Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1365


“Nói với Thiên Hạo một câu, tôi đi trước đây.” Kiều Mộ Trạch nói xong thì đi về phía cửa.

 

Trang Noãn Noãn là người đầu tiên ra khỏi thang máy, cô nhìn một lượt xe bên ngoài, ở chỗ này căn bản không thể bắt taxi, bởi chỗ này được cảnh sát cách ly nên chỉ có thể đi bộ hơn một km rời khỏi đây ra đường lớn thì mới có thể gọi taxi.

 

Trương Long nhìn thấy bóng lưng của Trang Noãn Noãn, trong lòng lập tức vui mừng, Trang Noãn Noãn vậy mà lại không có xe phải đi bộ, đây thực sự là đang tạo cơ hội cho anh ta!

 

Trương Long ngay lập tức đi đến cạnh chiếc Ferrari màu vàng chói mắt của mình, sau khi mở cửa ngồi vào thì nhanh chóng đuổi theo Trang Noãn Noãn.

 

Ở chỗ để xe VỊP bên cạnh, Kiều Mộ Trạch vừa nghe điện thoại vừa mở khóa xe ngồi vào trong, người gọi cho anh là trợ lý của anh, đang thay đổi lại lịch trình ngày mai của anh.

 

Trang Noãn Noãn đang đi thì đột nhiên phía sau có tiếng ầm ầm của xe thể thao chạy đến, cô nhanh chóng tránh sang một bên, không muốn cản đường.

 

Nhưng lúc này, chiếc xe thể thao lại đột ngột dừng lại trước mặt cô, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn, mà Trương Long cũng thò đầu ra ngoài nhìn.

 

“Trang tiều thư đi đâu vậy! Để tôi đưa cô đi một đoạn! Xung quanh đều chặn đường rồi, rất khó để bắt xe.”

 

Trang Noãn Noãn cũng không ngờ là Trương Long, cô nghĩ đến lời của Kiều Mộ Trạch nên đối với người đàn ông này cũng không có chút thiện cảm nào.

 

“Không cần đâu, cảm on, tôi đi bộ qua đó là được rồi.” Trang Noãn Noãn lịch sự từ chối.

 

“Trang tiểu thư, cô yên tâm, tôi không phải là người xấu, tôi chỉ muốn đưa cô đi một đoạn thôi.”

 

“Không cần phải phiền phức như vậy.” Trang Noãn Noãn mỉm cười lắc đầu, chuẩn bị rời đi.

 

Nhưng Trương Long không muốn từ bỏ như vậy, anh ta lập tức mở cửa chuẩn bị xuống xe thuyết phục cô. Trang Noãn Noãn thấy anh ta xuống xe, cô sững người không biết nên từ chối thế nào.

 

Đúng lúc này, bên cạnh có một chiếc xe thể thao màu xám chạy qua, cửa số đóng chặt từ chối mọi lời chào hỏi.

 

Nhưng chiếc xe này chạy được chục mét thì đột nhiên phanh gấp.

 

Âm thanh lớn khiến cho Trang Noãn Noãn và Trương Long giật mình, lúc này chiếc xe thể thao dừng lại bắt đầu lùi về phía sau, Trang Noãn Noãn và Trương Long đều nhanh chóng tránh ra, bảo đảm sự an toàn.

 

Xe thể thao dừng lại trước xe của Trương Long, có chút kiêu ngạo.

 

Trương Long đang định mắng chửi, thì cửa ghế lái của chiếc xe mở ra, bóng dáng của một người đàn ông bước xuống.

 

Lời mắng chửi của Trương Long ngay lập tức thu lại, đáng chết, thật trùng hợp, lại là Kiều Mộ Trạch. Trang Noãn Noãn nhìn thấy anh thì trợn trừng mắt, sao lại là anh?

 

Kiều Mộ Trạch vừa nãy đang tính rời đi, nhưng anh chú ý đến đến cô gái Trương Long đang quấy rầy bên cạnh, hơn nữa cô gái này lại là Trang Noãn Noãn.

 

Anh quyết định làm người tốt đến cùng, dù sao cũng muộn như vậy rồi, Trang Noãn Noãn ở cùng với loại người như Trương Long rất nguy hiểm.

 

Mặc dù cô gái này một chút cảm tình với anh cũng không có.

 

“Lên xe.” Kiều Mộ Trạch nói với Trang Noãn Noãn.

 

Trang Noãn Noãn sửng sốt, bọn họ thân lắm sao? Cô cắn môi tỏ vẻ từ chối.

 

“Kiều tổng, trùng hợp quá! Anh đưa Trang tiểu thư về nhà sao?

 

Vậy tôi không quấy rầy nữa.” Trương Long vội vàng biết điều ngồi lên xe, nhanh chóng rời đi.

 

Trương Long vừa đi khỏi, Trang Noãn Noãn cũng định rời đi, Kiều Mộ Trạch nhíu mày: “Tôi đưa cô về.”

 

“Không cần.” Trang Noãn Noãn từ chối không quay đầu nhìn lại.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn bộ lễ phục cô mặc tối nay, ở trên đường chắc chắn sẽ thu hút chú ý, cho nên dù cho đi xe bus hay taxi thì cũng đều không an toàn.

 

Bởi vì cô quá xinh đẹp lại cộng thêm danh tiếng của cô.

 

Kiều Mộ Trạch cắn môi, bước nhanh về phía trước kéo người phụ nữ muốn rời đi lại: “Tôi đưa cô đi.”

 

Câu nói này tỏ ra không còn chút nghỉ ngờ gì nữa.

 

Trang Noãn Noãn ngay lập tức bị anh dùng sức kéo đến bên cạnh xe, người đàn ông mở cửa ghế phụ đầy cô vào.

 

Trang Noãn Noãn thật sự sợ anh sẽ đập cửa vào chân mình nên nhanh chóng thu chân lại, người đàn ông liền đóng chặt của xe.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1366


Trong lúc đầu óc Trang Noãn Noãn còn đang trống rỗng thì người đàn ông ở ghé lái bên cạnh cũng ngồi lên xe.

 

Lúc ngồi bên cạnh người đàn ông, Trang Noãn Noãn chỉ cảm thấy ngột ngạt, dường như chỉ cần hít thở chung cùng bầu không khí với anh cũng đều cảm thấy khó chịu.

 

“Để tôi xuống xe.” Trang Noãn Noãn vừa đẩy cửa xe, người đàn ông liền khóa cửa lại.

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn về phía trước, tỏ ra lạnh lùng hỏi cô: “Quanh đây đều là phóng viên, cô chắc chắn muốn tự mình đi về?”

 

Vừa rồi Trang Noãn Noãn tức đến mức không kịp suy nghĩ gì, lúc này được anh nhắc nhở cô mới nhớ ra, nếu như cô thật sự một mình xuất hiện trước truyền thông, vậy thì chắc chắn sẽ bị bao vây.

 

Hậu quả có thể là ngay sáng sớm mai, cô sẽ trở thành nhân vật hot search, nhân tiện còn đính kèm thêm bài báo kỳ quái thu hút sự chú ý, điều này cũng không có lợi gì đối với cô.

 

Trang Noãn Noãn cắn môi, công ty từng cảnh cáo bọn họ rằng tuyệt đối không được gây ra những rắc rối như này, không được để chuyện gì xảy ra trong buổi concert.

 

Trang Noãn Noãn chỉ đành quay đầu nhìn ra ngoài cửa, đầu óc vẫn quay cuồng, chưa từng nghĩ sẽ có một ngày cô ngồi trên xe của Kiều Mộ Trạch, người đàn ông khiến trong lòng cô tràn đầy hận ý.

 

Kiều Mộ Trạch quay lại nhìn cô, anh có thể cảm nhận được hận ý của cô, không khó để tưởng tượng được chuyện này có liên quan đền cái chết của ba mẹ cô.

 

Ai có thể ngờ được rằng vào một ngày của 3 năm trước, ba cô đưa mẹ con cô đến một khách sạn ở nước ngoài tiến hành kiểm tra công việc, nhưng lại vô tình bị phát hiện là đã tự sát trong khách sạn.

 

Đây là một vụ án mà ngay cả cảnh sát cũng đều không điều tra ra được gì, phải đến một năm sau mới đưa ra kết luận, cuối cùng phán quyết rằng là hai người bọn họ tự sát, người Trang gia không chấp nhận, máy lần kháng cáo nhưng chứng cứ đều bị bác bỏ.

 

Đồng thời, công ty còn thanh toán tiền động viên khích lệ nhưng cũng bị từ chối.

 

Điều này cũng trở thành một vấn đề nan giải khó giải quyết trong công ty cho đến nay, nhưng vụ án đã kết thúc, Kiều Mộ Trạch tiếp quản công ty cũng bồi thường cho Trang Noãn Noãn, anh quyết định đầu tư vào một công ty âm nhạc để chăm sóc Trang Noãn Noãn.

 

Tuy nhiên loại đầu tư này là lợi nhuận đôi bên, anh chỉ đầu tư ở giai đoạn đầu, còn lợi ích sau đó thì anh không thu lại, anh chỉ là tiếp tục để cho Chu Đào đào tạo nhóm của cô giúp cô nổi tiếng.

 

Kiều Mộ Trạch đối với Trang Noãn Noãn ngoài việc đã từng nghe ba cô kể về cô ra thì chưa từng gặp cô, cho đến một năm trước cô xuất hiện lần lượt trên đài truyền hình, bức ảnh nhóm cô được chiếu trên màn hình lớn trong thành phó, đi đến đâu cũng có thể nhìn thấy.

 

Tối nay là lần đầu tiên anh gặp mặt cô.

 

“Trang tiêu thư, có thể nói cho tôi biết địa chỉ nhà cô ở đâu được không?” Kiều Mộ Trạch ngồi ghế lái xe phát hiện ra bản thân mình không biết rõ địa chỉ nhà cô.

 

Trang Noãn Noãn không muốn để anh đưa cô về nhà nên trực tiếp nói ra địa chỉ công ty, lúc này cô hy vọng rằng sẽ có người ở đó.

 

Kiều Mộ Trạch lập tức quay đầu xe lái về hướng công ty cô, cho dù Trang Noãn Noãn không nói cụ thể nhưng anh biết địa chỉ công ty cô. Trang Noãn Noãn nắm chặt cái túi trên đầu đầu gối, cảm xúc trong lòng cô lúc này hỗn loạn.

 

Ánh đèn đêm chiếu rọi vào trong xe, Kiều Mộ Trạch mở nhạc để làm dịu đi bầu không khí nặng nè.

 

Hai người không nói chuyện, họ đều chìm đắm trong suy nghĩ riêng của mình, Kiều Mộ Trạch nhìn vào kính chiếu hậu, ánh mắt anh mấy lần rơi trên khuôn mặt Trang Noãn Noãn, cô không ngừng quay đầu lộ ra nửa khuôn mặt mình, ở dưới ánh đèn mờ tối mái tóc cô xõa nhẹ bên tai, khuôn mặt nhỏ nhắn cùng chiếc mũi hồng xinh xắn, hiện ra một hình ảnh ôn nhu mềm mại.

 

Trái tim Kiều Mộ Trạch khẽ thắt lại, nhưng anh không muốn giao thiệp quá nhiều với cô gái này.

 

Cuối cùng cũng đến trước cửa công ty âm nhạc, Trang Noãn Noãn nhìn thấy vẫn còn ánh sáng, trong lòng cô nhẹ nhõm, khi xe dừng lại cô nóng lòng đẩy cửa xe.

 

Nhưng xe thể thao của người đàn ông này quá cao cấp, cô tưởng giống xe bình thường lập tức đẩy cửa ra, người đàn ông không khỏi thấp giọng nói: “Đầy lên trên.”

 

Đầu Trang Noãn Noãn “ong ong”, ngại ngùng đây cửa lên, cửa xe mở cô lập tức bước xuống xe.

 

Cô vòng qua trước xe người đàn ông đi về phía cửa, phép lịch sự được nuôi dưỡng từ nhỏ khiến Kiều Mộ Trạch lên tiếng: “Trang tiểu thư, hẹn gặp lại.”

 

Trang Noãn Noãn vừa đi được vài bước lập tức quay đầu lại, cả người cô toát ra sức mạnh bước đến trước cửa xe, dưới ánh đèn mở ảo nhìn chằm chằm người đàn ông: “Chúng ta quả thực sẽ còn gặp lại, chỉ có điều là gặp lại ở trên tòa.”

 

Vẻ mặt của Kiều Mộ Trạch có chút sững sờ, đợi đến lúc phản ứng lại đôi môi mỏng của anh khẽ nở một nụ cười: “Trang tiểu thư vẫn còn muốn kiện công ty chúng tôi vì vụ án của ba cô sao?”

 

Trang Noãn Noãn không khỏi bị kích thích bởi nụ cười và giọng điệu lười nhác của anh, cô tức giận nói: “Tôi tuyệt tối sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm sự thật về cái chết của ba mẹ tôi.”

 

Kiều Mộ Trạch nheo mắt có chút bất lực: “Được, lúc nào tôi cũng sẵn sàng tiếp đón.”

 

Câu nói này lại lần nữa đả động đến sự tức giận của Trang Noãn Noãn, cô đột nhiên dơ chân ra mạnh mẽ đá vào cửa xe của người đàn ông.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1367


Đây chỉ là hành động trút giận của mình, sau khi đá xong Trang Noãn Noãn mới biết cô thật ngốc, đây là đang lấy trứng chọi đá, tự làm tự chịu.

 

Kiều Mộ Trạch cũng không hiểu được hành động của cô, có điều anh nghĩ mình cũng nên rời đi rồi.

 

Anh lập tức đạp ga phóng xe rời đi.

 

Trang Noãn Noãn vừa rồi vẫn còn đang nhịn đau không muốn để cho người đàn ông kia phát hiện, khi xe của anh rời đi cô mới cảm thấy thế nào gọi là đau chân.

 

Khi cô quay người đi về phía cửa công ty, xe của người đàn ông đúng lúc quay đầu lại nhìn thấy cảnh này.

 

Nụ cười ở khóe miệng Kiều Mộ Trạch vô thức đậm hơn vài phần.

 

Cô gái này có chút ngốc.

 

Trang Noãn Noãn vào trong công ty liền lập tức nằm xuống nghỉ ngơi trên sô pha, nhìn ngón chân bị đá đến sưng đỏ của mình cô khô nhịn được muốn khóc, chắc chắn kiếp trước cô với người đàn ông này có thù oán rồi.

 

Trong phòng ăn ở sảnh tiệc, Lam Sơ Niệm và Lâm Thiến dùng bữa tối cùng Lam Thiên Hạo.

 

Lam Sơ Niệm cực kỳ thích ăn kem ở đây, lúc này cô đã ăn hai cây kem rồi, còn Lâm Thiến ở bên cạnh thì ăn bánh, ăn từng miêng nhỏ trông cực kỳ tao nhã.

 

Lam Thiên Hạo ngồi đối diện đang cắt bít tết, người đàn ông đến dáng vẻ ăn cũng đều rất đẹp trai, có thể nói là cực kỳ thuận mắt.

 

Lâm Thiên bị cuốn hút đến mức máy lần cô ta đều nhìn chằm chằm Lam Thiên Hạo, còn ánh mắt của Lam Thiên Hạo nhìn vào miếng bít tết đồng thời cùng nhìn về hướng Lam Sơ Niệm vài lần.

 

“Em ăn nhiều kem như vậy không sợ bị tiêu chảy sao?” Lam Thiên Hạo nhíu mày hỏi.

 

Lam Sơ Niệm đang ăn ngon thì tâm trạng trực tiếp bị ảnh hưởng, oán giận nói: “Anh, lúc đang ăn anh nhắc đến việc này làm gì? Ảnh hưởng đến khẩu vị của em đấy có biết không?”

 

Lam Thiên Hạo lấy giấy lau khóe miệng: “Anh ăn xong rồi, mọi người cứ ăn từ từ.”

 

“Tôi cũng ăn xong rồi.” Lâm Thiến ngay lập tức đặt thìa xuống, cô không muốn rời xa Lam Thiên Hạo lúc này.

 

“Anh đi gặp bạn, mọi người cứ chơi đi!” Lam Thiên Hạo nói xong liền bỏ bọn họ lại rồi rời đi.

 

Lam Sơ Niệm nhìn phần kem còn lại, cô cảm thấy nếu không ăn hết thì thật là có lỗi với kem ngon như này nên nói với Lâm Thiến: “Lâm Thiến, đợi mình ăn xong đã.”

 

Lâm Thiến tất nhiên cũng rất kiên nhẫn, cô ta chống tay cằm nhìn Lam Sơ Niệm ghen tị: “Sơ Niệm, mình thật sự rất ngưỡng mộ cậu!”

 

“Ngưỡng nộ với mình cái gì cơ?” Lam Sơ Niệm chớp mắt hỏi.

 

“Ngưỡng mộ vì cậu có một người anh trai dịu dàng như vậy!

 

Như mình ở nhà chỉ có một mình, cũng không có anh trai yêu thương mình.” Lâm Thiền là đang muốn lấy lòng Lam Sơ Niệm.

 

Nhưng Lam Sơ Niệm lại lộ ra vẻ mặt vui mừng, cô vội vàng lắc đầu nói: ‘Không không, anh trai mình không phải người như các cậu nghĩ đâu, anh ấy ở nhà rất nghiêm khắc, quản mình mọi việc, cậu nhìn xem vừa nãy mình ăn kem cũng bị anh ấy quản.”

 

*Đó là vì anh ấy lo lắng cho cậu!”

 

Lam Sơ Niệm chỉ muốn nói rằng cuộc sống ở dưới tầm mắt của anh trai mỗi ngày thật sự rất mệt mỏi!

 

Lâm Thiến nghĩ rằng lúc này Lam Sơ Niệm đang ăn kem, nếu như có thê có cơ hội nói chuyện riêng cùng Lam Thiên Hạo, nói không chừng còn có thể có số điện thoại của anh, vậy sau này không phải là sẽ có cơ hội có một đêm vui vẻ với nhau hay sao?

 

“Sơ Niệm, cậu cứ ăn đi tôi đi tìm Mạn Ni, tôi sợ cậu ấy tưởng rằng chúng ta đi rồi.”

 

“Được! Cậu cứ đi đi!” Lam Sơ Niệm gật đầu, Lâm Thiền vừa rời đi cô cầm điện thoại định chơi trò chơi thì nhìn thấy tin nhắn của Trang Noãn Noãn, cô vội vàng gọi điện thoại.

 

“Alo! Sơ Niệm.” Giọng nói Trang Noãn Noãn ở đầu dây bên kia truyền đến.

 

“Noãn Noãn, sao cậu lại trở về một mình rồi, cậu đang ở đâu?

 

Về nhà an toàn rồi chứ?”

 

“Ừ! Mình về nhà an toàn rồi, cậu cứ chơi đi.” Trang Noãn Noãn mỉm cười nói, cô không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu ấy.

 

“Loại tiệc như này đúng là rất vô vị, được rồi! Vậy ngày mai gặp lại nha.” Lam Sơ Niệm nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1368


Lâm Thiến ra ngoài, cô ta không lập tức đi tìm Diệp Mạn Ni mà ánh mắt tìm xung quanh bữa tiệc thì nhìn thấy bóng dáng của Lam Thiên Hạo, anh đứng cạnh mấy một vài người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, khí chất trầm ổn đó của anh không vì anh còn trẻ mà biến mắt, ngược lại trong ánh mắt của những người đàn ông đó đều lộ ra vẻ kính trọng và tán thưởng anh.

 

Cô ta cầm một ly rượu đứng bên cạnh trộm nhìn anh đánh giá, tán thưởng cách nói chuyện tao nhã của Lam Thiên Hạo.

 

Một lúc sau, cô nhìn thấy Lam Sơ Niệm đi ra từ phòng ăn, Lam Sơ Niệm cũng không thích sự náo nhiệt ở đại sảnh nên cô cầm một ly rượu đi về phía ban công.

 

Lâm Thiến nhìn thấy trong lòng lập tức xuất hiện một ý nghĩ, nhìn thấy bóng dáng Lam Sơ Niệm khuất sau tắm rèm trên ban công, cô ta không nhịn được cúi đầu kéo váy trước ngực thấp xuống, mỉm cười đi về phía Lam Thiên Hạo.

 

Lam Thiên Hạo không hề biết rằng cô ta tiến lại gần, lúc đến gần anh cô ta nói với giọng điệu ngọt ngào.

 

“Lam tiên sinh, anh có nhìn thấy Sơ Niệm không?”

 

Lam Thiên Hạo lập tức quay người, nhìn cô ta nhíu mày hỏi: “Không phải là em ấy ở cùng cô sao?”

 

“Tôi vừa mới đi vệ sinh xong ra ngoài thì đã không thấy Sơ Niệm ở đó nữa, tôi cũng không biết cậu ấy đi đâu, còn tưởng rằng cậu ấy ở cùng chỗ với anh!” Lâm Thiến vừa nói vừa giả vờ nhìn xung quanh.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo cũng âm thầm lo lắng nhìn xung quanh đại sảnh, quả nhiên là không nhìn thấy bóng dáng của Lam Sơ Niệm, có điều anh nghĩ cô nhóc này nói không chừng lại trốn ở đâu đó nghỉ ngơi rồi.

 

“Chắc là em ấy ở ngay gần đây, cô tìm lại xem.” Lam Thiên Hạo nói xong gật đầu với cô: “Xin lỗi tôi còn có việc.”

 

Lâm Thiền lập tức tính kế, cô ta hét lên một câu “a”, cô ta cố ý giả vờ bị vấp vào đôi giày cao gót, cả thân thể cô hướng vào trong lòng Lam Thiên Hạo.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo sắc bén, khi cô ta sắp ngã vào lòng mình anh liền giơ tay ra đỡ cô ta.

 

“Cần thận chút.” Giọng nói Lam Thiên Hạo bình tĩnh.

 

“Xin lỗi.” Lâm Thiến vội vàng xin lỗi, cô ta có ý nghĩ muốn thu hút sự chú ý của Lam Thiên Hạo, hơn nữa còn muốn cảm nhận vòng ôm của anh.

 

Không ngờ rằng Lam Thiên Hạo lại nhanh như vậy, làm cho cô takhông đạt được ý đồ.

 

Có điều được Lam Thiên Hạo đỡ một chút, đối với cô mà nói cũng cực kỳ vui mừng.

 

“Xin lôi tôi còn có việc.” Giọng nói Lam Thiên Hạo vang trên đầu cô ta, Lâm Thiến ngẳng đầu nhìn thì thấy anh đã rời đi về phía một nhóm người.

 

Lâm Thiến thất vọng thở dài, mà lúc này đằng sau cô ta vang lên giọng nói của Diệp Mạn Ni: “Cậu cũng thật có bản lĩnh! Vừa rồi suýt chút nữa là khiến cho Lam Thiên Hạo ôm cậu rồi.”

 

Lâm Thiến quay đầu lại cười: “Cậu thì sao? Vẫn chưa ra tay được với Kiều Mộ Trạch sao? Trước khi đến không phải chúng ta đã bàn bạc rồi ư, gặp được họ thì phải ra tay đúng không?”

 

Diệp Mạn Ni bắt lực cắn môi: “Anh ấy đi rồi, vừa rồi mình mới quay người lại đã không nhìn thấy anh ấy đâu nữa.”

 

“Này! Trang Noãn Noãn thì sao? Sao không thấy cô ta nữa?”

 

Lúc này Lâm Thiến nghĩ đến Trang Noãn Noãn đã không thấy từ lâu.

 

Sắc mặt Diệp Mạn Ni đột nhiên thay đổi, ánh mắt hiện lên vẻ khó chịu: “Chẳng lẽ cô ta lừa Kiều Mộ Trạch đi rồi?”

 

“AI Nếu thật sự như vậy thì tối nay bọn họ không chừng còn nằm chung giường đấy?” Lâm Thiến lập tức nói, châm ngòi ly gián đối với cô ta không có lợi gì nhưng nó lại là một trong những thú vui của cô ta.

 

Câu nói này quả thực khiến cho sắc mặt của Diệp Mạn Ni khó coi đến cực độ, cô ta nghiền răng nói: ‘Không thể nào! Kiều Mộ Trạch làm sao có thể nhìn trúng cô ta? Mình không tin.”

 

“Đó là điều đương nhiên, người đàn ông như Kiều Mộ Trạch có mắt nhìn cao lãm! Nói không chừng là Trang Noãn Noãn tự mình rời đi.” Lâm Thiền lại an ủi.

 

“Sơ Niệm thì sao? Cô ta đi đâu rồi?” Diệp Mạn Ni hỏi cô ta.

 

Lâm Thiến ngay lập tức giả vờ không nhìn thấy, lắc đầu nói: “Mình không biết! Mình cũng đang tìm cô ta.”

 

Lam Thiên Hạo không nói chuyện cùng bạn bè mà thay vào đó ánh mắt anh nhìn xung quanh tìm kiếm Lam Sơ Niệm.

 

Đột nhiên, ánh mắt anh nhìn về phía ban công, ở đó có tắm rèm vàng che nửa ban công, đó là nơi yên tĩnh tốt nhất đề trốn.

 

Lam Thiên Hạo ngay lập tức cầm theo ly rượu qua đó, lúc này Lam Sơ Niệm đang một mình tận hưởng ban công! Cô vịn vào lan can, mái tóc dài yêu kiều xõa sau vai, dưới ánh đèn vừa sáng sủa vừa đáng yêu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1369


Cô cảm thấy có người đi đến vội vàng quay đầu lại nhìn, vừa nhìn thấy cô không khỏi giật mình, thì ra là anh trai.

 

Cô liền mỉm cười gọi: “Anh, sao anh lại đến đây.”

 

Lam Thiên Hạo nhìn dáng vẻ xinh đẹp của cô, ánh mắt xoẹt qua một tia cảm xúc vô định, anh đi đến bên cạnh nói: “Em trốn ở đây làm gì?”

 

“Không làm gì cả! Em chỉ muốn ở đây ngắm sao, ngắm trăng thôi.”

 

“Có muốn về không?” Lam Thiên Hạo hỏi, anh biết cô không thích những bữa tiệc như này.

 

“Có thể về sao?” Lam Sơ Niệm lập tức vui mừng.

 

“Em muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi.”

 

“Vậy mình về thôi! Em muốn về nghe nhạc, xem phim.” Lam Sơ Niệm nói xong tiến về phía trước kéo lấy cánh tay anh: “Đi thôi!

 

Về nhà nào.”

 

Lam Thiên Hạo đưa cô ra ngoài, đi ra không bao lâu thì nhìn thấy ánh mắt không đúng lắm của một ông lão, ông ta là người nhìn Lam Thiên Hạo lớn lên, ông ta nhìn thấy Lam Sơ Niệm kéo cánh tay anh.

 

Lập tức vui mừng nói: “Thiên Hạo! Có bạn gái rồi sao!”

 

Khuôn mặt tuần tú của Lam Thiên Hạo đơ ra vài giây, mà Lam Sơ Niệm đang kéo tay anh không hề ngại ngùng cười nói: “Bác ơi, bác nhìn nhầm rồi! Cháu không phải bạn gái của anh ấy!

 

Cháu là em gái của anh ấy.”

 

Ông ta lập tức cười ngượng ngùng: “Ò! Thì ra là em gái àI” Nói xong lại hướng Lam Thiên Hạo nói: “Thiên Hạo, tuổi không còn nhỏ nữa, nên tìm một người bạn gái thôi!”

 

Lam Thiên Hạo mỉm cười: “Vẫn còn sớm.”

 

Hai anh em đi ra, Lam Sơ Niệm lập tức đem vấn đề này ra trêu trọc anh mình: “Anh, bao giò thì anh mới giới thiệu chị dâu với em đây!”

 

Lam Thiên Hạo trừng mắt nhìn cô: “Cả đời này cũng không tìm.”

 

“AI Không được, anh nhất định phải tìm, có như vậy em mới có thêm một người để nói chuyện cùng.” Lam Sơ Niệm oán giận nói.

 

Lam Thiên Hạo cúi đầu nhìn cánh tay mảnh khảnh vẫn đang nắm lấy tay mình, trong mắt anh âm thầm hiện lên ý cười.

 

Lâm Thiến nhìn thấy Lam Thiên Hạo rời đi, cô cùng Diệp Mạn Ni cũng nhân cơ hội chen vào giữa đám đông giới thiệu bản thân, làm tăng thêm danh tiếng cho bản thân.

 

Buổi tối Trang Noãn Noãn nằm trên giường, trong đầu toàn là khuôn mặt của Kiều Mộ Trạch, câu nói lúc nào cũng sẵn sàng tiếp đón cô mang theo sự giễu cọt, giếng như anh đang cười cô vậy, cho dù cô có kiện thế nào cũng vô dụng.

 

Hình như trong mắt anh cô giống như một con kiến có thể bị bóp chết bắt cứ lúc nào, không đáng nhắc đến.

 

Khốn khiếp, cô nhất định sẽ khiến cho anh cùng công ty anh phải chịu trách nghiệm thích đáng.

 

Biệt thự Lam gia.

 

Lam Sơ Niệm vừa bước vào cửa liền ngồi xổm xuống, Lam Thiên Hạo đang thay giày nhìn thấy sắc mặt khó chịu của Lam Sơ Niệm.

 

Anh lập tức cúi người quan tâm hỏi: “Sơ Niệm, làm sao vậy?”

 

“Em đau bụng.” Lam Sơ Niệm vẻ mặt khổ sở nói, lúc này cô cảm thầy bụng mình giống như bị một ai đó siết vào vậy.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo lập tức lộ ra vẻ khó chịu trách móc, nhưng lúc này anh không hề mắng cô mà ôn nhu nói: “Mau thay giày rồi ra ghê sô pha ngồi, anh đi rót cho em cốc nước nóng.”

 

Lam Sơ Niệm lập tức thay một đôi dép lê chạy nhanh đến ghế sô pha cuộn mình lại, Lam Thiên Hạo rót cho cô cốc nước nóng nói: “Uống đi.”

 

Lam Sơ Niệm ngoan ngoãn uống nước, khuôn mặt xinh xắn tái nhọt vì đau bụng.

 

Sau khi uống xong cô tiếp tục nằm yên, cắn răng chịu đựng.

 

Lam Thiên Hạo đang chuẩn bị ôm cô vào lòng an ủi thì Lam Sơ Niệm bỗng nhiên ngẳng đầu.

 

Trán của cô lập tức đập vào cằm của người đàn ông.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1370


“AI” Lúc này Lam Sơ Niệm lại đau trán.

 

Lam Thiên Hạo liếc nhìn tức giận hỏi: “Em làm cái gì vậy?”

 

“Em… em muốn đi vệ sinh.” Lam Sơ Niệm đỏ mặt, bất chấp tất cả xỏ dép chạy nhanh vào phòng vệ sinh. Lam Thiên Hạo nhìn bộ dáng xấu hỗ của cô mà thở dài, quả nhiên vẫn là một cô gái chưa lớn, bảo cô đừng có ăn nhiều kem quá mà không nghe.

 

Lam Sơ Niệm trở về phòng, không còn sức lực nằm bò trên giường, bụng không đau nữa nhưng toàn thân vô lực, quả nhiên là không thể tham ăn!

 

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Lam Thiên Hạo bưng cốc nước nóng bước vào: “Uống thêm chút nước nóng đi.”

 

“Anh, em đói rồi, có thể gọi đồ ăn ngoài được không?” Lam Sơ Niệm đáng thương hỏi.

 

Lam Thiên Hạo lập tức tức giận: “Em vừa mới tiêu chảy xong, còn dám ăn đồ ăn ngoài, em thật sự không coi trọng thân thể mình như vậy sao?”

 

“Nhưng là… dì Lưu không ở đây, vậy em phải làm sao?” Lam Sơ Niệm ôm bụng vẻ mặt bắt lực.

 

“Nằm đó, anh đi nấu mì cho em.” Người đàn ông thấp giọng ra lệnh rồi mở cửa đi ra ngoài.

 

Nghe nói sẽ được ăn mì, Lam Sơ Niệm liền vui vẻ “ừm” một tiếng nói: “Dạ, anh cả, em đợi anh.”

 

Lam Thiên Hạo nhìn cô gái yếu ớt, dặn dò: “Đắp kín chăn trước đi đã, lát nữa anh mang lên cho em.”

 

“Cám ơn anh.” Lam Sơ Niệm cảm thấy anh cả thật chu đáo.

 

Bình thường anh cả quản cô rất nghiêm, nhưng đôi khi cô vẫn có thể cảm nhận được sự chăm sóc của anh trai mình, chẳng hạn như khi cô bị ốm.

 

Lam Thiên Hạo đi ra phòng khách, cởi áo vest bên ngoài để lộ ra chiếc áo sơ mỉ màu lam nhạt bên trong, dưới ánh đèn, anh giống như một công tử quý tộc. Nhưng lúc này anh lại xắn tay áo chuẩn bị vào phòng bếp.

 

Lam Thiên Hạo tìm được vài gói mì trong tủ lạnh, tuy không có đồ gì tươi để nấu chung nhưng cũng có vài chai nước sốt ngon để nêm nếm.

 

Động tác Lam Thiên Hạo nấu mì khá là thuần thục, hiển nhiên đã không ít lần làm những việc như vậy.

 

Lam Sơ Niệm nằm trên giường, toàn thân yếu ớt không có sức lực, thậm chí sắc mặt cô cũng tái nhợt. Cô đang cầm điện thoại xem tin tức giải trí, nhân tiện chờ mì của cô.

 

Mấy phút sau, cửa bị đẩy ra, một mùi thơm lan toả ra khắp phòng, cô lập tức hít một hơi: “Thơm quá đi!”

 

Lam Thiên Hạo đặt mì lên cái bàn bên cạnh ban công cho cô, nói với cô: “Mau ăn đi!”

 

“Vâng.”Lam Sơ Niệm liền vui vẻ đi đến ngồi xuống, dùng thìa uống một ngụm canh.

 

Món mì của anh cả cũng là món cô thích nhất.

 

Lam Thiên Hạo ngồi trên ghé đối diện cô, ánh mắt đang nhìn cô chăm chú lộ ra một chút bắt đất dĩ.

 

“Anh, bao giờ ba mẹ mới về vậy? Bọn họ sắp đi hết nửa vòng trái đất luôn rồi! Còn có anh hai nữa, em cũng nhớ anh ấy.”

 

Lam Sơ Niệm vừa ăn vừa ngắng đầu lên hỏi.

 

“Có thể phải một tháng nữa. Sao vậy? Sống với anh, em không vui sao?” Lam Thiên Hạo trầm giọng hỏi.

 

“Đâu có! Chỉ là em nhớ bọn họ thôi mà!” Lam Sơ Niệm mím môi đỏ mọng.

 

Lam Thiên Hạo liếc mắt cũng có thể thấy rõ rằng cô không muốn sống với anh, vì anh quản cô quá chặt.

 

“Em chuẩn bị cho buồi biểu diễn như thế nào rồi?” Lam Thiên Hạo nhướng mày hỏi. Lúc đầu anh là người duy nhất trong nhà phản đối việc cô tham gia nhóm nhạc nữ, đến bây giờ anh cũng không thích cô xuất hiện trước đám đông.

 

Anh tưởng rằng cô chơi một thời gian sẽ hết hứng thú, nào biết rằng nhóm nhạc nữ của cô lại rất nổi tiếng, bây giờ nó đã đạt đến trình độ tổ chức concert riêng luôn rồi.

 

“Chuẩn bị cũng xong cả rồi, anh cả đừng lo, em nhất định sẽ làm theo lời anh nói, tuyệt đối không mặc quần đùi, quần cạp trễ, áo hở rốn.” Lam Sơ Niệm đảm bảo.

 

Lam Thiên Hạo gật đầu: “Em biết vậy là tốt.”

 

“Anh, em thật sự rất thích hát và nhảy, anh ủng hộ em đi mà, nhé?” Ánh mắt Lam Sơ Niệm khẩn cầu tha thiết.

 

Lam Thiên Hạo nhìn ánh mắt đáng thương của cô, khóe miệng khẽ nhéch: “Hiện tại em có thể nhảy nhót, nhưng sau sinh nhật 24 tuổi, em phải tính đến chuyện rời khỏi nhóm nhạc nữ đi.”

 

Đây là yêu cầu của anh, cô vẫn còn hai năm nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1371


Chương 1371:

 

Lam Sơ Niệm cắn môi, mặc dù cô đã từng đối chọi lại anh, nhưng bây giờ cô chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi Đợi cô 24 tuổi đi rồi tình tiếp!

 

Ăn xong mì, Lam Sơ Niệm tắm rửa đi ngủ. Nửa đêm, cửa phòng bị đẩy ra, Lam Thiên Hạo đứng ở cửa, cần thận ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô, còn sờ cô xem có còn sốt hay không.

 

Lam Sơ Niệm ngủ rất say, hoàn toàn không biết nửa đêm có người khác thức dậy quan tâm cô.

 

Sáng sớm.

 

Trang Noãn Noãn vừa rửa mặt nước ấm, thay quần áo xong thì xe của Lam Sơ Niệm đã đợi cô ở dưới lầu rồi. Cô ngồi vào xe, hai người trò chuyện về bữa tiệc ngày hôm qua.

 

“Noãn Noãn, sao cậu về nhà được vậy? Không phải cậu gọi taxi đấy chứ?”

 

Trang Noãn Noãn vội vàng lắc đầu: “Không phải, mình gặp phải một vị khách, anh ta đưa mình về nhà.”

 

“Thật là một vị khách tốt bụng!” Lam Sơ Niệm cười nói.

 

Trang Noãn Noãn cười khổ trong lòng, tốt bụng sao? Cô rõ ràng đã bị người đàn ông này nhét vào trong xe của anh.

 

Đến công ty, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đều đã đến, Diệp Mạn Ni nhìn Trang Noãn Noãn, ánh mắt có chút đe doạ hỏi: “Noãn Noãn, tối hôm qua cô đi về cùng ai đấy?”

 

“Mình tự mình về.”Trang Noãn Noãn nuốt nước bọt.

 

“Tại sao ngay sau khi cô rời đi, Kiều Mộ Trạch cũng đi theo chứ? Có phải hai người đã hẹn nhau cùng về không?” Lâm Thiến ở một bên châm chọc hỏi.

 

“Mình không có! “Trang Noãn Noãn có chút chột dạ phản bác lại “Còn nói không có, có người thấy kia kìa, cô còn dám nói dối.”

 

Diệp Mạn Ni cố ý gạt cô.

 

Trang Noãn Noãn vốn đã có chút chột dạ, bị lửa như Vậy, cô lập tức đỏ mặt nói: “Mình không hề muốn để anh ta đưa mình về, là tự anh ta muốn đưa mình về.”

 

Ngay khi cô vừa dứt lời, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến ghen ghét đố kị chết được, không ngờ Kiều Mộ Trạch lại đưa cô về nhà.

 

Lam Sơ Niệm cũng ngạc nhiên vui mừng nói: “Noãn Noãn, cậu và Kiều Mộ Trạch quen biết nhau à? Anh ấy là bạn tốt của anh cả mình đây!”

 

Trang Noãn Noãn bát lực lắc đầu: “Mình không quen biết anh ta”

 

“Đừng giả vờ nữa, Trang Noãn Noãn, đều là chị em tốt với nhau cả, cô làm vậy chẳng nghĩa khí chút nào. Tõ ràng là chúng ta cùng lúc gặp được Kiều Mộ Trạch, cô dựa vào cái gì mà lại ra tay trước thế chứ?”

 

“Các cậu đang nói gì vậy chứ, mình không có ý gì với anh ta cả.” Trang Noãn Noãn nghe được chuyện này bị hiểu lầm thành vậy, cô sắp ngã quy đến nơi rồi.

 

Ngay cả khi trên thế giới chỉ còn lại một mình Kiều Mộ Trạch là đàn ông, cô cũng sẽ không thích anh. “Cô đừng có mà biện minh nữa. Tóm lại, sau này nếu gặp được Kiều Mộ Trạch thì cô đừng ăn mảnh một mình nữa. Dù sao người đàn ông có thân phận như anh ấy, không phải ai anh ấy cũng thích.” Diệp Mạn Ni nói xong, hất tóc quay đầu, bước tới bật nhạc lên.

 

Lam Sơ Niệm vỗ nhẹ vai Trang Noãn Noãn, nhỏ giọng nói: “Noãn Noãn, cậu đừng giận, mình tin tưởng cậu không phải người như vậy.”

 

Trang Noãn Noãn nhìn cậu ấy cảm kích, nhưng buổi biểu diễn ` còn chưa diễn ra, không được để xảy ra cãi vả, mâu thuẫn.

 

Nên cho dù cô cảm thấy rất uỷ khuất, rất tức giận thì cô cũng phải nhịn xuống, bởi vì cô muốn tổ chức thành công buổỏi biểu diễn này.

 

Tại văn phòng của Chu Đào, anh cầm một chiếc phong bì bỏ những chiếc vé ghê VIP của buổi biểu diễn vào bên trong.

 

Sau đó, anh ấn vào đường dây nội bộ của trợ lý bảo anh sang đây.

 

Vừa đến nơi, Chu Đào đưa phong bì cho anh ta: “Anh đem năm vé này đưa sang tập đoàn Kiều thị.”

 

“Dạ được.” Trợ lý lập tức cầm lấy rồi ra ngoài giao vé.

 

Mặc dù Chu Đào biết rằng Kiều Mộ Trạch không có hứng thú với buổi biểu diễn, nhưng anh ấy lại là ông chủ lớn đằng sau, vậy nên phần quà này anh không thể tiết kiệm được. Anh đã chọn chỗ ngồi VIP nhất dành cho khán giả cho anh ấy, hy vọng anh ấy có thể đến tham gia.

 

Lúc này, Chu Đào cũng nhận được thông báo có thể lên sân khấu để tập dượt, anh nhanh chóng bước vào phòng tập, vỗ tay, bảo bốn cô gái xinh đẹp sang.

 

“Tôi vừa nhận được tin báo. Ngay từ bây giờ, các cô có thể lên sân khấu tập dượt, sắp xếp đội hình. Mọi người chuẩn bị một chút, 10h30 chúng ta sẽ xuất phát.”

 

Tin vui thế này vẫn đáng mừng, bốn người chuẩn bị một chút rồi lên đường vào khoảng 10 giờ trưa.

 

Trong xe bảo mẫu, lúc đi ngang qua trước một tòa nhà cực lớn, Diệp Mạn Ni lập tức kinh ngạc nói: “Nhìn xem, đó chính là tập đoàn Kiều thị, công ty của Kiều Mộ Trạch.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1372


Trang Noãn Noãn nhìn sang, cảnh tượng này cô đã từng rất quen thuộc. Khi còn học cấp ba, cô luôn bắt xe buýt sang đây để cùng ba tan làm về nhà.

 

Mà đến hôm nay, tuy rằng vùng đất này đã được thay đổi nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy những khung cảnh quen thuộc đó.

 

Đôi mắt cô thoáng qua nét đau thương, buồn bã. Cô không bao giờ tin rằng ba mẹ cô lại cùng nhau tự tử, chuyện này chắc chắn phải có một lý do bí mật nào đó, ba mẹ sao có thể nhẫn tâm bỏ cô và bà ngoại ở lại chứ?

 

Cuối cùng thì đoàn xe cũng đã đến được địa điểm tổ chức buổi biểu diễn lần này – Cung Văn Hoá, một địa điểm rộng lớn có thể chứa tới 50..

 

người, và ánh đèn lần này thuộc về họ.

 

Lam Sơ Niệm hưng phấn nắm chặt lấy tay Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, sân khấu lớn quá đi!”

 

Hiện tại, trong một đại sảnh rộng lớn trống trãi, ở giữa có một bục sân khấu siêu to, giống như sân khấu nhận giải thưởng âm nhạc vậy. Lúc này, có kỹ sư ánh sáng đang ở đó điều chỉnh ánh đèn, nhân viên quay phim cũng đang sửa lại góc quay.

 

Trong mắt của Trang Noãn Noãn hiện lên sự mong đợi và phấn khích, cuối cùng thì buổi biểu diễn đầu tiên trong đời của cô cũng đã đến.

 

h : Bốn người ngay lập tức chuẩn bị và bước lên sân khấu, bắt đầu lần diễn tập đầu tiên.

 

Ngay vào lúc này, bốn cô gái ngược lại phối hợp rất ăn ý. Dưới sự sắp xếp của Chu Đào, bắt đầu diễn tập bài hát thứ nhát.

 

Tuy rằng bên dưới sân khấu bọn họ đều chỉ là những cô gái bình thường, nhưng khi đứng trên sân khấu, họ lại trở thành một con người khác, trên người họ toả ra đam mê mãnh liệt và nhiệt huyết như ánh mặt trời chói lọi.

 

Tập đoàn Kiều thị.

 

Vé biểu diễn do Chu Đào biếu tặng đưa sang vào lúc này đang nằm yên lặng trên bàn làm việc sang trọng. Người đàn ông cao gầy ngồi trên ghế, nhìn chăm chú những tắm vé này, đang cân nhắc có nên đi xem không.

 

Anh đưa tay nhắc điện thoại lên, gọi cho Lam Thiên Hạo.

 

“Mộ Trạch, có chuyện gì vậy?” Giọng Lam Thiên Hạo vang lên ở đầu dây bên kia.

 

“Thiên Hạo, buổi biểu diễn lần này của em gái cậu, cậu có đi không?” Kiều Mộ Trạch nhướng mày hỏi.

 

“Tất nhiên, tôi đã mua vé rồi.” Lam Thiên Hạo đáp.

 

“Tôi cũng có một ít vé trong tay, tôi đang suy nghĩ xem có nên đến đó không.” Kiều Mộ Trạch cong môi cười.

 

“Đi đi! Không phải cậu đã bí mật giúp đỡ Trang Noãn Noãn sao? Cậu không muốn đi xem cô gái mà cậu bồi dưỡng ra có bản lĩnh thế nào sao?” Về chuyện của anh, Lam Thiên Hạo biết không ít.

 

Kiều Mộ Trạch cười khổ: “Tôi làm vậy chỉ để đền bù cho cái chết của ba mẹ cô ấy. Tôi không có quan hệ gì với cô gái này cả, tương lai cũng sẽ không có!”

 

“Mộ Trạch, xem như cậu đi cùng tôi đi! Tôi đi một mình thì chán lắm.” Lam Thiên Hạo đề nghị với anh.

 

Kiều Mộ Trạch không khỏi bật cười: “Được! Xem như đi cùng cậu! Tôi có vé đây, đến lúc đó ngồi chung đi!”

 

“Được, vậy tôi có thể tặng vé của tôi cho người khác, tôi đi họp trước đã.” Lam Thiên Hạo nói xong cúp máy.

 

Kiều Mộ Trạch đặt mấy tắm vé vào ngăn kéo bên cạnh, quyết định sẽ đi xem buổi biểu diễn.

 

Trên sân khấu, một nhóm các cô gái đang hát nhảy rất nghiêm túc và đầy nhiệt huyết, mặc dù chưa bật hiệu ứng âm thanh nhưng tiếng hát chay của họ cũng rất hay.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, ngoại trừ việc tính cách không tốt lại nóng nảy, thì về cảm thụ âm nhạc bọn họ lại rất giỏi. Bốn cô gái đại diện cho bốn khí chất khác nhau.

 

Chu Đào ở bên cạnh chỉ đạo, chỉ ra những thiếu sót của họ.

 

Việc Trang Noãn Noãn nhường lại vị trí center, mặc dù anh có ý kiến thì đây cũng là việc của Trang Noãn Noãn và nhóm của cô, anh không thể can thiệp.

 

Đã hai giờ trôi qua, bọn cô đều đã mệt, Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm chạy đến hàng ghế đầu ngồi xuống nghỉ ngơi.

 

Cách buổi biểu diễn chỉ còn mười ngày. Trong thời gian còn lại, họ mỗi ngày đều chăm chỉ tập luyệt, dượt vị trí. Sau một tuần, họ chính thức đeo micro và bắt đầu diễn thử giống như đang trong buổi biểu diễn. Trên toàn bộ màn hình lớn, đều là dáng vẻ xinh đẹp của các cô.

 

Tắt nhiên vẫn còn một số vấn đề nhỏ cần xử lý nhưng hiệu quả của buổi diễn thử vẫn rất hoàn hảo.

 

Bởi vì trang phục diễn thì ngay ngày biểu diễn mới được mặc, nên bây giờ họ đều mặc trang phục giống nhau trong buỏi tổng duyệt, hiệu ứng cũng rất tốt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1373


Mấy ngày gần đây Trang Noãn Noãn không có thời gian để nghĩ đến chuyện khác. Mỗi ngày cô về đến nhà, nói chuyện với bà ngoại một lúc, rồi lăn ra giường ngủ ngay. Mở mắt ra đã là ngày hôm sau, mà ngày hôm sau cũng cứ như vậy lặp lại.

 

Những ngày như vậy, tuy mệt mà vui, hơn nữa còn mang theo đầy kỳ vọng.

 

Lam Sở Niệm cũng vậy, mỗi lần về nhà đều mệt đến nỗi nói không ra hơi. Có khi cô sẽ ăn cơm ở ngoài với các thành viên trong nhóm, có khi về đến nhà thì được dì quản gia dọn cơm cho. Công việc của Lam Thiên Hạo cũng thường đến muộn mới về nhà.

 

Thời gian của buổi biểu diễn bắt đầu đếm ngược ba ngày.

 

Công tác quảng bá đã được thực hiện rất tốt, vé đã được bán hết, cả thành phố cũng bắt đầu sôi động lên, vì những ngày qua người hâm mộ cả nước đổ về thành phố này rất đông.

 

Hôm nay Lam Sơ Niệm vẫn như mọi ngày, mệt đến nỗi toàn thân không chút sức lực. Cô vừa ăn cơm tối ở bên ngoài về, vừa mở cửa đã thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha, cô lập tức sửng sốt nói: “Anh cả, anh về rồi!” Lam Sơ Niệm thay giày, mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh anh.

 

Sau đó người cô như mắt hết sức lực, đầu tự nhiên dựa vào vai Lam Thiên Hạo.

 

Lam Thiên Hạo nghiêng đầu nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô, nhíu mày: “Các em không thể nghỉ ngơi một ngày được sao?”

 

“Chu tổng nói, chỉ có ngày cuối cùng thì chúng em mới được nghỉ một buổi chiều.” Lam Sơ Niệm nhắm mắt, nép vào người anh, uễ oải muốn ngủ.

 

“Nếu quá mệt thì sau buổi biểu diễn này em rời nhóm đi! Cũng không phải anh không nuôi nổi em.” Lam Thiên Hạo đau lòng cho cô nên mới nói như vậy.

 

Nào ngờ Lam Sơ Niệm lập tức mở to mắt, lắc đầu: “Không, em không muốn đâu, em rất yêu nghề này của em.”

 

Lam Sơ Niệm đang búi tóc, lúc này vì cô lắc đầu trên trán tán loạn rơi xuống vài sợi tóc con.

 

Lam Thiên Hạo vươn tay giúp cô vén tóc lên, khuyên cô: “Nếu như em thích, anh mỗi năm có thể hỗ trợ em phát hành vài cái album là được rồi. Không cần phải mệt mỏi như vậy.”

 

“Không được, thứ em muốn chỉ là sự vui vẻ này thôi. Em rất thích các thành viên trong nhóm của mình. Mặc dù đôi khi họ không dễ hòa đồng với nhau, nhưng hầu hết thời gian, chúng em rất đoàn kết thân thiện.” Lam Sơ Niệm đáp lại.

 

Lam Thiên Hạo không thể nhịn được cười khi nghe cô nói về sự đoàn kết và tình bạn trong nhóm. Cô nhóc này có phải không biết rằng các thành viên trong nhóm của cô đã tiếp cận anh đầy mưu mô và tán tỉnh anh trong bữa tiệc lần trước không?

 

Có vẻ như, cô em gái ngốc nghéch của anh vẫn quá ngây thơ.

 

Có điều, bây giờ cô vẫn còn nhỏ, để cô chơi đùa vậy, anh cũng sẽ không ngăn cản.

 

“Anh, em về phòng tắm rửa rồi ngủ một giấc đã, buồn ngủ quá.”

 

Lam Sơ Niệm vươn vai, đứng dậy đi lên lầu.

 

Lam Thiên Hạo nhìn theo bóng hình cô lên lầu, trong mắt có vài phần cảm xúc phức tạp. Mỗi gia đình đều có bí mật, gia đình anh cũng có, mà bí mật này là về một bé gái được mẹ anh nhận nuôi, ôm về nhà vào 21 năm trước.

 

Mọi người trong nhà đã được dặn dò rằng cả đời này cũng không được nói ra chuyện này, làm cho cô gái này nghĩ mình chính là người Lam gia, ba mẹ Lam gia chính là ba mẹ ruột của cô.

 

Cô gái này chính là Lan Sơ Niệm hiện tại, từ nhỏ đến lớn cô chưa từng nghỉ ngờ thân phận của mình, cô là công chúa nhỏ mà Lam gia yêu quý nhất.

 

Ngay cả khi đã sinh được hai con trai, cả ba và mẹ đều mong muốn có con gái, nhưng không may, lúc sinh em trai của anh, mẹ bị xuất huyết nghiêm trọng, dẫn đến việc sau này không có khả năng sinh con nữa.

 

Tuy nhiên, bà mẹ có hai đứa con trai, lúc nào cũng muốn được thỏa lòng mong ước có con gái của mình.

 

Khi Lam Thiên Hạo được bảy tuổi, mẹ anh đột nhiên bê một bé gái về, anh và em trai năm tuổi bắt đầu bị ba mẹ nhiều lần nhắc nhở, dặn dò rằng không được phép nói chuyện này với Lam Sơ Niệm đang dần dần lớn lên.

 

Lam Thiên Hạo khẽ thở dài, đứng dậy bước lên lầu. Anh đi ngang qua phòng Lam Sơ Niệm liền vươn tay muốn gõ cửa.

 

Thế nhưng một ý nghĩ thoáng qua lại khiến anh nhịn xuống. Dù sao cô gái này cũng không còn là một cô bé nữa, cô có bí mật riêng của mình, anh không thể tùy tiện làm phiền cô. Lúc này, Lam Sơ Niệm đã tắm xong đang đắp mặt nạ trên giường, mơ: mơ hồ hồ ngủ thiếp đi.

 

Sáng sớm.

 

Trang Noãn Noãn dậy từ sáng sớm, sau khi cô giúp bà ngoại mua xong đồ ăn hôm nay, xe của công ty liền đến đón cô.

 

Buổi biểu diễn sắp diễn ra, cô không thể lơ là.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng rất mệt mỏi vì tập luyện, họ cũng gạt bỏ định kiến về Trang Noãn Noãn sang một bên mà tập nhảy cùng nhau. Huống hồ, bọn họ cũng muốn buổi biểu diễn được thành công.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1374


Dù sao trong buổi biểu diễn, ca khúc “26 tuổi”, bọn họ đều sẽ thay phiên nhau nhảy vị trí center. Đây là cơ hội để họ có được vị thế siêu cao trong lòng các fan hâm mộ.

 

Các cô ta cũng muốn cố gắng hết sức để chứng minh thực lực của mình.

 

Hôm nay đã là ngày thứ hai đếm ngược, ngày mai là ngày cuối cùng, bọn họ có thể nghỉ ngơi nửa buổi chiều.

 

Chu Đào đã quan sát cả tuần nay, anh rất tin tưởng vào nhóm nhạc nữ của mình, dưới trướng anh cũng có một vài nhạc sĩ, lần này anh cũng sẽ mời họ đến giao lưu cùng và tăng thêm không khí sôi động cho buổi biểu diễn.

 

“Tốt lắm, các cô gái, các cô đều rất giỏi, các cô nhất định sẽ thành công.” Chu Đào lại bắt đầu cổ vũ.

 

Bốn cô gái đều được anh truyền cảm hứng mà tràn đầy nhiệt huyết. Buổi biểu diễn lần này, ai cũng có mục đích mà bản thân mong muốn đạt được nhất, dù đó là vinh quang, thành tích, danh vọng hay tiền bạc, tất cả đều là họ cố gắng mới có thể đat được Mục đích của Trang Noãn Noãn là đơn giản nhất. Cô muốn có một khoản tiền. Sau khi buổi biểu diễn này kết thúc, cô có thể nghỉ ngơi một thời gian mà đồng thời cô cũng có một khoản tiền để mời một vị luật sư giỏi hơn để giúp ba mẹ cô kháng án, tìm ra sự thật và trả lại sự trong sạch cho họ.

 

Thứ Lam Sơ Niệm theo đuồi là ước mơ của cô, trở thành một nhạc sĩ xuất sắc.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến muốn trở nên nỗi tiếng, họ muốn trở thành một siêu sao ca nhạc.

 

Sau khi ngày hôm nay kết thúc, ngày mai là ngày cuối cùng trước buổi biểu diễn. Chu Đào vẫn là quyết định cho họ nghỉ một ngày, để họ nghỉ ngơi ở nhà. Ngày kia, bọn họ sẽ làm chắn động buổi biểu diễn.

 

Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi, việc tập luyện và tập dượt dày đặc khiến cả bốn người mắt rất nhiều sức lực. Ngày hôm nay, bọn họ đều tự chọn cách thư giãn cho riêng mình.

 

Trang Noãn Noãn dành thời gian ở nhà với bà ngoại, trong khi Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đến trung tâm mua sắm càn quét để giảm bớt áp lực, đi cả một ngày, họ đã mua rất nhiều đồ xa xỉ.

 

Cách giải toả căng thẳng của Lam Sơ Niệm chính là để Lam Thiên Hạo đi cùng cô ra ngoài thư giản. Ở ngoại ô thành phố có một khu nông trại để thư giãn giải trí. Ở đây thường ít người, Lam Sơ Niệm đến đây để chụp ảnh. Cô còn từng giành được giải thưởng với những bức ảnh cô chụp. Vì vậy, ngoài ca hát ra, cô nàng còn rất mê chụp ảnh.

 

Đối với cô, những thứ đẹp đẽ cô đều rất thích.

 

Buổi chiều ánh sáng mặt trời rất đẹp, cô ngồi xổm trước một bông hoa nhỏ dùng nhiều góc độ khác nhau chụp ảnh. Bên cạnh cô, Lam Thiên Hạo đeo kính râm, mặc áo sơ mi sãm màu, tuỳ ý đứng cũng tạo ra được hiệu quả của người mẫu đứng trên sàn chữ T.

 

Sau khi Lam Sơ Niệm chụp xong, cô bất chợt nghiêng máy ảnh và nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông bên cạnh, cô lập tức nhắn nút chụp, đưa bóng hình của anh vào máy ảnh.

 

Lam Thiên Hạo nhận ra cô đang chụp ảnh mình, anh cũng không ngăn cản, chỉ tự nhiên nhìn về phía cô, khóe miệng hơi nhếch lên, đôi môi cười vốn gợi cảm đó lúc này lại lộ ra vẻ quyến rũ khiến nhịp tim người khác tăng tốc.

 

Lam Sơ Niệm cứ vậy chụp anh, tim cũng không khỏi đập nhanh mấy giây vì nụ cười của anh cả.

 

Cô lập tức hoảng sợ vì chính mình có cảm giác này. Làm sao cô có thể có cảm giác như vậy với anh trai mình cơ chứ?

 

Lam Sơ Niệm cũng không chụp nữa, cô nhìn thời gian rồi nói với người đàn ông đằng trước: “Anh, chúng ta về thôi.”

 

Lam Thiên Hạo liếc nhìn thời gian, quả thật đã đến giò về nhà, buổi tối cô phải nghỉ ngơi sớm.

 

Lam Thiên Hạo chở cô trở về biệt thự. Lam Sơ Niệm trở về phòng của mình, dùng máy tính xuất ra toàn bộ ảnh của ngày hôm nay.

 

Cô đang kiểm tra lại. Giữa đống ảnh phong cảnh, hai bức ảnh của Lam Thiên Hạo trông đặc biệt bắt mắt.

 

Lam Sơ Niệm nhìn nó, bình thường cô sẽ hay chỉnh ảnh một chút, nhưng ảnh của người đàn ông này, dù là ba cục hay ánh sáng trên người, đều không cần xử lý nữa.

 

Bởi vì đây chính là dáng vẻ hoàn hảo nhất của anh.

 

Lam Sơ Niệm vẫn luôn biết rằng anh cả của mình rất đẹp trai và quyền rũ, mà bây giờ cô càng thêm chắc chắn rằng anh trai của mình chính là người hoàn hảo như vậy.

 

Một lúc sau, Lam Thiên Hạo đi lên, Lam Sơ Niệm nghe thấy tiếng gõ cửa liền nhanh chóng đóng ảnh lại, cô không muốn _- anh phát hiện ra cô vậy mà nhìn chăm chăm ảnh của anh hơn mười phút.

 

Lúc này, ở rất nhiều nơi trong trung tâm thành phố đã có người hâm mộ kéo băng rôn ra, bày tỏ sự mong đợi của họ đối với buổi biểu diễn này và cũng bày tỏ tình yêu của họ dành cho các cô.

 

Sáng sớm.

 

Chu Đào đang làm công tác quảng bá, chuẩn bị cho sự kiện này. Phần lớn khoản đầu tư lần này là do Kiều Mộ Trạch tài trợ, mặc dù công ty của anh ấy cũng sẽ kiếm được tiền nhưng anh ấy thật sự đã đầu tư quá nhiều cho buổi biểu diễn này.

 

Có điều Kiều Mộ Trạch đã cho anh đủ kinh phí để tạo ra buổi biểu diễn chắn động này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1375


Trang Noãn Noãn vừa sáng sớm đã tỉnh dậy, cô cùng bà của mình ngồi trên ghế sô pha, cô nói với bà: “Bà ơi, tối nay, buổi hòa nhạc của tụi cháu sẽ được phát sóng trực tiếp. Bà có thể xem nó trên kênh này lúc bảy giờ.”

 

“Được! Bà nhất định sẽ ngồi ở đây, xem cháu gái của bà biểu diễn. Noãn Noãn, cháu cũng phải cố lên nha.” Bà cụ động viên cô.

 

Trang Noãn Noãn cười ôm lấy bà: “Cháu nhất định sẽ có gắng hết sức.”

 

Nói xong, điện thoại di động của cô vang lên, cô liếc ra ngoài thấy xe đưa đón của công ty, lập tức đứng dậy nói: “Bà ơi, cháu đi trước đã.”

 

\ : Trang Noãn Noãn xuông lâu ngôi lên xe, đi thăng về hướng buổi biểu diễn. Từ cửa số cô nhìn thấy màn hình chiếu lớn của nhiều trung tâm thương mại đều là màn quảng bá cho buổi biểu diễn của họ.

 

Cô không khỏi cảm thấy hạnh phúc và may mắn khi bản thân gia nhập vào được một công ty có thực lực giỏi như vậy.

 

Bởi vì không ít những nhóm nhạc nữ như bọn cô bởi vì đầu tư của công ty không đủ mà bị ngắt quãng giữa chừng. Nhưng công ty của cô lại luôn sẵn lòng đầu tư vào các cô.

 

Điều này đã làm Trang Noãn Noãn cảm động, khiến cô muốn làm việc chăm chỉ tạo ra những thành tựu để đền đáp cho công ty. Lúc này, điện thoại của Trang Noãn Noãn vang lên, cô vừa cầm điện thoại lên, không khỏi vui mừng bắt máy: “Alo, chị Nhất Nặc!”

 

*“Noãn Noãn, buổi biểu diễn của em có lẽ chị không thể nào đến dự rồi. Em cố lên nhé, chị sẽ ở sau màn hình cỗ vũ cho em.”

 

Đầu dây bên kia truyền đến lời cỗ vũ và chúc mừng của Nhất Nặc.

 

“Cảm ơn chị Nhất Nặc, em chắc chắn sẽ cố gắng.” Nói xong, Trang Noãn Noãn tò mò hỏi: “Chị Nhất Nặc, chị lại đi du lịch nước ngoài à?”

 

*É? Đâu có, chị đang ở trong thành phố đây, chỉ là vì nguyên nhân đặc biệt nên chị không thể đến ngay hiện trường thôi.” Có một niềm vui không thể che giấu trong giọng nói của Nhất Nặc.

 

Trang Noãn Noãn lập tức đoán ra: “Chị Nhất Nặc, không phải chị có em bé rồi đấy chứ?”

 

Bên kia lập tức truyền đến tiếng Nhất Nặc khúc khích cười: “Chị còn định tiếp tục giấu đây này, lại bị em đoán trúng rồi.

 

Ừm! Ba ngày trước mới xét nghiệm ra được.”

 

“Chúc mừng chị nha!” Trang Noãn Noãn thực sự hạnh phúc cho cô.

 

“Ừm! Chị chờ tin tốt của em, tối nay chị nhất định sẽ theo dõi truyền hình trực tiếp.”

 

“Được.” Trang Noãn Noãn cười nói.

 

Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Trang Noãn Noãn tràn đầy tự tin, có sự động viên của người thân trong gia đình và sự ủng hộ nhiệt tình của người hâm mộ, cô chắc chắn sẽ không để bọn họ thất vọng.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến lên xe xuất phát đi, lúc này, cả hai người đều đang nhắm mắt nghỉ ngơi cho buổi biểu diễn tối nay.

 

Ở biệt thự Lam gia, tối hôm qua Lam Sơ Niệm đã đặt đồng hồ báo thức rất sớm, sau đó khi tỉnh dậy cô mới phát hiện đã có người hủy đồng hồ báo thức của cô.

 

Làm hại cô ngủ thẳng đến chín giờ sáng, nhưng chất lượng giấc ngủ rất tốt, tinh thần vô cùng sảng khoái.

 

Lâm Sơ Niệm thay quần áo đi xuống lầu, nhìn người đàn ông đang ngòi trên sô pha, cô lập tức có chút cạn lời hỏi anh: “Anh, có phải anh tắt đồng hồ báo thức của em không? Bây giờ là mấy giờ rồi? Em sắp muộn rồi.”

 

“Anh nói với Chu Đào rồi, em có thể đến muộn.” Lam Thiên Hạo đang đọc báo, ngước lên nhìn cô.

 

Lam Sơ Niệm thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên hôm nay là ngày trọng đại nhất trong cuộc đời cô, cô vội vàng nói: “Anh, anh mau chở em đến đó đi! Em muốn đến đó.”

 

“Em ăn xong bữa sáng đã rồi hẳn nói.” Lam Thiên Hạo chỉ vào bữa sáng trên bàn.

 

Lam Sơ Niệm ngay lập tức ngồi xuống, uống sữa, ăn trứng luộc và bánh mì.

 

Lam Thiên Hạo nhìn cô ăn nhanh như vậy, không khỏi thấp giọng cười: “Đừng vội, còn sớm lắm.”

 

Lam Sơ Niệm ăn xong vội vàng quay lại năn nỉ anh: “Anh ơi, anh chở em đi liền đi mài”

 

Lam Thiên Hạo gập báo lại, đứng dậy: “Đi thôi!”

 

Lam Sơ Niệm cầm túi xách, vui vẻ bám theo anh. Lam Thiên Hạo vừa đến của liền nhớ ra mình còn chưa lấy điện thoại nên lập tức dừng lại, xoay người.

 

Mà cô gái sau lưng đang gấp gáp đi ra ngoài, cứ như vậy lao thẳng vào vòng tay anh.

 

Lam Thiên Hạo vươn tay ôm lấy cô: “Quỷ nhỏ háp tấp.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1376


“Rõ ràng là do anh đột nhiên dừng lại, còn trách em.” Lam Sơ Niệm có chút bất bình phản bác lại.

 

Lam Thiên Hạo bị dáng vẻ đáng yêu của cô khiêu khích, vươn tay nhéo nhéo má của cô: “Lần sau đi đứng nhớ nhìn đường vào đấy.”

 

“Đúng vậy! Em đúng là nên nhìn đường cần thận một chút! Em đáng yêu như vậy, lỡ như em đâm vào lòng của những người đàn ông khác, họ sẽ không trả em lại cho anh đâu.” Lam Sơ Niệm cười ha ha đắc ý nói.

 

Sắc mặt Lam Thiên Hạo hơi trầm xuống, rất không vừa lòng nói: “Em còn muốn đâm vào lòng của những người đàn ông khác?”

 

Lam Sơ Niệm lập tức nhận ra anh có chút tức giận, cô chớp chớp mắt, vô tội nói: “Em chỉ đùa thôi mà!”

 

Lam Thiên Hạo nhận ra sắc mặt của mình có chút đáng sợ, nhanh chóng bước qua cô đi lấy điện thoại di động. Lam Sơ Niệm ở phía sau chu mỏ phồng má, thật không biết anh cả của mình đang tức giận cái gì!

 

Cô đã nói gì sai à2 Lam Thiên Hạo cầm điện thoại ra, nói với cô: “Đi thôi!”

 

Trước cửa sổ kính sát đất của một căn biệt thự giàu có ở phía đông thành phố, một người đàn ông đang chỉnh lại đồng hồ đeo tay. Trên cổ tay của anh, ngoài chiếc đồng hồ nổi bật còn có một chuỗi hạt đàn hương, khiến khí chất của anh ta trở nên cao quý lạ thường.

 

Trong suy nghĩ của Kiều Mộ Trạch, ngoài lịch trình các cuộc họp của anh hôm nay, còn có buổi biểu diễn tối nay.

 

Anh đã đồng ý cùng Lam Thiên Hạo đi xem, anh không thể lỡ hẹn.

 

Thân ảnh cao gầy bước vào trong ga ra. Trong ga ra có năm chỗ đỗ xe, để năm chiếc xe khác nhau, mỗi chiếc đều rất có giá trị, ba chiế ccòn là phiên bản giới hạn.

 

Lúc này, người đàn ông chọn một chiếc Coupe màu đen khá khiêm tốn để lên đường.

 

Ở khu vực xung quanh của buổi biểu diễn đã có rất nhiều người hâm mộ đang tích cực hoạt động. Hơn nữa, ngay cả các cơ sở kinh doanh xung quanh đang rất sôi động, tất cả đều chờ đợi buổi diễn bắt đầu lúc 3 giờ chiều.

 

Mà vào lúc này, phía sau sân khấu của Cung Văn Hoá có một phòng nghỉ ngơi, hai người Trang Noãn Noãn và Diệp Mạn Ni đang ngồi ở đây nghỉ ngơi.

 

Khi Trang Noãn Noãn đi ra ngoài thì Lâm Thiến bước vào, cô ta không nhịn được ngồi ở bên cạnh Diệp Mạn Ni, nhéếch miệng cười: “Mình vừa mới đi xem rồi, bọn họ không kiểm tra quần áo.”

 

Diệp Mạn Ni nghĩ ngay đến việc “tốt” mình đã làm, nói như vậy kế hoạch của cô ta sẽ được tiền hành thuận lợi.

 

“Vậy thì tốt.” Diệp Mạn Ni nhéch miệng cười nham hiểm.

 

Trong lòng Lâm Thiến tuyệt đối tự tin về màn trình diễn tối nay, hơn nữa cô ta biết có Lam Sơ Niệm ở đây thì Lam Thiên Hạo nhất định sẽ đến.

 

Vì vậy, tối nay cô ta phải phô ra dáng vẻ gợi cảm và quyến rũ nhất, như vậy mới có thể khiến người đàn ông này nhớ đến cô ta.

 

Trang Noãn Noãn bước ra khỏi nhà vệ sinh thì nhìn thấy Lam Sơ Niệm đã vội vã bước vào, cô gọi: “Sơ Niệm, cậu đến rồi.”

 

“Mình không đến muộn đấy chứ?” Lam Sơ Niệm lo lắng hỏi.

 

“Không, chúng mình cũng chỉ đang nghỉ ngơi thôi.”

 

“May quá, may quá! Hôm nay mình bị anh cả lừa, anh ấy tắt đồng hồ báo thức của mình khiến mình ngủ quên mắt.”

 

Khi hai người cùng nhau bước vào phòng nghỉ, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền lập tức dừng nói chuyện.

 

– Một lúc sau Chu Đào đến và lại bắt đầu động viên họ, Chu Đào có thể trở thành một ông chủ xuất sắc chắc chắn là nhờ tài ăn nói của anh góp phần lớn nhát.

 

Vì vậy, lời nói của anh khiến bốn người đều cảm nhận được sự nhiệt huyết mãnh liệt. Buổi biểu diễn tối nay, nhất định phải thành công!

 

Hôm nay chỉ là một ngày bình thường, nhưng đối với người hâm mộ thì ngày hôm nay lại không hề bình thường chút nào.

 

Mọi người đến từ khắp nơi trên đất nước chỉ để được nhìn thấy các thần tượng ở khoảng cách gần, được tiếp xúc với bọn họ.

 

Ít nhất, có thể nhìn thấy con người thực sự của các cô, cũng để khiến bọn họ hạnh phúc.

 

Ba giờ, đã bắt đầu soát vé. Vì hôm nay fan quá đông nên bắt buộc phải soát vé từ sớm để kịp giờ.

 

Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn đang kiểm tra chất lượng âm thanh, trong khi Diệp Mạn Ni và Lâm Thiên đang thảo luận với chuyên gia trang điểm về việc trang điểm cho tối nay.

 

Mọi thứ đều đã được chuẩn bị hoàn hảo, vì vậy họ không phải lo lắng sẽ xảy ra vấn đề gì.

 

Năm giờ, các cô bắt đầu trang điểm, vì tối nay diện mạo của họ sẽ thay đổi liên tiếp nên chuyên gia trang điểm của họ khi cần sẽ giúp họ dặm lại lớp trang điểm, thay áo quần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1377


Hơn nữa, đội vũ công cũng được họ sử dụng, còn có một số ca sĩ do Chu Đao mời đến để diễn chung với họ, để cho bọn họ có thời gian thay trang phục.

 

Trang Noãn Noãn đứng một mình trong nhà vệ sinh, hít một hơi thật sâu. Lúc này trong đầu cô nghĩ đến ba mẹ đã khuất. Cô nghĩ nếu họ còn sống, họ nhất định sẽ tự hào về cô khi nhìn thấy khoảnh khắc này.

 

Cô yêu thích âm nhạc, ba mẹ cô rất ủng hộ và tán thành.

 

Cô có thể có được tư chất tốt như vậy là do ba cô đã trau dồi cho cô từ khi cô còn nhỏ. Bây giờ cuối cùng cô cũng đã thành công, nhưng họ lại không thể tận mắt chứng kiến điều này, khiến cô cảm thấy rất xót xa.

 

Lam Sơ Niệm đến tìm cô, nhìn thấy cô ở đây, liền gọi: “Noãn Noãn, chúng ta đi ăn chút gì đi, nếu không buổi tối sẽ không có sức lực diễn đâu.”

 

“Được.” Trang Noãn Noãn bước ra, cùng cô đi đến phòng nghỉ ngơi. Chu Đào đã chuẩn bị một bữa tối rất thịnh soạn cho họ, để họ ăn xong sẽ bắt đầu làm việc.

 

Vào khoảng 6 giờ tối, ngay khi Lam Thiên Hạo ra khỏi công ty liền gọi điện thoại cho Kiều Mộ Trạch, đúng lúc Kiều Mộ Trạch cũng chuẩn bị sang đó.

 

Lúc này, ở cửa ra vào, một anh chàng trẻ tuổi đang kích động xoa tay. Anh ta là Trương Long, người đối với Noãn Noãn vừa gặp đã yêu trong bữa tiệc lần trước. Anh ta không hề biết Trang Noãn Noãn sẽ là thành viên của nhóm nhạc nữ, hơn nữa cô còn có buổi biểu diễn. Anh ta đã cố gắng để mua được vé ở vị trí tốt nhất chỉ để thưởng thức trọn vẹn màn trình diễn của Trang Noãn Noãn trên sân khấu.

 

Anh ta mê điêu đứng Noãn Noãn rồi, vậy nên anh ta nhất định sẽ không từ bỏ.

 

Sáu giờ mười lăm phút tối, cửa cũng đã được đóng lại, mà những người hâm mộ đều đã đến rất đúng giờ.

 

Lúc sáu giờ rưỡi, trong phòng tiếp nhận VIP cạnh Cung Văn Hoá, hai bóng dáng Lam Thiên Hạo và Kiều Mộ Trạch bước vào, hai dáng người cao gầy giống nhau, không thể phân cao thấp, khí chất của hai người không hề giống nhau.

 

Lam Thiên Hạo cao quý, Kiều Mộ Trạch lạnh lùng, nhưng giống nhau là đều có sức hút mê đảo chúng sinh.

 

Trong mắt Lam Thiên Hạo đã hiện lên sự kỳ vọng. Mặc dù anh không ủng hộ việc Lam Sơ Niệm vào nhóm nhạc nữ, nhưng chưa có lần nào anh bỏ qua buổi biểu diễn của cô. Nhưng mỗi lần xem xong, anh đều nén cả một bụng lửa giận.

 

Bởi vì cô nhảy không phải đẹp, mà là quá đẹp. Một đám đàn ông xung quanh anh đều đang gọi tên Lam Sơ Niệm, hơn nữa họ còn đặt cho cô một cái nghệ danh là “cô gái tình đầu”. Nhìn thấy cô, bọn họ như thể cảm giác được cảm giác yêu đương với tình đầu.

 

Anh nghe thấy vậy thực sự rất khó chịu. Có điều, sức mạnh của fan hâm mộ thực sự khó mà ngăn lại được, vậy nên anh cũng chỉ có thể nhịn xuống.

 

Chu Đào đích thân đứng ở cửa để đón bọn họ.

 

Trang Noãn Noãn trên sân kháu.

 

Anh ta mê điêu đứng Noãn Noãn rồi, vậy nên anh ta nhất định sẽ không từ bỏ.

 

Sáu giờ mười lăm phút tối, cửa cũng đã được đóng lại, mà những người hâm mộ đều đã đến rất đúng giờ.

 

Lúc sáu giờ rưỡi, trong phòng tiếp nhận VIP cạnh Cung Văn Hoá, hai bóng dáng Lam Thiên Hạo và Kiều Mộ Trạch bước vào, hai dáng người cao gầy giống nhau, không thể phân cao thấp, khí chất của hai người không hề giống nhau.

 

Lam Thiên Hạo cao quý, Kiều Mộ Trạch lạnh lùng, nhưng giống nhau là đều có sức hút mê đảo chúng sinh.

 

Trong mắt Lam Thiên Hạo đã hiện lên sự kỳ vọng. Mặc dù anh không ủng hộ việc Lam Sơ Niệm vào nhóm nhạc nữ, nhưng chưa có lần nào anh bỏ qua buổi biểu diễn của cô. Nhưng mỗi lần xem xong, anh đều nén cả một bụng lửa giận.

 

Bởi vì cô nhảy không phải đẹp, mà là quá đẹp. Một đám đàn ông xung quanh anh đều đang gọi tên Lam Sơ Niệm, hơn nữa họ còn đặt cho cô một cái nghệ danh là “cô gái tình đầu”. Nhìn thấy cô, bọn họ như thể cảm giác được cảm giác yêu đương với tình đầu.

 

Anh nghe thấy vậy thực sự rất khó chịu. Có điều, sức mạnh của fan hâm mộ thực sự khó mà ngăn lại được, vậy nên anh cũng chỉ có thể nhịn xuống.

 

Chu Đào đích thân đứng ở cửa để đón bọn họ.

 

thon dài của các cô.

 

“Được rồi, mọi người bắt đầu chuẩn bị, đếm ngược giây sẽ bắt đầu ngay lập tức.” Chu Đào chạy lên nhìn đồng hồ đếm ngược.

 

Một phút trước khi buổi biểu diễn bắt đầu, anh búng ngón tay để âm nhạc được phát lên.

 

Đột nhiên, cả hội trường vang lên một âm sắc chất lượng cao, đó là đoạn nhạc nền mà bọn họ đều đã quen thuộc. Họ không khỏi hét lên đầy phán khích.

 

Mà khói pháo trên sân khấu rất sáng, ánh sáng đèn kết hợp với là khói mờ ảo, còn có hình dáng của các khán giả trên màn hình lớn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1378


Không khí ở đây dần náo nhiệt lên. Mà ngay đúng lúc này, bốn cô gái xinh đẹp vừa hát vừa bước ra siêu ngầu.

 

Những bước đi của họ uyễn chuyển gợi cảm, mà tiếng hát của họ xuyên qua mọi ngóc ngách nơi đây.

 

Giữa biển người, những người hâm mộ đều đang cuồng nhiệt hò hét cái tên mà họ yêu thích nhất.

 

Trong đó, phần lớn là tên của Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm được hô lên, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng có fan hâm mộ, nhưng căn bản không nhiều như vậy.

 

Đây là một điệu nhảy mang hơi hướng một chút sexy và mạnh mẽ, những động tác đặc trưng đã được người hâm mộ ghi nhớ vào sâu trong tim.

 

Những động tác khiêu gợi của Trang Noãn Noãn càng khiến người ta mê mẫn, thậm chí trong những động tác nhảy của cô còn mang theo một hương vị hoang dã.

 

Vì có khuôn mặt ngọt ngào, thêm vào nụ cười ngọt như mật của cô, điệu nhảy của Lam Sơ Niệm luôn mang đến cho người nhìn cảm giác ngọt đến tận tim can.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến khi nhảy ánh mắt để lộ ra vẻ hoàn toàn gợi cảm, còn có một chút gọi mời. Nhưng dáng vẻ này đối với người hâm mộ đã quá phổ biến, không còn cảm giác ngạc nhiên nữa.

 

Dưới ánh đèn lờ mờ, ánh mắt của Kiều Mộ Trạch rơi thẳng vào cô gái cách anh không quá năm mét, thân ảnh của cô giống như một tinh linh. Trên người cô, có thể nhìn thấy được rất nhiều loại khí chất phức tạp: gợi cảm, dễ thương, yêu mị và trong sáng. Cô ấy giống như một con mèo hoang nhỏ quyến rũ mê người.

 

Sau khi bài hát đầu tiên kết thúc, họ ở lại sân khấu và diễn tả với người hâm mộ cảm xúc của mình. Khi đến lượt Trang Noãn Noãn, cô cúi người rất chân thành nói: “Cảm ơn các fan hâm mộ thân yêu đã ủng hộ và đến đây, tôi hy vọng mọi người sẽ có một buổi tối vui vẻ.”

 

Nụ cười của Lam Sơ Niệm đã đủ để lay động lòng người, mà giọng nói của cô cũng rất ngọt ngào, khiến người nghe mê mẫn.

 

Trên khán đài, ánh mắt của Lam Thiên Hạo khóa chặt vào cô, nhìn chằm chằm vào cô, giống như một tắm lưới đan dày đặc, không để lộ bắt kỳ biểu hiện nào của cô.

 

Mà ở bên cạnh anh, một chàng trai lớn tiếng hét lên: “Lam Sơ Niệm, anh yêu em, anh yêu em… anh yêu em lắm Lam Sơ Niệm.”

 

Ánh mắt Lâm Thiên Hạo lập tức như một con dao liếc qua, thấy người đàn ông vẫn đang điên cuồng tỏ tình, bàn tay trên đầu gối của anh nắm chặt lại thành nắm đắm.

 

Sau khi phát biểu ý kiến cảm nghĩ từng người, bọn họ lập tức lui về hậu đài, thay bộ quần áo thứ hai và bước vào bài hát thứ 2. Lúc này, trên màn hình lớn đang chiếu video ngắn quá trình trưởng thành của nhóm bọn họ, hấp dẫn ánh mắt của người hâm mộ theo dõi bọn họ đã trưởng thành như thế nào.

 

Những người hâm mộ đã đồng hành cùng họ trong suốt chặng đường, nhìn thấy họ dần dần trưởng thành. Có vài người đều đã cảm động rơi nước mắt, vì video cũng đã chiếu rất nhiều những khó khăn của bọn họ, chẳng hạn như tập múa giữa ngày đông hay những lần họ mắc lỗi trong khi biểu diễn, bị té.

 

Tất cả những điều này đều khiến người hâm mộ đau lòng không dút.

 

Ở khán đài VIP, Kiều Mộ Trạch cũng đang nhìn chăm chú vào màn hình. Có rất nhiều cảnh quay, nhưng anh lại bỏ qua biểu hiện của các thành viên khác trong nhóm mà chỉ nhớ đôi mắt của Trang Noãn Noãn.

 

Đôi mắt của cô khi cười, ngoài sự mạnh mẽ, kiên cường, cứng đầu, còn có một niềm tin. Cô là một cô gái sống rất nghiêm túc nhưng cũng là một người có số khổ.

 

Anh chỉ cảm thấy đáng tiếc khi biết tin ba mẹ cô qua đời. Lúc anh tiếp quản công ty cũng đã xử lý phần việc tiếp theo, cảnh sát không có chứng cứ để kết luận đây là tự sát, vì vậy vụ án chỉ có thể khép lại với định nghĩa giết người rồi tự sát.

 

Nghĩ đến chuyện hôm đó tiễn cô về nhà, cô nói sẽ khởi tố lại việc này. Có vẻ như trong lòng cô vẫn nghĩ việc ba mẹ chết liên quan đến công ty của anh.

 

+ Cũng không thể trách cô được, bởi vì lúc đó cô vẫn còn trẻ, chính bà ngoại của cô là người đã tố cáo vấn đề này. Nhưng vì tuổi tác của bà đã lớn nên cuối cùng bà đã từ bỏ.

 

Cô gái ngây thơ trên màn ảnh từng bước lớn lên, trưởng thành hơn. Giờ đây Trang Noãn Noãn đã thành thục hơn rồi.

 

Lam Thiên Hạo ở một bên lại đang chú ý đến Lam Sơ Niệm.

 

Nhìn thấy trên màn hình, cô cùng các thành viên trong nhóm ngồi trong phòng tập, tay cầm hộp thức ăn nhanh lại đơn giản, ăn uống đạm bạc, anh không khỏi cảm thấy đau lòng.

 

Hơn nữa, còn có cảnh Lam Sơ Niệm bị ngã, cô ôm lấy chân mình, đôi mắt đã đỏ hoe vì đau, nhưng cô lại kiên cường nhìn về phía những người đang quan tâm cô, lắc đầu cười mà đáy mắt lại lấp loé ánh nước. Anh cảm thấy thật tự trách.

 

Những chuyện này cô chưa bao giò kể cho anh nghe.

 

Video trên màn hình được tắt đi, khi nó được bật lên một lần nữa thì xuất hiện trên màn hình chính là dáng vẻ bọn họ đang đứng tạo dáng tao nhã giữa sân khấu, trong ánh sáng mờ ảo.

 

Phía sau bốn người họ là một hàng các vũ công nam trong những bộ đồ vừa người màu đen.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1379


Bọn họ ai cũng đều cao trên 1m8, trên người bọn họ toát lên khí chất mạnh mẽ của vũ công. Điều đó càng làm nổi bật lên bốn cô gái nhỏ bé, mê người trước mặt bọn họ.

 

Các cô đứng trước mặt bọn họ, khí chất toát ra từ các cô lại mang đến một vẻ đẹp tương phản với nam giới.

 

Âm nhạc sống động vang lên, vũ đạo gọn gàng và đồng đều, vũ công nam thể hiện sự cứng rắn mà các cô lại thể hiện nét quyến rũ mềm mại, có cứng lại có mềm, làm những người hâm mộ trên khán đài được một trận no mắt.

 

Đến một động tác nhảy, các cô quay người lại, mỗi người đều có một bạn nhảy nam tương ứng. Các cô đặt tay lên vai họ, bắt đầu nhảy những bước nhảy Latin đầy quyến rũ, phối hợp thêm giọng hát của họ, cảnh đẹp ý vui làm cho người hâm mộ thích thú. Bọn họ nhìn thấy được sự nỗ lực của các cô ấy trên sân khấu.

 

Bọn họ không ngờ rằng, thần tượng của họ ngay cả vũ điệu Latin cũng có thể nhảy điêu luyện như vậy.

 

Có điều, nhìn thấy các cô gái đang phối hợp với các vũ công nam nhảy điệu Latin trên sân khấu, người đàn ông nào đó dưới khán đài lại tức chết rồi. Trái tìm Lam Thiên Hạo lại không thể chịu đựng được nữa rồi.

 

Em gái anh không có nói với anh rằng cô còn phải nhảy cặp với một người đàn ông, hơn nữa bạn nhảy nam này vừa nắm tay, vừa ôm eo cô, ánh mắt lại rực lửa hoang dại, không phút giây nào rời mắt khỏi Lam Sơ Niệm.

 

Đây chính là sự cuồng nhiệt mà vũ điệu Latin thể hiện, khiến người ta cảm nhận được sự quý phái tao nhã của loại khiêu vũ này.

 

Ánh mắt của Kiều Mộc Trạch từ đầu đến cuối đều dán vào Trang Noãn Noãn ngắm nhìn tư thế khiêu vũ cấp độ cao của Trang Noãn Noãn. Đôi mắt của cô trên sân khấu, rực rỡ lại long lanh, như thể linh hồn cô cũng đang nhảy múa, khiến mọi người cảm nhận được sự đam mê của cô.

 

Khi đến lượt cô hát, tiếng hát của cô tràn đầy cảm xúc, vô cùng có sức thảm thấu, khiến người ta không khỏi nhập tâm lắng nghe, vô cùng hưởng thụ.

 

Sau khi xong bài hát thứ hai bọn họ lại lui xuống, các ca sĩ khác của Chu Đào lên sân khấu, họ chỉ là muốn câu giờ để các cô chuẩn bị cho bài hát tiếp theo.

 

Hai bài hát đầu liên tiếp nhau đều là những bài nhạc dance nóng bỏng, mà bài hát thứ ba lại là một bản tình ca cảm động, đồng thời đây cũng là bài hát nỗi tiếng của họ, khiến người ta cảm giác được hơi thở của tình yêu.

 

Bốn người các cô thay lên bốn bộ trang phục múa riêng của mình, Trang Noãn Noãn mặc một chiếc váy trắng mềm mại duyên dáng, còn Lam Sơ Niệm lại mặc một chiếc váy nhỏ màu hồng, phối với khuôn mặt xinh xắn dễ thương của cô thì không thể nào đẹp hơn được nữa.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đều thích phong cách sexy, hai người họ một người mặc đen, một người mặc đỏ, đều là những màu sắc thu hút ánh nhìn.

 

Khi đến lượt họ xuất hiện, phong cách và ánh sáng của toàn bộ sân khấu đều thay đổi, Khiến người ta giống như đang bước vào một giắc mơ vậy, lại giống như cảm giác rung động khi gặp được tình yêu dưới cơn mưa xuân lắt phát.

 

Giọng hát đầu tiên là của Trang Noãn Noãn. Khi cô cầm vào micro, đôi mắt cô khép hờ mơ màng, tiếng hát trong trẻo, rõ ràng vang lên, giọng hát của cô như truyền một luồng tình yêu ấm áp vào tâm hồn mọi người.

 

Các fan hâm mộ nam nữ có mặt đều mê mẩn giọng hát này, rất thích hợp để nghe đi nghe lại lúc yên tĩnh.

 

Kiều Mộ Trạch hơi híp mắt lại, anh chỉ biết nhóm nhạc nữ này đêm nay rất thành công. Ngoài nhờ vào đầu tư của anh, thì thực lực cá nhân của bọn họ cũng rất tốt.

 

Bây giờ xem ra, mắt nhìn người của Chu Đào không tệ.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo cũng rơi vào trên người Lam Sơ Niệm, dưới ánh đèn, cô mặc một chiếc váy voan ngắn màu hồng phán, để lộ hai chân thon nhỏ, rất bắt mắt.

 

Trong lòng anh lại cảm thấy có chút buồn bực vô cớ, có vẻ như sau này anh cần thảo luận lại về vấn đề ăn mặc với cô.

 

Chớp mắt bài hát thứ mười đã kết thúc, mà thời gian cũng đã đến 8:50, tiếp theo vẫn còn 16 bài nữa, Chu Đào đã mời vài ca sĩ khá nổi tiếng lên sân khấu, chuyển hướng sự chú ý của người hâm mộ, cho bốn cô gái có thời gian nghỉ ngơi Vào lúc thay trang phục cho bài hát thứ mười một, Diệp Mạn Ni vẫn chưa nhận ra gì, nhưng Lâm Thiến ở bên cạnh không nhịn được thúc cô ta một cái, bảo cô ta nhìn sang bộ quần áo mà Trang Noãn Noãn đang mặc lúc này. Bộ quần áo đó đã bị cô ta cắt một bên dây vai áo, một lát nữa nếu Trang Noãn Noãn hoạt động mạnh thì dây áo sẽ đứt, vậy thì cô rất có thể sẽ bị xấu mặt trước khán giả. Có điều, buỏi biểu diễn phát sinh chút chuyện thì mới có điểm hay để xem chứ.

 

Miễn là bọn họ nhảy đủ đẹp thì họ sẽ không vì cô mà bị mắt hình tượng trước fan hâm mộ.

 

Lần này chỉ có mình Trang Noãn Noãn trở thành trò hề mà thôi.

 

“Chúng ta là một nhóm, hiện tại chúng ta đang rất thành công.

 

Tiếp theo đây, cho dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta cũng phải giữ vững phong độ của mình, không được thụt lùi. ” Diệp Mạn Ni nói rất chắc chắn.

 

Lúc này, Trang Noãn Noãn cũng rất hợp tác với nhóm, cô gật đầu, Lam Sơ Niệm cũng rất vui. Chỉ có Lâm Thiến biết rằng Diệp Mạn Ni nói như vậy là vì hy vọng sau khi dây áo trên vai của Trang Noãn Noãn bị đứt, cô sẽ không lui xuống khỏi sân khấu làm ảnh hưởng đến bài diễn của tập thể.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1380


Sau khi nghỉ ngơi mười phút, thì các cô đã sẵn sàng tiếp tục lên sân khấu. Trang Noãn Noãn hít sâu một hơi, cô nhất định sẽ hoàn thành xuất sắc buỏi diễn này.

 

Âm nhạc sôi động lại lần nữa bùng nổ lên, Diệp Mạn Ni nhảy ở vị trí center nên cô ta là người xuất hiện đầu tiên, điệu nhảy của cô ta vô cùng gợi cảm. Đối với cô ta, thể hiện sự gợi cảm là sở thích lớn nhất của cô ta. Cô ta thích nhìn dáng vẻ các fan nam bị cô ta mê hoặc.

 

Sau đó là đến Lâm Thiến và Lam Sơ Niệm, Trang Noãn Noãn xuất hiện cuối cùng, toàn bộ bài nhảy đều rất liền mạch, bắt mắt người xem.

 

Diễn đến một nửa bài hát, ngay sau khi Trang Noãn Noãn làm một động tác vươn tay thì cô đột nhiên cảm giác được vai trái lành lạnh, cô lập tức liếc mắt nhìn xuống, đầu óc cô như muốn nỗ tung, dây vai áo cô đứt rồi!

 

Hơn nữa vì dây vai áo bị đứt nên chiếc áo lót quây cô đang mặc bên trong cũng bị lộ ra ngoài, chiếc áo quây không thể che được phong cảnh của cô, và với động tác nhảy dữ dội của cô, chiếc áo quay cũng trở nên rất nguy hiểm.

 

Lam Sơ Niệm thấy vậy, cũng lo lắng mà chắn trước mặt của Trang Noãn Noãn, Trang Noãn Noãn lùi lại một bước, muốn chỉnh sửa lại một chút, nhưng cô không thể nào sửa lại dây áo.

 

Bộ trang phục co dãn trên người cô rất dễ bị tuột xuống, lúc này đã để lộ một chút ngực của cô rồi.

 

Người hâm mộ đều đã nhìn thấy, bọn họ vừa lo lắng cho cô, vừa rất khâm phục sự kính nghiệp yêu nghề của cô.

 

Nhưng rõ ràng, néu Trang Noãn Noãn cứ tiếp tục nhảy cô sẽ bị xấu mặt nặng nề, nhưng lúc cô muốn lui xuống khỏi sân khấu thì tay của Diệp Mạn Ni lại đột nhiên giữ lấy cô, quay lưng lại với người hâm mộ, cô ấy ra lệnh nói: “Cô không được đi xuống”

 

Vẻ mặt Trang Noãn Noãn vô cùng sốt ruột, đây là lần đầu tiên cô ở trong tình huống này, cô không biết phải làm sao.

 

Tuy nhiên, vào lúc này, một người đàn ông ở bên dưới khán đài đột nhiên đứng dậy, anh không thể chịu được để cô tiếp tục nhảy như thế này.

 

Thân ảnh cao gầy của Kiều Mộ Trạch bước đến chỗ điều chỉnh âm thanh, nói với người chỉnh âm: “Tắt đi.”

 

Sau đó, anh cứ như vậy bước lên sân khấu, vệ sĩ nhìn thấy, nhưng lại vì khí chất quý phái bức người của anh mà không dám ngăn lại Nhạc dừng lại đột ngột, bầu không khí cả hội trường trở nên trầm lắng, mọi người đều nín thở, nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra, tại sao nhạc lại dừng.

 

Tuy nhiên, trên màn ảnh rộng lúc này lại có bóng dáng của một người đàn ông. Khí chất bắt phàm, bước đi vững vàng tao nhã, cùng gương mặt điển trai của người đàn ông này ngay lập tức chiếm được cảm tình của người hâm mộ.

 

Cùng lúc đó, bốn cô gái trên sân khấu đã dừng lại, đang sững sờ nhìn anh.

 

Trang Noãn Noãn đang ôm quần áo che trên ngực mình, cô sững sờ nhìn người đàn ông đang bước lên sân khấu. Cô không thể tin được rằng anh sẽ ở đây, hơn nữa ta còn lên trên sân khấu nữa chứ.

 

Ánh mắt của Diệp Mạn Ni cũng đầy kinh ngạc vui mừng, tại sao Kiều Mộ Trạch lại ở đây? Hóa ra anh vẫn luôn ngồi bên dưới khán đài!

 

Khi cô ta đang mừng thầm vì mình biểu hiện không tệ thì thấy người đàn ông cởi áo khoác ngoài của mình xuống, bên trong anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng bằng lụa, anh khoác chiếc áo ngoài người Trang Noãn Noãn. Chiếc áo tây trang rộng lớn ôm lấy bờ vai mảnh mai, kéo hai bên áo lại, che đi khung cảnh mà Trang Noãn Noãn xém chút nữa bị lộ ra.

 

Ánh mắt Trang Noãn Noãn đờ đẫn, luống cuống không biết phải làm sao. Người đàn ông này lên sân khấu chỉ để khoác chiếc áo này cho cô thôi sao?

 

Mà trong mắt Diệp Mạn Ni ở bên cạnh lại hiện lên sự ghen tị mãnh liệt, cô ta không ngờ rằng trò xấu của mình lại tạo cơ hội cho Trang Noãn Noãn, làm cho Kiều Mộ Trạch đích thân đem áo của anh lên sân khấu cho cô.

 

Anh đang bảo vệ cô.

 

Trang Noãn Noãn cắn môi, và Kiều Mộ Trạch đi về phía chiếc micro được đặt ở phía trước, giọng nói từ tính trầm thấp vang lên: “Xin các bạn hãy tôn trọng ca sĩ và xin hãy thông cảm cho họ một chút thời gian.”

 

Ỷ Trong khi anh đang nói thì Chu Đào đã cho người dẫn bốn cô gái vào hậu đài.

 

Chu Đào cũng chưa từng thấy việc này xảy ra bao giờ, vội vàng kêu MC kéo dài thời gian. Mà tâm trạng của anh lúc này cũng đang rất sốt sắng.

 

“Tôi chưa bao giờ nghĩ việc này sẽ xảy ra, nhưng người hâm mộ sẽ hiểu cho cô thôi. Bây giờ, các cô phải điều chỉnh lại tâm lý của mình, thay bộ quần áo khác, chuẩn bị cho phần trình diễn tiếp theo.”

 

Vẻ mặt của Trang Noãn Noãn vẫn đang có chút sững sờ, trên người cô ấy vẫn đang khoác chiếc áo tây trang của đàn ông.

 

Vừa rồi cô thực sự cảm thấy ớn lạnh, nhưng bây giờ cô có thể cảm nhận được sự ấm áp từ chiếc áo của người đàn ông này.

 

Thật ấm áp.

 

Tuy nhiên, trong lòng cô lại đầy rẫy những tranh đấu và mâu thuẫn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1381


Lam Sơ Niệm cũng có chút kinh ngạc, dù sao chuyện này cũng chỉ có mình Trang Noãn Noãn bị, nếu cũng xảy ra trên người cô thì sao đây?

 

Đúng lúc này, một bóng người từ trong hậu đài đi tới, Lam Sơ Niệm ngắẳng đầu lên, ánh mắt lập tức sáng lên, anh cả của cô đến rồi!

 

Lam Thiên Hạo nhìn thấy các thành viên đều có chút chán nản, anh đi đến bên cạnh Lam Sơ Niệm: “Em không sao chứ?”

 

“Em không sao.”

 

Lâm Thiền đứng bên cạnh vội vàng nở một nụ cười tự tin và quyền rũ: “Lam tiên sinh, anh cũng đến à?”

 

Lam Thiên Hạo khẽ gật đầu, ánh mắt vẫn lo lắng không nguôi nhìn Lam Sơ Niệm.

 

“Thôi nào, các cô gái, vui lên đi, không có gì to tát đâu, fan hâm mộ đều hiểu cho các bạn mà.” Chu Đào đứng ở bên cạnh vội vàng nói Bởi vì MC cũng không thể kéo dài quá nhiều thời gian, nên các cô phải nhanh chóng đi thay đồ.

 

Sau khi xảy ra sự cố vừa nãy trên sân khấu, Chu Đào đã yêu cầu nhân viên ngay lập tức kiểm tra lại tất cả trang phục, không được để xảy ra tình huống này nữa.

 

Quả nhiên bọn họ phát hiện ra một chiếc quần jean của Trang Noãn Noãn bị rách một lỗ mà bọn họ đã nhanh chóng khắc phục rồi.

 

Trang Noãn Noãn cũng hoàn hồn trở lại, cô đưa chiếc áo tây trang trên người mình cho một nhân viên: “Xin hãy giúp tôi giữ bộ đồ này, nó là của khách.”

 

“Được, tôi chắc chắn sẽ cất kĩ.”

 

Diệp Mạn Ni bên cạnh lúc này đang vô cùng khó chịu, cô ta thực sự rất tiếc hận, tại sao lần này cô ta lại không tự mình cắt dây áo của mình, nếu vậy thì người được Kiều Mộ Trạch khoác áo cho sẽ là cô ta rồi! Nào đến phiên Trang Noãn Noãn chứ?

 

“Xem như cô gặp may.” Diệp Mạn Ni không cam tâm thầm nói một câu.

 

Trang Noãn Noãn lập tức nhíu mày, cô tự nhiên có linh cảm được rằng quần áo của mình không phải bị hỏng vô cớ, chẳng lẽ có ai đó đã động tay động chân vào sao?

 

Đặc biệt là ánh mắt của Diệp Mạn Ni, nó khiến cô cảm thấy chính là do cô ta làm.

 

Nhưng mà bây giờ cô cũng không có thời gian quan tâm đến chuyện đó, cho dù có biết do Diệp Mạn Ni làm thì cô cũng phải nhịn xuống.

 

Ngay khi các cô một lần nữa xuất hiện trên sân khấu, các fan đều cổ vũ rất nhiệt tình, cho tháy lỗi lầm vừa rồi không hề khiến họ bực bội mà ngược lại họ vẫn tôn trọng các cô, yêu thương các cô.

 

Trên sân khấu, Trang Noãn Noãn không còn cảm thấy ít áp lực nữa. Ánh đèn chiếu lướt qua, cô sẽ nhìn thấy Kiều Mộ Trạch ở dưới khán đài, mặc dù không nhìn thấy rõ vẻ mặt của anh nhưng cô cô có một cảm giác mạnh mẽ là anh đang nhìn cô.

 

Điều này khiến cô chỉ có thể cố gắng tập trung vào bài hát của mình.

 

Lâm Thiến biểu hiện rất tốt vì cô ta biết Lam Thiên Hạo đang theo dõi ở dưới khán đài.

 

Ầ Tuy nhiên, điều cô ta không biết là ánh mắt của Lam Thiên Hạo chưa bao giờ nhìn vào cô ta, mà vẫn luôn nhìn Lam Sơ Niệm.

 

Đối với Lâm Thiến, Lam Sơ Niệm chỉ là em gái của anh, là một người đàn ông bình thường, anh nhất định sẽ không để ý đến em gái của mình, ánh mắt của anh nên để ý đến những người phụ nữ trưởng thành khác. Như cô ta chẳng hạn.

 

Trang Noãn Noãn mỗi khi bước xuống sân khấu, đều thở phào nhẹ nhõm, như thể lên sâu khấu đã trở thành một khó khăn lớn đối với cô. Cũng may là cô vẫn có thể ứng phó được.

 

Cho dù rất mệt nhưng bọn họ vẫn phải tiếp tục kiên trì, chỉ còn nửa tiếng nữa là có thể kết thúc, có thể hoàn thành một cách hoàn hảo buổi biểu diễn đầu tiên rồi.

 

Hiện tại người hâm mộ vẫn còn rất nhiệt tình mà hô tên các cô.

 

Mà ở một góc khác của khán đài, Trương Long vừa rồi nhìn thấy Kiều Mộ Trạch có ở đây liền hoảng sợ.

 

Vừa rồi anh tanhìn thấy Trang Noãn Noãn gặp sự có, anh ta còn tưởng rằng mình thật sự có thể nhìn thấy cảnh xuân của cô chứt Đây chính là suy nghĩ của người đàn ông này, anh ta chỉ muốn chiếm được Trang Noãn Noãn mà thôi.

 

Kiều Mộc Trạch không ngồi đến cuối cùng, mà vào năm bài hát cuối cùng, anh đã dẫn theo người của mình rời đi.

 

Lam Thiên Hạo thì lại nhất định phải kiên trì đến cùng, vì anh muốn cùng em gái về nhà.

 

ý Bây giờ ở đây có quá nhiều fan hâm mộ, hiện trường hỗn loạn như vậy, anh phải bảo vệ em gái mình không bị ai làm tổn hại đến.

 

Khi ánh đèn vụt qua, Trang Noãn Noãn nhìn thấy Kiều Mộ Trạch đã không còn ở vị trí của mình nữa, trong lòng cô đã thả lỏng trở lại. Cô không khỏi phân tâm vài giây, vậy còn áo của anh thì sao?

 

Cô phải trả lại cho anh mà!

 

Dù thế nào đi nữa, cô thật sự rất biết ơn vì ban nãy anh đã ra tay giải vây cô khỏi tình huống đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1382


Tuy nhiên, biết ơn là một chuyện, nhưng nó không thể khiến cô từ bỏ việc điều tra sự thật về cái chết của ba mẹ mình.

 

Cuối cùng, sau khi kết thúc bài hát cuối cùng, các cô đứng trên sân khấu, thở dốc nói lời tạm biệt và cảm ơn người hâm mộ.

 

Tối hôm nay, các fan cũng rất vui vẻ, thoả mãn mà ra về.

 

Chu Đào dẫn những cô gái đang mệt chết này vào hậu trường, sau đó lại vội vàng đưa họ đi. Vì anh lo rằng sẽ gặp phải những fan cuồng, fan hâm mộ không còn lí trí.

 

Dù sao anh phải đưa bọn họ về công ty để nghỉ ngơi Khi Trang Noãn Noãn đang chuẩn bị rời đi thì người nhân viên giữ hộ áo tây trang cho cô ngay lập tức đưa cho cô chiếc áo tây trang thiết kế riêng đó.

 

Noãn Noãn vắt chiếc áo trên cánh tay rồi vội vã đi ra ngoài.

 

Cô vừa ngồi vào trong xe, Diệp Mạn Ni nhìn thấy cô đang cầm chiếc áo của Kiều Mộ Trạch thì vô cùng ghen tị.

 

“Noãn Noãn, cô đưa tôi cái áo đó đi! Tôi thay cô trả lại cho.

 

“Diệp Mạn Ni rất muốn bắt lầy cơ hội này.

 

Trang Noãn Noãn lắc đầu: “Mình sẽ tự mình trả lại.”

 

“Cô vậy là ý gì chứ? Chẳng lẽ cô còn muốn dựa vào cái áo này để xảy ra chuyện gì với Kiều Mộ Trạch sao? Cô đừng có mà hiểu lầm, anh ấy vừa rồi cứu cô, không phải là anh ấy có ý với cô đâu, mà chỉ là thương hại cô thôi.” Diệp Mạn Ni muốn cho Trang Noãn Noãn hiễu điều này.

 

Đầu óc Trang Noãn Noãn có chút rối, cô không biết tại sao Kiều Mộ Trạch lại làm như vậy, chẳng lẽ anh thật sự chỉ là thương hại cô sao? Nhưng cô biết chiếc áo này cô tuyệt đối không được để người khác trả lại cho anh, mà phải đích thân đem đi trả.

 

Xe đưa họ trở về công ty, sau đó lại tách ra các xe riêng đưa họ về từng nhà. Lam Sơ Niệm được Lam Thiên Hạo đón về, còn Trang Noãn Noãn ngồi xe của công ty về nhà một mình, bên cạnh cô còn đặt chiếc áo vest của Mộ Kiều Trạch.

 

Chiếc áo vest này nhìn sơ qua cũng biết là được đặt làm riêng, giá cả đất đỏ. Cô không thể làm mắt nó, cô muốn trả lại nguyên vẹn cho anh ta.

 

Lúc cô về đến nhà thì bà ngoại đã đi ngủ rồi. Cô nhẹ nhàng trở về phòng, mở bản tin lên, trên diễn đàn đã có rất nhiều fan hâm mộ bàn tán về chuyện buổi biểu diễn tối nay. Tuy nhiên, một trong số chuyện được người hâm mộ bàn tán xôn xao nhát là danh tính của người đàn ông đã lên sân khấu để khoác áo cho Trang Noãn Noãn.

 

Kiều Mộ Trạch thường xuyên xuất hiện trên các tạp chí kinh doanh nên thân thế của anh cũng không quá bí ẩn, ai làm truyền thông cũng có thể nhận ra anh. Lúc này, điều người hâm mộ chú ý đến chính là mối quan hệ giữa anh và Trang Noãn Noãn.

 

Trang Noãn Noãn xem mà mặt đỏ tai hồng, hít thở không thông. Những người hâm mộ này thế mà lại nghĩ rằng cô và Kiều Mộ Trạch đang yêu nhau sao? Bọn họ còn nói rằng Kiều Mộ Trạch là người đàn ông chống lưng cho cô?

 

Suy nghĩ của người hâm mộ bay rất xa, thậm chí có người đã gửi lời chúc phúc. Trong lòng của Trang Noãn Noãn vô cùng không bằng lòng tiếp nhận hiểu lầm này. Thế nhưng tốc độ lên men của tin đồn trên mạng này lại rất nhanh, nhanh đến kinh ngạc.

 

Ngay cả độ nóng của buỏi biểu diễn của các cô cũng không bằng tin tức về mối quan hệ giữa cô và Kiều Mộ Trạch.

 

Người hâm mộ dẫn theo tiết tấu như vậy, thậm chí trang truyền thông lớn cũng vội vàng treo tin này lên để thu hút sự chú ý.

 

Trang Noãn Noãn chỉ mới đi tắm một chút thì khi cô quay lại xem, tin tức của cô và Kiều Mộ Trạch đã đứng đầu trong danh sách tìm kiếm hot của các trang web nỗi tiếng.

 

Trang Noãn Noãn ấn mở, bình luận bên dưới đã tăng lên mười lăm vạn, chỉ sau thời gian một tiếng đồng hồ ngắn ngủi.

 

Trang Noãn Noãn căn bản không dám đọc bình luận bên dưới, cô thở dốc bực bội tắt điện thoại đi, chống tay nằm nghiêng, khó chịu mà nhắm mắt lại.

 

Những tin đồn như vậy không phải là cách tốt nhất để tăng độ nổi tiếng cho cô, dựa vào Kiều Mộ Trạch mà nỗi tiếng khiến cô cảm thấy khó chịu.

 

Tuy nhiên, không phải chỉ có một mình cô nhìn thấy tin tức này, mà cả Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đang ở trong khách sạn cũng nhìn thấy. Hai cô ta sắp tức chết rồi, buổi biểu diễn hot đến vậy cũng không bằng độ hot của tin tức về tình cảm Trang Noãn Noãn. Màn hình hiển thị đầy tên Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch. Tin tức của họ ở đâu chứ? Lúc này Diệp Mạn Ni có hối hận cũng đã muộn.

 

Nếu không phải do cô ta ác ý muốn khiến Trang Noãn Noãn xấu mặt, thì làm sao Kiều Mộ Trạch sẽ lên khoác áo cho cô ` chứ? Như vậy sẽ không làm cho người hâm mộ hiểu nhằm quan hệ của bọn họ.

 

Hai người cô ta lướt xuống đọc từng bình luận một, ngoại trừ oán hận thì các cô ta cũng chỉ cảm thấy ghen tị.

 

Lam Sơ Niệm trở về nhà, tắm rửa xong cũng lướt xem tin tức một chút. Thấy mọi việc về Trang Noãn Noãn bị truyền ra, cô không khỏi vui mừng nghĩ, néu Noãn Noãn thực sự ở bên Kiều Mộ Trạch, vậy thì tốt quá rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1383


Kiều Mộ Trạch có lẽ là một người đàn ông tốt, bởi vì hành động khoác áo tối nay của anh ấy thực sự rất ấm áp!

 

Noãn Noãn chắc là rất cảm động đi! Nói không chừng bọn họ sẽ đến với nhau ấy chú!

 

Lam Sơ Niệm đang thích thú xem thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ, cô vội vàng giấu điện thoại, kéo chăn bông lên, che đi phần thân trên đang mặc áo ngủ: “Anh vào đi.”

 

Lam Thiên Hạo đang cầm trên tay một cốc nước và hai viên thuốc, ngồi xuống giường cô nói: “Uống hai viên thuốc để bảo vệ cổ họng của em.”

 

Tim Lam Sơ Niệm trong phút chốc tràn đầy ấm áp. Cô mỉm cười nhận lấy, nuốt xuống, giương mắt nói: “Anh cả, anh chu đáo quá đi, em cũng quên mắt.”

 

“Đó là bởi vì em quá cầu thả, không biết chăm sóc cho bản thân mình gì cả.” Lam Thiên Hạo đưa tay ra, chỉ vào trán cô trách móc. Nghĩ đến vẻ vừa đáng yêu lại vừa quyến rũ của cô trên sân khấu tối nay, anh vẫn phải thừa nhận rằng cô gái này được rất nhiều người yêu thích.

 

Lam Sơ Niệm cười khì nói: “Có anh ở đây, em có cầu thả chút cũng không sao mài”

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo lập tức hơi trầm xuống, giọng nói có chút thấp khàn: “Em chắc chắn cả đời em đều sẽ ở bên cạnh anh sao?”

 

Lam Sơ Niệm giật mình, trên mặt nóng bừng không giải thích được, cười hi hi nói: “Vậy sau này em tìm bạn trai, nhất định sẽ tìm người giống anh!”

 

Vẻ mặt của Lam Thiên Hạo lúc này lập tức trở nên khó coi, anh hừ nhẹ: “Tại sao lại phải tìm một người giống anh?”

 

“Vì giống như anh, có thể chăm sóc cho eml”

 

“Trên đời này sẽ không có ai đối xử tốt với em hơn anh. “Lam Thiên Hạo rất tự tin nói.

 

Lam Sơ Niệm nghe xong, suýt chút nữa đã nhỡ miệng thốt lên một câu, nhưng may mắn là cô đã vội vàng nuốt xuống.

 

Cô muốn nói rằng, nếu anh cả có thể chăm sóc cô cả đời thì tốt rồi.

 

Cô biết, nếu cô thật sự thốt ra câu này, sẽ để lại hậu quả rất nghiêm trọng! Đơn giản mà nói là sẽ bị anh mắng chết.

 

“Anh, em buồn ngủ, em muốn đi ngủ! Ngày mai gặp lại.” Lam Sơ Niệm nói với anh.

 

ì “Em ngủ sớm đi, không được xem điện thoại đâu đây.” Lam Thiên Hạo dặn dò một câu rồi mới cầm cốc đi ra ngoài.

 

Lam Sơ Niệm cuộn mình nằm trong chăn bông, nghe thấy tiếng đóng cửa, đầu óc cô vẫn còn ong ong. Vừa rồi dây thần kinh nào của cô bị chập vậy! Cô vậy mà lại có suy nghĩ như vậy.

 

Thật là không thể tha thứ mà!

 

Sáng sớm.

 

Trang Noãn Noãn mở mắt ra, ngoài cửa số trời đã sáng trưng rồi. Cô vừa nhìn giờ thì thấy đã 9 rưỡi rồi. Hôm nay được nghỉ nên cô đã hủy đồng hồ báo thức, không ngờ đến lại ngủ đến tận giò này.

 

Cô biếng nhác vươn vai một cái. Đây chắc hẳn là ngày nhàn rỗi nhất trong thời gian này của cô. Kể từ ngày bắt đầu tổ chức buổi biểu diễn đến giờ, tim cô vẫn luôn ở trạng thái thắt chặt, bây giờ đã thả lỏng ra.

 

Hơn nữa mặc dù trong buổi biểu diễn có xảy ra một chút sự cố nhỏ, nhưng kết quả lại rất thành công.

 

Trang Noãn Noãn ngắng đầu lên, đột nhiên cô nhìn thấy chiếc vest nam tối hôm qua cô treo trên mắc áo. Tim cô lập tức thắt lại, cô quên mắt rằng, cô còn phải đem trả lại chiếc áo vest nam này.

 

Khi cô ra khỏi phòng, bà ngoại đã để lại bữa sáng cho cô, bà đã ra ngoài để tập thể dục buổi sáng rồi.

 

Trang Noãn Noãn một bên vừa ăn sáng một bên vừa nhìn điện thoại. Cô mở ra tin tức tối hôm qua, đã có hơn 500..

 

bình luận rồi. Cô suýt chút thì mắc nghẹn, cô không hiểu sao chuyện này lại lên men nhanh như vậy.

 

Cô thực sự hy vọng rằng người hâm mộ sẽ ngừng vướng vít thảo luận chuyện này, đừng để nó tiếp tục lên men nữa Lúc này, điện thoại di động của cô vang lên, cô liếc nhìn thấy là Chu Đào gọi đến, vẻ mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc bắt máy: “Alo, Chu tổng.”

 

“Trang Noãn Noãn, cô đã xem tin chưa! Vụ lùm xùm giữa cô và ngài Kiều Mộ Trạch càng lúc càng hot.” Chu Đào ở đầu dây bên kia cũng rất bất lực về chuyện này.

 

Lúc đầu anh vốn muốn mua đứt hot search này! Chỉ là vấn đề có tiền không thôi. Có điều, nếu ngay sau buổi biểu diễn mà họ đã mua đứt hot search như vậy, chắc chắn sẽ khơi dậy những suy đoán và thắc mắc của người hâm mộ. Như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Trang Noãn Noãn.

 

Nhưng anh để tin đồn này tiếp tục lên men, bây giờ nó thực sự ngày càng tẩy đi hơn. Bọn họ nói cứ giống như Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch đã thật sự ở bên nhau vậy.

 

“Chu tổng, giờ nên làm sao đây?” Trang Noãn Noãn cũng đau đầu vì chuyện này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1384


“Bây giò chúng ta chỉ có thể chờ người hâm mộ bình tĩnh trở lại, sau đó cô tìm cơ hội thích hợp lên tiếng nói rõ chuyện này.

 

Về phần ngài Kiều Mộ Trạch thì tôi sẽ xử lý.”

 

“Được! Cũng chỉ có thể làm vậy thôi.” Trang Noãn Noãn nghĩ, cho dù cô có nói gì vào lúc này cũng chỉ khơi cho cuộc thảo luận lớn hơn mà thôi, cô vẫn là nên giữ im lặng vậy!

 

Nhưng mà cô vẫn nghĩ, Kiều Mộ Trạch nêu biết chuyện này thì sẽ nghĩ thế nào? Anh có phải sẽ cảm thấy rất buồn cười không?

 

Với thân phận của anh, bị nổi lên tin đồn tình cảm với cô, có phải anh sẽ cảm thấy rằng danh tiếng của mình đã bị tổn hại không?

 

Đầu óc Trang Noãn Noãn có hơi rối, cô nhớ đến chiếc áo vest của anh, cô phải mau chóng gửi đến công ty anh trả lại thôi.

 

Tốt nhất là gửi cho quây lễ tân trả lại anh, cô không muốn nhìn thấy anh.

 

Sau khi Chu Đào gọi cho Trang Noãn Noãn xong, anh liền gọi vào điện thoại của Kiều Mộ Trạch, dù sao anh cũng đã liên lạc với Kiều Mộ Trạch được ba năm rồi.

 

Anh tin rằng anh ấy sẽ không quan tâm đến tin đồn này đâu.

 

“Alo!” Một giọng nam trầm ấm ở đầu dây bên kia vang lên.

 

“Kiều tổng, tôi là Chu Đào, tôi muốn báo cáo với anh một chút, chuyện giữa anh với Trang Noãn Noãn tối qua đã bị phát tán ra rồi.”

 

*Tôi đã thấy rồi.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia bình tĩnh nói.

 

“Tôi rất xin lỗi vì đã gây rắc rối cho anh.” Chu Đào xin lỗi.

 

“Không sao, không để ý đến là được.” Kiều Mộ Trạch thực sự không quan tâm đến chuyện này.

 

“Cảm ơn Kiều tổng đã thông cảm. Tối qua Trang Noãn Noãn cũng bị doạ chết khiếp, cô ấy cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, nhờ có anh đã cứu được danh tiếng của cô ấy, tôi thay cô ấy cảm ơn anh.” Chu Đào rất giỏi về phương diện quan hệ ngoại giao, chuyện nào cũng lo đến nơi đến chốn.

 

“Không có gì.” Kiều Mộ Trạch trả lời: “Tôi phải đi họp đã.”

 

“Được! Anh cứ tiếp tục công việc.”

 

Chu Đào chờ đầu bên kia cúp máy, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

 

Cuối cùng thì chuyện này cũng đã giải quyết xong. Thực ra có thể có tin đồn tình cảm chung với Kiều Mộ Trạch thì Trang Noãn Noãn có thể ngay lập tức được nỗi tiếng, đây là chuyện tốt đó chứ!

 

Đúng lúc này, điện thoại di động của Chu Đào lại vang lên, anh ấy nhìn thì thấy là Diệp Mạn Ni gọi, nhanh chóng nhắc máy cười nói:”Mạn Ni! Có chuyện gì vậy? Cô nghỉ ngơi tốt chưa?”

 

“Chu tổng, anh phải làm chủ cho chúng tôi. Tại sao chúng tôi cùng nhau tổ chức buổi biểu diễn mà bây giờ trên màn hình chỉ toàn tên của Trang Noãn Noãn chứ? Còn tụi tôi thì sao? Chúng tôi không hot một chút nào vậy được à?”” Diệp Mạn Ni ganh ghét nói.

 

“Mạn Ni, cô cũng đừng để ý đến, buỏi biểu diễn của các cô đã rất thành công, người hâm mộ trên mạng cũng để lại nhiều bình luận tốt mà.”

 

“Tôi biết, nhưng buổi biểu diễn của chúng tôi còn không nỗi tiếng bằng tin đồn của Trang Noãn Noãn! Thật là nực cười.”

 

Diệp Mạn Ni ở đầu dây bên kia chế nhạo.

 

“Mạn Ni, các cô là một nhóm, phải quan tâm lẫn nhau một chút chứ?” Chu Đào chỉ có thể thuyết phục.

 

“Hừ! Không công bằng.” Diệp Mạn Ni tức giận cúp máy.

 

Sau khi ăn sáng xong, Trang Noãn Noãn ra siêu thị gần đó mua đồ, buổi trưa cô muốn ở nhà ăn cơm với bà ngoại.

 

Trên bàn ăn, bà cụ tối qua có xem buổi biểu diễn. Bà rất vui, thấy cháu gái đã có thể trở thành ca sĩ, trong lòng bà cũng rất tự hào.

 

“Nếu ba mẹ của cháu vẫn còn sống, họ nhất định sẽ rất tự hào về cháu.” Bà cụ trong lúc kích động không khỏi cảm thán một câu.

 

Trang Noãn Noãn đang ăn cơm đột nhiên cứng đờ người, cô ngắng đầu nhìn bà ngoại: “Bà ngoại, năm đó ba mẹ cháu gặp tai nạn, sao bà không tiếp tục kiện mà lại chọn cách từ bỏ?”

 

Viền mắt của bà cụ không khỏi đỏ hoe: “Bà cũng không muốn!

 

Nhưng kháng cáo cần phải có tiền! Mời luật sư cũng cần tiền, chúng ta không có quan hệ với ai cả, làm gì cũng cần tiền. Bà chỉ nghĩ là thôi thì giữ lại chút tiền, chăm sóc cháu lớn lên!”

 

Trang Noãn Noãn nắm chặt tay thành nắm đắm, hỏi bà ngoại: “Bà ơi, bà có tin ba mẹ cháu sẽ tự tử không?”

 

“Bà không tin. Bà hoàn toàn không tin rằng con gái bà sẽ tự tử, ba mẹ cháu là những người rất lạc quan, họ sẽ không tự tử vì những chuyện này.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom