Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 560


CHƯƠNG 560

Tất cả mọi người đều nhìn về phía ông ta.

Stephen nhìn ông ta chằm chằm: “Ý ông là, đây không phải là bút tích của thần chủ nước R?”

Phó tổng thống lĩnh Richard tiếp tục suy đoán: “Đây chỉ là suy đoán của tôi, mọi người có thể tham khảo một chút. Tôi chỉ cảm thấy, từ trước đến nay thần chủ nước R hành sự vô cùng độc đoán, anh ta muốn uy hiếp, sẽ trực tiếp sai người ra tay, bởi vì anh ta là người mạnh nhất ở hiện tại, không thèm dùng loại thủ đoạn ám sát như vậy.”

Stephen dường như đã nắm bắt được một mạch suy nghĩ tiếp theo sau mạch suy nghĩ của Richard, nói: “Ý của ông là những gì thần chủ nước R làm là có âm mưu? Chúng ta không thể phản kháng đúng không? Mà lần này lại là một âm mưu đen tối, mặc dù đạt được hiệu quả uy hiếp nhưng phong cách thủ đoạn lại không giống với thần chủ nước R.”

Richard gật gật đầu.

Mấy vị chiến thần và quan chức cấp cao của Đệ Nhất Đế Quốc đều không nói gì, chờ hai người tiếp tục phân tích.

Bọn họ rõ ràng cũng nhận ra điều gì đó.

Nhưng mạch suy nghĩ vẫn chưa được rõ nét như hai người này.

Sau khi Richard nói ra suy nghĩ xong bèn không nói nữa.

Với tư cách là người phó phụ trách, có nhiều lúc, không được chiếm sóng của người phụ trách chính. Đây là quy tắc bí mật.

Mạch suy nghĩ của Stephen được khai mở, tiếp tục nói: “Nếu đúng là như vậy, thì phong cách hành sự lần này có chút giống với quốc chủ nước R, Hàn Đỉnh. Vương Bác Thần không phải là một chính trị gia chuẩn mực, mà Hàn Đỉnh lại là một chính trị gia vô cùng lão làng, biết được lúc nào nên dùng thủ đoạn gì. Phong cách hành sự của ông ta rất thích kiểu thả con săn sắt bắt con cá rô, mà lần này cảnh vệ nước R giết chết nhân sự quan trọng của chúng ta, cộng thêm Huyết Sắc Lệnh, đủ để đạt được hiệu quả uy hiếp, hơn nữa những quốc gia khác cũng sẽ không biết chuyện này, chúng ta phải chịu tổn thất ngầm cũng không có cách gì! ”

Có người nói tiếp: “Nói như vậy, nếu không phải là mệnh lệnh của thần chủ nước R thì ý đồ thực sự của quốc chủ nước R, Hàn Đỉnh, khi hạ lệnh này là gì?”

Người có thể trở thành thành viên quan trọng của Đệ Nhất Đế Quốc đều là những người giỏi nhất, là những người uyên bác nhất trong những người uyên bác, những người thông minh nhất trong những người thông minh.

Từ một chút manh mối nhỏ, có thể suy đoán ra rất nhiều thứ hữu ích cho mình.

Một người khác cũng lên tiếng: “Chẳng lẽ chỉ là để răn đe uy hiếp? Vậy mục đích của việc răn đe là gì? Là đã biết được nghiên cứu bí mật của chúng ta? Khả năng này quá nhỏ.”

Cũng có người nói: “Việc uy hiếp đều là có mục đích cả, thân là một chính trị gia lâu năm, tất cả mọi thủ đoạn đều phục vụ cho mục đích cuối cùng, không thể làm việc vô ích được.”

Mà lúc này, Stephen đã nhận được một cuộc điện thoại, lập tức nói: “Không chỉ bên phía chúng ta mà Châu Âu, quốc gia Phật giáo, quốc gia Kim Tự Tháp… hầu như tất cả các cường quốc trên toàn thế giới đều xuất hiện Huyết Sát Lệnh. Chuyện này thật điên rồ.”

Tất cả mọi người đều im lặng, tất cả đều suy đoán xem đằng sau sự xuất hiện của Huyết Sát Lệnh tồn tại mục đích gì.

Không thể chỉ đơn thuần vì mục đích răn đe!

Tuyệt đối không thể!

Vậy rốt cuộc là vì cái gì?

Tất cả mọi người đều đang suy đoán.
 
Chương 561


CHƯƠNG 561

Đột nhiên, Richard mở to hai mắt, vẻ mặt kinh hãi nhìn mọi người, giọng nói run run: “Tôi có một phỏng đoán táo bạo, có thể gần đúng với chân tướng sự thật.”

Richard ngay cả hô hấp cũng trở nên căng thẳng.

Đám người Stephen đồng loạt nhìn sang Richard.

Richard hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Tôi suy đoán, thần chủ của nước R, khả năng xảy ra chuyện rồi.”

Nói xong lời này, Richard giống như bị rút hết sức lực toàn thân, mềm nhũn ở trên ghế.

Suy đoán này, thật sự là quá to gan.

Thần chủ của nước R, sao có thể xảy ra chuyện chứ? Ai cũng không dám nghĩ tới phương diện đó!

Ở trong ý thức của mọi người, thần chủ của nước R, chính là chiến thần bất bại, tồn tại đầy ngưỡng vọng!

Từ sau khi vị đó quật khởi, tuy cũng từng nguyền rủa ác ý, hy vọng vị đó xảy ra chuyện, nhưng vị đó là nóc chiến lực của thế giới, ai có bản lĩnh đó mà đi đối phó anh chứ?

Nhưng bây giờ, Richard lại to gan, đoán thần chủ của nước R xảy ra chuyện, suy đoán này thật sự là đáng sợ.

“Chuyện, chuyện này không thể nào?”

Có người nói bằng giọng run rẩy.

Suy nghĩ này thật sự quá to gan!

Những người khác đều lắc đầu, cảm thấy suy đoán này không thể thành sự thật được.

Đặc biệt là mấy vị chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc, bọn họ từng đích thân cảm nhận sự khủng bố của thần chủ nước R, thật sự không dám tưởng tượng, vị đó sẽ xảy ra chuyện.

Thế giới này, trước giờ không thiếu người thông minh, có thể từ trong những manh mối, suy đoán ra một diện mạo vốn có.

Không có ai là kẻ ngốc.

Qua lại với nước R nhiều năm như vậy, những nhân vật chủ chốt đó của nước R, phong cách làm việc của mỗi người như thế nào, sớm đã nghiến cứu rõ rồi.

Stephen trầm tư một lát, nhíu mày nói: “Có lẽ, suy đoán này có khả năng trở thành thật!”

“Chuyện này tuyệt đối không thể!”

Mấy vị chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc đồng thanh nói.

Thần chủ của nước R để lại bóng ma tâm lý thật sự rất lớn cho bọn họ!

Tới mức độ bọn họ cảm thấy chênh lệch quá lớn, không thể vượt qua.

Stephen hơi nheo mắt lại, nói: “Điều này không phải là không thể, giả sử suy đoán của Richard là thật, vậy thì mọi chuyện đều có thể giải thích được. Phong cách làm việc lần này, tôi dám khẳng định tuyệt đối là thủ bút của quốc chủ Hàn Đỉnh của nước R, mà anh ta làm như vậy, là vì thần chủ của nước R xảy ra chuyện, vậy nên anh ta muốn dùng những thủ đoạn này để quấy nhiễu tai mắt, che giấu sự thật thần chủ của nước R xảy ra chuyện! Nếu không, anh ta không thể làm như vậy, ở trong phạm vi toàn thế giới lợi dụng ảnh vệ của nước R tiến hành chấn nhiếp!!”

Tuy lời của Stephen, đánh thẳng vào lòng người, khiến rất nhiều người có một chút tin rồi, nhưng như vậy cũng quá to gan rồi!

Nhưng suy đoán này phù hợp logic nhất, chỉ có thần chủ của nước R xảy ra chuyện mới có thể khiến nước R phát điên như vậy!
 
Chương 562


CHƯƠNG 562

Không sai, nước R, lần này là thật sự điên rồi!

Bọn họ trước giờ chưa từng làm như vậy!

“Nếu, nếu điều này là thật, vậy thì đây là cơ hội ngàn năm có một của chúng ta!”

Có người hít một hơi khí lạnh, nghiến răng nói.

Bọn họ kiêng kỵ nước R, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là thần chủ của nước R.

Năm đó, một kiếm của Nam Hải đó khiến bọn họ tới nay vẫn kinh hãi!

Có thể nói, nếu không có thần chủ của nước R tồn tại, vậy thì cho dù nước R xuất hiện mấy vị chiến thần, cũng không phải là đối thủ của Đệ Nhất Đế Quốc bọn họ!

Mà thần chủ của nước R, một mình chống tất cả, một mình thì khiến Đệ Nhất Đế Quốc của bọn họ cũng có hơi rén!

“Theo tôi thấy, chúng ta vẫn nên yên lặng quan sát động tĩnh, đừng quên, ba vị chiến thần kia của nước R là do thần chủ đích thân bồi dưỡng ra, bọn họ sớm đã đứng ở đỉnh phong của thế giới! Nếu muốn ra tay với nước R, chúng ta cần phải liên hệ với các cường giả khác, giảm mức độ nguy hiểm này xuống mức thấp nhất!”

Giọng điệu của Richard nghiêm trọng nói.

Những người khác đều không lên tiếng, có người hút thuốc, có người suy tư, tất cả đều đang cân nhắc xem lần này rốt cuộc là cơ hội hay nguy cơ!

Cuối cùng, Stephen vỗ bàn, nói: “Là thật hay giả, chúng ta hoàn toàn có thể kiểm chứng! Không cần bảo người khác qua đó, chỉ cần điều tra một chút, nơi đó của nước R hai ngày nay xảy ra một vài biến động, ba đại chiến thần của nước R ở đâu thì hoàn toàn có thể chứng thực suy đoán của chúng ta.”

“Nếu thần chủ của nước R không xảy ra chuyện, vậy thì nhất định sẽ không xuất hiện biến động, nhưng nếu xảy ra chuyện, vậy nhất định sẽ có điều động!”

Lời này khiến những người nắm quyền của Đệ Nhất Đế Quốc tìm được một chút cơ hội.

Đúng vậy, chỉ cần kiểm chứng qua, vậy rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đều có thể biết!

Vương Bác Thần cảm thấy mình quá mệt rồi, mí mắt nặng trịch không thể ngẩng lên được.

Anh cảm thấy mình rất lâu không có ngủ một giấc tử tế rồi.

Bây giờ, anh muốn ngủ một giấc thật ngon, ngủ tới mức quên trời quên đất, cái gì cũng không cần quan tâm, cái gì cũng không cần nhọc lòng.

Chỉ muốn ngủ như vậy, cố gắng nghỉ ngơi một lần.

Trong bóng tối.

Vương Bác Thần nghe thấy một tiếng khóc non nớt mơ hồ.

“Ba, ba…”

Trong lòng Vương Bác Thần không khỏi bực tức, rất phiền, đứa nhóc hư này, muốn ngủ một giấc thật ngon cũng không được!

Tới lúc cho cô bé một tuổi thơ hoàn chỉnh rồi!

Lúc này, anh lại nghe thấy tiếng khóc khác.

“Chồng, chồng…”

“Bác Thần, Bác Thần…”

Thật sự là quá đáng ghét mà, muốn ngủ yên ổn một giấc cũng không được, ồn ào cái gì chứ.

Vương Bác Thần bị ồn tới đau đầu, cố gắng mở mắt kiểu không tình nguyện ra.
 
Chương 563


CHƯƠNG 563

Nhưng mí mắt quá nặng, mở mấy lần cũng không mở ra được.

“Ba, ba, ba không cần Dao Dao rồi sao? Hu hu hu, ba, ba đừng chết mà, Dao Dao không muốn ba chết, ba đã đồng ý với con sẽ bảo vệ con và mẹ, sẽ mang con đi ăn đồ ăn ngon mà.”

“Ba, đồ lừa gạt, ba lừa người, ba không tỉnh lại, Dao Dao không thích ba nữa, ba, hu hu hu…”

“Chồng, anh tỉnh lại đi, gia đình của chúng ta mới vừa đoàn viên, chúng ta mới vừa sống những ngày tháng hạnh phúc, anh thật sự muốn bỏ em và con gái lại sao? Chồng, anh tỉnh lại đi, lời hứa anh hứa với em còn chưa thực hiện, anh còn chưa dẫn em đi du lịch khắp thế giới, anh mau tỉnh lại đi, anh không thể nói mà không giữ lời được, em không cho phép anh rời xa em và con gái, Vương Bác Thần, anh mau tỉnh lại đi, anh không muốn trả thù cho mẹ sao?”

“Bác Thần, đừng ngủ nữa, con mở mắt ra nhìn chúng ta đi, trước đây là mẹ không đúng, không có sắc mặt tốt với con, thật ra trong lòng mẹ rất giằng xé, con là một đứa trẻ ngoan, gia đình của chúng ta trải qua nhiều khó khăn như vậy, cuối cùng cũng thấy được ánh sáng rực rỡ, con sao có thể bỏ lại chúng ta.”

Tiếng khóc của Dao Dao, Triệu Thanh Hà và mẹ vợ làm ồn khiến Vương Bác Thần không thể ngủ được.

Haizz.

Thật khiến người ta đau đầu, tôi chỉ ngủ một giấc, ba người giống như sinh ly tử biệt vậy, tới mức đó sao?

Không chết cũng bị ba người làm ồn chết.

Trong lòng Vương Bác Thần rất không vui mà oán trách, cố gắng mở mắt ra, nhưng mí mắt giống như bị dính keo, không thể mở ra được.

Giống như bị bóng đè, ý thức rất tỉnh táo, nhưng mắt lại không thể mở ra được!

“Đệch!”

Vương Bác Thần không khỏi tức giận, chửi bậy.

Sau đó, hít thở sâu, nín thở!

Người bị bóng đè đều có loại cảm giác như vậy, khi bị bóng đè, nín thở hoặc cắn lưỡi, ở mức độ rất lớn có thể thoát ra.

Vương Bác Thần cố nín thở, khi cảm thấy sắp tắt thở, cuối cùng, mắt bỗng mở ra!

Nhưng đại não vẫn chưa kịp phản ứng lại, cả người có chút đơ.

“Ba sống rồi, ba sống rồi, hu hu hu.”

Dao Dao nằm bò trên người Vương Bác Thần, ôm chặt lấy cổ của Vương Bác Thần, khóc gào lên.

“Chồng, chồng, anh cuối cùng không sao rồi, anh dọa chết chúng em rồi.”

Mắt của Triệu Thanh Hà sưng đỏ, cũng khóc, cả gia đình đều đang khóc.

Trần Ngọc quay sang chỗ khác, không ngừng lau nước mắt.

Cuối cùng, ý thức của Vương Bác Thần đã tỉnh táo trở lại, lúc này mới nhìn thấy mình ở bệnh viện, trong lòng đứng kín người.

Hoa Mạnh Trường, Tư Lam, Canh Phong, Kiều Thanh Phong, Vũ Trọng Thiên, Lâm Chấn Thiên, thủ tướng Nguyễn Văn Việt, bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh, đều ở đây.

“Dao Dao không khóc, ba không sao, ba chỉ là mệt rồi, ngủ một giấc, không khóc không khóc, ba mua đồ ăn ngon đồ chơi cho con.”
 
Chương 564


CHƯƠNG 564

Vương Bác Thần an ủi Dao Dao, sờ má của Triệu Thanh Hà, nói đầy thâm tình: “Thanh Hà, anh không sao, đừng lo lắng.”

“Anh đã ngủ bao lâu rồi?”

Dao Dao khóc rồi nói: “Ba, ba đã ngủ 10 ngày rồi, con cũng tưởng ba chết rồi, sắp… sắp ăn cỗ, hu hu hu, ba, Dao Dao sợ.”

10 ngày?

Vương Bác Thần chợt sững người.

Anh đã ngủ thời gian dài như vậy sao?

Sao cảm giác chỉ ngủ một lát vậy?

Vương Bác Thần đơ ra một lúc lâu mới phản ứng lại được lời nói của Dao Dao, lập tức mắt trợn tròn.

Cái đứa trẻ này, nói cái gì vậy, con chỉ biết ăn cỗ!

Cái bị bông nhỏ này trù ẻo anh nha.

Vương Bác Thần đen mặt, sao cô con gái này thoáng cái thì không đáng yêu nữa rồi.

Triệu Thanh Hà cũng phản ứng lại, xách Dao Dao sang bên, đánh mạnh hai cái vào mông.

Dao Dao khóc càng lớn tiếng hơn.

“Vậy bọn em ra ngoài trước, các anh nói chuyện.”

Triệu Thanh Hà lau nước mắt, bế Dao Dao lên, chừa thời gian cho đám người Nguyễn Văn Việt.

Trong lòng Vương Bác Thần tràn ngập sự áy náy, nói: “Lát nữa chúng ta nói chuyện.”

Sau khi Triệu Thanh Hà bế con gái đi ra ngoài với Trần Ngọc, đám người thủ tướng Nguyễn Văn Việt và bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh mới đi tới, hỏi han tình hình cụ thể của Vương Bác Thần.

Hoa Mạnh Trường tức giận nói: “Mẹ kiếp các người muốn sư phụ của tôi mệt chết sao? Cút ra ngoài hết cho tôi, sư nương và tiểu sư muội của tôi cũng chưa nói chuyện tử tế với nhau, các người tính là cái gì chứ.”

Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh ngại ngùng, nhưng thời gian không đợi người, Vương Bác Thần đã hôn mê 10 ngày, đã xảy ra biến cố.

Vương Bác Thần xua tay, không để tâm.

Đôi mắt của Hoa Mạnh Trường đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sư phụ, nhà họ Chu còn cá lọt lưới sao? Nhà họ Trần là thật sự không biết hay là giả bộ?!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hoa Mạnh Trường gần đây mới biết, nhà họ Phương xảy ra chuyện.

Trước đó sau khi Vương Bác Thần cho ông ta sách y và công pháp luyện công, ông ta trở về bế quan, nếu không phải Vương Bác Thần xảy ra chuyện, ông ta căn bản sẽ không xuất quan.

Kết quả xuất quan mới phát hiện, nhà họ Phương xảy ra chuyện rồi.

Bạn tốt nhiều năm bị người ta hành hạ tới chết, hiện nay ngay cả Phương Viên cũng mất tích.

Bản thân ông ta cả đời không con không cái, sớm đã coi Phương Viên thành con gái của mình, bây giờ nhà họ Phương bị Chu Cảnh của nhà họ Chu làm cho tan nhà nát cửa, ông ta sao có thể nuốt trôi cục tức này!

“Nhà họ Chu đã diệt, bên phía nhà họ Trần ông không cần quan tâm.”

Vương Bác Thần nói một câu, sau đó nhìn sang đám người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh: “Nói đi, xảy ra chuyện gì rồi.”

Nguyễn Văn Việt nhíu mày nói: “Chiến thần của Đệ Nhất Đế Quốc bắt tay với mấy vị chiến thần bên phía châu Âu, công chiếm bí cảnh số 9 của châu Phi, bí cảnh số 17 của Nam Cực…”
 
Chương 565


CHƯƠNG 565

Hoa Mạnh Trường hừ lạnh nói: “Các người làm ăn kiểu gì đấy! Cái gì cũng phải sư phụ tôi ra mặt, các người có tác dụng gì! Đất nước này là của một mình sư phụ của tôi sao? Sư phụ tôi là quốc chủ sao? Sư phụ tôi là ba của các người sao? Chuyện gì cũng muốn sư phụ tôi ra mặt?”

Sự chất vấn của Hoa Mạnh Trường khiến tất cả mọi người ở đây đều hổ thẹn mà cúi đầu.

Vương Bác Thần hôn mê 10 ngày thì mấy bí cảnh xuất hiện vấn đề, tuy bên trong có đủ các loại nguyên nhân, nhưng vẫn chứng tỏ, năng lực của bọn họ hiện nay mà nói vẫn không đạt tới trình độ đó.

Quách Đỉnh hằn học nói: “Phía chúng ta, cường giả cấp bậc chiến thần vẫn quá ít. Mà nước R của chúng ta, luôn là đối tượng bị nhắm vào, khi thần chủ tọa trấn, không ai dám ra tay, nhưng thần chủ xảy ra biến cố, người bên phía chúng ta vẫn không đủ.”

“Đó là các người quá vô dụng, là các người vô dụng.”

Hoa Mạnh Trường nói không khách sáo, trong lòng ông ta vốn đã tức giận, bây giờ càng thêm tức giận.

Nguyễn Văn Việt thở dài một tiếng, nói: “Nội tình của nước R chúng ta vẫn quá mỏng manh, chúng ta bây giờ đang tăng cường bồi dưỡng ở phương diện này.”

Vương Bác Thần không quan tâm cuộc tranh cãi của bọn họ, hờ hững nói: “Người ra tay là ai?”

Nguyễn Văn Việt đưa một bản danh sách tới, Vương Bác Thần không thèm xem, ném cho ba người Vũ Trọng Thiên, Kiều Thanh Phong, Lâm Chấn Thiên, lạnh lùng nói: “Người bên trên, giết toàn bộ. Tôi chỉ cho các cậu thời gian 5 ngày.”

Ba người thần sắc nghiêm nghị, nói: “Tuân lệnh thần chủ!”

Giết toàn bộ!

Vương Bác Thần vô cùng bình tĩnh, trong ánh mắt không hề có một tia gợn sóng.

Mà ba đại chiến thần cũng không cảm thấy có gì không bình thường.

Thần chủ hạ lệnh, giết toàn bộ, có vấn đề sao?

Đây không phải là chuyện hiển nhiên sao?

Ba đại chiến thần trước nay không cảm thấy mệnh lệnh của Vương Bác Thần có gì không đúng, cũng không cảm thấy giết toàn bộ có gì không đúng!

Không phải dân ta, cần gì để tâm!

Kẻ nào phạm dân ta, dù xa cũng giết!

Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh liếc nhìn nhau, đây là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc với Vương Bác Thần, chỉ cảm thấy vô hình chung tràn ngập một cỗ sát khí sắc lạnh!

Vốn trong 10 ngày nay, bọn họ lo lắng thấp thỏm.

Nhưng sau khi Vương Bác Thần vừa tỉnh lại, chỉ nói một câu như vậy lại khiến bọn họ cảm nhận được bá khí vô tận!

Sự bá đạo không gì sánh bằng!

Sự bất an trong lòng vậy mà biến mất theo một câu nói này của Vương Bác Thần.

Bọn họ bị khí thế không sợ sệt trên người Vương Bác Thần chấn nhiếp!

Chẳng trách Vương Bác Thần lại được kẻ địch gọi là chủ của chiến thần!

Chỉ cỗ khí thế này, sự tự tin bản thân vô địch này, không phải là thứ mà ai cũng có thể sở hữu!
 
Chương 566


CHƯƠNG 566

“Còn có vấn đề gì không?”

Vương Bác Thần lười nhác hỏi.

Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh vô thức lắc đầu, bởi vì lúc này bọn họ vậy mà phát hiện một sự lạ lùng, bản thân từ trong lòng sinh ra sự tin tưởng!

Có lẽ đây là lòng tin bởi khả năng bất bại của Vương Bác Thần vào trước đó!

Có lẽ, là sự tự tin vô địch của Vương Bác Thần vừa rồi để cho bọn họ cảm giác tin tưởng!

Vương Bác Thần khoát tay: “Nếu đã không có chuyện gì nữa thì trở về đi, đừng quấy rầy tôi ở bên vợ con.”

Hai người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh cười rạng rỡ, đứng dậy nói: “Thần chủ ở đây thì có thể chấn nhiếp tất cả kẻ ngu xuẩn kia! Chúng tôi bây giờ nói với quốc chủ, toàn lực phối hợp.”

“Mau biến đi, còn biết xấu hổ không vậy, sau này không có chuyện gì thì đừng tới làm phiền sư phụ của tôi, một đám phế vật!”

Hoa Mạnh Trường mất kiên nhẫn nói, trực tiếp bắt đầu đuổi người.

Nguyễn Văn Việt thầm thở dài.

Thần y Hoa, đó là thần y đứng đầu nước R, là nhân vật cấp bậc quốc bảo.

Đó là người không thèm nể mặt của quốc chủ, càng đừng nói tới bọn họ.

Hơn nữa, bọn họ còn không dám đắc tội thần y Hoa.

Điều khiến bọn họ sốc là, nhân vật cấp bậc quốc bảo giống như thần y Hoa, vậy mà là đồ đệ của Vương Bác Thần!!

Vậy thì y thuật của Vương Bác Thần, chẳng phải sẽ giỏi hơn thần y Hoa hay sao?

Nếu không với tính khí quái giở coi y thuật như mạng sống của thần y Hoa sẽ bái Vương Bác Thần làm thầy sao?

Nghĩ như vậy, hai người này chỉ cảm thấy sự kinh sợ khó nói!

Vương Bác Thần, năm nay chỉ 24-25 tuổi, không những là nóc nhà của chiến lực thế giới, còn sở hữu một thân y thuật siêu phàm!

Trẻ như vậy đã có được thành tựu mà người khác cả đời cũng không đạt được, lẽ nào còn không đáng sợ sao?

Tuy trên danh nghĩa, Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh, và Vương Bác Thần cùng cấp, nhưng bọn họ lại không dám có một chút bất kính nào!

“Thần chủ, vậy ngài làm đi, chúng tôi cáo từ.”

Hai người Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh, cáo từ rời đi.

Hoa Mạnh Trường hậm hực bất bình nói: “Những phế vật này cái gì cũng phải dựa vào sư phụ người. Nếu người một lòng để vào y thuật, nhất định có thể trở thành thần y của vạn thế! Đều là do những phế vật này, làm lỡ người, thật sự là đáng chết! Một đám chó má!”

Canh Phong và Tư Lam quỳ một chân dưới đất, nói: “Thần chủ, chúng tôi vô dụng, xin anh trừng phạt chúng tôi.”

Vương Bác Thần lắc đầu: “Đứng lên đi, không liên quan tới hai người. Tư Lam, cô đi thông báo cho các nước, lần này, người ra tay, bất luận là ai đều sẽ phải để mạng lại, bảo bọn họ chuẩn bị sẵn quan tài! Nói với bọn họ, mấy ngày này tôi rất không vui, bảo bọn họ bồi thường tổn thất tinh thần, mỗi người 1 tỷ đô. Thiếu một đồng thì dùng mạng để bù vào!”
 
Chương 567


CHƯƠNG 567

Tinh Châu, nhà họ Trần.

Trần Diệu Tổ gọi tất cả người của nhà họ Trần lại, sát khí đằng đằng nói: “Từ hôm nay trở đi, bất cứ ai cũng không được bước vào nước R một bước, người làm trái, xử lý theo gia pháp, đuổi khỏi gia tộc!”

Đám người Trần Anh Kiệt và Trần Anh Minh không dám thở mạnh.

Lần này nhà họ Trần đắc tội với thần chủ của nước R, nhà họ Trần không bị tiêu diệt, bọn họ đã cảm tạ trời đất rồi!

Nhà họ Chu, là cả tộc bị diệt.

“Ba, chúng con đều biết rồi, ba yên tâm, chúng con nhất định sẽ không bước vào nước R nữa.”

Trần Anh Minh cười khổ không thôi, nhìn em hai bị ba tự đánh gãy chân, thở dài.

Nhà họ Trần còn có thể tồn tại, bọn họ ai cũng không dám tin.

Thật sự là quá sốc rồi.

Trần Anh Kiệt có thể sống, khiến bọn họ vô cùng bất ngờ.

Ở trong tưởng tượng của bọn họ, thần chủ của nước R là tuyệt đối sẽ không tha cho nhà họ Trần của bọn họ!

Dù sao, tuy nhà họ Trần của bọn họ không giống nhà họ Chu, nhưng nhà họ Chu tặng người mà thần chủ nước R để tâm cho Trần Anh Kiệt. Bọn họ sớm đã không ôm hy vọng nhà họ Trần có thể tồn tại được rồi.

Không ngờ thần chủ của nước R, vậy mà tha cho nhà họ Trần bọn họ, thật sự là quá bất ngờ.

“Trần Diệu Tổ, mẹ kiếp ông muốn chết à?”

Vào lúc này, một cuộc điện thoại gọi cho Trần Diệu Tổ.

Trần Diệu Tổ vừa nhìn thấy tên hiển thị, vội vàng nghe máy.

“Phương Viên xảy ra chuyện, nhà họ Trần các ông tội không thể tha. Sư phụ của tôi đã tha cho nhà họ Trần của các ông, không đồng nghĩa, tôi sẽ tha thứ cho nhà họ Trần các ông!”

Trong điện thoại là tiếng mắng chửi ầm ầm của Hoa Mạnh Trường!

Trần Diệu Tổ rất kinh ngạc! Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đây là thần y đứng đầu nước R, ông ta sao lại nổi giận với nhà họ Trần như vậy?

Lẽ nào thần y Hoa và Phương Viên cũng có quan hệ sao?

Trần Diệu Tổ chỉ cảm thấy da đầu tê dại.

Ông ta thế nào cũng không ngờ, Hoa Mạnh Trường lại quen tâm chuyện này!

Ông ta thật sự nghĩ không thông, qua điều tra của ông ta, nhà họ Phương cũng chỉ là một gia đình bình thường, nhưng nhà họ Phương vậy mà quen biết với thần chủ của nước R, còn có quan hệ với thần y đứng đầu nước R!

Nhìn thấy sắc mặt của ông cụ, Trần Anh Kiệt bị dọa gần chết.

Đây lại là ai? Vậy mà khiến ông cụ hạ mình như vậy?

“Thần y Hoa, đây là hiểu lầm, tôi đã giải thích rõ với thần chủ rồi, tôi là người như nào, ông còn không biết hay sao? Thật sự chỉ là một hiểu lầm.”

Trần Diệu Tổ không ngừng xin lỗi nhận sai trong điện thoại, đầu bên kia, Hoa Mạnh Trường trực tiếp cúp máy rồi.

Bất luận Trần Diệu Tổ gọi thế nào, căn bản cũng không gọi được.

“Cái thằng mất dạy này!!!”
 
Chương 568


Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцуe л 3.оn e cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!

Hiện tại có rất nhiều trang web copy tự động của Тruуeл 3. оne. Nên nội dung này chỉ là để chống copy tự động, mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!

Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh

Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng

Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!

Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi

Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu

Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~

Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm

Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm

Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống

Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu

Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen

Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!
 
Chương 569


CHƯƠNG 569

Bí cảnh số 9 của châu Phi, đây là bí cảnh của nước R.

Đệ Nhất Đế Quốc cử ra hai vị chiến thần, châu Âu có bốn vị chiến thần, bí cảnh số 9 đã bị bọn họ công chiếm, quân đội đóng quân của nước R ở đây gần như bị diệt hết!

5000 người dưới trướng thượng tướng năm sao Tả Đình Nghị, lúc này bên cạnh chỉ còn hơn 50 người, mỗi người chiến y đều nhuốm máu, thà chết không lùi!

“Tướng quân, ngài đi đi, một mình ngài có thể đi được.”

“Tướng quân, ngài rút đi, giữ được núi xanh không lo không có củi đốt.”

“Tướng quân, chúng tôi cầu xin ngài, ngài đi đi.”

Mấy cảnh vệ quỳ ở trên đất, cầu xin Tả Đình Nghị rời đi.

Trên người bọn họ không có chỗ nào lành lặn, nhìn mà khiến người khác kinh hãi!

Cánh tay gãy rồi, nhưng không thể băng bó, chỉ quấn tạm ở trên người.

Có người mắt đã mù, nhưng ôm chặt vũ khí trong tay, vẻ mặt tức giận.

Có người bụng bị đánh nát, ruột lòi ra rồi nhưng nhét vào dùng áo quần lại, tiếp tục kiên trì cố thủ.

Tả Đình Nghị nhìn bọn họ, đôi mắt hổ đẫm nước mắt, bi thống mà tuyệt vọng nói: “Các anh em, phải chết, chúng ta chết cùng nhau, thần chủ sẽ báo thù thay cho chúng ta. Tả Đình Nghị tôi, bản lĩnh không lớn, nhưng bọn họ muốn đánh vào, trừ phi bước qua xác của tôi!”

“Tướng quân, ngài đi đi, chúng tôi cầu xin ngài!”

Mọi người quỳ một chân dưới đất, xin Tả Đình Nghị rời đi.

“Im miệng hết cho ông đây!”

Tả Đình Nghị hai mắt đỏ hoe, sát khí cũng tuôn ra, giống như một sát thần giáng thế, đôi mắt đầy dữ tợn, tức giận nói: “Ai dám nhắc tới chuyện này, giết không tha!”

Tả Đình Nghị buộc linh tinh vết thương trên chân lại, trong lòng đã tồn tại chí chết.

Anh ta thật ra có thể chạy được, nhưng anh ta không chạy!

Anh ta không muốn bỏ lại các anh em của mình, một mình sống sót.

Biết rõ nhất định sẽ chết mà vẫn quyết chết, đây chính là hồn của quân nhân nước R!

Cái hồn của quân nhân!

“Các anh em, Tả Đình Nghị tôi không thể dẫn mọi người trở về rồi, nhưng là quân nhân, chết ở trên chiến trường, da ngựa bọc thây, chôn xương sa trường, đây là vinh dự cao nhất của một quân nhân!”

“Các anh em, nếu có người có thể sống, hãy thay những người khác đến thăm gia đình của họ…”

“Các anh em, theo tôi liều chết!”

Tả Đình Nghị gầm lên, mắt ngấn huyết lệ, lao ra đầu tiên!

“Giết!!”

“Giết chết đám cháu chắt này!”

Hơn 50 người này alo về phía mấy nhìn người của đối phương!

Tà dương như máu, tiếng giết động trời.
 
Chương 570


CHƯƠNG 570

Giết.

Giết!

Chúng ta là quân nhân nước R!

Chúng ta là con cháu của nước R!

Chúng ta là người bảo vệ của nước R!

Giết!

Giết!

Chúng ta, mãi mãi không chùn bước, chúng ta mãi mãi không sợ hãi!

Chúng ta, không sợ chết!

Giết!

Giết!

Con cháu nước R, cho dù kẻ địch mạnh hơn chúng ta, cho dù kẻ địch đông như kiến, chúng ta cũng không sợ!

Giết, giết!

“Theo tôi đi giết!”

Tả Đình Nghị gầm lên một cách động trời, huyết lệ hòa lẫn!

Đạn sớm đã bắn hết, hai tay Tả Đình Nghị cầm đao, máu dính hết cán đao, rất trơn, nhưng không ngăn cản được anh ta giết địch!

Chiến thần phương tây Aiden cũng bị vẻ bi tráng của đám người Tả Đình Nghị lây nhiễm, lạnh lùng hạ lệnh: “Cho quân nhân bọn họ đãi ngộ nên có, coi như là luyện binh!”

Phía trước, lập tức dừng bắn, để đám người đi vào, tiến hành luyện binh đánh giáp lá cà.

“Tướng quân!!”

“Giết, giết!”

“Đi chết đi, chết cho ông đây!”

Tả Đình Nghị dẫn 50 người còn lại giết vào trong bầy địch.

Đây là hạnh hạ tới chết!

Hàng trăm hàng nghìn người bao vây 50 người Tả Đình Nghị lại!

Giống như một giọt nước bị bọt sóng nhấn chìm…

Bi tráng!

Bi tráng!

Tình trạng thê thảm giống như vậy, cũng đang diễn ra ở bí cảnh số 17 của nước R ở Nam Cực.

Tướng lĩnh của bí cảnh số 17, Lỗ Thế Phong tử chiến cũng không lùi!

“Vẫn không chịu đầu hàng sao?”

“Phải, Lỗ Thế Phong đã giết sứ giả chúng ta cử đi!”

“Ừ, vậy thì giết hết đi!”

“Vâng!”

Sau đó 3000 người dưới trướng Lỗ Thế Phong bị chìm trong mưa bom bão đạn…

Lúc này, nước R tổn thất nghiêm trọng, liên tiếp mất đi hai tướng lĩnh!

“Nhanh nhanh nhanh, nhanh nữa nhanh nữa!”
 
Chương 571


CHƯƠNG 571

Kiều Thanh Phong vô cùng nóng giận, tin tức bí cảnh số 9 thất thủ vừa truyền về nước R, tất cả lửa giận của chiến thần Thanh Phong lập tức bùng nổ!

Lập tức chạy tới!

“Lũ khốn này, vậy mà dám vào lúc thần chủ hôn mê, nhân cơ hội gây sự, thật sự tìm chết! Mẹ kiếp, không cho phép tha một ai, giết hết cho ông đấy! Báo thù rửa hận cho các anh em đã chết!!”

Kiều Thanh Phong giống như nộ long, hai tay siết chặt, trong đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập tơ máu!

Đặc biệt là bí cảnh số 9, đó là một trong những bí cảnh do anh ta trấn thủ, Tả Đình Nghị còn là người anh ta đề bạt!

Hiện nay lại bị người khác vây đánh, hành hạ tới chết!

Cùng lúc đó.

Vũ Trọng Thiên dẫn người chạy tới Nam Cực.

“Kẻ ra tay là ai?”

Điều khác biệt so với Kiều Thanh Phong nổi giận đùng đùng, trên mặt của Vũ Trọng Thiên chỉ có sự u ám, u ám như Diễm La, khiến người khác không rét mà run.

“Là Avis, Claude.”

Trong đôi mắt sếnh lạnh lẽo đó của Vũ Trọng Thiên tỏa ra hai đạo hàn quang, nói một cách đầy u ám: “Thông báo ảnh vệ, diệt tam tộc của hắn.”

“Nói cho tất cả các thế lực ở Nam Cực vào lúc này.”

“Vũ Trọng Thiên tôi, phụng lệnh của thần chủ mà tới.”

“Ai tham gia vây đánh bí cảnh số 17, quỳ xuống nhận chết, những người khác lập tức cút đi.”

“Nói với bọn họ, tôi chỉ cho bọn họ nửa tiếng, nửa tiếng sau, tấn công bừa bãi.”

Nghe thấy mệnh lệnh này, người bên cạnh bỗng sửng sốt.

Chiến thần Trọng Thiên, luôn được biết đến với sự điềm tĩnh đa mưu túc trí, nhưng bây giờ, anh ta vậy mà thay đổi phong cách, hoàn toàn từ bỏ chiến lực của mình!! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Điều này, không phù hợp với phong cách làm việc của anh ta!

Càng giống chiến thần Thanh Phong!

Chiến thần Trọng Thiên điên rồi!

Anh ta đang phát tiết sự phẫn nộ!

Chỉ có thể giải thích như vậy!

Nam Hải!

Đội quân Thái Bình Dương của Đệ Nhất Đế Quốc dàn ở đây, nhìn như hổ rình mồ, hết sức căng thẳng.

Lâm Chấn Thiên mặt mày uy nghiêm, tiếng gầm như sấm: “Nolan, anh thật sự không rút sao?”

Chiến thần bốn sao Nolan của Đệ Nhất Đế Quốc, đồng thời cũng là tổng tư lệnh của đội quân Thái Bình Dương, lắc đầu nói: “Lâm, tôi là quân nhân, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức. Lâm, tôi và anh đều là chiến thần bốn sao, tôi mong chờ cuộc chiến này đã rất lâu rồi!”

Lâm Chấn Thiên cười lạnh nói: “Vậy thì đánh đi.”

Nước R, Hà Châu.

Phủ tổng đốc.

Vương Bác Thần ngồi ở sau bàn làm việc, hắt chéo chân, yên lặng lật xem văn kiện.

 
 
Chương 572


CHƯƠNG 572

Tư Lam đi vào, nói với giọng buồn bã: “Thần chủ, tướng Tả Đình Nghị trấn thủ bí cảnh số 9 tử chiến không lùi, đạn bắn hết thì triển khai đánh giáp lá cà, máu thấm ướt cán đao vô cùng trơn trượt nhưng vẫn lớn tiếng hô giết địch! Cuối cùng bị hành hạ tới chết! 5000 quân đội đóng quân dưới trướng, chết trận toàn bộ!”

“Tướng trấn thủ bí cảnh số 17, Lỗ Thế Phong, thà chết không đầu hàng, giết liên tiếp ba sứ giả, cuối cùng bị kẻ địch chém đầu! Khi chết, vẫn đứng…”

Nói đến đây, Tư Lam đã nước lệ.

Cô ta là người từng lên chiến trường, cô ta biết trên chiến trường nguy hiểm cỡ nào, chữ nước R mãi mãi không miêu tả được hết sự thảm khốc và bí tráng lúc đó!

Bị kẻ địch hành hạ tới chết, đó là một sự thảm khốc như nào!!

Bị kẻ địch chém đầu, vẫn đứng, không chịu quỳ xuống, lại là một loại trung liệt như nào!!

Đây chính là tướng lĩnh của nước R!

Đây là đàn ông của nước R!

“Phát lệnh huyết sát, nói với Kiều Thanh Phong và Vũ Trọng Thiên, không giết hết kẻ địch, cậu ta, không được về nước!”

“Nói với Lâm Chấn Thiên, tôi lát nữa sẽ tới.”

Giọng điệu của Vương Bác Thần cực kỳ bình tĩnh, nhưng đáy mắt lại vụt qua tia sắc lạnh!

“Được!”

Tư Lam tức giận gằn lên, những tên khốn đó hiếp người quá đáng, nhân lúc thần chủ hôn mê, ra tay với mấy bí cảnh của nước R!

Những tên khốn đó, không đánh đau bọn họ thì bọn họ không biết sợ!

Vương Bác Thần trầm mặc một lúc, lại nói: “Nếu Thanh Hà hỏi cô thì cô nói tôi là thế thân của thần chủ.”

Tư Lam nhíu mày nói: “Không nói cho chị dâu sao?”

Vương Bác Thần lắc đầu: “Tạm thời không cần nói, tránh cho bọn họ sốc. Một vài thế lực hiện nay còn khá phức tạp, biết ít, đối với bọn họ cũng là một loại bảo vệ.”

Trước đây Vương Bác Thần từng nói cho đám Triệu Thanh Hà thân phận của anh. Nhưng đám Triệu Thanh Hà cảm thấy quá hư cấu, không tin.

Lần này hôn mê khiến Vương Bác Thần cảnh tỉnh, giấu bọn họ, đối với bọn họ cũng là một loại bảo vệ.

“Tư Lam hiểu, tôi bây giờ đi thông báo cho bên phía Canh Phong.”

Tư Lam gật đầu, nếu để kẻ địch biết tin tức của người nhà thần chủ, vậy sẽ cực kỳ nguy hiểm, một khi xảy ra chuyện, không ai gánh được trách nhiệm đó!

Đám Triệu Thanh Hà biết càng ít ngược lại cũng là một loại bảo vệ.

Vương Bác Thần khựng lại rồi nói: “Nói với Canh, bảo anh ta dùng thân phận của ông chủ của Hoa Khai Phú Quý, cứ phát triển tiếp, chuyện bên này anh ta tạm thời không cần chịu trách nhiệm, chỉ cần làm tốt chức ông chủ của Hoa Khai Phú Quý là được. Tôi cần anh ta ở thế giới ngầm, khuất động phong vân!”

Tư Lam hít sâu một hơi, lập tức hiểu được dự định của Vương Bác Thần!

Đây là đang bố trí cho tương lai!

Sau khi thần chủ hôn mê, có thể nói là cả thế giới tấn công nước R, thần chủ nổi giận rồi!

Anh muốn chủ động ra tay rồi!

Chỉ là không biết, lần này thần chủ bắt đầu bố trí lưới giăng, kẻ xui xẻo sẽ là ai.

Ai, sẽ trở thành ‘kẻ may mắn’ lần này?
 
Chương 573


CHƯƠNG 573

Rất nhiều thứ vụt qua trong đầu, Tư Lam không dám nghĩ tiếp nữa, có vài thứ, biết là được.

Nam Hải.

Lâm Chấn Thiên vẫn đối đầu với đội quân Thái Bình Dương của Đệ Nhất Đế Quốc.

Chiến sự sắp nổ ra!

Hai bên đều căng thẳng tới cực điểm!

Nếu trước đó, Đệ Nhất Đế Quốc ỷ mình binh mạnh ngựa khỏe, chiến thần nhiều, cho dù khoa học kỹ thuật của nước R phát triển, nhưng cũng không để nước R vào mắt.

Nhưng sau khi chiến thần của nước R bỗng dưng xuất thế, một người chống tất cả, bên phía nước R, chiến lực cao cấp cấp bậc chiến thần cũng bắt đầu ngang bằng với Đệ Nhất Đế Quốc.

Đệ Nhất Đế Quốc bắt đầu hoảng, vì vậy nhân khoảng thời gian Vương Bác Thần hôn mê, đổ thêm dầu vào lửa ở khắp nơi, cố ý đè con mèo quật khởi nước R xuống, bóp chết.

Chỉ là bây giờ, cấp bậc chiến thần của nước R cũng có mấy người, đối phó không dễ dàng như trước.

“Nolan, anh thật sự là đang tìm chết!”

Sau khi nhận được tin bên phía Tư Lam, biết được thần chủ sẽ tới, Lâm Chấn Thiên lập tức yên tâm, liếc nhìn chiến thần bốn sao Nolan của Đệ Nhất Đế Quốc một cách chế giễu.

Nolan mỉm cười, nói: “Lâm, anh đừng hòng rời đi, anh cũng biết, chỉ cần tôi cầm chân anh thì chúng tôi thắng rồi. Dù sao, nước R các anh không thể là đối thủ của nhiều nước liên minh như chúng tôi.”

“Vậy sao?”

Đột nhiên, một giọng nói cực kỳ lãnh đạm truyền tới: “Năm đó Kê và súng trường cũng có thể đánh liên minh nhiều nước các anh không còn manh giáp, bây giờ ai cho các anh tự tin tới xâm phạm biên giới nước tôi?”

Nghe thấy giọng nói này, cả người Nolan bắt đầu run rẩy, dùng ánh mắt khó tin nhìn về phía phát ra giọng nói.

Ở đó, một người đàn ông đeo mặt nạ khỉ, mặc quần áo màu xanh, đứng ở mũi thuyền.

Đằng sau, một người phụ nữ mặc đồ đen, hai tay cầm một thanh cổ kiếm.

Thuyền nhỏ so với tàu sân bay, không khác gì kiến so với voi.

Nhưng bóng hình mặc đồ xanh đứng ở mũi tàu, lại giống như thần linh xuất hiện, giống như cả không gian đều đã lắng đọng, không khí dừng lại.

Tất cả mọi người, gần 50000 đại quân của hai bên đồng loạt nhìn bóng người mặc đồ xanh đó.

Nhìn chằm chằm!

Không rời mắt!

Dường như quên cả hô hấp!

Là anh!

Là người đó!

Là truyền kỳ sống đó!

Là người đàn ông đứng ở đỉnh phong chiến lực trên thế giới!

Là người đàn ông một mình chống tất cả!

Anh không sao!

Anh đến rồi!

Anh thật sự tới rồi!
 
Chương 574


CHƯƠNG 574

Đặc biệt là những quan binh của nước A – Đệ Nhất Đế Quốc, trong số bọn họ có không ít người năm đó đã từng tận mắt nhìn thấy một kiếm đó!

Để lại bóng ma tâm lý nghiêm trọng!

Bọn họ không sợ nước R, nhưng sợ người đó!

“Thần chủ, thần chủ của chúng ta!”

“Thần chủ của chúng ta, thần chủ tới rồi!”

Tất cả mọi người ở bên phía nước R đều cuồng nhiệt mà hò hét, gầm thét vang trời, đinh tai nhức óc!

Giống như quên mất bọn họ đang đối đầu, quên mất bọn họ đang đối mặt với kẻ địch.

Bọn họ chỉ biết, chỉ cần người đàn ông đó xuất hiện, bất cứ đối thủ nào cũng sẽ thần phục!

Chỉ vì anh là thần chủ!

Chủ của chiến thần!

Vương Bác Thần khẽ khoát tay.

Ngay lập tức, tiếng hò hét động trời bỗng im bặt.

Không ai lên tiếng, tất cả mọi người đều nhìn Vương Bác Thần, đều đang đợi anh mở miệng.

Vương Bác Thần cũng không lên tiếng, chỉ yên lặng nhìn về phía đội quân trên tàu sân bay của nước A.

Bụp! Bụp! Bụp!

Bên phía nước A, thời gian càng lâu, đám người Nolan chỉ cảm thấy một cỗ áp lực vô hình đè bọn họ không thở nổi.

Đây là đấu khí thế!

Là đấu khí trường! Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Đám người Nolan, trên trán đã không ngừng toát mồ hôi xuống, sắc mặt dần dần trở nên tái nhợt, cuối cùng trắng bệch, mặt không còn huyết sắc!

Hô hấp của bọn họ bắt đầu trở nên rối loạn, dường như ngay cả máu toàn thân cũng đông lại!

Đám người Nolan có chút không dám nhìn thẳng vào đôi mắt dưới chiếc mặt nạ khỉ.

Vào lúc này, khi khí thế này đạt tới mức cao nhất, Vương Bác Thần lạnh nhạt mở miệng, giống như miệng chứa lệnh trời, lạnh lùng quát: “Nolan, anh muốn chết sao? Nước A, muốn tìm chết sao?

Bụp!

Chỉ hai câu này, đầu gối của Nolan không theo khống chế mà mềm nhũn, trực tiếp quỳ về phía Vương Bác Thần ở trên tàu sân bay.

Nolan vừa quỳ, những người ở đằng sau anh ta cũng không chống đỡ được, lần lượt quỳ xuống.

Vừa rồi ở mặt khí thế, bọn họ đã thua một cách thê thảm, bọn họ cuối cùng vẫn không dám đối mặt với thần chủ của nước R.

Cho nên vào lúc này, hai câu nói đó của Vương Bác Thần trở thành một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà.

“Giết!”

Vương Bác Thần mặt không cảm xúc mà nói.

“Tuân lệnh!”

Tư Lam cầm kiếm ở bên cạnh, trực tiếp đi lên tàu sân bay của nước R, ở trong vạn quân, một kiếm chém xuống.

Trực tiếp chém đầu chiến thần bốn sao Nolan, người phụ trách của đội quân tàu sân bay Thái Bình Dương của nước A!
 
Chương 575


CHƯƠNG 575

Đầu lăn xuống, máu tươi trong cổ còn chưa phun ra hết thì nghe thấy Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Trở về nói với Stephen, tôi không muốn nhìn thấy quân đội của nước A ở Tây Thái Bình Dương.”

Nói xong, Tư Lam quay đầu chiếc thuyền bé, từ từ biến mất ở trong đại dương mông mênh.

Shhh!

Cho tới khi Vương Bác Thần rời đi, các tướng lĩnh của nước A mới điên rồi!

Chiến thần bốn sao của bọn họ, tướng quân Nolan chết rồi!!

Mấy năm sau, thần chủ của nước R, lần nữa xuất hiện ở trước mặt quân đội tàu sân bay của nước A bọn họ!

Lần này càng bá đạo hơn!

Nolan chết rồi!

Đường đường là chiến thần bốn sao, còn là chiến thần bốn sao của nước A – Đệ Nhất Đế Quốc, ở trước mặt thần chủ của nước R, vậy mà ngay cả đánh trả cũng không dám, bị thị nữ của thần chủ nước R, một kiếm chém đầu!

Mấy vạn đại quân của nước A, không dám nhúc nhích!

Bọn họ mở mắt nhìn tướng quân của mình bị người ta chém đầu!

Bọn họ không dám nhúc nhích!

Còn không chỉ vì sự chấn nhiếp của Vương Bác Thần!

Còn cả sự chấn nhiếp của thực lực nước R!

Dù sao, tuy ở mặt thực lực tổng thế của nước R không bằng nước A, nhưng cũng không kém, mấy tàu sân bay dàn ở đây.

Mà bên phía nước A, lại cách xa nước mình, một khi khai chiến, bọn họ rất thiệt. Cộng thêm Nolan đã chết, bọn họ gần như không có khả năng thắng!

“Rút!”

Phó tổng tư lệnh Richard ngấn nước mắt hạ lệnh, tuy tràn ngập sự sợ hãi đối với thần chủ của nước R, nhưng sâu trong đáy mắt, vẫn có sự không cam tâm sâu sắc!

Quân nhân, chỉ có thể chiến tử, không thể nhận thua!

“Tướng quân!”

Basil ôm đầu của Nolan, khóc tới xé ruột xé gan.

Anh ta là một tay Nolan bồi dưỡng, anh ta coi Nolan thành ba của mình vậy!

Tuy anh ta sùng bái thần chủ của nước R, nhưng đó dù sao cũng là đối thủ, là kẻ địch!

Nolan cho dù không bằng thần chủ của nước R, nhưng đó là tướng quân của bọn họ!

“Muốn đi như vậy sao?”

Lâm Chấn Thiên không kêu ba tàu sân bay của nước R buông bỏ cảnh giới, lòng pháo vẫn nhắm vào tàu sân bay của Đệ Nhất Đế Quốc.

Tất cả quan binh của nước A, vẻ mặt ủ rũ nhìn phó tư lệnh Richard, trong ánh mắt lộ ra cảm xúc sợ hãi.

Sĩ khí của bọn họ đã mất rồi!

“Nguyên soái Lâm, anh muốn như nào!”

Richard nghiến răng, tức giận nói.
 
Chương 576


CHƯƠNG 576

Đây là sỉ nhục, là nỗi nhục của quân nhân nước A!

“Xâm nhập Nam Hải của nước R chúng tôi, không để lại chút đồ thì muốn đi như vậy sao?”

Trên mặt Lâm Chấn Thiên tràn ngập chính khi, nở nụ cười gằn, nói: “Muốn đi, có thể, bảo tổng thống của các anh tới chuộc. Tàu sân bay của chúng ta xuất động, đó là một khoản chi phí không nhỏ, phí quân, phí tổn thất tinh thần… những cái này đều phải do nước A các anh bỏ ra.”

“Nguyên soái Lâm, anh đừng hiếp người quá đáng!!”

Richard tức tới mức lồng ngực phập phồng kịch liệt, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Hiếp người quá đáng sao?”

Lâm Chấn Thiên đã cười: “Trong rừng rậm, kẻ mạnh sẽ tồn tại, đây không phải là tôn chỉ xưa nay của nước A các anh hay sao? Sao tới lượt bản thân các anh thì không được? Ổ? Tôi suýt nữa quên mất, phương Tây các anh, hay có thói tiêu chuẩn kép. Có điều, tiêu chuẩn kép vô dụng. Tất cả các anh đều là tù binh, không bằng lòng, vậy thì chết!”

Khi nói từ ‘chết’, một cỗ sát khí mãnh liệt tỏa ra từ trên người của Lâm Chấn Thiên!

Người đi theo Vương Bác Thần lớn lên, không một ai là kẻ lương thiện cả!

Đừng nhìn gương mặt quân tử của Lâm Chấn Thiên, nhưng không thiếu sự sát phạt quả quyết!

Đều là người bò ra từ trong đống người chết, đều là người nhìn chiến hữu từng người ngã xuống ở trước mặt mình mà giết trở ra!

Ba đại chiến thần của nước R do Vương Bác Thần dẫn dắt, đâu có ai không phải là sát phôi!

Đâu có ai không phải toàn thân đầy máu?

Đối với người mình, bọn họ dịu dàng như mùa xuân, đối với kẻ địch, bọn họ tàn khốc như mùa đông!

“Chúng tôi còn chưa có buông vũ khí!”

Richard giãy giụa, đây là một chút tôn nghiêm cuối cùng của người làm quân nhân như ông ta!

“Vậy sao? Vậy thì đánh thôi!”

Lâm Chấn Thiên giơ tay, muốn hạ lệnh!

Chỉ cần tay của anh hạ xuống, mấy vạn đại quân của nước R sẽ triển khai công kích đối với đám người Richard.

Richard giằng xé kịch liệt.

Ông ta biết, chỉ cần bên ông ta không buông vũ khí, cái chờ đợi đám người bọn họ chỉ có toàn quân bị diệt!

Huống chi, thần chủ của nước R vừa xuất hiện, đã cắt đứt xương sống của những người bọn họ!

Đã đánh tan hồn quân của bọn họ!

“Tướng quân Richard!”

“Phó tư lệnh!”

Các quan binh của nước R, mắt nhìn Richard!

Bọn họ rất rõ, chỉ cần Richard không đồng ý buông vũ khí, cái chờ đợi bọn họ chỉ có cái chết!

Hai tay của Richard đang run rẩy, cả người đang run rẩy, hai mắt đỏ ngầu, nhìn tất cả mọi người, nhìn những gương mặt trẻ đó của bọn họ, nhìn ánh mắt khát vọng được sống đó của bọn họ, nhìn ánh mắt van xin đó của bọn họ… cuối cùng bất lực nói: “Buông vũ khí đi.”

Nói xong câu này, Richard giống như bị rút hết sức lực toàn thân, mềm oặt ra đất.

Ngày hôm đó, cả thế giới đều dấy lên một trận gió bão mạnh mẽ!
 
Chương 577


CHƯƠNG 577

Cục diện thế giới vô cùng căng thẳng!

Dựa theo giải mật sau đó nói, ngày hôm đó, sau khi đám người chiến thần Thanh Phong, chiến thần Trọng Thiên ra tay, các cường quốc như Đệ Nhất Đế Quốc, nước J, nước H, vũ khí hạt nhân cũng đã chuẩn bị sẵn để bắn rồi, chỉ cần thần chủ của nước R còn hạ lệnh triển khai báo thù thì sẽ mở ra một trận đại chiến thế giới thật sự!

Theo ghi chép lịch sử về sau, ngày hôm đó, cả thế giới đều đứng ở bờ vực của đại chiến thế giới.

Một mình thần chủ của nước R đã dọa cả thế giới run rẩy.

Về sau cũng có người suy đoán, cuộc đại chiến này căn bản không đánh được, bởi vì thần chủ của nước R có thủ đoạn ứng phó khác.

Cũng có người nói, thần chủ của nước R cho dù có mạnh nữa, cũng không thể đối đầu với cả thế giới, vì vậy anh lúc này vẫn chưa đạt được tới bước đó.

Hai bên không ai thuyết phục được ai, vì vậy hình thành hai trường phái lớn.

Có điều, những điều này đều ở chương sau.

Mọi người lúc này vẫn không biết, một cuộc đại trận cấp thế giới suýt nữa thì diễn ra.

Lãnh đạo các nước đều vô cùng lo lắng, không ngừng liên lạc cho nhau.

Nhóm cố vấn giỏi của các nước không ngừng suy đoán, sau khi chiến tranh bùng nổ, có thể thắng được không.

Các lãnh đạo cấp cao của tất cả các nước đều đang đợi tin tức, đợi thần chủ của nước R có ra lệnh báo thù không!

Chỉ cần thần chủ của nước R hạ lệnh báo thù, bọn họ đi vào đường cùng thì sẽ chủ động xuất kích!

Tất cả mọi người đều đang đợi!

Bí cảnh số 9 ở châu Phi, Kiều Thanh Phong giết hết toàn bộ hơn 30000 quân địch, dựng lên cảnh quan, cảnh cáo cường giả phương Tây, khiến người ta kinh hãi.

Bí cảnh số 17 ở châu Nam Cực, chiến thần Trọng Thiên làm càng tuyệt tình hơn, trực tiếp đẩy 20000 quân địch vào hầm băng, đông chết.

Tin tức truyền ra, toàn thế giới chấn động!

Các nước trên thế giới đều đang căng thẳng chờ đợi thời khắc phát động chiến tranh!

Bởi vì dựa theo tính cách của thần chủ nước R, tiếp theo chắc chắn sẽ triển khai trả thù!

Các lãnh đạo cấp cao của nước A sợ hãi.

Các lãnh đạo cấp cao của nước H run rẩy.

Sắc mặt của các lãnh đạo cấp cao nước J tái nhợt.



Mọi người đều đang đợi!

Đợi sự trả thù của thần chủ nước R!

Chỉ cần trả thù thì phát động chiến tranh, trực tiếp bắn vũ khí hạt nhân.

Mà lúc này, Vương Bác Thần đã về tới Hà Châu, đang uống rượu.

“Ngồi đi.”

Vương Bác Thần tùy ý chỉ, đám người Lâm Chấn Thiên, Vũ Trọng Thiên, Kiều Thanh Phong, Tư Lam, Canh Phong lũ lượt tìm chỗ ngồi xuống.

“Các vị, hãy dùng đầu người nhắm rượu, uống cạn ly này.”
 
Chương 578


CHƯƠNG 578

Vương Bác Thần nâng ly, mọi người vội đứng dậy.

Sau đó, Vương Bác Thần nâng ly thứ hai lên, nói: “Lý rượu thứ hai này, kính các anh em chiến tử!”

Mọi người thần sắc nghiêm nghị.

Cả chặng đường này, không biết bao nhiêu anh em chôn xương sa trường.

Bọn họ có thể đi tới ngày hôm nay, là do vô số anh em dùng cơ thể máu thịt của mình trải ra!

“Ly thứ ba, kính cho thời thịnh thế khó có được này!”

“Các vị, hãy dùng đầu kẻ địch để nhắm rượu, thống khoái uống hết ly này!”

Đôi mắt hổ của Vương Bác Thần ngấn lệ, hiện lên đám người Phương Hồng Binh, những anh em đã theo anh vào sinh ra tử đó!

Những người đó đi theo anh sớm nhất, bây giờ cũng chỉ còn lại mấy người Lâm Chấn Thiên!

Một tướng thành công vạn bộ xương để lại!

Tính khí của Kiều Thanh Phong nóng nảy nhất, đứng dậy gầm lên: “Thần chủ, chúng ta đánh đi!”

“Thần chủ, đánh đi!”

“Báo thù cho các anh em đã chết!”

Lâm Chấn Thiên, Vũ Trọng Thiên, Tư Lam, Canh Phong, bốn đại chiến vương, tám đại chiến tướng, 12 Huyết Sát… mọi người đồng thanh hô lên, muốn báo thù, muốn cho kẻ địch biết, nước R không dễ chọc!

Muốn cho kẻ địch biết, giết một anh em của tôi, tôi giết trăm người của anh!

Vương Bác Thần cười quỷ dị, nói: “Tạm thời không vội, để bọn họ sợ hãi hai hôm đã.”

“Ba, con rất nhớ cô giáo Phương Viên, cũng nhớ ông Phương.”

Dao Dao chu miệng, không vui nói.

“Ông Phương đã đi tới nơi rất xa, cô giáo Phương Viên đã ra nước ngoài rồi.”

Vương Bác Thần an ủi một cách trái lòng, ông cụ mang Phương Viên đi là ai, đến nay chưa tra được tin tức.

Ông lão thần bí đó, đột nhiên chui ra, lại đột nhiên mất tích, cho dù là anh cũng không thể biết được thân phận của đối phương.

Thế giới này, ngọa hổ tàng long, một vào thứ, cho dù là Vương Bác Thần cũng không thể phán đoán được.

“Bác Thần, làm thế thân cho thần chủ rất nguy hiểm nhỉ?”

Trần Ngọc lo lắng thấp thỏm nhìn Vương Bác Thần, bây giờ bà ta chỉ muốn người một nhà có thể sống bình an.

Theo bà ta thấy, tình hình bây giờ đã rất tốt rồi. Trải qua nhiều chuyện như vậy, bà ta không mong cầu Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà có thể kiếm được bao nhiêu tiền, chỉ cần gia đình có thể sống bên nhau, có thể khỏe mạnh bình an, là hạnh phúc lớn nhất.

Thù của chồng cũng coi như đã báo, hung thủ đã sa lưới, tâm nguyện cuối cùng của bà ta đã đạt được rồi.

“Mẹ, mẹ đừng lo lắng, con chỉ là ứng phó một chút thôi, không có bao nhiêu nguy hiểm cả. Nguy hiểm thật sự, có đám Canh Phong ứng phó.”

Vương Bác Thần mỉm cười an ủi, vốn anh là muốn nói thân phận của mình cho bọn họ, nhưng trước đó bọn họ vì không tiếp xúc được tới tầng cao như vậy, cho nên không tin là thật.

Sau khi trở về trải qua nhiều chuyện như vậy, anh ngược lại cảm thấy người nhà biết càng ít càng là một loại bảo vệ. Đặc biệt là sau lần xảy ra hôn mê này, khiến anh quyết định tạm thời che giấu.
 
Chương 579


CHƯƠNG 579

“Haizz, đứa trẻ này, cứ báo tin tốt không báo tin xấu, chuyện các con làm mẹ không hiểu, nhưng nghe một câu khuyên của mẹ, bình an mới là phúc, khỏe mạnh mới là thật.”

Trần Ngọc thở dài, đi vào bếp chuẩn bị thu dọn nấu cơm.

Triệu Thanh Hà tan làm trở về, Lan Tầm cũng tới ăn trực.

Mấy ngày nay, đều là Lan Tầm ở bên cô, nếu không cô e là không chống đỡ được rồi.

“Chào dì, chào anh rể.”

Lan Tầm nhìn thấy Vương Bác Thần luôn có chút câu nệ. Có là do quan sát từ tư cách người ngoài nên càng rõ một chút, cô ta cứ cảm thấy trên người Vương Bác Thần có một cỗ khí chất khó nói, khiến người ta kính sợ.

“Chào Dao Dao, làm bài tập xong chưa?”

Lan Tầm khụy người xoa cái đầu nhỏ của Dao Dao.

Dao Dao vốn còn vui vẻ muốn Lan Tầm bế, nghe thấy lời này thì sắc mặt lập tức xụ xuống, chu miệng nói: “Dì Tầm, không biết nói chuyện thì bớt nói, chẳng trách dì lớn như vậy rồi vẫn độc thân, dì đáng độc thân.”

Vương Bác Thần cười nói: “Tầm em đừng để bụng, đứa trẻ hư này không biết nói chuyện, độc thân tốt, cả ngày show ân ái cũng rất mệt, hơn nữa cơm chó ăn no có thể tiết kiệm không tiền cơm.”

Lan Tầm: “…”

Triệu Thanh Hà: “…”

“Anh rể, anh biết em thích điểm nào của anh không?” Lan Tầm nhìn Vương Bác Thần với ánh mắt u ám: “Em thích anh cách xa em một chút, cảm ơn.”

“Tầm, đừng quan tâm anh ấy, trong 10 năm, em chắc chắn có thể tìm được bạn trai.” Triệu Thanh Hà an ủi.

Lan Tầm cạn lời: “Chị Thanh Hà, chị còn không bằng đừng an ủi em đi. Em không phải chỉ ăn trực mấy bữa ở nhà chị thôi sao, gia đình các chị tới mức nhằm vào em như vậy không?”

“Dì nói này Tầm, cháu cũng mau chóng tìm một người đi, nếu không cả ngày bị chúng nó show cảm giác ưu việt. Đúng rồi, dì cảm thấy đứa nhỏ Tiểu Phong không tồi, cháu phải ra tay sớm.

Trần Ngọc bê đồ ăn đi ra, Vương Bác Thần đứng dậy đi vào bếp bê đồ ăn, Dao Dao sớm đã cầm đũa với hai mắt sáng rực.

Đứa trẻ này ham ăn, làm cái này cũng không được, ăn uống thì số 1!

Lan Tầm đỏ ửng mặt, nói: “Dì, cháu còn bé, không vội.”

Trần Ngọc ngồi xuống: “Không nhỏ nữa, dì nhớ khi bằng cháu thì đã sinh con rồi, giờ nếu là ở thời đại của bọn dì, cháu đã tính là cô gái già rồi.”

“…”

Lan Tầm vùi đầu ăn cơm, thế giới này không thân thiện với người độc thân lắm!

Ting ting ~ Ting ting ~

Vào lúc này, tiếng chuông cửa vang lên.

“Con đi mở cửa.”

Dao Dao hồ hởi nhảy xuống khỏi ghế trước, chạy lon ton đi mở cửa.

“Dì, dì tìm ai ạ.”

“Mày chính là đứa con gái hạ tiện do Vương Bác Thần sinh ra sao?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top