Cập nhật mới

Dịch Thập Niên Ôm Muội Muội Đáng Yêu Trọng Sinh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 20: Về Nhà Đi Con 1


Nhóm dịch: Thất Liên HoaPhó bí thư Thẩm iết tiếng Anh, biết giao tiếp, có thể giúp nhà máy làm ăn quốc tế, giết vợ á???Việc này nghe thấy, tại sao càng ngày càng khiến người khác cảm thấy sởn hết tóc gáy vậy.

“Đồng chí công an, lấy tin tức cháu vừa cung cấp đó, để lật lại lại vụ án Thẩm Tứ Bảo có giết vợ hay là không, không có vấn đề gì chứ ạ?” Cố Pháp Điển tiếp tục nói.

Tần Tú đã muốn ngất, chỉ là đánh một đứa trẻ mà thôi, cũng không đánh chết.

Sao lại lôi kéo chồng cô ta vào một vụ án mạng rồi?“Nói bậy, Cố Pháp Điển này hoàn toàn là ăn nói bậy bạ!” Cô ta hét lên!Giọng của Cố Pháp Điển không lớn, nhưng những lời này cũng đủ dọa chết Tần Tú: “Lúc đó dì là vợ hai của ông ta, là người gần gũ nhất, sao dì có thể chẳng hề biết gì được, đương nhiên, bây giờ dì có thể không nói, vào phòng thẩm vấn ở cục cảnh sát là sẽ nói thôi!”Không nói tới Tần Tú, quần chúng hóng drama cũng tập thể hít hà một hơi.


Qúa bùng nổ rồi, một phó bí thư của một nhà máy lớn, bởi vì giết vợ, cho nên sẽ bị bắt lại nhỉ?Nhưng chắc chắn là mọi chuyện không khoa trương như Cố Pháp Điển nói rồi.

“Nếu muốn lật lại một vụ án cũ đã kết án nhiều năm, thì phải có đầy đủ chứng cứ, trình lên cho tổng cục, được các ban lãnh đạo thảo luận thông qua thì mới được, chỉ là bạn học Cố Pháp Điển, giác ngộ của cháu rấy cao, chuyện hôm nay làm rất là tốt, đáng để khen ngợi, sau này nếu có thể nắm bắt được học tập thì quá tốt rồi!” Công an Triệu nói, tháo còng tay xuống: “Đồng chí Tần Tú, lấy theo giấy tờ tùy thân của cô và giấy tờ tùy thân của đứa bé, sổ hộ khẩu rồi đi theo tôi, người báo án cũng đi theo tôi, cùng tôi tới Cục Công An lập biên bản!”Thật sự bị bắt rồi sao?“Đồng chí công an, cô cũng là phụ nữ, cô đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ đi, tôi bị bắt giữ thì con tôi phải làm sao chứ?” Tần Tú khóc tới đứt ruột đứt gan.

“Tôi sẽ thông báo cho lãnh đạo nhà máy giải quyết vấn đề này giúp cô, đi thôi!” Công an Triệu gọn gàng dứt khoát.

“Chờ một chút, công an Triệu, cháu có giấy chứng nhận chẩn đoán chấn thương do trạm y tế đưa, dì cần dùng.


” Đột nhiên Cố Pháp Điển đứng lên, đúng lúc chen miệng vào.

Công an Triệu không dám tin: Đứa bé Pháp Điển này, so với hai người anh trai từ trước từ nay đều ưu tú của cậu ấy thì thật đúng là không đáng nhắc tới, cho nên ngay cả cha ruột của cậu ấy cũng xem thường cậu ấy, nuôi thả như là vứt rác, nhưng phong cách làm việc của cậu ấy lại không có chút bỏ sót như thế!Chỉ có thể nói thuyền nát cũng có ba cân sắt, cậu ấy không hổ là con trai của tiến sĩ luật học.

Công an Triệu đẩy một cái, Tần Tú mới bước một bước, vừa xuống cầu thang đã nhìn thấy, ngoài cửa khu nhà mênh mông là người.

Các nữ công nhân viên chức đang ngồi trên võng buôn dưa lê, đàn ông thì ngồi nói chuyện, mấy đứa nhỏ thì đang chơi nhảy dây.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: 21: Về Nhà Đi Con 2


Nhóm dịch: Thất Liên HoaNgay giây phút Tần Tú đi ra cửa, toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên mặt cô ta.

Không phải chỉ là đánh con mấy cái thôi sao, cũng không phải là đánh chết.

Có người mẹ nào mà không tức giận đánh con cái chứ?Thế mà cô ta lại bởi vì đánh con cái, nổi tiếng ở trong nhà máy luôn rồi?Vốn dĩ Tần Tú lỡ tay đánh mạnh đang rất hối hận, nhưng lúc này cô ta chỉ cảm thấy oan uất, ám ức, đau khổ, còn tức giận!Qủa nhiên, không phải là con ruột của mình thì không tri kỷ được mà.

Bán Hạ đó à, sớm muộn gì cô ta cũng sẽ đánh chết!Tần Tú vừa đi, một bà lão ở sau lưng ôm lấy Tiểu Long khóc lớn: “Sao con gái của tôi lại bị công an bắt đi rồi?”Rất nhiều người vừa thấy bà lão này đã thấy rất quen mắt, vì thế có người nói: “Đây không phải là bà lão bán bảo hiểm lao động sao, chẳng lẽ là mẹ của Tần Tú?”Hồ Khiết hừ lạnh một tiếng: “Con gái ở trong nhà máy làm quản lý kho, mẹ ở bên ngoài bán bảo hiểm xã hội, đây là cách làm người của phó bí thư Thẩm, thế mà mọi người còn xem anh ta là người tốt nữa chứ, hừ!”Đúng lúc này chồng của cô ấy là KimThuyên tới, cô ấy bèn không nói gì nữa.


Kim Thuyên là phó xưởng trưởng, nhìn thấy có nhiều công nhân viên chức tụ tập một chỗ, mặt mày hớn hở bàn luận, lập tức nói: “Sao không trở về nhà nghỉ ngơi đi, hóng hớt gì nữa vậy?”Phó xưởng trưởng đã lên tiếng rồi, đương nhiên mọi người cũng nhanh chóng tan đi.

Kim Thuyên quay đầu lại hỏi Hồ Khiết: “Con của Tần Tú đâu, ai chăm sóc?”Hôm nay cũng là lần đầu Hồ Khiết biết chuyện Tần Tú thế mà là bà hai lên chức chính, còn có con trước khi cưới, cộng thêm trong công việc, chồng vẫn luôn bị Thẩm Tứ Bảo đè ép gắt gao, đang tính tìm người tám một trận ra trò về chuyện này, nhân tiện đào ra một vài lịch sử đen tối của cô ta.

Vừa quay đầu lại cũng ngây ngẩn cả người: “Bán Hạ đâu rồi, cô bé đáng thương kia đi đâu rồi vậy?”…Lúc này Bán Hạ đã như mong móng, ở nhà Cố Pháp Điển rồi.

Ngồi trên chiếc sô pha da rộng rãi, mềm mại, ôm quả cầu lông gà ấm áp, yên lặng mà ngồi.

Trong phòng bếp có ba chàng trai, đang leng keng lạch cạch.


Đặc biệt, đây là lần đầu Cố Pháp Điển chiêu đãi khách, đương nhiên là phải kiếm chút đồ ăn trước.

Cậu ấy đang chuẩn bị nấu mì ăn, Kỳ Khải nói: “Đại ca Pháp, người lớn thường nói mì ăn liền không có chất dinh dưỡng gì còn hại sức khỏe, nếu không thì để cô bé ăn chút dưa hấu đi?”Cố Pháp Điển khựng lại một chút, nói: “Dưa hấu để hai ngày rồi, cô bé ăn xong sẽ bị tiêu chảy mất.

”Kim Soái: “Có rồi, tôi cho cô bé ăn bánh bao chay, mẹ tôi nói bánh bao chay có chất dinh dưỡng… Mà không đúng, đại ca Pháp, sao bánh bao chay nhà cậu lại cứng như vậy?” Cầm đi gõ mâm, vang lên tiếng cộp cộp.

Cố Pháp Điển: “Phơi trên cửa sổ cả nửa tháng, có thể không cứng được à?”“Vậy thì cho cô bé ăn gì?” Kỳ Khải hỏi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: 22: Về Nhà Đi Con 3


Nhóm dịch: Thất Liên HoaCố Pháp Điển ngẫm nghĩ, đành bỏ tiền ra: “Đi mua sữa trái cây Wahaha, trên quảng cáo nói sữa đó uống ngon mà còn có chất dinh dưỡng!”Bán Hạ đang đánh giá căn nhà, trong mắt tràn đầy sự mới lạ.

Nơi đây khác hoàn toàn với phong cách sơn tường xanh với hồng, khắp nơi đều treo rèm, nào chuỗi nào hạt ở nhà Tần Tú, căn phòng này là vách tường mày trắng, dán giấy dán tường có hoa văn, dụng cụ trong nhà cũng màu trắng, sàn nhà là gỗ màu đỏ, mấy đồ vật trong nhà hẳn đã lâu năm, hơi ngã vàng, nhưng không hiểu sao lại khiến người khác cảm thấy thoải mái ấm áp.

Ánh mắt dừng lại trong một góc, chỗ đó có đặt một con ngựa gỗ nhỏ.

Trong khu này có rất nhiều đứa trẻ có ngựa gỗ nhỏ, Bán Hạ từng thấy rất nhiều, nhưng ngựa gỗ nhà anh trai nhìn rất lạ, bởi vì nó là màu hồng phấn mà Bán Hạ thích nhất, trên trán con ngựa nhỏ còn có hoa nhỏ màu đỏ.

Rất mới lạ luôn, nhìn có vẻ như, ngựa gỗ này là đặc biệt làm cho bé gái chơi.

“Uống nước đi!” Anh trai chỉ đưa một cái ly tới, vẻ mặt nhìn hơi khó chịu, nhưng trong lòng Bán Hạ lại cực kỳ thích, bởi vì cái ly mà cậu ấy đưa tới cho cô bé nhìn có vẻ giống quả cà rốt, rất đáng yêu.


Cô bé nỗ lực muốn mỉm cười, nhưng bụng lại không biết cố gắng, vang lên một tiếng ột ột.

Anh trai nhăn mày lại: “Đã bao lâu rồi em chưa ăn cơm?”“Em không đói bụng.

” Bán Hạ thấy anh trai có chút không vui, vội vàng nói: “Đã rất lâu rồi mẹ không nấu cơm!”“Vậy dì ta ăn gì?” Cố Pháp Điển hỏi.

“Mẹ và em trai tới nhà bà ngoại ăn.

” Bán Hạ nhỏ giọng nói.

“Vì sao không mang em theo?” Cố Pháp Điển lại hỏi.


Cô bé rũ mi mắt xuống: “Bán Hạ phải đứng đối diện vách tường nhà vệ sinh để nghĩ cho kỹ, bà nội đã giấu đồng bạc ở nơi nào, mẹ từng nói nếu ăn no thì sẽ trở nên ngu dốt, khi đói thì đầu óc mới tỉnh táo, nghĩ không ra thì không thể đi ra ngoài, không thể ăn cơm.

”Khó trách cô bé lại gầy tới da bọc xương, cũng khó trách cô bé đói bụng tới mức bụng sôi ột ột.

Cũng thì ra cô bé chẳng những sáng sớm đã bị đánh, mà còn đứng trong nhà vệ sinh suốt một đêm.

“Sao mẹ em lại đối xử tàn nhẫn với em như vậy?” Cố Pháp Điển hỏi lại.

Cậu ấy cũng có một cô em gái, đó chính là bé cưng của cả nhà, bởi vì bị bệnh tim, mọi người càng thêm yêu thương che chở như là vật quý, sau đó em gái mất, là bị cậu ấy bất cẩn giết chết, vì thế một gia đình chia năm xẻ bảy, cậu ấy cũng thành kẻ tội đồ của cả gia đình!So với sự bất bình thường của nhà Tần Tú, mặc dù cậu ấy vẫn còn nhỏ tuổi, nhưng cậu ấy cũng không ngốc, cậu ấy hiểu được phép tắc cơ bản của xã hội, không có một người mẹ ruột nào lại có thể ác độc tới mức độ như Tần Tú.

Bán Hạ vẫn còn nhớ rõ khi bà nội sắp mất, bởi vì ăn nói bậy bạ, bị các bác các chú bắt lại đuổi quỷ, đút thuốc, không nói được nhiều.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Về Nhà Đi Con 4


Nhóm dịch: Thất Liên HoaBởi vì cô bé chỉ thấy được chuyện xảy ra trong tương lai, cũng không biết quá khứ từng xảy ra chuyện gì, cho nên, thậm chí cô bé cũng không thể hiểu được, vì sao Cố Pháp Điển lại là anh trai cảu mình.

Nhưng cô bé nhớ rõ ràng Tần Tú từng nói một câu: Dù sao cũng không phải do chúng ta sinh, chết thì cho chết thôi.

Cho nên cô bé nói: “Em nghĩ có lẽ em không phải là con ruột của mẹ Tần Tú, em là em gái của anh Điểm Điểm!”Cố Pháp Điển sửng sốt, lúc này vang tới một trận tiếng bước chân: “Tới rồi tớ rồi.

” Hai đàn em ôm sữa trái cây chạy vào.

Lấy ống hút đâm hết một lóc sữa, Cố Pháp Điển đưa qua: “Uống đi.

”Bán Hạ chần chờ, sữa trái cây đó, nếu Tần Tú có mua, thì cũng sẽ chỉ cho Tiểu Long uống, mẹ nói thứ này rất đắt tiền, chỉ có thể cho con trai uống, con gái không xứng đáng uống thứ này.

Nhưng anh trai thế mà lại để cho cô bé một lần uống hết một lóc?Đương nhiên là Bán Hạ sẽ nghe lời anh trai, hơn nữa cô bé cũng rất khát, nhận lấy rồi gấp gáp không chờ nổi hút một ngụm.

Vị sữa, vị ngọt, còn có mùi hương nồng đậm không biết tên, thơm ngọt, ngọt lành, vị sữa nồng đậm, Bán Hạ không nhịn được hút ừng ực, nháy mắt, chai sữa đã rỗng.


Không xong rồi, cô bé uống nhanh quá, liệu anh trai có không vui hay không nhỉ.

Dù sao khi còn ở nhà, chỉ cần cô bé ăn nhiều hơn một chút, mẹ cũng đã trợn trắng mắt rồi, nói cô bé là đồ ngu, mỗi ngày chỉ có biết ăn.

Nhưng anh trai lại không hề tức giận, hai tay cậu ấy ra hiệu ý bảo: “Uống đi, tiếp tục uống.

”Vì thế Bán Hạ lại hút thêm một chai, ừng ực ừng ực, lại uống hết.

Ngẩng đầu, trước mặt là ba chàng trai đang ngồi xổm, khóe miệng cong lên thành một đường cong, giống như… Ba lưỡi trăng nhỏ.

Anh trai của cô bé là đẹp nhất, da trắng, ánh mắt trầm ổn như là người lớn vậy, khiến cho Bán Hạ chẳng hiểu sao lại thấy an toàn.

Thấy cô bé dừng lại, lưỡi trăng non trên khóe miệng anh trai biến mất: “Sao không uống nữa?”“No rồi, ợ…” Bán Hạ không nhịn xuống được, ợ một cái.


Đột nhiên anh trai trở nên rất nghiêm túc, hung dữ, Bán Hạ cho rằng cậu ấy tức giận.

Nhưng lúc này cậu ấy lại mở hai tay ra, nhướng lông mày: “Nhìn đi, trẻ con rất dễ nuôi, không phải là đã ăn no rồi đó sao?”“Đại ca Pháp tuyệt vời nhất!”“Đại ca Pháp uy vũ!” Hai đàn em không cần tiền mà không ngừng nịnh hót.

Cố Pháp Điển lại nghiêm trang lại nói: “Cô bé còn cần quần áo nữa.

”“Đại ca nói rất đúng.

” Ba kẻ nịnh bợ lập tức phụ họa.

Áo sơ mi hẳn là áo cũ của Tần Tú, quá rộng lớn, quần thì hẳn là của Tiểu Long, quá nhỏ, cô bé này vẫn cần một bộ quần áo mới.

Mặc dù chiều cao là 1m72, nhưng Cố Pháp Điển cũng chỉ mới mười bốn tuổi, vẫn chỉ là một đứa trẻ.

Thế mà cậu ấy lại cho rằng bản thân thật sự có thể nuôi nấng một đứa bé.

Lúc này còn chuẩn bị đi mua quần áo cho Bán Hạ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: 24: Về Nhà Đi Con 5


Nhóm dịch: Thất Liên HoaChỉ là tới khi cậu ấy lấy tiền đi ra, cô bé đã ngủ rồi, cô bé nằm nghiêng trên sô pha, trong lòng ngực còn nắm chặt hộp nhựa đựng quả cầu lông gà kia.

Cô bé nằm mơ thỉnh thoảng lại nức nở, nhỏ giọng nói mớ, Cố Pháp Điển ghé sát vào, lại nghe cô bé nói: “Mẹ đừng đánh, đau… Đau… Cầu…”Để cho đàn em đi mua thì cậu ấy không yên tâm, bản thân đi mua, cậu ấy lại sợ đột nhiên Bán Hạ tỉnh lại, thì biết phải làm sao chứ.

Đột nhiên cậu ấy nhớ tới cái gì đó, đi vào phòng.

Hai đàn em cũng đi vào theo, nhìn thấy cậu ấy lục lọi ra vài chiếc váy nhỏ ở trong tủ quần áo, giật mình: “Người anh em, cậu có yêu thích gì vậy, đàn ông con trai, lại mua váy nhỏ, chẳng lẽ cậu mặc cái này à?”“Có cái rắm thúi, đây là mẹ tôi mua cho em gái tôi, con bé chưa từng mặc đã mất rồi.

” Cố Pháp Điển nói.


Có một đứa bé sinh ra đã được cả nhà yêu thương, mua quần áo tới năm mười tám tuổi, lại mất đi, tra tấn ba mẹ tới nửa sống nửa chết, còn khiến cho cậu ấy sống trong bóng ma hại chết em gái.

Còn có đứa bé ngoan ngoãn tới như vậy, lại bị ba mẹ vô tình ngược đãi!“Đại ca Pháp, cậu thật là kỳ quái đó, sao lại thích cô em gái này tới vậy chứ?” Đột nhiên Kỳ Khải hỏi.

Cố Pháp Điển xoay người: “Có cái rắm, ông đây ghét nhất là con nít, đặc biệt là bé gái.

”…“Ông đây làm thế này gọi là gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ!”;;;Sau khi nhận phòng ở tòa nhà mới, người dân trong khu tập thể gia đình cũ gần như đều đã dọn đi hết.

Chạng vạng cũng chỉ có mấy người già chậm rãi dạo bước trong sân.


Bán Hạ vẫn luôn không tỉnh, nháy mắt trời đã sắp tối, hai đàn em cũng đã về nhà, vì thế Cố Pháp Điển đành dành ra chút thời gian ra ngoài một chuyến, khiêng về một thùng lớn sữa trái cây, một đống trứng gà và mì sợi, còn có vài bó cải thìa.

Khi đi ngang qua khu tập thể gia đình mới, cậu ấy nghe thấy trong sân có mấy bảo vệ đang gọi tìm Bán Hạ.

Có lẽ có người phát hiện ra Bán Hạ biến mất, đang đi tìm khắp nơi, vì thế Cố Pháp Điển nhanh chóng chạy chậm mà đi.

Mới vừa vào sân khu tập thể gia đình cũ đã nhìn thấy công an Triệu đang đợi cậu ấy.

“Điểm Điểm, Tần Tú vừa mới về nhà, không tìm thấy con gái, lại gọi điện thoại báo công an, đứa bé đâu, ở nhà cháu đúng không!”Cố Pháp Điển sửng sốt, chợt cười lạnh: “Tần Tú ngược đãi trẻ em, suýt chút nữa đánh chết con gái, mấy người lại thả dì ta ra à? Sao nào, dì ta nhét tiền cho mấy người, hay là nhờ người bên trên tìm quan hệ rồi?”Tần Tú mới bị bắt đi hai tiếng đã được thả ra rồi?Công an Triệu cũng không tức giận, giải thích nói: “Chẩn đoán của trạm y tế là đứa bé bị thương ngoài da, đây thuộc về vết thương rất nhỏ, mà người giám hộ trong quá trình nuôi dưỡng tạo thành vết thương rất nhỏ tới người được giám hộ, cơ quan công an sẽ dựa theo trình độ nghiêm trọng để đưa cho công an xử phạt hoặc là cảnh cáo bằng miệng, mà Tần Tú, vì tình tiết ác liệt, cho nên phải nộp phạt hai trăm đồng.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: 25: Về Nhà Đi Con 6


Nhóm dịch: Thất Liên HoaBa ruột là tiến sĩ luật học từng du học nước ngoài, Cố Pháp Điển nghe hiểu pháp luật.

Cậu ấy cũng biết đây sẽ là kết quả xử lý cuối cùng.

Bởi vì trạm y tế đưa ra chẩn bệnh rằng vết thương rất nhỏ, mà muốn đạt được thương tích nhẹ theo như pháp luật đưa ra, phải là tổn thương tay chân, gương mặt, và cơ quan nội tạng, còn phải tới bệnh viện cấp tỉnh đưa ra giám định chuyên môn thì mới được.

Cố Pháp Điển đang muốn quan tâm tới chuyện này tới cùng, đương nhiên là tự có suy tính của cậu ấy.

Nhưng chuyện đến nước này rồi, cho dù cậu ấy có tức giận thế nào cũng không còn cách nào khác!“Dì à, Bán Hạ nói em ấy không phải là con của Tần Tú, dì xem trên sổ hộ khẩu xem, có vấn đề gì hay không?” khiêng thùng sữa trái cây, chàng trai nhấc từng bước lên lầu.

Triệu Hà nói: “Dì đã xem hộ khẩu rồi, không có vấn đề gì, lời trẻ con nói cũng chưa chắc đã là thật, bị mẹ đánh thì bèn nói không phải con ruột của mẹ, chuyện này có rất nhiều đứa bé đều từng nói khi còn bé, có được không?”Ngũ quan của Cố Pháp Điển rất thanh tú, cực kỳ giống mẹ Lâm Quân của cậu ấy.


Mặc dù đánh nhau trốn học đánh bida đi chơi khu vui chơi đều từng làm, nhưng chỉ nhìn bề ngoài, cậu ấy là một thiếu niên rất ngoan.

Đứa trẻ cười lạnh một tiếng: “Mẹ ruột thì cũng chẳng ai ngược đãi con của mình như vậy.

” Theo trực giác, cậu ấy lựa chọn tin tưởng Bán Hạ.

Công an Triệu vừa đi vừa nói chuyện: “Điểm Điểm à, hôm nay dì mới biết được cháu là một đứa bé cực kỳ có tinh thần trượng nghĩa, mặc dù học tập thì cháu không bằng Tiểu Dân và Tiểu Hiến, nhưng nhân cách nhân phẩm thì lại rất ưu tú.

Chỉ là cô bé kia cần phài quay về, bản thân cháu vẫn chỉ là một đứa trẻ vị thành niên, ba của cháu lại mặc kệ cháu, cháu lại chăm con gái của người ta, chuyện này dính líu tới bắt có rồi đó.

Dì biết cháu là có lòng tốt, nhưng bất trắc đứa bé kia xảy ra chuyện gì ở nhà cháu, chẳng lẽ cháu…” Muốn vào trung tâm cải tạo thiếu niên à?Cháng trai còn chưa tra chìa khóa, cửa đã đột ngột mở ra.


Cô bé nhéo nhéo nắm tay, gương mặt đỏ bừng, đầu đầy mồ hôi, giống như một con cá nóc nhỏ phồng lên.

Cô bé cũng không tiến lên, chỉ là mím môi nhìn anh trai.

Ở trong mắt cô bé, cậu ấy là tất cả của cô bé.

Công an Triệu vươn tay muốn kéo cô bé, Cố Pháp Điển nhấc chân chắn ở phía trước: “Để Tần Tú tự tới đón.

”“Điểm Điểm!”Một thùng sữa trái cây bị rớt nằm trên mặt đất, Cố Pháp Điển nói: “Dì cứ nói là dì nhờ cháu chăm sóc cho bé, chẳng lẽ không được?”…Để Tần Tú tự tới cửa đón.

Nếu Bán Hạ không phải con ruột của cô ta, vậy thì việc này cũng chẳng có gì đáng để nói, nhưng nếu là như vậy thật, thì lại càng đáng giận.

Cho nhịn đói nhịn khát, đe dọa, và đả kích bằng ngôn ngữ thược về phương diện ngược đãi tinh thần, gây ra sự tổn thương không hề nhỏ so với tổn thương thân thể, nhưng ở trong cuộc sống thì rất khó để phân tách nó ra với dạy dỗ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: 26: Thân Thế 1


Nhóm dịch: Thất Liên HoaCho nên đây cũng là một mặt âm u mà pháp luật không thể chiếu tới.

Nhưng pháp luật không trừng phạt Tần Tú, cô ta vẫn có thể tiếp tục ung dung ngoài vòng pháp luật được sao?Không! Cố Pháp Điển muốn đích thân trừng phạt cô ta!Công an Triệu cũng thuần túy là vì bởi vì tình cảm quen biết trước kia với Lâm Quân, mới ôm trách nhiệm này.

Sau đó lập tức gọi điện thoại để Tần Tú tới nhà họ Cố đón con về.

Nhưng Tần Tú nghe thấy Cố Pháp Điển đã mang Bán Hạ đi, thế mà cô ta lại không tới đón!!Cô ta còn nói: “Công an Triệu, khi chúng tôi còn nhỏ, người lớn thường nói phải ăn cây ăn gậy mới ra đứa con có hiếu, trẻ con thì vẫn nên đánh,.

Bây giờ thời thế thay đổi, mẹ đánh con thế mà còn phải đóng tiền phạt.

Đứa con gái Bán Hạ này cánh cứng rồi, còn biết báo cảnh sát, tìm người tới bắt mẹ của nó, tôi cũng không dám đi đón nó, tôi sợ Bán Hạ xui Cố Pháp Điển giết tôi thì phải làm sao, cô nói Cố Pháp Điển đưa con của tôi về, ai là người trông coi thì người đó chịu trách nhiệm, nếu bị va đập gì tôi không nhận đâu, tôi còn muốn học theo cậu ta, báo công an tội bắt cóc nữa!”Bị bắt vào Cục Công An, chịu các công an phê bình, Tần Tú còn phải đóng hai trăm đồng tiền phạt.


Lúc này cô ta thật sự rất tức giận, vừa tức vừa thẹn lại mất mặt.

Cô ta nghĩ kỹ rồi, Bán Hạ là một con sói mắt trắng, hừ, để cho Cố Pháp Điển tự đưa tới.

Cố Pháp Điển lòng dạ dơ bẩn đen tối, chờ cậu ấy tới, Tần Tú phải cố ý đánh Bán Hạ ngay trước mặt cậu ấy, chọc cậu ấy tức chết!….

Công an Triệu- Triệu Hà, bốn mươi hai tuổi, là chủ nhiệm văn phòng ở chi nhánh.

Bởi vì bây giờ án lớn nư cướp bóc, giết người quá nhiều, mấy vụ án an ninh trật tự thì phần lớn cô ấy sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không.

Nhưng cũng bị thái độ này của Tần Tú chọc cho tức giận.


Người phụ nữ vô tâm kia, đánh con mình thành ra như thế, công an vì sợ kích thích quá mức sẽ phản tác dụng, cũng không trách cứ cô ta quá đáng, cô ta chẳng những không quan tâm gì tới tình trạng thân thể của con, thế mà còn muốn hơn thua với Cố Pháp Điển nữa à?Đều là người làm mẹ, thật sự khó mà tin nổi.

Cố Pháp Điển nấu ăn ở trong phòng bếp, đột nhiên nói: “Dì Trệu, dì có quen biết với dì Hồ Khiết đúng không, nếu không quen biết, bậy dì giới thiệu giúp cháu, lát nữa cháu qua nhà dì ấy một chuyến, hỏi thăm một chút về tình huống của Thẩm Tứ Bảo.

Triệu Hà hơi suy tư, nắm điện thoại lên: “Chúng ta từng gặp nhau, cũng xem như quen biết, để dì gọi điện thoại gọi cô ấy tới đây.

”Hai người bọn họ phải đi cùng nhau.

Biểu hiện của Tần Tú quá không bình thường, cái chết của Ngô Tiểu Hoa cũng có sự bất thường khá lớn.

Trước kia quan hệ của Hồ Khiết và Ngô Tiểu Hoa rất tốt, lại là hàng xóm với Thẩm Tứ Bảo, nói chuyện một chút xem thế nào, xem có thể tìm ra manh mối gì hay không.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: 27: Thân Thế 2


Nhóm dịch: Thất Liên HoaGọi điện thoại xong, ngửi thấy mùi rất thơm, Triệu Hà vừa đi vào phòng bếp nhìn thấy, thật tài giỏi, Cố Pháp Điển đổ nửa nồi dầu, trong chảo dầu nổi mấy quả trứng gà chiên tròn tròn, các mép trứng được chiên vàng ươm.

Thế mà cậu ấy lại đang chiên trứng?Chỉ là cũng chỉ có trẻ con mới đổ nhiều dầu như vậy, Triệu Hà từng trải qua thời đại đói khát nhìn thấy thật sự rất đau lòng.

Chiên trứng vàng ươm rồi vớt ra, còn tưới lên chút nước tương, nhóc con làm rất ra hình ra dáng.

“Lại là mì ăn liền à?”“Không phải người lớn thường nói mì ăn liền không có chất dinh dưỡng sao? Cháu nấu chính là mì trứng gà đó.

” Cố Pháp Điển nghiêm trang nói: “Còn có củ cải để cân đối dinh dưỡng nữa, bé cưng có thể ăn được!”Chuyện này nếu là người khác, khẳng định là sẽ chê cười cậu ấy, nhưng trong lòng công an Triệu lại cảm thấy chua xót.

Đứa bé này, sau khi ba mẹ rời đi, chỉ sống một mình, nếu không phải thỉnh thoảng công an Triệu tới mang chút đồ ăn cho cậu ấy, vậy thì mỗi bữa cậu đều sẽ ăn mì ăn liền, vì một cô bé trước nay chẳng hề quen biết gì, cậu ấy lại bắt đầu thử cân bằng dinh dưỡng?Nếu để cho cô bé này vĩnh viễn sống cùng với cậu ấy, phải chăng cậu ấy sẽ cải tà quy chính?Chuông cửa vang lên, người tới chính là Hồ Khiết, còn mang theo vài nữ đồng chí.

“Công an Triệu!”“Chị Hồ!”Mặc dù chỉ là gật đầu chào hỏi xã giao, nhưng bởi vì có đề tài chung để nói, bọn họ vẫn hòa hợp với nhau.


Triệu Hà phải đưa đứa bé đi chỗ khác trước: “Pháp Điển, đưa em gái tới phòng bếp ăn đi.

”Cô ấy đóng cửa phòng bếp lại, nhưng Cố Pháp Điển lại nhẹ nhàng kéo ra một đường nhỏ.

Quay đầu lại, nhìn thấy đối mặt với chén, Bán Hạ đang liếm môi.

“Ăn đi.

” Cố Pháp Điển chỉ vào quả trứng chiên ở trong chén, cậu ấy chiên hai quả cho Bán Hạ.

Đã hai ngày rồi chưa được ăn gì, Bán Hạ đói bụng kêu ầm ĩ, nhưng vẫn là nói trước: “Cảm ơn anh trai đã nấu cho em ăn, để báo đáp, em sẽ rửa chén cho anh.

”Đây đã là lần thứ ba cô bé nói sẽ rửa chén giúp cậu ấy, Cố Pháp Điển cảm thấy rất buồn cười.


Bán Hạ nếm một miếng trứng chiên, cảm thán một tiếng: “Oa, thơm quá.

”Cố Pháp Điển cực kỳ kiêu ngạo: “Nếm thử mì đi, là mẹ anh dậy anh nấu nước đó, mùi rất là thơm.

”Hai mắt Bán Hạ lập tức sáng ngời: “Là mẹ anh sao, dì ấy cũng tới thăm em sao?”Theo những gì cô bé nhìn thấy sau khi chết thì có thể thấy được, đó cũng là mẹ ruột của cô bé, một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp.

Bất ngờ không kịp đề phòng, vành mắt Cố Pháp Điển đỏ lên.

Cậu ấylà người tự tay giết chết em gái, bởi vì cái chết của em gái, mẹ tan nát cõi lòng, cho dù mẹ muốn gặp cậu ấy, cậu ấy cũng không còn mặt mũi mà gặp mẹ.

“Không đâu.

” Cậu nhóc bình tĩnh nói.

Trong lòng Bán Hạ biết, giữa mẹ và anh trai có mâu thuẫn rất sâu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: 28: Thân Thế 3


Nhóm dịch: Thất Liên HoaNhưng bây giờ cô bé không dám nói, cũng không thể nói, trước hết cô bé cần phải thoát khỏi Tần Tú, ở lại nhà anh trai thì mới có thể trợ giúp anh trai.

“Anh ơi, giữ em lại đi, em vĩnh viễn ở bên cạnh anh.

” Cô bé nhỏ giọng nói.

Cô bé hai mắt trông mong nhìn, lại thấy khóe miệng anh trai nhếch lên, chậm rãi cong thành hình trăng non.


Cậu ấy không nói chuyện, nhưng cậu ấy cũng đã gật mạnh đầu mấy cái.

…Hồ Khiết ngồi xuống đã bắt đầu nói, nhưng không phải nói về chuyện của Ngô Tiểu Hoa, mà là chuyện về Tần Tú.

“Công an Triệu, tôi muốn báo cáo bằng danh tính thật, bí thư Mã của nhà máy chúng tôi và Tần Tú có quan hệ không chính đáng, thậm chí tôi còn dám khẳng định, Bán Hạ là con của bí thư Mã, cô nghĩ mà xem, Thẩm Tứ Bảo có bối cảnh gì, đời sau phản cách mạng, dựa vào cái gì mà được đề bạt thành phó bí thư chứ, còn quản lý bánh bao thơm ngon của ngoại thương nữa? Chỉ có một loại khả năng, là anh ta nuôi con giùm cho bí thư của chúng tôi mà thôi!” Hồ Khiết đi thẳng vào vấn đề, vứt cho một quả bom.

Triệu Hà là bộ đội xuất ngũ, chuyển nghề bèn làm việc ở Cục Công An chi cục Hải Đông, thành phố Hải Đông.

Rất quen thuộc với nhà máy Từ Tâm.


Bí thư Mã là người đứng đầu nhà máy Từ Tâm, đã gần sáu mươi tuổi, là một cán bộ lão làng rất chính trực, có hai con trai một con gái, con gái làm việc ở viện nghiên cứu y dược của nhà máy Từ Tâm, hai con trai thì đều làm việc ở trong bộ phận chức năng của chính phủ, có một người còn lên làm Uỷ ban kế hoạch nhà nước, có thể nói là đức cao vọng trọng.

Ông ta sẽ học nhà giàu mới nổi, những người giàu có bao nuôi vợ hai, còn sinh con với vợ hai sao?Chuyện này thật sự có hơi khó có thể tin.

“Tần Tú không có bằng cấp, còn là một cô gái nông thôn, lúc nãy ông Kim nhà tôi đã xem lại hồ sơ của cô ta, trên giấy chứng nhận văn bằng không có dấu chạm nổi, chính là chứng chỉ giả!” Hồ Khiết lại nói: “Công an Triệu cô nghĩ lại mà xem, nếu cô ta không có quan hệ bất chính với Bí thư Mã, sao Bí thư Mã lại tuyển dụng cô ta chứ?”“Chị cho rằng vợ chồng Tần Tú ngược đãi Bán Hạ, là bởi vì cô bé là con gái của xưởng trưởng Mã sao?” Triệu Hà nói.

Hồ Khiết vỗ tay: “Bí thư Mã sắp phải về hưu rồi, Thẩm Tứ Muốn sắp lên làm chính, Bán Hạ không phải là cái gai trong mắt hai vợ chồng bọn họ sao?”Nghe thấy chuyện này cũng có vài phần hợp lý.

Thấy Triệu Hà gật đầu, Hồ Khiết lại nói: “Tôi làm việc ở viện y tế nhà máy, năm ngoái khi kiểm tra sức khỏe toàn bộ người trong nhà mát đều thống nhất kiểm tra cả nhóm máu, ở chỗ tôi còn có hồ sơ, nhóm máu có thể xác định quan hệ ruột thịt, mặc dù cũng không chính xác, nhưng xác suất rất lớn, chúng ta kiểm tra nhóm máu của Bán Hạ xem, xem rốt cuộc cô bé là con của ai, cô cảm thấy thế nào?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: 29: Thân Thế 4


Nhóm dịch: Thất Liên HoaCông an Triệu còn đang suy nghĩ, Hồ Khiết đã lấy ra một chiếc hộp nhôm đựng kim tiêm, thế này là muốn lấy máu luôn đó à?Triệu Hà vội vàng nói: “Cô đừng có làm xằng bậy, tự ý lấy máu của người khác là hành vi trái pháp luật nghiêm trọng.

”Hồ Khiết lại nói: “Công an Triệu, tôi nói mấy lời thật lòng, mấy năm nay Thẩm Tứ Bảo luôn đàm phán hợp tác với mấy công ty nước ngoài, chuẩn bị tư nhân hóa nhà máy, chén cơm sắt này của chúng tôi cũng sắp không giữ được nữa rồi.

Nhưng nếu anh ta dựa vào quan hệ không thỏa đáng lên làm Bí thư, vậy thì chúng tôi có thể kêu oan, báo cáo, để nhà nước hủy bỏ chức vụ của anh ta, đúng không.


Việc này liên quan tới chén cơm của toàn bộ công nhân viên nhà máy chúng tôi, cô cần phải giúp cho chúng tôi!”Liên quan tới lợi ích, bây giờ đang trong giai đoạn cải cách mở cửa khí thế hừng hực, có rất nhiều nhà máy trong nước nếu không phải là đóng cửa, thì là tư nhân hóa, mà Thẩm Tứ Bảo liên hợp với nguồn đầu tư nước ngoài, đang chuẩn bị cắn nuốt Từ Tâm, biến nó thành xí nghiệp tư nhân.

Chuyên này đối với anh ta đương nhiên là chuyện tốt, sau này Từ Tâm thuộc về anh ta, tất cả tiền kiếm được cũng là của anh ta.

Nhưng lại là tai nạn đối với các lãnh đạo khác, vốn dĩ mọi người là đồng nghiệp, cùng ăn cùng uống, thế nhưng có lẽ sau này mọi người đều phải làm trâu làm ngựa cho Thẩm Tứ Bảo? Vốn dĩ là bưng bát sắt, sau này có lẽ phải làm công nhân?Triệu Hà là công an, sẽ không nhúng tay vào chuyện thị phi của xí nghiệp, cô ấy kéo đề tài về lại chủ đề chính:”Chúng ta nói tới vợ trước của Thẩm Tứ Bảo đi…”Cô ấy muốn biết cái chết của Ngô Tiểu Hoa có ẩn tình gì hay không.

Tay Hồ Khiết vỗ đùi: “Nhà Ngô Tiểu Hoa có đồng bạc, chuyện này cô ấy từng nói với tôi, còn có Lâm Quân nữa, sau đó cô ấy đúng thật là đã nhảy giếng chết, nhưng đây chẳng phải là chứng cứ cho việc Thẩm Tứ Bảo giết vợ, cướp đồ đi sao?”“Đồng bạc là bằng chứng, nếu mọi người có thể tìm được thứ đó, lại có nhân chứng, tôi có thể phản ánh với tổng Cục, lật lại vụ án!” Triệu Hà nói.


Thế nhưng đừng nói tới nhân chứng, vì đồng bạc mà thiếu chút nữa Tần Tú đánh chết Bán Hạ, cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được, sao người ngoài có thể tìm được chứ?Hồ Khiết ngẫm nghĩ nói: “Lấy máu Bán Hạ trước, chỉ cần chúng ta có thể điều tra rõ Bán Hạ là con của ai, cũng xem là chứng cứ!”Thiếu niên ở trong phòng bếp lặng lẽ đi ra cửa, đang nghe tới xuất hồn, Triệu Hà xua tay nói: “Đồng chí Hồ Khiết, chuyện láy máu thì chị đừng nghĩ tới nữa, nếu không tôi sẽ bắt giữ chị.

”Công an đã nói như vậy, Hồ Khiết đành phải cất giữ lại kim tiêm, ngẫu nhiên quay đầu, lại bị dọa sợ: “Pháp Điển, cháu đi ra từ lúc nào vậy, chuyện người lớn chúng ta nói với nhau, trẻ con không thể nghe được đâu.

”Ba người phụ nữ đồng loạt ngẩng đầu, đồng thời nhìn về phía Cố Pháp Điển.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: 30: Thân Thế 5


Nhóm dịch: Thất Liên HoaCậu nhóc sờ sờ mũi, nói: “Cháu là một thiếu niên ngây thơ thuần khiết, không nghe hiểu lời mọi người nói đâu ạ.

”Chính cậu ấy, trốn học, đánh nhau, chẳng chuyện ác nào không làm, thế mà lại nói bản thân là thiếu niên ngây thơ thuần khiết à?…Trong khu tập thể gia đình mới, hoa mai trong vườn được uốn tỉa xinh đẹp, một nhóm bác gái vây quanh ở bên cạnh, mồm năm miệng mười,Một người đàn ông ngũ quan tiêu chuẩn, dáng người cao gầy, mang mắt kính, tây trang giày da cầm theo một cái túi vải lớn đi vào sân, nhưng bước chân lại chợt khựng lại.

“Cuộc sống riêng tư của Tần Tú thật thối nát!”“Thẩm Tứ Bảo dựa vào phụ nữ mà trèo lên trên, khẳng định là nuôi con riêng giùm cho Bí thư Mã rồi, chậc chậc!”“Tôi đã nói mà, đứa bé Bán Hạ kia nhìn chẳng có vẻ gì là giống Thẩm Tứ Bảo chút nào cả…”Sắc mặt người đàn ông trầm xuống, chợt sải bước, chạy như bay lên lầu.

Đây chính là Phó bí thư Thẩm Tứ Bảo.

Con người anh ta rất thú vị.


Anh ta và ba của Cố Pháp Điển- Cố Cẩn là bạn học của nhau, cùng là những sinh viên đầu tiên sau khi mở rộng cải cách, tốt nghiệp đại học Đông Hải.

Hơn nữa tự học Tiếng Anh lưu loát, cũng từng thiếu chút nữa đã ra nước ngoài theo sự đề cử của nhà nước, nhưng bởi vì thành phần gia đình anh ta cực kỳ kém, kém tới trình độ cho dù sau khi cải cách cũng không thể sửa lại án sai, cho nên lúc ấy khi thẩm tra chính trị, đã bị giữ lại.

Mấy năm gần đây đang lưu hành ra nước ngoài, đi tới những nước phát triển để làm giày.

Không thể ra nước ngoài, Thẩm Tứ Bảo cũng từng suy sụp không dậy nổi.

Nhưng trời đất xoay chuyển, người mạnh luôn có ngày sẽ vượt trội lên, bây giờ bằng vào việc mua bán với người nước ngoài, anh ta ở trong nhà máy có thể nói là nổi bật không ai sánh bằng.


Nhưng sao đột nhiên lại bị mọi người chửi rủa mắng nhiếc như vậy chứ.

Đương nhiên, nếu Tần Tú nói cô ta đánh chết con, việc này cũng chẳng sao cả.

Mặc dù Thẩm Tứ Bảo tức đến mức hận không thể ngay lập tức đánh chết Tần Tú, nhưng cũng đã nghĩ kỹ càng cách đối phó hết rồi, ra ngoài mua mấy thứ kìm, kéo, găng tay nhựa vân vân… Chuẩn bị để xử lý hiện trường.

Nếu lỡ tay đánh chết, vậy thì anh ta sẽ cắt dây điện, ngụy trang hiện trường thành máy nước nóng rò điện, bị giật chết là được.

Hít sâu một hơi, anh ta đẩy cửa nhà ra, hôm nay Tần Tú bị gai đâm đầy người, đặc biệt là trên mông, đầy là gai, nhưng cũng không dám tìm người khác rút ra giùm, lúc này đang cong mông với gương, rút gai, còn Tiểu Long thì ở bên cạnh xem ti vi.

“Em thật sự đánh chết Bán Hạ à?” Thẩm Tứ Bảo tức tới hộc máu.

Nhìn tư thế cong mông đầy bất nhã của vợ, lại nói: “Đánh chết con, em còn có tâm trạng nhàn nhã bày ra tư thế dâm đãng như vậy, để con trai nhìn như vậy sao?”Hôm nay thiếu chút nữa Tần Tú đã bị dọa chết, lúc này mới sống lại, mông đau, cả người đều đau, khập khiễng: “Nó chết? Em mới thiếu chút nữa bị nó hại chết đây này, anh không biết đâu…”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: 31: Thân Thế 6


Nhóm dịch: Thất Liên HoaDù sao chồng cũng rất yêu thương con gái, sợ anh ta trách cứ, cô ta đành thêm mắm dặm muối, nói Bán Hạ thành con sói mắt trắng.

Trợn trắng mắt, cô ta cười nói: “Em cũng chỉ dạy dỗ con cái một chút mà thôi, là Bán Hạ quá yếu ớt, ngất đi mất.

Em cũng có làm gì sai đâu, thế mà nó lại tìm người báo công an, hại em mất mặt lại còn phải mất tiền.

Mời thần tới dễ tiễn thần đi khó, lần này nếu Cố Pháp Điển không xin lỗi bồi thường tiền cho em, em sẽ đưa Bán Hạ cho cậu ta trông, xe tên nhóc khốn kiếp kia làm như thế nào.

”“Em thật đúng là… Xuống lầu mà nghe xem người ta nghị luận về em như thế nào!” Thẩm Tứ Bảo nói xong, ném thật mạnh bịch đựng bao tay kìm kéo xuống đất, xoay người rời đi.

…Lại nói tới khu tập thể gia đình cũ.


Chuyện trò với mấy dì một lát, Cố Pháp Điển lại đẩy cửa phòng bếp ra, chợt cậu ẩy ngẩn người.

Cô bé gầy yếu, thấp bé đang đứng trên ghế lau chén.

Động tác của cô bé hơi chậm, vụng về, nhưng rửa chén rất là sạch sẽ.

Rửa xong chồng thành một chồng, biết bản thân ôm không nổi, bèn cần chén nhẹ nhàng đẩy qua một ben, mở vòi nước ra bắt đầu rửa giẻ lau, rồi vắt khô giẻ lau, cô bé lại bắt đầu lau mặt bàn.

Một cô bé mới năm tuổi, thế mà lại làm việc nhà thành thục như vậy sao?Bán Hạ quay đầu lại, đúng lúc chạm phải ánh mắt đầy kinh ngạc cảu anh trai.

Cô bé lại mím môi cười, giống như đã sớm đoán được anh trai sẽ kinh ngạc vậy.


Chuyện này có là gì đâu?Hôm nay, thiếu chút nữa Bán Hạ đã chết luôn rồi, nhưng rồi lại tìm được anh trai, là anh trai ruột, anh trai còn cứu mạng của cô bé nữa!Cô bé sẽ nhanh chóng nói cho cậu ấy biết, cô bé không chỉ biết rửa chén, còn có thể giúp cậu ấy rất nhiều việc.

Nhưng vào lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, có người hỏi: “Pháp Điển có ở nhà không, chú là chú Thẩm đây!”Trong giọng nói của cô bé tràn ngập sự sợ hãi: “Là ba!”Hai mắt Cố Pháp Điển lại sáng ngời, cậu ấy cũng không tin Bán Hạ là con gái của hai vợ chồng Thẩm Tứ Bảo.

Nếu Thẩm Tứ Bảo đã tự chạy tới cửa, vậy thì cậu ấy cần phải thử một chút, tìm kiếm ra chút manh mối.

Ba của đứa nhỏ tới, theo lý mà nói thì Cố Pháp Điển nên trả Bán Hạ về,Nhưng cậu ấy lại không làm vậy.

Cậu ấy là một người giỏi quan sát chi tiết, cậu ấy từng nhìn thấy phòng bếp nhà Tần Tú, trong đó có một chiếc ghế nhỏ, chén bát ở đó được đặt y như đúc chén đũa mà Bán Hạ rửa rồi xếp lại cho cậu ấy.

Cho nên sở dĩ cô bé thành thạo như vậy, là bởi vì ở nhà mỗi ngày đều phải rửa chén.

Nếu thật sự là con gái ruột của hai vợ chồng bọn họ, có thể để cho một đứa bé nhỏ như thế ở nhà tự rửa chén sao?Mặc dù Cố Pháp Điển rất ghét em gái ruột, nhưng nếu cô bé ấy còn sống, cậu ấy thề, cả đời này sẽ không để cô bé ấy rửa chén dù chỉ một lần, tuyệt đối không!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: 32: Oan 1


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa“Ba của Bán Hạ không tốt, đúng hay không?” Cậu ấy nhạy bén phát hiện, Bán Hạ sợ Thẩm Tứ Bảo còn hơn là sợ Tần Tú.

“Anh trai sẽ tin tưởng em, đúng không?” Bán Hạ nói trước.

Cố Pháp Điển giơ nắm tay lên: “Đương nhiên, ai bảo anh là anh trai của em chứ.

” Cậu nhóc mặc bộ đồ bóng rổ giơ cánh tay lên, người ta là người có cơ bắp đó.

Cô bé chậm rãi thè đầu lưỡi ra, ngay khi Cố Pháp Điển cho rằng cô bé đang pha trò đùa nghịch, vẻ mặt cô bé đau khổ nói: “Mặc dù ba đối xử với em rất tốt, còn chơi đùa với em, nhưng ba nói đồng bạc của bà nội rất quan trọng, nếu em không nhớ lại được đồng bạc ở nơi nào, ba sẽ rút đầu lưỡi của em.

”Thẩm Tứ Bảo đúng thật là đối xử với Bán Hạ không tệ, mặc dù Bán Hạ vẫn luôn được nuôi ở nông thôn, nhưng mỗi tuần Thẩm Tứ Bảo đều sẽ về một chuyến thăm cô bé, cõng cô bé đi la cà khắp xóm làng, đến trấn trên mua đồ ăn ngon, đồ chơi vui cho cô bé, buổi tối còn ngủ cùng cô bé, ca hát, kể chuyện xưa cho cô bé nghe.


Ở trong lòng, Bán Hạ yêu ba hơn mẹ nhiều.

Nhưng tất cả những thứ nhìn thấy sau khi chết khiến cô bé sợ hãi, cô bé nhìn thấy ba mà mình yêu nhất, dùng dây điện của máy nước nóng lên trên người cô bé, đốt cháy tất cả những mảng da thịt mà mẹ đánh ở trên người cô bé.

Đó là thân thể của cô bé, bị ba đốt thành cháy đen, thậm chí Bán Hạ còn ngửi thấy mùi thịt khét.

Đó là cơn ác mộng cả đời này cô bé không thể quên dudojc!Nhưng bề ngoài ba là một người rất dịu dàng, rất hiền hòa, không ai tin tưởng ba là người xấu.

Bán Hạ sợ anh trai cũng sẽ không tin.

Cô bé sợ bản thân bị ba mang về, cô bé sợ ba sẽ thiêu đốt mình.


“Chỉ cần em không muốn, anh trai tuyệt đối sẽ không để bất kỳ ai mang em đi!” Cố Pháp Điển dứt khoát nói.

Cô em gái này, ai cũng đừng hòng cướp khỏi từ tay cậu ấy!Bán Hạ lập tức nhấc tay: “Em vĩnh viễn sẽ rửa chén giúp anh trai, còn giặt vớ nữa, giống như khi ở cùng với ba vậy.

”Con mẹ nó, một đứa bé nhỏ như vậy, thế mà lại còn từng giặt vớ cho Thẩm Tứ Bảo?Cố Pháp Điển muốn đánh người.

…Danh tiếng của Thẩm Tứ Bảo trong nhà máy rất tốt, xuất thân của anh ta không tốt lắm, nhưng cực kỳ biết làm người, gặp ông già bà lão, cho dù là bác bảo vệ, chỉ cần ai chào một tiếng, anh ta cũng sẽ lập tức dừng lại chào hỏi.

Đi từng bước một từ công nhân lên làm lãnh đạo, còn có thể dùng tiếng Anh lưu loát bàn chuyện làm ăn với nước ngoài, theo lý thì nên kiêu ngạo, làm giá chứ nhỉ?Nhưng không, anh ta vẫn luôn khiêm tốn như trước kia.

Vậy nên cho tới nay, ấn tượng về anh ta của các công nhân viên trong nhà máy cực kỳ tốt.

Hơn nữa, Phó bí thư, mọi người không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, Hồ Khiết tranh thủ mở cửa.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: 33: Oan 2


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa“Một chút việc nhà lại làm ồn tới mức mọi người đều biết, khiến cho mọi người chê cười rồi, Bán Hạ nhà tôi đâu?” Vẻ mặt Thẩm Tứ Bảo bình tĩnh, nhẹ nhàng thản nhiên.

Triệu Hà nói: “Phó bí thư Thẩm, tôi cần phải phê bình một chút, vợ của anh thật sự rất quá đáng!”Thẩm Tứ Bảo chắp tay trước ngực: “Tần Tú là người đàn bà đanh đá, tôi sẽ nhắc nhở lại cô ấy, xin lỗi đã làm phiền tới mọi người, tôi thật sự thấy rất có lỗi!”Lời đồn đại chỉ có thể nói sau lưng, Triệu Hà muốn điều tra Thẩm Tứ Bảo, cũng cần phải thu thập bằng chứng trước.

Phó bí thư cũng đã xin lỗi rồi, cô ấy còn có thể nói gì, chỉ có thể bỏ qua cho người ta.

Cô ấy nói: “Đứa bé có thể mang đi, nhưng phải chăm sóc cho thật tốt, nếu cò có lần sau, hai vợ chồng anh phải đeo còng đấy.


” Lại nói: “Cảm ơn Pháp Điển một chút đi, hôm nay con gái của anh, chính là do cậu ấy cứu.

”Quay đầu nhìn Cố Pháp Điển, Thẩm Tứ Bảo nói: “Pháp Điển, mấy ngày hôm trước gặp ba của cháu, có nhắc tới mấy anh em các cháu, anh ấy nói ba đứa con trai, có hai đứa lấy học bổng du học nước ngoài, làm cho anh ấy rạng rỡ mặt mày, chỉ có cháu, e là sau này phải đi làm công nhân vác gạch mà thôi, chú đã khuyên anh ấy, trẻ con còn nhỏ bướng bỉnh một chút cũng chẳng sao, chúng ta không phải là đang vác gạch, mà là góp một viên gacghj cho sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa.

Chú xem trọng cháu, loại người không phân được phải trái như dì Tần Tú của cháu, nên đánh chết mới đúng, cháu đánh đáng lắm.

”Ý gì chứ?Rõ ràng Cố Pháp Điển chưa từng đánh Tần Tú, lúc này Thẩm Tứ Bảo mở miệng đóng miệng, lại biến cậu ấy thành hung thủ đánh người rồi?Anh ta còn rộng lượng tha thứ cho cậu ấy nữa?Hơn nữa, mặc dù hai ba con bọn họ hai người hai nơi, nhưng quan hệ của cậu ấy và ba cũng không tệ.


Em gái là do cậu ấy hại chết, mà ba cực kỳ yêu thương em gái, cho nên ba và cậu ấy đều rất đau khổ, cũng không thích gặp mặt, nhưng trái tim bọn họ thì ở gần nhau.

Cố Pháp Điển cũng biết, ba cậu ấy tuyệt đối sẽ không nói cậu ấy như vậy trước mặt người khác.

Nhưng mấy lời này của Thẩm Tứ Bảo là cố ý bôi đen, nếu không phải Cố Pháp Điển biết rõ con người của ba mình, không phải đã tin rồi sao.

Con người này thật đúng là, một cái miệng hai lớp da, giết người không thấy máu!Nhìn đi, Triệu Hà cũng tin kìa, ngón tay chỉ vào Cố Pháp Điển, ánh mắt rét lạnh: Sau này không được phép đánh người lung tung!Thẩm Tứ Bảo cười tủm tỉm, đi tới: “Bán Hạ nhà chú đâu?”Cố Pháp Điển nói: “Phó bí thư Thẩm, thứ có thể khiến cho một người lễ phép hiền hòa như chú cũng phải dùng rút đầu lưỡi ra để dọa con nít, rốt cuộc là bảo vật gì vậy, đồ cổ sao, chẳng lẽ có thể có giá trị mấy chục vạn à?”Bởi vì Tần Tú sợ anh ta trách cứ, chỉ chửi bới Cố Pháp Điển, mắng Bán Hạ, không hề nói chuyện đồng bạc ra.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: 34: Oan 3


Nhóm dịch: Thất Liên HoaThẩm Tứ Bảo không chút đề phòng, ngay lập tức sắc mặt trắng bệch.

Nhưng anh ta lập tức bình tĩnh lại: “Đùa gì vậy, nhà chú nào phải là nhà cháu, gia đình cán bộ cấp cao, của cải dư dả đâu, chú xuất thân từ gia đình nghèo khổ, nào có đồ cổ gì chứ? Pháp Điển, khó trách ba cháu luôn nói cháu, cháu ấy à, phải chú ý tới phẩm đức.

”Triệu Hà không im lặng nữa, nói: “Phó bí thư Thẩm, Pháp Điển không có nói bừa, là vợ của anh nói anh có thứ trị giá mười chiếc vàng thỏi, lại bị Bán Hạ làm mất.

”Trong lòng Thẩm Tứ Bảo thầm mắng Tần Tú ngu dốt, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười nhu cũ: “Là mấy đồng bạc mẹ tôi để lại trước khi mất, mấy đồng chẳng đáng giá tiền, mất thì mất thôi, về nhà tôi sẽ dạy dỗ lại Tần Tú, để xem sau này cô ấy còn dám ăn nói hàm hồ vây nữa không.

”Lúc này Bán Hạ lặng lẽ mở cửa ra một khe hở nhỏ, Thẩm Tứ Bảo lập tức nói: “Tới đây nào Bán Hạ, ba đưa con đi mua kem ăn, được không?”Rầm một tiếng, nhóc con thế mà lại đóng cửa lại, còn thiếu chút nữa kẹp vào tay Thẩm Tứ Bảo.

Thế nhưng anh ta chẳng hề tức giận, rất có kiên nhẫn, dứt khoát ngồi xuống, rất quen thuộc, tự rót nước cho mình uống, vừa nói: “Trẻ con thường hay có chút hờn dỗi, người lớn nên có chút kiên nhẫn.


”Hồ Khiết nói: “Phó bí thư Thẩm, thái độ này của anh mới đúng, so với cái thái độ kia của Tần Tú, tôi thật sự hoài nghi Bán Hạ không phải con ruột của hai người.

”“Sao có thể chứ, Bán Hạ là con gái ruột của tôi, tôi yêu thương còn không kịp nữa là.

” Thẩm Tứ Bảo cười xua tay: “Nhưng tôi là đàn ông, hơn nữa công việc cần phải đi công tác, xã giao, Tần Tú ấy à, phụ nữ nông thôn không có kiến thức, trọng nam khinh nữ, nếu mọi người nhìn thấy cô ấy đối xử không tốt với Bán Hạ, nhất định phải nói lại với tôi, tôi sẽ dạy dỗ lại cô ấy.

”Không hổ là người có thể giao tiếp với thương nhân nước ngoài, tài ăn nói này, phong độ này, anh ta thành công xoay chuyển cục diện.

Ánh mắt của Triệu Hà có ý bảo: Cũng đến lúc rồi, đi dỗ Bán Hạ ra đi.

Cố Pháp Điển cắn răng, nói: “Chú Thẩm, chú bảo dì Tần Tú tới đón Bán Hạ đi, cháu muốn gặp dì ấy, nói chuyện với dì ấy.


”“Được, chú sẽ gọi điện thoại cho dì.

” Thẩm Tứ Bảo có cầu tất ứng, cầm điện thoại lên.

Cố Pháp Điển cầm một lóc sữa trái cây, đẩy cửa đi vào phòng bếp.

Trời đã tối đen, nhưng Bán Hạ không bật đèn, dẫm lên ghế, bò trên mặt bàn đang nhìn ngoài cửa sổ.

Cửa mở ra, bỗng nhiên cô bé quay đầu lại: “Anh trai.

” Đứa bé ngừng một chút, đèn đường ngoài cửa sổ chiếu lên đôi mắt của cô bé, bên trong lấp lánh nước mắt, cô bé nói: “Không sao đâu, dù sao anh cũng là trẻ em, em không trách anh đâu.

”Trẻ em cũng chỉ là trẻ em, không lay chuyển được ý của người lớn.

Bán Hạ là cho rằng cậu ấy không thể lay chuyển được Thẩm Tứ Bảo, muốn đưa cô bé về nhà cho nên mới nói như vậy à?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: 35: Oan 4


Nhóm dịch: Thất Liên HoaCô bé không muốn quay về, nhưng lại sợ cậu ấy không giúp được cô bé sẽ thấy đau khổ trong lòng, mới có thể giải vây cho cậu ấy như vậy sao?Chỉ khi nhìn theo bóng mẹ rời đi, Cố Pháp Điển mới từng đau khổ như vậy, đưa sữa trái cây qua, cậu ấy nói: “Em phải tin tưởng anh trai, anh nói có thể giữ em lại thì chắc chắc có thể giữ em lại, ngoan, bây giờ đi ra ngoài, ra ngoài ngồi nào.

”Ở trong mắt Bán Hạ, ánh mắt của anh trai kiên định như vậy, đột nhiên cô bé chẳng còn thấy sợ nữa.

Trong lòng cô bé nói, Cố Pháp Điển đúng là anh trai tốt nhất trên thế giới này.

Đương nhiên, Bán Hạ cũng muốn nỗ lực sống sót, cô bé còn muốn gặp ba, mẹ, và hai anh trai khác nữa.

Mặc dù vẫn rất là sợ, nhưng cô bé nỗ lực kiềm chế, đi theo Cố Pháp Điển cùng bước ra khỏi phòng bếp.

Một lóc bốn chai sữa trái cây, cô bé còn cực kỳ hào phóng, chia cho mỗi người một chai, chia cho Triệu Hà, chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ, Hồ Khiết.


Đứa bé biết được, bọn họ là vì cứu cô bé cho nên mới đến đây, bọn họ là người tốt.

Mặc dù ba vẫn đang cười, còn vươn tay muốn kéo cô bé tới, nhưng Bán Hạ vẫn luôn trốn ở sau lưng Cố Pháp Điển, không hề để ý tới anh ta.

…Chớp mắt Tần Tú đã tới rồi.

Cô ta bị gai đâm, đi đường khập khiễng, nhưng con trai vẫn làm loạn đòi bế, không còn cách nào khác, trên cổ cô ta còn treo một thằng nhóc béo.

“Trời ơi, thế gian này có ai oan như tôi hay không, vì Thẩm Tứ Bảo, tôi đau đớn hai ngày hai đêm mới sinh con ra, Bán Hạ chính là máu mủ của Thẩm Tứ Bảo, chúng tôi là bởi vì yêu nhau mới sinh con bé ra, nhưng mấy người nghe người bên ngoài đồn đãi bịa đặt về tôi như thế nào kìa…” Nói thế nào đi nữa, Tần Tú cũng muốn tẩy trắng cho bản thân.

Lời hay dễ nói, mặc dù trong lòng mọi người khinh thường cặp vợ chồng này, nhưng trên mọi chuyện đều phải dựa theo quy củ.


Lúc này nên khuyên Bán Hạ về nhà.

Chào hỏi lẫn nhau, ngồi xuống, mọi người cười cười nói nói, gió yên sóng lặng.

Nhưng đột nhiên Tiểu Long chạy về phía Bán Hạ: “Đồ ăn trộm, mẹ ơi nhanh nhìn kia, nó lén uống sữa của con!”Tần Tú thét lên một tiếng chói tai: “Tiểu Long, mau quay lại đây!”Nhưng cô ta vừa đứng dậy đuổi theo, một chiếc ngựa gỗ nhỏ lướt qua, vướng chân làm cô ta ngã.

Đối diện ngựa gỗ là bàn ăn, cô ta nhìn thấy sắp chạ đất, bèn vươn tay bắt lấy bàn ăn, bất ngờ không chút đề phòng kéo lấy khăn trải bàn, lập tức vang lên tiếng loảng xoảng leng keng, hộp tăm dấm muối, toàn bộ đều đổ về phía cô ta.

Vốn dĩ Thẩm Tứ Bảo đang ngồi vắt chéo chân ở trên ghế sô pha, nhìn thấy vợ vướng ngã cũng nhảy dựng lên.

Tiểu Long đang chạy về phía Bán Hạ vươn tay tới muốn đoạt, trong miệng vẫn còn đang mắng chửi: “Thứ tốn tiền, tao sẽ nói mẹ đánh chết mày.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: 36: Oan 5


Nhóm dịch: Thất Liên HoaCố Pháp Điển mở hai tay ra, tranh đấu với Tiểu Long: “Nhóc dám động vào Bán Hạ, anh đây cũng dám đánh mẹ nhóc đấy.

”Tiểu Long là loại trẻ con bị chiều hư không sợ trời không sợ đất, tiếng nói lại chói tai: “Tao còn có ba nữa đó.

Ba ơi, đánh Bán Hạ đi, chọc hai mắt nó, rút đầu lưỡi nó, kéo tóc nó, đánh chết nó!”Cậu ta đặt mông ngồi xuống đất, không ngừng quẫy đạp làm loạn: “Con mặc kệ, không đánh chết Bán Hạ thì con sẽ không đứng dậy đâu.

”Tiếng khóc của trẻ con chói tai, tiếng này còn chói hơn tiếng kia.


Thẩm Tứ Bảo vươn tay muốn kéo con trai về, đột nhiên Tần Tú từ phía sau anh ta chạy tới, tay nhắm tới cổ của Cố Pháp Điển: “Thằng nhãi bụi đời này, thứ chó chết, năm lần bảy lượt chơi chiêu tao, xem tao có đánh chết mày hay không!”Trưa nay chính là cậu ấy hại cô ta bị rớt vào bụi mai gai, lúc nãy con ngựa gỗ nhỏ cũng là cậu ấy đã tới, thiếu chút nữa khiến cô ta bị vướng mà chết.

Thằng nhãi này chẳng những không ngu ngốc như mọi người thường nói, lòng dạ cậu ấy còn đen tối.

“Tôi còn tốt hơn dì, dì cũng là một tên hung thủ giết người, mẹ kế nhà người khác còn tốt hơn người mẹ ruột như dì, cho nên tôi có lý do để hoài nghi Bán Hạ là do hai người trộm được, hoặc là bắt cóc!” Cố Pháp Điển tránh thoát móng vuốt, kéo cổ áo lại cũng gào lên.

Tần Tú đang muốn mắng lại, đột nhiên Thẩm Tứ Bảo giơ bàn tay lên, tát Tần Tú một cái: “Cái thứ ngu dốt này, không thể câm miệng được à?”“Em… Em thì làm sao chứ.

” Tần Tú bị dọa co rúm lại, òa khóc.


Đột nhiên lại hỗn loạn thế này?Triệu Hà bước một bước dài, trở tay bèn đè Thẩm Tứ Bảo lên tường, mạnh mẽ đè ép: “Phó bí thư Thẩm, tôi thấy anh rất thích đánh đập đó, bạo lực gia đình con gái, anh cũng có phần đúng không?”Thẩm Tứ Bảo phản ứng cực nhanh, giơ cao hai tay lên: “Công an Triệu, tôi chưa từng đụng vào Tần Tú và con cái chút nào cả.

”Tần Tú cũng sợ hãi: “Đồng chí công an, ông Thẩm nhà tôi chưa từng đánh đập ai cả, thật sự, từ trước tới nay anh ấy chưa từng động tay với ai, cô thả anh ấy ra đi.

”Thẩm Tứ Bảo lại gọi Tiểu Long: “Tiểu Long, sau này con còn dám bắt nạt chị của con, ba sẽ dạy dỗ con!”Đáng tiếc Tiểu Long không hiểu chuyện, cậu ta cao giọng nói: “Ba không dám đâu, ba là dựa vào mẹ con nên mới có ngày hôm nay, ba phải đối xử tốt với hai mẹ con con mới đúng!”Người lớn đều cho rằng con nít không hiểu biết gì, nhưng trẻ con đều biết hết.

Khi cãi nhau Tần Tú thích nhất là kể công lao, nói Thẩm Tứ Bảo là hoàn toàn dựa vào bản thân nên mới thăng chức, Tiểu Long cũng nhớ kỹ.

Theo lý thì lúc này Thẩm Tứ Bảo nên thấy xấu hổ, nhưng không, anh ta nói: “Công an Triệu, Bán Hạ nhờ cô chăm sóc trước, chúng tôi về nhà kiểm điểm, dạy dỗ lại Tiểu Long cho thật tốt, tự kiểm điểm lại, sau khi kiểm điểm xong sẽ lại đến đón Bán Hạ, cô thấy có được không?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: 37: Ha Ha 1


Nhóm dịch: Thất Liên HoaQuay đầu lại nhìn Tần Tú, ánh mắt anh ta âm trầm: “Còn không nhanh đi?” Lại quay đầu lại nói: “Bán Hạ nhà tôi làm phiền mọi người rồi!”Chờ anh ta ra cửa, Triệu Hà nói: “Phó bí thư Thẩm này còn biết kiểm điểm lại bản thân, nếu anh ta không bạo lực gia đình, thì có tố chất hơn Tần Tú nhiều.

”Kim Quyên phụ họa, Hồ Khiết cười lạnh, Cố Pháp Điển nhìn ra ngoài cửa sổ, lại cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.

Vốn dĩ quan hệ giữa Thẩm Tứ Bảo và ba cậu ấy cũng không tệ, nhưng đột nhiên có một năm đó không hề qua lại.

Hơn nữa ba cậu ấy cũng từng nói: Con người Tứ Bảo không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, sâu không lường được.

Rõ ràng là anh ta vì tìm kiếm đồng bạc mà xui vợ đánh con, nhưng anh ta nói mấy câu là đã có thể xoay chuyển hình tượng trong lòng một nữ công an lâu năm có mắt nhìn, người này quá biết ngụy trang rồi.

Kim Quyên nói: “Bán Hạ, đi cùng dì nào, tới nhà dì ở, được không.


”Bán Hạ mím môi lắc đầu, thái độ kiên quyết: “Không muốn, cháu muốn đi theo anh trai của cháu.

”“Anh trai không biết chăm sóc người khác đâu, nhà dì có kẹo, chúng ta đi ăn kẹo nha.

” Kim Quyên nói xong bèn muốn tới kéo đứa bé.

Hồ Khiết vẫn còn đang tìm kẹo ở trong túi, muốn dỗ đứa bé.

Nhìn thấy Bán Hạ đã sắp bị người khác mang đi.

Nhưng lúc này Cố Pháp Điển lại nói: “Dì Triệu, tình huống ống tiêm thủy tinh mang theo viên gan B, HIV dẫn tới lây lan cũng không hề ít.


”“Dừng lại!” Triệu Hà buột miệng thốt ra: “Đứa bé cứ để ở đây tôi chăm, hai người cứ phối hợp tốt với chỗ Phó bí thư Thẩm là được rồi.

”“Vì sao chứ?” Hồ Khiết nóng nảy.

Triệu Hà là con an, nói chuyện cũng thẳng thắn: “Bởi vì tôi không tin tưởng được hai người, sợ hai người tự ý mang cô bé đi rồi lấy máu của cô bé, không tới bệnh viện, thì không có ống tiêm dùng một lần, mà ống tiêm pha lê không được tiêu độc hoàn toàn thì sẽ dễ lây bệnh HIV, viên gan B, loại hành vi này của mấy người là phạm pháp, có hiểu rõ không?”Hai người phụ nữ đồng thời rụt tay lại, Hồ Khiết cực kỳ sợ hãi.

Cô ấy là y tá trưởng của viện y tế, chỉ một lòng muốn lấy máu của Bán Hạ kiểm tra thân thế.

Lại không ngờ tới đứa bé có thể vì vậy mà bị bệnh truyền nhiễm hay là không/Mà trước mắt, đúng thật là trường hợp bởi vì sử dụng ống tiêm không tiêu độc hoàn toàn mà mắc bệnh truyền nhiễm rất nhiều, nhưng đây chỉ là một mặt, nếu bản thân Bán Hạ đã có bệnh truyền nhiễm, cô ấy lén lút lấy máu, lấy tính cách của Tần Tú, sau này còn không phải đổ hết lên đầu cô ấy sao.

Đừng khiến cho chẳng những không tra ra vấn đề của Tần Tú, trái lại còn dẫn tới phiền phức cho bản thân.

Công an Triệu đúng thật là cán bộ chuyển nghề, suy nghĩ cũng thật là chu đáo.

Lúc này Cố Pháp Điển lại nói: “Công an Triệu, ngày mai cháu sẽ đưa Bán Hạ với viện y tế lấy máu, chụp X quang, kiểm tra thân thể một chút, nhỡ đâu Tần Tú đánh Bán Hạ tổn thương ở bên trong thì sao?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: 38: Ha Ha 2


Nhóm dịch: Thất Liên HoaTriệu Hà trầm ngâm một lát, gật đầu: “Vẫn là Pháp Điển suy nghĩ chu toàn.

”Khi Hồ Khiết ra cửa vẫn nhìn lại Cố Pháp Điển một cái, trong lòng thầm nói thằng nhãi này, đánh bậy đánh bạ, trái lại làm đúng ý trong lòng cô ấy rồi.

…Hai người phụ nữ rời đi rồi, Triệu Hà lại không thể đi, gọi điện thoại về nhà, cô ấy sẽ ở lại nơi này một đêm.

Không thể vứt bỏ hai đứa bé một mình được.

Trong nhà có khách tới, Cố Pháp Điển đi dọn dẹp giường đệm, Triệu Hà thì đi giúp Bán Hạ tắm rửa.

Tòa nhà cũ không có vòi hoa sen, mùa hè vẫn phải nấu nước nóng tắm, lấy ống da rắn dội toàn thân, lại thoa thêm chút sữa tắ, tắm xong, vừa mát vừa thoải mái, còn tỏa hương khắp người.


Mặc dù lúc ban ngày Triệu Hà đã kiểm tra vết thương trên người Bán Hạ, nhưng cởi quần ra vẫn không khỏi hít hà một hơi: “Sao trên đùi cháu có vết xanh vết tím thế này?”Bán Hạ rũ mắt cắn môi: “Tiểu Long thích véo cháu.

”Cô bé sợ đau, lần đầu tiên Tiểu Long véo cô bé, cô bé khóc, còn tưởng rằng nếu bản thân khóc, thì Tiểu Long sẽ không ra tay nữa.

Nhưng ai mà ngờ Tiểu Long trái lại càng hăng hái, luôn thích rượt theo cô vé để véo, lúc mới ban đầu Tần Tú còn quan tâm, sau đó thì dứt khoát mặc kệ luôn, có đôi khi Tiểu Long làm loạn làm phiền cô ta, cô ta còn cố ý nói: “Đi đi, đi véo chị con chơi đi.

”Bán Hạ đau tới chết đi sống lại, nhưng ở trong mắt Tần Tú, đó cũng chỉ là trẻ con chơi đùa với nhau.

Vốn dĩ Bán Hạ vẫn luôn không hiểu được, vì sao mẹ lại bất công như thế, mãi đến sau khi chết đi, nghe được câu nói dù sao cũng chẳng phải là con ruột của Tần Tú, đứa bé mới chợt hiểu ra: Mẹ Tần Tú đối xử tốt với Tiểu Long như vậy, lại luôn mắng cô bé ngu dốt, ăn không ngồi rồi, có lẽ giống như anh Pháp Điển nói vậy, cô bé thật sự là do mẹ ăn trộm về.


Chuyện ác như vậy cũng không phải là ít, ở quê của Bán Hạ, có một số người sẽ lặng lẽ trộm con của người ta về nuôi.

Mặc dù Bán Hạ còn nhỏ, nhưng cũng từng nghe thấy không ít.

Triệu Hà không nhịn được nói: “Con gái dì ở nhà thật sự như tổ tông vậy đó, Pháp Điển cũng có một em gái, tuổi cũng giống như cháu, Lâm Quân yêu thương như là tròng mắt, ba anh trai thay phiên nhau bế, nhưng nhìn lại cháu, thật đúng là cùng người không cùng mệnh.

”Bán Hạ chỉ có thể thấy được chuyện sẽ xảy ra trong tương lai, cũng không biết quá khứ từng xảy ra chuyện gì.

Nhưng cô bé từng thấy ngựa gỗ nhỏ của em gái nhà họ Cố, còn thấy được rất nhiều váy nhỏ xinh đẹp, cô bé cũng không nhịn được mà nghĩ, nếu bản thân là con gái của mẹ Lâm Quân, thì tốt biết nhường nào?Đương nhiên, cô bé vẫn còn quá nhỏ, không thể nghĩ được sâu.

Cô bé chỉ biết hôm nay anh trai vì giữ cô bé ở lại, đã phí rất nhiều sức lực, cô bé đã rất rất thỏa mãn rồi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: 39: Ha Ha 3


Nhóm dịch: Thất Liên HoaTriệu Hà đau xót vì những vết thương trên người đứa bé này, đau lòng nói: “Vậy thì không tắm rửa, dì giúp cháu rửa mông và chân, mặt thôi nhé?”“Cháu tự làm là được rồi ạ.

” Bán Hạ kéo ống da rắn qua, thử nhiệt độ nước, tự mình tắm rửa.

Mặc dù động tác chậm, nhưng cô bé thoa sữa tắm cẩn thận, dội lại cũng rất sạch sẽ, xong rồi cô bé còn chùi rửa sạch sẽ nền nhà phòng vệ sinh, đẩy nước bẩn về phía cống thoát nước.

Triệu Hà không khỏi cảm thán: Đứa bé này cũng quá hiểu chuyện rồi.

Đang lúc tắm, đột nhiên cô ấy nhớ tới văn kiện ngày mai trình lên tổng cục vẫn còn chưa đóng dấu, tìm một chiếc váy ngủ nhỏ cho cô bé xong, bèn vội vàng đi ra ngoài.

Khi ở nhà Bán Hạ đã quen hầu hạ cả nhà rồi, nhìn thấy trong thau có một bộ quần áo và chiếc áo khoác, không cần suy nghĩ, lấy ống da rắn tới bèn bắt đầu giặt.


Cố Pháp Điển chuẩn bị giường xong, nhanh chóng chạy tới cửa nhà vệ sinh, lại đột nhiên dừng bước chân.

Bởi vì cậu ấy đột nhiên nhớ tới, em gái đã mất kia của cậu ấy, lúc ban ngày thì còn tốt, vừa tới buổi tối thì sẽ điên cuồng khóc, cho dù bày trò thế nào, bế dỗ dành thế nào, cho cô bé chơi ngựa gỗ nhỏ cô bé cũng không thèm, chỉ biết điên cuồng gào khóc.

Bán Hạ cũng là bé gái, buổi tối cô bé có khóc không chứ?Trước kia nhìn thấy mẹ bị em gái tra tấn tới thức ngủ trắng đêm, đã có đôi lần Cố Pháp Điển muốn bế cô bé ra ngoài vứt.

Nếu Bán Hạ khóc thì sao, cậu ấy nên làm gì chứ?Cửa nhà vệ sinh lạch cạch một tiếng, mở ra.

Không biết Cố Pháp Điển nghĩ như thế nào, trợn mắt nhếch miệng, lập tức nở ra nụ cười.

Cô bé kéo thau giặt đồ đi ra.

Quay đầu lại nhìn anh trai, đây vẫn là lần đầu tiên Bán Hạ thấy anh trai cười như vậy, cô bé luôn cảm thấy có chút quen mắt, đúng rồi, cô bé nghĩ tới, nụ cười của anh trai giống như nụ cười trên chai sữa trái cây Wa ha ha vậy đó.


Vì thế cô bé cũng cười.

Một cao một thấp, hai đứa bé đứng đối diện cười ngây ngô với nhau.

Nhưng Cố Pháp Điển vừa nhìn thấy thau áo quần, lập tức pháp điên: “Ai bảo em giặt áo quần?”Bán Hạ có hơi kiêu ngạo, vung tay nhỏ nói: “ANh ơi, em giặt rất là sạch sẽ đó.

”Cố Pháp Điển đen mặt lại: “Không phải là vấn đề có sạch sẽ hay không, sau này tuyệt đối không được phép giặt quần áo nữa, nhanh đi ngủ.

”Mặc dù anh trai nhìn có vẻ rất hung dữ, nhưng Bán Hạ vẫn ngoan ngoãn đồng ý: “Vâng anh trai.

”Vừa phơi quần áo, Cố Pháp Điển vừa cảm thấy hối hận trong lòng, có phải lúc nãy bản thân quá hung dữ rồi hay không?Nếu không thì đi kể chuyện xưa, dỗ dành cô bé nhỉ?Cửa phòng ngủ mở, nhưng không có ánh đèn, cũng chẳng có chút tiếng động nào.

Đột nhiên trong lòng Cố Pháp Điển thấy nóng vội: Chắc không phải cô bé bị người ta bắt cóc đi rồi chứ?Tới cửa, mơ hồ có thể nhìn thấy cái đầu nhỏ, cậu ấy thở phào nhẹ nhõm một hơi, còn may, người vẫn còn.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom