Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
917,771
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Tác giả: Dữ Hạ Miên
Tình trạng: Đã hoàn thành




Cô là nhà thiết kế đồ chơi tình thú.

Anh là boss lớn oai phong cõi thương nghiệp.

Khi cô không có cảm hứng, anh chính là suối nguồn cảm hứng của cô.

Từ một cuộc gặp gỡ tình cờ, đến giải tỏa theo nhu cầu, cuối cùng đến không thể chia lìa.

“Mỗi một món đồ chơi đều có linh hồn, nó có thể an ủi linh hồn cô độc hàng đêm.”

“Vậy anh thì sao?”
 
Chương 1


“Ưm…” Khuôn mặt cô gái nằm trên ghế ửng hồng, đôi mắt nhắm hờ, miệng không ngừng rên rỉ. Bên trên mặc áo chỉnh tể, nhưng dưới thân có thể nhìn rõ mọi thứ.

Qua lớp áo sơmi mỏng, có thể thoáng nhìn thấy hai đầu núm vú dựng đứng được bao bọc chặt chẽ bởi một tấm điện cực, ở cuối sợi dây màu đen có gắn một quả trứng rung màu đỏ đang đè vào hạt châu.

Hai tay bám chặt lấy tay vịn của ghế tựa, đầu ngón tay hơi cong lên, dưới hai chân cọ sát thỉnh thoảng lộ ra chút hồng hào.

Trong tiếng rè rè của đồ chơi, dường như tiếng thở dốc của cô gái không còn quá cô đơn.

Người đàn ông đối diện cô lạnh lùng quan sát tất cả những điều này, phản ứng của cô gái được ghi lại trong chiếc ipad trên tay anh ta.

“A…” Cơ thể cô gái bắt đầu run lên bần bật, nét mặt mơ màng, miệng khẽ mấp máy để hít thêm không khí.

“Hộc… Hộc…” Cô gái cảm giác bản thân sắp leo tới đỉnh núi, hai chân kẹp chặt, “A…” một tiếng. Cô há to miệng thở hổn hển, cũng bởi vì khóe miệng lâu không khép lại mà nơi đó chảy xuống một sợi chỉ trong suốt, dọc theo cổ chìm vào trong tóc.

Người đàn ông ấn nút dừng trên máy tính bảng, tiếng ồn ào trong phòng đột ngột dừng lại, chỉ có tiếng cô gái khẽ thở gấp và giọng nói lạnh như băng của anh ta: “Em vất vả rồi.”

Người đàn ông đi đến trước mặt cô gái, rút thứ giấu trong cơ thể cô ra. Đầu tiên là quả trứng rung đang đè trên hạt châu, khi nhấc ra, dịch nhờn còn quấn quýt lấy trứng rung và hạt châu, không chia không lìa.

Trong người cô gái còn có một cái dương v*t giả màu hồng nhạt, một cây gậy mát xa có thể kích thích đến niệu đạo, hai đầu gậy lần lượt cắm vào hang cốc và hoa cúc. Người đàn ông chỉ cần chạm nhẹ một cái là thân thể cô đã run lên lần thứ hai, bên trong co thắt lại trong nháy mắt. Nhưng cũng trong nháy mắt đó, cây gậy mát xa phủ đầy gai mềm lại kích thích đến nấp gấp trong vách thịt khiến cô bật ra một tiếng rên rỉ.

Gậy mát xa rất thô, chỉ nhỏ hơn đôi chút so với cổ tay của con gái, khi lấy nó ra sẽ để lộ vách hồng bên trong.

Phần gậy mát xa cắm vào hoa cúc và hang cốc có thể tách rời nhau, ở giữa có khóa từ có thể tháo ra. Người đàn ông kéo khóa từ ra, bởi vì cần một lực nhất định mà hai đầu cây gậy khẽ rung lên, vách mỏng bên trong bị hai đầu gậy kẹp chặt lấy. Dù chỉ là một giây, cô thở nhẹ một tiếng, cổ hơi ưỡn lên.

Cây gậy mát xa trong khe hẹp bị lấy ra, trên gai dính đầy dịch lỏng, kéo thành một sợi chỉ bạc trên không trung. Chỗ đứt gãy dính vào đùi, cảm giác lạnh lẽo khiến bắp thịt trên chân thắt chặt.

Khó lấy nhất là cây gậy trong hoa cúc, nó không phải là một cây gậy mát xa bình thường mà là một chuỗi hạt. Mỗi khi kéo chuỗi hạt, hoa cúc đều cảm nhận được sự đè ép, những hạt ngọc khác trong cơ thể còn kích thích lấy vách trong.

Tốc độ rút gậy của người đàn ông rất chậm, dường như sợ xúc phạm tới cô gái nhưng đó lại là một sự tra tấn kéo dài. Cô muốn ngồi dậy tự lấy chuỗi hạt giày vò kia, song không ngờ hoa cúc lại chợt co rút, cả người cô cứng lại, mềm nhũn ngã xuống ghế.

Cuối cùng quá trình tra tấn cũng kết thúc, người đàn ông nghiêm túc làm công việc dọn dẹp. Hai chân cô còn hơi mềm, vừa chạm xuống đất lại nhũn ra. Sau khi bám vào ghế đứng một lúc, cô mới cử động thân thể đi vào phòng tắm trong phòng nghỉ.

Cô gái tên là Trì Tảo Tảo, cô là nhà thiết kế đồ chơi tình thú, và vừa rồi cô đã thử nghiệm sản phẩm mới thiết kế.  Theo lời cô nói, nếu thiết kế ra đồ chơi không thể khiến mình hưng phấn thì chắc chắn sẽ không đắt hàng.

Đúng lúc phòng làm việc đang thiếu người, cô chỉ đành gánh vác trọng trách này một mình.
 
Chương 2


Dòng nước chảy khắp cơ thể Trì Tảo Tảo, cô đưa đầu ngón tay vào trong khe hẹp, moi hết chất dịch trong suốt ra. Sau đó cô nhấc vòi hoa sen, súc rửa vùng đất sưng đỏ.

Khi bước ra, cô đã là một cô gái duyên dáng trong bộ quần áo mới.

“Tảo Tảo, số liệu đã được tính toán, đồ chơi lần này tốt về cả kiểu dáng lẫn tính năng, chắc chắn có thể bán chạy.” Người đàn ông cầm máy tính bảng thờ ơ ghi lại số liệu ban nãy quay đầu lại nhìn Trì Tảo Tảo đang đi ra khỏi phòng tắm.

Trì Tảo Tảo gật đầu, đúng là không uổng công cô liều mình dùng thử. Tuy nhiên, cô vẫn phải tiếp tục nghiên cứu phát minh ra sản phẩm mới, nếu chỉ vì sản phẩm này bán chạy mà không sản xuất nữa thì cuối cùng sẽ có ngày bị đào thải.

“Anh Lưu, em đi trước nhé. Nếu có ý tưởng mới em sẽ liên lạc với anh qua WeChat.” Thời gian làm việc của Trì Tảo Tảo khá linh hoạt, chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình thì tan làm lúc nào cũng được.

Người đàn ông gật đầu, tiếp tục vùi đầu phân tích mọi số liệu.

Trì Tảo Tảo phải đến một câu lạc bộ đã đặt trước để tìm cảm hứng cho món đồ chơi tiếp theo.

Vị trí của câu lạc bộ là ở một góc phố trong khu vực trung tâm thành phố, hầu hết mọi người cảm thấy nó như một quán bar bình thường. Nhưng với người hẹn trước như Trì Tảo Tảo thì có thể bước vào một thế giới khác qua một con hẻm.

Đây không phải là lần đầu tiên Trì Tảo Tảo tới. Sau khi tìm được một cánh cửa bình thường trong hẻm, gõ cữa, cô giơ thông báo trong điện thoại cho bảo vệ ngoài cửa, thuận lợi bước vào.

Điểm khác biệt so với trước đó là cứ cách vài ngày sẽ có một buổi biểu diễn công khai, còn lại thì diễn ra như quán bar.

“Jesses, cậu đến rồi!” Cô được chào đón bởi một người phụ nữ ăn mặc nóng bỏng ngồi cạnh quầy bar, tay cầm một ly cocktail, ra hiệu với cô.

Mọi người ở đây đều cần có tên riêng, không được tiết lộ cho người khác biết.

Trì Tảo Tảo chính là Jessie.

Người phụ nữ kia là Tina, hai người quen nhau tại đây.

“Cậu đến đúng lúc lắm, bên kia có một buổi dạy dỗ công khai, một cô em đã chọc giận RK của chúng ta.”

Chỗ này là một câu lạc bộ SM, người thích chỉ tiếc không thể ngày nào cũng tới. Kẻ không thích thậm chí còn cảm thấy mọi người ở đây đều có tâm lý biến thái.

Trì Tảo Tảo nhướng mày, ngày thường vị RK này không xuất hiện, bây giờ lại muốn dạy dỗ công khai, e rằng cô gái kia đã thực sự chọc giận vị chủ nhân này.

Khi bước chân đến gần, tiếng quất và tiếng nức nở dần trở nên rõ ràng hơn.

Đứng hàng đầu tiên đều là các cô gái ở đây, tất cả đều căng thẳng nhìn lên sân khấu và co rụt cổ lại vì tiếng roi quất.

Những người ngồi trên ghế dưới sân khấu đều là khán giả, ngoài ra còn có hai cặp đôi cùng ngồi xem.

Trì Tảo Tảo tìm vị trí ngồi xuống, Tina bảo với cô rằng cô ấy đang đợi một người, sau khi sắp xếp cho Trì Tảo Tảo xong bèn rời đi.

Người đàn ông trên sân khấu đeo mặt nạ, để lộ mắt và miệng, sắc tối lạnh lẽo khiến người ta như rơi xuống động băng. Cô gái kia bị bịt mắt, miệng bị nhét quả bóng, nỗi sợ hãi càng tăng lên gấp bội.

Cây roi xé rách không khí đánh vào người cô gái, mỗi khi cây roi giáng xuống sẽ phát ra những tiếng rên rỉ và run rẩy.

Tấm lưng trần truồng của cô gái được bao phủ bởi các vết roi, nhưng các vết roi không trùng nhau, thậm chí hướng và độ mạnh của mỗi vết roi rất đồng đều.

Cho dù người đàn ông này có nổi giận lần nữa, dù tức đến đâu, anh ta vẫn sẽ cảm thấy bình tĩnh khi đối xử với cô gái đã khuất phục dưới chân mình.

Trì Tảo Tảo nín thở, hai chân bắt chéo, khoái cảm do ma sát kéo đến từng đợt từng đợt, mọi thứ trước mắt giống như cái roi kia đang quất vào người cô vậy.

“Mới xem đến đây mà đã không chịu được rồi à?” Phía sau truyền đến một giọng nói trầm thấp, Trì Tảo Tảo mở to hai mắt, ngừng thở.
 
Chương 3


Giọng nói của người đàn ông gần như là một kiểu mê hoặc, Trì Tảo Tảo giật mình, vành tai bị giọng nói của anh vuốt ve cũng đỏ lên.

Trì Tảo Tảo quay đầu lại, nhìn về nơi phát ra âm thanh. Đó là một người đàn ông đeo mặt nạ, mặc vest, nom như đang tham dự buổi tiệc, trang trọng và uy nghiêm. Trên ngực anh có một cái huy hiệu, Trì Tảo Tảo lập tức bị nó thu hút ánh nhìn.

Cô chỉ nghe Tina nói rằng huy hiệu là thứ để nhận biết thân phận của những người sáng lập câu lạc bộ này, nó giống với huy hiệu của người đàn ông trên sân khấu. Dưới ánh đèn mờ, huy hiệu phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo.

“Ngài King, tôi xin lỗi vì đã làm phiền ngài.” Tên của những người sáng lập là “King”. Nếu họ có tên riêng của mình thì có thể thêm vào giống như tên của người đàn ông trên sân khấu, Rory, mọi người ở đây đều gọi anh ta là RK.

Trì Tảo Tảo đứng dậy, thận trọng cúi đầu về phía người đàn ông. Ở đây, người đàn ông này tồn tại như một kẻ thống trị.

Người đàn ông nhìn cô một cách thích thú, hệt như đang nhìn một con mồi sắp lên miệng.

“Thích không? Có thể đến chỗ tôi thử xem?” Người đàn ông không cười, nhưng trong lời nói của anh có thứ gì đó khiến con người ta hưng phấn đến lạ, thậm chí ngay cả âm cuối khẽ cao lên cũng trở nên vô cùng hấp dẫn.

Trì Tảo Tảo loạng choạng xuýt chút nữa ngã vào trong lòng ngực của người đàn ông, anh kịp thời ôm lấy cô, giễu cợt cong môi nói: “Vội vàng lao vào vòng tay tôi như vậy ư?”

Cô không hề!

Trì Tảo Tảo chỉ tiếc không thể chui đầu xuống đất.

Người đàn ông không dong dài mà tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, nhân tiện đưa cho cô tấm danh thiếp, để lại một câu: “Bất cứ lúc nào tôi cũng chào đón em.”

Suốt cả tối, Trì Tảo Tảo cũng không thể thoát ra khỏi câu thần chú đó.

Ngay cả đêm nằm mơ cũng mơ thấy người đàn ông kia!

Người đàn ông đeo mặt nạ lạnh băng, tay cầm roi da, khóe miệng không chứa ý cười. Cô bị bịt mắt và quỳ rạp trên mặt đất, từng roi… Từng roi… Cho đến khi cô cầu xin tha thứ, người đàn ông mới buông tha. Anh tháo khăn bịt mắt, hôn lên khuôn mặt đầy nước mắt của cô, sau đó đè cô xuống đất, trói hai tay cô lại, vật nam tính thô to không ngừng đâm vào rút ra…

Sự ma sát trên mặt đất khiến những vết roi trên lưng cô càng ngày càng đau, song khoái cảm cũng tăng lên gấp mấy lần, cảm giác quen thuộc mà xa lạ này đẩy cô lên mây từng chút một.

“Hộc… Hộc…” Trì Tảo Tảo bừng tỉnh, há miệng thở hổn hển, bên dưới đã ướt đẫm, mùi tanh xộc vào lỗ mũi, bấy giờ cô mới cảm giác được nước nôi dưới thân và mồ hôi ẩm ướt hòa lẫn vào nhau.

Nhắm hai mắt thở phào nhẹ nhõm, Trì Tảo Tảo đứng dậy thay ga trải giường mới.

Đã là 5 giờ sáng.

Vẫn còn sớm, Trì Tảo Tảo tranh thủ mở cửa sổ cho thông gió, chuẩn bị bữa sáng cho bản thân. Sau khi mùi tình dục trong nhà biến mất, bữa sáng cũng chuẩn bị xong.

Cô vừa định ném bộ quần áo hôm trước vào máy giặt, một tấm danh thiếp vàng đen từ trong túi áo rơi ra.

Ở trên không có phần giới thiệu hoa mỹ mà chỉ có tên và một dãy số điện thoại.

“Michial”

Trì Tảo Tảo như bị ma xui quỷ khiến gọi vào số điện thoại kia.

Sau khi tiếng “Bíp ——”  vang lên, Trì Tảo Tảo hoảng hốt cúp điện thoại.

Rốt cuộc cô bị làm sao vậy?

Nhưng sau vài phút, điện thoại đổ chuông, Trì Tảo Tảo quen tay nhấc máy, nhấc máy xong cô mới phát hiện ra số trên đó là số điện thoại của người đàn ông kia.

“Có vẻ sốt ruột quá nhỉ, lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ cho em.”

Cô nên giải thích thế nào đây, bảo bản thân vô tình chạm phải ư? Hay là chỉ định lưu số điện thoại này?

Cho đến khi đầu bên kia cúp máy, mặt Trì Tảo Tảo đỏ bừng, cảm thấy cả người như sắp nổ tung.

Dẫu sớm đầu thu có gió lạnh thổi qua, cô cũng cảm thấy cơ thể nóng bừng bừng không chịu nổi.

Quần lót vừa thay xong đã ướt đẫm, chỉ cần nghe giọng nói của anh thôi cũng khiến cô… Khát vọng đến thế rồi.
 
Chương 4


Trong khi cô đang do dự, một tin nhắn đến.

“Tôi chờ em ở câu lạc bộ vào 7 giờ tối nay, cho em cơ hội đổi ý đấy.”

Thậm chí còn cho cô cơ hội đổi ý…

Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, thu dọn bát đũa, thay quần áo ra ngoài.

Công việc sẽ khiến cô tạm thời quên đi mọi thứ.

“Tảo Tảo tới rồi à, em mau đến đây xem, sản phẩm test tháng trước mới ra. Hôm qua bộ phận sản phẩm giao mà em lại về trước.”

Một đồng nghiệp mang đến một chiếc gậy mát xa màu hồng, khác với những loại gậy mát xa khác, nó được thiết kế theo kích cỡ Âu Mỹ, thậm chí còn có thể bơm hơi.

Khi thiết kế, Trì Tảo Tảo đã cảm thấy nó sẽ là một món đồ chơi gây tò mò, phần lớn những người yêu thích SM như cô sẽ thích món đồ chơi này.

Lưu Dục nhặt chiếc máy rung trên bàn cô lên và nghịch nó: “Em đoán xem sẽ có bao nhiêu người mua thứ này?”

“Anh Lưu, anh không hiểu con gái rồi. Con gái khá thích loại đồ chơi gây tò mò này. Biết đâu nó còn có thể trở thành chủ lực của bộ phận chúng ta đấy.”

Tiểu Kỳ ngồi bàn bên cạnh tiếp chuyện, nháy mắt với Lưu Dục: “Anh Lưu, anh có bạn gái chưa? Anh mang về thử xem sao?”

Lưu Dục cong môi, nhìn về phía Trì Tảo Tảo: “Nếu Tảo Tảo là người thiết kế thì vẫn nên để Tảo Tảo mang về nhà thử nghiệm vài lần đi.”

Trì Tảo Tảo thoáng rùng mình, cây bút trong tay dừng lại khoảng vài giây, bút chì vẽ ra một vết dài mỏng trên giấy.

Cô đột nhiên nghĩ tới tin nhắn kia.

Trong mỗi nét vẽ tiếp theo, cô đều nghĩ đến cảnh mình bị một người đàn ông ép vào tường, trong tay anh cầm món đồ chơi do cô thiết kế, ra sức chơi cô.

Hai chân Trì Tảo Tảo khép chặt, hơi thở bắt đầu trở nên dồn dập.

Bút vẽ trong tay cũng không ngừng lại, hiếm khi nào mà cô lại có cảm hứng bùng nổ như vậy, mỗi lần nghĩ đến người đàn ông kia đều cảm thấy anh sẽ mang đến rất nhiều cảm hứng.

Mãi cho đến 5 giờ, khi Tiểu Kỳ hỏi cô có muốn ăn tối cùng nhau không, Trì Tảo Tảo mới tỉnh táo lại. Trên bàn chất đầy giấy phác thảo những món đồ chơi có hình dạng khác nhau, ngay cả bút chì cũng có mấy cái dùng hết đầu nhọn rồi bị gạt sang một bên.

“Đã đến giờ này rồi cơ à…” Trì Tảo Tảo thầm than thở trong lòng, đối mặt với thời gian hẹn sắp tới, cô thậm chí còn có ý định cho đối phương leo cậy.

“Cậu đi trước đi…” Trì Tảo Tảo đứng dậy, nhưng cô nhận ra bên dưới mình đã ướt đẫm.

Trong văn phòng không còn ai, lúc này Trì Tảo Tảo mới cử động, váy đã ướt, đệm trên ghế cũng lộ rõ ​​vết ướt dầm dề.

Cô thầm mắng chính mình là đồ chơi không khoái hay kỹ năng tay kém mà còn nghĩ tới người đàn ông mới chỉ trò chuyện đúng một câu kia.

Trong phòng vệ sinh, Trì Tảo Tảo dựa vào tấm ngăn, đầu ngón tay vô thức duỗi xuống dưới thân.

Cách quần lót, đầu ngón tay Trì Tảo Tảo day nắn hạt châu. Hạt châu vốn đã cương cứng nay chỉ cần chạm nhẹ sẽ mang theo kích thích bùng nổ, chất lỏng trong suốt chảy xuống mép quần lót rồi lan đến đùi.

“Hộc… Hộc…” Trì Tảo Tảo nhắm mắt lại, tất cả những gì cô nghĩ đến đều là người đàn ông kia, người đàn ông chỉ nói vài câu.

“A…” Tốc độ bàn tay Trì Tảo Tảo tăng nhanh, cô mò tới dưới quần lót, dùng đầu ngón tay đút vào hang cốc nhạy cảm.

Không đủ… Vĩnh viễn không đủ…

Cánh hoa phun ra nuốt vào chất lỏng, nhưng cảm giác trống rỗng càng ngày càng mạnh.

“Ưm…” Trì Tảo Tảo run rẩy ngồi xổm xuống, toàn bộ cơ thể dựa vào cánh cửa, dịch lỏng dưới thân không ngừng chảy ra.

Trì Tảo Tảo thở hổn hển, sau khi lên đỉnh cơn cực khoái vẫn còn đó, song cảm giác trống rỗng càng thêm mãnh liệt.

Trong đầu có một giọng nói nhắc nhở cô, đi gặp anh, phải đến câu lạc bộ.
 
Chương 5


Xe taxi chạy qua hết phố này đến phố khác, càng ngày càng gần đích, quần lót vừa thay của Trì Tảo Tảo lại ướt đẫm.

Khi xe dừng lại ổn định ở lối vào của quán bar, Trì Tảo Tảo do dự một giây rồi trả tiền để xuống xe.

Tới đâu hay tới đó.

Cô thầm an ủi bản thân, đây chỉ là một cuộc tình chớp nhoáng thôi, nếu kỹ thuật không tốt thì chịu đứng chút sẽ qua, nếu kỹ thuật tốt thì biết đâu còn có lần sau.

Trì Tảo Tảo rảo bước tới cánh cửa quen thuộc.

Đúng lúc tan làm, câu lạc bộ có nhiều người hơn bình thường, Trì Tảo Tảo không biết tìm người đàn ông thế nào, cô đi lang thang không có mục tiêu.

“Cô là Jessie phải không?” Một người phụ nữ mặc quần áo của nhân viên quán bar đi về phía cô.

Trì Tảo Tảo liếc nhìn người phụ nữ, gật đầu.

“Số phòng 88, tầng hai.” Người phụ nữ bưng rượu đi xa.

Trì Tảo Tảo ngẩng đầu, nhìn thoáng qua một trong những căn phòng phía trên được ngăn bằng kính, tim đập như sấm.

Không ngờ người đàn ông trong phòng đang quan sát tất cả mọi thứ qua tấm kính.

Đây là lần đầu tiên Trì Tảo Tảo đi lên tầng hai, chiếc thảm đỏ sậm, ánh đèn tối tăm, giống như tấm chắn nuốt chửng hầu hết âm thanh của tầng một.

Trì Tảo Tảo có thể nghe thấy tiếng hít thở của mình, bước chân càng ngày càng chậm, hơi thở cũng càng ngày càng nặng nề, lòng bàn tay đẫm mồ hôi.

Trước cửa phòng 88, đương lúc Trì Tảo Tảo do dự xem có nên gõ cửa hay không thì cánh cửa bật mở.

“Từ tầng một lên tầng hai mất nhiều nhất ba phút mà em đi hết bảy phút rưỡi, xem ra tôi không thể gọi em là thỏ con được, tôi phải gọi em là ốc sên mới đúng.”

Giọng nói của người đàn ông đầy vẻ trêu chọc, âm cuối cao lên mang theo chút lười biếng.

Giống như ngày hôm qua, người đàn ông hôm nay cũng mặc một bộ vest, nhưng bên trên chỉ mặc áo sơ mi, hai cái cúc trên cùng được cởi ra để lộ khuôn ngực của anh.

Tuy nhiên, hôm nay anh vẫn đeo mặt nạ.

Chắc hẳn là quy định của câu lạc bộ, trên đó còn có một dòng logo, rất khiêm tốn, cũng rất nổi bật.

Trì Tảo Tảo chưa kịp nói gì thì người đàn ông đã kéo cô vào phòng, cửa phòng lập tức đóng lại. Trì Tảo Tảo dựa vào cửa, thoáng sợ hãi.

“Em tin tôi không?” Người đàn ông đè cô lên cửa, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô.

Trì Tảo Tảo cảm giác vùng đất bí ẩn dưới thân lại tuôn ra nước suối.

Không biết anh có ý gì, Trì Tảo Tảo chẳng dám trả lời, người đàn ông chợt cong môi: “Do dự có nghĩa là không tin, vậy thì tôi sẽ không bịt mắt em.”

Trì Tảo Tảo ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông. Anh khẽ nhướng mày, xoay người ngồi xuống ghế đẩu bên cửa, quan sát cô nàng hoảng loạn: “Không sợ tôi lừa em ư?”

Trì Tảo Tảo sửng sốt, chưa từng có ai bình thản nói ra những lời này như vậy.

“Chẳng phải ngài…”

“King của câu lạc bộ?”

Không phải sao? Trì Tảo Tảo căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt.

“Vậy, nếu hôm qua tôi không lấy thân phận này để mời em thì sao?”

Vậy cô…

Không kịp nghĩ nhiều, Trì Tảo Tảo đã bị người đàn ông ôm vào trong lòng, mùi thuốc lá thoang thoảng xộc vào mũi, trong đó còn có mùi nước hoa.

Cô chưa kịp phản ứng lại thì bên dưới chợt lạnh, cảm giác đau đớn kéo đến cùng với âm thanh giòn giã.

“Á!” Trì Tảo Tảo hoảng sợ, hai tay ôm chặt lấy hông người đàn ông.

Sau đó là những cú tét liên tục, không đau nhưng rất xấu hổ.

Khi cái tét cuối cùng rơi xuống, Trì Tảo Tảo vẫn còn đang căng thẳng ôm chặt lấy eo người đàn ông để chờ đón những cái tiếp theo. Cho đến khi không còn cái nào nữa, Trì Tảo Tảo mới thở phào, nhận ra bản thân đang nằm sấp trên đùi anh, tim cô càng loạn nhịp.

“Mới thế mà đã ướt rồi à?” Anh dùng đầu ngón tay thử thăm dò đóa hoa bên dưới, lúc rút ra mang theo một sợi chỉ bạc, lâu sau lại cười khẽ: “Hóa ra chưa gặp tôi em cũng đã ướt rồi?”
 
Chương 6


Bị nói như vậy, nội tâm Trì Tảo Tảo đã sớm sụp đổ. Nhưng dường như bàn tay to của người đang ông không muốn dừng lại mà là thăm dò vào bên trong.

“Hửm? Không phải lần đầu tiên?” Giọng nói của người đàn ông vừa có vẻ trêu chọc lại vừa mang theo sự rõ ràng.

Trì Tảo Tảo khó chịu rên một tiếng. Cô thực sự không phải lần đầu tiên, song hơn hai mươi năm qua, cô cũng giữ mình trong sạch, chưa từng hẹn người ngoài. Chẳng qua là bởi lần đầu tiên dùng đồ chơi không biết cách nên đã bất cẩn làm rách lớp màng kia.

Trái lại cũng nhờ lần làm rách đó mà cô được trải nghiệm khoái cảm bị cắm, đến tận bây giờ đã không thể kiểm soát.

“Lần đầu tiên của em cho ai? Bạn trai ư?” Người đàn ông thăm dò càng lúc càng sâu, sau khi chạm vào nếp gấp nằm trong vách, khóe miệng anh cong lên nở nụ cười: “Nơi này?”

Đầu ngón tay của người đàn ông khẽ ấn, Trì Tảo Tảo nức nở một tiếng, kẹp chặt hơn.

“Ừm, không quá tệ.” Anh không tiếp tục mà rút ngón tay ra, sợi chỉ bạc quấn trên ngón tay cũng bị kéo theo. Anh tặc lưỡi hai tiếng, giơ ngón tay đến bên miệng cô: “Tự liếm sạch thứ của mình cũng không quá đáng đâu nhỉ?”

Trì Tảo Tảo nhìn khớp xương rõ ràng trên ngón tay người đàn ông rồi lại quay đầu sang nhìn anh, đôi mắt hẹp dài của anh cũng đang quan sát cô.

Cô rất muốn ngậm lấy đầu ngón tay anh ngay lập tức, song lý trí lại cảm thấy bản thân làm thế quá đê tiện. Suy nghĩ hồi lâu, Trì Tảo Tảo nuốt một ngụm nước bọt.

“Em đừng băn khoăn như thế, tôi còn chưa làm gì, em có thể rời đi.” Dường như người đàn ông đã mất hứng, anh ngắm nghía sợi chỉ bạc trên đầu ngón tay, lát sau cười khẽ một tiếng: “Thôi, nếu em do dự, lần sau nghĩ kỹ rồi lại đến, tôi luôn ở đây đợi em.”

Sợi dây bị kéo căng trong nội tâm Trì Tảo Tảo lập tức đứt đoạn, ngay lúc người đàn ông định đứng dậy rửa tay thì cô ngậm lấy ngón tay kia.

Chất lỏng tanh nồng tràn lan trong khoang miệng, hiển nhiên người đàn ông cũng sửng sốt, chợt, nét mặt anh hiện vẻ nghiền ngẫm.

“Em suy nghĩ kỹ rồi hả?” Ngón tay anh quấy loạn khoang miệng Trì Tảo Tảo, nước bọt men theo khóe miệng chảy xuống, rơi trên thảm.

Trì Tảo Tảo nhắm mắt lại, đầu lưỡi nhẹ nhàng bao lấy thứ đang khuấy đảo kia, không ngừng mút vào.

Không thạo, đây là suy nghĩ đầu tiên của người đàn ông.

Tuy nhiên, anh cũng không để ý điều này mà rất kiên nhẫn hướng dẫn Trì Tảo Tảo liếm.

Một lát sau, anh buông Trì Tảo Tảo ra, ngón tay cũng rút khỏi miệng cô: “Nếu em lựa chọn ở lại, những chuyện tiếp theo không do em quyết định.” Người đàn ông đã mất đi vẻ lơ đãng trước đó, nét mặt trở nên lạnh lùng hơn, âm cuối mỗi câu nói không còn kéo cao: “Quỳ xuống cho tôi xem.”

Cơ thể Trì Tảo Tảo vô thức run lên, quỳ xuống bên chân anh.

Sự xấu hổ nháy mắt lan ra, Trì Tảo Tảo phát hiện sau lưng người đàn ông có một chiếc gương lớn.

Trong gương, quần áo cô xộc xệch, váy đã sớm bị cởi ra vứt trên mặt đất, quần lót còn treo trên cổ chân.

Nét mặt đầy khát vọng.

“Tự nhìn bản thân mình đi.” Người đàn ông tránh sang bên, đi vòng ra phía sau Trì Tảo Tảo, ngồi xổm xuống. Hai tay anh vươn ra trước, ngắm nhìn Trì Tảo Tảo trong gương, bình tĩnh cởi khuy cài trước ngực cô.

Trì Tảo Tảo quan sát thân thể mình bị anh lột ra từng chút một, cuối cùng cũng cởi bỏ hết lớp ngụy trang, trong lòng càng ngày càng hưng phấn, dường như tất cả đều nên thế này.

Người đàn ông ném quần áo cô sang một bên, cúi đầu nhìn cô: “Nếu là lần đầu tiên thì nên có quá trình làm quen, không biết em thích gì, hay là… Để tôi quyết định đi.”

Dưới ánh sáng ấm áp, người Trì Tảo Tảo càng thêm hồng hào, giọng nói bên tai càng thêm quyến rũ.

“Thắt lưng hay roi, hoặc là em có thể chọn một thứ mà em thích?” Người đàn ông chỉ vào một cái kệ trong phòng, nơi chứa đầy đủ các loại dụng cụ.

Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, nhìn vào người đàn ông trong gương: “Roi ạ.”
 
Chương 7


Người đàn ông chỉ vào vị trí trên giường: “Lấy chăn xuống lót đi, em có thể thoải mái hơn.”

Có lẽ nhìn ra Trì Tảo Tảo chưa quen, người đàn ông săn sóc nhắc nhở, sau đó nói thêm: “Chỉ có lần này, sau này nhớ làm quen.”

Trì Tảo Tảo lên tiếng đáp, cô cởi bỏ chiếc quần lót mắc trên mắt cá chân, trải chăn lên thảm rồi quỳ xuống bên giường.

Người đàn ông chọn một cây roi ngắn rồi nhìn về phía Trì Tảo Tảo. Anh quăng vài cái trong không trung, cảm giác roi như xé gió. Cả người Trì Tảo Tảo run lên, cô hối hận vì đã chọn roi.

“Hối hận ư?” Người đàn ông đoán đúng suy nghĩ của cô, đáy mắt anh sâu như vực thẳm, Trỉ Tảo Tảo nhìn không thấu.

Trì Tảo Tảo thật sự hối hận, song trong lòng cô cũng cảm thấy an toàn, dường như biết người đàn ông này sẽ không làm gì tổn thương cô.

Anh chậm rãi đến gần, đứng sau lưng Trì Tảo Tảo. Trì Tảo Tảo thầm nghĩ không biết anh sẽ đánh roi đầu tiên như thế nào, trong lòng lo lắng bất an.

Người đàn ông như đang thưởng thức con mồi của mình, chiếc roi trong tay thỉnh thoảng quét qua lưng Trì Tảo Tảo.

Trì Tảo Tảo không dám thở dốc, luôn chờ đợi.

Anh nghiêm mặt, roi quất “Bộp” một tiếng vào lưng Trì Tảo Tảo, âm thanh xẹt qua không trung đến sớm hơn cảm giác đau đớn trên lưng.

Cơn đau khiến cơ thể Trì Tảo Tảo đổ nghiêng.

“Đừng nhúc nhích, lần sau còn cử động sẽ phạt thêm mười roi.” Anh không còn dí dỏm như trước, trong lời nói lạnh lẽo chứa sự nguy hiểm.

Trì Tảo Tảo không dám cựa quậy, cảm giác nóng rát trên lưng làm cô khó chịu.

Đây là lần đầu tiên cô được dạy dỗ như vậy. Trước đây, do không đủ can đảm nên cô chỉ dám chơi qua mạng, đến khi thấy chán sẽ đổi sang một cái khác.

Sự kích thích của roi thứ nhất còn chưa biến mất thì đã nối tiếp sang roi thứ hai, tiếp đến roi thứ ba, roi thứ tư…

Mấy roi rơi xuống, không cái nào trùng cái nào, nhưng mỗi một roi đều thoáng lướt qua xương cụt khiến Trì Tảo Tảo ngứa ngáy.

Bên dưới ướt dầm ướt dề, thậm chí cô còn cảm giác được hơi thở của mình đang ngày càng nặng nề.

“Bộp ——”

“A!”

Roi quét qua một vết đỏ, Trì Tảo Tảo bị đau, kêu lên.

Roi tiếp theo không rơi xuống nữa, Trì Tảo Tảo thở hổn hển, đau đớn trên lưng càng ngày càng mạnh, nước mắt như bị kích thích vô thức chảy ra.

Người đàn ông bỏ roi xuống, dùng đầu ngón tay kéo cằm cô, môi mỏng như chuồn chuồn lướt qua nơi ướt đẫm nước mắt của cô.

“Kết thúc, kết thúc rồi, em làm rất tuyệt.” Anh thì thầm an ủi bên tai cô.

Trì Tảo Tảo lại càng thấy tủi thân, hai tay ôm lấy anh, rúc vào trong lòng anh như đang làm nũng, khẽ hờn dỗi: “Đau.”

Bàn tay to dày của người đàn ông phủ lên vết roi, nhẹ nhàng ấn xuống.

Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, vùng vẫy trong vòng tay anh.

“Đừng nhúc nhích, phải xoa ấn mới nhanh chóng lành lại.” Người đàn ông nhẹ nhàng đáp lại, âm cuối kéo dài và hơi cao lên, có vẻ tâm trạng anh đang rất tốt.

Trì Tảo Tảo làm nũng khiến người đàn ông không thể chịu đựng, bàn tay to xoa lưng dần dần mang theo chút gợi tình.

Môi mỏng ngậm lấy cái miệng nhỏ đang rên rỉ của Trì Tảo Tảo, nuốt trọn tất cả những dỗi hờn của cô.

Đêm ngày càng tối.

Trì Tảo Tảo ôm chặt lấy anh như chết đuối vớ được phao.

Người đàn ông tháo thắt lưng, dừng lại trong giây lát, hỏi một câu: “Được không em?”

Trì Tảo Tảo không chịu nổi nữa, cơ thể chủ động quấn lấy anh, muốn đón nhận thêm càng nhiều yêu thương.

Người đàn ông không hề thương tiếc, vừa nhấc thứ cứng rắn kia đã lao thẳng vào hang động ẩm ướt.

“A ——” Trì Tảo Tảo ngửa đầu, khoái cảm nhận được khiến cô rất mong đợi động tác tiếp theo.
 
Chương 8


Người đàn ông không hề thương tiếc, mãnh liệt thúc sâu đến tận cùng. Mỗi cú thúc, Trì Tảo Tảo đều thít chặt khe hẹp, nức nở thành tiếng.

Anh làm chủ quy luật, môi mỏng nhếch lên, kiểm soát vật nam tính chỉ dừng lại ở cửa hang, thỉnh thoảng va vào nếp gấp rồi nhanh chóng rút ra.

Trì Tảo Tảo bật ra một tiếng rên rỉ, thân thể dần dần tới gần thứ cứng rắn của người đàn ông, theo bản năng muốn nuốt lấy vật khổng lồ kia vào trong hang động của mình: “Nhanh hơn nữa…”

“Hửm?” Anh cảnh cáo rút thứ cứng rắn ra, chỉ để lại quy đầu trong khe hẹp.

Cảm giác trống rỗng thoáng chốc ập đến, Trì Tảo Tảo bất mãn nhíu mày, đôi tay bấu chặt vào vai anh: “Xin ngài…”

“Phải gọi là chủ nhân.” Người đàn ông cắm gậy th*t vào một chút, hỏi tiếp: “Sau đó nên nói thế nào nhỉ?”

“Xin… Xin chủ nhân… Cắm mạnh vào nô…” Cánh hoa trống rỗng của Trì Tảo Tảo khép mở tựa như cái miệng nhỏ nhắn đang mấp máy, vật khổng lồ của người đàn ông còn chừng ba phần tư không xâm nhập, Trì Tảo Tảo lại cử động thân mình.

Anh cong môi, đưa cây gậy vào sâu thêm mấy phần, chạm tới nếp gấp trong vách thịt của Trì Tảo Tảo. Trì Tảo Tảo “A” một tiếng, anh lại cười khẽ, giở trò xấu dùng gậy th*t khiêu khích điểm G của cô.

“A… Nhanh… Nhanh lên đi mà…” Trì Tảo Tảo bị tra tấn đến ngứa ngáy, cau mày cầu xin anh.

Đôi môi mỏng của người đàn ông ngậm lấy cánh môi cô, anh thì thầm bên tai: “Tôi đã nghe thấy lời cầu xin của nô lệ nhỏ bé, vậy… Tiếp sau đây, chủ nhân sẽ giúp em cảm nhận được cái gì gọi là nhanh nhé.”

Dứt lời, cả người Trì Tảo Tảo bị nhấc bổng lên, động tác bất ngờ khiến cô ôm chặt lấy anh, kêu lên một tiếng.

Ngay sau đó, thân thể vững vàng ngồi trên đùi người đàn ông, anh dựa vào giường, giễu cợt nhìn khuôn mặt hoảng sợ của cô.

Người đàn ông chỉ vào vật khổng lồ dưới thân, trên đó còn vương một lớp chất lỏng trong suốt: “Ngồi lên?”

Trì Tảo Tảo nuốt một ngụm nước bọt, cô biết, anh còn chưa lút cán mà đã chạm tới nơi sâu nhất của cô, nếu lại…

Người đàn ông không cho cô thời gian chuẩn bị, một tay anh ôm mông cô nhắm ngay cửa hang, một tay đỡ gậy nấm tiến vào từng chút từng chút.

“Ưm…” Vật nam tính thô to dán sát vào vách trong, Trì Tảo Tảo ngửa đầu khẽ rên rỉ.

Anh không tiếp tục mà nhìn Trì Tảo Tảo: “Bây giờ đến lượt em.”

Trì Tảo Tảo đỏ bừng mặt, hai tay vịn vào bả vai của anh. Ban đầu mới chỉ là cử động trong phạm vi nhỏ, nhưng bản thân cô lại thấy khó chịu, thoáng liếc người đàn ông đang hưởng thụ bên dưới, cô cắn môi, tăng tốc.

Tay của người đàn ông cũng không nhàn rỗi, anh vỗ vào vết hằn trên lưng Trì Tảo Tảo, thỉnh thoảng lại vuốt ve nó.

“A…” Trì Tảo Tảo không ngừng kích thích điểm G của mình, ngay cả điểm A bên trong cũng có thể săn sóc đến.

Anh khẽ nhếch môi, cũng bắt đầu động tác của bản thân.

Hai người trên nhún dưới thúc, bầu không khí mờ ám bao quanh cả căn phòng.

“Ưm… A!” Vách hang của Trì Tảo Tảo không ngừng co rút thít chặt, lúc này người đàn ông mới dừng lại.

Sau khi cùng leo lên đỉnh núi, hai người thở hổn hển, Trì Tảo Tảo cũng nằm bẹp trên người anh.

Không có món đồ chơi nào trước đây mang lại cho cô khoái cảm tột độ này, Trì Tảo Tảo đột nhiên có cảm hứng, song vì người đàn ông vẫn còn ở đó nên cô không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Tắm nhé?” Anh ôm Trì Tảo Tảo, mỉm cười.

Trì Tảo Tảo nhẹ nhàng gật đầu, lúc đứng dậy, chân cô mềm nhũn, anh đứng sau đỡ lấy, bật cười trêu chọc: “Còn muốn quỳ cơ à?”

Trì Tảo Tảo nguýt anh một cái, mở ba lô, lấy thuốc tránh thai khẩn cấp đã chuẩn bị sẵn ra.

Tuy nhiên, một chiếc hộp màu hồng trong cặp cũng bị người đàn ông cầm lên.

Trì Tảo Tảo hoảng sợ, khi nhìn thấy món đồ chơi hình dương v*t kia thì cô mới nhớ ra nó đã được cô cất trong cặp từ ban sáng!
 
Chương 9


Khi Trì Tảo Tảo nhìn thấy người đàn ông kia cầm cái hộp nhỏ lên ngắm nghía, cô chỉ muốn giật lấy thứ trong tay anh ngay lập tức.

“Không ngờ em còn tự chuẩn bị đồ chơi đấy.” Người đàn ông đã mở hộp ra, cầm dương v*t giả màu hồng nhạt lên, chợt cười nói: “Thích chơi cái này hả? Xem ra tôi còn chưa thể làm em thỏa mãn.”

Trì Tảo Tảo nuốt nước bọt, cô nhận thấy được sự nguy hiểm trong mắt anh, ngay sau đó, cô xoay người chạy vào phòng vệ sinh, lại phát hiện cửa phòng vệ sinh không có khóa.

Sức lực của anh mạnh hơn cô rất nhiều, anh dễ dàng đẩy cửa ra, bỡn cợt nhìn thỏ con hoảng loạn.

“Hóa ra em thích chỗ này, thôi được, chỗ này cũng không tệ.”

Khi anh đang nói, Trì Tảo Tảo nhìn liếc qua giữa chân anh, vật mới giải phóng đang ngóc đầu lên lần nữa.

“Để tôi thử cái này xem sao nhé?” Người đàn ông lắc lắc món đồ màu hồng nhạt trong tay. Đầu tiên, anh lấy xà phòng rửa một lần, sau đó tráng lại bằng nước, cuối cùng hài lòng cong môi đi về phía Trì Tảo Tảo.

Trì Tảo Tảo đã ngồi xổm trong góc, cô bị anh kéo lên gần như trong nháy mắt rồi bị đè vào tường.

Bờ tường lạnh lẽo làm vết roi sau lưng cô hơi ngứa, nghĩ đến cảnh anh nghịch món đồ chơi và cắm vào trong hang cốc của cô…

Bên dưới Trì Tảo Tảo đã ướt dầm dề.

Người đàn ông duỗi tay thăm dò vào trong, anh vốn định làm dạo đầu cho cô, ai ngờ nơi đó đã ướt đẫm.

“Có vẻ em rất thích nhỉ?” Anh dùng đầu ngón tay bôi đều dịch lỏng, xoa bóp hạt châu nhỏ của cô. Khi thì vê nắn nhẹ, khi thì gẩy hai cái làm cô run rẩy chảy ra một luồng chất lỏng.

Đến thời cơ, anh bèn lấy đồ chơi ra cạ nhẹ vào bụi hoa.

Trì Tảo Tảo bị trêu chọc đến ngứa ngáy, khẽ rên rỉ cầu xin anh nhanh lên.

Người đàn ông không hề bị lay động, vẫn tiến hành theo tốc độ của anh.

Đồ chơi được bật chế độ rung rồi tăng thẳng lên mức độ cao nhất. Trong khoảnh khắc nó đè vào nhụy hoa, Trì Tảo Tảo thét lên một tiếng, chất lỏng trong suốt nháy mắt tuôn trào.

“Hộc… Hộc…” Trì Tảo Tảo không ngừng run rẩy trước sự kích thích của tốc độ rung kia.

Người đàn ông không hề thương tiếc nhét thẳng đồ chơi vào trong khe hẹp, đẩy đến nơi sâu nhất, chỉnh mức độ rung xuống mức hai rồi lại bắt đầu bơm phồng.

Cảm giác căng phồng lan tràn đến bụng dưới, Trì Tảo Tảo nhìn lướt qua phần bụng dưới phồng lên, hiện tại cô có cảm giác như đang mang thai mấy tháng vậy.

Trước giờ cô chưa từng bơm nhiều khí đến vậy.

“Đủ… Đủ rồi…” Trì Tảo Tảo cảm thấy hơi khó chịu, vật rung dưới thân an ủi đến từng điểm khoái cảm, kích thích không ngừng gia tăng, nhưng cô lại mới lên đỉnh, mỗi tấc da tấc thịt đều vô cùng nhạy cảm. Cô chưa từng trải qua cảm giác này, chân mềm nhũn.

Cơ thể cô trượt xuống, song ngay sau đó lại được anh ôm vào trong lòng. Những nụ hôn liên tiếp rơi xuống môi, trên cổ, trên xương quai xanh, xuống chút nữa… Đến hai điểm trước ngực…

“Đừng… Đừng…”

Người đàn ông gật đầu, lập tức tắt chế độ rung của đồ chơi đi.

Khi tắt đi, Trì Tảo Tảo thở phào nhẹ nhõm, song cảm giác trống rỗng lại ập đến làm cô ngứa ngáy.

“Muốn không?” Người đàn ông nghịch chiếc điều khiển trong tay, một tay giữ cơ thể Trì Tảo Tảo để cô không trượt xuống.

Trì Tảo Tảo hiểu ý nghĩa của anh. Kiểu tra tấn ý chí này chỉ đơn giản là muốn cho cô biết vị trí hiện tại của mình, cô chỉ là người bị đùa giỡn, còn kẻ thống trị chân chính là người đang cầm điều khiển trong tay, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cô bay lên trời hoặc nhảy xuống vực thẳm.

“Chủ nhân, nô muốn, xin ngài…” Trì Tảo Tảo hưởng thụ cảm giác bị kiểm soát này, cô cũng muốn dùng trái tim để phát triển mối quan hệ này.

Đồ chơi bên dưới lập tức được bật ở chế độ cao nhất, đầu ngón tay của người đàn ông cũng nhanh chóng day ấn hạt châu.

Cơ thể Trì Tảo Tảo mất kiểm soát, tay bám chặt lấy vai anh như người chết đuối vớ được cọc, cuối cùng lại nhanh chóng nhũn người ngã vào vòng tay anh.
 
Chương 10


Khi Trì Tảo Tảo mở mắt ra thì trời đã sáng, ánh nắng xuyên qua rèm cửa soi vào trong.

Cầm điện thoại vào tay và kiểm tra thời gian, đương lúc nhìn thấy đã 10 giờ, cô “Ôi” một tiếng rồi ngồi bật dậy.

Nhưng khi đứng dậy, cô cảm thấy eo và chân đã mất kiểm soát, vòng eo đau nhức cho cô biết tối hôm qua cô điên cuồng đến nhường nào.

Bấy giờ Trì Tảo Tảo mới hoàn toàn tỉnh táo, trong phòng không còn dấu vết của người đàn ông, anh rất săn sóc chuẩn bị cho cô một cái sandwich và một cốc sữa để trên đầu giường.

Trên tờ giấy ghi chú có dòng chữ: “Trong phòng có lò vi sóng, em nhớ hâm nóng lại rồi ăn.”

Trì Tảo Tảo vò tóc, lúc này mới phát hiện cô đã được anh tắm rửa, thậm chí còn gội đầu giúp cô, mùi dầu gội khác lạ khiến Trì Tảo Tảo bỗng dưng thích người đàn ông này.

Ăn sáng xong, Trì Tảo Tảo tranh thủ nhắn tin cho anh: “Cảm ơn bữa sáng của ngài ạ.”

Suy nghĩ một lúc, cô bổ sung thêm một câu: “Hẹn gặp lại ngài vào lần sau.”

Vừa định ấn gửi đi, Trì Tảo Tảo lại xóa hết câu nói bổ sung đó.

Anh không trả lời cô, trong lòng Trì Tảo Tảo thoáng thất vọng. Song nghĩ lại, hiện tại đang trong giờ làm việc, chắc hẳn anh đang bận.

Trì Tảo Tảo thu dọn đồ đạc trong phòng, nhìn thấy đồ chơi đã cất vào hộp, mặt cô đỏ như sáp nến. Không ngờ tối hôm qua cô lại bị người đàn ông dùng đồ chơi chịch đến bắn nước.

Đây là điều mà cô chưa bao giờ tưởng tượng được.

Nghĩ đến cuộc mây mưa dữ dội tối qua, đó là việc cô chưa từng trải nghiệm, đã thế còn chơi với một người đàn ông lạ, Trì Tảo Tảo cảm thấy bản thân thật điên rồ.

Dưới thân cũng bắt đầu có cảm giác ẩm ướt, Trì Tảo Tảo hé miệng hít lấy hơi thở còn vương lại của người đàn ông, hai chân kẹp chặt vào nhau ma sát.

Hơi thở của Trì Tảo Tảo dần trở nên dồn dập, tay mò đến cặp vú trước ngực.

Bộ ngực của cô không lớn nhưng cô chẳng thể cầm nó bằng một tay. Dưới sự xoa bóp, tất cả những gì cô nghĩ đến là bàn tay to lớn của người đàn ông. Anh nhào nặn mạnh mẽ, không cần nhiều kỹ năng mà vẫn đủ khiến cô tước vũ khí đầu hàng.

Trì Tảo Tảo khẽ rên rỉ, tay phải thăm dò xuống bên dưới, cô không mặc bất cứ thứ gì trên người, trái lại cũng bớt đi được ít việc.

Nhìn quanh, Trì Tảo Tảo tìm thấy một chiếc ghế mát xa trong góc.

Không quan tâm đến những thứ khác, cô ngồi trên ghế mát xa, hai chân vừa vặn có thể nhấc lên tay vịn hai bên.

Trong khi Trì Tảo Tảo đang dùng đầu ngón tay vân vê hạt châu, ở một căn phòng khác, người đàn ông bật camera giám sát lên, tình cờ trông thấy Trì Tảo Tảo đang nằm trên ghế mát xa, hai mắt híp lại, đầu ngón tay đảo quanh hạt châu.

Người đàn ông khẽ cong môi rồi cầm máy gọi sang.

Nghe thấy chuông điện thoại reo vang, Trì Tảo Tảo hoảng sợ, không quan tâm đến khát vọng của mình nữa.

Đến khi nhìn thấy màn hình hiển thị trên điện thoại, Trì Tảo Tảo giật mình, lập tức nhấc máy.

“Em ăn sáng chưa?” Giọng người đàn ông phát ra từ ống nghe, có phần lười biếng.

“Rồi ạ…” Giọng Trì Tảo Tảo khá căng thẳng.

Anh mỉm cười, nhìn Trì Tảo Tảo trong camera, lại hỏi: “Hôm nay em có phải đi làm không?”

“Công việc của em khá linh hoạt, không cần điểm danh.”

“Thế nên bây giờ em còn chưa đi hả?” Âm cuối cao lên làm Trì Tảo Tảo càng thêm căng thẳng.

“Dạ…” Trì Tảo Tảo lại hỏi một câu: “Phòng này có giới hạn thời gian ạ?”

Người đàn ông ở đầu bên kia khẽ cười: “Không, nếu em không đi thì tôi có một món quà muốn tặng em.”

Trì Tảo Tảo nhìn xung quanh, không phát hiện ra có gì đặc biệt.

“Cái tủ bên cửa sổ, em mở nó ra, trên tầng thứ ba, cái thứ sáu từ bên trái sang.” Anh thành thạo đọc ra vị trí, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thỏ con trên màn hình.
 
Chương 11


Trì Tảo Tảo mở cửa tủ ra, cô nhìn thấy một món đồ chơi.

Đó là một món đồ chơi mặc màu trắng, nhưng điều đặc biệt là nó không chỉ có trứng rung nhỏ và dương v*t giả mà còn có một chuỗi ngọc có thể cắm vào hoa cúc.

“Thế nào, em thích không?” Giọng nói của người đàn ông có phần lười biếng, người cũng ngả về phía sau, híp mắt quan sát khuôn mặt dần đỏ lên của Trì Tảo Tảo trong màn hình.

Trì Tảo Tảo cầm trong tay, không biết làm thế nào mới phải.

“Bây giờ, hãy mặc nó vào.” Anh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu để ý, em có thể tạm thời không cắm vào trong mà chỉ đặt ở giữa là được.”

Trì Tảo Tảo im lặng, lát sau, cô cầm đồ chơi vào trong phòng vệ sinh.

Cô cần phải thụt rửa ruột trước rồi mới có thể nhét vào phía sau.

Người đàn ông khẽ nhướng mày, cúi người về phía trước, khóe miệng nở một nụ cười nhẹ.

Trì Tảo Tảo đã sớm quen những việc này, không phải vì ai khác mà đơn giản là vì đồ chơi cô thiết kế.

Đến khi ra ngoài, Trì Tảo Tảo đã nhét đồ chơi xuống bên dưới. Do vừa rồi tự thủ dâm đã bôi trơn nên giờ đút vào cũng không mất nhiều sức lực.

Trì Tảo Tảo cầm điện thoại lên nói với anh: “Em xong rồi.”

Anh đáp một tiếng, mở phần mềm trong điện thoại ra.

Đồ chơi có thể được điều khiển từ xa. Trên giao diện có các cường độ và cách chơi khác nhau, người đàn ông không nói thêm, nhấn công tắc.

Cường độ rung dữ dội từ bên dưới truyền đến, trong căn phòng yên tĩnh không ngừng vang tiếng rè rè.

Trì Tảo Tảo cảm nhận được kích thích mãnh liệt, chân mềm nhũn, phải vịn vào giường mới đứng được.

Người đàn ông cong môi cười, mở miêng trêu chọc: “Kêu đi, để chủ nhân nghe xem nào.” Co

Rung động dưới thân lại nổi lên, hai chân Trì Tảo Tảo khó mà chống đỡ, hơi thở cũng dần trở nên nặng nề. Trong tiếng “rè rè” của đồ chơi, Trì Tảo Tảo kêu lên: “A… Chủ… Chủ nhân, nhanh… Nhanh quá.”

Cường độ rung càng lúc càng nhanh, thậm chí cô có thể cảm nhận rõ ràng máy rung và những hạt ngọc đang xoay tròn trong cơ thể mình.

Những chỗ gồ lên trên gậy mát xa cọ mạnh vào vách trong, chuỗi hạt lại chuyển động tại chiều ngược lại, nơi gồ lên trên gậy mát xa tình cờ chạm vào hai hạt ngọc của chuỗi hạt kia.

Khi hai bên va chạm vào nhau, Trì Tảo Tảo bật ra tiếng rên rỉ.

Trứng rung đang đè trên nhụy hoa cũng dần chuyển động. Có lẽ nó cảm nhận được Trì Tảo Tảo đang cố đứng vững, cường độ rung của trứng càng ngày càng nhanh.

“A!” Vào đúng giây phút trứng rung khởi động, Trì Tảo Tảo hoàn toàn quỳ gối xuống mặt đất, điện thoại trong tay cũng rơi xuống thảm.

Trước màn hình giám sát, người đàn ông nhếch môi, điều chỉnh chế độ trên điện thoại thành “Ngẫu nhiên”.

Ba món đồ chơi nháy mắt dừng lại, Trì Tảo Tảo thở dốc, bên dưới nước nôi dầm dề, cô không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được thảm đã ướt đẫm.

“Thích không?” Trì Tảo Tảo nghe thấy sự bông đùa trong giọng nói của anh.

Cảm giác trống trải mãnh liệt khiến cô muốn đưa tay ra để tự tạo khoái cảm cho mình, song ngay sau đó, người đàn ông lại nói: “Tôi biết em chưa đạt được cực khoái, nhưng bây giờ tôi không cho phép em chạm vào.”

Bàn tay đang thăm dò đi xuống của Trì Tảo Tảo dừng lại ở phần bụng dưới.

Ba món đồ chơi lại bắt đầu khởi động, chế độ mạch xung mang lại cho cô một số giây phút vui vẻ, nhưng như vậy đâu có thể đủ!

“Chủ nhân… Xin ngài, nô muốn lên đỉnh.” Trì Tảo Tảo nức nở, cô quá muốn đạt cực khoái.

“Được thôi, tôi gửi cho em một địa chỉ, em tìm đến địa chỉ này rồi tôi sẽ giúp em lên đỉnh, thế nào?” Anh gửi địa chỉ cho cô, Trì Tảo Tảo nhìn thấy nơi đó cách câu lạc bộ không xa, đi bộ khoảng mười phút là đến. Đó là một khu trung tâm kinh tế lớn.

“Dạ.” Trì Tảo Tảo vô cùng thích cảm giác được kiểm soát này, cô cảm thấy bản thân cũng nên điên cuồng một lần.
 
Chương 12


Người đàn ông không làm Trì Tảo Tảo khó xử khi đang mặc quần áo mà tra tấn điểm nhạy cảm của cô với mức độ thấp nhất.

Nhưng dù vậy, mỗi cử động khi mặc quần áo của Trì Tảo Tảo đều sẽ cọ sát vào các bộ phận nhạy cảm dưới cơ thể, những điểm nhạy cảm này như được cố định chắc chắn bởi một chiếc máy mát xa, mỗi động tác đều gây ra run rẩy.

“Em xong rồi.” Trì Tảo Tảo cầm điện thoại lên, không ngờ rằng ở đầu dây bên kia đã nhìn thấy hết tất cả.

Người đàn ông đáp một tiếng, nói tiếp: “Đừng cúp máy, tôi sẽ hướng dẫn em đi như thế nào.”

Khi Trì Tảo Tảo vừa bước ra khỏi cửa, ba món đồ chơi đều rung lên dữ dội.

“A!” Trì Tảo Tảo bất ngờ kêu lên, chân mềm nhũn.

May thay xung quanh không có người, Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, bắt bản thân dời đi lực chú ý, chậm rãi cất bước.

Tuy nhiên, khi bước tới cầu thang, Trì Tảo Tảo lại do dự một lúc. Đồ chơi bên dưới sẽ rung ngẫu nhiên, cô vĩnh viễn không thể biết được bao giờ chúng bắt đầu hoạt động.

Một bậc… Hai bậc… Ba bậc…

Ngay khi cô chuẩn bị bước xuống bậc thang thứ tư, đồ chơi dưới người cô lại chuyển động, thậm chí cô còn có thể nghe thấy tiếng rè rè.

Cường độ rung lần này còn mạnh hơn trước.

Trì Tảo Tảo cắn răng, một tay cầm điện thoại, một tay bám vào tay vịn thở dốc.

Cơn cực khoái làm chân cô mềm nhũn, cảm giác bất lực bủa vây. Trì Tảo Tảo cố gắng giữ vững cơ thể, may sao cô không đi đôi giày quá cao.

“Nhanh thế ư?” Giọng nói của người đàn ông truyền ra từ trong ống nghe, tay Trì Tảo Tảo run lên, đúng lúc độ rung của món đồ chơi cũng chậm lại, song nó lại đè vào nhụy hoa của cô.

Trước khi cô đạt được một cơn cực khoái nữa, ba món đồ chơi đã im lặng dừng lại.

Trì Tảo Tảo thả lỏng chốc lát, tiếp tục bước xuống cầu thang.

Chỉ mấy bậc cầu thang mà phải đi mất mười phút, đến khi xuống tầng một, Trì Tảo Tảo đã ướt đẫm mồ hôi như mưa mùa hè.

Câu lạc bộ buổi sáng rất yên tĩnh, đi hết một quãng đường cũng không thấy ai.

Cho đến khi bước ra đường lớn, Trì Tảo Tảo cảm giác được ánh sáng chói mắt và đám người qua lại đông đúc, lúc đó cô mới nhớ tới dưới thân còn mặc ba thứ đồ chơi!

“Em ra ngoài rồi hả?” Người đàn ông nghe thấy tiếng còi ô tô, hỏi.

“Dạ.” Trì Tảo Tảo đáp rồi tìm phương hướng.

“Ra khỏi ngõ nhỏ thì rẽ phải, qua hai ngã tư lại tiếp tục rẽ phải.”

Khả năng định vị phương hướng của anh rất tốt, Trì Tảo Tảo rẽ phải ngoài đầu ngõ, đến cửa trước quán bar lại tiếp tục đi thẳng dọc theo con phố. am

Đồ chơi phía dưới lại bắt đầu rục rịch, lập tức từ chế độ mạch xung yếu lên tới mức độ ba, cặp mông Trì Tảo Tảo siết chặt, mắt nhìn xung quanh.

Người đến người đi trên đường phố, không một ai chú ý tới cô, song Trì Tảo Tảo lại đâu dám chắc là không có ai đang nhìn mình chứ?

Bước chân nhanh hơn, nhưng sự tra tấn bên dưới cũng tăng thêm gấp bội.

Trì Tảo Tảo đi được mấy bước đã thở hổn hển, mức độ rung ngày càng mạnh. Anh rất dễ dàng kiểm soát cơ thể của cô, vào đúng một giây trước khi cô rên rỉ cao trào, máy rung đột ngột dừng lại.

Mọi thứ như chưa từng diễn ra, Trì Tảo Tảo giả vờ bình tĩnh, trong lòng đã sớm không thể chịu đựng.

“Nếu hiện tại em không nhanh lên, trong mười phút nữa, em sẽ hoàn toàn bắn trên đường lớn đấy.”

Giọng người đàn ông thúc giục cô tiếp tục tiến về phía trước.

Sự rung động bên dưới vẫn còn đó, dịch bôi trơn đủ khiến gậy mát xa trượt xuống, khe hẹp lại phải cắn chặt gậy mát xa, nhưng nó hoàn toàn phản tác dụng.

Trì Tảo Tảo muốn tìm một chỗ không người để nhét lại máy mát xa vào, song xung quanh không có bất cứ nơi nào có thể lánh tạm.

Bước chân trở nên nhanh hơn, hơi thở cũng càng ngày càng nặng nề, máy rung lại không theo ý muốn của cô.

“Ưm…” Trì Tảo Tảo khẽ thở ra một tiếng, vừa rồi mức độ rung đã đạt tới cao nhất, cô xuýt chút nữa không chịu được mà tiết dịch.

“Còn không mau lên?” Người đàn ông giễu cợt nói: “Em còn hai phút.”
 
Chương 13


Hai phút, thời gian không còn nhiều, Trì Tảo Tảo nhìn thấy nơi sắp đến, cảm giác hơi khó khăn khi di chuyển.

Bước chân lại chuyển động, đồ chơi dưới thân cũng trở nên yên tĩnh, chực chờ lần bùng phát tiếp theo.

Nhân lúc này, Trì Tảo Tảo rảo bước về phía tòa nhà.

Còn năm bước, bốn bước, ba bước, hai bước…

Đúng lúc cô bước đến bậc cuối cùng và đẩy cửa ra, đồ chơi cũng nháy mắt hoạt động, kích thích lớn nhất khiến Trì Tảo Tảo mở to miệng, trên trán lấm tấm mồ hôi, thu hút sự chú ý của mọi người.

“Rẽ phải có một cái thanh máy cho nhân viên.” Ở đầu bên kia, người đàn ông điều khiển.

Trì Tảo Tảo sắp khóc thành tiếng, đi hai bước rời khỏi ánh nhìn của mọi người, cánh tay lập tức bị một bàn tay to kéo vào góc.

Trì Tảo Tảo hoảng sợ, quay đầu lại nhìn, cô nhận ra đó chính là người đàn ông trong điện thoại. Cả người cô vô thức thả lỏng, anh ôm cô vào trong lòng ngực, cảm nhận từng cơn run rẩy, vuốt ve mái tóc cô rồi khẽ nói: “Em làm tốt lắm, đây là phần thưởng cho em.” Sau đó, trên điện thoại hiển thị ba món đồ chơi đồng thời đạt mức tối đa.

Trì Tảo Tảo “Á” một tiếng, rốt cuộc không nhịn nổi nữa, hai chân lẩy bẩy mất kiểm soát.

Đây là lần đầu tiên cô tiết ra ở nơi công cộng.

Những thú vui này lần đầu tiên làm cô sảng khoái, cô đột nhiên có cảm hứng.

“Để tôi dẫn em đến một nơi.”

Trì Tảo Tảo bị bế lên đột ngột, lại “Á” một tiếng, hai tay lập tức ôm vòng lấy cổ người đàn ông. Bấy giờ, cô mới phát hiện hôm nay người đàn ông không đeo mặt nạ, cô có thể nhìn thấy mặt anh.

Trì Tảo Tảo không biết miêu tả khuôn mặt đó trông như thế nào, nhưng điều khiến cô ấn tượng nhất chính là đôi mắt của anh. Đôi mắt ấy trong như ngọc bích hút hồn cô, đôi mắt hoa đào khẽ nheo lại, cũng nhìn chằm chằm vào Trì Tảo Tảo.

Cả hai dường như chặn tất cả những người khác ở ngoài cho đến khi…

“Chào Tạ tổng.”

“Tạ tổng ạ.”

Tiếng chào hỏi của hết người này đến người khác vang lên bên tai Trì Tảo Tảo, cô chợt nhận ra họ đã đến văn phòng trên tầng cao nhất của trung tâm thương mại này.

“Ngài thả em xuống đi…” Trì Tảo Tảo giãy giụa đòi xuống.

“Đừng nhúc nhích, váy của em ướt đẫm rồi, chẳng lẽ em muốn bọn họ nhìn thấy một cô gái đang trong tình trạng xấu hổ như vậy ư?”

Lời nói của anh khiến Trì Tảo Tảo phải dừng lại. Vào lúc cửa văn phòng đóng lại, anh trêu đùa: “Bây giờ, em đang ở trong tay tôi.”

Cơ thể Trì Tảo Tảo run lên, không biết người đàn ông này còn muốn làm gì.

Người đàn ông bế cô vào trong căn phòng bên cạnh, khóa cửa lại. d

Căn phòng này rất sạch sẽ, tất cả đồ đạc đều được trang trí theo gram màu xám, từ xám nhạt đến xám đậm. Mặc dù rất sạch, song Trì Tảo Tảo lại cảm thấy áp lực.

Quả thực, nguồn gốc của sự áp lực này là những chiếc roi và dụng cụ được treo ngẫu nhiên trên giá.

“Cởi quần áo ra, quỳ xuống.” Anh đưa ra mệnh lệnh đầu tiên.

Trì Tảo Tảo ngẩn ra, thấy hơi thở của anh tràn ngập nguy hiểm bèn cử động.

Tuy nhiên, cô vừa mới trải qua một cuộc chiến lớn, cả người mềm nhũn, đến tay cũng không còn nhanh nhẹn.

Người đàn ông chế nhạo: “Không biết cởi quần áo hay mới một lần đã mệt rồi?”

Trì Tảo Tảo thầm trừng anh trong lòng, rất muốn bảo anh giỏi thì làm đi. Đương nhiên, cô không dám nói ra.

Động tác trên tay không dừng lại, thể lực cũng dần khôi phục, Trì Tảo Tảo cởi hết quần áo và chỉ để lại ba thứ đồ chơi kia. Đương khi cô do dự, người đàn ông duỗi tay ra hiệu cho cô quỳ xuống bên cạnh.

Trì Tảo Tảo nhìn anh gỡ một chiếc roi mềm trên giá xuống, trong lòng khẽ run rẩy, ngoan ngoãn quỳ bên chân anh.
 
Chương 14


Người đàn ông không thực hiện bước tiếp theo mà ngồi xuống chiếc ghế sô pha bên cạnh.

Trì Tảo Tảo quay người về phía anh, chờ đợi hiệu lệnh kế tiếp.

“Em thích cái nào?” Đôi mắt anh ngắm nhìn một loạt dụng cụ trên giá, anh không dùng cái roi mình thích trong tay mà để cô tự lựa chọn.

Trong lòng Trì Tảo Tảo, mặc dù đây là một câu hỏi lựa chọn nhưng nó lại khiến cô luống cuống.

Cô rất thích cảm giác bị kiểm soát, những thứ không phải do cô quyết định, hiện tại, anh lại cho cô cơ hội lựa chọn.

“Không chọn được? Hay là… Không cần chọn?” Người đàn ông ngắm nghía cái roi mềm trong tay, cúi người, giọng nói lạnh đi mấy độ: “Nếu em đã không chọn thì có nghĩa là thích tất.”

Trì Tảo Tảo cụp mắt, cô chưa từng trải nghiệm nhiều loại roi thế này. Song, cô không hề thấy phản cảm với chúng, thậm chí còn muốn thử một lần, đặc biệt là dây thừng và dụng cụ trói.

Đôi mắt Trì Tảo Tảo không ngừng liếc qua cái giá, người đàn ông tinh ý bắt được ánh mắt của cô, bật cười: “Không sao, sau này sẽ chơi, hoặc hiện tại em cũng có thể chọn thêm mấy cái rồi chúng ta cùng chơi?”

Nghe thấy mấy chữ “chúng ta cùng chơi”, cơ thể Trì Tảo Tảo chợt run lên.

Ngay sau đó, chiếc roi hạ xuống.

“Nhưng bây giờ, những gì em phải xem xét là cái này.” Người đàn ông nói một cách lạnh lùng: “Không được kêu, đếm số, sai một số phạt mười roi.”

Lực quất roi không mạnh như hôm qua nhưng cũng đủ giày vò người chưa từng bị quất như Trì Tảo Tảo.

“Một.” Trì Tảo Tảo cúi đầu, hít sâu một hơi, điều chỉnh vị trí của mình.

“Đừng nhúc nhích.” Anh quất roi thứ hai: “Đánh lệch thì đừng trách tôi.”

“Hai.”

“Ba. ”



“Mười bảy.”

Đếm gần đến hai mươi, Trì Tảo Tảo thở hổn hển, trên lưng nóng rát. Vết roi tối qua còn hơi đau lại chồng thêm hôm nay làm cô càng ngứa ngáy.

Một roi khác giáng xuống, đuôi roi quét đến vị trí xương cụt, cơ thể Trì Tảo Tảo ngả về phía sau, kích thích do dây thần kinh mang lại khiến cô quên đếm: “A!”

“Thêm mười roi, tự ghi nhớ đi.” Người đàn ông không cho cô cơ hội thả lỏng, liên tục quất xuống.

Trì Tảo Tảo nâng cao phần lưng, tiếp tục đếm.

“Mười tám.”

“Mười chín.”

“Hai mươi.”

Hai mươi roi kết thúc, anh không đánh mà cho cô thời gian thở dốc.

“Tiếp sau đây không cần đếm, tự nói xem bản thân sai ở đâu.”

“Bộp!” Trì Tảo Tảo chưa kịp lên tiếng, roi đã hạ xuống.

“Nô không nên cựa quậy.”

“Bốp!”

“Nô không nên quên đếm.”



Trong mắt Trì Tảo Tảo, mười roi vô cùng dài lâu.

Khi roi cuối cùng rơi xuống, Trì Tảo Tảo nức nở đáp: “Sau này nô không dám nữa.”

Người đàn ông ném roi mềm xuống mặt đất, ôm Trì Tảo Tảo đang khóc dữ dội vào trong lòng ngực: “Em làm tốt lắm, lần đầu tiên đếm chỉ sai một số, rất tuyệt.” hu

“Chủ nhân…” Tính nô trong người Trì Tảo Tảo chợt bùng nổ, cô muốn người đàn ông này an ủi, muốn được anh kiểm soát.

“Ngoan.” Âm cuối cao lên thể hiện tâm trạng anh đang rất tốt: “Thích không?”

Trì Tảo Tảo ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt kia, gật đầu.

Anh mỉm cười, lấy một tờ văn kiện từ ngăn kéo bên cạnh ra đưa cho cô: “Em có thể xem qua cái này, nếu em đã phục tùng tôi thì tôi cũng nên cho em danh phận.”

Trì Tảo Tảo sửng sốt, nhìn thấy mấy chữ tiêu đề: “Hợp đồng chủ nô.”
 
Chương 15


Trì Tảo Tảo đọc lướt qua, trên đó không quy định rõ ràng thời gian giữa hai người mà là chỉ quy định một số vấn đề hòa hợp.

Nó khác với kiểu nô lệ bị giam giữ hoặc nô lệ tư nhân mà cô nghĩ. Kiểu nô lệ này cho cô nhiều không gian hơn và luôn nhắc nhở cô rằng cô thuộc về ai, điều đó khiến cô cảm thấy vô cùng hưng phấn.

“Tôi luôn quan sát em, từ lần đầu tiên tiếp xúc tôi đã biết em và tôi là đồng loại.” Đôi mắt anh quan sát cô từ trên xuống dưới: “Nghe họ nói rằng em tới câu lạc bộ chỉ để tìm cảm hứng thôi ư?”

Trì Tảo Tảo nghe vậy, thân thể run lên, nhìn anh với ánh mắt khó tin.

“Vậy là đúng rồi.” Anh nghiêng người về phía trước, đầu ngón tay bóp cằm cô, bắt cô ngẩng đầu lên, cười nói: “Trái lại tôi rất muốn xem em tới đây để tìm cảm hứng hay là thật sự thích nó.”

Trì Tảo Tảo sợ, nhưng bây giờ sợ thì có tác dụng gì.

“Chuyện đó… Em…” Trì Tảo Tảo nhìn về phía bản hợp đồng kia, cô còn chưa hiểu gì về người đàn ông này, thậm chí nếu anh không phải là “King” thì cô tuyệt đối sẽ không lên giường với một người đàn ông lạ.

“Tôi biết, em có thể cầm về nhà, tôi sẽ cho em mấy ngày suy nghĩ.” Anh nhếch môi nở nụ cười, tự giới thiệu đơn giản: “Như em đã chứng kiến, tôi thực sự là King của câu lạc bộ, làm quen lại lần nữa, tôi tên là Tạ Cảnh Diệu.”

Sau khi nghe thấy cái tên này, Trì Tảo Tảo lập tức ngẩng đầu, tròn mắt nhìn người đàn ông trước mặt.

Cô đã từng nghe thấy cái tên này, thậm chí nó đã quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn!

Tạ Cảnh Diệu, mười sáu tuổi thi đỗ Cambridge, sau khi thừa kế gia nghiệp thì chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi đã mở rộng bản đồ thương nghiệp ra khắp nơi trên cả nước, ngay cả… Công ty đồ chơi của họ cũng thuộc về người đàn ông này!

“Tạ… Tạ tổng?” Trì Tảo Tảo ngập ngừng mở miệng, hóa ra lớp ngụy trang của cô đã sớm bị anh lột sạch sẽ, giống như bây giờ cô đang trần truồng quỳ bên cạnh anh!

Tạ Cảnh Diệu cong môi: “Những đồ chơi em thiết kế rất thú vị, tôi nghĩ, cuộc sống sau này của chúng ta sẽ càng thú vị.”

!

Tia hy vọng cuối cùng dưới đáy lòng Trì Tảo Tảo đã bị bóp tắt, người đàn ông này… Không chỉ biết mọi điều về cô, thậm chí đồ chơi cô thiết kế đã từng qua tay anh, nói như vậy…

Trì Tảo Tảo nuốt nước bọt, sau lưng toát mồ hôi, khi chúng chảy qua vết roi còn hơi đau đớn. ct

“Được rồi, tôi đã nói xong, em có thể suy nghĩ thêm.” Dường như chợt nhớ ra gì đó, Tạ Cảnh Diệu lại mở miệng: “À, trong điều khoản chưa ghi, sau này, tôi sẽ trực tiếp phê duyệt đồ chơi em thiết kế, hơn nữa tôi sẽ giám sát em dùng thử.”

Trì Tảo Tảo hé miệng, không biết nói gì cho phải.

Tạ Cảnh Diệu vẫn bình tĩnh như chưa có gì xảy ra, anh còn lấy một lọ thuốc trong ngăn kéo. Khi cảm giác lạnh lẽo sau lưng truyền đến, Trì Tảo Tảo mới giật mình bừng tỉnh.

“Shhh…” Vết bầm tím trên người được xoa bóp, đau đớn lại ập đến, Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi.

Người đàn ông đằng sau lưng thở vào tai cô: “Đừng nhúc nhích, phải xoa thế này mới chóng lành.”

Trì Tảo Tảo không nhớ bản thân đã rời khỏi trung tâm thương mại như thế nào. Khi đi ra, cô đã thay sang quần áo mà Tạ Cảnh Diệu mua cho cô, đó là một chiếc váy hoa nhỏ.

Đến khi tới công ty, đồng nghiệp bu kín xung quanh thông báo quyết định của công ty.

Tạ Cảnh Diệu đã bận tâm từ lâu, ngay khi cô bước ra khỏi tòa nhà thì anh cũng gửi một thông báo mới.

Bộ phận đồ chơi người lớn sẽ do đích thân anh giám sát, thậm chí còn muốn tăng lợi nhuận lên 300%. Tiếng than thở trong văn phòng vang lên không ngừng, nhưng cũng có một điều đáng mừng là anh Lưu vốn phụ trách bộ phận đồ chơi đã được thăng chức vào trụ sở chính, bộ phận chỉ còn lại phụ nữ.

Sự thăng chức bất ngờ này khiến Trì Tảo Tảo càng buồn rầu, tờ hợp đồng trong túi kia lại càng khiến cô thêm lúng túng.
 
Chương 16


Buổi chiều, Trì Tảo Tảo đang thiết kế sản phẩm mới, các đồng nghiệp nữ bên cạnh lại buồn chán lướt Weibo, bàn tán về ngày hội mua sắm vừa rồi.

“Có người tới, đó là một anh chàng đẹp trai! Đệch! Đẹp trai quá!” Nữ đồng nghiệp từ trong phòng nghỉ vội vàng chạy tới, nói nhỏ với mọi người, nhưng giọng nói cũng đủ để người khác nghe thấy.

Tiếng bước chân lại gần, bút chì trong tay Trì Tảo Tảo thoáng dừng lại, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.

Trì Tảo Tảo thầm chửi thề trong lòng, cô không muốn đối mặt với người đàn ông này!

Các đồng nghiệp nữ nhìn người đàn ông bước vào với vẻ ngưỡng mộ, tất cả đều suy đoán về thân phận của anh.

Trì Tảo Tảo như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

“Chào mọi người, tôi là Tạ Cảnh Diệu.”

Anh vừa giới thiệu tên, mọi người lập tức hít sâu một hơi, ai nấy đều đứng dậy chào hỏi.

Tạ Cảnh Diệu gật đầu, ánh mắt quét qua mọi người, Trì Tảo Tảo cũng đứng lên theo họ nhưng không hề nhìn anh.

Được lắm, thỏ con của anh cũng bản lĩnh đấy.

“Từ giờ trở đi tôi sẽ phụ trách công việc ở đây, chắc hẳn mọi người cũng nhận được thông báo từ trụ sở chính rồi.”

“Để công việc sắp tới thuận lợi, tôi sẽ nói chuyện với từng người một.”

Hai mắt Trì Tảo Tảo tối sầm.

“Lúc tới, tôi đã xem qua sơ yếu lý lịch của mọi người, bây giờ tôi gọi tên ai thì người đó hãy vào văn phòng với tôi.” Tạ Cảnh Diệu nhìn về phía Trì Tảo Tảo, đọc tên: “Bộ phận thiết kế, Trì Tảo Tảo.”

Hai chân Trì Tảo Tảo mềm nhũn, nếu bên cạnh không có bàn thì chắc hôm nay cô đã sợ đến mức ngã ngồi xuống đất.

Tạ Cảnh Diệu đi tới trước bàn làm việc của cô, cầm bản thảo cô còn chưa vẽ xong lên, gõ ngón tay xuống mặt bàn.

Trì Tảo Tảo cay đắng nhìn vẻ mặt thông của các đồng nghiệp xung quanh, sau đó theo bước chân của Tạ Cảnh Diệu đi về phía văn phòng trong cùng. ong

Khoảnh khắc cửa văn phòng đóng lại, sau lưng Trì Tảo Tảo đã ướt đẫm, cho dù có điều hòa thì cô vẫn cảm thấy nóng gần chết.

Cả văn phòng đã được xử lý cách âm, một khi đóng cửa sẽ không thể nghe được âm thanh bên ngoài. Trì Tảo Tảo hoảng loạn, người dán chặt vào cửa không dám động đậy.

Nhìn Tạ Cảnh Diệu ngồi xuống bàn làm việc, Trì Tảo Tảo vẫn không dám cử động.

“Tôi không ăn em đâu, lại đây ngồi đi.” Tạ Cảnh Diệu chỉ vào cái ghế trước bàn làm việc, xem xét bản thảo trong tay, khẽ nhíu mày.

Trì Tảo Tảo chậm rãi cất bước, cuối cùng cũng kéo ghế ra ngồi trước mặt Tạ Cảnh Diệu trước khi anh xem xong bản thảo trong tay.

Đối mặt với cấp trên, trong lòng Trì Tảo Tảo vẫn hơi sợ hãi, cùng với quan hệ của họ, hiện tại Trì Tảo Tảo rất hối hận, hối hận hôm qua đã đồng ý với anh.

“Em nghĩ đối tượng khách hàng cho đồ chơi em thiết kế là gì?” Tạ Cảnh Diệu cầm bút lên, đánh dấu vài nét trên bức vẽ của cô, ngẩng đầu hỏi.

Trì Tảo Tảo chớp chớp mắt, ngây thơ đáp: “Chủ yếu là sinh viên ạ? Chiến dịch marketing lần này là dành cho sinh viên đại học.”

“Vậy thì em cảm thấy sinh viên có dám lấy đồ chơi này ra trước mặt phụ huynh không? Ngoài ra, sinh viên hiếm khi quan hệ tình dục, đồ chơi mà em thiết kế là đồ chơi trong cơ thể. Em đã xem xét đến nhu cầu của sinh viên chưa?”

Các câu hỏi liên tục được đưa ra khiến Trì Tảo Tảo không biết trả lời thế nào cho phải. Quả thực, cô đã thiết kế đồ chơi trong cơ thể, nhưng cô cũng đã điều chỉnh và thay đổi thiết kế. Bộ phận vào trong cơ thể rất nhỏ, nó có thể lọt qua giữa màng trinh, nhưng cũng vì rất nhỏ nên trông nó thực sự là đồ chơi chứ không giống thứ gì khác.

Tạ Cảnh Diệu vẽ lại trên bản phác thảo của cô và thay đổi nó thành một bản khác dựa trên thiết kế cũ. Tính sáng tạo ban đầu được giữ lại, thêm vào đó là thiết kế giống như tai nghe. Đồng thời, hai ống nghe của tai nghe cũng có thể trở thành một cái máy rung nhỏ.

Trì Tảo Tảo bị anh hấp dẫn, đôi mắt nhìn chăm chú vào khuôn mặt nghiêm túc làm việc của anh.

“Tôi đẹp thế này, tối nay tôi sẽ cho em ngắm đủ nhé?”
 
Chương 17


Trì Tảo Tảo dời mắt, không thể phủ nhận rằng Tạ Cảnh Diệu thực sự rất có tài. Về thiết kế, anh có rất nhiều ý tưởng và có thể xác định chính xác.

“Được rồi, cái này để ở đây, tôi sẽ yêu cầu họ hoàn thiện sản phẩm, em là người dùng thử.” Tạ Cảnh Diệu như đang nghĩ đến điều gì đó, nhấc điện thoại và gửi một tin nhắn: “Cách đây hai ngày có một sản phẩm mới. Hôm nay tôi không đến công ty nên đã nhờ người gửi sản phẩm đó tới đây, em sẽ dùng thử và cung cấp cho tôi báo cáo trải nghiệm người dùng.”

Trì Tảo Tảo muốn đập đầu xuống mặt bàn.

“Vâng thưa Tạ tổng.” Song cô vẫn giữ nụ cười, gật đầu với Tạ Cảnh Diệu.

“Việc công xong rồi, thế còn việc tư thì sao?” Tạ Cảnh Diệu nhìn cô chằm chằm, không sốt ruột bắt cô trả lời mà bản thân lấy một tập tài liệu ra xử lý.

“Tạ tổng, chuyện này… Em cũng phải suy nghĩ nữa ạ…” Trì Tảo Tảo do dự, nhưng nội tâm đã sớm muốn vui vẻ với anh một hồi.

Tạ Cảnh Diệu nhướng mày, đôi mắt nheo lại đánh giá Trì Tảo Tảo: “Buổi tối cho tôi đáp án nhé. Nếu thực sự làm em do dự như vậy thì tôi cũng rất thất bại, phải không?”

Ngài thất bại ở đâu chứ! Trì Tảo Tảo rất muốn lao tới ngay lấp tức, chỉ cần nghe anh nói cũng đủ khiến cô chảy nước, từng phút từng giây hòa hợp với anh. Tất cả những gì cô đang nghĩ là làm thế nào để bị người đàn ông này giữ dưới cơ thể và quất roi liên tục.

“Em đi làm trước đi, buổi tối chờ tôi?” Tạ Cảnh Diệu hơi nhướng mày: “À, tiện thể gọi Tống Nguyên vào.”

Trì Tảo Tảo như trút được gánh nặng, mở cửa đã nhìn thấy tất cả đồng nghiệp đứng ngoài cửa hóng tình hình bên trong.

“Mọi người…” Trì Tảo Tảo hoảng sợ, nhưng lại nhìn thoáng qua phía sau, anh không ngẩng đầu, bấy giờ cô mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức đóng cửa lại.

“Sếp bảo gì vậy? Chúng tôi ở bên ngoài nên không nghe thấy, cô mau nói đi.”

Mọi người đều thúc giục cô, Trì Tảo Tảo thở phào, may mà vừa rồi họ chưa nói gì nhiều. va

“Không có gì, chủ yếu là báo cáo công việc gần đây thôi. Mới rồi Tạ tổng cầm bản thảo thiết kế của tôi và trao đổi với tôi một số phương diện thiết kế, chỉ có vậy.”

Trì Tảo Tảo lại gọi Tống Nguyên vào, bản thân quay lại vị trí làm việc lại thoáng đứng ngồi không yên.

Các đồng nghiệp đều ngồi xổm ngoài cửa văn phòng, cô nhìn một lúc mới dám lấy bản hợp đồng kia ra.

May sao bản đồng hợp kia không khác văn kiện bình thường là bao, Trì Tảo Tảo cẩn thận lật xem, mỗi một tờ đều có thể làm cô suy nghĩ bậy bạ.

Thậm chí, ở trang cuối còn có một cái bảng xem như tự kiểm tra, tất cả các mục được liệt kê và cho điểm từ 0 đến 5, 0 là không thể chấp nhận và 5 có nghĩa là rất thích.

Nó được chia thành năm phần, từ kiểm soát tinh thần đến nô lệ chó và nô lệ mèo, rồi lại đến nô lệ tình dục và nô lệ tra tấn, mỗi phần đều có mục riêng.

Trì Tảo Tảo điền phần mình không chấp nhận được là 0 trước, những mục còn lại đều đang do dự. Đối với những mục này, cô không phản cảm nhưng vì chưa từng thử nên không chắc bản thân có thể chấp nhận hay không, cô chấm từ 2 đến 4 điểm, những mục còn lại cô thích được viết 5.

Cho đến giờ tan tầm, Trì Tảo Tảo mới do dự lật tới trang cuối ký tên của mình.

Lúc này, trong văn phòng chỉ còn mình cô và căn phòng tận cùng bên trong kia vẫn sáng đèn.

Trì Tảo Tảo nhìn thấy đồng nghiệp ra về hết mới dám thu dọn đồ đạc, bấm chuông cửa văn phòng.

“Vào đi.” Bên trong truyền ra một giọng nói vững vàng.

Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, siết chặt bản hợp đồng trong tay, đẩy cửa văn phòng ra.

“Suy nghĩ kỹ rồi hả?” Tạ Cảnh Diệu thấy cô luôn nắm chặt bản hợp đồng, trong lòng đã đoán được phần nào.
 
Chương 18


“Em đã suy nghĩ kỹ rồi ạ.” Trì Tảo Tảo đặt bản hợp đồng trong tay xuống mặt bàn, phát hiện Tạ Cảnh Diệu đang xem công việc tiếp nhận.

“Chờ tôi một lúc.” Tạ Cảnh Diệu chỉ vào sô pha bên cạnh, ra hiệu cho cô ngồi chốc lát rồi lại lập tức xử lý công việc trong tay.

Trì Tảo Tảo lên tiếng đáp, ngồi xuống bên cạnh. Ban đầu Trì Tảo Tảo còn thỉnh thoảng liếc nhìn Tạ Cảnh Diệu, lâu sau, cô lấy điện thoại ra chơi.

Mãi cho đến khi phần sô pha bên cạnh lún xuống, Trì Tảo Tảo mới ngẩng đầu ra khỏi điện thoại.

“Tôi đẹp hơn hay điện thoại đẹp hơn?” Tạ Cảnh Diệu nhướng mày, cầm lấy điện thoại của cô, bỏ vào trong túi mình: “Xem ra điện thoại vẫn đẹp hơn nhỉ.”

Trì Tảo Tảo không dám nhìn sang, chẳng rõ tại sao cô lại chợt sợ đối diện với Tạ Cảnh Diệu, trông giống như một đứa trẻ đang mắc lỗi vậy.

“Em muốn đến nhà tôi hay câu lạc bộ?” Tạ Cảnh Diệu dựa người vào sô pha, hai chân vắt chéo, thoải mái ngồi bên cạnh Trì Tảo Tảo.

Trì Tảo Tảo lại khép nép ngồi trong một góc.

“Đâu… Đâu cũng được ạ…” Thật ra cô muốn đến nhà anh, nhưng cô biết nếu anh đã đưa thêm sự lựa chọn thứ hai thì chứng tỏ không thích cô về nhà.

Trì Tảo Tảo thầm nhủ, đây chỉ là một trò chơi và họ chỉ đang giải quyết nhu cầu thôi, đừng nhập vai quá sâu.

Tạ Cảnh Diệu gật đầu, chủ động cầm cái túi cô đặt trên sô pha lên.

Trì Tảo Tảo theo sau.

Đường phố dần trở nên xa lạ, Trì Tảo Tảo nhìn quang cảnh phố không mấy quen thuộc, tay siết chặt lấy dây an toàn.

Cô tin tưởng Tạ Cảnh Diệu, song vẫn thoáng bất an. Cô biết đây không phải đường đến câu lạc bộ mà dần rời khỏi nội thành, xe cộ xung quanh ít đi.

Cho đến khi sầm uất trở lại, Trì Tảo Tảo nhìn anh lái xe vào khu biệt thự, tay cũng buông dây an toàn xuống.

“Sợ tôi bán em đi à?” Tạ Cảnh Diệu biết cô đang căng thẳng, mặc dù nét mặt cô tỏ ra không quan tâm nhưng khi nhìn ra ngoài cửa sổ sẽ luôn cau mày.

“Không phải ạ…” Trì Tảo Tảo nhìn dây an toàn trước ngực bị mình siết đến nhăn nhúm, cắn môi cúi đầu.

Tạ Cảnh Diệu không nói thêm gì nữa, đỗ xe trong gara: “Đi thôi, chúng ta về đến nhà rồi.”

Trì Tảo Tảo gật đầu, nhắm mắt đuổi theo anh.

Cả căn nhà vắng lặng, bên trong trang trí rất đơn giản, ba màu đen trắng xám chiếm toàn bộ không gian.

Cô chưa kịp ngắm nghía xung quanh một vòng thì Tạ Cảnh Diệu đã lạnh giọng mở miệng: “Vào đến nhà phải cởi quần áo rồi quỳ ngay lập tức, ở đây, em không có bất cứ quyền lợi gì.”

Mặt đất được trải thảm mềm, Trì Tảo Tảo không dám lề mề, lập tức cởi quần áo quỳ trên mặt đất.

Tạ Cảnh Diệu lấy một cái vòng cổ từ trong tủ giày ra, đeo vào cổ cô.

Tuy rằng không có dây dắt, song Trì Tảo Tảo lại càng thấy thẹn, chủ động đi theo Tạ Cảnh Diệu bên người. Cô không hề bị ép buộc mà do chính cô đê tiện.

Tạ Cảnh Diệu hài lòng nhìn Trì Tảo Tảo đang đi theo đằng sau, bước tới phòng trên tầng hai.

Đây không phải phòng ngủ mà là một phòng trưng bày dụng cụ dạy dỗ.

Tạ Cảnh Diệu xoay người, chọn đồ chơi lát nữa sẽ dùng trong tủ. ia

Trì Tảo Tảo phát hiện ra ánh mắt anh luôn dừng ở hàng giữa, toàn bộ đồ chơi trên đó đều là sản phẩm công ty họ, hơn nữa đa số đều ra đời từ tay cô!

“Em tự chọn mấy cái mình thiết kế đi.” Tạ Cảnh Diệu nghiền ngẫm nhìn Trì Tảo Tảo.

Chọn mấy cái? Trì Tảo Tảo nhìn đồ chơi trên đó, trứng rung, dương v*t giả, chuỗi ngọc, bóng khóa miệng và còng tay.

Chẳng lẽ…

Trì Tảo Tảo nhìn về phía người đàn ông.

“Nếu em không chọn thì tôi sẽ tự quyết định.” Tạ Cảnh Diệu nhếch môi, ra lệnh: “Quỳ thẳng xuống.” Ngay khi cô quỳ xuống, một miếng đệm điện cực được gắn vào hai điểm trên ngực cô, tiếp theo là một quả bóng ở miệng và còng tay màu hồng cố định hai tay cô sau lưng.

Tạ Cảnh Diệu muốn cô ướt thêm nữa mới nhét đồ chơi vào. Anh cầm lấy một cái trứng rung, một cái dương v*t giả và chuỗi ngọc.

Dây thừng buộc vào vòng cổ, Tạ Cảnh Diệu kéo cô bò lên trước: “Đi tắm với tôi.”
 
Chương 19


Bị dây thừng kéo, Trì Tảo Tảo không thể không bò bằng đầu gối. Bám theo Tạ Cảnh Diệu, Trì Tảo Tảo có thể cảm nhận được bước chân anh chậm lại.

Phòng tắm ở ngay trong phòng dạy dỗ, bên trong ngoài bồn tắm và đồ dùng thiết yếu thì Trì Tảo Tảo còn trông thấy dụng cụ rửa ruột và dung dịch sát khuẩn cho đồ chơi.

“Mấy thứ này chưa từng được sử dụng.” Tạ Cảnh Diệu giải thích, thả toàn bộ đồ chơi trong tay vào bồn, đổ dung dịch sát khuẩn: “Em có thể tự làm quen một lát, nếu không quen thì bảo với tôi.”

Không thể không nói, Tạ Cảnh Diệu rất săn sóc.

Trong lúc Trì Tảo Tảo còn mải quan sát xung quanh, Tạ Cảnh Diệu đã rửa xong đồ chơi, sau lại lấy một bộ dụng cụ rửa ruột ra.

“Đây chắc hẳn không phải lần đầu tiên đúng không?” Tạ Cảnh Diệu nhìn Trì Tảo Tảo: “Tôi sẽ dùng nhiều nước.” Trì Tảo Tảo chưa kịp đáp lại, Tạ Cảnh Diệu đã tự lấy thêm nước.

Tạ Cảnh Diệu vỗ vào mông Trì Tảo Tảo ra hiệu cho cô nằm bò ra.

Trì Tảo Tảo vừa mới nằm bò ra, Tạ Cảnh Diệu đeo găng tay dùng một lần, bôi dầu bôi trơn lên đầu ngón tay, không hề thương tiếc tách khe mông ra rồi cắm vào. Du

“Shhh…” Trì Tảo Tảo không kịp phản ứng, người cong lên, hậu môn co rút, mông bị tét một cái.

“Bò ra!” Tạ Cảnh Diệu tiếp tục dùng đầu ngón tay thăm dò vào sâu bên trong.

Trì Tảo Tảo thả lỏng, cảm nhận được đầu ngón tay Tạ Cảnh Diệu đang bôi dầu bôi trơn vào vách thịt bên trong.

Không lâu sau, Tạ Cảnh Diệu rút ngón tay ra, đút một ống bơm vào hậu môn.

Cô chưa kịp phản ứng đã bị bơm hết cả túi nước ấm.

Nhiệt độ nước không chênh lệch nhiều so với hậu môn nên Trì Tảo Tảo không thấy khó chịu. Theo dòng nước bơm vào, bụng dưới của Trì Tảo Tảo bắt đầu phồng lên.

“Chủ nhân, nhiều quá…” Bụng dần dần có cảm giác căng đầy, Trì Tảo Tảo cố nhịn không để nước chảy ra ngoài, cầu xin Tạ Cảnh Diệu còn đang pha nước ở phía sau.

Tạ Cảnh Diệu ngẩng đầu, tay ấn xuống vùng bụng dưới của cô.

Trì Tảo Tảo thở hắt, xuýt chút nữa đã mềm người ngã ra mặt đất.

“Chịu đựng đi.” Tạ Cảnh Diệu lại bơm thêm một túi nước vào rồi rút ống ra.

Trì Tảo Tảo hét lên một tiếng, cơ vòng co lại ngăn chặn thứ sắp trào ra kia.

Tạ Cảnh Diệu cầm một cái nút hậu môn lên, bôi dầu rồi đẩy vào.

Nút hậu môn cũng không thể ngăn được nước đang cuồn cuộn trong ruột, Trì Tảo Tảo không dám thở dộc, chỉ đành bò im tại chỗ.

Bàn tay to của Tạ Cảnh Diệu lại duỗi ra đặt vào bụng dưới của cô, tà ác ấn xuống: “Nhịn đi, nếu để chảy ra tôi sẽ bơm vào gấp bội đấy.”

Trì Tảo Tảo hừ nhẹ, quỳ rạp trên mặt đất với tư thế không mấy thoải mái, chỉ chực chờ Tạ Cảnh Diệu ra lệnh.

Còn Tạ Cảnh Diệu cũng không vội đi tắm mà lật người cô  ngồi xuống đất.

Anh đã tháo găng tay, trong tay cầm trứng rung, lại ấn nút khởi động trên điều khiển từ xa, hai miếng điện cực trước ngực bắt đầu hoạt động.

“A!” Dòng điện rất nhỏ chạy qua, cả người Trì Tảo Tảo đồ về phía trước, cô cảm nhận được có nước chạy ra khỏi hậu môn, song tất cả còn chưa kết thúc.

Tạ Cảnh Diệu đè trứng rung lên nhụy hoa, cho dù là mức động rung rất nhỏ, cô vẫn có thể nhận thấy kích thích không ngừng khuếch đại.

Cùng với việc giật điện thì trứng rung cũng không rung theo nhịp, mục đích của chúng chỉ có một, đó là khiến Trì Tảo Tảo tiết dịch.

“Chủ… Chủ nhân…” Trì Tảo Tảo xin tha: “Nô thật sự… Không chịu được nữa…”

Tạ Cảnh Diệu bỏ trứng rung ra, ôm cô đến bồn cầu. Trong nháy mắt rút nút hậu môn, cường độ dòng điện cũng tăng lên.

Kích thích của dòng điện và dung dịch rửa ruột trào ra khiến cơ thể Trì Tảo Tảo run rẩy.

“A!” Khoái cảm nháy mắt bị phóng đại, lần đầu tiên cô bắn nước theo cách này.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top