Cập nhật mới

Dịch Tn 80 Quân Tẩu Yêu Kiều Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn Nổi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Tn 80 Quân Tẩu Yêu Kiều Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn Nổi

Tn 80 Quân Tẩu Yêu Kiều Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn Nổi
Tác giả: Sương Sơ
Tình trạng: Đang cập nhật




Diệp Mộc Tây vừa trở thành đầu bếp bảy sao thì bị đưa trở lại niên đại 89 sau một vụ tai nạn xe hơi. Thật bất ngờ khi cô kết hôn trước cả mới đặt chân vào niên đại mới, và người chồng của cô là một quân nhân eo nhỏ chân dài. Đối với một Phụ nữ 29 tuổi vẫn độc thân như cô thì đây thực sự là một cơ hội tuyệt vời!

Nhưng rồi cô phát hiện rằng người chồng của mình đã bị lừa và đã bỏ lại cô sau khi kết hôn. Thay vì tuyên bố ly hôn, Diệp Mộc Tây quyết định cùng các anh em ở chiến khu Hoa Bắc trải nghiệm cuộc sống và hưởng thụ niềm đam mê nấu ăn của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Người Chồng Bị Mắc Bẫy Của Cô 1


"Đã hạ sốt rồi mà sao vẫn chưa tỉnh, đã ba ngày rồi...""Tê Tê à, sao mà con ngốc thế chứ? Dù có làm ầm ĩ ly dị thì cũng không đến mức nhảy sông chứ!""Nếu co không may xảy ra chuyện bất trắc gì thì cha mẹ phải sống thế nào đây?"Trong cơn hôn mê, Diệp Mộc Tê nghe thấy âm thanh xa lạ vang bên tai, cùng với mùi thuốc khử trùng gay mũi.Cô chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng ập vào mắt khiến cô nhìn không quá rõ.

Chờ đến lúc thích nghi với ánh sáng xong, đập vào mắt cô là một người phụ nữ mặc dù đã khá lớn tuổi nhưng trông vẫn rất xinh đẹp."Tê Tê con tỉnh rồi sao? Con cảm thấy thế nào rồi, có thấy không khỏe ở đâu không?" Hạ Anh thấy Diệp Mộc Tê mở mắt nên bèn mở lời hỏi."Tôi..." Diệp Mộc Tê lên tiếng, giọng cô khàn khàn, hơn nữa cổ họng còn sưng đau nhức giống như bị con dao nhỏ rạch qua vậy.

Cô vừa thốt ra một chữ thôi nhưng đã đau đến mức không nói tiếp được."Đừng vội đừng vội, uống chút nước trước đi." Hạ Anh vội vàng đưa một chén nước qua cho cô, đặt bên miệng cô rồi đút cho cô uống.Diệp Mộc Tê nhìn thấy bà ấy cầm một chén nước tráng nén rất cổ đưa sang, thậm chí còn có chút tróc sơn nữa...!Nhưng mà bây giờ miệng lưỡi cô khô khốc nên bèn uống hơn nửa chén nước ấm.Sau khi uống xong cổ họng cô cũng đỡ hơn một chút, cô bắt đầu tiếp nhận ký ức trong đầu mình.Hiện tại cô đang xuyên vào một cô gí cùng tên cùng họ ở huyện Giang Thành của niên đại 80, 20 tuổi, đã kết hô.


Mẹ của nguyên chủ là thanh niên tri thức ở nông thôn, là người xinh đẹp nhất trong đám người kia.

Cha Diệp là công chức làm ở xưởng sắt thép, mẹ thì làm ở công xưởng, điều kiện của vợ chồng công nhân cũng rất khả khẩm.

Cũng chính vì vậy nên từ nhỏ nguyên chủ đã được cưng chiều trở thành phế vật, cấp ba cũng không học mà ở nhà chơi.Ở thời điểm này năm ngoái, nguyên chủ để ý một quân nhân về trấn thăm người thân, thế là nguyên chủ bèn quyết cua cho bằng được để ở bên người ta!Quân nhân đó không thích cô ấy, cảm thấy cô ấy là một cô gái rất ngu xuẩn, trông không làm ăn được gì cả.


Nhưng nguyên chủ không từ bỏ ý định, còn tự biên tự diễn một màn, trần truồng khoác ga giường chạy đến nhà anh, lúc ấy bị hàng xóm nhìn thấy...!Danh tiếng của Diệp Mộc Tê bị mất, anh trai quân nhân đành phải báo cáo lên cấp trên để kịp cưới.

Hai người lĩnh chứng trước, sau đó anh bỏ lại cô ấy để trở về chiến khu Hoa Bắc.Bây giờ đã một năm trôi qua, anh trai quân nhân vẫn chưa về nhà, không ít người trong trấn đồn rằng mối hôn sự này của hai người bọn họ hỏng rồi.

Thế là nguyên chủ thương tâm quá độ, nghĩ quẩn chạy đi nhảy sông.

Sau đó cô ấy được người ta vớt lên, sốt cao đã mấy ngày, chắc là cpu nóng quá rồi nên cô mới xuyên vào được đây.Nội tâm Diệp Mộc Tê vừa tiếp nhận trí nhớ của nguyên chủ kiểu: WTF?!Con mẹ nó đây là kịch bản gì vậy..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Người Chồng Bị Mắc Bẫy Của Cô 2


"Tê Tê à, nếu con ly dị với Cảnh Thần thì mẹ sẽ tìm người khác cho con...!Không phải con thích quân nhân sao? Vậy mẹ với cha con sẽ tìm một người cho con là được mà." Hạ Anh thấy con gái mình uống nước sông xong đang ngơ ngác không nói gì, nhất thời bà ấy thấy đau lòng không thôi: "Con nói gì đi, đừng dọa mẹ!""Mẹ, mẹ...?" Aida, đây không phải mẹ ruột của cô nên gượng gạo quá đi mất."Con không sao..." Diệp Mộc Tê lắc đầu."Được được được, không sao là được rồi." Hạ Anh lau nước mắt vui mừng gật đầu một cái: "Con có đói bụng không, muốn ăn chút gì không?""Bây giờ con không có khẩu vị nên không muốn ăn cho lắm." Cơ thể này mới vừa tỉnh dậy, đầu đau như sắp nứt, cả người bủn rủn mát sức, thật sự là không muốn ăn gì cả."Nhưng đã ba ngày con chưa ăn gì rồi, mẹ mua cho con một bát hoành thành nhỏ này, ăn được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu đi." Hạ Anh nói."Được...!Cảm ơn." Hạ Anh vừa rời đi, Diệp Mộc Tê bèn nhìn xung quanh một chút.

Có lẽ bây giờ cô đang ở trong bệnh viện, bốn góc xung quanh phòng bệnh trông hơi cũ nát, không có điều hòa, cả phòng bệnh chỉ có hai cái quạt treo tường đang chậm rãi xoay xoay, phát ra tiếng "Ù ù".Diệp Mộc Tê nằm ở giường bệnh cạnh cửa sổ, một góc cửa kính đã bị vỡ ra dùng báo để che lại.


Nhưng mà điều kiện chữa bệnh ở niên đại này rất có hạn, nhất là còn ở trong một trấn nhỏ nữa, có thể ở phòng bệnh có hẳn hai cái quạt thế này thì cũng không tệ lắm rồi.Hạ Anh nhanh chóng mua một chén hoành thánh ở gần bệnh viện, đút từng miếng từng miếng cho Diệp Mộc Tê ăn.Mới ăn được hai miếng thì cửa phòng bệnh đã bị đẩy ra, một người phụ nữ không chênh tuổi Hạ Anh lắm đi tới, đó là mẹ chồng của cô Ân Lan.Diệp Mộc Tê quan sát người mẹ chồng này một chút, vóc người không cáo nhưng dáng dấp khá anh khí, trông rất đĩnh đạc nghiêm túc.Ân Lan nhìn Diệp Mộc Tê sắc mặt tái nhợt, môi không cắt ra giọt máu, yếu ớt đến đáng thương kia, bà khẽ thở dài một tiếng: "Đã tỉnh lại chưa? Đứa nhỏ ngốc này, có ra sao đi nữa cũng không thể nhảy sông phí hoài đời mình được chứ, may là giữ được mạng...""..." Tôi nói tôi không nhảy sông mấy người có tin không?"Tuần trước Cảnh Thần có viết thư gửi về, chắc tầm ngày mót sẽ đến, tới lúc đó hai người trẻ bọn con nói chuyện với nhau đàng hoàng đi.""Hả..." Người chồng bị mắc bẫy kia của cô quay về sao? Chuyện này khó nói lắm!Thật ra Ân Lan cũng không ghét gì cô gái này lắm, tướng mạo thì quả thật rất xinh đẹp.

Sau khi lĩnh chứng xong, cô hay chạy đến nhà bà làm một cô con dâu đảm, ngày nào cũng tích cực quét dọn vệ sinh, quét một tuần xong, nhà càng quét càng dơ, chính Ân Lan cũng chẳng chịu nổi.


Sau đó bà bảo cô ấy đi giặt quần áo, mới giặt hai ngày mà cô gái này đã tự làm tay mình trật khớp, phải về nhà dưỡng thương.Hơn nửa năm qua, bà mới nhận ra cô gái này thật sự không biết làm việc nhà, thế là cô ấy bèn đòi học nấu cơm.

Sau khi suýt chút nữa đốt cháy nhà bếp, cô ấy đã đi tìm một đầu bếp để học nghề, nhưng không biết bây giờ học thế nào rồi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Bạn Sợ Gì Khi Có Không Gian Siêu Thị Trong Tay 1


Có sao nói vậy, từ khi Ân Lan biết con dâu đến nay, khả năng chịu đựng của bà đã tăng lên đáng kể!"Bà thông gia, đến lúc Cảnh Thần về thì tới nhà của tôi, chúng ta cùng dùng bữa đi.

" Hạ Anh cũng cảm thấy phải nói rõ chuyện này, nếu không thì con gái còn nghĩ quẩn nữa.

"Được.

"Diệp Mộc Tê: "! " Sao không ai hỏi ý kiến cô vậy chứ?! Buổi tối sau khi chuyền xong bình nước cuối cùng, rốt cuộc Diệp Mộc Tê cũng được xuất viện.

Hạ Anh thấy cô còn yếu nên bèn vỗ vai cô an ủi: "Được rồi được rồi, không phải con sẽ mau gặp được nó thôi sao? Con đừng làm chuyện điên rồ gì nữa!""Con biết rồi mẹ, con không làm chuyện ngu xuẩn gì nữa đâu.

" Diệp Mộc Tê nhẹ nhàng mím môi, trong đầu chợt lóe lên một đoạn ký ức ngắn.

Thật ra! Cũng không phải do nguyên chủ nhảy sông.


Diệp Mộc Tây đi theo Hạ Anh đến ký túc xá của một tòa công nhân viên chức, ký túc xá có năm tầng và bốn phòng, tất cả chỉ chưa được bốn mươi gia đình, nhìn đèn hình như còn không đầy đủ.

So với hiện tại điều kiện thật ra không tốt lắm, nhưng ký túc xá của công nhân viên chức ở niên đại này cũng coi như là đã rất tốt rồi, người bình thường còn không được ở đâu.

Quan trọng nhất chính là hoàn cảnh nơi này không tệ, bốn phía còn trồng cây cối xanh um tùm, người ở lại cũng không nhiều, chỗ này rất yên tĩnh.

"Trở về rồi sao?" Ba Diệp Chính Phong ở trong nhà vừa nghe thấy tiếng mở cửa, lập tức tiến lên đón.

Ánh mắt ông đảo qua một vòng trên người của Diệp Mộc Tây, sau khi xác nhận người không có việc gì thì mới thở phào nhẹ nhõm.

"Có chuyện gì không thể nói chuyện tử tế, sao cứ muốn đi tìm chết hết lần này tới lần khác vậy?" Thở phào nhẹ nhõm thì thở phào, nhưng ánh mắt lúc Diệp Chính Phong nhìn về phía Diệp Mộc Tây vẫn nghiêm nghị như cũ! ""Được rồi, đừng mắng con bé nữa, con bé cưng không bị sao cả là tốt lắm rồi.

" Hạ Anh trợn nhìn Diệp Chính Phong.


Lại kích thích con bé nhỡ con bé nghĩ quẩn lại chạy đi nhảy sông lần nữa thì làm sao bây giờ?"Cơ thể sao rồi? Còn có chỗ không thoải mái không?" Vẻ mặt Diệp Chính Phong nghiêm túc, nhưng ngữ khí đã dịu đi một chút, đáy mắt còn có sự may mắn không áp chế nổi.

"Đã không sao rồi ạ.

" Diệp Mộc Tây nhìn Diệp Chính Phong, trong lòng có chút xúc động, khéo léo lắc đầu.

"Không sao thì tốt rồi, nhanh vào phòng đi, ba làm mấy thứ con thích ăn đó.

"Phòng ở không phải rất lớn, nhưng lại cực kỳ ấm áp, lúc này bên trên bàn ăn làm bằng gỗ bày bốn năm món ăn, còn có một tô canh, ba người ăn đúng thật là nhiều thật.

Nhìn ra được đúng là Diệp Chính Phong cố ý làm vì cô.

Diệp Mộc Tây bị Hạ Anh kéo ngồi vào bàn, Diệp Chính Phong đặt bát cơm ở trước mặt cô, Hạ Anh ở bên cạnh gắp thức ăn bỏ vào bát cô, cảm giác của mái ấm khiến trong lòng của Diệp Mộc Tây được ủ ấm.

Mặc dù là ngoài ý xuyên qua đây, nhưng mà hình như! Cũng cũng không tệ lắm nhỉ?Có ba mẹ như vậy, nguyên chủ rất hạnh phúc.

Chỉ là bản thân nguyên chủ đỏng đảnh quá!Hoàn cảnh như vậy mà còn có thể làm nát!….

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Bạn Sợ Gì Khi Có Không Gian Siêu Thị Trong Tay 2


Diệp Mộc Tây vừa bệnh nặng mới khỏi, ăn một bát cơm nhỏ, rồi đi tắm rửa, chờ ba ngày ở phòng vệ sinh trong nội viện, cô cảm thấy trên cơ thể mình đều có mùi.

"Hiazz.

"Nằm trên giường mềm mại, Diệp Mộc Tây thật thở dài một hơi.

Mặc dù nơi này không có nệm cao su, nhưng Hạ Anh trải trên giường của cô trải mấy tầng bông, giường mềm mềm, ngủ rất dễ chịu.

Nói ra thì kiếp trước cô vất vả lắm mới leo lên được vị trí đầu bếp bảy sao, anh em bạn dì chúc mừng cô, người còn chưa chạy địa điểm tụ họp đã bị tài xế xe taxi uống rượu làm mất mạng.

"Quá đáng tiếc! " Nằm một lúc lâu, Diệp Mộc Tây đột nhiên thở dài nói.

Đầu bếp bảy sao đó, còn chưa kịp thể hiện bản thân kìa, đầu tháng này có thể tăng lương đấy, kết quả thành công giã tràng hết rồi!Cứ coi như cô không bị mất trù nghệ, thế nhưng chắc là ở niên đại này cũng không có tài nguyên để cô phát huy nhỉ?Diệp Mộc Tây nghĩ đến chuyện đó lại thở dài lần nữa.


Vừa thở dài xong, Diệp Mộc Tây nằm trên giường đột nhiên thấy hoa mắt, trần nhà trước mặt đột nhiên vặn vẹo rồi biến mất không thấy gì nữa, ngay sau đó cô đã đi vào bên trong nơi có hoàn cảnh lạ lẫm.

"Đây là! " Diệp Mộc Tây kinh ngạc.

Trong giây phút vừa rồi, vậy mà cô dịch chuyển từ trên giường đến một nơi xa lạ.

Nơi này rất lớn, lớn hơn phòng cô gấp mấy chục lần, mà bây giờ thứ ở trước mặt cô là một siêu thị cỡ lớn!"Bí đỏ, còn có bí xanh!.

Oa, đến khoai lang mà cũng có nhiều loại như vậy?" Diệp Mộc Tây đi vào, nhìn các loại rau quả trước mặt, vẻ mặt tràn đầy sự vui sướng.

Có rất nhiều loại đồ ăn, các loại thực phẩm cái gì cần có đều có.

Nhìn thôi mà cũng khiến người ta đầu choáng mắt hoa.

Lọt vào trong tầm mắt cô tất cả đều là kệ hàng bày đầy hàng, cứ như là chợ bán thức ăn cỡ lớn, nhìn không thấy điểm cuối cùng.


Cái này! Chẳng lẽ chính là ông trời cho cô bàn tay vàng sao?"Khu rau quả, khu giống chim, khu thuỷ sản, khu hải sản, khu gia vị! " Diệp Mộc Tây bước từng bước qua, nhìn các loại thực phẩm rực rỡ muôn màu, khoé miệng nhếch lên không hạ xuống được.

Cho dù cô đi qua chợ bán thức ăn lớn nhất, thì đồ bên trong cũng không thể đầy đủ như nơi này.

Ở đây chỉ có thứ mình không biết tên gọi chứ không có thứ mình không tìm ra!Khu vực đều được chia rất rõ ràng, muốn tìm được thứ gì dường như chỉ cần liếc qua là thấy ngay, cứ như là khu chợ bán thức ăn được quản lý cực kỳ tốt.

Mặc dù đồ nhiều nhưng cũng không lo bị hoa mắt.

Đi đến cuối cùng, Diệp Mộc Tây thấy một cái vòi nước ở đó, bốn phía trống rỗng, chỉ có một cái vòi nước lẻ loi trơ trọi, nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ.

"Vòi nước này không bình thường.

" Diệp Mộc Tây bước nhanh tới.

Mặc dù bên trong không gian không có nguồn nước, nhưng vòi nước này lại đột nhiên xuất hiện bên trong chợ bán thức ăn, nhìn thế nào cũng thấy không đơn giản.

"Liệu có phải linh tuyền không nhỉ?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Bạn Sợ Gì Khi Có Không Gian Siêu Thị Trong Tay 3


Diệp Mộc Tây nghĩ đến mình thứ mình từng xem trong tiểu thuyết, như loại không gian thức tỉnh này đều có linh tuyền, cho nên! phần lớn là vậy đi?Mở vòi sen, Diệp Mộc Tây uống thử một miếng, nước rất ngọt, nhưng uống xong cũng không có cảm giác gì lạ.

Diệp Mộc Tây chép miệng một cái, có phải là cô sai rồi không?Uống phải nước máy sao?…"Rất tốt, xem ra đầu bếp như mình sẽ sớm vực dậy đây!" Diệp Mộc Tây gặm một quả táo, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo sự kích động nho nhỏ.

Chờ đợi trong không gian một lúc lâu, còn ăn hai quả cherry, Diệp Mộc Tây cuối cùng mới lưu luyến rời khỏi không gian, nhìn mặt trăng treo trên cao, cô nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

…Sáng sớm hôm sauDiệp Mộc Tây tỉnh lại, cảm giác mệt mỏi của cơ thể cứ như biến mất hoàn toàn, tinh thần tốt hơn hôm qua rất nhiều, chắc là vòi nước bên trong không gian kia thật sự là linh tuyền nhỉ?Ba mẹ để cho cô ít đồ ăn sáng rồi ra ngoài đi làm, Diệp Mộc Tây ăn chút gì xong ở trong nhà nhìn xem TV.


TV là TV đời cũ, có thể nói nhà họ Diệp là người mua ti vi màu sớm nhất ở trong cái trấn nhỏ này.

"Tây, Tây, dậy rồi sao?"Lúc đang xem TV vui vẻ, Hạ Anh đột nhiên trở về, vừa cởi giày vừa nói ngay ở cổng.

"?" Mắt của Diệp Mộc Tây nhìn thời gian, lúc này mới ba giờ hơn, thập niên 80 tan làm sớm như vậy sao?Diệp Mộc Tây nghi ngờ đi về phía cổng.


"Mẹ, sao mẹ về sớm như vậy?""Cảnh Thần trở về từ bộ đội, không phải mẹ phải tranh thủ thời gian đi mua chút đồ ăn sao.

" Hạ Anh nói.

Đương nhiên còn có một nguyên nhân nữa, chính là sợ Diệp Mộc Tây ở nhà một mình nghĩ quẩn, cho nên sau khi bà và Diệp Chính Phong ra ngoài đã khóa trái lại cửa, còn giấu dao đi rồi…"Cảnh Thần?A, nguyên chủ còn có người chồng lừa được mà!Không đúng, sao lại trở về rồi? Không phải lúc hôm qua ở bệnh viện nói là ngày mai mới trở về sao?Diệp Mộc Tây dừng bước, ánh mắt nhìn về phía sau ba mẹ mình, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng ở nơi đó, nghe thấy âm thanh thì cũng nhìn về phía cô, hai người bốn mắt nhìn vào nhau.

Người đàn ông này cao ráo, hai người đứng chắn phía trước mà cũng không che mất anh, chắc là anh ta 1m9 nhỉ?Ăn cột điện lớn lên sao?Nhưng mà gương mặt kia cực kỳ đẹp trai, chỉ vừa liếc mắt thôi Diệp Mộc Tây đột nhiên đã hiểu, vì sao nguyên chủ lại không từ thủ đoạn cũng muốn lừa kết hôn với một người chồng như này đến như thế.

Gương mặt góc cạnh rõ ràng, mày kiếm mắt sáng, môi mỏng, sống mũi cao, cứ như đã tập trung tất cả ưu điểm vào trên người một người vậy, lại còn là quân nhân, người như vậy ai mà không rung động chứ?Chỉ là! Ánh mắt của người đàn ông này có chút lạnh, vẻ mặt nghiêm túc, chắc là do thời gian dài tham gia quân ngũ nên vậy, để cho người ta lần đầu tiên nhìn đã thấy cực kỳ áp lực!Cau có cái gì cơ chứ!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Ở Niên Đại Này Gọi Chồng Được Không 1


Cha của Dung Cảnh Thần cũng là quân nhân, ông đã hy sinh vì nhiệm vụ vào mười năm trước.

Đây là lần đầu tiên gặp mặt chồng mình, Diệp Mộc Tê cũng không nhìn thêm gì nhiều, quả nhiên dù ở niên đại nào đi chăng nữa thì anh trai quân nhân lúc nào cũng đẹp trai cả!Dung Cảnh Thần: "..."Thấy ánh mắt của cô cứ nhìn chằm chằm vào mình, anh không khỏi nhíu mày lại.Chắc có lẽ Diệp Mộc Tê đang trong lúc mê ngắm nhìn sắc đẹp, giống như lúc cô nhìn thấy anh khi trước vậy.


Một năm trôi qua, cô vẫn có dáng vẻ như vậy, không thay đổi gì cả."Tê Tê." Hạ Anh đi vào, bà ấy đưa tay kéo Diệp Mộc Tê, nhỏ giọng nhắc nhở bên cạnh cô: "...!Gọi đi."Diệp Mộc Tê khôi phục tinh thần lại.

Gọi đi? Mặc dù trông Dung Cảnh Thần rất đẹp trai, nhưng đây là lần đầu tiên cô gặp anh mà, chẳng lẽ lại trực tiếp gọi "chồng" sao?Cái này...!Quả thật có hơi khó mở lời thì phải.


Hơn nữa ở niên đại này gọi chồng được không vậy? Nếu gọi sai thì cô sợ sẽ bị bắt lại mất...Trong nháy mắt trong đầu Diệp Mộc Tê nảy sinh đủ kiểu suy nghĩ, CPU suýt chút nữa nóng máy chết rồi."Cái đó, anh, mọi người vào...!Mau vào đi." Diệp Mộc Tê mím môi suy nghĩ một chút mới nói ra được một câu như vậy.Vì muốn biểu hiện của mình trông bình thường một chút, Diệp Mộc Tê hơi cứng nhắc đi về phía trước, cười cười với Dung Cảnh Thần và mẹ chồng Ân Lan ở bên cạnh.

Sau đó cô nhìn thấy hộp quà trên tay Dung Cảnh Thần, là chủ nhàn, cô vô thức đưa tay phải nhận lấy: "Đưa đồ cho em đi."Bởi vì có chút vội vàng nên khi đưa tay sang, cô sơ ý chạm vào tay của Dung Cảnh Thần.Dung Cảnh Thần: "?"Ba người đồng loạt đưa mắt nhìn sang, trông thấy tay của hai người chạm vào nhau."Em không cố ý đâu." Diệp Mộc Tê khẩn trương buông tay ra.Dung Cảnh Thần khó hiểu nhìn Diệp Mộc Tê, tiểu hoa si này nói xin lỗi với anh ư? Trong nháy mắt vừa rồi khi chạm tay với cô, Dung Cảnh Thần vô thức muốn né tránh nhưng đột nhiên anh nhận ra người trước mặt là vợ mình nên cuối cùng vẫn nhịn được.Đương nhiên chủ yếu là...!Anh sợ Diệp Mộc Tê nghĩ không thông rồi lại chạy đi nhảy sông.Trước khi đi mẹ anh đã dặn dò vô số lần, bảo cô vừa mới xuất viện nên đừng kích động cô gái nhỏ này."Đây là chút đặc sản của Bắc Kinh." Dung Cảnh Thần mở miệng, giọng nói trầm thấp đầy cuốn hút: "Cảm ơn."Diệp Mộc Tê cúi đầu, lúc này cô cẩn thận nhìn tay của Dung Cảnh Thần, sau khi cố ý né tránh đi cô mới đưa tay nhận lấy đặc sản ấy."Đừng đứng trước cửa nữa, mau vào uống trà đi." Hạ Anh thấy mà buồn cười, lúc không gặp nhau thì nháo nhào đòi gặp bằng được, bây giờ anh quay về rồi thì sao lại ra vẻ xa lạ thế chứ?Con gái bà ấy lớn rồi, biết căng thẳng rồi.

Không tệ không tệ! Ban đầu như thế này thì không phải tốt hơn sao, cũng không đến mức dọa người ta như vậy."Phiền mẹ vợ rồi." Sau khi vào cửa Dung Cảnh Thần hơi cúi đầu một chút, thân hình cao lớn đứng trong nhà khiến cả phòng khách nhất thời trông nhỏ đi rất nhiều.Hạ Anh pha trà xong, bà ấy chào hỏi mẹ con Dung Cảnh Thần rồi nói."Mẹ đi nấu cơm, con với Cảnh Thần cứ nói chuyện với nhau đi." Hạ Anh ở bên cạnh Diệp Mộc Tê, bà ấy nhỏ giọng dặn dò cô.Sau khi hai đứa trẻ này lĩnh chứng, Dung Cảnh Thần đã quay về quân doanh, lâu ngày không gặp như vậy chắc Tê Tê sẽ có nhiều điều muốn nói lắm đây..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Ở Niên Đại Này Gọi Chồng Được Không 2


Trong lòng Ân Lan suy nghĩ như vậy, bà bèn đứng dậy, có vẻ định cùng vào nhà bếp cùng Hạ Anh, muốn chừa không gian riêng cho hai người trẻ tuổi.Diệp Mộc Tê thấy vậy bèn khẩn trương đứng dậy.

Cô mới không cần ở một mình với anh đâu, bầu không khí quả thật quá lúng túng rồi, chi bằng nấu ăn trong phòng bếp còn thoải mái hơn."Mẹ, con phụ nấu cơm giúp mẹ." Diệp Mộc Tê vội vàng nói.Tất cả mọi người: "?"Con không tự biết lượng sức mình à?Dung Cảnh Thần nhìn về phía Diệp Mộc Tê, ánh mắt tò mò không thôi.


Trước đây anh với Diệp Mộc Tê ở bên nhau cũng không ra làm sao, toàn là cô chủ động bày tỏ tình cảm, còn bức bách anh nữa...!Cho nên anh nghĩ rằng Diệp Mộc Tê là kiểu phụ nữ đẹp mà ngu ngốc."Con..." Hạ Anh có chút do dự, mặc dù quả thật bây giờ Diệp Mộc Tê đang học nấu ăn nhưng nghĩ đến việc trước đây cô từng đốt cả căn bếp, bà ấy vẫn thấy hơi lo lắng."Đi thôi đi thôi, con đến giúp mẹ." Diệp Mộc Tê kéo tay Hạ Anh vào trong phòng bếp."Vậy được thôi." Ân Lan liếc nhìn Dung Cảnh Thần rồi đột nhiên ngồi xuống, nhìn dáng vẻ tích cực kia của Diệp Mộc Tê, bà đoán được ngay Diệp Mộc Tê đang có chủ ý gì.Chắc cô thấy con trai mình quay về nên mới vội vàng muốn thể hiện tài năng đây mà!Ừm, đây là nhà họ Diệp, bà cũng không ngăn cản gì được, bà là mẹ chồng mà cứ ngồi uống trà thôi.Hạ Anh nhìn vậy cũng nhận ra ý tứ của Diệp Mộc Tê.

Nhưng lỡ con gái nhà mình bưng một cái nồi đen thui ra thì chẳng phải sẽ dọa người ta chạy mất sao?"Vậy con lặt rau giúp mẹ đi." Cuối cùng Hạ Anh vẫn không dám để Diệp Mộc Tê nấu ăn mà chỉ nhờ cô lặt rau giúp."Được ạ." Diệp Mộc Tê lấy rau đi rửa rồi ngồi nhặt rau, cô làm liên tục, sau đó thái rau ra cứ như một cái máy vậy, trông cực kỳ đẹp mắt."Ôi chao?" Hạ Anh thấy vậy, vẻ mặt không khỏi kinh ngạc, không ngờ khả năng dùng dao của Diệp Mộc Tê lại lợi hại như thế."Không tệ không tệ, xem ra con có nghề thật." Hạ Anh yên tâm, bà ấy mang tạp dề đến rồi cười nói: "Chuyện nấu ăn giao cho con nhé.""Yên tâm đi, mẹ."Sau khi Hạ Anh đi ra khỏi phòng bếp, Diệp Mộc Tê nhìn nguyên liệu một chút, rồi lại nhìn mười mấy loại gia vị trong nhà.


Mặc dù cho ít gia vị sẽ giữ được mùi vị vốn có của thức ăn nhưng không phải tất cả vị nguyên bản của thức ăn đều ngon, hơn nữa có vài gia vị không thể thiếu được."Không gian không tồi..." Hiện tại Diệp Mộc Tê vô cùng vui mừng vì mình thức tỉnh cùng không gian.

Vừa tâm niệm một chút, Diệp Mộc Tê đã lấy ra được thứ mình muốn ở trong không gian, động tác vừa nhanh nhẹn vừa thuần thục.

Trong chốc lát, cả căn bếp xộc lên mùi hương khiến người ta phải thèm nhỏ dãi.Mấy người đang nói chuyện trong phòng khách ngửi thấy mùi hương cũng không khỏi nhìn về phía phòng bếp, đột nhiên cảm thấy rất mong đợi bữa ăn này."Xong rồi." Diệp Mộc Tê dừng tay, cô nhìn mấy món ăn đầy màu sắc và hương vị trước mặt này, cảm thấy hết sức hài lòng.Mặc dù đã đổi thân thể nhưng tài nấu nướng này vẫn không bị sa sút, dù chỉ là mấy món ăn ở nhà nhưng mùi vị chắc chắn không thua ngoài tiệm.Từng món ăn được dọn lên bàn, khoai tây xào giấm, thịt xào ớt xanh, sườn heo rim đường, đậu xào, cà tím xào thịt băm, cuối cùng còn có một bát canh trứng cà chua nữa..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Có Muốn Đến Quân Doanh Cùng Anh Không 1


Mùi hương bay lên bốn phía, khỏi phải nói chúng thơm cỡ nào, hơn nữa mấy món ăn này còn được bày biện rất đẹp mắt, nhìn thôi đã khiến người ta muốn động đũa rồi."Cái này...!Thật sự do Tê Tê nấu sao?" Người làm cha là Diệp Chính Phong đây cũng kinh hãi.Cô học hơn nửa năm mà còn chưa nấu cho cha mẹ được một bữa cơm, nhưng lại làm cả một bàn đồ ăn cho đối tượng "Anh trai" đó sao?Nhất thời Diệp Chính Phong cảm thấy trong lòng hơi chua chát."Đến đây, mau nếm thử tay nghề của Tê Tê đi." Hạ Anh xới cơm cho bọn họ, tươi cười nói."Tôi nếm thử một chút." Ân Lan cũng thấy bất ngờ, nửa năm trước cô còn suýt chút nữa đốt cháy nhà bếp mà bây giờ lại có thể nấu ra một bàn thức ăn ngon thế này.Ánh mắt của Ân Lan sáng lên, mùi vị này còn ngon hơn cả nhà hàng nữa!Thấy Ân Lan khen ngợi, Hạ Anh lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, lo lắng gọi Dung Cảnh Thần: "Cảnh Thần, con cũng ăn nhiều một chút đi, vì con mà Tê Tê đã đi học nấu ăn đấy!" Hạ Anh nghĩ đến chuyện Diệp Mộc Tê bỏ công sức vì Dung Cảnh Thần vậy mà anh không biết nên không nhịn được nói."Tê Tê cố ý học nấu ăn vì con đấy."Những lời này cứ quanh quẩn bên tai Dung Cảnh Thần."Khụ khụ, không phải không phải đâu..."Diệp Mộc Tê bị sặc một cái, cô bèn xòe cái tay nhỏ ra: "Chỉ là con thích nấu ăn thôi." Hành động của nguyên chủ đừng có áp lên người cô chứ."Còn biết ngại nữa à." Dung Cảnh Thần cúi đầu ăn cơm Diệp Mộc Tê nấu, đúng là không ngờ tới, Diệp Mộc Tê vậy mà sẽ học nấu ăn vì anh nũa."Trước đây lúc nấu ăn Tê Tê còn từng đốt cháy nhà bếp nữa, bây giờ con bé nấu được bàn thức ăn này, đúng là có tâm mà."Ân Lan nói cái này rất đúng.

Nửa năm trước con dâu của bà đã đốt nhà bếp của bà, không ngờ nửa năm trôi qua cô lại nấu ăn ngon đến vậy!Dung Cảnh Thần gắp một miếng sườn rim đường lên ăn: "Ngon lắm."Đây là lời nói thật của anh.


Bình thường anh hay ở trong quân doanh nên ăn uống khá tùy tiện, chỉ cần ăn no là được, cho nên bọn họ thường không để ý đến món ăn, có đôi khi đi làm nhiệm vụ bên ngoài còn phải ăn côn trùng sống nữa.

Bữa cơm này quả thật là bữa ăn ngon nhất trong năm của Dung Cảnh Thần.Diệp Mộc Tê nghe được lời khen nên hơi tự hào cong môi.Coi như anh có mắt nhìn, đại đầu bếp đầy thực lực ở đây cơ mà!...!Sau khi ăn cơm tối xong, Ân Lan chủ động giúp đỡ dọn dẹp bát đũa."Cảnh Thần, con với Tê Tê ra ngoài đi dạo một chút đi."Quanh năm suốt tháng con trai bà không về được mấy lần, lúc này không dễ gì mới về từ quân doanh, khi nãy Diệp Mộc Tê ở trong bếp mãi, bây giờ lại có trưởng bối ở đây nên hai người chưa nói được mấy câu."Được." Dung Cảnh Thần không từ chối, anh nhìn về phía Diệp Mộc Tê nói: "Anh chờ em ở ngoài."Diệp Mộc Tê: "..." Muốn tránh cũng tránh không được rồi.Ở trong nhà, cha mẹ cô và mẹ chồng đang nhìn mình, cô bèn nói: "Con, con đi vệ sinh chút."Bên ngoài, sắc trời đã tối đi.


Diệp Mộc Tê đi bên cạnh Dung Cảnh Thần, cô phát hiển a mình chỉ cao đến vai của anh.

Người đàn ông này cao thật đấy..."Chúng ta đi dạo đến công viên nhỏ bên kia một chút đi." Ban đầu hai người đi xung quanh mà không có mục đích gì một hồi, sau đó Dung Cảnh Thần mở miệng nói vậy..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: 9: Có Muốn Đến Quân Doanh Cùng Anh Không 2


"Được.

" Diệp Mộc Tê gật đầu một cái.

Hai người đi về phía công viên nhỏ, cả hai cùng trầm mặc.

"Sức khỏe của em khá hơn chút nào chưa?" Lúc đi thẳng đến cạnh bờ hồ trong công viên, cuối cùng Dung Cảnh Thần mới lên tiếng hỏi một câu.

"Không sao nữa rồi.

"Cô không sao, nhưng mà nguyên chủ thì cô không biết.

"Bỏ em lại ở đây, còn anh thì một mình trở về quân doanh, chuyện này đúng là do anh cân nhắc không chu toàn, anh xin lỗi em.

" Dung Cảnh Thần nghiêm túc nói: "Anh xin lỗi.

"Tuy anh bị một cô gái nhỏ gài bẫy nhưng Dung Cảnh Thần cũng thấy giận bản thân mình, dù gì anh cũng ở trong quân doanh quanh năm suốt tháng không gặp được cô.

Nhưng khi nhận được cuộc điện thoại của Ân Lan, bảo Diệp Mộc Tê nhảy sông rồi, Dung Cảnh Thần cũng bị dọa sợ một chút.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, anh cảm thấy một cô gái nhỏ như vậy mà phải chịu đựng lời cười nhạo dè bỉu của hàng xóm láng giềng thì quả thật có hơi tàn nhẫn.


"Sau này sẽ không vậy nữa.

" Diệp Mộc Tê hơi buồn rầu nói.

"Em! " Dung Cảnh Thần do dự một chút, dường như anh vừa hạ quyết tâm chuyện gì đó, sau đó mở miệng hỏi: "Em bằng lòng đến quân doanh cùng anh khoog?"Báo cáo cũng báo cáo rồi, lĩnh chứng cũng lĩnh chứng rồi, đây là vợ của anh, cũng không thể để cô đìu hiu như vậy mãi được, có lẽ cũng nên thử ở cùng nhau một chút, ít nhất trong nửa ngày hôm nay ở cùng nhau, anh cũng cảm thấy không quá tệ.

"Đến quân doanh! cùng anh sao?" Diệp Mộc Tê có chút kinh ngạc nhìn anh.

"Ừm, ở bên đó có tiểu viện, em có thể sống ở đó, đồ đạc cũng không thiếu gì.

" Dung Cảnh Thần đáp.

Diệp Mộc Tê hoàn toàn không nghĩ tới Dung Cảnh Thần vậy mà lại muốn dẫn cô đến quân doanh.

Dù gì trong trí nhớ của nguyên chủ thì Dung Cảnh Thần không thích cô ấy, nếu anh bảo muốn dẫn mình đến khu đại viện thì cũng đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ sống chung với nhau rồi.

"Nếu em không muốn thì cũng không sao.

" Dưới ánh đèn đường lờ mờ, Dung Cảnh Thần nhìn cô gái nhỏ trước mặt, đôi mắt hạnh to tròn, ánh đèn nhu hòa chiếu vào mặt cô trông càng thêm sinh động.

"Em đồng ý!" Diệp Mộc Tê khôi phục tinh thần, cô gật đầu đồng ý.


Ở niên đại này không như thời đại của cô, dựa vào nghề bếp của cô thì hoàn toàn có thể sống tốt ở niên đại này, kiếm được nhiều tiền.

Mặc dù cha mẹ của nguyên chủ rất tốt nhưng bọn họ là người quen thuộc với nguyên chủ nhất.

Cô mới xuyên đến đây, hành động bất tiện thì không nói đi, nói không chừng lại có khi bại lộ thân phận nữa.

Nhưng nếu đi theo Dung Cảnh Thần thì khác, Dung Cảnh Thần không hiểu nhiều về nguyên chủ, hơn nữa giữa bọn họ cũng không có tình cảm gì nên anh sẽ không quá can thiệp vào sự tự do của cô.

Dù gì quân doanh của Dung Cảnh Thần cũng ở Bắc Kinh, người bên đó còn đông hơn trấn này nhiều.

"Ở nhà tiểu viện thì sẽ cực hơn một chút, chuyện gì cũng phải tự mình làm.

" Dung Cảnh Thần thấy cô đồng ý nhanh như vậy, có lẽ cô vẫn chưa nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.

"Em biết, tự lực cánh sinh thì em làm được mà.

" Ở thời hiện đại cô toàn sống như vậy mà.

"! "Xem ra cô rất nhiệt tình muốn ở bên anh rồi.

Dung Cảnh Thần khẽ gật đầu: "Lần này anh có 10 ngày nghỉ, đến lúc đó chúng ta cùng đi.

"Lần này anh trở về cũng để xử lý chuyện gia đình nên Dung Cảnh Thần đã xin cấp trên nhiều ngày nghỉ hơn.

"Được.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: 10: Có Muốn Đến Quân Doanh Cùng Anh Không 3


"Sắc trời không còn sớm nữa, anh đưa em về." Quyết định xong chuyện này thì Dung Cảnh Thần cũng yên tâm hơn rồi.Mặc dù cô gái nhỏ này không quá thông minh nhưng dù gì cũng nghe lời anh nói.Reng reng...!Tiếng chuông reo chói tai đột nhiên vang lên, đó là tiếng còi của xe đạp kiểu cũ, âm thanh cực kỳ to.Diệp Mộc Tê vừa ngẩng đầu đã thấy hai bóng dáng lao như bay đến chỗ bọn họ, sắp đụng vào hai người mất rồi.


Có lẽ do đèn đường không sáng quá, cộng thêm hai người không nói gì nên hai người kia cũng nhất thời không thấy rõ phía trước có người."Cẩn thận."Một cánh tay cường tráng có lực ôm lấy eo của Diệp Mộc Tê, kéo cô tránh khỏi chiếc xe đạp sắp lao đến.Diệp Mộc Tê sà vào lòng của Dung Cảnh Thần, lồng ngực của anh rất rắn chắc khiến cô cảm thấy cực kỳ an toàn."Hả có người sao? Xin lỗi, bọn tôi không nhìn thấy."Hai người lái xe đạp kia cũng hoảng sợ nhưng may là không đụng ào người ta, bọn họ bèn hùa nhau nói xin lỗi rồi lái xe rời đi."Phù...!Sợ chết khiếp." Theo bản năng, Diệp Mộc Tê đặt tay lên cơ bắp rắn chắc của Dung Cảnh Thần.


Đây là cơ bắp được rèn luyện trong quân doanh mà ra đấy!"Cảm ơn anh." Diệp Mộc Tê đứng vững lại rồi vội vàng rút cánh tay hư hỏng của mình lại."Không có gì." Dung Cảnh Thần cũng rút tay ra khỏi eo của Diệp Mộc Tê.Đưa Diệp Mộc Tê đến dưới nhà xong, nhìn bóng người dần biến mất ở hành lang, Dung Cảnh Thần mới thả lỏng bàn tay của mình một chút.Cho đến khi nhìn thấy Diệp Mộc Tê bật sáng đèn trên lầu kia, Dung Cảnh Thần mới rời mắt, đút tay vào trong túi quần rồi xoay người rời đi.Dưới bóng đêm, có vẻ lỗ tai của Dung Cảnh Thần hơi ửng đỏ lên.Quanh năm ở quân doanh sinh hoạt cùng một đám đàn ông, Dung Cảnh Thần chưa từng chạm vào phụ nữ, hóa ra eo của cô gái nhỏ...!Lại có thể nhỏ như vậy, nhỏ đến mức anh chỉ cần dùng một tay là đã ôm cô vào lòng được rồi.Diệp Mộc Tê về đến nhà, phát hiện cha mẹ vẫn chưa đi nghỉ mà đang xem tivi chờ cô quay về."Tê Tê, các con nói chuyện thế nào rồi?"Thấy Diệp Mộc Tê trở lại, Hạ Anh vội vàng ân cần hỏi, còn điều chỉnh âm lượng tivi nhỏ lại nữa.Sau khi hai người ra ngoài, Ân Lan giúp bà ấy rửa chén, nói không nhiều lắm đã về rồi."Dung Cảnh Thần nói muốn con đến quân doanh với anh ấy." Diệp Mộc Tê thấy hai người lớn nhìn chằm chằm mình như vậy, đương nhiên bọn họ cũng đang đợi câu trả lời nên chẳng giấu diếm gì.Dù gì cô cũng muốn rời đi cùng Dung Cảnh Thần, chuyện này sớm hay muộn gì cũng cần nói cho cha mẹ biết thôi."Vào quân doanh sao..." Đầu tiên Diệp Chính Phong sửng sốt một chút, nhưng ông ấy nhanh chóng hiểu ra ý của Dung Cảnh Thần: "Cũng được, nó nhượng bộ được vậy cũng tốt." Giọng nói của Diệp Chính Phong rất nhẹ nhàng.Hiện tại Dung Cảnh Thần là một đoàn trưởng, đã báo cáo kết hôn rồi, lần này anh bằng lòng dẫn Diệp Mộc Tê vào quân doanh thì chắc là cũng muốn sống chung đàng hoàng với cô rồi."Thế là đi..."Hạ Anh cau mày: "Bên đó thì con phải tự làm hết mọi việc, mẹ không giúp được gì cho con cả.""Mẹ, con cũng 20 tuổi rồi, con cũng không thể để mẹ giúp mãi được." Diệp Mộc Tê cười rồi tiến đến, ôm lấy Hạ Anh một chút.Cô cũng không muốn làm một đứa trẻ to xác..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: 11: Hiểu Lầm Gì Mà Lại Khiến Chị Họ Đây Muốn Đẩy Em Xuống Sông 1


Chóp mũi Hạ Anh chua xót, bà ấy phát hiện từ sau khi tỉnh lại con gái mình trưởng thành hơn rất nhiều, suy nghĩ cũng đúng đắn hơn, nói không chừng đây sẽ là cơ hội rèn luyện rất tốt.

Còn gì quan trọng bằng hạnh phúc của con gái mình chứ?! Sáng sớm hôm sau, có một vị khách không mời mà đến nhà.

Diệp Mộc Tê đang xem tivi ở nhà, hôm nay Hạ Anh nghỉ ngơi không đi làm nên ở nhà cùng cô.

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

Hạ Anh đi ra mở cửa, người đến là Diệp Tuệ Tuệ.

Đây là con gái của chú nguyên chủ, cũng là chị họ của cô.

"Chào thím ạ, con nghe nói Tê Tê xuất viện rồi nên đặc biệt đến thăm con bé một chút.

" Diệp Tuệ Tuệ nhìn thấy bà ấy thì lập tức nở nụ cười ngay: "Con còn mua chút hoa quả đến nữa.

""Mau vào đi.


" Hạ Anh nhận lấy đồ trong tay cô ta rồi đặt lên bàn trà, sau đó nói với Diệp Mộc Tê rằng: "Tê Tê, chị họ Tuệ Tuệ của con đến thăm con này.

"Diệp Mộc Tê: "! "Cô chỉ miễn cưỡng nhìn một cái mà không lên tiếng.

Để cho ta tới sững sốt một chút, nụ cười trên mặt hơi cứng đờ lại: "Cha mẹ con bận bịu chuyện công trường nên bảo con đến thăm, Tê Tê, sức khỏe của em sao rồi?""Không chết được.

" Diệp Mộc Tê lãnh đạm nói ra mấy chữ đó.

Một câu nói khiến bầu không khí trầm xuống.

Diệp Tuệ Tuệ này ngoài mặt thì gọi "Em gái Tê Tê" rất thân thiết nhưng thực tế lại hay đố kỵ với nguyên chủ.

"Sức khỏe của Tê Tê vẫn chưa khỏe hoàn toàn nên con đừng để ý.

" Mặc dù Hạ Anh không biết chuyện gì nhưng bà ấy vẫn lên tiếng giải vây.

"Không sao ạ, em gái trong nhà mà, con không để bụng đâu.


" Diệp Tuệ Tuệ cười lắc đầu một cái, dáng vẻ khôn khéo hiểu chuyện, cô ta lấy một trái chuối tiêu trên bàn qua đưa sang, điệu bộ cực kỳ lấy lòng: "Tê Tê, em ăn đi.

""Chị cố ý mua cho em đấy.

""Không ăn, để đó đi.

" Diệp Mộc Tê nhìn thẳng phía trước, bàn tay không có chút ý tứ muốn nhận lấy gì cả.

"! " Trong mắt Diệp Tuệ Tuệ chợt lóe lên cơn tức giận, cô ta nhanh chóng xoay người cất quả chuối về chỗ cũ, trên mặt mảy may không còn nụ cười nào.

Hạ Anh nhìn một cái, bà ấy cũng không để ý gì quá, Diệp Tuệ Tuệ bèn cầm hoa quả đi đến phòng bếp, định cắt nhỏ ra để tiện ăn hơn.

"Tê Tê, chị nghe nói Dung Cảnh Thần quay về rồi sao?" Diệp Tuệ Tuệ nhìn Hạ Anh rồi giả vờ lơ đãng dò hỏi.

Diệp Mộc Tê liếc mắt, cô suy nghĩ một hồi rồi cuối cùng đáp: "Ồ, tin tức của chị họ cũng nhanh nhạy thật nha.

" Diệp Mộc Tê giễu cợt nói: "Anh ấy mới về hôm qua mà chị đã biết nhanh vậy rồi sao?""Chị đang quan tâm em thôi mà.

" Diệp Tuệ Tuệ nói tiếp: "Bọn em cưới được một năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh ấy quay về! ""Nhắc mới nhớ, em rơi xuống nước cũng được mấy ngày rồi đúng không?" Diệp Mộc Tê cắt ngang lời của cô ta, ánh mắt đảo qua mặt của Diệp Tuệ Tuệ: "Không phải chị bảo quan tâm em sao? Mấy ngày nay chị họ đang ở đâu vậy chứ?""Chị! " Diệp Tuệ Tuệ sững sốt một chút, đột nhiên thấy hơi nghẹn lời: "Chị, chị phải đi làm đấy!""Phải không? Chứ không phải do chị thích Dung Cảnh Thần sao?" Diệp Tuệ Tuệ cứ như bị dẫm trúng đuôi vậy, gương mặt cô ta lập tức đỏ lên, trừng mắt thật to đáp: "Sao, sao có thể chứ? Nhất định là em hiểu lầm chị rồi.

"Bởi vì quá kích động nên Diệp Tuệ Tuệ đã đứng phắt dậy.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: 12: Hiểu Lầm Gì Mà Lại Khiến Chị Họ Đây Muốn Đẩy Em Xuống Sông 2


Nhìn cô gái xinh đẹp miễn cưỡng nằm nghiêng trên ghế sofa, Diệp Tuệ Tuệ đột nhiên cảm thấy cô có hơi xa lạ.

"Hiểu lầm?" Diệp Mộc Tê quan sát trên dưới Diệp Tuệ Tuệ một lần: "Trái lại thì em muốn biết là có hiểu lầm gì mà lại khiến chị họ đây nhẫn tâm đẩy em xuống sông cơ đấy?"Không sai, nguyên chủ cô ấy không tự mình nhảy sông, mà do bị người chị họ tốt là Diệp Tuệ Tuệ đẩy xuống sông!Diệp Tuệ Tuệ hoàn toàn kinh ngạc, bị ánh mắt của Diệp Mộc Tê dọa sợ, thậm chí cả người còn vô thức run lên.

Cái này! Đây thật sự là ánh mắt của cô em gái họ ngốc nghếch kia sao?"Không phải chứ! Tê Tê em đang nói gì vậy? Chị là chị họ của em đấy, sao mà chị có thể đẩy em xuống sông được?" Diệp Tuệ Tuệ uất ức phủ nhận: "Có phải em còn chưa khỏi bệnh nên nhớ nhầm không? Em bất cẩn rơi xuống sông đấy.

"Hốc mắt Diệp Tuệ Tuệ đỏ lên, đã có vài giọt nước mắt rưng rưng.

Hay cho một đóa bạch liên yểu điệu mà!"Rốt cuộc em có nhớ nhầm hay không, trong lòng chị tự rõ nhất.

" Giọng nói của Diệp Mộc Tê rất lạnh lùng, đáng tiếc ở niên đại này chưa phổ biến điện thoại di động chứ không thì đóa bạch liên này đã lên đồn công an ngồi từ lâu rồi.


"Chị thật sự không có! ""Tuệ Tuệ, con ở lại dùng bữa đi, bây giờ Tê Tê học được cách nấu ăn ngon lắm, con ở lại một lát nếm thử xem.

" Lúc này Hạ Anh bưng hoa quả trong phòng bếp đi ra, thấy dáng vẻ Diệp Tuệ Tuệ muốn khóc đến nơi đó, bà ấy thấy hơi mông lung.

"Sao vậy? Đang êm đẹp mà sao lại muốn khóc thế?""Cho chị ta ăn sao? Còn không bằng mang cho chó ăn.

" Diệp Mộc Tê hừ lạnh: "Mẹ, con không nấu cho chị ta đâu.

""Thím à, em họ Tê Tê hiểu lầm con, em ấy! " Thấy Diệp Tuệ Tuệ sắp khóc đến nơi, còn định cáo trạng với Hạ Anh nữa, Diệp Mộc Tê hơi mất kiên nhẫn.


Cô đột ngột đứng dậy, kéo lấy cánh tay của Diệp Tuệ Tuệ rồi cầm lấy hoa quả cô ta mang tới lên, đẩy người ra khỏi nhà trước, đồng thời ném hoa quả ra luôn, trái chuối khi nãy lăn dưới đất nhanh như chớp.

Diệp Tuệ Tuệ: "! "Cả người cô ta ngây ngốc ra, không ngờ Diệp Mộc Tê lại dứt khoát đuổi mình ra, hơn nữa sức lực của cô rất lớn, cô ta căn bản không thoát khỏi tay của Diệp Mộc Tê được.

"Ầm" một tiếng, cửa lớn đã đóng lại.

Hạ Anh cũng sững sờ, trong tay vẫn cầm trái cây vừa gọt xong, kinh ngạc nhìn hành động của con gái mình.

Sau khi Diệp Mộc Tê ném người đó ra ngoài, cô hài lòng vỗ vỗ tay, cuối cùng cũng đuổi được bạch liên phiền phức đi.

“Tê Tê, con! ” Hạ Anh nhìn Diệp Mộc Tê xoay người, lúc này mới hoàn hồn lại: “Con làm sao vậy? Không phải trước đây con thích chị họ Tuệ Tuệ nhất sao?”Tại sao đột nhiên cô lại thô lỗ với Diệp Tuệ Tuệ như vậy?Cho dù Diệp Mộc Tê làm như vậy nhưng phản ứng đầu tiên của Hạ Anh không phải trách cô mà là hỏi cô nguyên nhân trước.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: 13: Tê Tê Là Em Gái Con Con So Đo Với Em Gái Làm Gì Chứ 1


Trong lòng Diệp Mộc Tê cảm thấy ấm áp, đột nhiên cô không thể rời khỏi căn nhà mà cô mới chỉ ở vài ngày.

Ba mẹ thật sự đối xử rất tốt với nguyên chủ.“Mẹ.” Diệp Mộc Tê nói thẳng: “Ngày con rơi xuống sông, Diệp Tuệ Tuệ cũng ở đó.”Cô không nói Diệp Tuệ Tuệ đã đẩy mình, dù sao cũng không có chứng cứ, nhưng hôm đó Diệp Tuệ Tuệ đi qua bờ sông, cô không biết có ai nhìn thấy cô ta hay không.“Cái gì?”Hạ Anh sửng sốt, trong đầu bà ngay lập tức lóe lên nhiều suy nghĩ.Diệp Tuệ Tuệ cũng ở bên bờ sông?Vậy tại sao Diệp Tuệ Tuệ không phải là người cứu Tê Tê?Tại sao Diệp Tuệ Tuệ không gọi người?Tại sao sau khi Tê Tê được đưa đến bệnh viện từ đầu đến cuối vẫn không nhìn thấy Diệp Tuệ Tuệ...Hạ Anh không muốn nghĩ đến điều tồi tệ nhất, nhưng dường như tất cả các câu hỏi đều chỉ ra đáp án tồi tệ đó.Hạ Anh thật sự không hề nghi ngờ lời nói của Diệp Mộc Tê.


Bà hiểu rõ con gái mình, mặc dù bình thường cô hay làm chuyện linh tinh, đầu óc cũng không được thông minh lắm nhưng cô sẽ không bao giờ nói dối.“Trước tiên con đừng nói chuyện này ra ngoài.

Mẹ và ba con sẽ tìm cách điều tra trước.” Vẻ mặt Hạ Anh không khỏi trở nên nghiêm túc.Nếu thật sự có liên quan đến Diệp Tuệ Tuệ, cho dù là cháu gái của bà thì bà cũng sẽ không để yên cho cô ta!...Ngoài cửa Diệp Tuệ Tuệ nhìn cánh cửa đóng chặt vẫn còn chút bối rối, hai mắt rưng rưng mà đợi một lúc lâu nhưng cô ta vẫn không thấy Hạ Anh đến mở cửa.Chuyện gì đang xảy ra vậy?Diệp Tuệ Tuệ liếc nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, trên mặt không còn vẻ đáng thương nhu nhược như vừa rồi, ánh mắt u ám, khuôn mặt dường như méo mó.“Diệp Mộc Tê chết tiệt, dám làm chuyện này với tao!” Diệp Tuệ Tuệ nhỏ giọng chửi thầm.Thật kỳ lạ, tại sao sau khi xuất viện Diệp Mộc Tê giống như đã biến thành một người khác?Còn cả những gì cô vừa nói, có vẻ như thực sự cô đã nhìn thấy là do cô ta đẩy, hay đó chỉ là… đánh lừa cô ta?Diệp Tuệ Tuệ cắn chặt môi nhìn trái cây vương vãi trên mặt đất, trong lòng rỉ máu.


Đây đều là do cô ta bỏ tiền ra mua, chính là tiền cô ta vất vả làm việc kiếm được nhưng lại bị Diệp Mộc Tê chà đạp như vậy!“Con khốn chết tiệt…”Cuối cùng Diệp Tuệ Tuệ vẫn không đành lòng nhìn trái cây mình mua bị ném xuống đất như vậy, cho dù táo đã bị ném hỏng thì cô ta cũng thấy tiếc.Vì thế cô ta ngồi xổm trên mặt đất nhặt hết trái cây lên.

Diệp Tuệ Tuệ nhìn cánh cửa đóng chặt, cuối cùng tức giận đá chân lên tường, miệng lẩm bẩm chửi rủa rồi bỏ đi.Tòa nhà tập thể đổ nát và lộn xộn nơi có rất nhiều người sinh sống, chỉ có một cầu thang, bên trong tối tăm, trong một tầng có nhiều hộ gia đình sống, cách âm cũng không tốt lắm.Vừa bước vào là có thể nghe thấy đủ các loại âm thanh trong tòa nhà, có tiếng cãi nhau, tiếng trẻ con khóc và cả tiếng người nấu ăn trong hành lang kín..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: 14: Tê Tê Là Em Gái Con Con So Đo Với Em Gái Làm Gì Chứ 2


Trong tòa nhà tập thể chỉ có hai cửa sổ ở hai đầu, hai bên hành lang dài đều là nhà dân nên mùi trong hành lang rất khó thoát ra ngoài, mùi rất khó chịu.Diệp Tuệ Tuệ vừa mới đi ra khỏi khu ký túc xá có môi trường và điều kiện tốt hơn, khi nhìn thấy dáng vẻ căn nhà tập thể đổ nát của mình thì trong lòng càng thêm chán ghét.Cô ta cũng muốn sống trong kiểu tòa nhà ký túc xá mà Diệp Mộc Tê ở chứ không phải ở nơi quỷ quái này!Vẻ mặt Diệp Tuệ Tuệ ủ rũ, mở cửa xách trái cây vào nhà.

Nhìn căn nhà cũ kỹ của mình ngay cả đồ đạc cũng không có mấy, trong lòng cô ta càng khó chịu hơn.Buổi tối, vợ chồng Diệp Vĩ Minh trở về sau khi làm việc cả ngày ở công trường, thân thể và khuôn mặt phủ đầy bụi, chân vẫn lấm lem bùn đất, trông có vẻ bẩn thỉu.“Ba mẹ...” Diệp Tuệ Tuệ nhìn bọn họ, đột nhiên nghĩ đến Hạ Anh.Mẹ của người khác ở nhà mặc quần áo đẹp, trong khi ba mẹ cô ta...!khuôn mặt đầy bụi bặm như vậy lập tức hiện rõ sự tương phản, trong mắt của Diệp Tuệ Tuệ hiện lên một chút ghét bỏ.Tại sao Diệp Mộc Tê lại có ba mẹ tốt như vậy, còn sống trong một căn nhà ký túc xá tốt như thế?Đều là cùng một ba mẹ sinh ra nhưng cô ta không thể hiểu tại sao ba mình lại không bằng một nửa so với anh trai Diệp Chính Phong của ông ấy.


Người ta có thể vào nhà máy thép, nhưng ba cô ta lại chỉ có thể làm việc tạm thời…Mỗi ngày làm việc vất vả như vậy cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, chỉ một căn nhà cũ nát như vậy vẫn còn phải trả tiền, không giống như nhà của Diệp Mộc Tề được phân bổ trong tòa nhà ký túc xá tốt như vậy.Diệp Tuệ Tuệ càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, càng chán ghét gia đình này.“Tuệ Tuệ, sao con không nấu cơm?” Lâm Diễm Hồng thấy Diệp Tuệ Tuệ đang ở nhà còn tưởng rằng khi trở về sẽ có thể ăn một bữa ăn nóng hổi.Kết quả là đừng nói đến nấu ăn, nồi niêu đều lạnh ngắt, ngay cả cơm cũng không nấu thức.“Đừng nói nữa.” Diệp Tuệ Tuệ bực bội mở miệng, chỉ vào trái cây trên bàn vẻ mặt uất ức: “Hôm nay con đặc biệt mua trái cây đến thăm Diệp Mộc Tê, nhưng kết quả là người ta không để ý đến con thì thôi lại còn đuổi con ra ngoài!”Diệp Tuệ Tuệ càng nói càng tức giận, cô ta nói với Lâm Diễm Hồng về chuyện Diệp Mộc Tê đã đối xử với mình như thế nào.


Sau khi thêm mắm thêm muối, cô ta đã biến Diệp Mộc Tê thành người kiêu ngạo vô lễ, coi thường họ hàng nghèo như bọn họ.“Con cố ý chọn một ít loại trái cây ngon đến nhưng con không ngờ vốn người ta không thèm nhìn đến!”Lâm Diễm Hồng liếc nhìn trái cây rồi nuốt nước miếng.

Đã lâu rồi bà ấy không được ăn trái cây: “Điều kiện trong nhà con bé rất tốt, muốn ăn gì không có chứ?”Lâm Diễm Hồng cũng hơi ghen tị khi nói về điều kiện của gia đình Diệp Mộc Tê.Điều kiện của gia đình họ sao có thể so sánh với điều kiện của nhà Diệp Mộc Tê chứ?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: 15: Tê Tê Là Em Gái Con Con So Đo Với Em Gái Làm Gì Chứ 3


Chỉ nói đến loại trái cây này vừa không thể lấp đầy bụng còn đắt tiền, nhà bọn họ sao có thể bỏ tiền ra mua ăn, nhưng nhà Diệp Mộc Tê thì muốn ăn là có thể mua.

“Chỉ là, dù sao đây cũng là con tự bỏ tiền ra mua!” Diệp Tuệ Tuệ tức giận nói.

“Haiz! ” Lâm Diễm Hồng khẽ thở dài: “Con là chị, Tê Tê là em, con so đo với em gái làm gì.

”Hiển nhiên Lâm Diễm Hồng không muốn vì chuyện nhỏ nhặt như vậy mà đắc tội với nhà Diệp Mộc Tê.

Diệp Tuệ Tuệ nghe vậy nhận ra lời nói vừa rồi của cô ta chẳng có tác dụng gì cả phải không?Ở chỗ của Diệp Mộc Tê cô ta bị khinh bỉ, về nhà cũng bị coi thường.

Nhường nhường nhường, vẫn luôn bắt cô ta nhường nhịn! Cô ta chỉ lớn hơn Diệp Mộc Tê một tuổi, điều kiện gia đình cô tốt như vậy, tại sao cái gì cô ta cũng phải nhường?Hơn nữa chính Diệp Mộc Tê đã đuổi cô ta ra ngoài, vì sao lại muốn cô ta phải nhượng bộ chứ?Cô ta thực sự không thể làm gì được với một cặp ba mẹ vô dụng như vậy.

Lời nói không hợp nhau, nửa câu cũng không muốn nói, lúc này Diệp Tuệ Tuệ sắp bị nổ tung cũng không quan tâm đến Lâm Diễm Hồng, tức muốn hộc máu mà đi về phía phòng mình.

Rầm – –Một tiếng vang lớn, cửa phòng bị đóng lại, Diệp Tuệ Tuệ tự nhốt mình trong phòng.


“Cửa bị đập hỏng rồi con có tự bỏ tiền ra sửa không?” Diệp Vĩ Minh uống một ngụm nước, nghe thấy âm thanh như vậy, đột nhiên nóng nảy.

“Bỏ đi.

” Lâm Diễm Hồng đi vào phòng bếp.

Một lúc sau, bữa tối đã được chuẩn bị xong, chỉ có hai loại rau xanh đơn giản và một bát cơm trắng, sau đó bà ấy đi gọi Diệp Tuệ Tuệ.

“Tuệ Tuệ, ăn cơm.

” Qua một lúc lâu sau, Lâm Diễm Hồng chuẩn bị xong cơm tối mới gọi Diệp Tuệ Tuệ ăn cơm.

“Tức giận đến no rồi, còn ăn gì nữa?” Diệp Tuệ Tuệ quát lớn ra bên ngoài.


“Con bé thích ăn hay không thì kệ, chúng ta ăn.

” Diệp Vĩ Minh cũng có chút bực bội: “Cái tật xấu gì không biết?"Lâm Diễm Hồng: “! ”Tốt nhất là để lại cho cô ta một chút.

Trấn Bát Đạt rất nhỏ, nhỏ đến mức một chút chuyện nhỏ có thể lan truyền rất nhanh.

Có thể nhìn thấy một nhóm người đang tụ tập gần khu ký túc xá, nhỏ giọng bàn tán, nếu đến gần hơn thì có thể nghe thấy bọn họ đang thảo luận về việc Dung Cảnh Thần trở về.

“Tôi nghe nói trung đoàn trưởng Dung trở về thăm người thân? Nếu như muốn tôi nói thì tham gia quân ngũ thực đúng là không dễ dàng,quanh năm suốt tháng cũng không thể về nhà được mấy lần.

” Một người trong đó hỏi.

Hôm trước Dung Cảnh Thần trở về, hai ngày qua mọi người đều tò mò về chuyện này, dù sao Dung Cảnh Thần có thân phận đặc biệt, tuổi còn trẻ mà đã ngồi lên vị trí trung đoàn trưởng của chiến khu Hoa Bắc, điều đó đã rất đáng chú ý rồi!“Còn có thể làm gì nữa? Chắc chắn là vì chuyện của nhà họ Diệp, vừa trở về đã lập tức đến nhà họ Diệp.

Tôi tận mắt nhìn thấy, có lẽ là vì chuyện ly hôn.

” Một người phụ nữ với mái tóc uốn xoăn thần thần bí bí thăm dò, vừa nói vừa nhìn xung quanh như thể đang nói một bí mật lớn nào đó.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: 16: Lần Này Trung Đoàn Trưởng Dung Trở Về Là Muốn Ly Hôn Sao 1


“Ly hôn? Khó khăn lắm trung đoàn trưởng Dung mới trở về một chuyến vậy mà lại muốn ly hôn?”Vài người vừa nghe thấy điều này thì họ hơi ngạc nhiên.“Đây không phải là hôn sự ép buộc sao? Năm ngoái sau khi nhận được giấy chứng nhận, không phải trung đoàn trưởng Dung đã trực tiếp trở lại đơn vị sao?” Người nọ lại tiếp tục nói.Người trong trấn Bách Đạt đều biết chuyện này, ngay từ đầu bọn họ cũng đã thảo luận rất nhiều về hôn sự của Dung Cảnh Thần và Diệp Mộc Tê.Mặc dù tất cả mọi người đều biết Dung Cảnh Thần không thích Diệp Mộc Tê, nhưng cuối cùng anh vẫn đồng ý kết hôn.

Đã hơn một năm anh không trở về, vừa về đã muốn lập tức ly hôn, điều này vẫn làm cho người khác ngạc nhiên.“Thật ra cũng không thể trách trung đoàn trưởng Dung, người nhà họ Diệp thật sự rất dám làm, muốn sống muốn chết đi nhảy sông không phải là để ép người ta trở về sao? Nếu là gia đình tôi thì cũng không dám ở cùng người như vậy chứ đừng nói là trung đoàn trưởng Dung.”“Còn không phải sao? Nhìn xinh thì xinh thật nhưng tính khí này không phù hợp để sống chung!”Nghĩ đến chuyện mấy ngày trước Diệp Mộc Tê nhảy xuống sông, chân trước cô vừa mới nhảy sông thì chân sau Dung Cảnh Thần đã trở về.


Nếu nói chuyện này không liên quan thì ai tin chứ?Nhưng bọn họ nói tới nói lui dù sao cũng không dám trực tiếp chạy tới chỗ Diệp Mộc Tê nói.

Nếu Diệp Mộc Tê bị kích động rồi người ta lại chạy đi nhảy xuống sông, vậy thì không phải bọn họ sẽ trở thành hung thủ sao!......Lúc này Diệp Mộc Tê đang ở nhà, nhàn rỗi không có việc gì làm, Diệp Mộc Tê bất giác nhìn vào nhà bếp.“Mấy ngày nữa mình sẽ đến quân khu, trước khi rời đi sao không làm thêm ít đồ ăn ngon cho hai người lớn.” Diệp Mộc Tê lẩm bẩm.Vừa dứt lời, Diệp Mộc Tê quay đầu đi vào không gian, chuẩn bị nhìn xem lấy ra chút đồ ăn gì ngon.Trong không gian có rất nhiều vật phẩm, ngay khi bước vào Diệp Mộc Tê không thể ngừng đi dạo một lượt, cái gì cũng muốn lấy một ít.


Nếu không phải là không thực tế thì cô có thể trực tiếp làm ra một bàn tiệc Mãn Hán toàn tịch!“Vẫn không nên lấy cái này, làm vài món mà ba mẹ chưa từng được ăn mới tốt...” Diệp Mộc Tê nhìn nhìn rồi cất lại những món ăn bình thường mà cô vừa mới lấy.Sau khi suy nghĩ cô thấy tốt nhất là lấy một thứ không phổ biến trong thời đại này để Hạ Anh và Diệp Chính Phong nếm thử.Diệp Mộc Tê lấy một ít rau rồi đi về phía khu vực thịt, ánh mắt lập tức để ý đến hải sản tươi sống.“Hải sản…”Sau khi nhìn xung quanh, Diệp Mộc Tê không khỏi thở dài.Cho dù không bị dị ứng thì e rằng lấy ra những thứ này cũng không dễ giải thích.

Cuối cùng, Diệp Mộc Tê cẩn thận lựa chọn thịt bò Kobe ngon nhất.“Lấy thêm một ít trái cây làm trái cây trộn cho họ nếm thử.” Bước chân của Diệp Mộc Tê nhẹ nhàng, đối mặt với nhiều đồ ăn như thế đối với một đầu bếp lớn như cô thì quả thực chính là thiên đường..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: 17: Lần Này Trung Đoàn Trưởng Dung Trở Về Là Muốn Ly Hôn Sao 2


Đi ra khỏi không gian, Diệp Mộc Tê lao vào phòng bếp bắt đầu mày mò.

Buổi tối, Diệp Chính Phong về trước Hạ Anh, nhưng khác hẳn với lần trước trở về, lúc này vẻ mặt ông ấy căng thẳng, sắc mặt có chút khó coi giống như đang kìm nén tức giận.

Diệp Mộc Tê bưng món trái cây trộn mới làm xong vui vẻ bước ra khỏi phòng bếp.

“Ba đã về rồi? Con nấu cơm sắp xong rồi, chờ mẹ con trở về là có thể ăn! ” Diệp Mộc Tê mỉm cười nhìn qua: “Ba bị sao vậy? Tâm trạng không tốt sao?”“Ồ, không sao, vừa tan làm nên ba hơi mệt thôi.

” Nhìn thấy con gái, Diệp Chính Phong thu lại biểu cảm, ngoại trừ lông mày vẫn còn hơi nhíu lại, khi đối mặt với Diệp Mộc Tê thì vẻ mặt đã dịu lại.

Nhìn ba món ăn và một món canh được chuẩn bị trên bàn, cả thịt và rau đều rất hợp nhau, còn có trái cây trộn mà Diệp Mộc Tê vừa mang tới, ánh mắt ông ấy không khỏi lộ ra vẻ hài lòng.

Con gái ông ấy thực sự đã trưởng thành.

Nghĩ đến những lời đồn đại nghe được trong nhà máy hôm nay, trong lòng Diệp Chính Phong cảm thấy rất tức giận.


Tê Tê của ông ấy tốt như thế, vừa xinh đẹp lại biết nấu ăn, sao có thể như vậy được chứ?Hơn nữa, lần này Tiểu Dung trở về hoàn toàn không phải là muốn ly hôn!Một lúc sau, Hạ Anh cũng trở về, khi Diệp Mộc Tê bưng cơm lên, nhà họ Diệp chính thức bắt đầu bữa tối.

Thịt bò Kobe nấu chín có mùi rất thơm, nguyên liệu tốt nhất nên Diệp Mộc Tê cũng không chế biến quá nhiều, cô chỉ sử dụng những gia vị đơn giản nhất để giữ được hương vị nguyên bản của món ăn nhiều nhất có thể.

Nhìn thấy Diệp Chính Phong gắp một miếng thịt, Diệp Mộc Tê không khỏi mong đợi nhìn qua.

Diệp Chính Phong liếc nhìn miếng thịt dài kia, không hiểu tại sao lại thái to như vậy nhưng ông ấy vẫn cắn một miếng.

“Đây là thịt gì? Trước đây ba chưa bao giờ ăn thứ gì mềm như thế này.

” Ánh mắt Diệp Chính Phong kinh ngạc sau đó lập tức nhìn về phía Diệp Mộc Tê hỏi.

Thơm nhưng không béo, trong miệng vừa mịn vừa mềm, hương vị này thật sự rất ngon, Diệp Chính Phong hỏi xong, không nhịn được đưa miếng thịt vừa mới gắp vào miệng.

“Ăn ngon như vậy sao?” Hạ Anh ở bên cạnh nhìn thấy phản ứng của ông ấy không khỏi tò mò cầm đũa gắp một miếng nếm thử.


“! Chưa kể nó thực sự rất mềm.

Nhà chúng ta đã từng mua loại thịt này sao?”“Không, con tình cờ mua nó ở bên ngoài.

” Diệp Mộc Tê mỉm cười, thuận miệng nói đến đề tài khác.

Thấy ba mẹ ăn uống vui vẻ cô cũng rất vui.

Hạ Anh vui mừng liếc nhìn Diệp Mộc Tê, cuối cùng bà cũng yên tâm một chút về việc con gái mình sẽ đi đến quân khu, ít nhất thì cô sẽ không bị chết đói.

Sau khi ăn xong, Hạ Anh không để Diệp Mộc Tê dọn dẹp, bà mang bát không vào bếp.

Diệp Chính Phong lục lọi tủ đựng đồ trong phòng khách, một lúc sau, ông ấy tìm được một cái bình sắt trông rất tinh xảo, đi về phía Diệp Mộc Tê.

“Tê Tê, ngày mai con đưa lá trà này đến nhà họ Dung đi.

” Diệp Chính Phong cẩn thận đưa hũ lá trà trong tay cho cô.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: 18: Cơ Bụng Như Thế Này Ai Có Thể Chịu Đựng Được 1


Diệp Mộc Tê vươn tay ra nhận lấy, trên mặt tỏ ra khó hiểu, đang yên đang lành sao lại phải đưa lá trà cho nhà họ Dung?“Tại sao ạ?”“Không phải hai ngày trước Tiểu Dung đã tặng đặc sản cho nhà chúng ta sao.

Dù sao chúng ta cũng phải tặng lại một ít lễ vật.” Đương nhiên, chủ yếu là Diệp Chính Phong muốn cho những người hàng xóm đó thấy rằng con gái mình và nhà họ Dung vẫn đang rất tốt!Ly hôn nhảm nhí gì chứ, hoàn toàn không thể nào.Ông ấy muốn để con gái mình đi đánh vào mặt bọn họ!“Ồ.” Diệp Mộc Tê gật gật đầu.Dường như Dung Cảnh Thần không thích uống trà.“Đây là lá trà ngon được nhà máy phân phát, con đừng làm đổ.” Diệp Chính Phong có chút lo lắng nhắc nhở Diệp Mộc Tê đang cúi đầu nhìn lá trà.Nhìn dáng vẻ của Diệp Chính Phong thì ông rất coi trọng lá trà này.“Con biết rồi.” Diệp Mộc Tê cất lá trà đi.Hôm sau.Diệp Mộc Tê vẫn ngủ cho đến khi tự mình tỉnh dậy, cũng không vì đi đến nhà họ Dung mà dậy sớm.Không có cách nào, ở thế giới hiện đại cô bận rộn lâu như vậy, mỗi ngày thức khuya dậy sớm, bây giờ xuyên đến nơi này, không có công việc cũng không có áp lực nên cô có thể thoải mái hưởng thụ một thời gian.Cô mang theo bình lá trà mà tối qua Diệp Chính Phong đưa cho cô, sau khi ra ngoài thì cẩn thận suy nghĩ.Cô chưa từng đến nhà họ Dung, nhưng may mắn là trong trí nhớ của nguyên chủ vẫn biết vị trí của nhà họ Dung.


Dù sao lúc trước nguyên chủ cũng đã đến không ít lần, nếu không cô cũng không biết làm sao để đến được đó.Theo trí nhớ của mình, Diệp Mộc Tê rẽ qua ba con phố đi đến một tòa nhà hai tầng gần đó.

Đây là căn nhà do nhà họ Dung tự xây, sửa chữa thành hai tầng, còn mang theo một khoảng sân nhỏ, xem như là một ngôi nhà tốt nhất ở trấn Bách Đạt.Tòa nhà hai tầng được lợp ngói đỏ, không biết là do ngôi nhà được bảo dưỡng tốt hay là mới sửa chữa chưa được bao lâu mà ngôi nhà trông rất mới.Sân nhỏ bên ngoài cũng không để trống, ngoài trồng hai cái cây nhỏ thì còn trồng một ít rau.


Bình thường chỉ có một mình Ân Lan ăn nên trong sân này có thể cung cấp đủ, không cần ra ngoài mua.

Ở góc sân có một chiếc xe đạp thương hiệu Phượng Hoàng.Cuộc sống như thế này đừng nói là vào những năm 80, ngay cả trong thời đương đại của cô thì đây vẫn là một căn biệt thự nhỏ, cũng khiến người khác ngưỡng mộ.Diệp Mộc Tê bước lên phía trước thì thấy Ân Lan đang tưới nước cho rau trong sân, trong tay vẫn cầm một ấm nước nhỏ màu xanh lục.Nhìn thấy Ân Lan, Diệp Mộc Tê hơi lo lắng.

Hiện tại tuy Ân Lan là mẹ chồng của cô, nhưng Diệp Mộc Tê vẫn có chút không rõ về thái độ của Âm Lan đối với cô bây giờ là như thế nào.Dù sao trong trí nhớ của nguyên chủ thì Ân Lan có vẻ hơi không thích cô, nhưng Ân Lan rất ít khi nói gì cô..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: 19: Cơ Bụng Như Thế Này Ai Có Thể Chịu Đựng Được 2


Hơn nữa theo ý kiến của Diệp Mộc Tê thì những chuyện mà trước đây nguyên chủ đã làm hầu như luôn bị mắng.

Thật ra cảm xúc của Ân Lan rất ổn định, chỉ là trông bà ấy hơi mạnh mẽ và khi không cười thì nhìn rất nghiêm túc, điều này sẽ khiến mọi người hơi sợ bà ấy.

“Cháu chào dì.

” Diệp Mộc Tê suy nghĩ một chút vẫn là không gọi thẳng là mẹ.

Ân Lan: “?”Thời điểm gì mà lại sửa gọi bằng dì chứ?Cô gái nhỏ này lại đang làm gì vậy?“Ba cháu bảo cháu mang lá trà đến.

” Diệp Mộc Tê nói rồi đưa lá trà mà cô mang theo cho Ân Lan.

“Cửa mở, con vào trong ngồi trước đi, mẹ tưới nước xong sẽ vào.


” Ân Lan gật đầu, ấm nước nhỏ trong tay cũng không đặt xuống.

“Dạ, vâng.

”Giọng nói của Ân Lan rất bình thường, thản nhiên như nói chuyện với người nhà.

Diệp Mộc Tê thở phào nhẹ nhõm, mặc dù Ân Lan chỉ nói hai câu, nhưng lại khiến cô cảm thấy như! thật ra bà ấy cũng không ghét cô lắm đúng không?Ít nhất đối với người con dâu như cô, không quan tâm Ân Lan có miễn cưỡng hay không thì cuối cùng cũng đã chấp nhận cô.

Diệp Mộc Tê lên tiếng đáp lại rồi đi về phía bên trong nhà, cửa bên trong cũng được mở ra, có lẽ là do Ân Lan đi ra tưới nước nên không đóng lại.

Ở cửa có một kệ để giày, ngoài hai đôi dép lê ra thì còn có một đôi giày giải phóng nam lớn, có lẽ là của Dung Cảnh Thần, anh cũng ở nhà! Diệp Mộc Tê cầm theo lá trà, thay giày rồi đi vào.


Trong căn phòng trống rỗng, không biết có phải là Dung Cảnh Thần ở lầu hai hay không, Diệp Mộc Tê nhìn một lượt xung quanh cũng không thấy ai.

Diệp Mộc Tê thở phào nhẹ nhõm, tìm một cái bàn rồi đặt lá trà mang đến lên.

“Mẹ, mẹ thu quần áo của con à?” Ngay khi lá trà vừa được đặt xuống, giọng nói của Dung Cảnh Thần đột nhiên truyền đến.

Bất thình lình nghe thấy giọng nói của người đàn ông, Diệp Mộc Tê theo bản năng lập tức nhìn về nơi phát ra giọng nói.

Dường như Dung Cảnh Thần vừa mới ra khỏi phòng tắm, sải bước đi về phía đại sảnh, vừa đi vừa gọi to Ân Lan.

Dung Cảnh Thần không tìm được quần áo, để người trần, mặc một chiếc quần rộng ở nhà, để lộ ra cơ bắp rắn chắc, làn da lúa mì xinh đẹp, bắp tay hoàn hảo, cơ bụng tám múi, đường nét rõ ràng, rắn chắc, đường xương cá bên cạnh cũng không thể bắt mắt hơn được nữa! Cơ bắp trên cơ thể không đặc biệt khoa trương, vòng eo tạo thành một hình tam giác ngược, có cảm giác sức mạnh bùng nổ mạnh mẽ.

Anh vừa đi ra vừa lau tóc, có lẽ đã lâu không được chăm sóc nên mái tóc ngắn có vẻ hơi dài, có những giọt nước trong như pha lê treo trên ngọn tóc, nhỏ giọt xuống cơ thể theo động tác bước đi, từ từ lăn xuống, lăn thành một dòng nước! Khi anh hơi cúi đầu, quai hàm giống như dao cắt, sống mũi cao thẳng, đôi mắt rũ xuống giống như những nhân vật bước ra từ trong truyện tranh.

Diệp Mộc Tê cảm thấy lúc này Dung Cảnh Thần đã được bao phủ bởi một lớp gương.

Đẹp trai, thật sự rất đẹp trai!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom