Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?

Dịch Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?
Chương 20


Học sinh toàn trường hoảng hốt, nhiều người còn nôn òng ọc, thậm chí là có cả kẻ phải ngất đi. Giáo viên cố gắng trấn tĩnh học sinh, xung quanh ầm ĩ hết cả lên.

Một lúc sau, cảnh sát đến. Hỏi cả trường mới biết cô là người duy nhất sống sót trong cái lớp này. Họ lập tức gọi cô đến để điều tra:

- Lúc án mạng xảy ra, em ở đâu?

- Phòng y tế.

- Em ở đấy làm gì?

Linh giơ vết thương vụng về băng bó ra, máu chảy ra ngoài đôi chút. Cô từ từ gỡ vết thương ra khiến họ kinh ngạc:

- Sao em bị thương nặng thế?

- Không biết.

Câu trả lời của cô khiến tất cả mọi người ngạc nhiên, tại sao một vết thương nặng thế lại không biết nguyên do, có khi nào có thế lực siêu nhiên can thiệp vào không? Mọi người trong phòng, trừ cô ra đều vã mồ hôi hột vì run sợ. Họ hỏi tiếp:

- Vậy em bị khi nào?

- Tiết đầu tiên phát hiện.

- Lúc đó em ở đâu?

- Trong lớp.

Bây giờ, mọi người đã khiếp sợ. Vậy khác nào cô đang nói cái lớp này đã bị ám. Giáo viên bắt đầu mất dần bình tĩnh. Họ nhanh chân tránh xa căn phòng học đẫm mùi máu tanh nồng. Cảnh sát có người run lên nhưng lại có những kẻ không tin vào ma quỷ. Một người lên tiếng:

- Em ra ngoài gọi giáo viên đã chữa trị cho em vào đây.

Cô gật đầu, bước ra ngoài, gọi một người phụ nữ, tay đầy máu, đang cầm dụng cụ băng bó vào. Người này mang vẻ mặt vô cùng hoảng sợ. Họ kinh ngạc:

- Sao người cô lại đầy máu thế kia?

- Tôi đang băng bó dở cho Linh thì bỗng nhiên có tiếng hét. Con bé giật tay ra, chạy theo tiếng hét ấy. Tôi thấy vậy lo lắng cầm dụng cụ chạy theo nhưng ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
 
Chương 21


Sau khi nghe cô giáo nói, cô và giáo viên đó được thả đi và cảnh sát vẫn tiếp tục điều tra nhưng những gì họ nhận được vẫn chỉ là con số 0 vì kẻ sát nhân không phải là con người.

Rầm...

- Đau...

- Sao vậy?

Cô mang về chút thịt cho Lưỡi. Thật ra toàn là thịt Lanaka. Nếu có ai hỏi thịt đã vụn nát rồi sao lấy được thì là bởi thịt của quỷ sẽ mang màu sắc khác biệt so với các loại thịt khác. Và thế là cậu vui mừng nhảy vào vòng tay đầy thịt đó. Nhưng cô lại nhanh chóng tránh ra và thế là cậu ngã lăn quay xuống đất. Máu chảy lênh láng. Cậu chống tay, cố đứng dậy:

- Xin lỗi vì để người sợ rồi, thưa nữ vương.

Cô kéo cậu vào bàn ăn, cầm lấy dao, cắt ngón tay mình khiến cậu giật mình:

- Thưa nữ vương...

Cô ấn người cậu xuống, bôi máu mình lên vết thương của cậu, nó nhanh chóng lành lại, cậu bật dậy với khuôn mặt đau đớn. Cậu nhanh chóng biến đổi hình dạng, trở thành một vampire.

"Con nên nhớ, khi máu con dính phải máu của nữ vương- dòng máu hoàng tộc rất thu hút ma quỷ- con sẽ biến trở lại thành huyết tộc, con nhớ chưa?"

Cô ngạc nhiên:

- Ngươi là quỷ lai?

Cậu giật mình:

- Cái đó... xin lỗi vì đã dấu người, thưa nữ vương.

Cô lắc đầu:

- Đây quả là điều hiếm.

Cậu nhìn cô, có vẻ như cô không giận, cậu liền hiểu chuyện và nói:

- Vâng. Mẹ thần là 1 vampire xinh đẹp cũng là nữ vương được mọi người bầu ra cưới cha thần- 1 con quỷ mang chiếc lưỡi dài, xấu xí vô cùng. Và thế là thần và anh trai thần được sinh ra.

Cô lùi lại phía sau, chĩa con dao cầm trên tay về phía cậu:

- Ngươi là vua?

- Không. Thần là con thứ nhưng lại mang trong mình 2 sức mạnh. Là con lai hiếm hoi. Còn anh trai thần mang dòng máu Vampire.

Cô nghe vậy, yên tâm bỏ vũ khí xuống:

- Vậy sao ngươi đến đây?

- Mẹ thần và thần hiện tại rất ủng hộ người nhưng... anh trai thần thì không.
 
Chương 22


Cô đứng dậy, đi vào bếp, xào tim gan... mới thu thập được lên cho cậu ăn. Cậu ngạc nhiên:

- Nữ vương, người không đề phòng hay nghi ngờ thần sao?

Cô nhếch mép nham hiểm, băm miếng thịt trên bàn ra thành những mảnh nhỏ. Máu bắn tung tóe, văng lên mặt cô, khiến cho cái sự đáng sợ nâng lên nhanh chóng. Ác quỷ? Dù vậy có phải cô quá đáng sợ không? Có lẽ câu trả lời không thể là không. Cậu ngước mà run sợ, mồ hôi vã ra như suối, không dám nhìn thẳng vào mắt cô. Mọi chuyện dường như đáng sợ hơn khi giọng nói lạnh lẽo của cô vang lên, tựa ngàn mũi lao băng giá muốn đâm thủng lỗ tai của người nghe:

- Ngươi lừa ta?

Quỷ Lưỡi giật mình, bịt tai, ngã khỏi ghế, đôi mắt toát lên sự sợ hãi tột cùng. Cơ thể run lên từng hồi với đôi tai nhức nhối đau buốt. Cô bình tĩnh lại nói tiếp bằng một giọng có vẻ nhẹ nhàng hơn:

- Quỷ Lưỡi à không, Vampire thứ 3 à, ngươi có thể làm vậy sao?

Cậu run rẩy đúng dậy, bàn tay nắm chặt lấy bàn cho khỏi ngã. Sức ép này, liệu anh trai cậu có thể làm được?

Một lúc sau...

- Ăn đi!

Linh bê đồ ăn đặt lên bàn. Cậu nhanh tay cầm đũa ăn lấy ăn để. Cô ngồi xuống ghế:

- Nói đi. 5 mỹ nhân kia là có quan hệ gì với nhau?

- Vâng thưa nữ vương. Đó là một gia tộc nổi tiếng có 5 người con toàn nữ. Những người con này là cùng cha khác mẹ. Gia tộc của người cha vô cùng yếu kém, mang trong mình sức mạnh là linh hồn của họ sẽ được truyền cho nhau với điều kiện cùng mẹ hoặc cha. Nhưng chỉ những đứa con đứng gần nhau nhất mới lấy được linh hồn của nhau. Và cuối cùng sức mạnh của họ như sau:

+) Thứ nhất: Lonoka: con gái trưởng.
+) Thứ hai  : Lunuka : con gái thứ hai.
+) Thứ ba   : Leneka : con gái thứ ba.
+) Thứ tư    : Lanaka: con gái thứ tư.
+) Thứ năm: Linika  : con gái út cũng là "cún" của chị cả.
 
Chương 23


Cô cười, khóe môi chếch lên tận tai, những chiếc răng lộ ra, nhiều vô cùng, chúng nhỏ giọt nhỏ giọt những hạt máu đỏ tươi:

- Ngươi biết không? Ta vô cùng mong chờ mỹ nhân tiếp theo đấy.

Cậu giật mình lùi lại phía sau khi thấy vẻ hào hứng của Linh. Cô ngạc nhiên:

- Ngươi sao vậy?

- Dạ, thần không sao. Mà nữ vương của thần, mai là sẽ có Leneka học cùng lớp mới với người. Đó là một trong số các học sinh của trường. Dù sao thì người cũng nên cẩn thận với vị nữ sinh này.

Sáng hôm sau...

- Mấy bạn kia, cấm chạy nhảy trên hành lang. Dừng lại không thì tôi phạt đấy.

Hội trưởng hội học sinh mới nhận vị trí hét lên. Bọn nam sinh chạy trên sân trường dừng lại, cúi đầu xin lỗi ả. Phải. Đó không phải là ai khác mà chính là Leneka.

Nói sao nhỉ? Ả là một người vô cùng xuất sắc, giỏi về mọi mặt, đứng thứ 2 học tập, chỉ sau cô nhưng về thể chất thì ả lại bá đạo.

Lần này, sau vụ án mạng thảm khốc, hội trưởng hội học sinh đã mất đi tính mạng và thế là cuộc bầu cử diễn ra. Tất nhiên là cô không được tham gia bởi thể chất kém. Vì vậy, ả là người có số phiếu nhiều nhất.

Thật sự mà nói thì học sinh trong trường rất nghe lời ả. Điều đó là hoàn toàn đúng bởi ả luôn có những thành thích xuất sắc. Nhưng đấy chỉ là phần nhỏ, quan trọng nhất là họ sợ ả. Dù sao thì ả cũng đạt bao nhiêu thành tích nổi bật về thể chất như quán quân karate năm mới đây.
 
Chương 24


Linh vừa đúng lúc đi qua. Ả ta cười nhẹ, đưa cô tờ giấy của câu lạc bộ. Cô đưa tay nhận lấy rồi nhìn lên tấm bảng thông báo chia lớp sau đó, cô đi về chỗ cất cặp.

Mọi chuyện xong xuôi, cô cầm tờ giấy Leneka đưa cho, mang lên tầng trên cùng- nơi mà câu lạc bộ của cô tụ tập. Thật ra thì ở đó cũng không nhiều người. À thì sự thật không phải vậy, nói đúng ra thì nơi đó không chưa chấp con người mà là địa bàn của loài quỷ hung tợn.

Cô mở cửa ra, một luồng không khí ngột ngạt từ đâu ùa vào, kéo theo một mảng tối tăm và rồi rầm... cánh cửa đóng vào nhanh chóng. Mấy con quỷ bên trong hiện nguyên hình:

- Mừng nữ vương trở về.

Bọn chúng quỳ xuống hành lễ. Phải. Đó là những ác ma đã chấp nhận thân phận nữ vương của cô. Chúng mong muốn một loài quỷ cai trị mới, mạnh mẽ hơn, đáng sợ hơn.

Cô khẽ phất tay:

- Đứng dậy. Đọc đi!

Nói rồi cô ném tờ thông báo xuống đất. Mọi ánh mắt đổ dồn vào đó. Chúng cúi xuống nhặt tờ giấy. Một trong số chúng run run cầm nó đọc:

- Ta, Leneka, với tư cách hội trưởng hội học sinh, ta xin tuyên bố, đúng 00.00 ngày ** tháng *** năm **** tức là ngày kia, mà cách hội ngươi không đủ 20 thành viên là câu lạc bộ "Chiêm Ngưỡng Những Vì Sao" sẽ bị giải tán.

Bọn chúng bắt đầu bàn tán xôn xao:

- Con chó trung thành của Hùng này thật là quá đáng. - Con quỷ thứ nhất lên tiếng.

- Rõ ràng nó biết rằng số quỷ trong trường này rất ít, thậm chí còn chưa đến 20. Bởi đây là ngôi trường mà số thiên thần chiếm gần đến phân nửa. - Con quỷ thứ 2 giận dữ.

....

Cô nghe tiếng ồn ào mà khó chịu, đập tay xuống bàn:

- Im!

Tất cả các con quỷ sợ hãi, câm nín. Căn phòng trở lên yên tĩnh, quỷ dị lạ thường. Cô cất giọng lạnh lẽo đến kinh sợ:

- Tìm học sinh mới.
 
Chương 25


Reng....

Chuông vào lớp đã điểm, Linh nhanh chóng bước vào lớp. Ngay sau đó, giáo viên giới thiệu thêm 3 học sinh mới và họ đều vào câu lạc bộ của cô. Giờ học hôm nay cũng không nhiều, quan trọng là để phân chia lớp học nhưng nghe nói có vài câu lạc bộ sắp phải đóng cửa. Lúc ra về, cả câu lạc bộ tụ tập lại một chỗ, cô  lên tiếng:

- Dừng, nếu không sẽ bị nghi ngờ.

- Vậy chúng ta sẽ đứng nhìn câu lạc bộ bị giải tán sao, thưa nữ vương?

- Không, ta có kế hoạch khác. 

- Vậy....

Chưa để chúng nói hết lời, cô liền gọi cho một giáo viên với tờ giấy đăng kí câu lạc bộ trên tay, đi thẳng đến phòng giáo viên:

- Thưa cô, em đã xem qua những gì cô đưa và em chấp nhận vào câu lạc bộ "Từ điển của trường". 

- Ừ, tốt lắm. Những người học giỏi như em quả nhiên là rất hiếm và nên tham gia vào câu lạc bộ ấy. 

- Vâng thưa cô.

Đó chính là câu lạc bộ mà chuyên sản xuất từ điển cho toàn trường, là niềm tự hào của toàn bộ giáo viên trong trường nhưng số học sinh đủ tiêu chuẩn tham gia câu lạc bộ đều rất ít, vậy nên các giáo viên đang cố gắng tìm thêm thành viên mới vào câu lạc bộ. Vừa vào trong, cô đã thấy một không khí khó chịu đến khôn tả bởi dù sao đây cũng là câu lạc bộ chứa toàn gương mặt tiêu biểu của tổ chức đeo mặt nạ ngầm thiên thần, chuyên bắt và tra tấn tội phạm và những ác quỷ họ bắt được. Đó là một tổ chức vô cùng dã man và tàn nhẫn, nghe đâu là tổ chức do kẻ đứng đầu thế giới tiên tu tạo ra.
 
Chương 26


Giáo viên đưa Linh vào trong. Khi cô vừa bước vào, những người bên trong giật mình nhận ra 1 khí tức kinh khủng, tựa như họ đang vác trên mình một tảng đá nặng nghìn cân. Bất giác, họ lùi lại phía sau do sự đè nén khủng khiếp kia , họ cứ có cảm giác sau khuôn mặt không mang theo cảm xúc chính là một nụ cười nham hiểm, muốn ăn tươi nuốt sống người trước mặt mình. Cô thấy vậy, khẽ cười, đôi môi nhếch lên đôi chút nhưng quan trọng hơn vẫn là mắt cô. Chúng bùng cháy ngọn lửa tham vọng, dường như chẳng còn tròng mắt trong đó, chúng sâu hút, một khi đã nhìn vào là không thể rời ra và người nhìn sẽ có cảm giác bất an, đau đớn, sợ hãi, tuyệt vọng đến không tưởng. 

Giáo viên vừa đóng cửa đi ra, cô liền cất một giọng nói khiến cho người khác bị đau đầu bởi cái cảm giác xuyên thủng mọi thứ của nó:

- Làm quen, thiên thần.

Họ lúc này vô cùng kinh sợ, cả người run lên nhưng một trong số đó tức là hội trưởng câu lạc bộ này và là người hầu thân cận luôn đi theo sát vương của thiên thần, đứng ra lên tiếng:

- Ngươi là ác quỷ?

Cô không nói gì, gật đầu, căn phòng bỗng rung chuyển rồi dừng lại ngay tức khắc. Hắn ta nói tiếp:

- Vậy ngươi là phụ tá của đế vương sao?

Cô cười khinh bỉ:

- Không, nhìn ta giống sao?

- Vậy cô là ai?

- Ta là ai nhỉ? Là Linh chăng?

Vừa lúc ấy, hắn ta định bắt cô nhưng 1 người gần đó rỉ vào tai hắn:

- Thần nghe nói đế vương cũ tức là Hùng sắp bị mất đi chức vị bởi hiện tại đã xuất hiện một cô gái được ủng hộ với danh tiếng: "Nữ vương ngàn năm". Hình như là nàng ta rất mạnh và đã tham gia vào trường ta, là kẻ đã giết hết tất cả mọi người của lớp mình. Và vụ này thì chính là do cô nàng tên Linh này làm.

- Ồ, thú vị. Bắt nàng ta lại!

Nghe xong hắn ta ra lệnh nhưng mọi thiên thần đứng im không nhúc nhích do sự khủng hoảng vừa rồi mà cô tạo ra. Đúng lúc đó, hắn nhận được một cuộc điện thoại:

-Tốt nhất đừng chạm vào Linh nếu ngươi còn muốn giữ mạng. Cô ta mạnh hơn các ngươi rất nhiều đấy. Bảo toàn tính mạng đi còn bảo vệ ta. Ta còn không chắc bản thân có cơ hội thắng cô ta. Rất nguy hiểm.


 
Chương 27


- C... cái đó... vâng...

Nói rồi, hắn cúp máy nhưng không biết tự bao giờ, cô đã ở phía sau hắn, thì thầm bằng một giọng nói kinh khủng, mang chút gì đó rè rè tựa như tiếng chiếc tivi hỏng:

- Vương gọi sao?

Hắn giật mình, bịt tai, lùi về sau vài bước. Cô tóm tay hắn, cười khẩy:

- Sợ ta?

- Ta không bao giờ sợ một kẻ như cô.

Hắn ta chột dạ, hất tay cô ra. Cô nhanh chóng móc cái gì đó từ trong túi hắn với một tốc độ mắt thường không nhìn thấy. Xong xuôi, cô quay đi, vẫy tay:

- Bye, Thiên thần! À không, là con cún của vương mới đúng. D-O-G!

Hắn ta tức xì khói nhưng không dám làm gì cô bởi lệnh của vương. Đôi mắt hắn đỏ rực, tay không kìm chế được đập chiếc bàn bên cạnh khiến nó vỡ tan:

- Chết tiệt!

Về phía Linh, cô nhếch mép nguy hiểm, bước nhanh chân đến phòng giáo viên, gọi một người phụ nữ tóc vàng, trên mặt đầy phấn với đôi môi đỏ chót. Mọi người xung quanh nói bằng giọng khinh bỉ:

- Linh, em là học sinh ngoan nhất trường vậy mà gọi cô ta làm gì?

Cô đưa ngón trỏ lên môi ra dấu, cười nhẹ khiến mọi người ngạc nhiên:

- Em sẽ "giáo huấn" người mới này.

Nó nghe đến đây thì giận dữ, nắm chặt bàn tay cô tưởng chừng như muốn bẻ gãy. Cô ngoan ngoãn đi theo nhưng khi nó dừng lại, cô hất tay nó ra:

- Bẩn thỉu!

Nó nổi nóng, giơ tay định tát cô nhưng bị cô nắm lại khiến nó sưng tím. Nó đau đớn nắm lấy vết thương, xoa xoa. Cô cầm tờ giấy mình lấy được từ hắn ra:

- Ngươi muốn khai trừ hội ta?

- Hừ, cái con đ* này, tao sẽ bảo chủ nhân cho ngươi táng gia bại sản. Dám đánh tao sao?

- Chủ nhân? Leneka sao? Ả cho ngươi bao tiền?

- Là 100 triệu một tháng đó. Sáng mắt ra chưa? Nhiều tiền chưa? Tao có thể cho bọn cảnh sát tiền để giết mày. Con chó!

Nó cầm sấp tiền khoảng 10 triệu ném ra trước mặt cô cười điên rồ. Cô lấy túi đồ mình mang theo, mở ra:

- Ta thuê ngươi. Một ngày 500 triệu. Thế nào?
 
Chương 28


Nó giật mình nhìn số tiền trước mặt. Mắt như mờ đi, lao đến nhận lấy, ôm chân cô rối rít. Linh cảm thấy kinh tởm, hất mạnh tay nó ra, khinh bỉ lên tiếng:

- Biết rồi thì cầm tờ đơn ngày lên đưa cho các giáo viên khác. 

Nó nhanh nhẹn nhặt tờ giấy trên đất, chạy nhanh đến văn phòng, vừa đến nơi, nó thở hồng hộc, mọi người nhanh chóng nhận ra vết thương trên tay nó thì cười mãn nguyện:

- Ai dô ai dô, đúng là bị giáo huấn rồi. tội chưa kìa.

Nó tức sầm mặt nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, đưa tờ giấy ra trước mặt họ:

- Nè, nghe nói các câu lạc bộ không đủ người sắp bị khai trừ mà tại sao câu lạc bộ từ điển ít người thế vẫn không nhận được tờ thông báo nào?

Mọi người giật mình kinh ngạc, một phần là vì cách nói chuyện của nó hôm nay có phần gì đó khác lạ nhưng quan trọng hơn, những gì nó nói là sao? Một trong số đó lên tiếng:

- Khai trừ? Sao tôi không biết gì về chuyện này?

Liền theo sau đó là những lời tán đồng đầy kinh ngạc khiến văn phòng - một nơi tưởng chừng yên tĩnh mà lại ồn ào đến kì lạ. Nó gật đầu, đưa ngón trỏ ra dấu mọi trật tự, đợi khi hết tiếng thảo luận, nó bắt đầu lên tiếng:

- Đây là bản thông báo mà Linh đưa cho tôi.

Nghe đến đây, lập tức mọi người chú ý đến một tờ thông báo với nội dung khai trừ và cuối giấy có chữ kí của Leneka, thậm chí còn có cả đóng dấu của hội học sinh. Không thể nhầm lẫn được, việc khai trừ này là ý của học sinh không xin phép giáo viên mà tự ý quyết định.
 
Chương 29


Đôi mắt của các giáo viên trong phòng như bừng cháy lên, nảy lửa, đắm chìm trong sự tức giận bởi sự khinh thường của Leneka đối với giáo viên nhưng trong số đó có một cô nàng khá xinh xắn, bình tĩnh uống trà à không đúng. Phải nói là đôi môi của người này khẽ nhếch lên:

- Hừ, ta mong đợi sức mạnh của ngươi đấy Leneka, chết sớm nhé, em gái!

Cũng vào thời điểm đó, tại câu lạc bộ tối tăm nhất trường, nhìn từ bên ngoài vào, trông nó có vẻ bình thường nhưng... nếu đứng ở trong đó thì hiện tại, ta có thể nghe thấy tiếng cười man rợ. Có thể nói đó là một nụ cười ghê tởm, đến cả những con quỷ trong đó cũng run lên vì sợ hãi. Đúng vậy, không ai khác, nụ cười đó thuộc về Linh. Căn phòng không thể chịu được tiếng cười đó mà rung chuyển, tan chảy ra như nhựa gặp lửa. Màu đỏ tươi không biết từ đâu đến, thấm đẫm căn phòng nóng hổi. 

Cô lúc này đứng giữa căn phòng, mấy con quỷ run lên từng hồi đứng thành vòng tròn, dựa lưng vào vách tường để bớt đi phần nào ám ảnh. Đôi mắt cô sáng rực lên màu máu, không thấy con ngươi đâu mà chỉ là một lỗ đen kinh khủng, dang tay đón bất cứ linh hồn nào gần đó. Miệng cô ngoác lên tận mang tai, hai hàm răng to khủng khiếp lộ ra, máu cũng từ đó nhỏ giọt, nhỏ giọt. Giọng cô rè rè như chiếc radio không bắt được tín hiệu đan xen với tiếng móng tay cào lên bảng:

- Hahaha... tuyệt vời! Hận nữa đi, giận dữ nữa đi, cho ta sức mạnh của các ngươi nào. Thật là ngon vô cùng... hahaha...
 
Chương 30


Bỗng nhiên, rầm, cánh cửa phòng bỗng nhiên mở ra, một người mặc bộ đồ màu trắng chói lọi bước vào, sau khi thấy cảnh tượng trong phòng thì người này vô cùng ngạc nhiên. Căn phòng đã biến lại bình thường, xung quanh phòng có các đồ dùng để *Chiêm Ngưỡng Những Vì Sao* được đặt vô cùng ngay ngắn. Ở trung tâm phòng là một bộ bàn ghế được sơn màu đen huyền, tựa như bóng tối khắp thế gian đã tụ tập lại nơi đây. Mọi người vẫn đang bình tĩnh ngồi đấy, nhìn người này. Ở phía đầu bàn là Linh đang ngồi nhàn nhã uống trà. Cô không biết vô tình hay cố ý mà tựa như không nhận thấy sự hiện diện của người kia, chăm chú đọc tờ thuyết trình dưới bàn. Người kia ho lên vài tiếng, cô tỏ ra ngạc nhiên, ngước mắt lên nhìn:

- Đến đây làm gì?

- Thần đến đây để xin ra nhập vào câu lạc bộ này.

Cô đưa mắt nhìn sang người bên cạnh, nhỏ giật mình, có chút sợ hãi và người đang run lên cầm cập, thấy sự nghi hoặc của người kia, nhỏ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, trong lòng mừng thầm tưởng rằng cô đã tín nhiệm mình:

- Đọc luật lên đi.

- Luật nào? Trên tờ thông báo tuyển thành viên có hai luật cơ mà. 

- Tốt ngươi được....

Cô không để nhỏ nói hết, vứt cho nhỏ 1 cái lườm toát sống lưng, nhỏ chợt nhận ra mình đã đi quá xa, bản thân làm gì có đủ tư cách để tuyển người chứ. Ở đây, cô là người duy nhất có thể tùy ý thay đổi thành viên cơ mà. Tờ thông báo ấy người thường và thiên thần nhìn vào thì chỉ thấy 1 yêu cầu nhưng ác quỷ thì có thể nhìn thấy tất cả các luật còn lại, đây là tờ thông báo do cô tạo ra nên năng lực của nó rất mạnh. Nhỏ cứ cho rằng bất cứ ai nhìn thấy luật ẩn sâu trong tờ thông báo là được chọn nhưng nhỏ đã lầm. 
 
Chương 31


Của phòng nhanh chóng đóng lại, một luồng khí lạnh toát sống lưng truyền lên trên khiến những con quỷ xung quanh lùi xa. Kẻ kia lấy chiếc khăn trong túi, bịt mặt lại, nhanh chóng tấn công Linh nhưng vài giây sau đó liền bị luồng khí tức mãnh liệt của cô làm cho toàn thân run. Vậy mà kẻ này vô cùng mạnh mẽ, cố gắng chịu đựng, đứng lên bằng đôi chân run lẩy bẩy. Cô thấy vậy thì nhếch môi, lập tức giật lấy chiếc đao trên tay kẻ đang cố không gục ngã kia, kẻ này nhân cơ hội, ném một chiếc trâm độc về phía cô, cười gian xảo:

- Ngươi đã trúng kế.

Cô nhếch mép, chỉ một thoáng thôi, tất cả những ai thấy được nụ cười ẩn ý đấy đều nhanh chóng tìm cách bảo vệ mình. Cô ngã xuống đất, tắt thở. Kẻ này vui vẻ, nhìn xuống đất, đá vào người cô mấy nhát, thấy không cử động thì quay ra, định giết hết những kẻ còn lại nhưng nào ngờ, cô đứng dậy, phủi áo, thay bộ đồ khác, vỗ vai kẻ nào đó đang sung sướng hạnh phúc vì tưởng đã giết được cô. Kết quả, kẻ này giật mình, quay lại, cô ném khăn che mặt mà mình giựt được sang 1 bên:

- Quỷ bỏng! Chết đi!

Cái con quỷ kia nhanh chóng giận dữ do bị lộ dung nhan xấu tệ. Nó đang muốn được ăn những miếng thịt ngon, béo bở xé từ chính người cô bởi nghe đâu thịt của cô ăn vào thì có thể lấy được sức mạnh bất tử lẫn khuôn mặt đẹp như màn đêm của cô. Mới nghĩ đến đã thèm. Ôi thật là.
 
Chương 32


Nhưng tất nhiên là một kẻ đã chuẩn bị kế hoạch để đánh Linh vậy thì dù có sửng sốt đến đâu thì cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, cầm chiếc dao sắc nhọn, lao vào người cô, cố gắng lấy đi tính mạng của cô, nó gồng mình, cầm chiếc dao chạy thật nhanh khiến những nơi nó đi đến đều đổ nước sôi khiến những con quỷ không tránh kịp bị bỏng nặng. Cô nhếch môi, cầm chiếc khăn của nó, hôn nhẹ lên chiếc khăn, một dòng chảy màu lục hiện ra, tất cả những con quỷ xung quanh nhanh chóng hồi lại sức mạnh, chạy ra ngoài. Nó nhảy lên trên trần nhà, dòng nước này đuổi theo nó, tìm cách nhấn chìm nó, nhai sống nó.

Cô đứng im tại chỗ, niệm chú, dòng nước biến mất. Bỗng chốc, căn phòng như bị nung chảy, nhớt nháp đến kinh ngạc. Từ trong lòng "lò nung" này, một ngàn thanh đao lớn nhỏ khác nhau, phi thẳng đến chỗ nó, nuốt chửng nó. Bị nhốt trong vòng của những thanh kiếm mới nung nóng, nó cầm con dao của mình, chém loạn khiến kiếm bị gãy. Nó cười nham hiểm:

- Ai dô, không ngờ những thanh kiếm này lại dở tệ đến vậy. Thật không ngờ một người yếu đuối như ngươi mà cũng đòi làm nữ hoàng ư? Ngươi không xứng.

Cô bắt đầu vui vẻ hơn khi nghe đến lời thách thức này, cổ họng bắt đầu lạnh lên, máu từ miệng bắt đầu ứa ra, những thanh kiếm nhanh chóng được luyện thành từ trong lòng máu đỏ. Một anh thanh man rợ vang lên, cót két, cót két... thỉnh thoảng còn có âm thanh xè xè khiến nó bất giác bịt tai, lùi lại phía sau vài bước. Lúc này, cô khẽ lên tiếng:

- Lời thách thức của ngươi được chấp nhận.

Nó có chút ngạc nhiên nhưng rồi nghĩ rằng tất cả chỉ là màn dọa nạt thì nhanh chóng lao đến như một tia chớp, tưởng rằng cô không thể nào bắt kịp nhưng lại nhanh chóng bị túm cổ. Đôi mắt cô đỏ rực màu trăng máu, hai chiếc răng nanh nhọn hoắt hiện ra, điên cuồng hút máu nó. Không thể cử động, nó run sợ:

- Ngươi là vampire?

- Không, ta là Bất Tử.

Nó cười khinh bỉ:

- Ha ha ha... Bất Tử? Kẻ này chỉ có trong truyền thuyết thôi, làm gì có thật, ngươi định lừa ta sao?

- Vậy sao ta không chết?
 
Chương 33


Nó lúc này không thể đáp trả,  run lên, sợ hãi vô cùng. Cô thấy vậy thì nhếch mép, túm lấy cổ nó, đè nó xuống đất, hét lên giận giữ:

- Ngươi là do ai phái tới?

Nó cương quyết không trả lời, giãy dụa, tìm cách thoát ra khỏi bàn tay đang làm cho cơ thể mình chảy máu, đau đớn, nói ngược lại ý muốn của cô:

- Hừ, ta là tự đến do bản thân hận ngươi, nên mới tìm cách trả thù.

Cô tất nhiên là chẳng để tâm cho lắm về câu trả lời này vì trong lòng cô đã có sẵn câu trả lời rồi nên dù nó có hay không cũng chẳng còn quan trọng. Tay cô bấu chặt vào cổ nó khiến máu của nó bắn tứ tung:

- Hừ, rõ ràng là bị Leneka sai khiến mà lại coi như không có gì.

- Sao ngươi lại biết?

Nó giật thót lên, run run hỏi lại cô. Lần này, tim nó đập loạn xạ không nguôi. Dường như nỗi đau thể xác của nó đã chẳng còn là một thứ gì đó kinh khủng nữa. Đáng sợ hơn là nỗi đau tinh thần. Cô biết tại sao nó lại hoảng hốt như vậy nên ấn chặt cổ nó hơn:

- Không chỉ có vậy, ta còn biết ngươi yêu thầm Leneka nên nguyện hy sinh thân mình vì bảo vệ ả, giúp đỡ ả, nghe lời ả, như con chó trung thành.

- Điên rồ! Con đ* như mày mà dám gọi tiểu thư bằng "ả". Tao phải giết chết mày! Con chó!

Nó như điên lên, cầm cái tay tóm cổ mình của cô, nắm chặt lấy nó, một luồng axit khiến đôi bàn tay xinh đẹp kia đau đớn, chảy máu, tan chảy. Nhưng tất nhiên là với cô thì đau đớn lại khiến bản thân cô hạnh phúc:

- Tuyệt lắm, làm ta đau đớn nữa đi, làm ta cảm nhận được bản thân đang sống đi!

- Ngươi... ngươi điên rồi!

Nghe đến đây, cô thay đổi thái độ nhanh chóng, giọng nói có chút khó chịu, đôi mắt đỏ rực lên, giận dữ:

- Điên? Người điên là ngươi, không phải ta. Chỉ vì yêu mà hy sinh tính mạng của bản thân, không thể nào thoát được. rõ ràng đó là một thứ gì đó hư vô, không đáng nói. Chẳng phải mỗi khi ngươi chết, tất cả kí ức đều biến mất ư? Luân hồi chuyển kiếp cả chục lần nhưng cuối cùng, kí ức về cái thứ tình cảm ngu xuẩn đó chẳng phải sẽ biến mất theo thời gian sao? Nó chỉ làm cho bản thân đau khổ, mà đã dính vào rồi thì chắc chắn không thể nào thanh trừ được cái thứ bẩn thỉu đó đâu. Đúng không?

Nó lắc đầu, nhìn vào đôi mắt căm phẫn tình yêu của, nói bằng giọng vô cùng mãn nguyện:

- Yêu là cách duy nhất để đưa chúng ta đến hạnh phúc.

Nói rồi, nó cầm con dao trong người ra, kết liễu mạng sống của chính mình. Để lại cô giận dữ chịu đựng sự tức giận do câu trả lời của nó.
 
Chương 34


Lúc này, tất cả những con quỷ bên ngoài đang run sợ, bám chặt lấy cánh cửa ra vào câu lạc bộ khiến mọi người xung quanh bàn tán. Một trong số các giáo viên, từ đâu bước đến, đi qua đám đông, nói đúng ra là vài người trong câu lạc bộ, gõ cửa:

- Tôi có thể vào được không?

Linh bước chầm chậm ra mở khóa cửa, cho mọi người vào. Người này vào phòng, ngồi lên chiếc ghế mà cô mới đặt xuống, nhìn quanh phòng một lúc rồi ngạc nhiên lên tiếng:

- Ủa? Rõ ràng là tôi nhận được thông báo từ bên hội học sinh rằng ở đây có một vụ ẩu đoảng khốc liệt cơ mà. Tại sao lại gọn gàng thế này? Chẳng lẽ tôi lại bị lừa?

Cô tỏ ra giật mình, ngã khỏi chiếc ghế đang ngồi (diễn kinh dễ sợ), khiến tất cả những con quỷ gần đó hoảng hốt, chạy nhanh tới đỡ cô cùng chiếc ghế dậy. Nhỏ nhận ra ánh mắt làm hiệu của cô, giận dữ, đập mạnh tay xuống bàn:

- Thật là quá đáng! Ai lại ác ý như vậy chứ? Rõ ràng là chủ tịch câu lạc bộ của chúng tôi đang sắp xếp lại những vị trí của các vì sao cho buổi lễ của trường cơ mà. Cô ấy tốt đến nỗi sợ chúng tôi mệt, làm hộ hết đấy chứ.

- Tôi không biết, tự nhiên lại nhận được dòng tin nhắn từ hội học sinh nên tôi tới đây thôi. Ai ngờ lại bị chúng lừa. Thật là đáng trách.

Người này lắc đầu, tay nắm chặt lại, tỏ ra bình tĩnh nhưng sâu thẳm trong nội tâm lại là một sự tức tối, giận dữ kinh khủng. Cô biết vậy, cầm tách trà gần mình, đưa cho ông:

- Mời thầy.

Ông đưa tay nhận lấy tách trà, nhâm nhi chút ít rồi quay về văn phòng. Cô gật đầu, đợi ông đi hẳn liền đóng cửa rồi nhìn thấy vẻ mong chờ khen thưởng của nhỏ, cô khúc khích cười, xoa đầu nhỏ:

- Ngươi làm tốt lắm!
 
Chương 35


Thấy vậy, lòng nhỏ có chút hân hoan, đôi mắt rừng rực sáng. Linh thấy vậy nhưng không quan tâm, để ý cho lắm. Bỗng nhiên, cô nhớ ra chuyện gì đó, nhanh tay mở chiếc cửa phòng, nhìn ngó tới lui, khuôn mặt lẫn động tác tỏ ra cảnh giác tột độ. Tất nhiên là ngay sau đó, trực giác cô đã đúng, người bên ngoài là Leneka, ả ta nhận ra cô đang tìm kiếm mình thì hoảng hốt, chạy mất. Cô thấy bóng người run sợ khi thấy mình, chạy đi thì đuổi theo. Và... chuông vào lớp reo lên. May cho ả là cô về lớp, vào học. 

Ả thở phào, nhẹ nhõm đi từ từ về lớp. Cô thì chẳng quan tâm gì đến điều này cho lắm, ngồi ngay ngắn tại chỗ, lấy sách vở ra, thỉnh thoảng thả lại cho ả mấy cái nhìn lạnh buốt như chiếc giáo băng tuyết, muốn đâm xuyên tim người đối diện. Những lần như vậy, ả lại rùng mình dù cho bản thân chẳng hề nhận ra đôi mắt ấy. Hình như mọi việc nhỏ làm, cô đều đã đoán trước được hết rồi. Điều này thì là chuyện dĩ nhiên bởi một người như cô, có chuyện gì mà cô không biết chứ? Thật là, không ngờ đối thủ của cô lại là 1 kẻ ngu xuẩn như vậy.

Giờ ra chơi, cô đến chỗ ngồi của ả, nâng cằm ả lên, cười nham hiểm:

-Ngươi nghĩ ngươi thoát khỏi tay ta sao? Trốn thì cũng vô ích thôi, đừng tưởng ta có thể dễ dàng buông tha cho ngươi nha. 

Ả ta giật thót, lùi lại phía sau, nhận ra cô đang ngày một thay đổi, ngày một đáng sợ hơn. Cô bắt đầu lạnh giọng, nắm lấy tay cô, đe dọa:

- Tốt nhất đừng làm việc gì quá giới hạn. Nếu không... chỉ có chết.

Ả ta mồ hôi chảy đầm đìa, run run, hất tay cô ra, đôi mắt có chút lưỡng lự nhưng rồi nghiêm túc, nói bằng giọng chắc nịch, gằn mạnh từng chữ:

- KHÔNG ĐỜI NÀO!

Cô tỏ vẻ thích thú, cười khúc khích, nhìn ả chằm chằm:

- Tốt lắm! Ta chấp nhận lời khiêu chiến này.

Ả cũng không còn vẻ gì là sợ hãi, gật đầu, nắm lấy tay cô, khoái chí trả lời:

- Vậy giờ, chúng ta bắt đầu cuộc chiến một mất một còn nào.
 
Chương 36


Tối đó... 

Linh ngồi nhâm nhi chút ít trà, mùi hương dịu nhẹ lan tỏa trong không gian tối mịt. Bỗng chốc, từ đâu đến, xuất hiện một linh hồn cáo. Nó lượn lờ quanh cô một lúc rồi bùm... một chiếc đuôi, hai chiếc đuôi hiện ra, tất nhiên là cái được gọi là linh hồn này chỉ có những người cực mạnh hoặc chủ của nó mới có thể nhìn thấy được. Cô cứ làm như là mình không thấy nó, tiếp tục ăn miếng thịt trên bàn một cách bình thản. Thế đấy, mọi việc y như thật đấy nhưng tất nhiên đó chỉ là giả dối. Nhưng không thể hiểu nổi rằng tại sao Leneka lại tin việc cô không biết là thật. Ả hạnh phúc cười nham hiểm. 

Hồn ma này bắt đầu hành động dưới sự chỉ dẫn, điều khiển của ả. Nó khẽ tạo ra chút giông tố bằng cái đuôi của mình. Tất cả những ngọn gió mạnh mẽ thổi, như muốn cắt hết mọi thứ, nhắm thẳng vào chỗ cô ngồi. Vẫn dáng vẻ thản nhiên đó, cô đứng dậy, cất đĩa thịt đi. Lưỡi hiểu chuyện, làm hệt như cô. Làn gió kia ngay sau đó, ập xuống, cắt đôi chiếc bàn và 2 cái ghế trống. Ả ta nhếch môi:

- Thật là, không ngờ ngươi lại may mắn đến thế.

Nói rồi, ả điều khiển nó, khiến bộ lông mềm mượt kia xù lên, một cọng lông rơi xuống, màu vàng nhuộm cả căn phòng, một chút một chút lông mọc ra từ bờ tường. Cô nhanh tay, tạo ra một thanh kiếm màu máu, đưa cho cậu còn mình thì cầm một thanh màu trời êm dịu nhưng lại hiểm nguy vô cùng. Họ kề lưng vào nhau, chuẩn bị sẵn tư thế chiến đấu. Cậu nhanh chóng chém những chiếc lông bay về phía mình. Cô thì đóng băng tất cả chúng. Bỗng nhiên, có một chiếc lá màu lục từ đâu bay đến, hướng thẳng đến chỗ cô. Cậu nhìn thấy, nahnh tay cắt đôi nó. Cô lạnh lùng, nhảy lên đầu cậu, hướng thẳng đến con cáo mà đánh,mà chém. Ả đang bình thản ăn chiếc bánh kem thì giật mình, ngã khỏi ghế:

- Cô ta... cô ta biết được sự tồn tại của linh hồn này sao?

Ngay tức thì, những vết chém đau nhói của cô truyền đến cơ thể ả. Tuy tê buốt nhưng ả vẫn cố chịu, điều khiển linh hồn chạy ra khỏi phòng, phản công lại những đòn đánh của cô. Nó rũ đuôi xuống, một chiếc lá hiện ra, to dần, to dần, cản đường đi của cô để nó chạy nhưng chỉ với một nhát chém dứt khoát của cô, chiếc lá vững chắc nát vụt. Nó giận dữ, nhè ra một viên ngọc màu nắng, lập tức, ngàn mũi dao nhọn đâm thẳng vào người cô. Da thịt cô rách dần, rách dần, cánh tay trái của cô gãy đôi. Cảm giác đớn đau làm cô hạnh phúc tột độ:

- Tuyệt vời, thế mới xứng làm đối thủ của ta chứ. 

Ả rùng mình, điều khiển nó chạy nhanh nhưng... cô đã đuổi kịp, chém chết nó. Ả ta đau đớn, ôm chặt lấy 2 con mắt. Máu chảy ra như thác, những mảnh vụn của 2 con mắt văng tứ tung. Ả đã mất hết mắt.
 
Chương 37


Từ bên ngoài, một tên người hầu thấy tiếng hét của Leneka thì vội mở cửa xông vào. Nó thấy hai hốc mắt sâu thăm thẳm, đen ngòm, máu chảy ra be bét của ả thì giật mình, run sợ. Ả nhanh chóng trấn tĩnh được tinh thần ngay sau đó, nhận ra sự xuất hiện của nó, tâm tình đang không vui liền nổi nóng, đánh một đường kiếm xuống căn phòng khiến nó bị bẹp dí, trên sàn đẫm máu, những miếng thịt đang còn ấm bắn văng khắp căn phòng, dính đầy người ả, thậm chí còn có vài sợi lông bị cháy xém. 

Về phía Linh, cô đang hạnh phúc, nhếch mép cười nham hiểm:

- Trò vui chỉ vừa mới bắt đầu thôi.

- Ưm... thưa nữ vương... người có vẻ như đã thay đổi...

Trước sự biến chuyển đáng kinh ngạc của cô, Lưỡi run sợ lên tiếng, hai chiếc răng nanh lập cập đập vào nhau, tạo thành những tiếng kêu ghê rợn. Cô không nói gì, đôi mắt trầm xuống, chậm rãi suy tư. Như vậy... chắc là không sai. Hình như gần đây cô đã không còn như trước nữa. Nếu nói trước kia cô chỉ là kẻ được kể lại bằng hai chữ: "lạnh lùng" thì hiện tại, cô lại là một con quỷ điên dại, nham hiểm, tâm cơ khó lường. Từ từ, gượm đã nào, cô đáng lẽ không nên như vậy, mất hết hình tượng nữ vương rồi. Thật là... nếu làm vậy thì cô sẽ biến thành dã thú mất. Có lẽ cô cần quay lại tính cách ban đầu, không thể để bản thân cứ mãi biến mất như vậy được.

Sáng hôm sau...

Ả không đến trường mà có một người tựa như ả, có lẽ là chị ả chăng. Không, đó là những gì người bình thường nghĩ nhưng cô thì biết, đó chỉ là một hình nhân thế thân thôi. Nó nước mắt ròng ròng, giọng nói nức nở:

- Tôi đến đây để xin phép cho em Leneka nghỉ một thời gian. Em vừa bị tai nạn. Đang điều trị tại bệnh viện.
 
Chương 38


Linh nghe vậy thì viết gì đó vào một quyển vở trắng tinh. Cô xin phép ra trả vở cho Leneka. Vừa ra đến nơi, nó liền lập tức đóng cửa, nói với cô bằng giọng điệu kiêu ngạo, như muốn ăn hiếp cô- người thường trong mắt nó:

- Hừ, cái này coi như là của bố thí của em ấy cho cô, em ấy không cần nhận:

- Mù không đọc được, vẫn nghe tốt.

Cô lạnh lùng, nhìn nó tựa như muốn nó quỳ xuống dưới chân mình mới buông tha. Câu trả lời này của cô khiến nó thót tim, không dám lên tiếng. Thấy biểu cảm này của nó, cô cao ngạo sai bảo:

- Đưa cho Leneka!

Nó không biết bản thân nên làm gì, tay run run, không cử động. Bất chợt, trong đầu nó vang lên một tiếng nói quen thuộc: "Nhận đi!" Đó là tiếng của ả. Nó nghe xong thì như được nạp năng lượng, nhanh nhanh chóng chóng giật lấy tờ giấy trên tay cô, chạy tức tốc về một cách run sợ. Nó vừa đi khỏi, lập tức chỗ cô đứng nổ lên một tiếng nổ lớn. Mọi người chạy ra, thấy cô đang nằm ở đấy, vết thương đầy mình, máu nhuộm đỏ hành lang. Tất nhiên là cô phải diễn, phải diễn. Ai nấy đều run sợ, nhanh đưa cô vào bệnh viện. Mọi người hoảng hốt vô cùng. Giáo viên vừa dạy cô liền lập tức nghi ngờ về chuyện này, cầm điện thoại, gọi cho ả:

- Em có thể mời chị em đến đây được không, Leneka?

- E... em làm gì có chị.

Ả ta cũng diễn nhưng không phải là không vui như cô mà là vô cùng hạnh phúc. Người giáo viên kia đứng hình, vội hỏi:

- Vậy sao hôm nay em không đi học?

- Em xin lỗi, em bị chấn thương mắt, không nhìn thấy gì, cô gọi đến thì mới có người bắt máy hộ em đấy chứ ạ.
 
Chương 39


Người này nghe được đến đây thì tim như ngừng đập, nhắc nhở dặn dò Leneka cẩn thận rồi lập tức đuổi theo phía sau Linh. Cả lớp được nghỉ nhưng không ai về mà ngược lại, tất cả đều chạy lên phòng y tế, thăm hỏi cô. Nhờ vào sức mạnh của mình, cô cố ý không tỉnh lại, đợi chờ xem kịch hay. Nhân viên y tế trong lúc đợi xe cấp cứu, cầm máu cho cô. Một lúc sau, cô được chuyển tới bệnh viện. Không biết là do trùng hợp hay là cố tình mà phòng của cô được đặt ngay cạnh phòng của ả. Sau vài giờ cấp cứu, cô tỉnh lại và phải ở bệnh viện dưỡng thương. Tuy nhiên, với một người có sức mạnh đặc biệt như cô thì việc hồi sức căn bản là không cần. Đợi đến tối khuya, khi mà tất cả mọi người đều không muốn làm phiền cô nghỉ ngơi, chạy à không, nói đúng ra là bay đến chỗ của ả, nhìn qua ô cửa sổ, nghe lén sự việc bên trong.

Ả dù cho có mù đi nữa thì vẫn có thể biết được thế giới xung quanh nhưng tất nhiên là ả đang ẩn nấp, nghĩ ra kế hoạch đánh bại cô trong lúc mình ở tình thế bất lợi này. Vậy mà kẻ cô thuê à, nói thẳng ra là bị ả ép đưa đi chỉ với một lần làm nhiệm vụ mà đã lật ngược tình thế hoàn toàn. Nói thể nào nhỉ? Tự tạo ra cho bản thân những vết thương thì quả thật rất tốn nhiều năng lực, cô sẽ yếu đi trông thấy. Vì vậy, ả đang là kẻ ở thế thượng phong. Niềm vui của ả tất nhiên bị thu hết lại bởi đôi mắt của cô. 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top