Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê
Chương 2601: Em kết hôn với ai?


Lục u chỉ chuếnh choáng say.

Khi phát hiện ra nơi đây là dưới lầu căn hộ trước đây, cô nhìn về phía ghế lái trước mặt mình, quả nhiên… không phải là tài xế của cô mà là Diệp Bạch.

Diệp Bạch…

Lục u tựa vào lưng ghế mềm mại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn sang một bên… Nhìn lá cây xào xạc trong bóng đêm, nhìn ánh trăng mờ ảo trên cao.

Thật lâu sau, Diệp Bạch mới nói: “Tỉnh rượu chưa?”

Lục u hỏi anh: “Anh có ý gì? Diệp Bạch, anh chở tôi đến đây là có ý gì? Anh cho rằng chở tôi đến đây có thế khiến tôi tức cảnh sinh tình mà yêu lại anh như trước đây sao? Chúng ta đã kết thúc rồi, tôi đã nói rõ chuyện này rồi mà! Tôi phải làm thế nào anh mới không tiếp tục dây dưa nữa đây? Có phải tôi phải… kết hôn anh mới vừa lòng hay không?”

“Em kết hôn với ai?”

Trong xe tối tăm, giọng Diệp Bạch khàn khàn vang lên: “Lục u, em sẽ không làm vậy!”

Nếu Lục u có thể dễ dàng yêu thương người

khác như vậy thì cô đã sớm tìm người khác từ lâu rồi, người mà hai nhà Hoắc – Lục giới thiệu cho cô, dù không phải hoàn hảo về mọi mặt nhưng cũng đủ đế trải qua cuộc sống hôn nhân bình yên, thế mà cô đã tiếp xúc nhiều người như vậy nhưng chưa từng chính thức tìm hiểu với ai.

Diệp Bạch hiếu rõ trong lòng,

Cô đi xem mắt, hẹn gặp với những người đàn ông khác, chỉ là muốn nói cho anh biết rằng cô muốn… bắt đầu lại một lần nữa, nhưng chuyện đó có thể thực hiện được hay không đây?

Diệp Bạch đưa tay cởi dây an toàn.

Anh xuống xe, mở cửa sau, cúi đầu nhìn Lục u rồi thấp giọng nói: “Xuống xe!”

Lục u không nhúc nhích.

Diệp Bạch dứt khoát cúi xuống, bế cô lên rồi đóng sầm cửa xe.

Lục u rất nhẹ.

Khi ôm vào trong lòng, cảm giác mềm mềm nhẹ nhẹ như đang ôm một chiếc lông vũ.

Cô phản kháng, nhưng vì đã say nên mất sức tựa vào vai anh, giọng nói fâm rì hơi đứt quãng: “Thả tôi ra! Anh thả tôi ra!”

Diệp Bạch tựa như không nghe thấy gì.

Anh bế cô đi thẳng đến thang máy, quẹt thẻ

bằng một tay, bước vào thang máy lên tầng.

Lục u vừa uổng rượu nên cơ thể hơi nóng lên.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2602: Diệp Bạch không nói gì


Nhưng cô đang bị anh ôm trong lòng, chẳng mấy chốc mà đã mất sức duỗi chân… Cô tựa vào vai anh, không nhịn được mà cắn lên vai anh một cái, khó khăn nức nở mấy tiếng.

Ánh mắt Diệp Bạch tối đi.

Anh cúi đầu, ghé vào tài cô thì thầm: “Nếu thoải mái thì cứ kêu lên đi!”

Lục u thở hổn hển mắng: “Đồ khốn!”

Diệp Bạch nở nụ cười thật trầm, anh đấy cô vào điểm mù của camera giám sát, dùng ngón tay thon dài xấu xa vuốt ve môi cô, không nhanh không chậm…

Lục u không thế tránh thoát, mắt cô đỏ lên nhắc lại một lần nữa: “Diệp Bạch, đồ khốn nhà anh!”

Diệp Bạch không nói gì.

Lúc này, thang máy đã lên tới tầng cao nhất, coi ngươi đen láy của anh nhìn chằm chằm cô một lát rồi lại bế cô ra ngoài, vài giây sau, anh mở cửa căn hộ.

Bên trong đã không còn giống như khi mới chuyến nhà nữa.

Diệp Bạch đã cho người quét tước qua, sửa sang trang trí lại, thêm rất nhiều đồ nữ tính, còn làm một gian phòng trẻ em riêng có màu hồng nhạt cho Tiểu Lục Hồi.

“Em thích không?”

Trong căn hộ sáng đèn, Diệp Bạch ôm lấy cơ thể cô từ phía sau, tựa cằm lên bờ vai mảnh mai của cô… Anh nói khẽ bên tai cô, rằng anh sẽ

không đi nữa, nếu cô không thích thì anh sẽ không gặp lại Gina.

Nhưng Lục u biết rõ, khi thời khắc Gina rời xa nhân thế đến,

Anh chắc chắn sẽ đi.

Trong lòng cô dáng lên cảm giác đau xót khó tả, cô đang ở bên cạnh Diệp Bạch, vậy mà phải đi tranh giành với một người sắp chết, vừa đáng khinh vừa vô lý…

Cô xoay người lại nói với anh: “Tôi sẽ không chuyển đến đây, Lục Hồi cũng vậy.”

Cô cụp mắt, nói tiếp: “Diệp Bạch, anh còn nhớ những chuyện trước đây không? Chỉ cần tôi nói muốn gặp anh, mặc kệ anh ở chân trời góc bế nào, trong vòng 24 tiếng đều sẽ có thể xuất hiện trước mặt tôi. Bây giờ, người có thể khiến anh làm vậy không phải là tôi nữa rồi!”

Nói đến chuyện trước đây, cô vẫn không kiềm được mà lộ vẻ xúc động.

Diệp Bạch đồng hành cùng cô cả quãng đường thanh xuân, bầu bạn với cô suốt thời thanh xuân… Dù cô và Diệp Bạch có ở bên nhau hay không thì trong lòng cô, anh vẫn luôn nằm ở một trong những vị trí đầu tiên.

Diệp Bạch cúi đầu: “Anh không thích cô ấy!”

Sau đó anh không nói thêm gì nữa.

Anh bế cô lên chiếc giường lớn, nơi họ đã từng ôm nhau thân mật vô sổ lần, chỉ chưa bao giờ đi đến bước cuối cùng, nhưng đêm nay, trạng thái của Diệp Bạch rõ ràng là khác với trước đây.

Anh muốn biến cô thành của mình.

Hoàn toàn triệt để, khiến cô trở thành người phụ nữ của mình.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2603: Trời hơi hửng sáng


Khi một người phụ nữ bắt đầu buông thả sẽ không thế nào nhận ra bản thân nữa… ở nơi giao nhau sâu nhất đó, Lục u chủ động nâng người lên hôn vào cằm Diệp Bạch, thậm chí còn thuận theo những lời nói tục tĩu của anh, thuận theo sự chiếm hữu của anh.

m thanh mềm mại quyến rũ của người phụ nữ càng làm nơi đó của người đàn ông cứng lên.

Đây là lần đầu tiên của bọn họ.

Hai cơ thế quyện vào nhau, cho nhau khoái cảm từ cơ thể người kia, run rấy không ngừng đến mức không biết sáng hôm sau đã tới…

Trời hơi hửng sáng.

Lục u tỉnh dậy, cô bị người khác ôm vào trong lòng, cánh tay chắc khỏe của người đàn ông chiếm giữ lấy cơ thế cô… Phát hiện ra cô cử động, bàn tay người đàn ông trượt xuống theo bản năng, nhẹ nhàng trêu chọc cô.

Lục u mở mắt, bắt gặp ánh mắt của Diệp Bạch.

Khuôn mặt của Diệp Bạch dưới ánh nắng sớm mai trông tuấn tú vồ cùng.

Hơi thở của anh vấn vương ngay mặt cô như thế tơ lụa, nhẹ nhàng êm ái… Sau một lúc lâu, anh cúi đầu hôn cô, một nụ hôn thật dịu dàng, đồng

thời bàn tay dò xét xuống dưới, gắn kết với cô thêm lần nữa.

Không giống sự thô lổ và gấp gáp tối qua,

Lần vào sáng sớm hôm nay có vẻ dịu dàng hơn rất nhiều… Bọn họ giống như một trong những đòi vợ chồng bình thường nhất trên đời, thức dậy vào sáng sớm, chiều theo nhu cầu của cơ thể mà hòa hợp một lần trước giờ đi làm.

Hai người đều không nói chuyện, nhưng cả quá trình đều nhìn chăm chú vào mắt đối phương.

Trong cái nhìn không chớp đó,

Diệp Bạch cúi thấp đầu, tựa vào một bên cố cô, nhẹ giọng hỏi: “Tối hôm qua thoải mái… Hay là bây giờ thoải mái hơn?”

Lục u xấu hố nhắm mắt lại.

Từ khóe mắt cô chảy dài hai hàng nước mắt.

Sau đó, cô vội vàng tắm rửa rồi bước ra ngoài.

Diệp Bạch đã làm xong bữa sáng, anh cầm trong tay chiếc khăn tắm khô, bao bọc lấy người cô rồi nhẹ nhàng lau cho cô, lúc lau anh không nhịn được mà cúi đầu hôn xuống đôi vai gầy thơm ngát của cô.

Lục u trầm giọng nói: “Để tôi tự làm.”

Nhưng Diệp Bạch vẫn không buông cô ra,

anh ôm cả cô và khăn tắm vào lòng, mặc kệ những giọt nước có thể làm ướt áo anh, anh hôn lên tai cô, động tình nói nhỏ: “Trong tủ quần áo có đồ của em, mặc vào rồi ra ăn sáng nhé.”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2604: Cô thay quần áo xong thì đến bãi đổ xe


“Bên ngoài cũng nhiều đàn ông như vậy,

không thấy em đặc biệt thích aỉ cả.”

Diệp Bạch nhìn cô chăm chú: “Vậy em có thừa nhận tối qua em đã cảm thấy rất thoải mái không?”

Lục u cũng không phủ nhận nữa: “Tôi thừa nhận, đúng thật là rất thoải mái!”

Diệp Bạch buông con dao trong tay xuống, dùng khăn giấy lau tay, thong thả nói: “Vậy chắc là em không phiền, khi nào chúng ta có nhu cầu thì thỏa mãn người kia một chút!”

“Phiền!”

Lục u cũng đặt ly sữa trong tay xuống: “Tổng Giám đổc Diệp, cảm ơn anh đã chiêu đãi tối qua, tôi đi trước!”

Diệp Bạch bắt lấy tay cô: “Em vội thế? Sao nào, còn muốn đi xem mắt nữa à?”

Lục U nhếch mép cười lạnh.

Cô không phủ nhận: “Đúng vậy? Không được sao? Diệp Bạch, đừng nghĩ anh vừa ngủ với tôi xong thì có thế can thiệp vào chuyện riêng tư của tôi. Sau này tồi có đi xem mắt, anh vui lòng đừng xuất hiện nữa, bớt phá chuyện tốt của tôi đi”

Cô đã cáu rồi thì anh cũng đừng hòng vui vẻ!

Diệp Bạch rất muốn nhốt cô vào trong lòng,

giày vò cô thật mạnh bạo, để cô không bao giờ phun ra những lời chọc giận người khác như thế này nữa, chỉ có thể gọi tên anh… Giống như tối hôm qua vậy, ngoan ngoãn để anh làm gì tùy thích.

Nhưng Lục u khi tỉnh táo lại lạnh lùng như băng vậy.

Cuối cùng, anh cũng đưa cô về.

Cô không cho anh lái xe vào biệt thự, xe vừa dừng ở cổng cô đã xuống xe, Diệp Bạch hạ cửa kính xe, nhẹ giọng nói: “Chú ý nghỉ ngơi nhé, đừng chạy lung tung nữa.”

Lục u không đáp lời, cũng không quay đầu lại.

Cô đi thẳng vào biệt thự.

Cô đang nghĩ… trước đây bọn họ là mổi quan hệ thân mật nhất, là vợ chồng, nhưng đèm qua bọn họ lại như hai người đàn ông và phụ nữ xa lạ, bừa bãi tận hưởng vui thú tình dục.

Cô và Diệp Bạch, sao lại đi đến bước đường này?

Từ sau đêm ngủ chung đó, Lục U luôn tránh mặt Diệp Bạch.

Cò không nhận điện thoại của anh.

Không tham gia các hoạt động xã giao.

Diệp Bạch cũng không vào được biệt thự của cô, gọi cho cô mấy lần cũng không được bắt máy, sau đó dì giúp việc trong nhà mới nói cô Lục đã quay về biệt thự nhà họ Lục ở mấy hôm.

Diệp Bạch chỉ có thể đến công ty của cô đế tìm vẫn là tạp chí đó.

Diệp Bạch bước vào thang máy cũ đi lên, nhìn thấy những họa báo quen thuộc dán trên vách thang máy, anh bổng nhớ tới khoảng thời gian trước đây của bọn họ… Sau khi cô mang thai, anh thường xuyên đến đây đón cô tan làm, sau đó dẫn cô đi ăn đồ ngon.

Sau khi Lục u ăn no liền không thích động tay làm gì nữa, có khi cô còn nhảy lên người anh, đế anh bế.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2605: Không cần thiết phải làm vậy!


Diệp Bạch vừa dừng xe.

Cửa kính xe hạ xuống, anh đối mắt với Lục u.

Anh nhìn cô, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng nói: “Lên xe!”

Nói xong, chờ một lúc lâu mà Lục u cũng không động đậy, anh bèn mở cửa xuống xe đi đến trước mặt cô… Anh nhẹ nhàng cầm lấy túi thế thao trong tay cô, ánh mắt sâu thẳm: “Sao mấy hôm nay lại tránh anh?”

“Tỏi không có tránh mặt anh!”

“Không cần thiết phải làm vậy!”

Lục u thản nhiên nói xong, thấy Diệp Bạch đã cất túi của mình vào cốp xe.

Cô không nói gì, chỉ tự mở cửa xe ngồi vào ghế phó lái.

Diệp Bạch hơi kinh ngạc.

Sau khi lên xe, anh xoay người nhìn cô chăm chú, khẽ hỏi: “Về căn hộ nhé?”

Lục u vừa đánh golf xong nên rất mệt, tựa vào lưng ghế không phản đối, nhỏ giọng ừ một tiếng… Nhưng Diệp Bạch vẫn chưa buông tha cho cô, khi nghiêng người cài dây an toàn cho cô, anh

bỗng ngước mắt lên hỏi: “Mấy hôm nay có đi xem mắt không?”

Lục u cụp mắt, vừa khéo bắt gặp ánh mắt của anh.

Diệp Bạch nhìn cô chăm chú, một lúc lâu sau lại giữ lấy đầu cô, hôn cô… Không gian bên trong xe chật hẹp, tiếng nuốt nước bọt vốn mờ ám lại rõ ràng vô cùng.

Thật lâu sau, nụ hôn của hai người mới kết thúc.

Diệp Bạch nhẹ nhàng vuốt ve môi cô, lại hỏi thêm lần nữa: “Có đi xem mắt không vậy?”

Lục u mạnh miệng: “Không gặp được người phù hợp thôi!”

Khi nói xong, hơi thở cô cứ nhấp nhốm không đều, cánh môi khẽ run lên… Diệp Bạch nghiêng người về phía trước, gần như nửa nằm lên người cô, anh ôm cô thật lâu, rồi mới thì thầm bên tai cô, hỏi: “Anh không phù hợp với em sao? Không hợp mà sao đêm đó chúng ta làm nhiều lần như vậy?”

Lục u đẩy anh: “Anh bớt đùa giỡn lưu manh lại đi!”

Diệp Bạch ngồi thẳng dậy, cuối cùng cũng buông tha cho cô, khi khởi động xe, anh mới thấp giọng nói: “Đến căn hộ nhé! Anh nấu cơm cho

em!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2606: Anh muốn nghe câu trả lời nào?


Lục u không trả lời ngay.

Anh lại hỏi, giọng điệu gay gắt hơn khi nãy: ‘Vi muốn lên giường với anh, hay là muốn ăn đồ anh nấu?”

Lục u ngước mắt, hỏi lại: “Anh muốn nghe câu trả lời nào?”

Cuối cùng anh vẫn bước vào phòng, cúi người hôn cô, giọng nói khàn đi: “Anh chỉ muốn nghe em nói muốn ở bên anh, sổng cùng anh”

Anh hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như sứ của cô.

Hôn từ cái cằm thon gầy lên má, sau đó đến sống mũi thanh tú thẳng tắp, cuối cùng chiếm lấy môi cô.

Bàn tay anh cũng bắt đầu lần mò vào trong quần áo.

Lục u không từ chối anh, nhưng khi anh nhẹ nhàng kéo chiếc quần nhỏ dưới lớp áo xuống, cô ôm lấy cổ anh, giọng nói mềm mại mà dịu dàng hiếm thấy, cô hỏi anh: “Vậy còn anh thì sao, Diệp Bạch, anh có muốn sống cùng tôi không? Anh đã chuấn bị kỹ chưa?”

Ngón tay cô thon dài, gõ nhẹ vào ngực anh: “Vị trí này của anh có còn trống không?”

Ánh mắt Diệp Bạch hơi trầm xuống: “Nơi này của anh không có người nào khác!”

Lục U cũng nhìn anh chăm chú.

Đột nhiên khựng lại như vậy, hai người cũng không có tâm trí làm tiếp nữa.

Diệp Bạch kéo cô ngồi dậy, dẫn cô đến phòng ăn để ăn tối, khi ăn Diệp Bạch hỏi về Tiểu

Lục Hồi… Vẻ mặt Lục u bình tĩnh, cũng không nói quá nhiều, Diệp Bạch liền nhận ra cô đã hiểu mối quan hệ này thành ra thế nào.

Chắc là cô xem anh thành bạn tình rồi!

Ánh đèn vàng rực trong phòng ăn thật ấm áp, nhưng trong lòng Diệp Bạch lại lạnh như băng, có điều anh vẫn không nói gì, chỉ gắp cho cô thêm một ít đồ ăn, giọng điệu cũng rất dịu dàng: “Ăn như thế sao mà no được? Em ăn thêm chút nữa đi.”

Dưới ánh đèn, vẻ mặt Lục u rất hời hợt.

Cô hoàn toàn phủi đi sự ngây ngô của khi xưa, trở thành một người phụ nữ trưởng thành.

Diệp Bạch không khỏi nhìn thêm vài lần.

Anh nhớ tới cuộc vui vẻ đêm đó, với anh mà nói, cảm giác lúc đó thật thoải mái… Bởi vì anh được làm với người phụ nữ mà mình yêu, nhưng anh không rõ Lục u cảm thấy thế nào.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2607: Cô nói xong thì ngồi dậy


Đôi mắt Diệp Bạch hơi đỏ lên, anh day mi tâm ngồi lại cạnh cô, hơi nghiêng đầu.

Lục u cầm điều khiến chuyển kênh.

Nhưng có người đã bắt lấy tay cô, cô nghiêng người thì bắt gặp ánh mắt của Diệp Bạch… Anh đang nhìn cô chăm chú, Lục u buông túi đồ ăn vặt xuống: “Xong việc rồi?”

Anh mất tập trung ừ một tiếng.

Ngay lập tức, anh bế cô vào lòng, để hai chân thon dài của cô mở ra vòng qua eo anh, tư thế này thật sự quá xấu hổ, nhưng Lục u không có cơ hội phản kháng nào… Diệp Bạch đã cúi đâu hôn cô.

Động tác của anh cực kỳ gấp gáp, không có dạo đầu gì.

Anh vừa hôn vừa sờ, vừa chiếm lấy cô.

Khi cơ thể hai người dán liền vào nhau, anh nhìn thẳng vào mắt cô, thấp giọng hỏi: “Thích dịu dàng hay là thích mạnh bạo hơn?”

Lục u không nói gì, chỉ ôm chặt lấy cổ anh.

Tivi còn đang phát bộ phim hoạt hình yêu thích của cô, rất lâu sau đó… màn hình tivi đã tối đen, chỉ còn lại hình ảnh nam nữ triền miên phản chiếu trên đó.

Diệp Bạch vốn muốn dịu dàng với cô, nhưng bọn họ mới vừa về bên nhau, anh có hơi không khống chế được.

Trong cơn sóng tình đê mê,

Bọn họ đều tạm quên đi mối quan hệ giữa mình với người kia, lấp đầy những khoảng trống trong suy nghĩ bằng lạc thú.

Hai người làm trên sô pha hai lần.

Lục u nằm trên sô pha thở hổn hển, sau lưng là cơ thế Diệp Bạch mướt mồ hôi… Anh thì thầm vào tai cô: “Em không phản kháng gì hết nhỉ, Lục u à, không phải em xem anh là công cụ giải tỏa ham muốn rồi đấy chứ?”

Cô cũng không xấu hố chút nào.

Hai người cũng đã đến đây, cũng ngủ với nhau ròi, giờ nói thêm gì cũng có vẻ già mồm.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cọ nhẹ vào vải đệm sô pha, tiếng nói trầm trầm run run: “Không phải anh cũng vậy sao? Diệp Bạch, anh hỏi quan hệ giữa chúng ta là gì, đây chẳng phải là mối quan hệ giữa chúng ta sao?”

Diệp Bạch muốn một danh phận.

Anh không chỉ muốn danh phận, còn muốn sống cùng cô và Tiểu Lục Hồi!

Nhưng rõ ràng là Lục u không muốn vậy.

Anh bế cô vào phòng tắm tắm rửa, giữa màn hơi nước dày đặc, anh không nhịn được mà chiếm lấy cô thêm lần nữa… Sau khi ra khỏi phòng tắm, hai chân Lục u đã mềm đi.

Cô nhắm mắt lại, hưởng thụ sự hầu hạ của Diệp Bạch, nhẹ giọng nói: “Đưa tôi về!”

Diệp Bạch hơi khựng lại: “Em không định qua đêm ở đây sao?”

Rõ ràng là Tiểu Lục Hồi còn đang ở chỗ Lục Thước.

Lục u mở mắt, nhìn lên khuôn mặt anh tuấn của Diệp Bạch, cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve sống mũi cao thẳng của anh: “Quan hệ của chúng ta không cần sến súa như vậy! Tôi gọi tài xế đến đón!”

Cô nói xong thì ngồi dậy, chuẩn bị thay quần áo rời đi.

Diệp Bạch khẽ đè cô lại.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2608: Có lẽ bởi vì tâm trạng của hai người khác nhau


Cuối cùng, Diệp Bạch vẫn đưa cô trở về.

Có lẽ bởi vì tâm trạng của hai người khác nhau.

Không khí bên trong xe trở nên khác lạ, rất vi diệu, khó có thể miêu tả được bầu không khí này, cũng chỉ có một đôi nam nữ từng trải mới có thể cảm giác được.

Xe dừng lại bên ngoài biệt thự của Lục u.

Lục u đang định mở cửa xe lại phát hiện xe đã bị khóa lại từ bên trong, cô nghiêng người nhìn về phía Diệp Bạch.

Diệp Bạch im lặng nhìn cô: “Nhiệt độ bên ngoài khá thấp, đế anh lái xe vào bên trong… Không phải Tiểu Lục Hồi không ở nhà sao? Như vậy em cũng không cần phải lo lắng việc anh tiếp xúc quá nhiều với con bé, ảnh hưởng tới tuối thơ của con.”

Lời này như đang hóa giải bầu không khí rồi lại mang tính công kích, thật ra lại có chút ý muốn thử.

Lục u rũ mắt: “Anh không cần nói bóng gió như vậy.”

Diệp Bạch chỉ mỉm cười nhẹ.

Hơi vui vẻ.

Lục u hoảng hốt nhớ lại, không chỉ riêng mình cô, ngay cả Diệp Bạch cũng đã lâu không nở nụ cười thật lòng, rõ ràng trước kia anh rất thích cười. Nghĩtới đây cô lại nhìn anh nhiều thêm một chút.

Giây tiếp theo, tay cô bị nắm chặt, đặt lên mặt anh.

Bên trong xe ấm áp.

Gương mặt tuấn tú vô cùng ấm áp, hòa cùng hơi thở nam tính thuần khiết… Lục U muốn dịch tay ra nhưng Diệp Bạch không chịu.

Anh nắm lấy tay cô, tiếp tục kéo cô tới gần, mãi cho đến khi cô ngã vào trong lòng ngực của anh.

Giọng nói của anh trở nên khàn đặc lạ thường: “Anh không nói bóng nói gió, em vĩnh viễn không chịu thừa nhận em thích anh… Lục u, thích anh là chuyện em khó có thể nói thành lời, phải không?”

Anh hiểu rõ cô như vậy, lại khiến cò trở nên khó xử.

Khóe mắt Lục u ươn ướt, cô nén lại rồi quay đầu đi, nhẹ giọng nói: “Không hiểu anh đang nói gì!”

Giọng nói của Diệp Bạch trở nên khàn hơn

một chút: “Lục u, em biết anh đang nói cái gì mà, em chỉ không dám thừa nhận mà thôi.”

Anh không nói tiếp.

Chỉ cúi đầu hôn nhẹ một cái lên chóp mũi của cô.

Đêm khuya tĩnh lặng, bên trong xe vừa đen tối nhưng rất ấm áp… Cuối cùng, Diệp Bạch vẫn lái xe đi vào bên trong, lúc Lục u xuống xe anh đưa áo khoác của mình cho cô mặc, hơn nữa còn kéo kín mít: “Đừng để lạnh rồi bị cảm!”

Trước sự dịu dàng của anh, cô không có cách nào nói lời từ chối.

“Diệp Bạch, mổi quan hệ giữa chúng ta không hề thay đối một chút nào!”

Anh dịu dàng mỉm cười: “Anh biết, hiện tại chúng ta chỉ có mối quan hệ thể xác thôi!” Nói xong, anh mở cửa đi xuống xe, vòng đến bên kia mở cửa xe cho cô.

Lúc Lục u xuống xe, giương mắt nhìn thẳng vào trong mắt Diệp Bạch.

Con ngươi của anh còn đen tối hơn cả màn đêm.

Lục u lên lầu, hồi lâu sau mới nghe thấy tiếng ỏ tô rời đi truyền đến từ dưới lầu.

Cô đi ra sân thượng.

vẫn khoác chiếc áo lông sẫm màu của Diệp Bạch, rất dài cũng rất ấm áp… Trong đêm khuya, dưới làn sương mờ ảo, cô nhìn theo hướng chiếc xe thể thao màu đen rời đi.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2609: Lục u nhìn anh lên xe


Lòng Diệp Bạch trở nên mềm mại, anh “ừ”

một tiếng: “Được rồi! Anh đi về trước, nghỉ ngơi sớm đi.”

Lục u nhìn anh lên xe, nhìn anh rời đi.

Ban đêm, cô có một giấc mơ, mơ thấy những ngày tháng bọn họ sổng cùng nhau ở chung cư.

Nhìn điện thoại, chưa đến bốn giờ sáng.

Diệp Bạch gửi tin nhắn cho cô, là một bức ảnh… Anh đan một chiếc võng thủ công cho Tiểu Lục Hồi, đã làm xong xuôi, đặt ở trên ban công của chung cư.

Lục u chỉ im lặng mà nhìn, đáy lòng mềm mại.

Nhưng cô không trả lời tin nhắn của anh, cô cũng không cho anh cơ hội, nói lời quay lại. Bọn họ cứ ở chung với nhau như thế, không nóng không lạnh, không mặn không nhạt.

Dường như bọn họ chưa từng công khai hẹn hò, cũng không có trường hợp nào phải cùng nhau tham gia.

Phần lớn thời gian nhàn rỗi sẽ đi tới căn chung cư kia

Ăn cơm, ngủ.

Giữa một đôi nam nữ vừa mới ở bên nhau, mấy chuyện này cũng thường xuyên xảy ra, Lục u và Diệp Bạch khoảng bốn năm ngày mới gặp một lần nhưng lần nào anh cũng cuốn lấy cô ba bốn

lượt, dường như muốn bố sung bù cho những ngày đó.

Vài lần kịch liệt…

Cơ thề tinh tế thấm đẫm mồ hôi của Lục u nằm trên người Diệp Bạch.

Cô đưa ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve ngực anh.

Sau lần rơi xuống biển đó, cuối cùng vẫn đế lại rất nhiều miệng vết thương nhỏ vụn, Diệp Bạch không nói cô cũng đoán ra chắc chắn lúc ấy có nhiều chỗ bị gãy xương, giọng nói cô trở nên nghẹn ngào sau khi biết chuyện: “Còn đau không?”

Diệp Bạch bắt lấy tay cô, bàn tay nắm chặt.

Hồi lâu sau, anh cúi người hôn cô: “Không đau!”

Hai người im lặng ôm nhau.

Tuy cả hai đều không có mở miệng nhưng là tóm lại vẫn không còn giống như trước… Bên ngoài lớp màn cửa dài chưa được kéo lên của cửa số sát đất, bông tuyết lung linh bay nhảy.

Lục u không muốn cử động dù chỉ là một chút.

Cò lẩm bấm: “Tuyết rơi! Không mấy ngày nữa là tới tết!”

Diệp Bạch đưa tay ra lấy một cái hộp tơ nhung từ trong tủ đầu giường, đặt ở trong lòng bàn tay của Lục u.

Cô ngửa đầu nhìn anh, không cử động.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2610: Cô có chút kinh ngạc


Anh rất dịu dàng, hơi thở tựa như tơ tằm vuốt ve lên khuôn mặt cô, Lục u nhìn ra được ánh

mắt của anh… Mỗi lần anh muốn sẽ lộ ra biểu cảm như vậy.

Cô có chút kinh ngạc.

Bọn họ vừa mới làm hai lần, sao mà anh… lại muốn nữa?

Cô không thế phản kháng, anh đã giữ chặt lấy cơ thể cô, cùng nhau kết hợp chặt chẽ.

Diệp Bạch ở trên giường không giống như những gì cô nghĩ.

Rất ít nói, kiệm lời.

Lúc tâm trạng tốt thì đa dạng nhiều, tâm trạng không ốn sẽ giày vò cô đến chết… Thể lực của Lục u thường xuyên không chống đỡ được, cả người nhũn ra dưới thân anh, có khi cô thật sự cảm thấy bọn họ như một đôi nam nữ đang yêu đương vụng trộm.

Bên ngoài cửa số sát đất, tuyết bay mấy ngày liền.

Trong nhà hương xuân hoà thuận vui vẻ.

Diệp Bạch tựa lên trán cô, chóp mũi cao thẳng nhẹ nhàng cọ lên mũi cô, giọng nói khàn khàn: “Ngày mai phải bay ra nước ngoài một chuyến.”

Lục u lập tức tỉnh táo ngay sau cơn kích thích.

Đôi mắt ướt át vẫn còn dư lại tình ý miên man của hồi ban nãy, cô giơ tay sờ nhẹ lên khuôn mặt gầy gò của anh, do dự nửa ngày vẫn hỏi thành lời: “Tới gặp cô ta sao?”

Diệp Bạch biết, nếu anh tới gặp Gina ắt hẳn sẽ bị cô đá xuống giường ngay lập tức.

Anh cúi đầu hôn lên bờ vai mỏng của cô, nói nhỏ: “Không phải, đi thăm bố mẹ của anh.”

Lục u không nói gì.

Diệp Bạch châm chước một hồi, nhẹ giọng nói: “Em đưa Tiểu Lục Hồi đi cùng anh, được không?”

Lục U quay đầu đi.

Cô nhìn chiếc nhẫn kim cương lóe sáng trên ngón tay, tâm trạng có hơi phức tạp… Quá nhanh.

Cô cùng Diệp Bạch tách ra rồi hợp lại, cô nên giải thích thế nào với bố mẹ của Diệp Bạch? Nói rằng cô vẫn chưa chịu tha thứ cho anh… Cô muốn chờ thêm một chút, thế nhưng ngay vào thời điểm này cô cũng không muốn làm anh mất hứng. Cô nhẹ nhàng ôm lấy cổ anh rồi nói nhỏ: “Lần sau đi! Chờ trời ấm áp một chút ròi chúng ta qua đó.”

Diệp Bạch nhìn cô chăm chú, ánh mắt thâm sâu.

Một lát sau anh đưa một tay chống đỡ thân mình, một tay ôm lấy sau cổ cô sau đó hôn cô

điên cuồng.

Phía dưới khăn trải giường càng thêm phần kịch liệt.

Tuyết, càng rơi càng nặng hạt…

Ngày cuối năm, Diệp Bạch bay ra nước ngoài.

Anh muốn Lục u đưa Tiếu Lục Hồi tới tiễn anh, vốn nghĩ rằng Lục u sẽ không đồng ý nhưng lại không ngờ tới Lục u lại đưa con qua.

Năm mới, Tiểu Lục Hồi mặc một bộ áo khoác len kiếu Anh xinh đẹp phổi cùng một đôi giày da mềm mại, bởi vì trời lạnh nên đội thêm một chiếc mũ dây rồi quàng khăn cố kín đáo, chỉ lộ ra đôi mắt đen láy.

Diệp Bạch xuống xe, bế cô bé lên hôn một cái.

Đã lâu Tiểu Lục Hồi không được gặp anh, vô cùng vui mừng, ôm Diệp Bạch mềm giọng gọi một tiếng chú.

Diệp Bạch nghiêng người nhìn về phía Lục u.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2611: Suy nghĩ gì vậy?


Lục U ngồi ở ghế đổi diện, dựa vào lưng ghế nhìn ra bên ngoài xe.

“Suy nghĩ gì vậy?” Diệp Bạch hỏi cô.

Lục u xoay người lại nhìn anh, giọng nói nhẹ nhàng: “Đang nghĩ xem bao giờ thì anh về.”

Diệp Bạch không nói gì,

Nhưng trong lòng anh lại cực kỳ mềm mại.

Tới sân bay, lúc anh cầm vé máy bay đi qua cửa kiểm tra an ninh, bổng nhiên anh xoay người, ôm chặt Lục u và cỏ bé vào trong lòng ngực, anh dịu dàng nói: “Ngày mồng bốn anh trở về! Lục u… Anh sẽ nhanh chóng trở về”

Lục u không nói.

Thật lâu sau, cô “ừ” một tiếng: “Thời gian không còn sớm, nên vào đăng ký.”

Diệp Bạch lại bế Tiểu Lục Hồi lên hôn mấy cái, lúc này mới không nỡ mà rời đi.

Lục u dắt con đứng chờ đến khi chuyến bay kia cất cánh, nhìn máy bay màu xám bay lên bầu trời biến thành một chấm đen nhỏ, lúc này mới cô thu lại tầm mắt, dắt con đi về.

Lúc đi về trời lại có tuyết rơi.

Mềm mại dịu dàng.

Lục u quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, chắc là vì cô ngấn người quá lâu, Tiểu Lục Hồi ôm lấy mặt cô, nũng nịu hỏi: “Mẹ đang nghĩ gì vậy?”

Lục u mỉm cười: Cô đang nghĩ, lúc này Diệp Bạch có thể trở về đúng hạn hay không?

Lục u dắt Tiểu Lục Hồi về nhà họ Lục.

Năm nay, Lục Thước bận việc ở công ty, ngày đầu năm không thế về thành phố c… Cho nên Lục Khiêm và Minh châu cũng ăn tết ởthành phố B.

Hai đứa nhỏ trong nhà vô cùng vui vẻ.

Dưới làn tuyết mịt, Lục u ôm Tiểu Lục Hồi đi vào sảnh lớn.

Lục Khiêm thấy cô tiến vào, nhẹ nhàng giúp

con gái nhỏ phủi đi bông tuyết nhỏ vương lên người cô, vừa phẩy tay vừa cười nói: “Vốn đã loạn lắm rồi, bây giờ lại có thêm một nhóc con tới nữa, ba đứa trẻ này có thể nâng luôn cả cái nhà dậy mất!”

Hoắc Minh châu liếc ông: “ông ởtuối này rồi, chắc cũng lãng tai rồi đó!”

Lục Khiêm lải nhải với Lục U: “Mẹ con lại chê bố!… Minh châu, tai của anh không hề lãng, em không biết sao!”

Minh Châu nói ông: “Một đống tuổi rồi còn không biết ngại.”

Lục Khiêm kéo Lục u ngồi xuống, hừ nhẹ: “Nếu da mặt anh mỏng, trong nhà sao có thế não nhiệt thế này, Lục u, con nói có phải hay không? Giờ mẹ con già rồi, hóa ra còn biết xấu hố… Cũng không biết năm đó là ai chạy đuối theo bố khắp cả thế giới.”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2612: Nhưng Lục Thước là ai?


Lục u định phủ nhận, bởi vì cô và Diệp Bạch cũng không có danh phận gì.

Nhưng Lục Thước là ai?

Anh ấy không thèm tin mấy chuyện ma quỷ của cô.

Huống hồ, lúc này có tiếng xe ô tô vang lên ngoài sân, Lục Khiêm kêu người giúp việc ra xem, người giúp việc ra xem xong quay lại, cười tủm tỉm rồi nói: “Là cậu cả cho người đưa quà năm mới tới, đầy đủ tất cả mọi thứ.”

Lục Thước đi xuống lầu, buông Tiểu Lục Hồi xuống, nhẹ giọng nói: “Tìm anh chị chơi đi.”

Tiếu Lục Hồi lập tức chạy đi mất tiêu.

Chờ cô bé rời đi, Lục Thước mới cười lạnh ra tiếng: “Cậu cả từ đáu ra?”

Người giúp việc không dám lên tiếng.

Lúc này Lục Huân vội vã xuống lầu, cô ấy hiểu tính cách của Lục Thước nhất, cắn môi kéo cánh tay anh, nhỏ giọng nói: “Vất vả lắm người ta mới trở về, lại còn là Tết nhất, anh đừng nói mấy lời như vậy!”

Lục Khiêm cũng nói: “Cái tính chó của con càng ngày càng giống cậu con đấy.”

Lục Thước cũng mặc kệ những cái đó.

Anh ấy nói với Lục U: “Anh không phản đối chuyện em ở bên anh ta! Nhưng lần trước anh ta biến mất hơn một tháng, lần này lại ra nước ngoài, anh ta ra nước ngoài gặp ai em có biết không?… Loại quan hệ mập mà mập mờ không chút gắn kết này, vốn dĩ không nên tồn tại! Anh hiểu ý của em, còn không phải chỉ là chuyện giải quyết vấn đề cá nhân của nhau thôi sao, dù sao cũng từng kết hôn, anh nghĩ về mặt tâm lý hai người cũng không có gánh nặng gì, nhưng Lục u, nếu người này em chỉ chơi đùa, anh không phản đối, thế nhưng… Anh ta là Diệp Bạch!”

Lục Huân xin anh ấy đừng nói nữa.

Lục Thước tương đối thẳng thắn.

Anh ấy nhìn Lục u, nhẹ giọng nói: “Thật ra chuyện này rất đơn giản, nếu em có thể vượt qua cánh cửa mang tên Gina kia, vậy em cứ chờ… Chờ đến khi người nọ không còn nữa, lúc ấy nếu em

và Diệp Bạch còn có thể đi cùng một đường, vậy thì các em sẽ thật sự sống hạnh phúc. Thế nhưng hiện tại tất cả mọi thứ đều mập mờ, Nếu Diệp Bạch thật sự có lòng sẽ không bay ra nước ngoài ngay lúc này, không nên đế những chuyện sốt ruột này lại xảy ra thêm một lần nữa, anh ta muốn ở bên em, bố mẹ anh ta không thể về nước sao? Vì sao lúc nào cũng là Diệp Bạch đi qua đó?”

Anh ấy nói xong, thở ra một hơi nặng nề

Anh ấy lại nói: “Đương nhiên, em cũng có thế đánh cuộc một lần thật xa hoa! Những năm Diệp Bạch làm bạn với em quả thật cũng đáng giá để em đánh cuộc một lần vì anh ta, Thế nhưng người làm anh… Luôn muốn em bớt đi một vài con đường lòng vòng”

Dù sao Lục u không còn trẻ nữa.

Dù sao Lục u cũng là đứa em gái ruột của anh ấy

Trái đẳng của tình yêu, cô đã nếm quá nhiều…



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2613: Nhìn thật lâu sau


Bầu không khí rất vi diệu.

Lục Khiêm hỏi Hoắc Minh châu:” Bao giờ em mới lén chiên hai quả trứng rồi đưa cho anh ăn vậy?”

Minh Châu bưng nước trà lấp kín miệng ông.

Lúc này, bà phát hiện chiếc nhẫn kim cương trên tay Lục U, nhẫn kim cương xanh vô cùng xinh đẹp.

Minh Châu nâng tay cô lên, nhìn thật lâu sau… Bà im lặng mà nghĩ Lục u đã ba mươi ba tuổi, quả thật giống như lời Lục Thước nói, không còn trẻ nữa.

Lục u nói nhỏ: “Mẹ, con đã thử rồi! Không phải anh ấy thì cũng không thế là người khác! Nếu anh ấy phụ lòng con, con có thế chấp nhận…”

Tiếp nhận Diệp Bạch cũng có nghĩa là tiếp nhận sự tồn tại của Gina, đây là uất ức Lục u nói

không nên lời.

Bị Lục Thước nói toạc ra.

Thế nhưng có thể làm sao bây giờ đây!

Bố của Gina đã cứu Diệp Bạch, nếu Gina thật sự đi tới bước đó, Diệp Bạch cũng phải đi.

Hơn nữa, cô còn không thế ngăn cản.

Nói xong, hai mắt cô ướt át, dù sao vẫn có chút ủy khuất.

Cuối cùng, vần là Lục Khiêm mở miệng, yêu thương nói với con dâu: “Tiểu Huân à, chờ tối nay Lục Thước trở về, con khuyên nhủ nó nhé!”

Lục Huân nghe lời ông, gật đ’âu: “Bố yên tâm, con sẽ nói với anh ấy.”

Lúc nửa đêm, Diệp Bạch gửi tin nhắn tới.

Anh đã xuống máy bay, đã tới chỗ của bố mẹ anh, còn có chụp ảnh chung.

Lục u nằm trong chăn nhìn bức ảnh kia, cô không trả lời, sợ anh cảm thấy mình đế ý quá mức… Đồng thời cô cũng cảm thấy mình quá đế ý, để ý đến độ không còn là chính mình.

Nhìn thật lâu sau.

Bên kia Diệp Bạch không chờ đến cô trả lời, dường như anh biết cô đang đợi, anh gọi điện thoại tới.

Giọng nói của anh nhẹ nhàng, dịu dàng: “Lục u, ở đây cũng có tuyết rơi.”

Lục u “ừ” một tiếng.

Cô nghe thấy anh nói: “Sang năm mới, chúng ta mang Tiểu Lục Hồi tới đây trượt tuyết… Chắc chắn con bé sẽ rất vui.”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2614: Anh ấy đóng cửa lại


Lục Thước đứng trước cửa, trong lúc vô tình lại nghe thấy.

Anh ấy đóng cửa lại.

Ánh đèn bên ngoài hành lang u ám, anh ấy vừa đi vừa cởi nút áo khoác ra.

Anh quay trở lại phòng ngủ của mình, Lục Huân vẫn chưa ngủ, trong phòng vô cùng ấm áp, cô ấy vừa tắm xong, mặc một bộ áo ngủ màu xanh lơ, ngồi ở trên sô pha đọc sách.

Chuyện học tập của hai đứa con trai trong nhà hầu như đều do cô ấy quản lý.

Lục Huân gần như đã từ bỏ cả sự nghiệp, dốc lòng làm bà Lục, người ngoài cảm thấy rất đáng tiếc bởi vì cô ấy đã từng là một nhà thiết kế váy cưới vô cùng nổi tiếng, được nhiều nhân vật nối tiếng theo đuổi.

Nhưng Lục Huân cũng không cảm thấy tiếc gì-

Cô ấy thích được làm vợ của Lục Thước, không ngại việc người khác chỉ xem cô ấy là bà Lục, có lẽ ở trong mắt người ngoài, Lục Thước có hơi bá đạo, tính cách mạnh mẽ nhưng anh ấy là một người chồng không thể nào tốt hơn.

Lục Thước tiện tay buông áo khoác xuống,

ngồi bên cạnh vợ.

Anh ấy ôm cô ấy vào trong lòng ngực, ngửi một chút: “Mới tắm xong hả? Rất thơm!”

Lục Huân nhỏ giọng nói: “Bố ở dưới lầu chờ anh đến mười một giờ, sau đó không chịu nổi nữa mới trở về phòng ngủ…”

Cô ấy nhẹ nhàng đưa ngón tay tinh tế ra vân vê cúc áo sơ mi của anh ấy, thật cẩn thận mà nói: “Lần sau anh về nhà sớm hơn một chút được không?”

Đôi mắt đen của Lục Thước im lặng nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Lục Huân biết chồng mình thích gì.

Cô ấy chủ động ngồi đặt hai chân bên hông anh ấy, ôm lấy cố anh ấy, khuôn mặt đỏ bừng, chủ động hôn anh ấy… Anh ấy không đáp lại, chỉ rũ mắt nhìn cô ấy.

Lục Huân không dám hôn sâu anh ấy, chỉ dám hôn nhẹ lên cằm anh như con mèo nhỏ.

Cuối cùng Lục Thước cũng cảm thấy đủ.

Anh ấy vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cô ấy, hắng giọng nói: “Chờ lát nữa dì đưa cơm lên, nhìn thấy em như thế này thì không được… Ngày mai chắc chắn sẽ chuẩn bị canh bố thận cho anh.”

Lục Huân cảm thấy anh rất hư.

Giữa hai người bọn họ, rõ ràng anh chính là người yêu cầu nhưng ở trong nhà đầu dì lúc nào cũng cảm thấy cô là người.

Lục Huân nghĩ lại bực.

Nhưng đã bao nhiêu năm trôi qua, cô cũng không biết cố gắng.

Vừa dứt lời, người giúp việc thật sự đấy cửa tiến vào, trong tay còn bưng khay… Lúc nhìn thấy đôi vợ chồng trẻ ngồi quấn vào nhau, cái mặt già đỏ lên.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2615: Lục u thích anh ấy!


Không còn ai quấy rầy, người đàn ông mới có hứng thú, ỏm lấy vòng eo nhỏ của cô ấy, hôn lên đôi môi của cô ấy… Vừa hôn vừa vuốt ve, có cảm giác như anh muốn làm một lần trước rồi tính.

Lục Huân sợ anh ấy làm thật, vội vàng ôm sát cổ anh ấy, nhỏ giọng nói: “Chờ anh hết bận, qua Tết rồi nói.”

Lục Thước chống lên trán của cô ấy, đôi mắt sáng quắc, hơi thở nam tính phà lên gương mặt nhỏ của cô ấy.

Giọng nói của anh ấy trở nên nghẹn ngào: “Chỉ muốn lúc này thôi.”

Lục Huân nhỏ giọng an ủi anh ây, lại hứa hẹn đủ loại, lúc này Lục Thước mới buông tha cho cô ấy.

Bọn họ nói chuyện về Diệp Bạch và Lục u.

Lục Huân muốn thế hiện mình là người công tư phân minh, không dám bênh Diệp bạch một câu nào, dáng vẻ cấn thận của cô ấy lại bị chồng mình trêu chọc: “Được rồi, anh mà không hiểu được chút tâm tư này của em sao?”

Anh ấy cúi người, ăn bữa ăn khuya một cách nhã nhặn.

Lục Huân ôm lấy một cánh tay của anh, nhỏ giọng nói: “Lục u thích anh ấy!”

Lục Thước nhìn về phía vợ mình, im lặng trong chốc lát rồi mới nói: “Anh biết!”

Bởi vì Lục u và Diệp Bạch từng có một thời gian là vợ chồng, bọn họ đã sổng cùng nhau một khoảng thời gian dài… Một cuộc sống như thế sao có thể khiến người ta lãng quên dề dàng được?

Sau khi ăn xong, Lục Thước định hút một điếu thuốc lá nhưng lại ngại có Lục Huân, cuối cùng vẫn từ bỏ.

Tiếu Huân không thích có mùi thuốc lá trong phòng ngủ.

Anh ấy ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, phía chân trời treo một vầng trăng non.

Anh ấy tưởng, nếu Diệp Bạch và Lục u có một đứa con thật sự… Thế thì tốt biết bao, sẽ được hạnh phúc viên mãn đến nhường nào!

Ngày ba mươi Tết.

Lục u nhận được quà của Diệp Bạch vào lúc sáng sớm do bên giao hàng nhanh đưa tới.

Một cái hộp rất tinh xảo.

Bên trong không phải là trang sức quý giá, cũng không phải túi xách tay sổ lượng có hạn mà là tiêu bản của một con bướm… Còn có một tấm card, Diệp Bạch dùng tiếng Anh viết một mấy lời âu yếm vô cùng buồn nôn.

Lục u ngồi trên sô pha trong phòng sinh hoạt, máy sưởi ấm cả căn phòng.

Trong phòng ngủ, Tiểu Lục Hồi đang ngủ ngon lành.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2616: Anh trai hư!


Lục Thước mặc đồ cho cô bé xong, khiêng người đi, sau đó mới biết được là vì Lục Trầm muốn chơi với em gái… Lục Từ đã trưởng thành, hiện tại Tiếu Lục Hồi chính là món đồ chơi của cậu bé.

Tiểu Lục Hồi: Anh trai hư!

Năm mới, có người nhà chăm con hộ, Lục u rảnh rỗi ra ngoài đi dạo.

Cô sống ở nước ngoài đã nhiều năm, bạn bè ở trong nước thật sự không có nhiều lắm.

Ngày mồng hai Tết.

Cô nhận nhận được điện thoại của bạn cùng trường đại học cũ, nói rằng trường có một buối họp mặt cho cựu học sinh, vô cùng náo nhiệt, hỏi xem cô có tham gia hay không… Từ trước đến nay Lục u không tham gia mấy hoạt đồng này bởi vì không thể không tiếp xúc với Chương Bách Ngôn.

Hiện tại anh đã có vợ chưa cưới, càng phải tránh lời ra tiếng vào.

Dường như người kia đã đoán ra suy nghĩ của cô, cười nói: “Mới mồng hai Tết, Chương Bách Ngôn Anh không ở đây, chắc chắn phải đi cùng vợ chưa cưới rồi!”

Lục u không dễ từ chối tiếp.

Đúng lúc Hoắc Minh châu nghe thấy, bà cũng cố vũ Lục u đi giải sầu: “Con đi nước ngoài trở về cũng chẳng quen được bao nhiêu người bạn, kết nối lại với mấy người bạn cũ, về sau ra ngoài đi dạo nhiều thêm một chút.”

Tâm tư của Minh châu rất đơn giản.

Bà hy vọng Lục u có thể có một nhóm bạn cho riêng mình.

Lục u do dự một hồi rồi đồng ý. Minh châu vui vẻ nói: “Tết nhất, ăn mặc sặc sỡ một chút!”

Lục u nhìn mình, một chiếc áo khoác mỏng màu xám… Nhưng khi đã tới tuối này, đương nhiên cô không thế ăn mặc quá lòe loẹt để đi ra ngoài, cuối cùng cô chọn một chiếc khăn quàng cổ LV màu hồng phấn để đeo vào, nhìn vừa ấm áp lại vừa mềm mại.

Lục u tự mình lái xe.

Là một chiếc Benz việt dã màu hồng cô mới mua vào năm trước, rất phù hợp với phụ nữ ở độ tuổi của cô chạy…

Nửa giờ sau, xe dừng ở sảnh khách sạn.

Có mấy người đang đợi cô từ sớm, sau khi thấy chiếc xe Lục u lái không khỏi đều bĩu mòi… Từ Chiêm Nhu cũng ở đó, cô ta vuốt ve mái tóc xoăn sóng, nhẹ nhàng nở nụ cười: “Này thì có là gì đâu! Xe có giá cả ngàn vạn trong nhà Lục U có ít

nhất mười chiếc, cô ta muốn lái như thế nào thì lái như thế đấy.”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2617: Tỏi không uống nhiều!


Lục u cười: “Vậy cũng được! Lúc anh ấy đính hôn, tôi không thế tham gia, hôm nay vừa lúc được gặp vợ chưa cưới của anh ấy một lần.”

Cò nhẹ nhàng thoải mái.

Từ Chiêm Nhu hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà cô ta

vẫn còn đế ý nhưng Lục u lại có dáng vẻ nhẹ nhàng thoải mái như thế, cô ta không tin Lục u có thế bình tĩnh, cô ta cảm thấy Lục u nhất định đang giả vờ.

Vừa nói chuyện vừa quay trở lại phòng khách sạn.

Mấy chiếc bàn lớn đủ cho hai mươi tư người ngồi được bày sẵn, tính sơ cũng phải tới cả trăm người.

Bàn chủ tiệc là bàn náo nhiệt nhất, Chương Bách Ngôn và vợ chưa cưới của anh ngồi ở đó… Bên cạnh anh có một vị trí trống, rõ ràng là để lại cho cô chủ nhà họ Lục, Lục u.

Đương nhiên, cũng mang theo ý muốn xem kịch hay

Nếu nói khi gặp lại Chương Bách Ngôn, Lục u không dám bảo đảm bản thân có thể tâm lặng như nước.

Dù sao bọn họ cũng từng có nhau trong thời thanh xuân đau khố, sau đó còn ngoài ý muốn có cái một đứa con. Hiện tại mối quan hệ của cả hai trở nên bình lặng, chẳng qua là vì trong lòng bọn họ hiếu rõ mà không nói ra thôi.

Nhưng dù sao cô cũng có năng lực tự chủ

Nếu cô bình tĩnh tự nhiên đi qua đó ngồi, chúc một câu mừng năm mới Tổng Giám đốc

Chương, nhiều nhất là người khác trêu chọc bọn họ một câu tình nhân cũ gặp lại, cũng không dám nói thêm gì khác?

Lục u đã làm như vậy, lúc cô ngồi xuống, thậm chí còn gật đầu nhẹ một cái với vợ tương lai của Chương Bách Ngôn, rất là chu đáo, đúng mực.

Đối phương cũng là người có mặt mũi, mỉm cười gật đầu.

Từ Chiêm Nhu nhìn thấy, trong lòng lên men.

Lúc ăn cơm, Lục u ăn không nhiều, cũng rất ít nói… Toàn bộ quá trình gần như đều ngồi chơi di động.

Bổng dưng có một tin nhắn xuất hiện.

Diệp Bạch: [Đang tụ họp với bạn học sao?]

Lục U nhìn một lúc lâu, sau đó nhẹ nhàng chớp mắt, cô không hỏi vì sao anh biết được mà gửi thẳng định vị của cô cho anh, rồi ăn ngay nói thật: “Trong lúc nhất thời quyết định đi tới! Cơm nước xong sẽ đi ngay.”

Diệp Bạch trả lời lại bằng một chữ: [ừm!]

ừm…

Có ý gì?

Lục u nghĩ lại, ngày mai ngày kia anh mới có thể trở về, không khỏi nhẹ nhàng than một tiếng.

Đúng lúc này, Từ chiêm Nhu bưng chén rượu đi tới.

Tửu lượng của cô ta khá tốt, tất cả đều được rèn luyện trong thời gian ở bên cạnh Chương Bách Ngôn, cô ta tự nhận là chương Bách Ngôn phụ lòng cô ta nhưng điều khiến cô ta hận nhất không phải Chương Bách Ngôn mà là Lục u và vợ tương lai của anh.

Từ Chiêm Nhu nhìn Lục u, mỉm cười: “Lục u, chúng ta là hai kẻ thất bại, cùng nhau uống một chén đi!”

Lục u cảm thấy cô ta rất đáng thương.

Cũng đã kết hôn mà vẫn còn không buông bỏ được Chương Bách Ngôn, vợ chưa cưới của người ta còn đang ở đây đấy!

Từ Chiêm Nhu mất bình tĩnh: “Như thế nào, không dám uống? Lục u, thật ra cô không cần phải sợ hãi, cô không uống Chương Bách Ngôn cũng sẽ đau lòng vì cô, uống thay cô!”

Vừa dứt lời, mọi người bốn phía đều bắt đầu nhỏ giọng nghị luận.

Giọng nói của Lục u rất lạnh lùng: “Từ Chiêm Nhu, cô uống nhiều rồi!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2618: Ngay cả Từ chiêm Nhu cũng ngơ ngẩn


CÔ vẫn đứng ì ra.

Tay lại bị bàn tay còn lại không cầm ly của Diệp Bạch nắm lấy, dưới ngọn đèn trong phòng tiệc, ngũ quan trên gương mặt gầy gõ của anh hiện lên một cách sắc sảo…

Không ít phụ nữ đều đang lén nhìn chằm chằm vào anh

Ngay cả Từ chiêm Nhu cũng ngơ ngẩn

Cô ta thật sự không ngờ rằng Diệp Bạch và Lục u vẫn còn ở bên nhau, cô ta nghĩ Lục u đã chẳng có ai cần nữa.

Trong lúc mọi người đang ngây ra, Diệp Bạch đã uống hết nửa ly rượu.

Lúc anh đặt chén xuống, giọng nói của anh còn mang theo sự dịu dàng, nhẹ nhàng nói chuyện với Lục U: “Mới vừa xuống máy bay, gọi điện thoại cho mẹ thì mẹ nói em ở chỗ này, anh cứ tới đây! Lục u, chúc mừng năm mới!”

Người đàn ông được yêu thích.

Vào ngày mồng hai Tết, ở trước mặt bạn học cũ thổ lộ với cô, cho dù Lục u đã đến tuổi này rồi nhưng cô vẫn có một chút kiêu ngạo, ánh mắt của cô dán sắt trên người anh, ừ một tiếng: “Anh cũng vậy nhé, Diệp Bạch.”

Diệp Bạch đưa một tay ra lấy áo khoác và khăn quàng cổ của cô.

Anh thay cô xin lỗi những người khác: “Ngại quá, thưa các vị, chúng tôi muốn đón Tết một mình.”

Bốn phía lặng ngắt như tờ.

Chén rượu của Từ Chiêm Nhu cũng trở nên chua xót uống không trôi…

Lúc này, Chương Bách Ngôn nhẹ giọng mở miệng: “Uống rượu rồi, để Lục u lái xe đi!”

Bốn phía càng thêm yên tĩnh.

Bọn họ cảm nhận được sự tan vỡ! Chương Bách Ngôn và bạn trai mới của Lục u có vẻ rất hòa thuận, còn có người vợ chưa cưới ngồi bên cạnh Chương Bách Ngôn vẫn đang nở nụ cười thản nhiên, chưa từng ra vẻ mặt không thoải mái.

Mọi người nhìn có vẻ rất bình tĩnh nhưng trên thực tế đã muốn cầm di động lên.

Nhắn tin không ngừng nghỉ.

Diệp Bạch cũng rất thoải mái, hơi hơi cúi người đưa tay ra nắm chặt tay Chương Bách Ngôn.

Sau đó anh dắt Lục u rời đi.

Đi ra khỏi khách sạn, ngoài trời tuyết mịn tung bay, Lục u kìm lòng không đậu vươn tay ra đón lấy những bông tuyết rơi xuống từ trên không

trung, bông tuyết bé nhỏ rơi vào trong lòng bàn tay thì tan ra thành nước chỉ trong nháy mắt.

Diệp Bạch thắt lại khăn quàng cổ thay cô: “Chìa khóa xe!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2619: Vừa mang theo chút nũng nịu!


Vừa mang theo chút nũng nịu!

Nói xong, cò tiếp tục: “Cứ để em lái xe đi.”

Diệp Bạch ôm lấy đầu cô, tiếp theo cô bị anh hôn, đã mấy ngày không gặp nhau ít nhiều gì cũng có chút tương tư triền miên… Môi răng tiếp xúc, nụ hôn lúc sâu lúc cạn.

Hồi lâu sau, Diệp Bạch chống lên trán cô.

Anh dùng một ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi hồng hào mọng nước của cô: “Bây giờ trong hai người chúng ta ai lái cũng như nhau… Gọi người lái hộ đi!”

Lục U:…

Diệp Bạch lấy điện thoại ra, thao tác vài cái rồi chốt đơn, sau đó anh lại cúi người hôn cô.

Lúc cảm xúc trào dâng, người lái hộ tới.

Diệp Bạch đế anh ta lái xe tới chỗ chung cơ, bên ngoài tuyết rơi, bọn họ ngồi dựa vào ghế sau… Lục u nói với anh chuyện lập nghiệp, nói về chuyện buối tối Tiểu Lục Hồi không chịu ngủ, Diệp Bạch cũng kế chuyện ở nước ngoài, nói về bố mẹ của anh.

Đón bọn họ về nước sinh sống…

Lời này chỉ dừng lại trong miệng Lục U, quay vòng nửa ngày rồi vẫn không thốt nên lời.

Do dự mãi, cô mới nói ẩn ý một câu: “Nếu sống cùng nhau sẽ không cần chạy đi chạy lại hai bên, bay tới bay lui nữa,”

Diệp Bạch nghiên người, hôn nhẹ một cái lên

môi cô.

Anh ừ một tiếng: “Quả thật có quyết định này!”

Người lái hộ là một chàng trai còn trẻ tuối.

Lúc lái xe cũng rất thật thà, cũng rất đứng đắn, càng không dám liếc mắt nhìn trộm ra phía sau qua kính chiếu hậu…

Xe chạy đến chung cư.

Diệp Bạch trả thù lao vô cùng hậu hĩnh, lại còn kèm thêm câu chúc mừng năm mới, rồi để người ta bắt xe trở về.

Anh xoay người.

Lục u đang ngấng đầu nhìn tuyết rơi, cô đưa tay ra đón lấy bông tuyết.

Diệp Bạch nắm lấy tay cô.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2620: Ăn cơm trước di!


Vẻ mặt của Lục u trở nên hoảng hổt, cô có thể cảm giác được cơ thể của minh đang khát vọng anh.

Nhưng lại nghĩ rằng phụ nữ nên biết rụt rè một chút.

Lúc này, áo khoác và khăn quàng cổ của cô đã bị Diệp Bạch cởi bỏ, tiện tay ném lên đầu ghế sô pha, cô mặc một bộ váy len màu đen ở bên trong, trên vai có một lớp ren mỏng, lộ ra làn da trắng trẻo tinh khiết.

Diệp Bạch nhịn không được, hôn lên nơi đó.

Cô chịu không nối mà cong cả người lên, máu tóc đen nhẹ nhàng lướt qua tay vịn sô pha, rơi xuống sàn nhà lát gỗ sồi trắng.

Lúc tình hình càng ngày càng nghiêm trọng, Lục u nhẹ nhàng kéo lấy mái tóc đen của anh.

Giọng nói khàn đặc, lẩm bấm: “Ăn cơm trước di!”

Ánh mắt của Diệp Bạch trở nên thâm sáu, đột nhiên anh bắt lấy tay cô sờ nơi đó của anh. Thậm chí anh còn hỏi câu hỏi mà những người đàn ông thường xuyên thích hỏi đố, Lục u cảm thấy vô cùng thẹn thùng, có đánh chết cũng không chịu nói.

Diệp Bạch dựa sát bên cổ cô, khẽ cười một tiếng.

Anh bắt được tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve, hơi thở tràn ngập quyến luyến.

Chờ đến khi anh ổn định, anh hôn cô một cái: “Anh đi nấu ăn! Đế dì mang nguyên liệu nấu ăn tới đây trước đã!”

Hai người ở một chỗ tất nhiên sẽ ăn cơm Tây.

Diệp Bạch nướng sườn heo Bỉ, còn có Pizza Đức, canh đuôi bò kiểu Pháp… Anh còn làm luôn cả đồ uống Lục u thích, chờ đến khi anh làm xong thì dùng khay bưng ra phòng khách, thấy Lục u đang tựa trên ghế sô pha ngay trước cửa sổ sát đất.

Tuyết vẫn rơi bên ngoài.

Cô tựa lưng vào sô pha, ánh mặt trời bên ngoài chiếu sáng, cho nên lúc cô nghiêng người, ngay cả hàng mi cũng có thể nhìn được rõ ràng

từng sợi.

Diệp Bạch không làm phiền cô.

Anh bày cơm xong rồi mới đi tới, yên tĩnh ôm chặt lấy vòng eo nhỏ của cô: “Đang nhìn gì vậy?”

Lục u không hề cử động .

Giọng nói của cô có hơi khàn: “Diệp Bạch, vừa rồi lúc tuyết vừa mới rơi, mặt trời còn xuất hiện trong một lát nữa.”

Diệp Bạch nhìn chằm chằm vào góc mặt của cô.

Lục U quay đầu, cũng nhìn anh chăm chú… Thật lâu sau anh cúi đầu tiếp tục hôn cô một lát, giọng nói nghẹn ngào: “Vậy thì ăn cơm trước, chờ nát nữa chúng ta xem cùng nhau, có lẽ vẫn có thể nhìn thây.”

Nhưng sau khi cơm nước xong, anh dọn dẹp chén bàn.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top