Cập nhật mới

Dịch Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 20: Đi Dạo Phố


Tạ Bách Thế chỉ thấy được quỷ và Đồng Khả Nhạc không thấy gì đồng loạt nhìn chằm chằm vào Tần Hải Đường, hai người chỉ thấy cô tự lẩm bẩm như kẻ điên.Đường Đường, giải quyết xong chưa?"Thấy Tần Hải Đường bước tới, Đồng Khả Nhạc nhanh chóng tiến lên hỏi.Chỉ là một Tiên Linh nhỏ thôi, không vấn đề gì."Đồng Khả Nhạc vui mừng xoay vòng quanh.

Vốn cô còn cho rằng chuyện lần này sẽ phiền toái, không ngờ lại có thể xử lý nhẹ nhàng như vậy.Đi thôi Đường Đường.

Nếu đã xong việc thì tớ dẫn cậu đi dạo một chút.


Con phố này nổi tiếng là phố vạn năng, cái gì cũng có đấy!"Ơ? Không đi đâu, tớ còn phải về nhà nghiên cứu việc khai trương cửa hàng của chúng ta nữa!"Tạ Bách Thế ham chơi, cậu ta sợ phải về nên lập tức túm tay cô kéo ra ngoài.Chị hai, đi thôi nào, vất vả lắm mới tới một lần mà."Tần Hải Đường không nói lại hai người nên chỉ đành bất đắc dĩ đi theo để trải nghiệm.Chỉ cần đi dạo phố là bản tính tiểu thư nhà giàu của Đồng Khả Nhạc lại lộ ra.

Tạ Bách Thế thành công trở thành tiểu đệ chuyên xách giỏ, tay cậu ta xách đồ còn chưa đủ, ngay cả miệng cũng ngậm một cái túi.Tạ Bách Thế vừa đi đằng sau vừa kêu rên: "Bà cô ơi, chị có thể dừng mua sắm không, em sắp hết cầm nổi rồi."Đồng Khả Nhạc ngoảnh mặt làm ngơ, cô vẫn kéo Tần Hải Đường dạo quanh các cửa hàng đồ hiệu.Đường Đường, cậu nhìn xem, cái này hợp với cậu lắm đấy."Tần Hải Đường cũng thấy không tệ, cô liếc mắt một cái đã nhìn trúng nó.

Bộ quốc phục màu xanh nhạt được làm bằng chất liệu quý giá, vải mỏng nhưng không dễ bị nhăn.


Thân trên được thêu thủ công bằng chỉ kim tuyến, mấy bông hoa nhỏ điểm xuyết ở phần eo hơi đung đưa theo gió.

Phần thân dưới còn được làm tinh xảo hơn.

Nhà thiết kế đính một hàng kim cương nhỏ lên phần ống quần càng làm tôn lên phần cổ tay áo.Khi Tần Hải Đường mặc vào, ánh mặt trời xuyên qua kính chiếu rọi xuống khiến cô thoạt trông như tiên giáng trần, xinh đẹp vô cùng.Đồng Khả Nhạc lập tức lên tiếng: "Bộ này đi Đường Đường, nó cực kỳ hợp với cậu, cứ như được thiết kế cho riêng cậu ấy."Người bán hàng tinh mắt cũng phụ họa: "Bộ Đường phục này là hàng mới, là bảo vật trấn tiệm của chúng tôi.

Cô tinh mắt thật đấy.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: 21: Oan Gia Ngõ Hẹp


Đồng Khả Nhạc nhìn biểu cảm do dự của Tần Hải Đường liền hiểu ngay cô đang tiếc đồng tiền vất vả lắm mới kiếm ra.

Đồng Khả Nhạc là cô cả nhà họ Đồng, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, nhưng Tần Hải Đường thì khác, người đời thường nói có mẹ kế, tự nhiên cha ruột cũng trở thành cha dượng quả không sai chút nào.

Hai kẻ xấu xa kia đã không cho Tần Hải Đường một xu thì thôi, vậy mà tháng nào cũng bắt cô phải nộp tiền ăn tiền ở.Tần Hải Đường kiếm tiền chịu trăm đắng ngàn cay, nhưng mà xong việc còn phải quyên góp hơn một nửa ra ngoài, nếu không sẽ bị tổn thọ.

Tuy ông ngoại có lòng nhưng cũng không biết làm sao, bởi vì đây là khó khăn mà chính cô phải tự trải qua, ông không thể can thiệp quá sâu.


Bây giờ vất vả lắm mới chờ tới lúc tốt nghiệp, trường học lại yêu cầu thực hành ở ngoài, lại còn ra quy định chỉ được phép dùng vốn khởi nghiệp trường phát cho.

Ôi, Đường Đường thật là khổ quá mà!Gói vào giúp tôi.

Đường Đường, coi như đây là quà tốt nghiệp tớ tặng cậu đi."Tần Hải Đường chưa kịp nói gì, ngoài cửa đã truyền tới một giọng nữ:Ôi, Tử Liên, đây không phải là chị hai lúc nào cũng thần thần bí bí của cậu sao?"Tần Chính Quốc không có mặt, Tần Tử Liên cũng lười làm bộ làm tịch.Cô ta đi giày cao gót uốn éo tới trước mặt Tần Hải Đường, trào phúng nói: "Sao không thấy bà chị gái xui xẻo kia của mày? Mặt bị hủy rồi sao? Độc trên đó là độc không thể giải được.

Chậc chậc, thật tiếc cho một gương mặt đẹp."Tần Hải Đường nắm chặt tay.


Trước đó hai chị em đã đoán là Tần Tử Liên hạ độc.

Bây giờ nghe cô ta nói như vậy, Tần Hải Đường càng chắc chắn độc trên bình hoa là do cô ta bôi lên.Đồng Khả Nhạc thấy Tần Hải Đường không nói gì bèn tưởng là cô bị dọa sợ, cô ấy lập tức bước lên cho Tần Tử Liên một cái tát.Tất cả mọi người đều kinh hãi.

Hai chị em tốt của Tần Tử Liên định phản kháng nhưng đã bị lời của Đồng Khả Nhạc làm khựng lại:Trước khi ra tay thì nghĩ xem nhà mấy người có chịu được bão táp của nhà họ Đồng không đã."Tần Tử Liên tức run cả người.

Nhà họ Đồng không thể chọc vào, chẳng lẽ cô ta lại không động vào Tần Hải Đường được sao!Tần Tử Liên giật lấy quần áo trong tay Tần Hải Đường rồi ném tới trước mặt người bán hàng: "Đây là đồ tuần trước tôi đã đặt, không tin thì gọi điện thoại hỏi cửa hàng trưởng của mấy người xem.

Sao các người dám bán cho người khác? Lập tức gói lại cho tôi!".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: 22: Chống Lưng Cho Bé Con Nhà Mình


Nhân viên bán hàng gặp chuyện khó giải quyết nhất trong quãng đời đi làm của mình.

Những người ở đây ai cũng là thiên kim tiểu thư, cô ta không thể chọc vào được, cho nên liền nhanh chóng gọi điện thoại cho cửa hàng trưởng, người bên kia đầu dây xác nhận đúng là như vậy.

Đồng Khả Nhạc thấy Tần Hải Đường thật sự yêu thích bộ đồ, vả lại cũng không muốn nhân viên bán hàng phải khó xử, vậy thì cô trả thêm tiền không phải là được rồi à!Giá gấp mười lần, tôi mua!"Tần Tử Liên cười nhạo một tiếng: "À! Có tiền thì ghê lắm à? Cô tăng giá lên một trăm lần rồi dập đầu lạy tội ba lần thật vang, có khi tôi sẽ xem xét một chút!"Đồng Khả Nhạc nghiến răng nghiến lợi: "Cô nằm mơ đi!"Chỉ là một bộ quần áo, cô thích thì cầm đi là được, cần gì cứ như con chó điên thấy ai cũng cắn vậy!"Tần Hải Đường giữ chặt lấy bàn tay đang định hành động của Đồng Khả Nhạc.

Mày nói cái gì? Ai là chó điên? Sau lưng tao là cả nhà họ Tần, cái đồ không có bối cảnh còn bị gia tộc đuổi đi như mày, để tao xem mày dựa vào cái gì mà tranh giành với tao!"Tần Tử Liên khó thở, cô ta tiện tay cầm lấy một chiếc giày cao gót bên cạnh quăng về phía Tần Hải Đường.


Tần Hải Đường hơi né ra, chiếc giày vừa lúc bay vào tay Lệ Thù mới bước đến cửa.

Anh hùng hồn nói: "Dựa vào tôi! Ai nói sau lưng cô ấy không có ai? Sau lưng cô ấy là cả nhà họ Lệ, là Lệ Thù tôi đây!"Wow, không hổ là cậu ba nhà họ Lệ, nhìn mà học tập đi.

"Đồng Khả Nhạc vừa lộ vẻ si mê vừa không quên giễu cợt Tạ Bách Thế.


Tần Hải Đường nhìn Lệ Thù đầy ngạc nhiên, trong lòng càng thêm kinh ngạc vì lời nói vừa rồi của anh.

Sao anh lại tới đây?"Lệ Thù nghiêm nghị ngồi lên sô pha: "Tới chống lưng cho bé con nhà mình!"Tần Hải Đường ngẫm lại thấy cũng đúng.

Theo lý mà nói cô cũng phải gọi anh là chú ba, huống chi cô còn cứu ông Lệ, chắc Lệ Thù đang báo đáp đây mà!Đám người Tần Tử Liên thấy Lệ Thù thì đều bị dọa cho choáng váng.

Cô ta là người đầu tiên dám ném đồ vào người cậu ba nhà họ Lệ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Trả Đũa


Các giám đốc cấp cao của trung tâm thương mại biết boss lớn đến bèn lập tức chạy tới.

Chỉ một thời gian ngắn mà trong phòng đã đông nghịt, toàn người là người.Bộ quần áo này bé con nhà tôi thích, tôi muốn lấy nó, tiền vi phạm hợp đồng tôi sẽ trả."Đây là lần đầu tiên Đồng Khả Nhạc thấy được tổng giám đốc Lệ vừa hòa ái vừa khí phách như vậy, cô dứt khoát phong anh làm thần tượng ngay tại chỗ!Giám đốc trung tâm thương mại lập tức cúi đầu khom lưng: "Vâng vâng, tôi lập tức gói đồ lại cho cậu ba! Không cần bồi thường gì đâu ạ.

Cậu ba, đây là lỗi của trung tâm thương mại chúng tôi, chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm bồi thường."Tần Tử Liên lần đầu gặp phải tình huống lên không được xuống không xong như vậy, cô ta tức tới nỗi mặt cũng biến thành màu gan heo.


Vấn đề nằm ở chỗ người kia là một nhân vật quyền thế ngập trời, bản thân cô ta không thể làm gì được.Tần Tử Liên, muốn không?"Tần Hải Đường tự tay xé bộ đồ thành mảnh nhỏ trước mặt Tần Tử Liên rồi ném xuống dưới chân cô ta.Chát." Một cái tát thình lình vung lên, mặt Tần Tử Liên tức khắc đã sưng lên.Cái tát này là tôi thay mặt chị gái tôi trả lại cho cô.

Tần Tử Liên, lần tới cô mà còn nhắc tới chị gái tôi thì đừng trách, tôi gặp cô lần nào sẽ đánh cô lần đó.

Không tin thì cô cứ thử xem."Mày..."Tần Tử Liên vừa bụm mặt vừa chỉ tay vào Tần Hải Đường, cô ta chỉ có thể im miệng mà nhớ kỹ mối thù này.Một lúc sau khi về đến nhà, Tần Hải Đường nghĩ tới chuyện vừa rồi bèn không nhịn được bật cười thành tiếng, Lệ Thù liền liếc qua nhìn cô.Sao vậy? Vui đến thế cơ à?"Tất nhiên là vui rồi.


Trước kia để được ở lại nhà họ Tần, lúc nào tôi cũng phải cúi đầu khom lưng, cái gì nhịn được thì nhịn.

Bây giờ rốt cuộc tôi đã có thể xả giận rồi, ha ha."Ban đầu Lệ Thù nghĩ tuy Tần Hải Đường không còn mẹ nhưng ít ra vẫn còn có cha, không ngờ cuộc sống của cô lại vất vả hơn anh nghĩ rất nhiều.Đến buổi tối, sau khi ăn cơm xong, Tần Hải Đường liền vùi đầu vào việc lên kế hoạch cho sự nghiệp của mình.Đột nhiên một tiếng kêu rên đau đớn truyền vào tai cô.

Tuy âm thanh rất nhỏ nhưng cô có thể nghe ra được sự chịu đựng trong đó..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: 24: Ngọc Gia Truyền


Tần Hải Đường nhẹ nhàng gõ cửa: "Lệ Thù? Chú ba ơi?"Thấy không có ai đáp lời, Tần Hải Đường bèn dùng kẹp tóc mở khóa cửa rồi rón rén bước vào trong.Vừa bước vào, cô chỉ thấy Lệ Thù mặc áo choàng tắm đang cuộn người trên giường, gân xanh trên trán nổi lên, dáng vẻ cực kỳ đau đớn.Tần Hải Đường vừa định tiến lên xem sao thì Lệ Thù liền xoay người đè cô xuống phía dưới người mình.Đi mau, tôi không muốn làm cô bị thương!"Tần Hải Đường tiện tay cầm chiếc gạt tàn bên cạnh lên định đập ngất Lệ Thù, không ngờ cuối cùng chỉ làm anh chảy máu.Tần Hải Đường cười xấu hổ, cũng may Lệ Thù đã tỉnh táo lại.Ngại quá.

chú ba, tôi không cố ý!"Cô hỏi với vẻ mặt ngây thơ: "Anh bị động kinh à? Chú ba?"Lệ Thù ngồi trên giường, vẻ mặt không còn gì để nói.


Lúc này, miếng ngọc trên cổ anh lại thu hút sự chú ý của Tần Hải Đường.Bởi vì miếng ngọc ấy giống như đúc miếng của cô.Tần Hải Đường vừa mới duỗi tay ra định chạm vào, cửa đột ngột mở ra.Chú ba này, ngày mai cháu..."Tạ Bách Thế vừa mở cửa đã nhìn thấy Tần Hải Đường vươn tay như định cởi đồ của Lệ Thù, mà Lệ Thù thì mặc áo tắm xộc xệch, cảnh tượng như vậy khiến người khác không tránh khỏi nghĩ bậy.Ờm, hai người tiếp tục, hai người tiếp tục đi."Căn cứ vào nguyên tắc chỉ cần tôi không xấu hổ, người xấu hổ sẽ là người khác, Tần Hải Đường vèo một cái đã túm được miếng ngọc đeo trước ngực Lệ Thù.Cái này, cái này tôi mượn xem, mượn xem nhé!"Lệ Thù chế nhạo: "Tôi còn tưởng cô gấp gáp không chờ được cơ!"Tần Hải Đường cẩn thận sờ miếng ngọc.

Tỷ lệ, tính chất đều giống hệt miếng của cô, chẳng lẽ anh nhặt được? Nhưng hình như hoa văn trên ngọc không giống, của cô hình phượng, cái này là rồng thì phải!Quả nhiên, góc phía dưới miếng ngọc có khắc chữ Lệ đã nói rõ miếng ngọc này không phải của cô.


Thế sao anh ấy lại có một miếng ngọc giống mình đến vậy? Hai miếng ngọc này có mối liên hệ như thế nào? Tại sao khi đeo ngọc, Lệ Thù lại đau đầu?Sao vậy? Có hứng thú với khối ngọc gia truyền nhà tôi đến vậy cơ à?"Gia truyền?"Ừm, cái này để đưa cho vợ tương lai của tôi."Tần Hải Đường đỏ mặt.

Ai có thể chống cự được một anh đẹp trai nói từ vợ ngay trước mặt chứ!Cô chạy về phòng ngủ của mình như đang chạy trốn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: 25: Cướp Bánh Bao


Đủ loại câu hỏi hiện lên trong đầu Tần Hải Đường, cả một đêm cô đều trằn trọc, mãi tới hừng đông mới miễn cưỡng chợp mắt.Chị hai, chú ba, buổi sáng tốt lành!"Tạ Bách Thế chào hỏi như thể hôm qua không có chuyện gì xảy ra.Tần Hải Đường và Lệ Thù ăn ý lựa chọn làm ngơ cậu ta.Làm sao đây? Trên bàn chỉ còn lại một cái bánh bao nhỏ.

Tần Hải Đường nhìn Lệ Thù, cô phát hiện anh cũng đang nhìn mình.Nội tâm Tần Hải Đường đấu tranh kịch liệt.


Cô đang ở địa bàn nhà người ta, ăn sạch bách có vẻ không ổn lắm! Nhưng mà cô đói bụng muốn chết, muốn ăn quá!Lệ Thù nhìn Tần Hải Đường bằng ánh mắt dịu dàng, anh cho là trải qua chuyện hôm qua, chắc hẳn cô đã hiểu lòng anh.Mà Tần Hải Đường lại cho là Lệ Thù muốn cướp bánh bao của cô nhưng ngại, vậy nên anh mới cười xấu hổ như vậy?Nội tâm Tạ Bách Thế: Hai người kia đang làm gì vậy? Xem tướng đấy à?Tần Hải Đường nhìn Lệ Thù cười xấu hổ hai tiếng, sau đó cô nhanh như chớp gắp miếng bánh bao nhét vào trong miệng.Vẻ tươi cười của Lệ Thù nháy mắt cứng đờ lại, sau đó anh cười khẽ.

Tần Hải Đường ngậm bánh bao đầy miệng nhìn anh bằng vẻ mặt đáng yêu, cô không hiểu anh cười cái gì.Lệ Thù bất đắc dĩ duỗi tay ra nhéo mặt Tần Hải Đường, trong lòng cảm thán sao lại có cô gái đáng yêu như vậy chứ!Đối với Tần Hải Đường, những tháng ngày khổ sở đã qua rồi, bây giờ cô có thể phấn đấu vì sự nghiệp của bản thân mình.Cửa tiệm trên đường Thạch Nam đang được trang hoàng hừng hực khí thế, ngày nào Tần Hải Đường cũng tự mình đi trông coi.


Ngoài ta, cộng sự còn lại cũng đã được Đồng Khả Nhạc chọn xong.Đường Đường, đây là Đạt Ý!"Tần Hải Đường quan sát từ trên xuống dưới, đúng là một mỹ nhân lạnh lùng.

Mái tóc xoăn dài, gương mặt đẹp tiêu chuẩn, dáng người nảy nở quyến rũ.Nhà Đạt Ý là gia đình ba đời cách mạng, tổ tiên là đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy, đến thế hệ của cô cũng cực kỳ xuất chúng.

Cô từng là bộ đội đặc chủng ưu tú, sau này bởi vì cổ tay bị thương nên mới xuất ngũ.Sự gia nhập của Đạt Ý khiến cho cửa tiệm của Tần Hải Đường như hổ thêm cánh.Tần Hải Đường đưa tay ra giới thiệu: "Xin chào, tôi là Tần Hải Đường, sau này chỉ giáo nhiều hơn nhé cộng sự!"Đạt Ý lạnh lùng đáp: "Xin chào!"Được rồi, xem ra người đẹp lạnh lùng này dần dần mới tan băng được.Đồng Khả Nhạc ngẩng đầu nhìn bảng hiệu cửa tiệm mà thắc mắc: "Đường Đường, tại sao lại đặt tên tiệm là ba anh thợ giày?"Tần Hải Đường tự hào nói: "Cậu chưa nghe câu ’ba anh thợ giày còn hơn một Gia Cát Lượng’ ư! Ý là chúng ta rất giỏi!"Đồng Khả Nhạc không kìm được giật giật khóe miệng: Ờm cậu vui là được, Đường Đường!".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: 26: Khai Trương


Hai ngày sau.

Nhóm ba người Tần Hải Đường tràn đầy tự tin đứng trước cửa để đợi nghênh đón khách.

Đồng Khả Nhạc nói thì thầm vào tai cô: "Đường Đường, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta khai trương, có khi nào sẽ không có mối làm ăn không?"Cái này tớ cũng không biết trước được!"Đạt Ý đứng từ xa nhìn lại, nói một cách chắc như đinh đóng cột: "Sẽ không có chuyện đó đâu!"Quả nhiên, chưa đầy một phút sau, người của Ô Ương Ương đã tụ tập đông đủ tại đây, mọi người chen chúc túm tụm lại vì sợ rằng sẽ không vào được, may mà có Đạt Ý cho nên Tần Hải Đường và Đồng Khả Nhạc mới tránh được việc bị người khác xô ngã.

Thời gian một buổi sáng trôi qua, ba người cùng thả mình trên chiếc ghế sô pha dài mềm mại để nghỉ ngơi.


"Đường Đường, thế này cũng quá nhiều người rồi, từ người già đến trẻ nhỏ, tầm tuổi nào cũng có đủ, nhưng nhu cầu của họ mỗi người mỗi khác, cứ rối loạn hết cả lên, nên làm như thế nào bây giờ? Chúng ta cũng sắp biến thành ma đến nơi rồi!""Đừng nói nữa, Khả Nhạc, tất cả những gì chúng ta gặp phải trong buổi sáng ngày hôm nay đều vô cùng kỳ lạ và khó hiểu.

Hai người cùng nhau quay đầu lại nhìn về phía Đạt Ý đang không nói gì.

Đạt Ý thành thực trả lời: "Sáng nay tôi có giúp ba ông lão bắt gà, đưa hai đứa trẻ đến trường học và còn giúp một bà lão đi mua trứng gà ở siêu thị nữa.

""Hahahahahahaha.

"Nhìn thấy biểu cảm xấu hổ của Đạt Ý, Đồng Khả Nhạc và Tần Hải Đường đã không nhịn được mà phá lên cười.


Nghĩ tới muôn kiểu chiêu trò trong ngày khai trương kinh doanh đầu tiên, ba cô gái lần lượt cười phá lên.

Có được kinh nghiệm từ lần này, ba người liền bàn bạc, cuối cùng kết luận rằng tấm biển và cách quảng cáo có vấn đề, vì thế mọi người mới tưởng rằng nơi đây là một văn phòng đường phố.

Bởi vậy, Tần Hải Đường đã đổi tên thành Gác Phong Thủy Như Ý.

Cứ tưởng rằng việc buôn bán sẽ có tiến triển hơn, không ngờ rằng mấy ngày tiếp theo, trừ những người hỏi đường ra thì đến một vị khách cũng không có.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: 27: Đơn Hàng Đầu Tiên


Chính vào lúc ba người đang oán than trong tuyệt vọng thì một người phụ nữ mang thai đến trước cửa tiệm, cô ta cứ nhìn xung quanh rồi đi đi lại lại ở trước cánh cửa.

"Cô gái à, cô có phải đang muốn hỏi chuyện gì đó không?"Đồng Khả Nhạc phát huy toàn bộ lợi thế về khả năng giao tiếp của mình, cô vừa dìu người phụ nữ tiến vào trong vừa hỏi thăm nhu cầu của đối phương.

"Ừm.

"Có vẻ như người phụ nữ không muốn nói thêm, đối với những vấn đề riêng tư cá nhân, quả thật là cũng không tiện nói nhiều với người ngoài.


Đồng Khả Nhạc cũng không hỏi thêm câu nào nữa, cô nháy mắt, sau đó đưa người phụ nữ đến văn phòng làm việc của Tần Hải Đường.

Tần Hải Đường nhìn lướt qua cô gái một lượt, lông mày thưa thớt, ấn đường tối đen, hai mắt lờ đờ, cung vợ chồng hình như đang có xu hướng đổ vỡ.

"Gặp rắc rối trong chuyện tình cảm à?"Người phụ nữ bỗng trở nên mất tự nhiên mà nắm lấy vạt áo, cô ta vốn tưởng rằng đối phương còn trẻ như vậy chắc chắn sẽ không thể nhìn ra việc gì, không ngờ lại là một cao thủ.


"Tiểu đại sư, cô nói không hề sai!""Tôi tên là Triệu Vân Vân, gần đây tôi chợt nhận ra chồng mình đột nhiên đối xử với vợ tốt một cách lạ thường, tốt một cách đáng ngạc nhiên.

Đồ nội y đều do một tay anh ấy giặt, việc nhà cũng đều là anh ấy làm, thậm chí ngay cả khi tôi uống nước, anh ấy cũng hỏi tôi rằng nước có nóng hay không!"Tần Hải Đường ngây người, đây là đang ném cẩu lương hay sao.

"Vậy thì, cô nghĩ gì?"Triệu Vân Vân nói chắc như đinh đóng cột: "Tôi nghi ngờ anh ta ngoại tình, sau đó bởi vì cảm thấy cắn rứt lương tâm nên mới đối xử với tôi tốt như vậy!"Biểu hiện bên ngoài thì hình như đúng là như vậy, nhưng những dấu hiệu giữa hai lông mày của Triệu Vân Vân đều cho thấy có thứ gì đó vẫn luôn bám theo cô ta.

Tần Hải Đường giơ tay phải lên, bắt đầu tính toán theo Thiên Can Địa Chi, không lâu sau đó, cô đã tìm ra nguyên nhân của sự việc.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: 28: Quỷ Quái Phương Nào


"Chồng của cô có phải chỉ buổi tối mới đi ra ngoài, nếu ra ngoài ban ngày thì nhất định sẽ cầm theo một chiếc ô, dạo này ăn uống cũng không nhiều như bình thường, đúng chứ?"Triệu Vân Vân nghĩ đi nghĩ lại rồi gật đầu: "Đại sư, cô nói đều đúng cả.

"Sau đó cô ta lại nói tiếp: "Nhưng anh ta làm ca đêm, còn về chuyện mang ô thì là vì sợ tôi bị cháy nắng, vả lại trước kia anh ta cũng không ăn quá nhiều.

"Triệu Vân Vân dần cảm thấy Tần Hải Đường chẳng qua cũng chỉ là một kẻ chuyên đi lừa gạt, vì vậy xoay người định rời đi.

Tần Hải Đường nói nhỏ: "Vậy cô cho rằng việc anh ta muốn cô chết cũng là chuyện bình thường hay sao?"Cô gái ngay lập tức ngây người tại chỗ.

Lúc này, âm thanh la hét của một người đàn ông từ trên lầu vọng xuống.


Tần Hải Đường đứng bật dậy: "Đi thôi, để xem rốt cuộc là quỷ quái phương nào.

""Cô là cái thá gì chứ, tôi sống trên đời đã mấy trăm năm rồi mà chưa từng gặp được một người đàn bà nào ngang ngược và hoang đường như cô.

"Người đàn ông liên tục gào thét về phía Đạt Ý.

Còn Đạt Ý chỉ liếc nhẹ một cái về phía anh ta.

"Bịch" một tiếng, người đàn ông bị Đạt Ý đá văng xuống đất.


Khuôn mặt thật của người đàn ông dần lộ ra, khuôn mặt chứa đầy những vết sẹo và những vết cắt da cắt thịt khiến cho người ta không khỏi rùng mình mỗi khi nhìn thấy.

Triệu Vân Vân bị dọa cho sợ hết hồn, không hiểu tại sao người chồng vốn hiền lành, ôn nhu của mình nay lại trở thành dáng vẻ như vậy.

Tần Hải Đường giải thích: "Chồng của cô bị đoạt xác rồi!"Cô ta không thể tin được, một hiện tượng tưởng chừng như chỉ có thể xảy ra ở trong truyện cổ tích vậy mà nay lại thực sự xuất hiện trong cuộc sống của chính mình.

Người đàn ông trìu mến nói bên tai của Triệu Vân Vân: "Tiểu Vân, em lẽ nào đã thực sự quên anh rồi sao? Em đã từng nói rằng ngoài anh ra em sẽ không lấy bất kỳ một ai, vậy mà hôm nay em lại có con với anh ta, em nói xem làm sao anh có thể không giận em được.

""Em đi theo anh được không, chúng ta dù có ở dưới âm tào địa phủ thì cũng vẫn sẽ là một cặp vợ chồng ân ái.

"Triệu Vân Vân vô cùng sợ hãi, chỉ biết núp sau lưng của Tần Hải Đường: "Đại sư, không cần biết phải tốn bao nhiêu tiền, tôi chỉ cầu xin cô hãy thu phục anh ta.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: 29: Chân Tướng


Tuy rằng việc thu phục quỷ hồn là bổn phận của thiên sư, nhưng nghĩ tới việc người này cũng có quyền được biết chân tướng sự tình, Tần Hải Đường vẫn lựa chọn nói thật với cô ta.

"Người đàn ông có vẻ mặt hung tợn đang đứng trước mặt của cô lúc này chính là người tính kiếp trước của cô, tiếc rằng vận mệnh trêu ngươi, gia đình cô đang đi giữa đường thì bị người xấu truy sát, anh ta là vì bảo vệ cô mà bị chém không dưới mười nhát dao.

""Sự tự ti đã khiến anh ta trốn tránh, đợi đến lúc chữa khỏi hoàn toàn thì cô cũng đã gả cho người khác.

Anh ta vốn muốn tự kết liễu, nhưng vì biết cô sống ở nhà chồng cũng không hạnh phúc gì, cho nên anh ta mới lựa chọn đồng quy vu tận với chồng cô.

""Anh ta không chịu đi đầu thai suốt hàng trăm năm nay chính là vì muốn tìm lại cô, bởi trong lòng vẫn chưa thể buông bỏ chấp niệm.


Lần này khi tìm thấy cô, anh ta đã bỏ hết tu vi của mình cũng chỉ vì muốn ở bên cô thêm mấy ngày mà thôi.

"Người đàn ông xấu hổ cúi đầu xuống, từ trước tới nay anh ta chưa bao giờ muốn trở thành gánh nặng của Triệu Vân Vân.

Nước mắt Triệu Vân Vân không ngừng lăn xuống, cô ta đã không còn sợ người này nữa, hóa ra sự xấu xí không phải ở ngoại hình mà là lòng người!Cô quay sang cầu xin Tần Hải Đường: "Đại sư, kiếp trước anh ấy đã dốc hết sức để bảo vệ tôi, kiếp này tôi chỉ cầu mong cho anh ấy công đức viên mãn mà thôi.

”Tần Hải Đường hài lòng gật đầu, nói ra thì người đàn ông này cũng không làm nên chuyện thập ác khó dung gì, quả thật đáng được giúp đỡ.

“Giết người suy cho cùng cũng chỉ là việc cực chẳng đã, hà cớ phải đuổi cùng giết tận, có thể tha thứ thì vẫn nên tha thứ.


”Cô ném lá bùa màu vàng được kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa lên trên không trung, một ánh lửa lập tức sáng lên.

Đốm lửa thuần khiết này sẽ rửa sạch mọi vết bẩn tội lỗi trên người quỷ nam, giúp anh ta trở về vẻ ngoài vốn có của mình, người này thực ra cũng đã từng là một chàng thanh niên tuấn tú biết bao.

“Tôi tự nguyện nhận lấy sự giúp đỡ của cô Hải Đường, đầu thai chuyển kiếp luân hồi.

”Hai tay Tần Hải Đường lật lại nhanh thoăn thoắt, cánh cửa sinh mệnh từ từ mở ra, người đàn ông bước về phía cánh cửa, gương mặt vẫn lộ vẻ không nỡ.

Triệu Vân Vân bật khóc, nhìn bóng lưng người đàn ông càng đi càng xa, cô ta liền chạy tới ôm anh ta một cái ôm từ biệt cuối cùng.

“Tôi không trách anh, rồi sẽ có một ngày chúng ta được gặp lại nhau!”Nam quỷ rời đi, chồng Triệu Vân Vân cũng dần tỉnh lại.

“Vân Vân, sao anh lại ở đây? Em sao lại chảy máu thế kia, không phải là em sắp sinh rồi đấy chứ?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: 30: Đàn Ông Đã Động Lòng Thì Có Thể Ăn Cả Thuốc Độc


Mọi người cuống cuồng đưa Triệu Vân Vân vào bệnh viện.

Một tiếng sau, cô ta sinh ra một bé trai mũm mĩm, nhưng đứa bé này rất kỳ lạ, không biết tại sao chỉ cần chồng của Triệu Vân Vân đến gần là cậu bé sẽ khóc ngay lập tức.

“Đường Đường, đứa bé này bị sao vậy?”Đồng Khả Nhạc tò mò hỏi.

Tần Hải Đường cũng không biết nên giải thích với mọi người như thế nào, cô vỗ bả vai Đồng Khả Nhạc rồi suy nghĩ một chút.


“Không làm vợ thì làm mẹ!”Đồng Khả Nhạc há miệng kinh ngạc: “Hả? Nam quỷ kia đã đầu thai vào đứa bé này sao?”Tần Hải Đường gật đầu cười, bây giờ hai người họ đã có thể ở bên nhau, chỉ có điều thân phận hơi khác một chút mà thôi.

Đây là đơn hàng đầu tiên của bọn họ từ khi khai trương, Triệu Vân Vân vốn giàu có nên đã trả hai vạn nhân dân tệ.

Trước đây, một đơn của Tần Hải Đường chỉ được mấy trăm tệ, sau khi đem một nửa đi làm thiện nguyện thì tiền về tay chỉ miễn cưỡng đủ sống.

Đột nhiên bây giờ lại kiếm được nhiều tiền như thế, hơn nữa đây còn là đơn mở hàng nên chắc chắn phải ra ngoài chúc mừng!“Đi, chúng ta ra ngoài chúc mừng.

”Đồng Khả Nhạc cảm thán: “Đường Đường, đây là lần cậu hào phóng nhất đấy!”Một giây trước Đồng Khả Nhạc còn vui vẻ rạo rực, một giây sau nhìn thấy đường phố nhộn nhịp thì rơi vào trầm tư.


“Đường Đường, đây là chỗ cậu muốn mời chúng tớ ăn sao?”“Đúng vậy, lẩu cay, thế nào, không tệ chứ?”“Được rồi, cậu vẫn là Đường Đường keo kiệt thôi!”Một lúc lâu không thấy Đạt Ý nói chuyện, cả hai quay đầu lại nhìn.

Đúng là bạn tốt, Đạt Ý đang ngồi trên băng ghế nhỏ bắt đầu ăn.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của hai người kia, Đạt Ý đưa mắt nhìn sang, tiện thể còn giới thiệu:“Ăn ngon lắm!”Ba người ăn vô cùng vui vẻ, có rượu, có thịt, có bè bạn, đúng là chuyện tốt nhất trên đời!“Trang Nhất?”“Cô Hải Đường, trùng hợp quá! Đúng dịp như vậy, hay là chúng ta ngồi chung đi!”Dường như Trang Nhất sợ bị Tần Hải Đường đuổi đi nên lập tức ngồi xuống.

Tần Hải Đường cạn lời.

Cô liếc nhìn Lệ Thù bên cạnh rồi trêu chọc: “Thì ra ông chủ cũng đi ăn quán vỉa hè!”Trang Nhất âm thầm thở dài, haiz, đàn ông đã động lòng thì có thể ăn cả thuốc độc!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: 31: Án Mạng


Lệ Thù là một thiếu gia được sống trong nhung lụa từ nhỏ, lần đầu tiên đến quán vỉa hè cũng là vì một cô gái.

Anh cầm lấy bát của Tần Hải Đường, cau mày một chút rồi chậm rãi ăn.

“Ông chủ cũng là người!”Bề ngoài anh cố tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại hoảng loạn.

Anh cầm lấy giấy ăn trên bàn rồi nhẹ nhàng lau dầu trên khóe môi cô.

Khuôn mặt nhỏ của Tần Hải Đường đỏ lên, cô vội vàng cúi đầu để che giấy sự ngại ngùng của mình.

“A a a a a a a”“Có quỷ, có quỷ, giết người, giết người rồi!”Không biết tiếng gào thét đó phát ra từ chỗ nào, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, mọi người trên đường chạy tán loạn tìm chỗ trốn.

“Bây giờ quỷ lại ngông cuồng như vậy sao?”Đồng Khả Nhạc hoang mang.


Tần Hải Đường trao đổi ánh mắt với Lệ Thù rồi lập tức đi xem xét.

Tất cả mọi người chạy về hướng đông, chỉ có bọn họ đi về hướng tây.

Đám người đang chen chúc kia suýt nữa tách bọn họ ra rất nhiều lần.

Bàn tay to lớn với những khớp xương rõ ràng của Lệ Thù lập tức nắm lấy Tần Hải Đường sắp bị đẩy ra xa.

Anh ôm cô vào trong ngực rồi đi về phía trước.

Đạt Ý cũng ôm chặt Đồng Khả Nhạc, sợ cô ấy bị người khác đụng vào.

Chỉ có một mình Trang Nhất khóc lóc giữa đám đông đang điên cuồng như gió bão.


Chẳng bao lâu sau bọn họ đã đến nơi xảy ra sự việc.

Vì đây vốn là đường đi bộ nên xung quanh không có cây cối gì cả, chỉ có các khu dân cư kiểu cũ.

Ngõ nhỏ chật hẹp, tối tăm và ẩm ướt; góc tường đầy rêu phong, lan can giữa hai vách tường xiêu vẹo, ở trên còn có một mảnh vải dính máu tươi, gió nhẹ thổi qua còn mang theo tiếng kêu rên của phụ nữ.

“Cậu ba, chúng ta quay về đi, việc này nên để cho cảnh sát can thiệp!”Trang Nhất sợ tới mức ôm chặt cánh tay, không ngừng nhìn xung quanh.

Đã có án mạng, cho dù là giải quyết xong những thứ không sạch sẽ thì cũng cần người lo việc tiếp theo.

Anh lạnh lùng mở miệng: “Cậu đi báo cảnh sát đi!”“Vâng.

”Trang Nhất như được nhận “lệnh đặc xá”, lập tức quay đầu chạy.

Không biết là do sợ chậm trễ chuyện quan trọng hay trong lòng sợ hãi mà anh ta nhấn mạnh chân ga, chiếc xe ngay lập tức lao đi nhanh như mũi tên.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: 32: Nữ Quỷ


Mọi người cẩn thận đi về phía trước, lối đi nhỏ vốn đã hẹp lại chật chội hơn.

“Khụ khụ khụ”Từng tiếng ho khan của một bà lão vang lên.

Lệ Thù lập tức đề phòng, anh nhẹ nhàng lấy một chiếc bút máy từ trong áo vest ra, ngòi bút rút xuống thì một lưỡi dao sắc bén liền xuất hiện, Lệ Thù nắm chặt chiếc bút trong tay.

Tần Hải Đường cũng cảnh giác, nhưng nghĩ lại thì xung quanh đều là khu dân cư, có lẽ là bà lão đi lạc.

Cô dừng lại rồi nói vọng vào trong: “Bà ơi? Bà lạc đường sao?”Một bà lão còng lưng tóc bạc trắng chống gậy bước ra.

“Cô gái tôi… khụ khụ… lạc đường! Cô có thể đưa tôi… khụ… về nhà được không?”Tần Hải Đường nhìn thấy trước ngực của bà lão có một tấm thẻ ghi địa chỉ nhà và phương thức liên hệ với người nhà.

Nhìn qua thì giống như lạc đường thật.

Nhưng mùi xác chết ở trên người bà ta thì không thể che giấu được.


Khóe môi Tần Hải Đường cong lên, cô ra hiệu cho Đạt Ý, Đạt Ý nháy mắt tiếp nhận.

Hai người một trái một phải nhẹ nhàng đỡ bà lão ra ngoài.

Cảm xúc lạnh băng này khiến Đạt Ý phải rùng mình.

Ánh mắt của bà lão u ám, ngấm ngầm đánh giá mấy người này.

Bọn họ đưa bà lão đến địa chỉ trên tấm thẻ.

Bà ta vội vàng nói lời cảm ơn.

“Cảm ơn, cảm ơn các cháu, các cháu… khụ khụ… đúng là những cô gái có tấm lòng lương thiện.

”Nói xong bà lão liền xoay người định đi vào bên trong.


“Bà ơi, à, không, nữ quỷ chứ nhỉ, cô có nghĩ tới việc trong này có người thờ phụng Phật Tổ không?”“Đừng trách tôi không nhắc trước, cẩn thận tan thành tro bụi đấy!”Nói xong Tần Hải Đường còn làm vẻ tinh nghịch.

Nữ quỷ đang quay lưng về phía bọn họ, biểu cảm dữ tợn dần dần lộ ra, móng tay cũng dần dài ra, cô ta giả vờ bình tĩnh và định lừa gạt cho qua:“Cô gái, cháu nói gì vậy? Ta nghe không hiểu!”Tần Hải Đường nghiêng đầu nhìn thoáng quá Lệ Thù: “Chú ba, cô ta không hiểu thật sao?”Anh cúi đầu nhìn biểu cảm vô cùng đáng yêu của cô.

Lệ Thù vươn tay véo khuôn mặt nhỏ rồi nghiêm túc nói: “Quỷ không hiểu tiếng người là chuyện bình thường!”Nữ quỷ thấy hai người ân ái với nhau thì sự ghen ghét nơi đáy mắt điên cuồng bốc cháy.

“Đồ đàn ông chết tiệt, chết hết cho ta!”Cơ thể của bà lão lập tức biến thành một chất lỏng không rõ nguồn gốc.

Chân thân của nữ quỷ đã hiện hình, trên mặt cô ta đầy những vết sẹo bỏng, tròng mắt rơi ra được cô ta cầm trong tay, cơ thể nữ quỷ chi chít vết thương, sau gáy còn chảy máu.

Cô ta nhanh chóng bay về phía Lệ Thù.

Mặc dù Lệ Thù không nhìn thấy vị trí của cô ta nhưng dựa vào tiếng gào thét bên tai, anh có thể đoán ra được đối phương đang ở đâu, anh nghiêng người trốn, nữ quỷ chỉ vồ được không khí.

Lúc này, cơn tức giận của nữ quỷ đã đạt tới đỉnh điểm.

Tần Hải Đường nhân cơ hội này lấy bút lông sói ra rồi nhanh chóng tiến lên.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: 33: Cuộc Đời Nữ Quỷ


Không ngờ nữ quỷ này lại né tránh vô cùng giảo hoạt, Tần Hải Đường vẫn đuổi theo cô ta một cách gắt gao.Đạt Ý bảo vệ Đồng Khả Nhạc ở phía sau, dưới sự yểm hộ của Lệ Thù, hai người bọn họ đã đến hành lang của một khu chung cư khác.Tần Hải Đường và nữ quỷ dây dưa không ngừng, cứ cô đánh thì tôi chạy, khó mà phân được thắng bại.Nữ quỷ này bản lĩnh không hề kém chút nào, nhất định đã đạt đến cảnh giới của quỷ vương.Tần Hải Đường không dám lơ là, sợ rằng ma nữ sẽ làm mấy người kia bị thương cho nên vội ném hai lá bùa hiện hình vào người cô ta.Nữ quỷ ngay lập tức hiện ra trước mắt bọn họ.Ba người rất nhanh liền bị bao vây.

Tần Hải Đường nhảy lên không trung, tay trái cầm ba tờ giấy màu vàng, tay phải cầm một cây bút lông sói.


Chu sa bình thường đối với ác quỷ không hề có tác dụng gì cho nên Tần Hải Đường chỉ có thể sử dụng máu của mình một lần nữa.Cô liên tục vẽ ra ba lá bùa mà chẳng tốn tí hơi sức nào.

Thầy huyền học bình thường phải mất rất nhiều năm mới vẽ ra được một lá bùa chứ đừng nói đến lá bùa cao cấp như thế này."Thiên địa âm dương, càn khôn vô lượng, biến!"Tần Hải Đường đọc khẩu quyết, vô số lôi quang từ trên trời rơi xuống trực tiếp xuyên qua cơ thể của nữ quỷ.Nữ quỷ đau đớn liên tục cầu xin:"Aaaaaaaaaa, đau quá, đau quá!""Đại sư, đại sư, tôi sai rồi, tôi sai rồi."Tần Hải Đường thu thiên lôi lại, nữ quỷ cũng dần dần bình tĩnh."Đại sư, trước khi hồn bay phách tán tôi có một thỉnh cầu được không?"Tần Hải Đường bấm bấm ngón tay nói: "Chỉ cần yêu cầu của cô không vi phạm pháp luật và đạo đức là được.""Tôi chỉ muốn gặp lại anh ấy!"Tần Hải Đường không chút do dự nói: "Được!"Vừa rồi cô bấm ngón tay tính toán cũng đã hiểu được đại khái về cuộc đời của cô ta.Nữ quỷ này tên là Tả Lệ, cô và người bạn trai từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã.


Bọn họ rõ ràng đã sắp bước vào cung điện tình yêu, đáng tiếc ông trời không chiều lòng người.Đêm trước ngày cưới, bạn trai lại ngoại tình với người phụ nữ khác.

Cô ta tức giận đến mức phóng hỏa muốn giết chết hai người họ, may mà lính cứu hỏa đến kịp thời, bọn họ chỉ bị thương nhẹ, còn Tả Lệ lại bị bỏng mặt, bị lửa thiêu mù hai mắt.May mắn thay, có một nhà hảo tâm đã hiến mắt cho cô ta.

Sau khi đôi mắt được chữa khỏi, Tả Lệ đi tìm bạn trai để nói rõ ràng, không ngờ rằng cô ta lại gặp được người phụ nữ kia.Trong lúc cãi vã, do kích động, Tả Lệ không cẩn thận bị ngã từ trên sân thượng xuống dưới.Cô ta ôm mối hận trong lòng không chịu đi đầu thai, chỉ cần nhìn thấy đàn ông phụ tình thì lập tức giết chết, dần dần, cô ta đã tu luyện thành một ác quỷ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: 34: Món Nợ Tình Cảm


Trước khi đến gặp tên đàn ông đó, Tả Lệ cố ý biến mình trở về bộ dạng trước đây.Đám người Tần Hải Đường mang theo hồn phách của cô ta đi tìm kẻ kia."Xin chào, Lâm Nhất có ở đây không?"Cánh cửa được mở ra bởi một người phụ nữ trẻ, cô ta cúi đầu trầm giọng nói: "Cậu ấy đã chết rồi!"Tả Lệ không thể tin nổi, hét lớn: "Không thể nào, chắc chắc là cô, chắc chắn là cô không cho tôi gặp anh ta, lần trước cũng chính là cô!"Người phụ nữ nhìn thấy Tả Lệ đang trốn sau lưng bọn họ thì sợ đến mức tái mặt.Nhưng khi nghĩ về cái chết của người đàn ông, cô ta dường như có thêm dũng khí, hung tợn trừng mắt nhìn Tả Lệ."Cậu ấy chết sớm như vậy là nhờ phúc của cô đấy.

Thứ âm hồn bất tán như cô còn đến đây làm gì?"Tả Lệ vẫn không tin, người phụ nữ dẫn cô ta đến trước bia mộ của người đàn ông kia.Nhìn nụ cười ấm áp của người đàn ông trên tấm bia mộ, Tả Lệ không nhịn được đỏ mắt.Một lúc sau, người phụ nữ mới thong thả lên tiếng: "Lâm Nhất đến lúc chết vẫn luôn nhớ đến cô! Từ đầu đến cuối nó không hề phụ cô"Tả Lệ không thể tin nổi mà nhìn cô ta.Người phụ nữ thở dài giải thích: "Tôi tên là Lâm Thanh, là chị họ của Lâm Nhất, tôi vẫn luôn ở nước ngoài nên chúng ta chưa hề gặp nhau.

Khi hai người chuẩn bị kết hôn, Lâm Nhất bỗng phát hiện mình bị ung thư, nó không muốn liên lụy đến cô nên đã nhờ tôi dựng lên màn kịch này."Dừng một chút người phụ nữ lại nói tiếp: "Đôi mắt của cô chính là do em tôi hiến tặng.


Thằng bé nói cô là ánh sáng trong thế giới của nó, nó không muốn cô sống trong cảnh tối tăm nên đã cho cô đôi mắt của mình, nếu không tại sao thế giới này nhiều người mù như vậy mà cô lại có thể nhìn thấy lại ánh sáng chỉ trong vòng một tuần chứ? Chắc hẳn cô chưa từng nghĩ đến điều này đúng không?""Lần trước cô đến tìm, em tôi không muốn để cô nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình cho nên mới bảo tôi đi gặp.

Lâm Nhất vốn còn sống được một năm nữa, nhưng vì cô xảy ra chuyện, nó cũng mất đi hy vọng sống, vì thế một tháng trước nó đã mất rồi!""Yêu cầu duy nhất của nó trước khi chết là được chôn cất bên cạnh cô, ngay cả khi chết đi rồi nó vẫn muốn được bên cạnh che mưa chắn gió cho cô!"Lúc này, Tả Lệ đã khóc không thành tiếng.

Cô ta dựa vào bia mộ, bàn tay không ngừng xoa xoa bức ảnh, giống như thể đang sờ vào khuôn mặt ấy.Cô ta lẩm bẩm nói: "Mười năm cách biệt cõi âm dương.


Dù không muốn nhớ, lòng vẫn vương.

Nấm mồ lẻ loi xa ngàn dặm.

Làm sao kể hết nỗi thê lương.” (*)(*) Một đoạn trong bài hát của Tô Đông Pha, vì không tìm thấy bản dịch nên mình tự dịch theo thể thơ bảy chữ, nếu chưa được hay thì mong các bạn thông cảm.Tâm nguyện của Tả Lệ đã được thực hiện, cô ta cũng tuân thủ lời hứa, mang theo nhớ nhung của mình tan biến dưới ánh mặt trời.Tần Hải Đường xúc động nói: "Chao ôi, lại là một món nợ tình cảm.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: 35: Chúng Ta Sống Chết Có Nhau


Dường như là được khơi gợi từ sự việc này, Lệ Thù đột nhiên nắm lấy tay Tần Hải Đường, nhìn cô bằng một vẻ nghiêm túc:"Anh muốn sau khi em mất có thể chôn trong phần mộ nhà anh!"Đồng Khả Nhạc cùng Đạt Ý sững sờ một giây rồi cười thật to:"Ha ha ha ha ha!"Hai người họ cười đến mức không thể thẳng lưng nổi.

Tần Hải Đường trợn to hai mắt, thật lâu sau mới hoàn hồn lại.

Cô không thể tin được những lời này lại được thốt ra từ miệng của một tổng tài sát phạt quyết đoán.

Nhìn bọn họ cười đến run rẩy cả người, Lệ Thù quyết định sau khi trở về nhất định phải đưa Trang Nhất đến Châu Phi để cải tạo cho tốt.

Ai bảo anh ta thề thốt với anh rằng đây là lời tỏ tình bá đạo mà tất cả các cô gái đều thích nghe cơ chứ.

Cảm nhận được lòng bàn tay anh đang ướt đẫm mồ hôi vì căng thẳng, Tần Hải Đường nói bằng giọng nhẹ nhàng hiếm có:"Vì sao? Lẽ nào phong thủy nhà anh rất tốt?"Ánh mắt Lệ Thù rất cứng cỏi, anh nói một cách kiên định:"Chúng ta sống chết có nhau!"Có lẽ không một cô gái nào có thể từ chối lời tỏ tình trịnh trọng như vậy, trong lòng Tần Hải Đường cũng chấn động một chút.


Cô không nhịn được mà trêu anh:"Vậy anh đang tỏ tình với tôi đấy à?"Không ngờ anh trả lời chắc như đinh đóng cột.

"Đúng, bởi vì anh không muốn bỏ lỡ em một giây phút nào nữa, em thấy sao?"Tần Hải Đường nhìn vào đôi mắt đầy hi vọng của anh.

Cô gật gật đầu, sau đó kiễng chân lên trao cho anh một nụ hôn hẹn ước.

Lệ Thù hạnh phúc ôm cô vào lòng xoay vòng vòng, điều ước ấp ủ bấy lâu nay của anh cuối cùng đã thành hiện thực.

Mọi người thường nói tình yêu đến một cách vô thức và ngày càng sâu đậm, nhưng anh lại biết từ lâu.

Bởi vì Lệ Thù đã thích cô suốt 10 năm, có thể cô đã quên mất rồi, nhưng hình bóng cô vẫn luôn in đậm trong trái tim anh.


Đồng Khả Nhạc kéo lấy Đạt Ý, bọn họ nhìn về phía Tần Hải Đường, sau đó cả hai nở nụ cười đầy yêu thương.

Đột nhiên, một thứ gì đó từ trên trời rơi xuống đập vào đầu Tần Hải Đường.

"Trời ơi, ai đập vào đầu tôi đó, đau muốn chết!"Tần Hải Đường nhìn kỹ lại, thấy đây là một khối ngọc, chính là khối ngọc mà cô đã đánh mất.

Lệ Thù nghi hoặc sờ vào ngọc bội.

"Đây không phải ngọc của anh hay sao?"Tần Hải Đường xoay ngọc lại, chữ Tần lập tức xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

"Đây là ngọc của em, nếu đoán không nhầm, hai khối ngọc của chúng ta là một cặp.

"Lệ Thù vội vàng lấy cái mà mình đang đeo xuống, quả nhiên hai khối ngọc có thể hợp lại với nhau, nhưng ở chính giữa vẫn còn thiếu một thứ gì đó hình tròn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: 36: Bảo Lãnh


Hai người cẩn thận so sánh hai khối ngọc nhưng không thấy có gì đặc biệt cả.

Tần Hải Đường bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô đập một cái vào trán:"Nhất định là do con ma nữ kia làm rơi, em đã nói mà, làm sao mà cô ta có thể luyện thành ác quỷ nhanh như vậy được.

""Lẽ nào hai miếng ngọc có thần giao cách cảm?"Trong lúc mọi người vẫn đang nghi ngờ, chuông điện thoại của Lệ Thù đột nhiên vang lên:"Có việc gì?"Chỉ nghe tiếng Trang Nhất khóc lóc qua điện thoại:"Cậu ba, tôi đã báo cảnh sát rồi, nhưng bọn họ lại nghĩ tôi là kẻ tình nghi và giam giữ tôi.

""Anh mau đến đây bảo lãnh cho tôi với!"Nghĩ đến chủ ý ngu ngốc kia của Trang Nhất, Lệ Thù tức giận không chịu được, có thể nghe cuộc điện thoại này là đã cho anh ta mặt mũi lắm rồi.

Trang Nhất hèn mọn chờ đợi câu trả lời của cậu ba nhà mình nhưng không ngờ thứ chờ đợi anh ta chỉ là tiếng chuông tút tút.


Mấy chục năm sống trên đời, Trang Nhất chưa bao giờ tuyệt vọng đến thế.

Anh ta âm thầm than thở, biết vậy đã gọi điện cho cô Hải Đường rồi, nói không chừng còn có một chút hy vọng.

Bây giờ thì hay rồi, chỉ có thể mặc cho số phận mà thôi!Nửa tiếng sau.

"Này này, tên kia ra đây đi, có người bảo lãnh cho anh rồi!"Gì cơ? Trang Nhất ngơ ngác đi theo cảnh sát đến phòng chờ.

Khoảnh khắc nhìn thấy đám người Lệ Thù, Trang Nhất cảm động muốn rơi nước mắt, nhưng nghĩ đến kết cục của tiểu thiếu gia họ Tạ lần trước là anh ta lại không dám!"Cậu ba, cuối cùng thì cậu cũng đến! Tôi chờ cậu rất khổ sở, hu hu hu.


Tôi còn nghĩ rằng cậu sẽ không cần tôi nữa!"Tần Hải Đường ghét bỏ lùi lại hai bước.

"Đạt Ý?"Nghe tiếng người gọi, Đạt Ý ngoảnh đầu lại nhìn, hóa ra là người anh trai ngu ngốc của mình - Đạt Đáp.

Đạt Ý không thèm quan tâm đến anh ta chút nào, nhưng Đạt Đáp lại bắt đầu lải nhải chuyện lớn chuyện nhỏ.

"Sao em lại ở đây? Không phải em nói đang đi làm sao? Đừng nói là em lại đánh sếp nữa đấy nhé?"Thân là bà chủ, Tần Hải Đường không cảm thấy bị tổn thương cho lắm nhưng lại thấy bị xúc phạm.

Đạt Ý không nhịn được quát to: "Im đi!"Quả nhiên, Đạt Đáp ngoan ngoãn ngậm miệng lại, lời mà đứa em gái bảo bối của nhà anh ta nói giống như thánh chỉ vậy.

Cảnh sát xung quanh đều choáng váng, không ngờ bảo bối của sếp lại là em gái, thì ra là một kẻ cuồng em gái!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: 37: Thi Thể Mới Phát Hiện


Đồng Khả Nhạc quay đầu lại nhìn xem người nào lại có thể khiến Đạt ý lộ ra vẻ mặt như vậy, sau đó tò mò hỏi:"Chị không giới thiệu một chút à?"Nhìn ánh mắt mong đợi của mọi người, Đạt Ý mất tự nhiên mở miệng:"Anh ấy tên là Đạt Đáp, là cảnh sát trưởng khu vực thủ đô, anh trai của chị!""Đạt Đáp? Chỉ nghe tên thôi đã thấy anh ấy là một người rất lợi hại!"Đạt Ý tỏ vẻ không hiểu nhìn Tần Hải Đường.

Tần Hải Đường giải thích nói: "Anh chị có súng, tạch tạch tạch, vì thế anh ấy nhất định rất lợi hại!" (*)(*) Trong tiếng Trung, từ tạch và từ đáp trong tên của Đạt Đáp đồng âm.

"Ha ha ha ha ha ha"Đồng Khả Nhạc ôm bụng cười ha hả, còn Lệ Thù nhìn Tần Hải Đường bằng một vẻ mặt đầy cưng chiều.

Đây là lần đầu tiên Đạt Đáp nghe người khác giải thích tên của mình, sau khi nghe xong anh ta thật sự có cảm giác rằng mình rất lợi hại.

Anh ta hắng giọng ngượng ngùng, mời mọi người ngồi xuống:"Chuyện kia, Trang Nhất là người của bọn em sao?”Đạt Ý gật đầu.


Sau đó Đạt Đáp lại hỏi:"Địa điểm, quá trình xảy ra sự việc tôi đã biết rồi, nhưng vẫn còn một số câu hỏi.

""Thứ nhất, khi gặp chuyện như vậy, phản ứng đầu tiên của người bình thường là trốn đi, tại sao mọi người lại dám đến đó xem?""Thứ hai, quan hệ của mọi người với nạn nhân là gì?""Thứ ba, tại hiện trường vụ án, có người thấy mọi người xảy ra tranh cãi với một bà cụ, nhưng theo chúng tôi điều tra thì bà cụ này đã chết hơn một năm rồi.

"Đối mặt với ánh mắt dò xét sắc bén của anh cảnh sát, Tần Hải Đường nhíu mày phiền não.

Làm sao bây giờ? Cô cũng không thể nói với anh ta mình là thiên sư có thể bắt ma được? Nếu nói ra, chỉ sợ một giây sau anh ta sẽ đưa cô đưa đến trại tâm thần!Đồng Khả Nhạc liên tục nháy mắt với Đạt Ý:"Mau bảo tên anh trai thối của chị câm miệng đi!"Đạt Ý chẳng những không hiểu ý của Đồng Khả Nhạc mà còn cho rằng mắt của cô ấy bị co giật:"Khả Nhạc, có cần chị đưa em đi khám mắt không?"Đồng Khả Nhạc tuyệt vọng ngồi sụp xuống ghế.

Lệ Thù đứng dậy xắn tay áo, cúi người về phía trước đặt tay lên bàn.


So với Đạt Đáp, anh có một loại khí thế khiến cho người ta cảm thấy bị đè ép:"Để tôi trả lời ba câu hỏi của anh.

Thứ nhất, chúng tôi gan lớn.

Thứ hai, chúng tôi không có quan hệ gì với nạn nhân.

Thứ ba, anh chỉ có nhân chứng chứ không hề có vật chứng!""Cuối cùng, vụ án này hiện tại không phải do anh tiếp quản, nếu có vấn đề gì thì bảo lãnh đạo của các anh trực tiếp đến cao ốc Lăng Vân tìm luật sư Vương!"Lúc này, Đạt Đáp mới hối hận vì vừa rồi đã dùng giọng điệu sắc bén để hỏi bọn họ, người trước mắt này chính là cậu ba nhà họ Lệ, thế mà anh ta cũng dám thẩm vấn, đúng là ngứa da mà!Nhưng nhiều người nhìn như vậy, nếu tỏ ra sợ hãi thì quá mất mặt rồi!Làm thế nào bây giờ? Nên làm sao để giữ được chút thể diện đây? Anh ta nhìn về Đạt Ý - em gái bảo bối của mình - hy vọng cô sẽ cấp cho mình một bậc thang đi xuống.

Không ngờ Đạt Ý lại phớt lờ anh ta, tiếp tục kiểm tra mắt cho Đồng Khả Nhạc.

Ngay khi anh ta đang suy nghĩ xem nên nói như thế nào thì trợ lý bỗng vội vàng chạy vào báo cáo: "Thưa sếp, có một thi thể trong cao ốc Lăng Vân, hơn nữa còn bị phân thây.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: 38: Không Chỉ Là Một Vụ Án


Lệ Thù cau mày, cao ốc Lăng Vân? Kẻ nào lại dám động tay chân ngay dưới mí mắt của anh rồi?Tần Hải Đường lo lắng nhìn anh, Lệ Thù quay lại nắm lấy tay trấn an cô.

Đạt Đáp đắc chí cười, anh ta nhướng mày nói với Lệ Thù:"Lệ tổng, chúng ta cùng nhau đi đi? Lần này tôi e rằng phải làm phiền đến luật sư Vương thật rồi!"Lệ Thù không thèm nhìn anh ta, Trang Nhất biết ý lập tức lái xe tới cửa.

Vụ án xảy ra tại phòng chứa rác trên tầng ba, xung quanh đã căng dây phong tỏa.

Khi đến hiện trường, Đạt Đáp nhanh chóng kiểm tra tình hình xung quanh, không gian nhỏ tối đen và đầy rác, bên cạnh là một cái cầu thang.

Lúc này Lệ Thù không được phép đi vào hiện trường cho nên liền đưa mọi người về văn phòng chủ tịch.


Năm thư ký nam khom lưng chỉnh tề cung kính nói:"Chào chủ tịch.

"Trang Nhị cảm khái nói: "Đúng thật là, bình thường chủ tịch không có biểu hiện gì, hôm nay đột nhiên lại khiến người khác kinh nhạc nha.

Trước đây chưa từng có một cô gái nào được lên tầng này, lần này thì hay rồi, trong tay một cô, đằng sau còn có thêm hai cô nữa, quả nhiên chủ tịch vẫn là chủ tịch!"Trang Tam thấy Trang Nhị đang ngẩn ngơ thì lập tức đẩy anh ta một cái:"Anh ngây người gì đấy! Lệ tổng đang gọi anh vào báo cáo tình hình kia kìa.

""Hả! À à à"Trang Nhị tỉnh táo lại, nhanh chóng quay người chạy vào phòng làm việc.

Anh ta thấy Tần Hải Đường đang ngồi trên ghế của sếp, còn sếp lại đang đứng cạnh cô.


Trang Nhị không dám nhìn nhiều, lập tức báo cáo:"Thưa sếp, là như thế này, buổi sáng nay ông Trần là công nhân vệ sinh đến lấy rác như thường lệ.

Lúc đầu ông ấy phát hiện một thứ giống như tay người, ông Trần tưởng rằng đó là một món đồ chơi nên cũng không nghĩ gì nhiều.

""Tuy nhiên, dần dần ông ấy phát hiện những túi rác tiếp theo đều có mấy thứ giống với những bộ phận người, cho nên liền gọi ông Lý đến xem, kết quả đúng là tay chân người, vì vậy bọn họ đã báo cảnh sát.

"Sau đó, anh ta lại nói thêm: "Ông chủ, ông Trần bị dọa sợ rồi, tinh thần có hơi không bình thường.

Bây giờ, ông ta mở miệng là lại nói có quỷ có quỷ, chúng ta có cần đưa một chút phí an ủi không ạ?"Tần Hải Đường nhíu mày, có quỷ? Xem ra đây không chỉ đơn giản là một vụ án hình sự đâu.

.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: 39: 100 Vạn


"Nhà ông Trần ở đâu?"Tần Hải Đường cất tiếng hỏi, Trang Nhị không dám không trả lời.

Anh ta vẽ vài đường trên máy tính bảng tìm được địa chỉ nhà ông Trần, sau đó liền gửi tới điện thoại của Lệ Thù.

Lúc này, hiện trường ở dưới lầu đã được Đạt Đáp xem xét xong, anh ta cũng biết rằng nhân chứng đầu tiên của vụ án chính là ông Trần, vừa định đến chỗ ông ta để tìm hiểu tình hình, anh ta đã thấy Lệ Thù đưa theo Tần Hải Đường và cô em gái bảo bối của mình lên xe rời đi nhanh như một tia chớp.

Anh ta nhanh chóng lái xe theo sau.

Nhà họ Trần.

"Trời ơi, phải làm sao đây, ông Trần, ông mau tỉnh lại đi!"Vừa bước vào sân, mọi người đã nghe tiếng một người phụ nữ gào khóc bên giường.

Nhìn thấy Tần Hải Đường và những người khác đi tới, người phụ nữ còn tưởng rằng đây là một đám người nhiều chuyện đến hóng hớt, cho nên liền vơ lấy đồ vật ném ra ngoài xua đuổi bọn họ.


"Đi đi, mau cút đi, nếu không đi thì đứng trách cây gậy của tôi không có mắt!"Lệ Thù sợ làm Tần Hải Đường bị thương liền giật lấy cây gậy.

"Các người đừng ỷ đông mà bắt nạt tôi, tôi nói cho các người biết, ông Trần nhà chúng tôi có rất nhiều anh em.

”Bà ta sợ hãi lùi từng bước một vào trong phòng.

Tần Hải Đường hạ giọng, nói nhỏ hết mức có thể: "Thím à, bọn cháu nghe nói chú Trần bị thương nên đến gửi tiền hỗ trợ và thăm chú ấy một lát, thím đừng căng thẳng như vậy.

"Sau khi nói xong, Tần Hải Đường dùng ánh mắt ra hiệu cho Lệ Thù lấy tiền ra, chứng minh những gì cô nói là thật.

Ai mà ngờ, Lệ Thù căn bản không mang theo tiền, bình thường mỗi lần ra ngoài, tất cả mọi chuyện đều do trợ lý sắp xếp, bây giờ thật là xấu hổ.


Lệ Thù lúng túng xòe hai bàn tay ra, biểu thị rằng anh không mang theo tiền.

Vừa vặn tạo việc làm cho Đạt Đáp.

Anh ta vô cùng khí phách lôi ra một tấm thẻ đưa cho người phụ nữ:"Đây là 100 vạn phí tổn thất tinh thần của chú Trần.

"Tần Hải Đường lập tức giơ ngón tay cái về phía anh ta.

Người phụ nữ bán tín bán nghi cầm lấy thẻ, sự phòng bị trong lòng cũng dần dần buông xuống.

Người đời có câu ăn của chúa phải múa tối ngày (*) quả không sai mà.

(*) Nhận được lợi ích từ người khác thì thái độ với người ta cũng phải mềm mỏng hơn.

Bà ta vội vàng mời bọn họ vào nhà.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom