Cập nhật mới

Dịch Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống
Tác giả: Nam Tinh Tử
Tình trạng: Đang cập nhật




Tác giả: Nam Tinh Tử

Thể loại: Dị Năng, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Gia Đấu, Đô Thị, Linh Dị

Giới thiệu:

Lệ Thù - “Diêm vương sống thủ đô” - luôn coi thường những việc quỷ quái đoán mệnh, không ngờ lại có một ngày thua trong tay đại sư huyền học.

Lần đầu tiên gặp mặt, anh cho rằng cô là một món điểm tâm mà ta dâng tặng cho mình.

Anh tò mò hỏi: “Sao lại phải làm công việc này?”

Cô đáp: “Tôi cũng không muốn, chẳng qua cơ thể này của tôi thực sự rất thích hợp!”

Sau khi mọi chuyện sáng tỏ, sự từng trải của cô đã khiến anh mê muội.

Một ngày, có người hỏi: “Lệ tổng, anh xem khi nào có thể ký hợp đồng này?”

“Từ từ, để tôi gọi điện cho vợ tôi hỏi xem giờ tốt ký hợp đồng là lúc nào!”

“Vương tổng, trông khí sắc của anh không tốt lắm, sợ là sắp gặp tai họa, để tôi bảo vợ tôi xem thử cho anh một chút.”

“Trương tổng, vị trí biệt thự của anh không ổn, dễ hao tổn tiền bạc, như thế này đi, một trăm triệu, tôi bảo đảm vợ tôi có thể giải quyết mọi chuyện, giúp anh tiền vào như nước.”
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: 1: Đầu Óc Có Vấn Đề


Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật.

Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu.

Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười.


Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi.

Đối với cô, đây chỉ là một chuyện cỏn con.

Từ khi ra đời, cô đã có thể thông linh(*), ba tuổi bắt quỷ, năm tuổi đoán mệnh, tám tuổi đã được coi là thần đồng thiên sư!(*)Thông linh: giao tiếp với linh hồnNếu không phải nhà ngươi cứ chạy qua chạy lại, làm sao ta lại bị người khác coi là bệnh tâm thần chứ! Còn không câm miệng nữa thì ta sẽ tiễn ngươi lên đường!"Tần Hải Đường nghiến răng nghiến lợi.

Thân là người, lần đầu tiên trong đời cô bị mất mặt trước một con quỷ!Nam quỷ sợ tới mức lùi về đằng sau mười mét.


Trong giới Quỷ có lưu truyền một câu Có thể cách Diêm Vương mười trượng nhưng không thể lại gần Hải Đường một phân!"Câu nói này đã đủ chứng minh sự đáng sợ của cô gái nhỏ.Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách!Nam quỷ vèo một cái đã bay đi, Tần Hải Đường bất đắc dĩ đỡ trán.

Cái thứ này lúc còn sống luyện chạy đường dài đúng không!Không còn cách nào khác, vì giá trị công đức, cô chỉ có thể tiếp tục đuổi theo hắn! Cũng may bản thân rèn luyện từ nhỏ nên mới đuổi theo được quỷ!Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.

Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.

Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Còn Nhỏ Như Vậy Mà Đã Sa Đọa


Nam quỷ mượn ô che nắng của người đi đường mà đi qua vài con phố, Tần Hải Đường vẫn gắt gao đuổi theo không bỏ cuộc.“Tích tắc tích tắc tích tắc."Két két!"Một tiếng phanh xe gấp gáp đã làm người đàn ông ngồi ghế sau bừng tỉnh.

Anh chậm rãi mở đôi mắt đang nhắm hờ, trong mắt ẩn ẩn có nét tức giận, sau đó lạnh lùng nói: "Trang Nhất?"Trợ lý tư nhân Trang Nhất đang ngồi ghế phụ nhìn tình huống trước mắt, anh ta sợ tới mức run bần bật nhưng vẫn phải trả lời theo đúng chức trách:Cậu ba, có người chặn xe!"Người đàn ông không ngừng lần chuỗi tràng hạt trên tay phải, anh nhìn ra cửa sổ đầy hứng thú.Ồ? Chặn xe?"Trang Nhất căng thẳng lau mồ hôi trên trán.

Kẻ dám chặn xe của cậu ba đúng là không muốn sống nữa!Chắc là tổng giám đốc nhà ai bày ra trò mỹ nhân kế ạ!"Đi xuống nhìn xem."Không đợi người đàn ông bước xuống, Trang Nhất đã chậm rãi mở cửa xe.Thân là trợ lý tư nhân, trước kia không phải Trang Nhất chưa từng giải quyết chuyện như thế này.


Nhưng đây thật sự là lần đầu tiên anh ta gặp phải chuyện chặn trước mũi xe.Cô gái nhỏ kia đẹp thì có đẹp, đôi mắt ngây thơ trong sáng như nai con, mũi nhỏ xinh xắn, đôi môi non mềm hồng phấn, tóc dài thục nữ.

Cô ăn mặc thường phục cách tân kiểu Trung, bên ngoài khoác một chiếc áo dài màu xanh lá, chân đi giày vải, trên tay còn cầm một chiếc bút lông dài hai, ba mươi phân.Còn nhỏ như vậy mà đã sa đọa, thật đáng tiếc!Này! Cần tiền không cần mạng à! Biết xe này là của ai không mà dám chặn hả!"Tần Hải Đường không thèm liếc anh ta một cái.


Cô biết chặn xe là không đúng, nhưng nếu cô không bắt được nam quỷ, không giúp hắn đầu thai kịp lúc thì giá trị công đức của cô sẽ vuột mất!Này! Đang nói chuyện với cô đấy, không nghe thấy à? Đây chính là xe của Lệ Thù - cậu ba nhà họ Lệ ở thủ đô, cô là đồ ngốc hả?"Tần Hải Đường cong cong môi: "Đồ ngốc nói ai đấy?"Trang Nhất buột miệng trả lời: "Đồ ngốc đang nói cô đấy!"Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.

Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.

Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Giá Của Cô Là Bao Nhiêu


Trong nháy mắt khi vừa dứt lời, Trang Nhất lập tức bịt kín miệng.

Lần đầu tiên anh ta thấy buồn bực vì bản thân đã lanh mồm lanh miệng!Tần Hải Đường kiêu ngạo nhìn Trang Nhất, khóe mắt cô liếc qua người đàn ông đang cười khẽ bên cạnh anh ta, người đàn ông này khiến cô phải chú ý.Oa! Lớn như này rồi mới lần đầu gặp được người đẹp như thế - Tần Hải Đường thầm cảm thán.Mái tóc đen như mực của người đàn ông được chải phân làm hai phần, vuốt ngược về đằng sau.

Đôi mày kiếm anh khí, mũi cao thẳng, đôi mắt hoa đào gợi lên chút nét cười, làn da trắng cùng với đôi môi mỏng càng làm gương mặt của anh toát lên vẻ lạnh lùng.Trên tay phải của anh ta là một chuỗi tràng hạt màu hổ phách, thoạt nhìn anh chỉ hai bảy hai tám tuổi.


Nhưng, anh ta không có vấn đề gì đấy chứ? Giữa hè mà mặc đồ vest, đi giày da, đã thế còn khoác thêm áo khoác gió, nhìn kiểu gì cũng không giống việc người bình thường sẽ làm ra được!Nhìn ánh mắt của Tần Hải Đường chuyển từ kinh diễm sang khó hiểu, Lệ Thù chậm rãi mở miệng: "Cô nhóc, là ai sai phái cô? Cô làm việc này đã bao lâu rồi?"Sai phái? Tần Hải Đường không vui, miệng méo xẹo đi: "Xin anh chú ý cách dùng từ.

Anh có thể nói là ’chỉ đạo’.

Ông ngoại dẫn tôi nhập môn, còn tôi đã làm bao lâu thì cụ thể tôi không nhớ rõ, chắc là mười mấy năm rồi!"Vẻ mặt của Trang Nhất hiện vẻ không thể tin nổi.


Mười mấy năm? Vậy không phải mới được mấy tuổi đã bắt đầu làm rồi ư? Không phải chứ? Xem ra tuổi thơ của cô bé này quá bi thảm!Anh ta tò mò hỏi: "Vậy giá của cô một lần là bao nhiêu?"Tần Hải Đường nhìn Trang Nhất bằng vẻ mặt phòng bị như thể anh ta muốn cướp tiền của cô.Hỏi làm gì! Trong túi tôi không có tiền đâu, toàn bộ chỉ biết dựa vào sự tự nguyện của khách hàng thôi đó!"Lệ Thù nhìn cô khó hiểu: "Vì sao phải làm việc này? Không nghĩ tới đổi việc khác làm à?"Nghĩ chứ, chẳng qua cơ thể này của tôi thật sự rất thích hợp với công việc này!"Nói xong, Tần Hải Đường còn kiêu ngão vỗ ngực.Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.

Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.

Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Cứu Mạng


Nội tâm Trang Nhất: Thời buổi này quả nhiên ngành nào cũng cạnh tranh kinh khủng.

Ngay cả làm tiểu thư cũng phải xem có thích hợp hay không! Xem ra bản thân mình phải cố gắng hơn nữa, nếu không thì công việc lương cao này sẽ không giữ nổi!Tần Hải Đường vừa dứt lời, ngay cả Diêm Vương sống ở thủ đô là Lệ Thù cũng phải im lặng.Cứu mạng với! Cứu mạng với! Cứu mạng!"Trong xe truyền tới từng hồi tiếng kêu cứu, mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy chú Lý lái xe đang tự bóp chặt cổ mình, tròng mắt như thể sắp nổ tung, gân xanh trên cổ nổi hết lên.Tần Hải Đường ngẩng đầu nhìn mặt trời.

Hôm nay là hắc đạo, không tốt! Nam quỷ mà không đầu thai thì sẽ biến thành lệ quỷ!Trang Nhất nhanh chóng mở cửa xe, anh ta định kéo tay chú Lý xuống.


Nhưng không hiểu sao tay chú Lý cứ như keo nước bám chặt lấy cổ, không tài nào kéo ra được.Đột nhiên, chú Lý bật ra tiếng cười âm trầm khủng bố, chú vươn tay về phía Trang Nhất.Này này này, hai ta không thù không oán, ngươi đừng tới chỗ ta!"Trang Nhất sợ tới mức chạy ra ngoài với tốc độ 800m/h.“Cậu ba, cậu ba, cứu mạng với!"Dù sao Lệ Thù cũng xuất thân từ quân ngũ.

Anh nhíu chặt mày, cánh tay phải thít chặt cổ chú Lý từ phía sau rồi nhanh chóng kéo giật lại.

Nháy mắt, chú Lý đã ngã gục xuống đất!Có lẽ chuỗi tràng hạt vừa lúc chạm vào người, chú Lý vừa ngã xuống đất đã lấy lại sự tỉnh táo.Tôi, tôi làm sao vậy? Sao tôi lại ở đây?"Chú Lý, suýt nữa là chú bóp chết cháu rồi hu hu hu!"Thấy chú Lý đã tỉnh lại, Trang Nhất khóc hu hu chạy ngược về.Cậu ba, ngài mau nhìn kìa.

Có cái xe đang lao về phía cô gái nhỏ kia! Nhưng mà trong xe không có người!"Trong mắt Lệ Thù hiện lên nét khẩn trương, trái tim anh chợt căng thẳng.


Anh không nghĩ nhiều mà lập tức chạy về phía cô.Thấy chiếc xe sắp sửa đụng vào người cô, Lệ Thù đột ngột túm chặt lấy cô ôm vào ngực!Tần Hải Đường lộ vẻ kinh ngạc.

Hai người còn chưa kịp phản ứng, chiếc xe đã lướt qua, nó lùi về một chút rồi lại lao về phía hai người!Lúc này, Tần Hải Đường lập tức kéo Lệ Thù ra đằng sau mình.Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.

Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.

Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Bắt Quỷ


Cô cầm bút vẽ bùa trong không khí, trong phút chốc lá bùa màu vàng xuất hiện, nam quỷ thấy thế liền bỏ trốn.

Tần Hải Đường khẽ kêu a một tiếng: “Muốn chạy sao? Đừng có mơ!”Cô dùng bút lông sói vén tóc mình lên, hai bàn tay chuyển động rất nhanh, một lá bùa lập tức bay ra ngoài, lá bùa giống như có linh khí, nó mạnh mẽ giữ chiếc xe phía trước lại, sau đó vững vàng kéo chiếc xe đã đi được hai đến ba mươi mét trở về.

Lúc này vì bị ảnh hưởng bởi ánh mặt trời nên nam quỷ không còn tự ý thức được, hắn lớn tiếng quát.

“Con đàn bà thối tha, mày đừng có mà không biết trái phải! Hiện tại mày đi còn kịp, nếu không đừng trách tao không tha cho mày!”“Please, anh tỉnh táo lại đi, bây giờ là tôi không tha cho anh, ok!”Lệ Thù đứng phía sau Tần Hải Đường, nhìn dáng vẻ tự mãn của cô gái nhỏ, lại thấy “trang bị” cùng với thủ pháp vô cùng thuần thục của cô, trong giây lát, anh dường như đã đoán được nghề nghiệp của cô gái trước mặt! Vì thế, Lệ Thù không khỏi cảm thấy tự buồn cười vì sự ngu xuẩn của bản thân trước đó.

Tần Hải Đường vung bút vẽ một vòng tròn kết giới vây quanh nam quỷ, giữ hắn ở trong đó.


“Thiên địa âm dương, Càn khôn vô lượng, biến!”Một loạt bùa chú như những lưỡi dao sắc bén xuyên thấu nam quỷ, trong nháy mắt bộ mặt hắn trở nên dữ tợn, cho đến khi một đám khí đen xuất hiện, hắn mới dần khôi phục thần trí.

“Tôi tự nguyện trở thành trợ thủ cho cô Tần Hải Đường sau khi đầu thai chuyển thế luân hồi!”Tần Hải Đường hài lòng gật đầu, cô giơ ngón tay mảnh khảnh lên, cánh cửa luân hồi từ từ mở ra, nam quỷ khom người cúi chào cô một cái thật sâu rồi mới rời đi.

Khoảnh khắc cánh cửa kia đóng lại, một tia sáng màu vàng kim xuất hiện giữa trán cô.

Tần Hải Đường hít sâu một hơi: “A ha, cuối cùng cũng xong!”Nhìn phía trước không có gì bất thường, Trang Nhất lập tức chạy đến trước mặt hai người.

Trang Nhất vỗ vỗ đầu giống như bừng tỉnh: “Thì ra cô không phải là đang đi làm!”Vẻ mặt Tần Hải Đường đầy nghi hoặc.


Hả? Đi làm? Cô đi làm thì sao, ở nhà thì sao chứ? Không đúng! Anh ta hỏi như vậy là có ý gì?“Đừng nói anh tưởng tôi là tiểu thư nhé?”Thấy ánh mắt cô đầy vẻ khinh bỉ, Trang Nhất xấu hổ cười hai tiếng.

Nhìn biểu cảm của cô gái nhỏ giống như sắp ăn thịt người đến nơi, Lệ Thù lúc này mới lên tiếng: “Cảm ơn cô vừa rồi đã cứu tôi!”Tần Hải Đường xua tay: “Không sao, anh cũng cứu tôi, có qua có lại mà thôi!”“Nếu tôi không cứu cô thì với thân thủ như vậy cô cũng sẽ không sao!”Ông ngoại từng nói, ở bên ngoài thì phải biết điều, dù lời anh nói là sự thật, nhưng để không động đến lòng tự ái của người đàn ông, cô vẫn nên xoa dịu anh một chút!“Không phải, nếu không có anh thì tôi không thể bình an vô sự, ít nhất! cũng sẽ bị thương!”Lệ Thù trầm mặc không nói gì.

Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.

Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.

Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Vụ Làm Ăn Béo Bở


Nhìn cách người đàn ông này ăn mặc, chắc chắn anh ta là con nhà giàu có, đôi mắt Tần Hải Đường chuyển động, cô lập tức cười hì hì đến gần Lệ Thù.

“Anh sao vậy? Có cần tôi để lại phương thức liên lạc không? Anh có thể không cần nhưng chắc chắn sẽ có người cần.

”“Xem bệnh, xem bói, đặt tên, xem phong thủy, chỉ cần có người yêu cầu tôi đều làm được, tôi bảy anh ba, anh thấy sao!”Trang Nhất ở bên này dở khóc dở cười, cách tiếp cận của người phụ nữ quá cổ hủ, muốn xin số điện thoại thì nói thẳng ra là được.

Nhưng mà cậu ba cũng nhất định sẽ không cho.

Đây chính là người đàn ông đứng ở đỉnh kim tự tháp, cần gì phải quan tâm đến vài ba quả dưa bở kia chứ?Không ngờ giây tiếp theo, Trang Nhất đã bị chính ý nghĩ của mình tát vào mặt.


Lệ Thù nhịn cười nói: “Cũng được, nhưng đổi lại tôi bảy cô ba?”Trong nháy mắt Tần Hải Đường hóa đá, đại boss từ trước đến nay không phải rất hào phóng sao? Sao lại còn mặc cả như này? Nhưng mà những người xung quanh anh cũng đều là ông lớn, chắc hẳn đơn hàng cũng sẽ đều đặn!Cô nghiến răng đáp lại anh: “Được, tôi đồng ý!”Khi hai người cho nhau phương thức liên lạc, Trang Nhất tuyệt đối không nghĩ đến Lệ Thù lại đưa số cá nhân cho Tần Hải Đường!Nhìn theo bóng cô đi xa, khóe miệng anh ta nhếch lên, dường như trong lòng cảm thấy kinh hãi.

Trang Nhất ngửa mặt lên trời thở dài, cái cây bằng sắt cũng sắp nở hoa, xem ra thời tiết sắp thay đổi rồi!Ở Tần gia“Trở về muộn như vậy là vì đi dụ dỗ đàn ông à?”Tần Hải Đường vừa vào nhà đã nghe thấy giọng điệu châm chọc mỉa mai của mẹ kế Vu Tâm.

Cô chỉ im lặng nhìn từ xa, không hề lên tiếng đáp lại.

Dù sao hiện tại cô vẫn chưa hoàn toàn ổn định, cũng không muốn gây thêm phiền phức cho chị gái, ở trong nhà này làm người câm là tốt nhất!Nhưng mà đứa em gái cùng cha khác mẹ Tần Tử Liên lại không có ý định buông tha, cô ta nhẹ nhàng nói: “Mẹ, chị hai chỉ là về nhà muộn chút, chị ấy xinh đẹp như vậy có người theo đuổi là chuyện bình thường mà.


”Đã qua nhiều năm rồi, khi còn nhỏ Tần Hải Đường sẽ tranh cãi với bọn họ, bây giờ trưởng thành cô chỉ càng thêm chán ghét, cho nên cứ mặc kệ hai diễn viên trước mặt.

Cô đổi dép đi trong nhà rồi lên tầng.

Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.

Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.

Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Bạch Liên Hoa


Nhìn thấy Tần Hải Đường tỏ vẻ thờ ơ, Vu Tâm tức giận cầm dép ném về phía cô.

“Con ranh này, mày coi tao như người chết à, hỏi mày còn không biết trả lời sao? Đúng là thứ có mẹ sinh mà không có mẹ dạy!”Tần Hải Đường còn chưa lên tiếng, Tần Thanh Hòa vừa trở về đúng lúc nhìn thấy cảnh này, cô ấy lập tức ném con dao tùy thân về phía Vu Tâm, vì khoảng cách quá xa nên chỉ cắt trúng quần áo, thiếu chút nữa là đâm vào đùi bà ta.

“Vu Tâm, nếu bà còn dám bắt nạt em gái tôi thì con dao này không có mắt đâu!”Vu Tâm sợ tới mức run bần bật, con gái cả của chồng không dễ chọc, cô ấy là một bác sĩ giải phẫu có tiếng, cũng may không thường xuyên ở nhà.

Tần Tử Liên thấy tình hình không ổn liền vội vàng đi tới, cô ta nắm lấy góc áo Tần Thanh Hòa nước mắt rơi lã chã: “Chị cả, mẹ không phải cố ý, em thay mặt mẹ xin lỗi chị.


”Tần Thanh Hòa hất tay cô ta ra, vì sức lực quá lớn nên Tần Tử Liên ngã ngồi trên mặt đất, Tần Thanh Hòa cúi đầu xuống nhìn cô ta:“Tần Tử Liên, làm phiền cô đính chính lại, đó là mẹ của cô chứ không phải của tôi và Đường Đường, còn nữa, cô cũng không cần bày ra dáng vẻ bạch liên hoa để được người khác cảm thông, tôi không vừa mắt, tránh xa tôi ra, như vậy đảm bảo an toàn cho cô được!”“Làm cái gì vậy? Các người cãi nhau như vậy còn chưa đủ mất mặt sao?”Tần Chính Quốc vốn đang tức giận ở công ty, về nhà lại thấy vợ con làm loạn, nhất thời nổi trận lôi đình.

Mà Tần Tử Liên vừa thấy gậy chống lưng trở về thì khóc càng thảm hơn.

“Ba, người đừng trách chị cả, vì mẹ chặn đường chị hai nên chị cả mới tức giận mà động tay với con!”Vu Tâm thấy tình hình như vậy cũng tỏ vẻ đáng thương: “Ông xã, đều là lỗi của tôi, không nên trách mắng mấy đứa nhỏ! Tôi là mẹ kế, việc này đều là do tôi cả!”Tần Chính Quốc nhìn Tần Hải Đường, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô, nếu không phải cô còn có tác dụng thì có lẽ ông ta sẽ lập tức đánh chết cô luôn.

Bây giờ không thể động đến cô, nhưng việc này không giải quyết thì người giúp việc sẽ cảm thấy bà chủ phải chịu quá nhiều uất ức.

Cho nên ông ta chỉ có thể nói con gái lớn:“Tần Thanh Hòa, mày lại dám động thủ khi tao còn chưa chết, tao nghĩ ngày lành của mày đã qua rồi!”Tần Thanh Hòa đã quen với người cha không phân biệt được trái phải này, cô ấy phản bác: “Muốn tôi không đánh người thì ông bảo vợ và con gái của ông đừng xuất hiện trước mặt tôi.


”“Được lắm, đủ lông đủ cánh rồi nên nghĩ mình có bản lĩnh đúng không? Xem tao đánh chết mày đây!”Nói xong Tần Chính Quốc liền cầm bình hoa đi về phía cô ấy.

Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.

Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.

Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Ông Chỉ Xứng Đáng Làm Cô Hồn Dã Quỷ


Tần Hải Đường lanh lẹ kéo Trần Thanh Hòa lại, nhưng những mảnh vỡ rơi xuống vẫn văng trúng mặt của cô ấy.

Cô nhìn vết xước trên mặt chị gái mà phát hoảng, nếu như mảnh vỡ bắn cao hơn mười phân thì chắc chắn sẽ bắn vào mắt của chị ấy.

Tần Hải Đường tức giận đến nỗi đôi mắt đỏ bừng, cơ thể cô không kiềm chế được run rẩy.

Khi sinh cô, mẹ vì khó sinh mà mất, chính chị gái là người đã nuôi nấng cô từ khi còn nhỏ, bất luận những người khác có đối xử với cô như thế nào đi chăng nữa thì cũng chẳng sao cả, điều duy nhất mà cô quan tâm chính là chị gái, thế mà người cha tồi tệ này suýt nữa đã hại chị ấy.


Tần Hải Đường nhặt một mảnh vỡ dưới mặt đất lên rồi gãi gãi vào lòng bàn tay, trong nháy mắt, máu tí ta tí tách chảy xuống.

Ba người Tần Chính Quốc cho rằng Tần Hải Đường đã bị dọa đến choáng váng, cho nên cả ba nhìn cô một cách đầy chế giễu.

Chỉ có Tần Thanh Hòa biết em gái đang thực sự rất tức giận, cô ấy nhanh chóng nắm lấy tay cô: "Đừng, Đường Đường, lẽ nào em lại vì loại người không xứng đáng này mà từ bỏ hết giá trị công đức bao năm hay sao?"Tần Hải Đường nhắm mắt làm ngơ, ở trên không trung cô vẽ ra một lá bùa.

Khi lòng bàn tay cô hợp vào lá bùa, tiếng khóc của những oan quỷ ùn ùn kéo đến, lập tức quét sạch toàn bộ biệt thự, những người giúp việc bị dọa sợ thi nhau bỏ chạy.

Lúc này, Tần Chính Quốc mới cảm thấy tình hình không ổn.


Ông ta muốn chạy trốn theo bản năng, khóe miệng Tần Hải Đường nở một nụ cười châm chọc, cô nâng lòng bàn tay lên rồi úp ngược xuống và đập mạnh xuống đất, từng lá bùa như những mạch máu đi thẳng đến chỗ Tần Chính Quốc theo những đường vân trên mặt đất đất.

"Tần Chính Quốc, tôi muốn ông vĩnh viễn không thể luân hồi, ông chỉ xứng đáng làm cô hồn dã quỷ.

"Tần Chính Quốc vẫn không chịu cúi đầu xin tha, ông ta vẫn già mồm kêu gào: "Mày tưởng mày khoa tay múa chân nói mấy câu tàn nhẫn mà tao sợ mày ư, ông đây vĩnh viễn vẫn là bố của mày, để tao xem mày dám làm gì!""Nó không dám, tao dám!" Giọng một ông lão mạnh mẽ và cao vút truyền vào từ cửa.

Đột nhiên, những vệt máu bỗng dưng ngừng chảy, sau đó chậm rãi biến mất không thấy đâu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: 9: Ông Ngoại Xuất Hiện


Mọi người nhìn về phía cửa, chỉ thấy một ông già hơn năm mươi tuổi, mặc dù gương mặt ông đã hằn lên những dấu vết của năm tháng nhưng đôi mắt vẫn sáng ngời, ông để đầu tóc gọn gàng và chỉnh tề, mặc một bộ quần áo Tôn Trung Sơn cao cấp, từng bước một tiến vào dưới sự vây quanh của vô số vệ sĩ.

Tần Chính Quốc gọi một cách ngoan ngoãn: "Bố"Tạ Huyền vượt qua ông ta và đi tới trước mặt Tần Hải Đường.

"Ông ngoại.

" Tần Thanh Hòa và Tần Hải Đường đồng thời thốt lên.


Tạ Huyền trìu mến xoa xoa đỉnh đầu của hai người rồi lại ôm cả hai vào lòng: "Bé ngoan! Ông nội tới đón các con rồi đây!"Nhìn thấy vệt máu trên mặt Tần Thanh Hòa, ánh mắt của Tạ Huyền hung ác trừng lớn, ông xoay người đạp Tần Chính Quốc xuống đất.

"Họ Tần nhà ngươi coi Tạ gia ta chết rồi hay sao?"Cơ thể Tần Chính Quốc khẽ run lên, mặc dù không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào nhưng ông ta lại lặng lẽ nắm chặt tay.

Trước đây ông chỉ biết đứa con gái này biết chút bói toán, ai mà ngờ nó hoàn toàn thừa hưởng được tài năng của mẹ nó.

Ông ta cũng biết may mà Tạ Huyền đến kịp thời, nếu không cái mạng nhỏ này nhất định sẽ nằm gọn trong tay của Tần Hải Đường.

Tần Tử Liên ở trong góc lắc đầu, vẻ mặt đầy tiếc nuối, kế hoạch một mũi tên trúng hai con nhạn lúc đầu lại bị người cha ngu ngốc của cô phá hoại!Tạ Huyền muốn nhanh chóng xem vết thương cho Tần Thanh Hòa nên không nán lại lâu, ông trừng trị Tần Chính Quốc một trận rồi rời đi, suy cho cùng ông ta cũng là bố của hai đứa nhỏ, cũng từng là cấp dưới của ông.


Về đến Tạ gia, Tạ Huyền lập tức gọi người mời bác sĩ gia đình đến khám và chữa trị cho Tần Thanh Hòa.

"Ông chủ, vết thương này! "Ông Lý sắc mặt nghiêm trọng ngập ngừng ấp úng, Tạ Huyền biết mọi chuyện không đơn giản như vậy, ông Lý đã lăn lộn với ông từ năm 16 tuổi, ông ấy lại lộ ra loại biểu cảm này, như vậy vết thương nhất định là rất nghiêm trọng rồi.

Tạ Huyền đuổi người giúp việc ra và cử người canh gác ở cửa.

"Chú Lý, xảy ra chuyện gì vậy, chú mau nói cho cháu biết đi!"Tần Hải Đường lo lắng hỏi, cô sợ chỉ chậm một giây thôi thì chị gái sẽ không qua khỏi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: 10: Hủy Dung


Chú Lý thở dài nói: "Miệng vết thương của Thanh Hòa có độc, nó đang từ từ biến thành màu đen, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng chỉ sợ con bé sẽ bị hủy dung!"Tất cả mọi người đều kinh hoàng khi nghe những lời này, ngay cả người dày dặn kinh nghiệm như Tạ Huyền cũng không thể ngờ rằng Tần gia lại độc ác như vậy.

Nước mắt Tần Hải Đường lã chã rơi, cô quỳ xuống nghẹn ngào lắc lắc cánh tay của ông Lý.

"Chú Lý, cháu xin chú hãy cứu chị ấy!"Chú Lý đỡ lấy cô, chẳng ai dám nghĩ sự việc lại xảy ra như vậy, ông ấy cũng không còn biện pháp nào, chỉ có thể trách bản thân mình không có đủ bản lĩnh.

"Hải Đường, mau đứng lên đi, chỉ có thể trách ta ngu dốt.


Các con đi nước H tìm Trương thần y, khuôn mặt của Thanh Hòa có thể sẽ được cứu, nhưng ông ấy không ở một nơi cố định nào cả, có thể tìm được ông ấy hay không còn phải xem vận may.

"Nghe nói vẫn còn hy vọng, Tạ Huyền thở phào nhẹ nhõm.

Một đứa con gái còn trẻ như vậy, nếu thật sự bị hủy dung thì sau này phải làm sao đây!"Hải Đường, ngày mai ông và chị gái con cùng đi tìm người mà chú Lý đã nói, ông biết con muốn đi cùng chị gái, nhưng khối ngọc của con còn chưa tìm thấy, con không nên đi xa.

"Tần Hải Đường nghĩ một chút, ông ngoại nói đúng.

Bản thân cô còn có nhiệm vụ quan trọng hơn.


Khi cô mới ra đời, một cao tăng đắc đạo đã tặng cho cô một khối ngọc và nói rằng trước năm 20 tuổi cô sẽ gặp một kiếp nạn, để bảo toàn tính mạng, cô cần phải ở lại Tần gia.

Mà ông ngoại bấm ngón tay tính toán, quả thực đúng là như vậy, đây cũng chính là lý do tại sao nhiều năm qua bọn họ vẫn luôn ở lại Tần gia.

Cứ tưởng ở nhà họ Tần sẽ luôn suôn sẻ, không ngờ rằng năm cô 8 tuổi khối ngọc của cô đã bị mất một cách khó hiểu, mãi cho đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy.

Sau khi mất đi khối ngọc, hàng đêm cô đều mơ thấy bóng lưng của một người phụ nữ, nhưng lại không thể nhìn rõ khuôn mặt của người đó, điều này khiến cô luôn trong tình trạng mất ngủ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: 11: Đến Nhà Họ Lệ


Để không gây thêm phiền phức cho chị gái, Tần Hải Đường chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Tần Thanh Hòa âu yếm sờ lên mái tóc của Hải Đường, ánh mắt dịu dàng và kiên định.

"Đường Đường, ngày chị trở về chính là ngày báo thù của chị em chúng ta, trước lúc đó em nhất định không được hành động hấp tấp.

Nhà họ Tần phức tạp hơn nhiều so với em nghĩ.

"Tần Hải Đường biết Tần Thanh Hòa không phải vì vết thương trên mặt mình, chỉ là cô ấy muốn thay cô trả lại những gì cô đã chịu đựng trong những năm vừa qua.


"Được, em đáp ứng với chị, em nhất định sẽ cố gắng nghiên cứu huyền thuật, chúng ta sẽ gặp nhau khi cả hai trở thành lão đại.

"Tạ Huyền thấy giao ước của hai chị em, xúc động nước mắt lưng tròng, nếu như Vân Linh - mẹ của bọn chúng nhìn thấy cảnh này, chắc sẽ rất vui vẻ yên lòng.

Tạ gia là thế gia huyền tộc lâu đời, khi đó tiểu sư muội Tạ Vân Linh là cô gái tài sắc vẹn toàn được mọi người khen ngợi, đáng tiếc lại chết trẻ, cô con gái lớn không có năng khiếu về huyền thuật, nhưng lại vô cùng thuần thục việc cầm dao.

May mắn thay, cô con gái út Tần Hải Đường có thiên phú cực kì cao, thực là hậu sinh khả úy.


"Đường Đường, để đảm bảo sự an toàn của con, sau khi ông đi rồi con hãy đến nhà họ Lệ ở Thành Nam ở một thời gian.

Ông cụ Lệ gia Lệ Vạn Hải là người bạn lâu năm của ông, ông ấy sẽ chăm sóc cho con, hơn nữa ông ấy có đủ khả năng để bảo vệ con an toàn.

"Tần Hải Đường vừa định mở miệng từ chối, Tạ Huyền lại nói:"Còn có Bách Thế sắp trở về rồi, con giúp ông ngoại coi chừng nó, chỉ có con mới có thể trị được thằng nhóc thối này!"Tần Hải Đường nghĩ đến người em họ sắp trở về liền đau đầu, cô lập tức đáp ứng ông ngoại, suy cho cùng, ở nhà người khác vẫn tốt hơn, có lẽ sẽ yên tĩnh hơn một chút.

Sáng sớm hôm sau, Tần Hải Đường tiễn ông nội và chị gái đi xong liền mang theo balo nhỏ tới Lệ gia.

Mới tới cổng, cô đã cảm giác được một cỗ âm khí vô cùng nặng nề bao trùm cả trang viên.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: 12: Xin Cô Hãy Cứu Ông Chủ


Tần Hải Đường đang nghĩ làm sao để đi vào thì đã nghe thấy giọng nói của Trần Sinh - quản gia nhà họ Lệ - vang lên sau lưng:Cô là cô Hải Đường đúng không?"Tần Hải Đường gật đầu theo bản năng, cô chậm rãi đi theo sau Trần Sinh về phía nhà chính.Không khí lạnh lẽo xung quanh làm cô không nhịn được phải đặt câu hỏi: "Chú Trần, mấy ngày gần đây có ai trong nhà đau ốm gì không ạ?"Trần Sinh thầm giật mình, ông nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin nổi.

Sức khỏe của ông chủ Lệ Vạn Hải luôn tốt, chẳng hiểu sao gần đây ông ấy càng ngày càng dậy muộn, hiện tại cơ thể đã suy yếu tới mức không thể bước xuống giường được nữa!Cậu ba đã tìm vô số bác sĩ giỏi nhưng không ai phát hiện điều gì lạ.

Hiện giờ cả nhà đều chìm trong không khí bi thương, chỉ sợ đây là điềm báo ông chủ sẽ cưỡi hạc về cõi tiên.Ông vội vàng khom lưng chắp tay, nói bằng giọng điệu khẩn cầu: "Cô Hải Đường đúng là cao nhân, người bị bệnh là ông chủ.


Chắc là cô có cách đúng không? Xin cô hãy cứu ông chủ!"Là ông Lệ ạ?"Tần Hải Đường lập tức bấm tay tính toán.

Không ổn rồi, tuổi thọ đã bị ảnh hưởng!Chú Trần, chú mau dẫn cháu tới phòng của ông Lệ!"Trần Sinh thấy vẻ mặt Tần Hải Đường vừa nghiêm trọng vừa sốt ruột thì càng không dám chậm trễ, hai người vội vàng đi tới phòng Lệ Vạn Hải.Vừa tới nơi, Tần Hải Đường đã bị choáng váng.


Cả nhà này, nữ thì trang điểm xinh đẹp giả vờ khóc lóc, nam thì thở ngắn than dài, mắt đảo liên hồi, không biết bọn họ đang nghĩ gì!Duy chỉ có mình Lệ Thù ngồi trong một góc cụp mắt, hai ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc sắp cháy hết.

Điếu thuốc giống như tâm trạng của anh lúc này, đã thấp gần như rơi xuống đáy vực.Lần trước gặp mặt, Lệ Thù còn hăng hái bừng bừng, kiêu ngạo biết bao.

Bây giờ anh lại biến thành dáng vẻ suy sụp khiến người ta nhìn vào mà không khỏi đau lòng.Tần Hải Đường làm lơ ánh mắt của mọi người mà đi thẳng về phía Lệ Thù, sau đó duỗi tay vỗ nhẹ lên tóc anh..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: 13: Cứu Người


Lệ Thù ngẩng đầu lên, anh nhìn cô bằng vẻ kinh ngạc.Tần Hải Đường an ủi: "Yên tâm, có tôi ở đây, không sao hết!"Chỉ vỏn vẹn mấy chữ nhưng không hiểu sao Lệ Thù lại thấy an lòng đến lạ.Anh đứng lên, dường như đã khôi phục lại dáng vẻ sát phạt quyết đoán trước kia: "Các cô dì chú bác không cần diễn trò trước mặt tôi.

Cái gì các ngươi nên có thì sẽ không thiếu một xu, cái gì không nên có thì tôi tuyệt đối không bố thí dù chỉ mảy may.

Bây giờ mấy người cút đi hết cho tôi!"Mọi người sợ tới mức vội vã đứng dậy rời khỏi.


Ai mà không biết cậu ba Lệ Thù có danh hiệu là Diêm Vương sống của thủ đô, bọn họ chỉ muốn kiếm một khoản sau khi ông lão mất chứ đâu ai muốn bỏ mạng tại đây.

Giờ mà không đi thì chỉ có nước đi đời ngay tại chỗ!Đợi tất cả mọi người rời khỏi, Tần Hải Đường mới tiến đến tỉ mỉ quan sát một phen.


Quầng mắt Lệ Vạn Hải xanh mét, môi hơi chuyển màu tím, con ngươi bắt đầu giãn ra, cũng may cơ thể của ông chưa có dấu hiệu gì quá tồi tệ.Cô lập tức lấy một lá bùa hồi hồn dán lên trán ông, chỉ có điều hồn phách đã rời khỏi khá lâu, căn bản chưa thể tìm được đường về.Tần Hải Đường dự định đi vào tiềm thức của ông nhưng không hiểu sao lại không vào được, cô có cảm giác như đang bị giam cầm.Hết cách, Tần Hải Đường chỉ có thể dùng máu của bản thân để dẫn đường cho ông.Thiên sư vốn khác với người thường nên máu của cô cực kỳ quý giá.Lúc thấy Tần Hải Đường cắt qua ngón tay, trái tim của Lệ Thù cũng như bị cắt một nhát, anh cảm thấy hơi nhói đau.Tần Hải Đường nhỏ máu lên bùa hồi hồn, lá bùa ban đầu tỏa ánh sáng màu vàng nhạt nháy mắt biến thành một quầng sáng màu vàng kim.

Có máu thiên sư dẫn đường, chẳng bao lâu sau hồn phách đã được gọi về.Ông Trần."Nghe thấy ông chủ gọi, Trần Sinh mừng phát khóc.

Ông lập tức đi tới bên cạnh Lệ Vạn Hải, nhẹ nhàng đỡ người tựa vào đầu giường.Ông chủ, rốt cuộc ông đã tỉnh rồi, ông mà không tỉnh thì tôi cũng sẽ đi theo mất!".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: 14: Có Kẻ Hạ Độc


Lệ Vạn Hải vỗ vào tay chú Trần tỏ vẻ an ủi.

Đột nhiên, ông liếc thấy trong nhà trừ thằng nhóc thối kia thì còn có một cô gái nhỏ nữa!Cô bé, cháu tên là gì?"Thấy Lệ Vạn Hải đã tỉnh, Tần Hải Đường nở một nụ cười ngọt ngào:Ông Lệ, cháu là Hải Đường!"Trong mắt Lệ Vạn Hải hiện lên một tia kinh diễm.

Cô nhóc lúc trưởng thành càng thêm xinh đẹp, không còn là bé mít ướt hồi còn nhỏ nữa.


Không hiểu sao lúc cô bé đứng bên cạnh thằng nhóc thối kia, ông có lại cảm giác trời sinh một đôi?Hải Đường à, tới đây, nhanh tới đây để ông xem nào.

Mấy năm nay không gặp, cháu đã trưởng thành rồi."Chú Trần nhắc nhở vừa đúng lúc: "Ông chủ, cô Hải Đường đã cứu ngài đấy ạ!"Hải Đường ư? Xem ra Hải Đường nhà chúng ta đã giỏi hơn cả ông bạn cũ của ông rồi!"Tần Hải Đường ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh Lệ Vạn Hải.

Thấy trên mặt ông không còn khí đen bay quanh, cô hiểu rõ chuyện trong tối đã được giải quyết, giờ là lúc nói chuyện ngoài sáng!Tần Hải Đường đánh mắt sang phía Lệ Thù ra hiệu, anh lập tức hiểu ý:Trừ chú Trần ra, tất cả mọi người ra ngoài đi!"Tuy nhà họ Lệ là thế gia trăm năm nhưng Lệ Vạn Hải trước đây cũng từng trải qua nhiều thăng trầm, ông vừa nhìn tình hình trước mắt là đã lờ mờ đoán ra điều gì đó.


Lệ Vạn Hải vội vàng hỏi:Cô bé, lẽ nào ông đã trêu vào thứ gì ư?"Tần Hải Đường chỉ cười cười, cho ông một ánh mắt trấn an:Không sai, kẻ đó còn hạ độc ông nữa.

Người này rất thông minh, hắn biết được loại độc nào mạnh quá thì ông sẽ phát hiện ra ngay nên chỉ chọn một loại thức ăn để lợi dụng tính độc của nó, ra tay một cách thần không biết quỷ không hay."Chú Trần lo lắng hỏi: "Cô Hải Đường, có cách nào không?"Chú Trần không cần sốt ruột quá, tuy cháu không biết món nào bị hạ độc nhưng chỉ cần đi xét nghiệm là được.

Chỉ có điều chúng ta phải nhanh chóng tìm ra kẻ kia."Mọi người đều thầm thở phào một hơi.

Chỉ cần ông Lệ không có việc gì, những cái khác đều có thể từ từ tiến hành..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: 15: Yêu Quái Tóc Hồng


Hải Đường, vì cứu ông mà cháu tốn không ít sức, mau để thằng ba dẫn cháu đi nghỉ ngơi đi!"Đối với Tần Hải Đường mà nói, trừ tà chỉ là việc nhỏ, chẳng qua việc cô dùng máu của chính mình dẫn đường cho linh hồn đúng thật đã hao tổn không ít tinh lực.

Bởi vậy nên cô cũng không từ chối mà trực tiếp nói chúc ngủ ngon với mọi người rồi đi theo Lệ Thù sang biệt thự gần đó nghỉ ngơi.Lúc Tần Hải Đường mở cửa phòng ngủ, cô lập tức bị khung cảnh bên trong làm sợ ngây người.

Căn phòng ấm áp quá! Màu bơ nhạt trải khắp phòng ngủ, thảm gấu nhỏ, mành rèm ren, thú bông đặt đầy phòng, cách trang trí hoàn toàn giống y như đúc bức tranh cô vẽ ngày nhỏ.


Chẳng lẽ đây chỉ là trùng hợp?Đúng lúc Tần Hải Đường đang định mở miệng hỏi, Lệ Thù đã cất lời:Nghỉ ngơi sớm một chút, hôm nay cảm ơn cô!"Khách sáo rồi, chuyện nhỏ không tốn sức thôi!"Lệ Thù giơ tay xoa đầu cô một cách cưng chiều, sau đó anh xoay người về phòng ngủ của mình.

Cuối cùng Tần Hải Đường vẫn không hỏi ra miệng, có lẽ cô sợ kết quả nhận được không giống như mong đợi sẽ khiến mình bị thất vọng.Tần Hải Đường bị hao tổn sức khỏe nên định ngủ tới lúc tự tỉnh, không ngờ mới sáng sớm cô đã bị một loạt tiếng động ầm ầm đánh thức.Cẩn thận một chút, cẩn thận một chút, cẩn thận cho tôi xem nào!"Này này, bình hoa của tôi, đừng có làm bể!"Anh kia nhìn đường xem nào, sắp đâm phải cầu thang rồi!"Tần Hải Đường mặc áo ngủ thỏ đứng ở trên tầng hai.

Khoảnh khắc nhìn thấy người kia, cô còn tưởng do mình dậy sớm quá, chưa tỉnh táo hẳn nên vội đưa tay lên dụi mắt.Khi mở mắt ra nhìn lần nữa, tóc hồng rực, thời trang phong cách Punk (*), trên người gắn toàn đinh tán, kẻ này không phải Tạ Bách Thế thì còn ai vào đây nữa!(*) Xuất hiện vào khoảng giữa thập niên 1970 tại Pháp, Punk là sự ngổ ngáo, sốc và nổi loạn.


Quan điểm của những người theo xu hướng này là coi thường các chuẩn mực xã hội và bộc lộ chính kiến của mình qua cách ăn mặc không theo lề thói gì cả.

Họ phản đối chế độ xã hội thời bấy giờ, chính sách nhà nước đen tối, không có tương lai… thanh niên bỏ nhà đi bụi, họ sống như anh em ngang bằng nhau, không quan tâm giàu nghèo, địa vị.

Họ mang theo mình những trang phục cực ngầu rách rưới đậm chất riêng.Chú ba, chú ba ơi, cháu nhớ chú muốn chết!"Lệ Thù vừa tập thể dục trở về đã bị một con yêu quái tóc hồng nhào tới, anh bèn nhanh chóng vung một cú đá theo bản năng về phía cậu ta!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: 16: Lấy Bạo Trị Bạo


"Ha ha ha ha ha"Ở trên lầu, Tần Hải Đường đã cười đến mức không thể thẳng lưng lên được.Lúc này, Lệ Thù mới nhìn thấy rõ người đàn ông đang nằm trên mặt đất, hình như có chút quen mắt."Chú… chú ba Lệ, con là Bách Thế đây!Bách Thế ư? Là thằng nhóc vô lại nhà họ Tạ ấy à? Nhìn kĩ lại thì đúng là cậu ta rồi.

Khi còn nhỏ, Tạ Bách Thế rất thích đi theo sau lưng Lệ Thù, mặc dù anh chỉ hơn cậu ta có 7 tuổi nhưng xét về vai vế thì lại là bề trên, cho nên thằng nhóc ấy vẫn luôn miệng gọi chú ba chú ba.

Lúc nhỏ cậu ta khá ngoan ngoãn, về sau không biết thế nào mà từ khi đi du học về liền biến thành thằng nhóc tóc đỏ!Lệ Thù lúng túng ho khan một tiếng, Trang Nhất lập nhanh chóng lên trước đỡ Tạ Bách Thế dậy.Khuôn mặt Tạ Bách Thế tràn đầy hờn tủi, cậu ta ngẩng đầu lên nhìn Tần Hải Đường đang đứng ở trên lầu."Chị hai, đừng cười nữa, bụng dạ chị thế nào em đã nhìn thấu cả rồi!"Nụ cười trên mặt Tần Hải Đường lập tức đông cứng lại, tiểu tử thối này thật là.."Tạ Bách Thế, em muốn ăn đòn đúng không?""Chậc chậc chậc, chú ba, chú mau xem đi, sau này chú đừng tìm bạn gái hung dữ giống như chị hai của cháu nha"Không ngờ rằng Lệ Thù lại nghiêm nghị nói: "Sở trường của tôi là lấy bạo trị bạo!"Mọi người: "..."Trang Nhất không khỏi thốt lên, hay thật đấy, cây vạn tuế chính là cây vạn tuế, đến hoa nở ra cũng là hoa vạn tuế."Reng reng reng reng reng reng."Chuông điện thoại di động của Tần Hải Đường vang lên, vừa đúng lúc phá vỡ bầu không khí xấu hổ này.


Cô cầm lên, thấy người gọi đến là bạn thân nhất của mình - Đồng Khả Nhạc.“Khả Nhạc à? Có chuyện gì vậy? Hả, được, mình lập tức tới ngay!"Tạ Bách Thế nghe thấy thì lập lức bước tới và hỏi: "Chị hai, có chuyện gì mới sao? Chị đưa em theo với, ông nội đã nói rằng để em học hỏi thêm từ chị."Tần Hải Đường nhìn cậu ta một cách đầy khinh thường.

Thật ra, từ nhỏ Tạ Bách Thế cũng có một chút căn cốt, chỉ là tâm trí vẫn luôn không đặt ở đây, vì vậy bây giờ nó chẳng thể làm được gì ngoài việc có thể nhìn thấy ma.


Tuy nhiên, nếu như cậu em này thật tâm muốn học, vậy để cho nó luyện tập một chút cũng được."Trường bọn chị cung cấp cho sinh viên tốt nghiệp một khoản vốn khởi nghiệp để làm công tác xã hội thực tiễn.

Vì thế, chị định mở một cửa hàng phong thủy với bạn mình, cô ấy đã tìm được địa điểm rồi.

Nếu em muốn đi thì hãy dọn dẹp cái đống đổ nát của mình trong vòng 10 phút!""Yes, sir!"Tạ Bách Thế tràn đầy năng lượng giống như được tiêm máu gà vậy, cậu ta lập tức thu dọn đồ đạc vào phòng ngủ do chú Trần sắp xếp..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: 17: Mùi Của Tình Yêu


Tần Hải Đường vội vàng trở về phòng đánh răng rửa mặt, tùy ý búi tóc thành một hình tròn nhỏ trên đầu.

Vì sợ sẽ gây bất tiện cho hoạt động hôm nay nên cô đã cố ý mặc một chiếc quần yếm và đi đôi giày vải màu đen.

Đợi đến khi cô xuống lầu thì phát hiện Lệ Thù đã thay bộ đồ vest đứng ở trước cửa.

Anh giả bộ thờ ơ và nói với cô: "Muốn đi đâu? Tôi thuận đường đưa bọn cô đi luôn.

"Trang Nhất nhìn cậu ba nhà mình mà không nói lên lời, người ta còn chưa nói đi đâu đã bảo thuận đường? Ý đồ cũng quá rõ ràng rồi đấy!Tần Hải Đường nghĩ một lát rồi nói: "Số 1 phố Thạch Nam, nhưng mà công ty của anh ở hướng ngược lại mà, tự chúng tôi bắt taxi đi là được!"Lệ Thù cầm lấy ba lô nhỏ của Tần Hải Đường đi ra ngoài: "Bên đó chúng tôi có một chi nhánh, đúng lúc hôm nay phải đi xem xét.


"Tần Hải Đường không còn sự lựa chọn nào khác đành phải đi theo anh.

Sống ở đây vốn đã gây phiền phức, lần này thì hay rồi, lại làm phiền người ta thêm nữa!Tạ Bách Thế đi theo sau hai người, cảm nhận được giữa bọn họ có mùi mờ ám gì đó.

Cậu ta không nhịn được lẩm bẩm: "Ừ… đúng rồi, đó là mùi chua đáng ghét của tình yêu!"Trang Nhất tai thính lập tức trêu đùa: "Mau đi đi, cái bóng đèn lớn.

"Tạ Bách Thế: "! "Lệ Thù đưa Tần Hải Đường đến nơi liền rời đi, giống như thực sự chỉ là thuận đường mà thôi.

"Chị hai, con phố này náo nhiệt như thế, tại sao ở đây lại âm u quá vậy?"Một trận gió lạnh thổi qua khiến cho Tạ Bách Thế không nhịn được xoa xoa cánh tay của mình.


Là kiến trúc mang tính biểu tượng cho đường Thạch Nam, Lầu Thạch Nam mang phong cách Châu u cổ kính, thiết kế hai tầng đã khiến nó trở nên độc đáo giữa khu trung tâm thương mại.

Tần Hải Đường mở cửa bước vào, Tạ Bách Thế nắm lấy cánh tay cô, bước sát theo sau.

Đột nhiên, Tạ Bách Thế phát hiện ra ở chính giữa đại sảnh xuất hiện bóng lưng của một người phụ nữ.

Cậu ta sợ hãi hét lên:"Aaaaaaaaa, có quỷ kìa, chị hai, chị hai cứu em với!"Đồng Khả Nhạc vốn đang quan sát cấu trúc của tòa nhà nên không chú ý có người tới, chẳng ngờ lại bị tiếng kêu như heo của Tạ Bách Thế ở phía sau lưng làm cho giật mình.

Cô ấy quay đầu lại, thấy người đến là Tần Hải Đường thì thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn người đàn ông kêu như heo kia vẫn đang trốn sau lưng Tần Hải Đường, Đồng Khả Nhạc lại cảm thấy tức giận mà không thể làm gì được.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: 18: Hoa Hồng Nào Cũng Có Gai


Đồng Khả Nhạc nhìn Tần Hải Đường rồi đưa tay lên miệng làm động tác “suỵt”, cô phối hợp gật gật đầu, chỉ thấy cô ấy bật đèn pin của điện thoại di động đang cầm trên tay, sau đó xõa tóc về phía trước, rón ra rón rén đi đến bên cạnh Tạ Bách Thế.

Tạ Bách Thế sợ đến mức rùng mình, không dám ngẩng đầu lên.

Đồng Khả Nhạc nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào vai khiến cậu ta đột ngột ngẩng đầu lên vì sợ hãi, vô tình lại va trúng cằm của cô ấy.

Cú va chạm này khiến cô ấy đau tựa như hồn lìa khỏi xác: "Chết tiệt, đau quá!"Tần Hải Đường nhìn hai con người ngây thơ này, cảm thấy rất buồn cười.

Ừm? Đau? Cô ấy là người ư? Tạ Bách Thế mở mắt ra nhìn, quả nhiên là người, còn là một cô gái đẹp nữa.

Tuy không phải là một đại mỹ nhân như chị hai, nhưng cô ấy cũng được xếp vào hàng quốc sắc thiên hương.


Cậu ta sáng rỡ mắt, lập tức đi qua bắt chuyện: "Xin chào người đẹp, tôi tên là Bách Thế.

"Đồng Khả Nhạc tưởng cậu ta đang nói đùa, liền trả lời: "Xin chào, tôi là Trung Thông.

"Tại sao lại có người mang cái tên này? Còn là một cô gái xinh đẹp nữa chứ.

Tạ Bách Thế cảm thấy thật khó hiểu.

Sau đó Tần Hải Đường học dáng vẻ của hai người họ, cũng tự giới thiệu: “Soái ca, mỹ nữ, tôi tên Vân Đạt.

”“Tôi còn có rất nhiều bạn bè tên là Viên Thông, Thân Thông, Thuận Phong, có thời gian sẽ giới thiệu cho hai người làm quen!"Tạ Bách Thế như hóa đá đứng sững tại chỗ, được thôi, cậu ta không thể không thừa nhận rằng bản thân rất ngu ngốc.


Nhìn khuôn mặt ủ rũ của cậu ta, Đồng Khả Nhạc cũng không đùa nữa, cô chủ động giới thiệu: "Xin chào, tôi tên là Đồng Khả Nhạc!"Đôi mắt của Tần Bách Thế trợn tròn: "Đồng Khả Nhạc? Chị hai, đây là người lúc nhỏ luôn đuổi đánh em đấy ư?"Tần Hải Đường gật đầu, vẻ mặt đồng cảm.

Cậu ta ngẩng đầu thở dài, khuôn mặt đầy tuyệt vọng: "Ôi, đúng là không nên nhìn bề ngoài mà đánh giá một người, quả nhiên bông hoa hồng nào cũng có gai mà.

"Lúc còn bé, Tạ Bách Thế khá nhỏ con, lại còn rất nghịch ngợm.

Đồng gia và Tạ gia ở trong cùng một khu biệt thự, cho nên bọn họ cũng chơi chung với nhau.

Cơn ác mộng thời thơ ấu của Tạ Bách Thế chính là Đồng Khả Nhạc, cô ấy luôn cầm một cây gậy đuổi theo cậu ta khắp các đường phố.

"Làm sao? Nhớ về lúc còn nhỏ à? Có muốn tôi giúp cậu ôn lại một chút không? Vừa nói Đồng Khả Nhạc vừa xắn áo, chuẩn bị dơ tay lên.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: 19: Tiểu Tiên Linh


Tần Hải Đường kịp thời ngăn cô ấy lại: "Khả Nhạc, chuyện chính quan trọng hơn, tiền thuê tòa nhà này thật sự rẻ như vậy ư?"Nói đến chuyện chính, Đồng Khả Nhạc ngay lập tức trở nên nghiêm túc: "Đúng vậy, Hải Đường, vị trí này rất tốt, người qua lại cũng khá đông đúc, tớ thấy cực kỳ thích hợp.""Nhưng cậu có biết tại sao lại tiền thuê lại rẻ vậy không? Chắc hẳn cậu cũng đã thấy, chỗ này người bình thường đều không dám thuê, mà cũng không thuê được, có một số người gan lớn từng đến thuê nhưng mới ngày thứ hai đã phát điên rồi.Tần Hải Đường đi vòng quanh quan sát một lúc, cảm thấy vị trí cửa tiệm, tiện ích và phương tiện đều không tệ.Nhưng Khả Nhạc này, nếu chỉ có hai người chúng mình thì sao mà làm được? Tớ phụ trách xử lý công việc, cậu phụ trách chăm sóc khách hàng, chúng ta vẫn còn cần thêm một người đi thực tế."Đồng Khả Nhạc nhìn thoáng qua Tạ Bách Thế, sau đó lắc đầu ngay.

Cậu ta ư? Chạy chút việc vặt còn được, những cái khác căn bản đều là thành sự thì ít bại sự có thừa.

Quá đáng sợ!Đường Đường, không cần vội tìm người đâu.

Bây giờ chuyện quan trọng nhất là giải quyết vấn đề của căn nhà này."Tần Hải Đường nghĩ lại thấy cũng có lý.


Cô đã quan sát căn nhà này ngay từ lúc ở cửa vào.

Hướng nhà, bài trí ở cửa đều không có vấn đề gì, ngoài ra cô cũng không cảm nhận được bất cứ hơi thở nào của oán quỷ.Vậy thì chỉ còn có một khả năng.

Cô lấy hương Huyễn Linh từ trong túi ra, loại hương này chính là đồ ăn chứa linh khí mà Địa Tiên thích nhất.Không bao lâu sau, một Tiên Linh nhỏ mang hình dáng hổ con đã xuất hiện trước mắt Tần Hải Đường.


Cô trìu mến xoa xoa đầu nó, dường như Địa Tiên này cũng rất thích cô.Sau khi hai người nói chuyện một lúc, Tần Hải Đường đã hiểu được chân tướng của mọi việc.

Hóa ra nơi này ba trăm năm trước là rừng rậm, cũng chính là nhà của hổ nhỏ.

Sau này thời thế đổi thay, con người xây nhà ở đây, phá hủy nơi trú ngụ của hổ nhỏ, quấy rầy tới việc tu hành của nó.

Tiên Linh vốn hiền lành nên chỉ hù dọa con người một chút mà thôi.Hổ con à, con người cũng cần phải sống chứ.

Ừm, ta giúp ngươi tu tiên, ngươi làm trợ thủ của ta, chịu trách nhiệm bảo hộ nơi này được bình yên, ngươi thấy sao?"Graoo!Tần Hải Đường vừa lòng gật đầu: "Đợi khi nào ta trang hoàng cửa tiệm thì sẽ xây cho ngươi một cái ổ để tu luyện!"Hổ nhỏ phấn khởi nhảy lên người Tần Hải Đường, đưa hai chân lên ôm cổ rồi cọ vào má cô..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom