Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Chương 20


“Đã vậy tên Cao Minh kia còn muốn giả vờ giữa chúng ta chưa từng phát sinh chuyện gì?!”Lúc ấy Vương Thanh Thanh suy nghĩ một thời gian rồi gửi tin nhắn cho Cao Minh, muốn nói rõ ra ngô ra khoai với anh ta.Bởi vì yêu lén nên hai người liên hệ đều là dùng điện thoại dự bị khác.Hai người gặp nhau rồi đương nhiên sẽ có màn cãi lộn.Khi biết Hướng Vi kể cho Vương Thanh Thanh nghe chuyện cô ta từ chối mình, Vương Thanh Thanh cũng nói ra việc là bạn gái của mình thì Cao Minh vừa hoảng loạn vừa hơi tức giận.Vương Thanh Thanh hỏi Cao Minh rằng, anh ta làm như vậy rồi đặt bạn gái chính thức như cô ta ở chỗ nào? Có phải anh ta muốn vứt bỏ cô ta không? Giả vờ như giữa hai người chưa từng phát sinh chuyện gì?!Cao Minh không đáp lại.Lúc ấy Vương Thanh Thanh nổi giận, buột miệng bảo cô ta có con của Cao Minh rồi, nếu anh ta vẫn tiếp tục không thừa nhận quan hệ giữa hai người thì cô ta sẽ công bố chuyện mình mang thai, cũng nói ra cha của đứa bé này là ai.Nếu hai người không phải quan hệ bạn trai bạn gái, mà trong bụng của Vương Thanh Thanh có con của Cao Minh thì về sau anh ta còn mặt mũi nào ở trong trường học?“Lúc đó hắn rất tức giận, đến mức mặt đỏ rần.

Hắn xông lên bóp cổ của ta, ta giãy giụa, nhưng không thể kéo tay của hắn ra được.

Ngón tay trên cổ siết càng lúc càng chặt, ta bị nghẹt thở rồi hôn mê.” Vương Thanh Thanh nói đến cuối cùng đã khóc không thành tiếng.Cố Khanh nghe ra một trọng điểm: “Con? Ngươi nói có con hả, vậy chờ cảnh sát khám nghiệm tử thi chắc chắn sẽ nghiệm DNA, tra ra cha của đứa bé, cùng lúc đó Cao Minh cũng hết cách biện giải!”Vương Thanh Thanh nghe vậy, cười khổ một tiếng: “Làm gì có đứa con nào, lúc ấy ta chỉ muốn dọa hắn, nào ngờ hắn ác như vậy, trực tiếp xuống tay giết ta.”Cố Khanh nghe lời này thì câm nín.Cái này gọi là rảnh rỗi kiếm chuyện đây mà!Chia tay thì chia tay thôi, ai lúc trẻ không gặp vài kẻ cặn bã? Cô ta lại nửa đêm đi tìm người đàm phán, còn k1ch thích đối phương, đây không phải là cho người ta cơ hội xuống tay à?Cố Khanh hỏi tiếp: “Vậy ngươi theo sau lưng hắn ta đã lâu, có phát hiện chứng cứ gì không?”Vương Thanh Thanh trả lời huề vốn: "Không có!"“Lúc mới chết ta chỉ có thể theo bên cạnh Cao Minh, không thể rời đi.


Về sau dần dần có chút sức lực, ngẫu nhiên có thể rời xa một lúc, giống như hiện tại đến tìm ngươi.""Mỗi ngày buổi tối ta đều sẽ bóp cổ của Cao Minh, muốn giết hắn.

Nhưng chỉ để lại vết bầm trên cổ hắn, không có chút xíu tác dụng.”Vương Thanh Thanh còn chưa nói xong thì Cố Khanh nhìn thấy dường như có sức kéo vô hình kéo cô ta ra ngoài.Vương Thanh Thanh vừa thuận thế bị kéo đi quay đầu nói: “Ta sẽ tiếp tục nhìn hắn, phát hiện manh mối gì sẽ đến tìm ngươi, ngươi giúp ta nói cho cảnh sát.


Còn nữa, trông chừng Hướng Vi giúp ta, đừng để Hướng Vi đến gần Cao Minh, hắn rất nguy hiểm!".

.

.Không đợi Cố Khanh chú ý Hướng Vi, cô ta ngược lại đến tìm Cố Khanh trước.Khi thấy Hướng Vi xuất hiện ở cửa phòng học thì tim Cố Khanh rớt cái bịch, chẳng lẽ chuyện tờ giấy đã bị phát hiện ra?Thái độ của Hướng Vi vẫn lạnh lùng cao ngạo, sau khi tìm được Cố Khanh thì hỏi hai người có thể nói chuyện riêng được không.Cố Khanh đương nhiên đồng ý.Chẳng qua nhớ lại ba bạn cùng phòng nhìn cô bằng ánh mắt ‘sao hai người biết nhau’ lúc Hướng Vi đến tìm, Cố Khanh chỉ muốn vò rối tóc.Hai người tìm một phòng học trống, sau đó cùng nhau ngồi xuống..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chương 21


Hướng Vi hỏi thẳng: “Là cô làm đúng không? Bỏ tờ giấy vào túi áo của tôi.”“Cô đang nói cái gì?" Cố Khanh cố gắng chối, giả vờ không biết Hướng Vi đang nói cái gì."Không cần diễn." Hướng Vi đánh gãy kỹ thuật diễn hơi khoa trương của Cố Khanh.“Có lẽ cô không biết, trong mỗi phòng học đều có camera.

Tôi phản ánh với nhân viên nhà trường mình bị mất di động, được lấy ra video khoảng thời gian đó, thấy tận mắt cô bỏ giấy ghi chép vào.”A, nếu người ta đã có chứng cứ thì nói gì cũng vô nghĩa."Không sai!" Cố Khanh trực tiếp thừa nhận: “Là tôi bỏ vào.”“Cô biết được cái gì? Cô đã nhìn thấy.

.

.


tình huống lúc đó à? Tại sao cô không ngăn cản? Sau đó tại sao không đứng ra làm chứng?!” Hướng Vi cho rằng Cố Khanh nhìn thấy quá trình vứt xác tối hôm đó.“Này này, cô đừng kích động!” Cố Khanh nghe Hướng Vi nói như thế liền biết là cô ta hiểu lầm, vội nói: “Tôi không thấy gì cả, hôm đó tôi sớm trở về ký túc xá đi ngủ.”Hướng Vi nghe vậy hơi bình tĩnh lại, hỏi tiếp:“Vậy tại sao cô biết trong hồ Tình Nhân có.

.

.

có xác của Thanh Thanh?”A, nên trả lời câu hỏi này thế nào đây?Cố Khanh do dự.Chẳng lẽ bảo cô nói thật là Vương Thanh Thanh chính miệng nói cho cô biết?Nhìn ra Cố Khanh do dự, Hướng Vi lạnh lùng nói: “Nếu là lời nói dối thì cô đừng nói, tôi chỉ muốn biết chân tướng."Biết Hướng Vi không dễ bị lừa, Cố Khanh cẩn thận dè dặt nhìn Hướng Vi: “Bạn học Hướng Vi, cô có tin trên đời này.

.


.

có quỷ không?”“Cô nói cái gì?!” Đầu óc Hướng Vi rối bời, thậm chí còn lạc cả giọng.Quả nhiên, đột ngột nói ra đề tài ‘quỷ’ còn hơi vội.Ý thức đến đề tài này dường như hơi kịch liệt, Cố Khanh định bắt đầu từ đề tài dễ tiếp thu hơn.“Vậy đi, cô biết thứ mình đeo trên cổ có tác dụng gì sao?"“Cái này hả?”Hướng Vi lôi ra mặt dây đeo bằng ngọc hình phật Di Lặc: “Đây là mặt dây chuyền mẹ xin cho tôi, từ nhỏ đã mang theo trên người, bảo vệ bình an cho tôi.”Nét mặt Hướng Vi dịu dàng hơn chút, tuy cô ta không tin mấy thứ này, nhưng đó là tấm lòng của mẹ.Cố Khanh nói thẳng: “Vậy cô có thể thay cái mới.”“Ý của cô là sao?” Hướng Vi nhíu mày, không rõ tại sao đề tài chuyển từ Vương Thanh Thanh qua mặt dây đeo bằng ngọc của cô ta.Cố Khanh bâng quơ nói: “Cô hãy nhìn kỹ, mặt dây chuyền phật Di Lặc này có phải là hơi khác không?”Cố Khanh đã sớm trông thấy mặt dây chuyền từng tỏa ánh sáng vàng chặn lại khói đen mà Hướng Vi bị dính vào khi tiếp xúc gián tiếp với quỷ hồn, hiện tại ánh sáng kia sắp biến mất, hẳn là không còn tác dụng bảo vệ bình an.Hướng Vi nghe vậy nhìn kỹ, lập tức phát hiện khác lạ.“Chuyện gì đây?”Hướng Vi thấy mặt dây chuyền phật Di Lặc của mình vốn có màu xanh trong suốt lấp lánh, hiện tại bên trong có khói đen mỏng manh, hình như còn bị nứt nhẹ.Nếu không phải luôn trên cổ, Hướng Vi dám chắc đây là mặt dây chuyền của mình thì còn tưởng đâu đã bị ai đánh tráo.Giờ thì dễ giải thích hơn nhiều.Cố Khanh nói: “Cái đó.

.

.

thật ra thì tôi có năng lực nho nhỏ hơi bị đặc biệt, đó là có thể nhìn thấy linh hồn của người chết.”Hướng Vi ngẩn ra, không ngờ Cố Khanh sẽ nói chuyện khó tin như vậy.“Vương Thanh Thanh tự mình nói cho tôi biết bởi vì Cao Minh tỏ tình với cô nên muốn tìm hắn ta nói rõ, không ngờ cô ấy giả vờ nói mình mang thai để kích Cao Minh, hắn ta lại độc ác bóp xỉu cô ấy rồi cột đá vào người, nhấn chìm cô ấy xuống đáy hồ Tình Nhân.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chương 22


Nói hết một lèo, Cố Khanh cũng hơi đứng ngồi không yên, lỡ như Hướng Vi không tin, kêu cảnh sát đến bắt cô đi thì biết làm sao đây?Bây giờ Cố Khanh mới hối hận xen lẫn vào đống hỗn độn này, nhưng tất cả đã không còn kịp.May mắn là Hướng Vi chỉ hơi nghi hoặc nhìn Cố Khanh: "Cô thật sự nhìn thấy Thanh Thanh?”Hướng Vi hơi tin, bởi vì Cố Khanh nói ra nhiều chi tiết không thể nghe ngóng được, cô còn biết xác của Vương Thanh Thanh ở đáy hồ Tình Nhân.Cố Khanh đang định nói gì thì bỗng nhiên dừng lại, nhìn về hướng cửa.Cửa phòng học, dường như có một làn gió thổi tới, cánh cửa mở ra.Thấy Cố Khanh cứ nhìn chằm chằm cánh cửa, Hướng Vi cũng ý thức được cái gì, cô ta nín thở.Cảm giác luồng hơi lạnh dần tới gần, khiến Hướng Vi nổi da gà.Cố Khanh khẽ nói: “Cô ấy tới rồi.”"Thanh Thanh?" Hướng Vi quay đầu nhìn hướng cửa, nhưng không thấy gì cả."Vi Vi." Cách Hướng Vi chưa đầy ba mét, Vương Thanh Thanh kêu một câu, nhưng Hướng Vi không nghe được.Cố Khanh nhìn Vương Thanh Thanh, hỏi: "Ngươi có phát hiện chứng cứ không?”"Không có."Vương Thanh Thanh hơi chán nản, nhưng lập tức lại nâng cao tinh thần: “Gần đây ta phát hiện mình lại mạnh lên nhiều, thời gian rời xa Cao Minh càng dài ra, buổi tối bóp cổ hắn cũng để lại dấu hằn sâu hơn nhiều.”Đây là sự thật, toàn thân Vương Thanh Thanh tỏa ra khói đen càng dày đặc.

Tuy còn giữ bộ dạng người bình thường, nhưng trong mắt ngẫu nhiên lóe tia sáng đỏ lại khiến Cố Khanh có dự cảm không may.Cứ tiếp tục như vậy, không chừng Vương Thanh Thanh sẽ trực tiếp mất đi lý trí, giết Cao Minh để báo thù.Quả nhiên, Cố Khanh nghe Vương Thanh Thanh vẻ mặt hưng phấn nói: "Ta phát hiện chính mình có thể nhập vào người Cao Minh, tuy sau vài giây ngắn ngủi hắn liền tỉnh táo lại, hắn còn cho rằng chính mình tinh thần hoảng hốt.


Hắn có khí dương cương của đàn ông quá nặng, ta là quỷ mới nên sức mạnh chưa đủ, ta nghĩ nếu tăng lên sức mạnh thì có thể trực tiếp báo thù cho bản thân.”Cố Khanh thuật lại lời Vương Thanh Thanh nói cho Hướng Vi nghe, Hướng Vi cũng ý thức được nếu để mặc Vương Thanh Thanh có lẽ sẽ phát sinh chuyện không thể cứu vãn.Cố Khanh lạnh giọng nói với Vương Thanh Thanh: "Nhắc nhở ngươi một câu.

Ngươi hiện tại đã là lệ quỷ, cố gắng khống chế chính mình.


Nếu ngươi giết người, phỏng chừng không thể đầu thai.

Thứ người như Cao Minh hãy để cho cảnh sát kết tội đi, nếu ngươi giết hắn, ta và Hướng Vi giúp ngươi cũng sẽ bị trừng phạt.”Vương Thanh Thanh ngẩn ra, trong mắt lại vụt qua tia sáng đỏ, nhưng vẫn cố kiềm chế: “Vậy rốt cuộc ta phải làm sao mới được?!”Vương Thanh Thanh không muốn liên lụy Cố Khanh và Hướng Vi, nhưng bản năng báo thù của lệ quỷ xui khiến cô ta đi giết Cao Minh.Trong lúc sốt ruột, mắt Cố Khanh sáng lên: “Ngươi vừa mới nói có thể nhập xác, chờ khi Cao Minh ngủ thì có thể nhập xác thời gian dài không? Ngươi có thể khống chế Cao Minh nói ra chân tướng sự tình!”Hướng Vi cơ bản đã tin lời Cố Khanh nói về quỷ hồn Vương Thanh Thanh, nghe vậy ánh mắt cũng sáng lên, bên cảnh sát tra án đã bị mắc kẹt lâu rồi.“Ý này hay! Chúng ta có thể lén đặt bút ghi âm trong phòng ngủ của bọn họ, không chừng có thể làm chứng cứ.

Chuyện này để tôi làm cho!”Vương Thanh Thanh nghe kiến nghị này cảm thấy có chút hy vọng, cũng hơi bình tĩnh lại.Chờ khi Vương Thanh Thanh lại bị sức mạnh không thể cưỡng lại kéo về bên cạnh Cao Minh, Hướng Vi mới do dự hỏi Cố Khanh: "Có biện pháp gì cho tôi cũng nhìn thấy Thanh Thanh không?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Chường 23


“Cái này thì.

.

.”Cố Khanh gãi đầu, cô thấy quỷ nhờ vào mặt dây đeo bằng ngọc, chứ cô cũng mù tịt về mảng này.“Tôi chỉ ngẫu nhiên phát hiện chính mình có thể gặp quỷ, nhưng nghe nói bôi nước mắt trâu lên mí mắt thì có thể thấy quỷ, có lẽ cô nên tìm một bình nước mắt thử xem.”Hướng Vi trầm tư.Nước mắt trâu sao?Động tác của Hướng Vi phi thường nhanh chóng, chưa đợi Cố Khanh phản ứng lại, cô ta đã chuẩn bị xong bút ghi âm và mua chuộc một người bạn cùng phòng của Cao Minh.Kế hoạch của bọn họ tiến hành rất thuận lợi.Hướng Vi đưa bút ghi âm cho bạn chung phòng ngủ với Cao Minh, cũng dặn người này mở bút ghi âm trước khi ngủ.Tuy không biết tại sao hoa khôi của khoa tiếng Anh muốn làm như vậy, nhưng có tiền có thể sai khiến ma quỷ, chỉ là mở bút ghi âm đã được trả một trăm tệ, thu vài tiếng ngáy chắc không sao.Sinh viên nam cầm bút ghi âm lúc ấy nghĩ như thế.Trước khi ngủ, cậu ta mở bút ghi âm ra, nhưng không biết có phải do căng thẳng hay trong lòng chứa chuyện mà mãi không ngủ.Trong lúc cậu trai mơ màng sắp ngủ thì nghe Cao Minh ở bên cạnh nói mớ.Cậu ta cũng rất nhiều chuyện, còn cố tình cầm bút ghi âm mơ màng muốn đến gần nghe rõ Cao Minh đang nói cái gì, nhưng khi lắng nghe nội dung thì người này liền hết hồn.“Thanh Thanh? Tôi.


.

.

tôi không phải cố ý, cô đừng đến bám tôi! Tôi không cố ý giết cô!” Cao Minh huơ tay múa chân trong mơ.Ôi trời!Giết người?Chuyện này thật sự có quan hệ với Cao Minh?Trong trường học có ai không biết chuyện Vương Thanh Thanh? Lúc trước nghe nói Cao Minh bị cảnh sát tìm rồi được thả ra, còn tưởng là chỉ kêu anh ta đi hỏi chuyện, giờ nghe lời Cao Minh nói mớ thì không chừng thật sự có quan hệ với anh ta!Chuyện này lớn rồi đây.Cậu trai cảm thấy chính mình không giải quyết được, nhanh chóng gọi dậy hai người khác, cùng nhau nghe Cao Minh rốt cuộc sẽ nói cái gì.Tiếp đó, ba người nghe được Cao Minh trong lúc ngủ mơ từng chữ nói ra quan hệ người yêu với Vương Thanh Thanh, tối hôm đó anh ta lén từ ban công lầu ba tuột ống nước xuống dưới, trong cơn giận xúc động giết Vương Thanh Thanh rồi ném xác xuống hồ Tình Nhân.Ba cậu trai khác trong phòng ngủ quay sang nhìn nhau.Thật sự không ngờ! Cái tên Cao Minh này nhìn bề ngoài có vẻ là người tốt, ai dè chó cắn người là chó không sủa!Ngẫm lại chính mình ở chung một phòng với can phạm giết người thời gian dài như vậy, ba chàng trai cảm giác da đầu hơi tê dại.Cậu trai cầm bút ghi âm lên tiếng trước:"Hiện tại nên làm gì?"Mọi thứ đã rõ ràng, hoa khôi của khoa kêu cậu ta cầm bút ghi âm vào phòng ngủ là muốn lấy chứng cứ! Tuy không biết hoa khôi của khoa làm cách nào biết Cao Minh sẽ nói mớ, nhưng bút ghi âm trong tay cậu ta tuyệt đối là chứng cứ quan trọng.Một cậu trai khác nhìn bút ghi âm, vẻ mặt kinh ngạc nói:“Ôi mợ, mày lấy bút ghi âm ở đâu vậy? Đã chuẩn bị từ trước hả?”“Cái này là hoa khôi của khoa tiếng Anh kêu tao làm, tao cũng không rõ ràng." Cậu trai cầm bút ghi âm luống cuống như giữ khoai lang phỏng tay.Anh cả của phòng mở miệng nói:“Được rồi, chuyện này liên quan đến án mạng, học sinh như chúng ta không quản được.


Ngày mai mày đưa bút ghi âm cho Hướng Vi, sau đó chúng ta coi như không biết gì.”Cậu trai gật đầu, lắp bắp nhìn anh cả:“Vậy kế tiếp.

.

.

ngủ nữa không?”Anh cả nghe vậy liền vỗ vào trán cậu ta..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chương 24


“Ngốc gì mà ngốc thế! Chúng ta không ngủ trong phòng, ngày mai Cao Minh thức dậy chẳng phải là phát hiện ra ngay có gì khác lạ sao!”Rồi, hiểu luôn.Ba người leo lên giường của mình, nhưng mà trên thực tế không ai ngủ được.Hôm sau, sinh viên nam liền đưa bút ghi âm cho Hướng Vi, sau đó không nhận một trăm tệ mà chạy mất dép.Thật ra, ngày hôm qua Cao Minh nói mớ không phải vì bị Vương Thanh Thanh nhập.

Cô ta không ngờ sau khi thành công nhập xác, âm khí tích lũy nhiều ngày khiến Cao Minh trong lúc nửa mơ nửa tỉnh đã nhìn thấy quỷ hồn của cô ta, không tự chủ được khai hết quá trình giết người của mình.Quả thực là hoàn thành nhiệm vụ vượt mức tưởng tượng!Nội dung trong bút ghi âm cung cấp phát hiện mới cho Hướng Vi.Bọn họ đều không ngờ thần kinh vận động của Cao Minh rất tốt, có thể từ tầng ba trèo ống nước xuống tầng hai, rồi tiếp từ lầu hai nhảy xuống.

Như vậy mới không có người phát hiện sự thực Cao Minh từng rời khỏi phòng ngủ.Hướng Vi lập tức xin tra xét camera ban công tầng dưới phòng ngủ của nhóm Cao Minh, quả nhiên phát hiện ra đêm Vương Thanh Thanh tử vong có một bóng đen từ phòng ngủ của nhóm Cao Minh nhanh nhẹn nhảy xuống.Giao video và bút ghi âm cho cảnh sát, cảnh sát cũng không ngờ học sinh thời nay có năng lực như vậy, bọn họ còn đang điều tra mà người ta đã đưa ra chứng cứ rồi.Cảnh sát lập tức bắt Cao Minh.Nhìn thấy bút ghi âm và video, Cao Minh hiểu rằng tiếp tục giảo biện không có tác dụng gì, mở miệng thừa nhận hết thảy.“Tôi không cố ý, Thanh Thanh nói cô ta mang thai, muốn vạch trần tôi, tôi giận quá nên bóp cổ cô ta, không ngờ chỉ vì vậy mà cô ta tắt thở.

Vì không để ai phát hiện nên tôi mới ném xác chết vào hồ Tình Nhân, tôi không cố ý.” Cao Minh không ngừng lặp lại những lời này.“Cậu có chắc không?” Cảnh sát ngồi phía đối diện Cao Minh mở ra một phần tư liệu, là báo cáo khám nghiệm tử thi của Vương Thanh Thanh.Xem không hiểu số liệu bên trong, nhưng có thể đọc hiểu một câu là người chết không có hiện tượng mang thai, nguyên nhân tử vong là chết chìm.Cao Minh thộn mặt ra:“Thế.

.


.

thế là sao?”Cảnh sát nói:“Nghĩa là Vương Thanh Thanh không hề mang thai.

Lúc đầu cô ấy không chết, chỉ tạm thời nghẹt thở vì bị bóp cổ, rơi vào tình huống chết giả.

Là về sau cậu ném cô ấy vào trong hồ, mới dẫn đến cô ấy chết chìm!”“Không.

.


.

không thể nào.

.

.

sao có thể?! Điều này không thể nào!!!”Bị âm khí quấy nhiễu nhiều ngày khiến sắc mặt Cao Minh xanh mét, hốc mắt trũng sâu, đã không còn khí chất nam thần ấm áp của trường, hiện tại anh ta bị tin tức này đả kích hơi hoảng hốt.Cảnh sát và Cao Minh nhìn thấy Vương Thanh Thanh luôn theo sau lưng anh ta rốt cuộc xua tan khói đen trên người, trở lại bộ dạng vốn có của mình.Đã không còn thứ gì trói buộc cô ta ở bên Cao Minh nữa, cô ta tự do..

.

.Cha mẹ của Vương Thanh Thanh đi ra cục cảnh sát, đã khóc cạn nước mắt.Bọn họ không ngờ con gái của mình chết vì tranh chấp với bạn trai, còn là sau khi bị bóp cổ xỉu, tưởng cô ta chết nên ném vào trong hồ dẫn đến chết chìm.Cha mẹ họ Vương cố chịu đựng đau thương đi phòng ngủ của con gái thu thập đồ vật.Cha mẹ Vương năm nay khoảng năm sáu chục tuổi mà dường như thoáng chốc già đi rất nhiều, lần trước mái tóc còn đen bóng nay cũng bạc phơ.Thu thập đồ vật Vương Thanh Thanh để lại, một lúc sau mẹ Vương không kiềm được nước mắt..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chương 25


Cha Vương biết Hướng Vi giúp đỡ rất nhiều trong việc của Vương Thanh Thanh, ông cố nén đau thương nói với cô ta:“Cô gái, rất cảm ơn cháu.

Nếu không nhờ cháu thì Thanh Thanh của chúng tôi luôn nằm dưới đáy nước rồi.”Không ai tiến lên quấy rầy đôi cha mẹ đã không chịu nổi gánh nặng, cho bọn họ thời gian yên lặng hồi ức giọng nói và dáng điệu nụ cười của con gái mình.Cố Khanh cũng không đi qua, tuy cô có giúp đỡ trong chuyện này, nhưng nói ra phương thức hỗ trợ chưa chắc có người tin tưởng, cho nên vẫn ở trong phòng ngủ.Sau khi cha mẹ họ Vương rời đi, Hướng Vi lại đến tìm Cố Khanh.Hướng Vi nói:“Về nước mắt trâu mà cô đã nói, tôi định tìm thử.”Cố Khanh nghe vậy vội nói:“Tôi chỉ xem trên mạng, không biết có làm được không.

Hay là.


.

.

cô tìm người hiểu mấy chuyện này làm thử đi.”Hướng Vi lắc đầu, tuy nhà của cô ta có chút tiền, nhưng cũng chỉ là có tiền.

Cha cô ta sẽ mời thầy phong thủy bày trận phong thủy gì đó, nhưng về phương diện ma quỷ linh dị thì không quen nhân vật lợi hại nào.“Tôi chỉ muốn làm thử một lần, nếu thành công thì có thể cho Thanh Thanh gặp lại cha mẹ của cậu ấy.” Hướng Vi làm điều này không phải vì chính mình.Nghĩ đến cha mẹ của Vương Thanh Thanh trong khoảnh khắc già đi mười mấy tuổi, Cố Khanh cũng trầm mặc.Có thể dùng tiền giải quyết thì không gọi là việc.Câu nói này áp dụng với Hướng Vi rất có lý.Hôm sau, Hướng Vi mang ba cái chai đến, bên trong đựng nước mắt trâu, mỗi chai có khoảng ba giọt.Cố Khanh, Hướng Vi, còn có Vương Thanh Thanh, hai người một quỷ làm thí nghiệm trong phòng ngủ của Hướng Vi.Hướng Vi chọn đại một chai, đổ ra khoảng một giọt lên ngón tay, hỏi:“Tôi bôi nhé?”Cố Khanh gật đầu.Quỷ hồn Vương Thanh Thanh vô hình ở bên cạnh cũng gật đầu, khẩn trương siết chặt nắm tay.Bình đầu tiên, không được.Bình thứ hai, thất bại.Đến bình thứ ba, khi Hướng Vi bôi nước mắt trâu lên mí mắt, hai người một quỷ đều thấp thỏm chờ đợi, Cố Khanh thoáng thấy có một chút ánh sáng trắng vụt qua khi nước mắt trâu bị bôi lên mí mắt Hướng Vi.Cố Khanh có dự cảm, lần này.


.

.

sẽ thành công!Hướng Vi chậm rãi mở mắt ra, cô ta nhìn thấy Cố Khanh, cùng với chiếc ghế bên cạnh Cố Khanh vốn trống rỗng nay có một bóng dáng bán trong suốt ngồi lên, rất quen thuộc."Thanh Thanh!"Vương Thanh Thanh mỉm cười kêu một tiếng "Vi Vi", nước mắt trâu chỉ cho người ta thấy quỷ hồn, bởi vậy Hướng Vi chỉ có thể xem môi của Vương Thanh Thanh biết cô ta gọi tên mình.“Xin lỗi, nếu tôi không nói cho cậu biết chuyện Cao Minh tỏ tình với tôi thì không chừng cậu sẽ không sao.” Hướng Vi luôn giấu chuyện này ở trong lòng, tự trách bản thân.Vương Thanh Thanh mỉm cười, cô ta đã phục hồi bộ dạng vốn có, nụ cười kia giống như đóa cúc dại, yểu điệu đáng yêu."Ta không trách ngươi, đây là kiếp số của ta.

Cảm ơn ngươi luôn giúp ta điều tra chân tướng, ta không quen sai người bạn này.”Bởi vì chỉ có thể xem môi nên tốc độ nói chuyện của hai người rất chậm, nhưng có thể dùng phương thức như vậy gặp mặt một lần, Hướng Vi rốt cuộc có thể buông xuống một chút áy náy.Năm phút sau, bóng dáng của Vương Thanh Thanh mờ dần.Hướng Vi quay đầu hỏi:"Thanh Thanh còn ở đây không?”Cố Khanh gật đầu, trầm ngâm nói:“Nhưng Cao Minh đã bị bắt, oán khí của Thanh Thanh đã biến mất, đại biểu cô ấy có thể nhập địa phủ, nếu muốn cho Thanh Thanh và cha mẹ gặp mặt thì chúng ta phải nhanh lên.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Chương 26


Cố Khanh cũng không biết tại sao những kiến thức này hiện ra trong đầu của mình, phỏng chừng là vì sách ngọc.Hướng Vi cầm lấy chai nước mắt trâu có hiệu quả, ném hai chai khác vào thùng rác, nói với Cố Khanh:“Tôi biết chú và dì ở đâu, chúng ta đi ngay bây giờ.”.

.

.Lúc trước Hướng Vi chuyển đồ giúp từng đi cùng cha mẹ Vương, cho nên rất nhanh tìm được quán trọ của họ, ở gần trường học.Gõ cửa phòng, tuy cha mẹ họ Vương cố gắng nói chuyện với Hướng Vi, Cố Khanh nhưng trong mắt đã không còn tia sáng, bộ dạng như đã chết tâm.Cố Khanh và Hướng Vi liếc nhau.Cố Khanh do dự lên tiếng trước:“Chú, dì, lời cháu sắp nói ra có lẽ sẽ rất kỳ lạ, nhưng xin hãy nghe cháu nói hết.”"Thanh Thanh qua đời, nhưng cô ấy vẫn chưa rời đi, quỷ hồn luôn đi theo Cao Minh.


Bởi vì mắt của cháu hơi đặc biệt nên nhìn thấy Thanh Thanh.”Hướng Vi nói:“Chú, dì, chuyện này là thật.

Lúc nãy cháu cũng nhìn thấy Thanh Thanh.

Hơn nữa có thể bắt được hung thủ nhanh như vậy là vì Thanh Thanh luôn cố gắng hỗ trợ.”“Dì tin, dì tin! Dì có thể cảm giác được con gái của dì vẫn chưa đi, con bé không nỡ bỏ lại cha mẹ của nó.” Mẹ Vương lập tức tin ngay, dường như bắt được cọng rơm cuối cùng.So với thế hệ trẻ trải qua giới trị quan xã hội chủ nghĩa hài hòa tẩy rửa, người của thế hệ trước dễ dàng tiếp thụ một ít quan điểm thần kỳ hơn.Cha Vương mấp máy môi, không nói gì, bộ dạng dường như nửa tin nửa ngờ.Nếu đối phương có thể tiếp thụ mấy thứ này thì tiện hơn nhiều.Cố Khanh ra hiệu Hướng Vi lấy chai pha lê ra, nói:“Trong này có hai giọt nước mắt trâu, bôi một giọt vào hai mí mắt là có thể nhìn thấy quỷ hồn, một giọt đại khái có thể nhìn thấy năm phút.””Hung thủ bị bắt, hiện tại Thanh Thanh đã không còn oán khí, nguyên nhân vẫn chưa rời đi là vì nhớ hai người, nên hai người tranh thủ thời gian gặp một mặt rồi kêu Thanh Thanh đi đầu thai, nếu ở đây quá lâu sẽ không tốt cho Thanh Thanh.” Cố Khanh nhắc nhở một câu.Cơ hồ là dùng cách cướp, mẹ Vương giật lấy chai pha lê trong tay Hướng Vi, sau đó cẩn thận đổ ra một giọt bôi lên mí mắt.Mẹ Vương mở mắt ra, bóng dáng của Vương Thanh Thanh hiện ra trước mắt bà.“Thanh Thanh của mẹ!”Mẹ Vương gào lên, lao tới."Mẹ.


.

.

" Môi Vương Thanh Thanh hé mở, nhưng trừ Cố Khanh ra không ai nghe được âm thanh.Hai mẹ con muốn ôm nhau, nhưng chỉ có thể ôm không khí vào vòng tay.Cha Vương vốn nửa tin nửa ngờ, nhìn thấy bộ dạng đó của bạn già thì bàn tay cầm chai pha lê run rẩy, rồi cũng nhỏ một giọt bôi lên mí mắt.Vừa mở mắt ra, ông lập tức nhìn phương hướng mà bạn già lao ra.Sau đó một giọt nước mắt đục ứa ra từ khóe mắt lăn dài xuống:“Con gái!”Cố Khanh và Hướng Vi hợp thời ra khỏi phòng, lúc này nên để gia đình bọn họ tâm sự vài câu.Rất nhanh hết năm phút.Đối với gia đình sống chết cách biệt này thì năm phút quá ngắn ngủi.Hướng Vi không nhìn thấy.Cha mẹ Vương mắt sưng đỏ đi ra cũng không thấy được.Nhưng mà Cố Khanh có thể nhìn thấy.Vương Thanh Thanh đi tới, chậm rãi vẫy tay về hướng Cố Khanh và Hướng Vi.Sau đó có một cái bóng màu đen, dường như mặc áo choàng đen, đi đường phát ra tiếng xiềng xích va chạm.Bóng đen giống quỷ sai bỗng nhiên xuất hiện, tiếp đó mang theo quỷ hồn của Vương Thanh Thanh đi hướng phương xa không biết tên..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Chương 27


"Thanh Thanh đi rồi?" Dường như mẹ Vương cảm giác được.“Dạ.”Cố Khanh gật đầu, nhìn bọn họ bởi vì trông thấy con gái mà nâng cao tinh thần đôi chút, cô bổ sung thêm vài câu:“Thanh Thanh không có tạo sát nghiệt, lại là bị chết oan.

Kiếp sau hẳn là có thể đầu thai, chú và dì có thể đốt ít đồ xuống dưới cho cô ấy đút lót, không chừng cô ấy còn có thể báo mộng cho chú và dì.”"Thật sự hữu dụng? Thanh Thanh còn có thể đến báo mộng cho chúng tôi hả?”Mẹ Vương vốn đã rất mê tín, hiện tại tận mắt thấy quỷ hồn của con gái thì càng tin sái cổ mấy thứ này.Cố Khanh nghiêm túc gật đầu: “Hữu dụng.

Nhưng tiền giấy phải được tạo ra bằng phương pháp đặc biệt chuyên môn, nếu chú và dì không biết làm sao kiếm được thì có thể đi chùa thắp nhang, hẳn là cũng có hiệu quả."Những thứ này đều là Cố Khanh kết hợp kiến thức ngẫu nhiên toát ra trong óc và tư liệu xem trên mạng suy luận ra.Cha mẹ Vương nghe vậy, trong lòng có niệm tưởng mới, tinh thần lên cao chút, không còn bộ dạng ủ rũ nữa.Hướng Vi ở một bên thì đang thả hồn lên mây.Hướng Vi được Cố Khanh mở ra cánh cửa của thế giới mới, bắt đầu nhớ lại mỗi năm tiết Thanh Minh, trong nhà mua một đống tiền giấy.Cô ta lại nhớ đến cha mình cách một khoảng thời gian sẽ mơ thấy ông nội giơ gậy đánh, mắng ông mua tiền giả.Hướng Vi rụt cổ thầm nghĩ, chắc đây không phải là ông nội đang báo mộng chứ?.


.

.Từ biệt cha mẹ họ Vương, Cố Khanh vội vã trở về.Khoảnh khắc Vương Thanh Thanh cúi đầu biểu thị cảm tạ bọn họ, tự nguyện rời đi thì Cố Khanh dường như nhìn thấy một luồng sáng vàng bay về phía bọn họ, tiếp đó chia làm hai nửa đi vào người của cô và Hướng Vi.Sách ngọc vẫn luôn yên lặng trong đầu cô dường như nhích nhẹ, Cố Khanh sốt ruột muốn trở lại xem tình huống.Về phòng ngủ, mọi người đều đi vắng.


Cố Khanh nằm lên giường, giả bộ ngủ, tâm thần chìm vào trong đầu.Quanh sách ngọc lấp lánh đốm sáng vàng, Cố Khanh suy đoán có thể là thứ giống với công đức này nọ.Đốm sáng vàng dung hợp sách ngọc, cuốn sách lóe sáng, trong đầu Cố Khanh hiện ra một bức tranh và chữ.Thuật luyện thể cơ sở.Động tác từ dễ đến khó, hơi giống yoga.

Động tác trên hình vẽ trong óc của cô sẽ khiến những huấn luyện viên yoga chuyên nghiệp tự thẹn không bằng.Tổng cộng có bảy mươi hai động tác cơ sở, cộng thêm ba mươi sáu động tác thăng cấp.

Hoàn thành một trăm lẻ tám động tác liền mạch xem như tuần hoàn một chu kì.Theo như giới thiệu thì thuật luyện thể cơ sở hẳn là thông qua động tác đặc biệt phối hợp tiết tấu hít thở kích hoạt trên dưới toàn thân, vừa hấp thụ linh khí bay ở xung quanh.Cố Khanh nhìn tranh trong đầu, âm thầm líu lưỡi, tay chân của cô cứng ngắc, từ sau tập huấn quân sự hồi năm nhất thì thể năng tuột dốc không phanh, cô có thể làm được mười trong số các động tác này đã là cảm tạ trời đất, bắt cô làm xong một trăm linh tám cái?Mới đầu Cố Khanh giả vờ ngủ, đến cuối cùng bất giác ngủ thật, mặt dây đeo bằng ngọc ở trong đầu cô sau khi hấp thu đốm sáng màu vàng thì không ngừng hút linh khí ở bên ngoài, dần thay đổi thể chất của cô.Hôm sau thức dậy, Cố Khanh cảm thấy tinh thần phơi phới, dường như trước kia bởi vì làm việc lâu dài mà gặp vấn đề về sức khỏe đều bay biến đi hết sau giấc ngủ.Cố Khanh duỗi lưng, xuống giường đi sân thể dục gần đó thử tập thuật luyện thể cơ sở trong đầu, để thử xem nó có thật sự thần kỳ không..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Chương 28


Hôm nay Cố Khanh thức dậy đặc biệt sớm, trên sân thể dục lúc bình thường vốn không có nhiều người, vào giờ này thì chỉ có rải rác vài người chạy bộ.Cố Khanh tìm chỗ trống chuẩn bị tập luyện thuật luyện thể cơ sở.Ở trong tình huống này, cho dù không có người nhìn, nhưng vẫn khiến Cố Khanh hơi lúng túng khi làm một số động tác giống như yoga.Nhưng sau khi bắt chước hình ảnh trong óc làm ra động tác thứ nhất, đầu của Cố Khanh thật sự trống rỗng, bản năng làm từng động tác trong đầu.Chờ khi Cố Khanh lấy lại tinh thần thì đã làm xong động tác thứ tám.Cố Khanh phát hiện mình bị mắc kẹt.Hai tay móc ngược ra sau lưng một trên một dưới đan tay vào nhau, một chân đứng thẳng, chân kia quấn chân trụ như thắt bím tóc.“Ui da, đau quá trời ơi!”Cố Khanh khó khăn giải phóng hai tay hai chân, trong lúc ‘cởi trói’ còn có thể nghe thấy tiếng xương kêu răng rắc.Cố Khanh chảy mồ hôi ròng ròng tạm nghỉ, phát hiện thể chất của mình đúng là khỏe hơn trước kia một ít.

Như động tác mềm dẻo, nếu là lúc trước thì cô khó mà thực hiện được.Hơn nữa, không biết có phải là ảo giác hay không, sau khi tập xong tám động tác, Cố Khanh cảm thấy sách ngọc trong đầu hơi lóe sáng, nhưng nó lập tức lại phục hồi như cũ.Tuy Cố Khanh không biết tiếp tục tập sẽ có tác dụng gì, nhưng chỉ riêng khoảng có thể tăng cường thể chất đủ khiến cô cực kỳ vừa lòng.

Cố Khanh thầm nghĩ chờ khi nào kiếm được tiền sẽ thử báo danh lớp tán thủ*, miễn giống như đời trước gặp phải người xấu không có năng lực chống cự.(*) Võ chiến đấu tay không tự do ra đời ở Trung Quốc, chú trọng vào các dạng chiến đấu tự do thực tế, đòi hỏi sự thành thạo các kỹ thuật võ thuật Trung Hoa.Cố Khanh lấy lại sức, tiện đường đi căn tin mua bữa sáng cho mấy cô gái còn trùm chăn ngủ khét mông trong ký túc xá.Cố Khanh vào cửa đã nghe giọng lười biếng của Trần Nhất Khả:“Khanh Khanh, cậu đi đâu sớm vậy?”Trần Nhất Khả là con nghiện điện thoại, còn nằm trong chăn mà tay đã mân mê di động.Hách Viện Viện vẫn đang bình yên ngủ.Thẩm Thần đã xuống giường, đang đánh răng rửa mặt.Cố Khanh giơ bữa sáng trên tay, nói:“Mới xuống dưới rèn luyện thân thể, tiện thể mua bữa sáng cho các cậu luôn.”Trần Nhất Khả đã sớm đói nhưng mà lười bò dậy đi căn tin nháy mắt tinh thần tỉnh táo, nhét di động vào túi áo ngủ, lập tức đi súc miệng.Cố Khanh cũng thừa dịp hiện tại đi tắm rửa, mới tập có một lát mà mình đầy mồ hôi, còn bài tiết ra chút tạp chất màu xám.Cô tắm rửa xong, ba người bạn cùng phòng đã ngồi vào chỗ của mình, ăn bữa sáng.Cố Khanh mua bánh bao thịt kèm tương đậu nổi tiếng trong căn tin, mấy người bạn cùng phòng đều thích ăn.Hách Viện Viện đang ăn bánh bao thịt, xoe tròn mắt hỏi:“Mà này Khanh Khanh, sao dạo này cậu hay đi chung với Hướng Vi thế?”Trần Nhất Khả và Thẩm Thần nghe vậy cũng nhìn qua, họ cũng lấy làm lạ, chẳng qua lúc trước không tìm được cơ hội hỏi ra.Trầm ngâm một lúc sau, Cố Khanh cảm thấy chuyện của mình không nên giấu kín lừa bạn, hơn nữa cô ở trọ, có cái gì lạ thường chắc chắn sẽ bị các bạn cùng phòng phát hiện, cứ nói dối mãi cũng sẽ là thử thách cho tình bạn.Thế là Cố Khanh nửa thật nửa giả nói: "Thật ra.


.

.


mấy cậu cũng biết tôi là cô nhi.

Lúc nhỏ bên cạnh cô nhi viện có ở một ông mù, là thầy tướng số, tôi học vài chiêu của ông ta.

Hướng Vi tìm tôi bởi vì muốn nhờ tính xem hung thủ có phải là Cao Minh hay không.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Chương 29


Nhóm người Trần Nhất Khả nghe xong đều ngây người, đánh chết bọn họ cũng không ngờ sẽ là lý do không đáng tin như vậy.Hách Viện Viện suýt không cầm chắc bánh bao:“Wow! Khanh Khanh, cậu còn có chiêu này nữa hả?! Vậy là cậu tính chuẩn hung thủ là Cao Minh hả?”Cố Khanh gật đầu nói: "Thật ra từ lúc Vương Thanh Thanh mất tích tôi đã phát hiện hồ Tình Nhân có gì đó kỳ kỳ, nên nói cho Hướng Vi biết, bởi vậy mới có chuyện Hướng Vi tìm tôi xem tướng Cao Minh.”“Nhưng mấy cậu tốt nhất đừng nói cho ai là tôi biết mấy cái này, nếu không phải lần này xảy ra án mạng thì tôi cũng sẽ không nói ra.”“Biết, biết mà.” Trần Nhất Khả thích vọc di động xem tiểu thuyết đã tự tưởng tượng thiết lập tính cách cao nhân lánh đời.Thẩm Thần và Hách Viện Viện cũng gật đầu, Cố Khanh không muốn nói thì bọn họ cũng sẽ không lắm miệng.Cố Khanh thấy cả đám trịnh trọng như thế thì bật cười, cô không muốn truyền ra ngoài vì sợ người ta tìm tới nhờ cô xem tướng."Khanh Khanh, nếu cậu biết tướng số thì có thể tính giùm bọn này không?” Hách Viện Viện dào dạt hứng thú với kỹ năng tướng số.Cố Khanh gật đầu, nói:“Tôi chỉ có thể nhìn ra một chút.

Thí dụ như cậu, có lẽ kỳ thi cấp 4 này khó qua lọt.”Cái này không phải Cố Khanh tính ra, mà là đời trước Hách Viện Viện không thi đậu cấp 4 ngay lần đầu."A?" Hách Viện Viện sửng sốt, sau đó sốt ruột giậm chân: “Thôi tiêu, tiêu rồi, lúc thi tôi đã cảm thấy mình làm bài mà đầu óc mơ màng, phen này tàn đời.”Trần Nhất Khả còn hơi nửa tin nửa ngờ, lầu bầu:“Thiệt không vậy?”Cố Khanh híp mắt, phát hiện dạo này sương mù màu tím trên người Trần Nhất Khả dày đặc hơn chút.Trần Nhất Khả là một học sinh, đương nhiên không thể nào tự mình sản sinh sương mù màu tím, hẳn là trong nhà có người tiến thêm một bước sự nghiệp hoặc là con đường làm quan, mới khiến sương mù màu tím của mình tăng thêm.Cố Khanh không xác định nói:“Nhất Khả, chúc mừng nhé, hình như trong nhà cậu có ai gặp chuyện tốt.”Trần Nhất Khả nghe vậy chợt nhớ hai hôm trước nói chuyện điện thoại với mẹ của mình, dường như có nói về việc tuyển cử thị trưởng nhiệm kỳ này.Cha của Trần Nhất Khả là phó thị trưởng thành phố S, là ứng cử viên nặng ký trong đợt tuyển cử thị trưởng lần này.Chắc chắn Cố Khanh không biết những chuyện này được.Trong lòng Trần Nhất Khả có suy đoán, lập tức chạy ra ban công gọi điện thoại: “Mẹ ơi, con hỏi mẹ chút.


.

.”Xem tư thế của Trần Nhất Khả khiến Hách Viện Viện, Thẩm Thần hiểu rằng rất có thể Cố Khanh thật sự tính chuẩn.Thẩm Thần cười híp mắt nhìn Cố Khanh: “Khanh Khanh, vậy cậu có thể tính ra tôi thế nào không?”A.


.

.

Cố Khanh vuốt sống mũi, nói một câu thật lòng:“Thẩm Thần, cậu thì vận thế bình ổn, có số học giỏi, cái khác thì tôi không nhìn ra.”Hách Viện Viện ở một bên nóng ruột nóng gan.Nếu nói ban đầu thật sự hỏi cho vui, chờ Trần Nhất Khả trở về từ ban công, tỏ vẻ Cố Khanh tính chuẩn, Hách Viện Viện cảm thấy mình hết hy vọng thật rồi.Hách Viện Viện ủ rũ nằm sấp trên bàn, cả người mọc nấm:“Tôi phải làm sao đây trời!”Cố Khanh bấm đốt ngón tay, ra vẻ cao nhân nói:“Ưm, tôi tính rồi, tới học kỳ này nếu cậu bắt đầu chuẩn bị ngay từ bây giờ, hơn nữa luôn nỗ lực thì chắc chắn đậu cấp 4.”Hách Viện Viện ôm cánh tay Cố Khanh xin lời chắc chắn:"Cố đại sư, thật không vậy?”Cố Khanh vuốt mái tóc xoăn của Hách Viện Viện, vẻ mặt chắc chắn: “Đương nhiên là thật.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Chương 30


Trần Nhất Khả và Thẩm Thần quay người qua cười lén.

Còn vài tháng mới thi cấp 4, bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ thì dư sức đậu..


.

.Phán quyết cho Cao Minh được đưa ra một cách nhanh chóng.Trong trường học ra can phạm giết người, chuyện lớn như vậy dù phía nhà trường cố gắng muốn bưng bít nhưng không cách nào bịt miệng các học sinh.Bởi vì Cao Minh đã trưởng thành, hơn nữa là cố ý giết người, còn vứt xác nên bị phán ở tù chung thân, phỏng chừng lúc được thả ra thì đã thành ông già.Cha mẹ của Cao Minh đã qua đời từ lâu, chỉ để lại một món di sản, thân thích khác nghe tin Cao Minh giết người đều không muốn đến thăm anh ta.Cuối cùng Cao Minh tự mình thuê luật sư.Hơn nữa Cao Minh bị Vương Thanh Thanh vốn là lệ quỷ theo ám lâu như vậy, vận thế hạ thấp, sau đó bị nhập xác, toàn bộ thân thể đều lây dính âm khí, sau này sức khỏe sẽ càng lúc càng yếu.Cố Khanh cảm thấy đây cũng xem như trả thù đến từ Vương Thanh Thanh.Sau khi ra phán quyết cho Cao Minh, cha mẹ họ Vương lại đến tìm Cố Khanh."Cố đại sư, hiện tại hung thủ đã bị nhốt vào ngục giam, hai chúng tôi cũng nên trở về.” Mẹ Vương vẫn già nua gầy trơ xương, nhưng trong mắt có tia sáng.Cố Khanh gật đầu, nói:“Chú và dì hãy chăm sóc mình cho tốt, Thanh Thanh cũng hy vọng hai người khỏe mạnh.”“Ừ, chúng tôi phải khỏe, còn thắp nhang và đốt tiền giấy cho Thanh Thanh nữa.” Mẹ Vương liên tục gật đầu, tiếp đó lấy một xấp tiền giấy ra khỏi túi xách.“Cái này là cảm ơn cô giúp chúng tôi gặp Thanh Thanh một lần.”Một xấp tiền dày, đều là tờ một trăm, ước chừng cỡ mười nghìn tệ.Cố Khanh nhanh chóng từ chối:“Không cần, không cần đâu.”Thoạt nhìn mẹ Vương gầy yếu nhưng sức lực còn lớn hơn Cố Khanh, dúi tiền vào cho cô, còn nói:“Cố đại sư, cô đã giúp chúng tôi, mà chúng tôi không có biện pháp khác cảm tạ cô.


Hiện tại Thanh Thanh đã đi rồi, số tiền này cô cứ nhận lấy.

Cô còn trẻ không hiểu mấy luật ngầm, đại sư hỗ trợ là nhất định phải thu tiền."‘Đại sư giả’ Cố Khanh thật sự không hiểu mấy luật ngầm đó, óc lóe tia sáng nói:“Thôi thì vậy đi dì, con chỉ nhận một phần mười, số tiền còn lại chú và dì hãy đi quyên với danh nghĩa của Thanh Thanh, cũng có thể giúp cô ấy tích lũy âm đức."Nhắc đến có thể giúp Thanh Thanh tích lũy âm đức, hai vợ chồng già cảm thấy việc này cũng được.Cha Vương hạ quyết định, rút mười tờ tiền đưa cho Cố Khanh, nói:“Số tiền còn lại chúng tôi sẽ đi quyên, nhưng lấy danh nghĩa của Thanh Thanh, Cố đại sư và cô gái tên Hướng Vi.”Tiếp đó hai vợ chồng lại lần nữa cảm tạ Cố Khanh trợ giúp, dìu nhau rời đi.Chuyện của Vương Thanh Thanh nhạt dần theo thời gian.Trải qua chuyện này, Cố Khanh và Hướng Vi xem như bạn bè.Cố Khanh ngẫu nhiên đi khoa tiếng Anh học ké sẽ nói vài câu với Hướng Vi.Hướng Vi từng hỏi Cố Khanh có thể sửa lại mặt dây chuyền phật Di lặc của cô ấy không.Nhưng Cố Khanh chỉ biết xem khí tràng lưu động, bó tay với khoản chữa trị, kiến nghị Hướng Vi mang mặt dây chuyền đi ngôi chùa ngày xưa xin mặt dây hỏi thử xem sao.Lúc trước Cố Khanh nghĩ tạo ấn tượng tốt trước mặt giáo viên tiếng Anh để tham gia hoạt động chiêu đãi khách quốc tế, nhưng vì có cha mẹ họ Vương cho một nghìn tệ nên cô không quá sốt ruột.Một nghìn tệ cộng thêm số tiền hiện có, nếu Cố Khanh dùng tiết kiệm thì có thể sống ba tháng, đủ cho cô cày level dịch giả trên trang web kia..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chương 31


Trong khoảng thời gian này, bởi vì vụ án mà trường học luôn giữ tác phong không gây chú ý.Bên hồ Tình Nhân, từ khi vớt xác Vương Thanh Thanh từ trong hồ thì không còn ai dám tâm sự chim chuột bên hồ nữa, bình thường đi ngang qua cũng sẽ bước nhanh hơn hoặc đi đường vòng.Nghe nói nhà trường có người đang đề nghị lấp hồ Tình Nhân, xây tòa nhà dạy học mới, nhưng chưa có tin tức cụ thể hơn.Sinh hoạt vườn trường của Cố Khanh dần khôi phục bình tĩnh.Trừ việc ra kết quả thi cấp 4, Hách Viện Viện phát hiện chính mình thật sự không đậu thì ôm Cố Khanh kêu khóc ‘đại sư cầu bao nuôi’ ra.Nhưng mà.

.

.Thật sự khôi phục bình tĩnh rồi sao?Trong trường học thật sự không có quỷ khác sao?Có.Cố Khanh ngẫu nhiên cũng sẽ nhìn thấy trên sân thượng tòa nhà nghệ thuật dường như có một bóng dáng màu đỏ vụt qua.Khi đi cùng Thẩm Thần đến thư viện, Cố Khanh cũng cảm giác vài ánh mắt kỳ lạ, nhưng khi quay đầu lại thì không phát hiện cái gì.Chúng nó chẳng qua là ẩn giấu đi..


.

.Bởi vì tạm thời không có áp lực kinh tế, Cố Khanh và các bạn cùng phòng ra ngoài chơi nguyên ngày cuối tuần, khi lại đi lên lớp thì lại mẫn cảm phát hiện khí tràng trong phòng học dường như hơi lạ.Thật ra không chỉ có Cố Khanh, nhóm người Thẩm Thần cũng cảm thấy hôm nay trong phòng học không khí hơi kỳ lạ.Bởi vì là khoa tiếng Trung, số lượng con gái trong lớp vốn đã tương đối nhiều, con trai cộng lại chưa tới mười người.

Trong khoa tiếng Trung trừ hoa khôi của khoa Thẩm Thần ra, cũng có khá nhiều gái xinh khác.Nhưng hôm nay lên lớp, bốn người nhóm Cố Khanh phát hiện các cô gái trong lớp dường như đều cố ý vô tình liếc hướng chỗ cánh con trai tụ tập.Đây là tình huống gì?Bốn người vừa ngồi xuống đều hoang mang.Cố Khanh cũng theo ánh nhìn của mọi người xem hướng bọn con trai, thoáng chốc bị sắc hường chiếm trọn màn hình làm ngây người.Ôi mợ!Cái người ngồi ở phía trước là ai vậy?Sắc hồng hoa đào hơi bị nhiều.Khi cẩn thận nhìn kỹ thì Cố Khanh đã rõ, hóa ra là người kia.Cố Khanh nhớ là sinh viên nam bị sương mù màu hồng đào bao quanh người cũng là một danh nhân trong khoa tiếng Trung.Tên của người này là Từ Hạo Hoa, dáng người vừa cao vừa gầy, da dẻ hơi đen, nói thật thì trừ chiều cao ra còn lại đều rất bình thường.


Nhưng trong mắt học sinh thì người này đã là nam thần của khoa tiếng Trung.Cố Khanh nhớ người này tên Từ Hạo Hoa là bởi vì gã rất năng động, từ hoạt động của lớp đến thi đấu của trường, chỗ nào đều thấy bóng dáng của anh ta.

Hơn nữa, cho dù không tham gia thi đấu thì Từ Hạo Hoa luôn vác một chiếc máy chụp hình làm nhân viên công tác đi hiện trường chụp ảnh.Chuyện khiến Cố Khanh cảm thấy kỳ lạ nhất là rõ ràng bạn học trong lớp đều cảm thấy bộ dạng của Từ Hạo Hoa bình thường, nhưng trong mắt sinh viên nữ lớp khác thì Từ Hạo Hoa siêu đẹp trai.

Tốc độ đổi bạn gái của gã không bao giờ lâu hơn ba tháng.Điều này khiến bốn năm đại học, thú vui lớn nhất của các sinh viên nữ khoa tiếng Trung là đếm tần suất đổi bạn gái của Từ Hạo Hoa.Bây giờ thì thắc mắc tròn bốn năm của Cố Khanh và các cô gái khoa tiếng Trung rốt cuộc được cởi bỏ.Cố Khanh đã hiểu tại sao Từ Hạo Hoa được hoan nghênh như vậy.Đây là tìm thứ gì đó chiêu hoa đào!Nhìn sương mù màu hồng bọc toàn thân gã đi, ánh mắt của các cô gái xung phong đều sẽ không tự chủ được bị Từ Hạo Hoa hấp dẫn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Chương 32


Cố Khanh đương nhiên sẽ không bị ảnh hưởng.

Trong khoảng thời gian này, cô mỗi ngày liên tục không ngừng luyện tập thuật luyện thể cơ sở trên sân thể dục, bây giờ cô có thể liền mạch hoàn thành mười lăm động tác.

Mỗi lần làm xong mười lăm động tác, tuy cô sẽ mệt vã mồ hôi, nhưng trong quá trình luyện tập hút linh khí xung quanh khiến Cố Khanh cảm thấy tinh thần phơi phới.

Bây giờ nhìn sương mù màu hồng tràn ngập quanh người Từ Hạo Hoa, linh khí trong thân thể khiến Cố Khanh luôn giữ sự tỉnh táo.

Nhóm người Hách Viện Viện ngồi bên cạnh Cố Khanh nhờ có linh khí khuếch tán mà không bị ảnh hưởng từ Từ Hạo Hoa.

Nhưng theo sự quan sát của Cố Khanh, tuy không biết Từ Hạo Hoa dùng cái gì chiêu hoa đào cũng chỉ là khiến con gái không tự chủ được chú ý tới anh ta, rời khỏi phạm vi có Từ Hạo Hoa là các cô sẽ tỉnh táo lại, cho nên không có tình huống một đám con gái đều thích anh ta.

Từ Hạo Hoa mang mùi hoa đào đầy mình chỉ có thể hấp dẫn đến một ít cô gái yếu đuối, ý chí không kiên định, vốn đã có thiện cảm với anh ta, hoặc chính cô gái ấy cũng đào hoa.

Hách Viện Viện phát hiện Cố Khanh cứ luôn nhìn hướng cánh con trai ở bên kia, mon men lại gần hỏi:“Khanh Khanh, đang nhìn gì thế?”Từ khi phát hiện Cố Khanh là đại sư, xem tướng cực chuẩn thì Hách Viện Viện rất thích kề sát cô hỏi này hỏi nọ, thậm chí còn nghe ngóng một ít truyền thuyết bí ẩn trong trường đè Cố Khanh ra hỏi xem có thật hay không.


Bây giờ Hách Viện Viện cảm thấy những sự kiện thần bí này thú vị hơn buôn dưa lê nhiều.

Cố Khanh sờ cằm, nói:“Tôi xem có người ở trong lớp hoa đào quá nhiều, có lẽ sẽ gặp kiếp hoa đào.

”Tròng mắt Hách Viện Viện xoay tròn, đoán được Cố Khanh nói là ai, hỏi nhỏ vào tai cô:“Là Từ Hạo Hoa hả?”Cố Khanh nhẹ gật đầu.

Hách Viện Viện lập tức hưng phấn quay sang thì thầm với Trần Nhất Khả và Thẩm Thần.

Bốn người chung phòng ngủ nhóm Cố Khanh đều không thích Từ Hạo Hoa lắm.

Từ Hạo Hoa luôn ra vẻ anh đây siêu soái sớm khiến Hách Viện Viện gai mắt, cho rằng gã bị ảo tưởng sức mạnhCàng quan trọng là, hồi năm nhất Từ Hạo Hoa so sánh nhan sắc tổng thể của các sinh viên nữ khoa tiếng Trung sau đó theo đuổi Thẩm Thần được bầu làm hoa khôi của khoa.

Đương nhiên, Thẩm Thần lấy cớ tạm thời không muốn yêu đương từ chối anh ta.


Không ngờ bị Thẩm Thần dùng lời lẽ nghiêm khắc từ chối, Từ Hạo Hoa ở sau lưng nói xấu Thẩm Thần, gì mà Thẩm Thần tự cho là thanh cao, là một đóa sen trắng giả tạo.

Hách Viện Viện với khả năng hóng chuyện của mình đương nhiên có thể nghe ngóng ra người ban đầu tung lời đồn này là Từ Hạo Hoa, bởi vậy bốn người chung phòng ngủ nhóm Cố Khanh luôn cảm thấy nhân phẩm của tên này siêu thấp, luôn ngó lơ gã.

Lần này nghe nói Từ Hạo Hoa có thể bị kiếp hoa đào, hỏi rõ Cố Khanh thì được biết là sẽ không nguy hiểm sinh mạng, Hách Viện Viện khó tránh khỏi lộ vẻ vui sướng khi người gặp họa, nhanh nhảu chia sẻ với Trần Nhất Khả và Thẩm Thần.

“Thật không vậy?” Trần Nhất Khả cũng không thích Từ Hạo Hoa, hưng phấn cùng Hách Viện Viện thảo luận cái gọi là kiếp hoa đào sẽ có hiệu quả gì.

Thẩm Thần từng là đương sự, tuy với tính cách của cô ấy khó mở miệng nói rõ ghét ai, nhưng nghe nói Từ Hạo Hoa sắp gặp xui xẻo thì khóe môi hơi cong lên.

.

.

.

Từ Hạo Hoa không biết rằng tình huống của gã đã bị Cố Khanh thấy rõ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Chương 33


Hiện tại gã đang rất hưng phấn.

Tuy trước kia gã luôn rất năng động, quen vài bạn gái, nhưng nhanh chóng chia tay.

Lần này thì khác.

Từ lần trước Từ Hạo Hoa mua một chiếc móc đeo chìa khóa bằng gỗ mà nghe chủ quầy hàng nhỏ quảng cáo là dùng để chiêu hoa đào, gã rõ ràng phát hiện đường tình duyên với con gái của mình dần tốt hơn.

Khi đi đường luôn có con gái quay đầu nhìn lén Từ Hạo Hoa, tham gia hoạt động gì cũng nghe bọn họ bảo gã đẹp trai, còn có cô gái chủ động tìm gã xin số điện thoại.

Cho dù có bạn gái rồi, trong lòng Từ Hạo Hoa vẫn rục rịch.

Bạn gái hiện tại của Từ Hạo Hoa là đàn em nhỏ hơn gã một năm học, mấy ngày hôm trước còn cãi lộn đòi chia tay với gã, hôm nay đã thỏ thẻ mời gã đi ra ăn cơm.

Điều này khiến Từ Hạo Hoa thích tính cách cay như ớt của cô ấy cảm thấy nhạt thếch, suy nghĩ có nên đổi bạn gái mới không.

Từ Hạo Hoa cảm thấy bây giờ mình được hoan nghênh như vậy đều nhờ công của thẻ gỗ hoa đào, nên luôn mang theo bên mình, chưa từng tháo xuống.

.


.

.

Thứ bảy.

Sáng sớm Từ Hạo Hoa đã sửa soạng chuẩn bị ra ngoài.

Hôm nay gã hơi tâm thần không yên.

Mới sáng tinh mơ đã ra ngoài là vì Từ Hạo Hoa sắp đi gặp bạn học cấp 3, con gái, còn là bạn gái cũ.

Ngày xưa bởi vì hai người thi đậu đại học khác nhau, liên hệ giảm bớt nên chia tay, nhưng hai ngày trước họ nhắn tin vài câu trong WeChat nên liên lạc trở lại.

Đối phương hẹn cuối tuần đến tìm gã chơi.

Con gái, là bạn gái cũ, còn đặc biệt đến tìm gã.

Trong lòng Từ Hạo Hoa bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ, phải chăng cô gái này còn vấn vương gã nên mới thế?Từ Hạo Hoa đi ra ngoài vừa lúc gặp Cố Khanh trở về từ sân thể dục tập buổi sáng.

Cố Khanh nhìn màu hồng quanh người Từ Hạo Hoa càng dày đặc thì biết kiếp hoa đào của gã tới rồi.


Cố Khanh gật đầu chào Từ Hạo Hoa, khi lướt qua nhau thì cô không nhịn được nhắc nhở một câu: “Đi ra ngoài tốt nhất cẩn thận hoa đào.

”Cố Khanh không thèm nhìn Từ Hạo Hoa có phản ứng gì, đi luôn không quay đầu.

Từ Hạo Hoa bởi vì thẻ gỗ hoa đào mà khi nghe hai chữ ‘hoa đào’ sẽ đặc biệt mẫn cảm.

Tại sao đột nhiên dặn chính mình cẩn thận hoa đào?Nghe câu đó của Cố Khanh, vốn Từ Hạo Hoa đã tâm thần không yên bây giờ trong lòng có chút bất an.

Nhưng mà lúc này bạn gái cũ Miểu Miểu gọi điện thoại: “Anh ra ngoài chưa?”“Tôi ra rồi, sắp đến đón em!”Nhớ lại khuôn mặt ngây thơ thuần khiết của Miểu Miểu khiến Từ Hạo Hoa quên hết những gì vừa suy nghĩ.

Tuy là bạn trai và bạn gái cũ, nhưng cả ngày Từ Hạo Hoa và Miểu Miểu chơi rất vui, dạo phố, ăn cơm, chơi game điện tử, khi lấy lại tinh thần thì đã chơi nguyên ngày.

Cả ngày đi chơi Miểu Miểu luôn dùng ánh mắt thẹn thùng rụt rè nhìn Từ Hạo Hoa, giống như hai người chưa từng chia tay, còn là bạn trai bạn gái của nhau.

Có người đẹp ở bên, Từ Hạo Hoa sớm quên hết cảm giác hốt hoảng lúc trước, hơn nữa đang có bạn gái mà đi chơi với người cũ thì hơi bị k1ch thích.

Từ Hạo Hoa không biết rằng chỉ riêng ngày hôm nay đã khiến sương mù màu hồng hoa đào quanh người gã từ màu nhạt chuyển sang màu đậm, gần như thành sắc đỏ.

Buổi tối.

Sau khi chơi cả ngày Từ Hạo Hoa đưa Miểu Miểu về nhà khách.

Miểu Miểu mắt chứa làn thu thủy hỏi: “Anh không đưa tôi đến cửa phòng sao?"Từ Hạo Hoa do dự một chút, cuối cùng vẫn theo vào nhà khách, đưa Miểu Miểu đến cửa phòng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Chương 34


Từ Hạo Hoa định rời đi thì phát hiện bị níu góc áo, gã quay đầu lại.Khuôn mặt Miểu Miểu đỏ tựa như đóa hoa hồng chớm nở:“Một mình tôi ở nhà khách hơi sợ hãi."Cô ấy có ý gì?!Tim Từ Hạo Hoa đập nhanh, máu nóng dồn lên não, cô ấy đang mời mình ở lại sao?Khoảnh khắc Từ Hạo Hoa do dự, Miểu Miểu đã ôm cổ gã hôn lên.Bờ môi mềm mại mang theo mùi thơm hoa quả tươi mát, chủ động nghênh đón, môi răng dây dưa.Mê muội vài giây, cảm giác bất an khó tả lại hiện lên trong lòng Từ Hạo Hoa:“Cẩn thận hoa đào!"Đây là câu nói Cố Khanh nhắc nhở, nó lại vang bên tai.“Em làm gì vậy?!”Từ Hạo Hoa khó khăn kéo Miểu Miểu quấn chặt mình ra, nói:“Miểu Miểu, tôi đã có bạn gái."“Tôi không tin!” Miểu Miểu nói: “Mà dù có đi chăng nữa thì tôi cũng không để ý, tôi thích anh, muốn bên anh!”Trong giọng nói của Miểu Miểu mang theo cố chấp và điên cuồng khiến Từ Hạo Hoa cảm thấy lạnh lẽo.

Miểu Miểu là cô gái ngoan hiền bảo thủ, cô ta đột nhiên đến tìm bạn trai cũ là gã thì đã hành động kỳ lạ, bây giờ còn nói thẳng không ngại làm người thứ ba.Từ Hạo Hoa ý thức được chuyện này có chỗ không ổn.Từ Hạo Hoa đẩy Miểu Miểu vào phòng rồi đóng cửa lại, nói:“Miểu Miểu, em hãy bình tĩnh lại, ngày mai tôi đưa em về.”Từ Hạo Hoa nói xong lấy thẻ gỗ hoa đào ra khỏi túi xem, do dự một chút lại nắm chặt, tiếp đó xoay người rời khỏi.Sau khi Từ Hạo Hoa rời đi, Miểu Miểu đứng trong phòng biểu cảm lạnh lùng, so với vừa rồi tựa như hai người khác nhau.

Miểu Miểu đầu tiên là nhíu mày, suy nghĩ một hồi, tiếp đó lại lộ ra nụ cười ngây thơ trong sáng.Sáng sớm hôm sau, Từ Hạo Hoa đến nhà khách để tiễn Miểu Miểu về.Lúc đưa Miểu Miểu rời đi, cô ta luôn ngoan ngoãn đi bên cạnh Từ Hạo Hoa, không nhắc lại những lời đã nói ngày hôm qua, cũng không làm chuyện gì kỳ lạ, khiến gã thở phào một hơi.Nhưng Từ Hạo Hoa yên tâm hơi sớm.Chủ nhật qua đi.Thứ hai.Lúc Cố Khanh vào lớp nhìn thấy Từ Hạo Hoa thì cau mày.Hồi thứ bảy tuần trước cô nhìn thấy hoa đào khuếch tán bên người Từ Hạo Hoa, đã cố ý nhắc gã hãy cẩn thận.


Hiện tại mới qua hai ngày, hoa đào bên người gã đã từ màu hồng thành màu sạm đen, xem ra Từ Hạo Hoa không thể tránh khỏi kiếp hoa đào.Quả nhiên, Cố Khanh không đoán sai.Buổi chiều, hai tiết lịch sử văn học cổ đại mới qua một nửa thì nghe có người ở ngoài cửa kêu Từ Hạo Hoa ra ngoài.Từ Hạo Hoa đi ra ngoài, đối phương mới nói là chủ nhiệm khoa và hiệu trưởng đang đợi gã trên phòng hiệu trưởng, kêu gã đến ngay.Hách Viện Viện ra ngoài đi vệ sinh, đi về vừa lúc trông thấy cảnh này vội chạy vào lớp:“Khanh Khanh, Khanh Khanh, tôi mới thấy Từ Hạo Hoa bị kêu đi phòng hiệu trưởng, có phải là.

.

.


cái kia đến rồi không?”Cố Khanh gật đầu, biểu cảm có chút nghiêm túc.

Tình huống của Từ Hạo Hoa nghiêm trọng hơn lúc đầu nhiều, không biết kiếp hoa đào này sẽ có ảnh hưởng gì đây.Hách Viện Viện vốn định hỏi tới, nào ngờ chuông vào học đã reo, cô ấy đành thôi.Chiều hôm nay, Từ Hạo Hoa không quay về lớp..

.

.Từ Hạo Hoa đi theo anh lớp trên đi hướng phòng hiệu trưởng mà lòng rất hoang mang.Từ Hạo Hoa suy nghĩ một vòng vẫn không nghĩ ra nguyên nhân khiến chủ nhiệm khoa và hiệu trưởng cùng đợi mình ở phòng hiệu trưởng.Hơn nữa anh lớp trên gọi gã đi qua luôn dùng ánh mắt tự cho rằng rất mịt mờ nhưng tràn đầy xem thường và tội nghiệp nhìn gã, khiến Từ Hạo Hoa hoang mang hơn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Chương 35


Sau khi vào phòng hiệu trưởng, nhìn thấy hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa.

.

.


cộng thêm hai vị cảnh sát, cùng với người mà Từ Hạo Hoa cho rằng đã đưa đối phương về nhà.

.

.


Vu Miểu Miểu!Đầu óc Từ Hạo Hoa ù đặc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Gã không tự chủ được nhớ đến lời nhắc nhở ‘cẩn thận hoa đào’ của Cố Khanh, trong lòng không khỏi có dự cảm không may.Thật ra Từ Hạo Hoa và Cố Khanh không quen thuộc, chỉ là bạn học cùng lớp thôi, trao đổi không hơn hai mươi câu, nhưng không hiểu sao lời cô nói hôm thứ sáu luôn quanh quẩn trong óc Từ Hạo Hoa mãi không thể quên.Hai cảnh sát đứng lên, một trong số đó hỏi: “Là bạn học Từ Hạo Hoa đúng không?”Từ Hạo Hoa gật đầu, nói: “Tôi là Từ Hạo Hoa.”Một người cảnh sát khác chỉ hướng Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi ở một bên, hỏi tiếp: “Cậu quen bạn học Vu Miểu Miểu không?”Quả nhiên có quan hệ với Miểu Miểu!Suy đoán trong lòng được đến chứng thực, hiện tại Từ Hạo Hoa ngược lại mừng vì hôm thứ sáu mình kiềm nén không làm gì.Từ Hạo Hoa gật đầu, nói: “Tôi và cô ấy học chung cấp 3, cũng là bạn gái cũ của tôi.

Thứ sáu tuần trước cô ấy tìm đến tôi cùng đi chơi, hôm chủ nhật tôi đưa cô ấy về nhà.

Nhưng tôi không hiểu, tại sao cô ấy xuất hiện ở nơi này?"Đối với cảnh sát, Từ Hạo Hoa nói hết những gì mình biết, chỉ sợ cảnh sát cho rằng gã che giấu cái gì.Từ Hạo Hoa khai thật hết khiến sắc mặt của hai cảnh sát dễ nhìn hơn một chút.Một cảnh sát nói: “Là vầy, bạn học Từ Hạo Hoa, hôm qua Vu Miểu Miểu một mình đến cục cảnh sát chúng tôi báo án, nói là có người c**ng hi3p mình, người mà cô ấy chỉ chứng là bạn trai cũ, tức là bạn học Từ Hạo Hoa, chính là cậu đấy!”"Cái gì?!"Từ Hạo Hoa còn chưa phản ứng lại tin Vu Miểu Miểu báo cảnh sát nói bị gã c**ng hi3p, hiệu trưởng ở bên cạnh đập bàn đứng dậy.“Chuyện này có thật không?!”Nhìn Từ Hạo Hoa liền biết là thành viên tích cực, mà Vu Miểu Miểu từ lúc vào phòng hiệu trưởng tới nay luôn ra vẻ cô gái ngoan, khiến trong lòng hiệu trưởng Mễ hơi thiên vị.Dù sao ngay cả cảnh sát đều đến, đây không phải việc nhỏ.Hiệu trưởng Mễ gãi cái đầu hơi phản quang của mình, cảm thấy sao số ông khổ quá.Từ khi ông trở thành hiệu trưởng Mễ đại học S đến nay vẫn luôn cần cù vất vả vì sự phát triển lớn mạnh của trường học.Mấy năm trước coi như ổn, nhưng tại sao năm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy?!Đầu tiên là Vương Thanh Thanh mất tích, lại phát hiện là học sinh trong trường giết cô ấy, khiến chuyện đại học S có can phạm giết người truyền ra ngoài.

Hiện tại hồ Tình Nhân trong trường biến thành hồ ma da, không ai dám tới gần.Mới đ è xuống chuyện này chưa lâu thì hai cảnh sát lại mang theo một cô gái tội nghiệp tìm tới cửa, nói có người báo cảnh sát tố cáo có học sinh trong trường là tội phạm c**ng hi3p?!Hiệu trưởng Mễ cảm thấy muốn làm một hiệu trưởng tốt thật sự là quá cực khổ, ông mới gãi chút xíu lại làm rớt nhiều cọng tóc, trên đầu chẳng còn bao nhiêu sợi tóc giờ sắp trọc luôn.Hay là trực tiếp cạo sạch cho rồi???Chủ nhiệm khoa ở bên cạnh thấy biểu cảm khó xử của hiệu trưởng thì nhanh chóng đứng ra, việc này quan hệ đến danh dự của trường học:"Đồng chí cảnh sát, các người tra rõ rồi sao? Có khi nào là hiểu lầm gì không?”Lúc này Từ Hạo Hoa rốt cuộc cũng phản ứng lại, chỉ hướng Vu Miểu Miểu, phản bác: “Không phải tôi, tôi không làm, cô ta nói bậy bạ!”Thấy tình cảnh này, cảnh sát cũng nhanh chóng giải thích..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Chương 36


"Là như vậy, chúng tôi đã điều tra, Vu Miểu Miểu không bị tổn thương nào, trên người cũng không có bất cứ vết thương, là báo án giả.

”“Mang cô ấy đến đây chẳng qua là bởi vì Vu Miểu Miểu ở trong cục cảnh sát cứ nói bạn học Từ Hạo Hoa tổn thương cô ấy, có vấn đề gì thì hai người hãy giải quyết riêng, chứ bạn học Vu Miểu Miểu cứ ở mãi trong cục cảnh sát cũng ảnh hưởng công tác của chúng tôi.

”Nghe nói là báo án giả, hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa rốt cuộc thở phào một hơi, không phải bên họ sai lầm là được rồi.

Từ Hạo Hoa cũng thả lỏng một chút, giải thích: “Tôi thật sự không làm gì, chúng tôi đi quán trọ kia, tôi đưa cô ta đến cửa phòng liền rời đi, quán trọ chắc có camera.

"Cảnh sát cao gầy gật đầu, bọn họ sẽ tiến hành điều tra những việc này, nhưng nhìn Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi trên sofa, lại cảm thấy đau đầu.

“Vu Miểu Miểu, hiện tại Từ Hạo Hoa cũng đến rồi, cô có thể nói xem tại sao phải báo án giả?”Từ khi vào phòng hiệu trưởng thì Vu Miểu Miểu luôn yên lặng rốt cuộc ngẩng đầu, khuôn mặt ướt lệ nhìn Từ Hạo Hoa, dường như gã là một tên đàn ông bạc tình.


"Không có nguyên nhân khác, chẳng qua là bởi vì anh ta lăng nhăng đá tôi, tôi muốn trả thù anh ta một vố đau.

”Cảnh sát cao gầy nghe vậy nghiêm túc hỏi: “Cô có biết hành vi báo án giả như vậy là phạm tội không?!”Vu Miểu Miểu mỉm cười, bộ dạng vẫn ngây thơ động lòng người lại khiến người ở trong phòng hiệu trưởng toát mồ hôi lạnh: “Tôi vốn không định báo án giả, hôm đó ở nhà khách tôi đã tính toán hết rồi, dụ anh ta vào phòng, rồi làm chút vết thương trên người, sau đó hét to kêu người tới, vậy là sự tình gì đều rõ ràng.

"Từ Hạo Hoa lại thầm mừng vì mình tỉnh táo trong khoảnh khắc đó, nhưng gã không rõ, gã và Vu Miểu Miểu chia tay trong hòa bình, tại sao cô ta đột nhiên lại đây trả thù mình?!Từ Hạo Hoa hỏi: “Tại sao cô làm như vậy?”Vu Miểu Miểu hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.

Lúc ở trường cấp 3, Vu Miểu Miểu nghiêm túc muốn hai người mãi bên nhau, không ngờ rằng lên đại học mới hơn một tháng, Từ Hạo Hoa đã đòi chia tay.

Vu Miểu Miểu không muốn, về sau mỗi cách một khoảng thời gian đều sẽ thăm dò thử liên hệ Từ Hạo Hoa, phát hiện trong Moments toàn là một đám bạn gái bị gã lừa dối.

Mất hơn nửa năm, Vu Miểu Miểu rốt cuộc thừa nhận ngày xưa mình đã quen một tên sở khanh, vốn định cắt đứt liên lạc, coi như học một bài học.

Nhưng về sau không hiểu sao Từ Hạo Hoa trò chuyện với cô ta trong WeChat, dường như muốn tán tỉnh, trong đầu cô ta nảy ra một ý nghĩ: cho tên này một bài học! Để hắn biết cái giá phải trả cho tật lăng nhăng.


Không hiểu sao lúc ấy cô ta lại có ý nghĩ như vậy, còn điên cuồng thực thi, Vu Miểu Miểu giữ im lặng không phân bua gì hết.

Từ Hạo Hoa cũng cảm thấy có chút lo lắng.

Tuy Vu Miểu Miểu không nói ra nguyên nhân cụ thể, nhưng ít nhất ngòi nổ nhất định là vì cuộc chia tay ngày trước.

Trong lòng gã có dự cảm Vu Miểu Miểu làm ra hành vi kịch liệt như vậy liên quan đến thẻ hoa đào trên tay gã.

Lúc này kết quả điều tra cũng ra rồi, quán trọ mà Vu Miểu Miểu ở đúng là có camera, chứng minh sau khi Từ Hạo Hoa đưa cô ta đi vào khoảng mười phút sau liền chạy ra.

Vu Miểu Miểu bị hai cảnh sát mang đi.

Cô ta vì trả thù Từ Hạo Hoa mà báo án giả, phải dẫn về cục cảnh sát tạm giam vài ngày cảnh cáo, còn phải kêu người nhà của Vu Miểu Miểu đến giải quyết.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Chương 37


Vu Miểu Miểu sâu thẳm nhìn Từ Hạo Hoa một cái rồi đi theo cảnh sát, ánh mắt đó khiến gã vã mồ hôi lạnh.

Trường học giấu kín chuyện Từ Hạo Hoa bị người báo cảnh sát nói gã c**ng hi3p, trừ đám bạn học ở khoa tiếng Trung lấy làm lạ tại sao gã ra ngoài cả buổi chiều không xuất hiện thì không có tin tức gì khác truyền tới.

Tuy chứng minh được Vu Miểu Miểu là báo án giả, chẳng liên quan gì Từ Hạo Hoa, nhưng gã là khởi nguồn, quan hệ trai gái lăng nhăng cũng là sự thực.

Hiệu trưởng Mễ bị chuyện phiền lòng gần đây mà trên đầu chỉ còn vài cọng tóc, ông nhìn Từ Hạo Hoa, ra hiệu cho chủ nhiệm Ngô của khoa tiếng Trung lên tiếng trước.

“Bạn học Từ Hạo Hoa, cậu hãy giải thích cho rõ chuyện hôm nay rốt cuộc là sao?”Chủ nhiệm Ngô nổi tiếng là Diệt Tuyệt sư thái của khoa tiếng Trung, khuôn mặt khắc khổ, quanh năm hiếm khi cười.

Từ Hạo Hoa cũng biết không thể tránh khỏi vấn đề này, khai thật ra gã liên hệ với Vu Miểu Miểu qua WeChat, hẹn nhau đi chơi, sau đó đối phương ở quán trọ dụ dỗ gã, bị gã từ chối rồi bỏ về.

“Chủ nhiệm, tôi thật sự không biết cô ta sẽ làm như vậy, từ hơn nửa năm trước tôi và cô ta đã chia tay.


”Từ Hạo Hoa giấu một điều rằng mỗi lần đối phương nhắn tin WeChat với gã thì gã cũng viết tin nhắn ái muội không rõ để thả thính cô ta.

Dù Từ Hạo Hoa cố gắng phủi sạch can hệ, nhưng gã đã rớt điểm ấn tượng với chủ nhiệm khoa về con số không to tướng.

Chủ nhiệm Ngô cũng là phụ nữ, vốn thiên hướng nữ giới rồi, huống chi bộ dạng của Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn không giống kiểu con gái hư hỏng chút nào.

Từ Hạo Hoa đẩy hết trách nhiệm cho Vu Miểu Miểu ngược lại khiến chủ nhiệm Ngô càng có ấn tượng kém với gã.

"Cho dù là như vậy thì bạn học Từ Hạo Hoa, cậu xử lý mối quan hệ nam nữ cũng tương đương không ổn thỏa, nếu không thì đã chẳng dẫn tới sự tình hôm nay.

"“Tôi vốn cảm thấy cậu là phần tử tích cực hiếm có trong khoa của chúng ta, nhưng xảy ra chuyện hôm nay, cậu tạm thời đừng nghĩ tới chuyện vào Đảng.

Còn nữa, trường học sẽ ghi lỗi này vào học bạ, nếu muốn xóa nó thì về sau cậu phải biểu hiện cho tốt vào!”Từ Hạo Hoa nhăn mặt gật đầu.

Sau đó gã quay về phòng ngủ, cho dù bạn cùng phòng hỏi thăm cỡ nào thì gã đều ngậm chặt miệng không hé răng nói nửa lời.


Chuyện quái quỷ gì đây, xui quá đi mất!Từ Hạo Hoa nhìn thẻ gỗ hoa đào trong tay, lỗi tại nó hết!Từ Hạo Hoa cởi thẻ gỗ ra khỏi móc chìa khóa, ném vào thùng rác, không muốn lại nhìn nó.

Nhưng gã không biết rằng có một số thứ không phải ném bỏ là xong.

Ngày hôm sau từ lúc vứt bỏ thẻ gỗ hoa đào, Từ Hạo Hoa vẫn hơi không yên lòng.

Gã nhớ lời nhắc nhở của Cố Khanh, thế là sớm tinh mơ đã đi sân thể dục, định canh giữ tại đây chờ cô.

Trong lớp nhiều người biết mỗi sáng Cố Khanh sẽ đi rừng tre cạnh sân thể dục tập yoga, còn từng trêu ghẹo cô vì việc này.

Tuy rằng Cố Khanh trên thực tế không phải tập yoga, nhưng bạn cùng lớp hiểu lầm cũng tốt, vừa lúc che giấu mục đích thật cho cô.

Từ Hạo Hoa đã cố gắng hết sức dậy sớm, nhưng khi gã đi hướng sân thể dục thì Cố Khanh vừa lúc tập luyện xong, lúc này cô đang đi về.

Cố Khanh đã tập thuật luyện thể cơ sở một lần, hoàn thành động tác thứ hai mươi bốn, rõ ràng có thể cảm giác được một dòng khí nhỏ bé chảy vào trong người mình, dòng khí chui khắp người, khiến cô cảm giác như ngâm trong suối nước nóng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Chương 38


Từ lúc hoàn thành động tác thứ mười hai thì Cố Khanh đã có cảm giác tương tự, chẳng qua khi đó dòng khí chỉ có một chút, nên cô không để ý quá nhiều, nay xem ra mỗi khi hoàn thành mười hai động tác là một cửa ải lớn."Cố Khanh."Từ Hạo Hoa trực tiếp ngăn cản đường đi của Cố Khanh.Cô nhìn Từ Hạo Hoa, sương mù hoa đào không tiếp tục tăng thêm, hẳn là đã vứt bỏ thứ chiêu hoa đào, nhưng sương mù hoa đào quanh người gã vẫn không giảm bớt, rõ ràng kiếp nạn hoa đào vẫn còn tiếp tục.Cố Khanh nhìn Từ Hạo Hoa giống như chướng ngại vật chặn đường, cô nhướng mày, hơi gắt gỏng hỏi: “Muốn gì?”Tuy về bản chất thì Từ Hạo Hoa là cặn bã, nhưng thật ra miệng cọp gan thỏ, thấy Cố Khanh ngữ khí cắn rắn thì gã lập tức co vòi, vốn định chặn cô lại ép hỏi phải chăng cô biết chút gì đó thì bây giờ cũng không dám hỏi.Từ Hạo Hoa cẩn thận dè dặt nhìn Cố Khanh, hỏi: “Cái đó.

.

.

tôi chỉ muốn hỏi là tại sao lúc trước cậu nhắc nhở tôi cẩn thận hoa đào, có phải là cậu biết chút gì không?”Bởi vì tập thuật luyện thể cơ sở tiến bộ một bước dài khiến tâm trạng của Cố Khanh rất tốt, dù người đang ướt mồ hôi chỉ muốn trở về tắm rửa, cô cũng không thích loại người như Từ Hạo Hoa, nhưng vẫn trả lời câu hỏi: “Chẳng phải cậu đã đoán được sao? Tùy tiện mua thứ chiêu hoa đào mang bên người, nhưng không biết hoa đào nhiều sẽ thành kiếp hoa đào!”Từ Hạo Hoa không kiềm được nhớ đến Vu Miểu Miểu quá mức xung động, chân gã mềm như bún, vẻ mặt hoảng loạn hỏi: “Vậy.

.


.

bây giờ.

.

.


đã kết thúc chưa? Tôi đã ném nó đi rồi.”Cố Khanh cẩn thận nhìn, tặc lưỡi nói: “Vứt nó đi chỉ có thể khiến hoa đào của cậu không tiếp tục tăng thêm, kiếp hoa đào vẫn còn đó.

Tôi thấy cậu cố gắng tìm ngôi chùa lạy đi, hoặc là mời cao nhân xem.”Từ Hạo Hoa do dự, gã không biết cao nhân nào rành về mặt này, nịnh nọt nhìn Cố Khanh: “Bạn học Cố Khanh à, cậu có thể giải quyết không? Tôi.

.

.

tôi sẽ trả tiền.”Cố Khanh dứt khoát lắc đầu: “Tôi không biết.”Không nói đến cô trừ xem khí ra chẳng biết gì cả, dù cô biết cách phá giải kiếp hoa đào cũng không muốn giúp.

Bộ dạng của Từ Hạo Hoa hiện tại đều là nợ tình lúc trước gã mời đến, là kiếp nạn mà gã phải tự mình nếm trải.Tính cách lăng nhăng đa tình quyết định Từ Hạo Hoa phải có một đợt kiếp hoa đào, hành vi đeo thẻ gỗ hoa đào chẳng qua thúc đẩy kiếp hoa đào tới dồn dập hơn.Nói dễ hiểu là với tình huống của Từ Hạo Hoa thì cùng lắm là năm ba mươi tuổi ngoại tình bị bắt gian, tiếp đó mất đi một số tiền lớn.Nhưng hiện tại, thẻ gỗ hoa đào khiến hoa đào của Từ Hạo Hoa càng thêm thịnh vượng, làm các cô gái yêu gã nhiều hơn, tương tự, những cô gái đã bị gã vứt bỏ thì càng căm hận, mới dẫn đến Vu Miểu Miểu vốn định bỏ qua rồi đột nhiên muốn trả thù Từ Hạo Hoa.Từ Hạo Hoa bị dính kiếp hoa đào vốn không nên nghiêm trọng như vậy, nên Cố Khanh mới nhắc nhở một câu, còn sau đó gã có thể tránh thoát được hay không thì phải xem bản thân gã.Nhưng hỏi Cố Khanh cách phá giải thì cô thật sự không biết.Nghe Cố Khanh nói không biết, Từ Hạo Hoa nghĩ cô còn trẻ như vậy chắc đúng là không có bản lĩnh lớn gì.Từ Hạo Hoa vốn còn mắt cún long lanh nhìn Cố Khanh thoáng chốc thay đổi sắc mặt: “Tôi còn tưởng cậu thật sự có bản lĩnh chứ, không ngờ là thần côn dỏm.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Chương 39


"Bạn học Cố Khanh, cậu là sinh viên, phải biết chú trọng khoa học, về sau đừng nói mấy chuyện thần quái này nọ.

Còn nữa, tôi không cần cậu làm sao biết được chuyện của tôi, nhưng hy vọng cậu giữ im lặng không nói, coi như không biết gì cả.”Ôi chao, lật mặt nhanh quá!Cố Khanh câm nín nhìn Từ Hạo Hoa.Vừa nghe Cố Khanh không cách nào hỗ trợ, Từ Hạo Hoa phản ứng đầu tiên là bịt miệng của cô, hăm dọa cô không được tiết lộ sự tình.Cố Khanh vô tội nhún vai: "Yên tâm, tôi không hứng thú với mấy chuyện của cậu.

Cậu nghĩ tôi tự bia ra rồi nói dối lừa cậu hả? Thế thì tùy.”Trên thực tế, trừ nhìn ra kiếp hoa đào của Từ Hạo Hoa ra, Cố Khanh vốn không biết xảy ra chuyện gì.Cố Khanh trực tiếp vòng qua Từ Hạo Hoa, đi hướng ký túc xá.Trở về phòng ngủ, Cố Khanh kể lại chuyện mình bị Từ Hạo Hoa chặn đường, lập tức dẫn tới toàn phòng ngủ lên án công khai.“Chó chết, trước kia chỉ cảm thấy tên này lăng nhăng, không ngờ tính cách cũng.


.

.

rác rưởi như vậy!” Trần Nhất Khả cảm thấy Từ Hạo Hoa trực tiếp đổi mới tam quan của cô.Thẩm Thần cảm thán rằng: “Sao người này giống như tắc kè hoa quá nhỉ, bình thường không nhìn ra luôn ấy."“Này này, mấy người nói xem Từ Hạo Hoa rốt cuộc là sao thế nhỉ? Chắc chuyện lớn lắm, chứ không thì tại sao anh ta phải dặn Cố Khanh phải giữ bí mật?” Điểm chú ý của Hách Viện Viện vĩnh viễn nằm ở hóng chuyện.Từ Hạo Hoa rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Hách Viện Viện bắt đầu chú ý từ chiều hôm qua gã không lên lớp rồi.Cố Khanh xòe tay: “Anh ta không nói gì cả.”“Ài.” Hách Viện Viện dùng bàn tay mũm mĩm chống cằm: “Tôi không nghe ngóng được gì, thời nay càng lúc càng khó hóng chuyện.”Cố Khanh còn giấu một điều, xem bộ dạng của Từ Hạo Hoa dường như không muốn tìm người giúp, chờ qua hai ngày kiếp hoa đào tiếp tục bùng nổ, phỏng chừng gã sẽ lại chạy tới xin cô giúp..


.

.Buổi chiều, bốn người chung ký túc xá nhóm Cố Khanh hẹn nhau đi thư viện.Đọc ‘Thế giới bình thường’, viết một bài luận văn.

Bắt đầu làm bài tập, mới qua không bao lâu đã chia rõ ranh giới giữa học sinh giỏi và học sinh dở trong bốn người cùng ký túc xá.Thẩm Thần rõ ràng là bên học sinh giỏi, đã đọc hết cuốn sách, đang bắt đầu viết luận văn.Cố Khanh và Trần Nhất Khả là học sinh bình thường, đọc được một phần nội dung, chưa chạm vào luận văn.Học sinh dở Hách Viện Viện thì đã rất cố gắng nghe Cố đại sư chỉ dạy, gần đây luôn nỗ lực ôn tập tiếng Anh, nhưng không động một trang nào bài tập đọc sách và viết luận văn.Trong phòng ngủ có một học sinh giỏi, dù nhiều hay ít cũng sẽ bị ảnh hưởng vài phần.Đặc biệt là khi nhìn thấy người ta bắt đầu viết luận văn còn mình thì chưa đọc bao nhiêu trang sách, dù biết còn rất lâu mới đến ngày nộp bài, trong lòng vẫn cảm thấy sốt ruột.Cho nên lần này bốn người cùng nhau đi thư viện.Sau khi hẹn lịch xong xuôi rồi, mọi người cùng đến đọc sách viết luận văn.Vừa ngồi xuống không bao lâu, Hách Viện Viện bỏ trốn, không biết đi lang thang ở đâu.Thẩm Thần đã đọc xong sách, sắp viết luận văn nên mang theo laptop.Tuy Trần Nhất Khả đi cùng nhưng con nghiện điện thoại đương nhiên là tiếp tục vọc máy, sách thì có thể tải ebook mà xem, cô ấy đọc sách điện tử còn dễ hơn là cắn sách giấy.Khi Cố Khanh đọc sách thì thích yên lặng, tìm được sách mình muốn trong thư viện rồi tìm một góc không có người ngồi xuống, chậm rãi đọc.‘Thế giới bình thường’ kể về mười mấy năm từ thập niên bảy mươi đến tám mươi, lấy hai anh em Tôn Thiếu An và Tôn Thiếu Bình làm trung tâm, khắc họa hình tượng nhiều người bình thường ở các giai tầng xã hội lúc ấy..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom