Cập nhật mới

Dịch Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Mọi Thứ Tồn Tại Đều Có Ý Nghĩa


Trong nhà, ông Trần đang nằm thẳng đờ trên giường, cơ thể thỉnh thoảng sẽ co giật vài cái, đôi mắt lờ đờ nhưng lộ rõ vẻ sợ hãi.

Ông ta liên tục nói: "Đừng tìm tôi, đừng tìm tôi!"Ấn đường chuyển sang màu đen, đôi môi xanh tím, rõ ràng là ông ta đã bị biến thành một con rối để cho người ta điều khiển rồi.

Tần Hải Đường cố gắng tiến vào tâm trí của ông Trần, nhưng lúc này ông ta đã hoàn toàn mất đi ý thức.

Có người phụ nữ ở đây, cô cũng không tiện sử dụng huyền thuật.

Vì vậy cô bỗng nảy ra một ý tưởng và thì thầm vào tai Đồng Khả Nhạc:"Cậu đưa bà ta đi ra ngân hàng rút tiền đi, đến ngân hàng nào cách xa một chút, giúp tớ kéo dài thời gian.


"Đồng Khả Nhạc làm động tác ok, người phụ nữ nghe nói rút 100 vạn thì lập tức đi theo cô ấy.

Có những thứ chỉ có tận mắt nhìn thấy mới tin là thật, vì thế Tần Hải Đường cũng không đuổi Đạt Đáp đi ra ngoài.

Tần Hải Đường lấy bút lông sói ra rồi thuận tay ném một cái, một lá bùa màu vàng xuất hiện ngay trước mắt cô.

Không lâu sau, một lá bùa hồi hồn đã được vẽ xong, cô khẽ nhúc nhích đầu ngón tay, một ngọn lửa trong nháy mắt đã đốt cháy toàn bộ lá bùa, Tần Hải Đường nhanh chóng tìm một cái bát hứng nước bùa vàng rơi xuống.


Lệ Thù nhẹ nhàng đỡ ông Trần dậy, Tần Hải Đường để cho ông Trần uống một ít nước bùa, sau đó vảy tất cả số nước còn lại lên người ông ta.

Ông Trần lập tức ngừng co giật và trở nên bình tĩnh hơn.

Đạt Đáp bị choáng váng bởi cảnh tượng trước mắt, trước giờ anh ta là người theo chủ nghĩa vô thần nhưng lúc này cũng không thể không thừa nhận tất cả những gì mình vừa mới nhìn thấy.

Tần Hải Đường sợ anh ta không tiếp nhận nổi, từ đó nảy sinh sự hoài nghi dẫn đến việc thế giới quan sụp đổ, cho nên bèn an ủi nói:"Đạt Đáp, mọi thứ tồn tại đều có ý nghĩa, các nhà khoa học gọi hiện tượng này là "hiện tượng siêu nhiên".

Không ngờ Tần Hải Đường còn trẻ như vậy mà lại rất biết cách nói chuyện, mấy lời cô nói khiến người ta không thể không tin tưởng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Kẻ Đứng Đằng Sau


Ông Trần tựa như sắp tỉnh dậy, cô tranh thủ dùng chuông chiêu hồn liên tục gọi tên của ông ấy.

Chẳng mấy chốc, ông Trần đã tỉnh lại:"Mấy người là…?""Chào chú Trần, bọn cháu là người do công ty cử tới thăm chú!"Nghe Tần Hải Đường nói, ông Trần đột nhiên xúc động đáp: "Công ty thật có lòng, một nhân viên vệ sinh nhỏ bé như tôi cũng có người nhớ đến, tôi thật sự rất cảm kích!"Tần Hải Đường mỉm cười, sau đó nói: "Đây là chuyện nên làm ạ, chú Trần, có phải dạo này tình hình của chú không được tốt lắm đúng không?"Ánh mắt ông Trần bỗng có vẻ né tránh, ông ta giả bộ bình tĩnh nói:“Không có!”Tần Hải Đường cong môi nói: "Nếu không phải thì chú đã không đi làm con rối, đúng không?""Thông thường những người đồng ý làm con rối, bán linh hồn của chính mình đều là vì tiền hoặc là có mong muốn nào khác.

"Tần Hải Đường liếc quanh căn phòng một vòng:"Nhà thì nghèo rớt mồng tơi, vợ có quan hệ mập mờ với người khác, lại còn sắp bỏ trốn.

Có lẽ đây chính là lý do tại sao chú Trần sẵn sàng liều mình đánh đổi.


”Hai bên thái dương ông Trần giật giật, trán liên tục đổ mồ hôi, ông ta dựa vào đầu giường, vò nát chiếc khăn trải giường trong tay.

Phân tích của cô rất chính xác, ông ta cũng không còn lý do để trốn tránh:"Đúng vậy, cô nói không sai, nhưng tôi thực sự không giết người! Đến gà tôi còn không dám giết chứ đừng nói là người.

"Đạt Đáp cũng tin tưởng ông Trần không phải kẻ giết người.

"Kẻ phía sau thao túng ông là ai? Địa điểm giao dịch của các người nằm ở đâu?"Ông Trần suy nghĩ kỹ rồi nói: "Tôi không biết đó là ai, tôi không quen cô ta, chúng tôi giao dịch trong khách sạn nhỏ ở ngoại ô.


Tôi chỉ biết đó là một người phụ nữ.

Toàn thân cô ta được che chắn rất kỹ càng, nhưng tôi phát hiện trên cánh tay trái của cô ta có một nốt ruồi màu đỏ.

"Nốt ruồi màu đỏ? Tần Hải Đường lập tức nghĩ đến Tần Tử Liên!Tần Hải Đường theo địa chỉ mà ông Trần nói đi đến ngoại ô, khách sạn nhỏ quả thật rất khuất, ẩn sâu ở trong rừng cây.

Tần Hải Đường lặng lẽ đi vòng ra phía sau căn phòng, khi phát hiện không thể điều khiển con rối họ Trần này được nữa, kẻ kia nhất định sẽ quay lại để tiếp tục khống chế ông ta.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: 42: Cái Bẫy


Từ những ô cửa kính vỡ, có thể dễ dàng nhận ra rằng đây là một khách sạn đã bị bỏ hoang từ lâu.

Nhìn thấy trong nhà không có ai, Lệ Thù liền dắt theo Tần Hải Đường tiến bước vào bên trong.

"Này! Đợi tôi một chút với chứ!"Đạt Đáp lặng lẽ bước theo phía sau hai người.

Vừa bước vào bên trong, một mùi máu tanh nồng nặc lập tức xộc vào mũi của mọi người.

"Cạch!"Tần Hải Đường quay đầu lại, phát hiện cửa đã bị khóa.


Lệ Thù thầm nghĩ chắc chắn có gì đó không ổn, có lẽ đây là một cái bẫy của kẻ thù.

Quả nhiên, Tần Tử Liên đem theo vài người đàn ông thong thả bước ra từ căn phòng tối.

Tần Hải Đường lập tức hiểu ra rằng tất cả những chuyện này đều là do một tay cô ta bày ra.

"Tần Hải Đường, không nghĩ tới đúng không? Chẳng ngờ sẽ có một ngày mày lại rơi vào tay tao!""Lần trước mày tặng tao một cái bạt tai, lần này tao nhất định phải trả lại mày mười cái!"Lệ Thù lạnh lùng nói: "Muốn trả thì cũng phải có mạng mới trả được.

""Ha ha!"Đạt Đáp bật cười một cách giễu cợt.


"Bà cô ơi, cô tưởng cô là Hàng Long giáng thế hay sao vậy, cái gì mà mười bạt tai! Tôi thấy cô đang tự biến mình thành trò cười thì đúng hơn đấy.

"Khuôn mặt lạnh lùng vạn năm không đổi của Lệ Thù bắt đầu trở nên ấm áp hơn.

"Sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn ngoan cố như vậy! Nể tình anh nhìn trông cũng không đến nỗi, hay là làm sủng vật của tôi đi, tôi sẽ để lại cho anh một con đường sống, anh thấy như thế nào?”Nói xong, Tần Tử Liên còn cố ý tán tỉnh, mê hoặc anh bằng cách vuốt vuốt mái tóc của mình.

Đầu của Đạt Đáp rung lên như trống lắc, anh ta vội vàng xua tay.

"Được rồi, hay là cô cứ giết tôi đi!"Tần Hải Đường cố nhịn để bản thân không phát ra tiếng động, theo lẽ thường, con người ai ai cũng muốn giữ mạng, đây là lần đầu tiên có người chê mạng mình quá dài!Tần Tử Liên cười lạnh một tiếng:"Bắt hết bọn chúng lại cho tôi!""Vâng!"Mấy tên đàn ông mặc đồ đen bắt đầu di chuyển nhanh chóng, chẳng bao lâu đã vây quanh bọn họ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: 43: Không Mang Họ Tần


Tần Hải Đường liếc nhìn đám người này, tên nào tên nấy đều cao tầm một mét tám trở lên, vóc dáng vạm vỡ, to lớn, trên người bọn họ đều có những vết sẹo to nhỏ khác nhau, có lẽ là do quá trình luyện tập lâu năm lưu lại, chắc hẳn đây là một đội đâm thuê chém mướn cao cấp!Có thể ra lệnh cho đám côn đồ này, nhất định người chống lưng cho Tần Tử Liên không hề đơn giản, cho dù Lệ Thù và Đạt Đáp có lợi hại đến thế nào đi chăng nữa thì chắc chắn cũng sẽ không tránh khỏi việc bị thương, vì vậy cô cần phải dùng mưu kế.

"Tần Tử Liên, tôi và cô đều mang họ Tần, cũng không cần thiết phải đuổi cùng giết tận như vậy, cô nói có đúng không? Có việc gì thì cứ lương lượng hòa hoãn với nhau, như vậy không phải là tốt hơn sao?"Cô cố gắng trì hoãn thời gian hết sức có thể để giúp cho Lệ Thù và Đạt Đáp tìm được cơ hội phá vòng vây.


Tần Tử Liên bắt đầu tỏ ra đắc ý, trong đôi mắt cô ta hiện rõ lên niềm tự hào của người chiến thắng.

"Lúc đó khi tát tao trước mặt bao nhiêu người như vậy mày đã sảng khoái như thế nào? Bây giờ mày cũng biết bản thân mang họ Tần rồi hay sao?"Đột nhiên, cô ta lấy tay che miệng lại, giả vợ tỏ vẻ ngạc nhiên:"Ồ, không phải, mày chưa chắc đã là mang họ Tần! Thật là đáng tiếc, cho dù bây giờ mày có cầu xin tao thì cũng vô dụng mà thôi, bởi vì ông chủ đã sớm ra lệnh rồi, mày… nhất định phải chết!""Cô nói cái gì cơ? Tôi không mang họ Tần? Vậy thì tôi mang họ gì chứ? Người đứng đằng sau cô rốt cuộc là ai?"Lệ Thù cũng bị câu nói này làm cho sửng sốt, người đứng đằng sau có thế lực quá lớn, ngay cả anh cũng chưa tra ra được! Anh luồn tay qua khẽ nắm lấy tay Tần Hải Đường, muốn tiếp thêm sức mạnh cho cô.


Tần Hải Đường cũng ngây ngốc một hồi, cô không biết nên làm như thế nào mới phải, cô không phải là con ruột của Tần Chính Quốc ư? Trong thoáng chốc, cô không biết mình nên vui hay buồn.

Vui vì từ nay cô không cần gọi Tần Chính Quốc là ba nữa, còn buồn là vì hiện tại, ngay cả bản thân mình là ai cô cũng không biết!"Muốn biết à, vậy thì xuống dưới âm phủ mà hỏi mẹ của mày ấy!".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: 44: Trốn Thoát


Tần Tử Liên không muốn nói nhiều, cô ta rút từ phía sau ra một chiếc dao găm bạc sắc nhọn, sau đó đâm nhanh về phía Tần Hải Đường.

Chung sống với nhau đã nhiều năm như vậy, đến bây giờ cô mới biết được hóa ra Tần Tử Liên lại có sát khí dữ dội đến thế.

Lệ Thù nhanh chóng kéo Tần Hải Đường ra đằng sau.

Vào lúc này, Đạt Đáp và Lệ Thù bỗng phối hợp vô cùng ăn ý, trong khoảnh khắc nguy hiểm nhất, anh đã né được một đòn chí mạng của Tần Tử Liên.

"Ha, không tồi nhỉ, hóa ra cũng có chút võ mèo cào, vậy thì tôi sẽ chơi cùng với anh.

"Tần Tử Liên bắt đầu chuyển sang tấn công Đạt Đáp, Tần Hải Đường và Lệ Thù quay người nhìn xung quanh, phát hiện rằng nếu muốn thoát ra ngoài, con đường duy nhất chính là cánh cửa sổ tàn tạ đằng kia.

Anh quay sang nháy mắt ra hiệu cho Đạt Đáp, Đạt Đáp vừa nhìn đã lập tức hiểu ra, anh ta khéo léo dẫn dắt Tần Tử Liên đi về hướng cách xa cửa sổ.


Lệ Thù nhân cơ hội đó phóng ra như bay, đối phương trở tay không kịp, Tần Tử Liên chỉ đành thả Tần Hải Đường đi, đám lính đánh thuê lập tức vây lại như một chiếc lồng sắt.

____________________"Đi thẳng về hướng Đông Nam là tới đâu vậy?""Trên bản đồ ghi là vùng ngoại thành"Lệ Thù mở máy tính để lên tính toán lộ trình, đúng lúc nhìn thấy tin nhắn mà Tạ Bách Thế gửi đến.

[Chú ba, người kê đơn thuốc cho ông nội chú đã xuất hiện rồi, chú cẩn thận một chút!]Khóe miệng Lệ Thù giương lên thành một đường cong, thì ra là chó cùng rứt giậu nên muốn giết người diệt khẩu.

"Trang Nhất, bảo Trang Nhị chuẩn bị máy bay trực thăng ở ngoại thành chờ lệnh.

""Vâng!"Lệ Thù cầm súng lên, lần này chưa chắc đã may mắn như lần trước nữa, vì vậy ngay cả xe bọn họ cũng dùng xe chống đạn.

"Cậu ba, không hay rồi, xe hết xăng, phải làm sao bây giờ?"Đúng là chó cắn áo rách, đã nghèo còn gặp cái eo, Trang Nhất than thở một tiếng.

Tần Hải Đường quả quyết: "Không sao đâu, anh cứ yên tâm lái xe đi.


"Trang Nhất nghi ngờ nhìn cô: "Cô Hải Đường, đây là xăng đó, cô có thể biến ra xăng sao?"Cô thành thật đáp: "Tôi không biết biến ra xăng.

""Trời đất ơi, cô có thể đừng đùa vào thời điểm quan trọng như thế này không?"Trang Nhất hoảng sợ một lúc, thậm chí lời trăng trối cũng đã nghĩ xong, nhưng dù thế nào thì cũng nhất định phải giúp cậu ba trốn thoát, đây chính là sứ mệnh của anh ta.

"Không biến được xăng nhưng tôi có bùa chú.

"Trang Nhất thở phào nhẹ nhõm.

Nói rồi Tần Hải Đường liền lấy ra cây bút lông sói của mình, lại cầm lấy xấp giấy màu vàng, sau đó viết ra một đống bùa.

Cô thần nhẩm khẩu quyết trong lòng và dán bùa vào khắp xe.

Điều thần kỳ đã xuất hiện.

Khi bình xăng chạm đáy, chiếc xe vẫn chạy rất nhanh.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: 45: Thu Lưới


"Leng keng!"Trang Nhất liếc nhìn điện thoại của mình, vui tới mức muốn nhảy cẫng lên.

"Cậu ba, bọn Trang Nhị đã tới nơi.

"Khóe miệng Lệ Thù khẽ nhếch lên, anh liếc nhìn chiếc xe đang đuổi theo phía sau.

"Đã đến lúc chúng ta thu lưới rồi!"Trang Nhất rất phấn khích, lập tức lái xe đến chỗ Trang Nhị, đó là một khu vực vắng vẻ ở ngoại ô.

Chiếc xe phía sau thấy vậy tưởng bọn họ đã sức cùng lực kiệt, cho nên nhanh chóng bao vây lấy họ.


Trang Nhất bị buộc phải dừng lại, những người trên chiếc xe kia cũng bước xuống.

Bọn họ từng bước tiếp cận xe của Lệ Thù.

Người đàn ông đi đầu trông dữ tợn, vóc dáng cường tráng, hắn mặc một chiếc áo Tôn Trung Sơn, rất có phong thái của ông chủ thời xưa.

"Cậu ba đâu, ra đây đi chứ, nhút nhát không phải là tác phong của cậu.

"Lệ Thù liếc nhìn, thì ra là Bả Tử Lý.


Người đàn ông này lăn lộn trong giới hắc đạo, cũng từng hợp tác làm ăn với Lệ Thù, nhưng tên này hầu như chỉ toàn buôn lậu, dĩ nhiên khó tránh được việc chậm trễ thời gian, có lần hắn bị một nhân viên bán hàng ngu ngốc tố cáo, kết quả là phải chịu tổn thất nặng nề, từ đó vẫn ôm hận trong lòng.

Thấy Lệ Thù không có động tĩnh gì, Bả Tử Lý lại hét lên:"Trốn được bây giờ chứ không trốn được cả đời, tôi chỉ muốn ba miếng đất ở Thành Nam của cậu mà thôi, mau ra đây nói chuyện.

"Lệ Thù liên tục căn dặn Tần Hải Đường: "Cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì em cũng không được ra khỏi xe nhé!"Tần Hải Đường ngoan ngoãn gật đầu.

Lệ Thù đưa theo Trang Nhất nhanh chóng xuống xe.

"Cậu Lý khẩu khí cũng thật lớn, chỉ sợ anh nuốt không trôi ba miếng đất của tôi thôi!"Anh dựa vào xe, hai tay đút túi quần.

Bả Tử Lý chậm rãi lấy khẩu súng lục của mình ra ngắm nghía trong lòng bàn tay:"Có nuốt trôi hay không không phải cậu nói là được, còn phải xem súng của tôi có đồng ý hay không!"Đôi mắt Lệ Thù hơi nheo lại, lộ ra sát khí lạnh đến thấu xương:"Nếu tôi nói không thì sao?"Bả Tử Lý giống như đã nghe được một câu chuyện cười vậy:"Ha ha ha, cậu Lệ, cậu vẫn còn quyền nói ư?"Hắn giơ súng lên từng bước tiến về phía Lệ Thù.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: 46: Ai Hạ Độc


"Vù vù vù vù"Trang Nhị lái vài chiếc máy bay trực thăng lượn vòng vòng quanh khu ngoại ô.

Anh ta đậu máy bay vòng quay chiếc xe, tạo thành một vòng tròn bao vây.

Thấy ông chủ bắt đầu hoảng sợ, đám thuộc hạ của Bả Tử Lý biết không thể chạy trốn, chỉ có thể ngoan ngoãn tước vũ khí đầu hàng.

Bàn tay cầm súng của Bả Tử Lý không ngừng run lên, hắn không ngờ rằng mình lại bị mai phục!Bả Tử Lý xoay người muốn chạy nhưng Lệ Thù không để cho hắn có cơ hội:"Hừ! Muốn chạy ư!"Mắt Lệ Thù hơi nheo lại, khóe miệng khẽ nhếch lên.


Anh nhanh chóng sải bước về phía trước, thúc mạnh một nhát, cằm của Bả Tử Lý lập tức bị trật ra.

Nhân lúc hắn đang đau đớn, anh đã giật lấy khẩu súng lục.

Khẩu súng lục đen bóng xoay qua xoay lại trong tay anh, sau đó yên vị chĩa vào đầu của Bả Tử Lý.

Lúc này, hắn không còn quan tâm đến chiếc cằm đang đau nhức kia mà vội vàng quỳ trên mặt đất, đau khổ cầu xin: "Xin cậu ba tha cho tôi, tôi không cần đất ở phía Thành Nam nữa, chỉ cần cậu bỏ qua, cậu muốn tôi làm gì cũng được.

”Tần Hải Đường vẫn luôn ở trên xe quan sát tình hình, xung quanh yên tĩnh lạ thường.


Mặc dù đây là ngoại ô, nhưng ngoại ô cũng sẽ không yên tĩnh đến mức không có bất kỳ một tiếng động nào như thế này được, cô không ngừng nhìn ngó bốn phía.

Lệ Thù giẫm Bả Tử Lý xuống dưới chân, cứng rắn đè ép ngực của hắn:"Là anh cho người hạ độc ông nội tôi đúng không?"Bả Tử Lý ra sức lắc đầu, ánh mắt nhìn anh đầy chột dạ:"Không phải tôi, không phải tôi, tôi quả thực có biết chuyện này, nhưng không phải do tôi hạ độc.

"Anh lạnh lùng lên tiếng: "Thế thì là ai?"Trang Nhất thấy Bả Tử Lý ấp úng ngập ngừng liền đe dọa: "Anh hãy suy nghĩ cho kỹ, nếu như nói ra, hôm nay có thể tha cho anh một mạng, còn nếu không nói, anh không còn cơ hội nhìn thấy mặt trời mọc nữa đâu.

"Bả Tử Lý giật mình, hắn đã sớm biết cậu ba nhà họ Lệ có biệt danh là "diêm vương sống của thủ đô", nhưng không ngờ rằng người này lại ra tay độc ác như vậy.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: 47: Đám Người Mặc Đồ Đen


"Tôi nói, tôi nói, nhưng tôi chỉ có thể đoán được đại khái thôi.

Có lẽ người đó chính là cậu cả Lệ gia - Lệ Thừa.

Một tháng trước anh ta tìm tôi bàn chuyện làm ăn, anh ta nói sẽ cho tôi biết giá đấu thầu của lô đất Thành Nam, còn tôi chỉ cần chia cho anh ta 30% lợi nhuận là được.

""Anh ta nói vậy à.

""Vâng?"Bả Tử Lý cúi thấp đầu xuống không dám nhìn Lệ Thù.

Hắn ngập ngừng nói: "Lệ Thừa nói chỉ cần ông cụ chết rồi, anh ta sẽ là người thừa kế duy nhất, còn cậu chỉ là một đứa con riêng mà thôi.


"Bả Tử Lý quỳ trên mặt đất, cơ thể run rẩy dữ dội, hắn sợ Lệ Thù sẽ trút giận lên đầu mình.

"Được lắm!"Sắc mặt Lệ Thù trở nên u ám, xung quanh đã vốn lạnh lẽo, nay nhiệt độ còn giảm thấp hơn.

Trang Nhất và những người khác nhìn cậu ba nhà mình, vẻ mặt hiện lên sự đau lòng.

Bầu không khí như thế sắp đóng băng.

Tần Hải Đường tinh mắt đột nhiên nhìn thấy một người mặc đồ đen nhảy ra từ phía sau Lệ Thù, hắn được trang bị rất đầy đủ, trên tay cầm con dao nhỏ, có lẽ là muốn đâm vào người anh.

"Lệ Thù, ở đằng sau kìa!"Tần Hải Đường lo lắng xuống xe hét về phía anh.


Lệ Thù nhanh chóng quay đầu lại, chỉ thấy mũi dao màu bạc đang đâm về phía mình, tuy kịp thời né tránh nhưng cánh tay anh vẫn bị đâm rách.

Thuộc hạ của Bả Tử Lý, đám người mặc đồ đen và bọn Trang Nhị bắt đầu một trận hỗn chiến quyết liệt.

Thấy cảnh tượng hỗn loạn này, Bả Tử Lý nhân lúc không ai để ý lặng lẽ trốn vào xe.

Lúc này hắn không thèm quan tâm đến vết thương trên người nữa, chỉ muốn nhanh chóng chạy khỏi đây để giữ lại cái mạng nhỏ.

"Cậu ba, anh xem những người này hành động rất kỳ quái, giống như không có ý thức vậy.

"Trang Nhất đỡ lấy Lệ Thù, ánh mắt không ngừng quan sát đám người mặc đồ đen đang đến gần.

Thực ra Lệ Thù đã phát hiện ra điều đó từ khi người đàn ông kia lao đến đâm mình, bởi vì đôi mắt của hắn trống rỗng giống như một người máy vậy.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: 48: Thuật Con Rối


"Là thuật con rối!"Tần Hải Đường nói một cách chắc chắn, cô bước nhanh đến bên cạnh Lệ Thù giúp anh cầm máu.

Trang Nhất nghe vậy bỗng nhiên tỉnh ngộ, anh ta nhìn người đàn ông mặc áo đen đang bị mình đè lên:"Ồ, tôi đã nói mà, đánh đến mức đau cả tay mà bọn chúng vẫn không cảm xúc như vậy.

""Thiên địa âm dương, càn khôn vô lượng, biến!"Miệng Tần Hải Đường liên tục niệm chú, hai tay cô nhanh chóng lật qua lật lại, một tờ giấy nhỏ bình thường ngay lập tức biến thành một hình nhân giấy.

Đám hình nhân nghe theo lệnh của cô, không ngừng tấn công những người mặc đồ đen.


Lúc này, cả hai bên đều trở nên rất mạnh, không bên nào làm gì được đối phương.

Trang Nhị quét mắt một cái liền phát hiện Bả Tử Lý đang nhân cơ hội trốn thoát, anh ta không nhịn được chửi thề: "Con mẹ nó, lại để cho một thằng què chạy mất rồi!"Thấy ông chủ của mình đã bỏ chạy, đám thuộc hạ của Bả Tử Lý giống như rắn mất đầu, tất cả đều vội vàng chạy theo.

"Đuổi theo cho tôi, bắt được bọn chúng thì nhốt hết lại!"Trang Nhị hung dữ nói.

Trang Nhất ngay lập tức ngăn cản Trang Nhị: "Chúng ta giải quyết bên này trước, chuyện ở đây quan trọng hơn.

"Tần Hải Đường không ngừng dùng công đức của mình để chế tạo hình nhân giấy, nhưng đây cũng không phải là cách, trên trán cô dần dần xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.


Tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ, không ngờ trên đời thực sự có ma quỷ, hơn nữa còn có thể tận mắt chứng kiến một cảnh tượng đặc sắc như vậy.

Lệ Thù âm thầm quan sát những con rối này, nhất định phải tìm ra điểm đột phá, nếu không e là sẽ phải chết ở đây, hơn nữa để cho một cô gái nhỏ cứu một đám đàn ông to xác, nói ra thì thật là xấu hổ!"Bọn anh có thể làm gì để giúp em?""Anh bảo bọn họ đi xung quanh tìm người khả nghi đi!"Trang Nhị rất tinh mắt, anh ta liên tục ngó nghiêng bốn phía.

Đột nhiên, những con rối giống như phát điên, bọn chúng cắn xé hình nhân giấy thành nhiều mảnh, mảnh vụn bay ngập trời.

"Được lắm, muốn chơi lớn đúng không? Vậy thì đừng trách tôi bất nhân!"Khóe miệng Tần Hải Đường cong lên, cô lấy máu mình làm chất dẫn, sử dụng một vài lá bùa bộc phá, trong chốc lát mấy con rối đã bị nổ tan tác, trong không khí nồng nặc mùi khét lẹt.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: 49: Lệ Thù Là Gay


Tần Tử Liên đang điều khiển phía sau, khi đám rối phát nổ thì cô ta cũng phun ra một ngụm máu lớn.

Thấy đám người Trang Nhị đang tới gần, cô ta lập tức cải trang lẩn trốn ra ngoài.

"Cô Tần, ở trong rừng cây phía xa chỉ có một sợi chỉ đã cháy và một vũng máu, chắc hẳn người đã chạy thoát rồi.

"Trang Nhị khép nép báo cáo.

"Lần này không thành thì nhất định còn có lần khác, không sao đâu! Đi nhanh đi, tôi đói chết mất!"Tất cả mọi người nhất thời không nói nên lời, cô Tần này thật là khác người mà.

Tại nhà cũ của Lệ gia.


"Tay chân không phải vẫn còn lành lặn hay sao, tìm tôi làm gì, tôi rất bận!"Trang Nhất lập tức cười hì hì, anh ta tiến lên cầm lấy chiếc hộp sơ cứu trên tay Kinh Châu.

"Không được bác sĩ Kinh kiểm tra, chúng tôi không yên tâm!"Tần Hải Đường ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm người đang đi vào cửa.

Anh ta mặc một chiếc áo khoác trắng tinh, trên gương mặt đẹp trai có đeo một cặp kính vàng, trông giống như loại văn nhã bại hoại vậy.

Cô không nhịn được cảm khái nói: "Đúng thật là, bạn của soái ca đều là soái ca mà!"Kinh Châu lúc này mới chú ý tới Tần Hải Đường đang đứng bên cạnh Lệ Thù, anh ta âm thầm quan sát cô, hóa ra Lệ Thù lại thích kiểu con gái dễ thương mới lớn như thế này!"Vị mỹ nữ này thật là tinh mắt! Tôi tên là Kinh Châu! Rất vui được làm quen với cô!"Kinh Châu vừa nói vừa đưa bàn tay thon dài trắng nõn về phía Tần Hải Đường.

Sắc mặt Lệ Thù trong nháy mắt trầm xuống, anh hất bàn tay đang đưa ra của Kinh Châu, lạnh lùng nói: "Cô ấy tên Tần Hải Đường!"Kinh Châu nhìn anh bằng một vẻ mặt đầy cưng chiều: "Chao ôi, cậu ba nhỏ nhen quá đấy!"Lệ Thù lén liếc anh ta một cái, Kinh Châu cười thầm trong lòng.

Tần Hải Đường hiền lành nhìn hai người, bộ dáng đầy thích thú.


Kinh Châu nhẹ nhàng xắn tay áo Lệ Thù lên và xem xét vết thương một cách cẩn thận.

Trang Nhất đứng bên cạnh Tần Hải Đường đắc ý nói với cô: "Cô Hải Đường, thấy hai người họ có quan hệ tốt như vậy chắc cô ghen tị lắm nhỉ?""Bọn họ sao lại có mối quan hệ tốt đến vậy? Đến anh em ruột thịt chắc cũng không thân thiết được như thế đâu.

"Tần Hải Đường tò mò hỏi.

"Bác sĩ Kinh và cậu ba nhà chúng tôi có mối giao tình định mệnh.

Khi còn nhỏ, hai người bọn họ được đưa đến một nơi huấn luyện rất khắc nghiệt, bác sĩ Kinh vì quá hiền nên luôn bị bắt nạt, cậu ba vẫn luôn chăm sóc anh ấy.

Sau khi lớn lên, bọn họ một người theo văn còn một người theo võ.

""Cô thấy thế nào, có phải là xứng đôi vừa lứa đúng không?"Xứng đôi vừa lứa? Tần Hải Đường ngầm đánh giá, quả thực rất đẹp đôi.

Tần Hải Đường che miệng, biểu cảm tựa như tỉnh ngộ, trong lòng thầm nói: "Thì ra Lệ Thù là gay!".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: 50: Rơi Vào Lưới Tình


Kinh khủng thật, biết được bí mật lớn như vậy, có khi nào cô sẽ bị giết người diệt khẩu không? Tần Hải Đường lắc lắc đầu, không được, để bảo vệ mạng sống của mình, cho dù có chết cô cũng không được nói ra.

Nhìn thấy biểu cảm phong phú trên gương mặt Tần Hải Đường, Lệ Thù chắc chắn rằng cô lại suy nghĩ chuyện linh tinh gì đó rồi.

Anh cũng lười giải thích, cảm thấy hôm nay cô gái nhỏ đã làm việc mệt mỏi, cho nên liền nói: "Dì Trương nấu cơm xong rồi, em mau vào ăn đi rồi còn đi ngủ!"Tần Hải Đường mang theo "bí mật" của mình nhanh chóng đi ăn cơm và lên lầu, để lại không gian riêng cho hai người bọn họ!Nhìn bóng dáng nhỏ bé đi lên lầu, Kinh Châu nghiêm mặt hỏi: "Cậu thích cô ấy, thực sự muốn ở bên cô ấy à? Nhưng như vậy liệu cô bé có gặp nguy hiểm không?"Lệ Thù cúi đầu trầm tư, xung quanh khói thuốc mờ mịt khiến người khác không nhìn rõ vẻ mặt của anh.


Một lúc sau, anh nhẹ nhàng nói: "Tôi cũng không biết mình có thật sự thích cô ấy hay không, tôi rất cảm kích vì cô ấy đã cứu ông nội, hơn nữa cô bé là cháu gái của bạn ông nội, đúng ra cô ấy phải gọi tôi là chú ba.

"Nghĩ đến tiếng gọi chú ba ngày hôm đó của cô, Lệ Thù lại bật cười.

Kinh Châu nhướng mày, thầm than một tiếng ghét bỏ: "Xong đời! Lệ Thù, cậu đã rơi vào lưới tình rồi!""Không có việc gì thì mau về bệnh viện của cậu đi.


"Trước khi rời đi, Kinh Châu nghiêm túc nói với Lệ Thù: "Nếu cậu thích cô ấy thì cứ ở bên nhau thôi, ở đâu mà chẳng có nguy hiểm chứ!"Buổi tối Lệ Thù ngồi trên ban công, bất giác nghĩ tới lời Kinh Châu nói, lẽ nào mình thực sự động tâm với cô gái nhỏ rồi ư? Hình như cô ấy thực sự rất đáng yêu!_____________"Grao! Grao!""A a a a, sáng sớm mà ai lại bắt chước hổ gầm vậy, phiền chết đi được!"Tần Hải Đường dùng gối bịt hai bên lỗ tai lại, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ.

"Grao!"Cô ngó ra một cái, thì ra là con hổ nhỏ trong cửa hàng:"Sao vậy, có chuyện gì? Sáng sớm đã đến phá giấc mộng đẹp của người khác!"Cô nhìn nó bất mãn.

Con hổ nhỏ thân thiết cọ vào má của cô: "Grao grao grao!"Tần Hải Đường lập tức che miệng nó lại, người không biết lại tưởng rằng cô đang làm chuyện gì đáng xấu hổ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51: 51: Cậu Ba Thật Là Chu Đáo


Hổ con đến tìm cô chứng tỏ trong cửa hàng đã xảy ra chuyện, nếu không thì nó sẽ không rời khỏi địa bàn của mình.

Tần Hải Đường nhanh chóng đứng dậy đánh răng rửa mặt, thay quần áo, sau đó đeo chiếc cặp sách nhỏ rồi vội vã ra ngoài.

"Đi đâu đấy! Ăn sáng trước đã.

"Tần Hải Đường quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Lệ Thù đang thong thả ung dung ăn sáng.

Cô nhìn ngó xung quanh rồi chỉ vào mình: "Anh đang nói chuyện với em à?"Tay trái Lệ Thù cầm tách cà phê, anh khẽ nhấp một ngụm rồi nói: "Nếu không thì ai?""Em có việc gấp phải ra ngoài một lúc, không kịp ăn đâu, lát nữa em mua chút đồ ăn trên đường đi là được rồi.


"Tần Hải Đường vừa nói vừa vội vã đi ra ngoài.

"Trang Nhất!"Lệ Thù ra lệnh cho Trang Nhất tiến lên ngăn cản cô.

"Cô Hải Đường!" Trang Nhất nhìn Tần Hải Đường với vẻ mặt khó xử.

Cô hậm hực cúi đầu, cam chịu đi về phía bàn ăn.

"Dì Trương, giúp tôi gói một phần bữa sáng lại.


"Lệ Thù thuận tay cầm lấy cặp sách của Tần Hải Đường rồi đi ra ngoài.

Tần Hải Đường vội vàng mang theo bữa sáng do dì Trương chuẩn bị, cô nở một nụ cười nịnh hót với anh:"Chao ôi, chú ba thật là chu đáo, Kinh Châu thật là có phúc!"Lệ Thù nhìn cô gái bên cạnh với vẻ mặt khó hiểu, anh chu đáo thì có liên quan quái gì tới Kinh Châu.

Tần Hải Đường chợt nhận ra mình lỡ miệng, cho nên lập tức ngậm miệng và quay đi chỗ khác.

__________________"Này, Tạ Bách Thế, cậu đang làm cái gì vậy hả! Cẩn thận chị hai cậu đến đánh chết cậu, đó là bình hoa mà cô ấy thích nhất đấy!"Lời của Đồng Khả Nhạc làm cho bàn tay đang cầm bình hoa của Tạ Bách Thế khẽ run, cậu ta nói:"Chị hai của tôi hiền lắm, ai bạo lực như cô chứ!""Thế à, cậu ngứa da đúng không?" Đồng Khả Nhạc tiện tay cầm một cuốn sách quăng sang.

Lam Đạt Ý bất lực ngồi trên sô pha đỡ trán, hai người này đã cãi nhau cả buổi sáng rồi, thật là đau đầu mà.

Lẽ nào phương pháp mà Tần Hải Đường nói không hiệu quả, hổ con vẫn chưa đến chỗ cô ấy ư?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52: 52: Nhiệm Vụ Mới


Ngay khi Tần Hải Đường bước vào cửa hàng, Đồng Khả Nhạc lập tức chạy tới mách lẻo: "Đường Đường, cậu không quản, Tạ Bách Thế thực sự muốn lên trời! Cậu ta đã đập vỡ ba chiếc đĩa và hai cái vòng tay của cậu rồi.

"Lam Đạt Ý nói thêm: "Đúng rồi, còn làm hỏng một bức tranh nữa!"Tạ Bách Thế lặng lẽ trốn trong bàn ở quầy lễ tân.

"Tạ Bách Thế!"Tần Hải Đường sải bước tới, nắm lấy tai cậu ta rồi cứng rắn kéo ra ngoài.

"Chị hai, chị hai, chị hai, đau quá!"Tạ Bách Thế đau đến nhe răng trợn mắt cầu xin Tần Hải Đường tha thứ.

Đồng Khả Nhạc nhìn cảnh này thì cực kỳ vui sướng, há miệng cười trên nỗi đau của người khác, Tạ Bách Thế hung hăng trừng mắt với cô ấy.


Cậu ta thấp giọng lẩm bẩm: "Đồ đàn bà bạo lực, sau này xem ai dám lấy cô.

""Cái gì? Tạ Bách Thế, cậu nói lại một lần nữa xem!"Tạ Bách Thế lập tức làm ra vẻ hiền lành xoa bóp vai cho Tần Hải Đường: "Tôi không nói chuyện với cô, tôi nói với chị hai!"Đồng Khả Nhạc giận dữ hét vào mặt cậu ta: "Cho dù đàn ông trên đời này có chết hết tôi cũng không thèm gả cho cậu, tôi thà làm ni cô còn hơn!""Dừng! Tôi còn lâu mới lấy cô, yên tâm đi, cho dù ế suốt đời tôi cũng không thèm lấy cô!"Hai người nhìn nhau giương cung bạt kiếm, dường như không hề nghĩ tới cảm nhận của một tiểu đội vài năm sau.

"Được rồi, được rồi, không có chuyện gì thì chắc chắn em sẽ không tìm chị, có chuyện gì thì nói nhanh đi!""Hì hì, chỉ có chị hai hiểu em.

Em có một người bạn gần đây hiếm khi xuất hiện trong các buổi tụ tập, bình thường cậu ta rất thích tổ chức tiệc tùng.

"Đồng Khả Nhạc khinh thường nói: "Có lẽ người ta đã cải tà quy chính rồi, ai giống cậu suốt ngày lêu lổng cùng đám bạn xấu.


""Cô! "Thấy Tần Hải Đường liếc đôi mắt sắc bén qua, Tạ Bách Thế sợ hãi, đành phải nuối lời muốn nói vào trong.

"Gửi địa chỉ, tình trạng của cậu ta cho Đạt Ý.

"Tạ Bách Thế kinh ngạc nhìn Lam Đạt Ý: "Chị Đạt Ý, chị cũng đi hả?"Lam Đạt Ý lắc lắc đầu.

Tần Hải Đường giải thích: "Không phải người nào có hành động kỳ quái cũng đều bị quỷ bám, còn phải xem xét tình huống thường ngày của cậu ta nữa.

"Tạ Bách Thế gật gật đầu như thể đã hiểu.

Theo như Tạ Bách Thế nói, người đàn ông này rất háo sắc, cho nên Lam Đạt Ý phá lệ mặc váy và đi theo cậu ta đến bệnh viện cao cấp nhất thủ đô.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53: 53: Cóc Ghẻ Muốn Ăn Thịt Thiên Nga


Lam Đạt Ý giữ một khoảng cách nhất định ở phía sau người đàn ông, ban đầu cô che giấu rất tốt, nhưng không biết có phải câu ta cảm nhận được có người đi theo hay không mà bỗng dưng quay đầu lại.Để tránh bị phát hiện, Lam Đạt Ý vội vàng trốn vào căn phòng bên cạnh, cũng không để ý trong phòng còn có hai người đàn ông khác nữa.Cô thò đầu liếc nhìn ra bên ngoài, xác nhận tình hình bên ngoài rồi giơ chân định tiếp tục đi theo."Lam Đạt Ý?"Lam Đạt Ý quay đầu lại, hóa ra là Lệ Thù, bên cạnh anh còn có một người đàn ông cao gầy!Nghĩ đến chuyện hôm nay mình mặc váy, cô hơi mất tự nhiên mà vẫy tay với anh: "Trùng hợp quá Lệ tổng! Sao anh lại ở đây?"Lệ Thù liếc mắt nhìn Kinh Châu nói: "Tôi đến tìm anh ta có chút việc."Thấy Kinh Châu đầy vẻ “cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga”, anh thức thời rời đi trước.Nhìn cô gái với mái tóc dài gợn sóng, trang điểm nhẹ nhàng, lại thêm chiếc váy tung bay trong gió, từng cái nhíu mày, từng nụ cười của cô đều toát ra vẻ quyến rũ, Kinh Châu không giấu được sự si mê."Này! Anh không sao chứ?"Lam Đạt Ý bước đến trước mặt anh ta vẫy vẫy tay, trong lòng lẩm bẩm: "Người này không phải là một tên ngốc đó chứ? Ngẩn ngơ cái gì vậy?"Nghĩ đến đây, cô liền đi ra ngoài liếc nhìn tấm biển treo trên cửa, chỉ thấy mấy chữ: văn phòng trưởng khoa.

Cô quay đầu liếc nhìn Kinh Châu ở trong phòng:"Lẽ nào đây là bệnh viện tâm thần?""Khụ! Khụ!"Kinh Châu lập tức lúng túng hắng giọng."Cô tên là Lam Đạt Ý hả?"Anh ta dè dặt hỏi.Đạt Ý vẫn coi Kinh Châu như kẻ ngốc."Đúng thế, sao thế?""Xin chào, tôi tên là Kinh Châu! Hai chúng ta có duyên như vậy, cô có thể để lại phương thức liên lạc không?”Kinh Châu? Đại ý mất Kinh Châu? Lam Đạt Ý thẳng thắn từ chối: "Anh tên Kinh Châu, tôi tên Đạt Ý, đại ý mất Kinh Châu, xin lỗi, chúng ta không có duyên đâu!"(*) Đại ý mất Kinh Châu là điển cố nói về thời Tam Quốc, danh tướng Quan Vũ mất đi ba quận của Kinh Châu (Nam quận, Vũ Lăng, Linh Lăng).


Khi Quan Vũ xuất binh đánh địa khu Tương Phàn của Tào Tháo, Tôn Quyền phái Lữ Mông thừa cơ đánh lén ba quận của Kinh Châu (Nam quận, Vũ Lăng, Linh Lăng), khiến cho ba quận bị thất thủ.

Chủ quan mất Kinh Châu, hiện ví von bởi vì lơ là sơ suất, mà làm cho thất bại hoặc tạo thành tổn thất, có ý chỉ sơ ý chủ quan, kiêu ngạo khinh địch.


Từ “đại ý” gần âm với từ “Đạt Ý”, cho nên Lam Đạt Ý mới dùng câu này để từ chối Kinh Châu.Nói xong Đạt Ý bỏ đi không thèm ngoảnh lại, để lại Kinh Châu với vẻ mặt đầy thất vọng.

Anh ta nghĩ mãi mà vẫn không hiểu tại sao lại có người không động lòng trước vẻ đẹp trai ngời ngời của mình, xem ra chỉ có thể xuống tay từ chỗ Lệ Thù mà thôi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54: 54: Yêu Nữ Quỷ


Mấy ngày tiếp theo Đạt Ý đều đi theo người đàn ông đến bệnh viện, cô phát hiện mỗi lần đến đây cậu ta đều lén lút lẻn vào nhà xác.

Đạt Ý lúc làm như vô tình, lúc lại cố ý xuất hiện ở trước mặt cậu ta, nhưng đối diện với một mỹ nhân như vậy mà cậu ta lại chẳng có chút hứng thú nào!Đạt Ý cảm thấy vô cùng thất vọng.

Sau khi xem xét xong xuôi cô liền đi về cửa hàng.

"Khả Nhạc, rót cho chị cốc nước với!""Sao vậy? Tình huống thế nào rồi chị Đạt Ý?"Đồng Khả Nhạc vừa đưa cốc nước của mình cho Đạt Ý vừa hỏi.

Lam Đạt Ý uống từng ngụm từng ngụm đến khi hết cốc nước, sau đó quay đầu lại nói với hai người họ:"Người đàn ông này thật kì lạ, cậu ta đến bệnh viện rồi lẻn vào trong nhà xác!""Cái gì?"Đồng Khả Nhạc há hốc miệng không dám tin.

Cô ấy lại nói tiếp: "Hơn nữa cậu ta cứ tự lẩm bẩm trước gương.


Chị ăn mặc xinh đẹp như thế này mà còn không thu hút được sự chú ý của cậu ta.

"Tần Hải Đường ngay lập tức liền hiểu tại sao cậu ta lại hành động kỳ lạ như vậy.

"Đó là điều bình thường, trong mắt cậu ta thì chị không khác gì với một ông già cả, cậu ta sẽ không có hứng thú với chị đâu!""Tại sao vậy?"Hai người đồng thanh hỏi.

Tần Hải Đường đứng dậy, bỏ hết đồ đạc cần dùng vào một chiếc chiếc ba lô nhỏ.

"Bởi vì cậu ta thích một nữ quỷ ở trong gương.

Khả Nhạc, cậu ở lại trông cửa hàng nhé, tớ với chị Đạt Ý đi xem một chút.

"Đồng Khả Nhạc chép miệng nói: "Được thôi.


"Khi ba người Tần Hải Đường đến trước cửa nhà người đàn ông, Tạ Bách Thế đã đợi sẵn ở đó.

Cậu ta lo lắng hỏi: "Chị hai, có phải cậu ta bị quỷ ám không?""Chẳng phải em có thể nhìn thấy quỷ à?""Em vẫn luôn không dám xem, em sợ lắm.

"Tần Hải Đường không nói nên lời, đã là một thằng nhóc to xác rồi mà vẫn còn sợ ma quỷ.

"Cô Hải Đường, cô Hải Đường!"Trang Nhất từ phía xa nhìn thấy Tần Hải Đường và Tạ Bách Thế đang muốn lên lầu liền vội vàng gọi lại.

Tần Hải Đường nhìn người đàn ông mặc vest đi giày da đứng trước mặt mình, khó hiểu hỏi:"Anh tới đây làm gì thế?"Không đợi Lệ Thù lên tiếng, Tạ Bách Thế đã vừa cười hì hì vừa yếu ớt giơ tay lên.

"Là em gọi chú ấy tới, em sợ ma.

"Tần Hải Đường chỉ hận rèn sắt không thành thép, cô trừng mắt nhìn Tạ Bách Thế.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55: 55: Chiếc Gương Kỳ Lạ


Lệ Thù dẫn đầu đi lên trước, Tần Hải Đường theo sát phía sau, còn Tạ Bách Thế thì liều chết nắm lấy cánh tay của Trang Nhất.

"Cậu chủ Tạ, cậu có thể nhẹ nhàng chút không? Thịt của tôi sắp bị cậu véo đứt rồi, chúng ta chỉ lên lầu thôi mà!"Tạ Bách Thế cười trừ.

"Thật ngại quá, tôi xin lỗi, tôi sẽ nhẹ tay hơn.

""Cốc cốc cốc"Tạ Bách Thế trốn sau lưng Trang Nhất, nhường cho anh ta tiến lên gõ cửa.

"Ai đó?"Nghe thấy tiếng gõ cửa, Chu Điển đi ra mở cửa, vẻ mặt đầy bực bội.

"Chú ba Lệ? Sao hôm nay chú lại đến đây thế này, cũng chẳng báo trước cho cháu một tiếng để cháu xuống đón chú.


"Chu Điển vội vàng mời Lệ Thù vào nhà.

"Mẹ nó, không nhìn thấy ông đây à?"Tạ Bách Thế lao tới đấm nhẹ cho cậu ta một nhát, thuận tiện đeo chuỗi tỏi được mình mang tới đây lên cổ của cậu ta.

"Cậu bị trúng tà à, làm cái quái gì vậy, thật là nhạt nhẽo!"Cậu ta ghét bỏ ném chuỗi tỏi vào lòng Tạ Bách Thế.

"Cậu mới bị trúng tà, suốt ngày lẩm bà lẩm bẩm! Con quỷ kia đang ở đâu?"Tạ Bách Thế liên tục nhìn ngó xung quanh, khuôn mặt Chu Điển trở nên mất tự nhiên, cậu ta một mực chắn ở phía trước.

Tần Hải Đường quét mắt một vòng, quả nhiên phát hiện trên đầu giường trong phòng ngủ của cậu ta có một chiếc gương.

"Cái này là của cậu à? Cậu lấy từ đâu ra vậy?"Chu Điển bỗng chốc đã hiểu ra, cô gái này nhất định không phải người bình thường, nếu không thì sẽ không thể vừa nhìn thoáng qua đã phát hiện chỗ đặc biệt của chiếc gương đồng.

Nhưng mà dù sao cũng là người mà Lệ Thù mang đến, cậu ta cũng không thể lạnh nhạt được.


Chu Điển ngập ngừng nói: "Là một người bạn tặng cho tôi!"Lệ Thù đứng dậy đi tới cầm lấy cái gương trong tay, anh liếc nhìn một cái, dường như cũng không có gì đặc biệt.

Sau khi nhìn một lúc, anh ngẩng đầu lên, đột nhiên phát hiện Tần Hải Đường đẹp tựa như người trong tranh vậy.

Anh không kìm được sự rộn ràng trong trái tim, cho nên lập tức bước đến ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

Trong nháy mắt, Tần Hải Đường liền hóa đá, tình huống gì đây? Việc này không phải là rất mất mặt hay sao!Ba chú chó độc thân bên cạnh biết ý, nhanh chóng xoay người đi ra ngoài và đóng cửa lại.

Tần Hải Đường phát hiện anh có vẻ không ổn nên nhẹ nhàng vỗ vào má anh.

"Lệ Thù? Lệ Thù? Lệ Thù?"Nào ngờ Lệ Thù cứ nhìn chằm chằm cô bằng một khuôn mặt dịu dàng, như thể cô là một thứ gì đó trân quý vậy.

"Bảo bối! Em thật xinh đẹp!"Giọng anh vừa trầm thấp lại quyến rũ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56: 56: Nữ Quỷ Trong Gương


Tần Hải Đường nghe vậy thì đỏ hết cả mặt, cô nhanh chóng lấy ngón tay chấm một ít máu bôi lên mí mắt của Lệ Thù.

Lệ Thù nhắm hai mắt lại rồi khẽ lắc đầu, đến khi mở mắt ra, anh đã trở lại bộ dạng lạnh lùng như bình thường.

"Thế nào rồi? Anh đã tỉnh chưa?""Rồi.

"Lệ Thù chưa bao giờ nghĩ rằng chiếc gương này lại có tác dụng như vậy, thật sự quá mất mặt rồi.


Anh làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng khóe mắt vẫn không ngừng liếc nhìn Tần Hải Đường, thấy vết ửng hồng vẫn còn chưa tan trên gương mặt cô, khóe miệng Lệ Thù khẽ giương lên.

____________________"Mau đi ra ngoài, lẽ nào cô muốn bị tôi đánh rồi mới chịu ra hay sao?"Tần Hải Đường không hề nể mặt nói với chiếc gương.

Một lúc sau, trên gương đồng chậm rãi xuất hiện một làn khói xanh, khi làn khói biến mất, trước mặt cô xuất hiện bóng dáng của một người phụ nữ cổ đại.

Tần Hải Đường không hề ngạc nhiên chút nào, cô lạnh lùng nói: "Cô tên là gì, bao nhiêu tuổi, chết bao lâu rồi? Cô cứ quấn lấy người đàn ông này để làm gì?"Người phụ nữ hơi chắp tay thi lễ đáp: "Tiểu nữ họ Tân, tên là Tô Diệp, 18 tuổi, đã chết được nhiều năm rồi.

"Nghe thấy bên trong vang lên một giọng nữ dịu dàng, Chu Điển lập tức phá cửa xông vào:"Là tôi muốn ở bên cô ấy chứ không phải cô ấy quấn lấy tôi!"Chu Điển kéo Tân Tô Diệp ra phía sau lưng mình.


"Cô ta chính là một nữ quỷ! Chu Điển, cậu điên rồi à?"Tạ Bách Thế định kéo Chu Điền lại, thế nhưng cậu ta chẳng hề nhúc nhích.

Để tránh làm cho anh em tốt lo lắng, Chu Điển đã kể lại cuộc gặp gỡ giữa mình với Tân Tô Diệp:"Cách đây không lâu, tôi và mấy người bạn có đi dạo phố đồ cổ, lần đầu tiên nhìn thấy chiếc gương này tôi đã cảm thấy rất thích nên liền mua về.

Tô Diệp trước đây cũng là tiểu thư con nhà giàu, không ngờ lại bị hại cho nhà tan cửa nát, cô ấy không cam lòng nên sau khi chết đã lưu lại hồn phách bên trong chiếc gương mà mình yêu thích nhất.

""Vậy thì cậu đi nhà xác để làm gì?"Tần Hải Đường muốn nghe chính miệng cậu ta nói ra, cũng là để xác nhận phỏng đoán của mình.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57: 57: Cậu Không Có Não


Chu Điển chậm rãi nói: "Trên mạng nói chỉ cần tôi tìm được một cơ thể phù hợp thì có thể mượn xác hoàn hồn.

"Quả nhiên, sau khi nghe xong, Tần Hải Đường thậm chí còn không muốn nhìn cậu ta.

Cô thông cảm vỗ vai Chu Điển:"Chàng trai à, não là một thứ đồ tốt, nhưng thật tiếc là cậu lại không có! Cậu đã bao giờ thấy thịt lợn đông lạnh biến thành thịt sống chưa?"Tân Tô Diệp nghĩ thầm trong lòng: Tôi là lợn ư? Cô nói như thế mà không cảm thấy bất lịch sự à?Trang Nhất và Tạ Bách Thế ở bên cạnh muốn cười nhưng không dám cười, cả hai nhịn đến nỗi mặt đỏ bừng, không ngờ cô lại có thể nói ra những lời tổn thương như vậy.

Chu Điển phản bác nói: "Cô không biết những năm qua cô ấy đã sống rất vất vả như thế nào đâu, tại sao cô có thể nói Tô Diệp như vậy?"Tân Tô Diệp phối hợp cầm chiếc khăn lụa trên tay nhẹ nhàng lau nước mắt.


Cô ta từ từ quỳ xuống trước mặt Tần Hải Đường tựa như Lâm Đại Ngọc vậy:"Đại sư, là lỗi của tôi, tôi không nên trêu chọc Chu Điển, tôi nguyện ý để cô thu phục.

"Chu Điển đau lòng không thôi, cậu ta nhẹ nhàng ôm Tân Tô Diệp vào lòng an ủi.

"Cô gái này thật là đáng thương, chị hai, chị hãy bỏ qua cho cô ấy đi.

"Cả Tạ Bách Thế và Trang Nhất đều không nhịn được mà cầu xin cho cô gái mệnh khổ này.


Tần Hải Đường nhìn về phía Lệ Thù, cô nhướng mày, dùng ánh mắt trao đổi: "Anh thấy sao?"Lệ Thù khẽ lắc đầu, không có chút đồng cảm nào với cô ta.

Tần Hải Đường thở phào nhẹ nhõm, có vẻ như đàn ông trên thế giới này không phải ai cũng ngu ngốc như Tạ Bách Thế.

Ít nhất thì vẫn có người nhìn ra diễn xuất vụng về của Tân Tô Diệp.

Tần Hải Đường nhìn thẳng vào mắt cô ta và nói:"Đừng có mà giả vờ nữa! Đàn ông dễ bị cô lừa nhưng tôi thì không, chỉ là một con hồ ly ngàn năm mà cũng muốn giở trò với tôi?"Tân Tô Diệp đảo mắt liên tục, cô ta không ngờ rằng mình lại chẳng thể lừa được Tần Hải Đường.

Cô ta làm bộ nước mắt lưng tròng nhìn Chu Điển:"Chu công tử, công tử cũng nghĩ như vậy sao? Tôi biết địa vị của tôi thấp kém, không xứng được công tử yêu mến, bây giờ tôi sẽ lập tức rời khỏi đây!"Tim Chu Điển giống như bị ai đó khoét một nhát, cậu ta ra sức kéo Tân Tô Diệp lại:"Tô Diệp, anh thật sự rất thích em, em đừng đi có được không? Nếu em không thể ở lại bên anh, anh sẽ tự mình kết liễu để được xuống địa ngục cùng với em! Cầu xin em đừng bỏ đi!".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58: 58: Hiện Nguyên Hình


Tần Hải Đường không thể không cắt ngang cảnh sinh ly tử biệt trước mắt:"Chao ôi, vậy thì quá tốt rồi! Cô ta là một nữ quỷ không thể chết nổi, cậu chết thì lại quá đúng ý của cô ta rồi, con quỷ này có thể ăn linh hồn của cậu để tăng công lực!"Chu Điển vẫn không tin cô gái dịu dàng yếu đuối trước mặt mình lại là người như vậy.

"Thiên địa âm dương, càn khôn vô lượng, biến.

"Nhân dịp ma nữ không chú ý, Tần Hải Đường liền ném ra một lá bùa hiện hình.

"A a a a a a a a, người phụ nữ chết tiệt này, cô định làm gì hả!"Khuôn mặt trắng trẻo và dịu dàng vốn có của Tần Tô Diệp dần dần trở nên dữ tợn, lộ ra bộ xương trắng toát.


Bởi vì cô ta bị thiêu chết nên giờ phút này chỉ còn lại dáng vẻ cháy xém đen kịt.

Chu Điển thấy vậy liền nhanh chóng bỏ chạy, trốn ở phía sau Tạ Bách Thế.

Tân Tô Diệp vô cùng tức giận, cô ta tung ống tay áo muốn trói Chu Điển lại rồi nuốt sống cậu ta.

Tạ Bách Thế dùng hết sức bình sinh để kéo Chu Điển lại, Trang Nhất cũng lập tức chạy đến giúp đỡ.


Để phòng ngừa ma nữ chạy trốn, Lệ Thù đã đóng tất cả các cửa sổ lại sau đó dán lá bùa của Tần Hải Đường lên.

Miệng Tân Tô Diệp há to như một chậu máu, cô ta từng bước một tiếp tận Chu Điển:"Chu công tử! Chẳng phải mỗi ngày công tử đều muốn ngủ chung với tôi ư? Lần này tôi sẽ ngủ cùng công tử, mau quay lại đây đi!""Người tôi thích là Tân Tô Diệp hiền lành tốt bụng chứ không phải một nữ quỷ xấu xí như cô!"Tân Tô Diệp lạnh lùng hừ một tiếng:"Đám đàn ông các người đều là động vật chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới, vì thế không xứng đáng được sống trên cõi đời này!"Cô ta dùng lực vung một nhát thật mạnh.

"Ầm" một tiếng, ba người Chu Điển bị cô ta ném mạnh vào tường.

Ba người xém nữa đã rớt tim ra ngoài, bọn họ ngồi ở dưới đất đau khổ than khóc:"Kẻ xấu xí như cô cũng không xứng được sống!"Tần Hải Đường nhẹ nhàng nhảy một cái, chớp mắt đã bay lên không trung, cô cầm chiếc bút lông sói vẽ vài đường lên lá bùa, từng lá bùa liên tục đâm vào người của Tân Tô Diệp khiến cô ta đau đớn ngã lăn ra đất.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 59: 59: Thu Phục Nữ Quỷ


"Nói mau, ai sai cô đến đây? Một con quỷ bình thường sao có thể tiếp cận con người dễ dàng như vậy được, hơn nữa còn không bị tổn thương một chút nào.

"Tân Tô Diệp thấy không thể che giấu được nữa bèn nói: "Đó là một người phụ nữ, tôi chỉ biết cô ta họ Tần, lúc đầu tôi được sai đến để lấy mạng của Tạ Bách Thế, chẳng qua là do tên ngốc Chu Điển này cứ ngăn tôi lại.

""Vậy chắc hẳn cô cũng biết tại sao gần đây bọn quỷ các cô lại manh động như vậy, chẳng những không sợ người mà thân thủ và tu vi cũng không tệ.

""Tôi chỉ biết gần đây tiểu quỷ vương lấy được một bảo vật cho nên công lực được tăng lên rất nhiều, nghe lũ quỷ nói đó hình như là một miếng ngọc bội, ngay cả bọn tôi cũng được hưởng một chút lợi.


Tôi không biết chuyện này có liên quan gì đến câu hỏi của cô hay không.

"Lệ Thù lấy ra một chuỗi ngọc Phật thường đeo bên người, anh chỉ vào khối ngọc và hỏi: "Có giống miếng này không?"Tân Tô Diệp lắc lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết nó trông thế nào, dù sao tôi cũng chỉ là một con tôm con tép mà thôi!”Lệ Thù chợt hiểu ra tại sao trước đây Tần Hải Đường lại quan tâm đến khối ngọc trên người mình như vậy, lẽ nào cô cũng có một khối.

Tần Hải Đường cũng đã sáng tỏ, xem ra kẻ đứng phía sau Tần Tử Liên thật sự rất lợi hại, có thể leo lên vị trí tiểu quỷ vương cũng có nghĩa là có thể tùy ý đi lại ở chốn quỷ giới.

"Đại sư, tôi đã biết sai rồi, cô có thể tha cho tôi một mạng được không?"Tân Tô Diệp hèn mọn nói.

Giọng nói trầm thấp của Lệ Thù vang lên bên tai của Tần Hải Đường: "Chúng ta giữ lại cô ta đi, có lẽ sẽ có lúc cần dùng tới.


"Tần Hải Đường suy nghĩ một lát, cô ta là kẻ giết người chưa thành, Chu Điển cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng ngoại trừ việc bị cô ta hút một chút dương khí.

Cô lập tức nói: "Tôi có thể tha cho cô, nhưng cô phải giúp tôi tìm hiểu về chuyện ở quỷ giới, tôi muốn biết ngọc của tiểu quỷ vương có giống với khối ngọc trên tay của anh ấy hay không.

"Tân Tô Diệp gật đầu lia lịa: "Cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

"[Lời của Dạ Miêu: Đoạn này mình dịch cũng thấy lấn cấn, mình nhớ lúc trước Tần Hải Đường đã tìm lại được ngọc rồi, lại còn ở ngay trước mặt Lệ Thù, không hiểu sao đoạn này lại có khối ngọc nào nữa, nhưng mà tác giả viết như vậy nên mình cứ dịch lại, có thể là tác giả nhầm lẫn hoặc là mình chưa hiểu hàm ý của tác giả.

].

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom