Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái
Chương 181


Chương 181:

 

“Cháu không… Cháu không phải có ý đó.”

 

Lâm Cảnh Trăn híp mắt.

 

“Rất tốt, Cảnh Trăn, tôi thấy hạng mục ở Cam-pu-chia cậu không cần đi.”

 

Lâm Cảnh Trăn ngắng đầu lên.

 

Lâm Nhứ nói, ” Cảnh Trăn tuổi của cậu vẫn còn quá nhỏ, lần trước tôi có nói muốn tìm máy cái người trẻ tuổi, xuống nông thôn rèn luyện, sắp xép cho Cảnh Trăn đi.”

 

Xuống nông thôn rèn luyện…

 

Chính là cái dạng đó, ngay cả nhà xí cũng không có, đi nhà vệ sinh đều toàn là ruồi bọ đi… Trồng trọt bón phân…

 

Lâm Cảnh Trăn lập tức ngây ra như phỗng.

 

Lâm Nhứ liếc Chu Đỉnh.

 

“Còn chờ cái gì đáy.”

 

“RõI”

 

Chu Đỉnh mau chóng bước tới.

 

“Lâm thiếu, còn chờ cái gì, đi thôi.”

 

Lâm Cảnh Trăn thật muốn khóc.

 

Chỉ là đến cuối cùng vẫn không quên quay đầu hô to một câu.

 

“Chú ba, mặc kệ chú ngăn cản cháu thế nào, cũng không thể cản cháu đi theo tiếng gọi con tim.”

 

Chu Đỉnh nhanh chóng lôi vị đại thiếu gia này đi.

 

Vị thiếu gia này thật sự là tự đào hồ cho mình.

 

Tô Thính Ngôn nhìn thấy những người xung quanh đều đang rất hứng thú xem kịch, nhất thời cảm thấy đầu mình đau đến mức muốn nút ra.

 

Cô nhìn những ánh mắt hâm mộ lại hiếu kì kia, ngắng đầu lên không nói lời nào đi vào trong.


 

Lâm Nhứ dùng khí thế của mình cường thế áp đảo Lâm Cảnh Trăn xong, mới đi đến trước mặt Tô Thính Ngôn.

 

“Ngôn Ngôn.”

 

Tô Thính Ngôn không nhìn anh, “Gần đây cũng không thấy bóng dáng, làm sao bỗng nhiên chạy tới đây vậy.”

 

Ánh mắt Lâm Cảnh Trăn sáng lên.

 

“Nhớ tôi?”

 

“Làm sao tự cho mình mặt mũi lớn như vậy.”

 

“Tôi bao lâu chưa xuất hiện, em cũng nhớ kỹ, xem ra trong lòng em cũng không phải là không có vị trí nào nha.”

 

“Anh…”

 

Tô Thính Ngôn tự biết mình nói không lại anh, quay đầu muốn đi.

 

Nhưng mà…

 

Tay của cô đột nhiên bị anh giữ chặt, anh đi tới, gò má tiến lại gần, mặt của cô gần như chạm vào mặt của anh, anh nhìn cô chằm chằm, bất ngờ hôn ở trên trán của cô một cái.

 

“Em không nói tôi còn không nghĩ tới, nhưng mà, trong lòng em nhớ đến tôi, tôi liền không nhịn được…”

 

Ai nhớ đến anh vậy.

 
Chương 182


Chương 182:

 

Tô Thính Ngôn liền đầy Lâm Nhứ ra.

 

“Ai bảo anh không chuyện gì lại hôn tôi.”

 

Cô dùng sức lau lau trán của mình, tức hỗn hễn.

 

Cô vừa muốn quay đi, Lâm Nhứ lại nói, “Thật vất vả mới gặp được, ra ngoài mói chuyện một chút không? Hay là mời tôi tới nhà em vậy?”

 

Tô Thính Ngôn nghĩ nếu như đi vào, Có Chân Chân không chừng sẽ nghĩ như thế nào, vẫn là nói, “Được rồi… Ra ngoài một chút cũng tốt, tôi cũng có lời muồn nói với anh.”

 

Cố gắng khuyên anh làm việc chính sự nhanh một chút…

 

Xuân Giang dù gì cũng là tiểu khu cao cấp, khung cảnh bên trong không tồi.

 

Cô đi ở phía trước, nhìn Lâm Nhứ một đường luôn mỉm cười đi theo cô, suy nghĩ một chút, vẫn là nói, ” Lâm tổng, anh không cảm thấy, chúng ta không xứng sao?”

 

Lâm Nhứ nghe xong, lập tức buồn bực.

 

Bỗng nhiên tới gần máy bước.

 

“Chỗ nào không xứng?”

 

“Lớn nhỏ nha.”

 

Bỗng nhiên Lâm Nhứ gian xảo cười một tiếng.

 


Anh tới gần.

 

“Chúng ta lớn nhỏ rất xứng đôi mà, không phải em nói với phương diện này của tôi rất hài lòng sao?”

 

Liền nghĩ sai…

 

Tô Thính Ngôn dậm chân, “Là tuổi tác lớn nhỏ! Tôi quá ngây thơ, Lâm tổng anh thành thục ồn trọng, thích hợp tìm một người phụ nữ dịu dàng hiền thục hơn…”

 

Tên gia hỏa này nghĩ gì thế, còn là, nói chuyện vô sỉ, còn có thể nói trịnh trọng như vậy.

 

Trên mặt anh lộ rõ nét buồn bực.

 

“Em quả nhiên ghét bỏ tôi tuổi tác lớn?”

 


Anh lớn hơn cô đúng sáu tuổi…

 

Mặc dù vẻ ngoài của anh nhìn thì vẫn là một thanh niên tuổi không lớn lắm, thế nhưng Tô Thính Ngôn lại nhỏ vậy.

 

Tuổi tác đoán chừng, mới vừa 20, hiện tại còn đang thịnh hành đi yêu tiểu thịt tươi, tình chị em…

 

Tống Tinh Thần cũng đã nói, phương diện này anh không có chút ưu thế nào.

 

Tô Thính Ngôn cảm thấy tóc mình đều muốn bị bản thân nhỗ hết.

 

“Không phải ghét bỏ anh tuổi tác lớn, mà là tôi ngây thơ…”

 

“Tôi liền thích em ngây thơ.”

 

“Tôi, kỳ thật ngây thơ cũng chỉ là bề ngoài của tôi.”

 

“Tôi liền thích vẻ bề ngoài ngây thơ của em.”

 

“Anh…”

 

“Tôi thích em, cho nên em như thế nào tôi cũng thích.”

 

Lâm Nhứ cong môi, tiến sát lại, tay vuốt nhẹ bờ môi mềm mại của cô.

 

Tô Thính Ngôn giật mình lùi về sau một bước.

 

Thật là, nói chuyện thì cứ nói, sau cứ động tay động chân!

 
Chương 183


Chương 183:

 

Bỗng nhiên, bên cạnh, có một tia sáng chói mắt chiếu tới.

 

Tô Thính Ngôn híp mắt, cảm thấy con ngươi cũng bị chiếu thành màu đen, không nhìn rõ bất cứ thứ gì.

 

Chỉ nghe tiếng xe gắn máy càng ngày càng gần.

 

Trong nháy mắt…

 

Lâm Nhứ ở phía trước, đột nhiên ôm lấy Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn bị ngã xuống đắt.

 

Nhưng mà cũng không đau lắm, bị Lâm Nhứ ôm như vậy, lăn trên mặt đất hai vòng, mới bị anh ôm thật chặt trong ngực.

 

Tô Thính Ngôn sững sờ, ngẳắng đầu lên, chỉ thấy chiếc xe gắn máy như bị điên kia, chợt lóe lên, mắt thấy hai người ngã trên mặt đất, cũng không quay đầu lại, liền điên như lái đi.

 

Đây là có chuyện gì…

 

Chiếc xe gắn máy đó chắc chắn là có ý!

 

Lâm Nhứ đứng lên, nhìn Tô Thính Ngôn.

 

“Em có không?”


 

Tô Thính Ngôn lắc đầu, trước nhìn về phía Lâm Nhứ.

 

Áo sơ mi màu trắng của anh nhăn lại, lăn trên mặt đất nên dính đầy bụi bặm.

 

“Anh thế nào?”

 

“Tôi? Không có việc gì, nhưng mà, vừa nãy người này…”

 

Lâm Nhứ nhìn về phía phương hướng xe gắn máy lái đi.

 

Hai người sau đó tới cục Giao Thông.

 

Tìm video giám sát, có thể nhìn thấy đây là một chiếc xe máy rất đắt đỏ, người đội mũ, xe máy lại là không có biển số xe, cục Giao Thông còn cần thận mà nói, “Việc này xem ra rất khó đề tra được là ai, một đường lái ra ngoài, lại chưa có dấu hiệu trở về, có khả năng ở giữa đường sẽ bỏ xe lại.”

 

Lâm Nhứ cũng sớm biết sẽ có kết quả này.

 

Hai người ra đến bên ngoài, Lâm Nhứ nói, “Em có manh mối gì không?”

 

Tô Thính Ngôn vuốt cằm, “Người này hẳn là rất có tiền, cho nên dùng xe máy mắc như vậy đến đụng tôi, cũng không thấy lãng phí, không biết tôi có nên vì thế mà cảm thấy cao hứng hay không, cuối cùng có người vì tôi nguyện ý tốn công làm ra chuyện lãng phí như vậy”

 

Lâm Nhứ liếc cô, “Gần đây bởi vì em có hợp tác với Lý Quốc Cường, cái này đụng tới lợi ích của một số người, em tốt nhất vẫn cần thật hơn chút.”

 

Đối với việc vì sao Lâm Nhứ lại biết cô hợp tác với Lý Quốc Cường, cô cũng không có cảm thấy bất ngờ chút nào.

 

Quyền thế như anh, hẳn là rất dễ dàng có thể tra được những việc này.

 

Tô Thính Ngôn nhìn phía trước, hừ lạnh nói, “Có người không hi vọng tôi sống tốt, nhưng tôi hét lần này tới lần khác muốn cứ làm, nếu có người muốn gây phiền phức cho tôi, người này cũng đừng nghĩ sống tốt… Tôi sẽ tra xét rõ ràng, đến cùng là ai muốn mạng của tôi.”

 

Lấy ân báo ân, lấy oán báo oán, luôn luôn là tiên chỉ trong lòng cô, cho nên dù người này là ai, cô cũng sẽ tìm ra, đồng thời để anh ta hói hận vì đối nghịch với cô.

 

Lâm Nhứ nhíu mày nhìn cô.

 

“Em cũng chú ý một chút, đừng cậy mạnh…”

 

“Tôi biết, lần này cám ơn anh.”

 
Chương 184


Chương 184:

 

“Chỉ nói cảm ơn ngoài miệng thôi?”

 

Tô Thính Ngôn nhìn người đàn ông lúc nào cũng được đà lắn tới này.

 

“Anh có thể có chút phong thái tổng giám đốc Lâm Vũ hay.

 

không?”

 

“Có ai quy định tổng giám đốc tập đoàn Lâm Vũ phải như thê nào sao?”

 

Cái này…

 

Tô Thính Ngôn quay người đi.

 

Lâm Nhứ từ phía sau nói, “Mời tôi ăn cơm, thấy được không?”

 

Tô Thính Ngôn lại xem như không nghe thấy, bước đi.

 

Sau đó.

 

Lâm Nhứ trở lại văn phòng, nhìn Chu Đỉnh.

 

“Có tra được không?”

 

Chu Đỉnh cúi đầu nói, “Xe này là xe nhập khẩu, từ manh mối có được, Lâm Vũ từng có người mua loại xe máy này, nhưng mà, bởi vì mua nhiều chiếc, cho nên, hiện tại manh mối cũng tương đối khó điều tra.”

 

Tập đoàn Lâm Vũ?

 

Lâm Vũ có người muốn làm hại Tô Thính Ngôn?

 

Lâm Nhứ nghĩ tới sẽ có người hi vọng Tô Thính Ngôn không hợp tác được Lý Quốc Cường hay không, dù sao, Lý Quốc Cường yếu kém đến đâu, gia cảnh trong nhà cũng không thiếu.

 

Lại không nghĩ rằng, người này là Lâm Vũ.

 

Mà ở bên kia.

 

Tô Thính Ngôn xem nội dung trên máy vi tính.

 


Vừa mới tra ra được, chủ nhân của chiếc xe máy.

 

Tập đoàn Lâm Vũ?

 

Rất tốt, tập đoàn Lâm Vũ đã có người bắt đầu ra tay với cô.

 

Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, quan hệ của Tô Thính Ngôn với Lâm Nhứ, ở nội bộ tập đoàn Lâm Vũ đã lộ ra rồi, cô tiền vào tập đoàn Lâm Vũ, nhất định đe dọa đến lợi ích người khác, lại thêm cô còn hợp tác cùng Lý Quốc Cường.

 

Tô Thính Ngôn nằm ở trên giường, chuyện này tất nhiên cũng chưa nói với Cố Chân Chân, miễn cho bà lo lắng.

 

Ngày thứ hai, Tô Thính Ngôn vừa ra khỏi cửa, liền thấy Lâm Nhứ đang chờ mình.

 

Tô Thính Ngôn nói, “Mới sáng sớm anh qua đây làm gì vậy.”

 

“Chuyện xe máy kia, tôi sẽ giúp em tra, em đừng tham gia vào.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn anh nói: °Xem ra anh đã biết đây là do.

 

Lâm gia giở trò rồi.”

 

“Em đã tra được rồi sao?” Lâm Nhứ nhìn cô một cái thật sâu, cảm thấy hơi ngạc nhiên.

 

*Nếu cái này cũng không biết thì về sau em cũng rất khó để tiếp tục lăn lộn.” Tô Thính Ngôn nói.

 

Lâm Nhứ nhìn cô, hít sâu một hơi.

 
Chương 185


Chương 185:

 

“Tập đoàn Lâm Vũ thật khổng lồ, riêng chỉ nhánh đã có đến mười máy, nước bên trong sâu bao nhiêu em cũng có thể nghĩ đến, anh không muốn em bước vào.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn anh.

 

“Yên tâm đi, em có thể bảo vệ tốt chính mình.”

 

Anh nhìn nhìn cô, đi đến bên cạnh: “Lúc nào cần nhớ nói cho anh, không cần đối mặt một mình.”

 

Tô Thính Ngôn ngần người, nhìn anh, cuối cùng vẫn gật gật đầu.

 

Chu Đỉnh thấy Lâm Nhứ đã trở lại, nhỏ giọng nói: “Thiếu phu nhân sẽ không muốn ngài giúp đâu.”

 

“Người này từ nhỏ đã học được cách không dựa vào người khác. Cậu xem, từ đầu, cô ấy đã kháng cự tôi thì rõ … Không sao cả, đây mới là Tô Thính Ngôn, chúng ta từ từ thôi, chắc chắn sẽ khiến cô ấy mở rộng cửa lòng.”

 

Trong lòng Chu Đỉnh chậc chậc hai tiếng, tại sao nghe giọng điệu của tiên sinh nhà bọn họ còn hơi chút kiêu ngạo nhỉ…

 

Lâm Cảnh Trăn đã bị sai đi rồi, mấy ngày rồi cũng chưa thể trở về lúc nào.

 

Lúc ở kinh đô, mọi người đều bị phơi đen rất nhiều.

 

Tô Khuynh Tình không biết Lâm Cảnh Trăn đang bận rộn làm gì, nhưng vừa nghe nói Lâm Cảnh Trăn tới, cô ta lập tức đến nhà tìm anh ta.

 

Vốn Lâm Cảnh Trăn cảm thấy đi ra ngoài trốn Tô Khuynh Tình một chút cũng được, lúc này thấy cô ta tìm tới cửa, đành từ bỏ, nhìn cô ta nói: “Khuynh Tình, có một việc, đúng lúc anh muốn nói với em.”


 

Tô Khuynh Tình cười, mang đến rất nhiều đồ ăn.

 

“Cảnh Trăn, xem anh kìa, đi ở nông thôn, phơi đen như vậy, em mang cho anh thật nhiều đồ anh thích ăn…”

 

Tuy rằng từ lần trước Lâm Cảnh Trăn càng ngày càng thất vọng đối với cô ta, hóa ra cái loại cảm giác này cũng đã không còn, nhưng thấy cô ta vẫn đối tốt với mình như vậy, nhất thời lại hơi xấu hổ.

 

Nhưng nghĩ đến Tô Thính Ngôn, quyết định xóa cảm giác này đi.

 

Anh ta nói thẳng: “Khuynh Tình, thật xin lỗi, tạm thời anh không muốn kết hôn.”

 

Tô Khuynh Tình kinh ngạc nhìn anh ta.

 

“Anh nói cái gì? Cảnh Trăn, chúng ta đã đính hôn rồi, anh nói cái gì vậy chứ?”

 

“Khuynh Tình, thực xin lỗi…”

 

Tô Khuynh Tình vừa đi vừa đỏ mắt nói: “Cảnh Trăn, anh đã quá mệt rồi, anh tự nghĩ lại đi, chúng ta yêu nhau như Vậy, sao lại có thể không đính hôn.”

 

Tô Khuynh Tình khóc lóc đi ra ngoài.

 

Dù sao thì Lâm Cảnh Trăn được nuông chiều từ bé, tuy rằng lúc này có hơi áy náy, nhưng ngày hôm sau lại tốt lên, nghĩ nghĩ trong lòng lại thoải mái hơn rất nhiều.

 

Cuối cùng thì sau này cũng có thể thoải mái theo đuổi Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn hắt xì một cái, ngay sau đó thấy Lâm Cảnh Trăn gửi cho mình một tin nhắn.

 

“Thính Ngôn, tôi tới nhà em tìm em, mang cho em đặc sản nông thôn.”

 

“Không cần, tôi đang bận họp.”

 

*Bận họp? Ò, em đến Vương Quyền phải không, tôi đi tìm em.

 

Thật ra Tô Thính Ngôn đang ở nhà xem video hội nghị.

 

Bệnh viện đã được thành lập, nhà máy dược cũng đã có quy mô, các nhà hàng cũng bắt đầu buôn bán.

 
Chương 186


Chương 186:

 

Tô Thính Ngôn hiểu chính mình cũng không thể nhàn rỗi, cho nên vội vã thành lập công ty trước.

 

Cô vẫn nghe theo ý kiến của Lý Quốc Cường về vấn đề này, dù sao thì ông ta cũng có kinh nghiệm.

 

Công ty có tên là Trường Linh chế tạo.

 

Sau khi thành lập, Tô Thính Ngôn tuyển về máy vị giám đốc chuyên nghiệp trước, sau đó mới tuyển dụng những người còn lại.

 

Giai đoạn thành lập của công ty vốn vô cùng vội vàng, cô cũng không muồn xuất hiện, Lý Quốc Cường lập tức đưa một người trợ lý riêng của mình tới hỗ trợ cô.

 

Trợ lý tên là Lý Văn Bác, là một người đàn ông 40 tuổi, bởi vì nghe Lý Quốc Cường nói đến rất nhiều, cho nên vô cùng tôn trọng Tô Thính Ngôn, trong video, thấy Tô Thính Ngôn đang nghe điện thoại thì thành thành thật thật chờ ở bên kia.

 

Tô Thính Ngôn buông điện thoại, nói với Lý Văn Bác: “Tôi xin lỗi, chúng ta tiếp tục đi.”

 

“Không sao cả, Tô tổng, công việc của nhà máy thuốc bên này tôi cũng đã cho người chuẩn bị tốt, tư liệu giao cho cô trước.”

 

Cố Chân Chân thấy Tô Thính Ngôn ngày nào cũng rất bận, cũng không thể đi hỏi cô rốt cuộc đang bận rộn cái gì.

 

Hôm nay, Tô Thính Ngôn ra ngoài thì lập tức nhìn thấy Có Chân Chân thay quần áo đẹp muốn ra cửa.

 

Tô Thính Ngôn kỳ quái hỏi: “Mẹ, mẹ định làm gì vậy?”

 


Cố Chân Chân đột nhiên thấy hơi lúng túng, giống như bị bắt được quả tang đang làm gì đó.

 

Tô Thính Ngôn nhíu mày nói: “Mẹ, rốt cuộc muốn làm cái gì vậy, nói cho con biết đi.”

 

Cố Chân Chân đành phải nói: *Cha con… máy đồng nghiệp cũ bên kia, mời mẹ đi, mẹ không đi thì cũng không tốt.”

 

Muốn đi Tô Tề?

 

Tô Thính Ngôn đương nhiên không vui vẻ.

 

“Mẹ đồng ý rồi ư2”

 


“Mẹ…” Cố Chân Chân biết Tô Thính Ngôn không thích bà lại tiếp xúc với người nhà họ Tô, lập tức lo lắng, vội vàng nói: “Mẹ muốn nói cho con, nhưng mà, gần đây con bận quá, mẹ sợ làm phiền đến con.”

 

“Mẹ…”

 

Nhìn thấy Cố Chân Chân cẩn thận như vậy, Tô Thính Ngôn chỉ đành nuốt xuống cơn tức giận trước.

 

*Được rồi, con cũng không phải không cho mẹ đi, con đi cùng với mẹ.”

 

“Con cũng đi ư? “

 

“Đúng vậy, con thật muốn nhanh chân đến xem, xem xem sao nhà họ Tô lại có mặt mũi tới mời mẹ đi.”

 

Thật ra, hiện tại có rất nhiều bệnh viện, tuy rằng đại đa số đều sẽ có người bệnh, dù sao thì bây giờ khám chữa bệnh cũng không dễ dàng gì, nhưng mà thật sự phải có một bác Sĩ giỏi luôn túc trực, danh tiếng mới có thể lớn mạnh, người bệnh mới có thể càng nhiều.

 

Mặc dù Tô Khuynh Tình của Tô Tề có thể ảnh hưởng một số người, nhưng những lão nhân thế hệ trước đều vẫn cảm thấy cô quá trẻ tuổi.

 

Không giống như Cố Chân Chân, đáng giá tin cậy như vậy.

 

Cho nên một số cổ đông của Tô Tẻ lập tức nổi lên tâm tư: quanh co, muốn để Cố Chân Chân trở về tiếp tục ra mặt.

 

Có không ít người đã đến yến hội của Tô Tè.

 

Đây là làn sóng họp mặt thường niên mà Tô Tề chuẩn bị sau khi khai mạc, còn cố ý mời người nỏi tiếng đến tham dự.

 
Chương 187


Chương 187:

 

Tô Quốc Thịnh đứng ở cửa nhìn cái biểu hiện giả dối phồn vinh này, vẫn vô cùng đắc ý.

 

Có Chân Chân và Tô Thính Ngôn cùng nhau đến.

 

Tô Quốc Thịnh nhìn thấy Có Chân Chân, cười tủm tỉm muốn đi vào, thế nhưng ở phía sau lại nhìn thấy Tô Thính Ngôn cũng theo vào.

 

Nụ cười lập tức trở nên thật miễn cưỡng.

 

Nhưng vì ngại Cố Chân Chân, vẫn tiếp tục cười cười.

 

“Thính Ngôn, cô cũng tới ư, sao rồi, ở Vương Quyền có tốt không?”

 

“Cũng không tệ lắm.”

 

Thật ra cô cũng không đến đó nhiều lắm, nhưng bởi vì Vương Quyền và Trường Linh có hợp tác, cho nên cô cũng thường phải đi tham dự cái hạng mục nghiên cứu kia của Vương Quyền cho có mặt một chút.

 

Chỉ có điều đám người Tô Quốc Thịnh vẫn luôn cho rằng cô làm nghiên cứu viên ở Vương Quyền.

 

Như vậy cũng tốt thôi.

 

“Tiền lương bên kia cũng chỉ có chút chút như vậy, không bằng cô đến Tô Tè…”

 


*Tôi thích tiền lương như vậy.” Tô Thính Ngôn mỉm cười.

 

Tô Quốc Thịnh cũng chỉ khách khí mà thôi, thầm nghĩ, thật không biết tốt xấu, ngoài mặt lại nói với Cố Chân Chân: *Thân thể vẫn tốt chứ!”

 

“Vẫn tốt…” Tinh thần khí sắc của Cố Chân Chân thật sự: không tồi, liếc mắt một cái nhìn thấy máy vị đồng nghiệp cũ đều tới ở phía sau, cố ý không đi gặp Tô Quốc Thịnh, quay đầu lại đi chào hỏi người khác.

 

“Vẫn đều tốt chứ hả?”

 

“Ai u, Chân Chân, bà không biết chúng tôi nghĩ đến bà nhiều lắm đó.”

 

Bọn họ còn muốn nhiệt tình bắt tay, nhìn thấy Tô Thính Ngôn ở một bên mặt không biểu cảm gì thì đều ngừng lại.

 


Tô Khuynh Tình thấy vậy, ở bên cạnh nói: “Chị, bên trong còn có không ít người nổi tiếng đang hot đấy, lúc trước thường tới lại không gặp được, bây giờ Tô Tề phát triển không tệ, mới gọi bọn họ tới đây…”

 

Tô Thính Ngôn nói: “A, cũng đúng lúc tôi mời tới vài người bạn, cùng nhau đến cổ vũ, không sao đúng không?”

 

*Hả? Bạn?”

 

Tô Thính Ngôn cầm lấy điện thoại gọi biết nhà hàng nào rồi chứ?”

 

‘Văn Anh? Đi lên đi, Tô Thính Ngôn đã nghe được từ trước rằng Tô Tề mời không ít ngôi sao, Lại Mỹ Lâm còn cố ý nói với các cổ đông khác, nói muốn để mọi người mở mang kiến thức, để Cố Chân Chân nhìn xem, không có bà, Tô Tề phát triển như thế nào, người nỗi tiếng cũng có thể mời bắt kỳ ai nếu muốn, đã lâu như vậy, Cố Chân Chân chắc cũng chưa gặp được người nồi tiếng nào đi.

 

Ý nói Cố Chân Chân thật ra muốn bao nhiêu quê mùa thì có bấy nhiêu quê mùa.

 

Cho nên cô có ý gọi Văn Anh tới.

 

Người nỗi tiếng sao? Các cô không thấy mới lạ, trong nhà có rất nhiều.

 

Văn Anh…

 

Văn Anh chạy thật nhanh đến.

 

Cậu ta ăn mặc gọn gàng, vóc dáng nhỏ nhắn, cậu ta mặc một cái áo lông cao cổ, bên ngoài khoác một cái áo choàng dài, nhìn qua lại thấy dịu dàng tươi tắn, vừa xuất hiện thì tựa như phát sáng.

 

Hắp dẫn vô số ánh mắt chung quanh.

 
Chương 188


Chương 188:

 

Văn Anh ngoan ngoãn chạy tới bên cạnh Tô Thính Ngôn.

 

“Thính Ngôn.”

 

Tô Thính Ngôn cười cười, nhìn Lại Mỹ Lâm ở phía đối diện nói: “Chúng tôi đi vào trước.”

 

Văn Anh vừa đến, buổi họp thường niên lập tức trở nên náo nhiệt hơn.

 

“Là Văn Anh kìa. “

 

“Thật sự là Văn Anh.”

 

“Văn Anh, xin chào, xin chào.”

 

Những ngôi sao được mời tới kia nghe nói Văn Anh tới, cũng đều chạy tới chào hỏi.

 

Đám người nổi tiếng này được mời đến ở đây tuy rằng cũng hoạt động tích cực, nhưng cũng không được coi là nổi tiếng lắm, cùng lắm là do mọi người đều nghe nhiều nên biết, nhưng Văn Anh lại không giống vậy, dù sao Văn Anh cũng được coi là nỗi, xếp hạng vẫn trước máy người, có vô số người hâm mộ.

 

Ngoại trừ mấy ngôi sao kia, con cái của những cổ đông kia cũng yêu thích Văn Anh, đột ngột chạy tới, Tô Thính Ngôn và Cố Chân Chân suýt chút nữa không đi ra được.

 

Lại Mỹ Lâm nghiền răng nghiền lợi nhìn ở phía sau.

 


“Chạy đến đây khoe khoang ni bật, hừ.”

 

Vốn dĩ muốn khoe khoang cho các cô xem, lại không nghĩ đến ngược lại bị người ta khoe khoang một lúc.

 

Lại Mỹ Lâm vô cùng buồn bực.

 

Sau khi ngồi xuống, Cố Chân Chân nhìn Văn Anh, đi đến trước mặt Tô Thính Ngôn nói: “Đứa nhỏ này lớn lên thật là đẹp… Cậu ta với con là…”

 

Thấy ánh mắt hoài nghi của Cố Chân Chân, Tô Thính Ngôn vội vã ngắt lời bà: “Bạn bè, là người hợp tác với con, hiện tại là bạn bè.”

 

*Ò… Vậy à…”

 


Cố Chân Chân thốt lên, ngay cả bà cũng không thể không thừa nhận, người nỗi tiếng bây giờ, thật sự là một người so một người lại càng đẹp.

 

Đặc biệt là người thật, so với nhìn trong TV còn xinh đẹp hơn.

 

Tô Thính Ngôn vỗ vỗ Văn Anh.

 

“Không tồi, làm rất tốt.”

 

“Thế hả, không làm chị mắt mặt thì tốt.”

 

“Không có không có, làm rát tốt, cho cậu thêm cái đùi gà.”

 

Tô Quốc Thịnh nhìn vài người, lúng túng đi đến.

 

Bên cạnh còn có một vị cổ đông khác của Tô Tè đi theo, cùng với đứa em trai hư hỏng kia của Có Chân Chân.

 

Tô Quốc Thịnh nói: “Chân Chân, thấy bà gần đây khôi phục không tồi. Tôi lại nghĩ bà ở bên ngoài không có ai chăm sóc, không bằng hay là trở lại Tô Tề, mọi người cũng đều rất nhớ mong bà.”

 

Cố Chân Chân nhìn Tô Quốc Thịnh: “Thân thể này của tôi cũng không thể phụ trách giải phẫu cho đối người bệnh nữa, tôi đã chuẩn bị về hưu.”

 

Tô Thịnh Quốc hơi nhăn mày lại nói: “Không làm giải phẫu cũng không sao, chỉ làm phòng khám ngoại trú cũng không được sao? Làm ba ngày, nghỉ ngơi bốn ngày, về vấn đề tiền nong thì bà có thể yên tâm, tiền lương cho bà là dựa theo tiêu chuẩn của chuyên gia, bà cũng còn trẻ, về hưu sớm như vậy, sau này sống như thế nào ……”

 

Tô Thính Ngôn đùa nghịch cái ly trên tay: “Tôi có thể nuôi sống mẹ tôi, mẹ tôi lớn tuổi như vậy, tôi cũng không muốn bà tự nhiên phải đi làm công cho người khác.”

 
Chương 189


Chương 189:

 

“Cô nuôi sống…… Cô lấy cái gì nuôi, thật là.” Tô Quốc Thịnh tức giận nhìn cô.

 

Phía sau, người cậu cũng đi đến nói: “Anh rễ cũng chỉ có ý tốt, anh đừng để một đứa trẻ con lừa gạt, nó biết cái gì, kiểu gì cũng làm bừa, dù sao thì Tô Tề cũng là nhà mình.”

 

Cổ đông ở một bên cũng nói: “Đúng vậy, Chân Chân, bà cũng nhìn thấy Tô Tề, chúng tôi cũng sẽ không bỏ mặc bà không quan tâm, cho dù bà không làm giải phẫu được, nơi này vẫn đề cho bà một vị trí.”

 

Lời này sao nghe giống như là bồ thí vậy chứ??

 

Tô Thính Ngôn chậm rì rì đặt cái ly xuống.

 

Nhìn ông ta nói: “Mẹ tôi vất vả cả đời, lớn tuổi như vậy còn phải đi làm công? Không cần, bây giờ mẹ tôi cần phải nghỉ ngơi.”

 

Cậu ở một bên nhìn Tô Thính Ngôn: “Người lớn nói chuyện cô ở đây xen mồm cái gì.” Gã quay lại nói với Cố Chân Chân: “Sao chị lại phải nghe một đứa trẻ con, chính chị làm chủ, nếu chị sợ hãi, tôi tới nói với nó, nó dựa vào cái gì mà không cho chị trở về Tô Tè. “

 

Đôi mắt Tô Thính Ngôn chọt lóe, nhìn gã, đứng lên trực tiếp đập một cái thật mạnh xuống bàn.

 

“Ông nói cho tôi biết mẹ tôi đi làm công cho các người thì được bao nhiêu tiền? Mẹ tôi giá cao lắm, các người mời nổi sao? Lương một năm hai trăm vạn, các người cho nỗi thì cho, chỉ ngồi khám ba ngày, còn lại thời gian nghỉ ngơi, cho thì cho, không cho thì thôi.”

 

“Cô…”

 

Sắc mặt Tô Quốc Thịnh thay đổi.

 

Tô Thính Ngôn thấy người cậu kia còn muốn nói chuyện tiếp.

 

“Ông không nhìn xem, vợ ông ta bây giờ mua cái túi xách bất kỳ cũng đến tận mấy chục vạn, còn luôn miệng nói muốn mẹ tôi tới công tác, là vì tốt cho mẹ tôi, Tô Tề có một người như mẹ tôi, ngoài miệng ông nói thật dễ nghe, sao lại không chỉ ra từng kia tiền được? Tiền lương ngồi khám của mẹ tôi còn không bằng bà vợ mới bây giờ của ông ta chỉ biết châm ngòi thổi gió bên tai? A, cái này lại nói là vì tốt cho mẹ tôi à? Ông cũng thật là, người ta cho ông bao nhiêu tiền, ông đã vội vã đẩy mẹ tôi vào chỗ nước sôi lửa bỏng như vậy, làm công đến mệt muốn chết cho người ta thế?”

 

Đám người bị Tô Thính Ngôn chặn miệng nói không ra lời.

 

Mặt Tô Thịnh Quốc hết xanh lại trắng.

 

Quay đầu lại nhìn thấy Lại Mỹ Lâm đã đi ra với một cái túi đắt tiền muốn khoe khoang.

 

Cảm thấy bà ta thật sự sẽ khiến cho chính mình thêm phiền toái.


 

Tô Quốc Thịnh hừ nhẹ: “A, a… Chê tôi cho ít tiền thì để tôi xem xem cô sẽ làm như thế nào báo hiếu mẹ cô.”

 

“Vậy ông cứ yên tâm, nhất định tôi cấp sẽ nhiều hơn so với ông.”

 

“Mạnh miệng đừng nói quá dễ nghe.”

 

Cố Chân Chân nhìn Tô Quốc Thịnh, vốn đang cảm thấy hơi mềm lòng, nghe Tô Thính Ngôn nói xong, bà lập tức suy nghĩ cẩn thận.

 

“Quốc Thịnh, nhiều năm như vậy rồi, tôi cũng chưa yêu cầu ông cái gì cả, ông ăn chơi đàng điềm ở bên ngoài, từ sớm tôi cũng đã không muốn nói gì. Trước đây tôi chăm chỉ ở Tô Tề công tác trị liệu, một chút tiền đều không nỡ dùng nhiều, loại túi xách mấy chục vạn này ngắm nhìn còn chưa tính, sò tôi cũng không dám sờ, là tôi không xứng với Tô Tề nhà các người.”

 

Tô Thính Ngôn ngắng lên đầu nói: “Hơn nữa, mẹ tôi đã chuẩn bị đi Trường Linh làm chuyên gia khách mời, một tuần ngồi khám hai ngày, thời gian tự do, lương hàng năm là năm trăm vạn.”

 

Cái gì?

 

Người xung quanh lập tức đều không tin nhìn lại đây.

 

Trường Linh…….

 

Gần đây vô cùng nỗi bật nha.

 

Không biết bọn họ đã đoạt bao nhiêu bệnh nhân từ Tô Tè, nghe nói họ dựa vào có vốn lớn, vô cùng lớn mật.

 
Chương 190


Chương 190:

 

Sắc mặt Tô Quốc Thịnh thay đổi, nhìn Cố Chân Chân.

 

Chính Cố Chân Chân cũng không biết.

 

Người ta cho bà năm trăm vạn một năm ư?

 

Ông cậu ở phía sau hừ lạnh nói: “Cứ thổi đi, thổi nữa đi, tôi đã đi hỏi thăm qua Trường Linh, bác sĩ của người ta nhận đều chính là cấp bậc chuyên gia, còn có không ít người từ nước ngoài trở về, nếu không có bằng cấp nghiên cứu sinh trở lên, đều không cho vào.”

 

Tô Thính Ngôn liếc mắt nhìn gã: “Cậu à, ông không biết xấu hồ nói mình chính là người trong nhà ư? Chính ông lại đi khinh thường chị gái của mình.”

 

SIÒI- “Mọi người đã quyết định xong, rất nhanh sẽ đi nhận chức, tuy rằng bằng cấp mẹ tôi có đủ, nhưng kinh nghiệm y học hai mươi mấy năm của bà thì có dùng tiền cũng không mua được, các người không quý trọng, có rất nhiều nơi khác quý trọng.”

 

Tô Thính Ngôn kéo Có Chân Chân ra.

 

“Mẹ, con thấy cũng không cần đợi ở nơi này nữa.”

 

Văn Anh cũng đứng lên theo.

 

“Thính Ngôn, tôi đi cùng chị, đi thôi, tôi đưa chị trở về.”

 

“Được.”

 

Nhìn bọn họ rời đi, Tô Quốc Thịnh chỉ còn lại mặt xám mày tro.

 

Lại Mỹ Lâm vốn muốn tự cao tự đại một chút nên mới ăn mặc thật xinh đẹp tới đây, hôm nay bà ta sẽ chính thức là Tô phu nhân, không giống như tiểu tam không có danh phận trước đây.

 

Nhưng mà, Cố Chân Chân không có vẻ thảm hại như tưởng tượng, ngược lại còn thâm tàng bát lộ tới, vui vẻ rời đi?

 

Tô Khuynh Tình bán tính bán nghỉ hỏi:“Dì Cố thực sự muốn đi Trường Linh sao?”

 

Lại Mỹ Lâm không tin“Ha, cho bà ta 500 vạn một năm là bà ta sẽ đi sao?Tôi mới không tin đâu.”

 

Tô Thịnh Quốc tức muốn hộc máu nhìn bà ta:’Bà câm miệng cho tôi đi, ngoài trừ mua, mua và mua, bà còn có thể làm được gì nữa.”


 

Nói xong, nhìn mọi người phía sau đều đang bàn luận về Cố Chân Chân muốn lấy 500 vạn một năm sẽ đi Trường Linh, càng cảm thấy tức giận hơn, trực tiếp rời đi.

 

Gần đây Trường Linh chuyên môn chống lại gia đình bọn họ.

 

Cố Chân Chân đang ngồi ở trong xe nhìn Tô Thính Ngôn nói: “Thật sự phải đến Trường Linh? Mẹ tại sao chưa nghe nói qua.”

 

Tô Thính Ngôn nói “Đã nói với con, nhưng con không nói cho mẹ, con còn đang suy xét, vốn dĩ cũng không muốn làm như vậy, nhưng mà, nhìn nhà họ Tô khinh người quá đáng, mẹ người đi đi.”

 

Trường Linh là do cô sáng lập, để Cố Chân Chân qua đó, không ai có thể nói gì.

 

Hơn nữa, vốn dĩ danh tiếng của Cố Chân Chân nhiều năm nay rất tốt, đối với người bệnh cũng rất tốt, đến Trường Linh đối với bà ấy cũng tốt.

 

Đưa Cố Chân Chân trở về xong, Văn Anh nhìn Tô Thính Ngôn.

 

“Nhìn xem gần đây cô bận rộn như vậy…… Tôi cũng không giúp được nhiều, aizz, khác nghề như cách núi.”

 

Tô Thính Ngôn nói ”Sao lại không thể giúp a, cậu có thể cho tôi một cái phát ngôn với giá thấp a. “

 

“Phát ngôn?”

 

“Thực phẩm dược liệu Trường Linh trong ngành cung cấp thực phẩm, có phát ngôn sẽ dễ dàng hơn.”

 
Chương 191


Chương 191:

 

“Có thể a.”

 

Văn Anh đồng ý mà không cần suy nghĩ.

 

Tô Thính Ngôn nói “Cậu đồng ý như vậy, người đại diện của cậu…”

 

Văn Anh cực kỳ khí phách nói: “Cô ấy nghe tôi!”

 

Là không thể làm gì cậu ta đi…

 

Tô Thính Ngôn vẫn yêu cầu cậu ta về nhà thương lượng lại.

 

Nhưng mà, ngày hôm sau, Văn Anh đã trực tiếp gọi điện thoại tới nói, gia đình bọn họ đồng ý rồi, bảo cô tìm người chuẩn bị bắt đầu đóng phim quảng cáo.

 

Nghe xong, Tô Thính Ngôn ngắn người.

 

Nhanh như vậy?

 

Ngày hôm sau Tô Thính Ngôn đi đến công ty của Văn Anh.

 

Khi ký hợp đồng, người bên đối phương cũng rất khách sáo.

 

“Bởi vì bác sĩ Tô cũng là ân nhân cứu mạng của Vân Anh chúng tôi, việc này chúng tôi nhất định sẽ giúp đỡ, hơn nữa, sau khi chúng tôi xem nó, quảng cáo này sẽ được tuyên truyền rất tốt, dược phẩm có thể biến quảng cáo thành một bộ phim vi mô, Văn Anh có thể quay một video nấu ăn đẹp, chăm sóc cho chị gái nhỏ, gần đây tình yêu chị em rất phổ biến, tôi cảm thầy video ngắn này nhất định có thể hot.”


 

“Bác sĩ Tô, tôi thấy hình tượng của ngài cũng không tồi, nếu không ngài trực tiếp tới chụp đi?”

 

Người đại diện thật sự hỏi.

 

Tô Thính Ngôn vội xua tay :”Quên đi, tôi không cần, con người của tôi thích điệu tháp.”

 

Tô Thính Ngôn không muốn bị fans của Văn Anh vây xem.

 

Nhưng mà, nói là nói như vậy, lúc đi ra ngoài, Tô Thính Ngôn không chú ý tới chỗ nào đó, răng rắc răng rắc vài cái, trực tiếp truyền đến vài tia chớp.

 

Nhưng mà Tô Thính Ngôn không chú ý tới.

 

Cùng Văn Anh tạm biệt trở về, cô còn đang suy nghĩ xem nên quay quảng cáo như thế nào.

 

Mà bên kia…

 

Tô Khuynh Tình đã trực tiếp tiết lộ tin tức này cho bên phương tiện truyền thông.

 

Cô ta lên mạng dùng nặc danh chuyển qua, đối phương nhận hậu quả nhưng rất hứng thú.

 

Tô Thính Ngôn, khét tiếng là một thiên kim tiểu thư nghèo túng Văn Anh, một trong những tiểu thịt tươi hot nhất hiện nay.

 

Hai người họ thế nhưng bị phát hiện có quan hệ tình cảm?

 

Tô Khuynh Tình không cân tiên, ngược lại còn đưa cho nhà truyền thông một ít tiền, để cho bọn họ không bị mua bởi các quan hệ xã hội của Văn Anh.

 

“Thật tốt khi phỉ bán Tô Thính Ngôn đến chết, tôi là fan của Văn Anh, không quen nhìn loại việc này, nếu xong việc, tôi sẽ tiếp tục đưa cho cô tiền.” Cô ta như cùng bên kia nói, bên kia rất vui vẻ đăng lên, bởi vì Văn Anh vốn dĩ có rất nhiều fan đại gia, bình thường còn sẽ tiêu tiền giúp Văn Anh đăng bản thảo, bây giờ có fan muốn làm như vậy, bọn họ cũng cảm thấy bình thường, đối phương còn là thiên kim tiểu thư nghèo túng, hẳn là không có gì không thể đắc tội.

 

Tô Khuynh Tình nhìn bản thảo bên kia gửi đến, rất hài lòng.

 

Cô ta ngồi ở trước máy tính, suy nghĩ về bộ dáng Tô Thính Ngôn khi bị mắng.

 

Ngày hôm đó nhìn cô mang Văn Anh đến, Tô Khuynh Tình đã nghĩ rằng có thể chụp được gì đó.

 

Cô ta tìm người theo dõi Tô Thính Ngôn, theo dõi hai ngày, quả nhiên chụp được rất nhiều hình ảnh cô và Văn Anh lén gặp mặt.

 
Chương 192


Chương 192:

 

Tuy rằng không có gì búa đá, nhưng vòng fan điên cuồng như thế nào, cô ta thừa biết.

 

Ngày hôm sau, Tô Thính Ngôn vừa tỉnh dậy, đã thấy có rất nhiều cuộc gọi nhỡ.

 

Cô bắm vào điện thoại của Lâm Tích Bạch, mơ mơ màng màng nói: “Làm sao vậy?”

 

Lâm Tích Bạch hét to: “Cậu hot rôi!”

 

Tô Thính Ngô sửng sót một chút.

 

Cái gì hot?

 

Lập tức, Tô Thính Ngôn nhìn thấy được tin tức.

 

Văn Anh cùng thiên kim tiểu thư nghèo túng kém ba tuổi kết giao, bị lộ ảnh thân mật.

 

Bình luận gió tệ như thế nào?

 

Phía dưới đem đủ loại quá khứ của Tô Thính Ngôn, thêm mắm thêm muối viết ra.

 

Lập tức, fan Văn Anh điên rồi.

 

Họ trực tiếp mắng bằng từ ngữ khó nghe hết bài này đến bài khác, muốn Tô Thính Ngôn biến khỏi tầm mắt của Văn Anh, bằng không các cô sẽ gửi lưỡi dao đến nhà Tô Thính Ngôn…

 

Thậm chí người tra ra chỗ ở hiện tại của Tô Thính Ngôn.

 

Cô mở ra bức màn, thấy có tất nhiều người tụ tập bên ngoài.

 

Cô mới vừa bức màn bức màn ra nháy mắt, một quả trứng gà đập vào cửa sổ của Tô Thính Ngôn.

 

Tôi điI Tô Thính Ngôn nhìn fan ở bên ngoài kích động và biểu ngữ tức giận không thẻ kiềm ché.

 

Fan kích động như vậy, cùng bài viết không thể chịu đựng nổi về cô chắc chắn có quan hệ.

 

Cô mở bài viết ra, xem ảnh kỳ thật còn tốt, không có búa đá, nhưng mà, nhưng gì viết bên trong đó thật sự rất khó xem.

 

Lâm Tích Bạch còn rất lo lắng, ở WeChat nôn nóng hỏi.

 

“Sao rồi.”

 

Tô Thính Ngôn trả lời “Máy tin tức này ngoại giới không dễ dàng có được, nhưng là bọn họ nói sinh động như tiệt Ti Tôi cảm thấy, có người ở sau lưng có ý bôi đen tớ Hơn nữa, các nhà khác đều không có đưa tin như vậy, nhà truyền thông này…… Tớ muốn đến đó gặp một lần.”

 

VÀ Giế, Tớ đi cùng cậu, cậu đi đừng làm ồn ào quá .”

 

Tô Thính Ngôn suy nghĩ lại đồng ý.

 

Hai người cùng nhau đi tới công ty truyền thông tên Bằng Phát.

 

Lúc đi vào, quầy lễ tân nhìn thấy Tô Thính Ngôn, lập tức nói :”Chúng tôi không tiếp đãi người ngoài.”

 

Tô Thính Ngôn lạnh mắt nhìn nhìn quây lễ tân “Xem ra cô đã biết tôi là ai, tôi muốn gặp tổng biên tập của các người.”

 

“Tổng biên tập của chúng tôi không có ở đây.”

 

“Vậy tôi sẽ đi vào trong và chờ.”

 

Tô Thính Ngôn trực tiếp bước vào trong.

 

Bên trong, tổng biên tập đầu trọc, đang bước ra.

 

“Làm gì, tôi nói cho cô biết, cô đừng ở chỗ này ồn ào, bằng không, tôi sẽ làm cho cô càng nổi danh hơn.” Tổng biên tập khit mũi “Thật là, cô nghĩ cô là ai chứ, tôi làm ở đây người nào chưa thấy qua, tôi nói cho cô, tin tôi đã viết, người lớn như tổng thống, loại tiểu nhân đến loại người như con kiến giống cô, tôi cái gì chưa viết qua, cô cho rằng cô tới uy hiếp tôi một chút, tôi sẽ rút lại sao? Không có khả năng, cô đừng quá ngây thơ.”

 
Chương 193


Chương 193:

 

*Con kiến?Ông……”

 

Lâm Tích Bạch tức giận đi tới..

 

“Bản thân lớn lên giống như cái con cóc, còn không biết xấu hồ, nói chuyện khó nghe như vậy, trong miệng ông bị trĩ sao!”

 

“Cô, cô là ai, nói kiểu chuyện gì, vậy.”

 

“Tôi… tôi là trợ lý của chủ tịch Tô.” Lâm Tích Bạch nói.

 

“A, cô chờ đó, hôm nay tôi nhất định sẽ vạch trần chuyện này, tìm tới cửa gào khóc om sòm, hừ, cô nghĩ cô là ai chứ”

 

Tổng biên tập nói với nhân viên bảo vệ, “Người đâu, đem người này đuổi ra ngoài cho tôi, đuổi ra đi.”

 

Vài nhân viên bảo vệ đi lên, nhưng phía sau, lại có một người nào đó tiêu sái bước tới, dừng lại ngay trước mặt các nhân viên bảo vệ.

 

“Để tôi xem ai dám động vào cô ấy.”

 

Chu Đỉnh bước vào.

 

Lâm Tích Bạch dừng lại lại một chút, vừa thấy rõ người đến, hai mắt sáng lên:”Đúng vậy, đừng tưởng rằng bên chủ tịch Tô chúng tôi không có ai.”

 

Tổng biên tập không biết Chu Đỉnh, ở phía sau đẩy đẩy mắt kinh của mình, “Hay lắm, chuẩn bị cả người nữa sao, dẫn theo người để làm gì? Muốn đánh nhau à2”

 

Tô Thính Ngôn nhìn người kia “Không cần, được rồi, Chu Đỉnh, chúng ta đi về.”

 

Chu Đỉnh quay đầu nói “Vâng, chủ tịch Lâm đã ở xử lý , hay là cô rời khỏi đây với tôi trước đi.”

 

Tổng biên tập đẩy kính nhìn người rời đi, không ngờ rằng họ có thể rời đi trong vui vẻ như vậy.

 

Hừ hừ, không phải cũng chỉ là hổ giấy thôi sao? Muốn đến đây dọa người sao.

 

Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ đang đợi bên ngoài.

 

“Sao anh lại ở đây?”

 

Lâm Nhứ nói “Em đã nghĩ cách giải quyết rồi sao?”

 

Tô Thính Ngôn nghe xong thở dài “Em còn muốn anh giúp, em biết ai đã làm, nhưng hiện tại không nghĩ ra cách giải quyết.”

 

Sau khi nghe cô nói xong, Lâm Nhứ cười toe toét “Đừng lo lắng, chuyện vừa rồi đã được tôi xử lý xong.”

 

“Hả?”

 

Sau đó, Chu Đỉnh đúng lúc bước ra ngoài.

 

“Thiếu phu nhân, chủ tịch Lâm vừa mới mua lại công ty truyền thông này.”

 

Cái gì?

 

Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ.

 

Lâm Nhứ nhàn nhạt nói “Rất nhanh thôi, bọn họ sẽ rút lại hot search, đồng thời cũng sẽ đưa ra thông báo xin lỗi.”

 

“Vừa mới?”

 

“Đúng vậy, vừa mới đạt được thỏa thuận cách đây năm phút.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn anh ta, không nói nên lời.

 

Chu Đỉnh đưa hợp đồng cho Tô Thính Ngôn.

 
Chương 194


Chương 194:

 

“Thiếu phu nhân, hợp đồng này là do cô đứng tên. Cô có thể tùy ý sử dụng công ty truyền thông này.”

 

Tô Thính Ngôn lập tức ngẳẩng đầu nhìn Lâm Nhứ “Em không thể lấy cái này, đắt quá.”

 

Lâm Nhứ đã sớm đón được cô sẽ nói như vậy.

 

“Không sao, không đắt lắm.”

 

Đối với anh thì đúng là vậy… nhưng đối với người bình thường thì…

 

“Không, vẫn rất đắt.”

 

“Vậy thì coi như tôi cho em mượn.” Lâm Nhứ nói “Em cũng có thể coi đó là sự hợp tác của chúng ta. Em có thể hợp tác với Lý Quốc Cường, vậy thì tại sao em lại không thể hợp tác với tôi? Đúng không?”

 

Tô Thính Ngôn nhát thời ngắn người.

 

“Tôi giao nó cho em quản lý, kiếm được tiền rồi hãng trả lại tôi. Em cũng cần một công ty để nói lên tiếng nói của chính mình. Loại công ty truyền thông này không chỉ có chức năng truyền thông đơn giản, mà chủ yếu đảm nhận trách nhiệm dẫn đường rất tốt và có thể dẫn dắt thủy quân nói giúp cho em trên mạng. Tôi tin tưởng hiện tại em cần một lực lượng như vậy, bằng không, sau này em càng làm càng lớn, chuyện gặp phải cũng càng ngày càng nhiều.”

 

Tô Thính Ngôn biết Lâm Nhứ nói có lý.

 

Cô suy nghĩ một lúc.

 

“Được rồi, coi như đó là sự hợp tác của chúng ta, còn toàn bộ số tiền kiếm được, em sẽ đưa cho anh.”

 

Lâm Nhứ cười nhìn cô.

 

Rõ ràng là anh giúp cô, nhưng lại biểu hiện giống như anh đã thu được một lợi ích lớn nào đó.

 

“Ừm, tôi sẽ đợi em báo cáo công việc.”

 

Tô Thính Ngôn lên xe với Lâm Nhứ.

 

Tô Thính Ngôn nói “Em cảm thấy rằng cách anh làm việc có chút cố chấp. Anh rõ ràng là có thể cảnh cáo họ. Họ nhất định dám tung tin lung tung như vậy nữa, vậy tại sao phải trực tiếp mua lại cả công ty như vậy chứ…”


 

“Mua lại rồi càng dễ cảnh cáo hơn.”

 

Có thể đây là sự chênh lệnh giàu nghèo.

 

Lúc Tô Thính Ngôn đến nhà, Lâm Nhứ đã đi rồi.

 

Vào buổi tối, trong quán bar, Tống Tinh Thần nhìn Lâm Nhứ, “Tôi giúp cậu xử lý nhóm truyền thông đó, hehe, khi nào thì chiếc du thuyền mà cậu gửi cho tôi sẽ cập bến?”

 

“Trên đường đi.”

 

“Tốt… Trong việc kinh doanh cậu thật sự làm rất tốt, nhưng cậu có thể mua cái này cho cô ấy, tại sao sau này cậu vẫn yêu cầu cô áy trả lại cho cậu.”

 

“Sau khi hợp tác, sau này cô ấy sẽ phải đến báo cáo công Lâm Nhứ uống rượu chậm rì rì, yết hầu của anh hơi động đậy, trông thật thâm trầm và gợi cảm.

 

Tống Tinh Thần nhìn bộ dạng cực kỳ gian xảo của anh, bỗng nhiên chợt nhận ra.

 

“Ò, tôi sẽ tìm cậu ngay sau khi tôi báo cáo.”

 

“Vẫn là chủ động.”

 

“Ha, đồ cáo già, tôi chỉ nói… Này, nhưng cậu cũng tốn không ít tiền để theo đuổi danh tiếng cá nhân, lại nhắm vào một công ty truyền thông. Như thế này thì ai mà chịu nổi … Nếu tôi là phụ nữ, tôi hận không thể lập tức nhào vào lòng cậu, tại sao cô Tô lại không như vậy.

 
Chương 195


Chương 195:

 

“Vậy nên cậu không phải Tô Thính Ngôn.” Lâm Nhứ đặt ly rượu xuống, đứng dậy phủi thẳng lại áo sơ mi.

 

“Ý cậu là…”

 

Nghe giọng điệu của anh, Tống Tinh Thần khinh thường liếc mắt nhìn một cái.

 

“Cô ấy rất chu đáo, sẽ làm tốt trong tương lai.”

 

Anh vừa bước ra ngoài vừa nói.

 

Tống Tinh Thần không thể không đáp trả, “Nghe giọng điệu tự hào của anh, cứ như thể người đó đã là của anh, đúng là kiêu ngạo!”

 

“Sớm muộn gì cũng thành sự thật.”

 

Sau khi nói xong, anh đã hoàn toàn biến mất sau cánh cửa quán bar.

 

Nhưng đúng vậy.

 

Người này khí chất bất phàm, làm việc gì cũng phải đạt được mục đích, cái anh nhìn trúng, không gì thoát khỏi lòng bàn tay.

 

Huống gì việc này còn tốn nhiều công sức như vậy…

 

Lâm Tích Bạch nhắn trên WeChat, “Thính Ngôn, wow, Lâm tổng chiều cậu quá, trực tiếp mua nó cho cậu…


 

Ahhhh, quá bá đạo, chịu không nổi mà.”

 

Tô Thính Ngôn chỉ nhìn thoáng qua cũng không nói gì, sau đó trực tiếp liên lạc với người của Bằng Phát.

 

Trước khi Bằng Phát có phản ứng, toàn bộ phương tiện truyền thông đã bị mua lại, bọn họ cũng hoảng sợ.

 

Ông chủ đã thay đổi. Mệnh lệnh đầu tiên là xóa tin tức trước đó với Văn Anh và đưa ra lời xin lỗi.

 

Vào buổi tối, Bằng Phát đã tuyên bố xin lỗi, tỏ vẻ rằng đã biết thông tin sai lầm và đã đưa tin sai, sau khi điều tra, bức ảnh là bức ảnh cố ý trả thù do bữa ăn bí mật của Văn Anh, và đó không phải là sự thật. Tô Thính Ngôn là vị cứu tinh của Văn Anh, cô ấy không nên bị gây khó dễ.

 

Tối hôm đó, cư dân mạng được một phen náo loạn.

 

Cô ấy vẫn bị người hâm mộ gây khó dễ?

 

Tô Thính Ngôn quá đáng thương.

 

Cư dân mạng ngay lập tức mắng những người hâm mộ đó.

 

“Tại sao gây khó dễ cho cô ấy vào lúc này? Cô ấy là ân nhân của Văn Anh đó.”

 

“Văn Anh phải cư xử như thế nào đây? Tương lai nhìn thấy ân nhân của mình lại cảm thấy xấu hỏ. “

 

“Người hâm mộ cũng phải xin lỗi.”

 

Người hâm mộ nhìn thấy bên truyền thông tự mình đứng ra xin lỗi, nhóm cổ động viên ngay lập tức gửi thư xin lỗi đến Tô Thính Ngôn.

 

Nói rằng rất xin lỗi vì người hâm mộ đó đã có tình đưa tin sai, vì lý do này, cả tập thể đã gửi một video để xin lỗi Tô Thính Ngôn và trục xuất một số người hâm mộ có liên quan đên vân đê này.

 

Trong đội hâm mộ có người đã xem video của Tô Thính Ngôn, cuối cùng cũng dám đứng ra và nói lời công bằng.

 

“Tôi đã xem qua ảnh của Tô Thính Ngôn, trong ảnh khá xinh đẹp.”

 

“Bác sĩ giỏi giang, xinh đẹp như vậy mà sao lại bị nhiều người chửi bới thế”.

 

“Hơn nữa, người cũng rất đáng thương. Vốn xuất thân từ gia đình y thuật, nhưng cha của cô ấy đã có người khác.

 
Chương 196


Chương 196:

 

Con của người phụ nữ đó chỉ kém cô ấy một tuổi. Nghe nói em gái cũng là người nổi tiếng.”

 

“Con của tiểu tam cũng là người nồi tiếng?”

 

Tô Thính Ngôn cùng Lâm Tích Bạch cùng nhau đến công ty truyền thông Bằng Phát.

 

Đương nhiên, cô phải chuẩn bị quà khi đi.

 

Cố Chân Chân đã chuẩn bị sẵn quà nên cô không cần phải làm điều đó nữa.

 

Tô Thịnh Quốc năm nay có động tĩnh lớn như vậy, cho nên ông ấy đang định tổ chức một buổi tiệc đơn giản vào lúc này, cũng không mời người ngoài đến dự sinh nhật của mình, tất cả đều là người thân trong gia đình ông ấy.

 

Tô Khuynh Tình đặc biệt gọi điện thoại cho Lâm Cảnh Trăn, vì là tiệc mừng thọ, Lâm Cảnh Thâm không thể từ chối, đành phải đến.

 

Gần đây Lâm Cảnh Trăn được Lâm Nhứ sắp xếp rõ ràng, nên đã không xuắt hiện trong một thời gian dài, anh ấy đã nhân cơ hội để trở lại đế đô và dạo chơi một vòng. Tô Khuynh Tình nhìn Lâm Cảnh Trăn với vẻ mặt đau khổ.

 

“Cảnh Trăn, ngay cả khi anh không thích em nữa, hãy cho em thời gian để thích nghi…”

 

Lâm Cảnh Trăn đối với cô ta là cảm giác áy náy, thấy cô ta không tranh không đoạt thì trong lòng lại càng có lỗi.

 

“Em hãy tập quen đi, không phải anh vẫn còn chưa nói với ba mẹ sao.”

 


Tô Khuynh Tình nghe anh ta nói lời này, trong lòng càng thêm hi vọng.

 

Tô Khuynh Tình kéo anh ta vào, anh ta cũng không từ chối.

 

Vừa đi Tô Khuynh Tình vừa nói: “Không biết chị gái có đến hay không. Ba đi mời chị ây, nhưng gân đây chị ây đang có một vụ lùm xùm với Văn Anh. Anh có biệt không?”

 

“Văn Anh?”

 

“Đúng vậy.” Tô Khuynh Tình nhìn sắc mặt của Lâm Cảnh Trăn thay đổi, nghĩ rằng anh ấy thực sự ghét nghe tin tức như vậy, trong lòng mỉm cười, nhưng trên miệng lại mang một giọng điệu kỳ lạ.

 

“Tỷ giá thị trường thật là tốt. Nhiều người thích chị ấy mà chị ấy cũng xinh đẹp nữa. Văn Anh vừa trẻ tuổi lại chỉ là ngôi sao nhỏ. Dù sao thì chị ấy cũng là đại tiểu thư của Tô Tè. Em sợ chị ấy bị lừa. Anh giúp chị một chút nhé.”

 


Trước kia, Tô Thính Ngôn được rất nhiều người theo đuổi, Lâm Cảnh Trân chua chát nghĩ rằng Văn Anh không chỉ là một ngôi sao nhỏ.

 

Đáng tiếc là Tô Khuynh Tình này không biết gì về chuyện đó.

 

Lúc này Lâm Cảnh Trăn mới nhận ra Tô Khuynh Tình thực sự không biết cái gì.

 

Khi Tô Thính Ngôn đến, cả nhà vẫn đang ngòi trò chuyện.

 

Lâm Cảnh Trăn đã chịu đựng suốt thời gian qua, nhìn thấy.

 

Tô Thính Ngôn đi vào, liền nhanh chóng đứng dậy đi qua chào.

 

Tô Khuynh Tình cố gắng níu kéo nhưng không được.

 

Tô Thính Ngôn tùy tiện diện quần jean lưng cao, tôn vòng eo thon và đường cong hoàn hảo khoe dáng.

 

Lâm Cảnh Trăn hai mắt sáng lên, đi tới nói: “Thính Ngôn, em đến rồi.”

 

Tô Thính Ngôn liếc mắt một cái, trực tiếp đi qua anh ta.

 

“Thính Ngôn…”

 

Tô Khuynh Tình nhìn Lâm Cảnh Trăn bị Tô Thính Ngôn làm lơ, nắm chặt lòng bàn tay, tgrong lòng cảm thấy chua xót.

 
Chương 197


Chương 197:

 

Lâm Cảnh Trăn rốt cuộc sao lại như thế, tại sao đột nhiên anh ấy lại tốt với Tô Thính Ngôn như vậy.

 

Đặc biệt là khi nhìn vào đôi mắt của Tô Thính Ngôn, lại có biểu cảm ngây ngốc.

 

Lẽ nào anh ấy chia tay với chính mình vì yêu Tô Thính Ngôn?

 

Làm sao có thể, trước mặt anh ấy mình đã nói nhiều điều không tốt về Tô Thính Ngôn, anh ấy phải chán ghét Tô Thính Ngôn.

 

Lại thấy Tô Thính Ngôn trực tiếp đến gặp Tô Khuynh Tình, không đợi Tô Khuynh Tình mở lời, cô nói thẳng: “Tô Khuynh Tình, lần sau hãy cố gắng phát huy, che giấu kỹ hơn, để tôi tìm thấy ngay lập tức. Thực sự quá nhàm chán.”

 

Lại Mỹ Lâm đứng một bên nhìn Tô Thính Ngôn.

 

Khi Tô Thịnh Quốc đến chỗ Trường Linh tìm Chân Chân, tâm trạng của anh ấy có chút không đúng, vậy mà ông ấy đã đi mời Tô Thính Ngôn đến dự sinh nhật của mình.

 

Lại Mỹ Lâm vốn dĩ đang ăn ngon miệng.

 

Lúc này Tô Thính Ngôn quay lại, chỉ thẳng vào Tô Khuynh Tình, bà càng cảm thấy không ổn.

 

“Tô Thính Ngôn, con đang nói cái gì vậy.” Tô Thịnh Quốc cũng nói, “Hôm nay là sinh nhật của ba. Con đang làm gì vậy?”

 

Tô Thính Ngôn nhìn bọn họ, “Các người nên hỏi Tô Khuynh Tình, xem cô ta rốt cuộc đang làm gì, cô ta cho rằng tin tức của gia đình họ Tô không đủ lớn, còn đưa cho tôi một đề mục. Tôi sẽ không nói về những bức ảnh chụp lén, gửi thư nặc danh cho giới truyền thông.”

 

Cô ấy, làm sao cô ấy biết được.


 

Tô Khuynh Tình không tin nói: “Chị, chị nói bậy bạ, chị có bằng chứng gì khẳng định là tôi làm.”

 

Lâm Cảnh Trăn không tin nhìn Tô Khuynh Tình.

 

Lại Mỹ Lâm đứng chắn phía trước bao che cho Tô Khuynh Tình.

 

“Tô Thính Ngôn, đừng quá quát. Con xem Khuynh Tình ở Tô Tề rất tốt, con lại không muốn con bé khỏe lên. Rốt cuộc là con muốn gì đây?”

 

Tô Thính Ngôn hừ lạnh, tỏ vẻ không quan tâm.

 

Lại Mỹ Lâm kiêu ngạo nói: “Bây giờ Khuynh Tình chính là đại diện cho Tô Tề. Ba con đang tổ chức sinh nhật, con cố ý dùng chiêu này để phá hoại. Rõ ràng là con đang hen tị.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn bà ta rồi nhìn Tô Thịnh Quốc, “Ba, nghe xem bà ta đang nói gì vậy, chính vì sự bao che vô tội vạ của bà ta khiến cho Tô Khuynh Tình trở nên ích kỷ. Mẹ con cô ta giống như tạc từ một khuôn mẫu, hừ.”

 

Tô Thính Ngôn không muốn nói quá nhiều chuyện vô nghĩa, trực tiếp ném một tập tài liệu lên cái bàn trước mặt.

 

Tô Khuynh Tình khó hiểu mở ra xem, nhất thời mặt xám như tro tàn.

 

Tô Thính Ngôn nói, “Bên Bằng Phát, có người đã gửi cho họ một tập tin nặc danh, theo điều tra địa chỉ IP trên đó, cái này chính là được gửi từ nhà chúng ta.”

 

Lâm Cảnh Trăn nhìn một lượt, sắc mặt của anh ta tối đi.

 

Đó thực sự là Tô Khuynh Tình.

 

Anh ta nhìn vẻ mặt ảm đạm của Tô Khuynh Tình.

 

“Khuynh Tình, sao em có thể làm như vậy…”

 

Tô Khuynh Tình vội vàng lắc đầu, “Cảnh Trăn, anh tin em, không phải em…”

 

Lâm Cảnh Trăn nhìn Tô Khuynh Tình, “Em nhìn thông tin trên tài liệu đi, chính là ở đây, địa chỉ định vị được chính là ở đây.

 

“Là… Là chị ấy nhầm lẫn…”

 

Tô Thịnh Quốc thực sự không tin, nhìn Lâm Cảnh Trăn, “Cháu nói đây là sự thật?”

 
Chương 198


Chương 198:

 

“Địa chỉ IP là ở đây, cái này rất khó làm giả.” Tô Thịnh Quốc không tin, Lâm Cảnh Trăn giải thích cho ông ta hiểu.

 

Tô Khuynh Tình vội vàng lắc đầu, “Không phải con, thật sự không phải… Chị, chị sao lại muốn… hãm hại em.”

 

Tô Thịnh Quốc giật tập tài liệu và ném nó trước mặt Tô Khuynh Tình, thực sự rất tức giận.

 

“Đủ rồi, con cho rằng nhà họ Tô còn chưa đủ lộn xộn sao?

 

Lúc này con lại tự mình làm lớn chuyện như vậy, con thật là… làm ba thất vọng quá.”

 

Tô Khuynh Tình sửng sốt, nhìn Tô Thịnh Quốc, vẫn muốn giải thích.

 

Tô Thịnh Quốc đã tức giận nói tiếp, “Từ hôm nay con hãy.

 

tự kiểm điểm bản thân.”

 

Tô Khuynh Tình cắn chặt môi dưới.

 

Lại Mỹ Lâm vẫn không tin.

 

“Không thể, không thể do Khuynh Tình làm. Là Tô Thính Ngôn cố tình hãm hại… sao các người có thể làm vậy.”

 

“Câu nói con hư tại mẹ, chính là đang nói về bà đó. Bà cũng vào phòng tự kiểm điểm đi.”

 

“Tôi…” Lại Mỹ Lâm nhìn Tô Thịnh Quốc thực sự tức giận, nhưng không dám nói lời nào.

 

Tô Thịnh Quốc không thể tưởng tượng được bằng cách nào mà Tô Thính Ngôn lại có được tài liệu này.

 

Phương tiện truyền thông quá thiếu chuyên nghiệp, làm sao có thể cung cấp cho Tô Thính Ngôn những thứ này.

 

Tô Thịnh Quốc không hề giận cô, Lâm Cảnh Trăn cũng chưa bao giờ thấy cô như vậy.

 

Lúc nãy cô thực sự sợ hãi.

 

Đồng thời, cô hận Tô Thịnh Quốc nên đem bằng chứng đến trước mặt ông.

 

Tô Thính Ngôn nhìn Tô Thịnh Quốc.

 

“Đây là quà do mẹ tôi chuẩn bị. Bà ấy nói chúc ông sinh nhật vui vẻ. Nếu quà đã tặng rồi, tôi về trước đây.”

 

“Này …”

 

Tô Thịnh Quốc còn muốn hỏi, cô tặng quà thì xong sao, nhưng Tô Thính Ngôn đã đi ra ngoài, Lâm Cảnh Trăn vừa thấy, vội vàng đuồi theo.

 

Tô Thính Ngôn mở cửa xe, Lâm Cảnh Trăn vội vàng nói: “Thính Ngôn, em không việc gì phải đi hết.”

 

Tô Thính Ngôn nói, “Anh thấy rồi đó, tôi có thể làm gi.”

 

“Này, nếu em có thời gian, tôi có thể mời em…”

 

“Không có thời gian.” Tô Thính Ngôn trực tiếp vào trong xe, đóng cửa lại.

 

“Em…”

 

Tô Thính Ngôn đi rồi, nhưng Lâm Cảnh Trăn lại không khó chịu, ngược lại anh cảm thấy rất có lỗi với Tô Thính Ngôn.

 

Tô Khuynh Tình thật ra đã hãm hại cô, trước đây anh ta không biết gì, lại mù quáng tin tưởng Tô Khuynh Tình.

 

Lần này là lần đầu tiên nhìn thấy Tô Khuynh Tình thật sự có một mặt như vậy làm cho người ta xấu hỗ.

 

Sau sự việc này, Văn Anh cũng đồng ý ký kết hợp đồng.

 
Chương 199


Chương 199:

 

Anh ta rất muốn gặp người phát ngôn hiện tại của Trường Linh.

 

Tô Thính Ngôn ký hợp đồng xong rồi tìm một công ty quảng cáo hợp tác để chụp ảnh quảng cáo cho Văn Anh.

 

Ảnh quảng cáo của Văn Anh được thực hiện trong một phim trường. Vì chủ đề cổ kính nên các địa điểm được chọn là những trường quay phim cổ trang và phim truyền hình.

 

Khi vừa mới bắt đầu chuẩn bị chụp ảnh, Tô Thính Ngôn đã yêu cầu giới truyền thông đưa tin.

 

Những người hâm mộ đó đã tìm kiếm tin tức về thực phẩm chữa bệnh của Trường Linh.

 

Khi họ thấy chỉ cần ăn uống có thể chữa bệnh, một số người đã bắt đầu phản đối, và họ chất vấn đội của Văn Anh trong trường quay, trong thức ăn này có gì, tại sao phải cho Văn Anh ăn loại thức ăn không rõ nguồn góc này.

 

Tuy nhiên, thực sự có những người hâm mộ đã chạy đến để ném thử bữa ăn chữa bệnh của Trường Linh…

 

Nó thơm quá…

 

Nó rất ngon…

 

Hơn nữa, khi họ nhìn thấy việc phục vụ được thực hiện một cách trang trọng và đẹp đẽ, trang trí bên trong cũng trang trọng như vậy, họ cảm thấy an tâm hơn rất nhiều, đột nhiên, họ cảm thầy rằng Văn Anh sẽ tán thành việc trở thành người đại diện là điều hợp tình hợp lý.

 

Do đó, kể từ khi Văn Anh tán thành, chế độ dược thiện Trường Linh được biết đến nhiều hơn, nhiều blogger thực phẩm đã thử nó, và họ cũng đã công khai rất nhiều trên Internet.

 

Ảnh quảng cáo của Văn Anh đã được chụp và anh ta đã trực tiếp đề nghị Tô Thính Ngôn đến tham quan.


 

Tất nhiên, đây là bộ ảnh đầu tiên, Tô Thính Ngôn nên đi Xem.

 

Văn Anh mặc một bộ đồ cổ trang, thật sự là một thanh niên tuần tú, khí chất thần tiên.

 

Tô Thính Ngôn liếc mắt một cái, nói thẳng, “Chà, nó sẽ nồi tiếng, quảng cáo này sẽ nổi tiếng.”

 

“Thật không, nhìn có đẹp không?”

 

“Đương nhiên là đẹp.”

 

“Vậy là tốt rồi.” Văn Anh quay người lại.

 

Tô Thính Phong nói: “Cậu mau đi vô đi, sắp bắt đầu rồi, tôi sẽ ở đây xem.”

 

Văn Anh vội vàng tiên vào quay.

 

Có người nhìn thấy Tô Thính Ngôn ở đây và nói một cách kỳ lạ.

 

“Đó không phải là Tô Thính Ngôn sao? Không phải nói hai người đó không có quan hệ gì sao, tại sao phải gọi cô ấy đến xem.”

 

Lúc này, không có bao nhiêu người biết đây là bà chủ của Trường Linh. Ở sau lưng suy đoán, rất không vừa lòng.

 

Tô Thính Ngôn khoanh chân ngồi ở đây, nhìn ngôi sao nữ chụp cùng Văn Anh, tên là Từ Xảo, cô ta cũng đang nhìn phía này.

 

Văn Anh thường ngày lạnh lùng nhưng lại nhiệt tình với Tô Thính Ngôn như một đứa trẻ.

 

Cô ta thầm đánh giá Tô Thính Ngôn rồi hừ lạnh trong lòng, Văn Anh vồn dĩ rất thích bát quái này.

 

Cô ta đi lại đây và nhìn Tô Thính Ngôn đang bất chéo chân, cô ta biết cô là ai, nhưng giả vờ như không quen biết và nói: “Các người làm việc kiểu gì vậy, đây là ai, ai cũng có thể tùy tiện vào studio? Lại còn ngồi trong khu vực nghỉ ngơi, ai trong số các người đưa cô ta vào.”

 

Trợ lý của Từ Xảo nhìn rồi lập tức nói: “Được rồi, không cần biết ai đưa cô ta vào, mau đuổi ra ngoài đi, đuổi ra đi.”

 

Bên cạnh có nhân viên công tác nhìn thấy, liền lặng lẽ đi tìm Văn Anh.

 

Nhưng Tô Thính Ngôn lại dùng ánh mắt ý bảo rằng không cân.

 
Chương 200


Chương 200:

 

Văn Anh vẫn đang chụp ảnh, không cần quấy rầy công việc của cậu ta, đó là ý định ban đầu của cô ấy khi tới đây.

 

Nhìn người trước mặt, Tô Thính Ngôn thay đổi tư thế, nhưng vẫn tiếp tục dựa vào ghé không nhúc nhích.

 

Nhìn thấy Tô Thính Ngôn không có động tĩnh gì, Từ Xảo kinh ngạc nháy nháy con mắt, trợ lý ở một bên lập tức nói: “Các người có nghe thấy gì không, đuổi cô ta đi.”

 

Tô Thính Ngôn nhướng mày.

 

“Là một ngôi sao, cô phải chịu trách nhiệm về những gì cô nói, và cô cũng phải chịu trách nhiệm về những gì trợ lý bên cạnh cô nói.”

 

Từ Xảo khoanh tay trước ngực, đánh giá cô.

 

Nhưng lại không nói lời nào.

 

Trợ lý lại càng lên mặt hơn, “Làm sao vậy, cô làm sao vậy, thật là, không biết đây là nơi nào sao, là nơi mà mọi người có thể tùy tiện đến sao.”

 

Phía sau có người nói, “Hay là Tô tiểu thư…”

 

Nhìn thấy có người đến giúp họ xua đuổi người, trợ lý càng trở nên kiêu ngạo hơn.

 

“Thật là, tất cả các loại chó mèo đều được đi vào đây. Ở nơi này đều là nhân vật của công chúng. Cô biết Từ Xảo có bao nhiêu người hâm mộ không.”

 


Tô Thính Ngôn lạnh lùng nhìn, nhưng trước sau không nhúc nhích.

 

Chỉ có nhướng mày nhìn cô nhân viên kia.

 

“Được rồi, tôi nghĩ tôi cần tìm người tới đuổi cô đi.”

 

“Ha, nhìn cô kiêu ngạo kìa, cô cho rằng Văn Anh đang nâng đỡ cô sao?” Trợ lý nhìn dáng vẻ lãnh đạm của cô, trong lòng luôn cảm thấy cô cao không với tới, cô ta thường ngày tác oai tác quái thành thói, tất nhiên càng không để Tô Thính Ngôn vào mắt.

 

Các nhân viên vội vã đi tìm ai đó.

 

Lúc này, người phụ trách của công ty quảng cáo đã chạy đến chào hỏi trước.

 


“Chủ tịch Tô, sao lại xảy ra chuyện này?”

 

Người của công ty quảng cáo trực tiếp chạy đến trước mặt Tô Thính Ngôn, cần thận xin lỗi.

 

*Ở đây có ai dám làm khó chủ tịch Tô sao?”

 

Từ Xảo giật mình.

 

Người trợ lý vẫn không hiểu còn ở phía sau nói, “Chủ tịch Tô cái gì? Chủ tịch Tô từ đâu tới đây?”

 

Người của công ty quảng cáo nhìn lại Từ Xảo, “Đây là Chủ tịch Tô của Tập đoàn Trường Linh, Tổng công ty Trường Linh là Chủ tịch Tô. Chủ tịch Tô có thời gian để đến xem chụp ảnh quảng cáo. Các người làm gì đứng đây tán gẫu vậy?”

 

Đây chính là…

 

Người sáng lập đằng sau Trường Linh?

 

Trường Linh vừa mới trỗi dậy, không ai biết thế lực đứng sau là ai.

 

Nghe nói người đó là một ông trùm bí ẩn, nhưng không ngờ…

 

Ông trùm bí ẳn này lại chính là Tô Thính Ngôn nỗi tiếng?

 

Người đứng sau những ngôi sao này, vốn không bao giờ có thể làm phật lòng.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top