Cập nhật mới

Dịch Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 60: 60: Trông Cô Rất Quen


Tân Tô Diệp được tha mạng thì lập tức bay vù đi.

Thấy trên mặt đất vẫn còn ba người đang nằm rên rỉ, Lệ Thù cầm lấy điện thoại di động ấn gọi vào số riêng của Kinh Châu.

“Yo! Không phải là cậu ba đây sao? Nhớ tôi rồi à?"Nhà Chu Điển ở Bắc thành có ba bệnh nhân, nhìn có vẻ bị thương không nhẹ, chắc là phải nằm cáng!"Kinh Châu không kìm được mà chế nhạo nói: "Cậu ba biết làm việc thiện từ bao giờ vậy, thật là hiếm thấy!""Tôi cho cậu năm phút!"Lệ Thù nói xong liền tuyệt tình cúp điện thoại.

Kinh Châu nhanh chóng chuẩn bị đồ, sau đó lái xe cứu thương tới thẳng nhà Chu Điển.

Lam Đạt Ý đứng chờ dưới lầu hồi lâu vẫn không thấy Tần Hải Đường xuống cho nên lo lắng muốn đi lên xem một chút, nhưng còn chưa bước tới cửa đã thấy một chiếc xe cứu thương đang tiến tới.


Chỉ thấy Kinh Châu cùng mấy người đàn ông vội vã bước xuống từ trên xe cứu thương, gương mặt vốn lạnh lùng kia vừa nhìn thấy Lam Đạt Ý thì bừng sáng hẳn lên.

Cô Lam, thật trùng hợp, chúng ta cùng lên chứ?"Đạt Ý chỉ liếc nhìn anh ta một cái, sau đó nhanh chóng bước lên lầu.

"Em không sao chứ, Hải Đường?"Đạt Ý lo lắng hỏi han.

Tần Hải Đường lắc lắc đầu, tỏ ý bảo cô ấy nhìn ba người trên mặt đất.

Lệ Thù nâng tay liếc nhìn đồng hồ, lại quay sang tán thưởng Kinh Châu vừa tiến vào.


"Bốn phút hai mươi giây, cũng không tệ lắm!"Kinh Châu nhìn anh bằng một bộ mặt u ám.

"Cậu ba, nếu không phải bệnh viện của tôi ở gần đây thì tôi có mọc cánh cũng không thể đến nơi trong vòng 5 phút được đâu, cậu thấy hay lắm sao!"Các trợ lý của Kinh Châu tiến hành kiểm tra đơn giản cho ba người kia một chút rồi đưa họ lên băng ca.

Từ lúc Lam Đạt Ý bước vào, ánh mắt Chu Điển không có giây nào rời khỏi cô ấy, bộ dáng quyến rũ mỹ lệ kia quả thật đã đâm thẳng vào tim cậu ta.

Hơn nữa cậu ta còn cảm thấy trông cô ấy rất quen, nhưng gặp ở đâu thì lại không nhớ nổi, có lẽ những mỹ nhân trên đời đều như vậy!Lúc băng ca đi ngang qua chỗ Lam Đạt Ý, cậu ta ra hiệu cho bác sĩ dừng lại.

"Người đẹp, tôi thấy cô trông rất quen, hay là chúng ta làm quen một chút?"Nói xong cậu ta còn đắc ý ném ra một ánh mắt quyến rũ, Lam Đạt Ý cố nén sự chán ghét, thiếu chút nữa đã bước lên đấm cho cậu ta một quyền.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 61: 61: Quỷ Hẹp Hòi


Trong nháy mắt, Kinh Châu bỗng trở nên đằng đằng sát khí.

"Ngực đau đúng không? Để tôi kiểm tra lại cho cậu, bọn họ vừa rồi vẫn chưa kiểm tra kĩ đâu.

” Kinh Châu làm ra vẻ ngây thơ, sau đó đè mặt vào ngực Chu Điển khiến cho cậu ta đau đớn khóc lớn, cũng không biết bản thân đã đắc tội với vị này lúc nào.

"Bác sĩ, bác sĩ, anh nhẹ một chút, thật sự rất đau!""Ngậm miệng, nhắm mắt sẽ không đau nữa! Khiêng đi!"Lam Đạt Ý cười thầm một tiếng, không ngờ vị bác sĩ trông có vẻ yếu ớt này khi tức giận lại đáng yêu như vậy.

Kinh Châu quay đầu nói với cô ấy: "Sau này em chỉ được cười với tôi!"Nói xong anh ta tức giận rời đi, không hề quay đầu lại.


Lam Đạt Ý không nói nên lời, cô ấy nhìn về phía Tần Hải Đường: "Người này mắc bệnh nghề nghiệp sao? Cười cũng không cho, đúng là quản nhiều thật!"Tần Hải Đường mỉm cười nhún vai, ngay cả tảng băng ngàn năm Lệ Thù cũng thầm cười trộm.

Anh dẫn đầu bước xuống: "Đi thôi, ông nội gọi về nhà ăn cơm!"Tần Hải Đường nói tạm biệt Đạt Ý rồi vội vã đi theo phía sau anh.

Cô nhìn chằm chằm vào anh, bỗng tính tò mò chợt nổi lên:"Cậu ba, có phải Kinh Châu thích Đạt Ý không?"Tần Hải Đường bước tới, cẩn thận quan sát biểu cảm của anh, chỉ sợ sẽ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.

Anh liếc cô một cái, quan tâm đến chuyện này như vậy, không phải là cô thích Kinh Châu chứ?Anh nhàn nhạt mở miệng: "Không biết!"Tần Hải Đường bất mãn bĩu môi, nhỏ giọng thầm thì: "Quỷ hẹp hòi!"Mắt cô bỗng lóe lên một tia giảo hoạt.


"Hắc hắc, cậu ba… cậu ba… nói cho tôi biết đi mà!"Tần Hải Đường nâng khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái của mình lên, cô nũng nịu, đôi tay trắng nõn kéo góc áo anh.

Lệ Thù bỗng cảm thấy tim mình đập liên hồi như trống lắc, đó là loại cảm giác trước nay anh chưa từng có.

Con ngươi vốn u ám cũng hiện lên vẻ căng thẳng, anh cúi người đưa tay vòng qua chiếc eo thon mềm của cô.

"Em thật sự muốn biết?"Hai tay đặt trước ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, Tần Hải Đường rối loạn, lắp ba lắp bắp nói.

"Cũng! cũng không muốn biết lắm!"Lệ Thù câu khóe môi lên, giọng nói trầm thấp lại mị hoặc: "Tôi…"Trong đầu Tần Hải Đường thoáng qua vô số ý niệm, anh không phải là muốn bày tỏ chứ? Làm sao đây? Làm sao đây?Cô vẫn còn đang rối rắm thì chợt nghe thấy anh nghiền ngẫm nói: "Tôi không biết!"[Lời của nhóm dịch: Lại thêm một đoạn làm mình lấn cấn nữa, rõ ràng trước đó đã tỏ tình hôn hít các kiểu mà giờ sao lại như chưa có gì xảy ra thế này? Lẽ nào tác giả quên mất? Từ chương này mình sẽ thay đổi xưng hô của nam nữ chính thành tôi - em/ tôi - anh cho phù hợp, cứ coi như không có đoạn trước kia vậy.

].

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 62: 62: Bữa Tiệc Đấu Giá


Tần Hải Đường sửng sốt chớp mắt, vẻ xấu hổ mau chóng biến thành giận dữ.

Lệ Thù phá lệ cười thành tiếng, anh tiến về phía trước, phong thái ưu nhã, tiếng cười trong trẻo không ngừng lọt vào tai cô.

Hai người một trước một sau bước vào Lệ gia, vừa khéo gặp ông Lệ đang ngồi trong phòng khách thưởng thức trà, trong mắt ông là hình ảnh Lệ Thù thản nhiên mỉm cười, còn cô gái nhỏ lại tức giận đùng đùng.

"Sao thế? Hải Đường, sao cháu lại tức giận, có phải thằng nhóc này bắt nạt cháu không? Cháu nói cho ông biết, ông sẽ đánh gãy răng nó!Vừa nói Lệ Vạn Hải vừa vén tay áo lên, cầm khay trà định ném Lệ Thù.

Lệ Thù vẫn đứng yên không nhúc nhích, lại còn đổ thêm dầu vào lửa: "Phải xem ông có ném trúng cháu không đã!"Tần Hải Đường bị dọa sợ, lập tức tiến tới đoạt lấy mâm trà.


Cô ngồi xuống bên cạnh ông nội giải thích: "Không có, không có, ông Lệ, cháu chỉ đang rèn luyện cơ miệng thôi! Ông xem, ông xem"Tần Hải Đường cố gắng bắt chước chú cá nhỏ, thiếu chút nữa làm mình trẹo cả hàm.

Cô gái nhỏ đáng yêu chọc cho Lệ Vạn Hải cười to không ngừng, ông cũng không thèm quan tâm tới Lệ Thù nữa.

"Nếu thằng nhóc xấu xa này dám bắt nạt cháu, cháu phải nói cho ông biết, ông nội xả giận cho cháu!""Dạ dạ, cháu biết rồi, ông nội là tốt nhất!"Giọng nói ngọt ngào của cô gái nhỏ làm tâm tình Lệ Vạn Hải hết sức vui vẻ.

Lệ Thù ngồi xuống bên cạnh Tần Hải Đường, lạnh lùng mở miệng:"Ông gọi chúng cháu về làm gì vậy, chắc không phải chỉ để ăn một bữa cơm đâu nhỉ?"Lệ Vạn Hải đá anh một cước: "Tiểu tử thối, nói cháu đầu óc nhanh nhạy quả không sai, ngày mai có buổi đấu giá mà ông không đi được, cháu thay ông đi đi.

"“Đúng rồi, buổi tiệc yêu cầu đi cùng bạn gái, cháu xem làm thế nào thì làm, đừng có vác cái thây không tới dự mà làm xấu mặt ông già này.


""Vâng, cháu biết rồi!"Thấy Lệ Thù tỏ ra hờ hững, Tần Hải Đường làm bộ như không biết gì, lập tức dời tầm mắt, ngẩng đầu nhìn trời.

Chạng vạng tối, Tần Hải Đường nằm trên giường trằn trọc trở mình, không biết ông ngoại và chị bây giờ như thế nào, cô quả thực rất nhớ họ.

Mặc dù trước đó chị ấy nói đang chữa trị nhưng cô vẫn cảm thấy không yên lòng.

Khi cô còn đang đắm chìm trong mớ suy nghĩ thì một tràng tiếng gõ cửa vang lên.

Cô vội vàng xỏ dép và đi về phía cửa, vừa đi vừa lầm bầm: "Trễ vậy rồi mà ai còn đến chứ?"Tần Hải Đường mở cửa, chỉ thấy Lệ Thù ôm một chiếc hộp tinh xảo đứng đó.

Được rồi, có dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là anh muốn đưa cô đến buổi đấu giá ngày mai.

Lệ Thù thản nhiên mỉm cười, nhưng còn chưa kịp mở miệng đã nghe thấy Tần Hải Đường cự tuyệt nói: "Không đi!".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 63: 63: Đàn Ông Đều Là Đồ Móng Heo


Lệ Thù dường như đã sớm đoán được, anh duỗi một ngón tay ra.Tần Hải Đường nhìn anh đầy cảnh giác: "Làm gì đấy, định giết người diệt khẩu à?"Lệ Thù đỡ trán bất đắc dĩ.

Cô nhóc này sao lại có trí tưởng tượng phong phú thế chứ."Tiền công là một triệu tệ!"Tần Hải Đường hơi động lòng, nhưng nghĩ đến chuyện tạo hình trang điểm phiền phức cô lại có chút phân vân."Tôi không đi!""Hai triệu tệ!""Vấn đề không phải là tiền, đi đến đó vừa phiền phức vừa phải trang điểm các thứ nữa!""Ba triệu! Bao luôn cả trang điểm làm tóc, em chỉ cần mang mỗi người không thôi!""Ây da, để tôi nghĩ lại!""Năm triệu tệ!""Cái đó...""Mười triệu tệ!"Tần Hải Đường như sợ Lệ Thù hối hận, cô lập tức nhảy dựng lên đập tay với anh."Chốt!"Đúng là một cô nhóc mê tiền, tay Lệ Thù đột nhiên trống không, Tần Hải Đường cầm lấy hộp quà chạy vù vào trong phòng."Tự dưng nhặt được mười triệu tệ, ha ha ha ha ha ha!" Tần Hải Đường nằm mơ cũng cười đến tỉnh giấc.Sáng sớm hôm sau, cô còn chưa tỉnh dậy, dì Trương giúp việc đã dẫn theo một đội chuyên viên trang điểm và làm tóc ào ào đi vào phòng.Lệ Thù ăn mặc chỉn chu kiên nhẫn ngồi chờ dưới nhà từ sớm, anh vừa uống trà vừa đọc báo.


Một tiếng sau, Tần Hải Đường chậm rãi đi từ trên lầu xuống, tất cả mọi người đều không thể không ngoái đầu nhìn cô.Cô búi tóc lên trông thật ưu nhã, hơn nữa kiểu trang điểm nhẹ nhàng này làm cho cô trở nên mỏng manh yếu đuối khiến người khác có một cảm giác tiếc thương.

Bộ váy dài cúp ngực màu trắng tôn lên bờ xương quai xanh lúc ẩn lúc hiện, mặc dù vải trắng đến nỗi tưởng chừng trong suốt giống như đôi cánh thiên thần, thế nhưng lại không hề lộ liễu chút nào.Vạt váy được may thành những đường cong từ cao đến thấp, kiểu thiết kế này khiến váy bồng lên, để lộ đôi chân thiếu nữ thon dài trắng như ngọc.


Góc váy đính những viên kim cương nhỏ, nhìn cực kỳ giống dải ngân hà giữa bầu trời đêm!Lệ Thù hơi ngẩn ra, anh chưa bao giờ nghĩ cô nhóc kia có thể xinh đẹp động lòng người như vậy.

Anh thực sự chỉ muốn giấu cô đi, để không ai ngoài mình có thể ngắm cô."Sao vậy? Trông tôi khó coi lắm à?"Tần Hải Đường nhìn Lệ Thù bằng vẻ mặt đầy nghi ngờ, chờ đợi câu trả lời của anh.Không ngờ Lệ Thù lại mạnh miệng: "Cũng như bình thường! Lấy cho cô ấy cái áo khoác!"Tần Hải Đường soi gương tự ngắm mình, cô thấy đẹp lắm mà! Quả nhiên đàn ông đều là đồ móng heo!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom