Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 580


CHƯƠNG 580

Một giọng nói khiến người ta căm ghét của phụ nữ truyền vào, Vương Bác Thần ở đằng sau đi tới chợt nhíu mày, sắc mặt lập tức tối sầm.

Người tới không phải ai khác, chính là vợ của ba Vương Hạo của anh, Lưu Tư Kì!

Người đến không có ý tốt!

Dao Dao ngẩng gương mặt nhỏ lên, nhìn thấy trong nhà có khách tới, đôi mắt vui vẻ cong thành hình vầng trăng khuyết.

Nhưng lời nói ác độc của Lưu Tư Kì, giống như một con dao lạnh lẽo đâm mạnh vào tâm hồn vô cùng ngây thơ đó của Dao Dao.

Khóe miệng cong lên của Dao Dao xụ xuống, ấm ức tới mức ngân ngấn nước mắt, cô bé không hiểu, tại sao những người lớn này đều đối xử với mình như vậy.

Mình đã cố gắng học cách hiểu chuyện, đã rất ngoan rồi, tại sao vẫn lạnh lùng tàn nhẫn với mình như vậy.

“Ba.”

Dao Dao bặm môi quay đầu nhìn sang Vương Bác Thần, lao vào trong lòng của Vương Bác Thần, nước mắt lập tức rơi xuống.

Vương Bác Thần đau lòng không thôi, nước mắt nhìn sang Lưu Tư Kì, thù mới hận cũ dâng lên trong tim, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bà, cút ra ngoài cho tôi, nơi này không chào đón bà.”

Nhà họ Lưu là một trong những hào môn của kinh đô, năm đó sau khi Vương Hạo lừa tình cảm của mẹ rồi mất tích, chính là vì trở về lấy Lưu Tư Kì.

Anh không hận Lưu Tư Kì, những chuyện mà tên súc sinh Vương Hạo đó làm, Lưu Tư Kì không biết.

Điều khiến Vương Bác Thần thống hận Lưu Tư Kì là sự sỉ nhục của Lưu Tư Kì đối với mẹ anh năm đó khi mẹ dẫn anh tới nhà họ Vương.

Năm đó, là Lưu Tư Kì xúi giục Vương Hạo, suýt nữa đánh chết mẹ anh.

Đêm mưa đó, một đứa trẻ mấy tuổi như anh, ngồi trong vũng bùn, cố gắng ôm đầu của mẹ, khóc tới xé ruột xé gan.

Có lẽ là cảm động tới ông trời, mẹ cuối cùng đã sống.

Vương Bác Thần mãi mãi không quên được, Lưu Tư Kì năm đó đã ác độc như nào!

Lưu Tư Kì giàu có bức người lại không có chút ăn nhập với vẻ cao quý xinh đẹp của bà ta, bà ta khoanh tay hăm dọa: “Đồ con hoang, cậu vậy mà dám nói chuyện với tôi như vậy! Có điều cũng đúng, đồ con hoang do tiên nhân Lý Kì sinh ra có thể có giáo dưỡng gì chứ! Đồ con hoang, cậu thật to gan, dám đánh con gái của tôi, còn dám không theo Kim Nguyên tới dùng máu của cậu cứu con trai của tôi! Trong cơ thể của cậu chảy dòng máu của nhà họ Vương, tôi kêu cậu chết thì cậu phải chết! Lập tức theo tôi trở về, quỳ xuống xin lỗi con gái của tôi, dùng máu của cậu cứu con trai của tôi! Con trai của tôi nếu xảy ra mệnh hệ gì, tôi giết lũ chó các cậu!”

“Bà quá đáng quá rồi, con trai của bà sống hay chết có liên quan quái gì tới anh rể của tôi! Con trai của bà có bệnh, đó cũng là nghiệp do bà ta tạo ra, là báo ứng!”

Lan Tầm thật sự không nhìn nổi nữa, cô ta chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy, cầu người còn ra vẻ bà nội thiên hạ.

“Tiện nhân, cô tính là đồ chó má gì, cũng dám nói chuyện với tôi! Cô biết tôi là ai không? Tôi là cô cả của nhà họ Lưu ở kinh đô, cũng là chủ mẫu của nhà họ Vương ở kinh đô, quỳ xuống cho tôi, vả miệng!”

Lưu Tư Kì tức điên, còn chưa từng có ai dám nói chuyện với bà ta như vậy, thật sự là tị dân nơi khỉ ho cò gáy!

“Bà tốt nhất im miệng!”
 
Chương 581


CHƯƠNG 581

Vương Bác Thần bế Dao Dao, trong mắt vụt qua sát cơ, nếu không phải là người nhà đều ở đây, anh sớm đã tát một cái chết Lưu Tư Kì rồi.

“Bác Thần, anh đừng manh động.”

Triệu Thanh Hà sợ Vương Bác Thần làm ra chuyện manh động, vội vàng chặn ở trước mặt. Dù sao Vương Bác Thần là người của nhà họ Vương, sau này nói không chừng sẽ về nhà họ Vương, một khi bây giờ làm sai chuyện, sau này sẽ bất lợi đối với Vương Bác Thần.

Vì vậy bình tĩnh nói: “Dì chính là dì của nhà họ Vương nhỉ? Dì, trong này chắc chắn có hiểu lầm gì đó, Bác Thần không phải là người làm bừa. Nói cho cùng mọi người đều là người một nhà, có hiểu lầm gì mọi người ngồi xuống nói là được, dì thấy sao? Nếu Bác Thần có chỗ nào làm không đúng, cháu thay Bác Thần xin lỗi dì, xin lỗi dì ạ.”

Bốp!

Triệu Thanh Hà có lòng tốt, nhưng cái đổi lại lại là một cái tát mạnh của Lưu Tư Kì.

Cái tát này đánh khi không kịp phòng bị, không ai ngờ Lưu Tư Kì lại ngang ngược không nói lý như vậy!

“Cô tính là cái thá gì, một con tiện nhân, cũng xứng bám víu quan hệ với tôi!”

Lưu Tư Kì nói xong lại tát cái nữa, nhưng bị Vương Bác Thần tóm được!

Sắc mặt của Vương Bác Thần tối sầm, hai mắt nhìn chằm chằm Lưu Tư Kì, lạnh lùng nói: “Bà tìm chết!!”

Ánh mắt lạnh lẽo của Vương Bác Thần giống như một con dao lạnh băng, nhìn chằm chằm Lưu Tư Kì.

Dọa cho Lưu Tư Kì vô thức lùi lại một bước, trong lòng chợt run rẩy, mạnh ngoài mồm nói: “Cậu, cậu muốn làm gì!”

“Bác Thần, đừng.” Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Triệu Thanh Hà túm cánh tay của Vương Bác Thần, nói với Lưu Tư Kì: “Dì, cháu khuyên dì một câu, đều là người một nhà, làm việc đừng quá tuyệt tình. Nếu dì còn nói ngang ngược nữa, cháu sẽ không cản Bác Thần, tới lúc đó xảy ra chút chuyện gì đó đừng trách cháu không nhắc dì. Tính tình của Bác Thần nhà chúng cháu không tốt, dì tốt nhất đừng chọc.”

Lan Tầm tức tối nói: “Người phụ nữ già tôi nói cho bà biết, thấy bà là trưởng bối chúng tôi mới khách sáo với bà như vậy, bà đừng có vênh mặt! Các người đã làm gì trong lòng các người biết rõ, lấy đâu ra mặt mũi chạy tới cửa thế? Muốn nhờ anh rể của nhờ cứu người? Được, các người quỳ xuống xin lỗi nhận lỗi với anh rể của tôi, anh rể của tôi nói không chừng đại phát từ bi, sẽ cứu thằng con trai đoản mệnh đó của bà!”

“Các người, các người dám nói chuyện với tôi như vậy! Các người thật to gan! Tiện nhân, cô dám nói con trai tôi là thằng đoản mệnh, cô tìm chết!”

Lưu Tư Kì tức giận vô cùng, nhưng không dám ra tay nữa, bà ta hối hận khi tới một mình.

Vốn tưởng loại nhà nghèo này, bản thân xuất hiện thì có thể chấn nhiếp được, nhưng không ngờ đối phương hoàn toàn không sợ bà ta!

“Rất tốt, rất tốt, các người nhớ đây cho tôi!” Lưu Tư Kì chỉ vào đám người Vương Bác Thần, hăm dọa: “Có lúc các người sẽ hối hận, tôi ngược lại muốn nhìn xem, các người có thể hống hách tới khi nào!”

“Dám nói chuyện với tôi như vậy, xem tôi xử lý các người như nào! Một lũ sâu bọ hạ tiện, các người là thứ gì chứ, tôi có thể tới cửa chính là phúc tổ tông của các ngươi tu 18 đời thôi! Còn vênh mặt với tôi, tôi thấy các người…”

Bốp!

Đột nhiên, Vương Bác Thần tát mạnh một cái vào mặt Lưu Tư Kì.
 
Chương 582


CHƯƠNG 582

“Cậu, cậu dám đánh tôi!!”

Lưu Tư Kì ôm gò má, nhìn Vương Bác Thần không dám tin.

Vương Bác Thần u ám nói: “Cút, không cút thì chết!”

“Các người, các người đợi đấy cho tôi!”

Lưu Tư Kì nhìn thấy tay của Vương Bác Thần lại giơ lên thì bị dọa xoay người chạy.

“Bác Thần, anh sau này đừng manh động như vậy, vũ lực không giải quyết được vấn đề, anh ngộ nhỡ chịu thiệt thì phải làm sao?”

Triệu Thanh Hà có chút trách móc nói.

Lan Tần tức tối nói: “Chị Thanh Hà, chị là quá lương thiện rồi, đối với loại người ác như vậy thì không thể lương thiện được. Nên ăn miếng trả miếng, nếu không bà ta sẽ vênh cái mặt lên trời! Em cảm thấy anh rể làm không sai, nếu không phải cái tát đó của anh rể, người phụ nữ già đó không biết còn muốn mắng ra những lời ác độc gì nữa.”

Lúc này, Trần Ngọc bế Dao Dao từ trong nhà đi ra, vừa rồi bà ta sợ dọa tới đứa trẻ nên chạy vào trong.

“Thanh Hà, lần này Bác Thần làm đúng, đối với loại người này không thể nương tay được, nếu không bà ta còn tới bắt nạt con.”

Lần này, Trần Ngọc không có nói lời tốt đẹp giống như trước, mà tức tối nói: “Nếu không phải bà ta, năm đó mẹ chồng của con và Bác Thần cũng sẽ không bị bắt nạt thành như kia!”

Đối với những gì mẹ của Vương Bác Thần phải chịu năm đó, Trần Ngọc cũng có sự đồng cảm sâu sắc.

Những năm nay, sau khi chồng của bà ta bị hại chết, bà ta và Triệu Thanh Hà nuôi đứa trẻ sống như nào, những vất vả và khổ sở trong đó chỉ có bản thân bọn họ biết.

Cho nên bà ta rất có thể hiểu được tâm trạng của Vương Bác Thần.

Huống chi, bà ta bây giờ hoàn toàn coi Vương Bác Thần thành con trai của mình, đương nhiên sẽ đứng về phía Vương Bác Thần.

Triệu Thanh Hà thở dài nói: “Con chỉ là lo lắng, chúng ta nhà nghèo, căn bản không đấu lại nhà họ Vương. Đó là hào môn đỉnh cấp ở kinh đô, có khối tài sản mấy trăm nghìn tỷ. Huống chi, còn có một nhà họ Lưu!”

Lan Tầm vốn muốn nói chuyện lập tức á khẩu.

Phải, nhà họ Vương và nhà họ Lưu, đó là hào môn đỉnh cấp ở kinh đô, không phải là một công ty Hoa Nguyện nhỏ bé có thể đấu được.

“Đừng lo lắng, mọi chuyện có anh.”

Vương Bác Thần an ủi nói.

Trong lòng Triệu Thanh Hà chợt ấm áp, nhưng cuối cùng vẫn phải đối diện với hiện thực. Vương Bác Thần chỉ là thế thân của thần chủ, hơn nữa thần chủ và thuộc hạ của thần chủ đã giúp chuyện lớn như vậy rồi, không thể chuyện gì cũng làm phiền người ta.

Điều Triệu Thanh Hà càng lo lắng hơn là nếu thần chủ giúp nhà mình quá nhiều, tương lai khi Vương Bác Thần làm việc cho thần chủ sẽ phải bỏ ra càng nhiều.

Nói không chừng, còn sẽ bỏ cả mạng vào.

Đây mới là chỗ Triệu Thanh Hà thật sự lo lắng!

Mà lúc này, Lưu Tư Kì tức phát điên, lập tức gọi một cuộc điện thoại, ác độc nói: “Tôi mặc kệ dùng cách gì, tôi muốn trong vòng 3 ngày, nhìn thấy công ty Hoa Nguyện đóng cửa! Tôi muốn nhìn thấy gia đình con hoang đó của Vương Bác Thần quỳ ở trước mặt tôi van xin!”
 
Chương 583


CHƯƠNG 583

Triệu Thanh Hà ở bên này còn không biết Lưu Tư Kì đã cho người hạ lệnh phong sát, muốn phong sát công ty Hoa Nguyện, muốn trong vòng ba ngày khiến công ty Hoa Nguyện phá sản.

Trong nhóm ông trùm thật sự của giới thương nghiệp Giang Nam Đạo gồm chín người nào đó đang thảo luận chuyện này.

“Công ty Hoa Nguyện là công ty nào? Chưa từng nghe nói, rốt cuộc làm sao đắc tội với bà Vương vậy?”

“Đoán chắc là công ty nhỏ không có tiếng tăm nào đó, không có mắt chọc phải bà Vương.”

“Công ty Hoa Nguyện? Tôi hình như từng nghe qua ở đâu đó, tôi hỏi thử.”

Một cuộc điện thoại của Lưu Tư Kì lập tức khiến giới thương nghiệp thượng lưu của Giang Nam Đạo bùng nổ.

Một công ty nhỏ không có mắt, vậy mà đắc tội với bà Vương, thật là tìm chết.

“Hình như khoảng thời gian trước công ty mà những con kiến của thương hội Giang Nam muốn thâu tóm là công ty Hoa Nguyện.”

Có ông trùm nghi hoặc hỏi.

Ông trùm thật sự, trước giờ đều khinh thường tham gia thương hội gì đó.

Cái giới cấp thấp đó, chỉ có những gia tộc không nổi danh kia mới coi trọng.

Đến cấp bậc như bọn họ, cũng chỉ quan tâm một chút tới những giới thương nghiệp cấp tỉnh của bản địa, bọn họ phần nhiều vẫn là lăn lộn ở giới kinh thành, cấp bậc toàn quốc, thậm chí là diễn đàn kinh tế thế giới cấp bậc cao hơn, giới kinh tế tài chính thế giới…

“Nói như vậy, tôi hình như có chút ấn tượng rồi.”

Một ông trùm nào đó trả lời một câu trong nhóm.

Nhóm này, là nhóm riêng của chín người bọn họ.

Ở cả năm tỉnh Giang Nam Đạo, người thật sự có thể trở thành ông trùm tư bản chỉ có chín người bọn họ!

Nhà họ Chu trước đó cũng nằm trong giới của bọn họ, có điều nhà họ Chu bị diệt, không có ai biết chuyện gì cả, trở thành một vụ án treo.

Nghe nói là phía trên muốn xử lý nhà họ Chu, những người tham gia bữa tiệc ngày hôm đó, cũng giữ kín như bưng, không ai dám nhắc tới.

Có điều, nhà họ Chu đã trở thành phù du, sức ảnh hưởng của chín người này lại vẫn vậy.

Lại có một ông trùm gửi tin nhắn: “Công ty Hoa Nguyện là một ty nhỏ không nổi tiếng ở thành phố Hà Châu, CEO là Triệu Thanh Hà. Triệu Thanh Hà này khá thú vị, tôi gửi tư liệu cho các ông xem.”

“He, không đơn giản nha, một công ty nhỏ như vậy, vậy mà dính líu thâm như thế.”

“Ha ha, nơi bé tí như thành phố Hà Châu thật sự lắm rùa cạn. Dựa theo thông tin đáng tin, Vương Bác Thần người chồng ở rể của Triệu Thanh Hà, là con riêng của gia chủ Vương, chẳng trách bà Vương muốn phong sát công ty Hoa Nguyện.”

“Nhìn kiểu này không cần chúng ta ra tay, chỉ cần truyền ra tin này, công tỷ nhỏ giống như này trực tiếp bị dọa chết rồi.”

“Thú vị, các ông đừng xem thường công ty này, không bình thường đâu, tôi cứ cảm thấy Vương Bác Thần đó có chút quỷ dị. Trong tư liệu nói cậu ta là lính giải ngũ trở về, sau khi cậu ta trở về, Triệu Thanh Hà vốn bị người của nhà họ Triệu xem thường, từ từ nuốt chửng cả tập đoàn Triệu Thị, những người của nhà họ Triệu từng ngược đãi gia đình của Triệu Thanh Hà đều chết một cách lạ lùng.”
 
Chương 584


CHƯƠNG 584

“Ở đây cũng có, Vương Bác Thần sau khi trở về, cục diện vốn có của thành phố Hà Châu bị phá vỡ, nhà họ Lý gần như bị diệt, tập đoàn Lý Thị bị Triệu Thanh Hà nắm cổ phần, những gia tộc khác hoặc trở thành đối tác hợp tác của công ty Hoa Nguyện, hoặc xảy ra vấn đề…”

“Nói như vậy, quả thật có chút quỷ dị, những chuyện này là xảy ra sau khi Vương Bác Thần trở về, đứa con trai riêng này của nhà họ Vương không đơn giản.’

“Tôi thấy vẫn là đừng vội ra tay, trước tiên điều tra Vương Bác Thần này đã, tránh xảy ra vấn đề. Mọi người đừng quên, thần chủ là ở thành phố Hà Châu!”

“Bỏ đi, các ông chơi đi, tôi không tham gia, nhà họ Vương đâu thiếu sự giúp đỡ của tôi.”

“Tôi cũng không góp vui nữa.”

Nhất thời, mấy người không tham gia chuyện này nữa, chỉ vì thần chủ tọa trấn Hà Châu!

Một khi xảy ra chuyện, không ai gánh nổi trách nhiệm!

“Bà Vương nếu đã dám nói như vậy, đương nhiên là đã suy nghĩ tới những điều này. Với thực lực của nhà họ Vương, nếu không tra ra nội tình của Vương Bác Thần, đương nhiên không dám gây chuyện ở dưới mí mắt của thần chủ…”

“Vậy… trước tiên phái người thử xem?”

“Mẹ, con đi đưa cơm cho Thanh Hà đây, cô ấy ăn không quen đồ ăn ở bên ngoài.”

Vương Bác Thần nói một tiếng, cầm hộp cơm đi ra ngoài.

Cả ngày hôm nay Triệu Thanh Hà đều bận rộn ở công ty, bữa trưa cũng là Vương Bác Thần đưa đến.

“Đi đường chú ý an toàn.”

Trần Ngọc đang tắm cho Dao Dao, dặn dò.

“Con biết rồi.”

Vương Bác Thần đi ra khỏi nhà, lái một chiếc xe máy điện đi đến công ty Hoa Nguyện.

Lúc đi qua giao lộ, lại gặp phải một tai nạn giao thông.

Một chiếc Audi A6 và một chiếc xe tải lớn đâm vào nhau, phần đầu cuẩ chiếc xe Audi bị đâm lõm vào trong, người trong xe không rõ sống chết.

Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người đã bị dọa sợ đến mức sững sờ, nửa ngày cũng không phản ứng lại.

“Mau cứu người!”

Vương Bác Thần hét lớn một tiếng, xông lên đầu tiên.

Đây là ngã tư, lưu lượng xe rất lớn, đột nhiên xảy ra một vụ tại nạn giao thông nghiêm trọng như thế này, rất có khả năng dẫn đến tai nạn liên hoàn. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Mọi người mau giúp một tay, cứu người trước.”

Trong trường hợp như thế này, có người dẫn đầu, nhưng người khác cũng sẽ ra tay giúp đỡ.

Mấy người ở bên cạnh nhanh chóng phản ứng lại, người đi cứu người, người đi gọi 115.

Mọi người hợp lực cứu được một cô gái người toàn là máu từ trong chiếc Audi.

Bên trong còn có một người nữa, nhưng bị kẹt giữa ghế và thân xe, không dám cử động linh tinh, chỉ cần cử động là sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

“Mọi người tránh ra.”

Vương Bác Thần hét lên một tiếng, tay phải dùng lực, cố gắng xé tấm tôn ra, sau đó xê dịch ghế ngồi, lúc này mới cứu được cụ già trong xe ra.

“Bây giờ phải làm sao, xe cứu thương không đến kịp, vết thương quá nghiêm trọng.”
 
Chương 585


CHƯƠNG 585

Có người lo lắng nói.

Cho dù là cô gái trẻ hay là cụ già, đều đã bị thương rất nặng.

Mà tài xế, đã chết ngay sau khi đầu xe bị đâm phải, vô cùng thê thảm, gần như trở thành một với chiếc xe.

“Mọi người có ai đem theo kim không? Mau đưa cho tôi.”

Vương Bác Thần vội vàng hét lên một tiếng.

Đúng lúc này, trong nhóm người vẫn đứng ở bên cạnh quan sát, một người đàn ông trung niên đeo kính gọng vàng đứng ra, thong thả, ung dung đỡ kính, ra lệnh nói: “Đừng hành động linh tinh, tôi là chủ nhiệm Lưu của bệnh viện số một, cứu người là thiên chức của tôi, mọi người đến bệnh viện số một có thể hỏi thăm về tôi.”

Ông ta chỉ vào cô gái và cụ già, thề một cách thành tâm nói: “Dưới tình huống này, tốt nhất là không được hành động linh tinh, ông cháu bọn họ đã gần kề cái chết rồi, tốt nhất đừng hành động linh tinh, tránh cho chết càng nhanh hơn. Cậu nhóc, tốt nhất cậu đừng hành động linh tinh, nếu không người chết rồi, cậu không thoát khỏi trách nhiệm đâu.”

“Tôi, tôi có hai cái kim băng, có được không?”

Một cô gái lấy ra hai cái kim băng nói.

“Mau đưa cho tôi.”

Vương Bác Thần trực tiếp tách chiếc kim băng ra, muốn đâm vào ngực của cô gái.

“Dừng tay, cậu muốn làm gì! Cậu muốn hại chết cô ấy sao! Đừng hành động linh tinh, cậu không hiểu những lời tôi nói sao!”

Chủ nhiệm Lưu nổi giận, túm lấy tay Vương Bác Thần, muốn ngăn cản Vương Bác Thần.

“Cút ra!”

Vương Bác Thần nổi giận hét lên một tiếng, đẩy chủ nhiệm Lưu ngã xuống đất.

Giây phút sống chết, không cho phép chậm trễ, phải tranh thủ từng giây từng phút! Chủ nhiệm Lưu này, lúc nãy khi cứu người không thấy ông ta ra tay, bây giờ lại giả vờ giả vịt.

Vương Bác Thần vội vàng lần lượt đâm hai cây kim vào ngực hai ông cháu, ổn định mạch tim, sau đó lại xé mấy mảng vải từ trên quần áo, dùng một kỹ thuật rất đặc biệt để băng bó.

Làm xong tất cả những thứ này, Vương Bác Thần mới xem như thở phào nhẹ nhõm, tính mạng của hai ông cháu này tạm thời đã được giữ, ít nhất trong vòng 24h sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Có khoảng thời gian này, bên phía bệnh viện cũng có thể chữa trị khỏi.

Mà lúc này, chủ nhiệm Lưu đứng lên mắng chửi: “Mẹ nó, không biết tốt xấu là gì, người chết rồi cậu sẽ không thoát khỏi trách nhiệm đâu! Người ta đã khỏi rồi, hai ông cháu này vốn dĩ không chết nhanh như vây, bây giờ bị thằng nhóc này làm linh tinh, bây giờ sắp chết rồi!”

Nói xong, chủ nhiệm Lưu còn quay lại Vương Bác Thần, muốn đăng lên.

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Cái giá của việc quay tôi, ông không gánh vác được đâu.”

Chủ nhiệm Lưu đang định gửi video đi lập tức sững sờ lại, nhìn nụ cười khẩy, lạnh lùng kia của Vương Bác Thần, trong lòng chủ nhiệm Lưu không hiểu sao lại hoảng loạn.

Nhưng vì mặt mũi, vẫn cứng miệng nói: “Này, cậu làm linh tinh, hại chết người ta, còn dám uy hiếp tôi sao? Ngược lại tôi muốn xem xem, cậu có thể làm gì tôi? Mọi người đều đã nhìn thấy, người này chính là hung thủ giết người, mọi người hãy nhớ khuôn mặt này của cậu ta!”
 
Chương 586


CHƯƠNG 586

Vương Bác Thần vốn dĩ không có ý định xử lý ông ta, cầm lấy hộp cơm muốn rời đi, nhưng lại bị chủ nhiệm Lưu kéo lấy cánh tay.

“Cậu hại chết người ta còn muốn rời đi? Chúng tôi đều đã nhìn thấy rồi!”

Chủ nhiệm Lưu lời lẽ chính nghĩa nói.

“Buông tay.”

Vương Bác Thần cau mày, không vui nhìn chằm chằm chủ nhiệm Lưu.

Chủ nhiệm Lưu dáng vẻ oai phong lẫm liệt, hừ nói: “Tôi không buông cậu có thể làm gì được tôi? Hai ông cháu này đã bị cậu hại chết, cậu chính là hung thủ giết người!”

Răng rắc!

Đột nhiên, chỉ nghe thấy âm thanh gãy xương vang lên, chủ nhiệm Lưu kêu lên một tiếng kêu thảm thiết giống như tiếng heo bị giết, ôm lấy cánh tay, quỳ trên mặt đất, đau đớn đến mức ngũ quan trở nên vặn vẹo, mồ hôi lạnh rơi lã chã không ngừng.

“A…tay của tôi đứt rồi, tay của tôi đứt rồi….”

“Bây giờ đi bệnh viện vẫn còn kịp đấy.”

Vương Bác Thần lạnh lùng ném lại một câu, đối với cả kẻ tiểu nhân lúc cứu người không thấy bóng dáng đâu nhưng lại đi lòe thiên hạ, anh căn bản không thèm quan tâm.

Những người xung quanh cũng có chút tức giận với lời nói của chủ nhiệm Lưu, lúc nãy mặc dù bọn họ không cứu người, nhưng mọi người đều có thể nhìn thấy, nếu như không phải Vương Bác Thần dẫn đầu đi cứu người, sợ là hai ông cháu này đã không còn một chút hi vọng nào.

“Xe cứu thương của bên phía bệnh viện đều được điều đi rồi, không có xe, bây giờ phải làm sao.”

Người lúc nãy gọi 115 vội vàng nói.

Vương Bác Thần nhíu chặt mày lại, mặc dù tính mạng của hai ông cháu này đã được anh giữ lại, trong vòng 24h sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng kéo dài thêm một phút, hi vọng cứu được càng khó dự đoán.

Không kịp nghĩ nhiều, Vương Bác Thần tiện tay chỉ, hét lên nói: “Anh, lái xe đến đây, lập tức đưa đến bệnh viện.”

Gặp phải trường hợp nhiều người như vậy, nhất định phải chỉ rõ một người giúp đỡ, nếu không mọi người đều sẽ không ra tay.

Nhưng một khi bị chỉ rõ, dưới sự chú ý của nhiều người như vậy, người bị chỉ kia xác xuất rất lớn sẽ ngại từ chối.

Nên, người đàn ông trung niên bị Vương Bác Thần chỉ, khuôn mặt than khóc thảm thiết, chỉ có thể lái xe của mình đến.

Những người khác lần lượt giúp đỡ, khiêng hai ông cháu lên xe. Thấy những người khác sợ phiền phức mà không muốn tham gia, Vương Bác Thần chỉ có thể tự mình đi theo xe.

Kéo Vương Bác Thần lại nói: “Cậu, cậu phải làm chứng cho tôi, tôi là người tốt làm việc tốt, cậu phải làm chứng cho tôi.”

Vương Bác Thần suốt ruột hét lên: “Câm miệng, mau lái xe!”

Người đàn ông trung niên không khỏi run rẩy, ông ta cảm thấy nếu như mình không làm theo lời Vương Bác Thần nói, sẽ không có kết quả tốt, theo bản năng làm theo mệnh lệnh mà Vương Bác Thần nói.

Nửa tiếng sau, cuối cùng cũng đã đến bệnh viện.

Hai ông cháu được đưa vào phòng cấp cứu, người đàn ông trung niên cũng chạy mất dép, sợ liên lụy đến mình.

“Cậu là người nhà hả? Mời cậu ký tên.”

Một bác sĩ đi đến nói.
 
Chương 587


CHƯƠNG 587

Vương Bác Thần nói: “Tôi không phải là người nhà, tôi chỉ là người đưa bọn họ đến đây, có lẽ người nhà cũng sắp đến rồi, mọi người đợi một chút. Bây giờ tôi phải đưa cơm cho vợ tôi.”

Bác sĩ lắc đầu nói: “Trước khi người nhà đến, cậu không thể đi, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, bác sĩ chúng tôi không gánh được cái trách nhiệm này.”

Vương Bác Thần không bận tâm nói: “Vậy thì được, tôi ký tên trước.”

Ký xong, vẫn chưa được đi, đợi người nhà đến.

Vương Bác Thần chỉ có thể gọi điện thoại cho Triệu Thanh Hà, bảo cô gọi đồ ăn ngoài, bên mình xảy ra chút chuyện.

Sau khi dặn dò xong, lại không yên tâm, anh lại gọi điện thoại cho Lan Tầm, bảo cô ta trông chừng Triệu Thanh Hà ăn cơm.

“Ba tôi đâu? Ba tôi đâu?”

“Con gái tôi đâu? Con gái tôi đâu?”

Đúng lúc này, có mấy người vội vàng, hớt hải chạy đến, có lẽ là người nhà của hai ông cháu kia.

“Ba và con gái ông đang cấp cứu, là chàng trai trẻ này đưa đến.”

Bác sĩ chỉ vào Vương Bác Thần.

Người đàn ông đứng đầu túm lấy cổ áo Vương Bác Thần, vô cùng tức giận hét lên: “Là cậu đâm vào ba và con gái tôi đúng không!”

Vợ của người đàn ông này ở phía sau vô cùng đau khổ gào lên: “Súc sinh, tên súc sinh này, nếu như con gái tôi gặp bất trắc, tôi bắt cậu phải đền mạng!”

“Là cậu ấy đưa đến, các người buông tay ra, đây là bệnh viện!”

Bác sĩ vội vàng ngăn lại, giải thích nói: “Nếu như không phải chàng trai trẻ này kịp thời đưa đến, ba và con gái ông đã nguy hiểm đến tính mạng rồi.”

Vương Bác Thẩn hiểu tâm trạng của bọn họ, vì vậy không hề quan tâm, chỉ vuốt thẳng cổ áo.

Người nhà đã đến rồi, Vương Bác Thần cũng không cần thiết phải ở lại, muốn rời đi, nhưng lại bị vợ của người đàn ông ngăn lại.

Vợ của người đàn ông khóc lóc, mắng chửi: “Nếu như không phải cậu ta đâm vào ba và con gái tôi, cậu ta sao có thể có lòng tốt đưa đến bệnh viện! Cậu đổi lại mạng cho con gái tôi! Nếu như con gái tôi xảy ra chuyện, tôi muốn cậu không được chết tử tế! Cậu đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn!”

Ánh mắt Vương Bác Thần lập tức lạnh đi, thờ ơ nói: “Ồ? Vậy bà định lấy oán báo ơn?”

“Vu…Vu tổng!” Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Đúng lúc này, chủ nhiệm Lưu treo cánh tay đi ra, nhìn thấy người đàn ông, vội vàng chạy bước nhỏ đến.

Lúc nhìn thấy Vương Bác Thần, giây phút đó ông ta lập tức phản ứng lại.

Hai ông cháu bị tông kia chính là ba và con gái của Vu tổng!

Vu tổng này không đơn giản, ông là ông chủ ngoại lai, tài sản hùng hậu, nghe nói muốn tham gia vào dự án khu Hà Châu mới, không phải là người mà những gia tộc giàu có ở thành phố Hà Châu kia có thể so sánh.

Vừa gặp Vương Bác Thần, chủ nhiệm Lưu đã cảm thấy cánh tay bị đứt ra càng đau hơn, trong mắt tràn đầy sự oán hận và độc ác, đôi mắt đảo đảo, thề thốt nói: “Vu tổng, tôi có thể làm chứng, chính tên này đã hại ba và con gái của ông. Lúc ba và con gái ông được chúng tôi cứu ra vốn dĩ vẫn còn có thể cứu được, nhưng tên này đã dùng kim đâm linh tinh lên ngực của ba và con gái ông, mới khiến bọn họ trở nên nghiêm trọng như thế này!”
 
Chương 588


CHƯƠNG 588

Vốn dĩ Vu tổng còn đang nghi ngờ, có phải mình đã hiểu nhầm rồi, nhưng lời nói thêm dầu vào lửa này của chủ nhiệm Lưu, đột nhiên khiến Vu tổng nổi giận đùng đùng!

Ba và con gái của ông ta vốn dĩ vẫn còn cứu được, là tên này hại chết!!

Chủ nhiệm Lưu còn sợ hiệu quả chưa đủ, vội vàng dùng cánh tay vẫn còn khỏe mạnh móc điện thoại ra, mở video ra nói: “Vu tổng, bà Vu, tôi sợ tên này chối cãi, nên trước đó đã quay video lại rồi.”

Lúc này, người tận mắt nhìn thấy chỉ có chủ nhiệm Lưu và Vương Bác Thần, mà Vương Bác Thần không thèm giải thích, hơn nữa anh nói cũng không có ai tin.

Để mặc cho một mình chủ nhiệm Lưu nói linh tinh!

Video này quay lúc Vương Bác Thần châm kim cứu người, nhưng trong cảnh tượng này, hai ông cháu vẫn đang rên rỉ, nhưng sau khi Vương Bác Thần châm kim, đột nhiên không có tiếng gì nữa, cơ thể run rẩy cũng không có động tĩnh gì nữa!

“Còn nói không phải cậu!!”

Video này, quả thật chính là thêm dầu vào lửa!

Ba và con gái vốn dĩ vẫn còn phát ra tiếng, sau khi bị tên này châm kim, hoàn toàn không phát ra tiếng nữa, cũng không động đậy nữa!

Bà Vu vô cùng tức giận, trong mắt giống như phun ra lửa.

“Cậu dám hại ba và con gái của tôi, tôi muốn mạng của cậu!”

Vu tổng lại túm lấy cổ áo Vương Bác Thần, một nắm đấm đánh đến.

Vương Bác Thần né tránh, lạnh lùng nói: “Ông xác định muốn tin lời nói của ông ta?”

Chủ nhiệm Lưu nghiến răng nghiến lợi nói: “Vu tổng, cánh tay của tôi chính là vì ngăn cản cậu ta hại ba và con gái ông nên mới bị cậu ta đánh gãy!”

“Cậu đền mạng cho ba và con gái của tôi!”

Vợ của Vu tổng giống như bị điên bổ nhào đến, túm lấy mặt Vương Bác Thần.

“Mẹ nó, tôi đánh chết cậu!”

Vu tổng lại tát một cái lên mặt Vương Bác Thần.

Chát!

Chát!

Chỉ nghe thấy hai tiếng tát lanh lảnh vang lên, trên mặt Vu tổng và vợ đã bị Vương Bác Thần tát cho hai cái, đánh đến mức hai người đầu óc quay cuồng.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Hai cái tát này là tôi để hai người tỉnh táo lại!”

Chủ nhiệm Lưu bị dọa sợ, giống như vịt bị bóp cổ kêu cạc cạc hét lên: “Cậu, cậu hại chết ba và con gái của Vu tổng, bây giờ còn dám đánh vợ chồng Vu tổng, cậu chết chắc rồi!”

“Được lắm, được lắm, hung thủ giết người, còn dám ngông cuồng như vậy, tôi phải khiến cậu chết không có chỗ chôn thân!”

Vu tổng che mặt đỡ lấy vợ, lửa giận đã cháy lên đến đỉnh đầu, chỉ muốn giết chết Vương Bác Thần, lấy điện thoại ra gọi điện thoại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Phùng Lâm, ba và con gái tôi xảy ra tai nạn giao thông, còn bị người ta hại chết, hung thủ còn đánh tôi và vợ tôi, trong mười phút ông không đến, cái chức này của ông làm đến đây thôi!”

Không ai có thể ngờ đến, Vương Bác Thần lại dám ra tay đánh người!

Nhất thời, vợ chồng Vu tổng và chủ nhiệm Lưu đã bị luồng sát khí tỏa ra từ trên người Vương Bác Thần làm cho sợ hãi!
 
Chương 589


CHƯƠNG 589

Vợ của Vu tổng không dám đi lên, đứng ở cách đó không xa oán hận nhìn Vương Bác Thần, che mặt, mắng cũng không dám mắng, sợ lại bị đánh.

“Đúng là quá ngông cuồng, hại chết ba và con gái của Vu Tổng, còn dám lên mặt, đúng là vô pháp vô thiên!!”

Chủ nhiệm Lưu đã được trải nghiệm sự tàn nhẫn của Vương Bác Thần, chỉ dám đứng một bên sủa, nhưng không dám có hành động gì khác.

“Thằng nhóc, cậu còn không biết Vu tổng là ai đúng không? Cứ đợi đi, xem Vu tổng xử lý cậu như thế nào!”

“Ông câm miệng cho tôi.”

Vương Bác Thần nhìn ông ta.

Chủ nhiệm Lưu không hiểu sao lại rùng mình, lời nói lập tức bị kẹt lại trong cổ họng, cũng không dám nói ra nữa.

Những bác sĩ ở bên cạnh không thể tin được nhìn Vương Bác Thần, đúng là vô cùng kinh ngạc!

Thằng nhóc này là ai?

Ngay cả vợ chồng Vu tổng cũng bị đánh!

Hơn nữa, chủ nhiệm Lưu từ trước đến nay vẫn luôn ngang ngược, lại bị một câu nói của anh trấn áp đến mức không dám nói gì!

“Cậu, cậu đừng ngông cuồng, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu!”

Vu tổng tức giận đến mức cả người run rẩy, chỉ vào Vương Bác Thần, đau buồn, thâm độc nói.

“Vu tổng, tên khốn nào dám ra tay với ông? Tôi sẽ bắt cậu ta lại!”

Chưa đến mười phút, Phùng Lâm khuôn mặt tràn đầy sự sợ hãi dẫn theo mười mấy tên cảnh sát khí thế mạnh mẽ xông vào.

“Chính là cậu ta đã đánh Vu tổng, còn hại chết ba và con gái của Vu tổng, các anh mau bắt cậu ta lại! Tôi có thể làm chứng! Cánh tay này của tôi chính là bị cậu ta đánh gãy! Tên này là một tên côn đồ cực kỳ hung hãn!”

Vừa thấy Phùng Lâm đưa theo người đến, chủ nhiệm Lưu lập tức đứng thẳng eo, khí thế mạnh mẽ nói.

“Phùng Lâm, cậu ta là hung thủ giết người, chính cậu ta đã hại chết ba và con gái tôi, mau bắt cậu ta lại! Nếu như cậu ta không sao, tôi thề, tôi nhất định sẽ dùng tất cả quan hệ, khiến ông không thể gánh nổi!”

Vợ của Vu tổng tức giận uy hiếp nói.

Mồ hôi trên trán Phùng Lâm lập tức chảy xuống.

Đừng nói là Vu tổng, vợ của Vu tổng vốn xuất thân từ hào môn, quan hệ rất lớn, chỉ cần một mình người này, ông ta đã không thể động đến rồi, đừng nói là Vu tổng.

Vu tổng lạnh lùng nói: “Phùng Lâm, tôi không quan tâm ông dùng cách gì, tôi muốn cả đời này cậu ta không thể ra ngoài được! Ông không xử lý được cậu ta, tôi sẽ xử lý ông!”

Phùng Lâm nghe thấy vậy, tinh thần bất an vì lo lắng tai họa sẽ ập đến, vội vàng bày tỏ: “Vâng, vâng, vâng, tôi nhất định sẽ làm tốt, tuyệt đối không để tên loạn người hung hãn này tiêu diêu ngoài vòng pháo luật!”

“Bắt người lại cho tôi! Đúng là quá ngông cuồng, một người hung ác như thế này, chắc chắn không thể để anh ta ở ngoài tiếp tục làm hại xã hội.”

Mấy tên cảnh sát vội vàng đi lên, muốn khống chế Vương Bác Thần.
 
Chương 590


CHƯƠNG 590

Vương Bác Thần mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm Vu tổng, thờ ơ nói: “Ông xác định?”

Phùng Lâm tức giận nói: “Tôi đang ở đây mà còn dám uy hiếp Vu tổng, tôi thất cậu ăn phải gan hùm tim gấu rồi! Đưa đi cho tôi!”

Vương Bác Thần vẫn bình tĩnh nói: “Đưa tôi đi thì dễ, nhưng đến lúc đó, ông sẽ phải quỳ xuống cầu xin tôi đi ra.”

Vu tổng nheo nửa mắt, độc ác nói: “Tôi muốn cậu ta, sống không bằng chết!!”

Chủ nhiệm Lưu thù hằn nói: “Mẹ nó, cậu đã thành phạm nhân rồi, còn dám uy hiếp Vu tổng, cái đồ không biết sống chết, tôi xem cậu làm thế nào…”

Vẫn chưa nói xong, một ánh mắt của Vương Bác Thần đã nhìn sang, cơ thể chủ nhiệm Lưu không khỏi run rẩy, giống như rơi vào hầm băng, cả người lạnh toát!

“Vu tổng, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ cho một câu trả lời, tôi tuyệt đối sẽ không để phần tử không tuân thủ pháp luật này tiêu diêu ngoài pháp luật! Tôi đưa cậu ta về trước, sau đó lại đến thăm ông cụ.”

Phùng Lâm làm ra dáng vẻ thấp kém, sợ Vu tổng không hài lòng, vội vàng dùng ánh mắt ra ám hiệu: Tôi nhất định sẽ khiến tên tiểu tử này sống không bằng chết!”

“Vu tổng, ông nhất định không thể bỏ qua cho tên côn đồ hung hãn kia, cậu ta chính là hung thủ giết người, nếu như không phải do cậu ta, ba và con gái của ông chắc chắn không nguy hiểm giống như bây giờ. Tôi là bác sĩ, tình huống lúc đó tôi phán đoán rất chuẩn.”

Sau khi Vương Bác Thần bị đưa đi, chủ nhiệm Lưu đã để lộ ra bộ mặt tiểu nhân, quạt gió châm lửa ở trước mặt Vu tổng.

Vu tổng nhìn thấy tấm biển ‘đang cấp cứu’ vẫn còn sáng đèn của phòng phẫu thuật, đau buồn nói: “Chủ nhiệm Lưu, tôi rất cảm ơn ông đã đứng ra nói lên công lý, ông yên tâm, tôi sẽ không đối xử bạc với ông.”

Trong lòng chủ nhiệm Lưu vô cùng đắc ý, nhưng trên mặt vẫn vô cùng đau buồn, oai phong lẫm liệt nói: “Vu tổng, ông quá nghiêm trọng rồi, tôi là bác sĩ, bác sĩ có lòng nhân từ, cứu người là thiên chức của tôi, tôi tin, đổi lại là bất kỳ một bác sĩ nào khác, đều sẽ làm như vậy.”

Vợ của Vu tổng đã khóc đến mềm nhũn, được Vu tổng ôm vào lòng.

Ba tiếng sau, cuối cùng cửa phòng phẫu thuật cũng được mở ra, vợ chồng Vu tổng vội vàng chạy lên, lo lắng hỏi: “Bác sĩ Hồ, ba và con gái tôi sao rồi.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bác sĩ Hồ tháo khẩu trang ra, lau cái trán toàn là mồ hôi, nói: “Đã thoát khỏi nguy hiểm rồi, may mà đưa đến kịp thời, nếu không hậu quả thật sự không dám tưởng tượng.”

Nghe thấy câu nói này, vợ chồng Vu tổng lập tức thở phào nhẹ nhõm, xem ra đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.

Vu tổng kích động nói: “Bác sĩ Hồ, cảm ơn ông, cảm ơn ông, tôi nhất định sẽ không quên ơn cứu mạng này của ông.”

Bác sĩ Hồ lắc đầu nói: “Trước tiên ông đừng cảm ơn tôi vội, người ông nên cảm ơn nhất chính là vị thần y kịp thời cứu chữa cho ba và con gái ông, nếu như không ổn định mạch tim, ba và con gái của ông không thể cầm cự được đến khi được đưa đến bệnh viện. Vị thần y kia đâu? Tôi nhất định phải gặp cậu ấy, đúng là dùng kim như thần, lại dùng cả quỷ châm thất truyền bao nhiêu năm qua.”

“Ông, ông nói cái gì?”

Vu tổng cứ nghĩ mình nghe nhầm, vội vàng hỏi một câu.

Chủ nhiệm Lưu bị dọa đến mức sắc mặt lập tức trắng bệch như tờ giấy “Không thể nào, tuyệt đối không thể, cậu ta, cậu ta sao có thể là thần y, tuyệt đối không thể!”

Bác sĩ Hồ không kiên nhẫn nói: “Vu tổng, ông nghe không hiểu sao? Nếu như không có vị thần y kia, ba và con gái ông, lúc đưa đến bệnh viện đã chết rồi! Là cậu ta dùng quỷ châm, ổn định mạch tim của ba và con gái ông, cứu được tính mạng của ba và con gái ông, tranh thủ đủ thời gian để chúng tôi cấp cứu. Là vị thần y kia cứu tính mạng của ba và con gái ông, duy trì được trong vòng 24 tiếng!!”
 
Chương 591


CHƯƠNG 591

Cái gì!!

Là, là tên tiểu tử kia cứu ba và con gái mình?

Cái, cái này sao có thể chứ?

Mình lại lấy oán báo ơn, còn bảo Phùng Lâm bắt cậu ta lại!!

Đầu của Vu tổng giống như bị một cái gậy đập mạnh vào một cái, vang lên tiếng ù ù!

Lời của bác sĩ, làm thức tỉnh, khiến ông ta suýt nữa ngã xuống!

Ông ta lại bảo Phùng Lâm bắt ân nhân cứu mạng, thần y chân chính đi!

Ông ta, còn muốn vị thần y đã cứu ba và con gái của mình sống không bằng chết!!

Chát!

Đột nhiên, Vu tổng quay người lại tát thật mạnh lên mặt chủ nhiệm Lưu, vô cùng tức giận mắng: “Mẹ nó, cái đồ cặn bã nhà ông!”

“Vu tổng, tôi, tôi…”

Chủ nhiệm Lưu bị dọa sợ, bị cái tát này đánh đến mức ngã xuống đất, cà lăm đến mức một câu cũng không nói ra được.

Vợ của Vu tổng sắc mặc trắng bệch nói: “Bây, bây giờ phải làm sau, chúng ta, chúng ta đã hiểu nhầm rồi, còn lấy oán báo ơn, phải làm sao đây! Còn bảo cảnh sát bắt cậu ta đi!”

“Cái gì?”

Bác sĩ Hồ nghe thấy câu này, trực tiếp sững sờ, sau đó phản ứng lại, vị thần y kia đã bị xem thành người gây ra chuyện!

Ông ta lạnh lùng nhìn vợ chồng Vu tổng, nói: “Hừ, hai người đúng là có mắt như mù, không biết thần y chân chính, lại còn bảo người bắt đi! Hai người làm tốt thật đó!”

Bác sĩ Hồ cười khẩy nói: “Tốt nhất hai người mời thần y kia về đây, bởi vì quỷ châm của vị thần y kia, chúng tôi không dám động vào, chỉ cần động vào, ba và con gái của ông sẽ chết ngay lập tức!”

Ầm!

Nghe thấy lời của bác sĩ Hồ, vợ chồng Vu tổng như sét đánh ngang tai, đầu óc trống rỗng!

Ông ta cho rằng, chàng trai trẻ đó chỉ ổn định mạng của ba và con gái ông ta, nhưng không nghĩ tới, châm mà người đó thực hiện, không ai dám động vào!

Mà ông ta, lại tự tay đưa thần y có thể cứu ba và con gái mình vào tù!

“Con mẹ nhà ông!!!”

Vu tổng tức giận không nói ra lời, ánh mắt âm trầm nhìn chủ nhiệm Lưu.

“Đều do thứ tiểu nhân ông hại, đều do ông!”

Vu tổng phu nhân giận điên, họ tin lời của chủ nhiệm Lưu, xém chút lấy mạng ba và con gái!!

Vu tổng đạp một cú lên mặt chủ nhiệm Lưu, hung ác mắng: “Tiểu thần y đánh gãy một tay ông quá nhẹ!!”

“Vu tổng, Vu tổng, hiểu lầm, hiểu lầm thôi, tha cho tôi, tha cho tôi, đây là hiểu lầm.”

Chủ nhiệm Lưu sợ ngây người, ông ta không nghĩ tới chuyện lại phát triển tới bước này!

Nếu sớm biết sẽ như vậy, cho ông ta một trăm lá gan ông ta cũng không dám.

 
 
Chương 592


CHƯƠNG 592

Đáng tiếc, trên đời này, xưa nay không có “sớm biết!”

Vu tổng vô cùng tức giận cầm cái ghế bên cạnh lên, phang xuống cánh tay còn lại của chủ nhiệm Lưu.

Rắc!

Chỉ nghe thấy một tiếng vang thanh thúy, cánh tay kia của chủ nhiệm Lưu cũng bị đập gãy.

Bác sĩ Hồ lạnh lùng nói: “Vẫn là bớt lãng phí thời gian đi mời thần y quay lại đi.”

“Đúng đúng đúng, tôi đi mời tiểu thần y, tôi nhất định phải mời cậu ta quay lại.”

Vu tổng xông ra ngoài như nổi điên.

Mà lúc này, Phùng Lâm bị Vương Bác Thần chọc tức đến đầu bốc khói, xém chút ói máu.

Phùng Lâm đập tay lên bàn, đứng dậy tức giận hét lên: “Tôi hỏi anh lần nữa, làm nghề gì!”

Vương Bác Thần nhàn nhạt nói: “Ông, không đủ tư cách.”

“Ngông cuồng! Ngông cuồng!”

Phùng Lâm tức giận toàn thân run rẩy, ông ta chưa từng thấy ai hống hách như vậy!

“Được, cho anh cơ hội anh không trân trọng, vậy anh tự cầu nhiều phúc đi!”

Phùng Lâm dùng ánh mắt ra hiệu cho cấp dưới, người dưới hiểu rõ, lập tức đứng dậy, đi phá camera giám sát.

“Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, tôi không tin, còn tra không ra thân phận của anh!”

Phùng Lâm cười lạnh, ông ta chưa từng nhìn thấy người tới đây rồi còn có thể tiếp tục cứng miệng, ông ta chính là có cách khiến anh mở miệng!

“Vậy sao?”

Vương Bác Thần cười trêu tức.

“Kêu người bên kho tài liệu lập tức tra cho tôi, xem anh ta từng phạm tội gì!”

Câu này của Phùng Lâm vừa nói ra, cấp dưới lập tức hiểu rõ, tên nhóc này dù là trong sạch, cũng có thể đưa vào tù, cách cái chết không xa.

Mặt Vương Bác Thần vẫn nở nụ cười lạnh, điều này khiến Phùng Lâm càng thêm lửa giận ngút trời.

Nụ cười lạnh đó là trào phúng ông ta, sỉ nhục ông ta!

Thực là tìm chết!

Phùng Lâm dùng ánh mắt ra hiệu, rồi xoay người ra ngoài.

Mấy người còn lại nhìn nhau, đều biết nên làm thế nào.

Hôm nay không chỉnh chết thằng oắt này, Phùng Lâm sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Mấy người đứng dậy, đi về phía Vương Bác Thần bị khống chế trên ghế.

Lúc này, Phùng Lâm vào phòng tài liệu, không vui hỏi: “Tra thấy chưa? Có vết nhơ nào không?”

Nhân viên tài liệu sợ hãi đứng dậy, nói: “Cục, cục trưởng, ông, ông xem xem, đây, đây…”

Phùng Lâm tức giận nói: “Chuyện gì mà dọa cậu thành như vậy, là giết người hay là phóng hỏa? Gan nhỏ như thỏ đế, tôi thấy cậu không muốn làm nữa rồi!”

Nói rồi, Phùng Lâm đi tới, trên màn hình đầu tiên là tư liệu của Vương Bác Thần, là tuyệt mật cấp 5A quốc gia!

Phùng Lâm mặt mày tái nhợt, bạch bạch bạch lùi về sau ba bước mới đứng vững cơ thể.
 
Chương 593


CHƯƠNG 593

“Chuyện này, chuyện này không thể nào, sao có thể là tuyệt mật cấp 5A! Anh ta rốt cuộc là ai!!”

Cùng lúc này, thủ đô.

Văn phòng quốc chủ.

Vị thượng tướng năm sao vội vàng chạy vào: “Quốc chủ, có người động vào cấm lệnh tư liệu của Vương thần chủ.”

Quốc chủ ngẩng phắt đầu, lạnh giọng nói: “Bất kể là ai, bắt lại!”

“Cấp 5A! Cấp 5A! Sao có thể là cấp 5A! Anh ta rốt cuộc là ai! Rốt cuộc là ai!”

Phùng Lâm sợ hãi thét chói tai, hồn cũng sắp bay đi mất, ngồi phịch mông xuống đất.

Sao lại thế này!

Tên nhóc đó không phải hung thủ sao?

Không phải hại chết ba và con gái của Vu tổng sao?

Tư liệu của anh ta sao lại trở thành tuyệt mật cấp 5A!!

Chính vào lúc này, Vu tổng xông vào, hổn hển hét lên: “Phùng Lâm, ông đâu rồi? Ông nhốt cậu ta ở đâu rồi! Nếu cậu ta thiếu một cọng lông, ông chờ về vườn đi!”

Phùng Lâm ngây người!

Con mẹ nó!

Đầu óc ông có bệnh à!

Người kêu tôi bắt người là ông!

Bây giờ ngược lại chạy tới hùng hồn hỏi tội tôi!

Nhưng vừa nghĩ tới bối cảnh của Vu tổng, Phùng Lâm lại xìu: “Vu tổng, ông thế này là…”

Vu tổng đỏ mắt, kéo cổ áo Phùng Lâm, tức giận gào lên: “Mau dẫn tôi đi! Nếu cậu ta xảy ra chuyện, tôi muốn mạng của ông!”

Ầm!

Ầm!

Ầm! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chính vào lúc này, trong phòng thẩm vấn, truyền tới tiếng va chạm.

Sắc mặt Vu tổng biến đổi, hung ác nói: “Ông, ông con mẹ nó đã làm gì!”

Phùng Lâm đổ mồ hôi ròng ròng: “Vu tổng, đây, đây là ông nói, ông nói muốn…”

Vu tổng phất một bạt tai lên mặt Phùng Lâm, mắng: “Tôi con mẹ nó đầu óc toàn phân, ông con mẹ nó cũng vậy sao? Tôi con mẹ nó đầu óc có bệnh, ông con mẹ nó cũng vậy sao! Mau mở cửa, không mở cửa ông con mẹ nó muốn làm gì!”

Phùng Lâm vội cho người mở cửa, ông ta đã không còn mong mình có thể có kết quả tốt rồi.

Từ chuyển biến thái độ của Vu tổng đã có thể nhìn ra, lần này, thật sự chọc vào nhân vật không thể chọc rồi!

Chọc phải chân long rồi!

Liên tưởng tới tuyệt mật cấp 5A vừa rồi, lại nghĩ tới tên nhóc này đã hại chết ba và con gái Vu tổng, bây giờ Vu tổng còn đích thân chạy tới, thái độ chuyển biến 360 độ không góc chết!

Trêu chọc nhân vật thế này, mình chết chắc rồi!
 
Chương 594


CHƯƠNG 594

Tuy nhiên, giây phút cửa được mở ra.

Vu tổng và Phùng Lâm đều nghệch mặt!

Chỉ thấy Vương Bác Thần thờ ơ ngồi trên ghế, bất động như núi.

Mà nằm trên đất lại là những cảnh sát định ra tay với anh.

“Tiểu, tiểu thần y, tôi xin lỗi, tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi bị tên tiểu nhân chủ nhiệm Lưu kia lừa, tôi không phải người, tôi con mẹ nó khốn khiếp, xin cậu tha thứ cho tôi, chỉ cần cậu tha thứ cho tôi, tôi bằng lòng trả bất cứ giá nào!”

Vu tổng trước đó còn hận không thể ăn tươi nuốt sống Vương Bác Thần, lúc này lại như cháu chắt, gật đầu khom lưng, lưng sắp khom tới đất rồi.

Vương Bác Thần vẫn ngồi, không mở miệng, chỉ bình tĩnh châm điếu thuốc.

Phùng Lâm sợ sắp tè ra quần, xém chút quỳ xuống, nơm nớp nói: “Thưa ngài, tôi xin lỗi, xin lỗi, là tôi có mắt không tròng không biết chân long, xin ngài thứ tội, xin ngài thứ tội. Ngài mau rời đi nơi này, đều là lỗi của tôi, đều là lỗi của tôi.”

Vương Bác Thần không để ý Vu tổng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phùng Lâm, nói: “Ông hiện tại, gánh nổi chứ?”

Vừa nghe câu này, Phùng Lâm lập tức sợ hãi quỳ phịch xuống đất, dập đầu cầu xin: “Thưa ngài, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, ngài xem tôi như cái rắm đi, tôi sai rồi, tôi sai rồi.”

Vu tổng thầm nghi hoặc trong lòng, không biết Phùng Lâm tại sao lại sợ hãi như vậy. Nhưng ông ta không kịp nghĩ nhiều, cung kính nói: “Tiểu thần y, trước đó là tôi lỗ mãng, tin lời xàm ngôn của tiểu nhân, hiểu lầm cậu, tôi tạ tội với cậu. Xin cậu dời bước, cứu ba và con gái tôi. Nhà họ Vu chúng tôi, nhất định sẽ vĩnh viễn ghi nhớ đại ân đại đức của cậu.”

Vương Bác Thần lại như không nghe thấy lời của Vu tổng, càng như không nhìn thấy ông ta, nhìn Phùng Lâm nói: “Ông lấy tiền lương quốc gia phát cho ông, đi làm chó cho nhà người khác, ông đê tiện hay là làm chó nghiện?”

Lời này của Vương Bác Thần khiến Vu tổng dựng đứng da gà, không biết ông ta nghĩ tới chuyện đáng sợ gì, sắc mặt xoạch một cái tái nhợt, mồ hôi lạnh ròng ròng.

Phùng Lâm mặt như tro tàn, không nói được câu nào, như chó chết mềm oặt trên đất.

Vương Bác Thần lười cả liếc mắt ông ta một cái.

Vu tổng lắp bắp nói: “Tiểu, tiểu thần y, tôi sai rồi, ngài đại nhân đại lượng, xử lý tôi thế nào cũng được, xin ngài cứu ba và…”

Vương Bác Thần ngồi trên ghế thẩm vấn, nhìn ông ta, không lên tiếng.

Vu tổng thấy Phùng Lâm quỳ trên đất, lời còn lại ngưng bặt, bỗng nhớ tới lời Vương Bác Thần từng nói trong bệnh viện.

“Dẫn tôi đi thì dễ, nhưng đến lúc đó, ông phải quỳ xuống cầu tôi ra.”

Vu tổng rùng mình, mặt đỏ bừng.

Đánh mặt thật hơi nhanh một chút!

Mồ hôi lạnh dọc theo gò má chảy xuống, áo sơ mi bên trong của ông ta đã ướt đẫm.

Ông ta chợt phát hiện, chàng trai trước mắt này rất thản nhiên, nhưng mình nhìn không thấu.

Ông ta cảm thấy mình lúc này như đang đối mặt với một tòa núi, khí thế anh ngồi đó tản ra khiến ông ta cảm thấy như đối mặt với các ông lớn thực thụ ở thủ đô.

Không, khí thế còn mạnh hơn các ông lớn ấy!

Đầu gối Vu tổng dần khuỵu xuống, có thể nhìn ra, ông ta đang giãy giụa!
 
Chương 595


CHƯƠNG 595

Người có thân phận như ông ta, nếu quỳ gối một người trẻ tuổi đôi mươi, còn khó coi hơn cả giết ông ta.

Phịch!

Vu tổng quỳ trước mặt Vương Bác Thần, hai tay chống đất, giọng khô khan: “Tiểu thần y, tôi xin lỗi, là tôi có mắt không tròng không biết chân thần, hi vọng ngài đại nhân đại lượng, đừng…”

Vương Bác Thần lại không thèm để ý ông ta, đứng dậy trực tiếp bỏ đi.

“Tiểu thần y, tiểu thần y, nếu ngài không tha thứ cho tôi, tôi sẽ tiếp tục quỳ. …”

Vu tổng nôn nóng, vội ôm chặt lấy chân Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần lãnh đạm nói: “Vậy ông quỳ đi.”

Nói xong, Vương Bác Thần khẽ hất, toàn thân Vu tổng bị hất ra, nghênh ngang rời đi.

Vu tổng hối hận hung hăng tát mình vài bạt tai!

“Mày thật là ngu, mày ngu như heo ấy!”

Bây giờ, còn ai có thể đả động vị tiểu thần y này?

Còn ai dám rút quỷ châm trên người ba và con gái?

Ông ta chợt nhớ tới một người – Đệ nhất thần y nước R – Hoa Mạnh Trường!

Nhưng Hoa Mạnh Trường thần long thấy đuôi không thấy đầu, mình đi đâu tìm ông ấy đây? Dù có thể tìm thấy, cũng không kịp rồi.

Phải làm sao đây?

“Mày không phải người, mày thật sự không phải người!”

Vu tổng lại hung hăng cho mình vài bạt tai, gấp đến sắp khóc tới nơi.

Ông ta đắc tội tiểu thần y rồi.

Mấu chốt nhất là, ông ta đến Hà Châu, là vì chủ mẫu nhà họ Vương, phong sát công ty Hoa Nguyện.

Từ khi đến tới nay, vẫn chưa quen thuộc bên này, căn bản không biết tiểu thần y này họ gì tên chi, cũng không biết anh ở đâu.

Làm sao đây! Làm sao đây!

Nếu ba và con gái có mệnh hệ nào, ông ta chính là hung thủ hại chết họ, cả đời này cũng sẽ không tha thứ cho mình!

Vu tổng vô cùng ủ rũ quay về bệnh viện, vợ đi tới vừa muốn nói chuyện, Vu tổng lập tức quỳ xuống đất, ôm đùi vợ khóc đứt gan đứt ruột nói: “Tiểu thần y không tha thứ cho tôi, tôi vô dụng, đều là lỗi của tôi, là tôi hại chết ba và con gái…”

Vu tổng phu nhân kinh ngạc nói: “Ba và con gái không sao rồi, tiểu thần y không phải đã tha thứ cho ông rồi sao? Cậu ấy mới đi không lâu, ba và con gái đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.”

“Cái gì!”

Vu tổng sững sờ.

Tiểu thần y đã tới?

Anh đã cứu ba và con gái mình?

Đây lại là thế nào?
 
Chương 596


CHƯƠNG 596

Vu tổng phu nhân không biết đã xảy ra chuyện gì, tiếp tục nói: “Tiểu thần y trước khi đi có nói, lương y như từ mẫu.”

Vu tổng đứng đờ tại chỗ, lập tức xông ra ngoài như điên tìm người, lại căn bản không nhìn thấy bóng dáng người đó.

“Cho dù có trả cái giá gì đi nữa thì cũng phải tìm được vị tiểu thần y kia, cậu ấy chính là ân nhân cứu mạng của gia đình chúng ta, chúng ta đã lấy oán trả ơn, thiếu chút nữa là đã hại người ta. Chúng ta không phải là người, nhất định phải tìm được cậu ta.”

Vu tổng hối hận nói với vợ.

Nhất là vị tiểu thần y ấy không màng đến hiềm khích trước kia, một thân một mình đến bệnh viện cứu ba và con gái anh ta, cuối cùng còn nói là thần y có lương tâm, hành động lấy ơn báo oán làm trong lòng Vu tổng càng cảm thấy áy náy hơn.

“Cao nhân cái gì chứ, đây mới chính là cao nhân.”

Trong ánh mắt Vu tổng tràn đầy vẻ tôn kính.

Vợ Vu tổng khàn giọng nói: “Chúng ta làm chuyện có lỗi với tiểu thần y, nhất định phải tìm được cậu ấy, tiểu thần y là cao nhân, sẽ không chấp nhặt chúng ta, nhưng mà chúng ta không thể không biết ơn. Không biết tiểu thân y có còn người nhà không, dù sao thì chúng ta cũng phải báo đáp bọn họ.”

Hai vợ chồng thương lượng với nhau, bắt đầu vận dụng tất cả các mối quan hệ để tìm kiếm Vương Bác Thần.

Cùng lúc đó, chủ nhiệm Lưu vừa mới xử lý xong hai cánh tay, trong lòng càng thêm oán hận Vương Bác Thần.

“Mẹ nó, thần y giống quỷ gì chứ, nếu không phải mày thì ông đây sẽ không bị gãy mất hai cánh tay, mày chờ đó cho ông đây!”

Chủ nhiệm Lưu cắn răng nghiến lợi, liên lạc với một công ty kinh doanh chỉnh sửa đoạn video Vương Bác Thần cứu người, sau đó đăng lên mạng.

“Tôi cho các người ba trăm triệu, tôi không quan tâm các người dùng cách gì, tôi muốn thằng khốn trong video phải thân bại danh liệt, tôi muốn khiến cả nhà nó đều không thể sống yên.”

Thế là chẳng mấy chốc, một đoạn video nhỏ liền được đăng lên mạng.

Trong video không có cảnh Vương Bác Thần cứu người từ trong xe, chỉ có cảnh Vương Bác Thần dùng kim châm tiến hành châm cứu cho con gái và ba của Vu tổng, châm cứu xong, hai người giống như đã chết, sau đó liền kết thúc tại đây.

“Bác sĩ bất lương dùng kim châm hại chết người già và trẻ nhỏ ở hiện trường tai nạn giao thông.”

“Người khác cứu người, cậu lại hại người, ông trời ở đâu chứ.”

“Cộng đồng mạng làm thịt cái tên cặn bã này đi, dùng kim châm sát hại người bị hại tại hiện trường tai nạn giao thông.”

Video với đủ loại chủ đề nhanh chóng được đăng trên mạng, rất nhanh liền leo lên đầu bảng.

“Trời ơi, đây còn là con người hả, người khác đang cứu người mà cậu ta lại hại người, cái tên khốn này!”

“Trung y chó má gì chứ, theo lời kể của các nhân chứng ở hiện trường thì lúc hai ông cháu ấy được cứu ra, họ vẫn còn sống, sau khi cậu ta châm cứu xong thì liền tử vong tại chỗ, bây giờ cậu ta còn chạy mất.”

“Khốn nạn, khốn nạn!”

Ở trên mạng, sau khi được sự dẫn dắt của đám thủy quân, tất cả mọi người lòng đầy căm phẫn yêu cầu nhất định phải tìm được cái tên rác rưởi đó, nhất định phải trừng phạt nghiêm minh.

Nhìn vào danh sách tìm kiếm phổ biến, video này đã lọt vào top 5 trên danh sách tìm kiếm phổ biến nhất, chủ nhiệm Lưu đắc ý cười.
 
Chương 597


CHƯƠNG 597

“Mày đã đánh gãy một cánh tay của ông đây, ông đây sẽ khiến cả nhà mày sống không yên ổn, ông đây muốn mày bị bạo lực mạng đến chết.”

Chủ nhiệm Lưu nhìn điện thoại, ác độc nói.

Rất nhanh, các phương tiện truyền thông lớn đồng loạt chia sẻ bình luận, làm video này đẩy lên top 1 trên danh sách tìm kiếm, nhiệt độ còn dần dần lên cao.

“Ủa? Tôi đã từng nhìn thấy người này rồi, cậu ta tên là Vương Bác Thần, trước kia là con rể nhà họ Triệu, địa chỉ nhà của cậu ta là…”

Với thời đại bây giờ, muốn giết một người thông qua mạng là chuyện vô cùng đơn giản.

Rất nhanh, tin tức của Vương Bác Thần liền bị tra ra, cùng với tin tức của gia đình Triệu Thanh Hà, toàn bộ đều bị đăng ở trên mạng.

Nhà trẻ.

Hôm nay Dao Dao không hề vui, cô bé đã đánh nhau với một bạn học, trên mặt còn có mấy vết thương, lại thở phì phò quát lớn: “Ba của tôi là anh hùng, không phải là hung thủ giết người, các cậu nói bậy.”

Mấy bạn học khác cũng nói: “Ba của mày chính là hung thủ giết người, tao và mẹ tao đã xem đoạn video đó rồi, là ba mày đã hại chết bạn nhỏ và ông nội của bạn ấy.”

“Ba của tôi cũng đã nói chính là ba cậu hại chết người, lúc đầu, vốn là ông đó với lại bạn nhỏ vẫn còn sống, nhưng bị ba của cậu dùng kim đâm chết.”

Lời nói của trẻ con không có ý gì, nhưng mà lời này khiến Dao Dao vô cùng tức giận.

Cô bé lại không biết phải giải thích như thế nào, tức giận đẩy ngã mấy bạn học vừa mới nói chuyện xuống đất, hét to: “Ba tôi không phải như thế, ba và mẹ của các cậu nói bậy, ba tôi là anh hùng.”

Lúc các giáo viên chạy đến, mấy bạn học đều đang khóc, Dao Dao thì còn hét: “Ba tôi không giống như các cậu nói, các cậu nói bậy rồi, tôi ghét các cậu.”

“Thầy ơi, ba em không phải là hung thủ giết người, ba em là anh hùng.”

Dao Dao cầu cứu sự giúp đỡ từ giáo viên.

Một giáo viên nam vừa mới đến nhíu chặt mày: “Em chính là con gái của tên hung thủ giết người đó à? Chính là ba em đã hại chết người khác.” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nghe xong lời này, Dao Dao vẫn cố nhẫn nhịn không bật khóc, trong nháy mắt nước mắt liền rơi khỏi hốc mắt, hét to với giáo viên: “Thầy gạt người, thầy gạt người! Em ghét tất cả mọi người.”

Giáo viên nam nhịn không được mà đẩy Dao Dao ngã xuống đất: “Ba mày đã hại chết người khác, mày còn đánh bạn học, đúng là con gái của hung thủ giết người mà.”

“Con bé vô tình này, sao cháu lại không vui thế, ai chọc giận cháu.”

Trần Ngọc đến đón Dao Dao, nhìn thấy hai mắt Dao Dao sưng đỏ, cái miệng nhỏ vểnh lên, cúi đầu không nói, bà liền hỏi.

Dao Dao vẫn cúi đầu không nói tiếng nào.

Bình thường mỗi lần đi đón Dao Dao thì cô bé đều rất vui vẻ, luôn có nhiều thứ nói mãi không hết.

“Có phải là đánh nhau với bạn học khác rồi không, Dao Dao không khóc nha, ba cháu có làm món ăn ngon cho cháu kìa.”

Trần Ngọc không lên mạng, cho nên không biết những chuyện đang xảy ra, còn tưởng là Dao Dao đánh nhau với bạn học trong nhà trẻ, cho nên cũng không để trong lòng.
 
Chương 598


CHƯƠNG 598

Nhưng mà trên đường về, Trần Ngọc cũng cảm thấy có điểm không đúng, luôn có người dùng ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào bà và Dao Dao, còn thỉnh thoảng chỉ chỉ trỏ trỏ.

“Các người muốn làm cái gì.”

Trần Ngọc tức giận, trực tiếp đi đến trước mặt hai người đàn ông vẫn đang chỉ trỏ mình, hầm hừ hỏi.

“Ồ, mẹ vợ của tên tội phạm giết người, còn dám đến đây chỉ trích chúng tôi à, đúng là người một nhà mà.”

“Cùng một loại người mà thôi, có thể để một tên hung thủ đến làm con rể nhà mình, sao có thể là người tốt lành được chứ.”

Đám người mỉa mai cười nói.

Trần Ngọc tức giận: “Các người nói rõ cho tôi, ai là hung thủ giết người.”

“Ai mà rảnh đôi co với bà, sớm muộn gì các người cũng sẽ bị báo ứng thôi.”

Đám người hừ một tiếng, không muốn dây dưa, quay lưng rời khỏi.

Trần Ngọc tức điên lên, sắc mặt khó coi dẫn Dao Dao về nhà.

“Mẹ, ai chọc giận mẹ vậy?”

Vương Bác Thần bưng đồ ăn ra, nhìn thấy Dao Dao với đôi mắt sưng đỏ, anh lập tức tức giận không thôi: “Mẹ, có phải là Dao Dao bị người khác bắt nạt không?”

Trần Ngọc thở phì phò nói: “Một đám thần kinh, đừng để ý tới bọn họ.”

Vương Bác Thần cau mày, chỉ nhìn thấy Dao Dao kéo áo anh, cái miệng nhỏ mím chặt, vô cùng ấm ức: “Ba ơi, bọn họ nói ba là hung thủ giết người, bạn con trong nhà trẻ nói rằng ba đã hại chết một bạn nhỏ cùng với một ông cụ, có phải thật không ạ?”

Vương Bác Thần giật mình hoảng sợ, anh lập tức kịp nhận ra vấn đề nằm ở đâu.

Tất nhiên là đoạn video anh cứu người đã được đăng lên trên mạng, sau khi bị người khác ác ý động tay động chân thì liền trở thành như thế này.

Nghĩ đến đây, một cơn lửa giận bỗng chốc bùng lên, Vương Bác Thần ngồi xuống trước mặt Dao Dao, xoa xoa đầu cô bé rồi nói: “Ba con chỉ cứu người mà thôi, ông cụ và bạn nhỏ ấy đã không sao rồi.”

“Là thật ạ?”

Dao Dao tuổi thân đến nỗi nước mắt đều rơi xuống, dùng mu bàn tay lau lau nước mắt, nức nở nói: “Nhưng mà, nhưng mà bọn họ không chịu tin con, nói ba là hung thủ giết người, giáo viên cũng không chịu tin con, còn đẩy con té. Ba ơi, ba có thể đến nhà trẻ với con được không, con muốn nói cho bọn họ biết ba con không phải là hung thủ giết người, huhuhu.”

Vương Bác Thần nghiêm túc gật đầu: “Được, ba đi cùng con.”

Anh không ngờ là sự việc lại phát triển đến bước này.

Lúc đó, chỉ có chủ nhiệm Lưu quay video, mà mình lại đánh gãy cánh tay ông ta, ngoại trừ ông ta thì không còn người nào khác.

“Bác Thần, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy, trên đường về nhà mẹ với Dao Dao đều bị đám người chỉ chỉ trỏ trỏ, thiếu chút nữa là mẹ đã cãi nhau ầm ĩ với bọn họ.”

Nhớ đến chuyện đó, Trần Ngọc vẫn tức giận nghiến răng nghiến lợi.

“Mẹ, là hiểu lầm thôi, ngày hôm qua không phải là con đi đưa cơm cho Thanh Hà à, trên đường gặp một vụ tai nạn giao thông, con cứu được hai ông cháu…”

Vương Bác Thần kể lại chuyện ngày hôm qua một cách đơn giản, đương nhiên anh không nhắc tới chuyện trong bệnh viện, anh không muốn để Trần Ngọc phải lo lắng tới chuyện này.

Trần Ngọc vỗ mạnh xuống bàn, mắng chửi: “Tức chết mẹ rồi, đám người đó không có não hả. Không được, chuyện này nhất định phải có một câu trả lời thỏa đáng, mẹ nhất định phải báo cảnh sát, có còn pháp luật hay không hả, bắt nạt người khác như vậy, làm sao sau này chúng ta có thể sống được đây, nào có ai chịu oan như thế.”
 
Chương 599


CHƯƠNG 599

Đúng lúc này, điện thoại di động của Vương Bác Thần vang lên, sau khi kết nối, Lan Tầm ở đầu dây bên kia khóc tức tưởi: “Anh rể, anh mau đến đây đi. Có một đám người xông vào phòng làm việc của chị Thanh Hà, nói anh là hung thủ giết người, đám truyền thông cũng đến đây. Chị Thanh Hà tức phát khóc, còn bị bọn họ đẩy ngã… các người, các người làm cái gì đấy hả, cút hết cho tôi! Nếu không thì tôi sẽ báo cảnh sát đó…”

Sự việc đã phát triển đến bước này, không cần xem điện thoại thì Vương Bác Thần cũng biết thông tin của mình đã bị lộ trên mạng.

Trên đường chạy đến công ty Hoa Nguyện, Tư Lam gọi điện thoại đến cho anh.

“Thần chủ, trên mạng xảy ra chuyện…”

Vương Bác Thần ngắt lời: “Tôi biết rồi, người nhà của tôi đang bị ảnh hưởng.”

Tư Lam ở đầu dây bên kia bị dọa đến run rẩy cả người, thiếu chút nữa là đã làm rơi điện thoại: “Thần chủ, thuộc hạ biết phải xử lý như thế nào.”

Vương Bác Thần cúp điện thoại, lúc vừa đến công ty Hoa Nguyện, đám truyền thông đã đứng chật ních, còn có một đám blogger đặc biệt chạy đến để thu hút người xem.

“Mọi người ơi, mọi người nhìn đi, tôi đang trong phòng làm việc Triệu Thanh Hà, là vợ của tên hung thủ giết người, ngày hôm nay tôi sẽ để mọi người mở mang tầm mắt, biết được bộ mặt ghê tởm của đám người này.”

“Các bạn, chúng ta phải truyền năng lượng tích cực, nhất định không thể bỏ qua cho tên tội phạm giết người, mọi người nhìn đi, Triệu Thanh Hà là chủ của công ty Hoa Nguyện, chính là vợ của cái tên hung thủ giết người Vương Bác Thần đó.”

“Mọi người có thấy rõ chưa, chẳng trách Vương Bác Thần dám ngang tàn như thế, hóa ra là có người làm chỗ dựa sau lưng. Chúng ta cần chính nghĩa và công bằng, quyết không thể tha thứ cho một xí nghiệp như thế này được tồn tại.”

“Chúng ta phải giữ gìn chính nghĩa, pháp luật là ranh giới cuối cùng trong xã hội chúng ta, nếu như chúng ta mặc kệ, vậy thì pháp luật sẽ trở thành công cụ cho đám cặn bã này lợi dụng, chúng ta nhất định không thể bỏ qua cho bọn họ, nhất định phải bắt được thế lực ác độc đứng sau bọn họ.”

Một đám blogger mạng đang cầm điện thoại quay trực tiếp, đám người này đã khiến sự việc phát triển đến mức không thể khống chế.

“Xin hỏi Triệu tổng, đối với chuyện chồng cô hại chết người già và trẻ nhỏ, cô cảm thấy như thế nào, mong cô trả lời cho.”

“Triệu tổng, chồng cô là hung thủ giết người, tại sao cô còn muốn hắn ta đến làm con rể?”

“Triệu tổng, cái loại đàn ông không có cốt khí cam nguyện đến làm con rể như Vương Bác Thần, tại sao cô lại lựa chọn hắn ta chứ? Có phải điều này đồng nghĩa với việc cô đang lợi dụng Vương Bác Thần để đạt được một vài mục đích mà không ai được biết không?”

“Triệu tổng, tôi đã điều tra thông tin về công ty Hoa Nguyện của cô, trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi mà lại có thể phát triển đến quy mô như hiện tại, chắc chắn trong đây có lợi ích không đứng đắn nhỉ?”

“Triệu tổng, cô thiếu đàn ông lắm à? Cho nên mới tìm một tên hung thủ giết người?”

Một vài cánh truyền thông ác miệng chỉ sợ chuyện này không lớn hơn, không ngừng dẫn đầu hất nước bẩn vào công ty Hoa Nguyện.

Triệu Thanh Hà bị đám người này xô tới xô lui, đầu tóc rối tán loạn, còn bị bọn họ đẩy tới đẩy lui, quần áo rách vài chỗ, trên mặt còn có một dấu bàn tay đỏ tươi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top