Cập nhật mới

Dịch Con Đường Trọng Sinh Của Nữ Phụ Quân Tẩu

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Tính Hết Nợ Nần! 2


"An An, em đọc cho anh nghe, học hành mấy năm không tệ, vậy mà "di thư" cũng dám viết."Cố Trăn không để ý đến cảm xúc Diệp Kiều, cười như không cười nói.

Anh tình nguyện tin Diệp Kiều diễn kịch hơn là thật sự tự sát.

Ít nhất cô không có coi rẻ mạng sống của mình, có điều hành động thế này anh tuyệt đối không thể nhân nhượng!Nhìn xem! Dáng vẻ này của Cố Trăn, có lẽ không chỉ riêng vì Hà Quế Hương mà còn đang muốn tính hết nợ nần với cô! Kéo dài thời gian như vậy cuối cùng vẫn không thể tránh thoát một kiếp này.Trong lòng Diệp Kiều hiểu rõ, Cố Trăn không phải người dễ lừa gạt."Anh cả, anh đừng nói nữa, em sai rồi!" Diệp Kiều xấu hổ nói, đầu cúi gằm xuống đất, giọng điệu còn mang theo chút ngại ngùng và tức giận.

Xem như cô làm sai thì Cố Trăn có thể làm vậy với cô sao?! Còn cố ý bảo cô đọc cho anh nghe.


Tuy làm vậy không có gì đáng trách, dù sao cũng là của nguyên chủ làm, nhưng Diệp Kiều vẫn không nhịn được thẹn quá hóa giận."Thì ra em cũng biết xấu hổ, uổng cho em ăn học nhiều năm như vậy, chắc toàn là nước chảy đầu vịt rồi!Trong này viết cái gì? Chính em còn thấy xấu hổ, anh đọc còn thấy ngượng thay em!Bịa đặt còn không ra hồn, thủ đoạn một khóc hai nháo của mấy người đàn bà chanh chua thì học rất giỏi.

Nếu em thật sự treo cổ chết, chẳng lẽ anh chuyển thi thể em vào quân đội?!"Cuối cùng lửa giận của Cố Trăn vẫn bùng lên, nhất là khi nói ra hai chữ "thi thể", trong lòng anh cực kỳ không thoải mái.

Nhìn người trước mắt vẫn còn sống tốt, Cố Trăn có chút xúc động muốn tha thứ hết tất cả."Anh cả, anh đừng nói, sau này em không dám nữa.

Em chỉ nhất thời nghĩ quẩn nên mới làm vậy!"Diệp Kiều biết lúc này cãi lại không có ích lợi gì, hơn nữa cô không tài nào cãi được.

Đây là chuyện tốt của nguyên chủ làm, quan trọng phải chân thành nhận lỗi mới được.Dựa theo nhận biết của cô về Cố Trăn, chỉ cần cô chịu nhận sai thì Cố Trăn sẽ không dạy dỗ cô quá nhiều.Đúng như Diệp Kiều nghĩ, qua hai ngày lắng đọng, Cố Trăn lại tức giận như ban đầu, chỉ muốn dạy dỗ Diệp Kiều cho tốt.


Mà biểu hiện hai ngày nay của cô làm anh rất hài lòng, bây giờ thấy Diệp Kiều tỏ thái độ ngoan ngoãn như vậy, anh cũng không muốn tiếp tục dạy dỗ cô nữa, để tránh phản tác dụng."Tuy chữ viết hơi xấu, có điều không sai chính tả, xem ra cũng tiến bộ hơn rất nhiều." Suy cho cùng Cố Trăn cũng có chỗ ăn ý với Diệp Kiều, chú ý vào chuyện này.Diệp Kiều sờ mũi nói: "Chắc chắn không sai.

Sách của Quế Hương viết rất đúng, em chép theo chữ của Quế Hương, không thể sai được."Vốn Cố Trăn chỉ cho rằng cô gái Hà Quế Hương này tâm cơ hơi sâu, trước mặt và sau lưng là hai người khác nhau.

Không ngờ tờ "di thư" này lại nhờ Hà Quế Hương viết giúp, kết quả còn cầm lá thư này đến cáo trạng với anh.Cái này không phải tâm tư hơi sâu mà quá thâm sâu rồi.

Không biết nhà họ Hà sống thế nào mà nuôi ra được một đứa con gái "lợi hại" như vậy.

So sánh với cô gái nhà anh thì quá chênh lệch, thật sự là hai thái cực, một người ngốc hết thuốc chữa, một người thì thâm sâu không lối về."Sau này không cho phép em lui tới với Hà Quế Hương, nghe chưa?!" Cố Trăn trực tiếp ra lệnh, hoàn toàn không hề có ý thương lượng, không cho Diệp Kiều phản đối.Diệp Kiều thấy Cố Trăn nói ra chỗ mấu chốt liền chớp chớp mắt, cả mặt tràn đầy vô tội và khó hiểu, giống như không hiểu vì sao Cố Trăn lại yêu cầu như vậy..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Đóng Cửa Dạy Vợ


“Cô gái kia cũng không phải dạng tốt lành gì đâu, cả một bụng tâm tư đấy.

Em đó, quá ngây thơ, chỉ nghĩ cô ta đối tốt với em.

Tất cả là vì chiếm được lợi ích từ em mà thôi.”Cố Trăn thở dài một hơi nói rõ sự tình, cuối cùng thì anh vẫn phải chậm rãi giảng đạo lí với vợ của mình.“Thật sao? Nhưng em thì có gì đáng giá để cho cô ấy chứ? Em lớn lên xấu xí, quan hệ với mọi người lại không được như ý.

Mỗi lần giúp Quế Hương làm việc, Quế Hương đều chê em làm không tốt...!Chẳng lẽ là do đồ ăn ư?” Diệp Kiều đang nói thì bỗng nhiên nghĩ ra một nguyên do, nhưng lại không muốn tin tưởng chút nào.Cố Trăn nghe thấy Hà Quế Hương bắt Diệp Kiều làm việc, lại còn chê Diệp Kiều làm không tốt thì tức giận trong lòng.


Không nói đến trước kia mẹ nuôi coi con gái mình như bảo bối, việc gì cũng luyến tiếc không để em ấy phải làm.Bây giờ mẹ nuôi không còn nữa, tuy rằng anh nghiêm khắc với Diệp Kiều hơn một chút, nhưng cũng chỉ mong em ấy có thể tự mình xử lí những việc nhỏ cơ bản nhất.Từ trước đến nay anh cũng không nỡ để cô phải lao động nhiều, vậy mà người phụ nữ Hà Quế Hương kia lại dám giở thủ đoạn, lừa lấy đồ ăn của em ấy còn không nói, lại còn dám chỉ tay năm ngón với Diệp Kiều! Ai cho cô ta mặt mũi lớn như vậy!Bất mãn của Cố Trăn chôn trong lòng, ngoài mặt thì vẫn tỏ ra bình thường.

Khó khăn lắm vợ mình mới chủ động hỏi ra mặt tốt mặt xấu của sự việc, không hề chăm chăm nói tốt cho Hà Quế Hương kia nữa, đương nhiên là anh muốn chậm rãi phân tích, bình tĩnh nói rõ từng chuyện cho Diệp Kiều nghe.Thím Vương nói không sai, em gái mình cũng không phải sinh ra đã ngốc, là do trước đây anh dùng sai cách để truyền đạt.“Không riêng gì đồ ăn, em vừa tự mình nói ra đó thôi! Ngày thường em còn giúp cô ta làm việc.

Anh nghe từ chỗ thôn trưởng rằng cuộc sống của em em còn chưa lo xong đã muốn chạy qua giúp Hà Quế Hương rồi.”“Thế nhưng khi đó em tự nguyện mà!” Diệp Kiều chắc chắn không hoàn toàn nghĩ vậy, nhưng cô vẫn phải nói ra suy nghĩ của nguyên chủ trước kia.Cô nhóc này ngốc thật! Cố Trăn lại thầm thở dài, tiếp tục dạy dỗ em gái, giảng giải đạo lí:“Đồng ý là vì em tự nguyện, nhưng Hà Quế Hương không thể cứ coi như chuyện đương nhiên mà nhận lấy được.


Nếu cô ta biết suy nghĩ cho em thì nên từ chối mới phải.

Bản thân cô ta có tay có chân, chuyện của mình thì nên tự mình làm.

Huống gì cô ta còn biết rõ nếu em không hoàn thành công việc trong đội đúng hạn nên bị trách mắng, thì cô ta càng không nên làm như vậy!”Cố Trăn thấy Diệp Kiều lắng nghe nghiêm túc thì rất vừa lòng, nói tiếp: “Em có thể tự hỏi bản thân em xem, nếu đổi lại là em, em sẽ làm như cô ta sao? Sẽ để Hà Quế Hương giúp em làm việc mặc kệ cô ta có bị phạt vì chuyện đó hay không ư?”“Đương nhiên là không!” Diệp Kiều không cần nghĩ ngợi đã đưa ra câu trả lời.“Vậy thì đúng rồi.

Em coi Hà Quế Hương như bạn tốt nên mới suy nghĩ vì cô ta, không muốn cô ta gặp chuyện không hay vì mình.Trái lại, Hà Quế Hương lại hành động thế kia đã có thể thấy được cô ta không thật tâm coi em là bạn bè, mà là vì em có giá trị lợi dụng với cô ta mà thôi! Vì thế nên mới giả vờ tốt bụng với em.Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cô ta cũng không thật sự đối tốt với em, những lời đồn không hay về em bị lan truyền trong thôn phần lớn đều là từ miệng cô ta mà ra.”“Sao lại như vậy được? Em thật tình coi Quế Hương trở thành bạn bè, sao Quế Hương có thể làm như vậy với em!”Diệp Kiều bày ra vẻ mặt bi thương nói, còn trong lòng lại bất lực đến cạn lời.

Vấn đề nhược trí này cô còn không nghĩ ra được mới là kì lạ, nhưng đúng lúc này lại cứ phải dựa trên tư duy của nguyên chủ để làm tiền đề, phải bày ra bộ dạng bi thương nhất có thể.Diễn kịch nhiều lần cũng mệt lắm có biết không?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: 42: Đóng Cửa Dạy Vợ 2


Cố Trăn lại rất vừa lòng với phản ứng hiện tại của Diệp Kiều, tuy vợ anh hơi ngây thơ một chút, nhưng cô nguyện ý tin tưởng anh và tin những lời anh nói.Phải hiểu rằng Trần Thắng và thím Vương đều đã khuyên nhủ Diệp Kiều rồi, nhưng lại bị em ấy coi ngược lại là họ châm ngòi ly gián, chẳng nghe vào tai lấy nửa chữ, chỉ thiên vị mỗi một mình Hà Quế Hương.

Vậy thì xem ra trong lòng Diệp Kiều, địa vị của anh vẫn rất cao, nếu không thì tại sao anh vừa nói cô đã tin ngay rồi.“Đó chính là sự thật.

An An, anh không phản đối việc em kết bạn bên ngoài, nhưng Hà Quế Hương kia không phải người đáng để em coi trọng.”“Em nghĩ lại xem, từ khi em qua lại với cô ta, cô ta đã nhận được bao nhiêu lợi lộc từ em rồi? Đã vậy người này còn không biết cảm kích, cũng chưa từng đứng về phía em để suy nghĩ, thậm chí còn vu hãm sau lưng em.

Một người có nhân phẩm như vậy mà em vẫn muốn làm bạn cùng ư?”“Người trong thôn đều nói em lười biếng, ham ăn, không hòa đồng, nhưng anh biết em không phải kiểu người đó.

Mặc dù mẹ nuôi có nuông chiều em, nhưng vẫn là một cô gái thiện lương, nhưng chỉ vì Hà Quế Hương thể hiện ra chút thiện ý mà em đã toàn tâm toàn ý coi cô ta là bạn bè.


Anh là anh trai của em, là chồng của em, cho dù như thế nào đi nữa thì anh cũng không cho phép cô ta tổn thương đến em!”Cố Trăn nói đến đây, Diệp Kiều đã giàn giụa ước mắt, một mặt là do buồn bực vì Hà Quế Hương phản bội, mặt khác lại bởi vì không nghĩ đến người anh vẫn luôn nghiêm túc lạnh lùng với mình lại hiểu mình đến vậy, còn nói cô là một cô gái tốt.“An An, đừng khóc.

Bây giờ em đã trưởng thành rồi, về sau em sẽ còn gặp nhiều chuyện hơn nữa.

Tuy rằng biết rõ bộ mặt của Hà Quế Hương khiến em nhất thời chịu tổn thương, nhưng đã có thể nhận rõ bên cạnh mình ai tốt ai xấu.

Coi như là một loại trải nghiệm cho em đi! Dù có chuyện gì thì anh vẫn sẽ ở đây.” Cố Trăn ôm Diệp Kiều, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô an ủi.“Anh, em nghe lời anh, về sau em sẽ không để ý đến cô ta nữa.

Thật sự em không ngờ cô ta lại xấu bụng như thế.

Em muốn tuyệt giao với cô ta!”“Được! Làm như vậy là đúng rồi, em đừng vì người khác mà hao tâm tổn sức nữa, không đáng đâu.

Chờ một thời gian nữa anh sắp xếp chuyện trong quân đội ổn thỏa rồi sẽ đón em qua, sau này anh sẽ chăm sóc em thật tốt.”Cố Trăn vẫn áy náy không thôi, thật ra chuyện không chỉ đơn thuần là vì Diệp Kiều, mà còn là vì chính anh.

Trước kia anh không nhìn thấu được bộ mặt thật của Hà Quế Hương, vẫn may nhờ có thím Vương và Trần Thắng  nhắc nhở nên anh mới phát hiện bên cạnh em gái còn có một sự tồn tại như vậy.


Tuy là anh không để ý người ngoài bàn tán, nhưng cũng không thể vì vậy mà trốn tránh trách nhiệm được, sai chính là sai!Diệp Kiều thấy Cố Trăn định đón cô đi cùng thì nhất thời kinh ngạc.

Đây là mục đích của nguyên chủ, không phải ý định của cô.

Cô còn muốn vào núi sâu thám hiểm một phen, mượn dùng tài nguyên nơi này để tu luyện cho thật tốt.

Cô đâu có chút suy nghĩ nào muốn vào bộ đội đâu? Có Cố Trăn ở cùng, làm cái gì cũng vướng tay vướng chân!Nghĩ vậy nhưng Diệp Kiều vẫn không từ chối ngay tức thì, chỉ yên lặng không lên tiếng.

Dù sao thì Cố Trăn cũng cần một khoảng thời gian nữa mới trở lại đón cô đi, đến lúc đó lại nghĩ cách cự tuyệt sau cũng được.Hơn nữa đến khi đó cô đã dẫn khí nhập thể rồi, bắt đầu tu luyện lại lần nữa, sẽ còn phải phụ thuộc nhiều hơn và linh khí ở đây.Cố Trăn lại coi sự im lặng của Diệp Kiều là ngầm đồng ý với lời anh nói.

Nói cho cùng thì mục đích lần này Diệp Kiều làm to chuyện cũng là vì muốn theo anh vào quân đội.

Mặc dù vợ mình không biểu hiện ra ngoài, nhưng anh cho rằng trong lòng cô chắc chắn rất vui.“Về sau em muốn làm gì thì cứ nói thẳng với anh, chỉ cần hợp lí anh sẽ không từ chối em, nhưng vô lí thì em có gây rối đến mấy cũng vô dụng.


Nhưng anh nói trước, không cho phép em lại nghe người khác xúi giục nữa.

Kiểu gây sự này không vẻ vang gì, không thể đem ra ngoài được.

Em không phải mấy người phụ nữ chỉ biết một khóc hai làm loạn ba thắt cổ trong thôn, mà em là vợ của Cố Trăn anh, hơn nữa em còn là một quân tẩu nữa.

Em cần phải đề cao hơn nữa ý thức của bản thân mình, đã hiểu chưa?”Cố Trăn lại bắt đầu lên tiếng dạy dỗ cô, nếu chuyện chuyện như vậy truyền ra, thanh danh của Diệp Kiều sẽ chỉ xấu đi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: 43: Em Muốn Phản Kháng


Diệp Kiều ngoài mặt gật đầu, trong lòng thì nổi đóa: Chung chung lại, yêu cầu để trở thành một quân tẩu cũng chẳng thấp đâu! Giác ngộ là cái gì? Có cho cô linh thạch để dùng được không?Dường như Cố Trăn hiểu được một phần suy nghĩ của Diệp Kiều, trong mắt đều là ý cười: “Làm quân tẩu không dễ dàng, nhưng anh sẽ chỉ dạy em hết sức mình.

Sau này em cứ nghe những lời anh nói là được!”Hôm nay Diệp Kiều nghe lọt tai mọi thứ là chuyện mà Cố Trăn không lường trước, vừa vui mừng lại vừa có một loại cảm giác thành tựu mà xưa nay chưa từng cảm nhận qua.

So với những chiến công, huân chương mà anh phấn đấu có được trong quân đội thì cái này còn làm anh vui sướng hơn gấp trăm lần.“Anh, anh nhìn em đi, muốn nhan sắc không có nhan sắc, muốn văn hóa không có văn hóa, em chính là một người chân đất mắt toét, giác ngộ của em không cao như anh nghĩ đâu? Em lại càng không xứng với anh! Hay là anh tìm cho em một người chị dâu đi?”“Chuyện giữa chúng ta mọi người đều biết cả, là do mẹ không yên tâm về em nên mới cưỡng ép gán ghép chúng ta lại với nhau, việc này chẳng công bằng với anh chút nào.


Hiện tại mẹ đã qua đời rồi, ra đi cũng không có gì tiếc nuối, anh không cần phải thật sự nghe lời mẹ.

Về sau em coi anh như anh trai của em, anh coi em là em gái, ai nói cứ nhất thiết phải là vợ chồng? Nếu như em là em gái anh đi, anh trai cũng vẫn bảo vệ và chăm sóc em như vậy đúng không?!”Cố Trăn nghe thấy đề nghị của Diệp Kiều xong thì mặt tối sầm lại.

Tâm tình vốn đang không quá tồi bỗng trở nên buồn bực, không nghĩ đến trong lòng Diệp Kiều còn ấp ủ loại suy nghĩ này.Từ sau khi mẹ nuôi qua đời, cả trước đó nữa thì Diệp Kiều luôn rất nghe lời, anh còn tưởng rằng em ấy cũng nguyện ý gả cho anh, trở thành vợ của anh.

Chẳng lẽ qua sự việc lần này Diệp Kiều đã hiểu chuyện, thay đổi cả tư tưởng luôn?“Đương nhiên không đúng!”Cố Trăn trả lời hậm hực, anh là người biết giữ lời hứa, mặc dù trước đây khi anh còn chưa động lòng với Diệp Kiều, anh vẫn đồng ý với mẹ nuôi, mà anh đã nói thì sẽ làm được, càng đừng nói tới bây giờ tình cảm của anh đã khác!Hơn nữa đừng nói chi đến chuyện xứng đôi với không xứng đôi trong mắt Cố Trăn, tuy rằng Diệp Kiều còn rất nhiều khuyết điểm, nhưng bù lại cô ấy là một cô gái lương thiện, đáng yêu.

So với ai kia tâm tư ham hư vinh, tấm lòng không thuần khiết thì đã tốt hơn rất nhiều rồi.“An An, sau này em đừng nói thế nữa.

Anh đã hứa với mẹ cưới em về làm vợ thì chắc chắn sẽ không đổi ý.

Hơn nữa, em là một cô gái tốt, không có gì là không xứng với anh.


Nếu em cảm thấy trong lòng vẫn không thoải mái thì có thể học thêm vài việc em thích, chỉ cần không quá đáng thì anh đều ủng hộ em, hoặc là nếu em muốn tiếp tục đi học cũng được hết.”Mặc dù Cố Trăn nói thì có vẻ như đang thương lượng với cô, nhưng ngữ khí lại tỏ ra đáng tin, rõ ràng là không cho Diệp Kiều cơ hội có lựa chọn thứ hai.

Mà cho dù cô có thêm lựa chọn nào khác, lựa chọn đó cũng là cái tốt nhất do anh sắp xếp cho Diệp Kiều.Diệp Kiều bĩu môi, nghĩ thế nào cũng thấy người này thật bá đạo, nhưng cô tuyệt đối không có ý muốn làm một cô vợ nhỏ ở nông thôn đi bên cạnh Cố Trăn, từ giờ về sau trở thành đá kê chân của các nữ chính khác, làm quân cờ trong đống âm mưu và ‘chiến trường’.

Cần tranh thủ thì vẫn nên tranh thủ, cô không định nhúng chàm vào câu chuyện này.“Này, anh cũng đã nói là vì mẹ nên mới cưới em.

Coi như anh không thấy ấm ức thì em cũng ấm ức vậy.


Dựa vào đâu mà sau này em không thể tìm một người thật lòng thật ý yêu em chứ?”“Thay vào đó em lại phải sống chung với một người chồng đến với em vì trách nhiệm, tự miễn cưỡng bản thân cưới em.

Tuy rằng em lớn lên không xinh, không ưu tú nhưng em vẫn còn quyền lợi cơ bản là được theo đuổi hạnh phúc! Anh không thể cướp nó khỏi em được!”Diệp Kiều thấy thuyết phục nhẹ nhàng không có tác dụng nên dứt khoát bất chấp dùng luôn suy nghĩ của chính mình hiện tại ra nói lí lẽ.

Cố Trăn có thể hy sinh chính mình, kệ anh ta! Dựa vào đâu mà lôi cả cô vào? Cô muốn phản kháng!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: 44: Phản Kháng Vô Hiệu


Đáng tiếc, chiêu này không có bất kì tác dụng gì với Cố Trăn.

Cố Trăn là ai chứ? Không có bối cảnh, không có chỗ dựa, chỉ dựa vào thủ đoạn của mình để tốn không đến mười năm ngồi lên vị trí này, còn có khuynh hướng tiếp tục bước xa hơn, lên cao hơn, đường đi thênh thang rộng mở hơn.Cho dù là xét về thủ đoạn hay năng lực, hay các loại tranh đấu trong tối ngoài sáng đều không là gì so với người này cả.

Chút thủ đoạn nhỏ của Diệp Kiều chỉ như múa rìu qua mắt thợ.Cô đã từng là một tu sĩ Kim Đan, chuyện giết người đoạt bảo vật làm tu luyện cũng tương đối lành nghề.

Nhưng thay đổi thời đại, hoàn cảnh cũng thay đổi, mặc dù cô vẫn là người không thể coi khinh như trước nhưng những mánh khóe của cô không thích hợp dùng lên người Cố Trăn.Cố Trăn tức cười: “Không phải anh cướp đoạt quyền lợi của em, mà là ngay từ đầu em đã không có cái gọi là quyền lợi này.


Em đã trở thành vợ của Cố Trăn này rồi! Cho dù em tìm người cho em hạnh phúc thì đó cũng phải là anh! Còn dám tư tưởng đến người đàn ông khác, nhóc con, em thành thật nói cho anh biết đi, có biết thế nào là quân hôn không?”Đúng là Diệp Kiều chẳng có chút khái niệm nào về vấn đề này cả.

Nhưng nghe ý Cố Trăn thì có vẻ như ý định của cô sắp bị dập tắt rồi, dù thua người thì cũng không thể thua cả trận!Trong lòng Diệp Kiều thầm lầm bầm, ngoài miệng vẫn cứng giọng: “Quân hôn thì làm sao? Không phải cũng chỉ là kết hôn thôi sao? Bây giờ có còn là xã hội phong kiến nữa đâu! Giờ người ta coi trọng dân chủ rồi, kết hôn rồi nếu thấy không thích hợp vẫn có thể ly hôn.”Cố Trăn thấy Diệp Kiều có vẻ không biết về khái niệm quân hôn, lúc nói ra có mang theo cả đồng tình, nhưng anh vẫn không chút lưu tình mà nói thẳng cho cô biết sự thật:“Tiếc là thật sự không như em nghĩ, quân hôn chịu sự bảo hộ  của pháp luật.

Chỉ cần anh không đồng ý thì cả đời này em cũng đừng nghĩ đến chuyện ly hôn.

Em vẫn nên ngoan ngoãn chờ anh sắp xếp xong quay lại đón em vào quân đội đi.

Đừng có nghĩ về chuyện thò một chân ra ngoài, những chuyện không nên nghĩ thì không cần nhọc lòng làm gì, phá vỡ quân hôn sẽ phải chịu hình phạt của tòa án quân sự đấy.

An An là cô gái vừa ngoan ngoãn vừa thông minh, chắc em biết phải làm như thế nào, nhỉ?”Cố Trăn nửa đe dọa nửa lừa gạt nói.


Quả không hổ là lãnh đạo phúc hắc trong quân đội, vì đạt được mục đích mà tuyệt đối không nương tay, chẳng quan tâm đến bộ dạng đáng thương của Diệp Kiều, một chút dấu hiệu mềm lòng cũng không thấy đâu.Dù sao thì những gì anh nói đều là sự thật, duy chỉ có một điều chưa nói, tỷ như là việc quân hôn không thể ly hôn đơn phương là khi người đó chưa từng phạm sai lầm.Nhưng cái này thì không cần nói, anh chắc chắn sẽ không để xảy ra sai lầm ở phương diện này.

Huống chi trong mắt Cố Trăn, Diệp Kiều chỉ đang tùy hứng nhất thời, còn là một cô nhóc ngốc, dù cô có tiến bộ hơn thì cũng chẳng thoát khỏi bàn tay anh được.Diệp Kiều khóc không ra nước mắt, giờ mới biết CMN quân hôn lại vô lí như vậy.

Chẳng lẽ cả đời này của cô chịu bị Cố Trăn nhốt trong ngục ư? Vốn trước đây cô còn cho là Cố Trăn là người tốt, chỉ có điều mấy người phụ nữ bên cạnh nam chính này có hơi phiền toái mà thôi.Từ khi biết đến một mặt nham hiểm này của Cố Trăn, nếu thật sự bước đi cạnh anh ấy thì chẳng cần mấy cô nữ chính nữ phụ kia tìm đến, một mình Cố Trăn đã có thể lăn lộn cô đến chết rồi.

Bỗng nhiên cảm thấy nhân sinh thật tuyệt vọng quá! Cô phải làm sao đây?!“Được rồi, chỉ cần em nghe lời, về sau anh sẽ đối tốt với em.

Bây giờ em vẫn còn trẻ, rất nhiều chuyện em chưa thể hiểu được, chờ lớn hơn em sẽ biết thôi.


Mấy chuyện tình ái chỉ là chuyện hư vô mờ mịt mà thôi, chỉ là những truyện trong sách viết ra lừa gạt những thanh niên mới lớn chưa trải sự đời.

Em nghiêm túc sống kiên định mới là hiện thực.”Cố Trăn thầm thích Diệp Kiều, cứ cho là bây giờ vẫn chưa hẳn là yêu, nhưng ít nhất anh đã xem cô là người trong lòng.

Chỉ là những người khô khan như Cố Trăn không thích treo mấy câu yêu đương bên miệng.Thấy Diệp Kiều có vẻ đã bị đả kích khá lớn, Cố Trăn lại bắt đầu làm công tác trấn an, điển hình của câu ‘vừa đánh vừa xoa’, đánh xong một gậy lại cho một viên kẹo đường..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: 45: Thế Nào Là Quân Hôn


Diệp Kiều sao phải sợ kiểu uy hiếp này của Cố Trăn? Nói những lời này cũng không thật lòng chút nào thì làm gì có thể đối xử tốt với cô được, còn nhắc trước cơ đấy, ngoan cái rắm ấy! Diệp Kiều mắng thầm trong lòng, cô đường đường là một tu sĩ Kim Đan, dậm chân một cái đè bẹp anh ngay có tin không? Oán giận của Diệp Kiều bây giờ đang ngút trời, nhưng không dám nói ra, sợ lại bị Cố Trăn lấy cớ chèn ép mình.Cố Trăn thấy Diệp Kiều cứ bĩu môi, khuôn mặt tức giận sắp biến dạng mà vẫn không mở miệng trách cứ mình lấy một câu, ngược lại lại vô cùng kiên nhẫn.Phản ứng đó chứng minh Diệp Kiều thật sự nghe lọt tai mấy câu nói của anh, còn về tâm tình hiện tại của Diệp Kiều, Cố Trăn chỉ có thể nói những gì anh làm bây giờ là vì hạnh phúc về sau của hai người mà thôi, cho nên...Nếu Diệp Kiều biết Cố Trăn có suy nghĩ vô sỉ như vậy, nhất định cô sẽ tức điên lên mất.“Được rồi, đừng làm loạn nữa.

Em đúng là trẻ con, vì một sự thật đã định trước đó mà làm ra mấy chuyện phản kháng vô nghĩa, em cũng đâu vui vẻ gì cho cam.


Không bằng em bỏ tâm tư ấy đi, ngẫm lại xem sau này nên sống thế nào còn tốt hơn.

Anh nói có đúng không, hửm?”Diệp Kiều ngẩng đầu liếc nhìn Cố Trăn một cái.

Nói thì nói vậy nhưng cô vẫn buồn bực, cứ đối đầu với Cố Trăn thì cô sẽ không có phần thắng.

Nghĩ lại thì một tu sĩ Kim Đan lẫy lừng như cô mà cả đời lại phải chịu Cố Trăn chèn ép không có cơ hội trở mình, mặt mũi người tu chân sẽ bị cô ném đi hết còn gì nữa?Kim Đan lão tổ vẫn không hiểu thế nào là tình yêu, nếu không đã biết giữa vợ chồng với nhau không phải chỉ so đo ai mạnh ai yếu.


Cô của hiện tại chỉ chăm chăm lo nghĩ làm thế nào để tìm cách xoay mình thành chủ.Thấy Diệp Kiều vẫn không nói lời nào, Cố Trăn hơi chút bất lực, dỗ vợ thật là khó quá đi.“Chẳng lẽ anh tệ bạc vậy sao? Khiến em chán ghét đến mức này?” Cố Trăn vì tháng ngày hạnh phúc sau này của mình mà dùng mọi thủ đoạn, đến cả kế ai binh cũng dùng tới chỉ để đối phó với cô gái nông thôn thật thà Diệp Kiều.“Em không hề nói em chán ghét anh, nhưng xét về mặt tâm lí em thấy không cam lòng thì biết làm sao? Em mới mười sáu tuổi đầu đã phải gả cho người ta, cuộc sống thế này còn gì thú vị nữa? Còn đâu ý nghĩa tồn tại chứ?”Diệp Kiều cũng coi như là một người suy nghĩ thoáng, nếu đường này không thông thì cũng chẳng nghĩ thêm làm gì.

Chuyện chính là phải làm sao tranh thủ càng nhiều lợi ích cho mình càng tốt.Hơn nữa, nghĩ lại thì cứ buồn bực một mình cũng không có lời, vì vậy cô dứt khoát vứt vấn đề này sang cho Cố Trăn, muốn xem xem Cố Trăn trả lời cô ra sao.Lúc này Cố Trăn mới gọi là câm nín, thì ra anh kém cỏi đến vậy, cô gả cho anh mà ngày chút ý nghĩa sống cũng không có?Diệp Kiều cũng biết mình hơi quá lời, bỗng nhiên cô lại vận dụng được kinh nghiệm sống lâu nay, cảm giác như mình không nên nói như vậy: “Anh đừng hiểu lầm, em không có ý phủ định con người của anh, không phải trong quyển sách nào đó đã nói rằng: Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu sao? Chúng ta còn không có tình yêu đã kết hôn, còn thảm hại hơn cả sách.

Mới mười sáu tuổi mà em đã phải bước vào nấm mồ, thật đáng buồn biết bao? Thật quá buồn mà!”Diệp Kiều vừa nói còn vừa ôm đầu lắc đầu, lúc này thì chẳng thấy buồn bực đâu, chỉ thấy ý muốn trêu ngươi người khác.Cố Trăn nghe Diệp Kiều nói thế thì vừa bực vừa buồn cười: “Trước đây anh cũng đâu thấy em yêu thích học hành gì? Em xem sách nào vậy? Vả lại, khả năng giải thích của em cũng quá kém rồi đấy, có mỗi vậy cũng đem ra so sánh được.


Mới bao tuổi đã mở miệng ra là phần mộ phần mộ, từ nay không được nói mấy thứ không may mắn đó nghe chưa? Các loại sách truyện giải trí không lành mạnh cũng không được xem.

Nếu em thật sự muốn học tập thì chờ đến khi chuyển về doanh trại anh sẽ tìm cho em một trường học thích hợp, học vài thứ có ích chút.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: 46: Dùng Lương Thực Đổi Rau Củ


“Anh ngang ngược quá rồi đấy! Cái này không cho, cái kia cũng không cho.

Đây là tự do của em đó được không? Rõ ràng anh còn nói sẽ đối xử tốt với em, nhưng cái gì cũng do anh quyết định cả.

Em cũng đâu phải con búp bê vải không có suy nghĩ để mặc anh sắp đặt đâu?” Diệp Kiều bất mãn lẩm bẩm.Cố Trăn bị Diệp Kiều dằn vặt nhưng vẫn không nổi giận, “Anh nói rồi, chỉ cần em đưa ra yêu cầu hợp lí thì em nói gì anh cũng nghe em.”Đương nhiên, cái gì cần quản thì vẫn quản, không thể buông lỏng được.Tình huống của hai người họ không giống nhau, trong lòng Cố Trăn, Diệp Kiều không chỉ là vợ mà còn là em gái.

Giờ phút này hai người đã không còn bất kì người thân nào khác trên đời, nếu anh mặc kệ cô thì sẽ ai quan tâm Diệp Kiều đây?Diệp Kiều cảm thấy cô và Cố Trăn không có chung quan điểm, người này vừa ngang ngược vừa lợi hại, lại còn lo chuyện bao đồng, cách anh ta được càng xa càng tốt, không cần thiết phải so đo thiệt lợi nữa.Cô không tin Cố Trăn bận bịu chuyện trong quân đội rồi còn có thừa tay chân lo cả chuyện của cô.


Còn về việc dẫn cô đi tùy quân sao, hừ! Không có khả năng! Cho dù Cố Trăn đã sắp xếp đâu vào đấy rồi thì cũng phải chờ cô tự nguyện đi mới được.Tất nhiên là Cố Trăn không biết những suy nghĩ này của Diệp Kiều.

Thấy có vẻ như Diệp Kiều đã nghĩ thông suốt, cũng không kì kéo chuyện quan nãy nữa thì trong lòng anh rất vui.Nói anh ích kỉ cũng được, nếu là người trong lòng thì tuyệt đối không có khả năng nhường cô cho người khác được.

Càng không nói đến Cố Trăn, so với những người chỉ biết nói chuyện trăng gió, không có trách nhiệm  thì anh mới chính là người mà Diệp Kiều có thể tin tưởng.“Anh không có ý ép buộc em, anh chỉ muốn nói rõ ràng với em sự thực mà thôi, tránh em đi lầm đường.

Em cũng đừng phiền não nữa, nếu em cảm thấy không thích ứng được thì trước mắt có thể coi anh như anh trai của em.

Bản thân em cũng từng nói, giờ em còn nhỏ, chúng ta từ từ phát triển, được không?”“Em làm bánh cũng mệt mỏi rồi, đi nghỉ ngơi một lát đi, để anh làm cơm chiều cho, lúc nào xong anh sẽ gọi em.” Cố Trăn nói xong thì đi về phía phòng bếp.Diệp Kiều giơ nắm tay với bóng lưng của Cố Trăn, ngẫm nghĩ một hồi cuối cùng vẫn đi theo sau.Cô đâu mệt đến nỗi bữa cơm chiều cũng không làm nổi, chủ yếu là do trong bếp có một vài nguyên liệu nấu ăn phải giữ lại ngày mai dùng cho tiệc mời khách.

Cố Trăn không biết rõ mấy thứ này lắm, không thể để người này phá hỏng tính toán của cô được.Diệp Kiều là người sống có kế hoạch.

Mặc dù việc không phát triển theo hướng cô muốn nhưng ngày thì vẫn cứ trôi, cô không thể chỉ vì chuyện cỏn con đó mà sa sút tinh thần.  Tạm thời cứ ôm cái đùi vàng này trước đã, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, tình tiết về sau ai mà đoán trước được.Diệp Kiều cho rằng những suy tính của Cố Trăn bây giờ chỉ là do anh ta chưa tìm được nữ chính, người phụ nữ mà anh ta thích mà thôi.

Chờ đến khi gặp được người đó mà xem, Cố Trăn sẽ không kiên trì vậy nữa.Có khi đến lúc ấy cô có tự nguyện đi theo anh thì Cố Trăn cũng chưa chắc đồng ý.


Không hiểu sao đột nhiên trong lòng cô lại có hơi buồn rầu, đây không phải là kết quả cô hằng mong ước sao?Cố Trăn đi tới phòng bếp, đúng như Diệp Kiều dự đoán, anh định mang gà rừng và nấm hương đi hầm.

Trước đây Diệp Kiều thích ăn món này, anh nấu món này coi như để dỗ cho cô vui.

Kết quả, còn chưa kịp đem đi hầm đã bị Diệp Kiều giơ tay ngăn cản.“Anh không được động vào mấy cái này! Mau bỏ xuống!”“Làm sao vậy?”Mặt Cố Trăn ngơ ngác, chủ yếu là do lúc nói Diệp Kiều có hơi kích động, âm thanh cao hơn bình thường làm anh khó hiểu.“Em định giữ cái này đến mai để chiêu đãi khách.

Tối nay anh nấu đại vài món đi.

Thôi, anh để đó em làm.


Anh cứ mang bánh kem cho người ta đi, tiện thì lấy cả gạo theo đổi ít rau dưa củ quả về.”Diệp Kiều vừa nói vừa bắt đầu nấu ăn.Hôm nay lên huyện cô mua phần lớn là gạo và các loại thịt, rau dưa thì chưa mua.

Dạo gần đây có rất ít loại rau, việc mua sắm cũng bị hạn chế, người bán cũng không có lời.Ngược lại, vào trong thôn thì vừa hoang vu vừa xa vắng, những khuyết điểm trước đây giờ lại thành ưu thế.

Người người nhà nhà đều trồng trên đất riêng, các loại củ quả gì cũng có, so với ngoài kia vừa rẻ vừa ngon.Mặc dù không bán được, nhưng vẫn có thể sử dụng lương thực hoặc một số thứ khác để đổi.

Cho nên lúc đi lên huyện trên cô mới không mua, chỉ tập trung mua nhiều lương thực về sau đó dùng lương thực để đổi là được rồi..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom