nam một nữ cảnh sát thẩm vấn bà ta ngồi xuống, nhìn bà ta nói: “Trương Đỉnh Hương, mời bà nói sự thực 20 năm trước, bà mua chuộc được bảo mẫu, nỗ lực sát hại đứa trẻ do Y Cảnh Long và vợ trước sinh ra như thế nào.”

 

Trương Đinh Hương nghe xong, lập tức căn chặt hàm răng nói: “Các người có chứng cớ gì chứng minh là tôi làm? Tôi căn bản không có gặp qua hai bảo mẫu đó.”

 

“Bà chưa từng gặp qua sao?” Nữ cảnh sát hỏi.

 

*Tôi đương nhiên chưa từng gặp, lúc ấy tôi cũng có thai con gái mình ở tỉnh khác mà!” Trương Đinh Hương nói khẽ.

 

*Hẳn là khi chuyện xảy ra, bà vừa mới sinh con gái một tháng, con gái của bà sinh ra trong bệnh viện thành phố trọng điển, bà xác định vẫn còn ở ngoại tỉnh chứ?”

 

“Tôi… Tôi không còn nhớ thời gian nữa, đã quá lâu rồi.”

 

Trương Đinh Hương hàm hồ trả lời một câu.

 

“Chuyện sinh con này bà đều không nhớ rõ sao, vậy bà còn nhớ rõ cái gì? Vậy bà nhớ kỹ bà tốn bao nhiêu tiền mua chuộc hai người bảo mẫu không? Bà tốn một triệu, vào lúc đó, mỗi người bảo mẫu chia năm trăm ngàn, các bảo mẫu phải làm, chính là ôm bé gái kia năm đó, bị người khác ném xuống sông gần đó chết đuối.”

 

Sắc mặt Trương Đinh Hương càng ngày càng khó coi, thậm chí toàn thân của bà ta đều không cằm được mà run tây.

 

Mà đúng lúc này, bên cạnh đại đội trưởng, cấp dưới của anh nói với anh một câu: “Lam tiên sinh cùng Lam tiểu thư: tới.”

 

“Mời bọn họ vào đi!” Đại đội trưởng cảm thấy, thời điểm như vậy, là người hại bị Lam Sơ Niệm có quyền nghe.

 

` Cảnh Long nhìn vợ mình trong phòng thẩm ván, dáng vẻ trên mặt bà ta giả tạo như vậy, ông thật sự chưa từng thấy qua, cảm thấy vô cùng xa lạ.

 

Lúc này, Lam Sơ Niệm cùng Lam Thiên Hạo cùng nhau tiến đến, Lam Sơ Niệm thấy ba mình cũng ở đây, cô lập tức lo lắng ngồi vào bên cạnh ông: “Ba, ba cũng ở đây sao?”

 

Y Cảnh Long nhìn đứa con gái suýt chút nữa mắt đi năm đó, viền mắt ông nóng lên: “Sơ Niệm, là ba hại con và mẹ con, quen biết người phụ nữ ác độc như vậy, là ba sai rồi.”

 

“Chúng ta vẫn nên nghe thẳm tra đi!” Đại đội trưởng nói một câu, nói với cấp dưới của anh: “Tiếp tục hỏi bà ta, có phải khẳng định không biết hai người bảo mẫu hay không?”

 

Cảnh sát lập tức hỏi lại Trương Đinh Hương một lần nữa: “Trương Đinh Hương, có phải bà khẳng định bản thân không biết hai người chăm sóc Y tiểu thư khi đó hay không?”

 

Trương Đinh Hương khoanh tay, vô cùng khẳng định nói: “Tôi đương nhiên không biết bọn họ.”

 

Lúc này, đại đội trưởng lại phát ra chỉ thị: “Hãy phát cuộc điện thoại bà ta gọi vào buổi chiều đó, để cho bà ta tự mình nghe một chút.”

 

Mà lúc này, cảnh sát cầm một máy ghi âm đặt ở trước mặt Trương Đinh Hương: “Trương Đinh Hương, bà tốt nhất nghe một chút, cái này có phải cuộc điện thoại bà gọi cho một số điện thoại vào buổi chiều hay không, thậm chí ở trong điện thoại bà cùng người nào đó đang giao dịch nữa, mục đích giao dịch, vẫn là chuyện bà từng làm qua rồi, thuê kẻ giết người.”

 

Nói xong, giọng viên cảnh sát vọng lại trong phòng thẩm vấn yên tĩnh, trong máy ghi âm buổi chiều Trương Đinh Hương cùng sát thủ bí ẩn kia trò chuyện, cứ như vậy không giữ lại chút nào vang lên.

 

Mà trong đó, trong miệng Trương Đỉnh Hương lại nói ra một cái tên, Khưu Ngọc Liên.

 

Trương Đinh Hương trừng mắt hoảng sợ, quả thực muốn sợ tới ngất đi, bà ta không ngờ là cuộc gọi điện thoại buồi chiều lại bị thu âm lại? Cả người bà ta đều thở hỗn hẻn, muốn hủy cái máy ghi âm này.

 

Mà người nghe thẩm tra bên ngoài, cũng đều trần trụi thấy được người thâm độc của người phụ nữ này, nghe bà ta vô cùng bình tĩnh bàn luận giết một người như thế nào, đồng thời không tiếc tiền của, chỉ cần có kết quả, thậm chí còn muốn trước chiều mai, sẽ có một mạng người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1684


Trương Đỉnh Hương điên loạn kêu lên: “Các người làm cảnh sát tại sao có thể nghe trộm điện thoại của tôi, các người đây là phạm pháp, các người không có quyên làm như vậy?”

 

“Chúng ta đã được phê chuẩn nghe lén điện thoại của bà, là bà tự khiến mình lòi đuôi, bà mới vừa nói không nhận ra bảo mẫu, nhưng vì sao ở trong điện thoại bà lại muốn giết bà ấy? Khưu Ngọc Liên chính là một trong bảo mẫu chăm sóc cho Y tiểu thư.”

 

“Các người bày trò gạt tôi, đang lôi kéo lời của tôi, các người… các người…” Vào lúc này mặt nạ của Trương Định Hương bị hung hăng xé xuống.

 

“Bà nên thành khẩn khai ra hành vi phạm tội năm đó, tại sao bà muốn sát hại Y tiểu thư lúc nhỏ, bà biết mẹ cô ấy cũng bởi vì mất đi đứa bé này mà mắc chứng trầm cảm nghiêm trọng rồi qua đời không?”

 

Trương Đinh Hương trầm mặc không nói, nhưng toàn thân bà ta đang run rầy.

 

Mà ở bên ngoài phòng thẩm vấn, Y Cảnh Long cũng tức giận căng cả lồng ngực, không thẻ tin được ông mấy năm nay, lại sống chung với hung thủ, ông hận, càng tức giận hơn.

 

Lam Sơ Niệm thấy Trương Đinh Hương đền tội, hốc mắt của cô cũng hẳn lên sự tức giận, cô hy vọng bà ta nên nhận tội, để cho bà ta trả giá thật lớn.

 

Trương Đinh Hương ôm mặt, thở dốc hỏi: “Có phải tôi khai ra tất cả, các người có thể giảm hình phạt cho tôi hay không?”

 

“Tốt nhát bà thú nhận tắt cả hành vi phạm tội.” Cảnh sát không bằng lòng việc này.

 

Trương Đinh Hương ngồi bên trong phòng thẩm vấn, cuối cùng biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, cũng không thể che giấu tội ác của bà ta.

 

Bà ta thật sự dựa vào dã tâm cùng với tiền bạc chống đỡ, bà ta mới dám phách lối làm ra những chuyện này, cho đến bây giờ, bà ta mới cảm thấy hối hận, trước kia, trong lòng bà ta không có một chút ám ảnh nào.

 

“Được rồi! Tôi thú nhận, tôi thú nhận tất cả, nhưng xin các người buông tha cho con gái của tôi, việc này con gái tôi cái gì cũng không biết, con bé vô tội.”

 

“Bà cũng biết con gái bà vô tội, vậy bé gái năm đó suýt chút nữa thì bị bà sát hại có đáng chết hay không? Cô bé cũng vô tội.”

 

Sắc mặt Trương Định Hương thoáng lên vẻ bối rối, dường như chỗ bà đang ngồi ở đây, cả thế giới đều sụp đổ, bà ta chỉ nghĩ tới lợi ích của bản thân và con cái.

 

“Dù sao nếu họ không chết, tôi và con tôi sẽ không có một gia đình trọn vẹn, tôi chỉ muốn cho con gái mình một người ba, nếu có thẻ tìm được ba ruột của nó là cách tốt nhất, lúc đó tôi không suy nghĩ nhiều như vậy.”

 

“Vậy tiền của bà có từ đâu?”

 

“Là tôi từ trước tới nay đều lấy từ chồng tôi, ông ấy rất có trách nhiệm với tôi, tôi muốn bao nhiêu thì ông ấy cho báy nhiêu.” Lúc này Trương Đinh Hương cũng không biết chồng của mình đang nghe ở bên ngoài, bà ta còn nhớ lại hạnh phúc năm đó.

 

“Bà dùng tiền của ông ấy đưa cho, mua người giết hại con gái của ông ấy, loại chuyện như vậy, bà cũng dám làm sao?” Nữ cảnh sát nghe xong, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nỗi.

 

Mà trong một phòng giám sát khác, Y Cảnh Long sắp giận điên lên, toàn thân ông tức giận đến run rẩy, năm đó Trương Đinh Hương dây dưa lấy ông đòi tiền, không đưa tiền thì muốn phá hoại gia đình ông, ông đang tự trách mình cho bà ta hai triệu, không ngờ là bà ta vậy mà cầm tiền ông cho, mua chuộc bảo mẫu sát hại người nhà của ông.

 

Hai chữ độc ác đã không đủ miêu tả Trương Định Hương nữa rồi, quả thực là lòng dạ rắn rết.

 

Lam Sơ Niệm ở bên cạnh cũng rơm rớm nước mắt, bị Lam Thiên Hạo ôm vào trong ngực thật chặt, anh cũng rất nhanh nắm chặt tay, anh không ngờ là chuyện tìm kiếm ba mẹ, sẽ lộ ra chuyện năm đó, để cho cô phải trải qua những thứ này.

 

Lúc này Trương Đinh Hương đã thẳng thắn thú nhận: “Đúng, tôi chỉ muốn cho con gái tôi một người ba, người đàn ông khác tôi không yên lòng, con bé còn nhỏ, lại là con gái, tôi sợ gả cho người khác, con bé sẽ bị ức hiếp, cho nên tôi chỉ có thể gả cho Y Cảnh Long, ông ấy sẽ đối xử thật lòng với con gái của chúng tôi.”

 

“Vậy bà đã nghĩ tới vợ cũ của ông ấy chưa? Vợ cũ ông ấy.

 

trầm cảm trong 3 năm, cuối cùng uống thuốc tự sát…”

 

“Cái này không liên quan đến chuyện của tôi, chẳng qua là tôi bảo bảo mẫu mua một chai thuốc cho cô átay uống, để cô ta ngủ yên hơn, nào biết cô a sẽ nuốt trọn hết!” Hiện tại thần kinhTrương Đinh Hương cực kỳ căng thẳng, trong khoảng thời gian ngắn, thậm chí ngay cả chuyện này cũng nói ra.

 

Cảnh sát viên nhìn nhau, liền hỏi kỹ xảo của bà ta.

 

“Bà tìm bảo mẫu mua thuốc ngủ cho Y phu nhân, là bà thật sự tốt bụng hay có mục đích khác?”

 

“Tôi… Tôi thật sự có ý tốt…” Trương Đinh Hương chột dạ nói.

 

“Trương Đinh Hương, tốt nhất bà nói thật đi, tất cả mọi chuyện bây giờ của bà, đều do chúng tôi nắm giữ, bà dám giấu diềm gì nữa, chúng ta sẽ phải gia tăng hình phạt đấy.”

 

Viên cảnh sát vỗ bàn một cái nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1685


Trương Đinh Hương sợ đến toàn thân run lên, sau đó bụm mặt, dùng sức gật đầu: “Đúng, tôi thừa nhận, tôi không phải thật tâm, tôi nghe nói cô ta nằm trên giường không dậy ni, mỗi ngày đều tưởng niệm con gái sắp điên rồi, tôi gặp người giúp việc kia, người đó nói với tôi, mỗi ngày cô ta đều nghĩ tới chuyện xuống mồ với con gái, tôi liền có ý cho người giúp việc mang theo một chai thuốc ngủ cho cô ta, tôi nào biết cô ta sẽ uống hết!”

 

Ngồi trong phòng nghe bên cạnh sắc mặt Y Cảnh Long khẩn trương, ông không ngờ người hại con gái của ông, thậm chí ngay cả thuốc hại vợ trước của ông chết cũng là do bà ta âm thầm kêu giúp việc mang vào, ông chưa bao.

 

giờ dám ở nhà dùng quá liều thuốc ngủ, bởi vì trong đầu bác sĩ từng giải thích cho ông, loại bệnh này của vợ ông ngàn lần không thể dùng quá liều thuốc, bởi vì lúc cảm xúc bệnh nhân nghĩ lẳn quần sẽ uống thuốc tự sát.

 

Thì ra lại là bà ta làm.

 

Bên cạnh hai mắt Lam Sơ Niệm đẫm lệ, cũng bắn ra một sự căm hận, là bà ta hại mẹ.

 

Cảnh sát cũng không ngờ là, trong tay Trương Đinh Hương lại nắm hai mạng người rồi.

 

Trương Đinh Hương ngồi trong phòng bị tra hỏi, vẻ mặt cũng lập tức trở nên vô cùng già nua: “Xin lỗi, tôi có lỗi với mẹ con họ, là tôi hại họ.”

 

“Bây giờ bà nói gì cũng đã muộn rồi.” Nữ cảnh sát nhìn bà ta nói.

 

Lúc này Trương Đinh Hương che mặt, gục ở trên bàn, như thể bà sẽ không bao giờ gặp lại ai nữa.

 

Hai cảnh sát viên đi ra, Trương Định Hương mới òa khóc lớn, vừa khóc vừa kêu khóc như điên ở đó, xem tình hình, bà ta cũng đã ở trên bờ vực phát điên.

 

Một đám người từ trong phòng nghe đi ra, viền mắt Y Cảnh Long đỏ lên, khàn giọng, ông ôm lấy Lam Sơ Niệm, trong ánh mắt tràn đầy sự áy náy, là sai lầm năm đó của ông, hại cô và mẹ mình, ông có chết cũng khó chuộc lại tội lỗi này.

 

“Thiên Hạo, đưa em của cậu cùng Y tiên sinh đi về nghỉ ngơi đi! Chúng tôi tạm giữ Trương Đinh Hương trước, sự: tình phía sau thì xem pháp luật kết án như thế nào.”

 

“Cảm ơn mọi người, vắt vả rồi.” Lam Thiên Hạo nhìn bọn họ nói, đưa tay đỡ Y Cảnh Long một cái: “Bác trai, cháu đưa bác về nhà.”

 

Lam Sơ Niệm cũng an ủi ba mình: “Ba, trở về trước rồi hẵng nói.”

 

Y Tư Nhã ở nhà chờ, cô ta lo lắng cho mẹ, đồng thời, cũng không an tâm, nghe có tiếng xe chạy vào, cô ta vội vàng từ trong phòng khách chạy ra.

 

Lại phát hiện, người đỡ ba cô ta trở về là Lam Thiên Hạo cùng Lam Sơ Niệm, cô ta vui mừng, nhìn ba hỏi: “Ba, tại Sao mẹ còn chưa trở về thế?”

 

Y Cảnh Long đang đè nén sự tức giận, bởi vì Y Tư Nhã hỏi câu này mà bộc phát ra: “Con còn muốn mẹ trở về sao? Bà ta nên xuống địa ngục đi, cho dù bà ta phân thành vạn mảnh, cũng không tháo được mối hận trong lòng của ba đâu.”

 

Y Tư Nhã bị lời của ba mình dọa sợ đến giật mình run lên, thấy dáng vẻ ba mình tiều tụy và nặng nề, cô ta không biết đã xảy ra chuyện gì, mẹ đã làm cái gì, Lam Sơ Niệm an ủi một câu: “Ba, bình tĩnh một chút.”

 

Y Cảnh Long dường như bình tĩnh lại, thế nhưng, trên mặt ông sự bi thương đau khổ kia, lại khiến người ta lo lắng.

 

Lúc này cảm xúc của Y Cảnh Long rất hỗn loạn, cuộc đời ông trong nháy mắt bao trùm trong thống khổ, ông thậm chí nhớ đến mười mấy năm qua chung sống cùng Trương Định Hương, đều đau đớn run rẩy, điều này làm ông nghĩ đến người vợ cũ yêu quý ở dưới suối vàng, nều như bà ấy biết tắt cả chân tướng này, bà ấy hẳn đau khỏ, thương tâm nhiều lắm?

 

*Ba, ba đừng làm con sợ, rốt cuộc mẹ con đã làm sai chuyện gì? Mẹ như thế nào vậy?” Y Tư Nhã chưa từng nhìn thấy ba như thế này, bộ dáng của cô cũng bị dọa sợ đến phát khóc.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo lạnh lùng bắn về phía cô: “Mẹ cô là hung thủ giết người.”

 

Y Tư Nhã lập tức mở to mắt, thở dốc nói: “Không, mẹ em sẽ không giết người.”

 

Ánh mắt Y Cảnh Long nhìn đứa con gái này của ông và Trương Đinh Hương, ông cắn răng, nhìn Y Tư Nhã nói: “Ngày mai ba sẽ cho người đưa con ra nước ngoài, về sau con sẽ ở nước ngoài, không cần trở lại nữa.”

 

Y Tư Nhã trừng to mắt, ý của ba đây là muốn để cô ta lưu lạc ở nước ngoài sao? Cô ta mới không cam lòng! Vẻ mặt cô ta ủy khuất hỏi: “Ba, rốt cuộc mẹ con đã làm gì?”

 

“Mẹ con chính là một người phụ nữ rắn độc, năm đó bà ta sinh hạ con ra, lại hại người nhà của ba, mặc dù con không sai, nhưng bà ta lại đáng chét, bà ta nên xuống địa ngục đi.”

 

“Mẹ con hại ai vậy?” Y Tư Nhã nháy mắt đẫm lệ hỏi.

 

Lam Sơ Niệm nhìn em gái cùng ba khác mẹ này, trong nội tâm của cô cũng là vừa hận vừa tức, nhưng thấy vẻ mặt cô ta không rõ chân tướng, cô hít thở sâu một hơi nói: “Mẹ em 20 năm trước, mua chuộc bảo mẫu chăm sóc chị, muốn ném chị chết chìm dưới sông Giang Hà, sau đó, ở khoảng thời gian mẹ chị sinh bệnh, bà ta lại mua chuộc giúp việc tới trước giường mẹ chị, để cho cô ấy khuyên mẹ chị uống thuốc ngủ, cuối cùng làm cho mẹ chị uống thuốc tự sát, đây đều là mẹ em âm thầm giật dây đáy.

 

“Cái gì? Làm sao có thể? Mẹ tôi sẽ không làm như vậy, điều đó không có khả năng…” Y Tư Nhã lảo đảo nghiêng ngã lùi về sau một bước, sau đó, cô nhìn Lam Sơ Niệm, kêu to một câu: “Nhưng chị không phải còn sống rất tốt đó sao? Mẹ chị đáng đời, mẹ tôi vừa không có ép bà ta uống thuốc, là bà ta tự mình muốn uống.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom