Cập nhật mới

Dịch Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?

Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?
Tác giả: Lina Coral Iriko
Tình trạng: Đang cập nhật




Tác giả: Lina Coral Iriko

Thể loại: Phiêu lưu, bí ẩn, hành động, kinh dị...

Giới thiệu:

Một cô gái tên Linh thích đọc truyện kinh dị. Một lần cô mua được 1 cuốn truyện hiếm. Trên thế giới có mỗi 1 quyển. Thế nhưng cuốn truyện lại vô tình thức tỉnh sức mạnh sâu trong cơ thể cô làm cuộc sống vốn có trước kia bị đảo lộn.
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


- Tuyệt... tuyệt quá!

Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô.

Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở đâu ra ư? Tất nhiên là máu của những con động vật mà cô âm thầm giết một cách dã man rồi đem chúng đi bán. Đó chính là một trong những sở thích quái gở của cô.

Bằng chiếc xe đạp sờn cũ, Linh đến trường. Đến nơi, cô vừa bước vào đã bị bọn học sinh nhìn thấy. Xung quanh, lũ con gái bàn tán liên hồi:

- Cái con Linh nổi tiếng là quái gở của trường hôm nay lại trang điểm ư? - Nữ sinh 1.

- Cái con đ* ấy mà dám trang điểm để quyến rũ đàn ông sao? Ngu xuẩn. - Nữ sinh 2.

- Nhìn mà thấy ghê! - Nữ sinh 3.

Linh nhếch mép nham hiểm nhìn bọn nữ sinh:

- Không biết ta có nên giết người không nhỉ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


Bọn nữ sinh sợ hãi, lùi lại phía sau. Linh ngạc nhiên về bản thân mình: "Cái gì đã điều khiển mình vậy? Rõ ràng là cô nói rất ít. Cùng lắm là cô nói 'cút' vậy mà hôm nay lại nói 1 câu dài đến vậy. Thật là có chút không ổn ở đây." Cô rùng mình đi về lớp.

Hôm nay, mọi chuyện có chút kì lạ. Sân trường có gì đó đen đen. Dường như những bóng ma đang bao quanh nó. Kh... khoan đã. Giữa bóng đen đấy chẳng phải là Linika sao? Nữ thần sắc đẹp của trường lại là 1 ác quỷ sao?

Thật là. Hôm nay kì lạ quá. Cô tin vào ma quỷ nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy chúng à nha. Mà thôi, mặc kệ đi. Mọi người đã chọn lại hoa khôi của trường rồi. Nghe nói là khuôn mặt của Linika đi phẫu thuật thẩm mĩ mới có.

- Mọi người. Hoa khôi mới của trường là Linh.

Thầy giáo đi đến, phá tan cái dòng suy nghĩ của cô. Nói rồi, thầy gọi học sinh trước lớp vào:

- Linika, trò vào lớp đi. Đứng đấy làm gì?

Lớp trưởng Linika bước vào lớp. Mặt ả trông có vẻ vô cùng giận giữ. Đôi mắt như đóng băng. Cảm giác hận thù của ả đã dường như đạt đến đỉnh điểm. Ả hét lên:

- Tại sao con đ* Linh có thể làm Hoa khôi chứ. Đáng lẽ người đó phải là tôi.

Bốp....

Thầy giáo giận giữ tát Linika:

- Trò thật quá đáng. Bác sĩ phẫu thuật thẩm mĩ của trò còn bảo trò sửa đổi rất nhiều trong khi Linh lại có 1 vẻ đẹp tự nhiên và vô cùng quyến rũ nhưng cũng không kém phần bí ẩn.

Ả ta nhanh chóng đến chỗ cô, nói thầm:

- Mai gặp cô. Ngôi nhà ABC bỏ hoang tại phố xyz.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


Linh hơi ngạc nhiên nhưng rồi đột nhiên, như có cái gì đó điều khiển, cô nhếch mép:

- Tôi mong chờ lắm đấy!

Linika rùng mình với lời nói của cô. Ả sợ hãi: "Con tiện nhân này cũng không phải là con người sao? Chẳng lẽ trong lớp không phải có mỗi mình là ác quỷ sao? Thôi kệ! Ả ta sắp phải hối hận rồi. Ha ha ha..."

Giờ về...

"Hừ. Lại bị điều khiển một lần nữa rồi. Chẳng lẽ có ai muốn hãm hại mình sao? Rõ ràng là mình muốn từ chối ả Linika mà. Rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở đây vậy?"

Linh trầm ngâm suy nghĩ. Cô rảo bước trên con đường vắng lặng. Nơi ở của cô chẳng mấy người. Con đường đá này ngập tràn sự tĩnh mịch. Ánh nắng ấm áp của mặt trời tựa như không thể chạm vào trái tim đông lạnh của cô. Sâu thẳm trong trái tim cô là những kí ức tối tăm.

"Mẹ cô qua đời lúc Linh mới tròn 5 tuồi vì người bố độc ác, rượu chè. Tất nhiên là ông đã bị bắt và rồi để lại cô 6 tuổi, không chốn dung thân. Thế rồi cô được nhận làm con nuôi cho đến khi họ biết bố cô giết người thì lại vứt bỏ Linh năm cô 18 tuổi. Vừa may cô nhận được học bổng nên đi học tiếp. Cuối cùng, cô vừa kiếm tiền vừa học. Một cuộc sống tàn khốc khiến cho cô thấy chán nản.

Nhưng rồi, Linh giới thiệu 1 công việc lương khá tốt mà lại được phép làm tại nhà. Đó là giết động vật cho quán ăn. Nó làm cô nhớ lại cách bố giết mẹ để rồi cô cười nham hiểm nhận việc.

Hằng ngày, cô đều giết những con động vật nhỏ như: chó, mèo, thỏ,... Cô thường nhúng chúng vào nước lã mặc cho sự quằn quại đau đớn của chúng. Sau đó rạch bụng chúng rồi moi tim gan của chúng ra.

Khi đã đủ tiền, cô mua căn nhà cũ kĩ đến đáng thương mà mọi người cho là bị nguyền rủa."

Cô đi trên đường thôi nhưng cũng đủ để mọi người sợ hãi đóng cửa nhà lại bởi cô là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng dùng căn nhà đó mà không bỏ mạng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


Cảm giác cô đơn thầm kín mà cô giữ lại đang ngày càng đè nặng lên vai cô, khiến bản chất con người của cô dần biến mất. Thay vào đó, tâm trí của cô đã hòa quyện với màn đêm mất rồi.

Bỗng nhiên, con đường bỗng trở lên u tối, tiếng còi xe từ đâu vọng lại, dai dẳng không dứt phá đi không gian tĩnh lặng.

Linh ngạc nhiên, cô nhìn về phía sau. Đó là chiếc xe máy cũ kĩ không ai lái cả. Nó điên cuồng lao trên con đường mà 2 bên chỉ toàn là đồng ruộng phi thẳng về phía cô. Tốc độ của nó vô cùng khủng khiếp. Tiếng xe cứ ngày một lớn, ngày một lan rộng như muốn nuốt chửng cô.

Mọi việc diễn ra rất nhanh chóng. Một chút thôi. Chỉ một chút nữa thôi, cô sẽ 1 là bị đâm chết, 2 là bị ngã chết. Vậy mà mọi chuyện lại chẳng như thế. Khóe môi cô khẽ nhếch lên. Cảm giác như là sức ép quanh cô có thể đè ép cái thứ trước mặt.

Cuối cùng, chiếc xe cũng không chịu nổi mà hiện hình. Nó là một con yêu quái kinh tởm. Tối đến, nó trốn ở khắp mọi nơi trong khắp mọi nhà để ngầm hút linh khí của con người trong lúc ngủ, con nào hút được nhiều thì con ấy càng khỏe. Và lần này, con ác quái này đã đạt gần tới đỉnh cao của sức mạnh nên đang tìm một đối tượng tốt. Đó chính là cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


Bỗng nhiên trong đầu cô có một giọng nói vang lên: "Chạy đi. Chạy đi." Nghe lời này, cô có chút kinh ngạc nhưng vẫn làm theo. Vì sao ư? Tất nhiên không phải vì cô sợ con yêu quái chuyên giết người bằng cách hút linh khí kia. Mà là giọng nói kia là của mẹ.

Linh chạy trên con đường đá, lao nhanh vào căn nhà cổ kính. Hai cánh cửa nhà và nhanh chóng đóng lại. Cô ngạc nhiên và nhận ra tất cả mọi chuyện đều do cuốn sách quỷ dị kia gây ra. Cô liền cầm lấy quyển sách, mở trang cuối ra và....

Mẹ cô xuất hiện.

Bà không để cho cô nói:

- Con gái à, sự thật là con mang một dòng máu đặc biệt, nó có thể coppy mọi sức mạnh của yêu quái và thiên thần mà con chạm trán rồi đưa nó đến đỉnh cao. Còn quyển sách này thì đã phá hủy phong ấn sức mạnh của con. Hiện tại, con đã coppy sức mạnh của Linika. Đó chính là sức mạnh cuốn hút. Nó cũng chính là lí giải cho việc con là hoa khôi.

- Còn gì nữa không?

- À.... thật ra con là bất tử. Bất cứ ai đánh con thì đều chả khác gì đánh lại mình. Toàn bộ sức mạnh đó chuyển đối tượng sang chúng. Còn con theo phe nào thì phe ấy bất tử. Nhưng nếu con muốn tấn công ai thì kẻ ấy bắt buộc phải chết.

- Phe?

- Thế giới này chia làm 2 phe. Dương và âm. Con người chính là trung tâm của bọn chúng. Họ có trên người 1 phần là linh khí, 1 phần là âm khí và phần còn lại là dương khí. Khi mới sinh ra, 3 thành phần đó cân bằng nhưng càng ngày các phần càng chênh lệch. Linh khí ít thì tuổi thọ thấp. Âm khí nhiều thì làm ác quỷ. Dương khí nhiều thì làm thiên thần. Con thì lại vô cùng đặc biệt, từ trước đến nay cả 3 thành phần này trong người con đều cân bằng.

- Thật sự con đặc biệt đến thế sao?

- Ừm. Bây giờ con muốn theo phe nào?

- Phe ác quỷ.

- Tại sao?

- Thiên thần là lũ giả tạo.

- Tốt lắm. Con nói không sai.

- Ý mẹ là sao?

- Vụ giết người ấy là do lũ khốn nạn đó gây ra nhằm giết chết con để trừ hậu họa nhưng con là bất tử.

- Hừ. Đúng là lũ khốn nạn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


Linh đập tay xuống bàn. Cô giận giữ nhìn về phía chân trời xa xôi. Mẹ nắm tay cô:

- Bình tĩnh! Con không về phe họ thì là một sự trả thù hết sức đáng sợ rồi. Nhớ đấy!

- Vâng!

Cô bay lên, xung quanh cô là những vầng hào quang màu tím. Môi cô đỏ máu. Đôi mắt cô đen và vô cùng huyền bí. Chúng tưởng chừng như có thể nhìn thấu tâm can của bất kì ai. Mái tóc cô mang màu bóng tối, thấm đẫm sự đau thương xen chút ghê rợn. Đôi cánh của cô dần mọc ra. Nó mang màu đen nhưng lại vô cùng lấp lánh. Cô đẹp. Đẹp 1 cách bí ẩn. Đẹp 1 cách kinh hoàng.

.....

Rầm....

Cô ngã xuống.
.....

Cô bật dậy. Hóa ra nãy giờ cô chỉ nằm mơ sao? Hừ, mọi chuyện thật kì lạ.

Bỗng nhiên, một hồi chuông điện thoại vang lên. Tiếng chuông réo rắt không ngừng vang lên. Tựa như tiếng gào thét, tựa như tiếng khóc than. Cô ngồi dậy, sờ túi quần thì không thấy điện thoại. Cô nghĩ chắc bản thân lại vứt ở bếp trong lúc xử lũ động vật rồi. Thế là cô bám vào thành giường và đứng dậy. Hai tay cô sờ nhẹ lên bức tường nhà, bỗng nhiên, một sợi lông vũ màu đen rơi xuống. Có vẻ nó giống màu của cô nhưng sờ thì không mịn bằng. 

Ngạc nhiên, Linh nhìn lên trần nhà. Đó là một con ác quỷ miệng dài vô tận, lưỡi cũng có thể tùy ý điều chỉnh. Cô ngạc nhiên khi thấy nó cầm điện thoại của mình. Nó cất lên tiếng nói khàn khàn: 

- Thưa nữ vương, người tìm thứ này phải không ạ?

- Hả? Ngươi là?

- À quên, thần xin tự giới thiệu với người, thần là Quỷ Lưỡi. 

- Vậy tại sao ta lại là nữ vương?

- Ở thế giới này, kẻ mạnh làm vua. Người mạnh nhất rồi ạ. Bá chủ thiên hạ cũng không khó. 

- Thế ngươi đến đây làm gì?

- Dạ, để phục vụ người ạ. 

-Mang điện thoạiđây

- Dạ. 

Con quỷ kia đưa đồ cho cô. Tay nó liên tục nhỏ máu xuống sàn. Thế nhưng trên sàn lại không có gì gọi là máu tanh cả. Cô nói khẽ nhưng vô cùng quyền lực và trang nghiêm:

- Ra ngoài.

Con Quỷ Lưỡi kia rùng mình, sợ hãi, đi ra. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7


Nó đi ra rồi thì cô mới bắt máy. Đây là một con số vô cùng quen thuộc nhưng lại mang khoảng cách hoàn toàn xa lạ với cô. Đó là... số điện thoại của bố cô- kẻ đã chết trong tù. Cô nhấc máy:

- Ngươi là ai?

Đầu dây bên kia phát ra 1 âm thanh huyền ảo, không đắm chìm nhưng lại rất cuốn hút. Tức là dù nó không hay nhưng ai nghe phải nó cũng phải say mê. Thế nhưng cô vẫn vô cùng bình thản nói tiếp:

- Nói!

Âm thanh bên kia bắt đầu trở lên đáng sợ hơn. Nó tựa tiếng rò rỉ của chiếc xe máy cũ. Nó trầm trầm mà lại không hề nhỏ. Thỉnh thoảng còn có tiếng khóc thất thanh vang lên. Bất cứ ai nghe thấy nó đều muốn lấy cái gì đó chọc vào tai dẫn đến tử vong.

Ấy vậy mà cũng chả có tác động gì đến Linh. Cô gằn giọng nhưng tiếng nói khá là nhỏ:

- Không nói ta tắt máy.

Bỗng nhiên đầu dây bên kia vang lên 1 giọng nói khó nghe khiến đồ vật xung quanh rung chuyển:

- Đi chết đi!

Cô nhanh chóng lùi về phía sau. Một viên gạch từ trên trần nhà rơi xuống. Vậy có lẽ đây là yêu quái rồi. Chắc là Quỷ Thanh. Có vẻ như âm thanh nó nói có thể khiến đồ vật làm theo ý nó muốn nhưng....

Một khi có ý đồ giết cô thì chỉ có duy nhất một con đường đó là... CHẾT.

Cô đã sao chép được sức mạnh của con quái vật. Giọng nói của cô tựa như tiếng vang của 1 linh hồn trong hang tối, tựa như tiếng thét thất thanh nhưng cũng giống âm vang rơi vỡ đồ đạc.

Quỷ Thanh từ trong chiếc điện thoại đi ra. Hai răng nó cụt ngủn, máu chảy đẫm sàn. Cô nhanh chóng nhảy lên bằng đôi cánh đen huyền bí. Sàn nhà nhũn ra rồi biến thành màu máu tươi. Lại là điều khiển đồ vật.

Lúc đó, con quái vật giật mình nhìn đôi cánh của cô. Nó bắt đầu sợ hãi, ngã nhào xuống đất. Phép thuật dường như bị biến mất.

Cô ngạc nhiên hỏi:

- Cánh. Nó tượng trưng cho cái gì?

Quỷ Thanh run cầm cập:

- Nó là biểu thị của sức mạnh. Cánh của ai càng mượt, càng đen, càng óng ánh và càng có sức hút thì người đó càng mạnh. Và của cô đã đạt đến một sự đỉnh cao. Thật đáng sợ!

Cô nhếch mép:

- Tốt. Cút.

- Vâng! Tôi đi ngay.

.....

- Lưỡi!

- Dạ?

- Ngươi yếu hay mạnh?

- Trung bình ạ.

- Được rồi.

- Sao ạ?

- Lông vũ của ngươi.

Cô chìa chiếc lông đen nhạt ra. Quỷ lưỡi nói:

- Xin lỗi vì thần quá yếu.

- Tối mai theo ta.

- Vâng!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8


Sáng hôm sau....

Mặt trời bắt đầu chiếu xuống đầu giường của Linh những tia nắng chói. Cô bật dậy, nhanh chân ra kéo rèm và nhìn quanh nhà. Mọi thứ tự nhiên sáng đến lạ thường.

Bóng đèn quanh nhà được bật hết lên thêm cả việc cô nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài. Cô vội ngồi dậy, hai tay nhanh chóng sửa soạn đầu tóc, quần áo rồi chạy ra ngoài.

Và ngay sau đó, cô sợ hãi bởi thứ cô sợ nhất đã xuất hiện, đấy là... Quỷ Ánh Sáng. Nó đang đi lại trong căn nhà này. Mọi thứ chẳng còn chìm vào màn đêm tĩnh lặng nữa mà trở lên ấm áp, sáng rạng đến lạ thường.

Con quỷ này là thứ cô sợ và chán ghét. Hằng ngày cô ra ngoài đều đi từ rất sớm để chỉ gặp ánh mặt trời nhẹ còn về thì cô tranh thủ đi giết vài con vật ở quán ăn gần trường đến tối mới về nên rất ít gặp ánh sáng.

Cái thứ này sao lại ở trong nhà cô chứ? Nó khiến cô khó chịu. Ánh sáng nó khiến mắt cô đau, đầu cô choáng. Mặc dù cô đã coppy sức mạnh của nó nhưng không dám dùng bởi cô cực kì ghét... Ánh Sáng.

Dù nó khiến cô như vậy không có nghĩa là cô thua. Những kẻ khác nhìn thấy ánh sáng này đều phải moi mắt mình ra để rồi chết.

Cô cố nhìn nó. Xung quanh nó phát ra một màu vàng kì lạ. Đôi mắt nó liên tục rỉ máu. Hai tay nó đứt lìa, từ đó chảy ra dòng nước đục kinh tởm. Nó đến gần cô.

Giận giữ, lưỡi cô dài ra, quấn lấy nó cách xa cô. Sau đó, cô dùng chính cái âm thanh kinh khủng của cô tạo ra 1 luồng sóng khiến con quái vật giật mình, giãy giụa rồi biến mất. Không, nói cách khác là nó chui vào không gian khác.

Cô run rẩy ngã xuống. Bỗng chốc, cả căn nhà trở lên tối đen, mờ ảo, sâu thẳm như muốn nuốt chửng bất cứ ai đi vào. Quỷ Lưỡi xuất hiện. (T/giả: Để cho khỏi bị nhầm Quỷ Lưỡi với các con quỷ khác, từ nay, mình gọi nó là: "cậu") Cậu lên tiếng:

- Hừ, xem ra mình đến muộn rồi.

......

Linh tỉnh lại. Cô ngạc nhiên:

- Sao ta ở đây?

- À, thần thấy người ngất nên đưa người tới một không gian khác bởi căn nhà ấy khi người gặp nguy sẽ trở nên kinh khủng.

- Ừm. Sao quỷ lại bám theo ta?

- Vì Vua Quỷ hiện tại không muốn mất đi vương quyền. Từ nay người nên cẩn thận. Đặc biệt là với mấy con Quỷ Ánh Sáng. Có lẽ người ghét nó.

Cô nhìn ra cửa sổ, mảnh vườn nơi đây được bao bọc bởi bóng tối, bởi sự cô đơn, lạnh lẽo trong cô:

- Đây là trong mảnh không gian tâm trí của ta?

- Vâng.

- Ừm. Ta muốn về.

- Dạ, để thần dẫn người đi.

- Ừm.

Cô đứng dậy nhưng lại đột nhiên ngã xuống, chân cô bị thương nặng. Máu loang lổ chảy ra. Nhói vô cùng. Cảm giác như chân vừa bị chặt. Không ngờ con quỷ này lại mạnh quá. Ấy vậy mà vết rách tưởng chừng như nhìn thấu xương cứ không ngừng lành lại.

Một lúc sau, cô hồi phục. Cậu nói:

- Thưa người, có lẽ người không biết chứ người là bất tử nên cho dù vết thương nặng thế nào cũng sẽ liền lại sau vài phút. Miễn sao là người muốn là được.

- Ừ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tối hôm sau...

Tại một căn nhà cũ, trông có vẻ như đã được xây từ rất lâu và giờ thì bị bỏ hoang. Cửa ra vào được làm từ một loại gỗ hiếm nhưng đã bị chém bằng cách nào đó. Ở những vết nứt đó còn mọc rêu và mủn dần đi. Cửa sổ thì có lẽ làm bằng thủy tinh nhưng đã vỡ. Mảnh vụn rơi xung quanh, đi vào còn nghe thấy tiếng lạo xạo. Không chỉ có vậy, vài viên gạch của căn nhà nứt ra, một số có dấu hiệu hỏng.

Bên ngoài căn nhà tồi tàn này là con đường tĩnh lặng, không 1 bóng người với những chiếc lá vàng và những cành cậy trụi lá.

Cả bầu không khí ảm đạm ấy nhanh chóng bị phá tan bởi 2 thiếu nữ xinh đẹp nhưng toát ra sát khí đáng sợ.

- Xem ra cô gan dạ quá nhỉ? Dám đến đây 1 mình.

Linika cười lớn, ả hôm nay mặc chiếc đầm dài màu đỏ, nổi bật trong màn đêm. Mái tóc ả thả ra, mang màu đen nhẹ. Ả trang điểm nổi bật giữa bóng tối. Đã vậy còn có vẻ rất yểu điệu và yếu đuối.

[Diendantruyen.Com] Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?


Còn cô gái kia. Đó là Linh. Cô mang bộ giáp co dãn màu đen, cầm thanh bảo kiếm được làm từ huyết rồng và một mảng trời. Mái tóc cô mang màu đen huyền bí, cài lên đầu một chiếc nơ nhưng nó vô cùng cứng cáp và sắc nhọn. Cô chẳng mang vẻ gì giống Linika cả mà hoàn toàn trái ngược. Cô mạnh mẽ và chìm vào màn đêm. Thế nhưng đôi mắt của cô lại là 2 màu khác nhau. Có lẽ là do sức mạnh quá lớn khiến cho đôi mắt không giữ được màu ban đầu.

[Diendantruyen.Com] Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?



Cô bình tĩnh trả lời ả:

- Câu đấy, cho ngươi.

Ả ta hất tóc, tỏ vẻ xinh đẹp:

- Hừ, ta đây vô cùng giỏi, ngươi có cần xem cánh ta không?

Ả giương đôi cánh của mình ra. Đúng là nó rất đẹp nhưng hoàn toàn không đẹp bằng cô.

Thấy mất thời gian, cô nói:

- Bắt đầu đi! Trong vòng 15 giây mà không giết được ta thì người phải chết là ngươi.

- Hừ, tự cao quá!

Hai móng tay ả dài ra, ả điên cuồng lao đến chỗ Linh đứng. Liên tục rạch, chém, khoét cơ thể cô. Tay cô rách sâu, máu cô chảy ra. Ấy vậy mà cô vẫn bình thản nói:

- Còn 10 giây.

Ả giận giữ hét lên:

- Còn mạnh miệng?

Sau đó, ả dùng đôi cánh, phẩy ra chiếc đàn tỳ bà. Ả đánh. Âm thanh ngọt ngào nhưng tựa như hàng ngàn lưỡi kim đâm vào người ta. Toàn thân Linh chảy máu, ướt đẫm cơ thể. Nhưng cô vẫn nói:

- Hết 10 giây.

Linika nổi khùng, dùng móng tay, đâm vào tim cô. Sau đó, ả moi tim cô ra rồi bóp nát nó. Máu chảy ướt đẫm con đường đầy lá vàng. Trái tim vỡ nát. Thịt cô lòi ra ngoài. Xung quanh còn có mấy con giòi ả sai đến để hủy xác cô. Chúng nhai đi nhai lại những miếng thịt tươi sống.

Tiếp đến, ả đâm ngàn mũi dao vào người cô và lấy ít thịt của cô để mang về nhà ăn. Cuối cùng, ả đứng lên, phỉ nhổ cô:

- Còn tưởng khỏe thế nào.

Nói rồi, ả quay đầu đi nhưng đột nhiên có 1 bàn tay nắm lấy chân Linika khiến cho ả ngã 1 cú đau. 

- Hết 15 giây. Ta vẫn sống.

Linh đứng dậy. Cô nhìn ả 1 lượt rồi nói:

- Hừm, thịt của ngươi không tồi. Về nhà ta sẽ nướng ngươi.

- C... cái gì? Linh... ngươi chưa chết...

- Ồ. Ta là bất tử.

- Làm gì có chuyện đó.

- Tất nhiên. Giờ thì... Chết đi!

Linh nói rồi cầm thanh bảo kiếm và xòe đôi cánh ra khiến ả sợ hãi. Ả chết. Máu chảy loang lổ. Cô nhếch mép:

-Con mồi này thịt tươi sống phết.

Cô rạch cơ thể ả ra thành nhiều mảnh. Những miếng thịt rất cân bằng với nhau. Còn xương, cô để riêng ra chỗ khác rồi sau đó nghiền chúng ra bằng sức mạnh của Cáo mà cô vừa coppy được của Linika. Cô ta mới học nên giờ mới coppy được.

Xong việc, cô mãn nguyện đem thành quả về nhà bằng cách tàng hình. Mọi chuyện bắt đầu trở lên thú vị từ đây.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10


Trong khi ấy... Tại một cung điện nguy ngang, tráng lệ...

Một vị hoàng đế mặc bộ đồ màu đỏ như máu, tay chống cằm, xoay xoay vương miệng. (Ảnh trên) Giọng nói hắn ta lạnh lẽo như băng tuyết:

- Hừ, kết thúc rồi sao? Ngu xuẩn. Tưởng có phim hay để xem chứ.

Một con ác quỷ khác đến gần hắn, bóp vai cho hắn:

- Thưa đức vua, người bình tĩnh. Linh không thể cướp ngôi vị của người đâu. Người hãy cẩn thận sức khỏe.

Hắn hất tay nó ra:

- Lanaka. Giết cô ta.

Con quỷ tên Lanaka vừa đi được 1 lúc thì có 1 bà lão tóc bạc phơ, đôi mắt đỏ. Hai chiếc răng nanh nhọn hoắt lộ ra. Có vẻ đó là 1 vampire. Bà cất giọng khàn khàn:

- Hùng, con à. Bao giờ nữ vương mới đến đấy vậy? Con không cản trở ngài đấy chứ?

Hắn tỏ ra ngoan ngoãn như 1 chú cún con:

- Thưa mẫu hậu, người đang đến ạ.

- Ôi dào. Đừng gọi là mẫu hậu. Ta sắp phải về quê rồi.

- Vâng.

Tại một nơi khác...

- Nhoàm nhoàm nhoàm... Thịt Linika ngon quá. Nghe nói cô ta là 1 trong 5 mỹ nữ tuyệt đỉnh mà Hùng chọn ra. Họ đứng thứ ba. Chỉ sau Hùng và 3 thiên thần sa ngã.

Quỷ Lưỡi nhai miếng thịt rang của Linika 1 cách ngon lành. Sức mạnh của cậu tăng lên vòn vọt. Linh thỉnh thoảng cũng nhâm nhi vài miếng thịt béo ngậy. Cả 2 ăn xong thì trời cũng đã tối.

Mặt trăng nhô dần lên. Hôm nay bầu trời không một gợn mây. Mặt trăng tròn to màu đỏ như báo hiệu trước sự xuất hiện của 1 thế lực bóng đêm. Có lẽ là sói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11


Tại một đỉnh núi cao...

- Hừ. Tôi muốn thử xem cáo kết hợp với sói có mạnh như lời sư phụ nói không.

Một thiếu nữ xinh đẹp cầm linh hồn Linika, cho vào miệng, nhai chầm chậm. Xung quanh ả tỏa ra 1 luồng sáng lấp lánh. Cơ thể ả biến đổi. Hai đuôi ả lộ ra. 1 màu vàng như ánh trăng, mềm mại, đẹp mắt. 1 màu nâu như đất, cứng rắn, xấu xí. Hai tai thì 1 cáo 1 sói.

Ả búi cao tóc lên. Trông như 1 cô gái tomboy. Lúc đó, có đoàn lính hùng mạnh đi đến:

- Thưa Chủ Nhân, chúng tôi đã điều tra lai lịch của Linh. Đây ạ.

Bọn chúng chìa ra 1 tập hồ sơ. Tên, tuổi, địa chỉ đều có đủ nhưng... sức mạnh thì lại là không xác định. Ả ném tập hồ sơ xuống đất:

- Tại sao không ghi mục sức mạnh?

Bọn chúng run sợ:

- Thưa Chủ nhân, theo những thông tin chúng thần tìm được thì cô ta dùng rất nhiều sức mạnh.

- A... cái này hình như là hơi lạ. Để xem. Cô ta giỏi đến đâu.

Ả ta nhếch môi như tìm được thú vui. Hai chiếc tai vểnh lên thích thú. Giọng điệu có chút mong đợi:

- Mai đến trường của cô ta.

Sáng hôm sau...

- Nè, Linh, tôi thích cậu.

Một học sinh trong trường giơ ra 1 hộp trái tim trước mặt Linh, cô lạnh lùng từ chối:

- Tôi không yêu cậu.

Câu nói đó giường như ngàn nhát dao đâm vào trái tim người đối diện. Cô quay đi. Thế nhưng cậu ta lại tỏ ra kiên trì:

- Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu.

Cô nhếch môi:

- Để rồi xem.

Toàn bộ khung cảnh ấy đã bị một người con gái khác chứng kiến. Ả ta tỏ ra mãn nguyện:

- Ồ! Linh! Thú vị đó.

Cô liếc mắt, lườm ả. Điều đó khiến cho Lanaka có chút giật mình. Hai tay ả run lên:

- Rốt cuộc sức mạnh của cô còn tuyệt vời thế nào?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12


Linh quay đầu, đi về phía lớp học. Ả ta rùng mình đi theo cô. Vào lớp, cô nhìn ả ta một cách khinh bỉ:

- Giết tôi sao? Đâu có dễ.

Ả ta kiêu ngạo lên tiếng:

- Tôi không định giết cô.

Thấy vẻ giả tạo của ả, cô giận giữ, nhớ về ngày hôm đó, ngày mà thế giới này như sụp đổ. Cô cười chua chát:

- Hừ. Cút!

Ả ta cắn răng, hất tóc:

- Được. Vào một ngày không xa, tôi sẽ cho coi thấy sức mạnh của tôi.

Tiếng chuông trường vang lên. Cô liếc nhìn ra cửa lớp. Thầy giáo bước vào. Đi sau thầy là Lanaka. Ả tự giới thiệu về bản thân mình rồi chọn chỗ ngồi ngay dưới Linh. Cô cười khẩy:

- Đồ con cáo sói ngu xuẩn!

Ả ta sợ hãi nhưng cố tỏ ra bình tĩnh:

- Cô biết sức mạnh của tôi?

- Sao lại không.

Cô quay lên, không nói gì với ả, chăm chú nghe giảng. Ả trầm tư suy nghĩ về thứ gì đó rồi cầm lấy cây bút chì, chọc mạnh vào gáy cô. Tất nhiên là cô biết nên quay ra đằng sau, chặn cây bút:

- Hành động ngu ngốc.

Ả lên cơn thịnh nộ, đập bàn, đứng dậy:

- Con điên này. Tao hận mày.

Mọi người nhìn chằm chằm về phía họ. Cô nhếch mép, nói lớn:

- Hừ. Tôi chỉ có 1 cây bút. Cấm đòi thêm.

Và thế là ai ai cũng cho là ả là kẻ xấu.

Giờ ra chơi....

- Ôi! Giỏi quá!

Mọi người hét ầm lên, tụ tập đông đúc ở sân bóng rổ. Cô ngạc nhiên nhìn ra ngoài. Hóa ra là ả. Thầy giáo đến khen ngợi, cho phép ả vào đội bóng.

Cô không nói gì. Tiếp tục làm ngơ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13


Lanaka ngước đầu lên nhìn cô nhưng nhận ra mình không được để ý. Ả cắn răng, khó chịu.

Bỗng nhiên, cô nghe thấy mọi người xung quanh bàn tán:

- Nè nè, nghe nói môn bóng rổ này sắp có 1 cuộc thi lớn đấy. - Học sinh 1.

- Không. Cái này thì mày không biết rồi. Năm nay có tổ chức cuộc thi về tất các môn học. Nghe nói đó là đại hội lớn nhất thế giới đó. - Học sinh 2.

- Ây dà. Thế thì trường mình thắng chắc rồi. Bóng rổ có Lanaka. Còn môn học có Linh. - Học sinh 3.

Ả ta nghe xong thì suy ngẫm một hồi rồi nảy ra một sáng kiến.

Vào lớp...

Rầm...

- Linh! Tôi thách đấu với cô một trận. Kì kiểm tra này, điểm trung bình là mấu chốt phân thắng bại.

Cô lắc đầu:

- Xin lỗi! Tôi không có hứng thú.

- Cái gì? Sợ rồi sao?

- Không. Tôi biết người thắng nên không đấu.

- Ái chà. Cô cũng tự biết bản thân yếu kém ấy nhỉ?

- Không. Là tôi.

- Hừ. Đừng tự cao quá.

- Không hề. Đó là sự thật.

Ả mím chặt môi: "Hử? Mình không thể dùng chiêu kích tướng với nó sao?"

Cô lạnh lùng nhìn ả bằng đôi mắt đóng băng:

- Cút về chỗ đi.

- Cô dám nói thế sao?

- Không.

- Cô được lắm!

Thầy giáo vào lớp:

- Lanaka! Về chỗ.

- Vâng.

Reng... reng... reng...

Tan học. Cô tranh thủ đi làm thêm thì ả đi đến, kéo theo vài đứa học sinh khác:

- Mày dám đấu lại tao? Không có cửa đâu. Bọn học sinh sẽ chết dưới tay tao đó.

- Liên quan gì đến tôi?

Cô thờ ơ, vô tâm, đi qua. Ả túm lấy vai cô:

- Này! Mày có còn nhân tính không hả?

- Cái đấy tôi phải hỏi cô.

- Hừ.

- Tôi về.

- Nào. Đừng về sớm thế. Nếu cô thắng, tôi sẽ biến khỏi mắt cô và ngược lại. Thế nào? Đồng ý không?

- Không.

- Hả? Lạ thế?

- Tôi có thế giết cô khi muốn.

- Đừng nhảm nhí như vậy.

Ả giận dữ bóp chặt vai Linh. Cô không nói gì, hất tay ả ra, đi về phía khu làm việc, trà trộn vào nơi nhiều người, khó tìm thấy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14


Xin lỗi đã để mọi người chờ lâu. Mình sắp thi xong rùi. Nốt ngày mai thui nên giờ tiếp tục làm việc nào.

Linh biến mất khỏi tầm nhìn của Lanaka làm cho cơn nóng giận của ả sôi sục lên. Mắt ả cháy bùng:

- Đợi đấy. Con tiện nhân đáng chết.

Về phía cô, công việc mới bắt đầu. Cô nhanh chóng hoàn thành. Mấy con thú gần xung quanh cô chết hết. Não của chúng bị mang đi. Các bộ phận còn lại bị xé nhỏ. Máu bắn tung tóe khắp nơi, vấy bẩn cả bộ đồ cô đang mặc.

Hôm nay cô làm việc gọn hơn mấy hôm trước. Không phải vì cô đang giận mà ngược lại. Cô đang cảm thấy phấn khích bởi những trò chơi do Lanaka bày ra. Nó sẽ thế nào nhỉ? Thật đáng mong chờ.

Xong việc...

Cô thay đồ rồi đi trên con đường vắng người. Bỗng nhiên, một con sói từ đâu chạy đến, cắn vào chân cô. Máu chảy loang lổ, thịt rách làm nhiều mảnh. Cô nhìn nó, bế lên, vặt cổ, vặt chân, vặt tay, mang về nhà.

Đến nơi thì vết thương cũng lành. Cô ném xác con sói cho Quỷ Lưỡi ăn. Cậu thích thú nhai nó ngon lành.

Cô nhìn cậu, nhếch môi:

- Tối nay sẽ có thêm một con quỷ đó. Ăn không? Ta làm thịt cho?

- Hửm? Ok. Cảm ơn người.

- Để xem nào.

Màn đêm buông xuống. Cô thay một bộ trang phục dễ cử động. Một con ác quỷ Bóng Đêm lao vào. Nó nuốt chửng tất cả những gì nó thấy bằng bóng tối vĩnh hằng. Mọi vật bị nó bao chùm.

Cô nhanh chân cầm thanh kiếm bên cạnh, chém một vệt dài trên cơ thể nó. Ruột gan lòi ra. Tất cả những gì nó nuốt đều rơi ra ngoài.

Vết thương của nó hồi phục. Cô hát một đoạn nhạc như tiếng rò rỉ. Nó sợ hãi, lùi về phía sau. Cô nhân cơ hội, bay lên, chém vào đầu nó. Nó chết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15


Cô mổ xẻ thịt của nó ra, băm thành nghìn mảnh, máu văng tung tóe, thịt lòi ra, xương nó bị cô nghiền nát nhanh chóng. Cậu cười khoái chí: 

- Quả nhiên là nữ vương của thần. Hạ gục quái vật đơn giản vô cùng. 

Cô lạnh nhạt vứt thành quả của cô về phía cậu:

- Thứ này không ngon. 

- Yeah. Cảm ơn nữ vương thân yêu của tôi.

- Hừ, cút.

Linh bỏ lên tầng với cánh tay phải của nó, vừa đi, vừa nhai, từ từ, chậm rãi. Cô mở điện thoại lên, nhắn tin cho Lanaka:

- Cảm ơn về món quà. Lần sau nhớ gửi con ác quỷ nào ngon hơn nhé. Ăn con này chưa đủ đã.

Tại một nơi nào đó, ả đang ngồi đọc tin nhắn của Linh và run lên vì sung sướng khi gặp một đối thủ mạnh. Ả cảm thấy mọi thứ trở nên đáng sợ hơn làm ả vui sướng. Lần đầu tiên ả phải đối đầu với một kẻ địch ghê sợ đến vậy. Ả cười mãn nguyện. Đôi mắt có chút biến chuyển bởi kích thích này. 

Một lúc sau, ả bình tĩnh lại, nhắn cho cô:

- Không cần cảm ơn. Dù sao thì tôi cũng sắp đấu với cô rồi. Tốt nhất là nên bảo toàn tính mạng cho tốt.

Ding dong, vừa đọc xong cô lập tức trả lời:

- Ngươi đã từng nghe về một ác quỷ có thể bất tử chưa? Truyền thuyết đó.

Ả ngạc nhiên vì cô chuyển chủ đề nhưng vẫn nói tiếp:

- Đó là một ma vương huyền thoại nhưng đã chết bởi người yêu của người chết do chính người. Một cuộc tình đau thương.

Cô nhếch mép gửi cho ả một tin nhắn:

- Nhưng chắc chắn đứa con gái của ông ta thừa hưởng được sức mạnh ấy. Con bà ấy cũng vậy. Thế nhưng bà đã qua đời vì đứa con trai không muốn bà sống. Sau đó, đứa con này đã lên ngôi vua ở thế giới thiên thần. Hiện tại hắn vẫn sống. Còn đứa con gái đã biến mất, không rõ tung tich.

- Sao cô lại biết chuyện này? Cô là ai?

- Đứa con gái ấy.

- Đừng đùa. Chuyện này chắc chắn cô bịa ra.

- Không hề. Cứ đánh một trận là cô sẽ biết 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16


- Đánh một trận sao? Chưa đến lúc.

- Sợ thua sao?

- Không đời nào.

Lanaka cúp máy, ả ta thay đổi thái độ một cách nhanh chóng:

- Hừ. Quả thật là một con quỷ làm người khác mất hứng. Đã đến thời khắc này rồi mà ả ta lại nói dối để được sống.

Ả tức giận đập chiếc ghế bên cạnh khiến nó vỡ vụn, bay vào trong không khí.

Trong lúc đó, Linh nhìn thấy ả đã offline nên không nhắn nữa, cô nhanh chóng cầm chiếc máy khoan ra, đâm thủng mắt một con quỷ cô mới bắt sống được. Nó hét lên đau đớn, tìm mọi cách chạy trốn. Cô giữ nó lại, chặt chân nó ra thành từng khúc. Máu nó bắn tung tóe, những miếng thịt của nó bị băm nhỏ ra, ném cho Quỷ Lưỡi.

Cậu nhìn thấy cảnh giật mình:

- Thưa nữ vương, hôm nay người có chuyện gì không vui sao?

Cô không nói gì, moi bên mắt còn lại của con quỷ ra, cho vào miệng, nhai nhai. Sau đó, như chưa được thỏa mãn cơn giận, cô cầm cánh tay của con quỷ, xé nhỏ khiến xương lòi ra với những miếng đạn trong đó.

Một lúc sau, sàn nhà dính đầy máu. Xung quanh toàn xác mấy con quỷ bị tra tấn tới chết.

Quỷ Lưỡi nhìn mà sợ. Cậu ném chiếc tay mình đang ăn dở đi:

- Nữ Vương của thần. Người đang oán hận ai đó sao?

Cô liếc nhìn cậu bằng đôi mắt lạnh như băng:

- Ả Lanaka này không kết thúc nhanh mọi chuyện làm mất thời gian của ta. Ả đang cản trở đường đi tới đỉnh điểm trả thù của ta.

Cậu rùng mình sợ hãi:

- Người trả thù ai ạ?

Cô ném cho cậu cái nhìn giận dữ, máu lửa nhưng cũng không kém phần buốt giá:

- Anh trai ta- kẻ đã giết hại mẹ ta.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17


Quỷ Lưỡi có chút ngạc nhiên:

- Thần tưởng kẻ đã giết mẹ người là một thiên thần chứ?

Cô gật đầu:

- Anh trai ta là thiên thần.

Cậu vẫn còn chút thắc mắc:

- Sao hắn lại giết mẹ người?

- Hắn không muốn một ai đó có sức mạnh như hắn.

- Thật tàn ác!

- Không nói nhiều nữa. Đi ngủ thôi.

Linh quay về phòng, nghỉ ngơi, lấy sức để hôm sau tìm cách giết Lanaka. 

Sáng hôm sau...

Rầm...

Lanaka lại đánh gục một đối thủ lớn trong hội karate. Mọi người reo hò cổ vũ, tụ tập hết lại chỗ ả:

- Thế này thì danh hiệu nữ hoàng phải đổi người rồi. - Học sinh 1.

- Đúng vậy. Nữ hoàng phải là 1 người vừa xinh đẹp vừa giỏi về mọi mặt chứ. - Học sinh 2.

- Ừm. Linh chỉ xinh và học giỏi chứ thể chất thì quá tệ. Chẳng thấy cô ta học môn thể dục lần nào. - Học sinh 3.

....

Ả nghe mà nhếch mép cười dưới ánh sáng, ngước đầu lên nhìn cô trong bóng tối qua khung cửa sổ- là bức tường chia đôi ánh sáng và bóng tối. Cô nhìn xuống, khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn danh hiệu nữ hoàng của mình bị mất đi.

Thật ra ả ta đã đủ tư chất để làm 1 nữ hoàng. Ả mang mái tóc màu vàng ấm áp, được buộc đuôi ngựa ra đằng sau, trông rất trẻ trung và năng động. Mắt ả màu nâu đất kết hợp với cặp kính lộ lên vẻ tri thức nhưng bí ẩn đến khó tả.

Cô chống cằm, nhìn xuống chỗ ả. Khoảng cách giữa ánh sáng và bóng tối, giữa bên cao và bên thấp là vô cùng xa xăm nhưng lại gần gũi, cách nhau một khung cửa. Ả ta nhìn cô mà cười nham hiểm. Có lẽ cô đã biến thành một con quỷ chỉ biết lẩn tránh trong bóng tối. Và ả biết điều ấy nên đã vượt mặt cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18


Rầm...

Bỗng nhiên, cánh cửa chính sập xuống, đổ thẳng vào chỗ Lanaka. Ả ta nhanh chóng kéo toàn bộ mọi người ra khỏi chỗ đó rồi nhìn Linh bằng ánh mắt mà chỉ có người trong cuộc mới hiểu: "Tôi chấp nhận lời thách đấu của cô".

Cô đã làm đổ cánh cửa đó bằng sức mạnh của mình tương đương với việc muốn solo với ả một trận.

Tối đó...

Tại một căn biệt thự to lớn đã dần hoai mục, những ô cửa sổ bằng gỗ như bị chặt nát, nơi đây đã bị tấn công bởi những con quỷ ghê tởm, nơi đây chính là địa điểm ma quỷ thích hợp cho trận chiến của hai người kia.

Cô cười man rợ:

- Hừ, ngươi tốt nhất là nên đánh nhau với ta một cách đàng hoàng. Đừng hòng phá luật. Nếu không, ngươi chính là kẻ thất bại.

Ả ta chạy tới, hai bàn tay đầy móng vuốt sắc nhọn của ả chĩa về phía cô. Như thường lệ, cô muốn đùa vui với con mồi nên tránh những đòn bí hiểm của ả. Thế nhưng ả cũng không tầm thường. Ả thừa cơ lúc cô né tránh, không chút đề phòng, ném cây thập giá về phía cô:

- Đi chết đi! Con khốn nạn.

Cô giận dữ, cầm cây thánh giá, ném mạnh về phía ả khiến nơi đó nổ tung, khói bụi mù mịt:

- Ngươi đã phá hoại quy tắc là không được mang vũ khí khi chiến đấu. Thật không muốn để ngươi sống tiếp.

Ả run sợ bởi sức công phá do cây thánh giá tưởng chừng vô hại với ả nhưng lại đáng sợ đến nhường nào. Cô giận dữ bởi tưởng ác quỷ thì sẽ tốt hơn thiên thần nhưng không ngờ trong số những con ác quỷ biết giữ lời hứa thì cũng có không ít kẻ gian dối như vậy. Cô biến thành con quỷ đáng gờm, cô xé đầu của mình ra, máu chảy đầm đìa, loang nổ khắp nơi, những mảnh thịt của cô rơi vãi khắp nơi. Cô ném chiếc đầu về phía ả, máu bắn đầy mặt những người kẻ đang gây rối (lính của Lanaka). Chúng hiện nguyên hình, mất đi khả năng ẩn nấp.

Ả nhanh chóng chạy đi, vứt chúng ở lại cầm chân cô, bởi cú ném vừa rồi đã làm ả bị thương nặng. Cô nổi giận lôi đình, xung quanh gió bão nổi lên cuồn cuộn. Những con quỷ vây quanh cô nhanh chóng bị chết bởi sấm, nhưng còn ả, ả đã chạy xa, dưỡng thương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19


Rầm... rầm... rầm...

- Thưa nữ vương... người đang làm nát bét hết mấy con quỷ rồi ạ. Chẳng lẽ người đã gặp chuyện không vui rồi ư?

Quỷ Lưỡi run lên vì lo sợ khẽ nói. Linh giật mình, dừng tay, nói:

- Lanaka! Dối trá!

Cậu lùi về phía sau, nhìn thấy ánh mắt nóng như thiếu đốt nhưng cũng lạnh như băng tuyết khiến cho con người ta cảm thấy sợ sệt và tránh né. Cô ném con dao ra ngoài khiến 1 con quỷ đi vào bất ngờ chết:

- Ả hy sinh đồng đội nhằm cứu mình. Ghê tởm!

Cậu ngạc nhiên, liệu trái tim cô mang tên ác quỷ hay thiên thần đây mà nó xấu xa mà lại tốt đẹp đến lạ thường thế này. Cô nhặt con quỷ kia lên, kéo đứt đầu rồi moi mắt nó ra, bóp nát. Máu bắn tung tóe, nhuộm đỏ cả căn phòng, thấm đẫm cả tay cô.

Căn hận thù này đã khiến cô trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng cho biết bao con ác quỷ lỡ gần đấy.

Không thể hết giận, cô cắt cổ tay mình, lấy máu cho vào một cái bình, nở một nụ cười nham hiểm.

Sáng hôm sau...

- Hừ. Hôm nay sẽ là ngày tàn của mày.

Cô đến sớm nhất trường, rắc máu của mình quanh lớp. Khoảng 5 phút sau, máu đông lại và dấu vết của nó biến mất hoàn toàn. Cô đi ra ngoài, niệm chú. Xong xuôi, cô đi ra ngoài, cầm điện thoại lên, gọi cho ả:

- Hôm nay, ngươi phải đến trường để chọn thời gian, địa điểm quyết đấu với ta. Nếu không, ta sẽ tự tìm đến, GIẾT NGƯƠI!

Cô cúp máy, ả ta ở bên đầu dây kia nổi da gà nhưng vẫn cố đến bởi ả nghĩ nếu cho thời gian dài thì ả vẫn có cơ hội chạy thoát.

Tiết 1...

- Thưa thầy, em đau tay, cho phép em lên phòng y tế.

Cô đứng dậy, giơ cổ tay bị đứt về phía thầy giáo, máu chảy đầm đìa. Mọi người giật mình, thầy giáo lo lắng cho phép cô đi.

Linh lên phòng y tế với con mắt kinh ngạc của bao người. Cô đến nơi, băng bó, nghỉ ngơi.

Trong phòng nghỉ, cô đọc lẩm bẩm thần chú gì đó rồi nhỏ ít máu vào lòng bàn tay

Mười phút sau, cô quay lại với một nụ cười mãn nguyện:

- Kế hoạch đang đi đúng hướng rồi.

Về đến lớp, cô ấn hai bàn tay vào 2 cánh cửa, máu dính lên chúng nhưng lập tức biến mất.

Ra chơi...

- Nè bàn đi.

Lanaka đến ngồi cạnh Linh. Cô nói:

- Địa điểm vẫn chỗ cũ nhưng thời gian thì cho ngươi chọn. Dù sao thì vết thương của ngươi chắc cũng chưa lành phải không?

- Ừm. Cảm ơn ngươi quan tâm. Tuần sau nhé.

- Ừ.

Hiện tại, sau cuộc thảo luận, cả hai người, ai cũng cười thầm trong bụng. Liệu ai mới trúng bẫy ai đây?

Vào lớp...

- Thưa thầy, em đi băng lại vết thương.

Cô đứng dậy xin phép, thầy gật đầu, cô bước vào phòng y tế. Chính tại thời điểm ấy, tiếng hét thất thanh của biết bao người vang lên, cô chạy theo mọi người về lớp mặc dù đã biết chuyện gì xảy ra.

Đến nơi, cô cười trước cảnh tượng nơi đây. Đó dường như ngập trong máu, mọi người trong đấy bao gồm cả học sinh lẫn giáo viên đầu chết không toàn thây.

Đầu của bọn họ, tất cả đều nát bét. Cơ thể bị chặt ra thành nhiều mảnh, thậm chí còn có những mảnh thịt vụn ra, rách nát. Đã vậy, mắt của họ còn tụ tập tại một chỗ, không dính đến một chút máu. Mọi việc quá hoàn hảo.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom