Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái
Chương 141


Tút tút tút.

Lâm Nhứ kết thúc cuộc gọi.

Cố Nam Đình tức giận túm lấy Tống Tinh Thần.

“Quá nham hiểm, quá độc ác, chắc chắn là cậu ta biết tôi muốn trị cậu ta, lập tức chạy trước, làm sao có chuyện như vậy được!”

Lâm Nhứ rất nhanh chóng đi đến căn hộ của Tô Thính Ngôn.

Tô Thính Ngôn mở cửa, nhìn thấy anh trở lại.

Cô nói: “Cái kia, tình cờ em cũng có chuyện muốn nói với anh.”

Cô còn có thể nhìn thấy, khóe miệng của anh có một vết rách.

Ở trên khuôn mặt tuần tú của anh, nhìn tháy rất dễ dàng, ai nhìn thấy đều sẽ thương tiếc không thôi, là ai có thể ra tay đánh một khuôn mặt đẹp trai như vậy, à không, là ra tay đánh cái miệng.

Anh dường như đã biết trước được điều này, trực tiếp mỉm cười nói: “Nói cái gì?”

“Ngày mai, anh có thời gian không… chúng ta dành một chút thời gian để đi… đi làm giấy chứng nhận ly hôn.”

Lâm Nhứ nhìn cô: “ Anh cảm thấy quá phiền phức.”

“Ha ha, có phiền phức gì chứ…”


“Dù sao thì cũng đã kết hôn rồi, vậy thì tạm thời chấp nhận một chút vậy.”

“Anh là tạm chấp nhận, em là trèo cao, là em chiếm bồn cầu mà không đi, trong lòng em thấy áy náy.”

Tô Thính Ngôn nghĩ lại thấy không đúng, vội vàng xua tay nói: “Em sai rồi, anh không phải bồn cầu, là em, là em.”

Lâm Nhứ nói “ Em thật sự muốn đi làm?”

Tô Thính Ngôn nghe vậy vội vàng gật đầu: “Anh đồng ý?”

Lâm Nhứ thở dài: “ Cũng không phải là không làm được.”

“Cũng không phải, vậy chính là có thể phải không, em biết là Lâm tổng rất hiểu lý lẽ.”

“Anh chủ yếu là không muốn làm chậm trễ thời gian của m… sau này còn muốn làm trở lại, quá phiền phức.”

Lâm Nhứ quay đầu, mở cửa căn hộ bên kia.

Tô Thính Ngôn nói: “ Em sẽ không làm trở lại.”

Lâm Nhứ nhẹ giọng nói: “ Chuẩn bị xong giấy chứng nhận đi, anh cho em cơ hội này.”

*Oa, Lâm tổng thật sự hiểu được lẽ phải, tốt bụng ân cần, em khổ thẹn không bằng, sau này Lâm tổng chắc chắn sẽ gặp được một người xứng đáng với anh, sống với anh đến răng long đầu bạc…”

“Không cần, em không cần tự khen chính mình, mặc dù em chính xác là như vậy.”

Ai đang nói đến cô đâu chứ.

Ngày hôm sau, vào buổi sáng, Tô Thính Ngôn có ý chuẩn bị tốt tất cả giấy tờ chứng nhận, để tránh cho việc không làm xong trong một lần.

Khi tới Cục dân chính, Lâm Nhứ bước đến chỗ đăng ký kết hôn, lập tức khiến cho mọi người xung quanh chú ý.

Đến để kết hôn?

Lớn lên thật sự đẹp trai.

Cao lớn, có khí chất, anh vừa bước vào, khiến cho Cục dân chính dường như biến thành một khách sạn cao cấp bọc đá cẩm thạch.
 
Chương 142


Tô Thính Ngôn và anh lần trước trực tiếp đi vào trong ký tên, không có đi qua cửa này, lúc này mọi người đều đang tò mò, có vẻ rất tò mò về chuyện kết hôn của một người đàn ông như vậy, nhất thời tâm trạng bực bội, cô kéo Lâm Nhứ đi nhanh vào phía bên trong làm thủ tục.

Bác gái làm thủ tục xem qua hồ sơ của hai người.

Mới kết hôn không lâu đã ly hôn?

“Hai người không xem xét lại một chút sao?”

Tô Thính Ngôn mỉm cười: “ Tôi ký tên ở đâu?”

Lâm Nhứ ân cần nhìn cô: “Không xem xét lại sao?”

“Em cũng đã xem xét rất lâu rồi mới đưa ra quyết định, thật sự, em không nhẫn tâm làm chậm trễ anh thêm nữa.”

Tô Thính Ngôn vội vàng nói một cách chân thành, sợ: rằng anh sẽ đột nhiên thay đổi ý định.

Lâm Nhứ nhìn cô chằm chằm: “ Anh muốn bị em làm cho chậm trễ.

“Này… Lâm tổng, anh muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, làm sao mà cứ phải tiêu phí thời gian ở cùng em.”

“Anh thật sự là thích tiêu phí thời gian cùng em.”

“Bỏ qua, có nói cũng không hiểu.”

Cô vội vàng đi tìm bút, lúc viết cô dùng quá nhiều lực ở tay, suýt chút nữa thì rơi bút khỏi tay.

Cô bỏ bút xuống, nhìn đầu ngón tay của mình.

Lâm Nhứ đột nhiên vươn một tay ra nắm lấy tay cô.

“Cần thận một chút, để anh nhìn xem.” Anh cẩn thận cúi đầu nhìn xuống, đau lòng nhìn đầu ngón tay của cô có một chút dầu vết bị xước da.

Anh cúi đầu thỏi, ánh mắt đẹp đế, bởi vì nó thể hiện tràn đầy sự thương tiếc,không thể lừa gạt được bát kì người nào.

Mọi người ở bên cạnh đều nhìn qua, chằm chằm nhìn vào họ, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.

Mối quan hệ tốt như vậy, làm sao mà phải ly hôn?

Ánh mắt Tô Thính Ngôn chuyển động, nhanh chóng rút tay về, ở phía trên nhanh chóng tiếp tục ký tên: “Đến lượt anh.”


Lâm Nhứ cũng không tức giận, ưu nhã ký tên chính mình, nét chữ có lực, nhìn còn rất đẹp mắt.

Anh đặt bút xuống, đưa tờ giấy ly hôn cho Tô Thính Ngôn, sau đó hỏi nhân viên công tác đang trợn mắt há mồm: “Tái hôn phải mang cái này tới sao?”

“Đúng vậy… phải mang theo giấy chứng nhận ly hôn tới.”

Anh mỉm cười nhìn Tô Thính Ngôn ở bên cạnh: “Giữ cần thận, đừng làm mắt, lúc tái hôn còn cần dùng đến nó.”

Tô Thính Ngôn gắng sức nhìn Lâm Nhứ: * Ai muốn tái hôn chứ!”

Người ở bên cạnh vẫn còn đang kinh ngạc.

Đây là đến để ly hôn?

Nhìn không giống là như vậy.

Tô Thính Ngôn vội vàng bước ra khỏi cửa lớn, đang đi trên đường thì xe của Lâm Nhứ lái tới.

“Em cũng không muốn bồi thường sau khi ly hôn sao?”

“Không cần, là do em không đúng, muốn bồi thường thì cũng là em bồi thường cho anh.” Tô Thính Ngôn mỉm cười nhìn anh.

Xe của anh chậm rãi lái ở bên, chỉ là không có rời đi.

“Em chắc chăn muôn bôi thường cho anh sao?” Anh nhướng mày.
 
Chương 143


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tô Thính Ngôn chớp mắt, lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.

Giọng nói của cô vội vàng thay đổi: “Đương nhiên, sẽ làm hết sức của em, nều không, hay là em bồi thường cho anh một ít tiền. Ngoài cái này ra, em cũng không còn cái gì có thể bồi thường cho anh.”

“Anh có thể chấp nhận việc làm thỏa mãn cơ thể.”

“Em không chấp nhận.”

Tô Thính Ngôn trừng mắt nhìn anh, vội vàng dừng xe, đi vào bệnh viện.

Trong bệnh viện.

Có vài người đang vây quanh Tô Khuynh Tình.

“Oa, chiếc đồng hồ này của Khuynh Tình thật sự đẹp, mẫu đồng hồ Rolex nữ, thật sự rất đẹp.”

Tô Khuynh Tình mỉm cười: “Chủ yếu là do chúng ta không thuận tiện mang theo điện thoại đi khắp nơi, nên mới mua nó.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái


Nhìn thấy nhóm người đang vây quanh ở đẳng kia, Tô Thính Ngôn cũng không nói gì, lúc đi qua, có người ở bên kia cố ý nói to: “ Số của Khuynh Tình thật tốt, tìm được một người chồng tốt như vậy.”

“Đúng vậy, phụ nữ ý mà, tự mình làm tốt như thế nào thì cũng vô dụng, tìm một người chồng tốt, cả cuộc đời đều tốt, cô xem, như Khuynh Tình đây này, đồng hồ Rolex phiên bản giới hạn, muốn đeo lập tức có thể đeo.”

“Một số người phấn đấu cả cuộc đời, cũng không thể chạm vào mặt của chiếc đồng hồ Rolex.”

“Đặc biệt Khuynh Tình có một người chồng chưa cưới đàng hoàng, sau này Khuynh Tình kết hôn, sẽ trở thành một thiếu phu nhân chân chính.”

Tô Khuynh Tình nhìn đến Tô Thính Ngôn, nhưng không nhìn thấy trên mặt cô có chút hâm mộ, ghen tị nào.

Tô Khuynh Tình nắm chặt tay, bỏ đi, Tô Thính Ngôn là loại vịt chết vẫn còn cứng mỏ, cũng không phải ngày đầu tiên như vậy.

Phòng nghỉ ngơi chung, mọi người đều đang thay quần áo, tất cả các bác sĩ nữ đều ở đây.

Tằng Lê nhìn bộ dạng đắc ý của cô ta ở đằng kia, bĩu môi, nói với Tô Thính Ngôn:” Lời này không phải nói cho cô nghe, thật sự, lầy một người chồng tốt là tốt rồi.”

Tô Thính Ngôn nói: “ Mỗi người đều có chí hướng riêng.”

“Chính là, mục tiêu của chúng ta là trở thành một cao thủ y học, đúng không nào!”

Thay quần áo xong, một nhóm người cùng nhau đi ra ngoài, chuẩn bị đi đến phòng ban của mình, nhưng lại nhìn thấy mấy người đàn ông cùng nhau bước vào, dáng vẻ bình tĩnh và mạnh mẽ, một hàng mấy người đàn ông áo đen, trông rất khí thé.

Mọi người còn đang thắc mắc những người này đến đây làm gì, thì người ở phía trước đã tiến lên nói.

*Xin hỏi, ai là tiểu thư Tô Thính Ngôn?”

Tô Thính Ngôn?

Mọi ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Tô Thính Ngôn.

Người đàn ông ở phía trước nhìn thấy vậy vội vàng chạy đến.

*Đây là món quà tiên sinh nhà chúng tôi tặng cho tiểu thư.”

Quà tặng?
 
Chương 144


Tô Thính Ngôn còn đang sững sờ, ở bên cạnh, Tằng Lê đã nhanh chóng cầm lấy hộp quà.

Sau khi mở ra, nhìn vào bên trong, thì ra là một chiếc chìa khóa xe ô tô.

“Oa, đó là xe Maserati, Thính Ngôn, có người tặng cho cô một chiếc Maserati.”

Giọng nói của cô rất to, khiến cho những người ở bên cạnh cũng sôi nổi nhìn sang.

Nhìn nhau bằng ánh mắt đầy sự không tin tưởng.

*Nó rất đắt.”

“ Tặng một món quà cho người khác mà liền trực tiếp tặng xe, đó là ai vậy.”

Không cần có người nói, Tô Thính Ngôn đã biết đó là ai.

Ngoại trừ Lâm Nhứ, sẽ không có người thứ hai làm vậy.

Cái người này, cũng đã ly hôn rồi, còn muốn làm cái gì chứ.

Tô Thính Ngôn vội vàng đi đến lấy lại từ Tằng Lê: “ Đưa cho tôi…”

Tẳằng Lê kích động nắm lấy tay Tô Thính Ngôn: “ Là ai, Thính Ngôn, có phải là có người theo đuổi cô không?”


Tô Thính Ngôn đỏ mặt, cầm lấy chìa khóa.

“Anh cầm về đi, tôi không cần.”

Người đàn ông mặc áo đen trực tiếp lớn tiếng nói: “ Tiên sinh nhà chúng tôi đã nói rồi, đây là món quà tặng cho Tô tiểu thư, hi vọng Tô tiểu thư có thể nhận lấy tắm lòng của ngài ấy, ngài ấy muồn theo đuỏi Tô tiểu thư, hi vọng có thể thể hiện rõ với Tô tiểu thư.”

Vừa lúc ở phía sau đang nghĩ xấu về Tô Thính Ngôn, nói không biết rằng có thể có người bao dưỡng Tô Thính Ngôn.

Thì hiện tại người ta trực tiếp không che dấu nói luôn là muốn theo đuổi Tô Thính Ngôn.

Khiến cho mọi người trực tiếp không nói được gì, chỉ có thể hâm mộ nhìn về phía bên này.


Tô Thính Ngôn nói không nên lời: “ Tôi nói rồi, tôi không cân.”

Người đàn ông mặc áo đen mỉm cười: “ Tô tiểu thư đừng làm khó chúng tôi, bên ngoài có mấy chiếc xe khác đang đỗ, tiên sinh nói rồi, nêu Tô tiểu thư không thích Maserati thì chúng tôi sẽ tặng từng chiếc cho tiểu thư.”

Có nghĩa là nếu cô không nhận cái này, bọn họ sẽ còn tiếp tục tặng quà, đến khi nào cô nhận mới thôi.

“Cái người này… chẳng lẽ không biết như vậy sẽ làm chậm trễ công việc của tôi hay sao.”

Người đàn ông vẫn từ tốn, thong dong mỉm cười, như thể cô nói điều gì, tiên sinh nhà bọn họ đã sớm đoán ra, trả lời từng vần đề cho cô.

“Tiên sinh nói, vì vậy tiểu thư nên nhanh chóng nhận quà, chúng tôi cũng có thể đi về, cũng không làm chậm trễ công việc của tiểu thư và đồng nghiệp của cô.”

Người ở phía sau chua ngoa nói: “Vậy đó, còn chưa nhận, chẳng lẽ, cô muốn cả bệnh viện này ở chỗ này xem cô nhận quà phải không.”

Tẳằng Lê quay đầu lại, trừng mắt liếc người đó.

“Tô Thính Ngôn không nhận, cô tưởng cô ấy giống như cô sao, nhìn đến Maserati lập tức đỏ mắt, Thính Ngôn của chúng ta sẽ không tùy tiện nhận đồ của người khác, bọn họ cố tình bắt Thính Ngôn nhận.”

Nhưng mà, Tằng Lê vẫn cười tủm tỉm,nói với Tô Thính Ngôn: “Nhận lấy đi, người ta có thành ý như vậy.”

Nói xong liền nhanh chóng cầm lấy chìa khóa, nói với máy người khác: “Mọi người cũng là làm theo lệnh, Thính Ngôn, chúng ta không làm khó bọn họ, đúng không.”

Tô Thính Ngô ôm trán.
 
Chương 145


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lâm Nhứ này, cũng quá là khó chơi.

Cô bị Tằng Lê đầy vào.

Mấy người đó lúc này mới kính cẩn cảm ơn, sau đó nhanh chóng rời đi.

“Xong rồi, xong rồi, người theo đuổi Thính Ngôn nhà chúng ta quá điên cuồng rồi, cũng hết cách rồi, đã làm chậm trễ mọi người rồi.”

Tằng Lê mỉm cười nói với những người đang vây xem.

Dưới ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Tô Thính Ngôn bất lực đi vào trong.

Tô Khuynh Tình ở phía sau nhìn đên, trong lòng chua xót đến mức đau khổ.

Cứ nghĩ đến điều đó, trong lòng hận đến phát điên.

“Là ai mà lại theo đuổi Tô Thính Ngôn đến mức điên cuồng như vậy? Thật sự kì lạ…”


Tô Thính Ngôn không phải vì chạy trốn thì sẽ không nhanh chóng đi đến viện nghiên cứu hoàng gia như vậy.

Viện nghiên cứu hoàng gia bề ngoài nhìn thì đổ nát, nhưng mà, trong nước có bao nhiêu loại thuốc thử vacxin phòng bệnh và nhiều loại virut hầu hết đều từ nơi này xuất ra.

Hầu hết các nhà nghiên cứu ở bên trong, đều từng đoạt giải phi thường.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái


“Thật sự là một nữ bác sĩ xinh đẹp, nhìn còn trẻ như vậy, rốt cuộc từ đâu đến.”

“Anh không biết sao, là chính giám đốc Hồ của chúng ta đích thân gọi đến, mặc dù không rõ là tốt nghiệp từ trường đại học nào ra, nhưng mà trên thực tế có hơn ba nghìn người có kinh nghiệm lâm sàng, nhiều luận văn của họ được phát hành nhưng họ không dùng tên của chính mình, vì vậy mọi người đều không biết.”

“Lợi hại như vậy?”

“Người tài giỏi đều là ở nơi sâu đi tới.”

Vương Đinh Lam nghe những người này thổi phồng, trong lòng thật ra cũng không bị thuyết phục.

Thường Xuân dẫn người đến chỗ của Vương Đinh Lam, giới thiệu với Tô Thính Ngôn: “Đây là nhà nghiên cứu có thâm niên của chúng ta, cũng là nhà nghiên cứu chủ chốt ở đây của chúng ta.”

Tô Thính Ngôn thoáng nhìn thấy sự không hài lòng trong mắt của cô ta, nhưng bằng cách nào đó Vương Đinh Lam đã kìm xuống được, mỉm cười nói với Tô Thính Ngôn: “

Đây là phòng làm việc của chúng ta cho dự án lần này, chúng tôi vốn dĩ thiếu người, hiện tại có cô đến là tốt rồi, nhân tiện, lần này có một bệnh nhân, cô có thể cùng đi với chúng tôi để xem trước.”

Tô Thính Ngôn nói:Được thôi, chúng ta cùng đi xem.”

Vương Đinh Lam nói: “ Đây là do phẫu thuật thẳm mỹ bị nhiễm virus, nhưng mà là người nỗi tiếng, cô cẩn thận một chút, người này tính tình cũng khó chiều, cũng không dễ trêu chọc vào, không thể xúc phạm, người hâm mộ có rất nhiêu.
 
Chương 146


Vương Đinh Lam cố ý bảo Tô Thính Ngôn mới đến đã phải gặp một bệnh nhân như vậy, Thường Xuân ở phía sau nhìn đến, ái ngại nói: “ Bác sĩ Vương, bác sĩ Tô mới đến, hay là để làm quen trước đã…”

Vương Đinh Lam nhìn Thường Xuân: “Vốn dĩ không đủ người, chúng ta không có nhiều thời gian để làm quen, lần này ở nước ngoài cũng có người nghiên cứu về loại virus mới này, nếu như bị bọn họ hành động trước kìm chế, cô có thể gánh vác được trách nhiệm không.”

Thường Xuân nghe vậy, chỉ biết im lặng, đồng cảm nhìn Tô Thính Ngôn, ròi trước tiên bước sang một bên.

Đương nhiên Tô Thính Ngôn biết mục đích của cô ta, cười nói:” Không sao, đi thôi.”

Vào bên trong.

Người nổi tiếng này, Tô Thính Ngôn thật sự đã từng nhìn thấy, là nữ diễn viên mới nỗi lên gần đây tên là Qúy Lan, nằm ở bên trong nghịch điện thoại di động, chỉ liếc mắt nhìn qua bên này, rất không kiên nhẫn nói: “ Tại sao bây giờ mới đến.”

Người trợ lý ở bên cạnh trực tiếp đứng dậy.

*Các cô có chuyện gì vậy, cô giáo Qúy của chúng tôi rất bận rộn, các cô có biết chậm trễ một chút thời gian là chậm trễ bao nhiêu tiền không, bảo các cô đến sớm, chậm chạp đến bây giờ mới tới.”

Tô Thính Ngôn nhìn hai người: “ Bệnh nhân ở đâu?”

Vương Đinh Lam nói: “ Đang nằm ở bên trong.”

Tô Thính Ngôn nói: “ Lại đây ngồi xuống đi.”

Qúy Lan một lúc sau cũng không nhúc nhích, vẫn đang chơi game ở đó:” Chờ một chút, đánh xong ván này đã.”

Tô Thính Ngôn nhìn thoáng qua, Vương Định Lam ở một bên sờ mũi, cũng thật sự hét cách.

Tô Thính Ngôn trực tiếp nói với Vương Đinh Lam: “ Vì cô ấy đang bận, trước tiên chúng ta đi xem bệnh nhân khác.”

Trợ lí nghe như vậy liền trực tiếp đập bàn đứng dậy: “Các cô còn muốn đi xem người khác, vậy chúng tôi còn phải đợi bao lâu nữa? Không được.”

Tô Thính Ngôn nhìn cô ta: “Tôi cũng rất bận, không có khả năng ngồi đợi các cô, nếu như đợi không được, các cô có thể về trước, khi có thời gian thì quay lại.”

“Cô… cô có thái độ gì vậy.”

Vương Đinh Lam đi tới kéo Tô Thính Ngôn, trầm giọng nói: “Bỏ đi, bỏ đi, người ta là người nổi tiếng, giám đốc của chúng ta còn giữ thể diện cho bọn họ.”

“Giữ thể diện cho bọn họ sao, tôi không cần giữ thể diện cho bọn họ, tôi sẽ không chờ đợi bệnh nhân.”

Nói xong, Tô Thính Ngôn thật sự mở cửa bước ra ngoài.

Trợ lí lại một lần nữa kêu lên: “ Cô thật là giỏi, tôi sẽ tố cáo cô, cô là người như thế nào, cô có thể khám bệnh như thế nào, chúng tôi không phải người bình thường, xúc phạm đến chúng tôi, cô cứ chờ mà sao.”

Trong lòng Vương Đinh Lam muốn cười, nhưng ngoài mặt vẫn lôi kéo Tô Thính Ngôn: “ Làm lớn việc lên không tốt, giám đốc cũng không phải dễ dàng cho cô lẽ phải được, cô vẫn nên nhẫn nhịn…”

“Ai sẽ không hiểu lẽ phải?”

Lúc này, giám đốc Trần đến.

Vương Đinh Lam thấy vậy, vội vàng từ phía sau nói: “ Có lẽ bác sĩ Tô không quá hiểu rõ tình hình, nên đã xúc phạm đến nữ diễn viên nỏi tiếng bên trong.”

Tuy nhiên, khi giám đốc Trần nhìn thấy Tô Thính Ngôn đã vội vàng đi tới.

“Cuối cùng cũng đã đến, tôi tìm cô lâu lắm rồi, thì ra là chạy tới Lâm Vũ…Chào mừng, chào mừng.”

Tô Thính Ngôn nở nụ cười: ” Thì ra là anh ở đây, tôi mới nói là làm sao mà đột nhiên lại tới tìm tôi.”

Hai người bắt tay nhau, bộ dạng rất quen thuộc.
 
Chương 147


Vương Đỉnh Lam ở phía sau đột nhiên sững sờ.

Bọn họ có quen biết từ trước?

Giám đốc của bọn họ cũng là một nhân vật quyền lực ở thủ đô này, có thể ra vào nhà của nhiều nhân vật lớn không gặp khó khăn gì, làm sao anh ta lại quen biết Tô Thính Ngôn.

Trợ lí ở phía sau nhìn thoáng qua, tất cả các sở trưởng của viện nghiên cứu đều tới đây.

Nói chuyện với Tô Thính Ngôn xong, anh ta quay đầu nhìn về phía Qúy Lan và trợ lí của cô ta, ánh mắt ngưng trọng, thay đổi vẻ dịu dàng vừa rồi, lạnh lùng nói: “Các cô vừa nói cái gì? Lời nói xúc phạm các cô như thế nào? Các cô thuộc quyền quản lí của công ty Ngôi Sao phải không? Tôi cũng biết giám đốc của các cô. Tên gọi là gì nhỉ? Lưu Cương? Không bằng tôi gọi anh ta tới để hỏi xem, xúc phạm anh ta thì sẽ làm sao. Hay là trực tiếp hỏi cục trưởng Trần của tổng cục truyền hình, hoặc là hội trưởng Lưu của diễn dịch công đoàn.”

Ngay lập tức, Qúy Lan vội vàng đứng dậy, đầy trợ lí nhỏ ra phía sau.

“Không, không có, tôi xin lỗi, cô ấy vừa rồi chỉ nói linh tinh thôi.”

Khuôn mặt trợ lí nhỏ tái đi vì sợ hãi.

Qúy Lan quay đầu lại trừng mắt nhìn cô trợ lí nhỏ.

Vội vàng nói: “ Nhanh chóng xin lỗi tôi đi, đã cho cô nói đâu mà cô đã nói nhảm cái gì.”

Mặc dù biết rằng chính mình bị oan ức, nhưng trợ lí vẫn làm ra vẻ mặt đau khổ, vội vàng xin lỗi nói: “ Thật xin lỗi, là tôi không tốt, làm chậm trễ thời gian của mọi người, tôi xin lỗi, hi vọng mọi người tha thứ.”

Giám đốc Trần khit mũi, quay đầu lại nhìn Tô Thính Ngôn với ánh mắt ôn hòa.

“Bác sĩ Tô, trước tiên mời qua bên này, ở đây để bác sĩ Vương khám bệnh là được rồi.”

‘Vương Đỉnh Lam đứng đó nhìn hai người rời đi.

Vốn dĩ muốn làm cho Tô Thính Ngôn xấu hổ, không ngờ rằng, cô vậy mà lại quen biết với giám đốc Trần, trong lòng cô ta ghen tị hừ lạnh một tiếng, nhưng cô ta cũng không còn cách nào khác.

Tô Thính Ngôn nhìn giám đốc Trần.

“Cảm ơn anh đã tới đây.”

*Đó là việc tôi nên làm. Đúng rồi, lần này người muốn gặp cô là một người khác, néu như Tô tiểu thư không có việc gì, có thể hay không đi cùng tôi gặp mặt người đó.”

“Một người khác?”

Tô Thính Ngôn cũng rất tò mò, vì thế đồng ý và bảo anh ta dẫn đường.

Không lâu sau đã tới một nơi, sau khi Tô Thính Ngôn vào.

cửa, có chút kì quái nhìn người đàn ông ở bên trong.

Người đàn ông quay lưng về phía bọn họ, nghe tiếng động mới quay người lại.

Một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi đến năm mươi tuổi, dáng vẻ mập mạp, nhưng cũng rất kiểu cách.

Ông ta mỉm cười nhìn Tô Thính Ngôn: “Tô tiểu thư, không dễ dàng gì mới có thể gặp được cô, tôi là Lý Quốc Cường.”

Tô Thính Ngôn nói: * Tôi nhìn ông có chút quen mắt.”

Giám đốc Trần ở một bên vội vàng nói: “ Tập đoàn Cường Huy, cô có thể không quen mắt sao.”

Tô Thính Ngôn nhớ lại, đây là tập đoàn công ty nỗi tiếng được so sánh ngang bằng với tập đoàn công ty Lâm Vũ, tập đoàn Cường Huy của nhà họ Lý.”

Một trong bốn nhà giàu có lớn nhất của thủ đô, có tương đối nhiều công ty con làm ngành công nghiệp, mặc dù không nổi tiếng bằng các công ty internet, nhưng mà vẫn là một nhà giàu có lâu đời với nhiều năm kinh nghiệm.
 
Chương 148


Nghe nói nhà bọn họ từ xa xưa đã bắt đầu buôn bán, lúc đó lại là thương nhân hoàng gia, thân phận địa vị làm cho người khác phải kính mến, ngưỡng vọng.

Tô Thính Ngôn nói: “ Chủ tịch Lý tìm tôi có việc gì?”

Lý Quốc Cường nói: “Bởi vì tôi biết bối cảnh lai lịch của Tô tiểu thư, khiến tôi cảm thấy rất quan tâm, muốn mời cô đến nhà của tôi làm khách.”

“Ông không cần phải khách sáo với tôi, trực tiếp có câu hỏi gì muốn hỏi thì hỏi.” Tô Thính Ngôn cũng không nói lời thừa thãi, trực tiếp nói.

Lý Quốc Cường sững sờ, nói: * Rất tốt, néu Tô tiểu thư đã sảng khoái như vậy, tôi thật sự muốn cô có thể giúp tôi, nghe nói người thầy của Tô tiểu thư đã đi ngao du khắp nơi, sẽ không rời núi nữa, nhưng Tô tiểu thư là người kế thừa học thật của ông ấy, hiện giờ vừa mới rời núi, mọi người đều muốn có cô làm việc cho mình, nhưng mà, có thể bọn họ chưa chắc đã cũng cấp quyền lợi cho cô nhiều bằng tôi, chỉ cần là cái cô muốn, tại thủ đô, cái gì tôi cũng có thể cho cô được… Vì vậy, hi vọng Tô tiểu thư có thể để ý đến nhà họ Lý nhiều hơn một chút, quan tâm hơn một chút.”

Tô Thính Ngôn nói: “ Tôi làm sao mà biết được là ông có thật lòng hay không?”

“Đây chính là thành ý.”

Tô Thính Ngôn nhìn thấy ông ta mang ra một bản tài liệu.

“Đây chính là biệt thư tôi muốn tặng cho cô để nghỉ ngơi, cô còn có yêu cầu gì thì cứ nói với tôi.”

Tô Thính Ngôn hơi dừng lại, đẩy bản tài liệu về biệt thự trở lại: “ Không cần, ông trực tiếp đưa tiền cho tôi là tốt nhất.”

Tiền?


Lý Quốc Cường ngạc nhiên một chút, không nhịn được nở nụ cười.

“Tốt, Tô tiểu thư rất thẳng thắn, vậy thì, cô cần bao nhiêu tiền, có thể trực tiếp nói cho tôi.”

Tô Thính Ngôn nói: “ Tôi trở về suy nghĩ một chút rồi sẽ trả lời cho ông biết.”

“Được.”

Tô Thính Ngôn và giám đốc Trần cùng nhau ra khỏi cửa.

*Tô tiểu thư có một tương lai đầy hứa hẹn ở thủ đô.”

Tô Thính Ngôn mỉm cười, cũng không đề ý đến.

Nhìn thấy Tô Thính Ngôn rời đi, người phụ nữ ở bên trong đi đến trước mặt Lý Quốc Cường. . Xin hãy đọc truyện tại * TRЦмtrц уen. me *

“Chồng à, Tô Thính Ngôn này có thật sự tài giỏi như vậy không, thật sự sẽ muốn có cái gì liền cũng cấp cho cái đó Sao.”

“Đây là điều đương nhiên, em không nhìn thấy đôi mắt màu xám của cô ấy sao? Đây là tử vi nữ oa, rất tài giỏi. Vì vậy ngay từ đầu nhà họ Lý đã muốn làm hôn ước từ bé, nếu không phải do nhà họ Lâm cướp người thì nhà chúng ta đã sớm bắt người qua rồi, nhưng mà nhà họ Lâm tự mình không có phúc phận đó, con trai nhà bọn họ nhất quyết phải ly hôn, lão tiên nhân đã nói, Tô Thính Ngôn này.

tử vi đã định sẵn là có số vượng phu, ai có thể lầy được.

cô ta, chắc chắn có thể gặp dữ hóa lành cả một đời, làm vang danh gia tộc.”

“Làm sao có thể nghe lời của người này chứ…” Vợ của Lý Quốc Cường là Lưu Ngọc Oánh vẫn cảm thấy, chồng của mình coi trọng người đó cao như vậy, rốt cuộc là có đúng hay không.

Lý Quốc Cường nói: * Được rồi, em đúng là mái tóc dài mà kiến thức ngắn, người thầy của cô ấy từ trước đến giờ đều không nhận học trò nữ, vậy mà lại nhận cô ấy, em cũng biết người thầy của cô ấy là ai, mọi người đều gọi một tiếng quốc sư, đều không quá, không nói đến rốt cuộc số mạng của cô ấy như thế nào, có một người thầy như vậy, thì chắc chắn sẽ không có gì sai.”

Lưu Ngọc Oánh lúc này mới bị thuyết phục.

“Anh nói không sai, có một người thầy như vậy, nói ra ngoài cũng rất có thể diện.”
 
Chương 149


Sau khi Tô Thính Ngôn trở về liền nghĩ ngợi, đem cá cho người không tốt bằng dạy người cách câu cá, cô không muốn ngồi yên đợi, suốt ngày bị dắt mũi, vì vậy liền trực tiếp gửi một bản danh sách cho Lý Quốc Cường, nói chính mình muốn làm một vài công trình y tế, xây bệnh viện, tất cả là vì người mẹ.

Ngay khi đối phương nhìn thấy bản danh sách, trực tiếp nói, vộ vàng giúp cô ấy, đúng lúc ở bên kia có sân bãi, không cách xa lắm có máy tòa nhà ở bãi đất trồng, toàn bộ có thể đưa cho cô áy triển khai hoạt động.

Tô Thính Ngôn đã xem xét vị trí và kích thước của mấy tòa nhà, mặc dù ban đầu muốn làm một trung tâm mua sắm, nhưng mà bỏ tiền ra để sửa chữa một chút, không mất nhiều thời gian là có thể khai trương.

Cô rất hài lòng nói với Lý Quốc Cường: * Tôi đã xác định rằng ông thật sự có thành ý.”

Lý Quốc Cường mỉm cười nói: “ Vậy bây giờ có thể gặp mặt trực tiếp nói chuyện được không?”

“Đây là điều đương nhiên.”

Tô Thính Ngôn rất nhanh chóng đã đến nơi, nhìn thoáng qua đã thấy Lý Quốc Cường dẫn theo Lưu Ngọc Oánh, bên cạnh còn có một người mà cô quen biết.

Văn Anh.

Văn Anh nhìn thấy Tô Thính Ngôn thì vội vàng bước tới.

“Bác sĩ Tô, thật sự là cô.”

Tô Thính Ngôn thấy có chút kì quái, Lý Quốc Cường mang theo vẻ mặt thảo mãn cười nói: “ Đây là con trai của tôi.”


Tô Thính Ngôn rất ngạc nhiên: “ Cậu ấy là con trai của ông?”

Lý Quốc Cường thở dài nói: “ Cũng hết cách rồi, cô không hiểu được, nó là con trai của tôi, nhưng mà không muốn kế thừa sự nghiệp của gia đình, nhát định phải đi ra ngoài ở, tôi không quá hài lòng là nó vẫn còn trẻ tuổi, để nó ra ngoài ở tự lập cũng tốt, ai biết được vậy mà nó lại tham gia vào giới giải trí, nhưng mà, hai người cũng thật sự là có duyên, nghe nó nói, Tô tiểu thư đã cứu nó, cũng từ đây.

tôi mới biết được Tô tiểu thư đã rời núi.”

Thì ra là như vậy.

Tô Thính Ngôn cảm thấy đó cũng là một sự trùng hợp, ngồi xuống, Lưu Ngọc Oánh sau khi nghe Lý Quốc Cường kể về lai lịch của cô thì trong lòng cũng cảm thấy có mối quan hệ cùng cô ấy thì cũng rất tốt, đối với bà ta cũng rất ân cần chu đáo.

Ông ta rót trà cho cô và nói: “ Tô tiểu thư đã cứu mạng con trai tôi, cũng chính là đã cứu mạng của tôi, tôi thật sự rất biết ơn Tô tiểu thư.”

“Nào có, cứu người cũng là trách nhiệm của tôi.”

“Ôi, tôi cảm thấy rất có duyên phận, cộng thêm việc con trai của tôi đối với cô rất thân thiết, nó rất ít khi thân thiết với người khác, có thể thân thiết với Tô tiểu thư, khiến tôi thật sự bất ngờ.”

Văn Anh ở bên cạnh nhìn Tô Thính Ngôn, giống như môt con chó con đi lạc, vừa nhìn thấy người chủ của mình, quả thật là… rất thân thiết.

Tô Thính Ngôn lúng túng nhìn anh ta.

Nhưng mà ánh mắt của Văn Anh đều nhìn chằm chằm vào người cô, không rời đi lúc nào, khiến cô càng không biết phải làm sao.

Sau một bữa ăn đã thống nhất được làm thế nào triển khai hoạt động của bệnh viện này.

Một bên làm nghiên cứu dược lý, có một nhà máy sản xuất dược phẩm có thể cung cấp phục vụ xưởng dược, chuyên sản xuất các loại dược phẩm theo yêu cầu riêng, một bên làm về lâm sàng.

Để thể hiện thành ý với cô, bọn họ đã đem toàn bộ quyền hành giao cho cô.

Nếu đã như vậy, Tô Thính Ngôn cũng thể hiện một chút thành ý, trực tiếp đưa cho bọn họ máy bài thuốc.

Bài thuốc có hiệu quả rất tốt đối với những bệnh thường gặp như đau bụng kinh, hiếm muộn.
 
Chương 150


Nó cũng rất tốt cho chứng đau nửa đầu, thoái hóa đốt sống cổ và các bệnh tim mạch thường gặp hiện nay.

Cô nghĩ đến việc bán những đơn thuốc này trước tiên để tạo dựng tên tuổi cho bệnh viện chưa mở cửa kinh doanh.

Nhưng mà hiện nay cô không muốn dùng tên của mình, vì vậy, khi Lý Quốc Cường hỏi cô muốn dùng tên bác sĩ nỗ tiếng nào để bán thuốc ra ngoài, Tô Thính Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói: “Ngọn núi tôi ở gọi là Trường Linh, vậy gọi là Trường Linh là được rồi.”

“Được rồi, nhà máy dược phẩm của chúng ta gọi là nhà máy dược phẩm Trường Linh, thật sự rất tốt, rất đặc biệt.”

Khi Tô Thính Ngôn rời đi, bọn họ cũng đích thân tiễn cô tới cửa.

Văn Anh miễn cường từ bỏ nhìn cô, trực tiếp nói: “Sau này tôi có thể trực tiếp gọi tên của cô được không?”

“Đương nhiên là được.”

“Thính Ngôn… sau này tôi không có việc gì có thể đến tìm cô để chơi được không?”

Ý của cô là gọi Tô Thính Ngôn, chứ không phải dùng giọng điệu chán ngấy đó gọi hai chữ Thính Ngôn.

Tô Thính Ngôn vội vàng rời đi.

Mà ở bên kia.

Chu Đỉnh nói với Lâm Nhứ: * Gần đây, tung tích và hàng động của thiếu phu nhân rất kì lạ, hôm nay còn đi gặp Lý Quốc Cường của nhà họ Lý.”


Lâm Nhứ sau khi nghe xong dừng lại một chút: “ Đi theo hỏi một chút…”

Ngay lúc Chu Đỉnh chuẩn bị rời đi, Lâm Nhứ gọi người trở vệ.

“Bỏ đi, việc cô ấy làm đều có chừng mực, đương nhiên sẽ không làm những việc không có lý do, không cần tùy tiện hỏi chuyện.”

Chu Đỉnh thở dài, nhìn tiên sinh nhà mình đã bệnh đến mức nguy kịch.

Tại sao lại không tùy ý hỏi thăm, nghĩ rằng anh ta không biết sao.

Sợ làm cho thiếu phu nhân không vui.


Nhưng Lâm Nhứ đã nhịn lâu không đi tìm cô, đều là bởi vì biết cô rất bận.

Bây giờ nghe được tin tức của cô, thật sự không nhịn được nữa.

* Đi, chuẩn bị xe, sau đó sẽ đầy sau.”

Chu Đỉnh nhận lệnh đi chuẩn bị xe.

Bởi vì Tô Thính Ngôn rất bận, vài ngày cũng không gặp được người, liếc nhìn một cái về phía Lâm Cảnh Trăn thế nhưng không biết lúc nào đã chắn ở cửa.

Anh ta kéo Tô Thính Ngôn lại.

* Cô cuối cùng cũng xuất hiện.”

“ Anh làm gì…..” Tô Thính Ngôn nhìn thấy hắn thì có chút bất ngờ.

* Tôi chờ em mấy ngày rồi, em bận cái gì, mà vẫn không xuất hiện.”

* Nếu như không có chuyện gì, phiền anh tránh ra, tôi rất bận.”

* Việc buôn bán bình thường của Tô Tề em hiểu được không.”

* Không hiểu được.” Tô Thính Ngôn nghe xong có chút ngoài ý muốn, nhưng lại lập tức hiểu rõ: “ Ba tôi đương nhiên sẽ không muốn nói cho tôi biết.”
 
Chương 151


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Hai ngày nay có cắt băng khánh thành, em vẫn luôn muốn trở lại Tô Tè, thật ra tôi có thể giúp em.”

*Tôi cũng không phải muốn trở lại Tô Tề, anh phải hiểu rằng, tôi là muốn giúp mẹ tôi đoạt lại Tô Tè, chỉ là tại sao anh lại muốn nói cho tôi?”

Lâm Cảnh Trăn cúi đầu, anh ta cũng không biết tại sao tự mình lại tới đây chờ cô.

Nhưng lần đầu tiên không kiềm chế được mà tới, cự tuyệt không được, trong lòng ngoan có mà tới.

Anh ta còn không nên đợi cô.

“Là muốn mời em về cắt băng khánh thành…..

“Không cần.”

Tô Thính Ngôn nói: “ Tô Tề sớm muộn gì cũng là của em, nhưng mà, lần này để Tô Thịnh quốc cắt băng, em sẽ không đi, chờ em dùng cách của mình lấy lại Tô Tê thì nói sau.”

“Phải về Tô Tề? Em ở Lâm Vũ đang tốt đẹp, muốn quay về Tô Tề làm gì, em đừng đối nghịch với ba em….Em có cách gì để về Tô Tề?”

Anh ta lôi kéo Tô Thính Ngôn không buông, Tô Thính Ngôn trực tiếp ngắng đầu nhìn thấy có cảnh sát đang tiến lại đây, trực tiếp gọi to: “ Cảnh sát, cảnh sát, bên này có người cứ quần lấy tôi.”

Mây cảnh sát kia vội vàng chạy tới.

* Có chuyện gì vậy.”

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái



“ Tôi là Lâm Cảnh Trăn của tập đoàn Lâm Vũ, toàn bộ tiểu khu này đều là của nhà họ Lâm tôi khai phá, anh…”

Cảnh sát sửng sốt, tỉ mỉ nhìn kĩ lại…

Chẳng trách mắt nhìn thấy quen quen.

*Ò, Lâm thiếu gia, là Lâm thiếu gia… Chúng tôi vừa rồi không nhận ra, thật là, Lâm thiếu gia không phải anh đã…

đính hôn rồi sao, vị này….. cũng không phải vị hôn thê của anh mà.” Cảnh sát vội nói.

Lâm Cảnh Trăn liếc nhìn qua anh ta: “ Anh là đang thăm dò chuyện riêng của tôi sao?”

Cảnh sát vội vàng nói: “À, không phải không phải, chúng tôi nhất thời tò mò, chúng tôi lập tức đi, lập tức đi…”

Tô Thính Ngôn ở phía sau cười lạnh: “ Là Lâm thiếu gia là không thể có hành động tháp hèn bỉ ổi2”

Cảnh sát kia bèn có chút ngượng ngùng.

* Vị tiểu thư này, chúng tôi cũng rất khó xử mà…”

Lâm cảnh Trăn nhất thời ngẳng đầu lên, nhìn thấy Tô Thính Ngôn, giọng nói so với vừa nãy cũng kiêu ngạo hơn một chút.

Lúc này nghe tới rất thỏa mãn những cảnh sát này tự xây cho mình loại cảm giác này.
 
Chương 152


* Thính Ngôn, tập đoàn Lâm Vũ ở thủ đô có sức ảnh hưởng, chắc cô không biết, được rồi, đừng cãi nhau với anh nữa, chúng ta vui vẻ nói chuyện…”

“Tập đoàn Lâm Vũ ở thủ đô lại có sức ảnh hưởng như thế nào, cũng không cho phép anh ở chỗ này mang tên tuỏi của tập đoàn Lâm Vũ ra giả danh lừa bị đi.”

Phía sau bỗng nhiên truyền đến một âm thanh khác, làm cho hai người chắn động một lần nữa.

Lâm Cảnh Trăn nghe được âm thanh đó trong nháy mắt đã cảm thấy da đầu tê dại.

Anh ta ngắng đầu liếc mắt một cái đã thấy Lâm Nhứ đang khoan thai tiền lại đây, mặc dù ánh mắt có vẻ tươi cười, nhưng lại vẫn như cũ làm cho người ta cảm thấy lành lạnh, giống như luồng khí lạnh tới gần, làm anh ta cảm thấy toàn thân khó chịu.

Cảnh sát vừa nhìn, lại một người nữa đến?

Đằng sau, Chu Đỉnh thoáng nhìn qua Lâm Cảnh Trăn, âm thầm cười, đi tới và nói: “ Vị này chính là Lâm Nhứ, Lâm tổng.”

Cảnh sát cả kinh.

* Lâm tổng…”

Là Lâm tổng danh tiếng lẫy lừng.

Lâm Nhứ khẽ cười cười, trước tiên là nhìn chằm chằm Tô Thính Ngôn ở phía sau, sau đó mới nói với hai cảnh sát: “Không sao, không cần nhìn đến mặt mũi tập đoàn Lâm Vũ, anh ta rốt cuộc làm sao vậy.”

Lâm Cảnh Trăn nghe xong cả kinh.

* Chú ba…”

Lâm Cảnh Trăn đều gọi chú ba, nói vậy thì thân phận này không cần nghỉ ngờ gì nữa, hơn nữa từ lúc người đến, bọn họ cũng đã nhận ra, khí chất của người này cũng là giả trang không được.

Lâm Nhứ nói: “ Nhà họ Lâm chúng tôi cũng là công dân tuân theo luật pháp, hơn nữa, tài sản trong tay lớn, trách nhiệm càng lớn hơn, ngược lại cháu thì tốt rồi, ở chỗ này mang tên tuổi của Lâm Vũ ra, bôi nhọ Lâm Vũ…”

Anh ta nghiêng đầu nói với cảnh sát: “ Nhất thiết phải phạt nặng, người phạm pháp xử theo pháp luật là đúng lý lẽ, cái loại này, càng phải phạt nặng mới đúng.”

Đây là chính chú tam sao?

Có điều, bọn họ cũng không muốn làm trái chút nào, vừa thấy như vậy, vội vàng mỗi người một bên, bắt Lâm Cảnh Trăn lại.

Dù sao thì Lâm Nhứ cũng đều đã nói rồi.

Bọn họ cũng không sợ Lâm Cảnh Trăn có lời oán giận.

Lâm Nhứ nhìn nhìn nói: “ Được rồi, mang đi đi.”

Hai cảnh sát quay ra nhìn nhau.

Tiểu khu này hôm nay độ viền vàng hay sao, thế nào lại đưa người đến, người này so với người kìa càng lợi hại hơn, một Lâm Cảnh Trăn tới, tiếp sau đó lại một Lâm Nhứ theo sau tới nữa.

Bọn họ đâu phải đến để tham gia vào cái gì mà tranh đấu của nhà giàu có quyền thế chứ?

Lâm cảnh Trăn uất ức nhìn Lâm Nhứ.

Lâm Nhứ liền nhìn anh ta: “Thế nào, cháu không phục?”

Anh ta nào dám không phục.

“Chú tam đã nói thế, là cháu không đúng.”

* Đi vào tự mình kiểm điểm đi, chú sẽ thông báo cho bố mẹ cháu đến đón.”
 
Chương 153


Nói xong. Nghiêng đầu một cái, bảo cảnh sát nhanh chóng dẫn người đi.

Cảnh sát vội dẫn người rời khỏi chỗ này.

Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ.

* Thật đúng là….. không chút nào dây dưa dài dòng.”

* Đúng vậy, anh luôn luôn nghiêm khắc như thế, cũng không thiên vị mối quan hệ thân thiết.”

Tô Thính Ngôn không nghĩ để ý tới anh không biết xáu hỏ.

*Lâm tổng, đây không phải lúc trong giờ làm việc sao.”

“Anh lại không cần đi làm, nhường cơ hội để cho người khác, anh đường đường một tổng giám đốc, dù sao cũng không thể không có chút thời gian cho riêng mình….Hơn nữa, bây giờ quan trọng nhất vẫn là theo đuổi hạnh phúc của cuộc đời.”

Chu Đỉnh ở phía sau cũng vội chào hỏi: “ Thiếu phu nhân.”

Tô Thính Ngôn nghe xong vội nói: “ Đừng, cậu cũng không phải không biết, đã không phải rồi, sửa lại đi, gọi cô Tô là được rồi.”

lạf Chu Đỉnh một bên nhìn Lâm Nhứ, ý nhị trưng cầu ý kiến, có sửa hay là không.

Lâm Nhứ trực tiếp nói: “ Sửa đi sửa lại rất phiền phức, sau này còn quay lại, không cần sửa nữa.”

* Đúng, thiếu phu nhân.”


Tô Thính Ngôn không nhịn được trừng mắt nhìn anh một cái.

* Em muốn đi làm cái gì?”

* Anh sẽ không phải là muốn đi theo em chứ.”

Tô Thính Ngôn nói: “Em muốn đi tìm Lâm Tích Bạch, anh không thể đi cùng.”

“Cô Lâm hẳn là cũng biết anh, như thế nào anh lại không thể đi cùng?”

“Ây, đã nói với cô ấy rằng, chúng ta đã ly hôn rồi.”

“Vậy em có nói với cô ấy không, mặc dù đã ly hôn, nhưng anh vẫn còn đang theo đuổi em.”

Tô Thính Ngôn nhìn anh không nói gì: “Lâm tổng thật là có thể nhàn rỗi.”

Nhưng mà, nói không hiểu chính là không hiểu, Tô Thính Ngôn rất nhanh đã tới chỗ dùng bữa.

Lâm Tích Bạch vừa thấy Lâm Nhứ, cũng có hơi hoảng sợ.

“Sao anh ta lại tới đây….”

Lâm Nhứ cười cười: “ Xin chào, cô Lâm, đã lâu không gặp.”

Lâm Tích Bạch cười gượng: “ Đúng vậy, hai người không phải là…”

Con mắt Lâm Tích Bạch giật giật, không dám nói.

Lâm Nhứ lại thản nhiên nói: “ Đúng vậy, tôi bị cô ấy đá.”

Khu.

Lời này từ miệng Lâm Nhứ trực tiếp nói ra, ngược lại có vẻ thật sự rất kì quái.

Trên đời này e là chỉ có Tô Thính Ngôn, vậy mà đối với Lâm Nhứ không chút dao động, còn quăng người ta đi.

Lâm Tích Bạch cũng không có cách nào.
 
Chương 154


“Không bằng tôi mời mọi người cùng đi ăn cơm đi.”Lâm Nhứ nói.

Lâm Tích Bạch muốn nói được thôi tốt quá.

Thế nhưng, liếc mắt sang phía Tô Thính Ngôn thấy cô đang trừng mắt nhìn mình.

Lâm Tích Bạch lâp tức ngậm miệng: “Không được không được, sao có thể hàng ngày ăn của Lâm tổng chứ, chúng tôi đến chỗ này tùy ý ăn chút gì đó là được rồi, tôi quyết định xong rồi.”

Lâm Nhứ hơi ngắng đầu nhìn thoáng qua cửa hàng này.

Trong lúc theo hai cô đi vào trong, vừa đi vừa nghịch điện thoại di động.

Tưởng rằng mọi thứ đều bình thường, thế nhưng, ba người vừa tới cửa, chợt nghe được người ở cửa nói: “

Hôm nay đóng cửa không kinh doanh, phải sửa chữa mạch điện của nhà hàng.”

“Cái gì, đuổi như vậy không khéo…”

Lâm Tích Bạch có chút tức giận: “ Cũng không nói sớm một chút, tôi đều đã đặt chỗ xong rồi.”

Lâm Nhứ cười cười đi tới.

“Xem ra đây là ý trời, vẫn là đến chỗ tôi đã đặt đi.”


Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ.

Thật sự là ý trời sao?

Nhưng nếu nói không phải, lúc này cũng đâu còn cách nào khác.

Lâm Tích Bạch kéo kéo ống tay áo Tô Thính Ngôn: “Quên đi, đi thôi, này cũng không có cách nào mà.”

Thấy Tô Thính Ngôn ngầm đồng ý, mới vội vàng vui mừng lôi kéo cô đi ra ngoài.

Điện thoại của Lâm Nhứ đồng thời vừa khẽ động.


“Tiên sinh, đã làm cho cửa hàng tạm thời ngừng kinh doanh.”

Anh đơn giảm đáp lại hai chữ: “Đã biết.”

Rất nhanh đã tới nơi Lâm Nhứ đặt chỗ.

Lâm Tích Bạch ngắng đầu nhìn.

*Oa, nhà hàng hải sản này rất đắt tiền….” Cô cười híp mắt kéo Tô Thính Ngôn: “ Đi theo Lâm tổng, không có chỗ nào thiệt, bằng không những nơi như thế này, tớ đều là đi ngang qua thôi.”

Lâm Nhứ từ phía sau cười cươi: “Đi vào thôi.”

Lâm Tích Bạch vui vui mừng mừng đi vào trong, vừa mới đi vào bỗng nhiên sững sờ cả người.

“Tống….. Tống Tinh Thần…..

Tô Thính Ngôn tiếp đó cũng hơi sửng sốt.

Tống Tinh Thần đã đi về phía hai người cười nói: “ Ò, mọi người sao lại tới đây, thật khéo quá.”

Lâm Nhứ nói: “Vào đã rồi nói sau.” . Truyện Huyền Huyễn

Ba người cùng Tống Tinh Thần đi vào bên trong.
 
Chương 155


Lâm Tích Bạch rốt cuộc cũng là lần đầu tiên thật sự được nhìn thấy đại minh tinh, âm thầm ở một bên mà phần khởi, thậm chí muốn lôi điện thoại ra chụp một bức ảnh phong thái của đại minh tinh, nhưng mà lại không dám quá phận, chỉ có thể nhìn bằng đôi mắt sáng rực.

Bên này Tống Tinh Thần hiển nhiên là đã phát giác, ở kia tất nhiên không thấy được, vẻ mặt kiêu ngạo đi vào, ngầm hừ nhẹ, đợi mọi người ngồi xuống mới nói: “Bữa cơm này Lâm Nhứ nhất định phải mời, lần trước để chúng tôi leo cây, chúng tôi còn chưa nói anh.”

“Được, Ngôn Ngôn, em gọi đồ đi.”

Tô Thính Ngôn nhìn qua thực đơn: “ Tôi tùy ý, mọi người gọi đi.”

Vốn dĩ muốn cùng với Lâm Tích Bạch ra ngoài tụ họp một chút, ai ngờ Lâm Nhứ này, muốn làm ra nhiều chuyện như: vậy.

Lâm Nhứ liền cầm lấy thực đơn, cười nói: “ Đem tới món cá kia, Ngôn Ngôn thích ăn món cá cay đúng không, với thêm một phần tôm, Ngôn Ngôn thích ăn tôm ngọt đúng không.”

Tống Tinh Thần toàn thân run lên sởn da gà: “A, đây là, anh là bạn của bác sĩ Tô, có phải cũng là bác sĩ hay không.”

Lâm Tích Bạch vừa nhìn, anh ta đang tự mình nói chuyện, còn rất mừng rỡ hoan hỉ: “ Đúng vậy đúng vậy.”

Tống Tinh Thần cười tít mắt kéo Lâm Tích Bạch qua: “Có kiến thức y khoa đấy, tôi muốn cùng cô thỉnh giáo một chút, cái này không tiện nói ở đây, tôi với cô ra ngoài nói.”

Anh ta một tay kéo Lâm Tích Bạch lại.

*Ơ, làm gì vậy, tôi còn chưa ăn cơm mà…”


Lâm Tích Bạch trực tiếp bị người kéo ra ngoài vô cùng tức giận, nhìn thẳng Tống Tinh Thần: “Anh làm cái gì vậy.”

Tống Tinh Thần ấn cô xuống: “Có chút tự giác đi được không, hai vợ chồng người ta bồi đắp tình cảm, cô ở bên trong làm bóng đèn làm cái gì, hơn nữa cân nặng cô như: vậy, sao lại không biết xấu hỗ mà vẫn ăn cơm chứ.”

Lâm Tích Bạch tức giận hét lên vào mặt anh ta: “Anh nói tôi béo?Anh anh anh…”

Không phải là Tống Tinh Thần đối với người ngoài là vẻ con trai ấm áp sao?

Đây gọi là một người con trai ám áp?

Tống Tinh Thần vừa trực tiếp kéo cô ra ngoài, vừa phát tín hiệu cho Lâm Nhứ.

“Tôi giúp cậu mang bóng đèn này đi, đáp ứng xe của tôi, đừng có quên đấy.”

Trong chốc lát, Tống Tinh Thần đã thấy được đáp lại.

“Trở về đi xem gara ô tô của cậu.”

Được, chốt nhé.

Tống Tinh Thần vui vẻ lên không ít, nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Lâm Tích Bạch trước mặt, thu hồi vẻ tươi cười, nghiêm túc nói: “Làm cái gì, là phụ nữ phải biết giữ gìn vóc dáng chứ, tôi là vì muốn tốt cho cô, nhìn thấy cô là biết vẫn chưa có đối tượng nào, có đúng không?”

“Anh….. Tôi chưa có đối tượng là bởi vì tôi còn bận.”

“Không, không có đối tượng vì bận tất cả đều là viện cớ, có điều thật không nghĩ tới, bản chất cũng không phải là bận, nguyên nhân chính không có đối tượng, chính là bởi vì xấu.”

Tống Tinh Thằn!

Lâm Tích Bạch cảm thấy hoàn toàn đánh mắt nhận thức của mình về cái người minh tỉnh kia.

Hóa ra tin đồn nói không sai, vẻ ngoài của người đều là giải Tống Tinh Thần hiện giờ đã không còn hào quang của minh tinh nữa, Lâm Tích Bạch nhìn chằm chằm anh ta không khách khí đáp trả lại nói: “Chúng ta cũng là kẻ tám lạng người nửa cân,đừng bị bộ dáng mặt mũi sáng sủa giả tạo mang mùi tiền của anh lừa gạt. Không có vài đồng tiền bắn kia, anh cho rằng còn có thể đi làm ngôi sao gì đó à?”
 
Chương 156


Khuôn mặt giả tạo?

Anh ta ngắn người mãi không có phản ứng lại.

Lâm Tích Bạch hừ lạnh đứng dậy.

Tống Tinh Thần lúc này mới hiểu được chuyện gì.

Nha đầu này nói là mặt mũi anh ta đều là chỉnh sửa!

“Cô nói lại cho tôi, nha đầu thối, cô nói ai chỉnh sửa, lão tử là trời sinh, là trời sinh đấy.”

Tống Tinh Thần nhanh chóng đưa một tay kéo Lâm Tích Bạch lại.

“Cô trả lời cho tôi!”

*Ơ hay cái người này, sao lại đáng ghét như vậy.”

“Tôi chính là đáng ghét vậy đấy, cô ngồi xuống cho tôi!”

Tống Tinh Thần muốn giật giật con mắt, chỉ vì chiếc xe thể thao của anh ta, mà hôm nay anh ta đều nhịn!

Phía bên kia.


Tô Thính Ngôn nhìn ra bên ngoài.

“Hai người bọn họ đã chạy đi đâu rồi?”

Lâm Nhứ nói: “Không biết.”

“Không biết thật hay là giả vờ không biết?” Tô Thính Ngôn nhướn mày.

Lâm Nhứ cười mỉm, bày ra vẻ mặt vô tội: “Em muối nói cái Giốn Tô Thính Ngôn nghiền răng giận dữ.

“Em muốn đi WC.”


Cô liền đứng dậy bước ra ngoài.

Thế nhưng, chưa đi được mấy bước chân, đã lại nghe thấy mấy âm thanh quen thuộc.

“Nơi này thật lớn nha, Khuynh Tình, lần này Tô Tề khai trương, em không phải là cũng muốn quay lại Tô Tề làm chủ sao, dù sao sau này Tô Tề cũng là của em.”

Tô Khuynh Tình cùng mấy bạn học đến chúc mừng khai trương Tô Tê.

Tô Khuynh Tình nói: “Đúng vậy, em chuẩn bị trở về, vốn dĩ đến Lâm Vũ chính là Cảnh Trăn phản đối em tới, em liền đến xem một chút.”

Tô Khuynh Tình sẽ rời khỏi Lâm Vũ, cũng là nhìn ra chỗ đó chẳng đem lại lợi ích gì, bị Tô Thính Ngôn phá đám, không nói đến mọi người đều không có ấn tượng tốt với cô, mà khắp nơi đều chê cười cô.

Xem ra ở lại Lâm Vũ không có tương lai tốt đẹp gì, Tô Khuynh Tình dứt khoát nghĩ, ở lại Lâm Vũ làm một bác sĩ nhỏ bé, không bằng quay về Tô Tề đi.

Tô Thịnh Quốc chắc chắn sẽ cung phụng cô như bảo bối, để các bác sĩ đứng đầu Tô Tè bồi dưỡng, cô lựa chọn Tô Tè rõ ràng rất có lợi.

Đối với người khác tất nhiên không thể nói như vậy.

Vài người ngưỡng mộ nói: “ Trong nhà có gia cảnh xịn thật là tốt.”

*Ò, Tô Thính Ngôn.”

Vài người nhìn thấy Tô Thính Ngôn.
 
Chương 157


Đối với cô tất nhiên là cũng có quen biết, hơn nữa lại nghe rất nhiều chuyện về cô từ miệng Tô Khuynh Tình, bọn họ đều chán ghét cái người tên Tô Thính Ngôn này.

Hồi còn nhỏ, mấy người bọn họ cũng đều là học chung một trường.

Nhưng sau đó Tô Thính Ngôn đã rời đi.

Sau này bọn họ và Tô Khuynh Tình quan hệ rất tốt, hiển nhiên lại càng không thích Tô Thính Ngôn.

“Tô Thính Ngôn, sao cậu lại ở đây.”

Tô Khuynh Tình cũng rất không hiểu: “Chị, sao chị lại ở đây, dạo này chị đang bận gì vậy, Tô Tề sắp khai trương rồi, mọi người trong nhà tìm mãi không tháy chị đấy.”

Bạn học bên cạnh nói: “ Tìm cô ấy làm gì chứ, cái gì cũng không hiểu, trở về để chiếm cổ phần danh nghĩa sao.”

“Khuynh Tình, cậu thật sự là tốt bụng quá đấy, còn nói cho cô ấy biết chuyện Tô Tề sắp khai trương, cậu đi, cô ấy tới cùng cậu, dùng đường tắt vòng vo gì đó theo Lâm Vũ còn chưa tính đến, bây giờ lại muốn đi theo Tô Tè thì làm sao đây.”

“Tới chỗ này sẽ không phải là đi cùng cậu đến đó chứ.”

Mấy người cô gái kia nhìn thấy Tô Thính Ngôn: “Tô Thính Ngôn, lâu lắm rồi không gặp nhỉ, cậu chạy tới tận đây mở: tiệc ăn uống, thật là giàu có nha.”

“Đúng vậy, nghe nói cậu sau khi trở về sống cũng không được tốt lắm, mẹ cậu vẫn nằm viện hôn mê bắt tỉnh, tất cả đều là bạn cùng học một thời, cậu phải mở miệng nói cho chúng tớ chứ.”

“Đúng vậy, một trăm tám mươi vạn tệ vẫn có thể cho cậu mượn được.”

“Chỉ cần mở miệng nói với chúng tớ một câu thôi là được rồi, cũng đừng bám rít lấy Lâm Cảnh Trăn nữa, nghe nói cậu còn đuổi theo tiệc đính hôn nhà họ Lâm, thú vị nha.”

Mấy chuyện này đều là do Tô Khuynh Tình nói cho bọn họ nghe.

Tô Thính Ngôn ở chỗ này nhìn qua một lượt, không muốn để ý tới mấy người bình thường chẳng mấy khi gặp mặt này.

Cô muốn đi vòng qua.

Nữ nhân trước mặt kia trực tiếp chặn cô lại.

“Bọn tớ có lòng tốt cho cậu tiền, mọi người cũng đều quen biết nhau cả, không nỡ lòng nào để cậu đi ăn mày ở đây, tốt xấu gì cũng đã là đại tiểu thư nhà họ Tô, bây giờ thành ra như vậy, bọn tớ dù gì ít nhiều cũng có người hầu đi theo, nghe nói là cậu đang sống ở một chung cư nhỏ hả, còn muốn tự chăm sóc chính bản thân mình nữa, nghĩ lại thật đáng thương, cho nên mới cho cậu tiền, thái độ của cậu thế này, một câu cảm ơn cũng không nói sao?”

“Chó khôn thì không cắn lung tung, cậu tránh ra được chưa?”

“A….. Cậu nói ai là chó?”

Tô Khuynh Tình vội vã ngăn bạn mình lại.

“Đừng thế mà….Chị, chị tới đây làm gì vậy?”

Người phía sau vẫn còn đang phẫn nộ, nói thẳng: “ Tới nơi này còn có thể làm gì, dù sao cậu ta cũng không có tiền mà tới, nhất định là đến dự tiệc xã giao quan hệ.”

“Ai da, nghe nói phụ nữ ra ngoài xã giao, chính là đến bị chọc ghẹo, thật đáng thương nha.”

Tô Khuynh Tình mặc dù trong lòng rất vui vẻ, nhưng trên mặt lại bày ra vẻ khó xử.

“Chị…Chị thật sự tới đây xã giao sao?”

Bọn họ ÿỷ vào nhiều người, từng người từng người ngăn cản Tô Thính Ngôn, không cho cô đi.

Lúc này…

“Ngôn Ngôn, sao em ra ngoài lâu thế?”
 
Chương 158


Mấy người ngắng đầu, nhìn thấy người đàn ông cao lớn kia, áo sơ mi trắng quần đen, cổ áo cúc áo chỉnh tề, mắt phượng môi mỏng, đường nét bên ngoài đẹp tinh tế toàn thân mang vẻ lạnh lùng kiệt ngạo, lúc đi qua tới, dường như là quét sạch tất cả sự bình tĩnh và ung dung, làm cho người ta lập tức cảm thấy được, cả hành lang đều có vẻ quý giá gấp bội lần.

Tô Khuynh Tình sững sờ.

Lâm Nhứ?

Lần trước ở tiệc đính hôn, trước mặt mọi người cô bị làm cho mắt hết mặt mũi, bỗng nhiên lại xuất hiện ở trong đầu CÔ.

Cùng là người có quen biết với Lâm Nhứ, sợ hãi nhìn hai người họ.

Lâm Nhứ sao lại có quen biết với Tô Thính Ngôn?

Còn gọi Tô Thính Ngôn là Ngôn Ngôn?

Tô Thính Ngôn thấy Lâm Nhứ đi tới bên cạnh mình, nói với anh: “ Không có gì, trên đường không cần thận để bị chó cắn thôi, hơi phiền phức một chút.”

“Tô Thính Ngôn, cậu nói ai là chó, để mồm miệng sạch sẽ chút đi.”

Người phụ nữ kia vừa mới mắng nhiếc một câu, đột nhiên cảm thấy Lâm Nhứ ánh mắt lạnh như băng nhìn qua đây, giọng nói lập tức hạ xuống không ít: “ Con gái sao có thể thô lỗ như thế chứ.”

Lâm Nhứ nhìn mấy người này, trực tiếp nói: “ Mấy người đang làm cái gì đây?”

Tô Thính Ngôn vỗ ngực: “Đang nói tôi không có tiền, phải bồ thí cho tôi một trăm tám mươi vạn tệ.”

“Không có tiền?” Lâm Nhứ nói: ‘Em không có tiền sao không nói với anh, thẻ này cho em.”

Lâm Nhứ trực tiếp lấy ra một chiếc thẻ màu đen sáng bóng.

Tô Thính Ngôn lập tức nói: “Em không cần, em có tiền rồi, làm phiền anh đem thẻ cát đi.”

Lâm Nhứ cười cười, lại nhìn qua người ở phía sau kia: “

Vậy không có việc gì chúng ta trở về dùng bữa thôi, đồ ăn đều lên hét rồi.”


Anh đưa tay ôm lấy vai cô, đưa người rời đi.

Tô Thính Ngôn quay đầu lại hừ một tiếng, nhìn thật sâu Tô Khuynh Tình còn đang chưa hết kinh sợ.

Chờ Tô Thính Ngôn đi rồi, bọn họ mới hoàn hồn lại nói: “

Khuynh Tình, sao lại thế này, sao Tô Thính Ngôn lại ở cùng một chỗ với Lâm Nhứ?”

Tô Khuynh Tình cúi đầu, môi đang run rẩy, âm thanh theo.

đó cũng yếu ớt.

“Tớ, tớ cũng không biết….”

“Thật là, nghe nói Lâm Nhứ rất bảo vệ người của mình, vừa nãy bọn mình nói cô ta như thế, sẽ không bị trả thù chứ.”

“Được rồi, Lâm Nhứ sao có thể coi trọng cô ta chứ, nói không chừng chính Tô Thính Ngôn tự mình nhảy bổ vào ấy chứ, ai biết được có thể vui vẻ được bao lâu.”

Tuy rằng an ủi nhau như vậy, thế nhưng, vừa nãy bọn họ bị dọa cho đến sắc mặt trắng bệch, lúc này cũng không còn hứng thú nào ở lại chúc mừng nữa.”

Tô Khuynh Tình vất vả lắm cũng về tới nhà, lập tức nghĩ tới Lâm Cảnh Trăn, muốn gọi điện thoại cho Lâm Cảnh Trăn, thế nhưng Lâm Cảnh Trăn lại không bắt máy.
 
Chương 159


Cô ta còn đang không biết chuyện xảy ra, cho người đi thăm dò mới biết được, Lâm Cảnh Trăn bị cảnh sát đưa đi rồi.

Ba mẹ anh ta đều đi chuộc người rồi, nhưng người ta không thả.

Nói nhất định phải có mệnh lệnh của cấp trên thì mới được thả người.

Tô Khuynh Tình cảm thấy cực kì khó hiểu, anh ta đường đường là thiếu gia của Lâm Vũ, sao lại tùy tiện bị người của cục cảnh sát bắt đi chứ.

Lâm Nhứ ở chỗ này cùng Tô Thính Ngôn riêng tư ngồi ăn chung một bữa cơm, hài lòng thỏa mãn mang người quay trở về.

Chu Đỉnh thở dài, vì bữa cơm này, tốn bao nhiêu là tiền đi.

Vừa đóng cửa hàng, vừa tặng xe.

Lâm Nhứ không thèm để ý chút nào, đưa Tô Thính Ngôn trở về thật là cao hứng.

Chu đỉnh nhìn thấy Lâm Nhứ: “ Tiên sinh, theo đuổi không phải như vậy chứ, ngài như vậy là quá lộ liễu đi…”

Lâm Nhứ nhướn mày: “Cậu nói cái gì?”

Chu Đỉnh nhanh chóng ngậm miệng lại, cười haha: “Có điều thiếu phu nhân cũng không từ chối ăn cơm với ngài, nhất định là trong lòng đối với ngài cũng không có gì bất mãn đi.”

“Cậu nói không sai.” Lâm Nhứ đối với câu nói này thật ra rất đồng tình, trực tiếp nói: “ Kêu người ngày mai tiếp tục đem hoa tới tặng, mỗi ngày một bó.”

“Ngài làm như vậy thật sự ổn sao….”

Có thể từ bỏ danh tiếng của Lâm đại tổng tài sao.

Lâm Nhứ ôm cằm, làm như đang suy tính kỹ càng: “Vậy mà vẫn có người cảm thấy Ngôn Ngôn nghèo….. người bên cạnh tôi sao có thể nghèo được.

“Những người đó thật là tóc dài nhưng kiến thức thì ngắn…”

“Cho nên tôi chính là muốn để bọn họ xem xem Ngôn Ngôn có bao nhiêu giàu có.”


TỦ ” Hóa ra là vì vậy nên mới mỗi ngày đem tới tặng một bó hoa.

Tiên sinh người thật đúng là, theo đuổi người ta quá ngây thơ đi, ngài như vậy sẽ làm cho người ta cảm thấy nghi ngờ chỉ số thông minh của ngài, rốt cuộc có thể điều hành tập đoàn Lâm Vũ tốt hay không.

Thế nhưng những lời này Chu Đỉnh chỉ dám âm thầm nói trong lòng một chút, sao dám nói ra ngoài.

Phía Tô Thính Ngôn đã chọn được vị trí tốt ở bệnh viện rồi, lập tức nhận được điện thoại của Lý Cường Quốc gọi đến.

Giọng nói của ông ta vô cùng vui sướng “Mấy vị thuốc cô đưa kia, thật là kì diệu nha, hiện tại không ít người đã biết đến, tôi ở đây có một vị thần y, tất cả mọi người đều đang hỏi Trường Linh khi nào mới mở, toàn bộ nhân vật thượng lưu của thủ đô, không có ai là không biết tới cô, bọn họ đang tự truyền tai nhau, không lâu đâu, Trường Linh sẽ nhanh chóng nồi tiếng khắp thiên hạ.”

Tô Thính Ngôn cũng sớm đoán được là sẽ như vậy, nên cũng không nhiều lời.

“Bước tiếp theo là để lộ ra tin bệnh viện sắp khai trương, tiện thể ông đã chuẩn bị tốt nhân công chưa?”

“Cái này tất nhiên rồi, nhân công đã đủ, bệnh viện đã bước vào giai đoạn cuối cùng rồi, lập tức có thể khai trương, à, đúng rồi, hình như Tô Tề cũng sẽ khai trương cùng ngày đấy.”

Tô Thính Ngôn cười nói: “Cái này không quan trọng, chúng ta vẫn cứ khai trương của chúng ta.”

“Tôi tất nhiên là không lo lắng nhân khí của chúng ta, cô xem đi, chọn lại thời điểm khai trương, bọn họ sẽ rất vắng lạnh, phải biết rằng, mấy người thượng lưu đó, truyền tin qua lại cho nhau vẫn là vô cùng lợi hại, hơn nữa, bác sĩ chúng ta đều là những bác sĩ giỏi, hộ sĩ cũng đã đầy đủ, thiết bị vẫn là hiện đại nhất.”

“Chắc hẳn tiền tốn không ít đi…. Yên tâm đi, sau này tôi sẽ kiếm về lại cho ông.”
 
Chương 160


“Đâu có đâu có, tiền không phải là ván đề, trải qua lần này, tôi đối với cô có hàng trăm vạn tin tưởng.”

Phía bên Lâm Nhứ đã biết Tô Thính Ngôn và Lý Quốc Cường cùng hợp tác.

Tuy rằng tên Lý Quốc Cường này là một người gian trá xảo quyệt, có chút thủ đoạn, nhưng nếu Ngôn Ngôn đã tin tưởng ông ta, Lâm Nhứ cũng không có ý kiến, hơn nữa bắt kể là xảy ra chuyện gì, anh còn có thể ở phía sau trợ giúp, cho nên cũng không cảm thầy có vần đề gì.

Tô Tề đồng thời khai trương, phía bên Trường Linh cũng bắt đầu tuyên truyền.

Bên này, Tô Khuynh Tình và các bác sĩ ở Lâm Vũ nói lời tạm biệt.

Cô bày ra vẻ mặt không đành nói: “ Bởi vì ba tôi nhất định muốn tôi quay về, tôi cũng không có cách nào, nhưng máy ngày nay ở Lâm Vũ, tôi rất vui vì có thể gặp được mọi người.

Mọi người xung quanh thở dài: “ Không còn cách nào, mặc dù Lâm Vũ phát triển rất tốt, nhưng mà ba cô nhất định là sẽ không đồng ý, kia cũng chính là bệnh viện của nhà cô, có người làm chủ, chắc chắn từ từ sẽ khá lên thôi.”

Mấy người đằng sau đột nhiên nói: “ Đúng rồi, có một bệnh viện mới bỗng nhiên được mở ra, chuẩn bị khai trương ngay thôi, gọi là Trường Linh.”

“Mở bệnh viện mới không phải rất bình thường sao.” Tô Khuynh Tính Khó hiểu hỏi.

Người bên cạnh lại nói: “ Nhưng nghe nói chủ của bệnh viện Trường Linh, rất thần kỳ, rất nhiều người sùng bái, cho nên tiếng tăm của bệnh viện rất nổi nhanh như gió.”

“Sao tôi chưa bao giờ nghe qua có người như thế.” Tô Khuynh Tình gần đây luôn dây dưa với chuyện của nhà họ Lâm, lúc này mới thấy dường như là tin tức của mình không có nhanh nhạy nữa.


“Mấy người biết không, phía trên có rất nhiều kẻ có tiền biết đến người này, tôi cũng là nghe được một ông lãnh đạo ở phòng bệnh VỊP ở bệnh viện chúng ta nói, nói là khi nào bên kia khai trương sẽ chuyển sang bệnh viện đó, mong muốn có thể tự mình đến Trường Linh, giúp ông ta điêu trị.”

“Thần kì vậy sao, không ở Lâm Vũ, muốn ở bệnh viện mới àP Tô Khuynh Tình nghe nói thế cũng muốn đi xem mặt vị bác sĩ này.

Đáng tiếc hiện giờ cô không thể đi đâu, chỉ có thể quay về Tô Tè.

Đây đã là chuyện chắc như đỉnh đóng cột.

Tô Thính Ngôn từ bên trong đi ra, đi lầy nước cùng Tằng bai: Tô Khuynh Tình hơi bất ngờ, nhìn thấy cô liền nói: “ Chị, em phải quay về Tô Tề, sau này chị ở lại Lâm Vũ phát triển tốt nha.”

Tô Thính Ngôn nhìn nhìn cô ta: “Tôi cũng phải đi nhanh thôi.”

“Cái gì?” Tô Khuynh Tình ngạc nhiên hỏi: “ Đi hoàng gia nghiên cứu sao?”

“Không phải.”

Tô Thính Ngôn nói: “ Lo cho bản thân cô tốt đi là được.”

Tẳằng Lê hừ một tiếng về phía bên này.

Mấy người bên cạnh quay ra nói với Tô Khuynh Tình: “Được rồi, loại người này, cũng không biết chủ nhiệm và viện trưởng nghĩ thế nào mà giữ loại người như vậy ở lại.”

Đầu tiên mở bán thuốc ra ngoài, Lý Quốc Cường là vì muốn biểu thị thành ý, tiền bạc đều đưa cho Tô Thính Ngôn.

Bởi vì đều là bán giá cao cho những kẻ có tiền kia, cho nên thu lại được cũng kha khá.

Tô Thính Ngôn cũng không khách sáo nữa, dù sao cô cũng thật sự là thiếu tiền.

Mà lúc này, Tô Thịnh Quốc lại gọi điện cho cô.

Bởi vì đã nghe Tô Thính Ngôn biết được chuyện khai trương của Tô Tề, ông ta cũng không còn cách nào giấu diếm được nữa, chỉ có thể nói hết sự thật cho Tô Thính Ngôn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top