Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1581


Chương 1581

Cô gả cho cậu ba Nguyễn, cậu ba Nguyễn chắc chắn sẽ trở thành ba của con gái cô.

Lông mày của Nguyễn Hạo Thần hơi nhíu lại, người phụ nữ của anh cũng chỉ có một mà thôi, đó chính là Tô Khiết, anh tuyệt đối sẽ không cưới người phụ nữ nào khác.

Nhưng mà chẳng biết tại sao anh lại không hề có cảm giác từ chối làm ba của cô bé.

Không chỉ không ghét, ngược lại còn có chờ mong.

Nhưng mà dù sao đứa bé cũng không phải là con của anh…

“Hóa ra là cô thật sự muốn lợi dụng con nhỏ để bấu người ta, muốn từ gà rừng biến thành phượng hoàng hả? Đúng là mẹ nào con nấy, đều vô liêm sỉ y như nhau.” Triệu Nguyệt Như nghe thấy lời nói của Hứa Dinh Dinh thì giật mình, sau đó lên tiếng chế giễu, lần này giọng nói của Triệu Nguyệt Như rõ ràng đề cao mấy phân, như là sợ người khác không nghe được.

“Cô nói cái gì hả, cô nói ai không có liêm sỉ, cô nói tôi thì có thể, dám nói bé cưng nhà tôi thì tôi sẽ không để yên cho cô đâu! Cô có tin là tôi sẽ hút chết cô không hả!” Hứa Dinh Dinh giống như là một con mèo bị giẫm phải đuôi, trực tiếp bùng nổ, cô vén tay lên, hoàn toàn là dáng vẻ muốn đánh nhau.

Tô Khiết đứng ở đằng xa nhìn thấy bộ dạng này của Hứa Dinh Dinh thì không khỏi âm thầm lắc đầu.

Bình thường Hứa Dinh Dinh là một cô gái dịu dàng như nước.

Nhưng mà điều Hứa Dinh Dinh không thể tha thứ nhất đó chính là có người khác nói xấu hai bé cưng nhà cô.

Đám đông: “….”

Thư ký Lưu: “…”

Người phụ nữ này thật là hung dữ, phong cách không giống với công chúa nhỏ gì hết.

Hai mắt của cậu ba Nguyễn híp lại anh nhìn Hứa Dinh Dinh một chút, lại nhìn về phía Đường Vũ Kỳ.

Hứa Dinh Dinh lúc này giống như là một con mèo đang phát giận, khí thế hùng hổ, nhưng mà lúc này bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lại một mặt bình tĩnh y như cũ, hiển nhiên không coi ra gì.

Một người mẹ như thế này, con gái như thế này, cứ luôn cảm giác có chút kỳ lạ, hình như là có chỗ nào đó không đúng lắm.

Con gái thì ôn hòa bình tĩnh? Mẹ là khí thế hùng hổ? Cái này nếu như nói ngược lại thì còn có thể nghe được.

“Cái gì chứ? Cô còn muốn đấm tôi nữa hả? Cái con nhỏ đê tiện không có liêm sỉ dẫn theo con làm ra loại chuyện không muốn mặt như vậy, sao nào, còn không cho người khác nói nữa à?” Triệu Nguyệt Như cho rằng rốt cuộc mình cũng đã bắt được sơ hở, bộ dạng vừa đắc ý lại vừa phách lối, măng chửi càng thuận miệng hơn nữa, càng lớn tiếng hơn nữa.

Hai mắt của Hứa Dinh Dinh nheo lại, buông bàn tay đang năm Đường Vũ Kỳ ra, sau đó trực tiếp vọt đến trước mặt của Triệu Nguyệt Như, nhắm ngay vào mặt của Triệu Nguyệt Như mà hung hăng đánh.

Dám măng bé cưng nhà cô, cục tức này cô nuốt không trôi.

“Chát chát…” Hai cái tát này giáng xuống, quả thật nghe rất sướng tay.

Đám đông: “….”

Tô Khiết: “…”

Nguyễn Hạo Thần: “…”

Thư ký Lưu: “…”

Thư ký Lưu hoàn toàn hoảng sợ, thật sự đánh luôn hả? Người phụ nữ này cũng quá hung dữ rồi, lúc nãy tiểu loli rất bình tĩnh, rất nhẹ nhàng mà.
 
Chương 1582


Chương 1582

Lúc nãy cô bé quá bình tĩnh, quá nhẹ nhàng, lúc măng chửi người khác cũng không mang theo nửa chữ thô tục, đánh người cũng đánh như mây trôi nước chảy.

Bây giờ mẹ của cô bé lại ra sân, anh ta vốn dĩ cho rằng còn có thể xem được một vở kịch đặc sắc.

Không ngờ là mẹ của cô bé không nói hai lời liên ra tay.

Lúc nãy cô bé có đánh người cũng đánh vô cùng bình tĩnh, vân đạm phong khinh như vậy, nhưng mà tại sao đổi thành mẹ của cô bé thì hình tượng lập tức thay đổi rôi?

Hai mẹ con nhà này là một tổ hợp quá kỳ lạ.

Chắc chắn là công chúa nhỏ giống ba của cô bé, đúng vậy, giống với tổng giám đốc nhà anh ta.

Nhưng mà nhưng mà hình như là công chúa nhỏ cũng không phải là con gái của tổng giám đốc.

Thư ký Lưu đột nhiên trở nên bối rối.

Tô Khiết cũng hoàn toàn hoảng sợ, Hứa Dinh Dinh thực sự ra tay đánh người luôn hả? Hai bạt tay lúc nãy của Hứa Dinh Dinh, cô đứng ở xa như vậy mà cũng có thể nghe thấy.

Nhưng mà phản ứng của Hứa Dinh Dinh cũng coi như là nhanh, sau khi cô đánh Triệu Nguyệt Như thì liền nhanh chóng lùi về phía sau.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ duỗi đầu ngón tay ra nhẹ nhàng chọc chọc vào thư ký Lưu đang rầu rĩ.

Thư ký Lưu hoàn hồn lại, nhanh chóng cúi đầu xuống nhìn về phía Đường Vũ Kỳ: “Sao vậy bé?”

“Xem biểu hiện của chú.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ chu mỏ nhìn về phía Triệu Nguyệt Như, lúc nãy cậu ba Nguyễn đã ra lệnh là để thư ký Lưu phụ trách đánh người.

Cho nên hiện tại thư ký Lưu nên ra sân rồi, mẹ Dinh Dinh cũng là bởi vì cô bé, cô bé không thể để mẹ nuôi Dinh Dinh bị người phụ nữ độc ác đó đánh được.

“Cô dám đánh tôi hả, con nhỏ tiện nhân này, cô dám đánh tôi, tôi muốn xé xác cô ra…” Nhưng mà đúng lúc này Triệu Nguyệt Như lấy lại tinh thân, thét lên rồi lao về phía Hứa Dinh Dinh, lúc này gương mặt của cô ta vặn vẹo, một mặt âm tàn, giống như là hận không thể nuốt chửng Hứa Dinh Dinh.

Thư ký Lưu: “…”

Ngay cả anh ta mà cũng thấy sợ hãi bộ dạng lúc này của Triệu Nguyệt Như, đêu muốn tránh qua một bên. Nhưng mà lúc nãy công chúa nhỏ cũng đã sai bảo rồi, cho dù anh ta có sợ thì cũng không thể tránh đi được.

Nhưng mà anh ta là một người đàn ông, cũng không thể thật sự ra tay với một người phụ nữ.

Cho nên thư ký Lưu cũng chỉ là ngăn cản Triệu Nguyệt Như lại, không cho cô ta đánh Hứa Dinh Dinh.

“Cậu đừng cản tôi, ngày hôm nay tôi phải xé con tiện nhân này ra, tôi muốn xé xác con tiện nhân này ra.” Giờ phút này Triệu Nguyệt Như một mặc tàn nhẫn, bộ dạng như nổi điên, mọi người nhìn thấy cũng đều sợ hãi.

Đương nhiên là thư ký Lưu cũng thấy sợ, nhưng mà bởi vì công chúa nhỏ, anh ta nhất định phải ngăn cản người phụ nữ này lại.

Nguyễn Tân Tân lại không hề sợ hãi chút nào, chắc cũng đã quen thuộc với bộ dạng này của Triệu Nguyệt Như.

Nguyễn Tân Tân thừa dịp sự chú ý của mọi người đều đặt ở trên người của Triệu Nguyệt Như, mượn ưu thế cơ thể nhỏ bé lặng lẽ đi đến bên cạnh của Hứa Dinh Dinh, giơ chân lên đá về phía Hứa Dinh Dinh.

“Đánh chết cô, đánh chết cô, cái con ho ly tinh này, đánh chết cô, cái đồ tiểu tiện nhân, đánh chết đàn bà hư hỏng nhà cô.” Lúc Nguyễn Tân Tân đánh người đồng thời trong miệng lại càng mắt ra những lời khó nghe.

Đương nhiên Nguyễn Tân Tân không phải là Đường Vũ Kỳ, nó cũng chỉ đá lung tung, không giống như là bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đá vào điểm yếu.
 
Chương 1583


Chương 1583

Mà trọng điểm của Nguyễn Tân Tân là đang mắng chửi, đá cũng không đau bao nhiêu.

“Cậu lại đánh lén?” Đường Vũ Kỳ nhìn thấy Nguyễn Tân Tân đá Hứa Dinh Dinh thì nổi giận, Đường Vũ Kỳ bước về phía trước bắt lấy cánh tay của Nguyễn Tân Tân rồi vặn ngược ra phía sau, sau đó kéo một cái rồi lại đẩy, Nguyễn Tân Tân liên trực tiếp té lăn trên mặt đất.

Nguyễn Hạo Thần: “…”

Đám đông: “….”

Thư ký Lưu: “….”

Hô hô hô, đây mới là thao tác của công chúa nhỏ!

Quá lợi hại có đúng không, quá kinh ngạc có đúng không, quá bội phục có đúng không?

Một đứa bé mới có năm tuổi lại đánh một đứa bé chín tuổi.

Biến thành đống đổ nát trong vài giây.

Mặc dù là bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ mới chỉ có năm tuổi, mặc dù là bình thường cô bé không được rèn luyện, nhưng mà mà cô bé biết rất nhiều kỹ xảo phòng thân.

Chú Mộ Dung đã từng dạy cô bé, mẹ cũng đã từng dạy cô bé, cho nên để đối phó với đại tiểu thư tay không nâng như là Nguyễn Tân Tân, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.

Cô bé không cần phải dùng quá sức, toàn bộ đều là do kỹ năng.

Cậu ba Nguyễn nhìn Đường Vũ Kỳ, hai mắt mở to ra, lúc nãy Đường Vũ Kỳ đá Triệu Nguyệt Như anh đã phát hiện trong đó có điểm khác thường, lúc nãy anh cũng không quá xác định.

Nhưng mà bây giờ anh đã có thể hoàn toàn xác định.

Đứa bé này rất am hiểu kỹ năng công kích, hơn nữa thậm chí còn không phải là kỹ năng công kích bình thường, mặc dù là nó không có sức lực gì hết, nhưng mà kỹ năng tuyệt đối rất lớn.

Có đôi khi kỹ năng còn quan trọng hơn so với thể lực.

Lúc nãy mẹ của cô bé đánh người là đánh thật sự, cũng không có bất cứ kỹ xảo gì có thể bàn luận.

Rõ ràng là mẹ của nó không hiểu gì hết, nhưng mà tại sao nó lại hiểu những thứ này?

Điểm này làm cậu ba Nguyễn cảm thấy rất kỳ quái, trong đôi mắt của cậu ba Nguyễn lại có mấy phần suy ngẫm.

“A a a, hu hu hu.” Nguyễn Tân Tân bị đẩy ngã trên mặt đất lớn tiếng khóc lên, bị đẩy ngã trên mặt đất, bị té cũng không đau, nhưng mà cánh tay của nó bị đau, lúc nãy bị Đường Vũ Kỳ vặn lại.

Triệu Nguyệt Như nhìn thấy Nguyễn Tân Tân bị đẩy ngã trên mặt đất, mà thư ký Lưu thì đang ngăn cản cô ta lại, cô ta cũng không đến gần Hứa Dinh Dinh được, cũng chỉ có thể chạy đến trước mặt của Nguyễn Tân Tân: “Cục cưng, con có sao không vậy?”

“Mẹ ơi con đau quá, nó đánh con, hu hu, nó đánh người, nó đánh chết người rồi.” Bình thường Nguyễn Tân Tân đi theo Triệu Nguyệt Như bắt hô ly tinh rất nhiều lần, có đôi khi Triệu Nguyệt Như bị đánh thì chính là khóc la om sòm như thế này, những thứ này Nguyễn Tân Tân điều đã học được.

Hơn nữa còn vô cùng giống.

“Nó đánh người, nó đánh chết người rồi, ui da, con đau bụng quá đi thôi, đâu cũng đau nữa, cả người con đều đau, a con đau không thể cử động được.” Nguyễn Tân Tân không ngừng la hét nằm trên mặt đất giả vờ chết.

Đám đông: “….”

Thư ký Lưu: “…”

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ: “…”
 
Chương 1584


Chương 1584

Một đẩy lúc nãy của cô bé căn bản cũng không làm Nguyễn Tân Tân bị thương.

Bộ dạng như sắp chết của Nguyễn Tân Tân là có chuyện gì xảy ra?

Cô bé đây là gặp phải người ăn vạ chuyên nghiệp rồi à?

Có thể giữ lại thể diện chút được không? Có thể đừng mất mặt quá không?

Hứa Dinh Dinh cũng mở to mắt, đứa nhỏ này là dân ăn vạ chuyên nghiệp hả?

Tô Khiết nhìn cảnh tượng trở nên hỗn loạn trong nháy mắt, hơi choáng đầu, cô nhanh chóng đi về phía của bọn họ.

Mặc dù cô biết là bé cưng nhà cô sẽ không chịu thiệt, nhưng mà Triệu Nguyệt Như chính là một người điên, với lại gây ra chuyện như thế này quả thật rất khó coi.

Dù sao thì Nguyễn Tân Tân cũng chỉ là một đứa nhỏ mới chín tuổi, nằm trên mặt đất như vậy rất dễ dàng làm cho người ta hiểu lâm.

Mấy người biết tình hình thì cũng không sao hết, nếu như những người không biết rõ tình hình thì sẽ suy đoán ăn nói lung tung.

Mà trong lúc Tô Khiết đang đi về phía bên này, ở xung quanh của Đường Vũ Kỳ có không ít người đều là đang xem náo nhiệt.

“Các người đến đây phân xử đi, hai mẹ con của bọn họ ước hiếp con của tôi, đánh con của tôi bị thương nặng, hiện tại không thấy động đậy nữa. Trời đất ơi, kêu tôi phải sống như thế nào đây.” Triệu Nguyệt Như nhìn con gái của mình đang giả vờ chết nằm trên mặt đất, sự gian xảo bùng phát, ngôi ở trước mặt của Nguyễn Tân Tân bắt đầu khóc la om sòm.

Từ trước đến nay bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như thế này, trong lúc nhất thời liên bị hù dọa đi đến bên cạnh Hứa Dinh Dinh theo bản năng kéo tay của Hứa Dinh Dinh lại.

Cậu ba Nguyễn nhìn thấy động tác theo bản năng của Đường Vũ Kỳ, hai mắt nhanh chóng chuyển động.

Đó là phản ứng bản năng của đứa bé, cho nên người phụ nữ này chắc là mẹ ruột của cô bé?

Nhưng mà khi cậu ba Nguyễn nhìn thấy Đường Vũ Kỳ theo bản năng lựa chọn sự bảo vệ của Hứa Dinh Dinh, trong lòng có chút ghen ghét, lúc nãy con nhóc này vừa mới lôi kéo góc áo của anh, vào thời điểm mấu chốt lại trực tiếp quên anh đi.

Quả nhiên không phải là ruột thịt.

Là do anh đã suy nghĩ quá nhiều.

“Cái này có chuyện gì xảy ra vậy?” Những người vừa mới tụm lại đều không biết rõ có chuyện gì xảy ra.

“Vở kịch này thật là đặc sắc quá đi thôi, cái cô bé này không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện gọi cậu ba Nguyễn là ba.” Hiển nhiên những người này là những người xem kịch từ lúc mới bắt đầu.

“Thật hay giả thế, cô bé này là con gái của cậu ba Nguyễn hả?” Mấy người vừa quay lại đồng loạt hoảng sợ.

“Không biết là thật hay giả nữa, nhưng mà cậu ba Nguyễn cũng không biết mẹ của đứa bé, nói không chừng là mẹ của cô bé kia muốn gả

cho cậu ba Nguyễn cho nên dạy con gái của cô ta ra ngộ nhận.”

“Chuyện này mà cũng có thể liều lĩnh nhận được nữa hả, chỉ cần xét nghiệm là ra kết quả thôi mà.”

“Cái đó cũng có thể là cách mà mẹ cô bé này muốn gây sự chú ý của cậu ba Nguyễn, tôi thấy lúc nãy cậu ba Nguyễn đối xử với cô bé đó rất dịu dàng.”

“Má ơi, như thế này cũng được nữa hả?”
 
Chương 1585


Chương 1585

“Cô nói như vậy là không đúng rồi đó, cho dù cậu ba Nguyễn có thật sự thích cô bé kia đi nữa nhưng con không phải của cậu ba Nguyễn,chẳng lẽ là cậu ba Nguyễn còn phải cưới một người phụ nữ mang theo con về nhà hả?”

“Đúng đúng, nói không đúng gì hết, nhưng mà cô bé kia thật sự xinh đẹp, thật đáng yêu, tôi nhìn thấy mà cũng muốn sinh con gái nữa này.”

“Tôi cũng muốn có một đứa con gái như thế này, trắng nõn, muốn hôn một cái quá.”

“Nói không chừng thật sự là con gái của cậu ba Nguyễn đó, gen tốt như vậy, người bình thường không có được đâu.”

“Chẳng lẽ là con gái riêng của cậu ba Nguyễn hả, mà trước đó cậu ba Nguyễn lại không biết.”

“Tôi nghe nói từ trước đến nay cậu ba Nguyễn không gần phụ nữ, chuyện như vậy rất không có khả năng đâu?”

“Cũng không biết nữa, tiếp tục xem kịch đi, xem xem cuối cùng là có chuyện gì xảy ra.”

Tiếng nghị luận của đám người không nhỏ. Đương nhiên cũng truyền vào trong tai của cậu ba Nguyễn.

Nghe thấy tiếng nghị luận của đám người, hai mắt của cậu ba Nguyễn nhìn về phía Đường Vũ Kỳ một lần nữa, trong lòng đã bắt đầu nảy sinh ra chút hy vọng.

Nhưng mà có một điều cậu ba Nguyễn biết rất rõ ràng đó chính là ngoại trừ Tô Khiết, anh không chạm vào bất cứ người phụ nữ nào khác, cho nên nếu như là con của Tô Khiết thì chắc chắn là con của anh, nếu như không phải của Tô Khiết thì chắc chắn không phải là của anh.

Điểm này cậu ba Nguyễn tin tưởng vô cùng chắc chắn.

Nhưng đúng lúc này Tô Khiết đi đến, hai mắt của Đường Vũ Kỳ sáng lên, vừa định bổ nhào qua kêu mẹ nhưng mà Đường Vũ Kỳ lại đột nhiên nhìn thấy cách đó không xa có bong bóng màu vàng.

Anh trai đã từng nói nhìn thấy bong bóng màu vàng chính là cảnh cáo, nói cho cô bé biết là mình không thể làm loạn.

Vậy lúc này anh thả bong bóng màu vàng ra là có ý gì vậy nhỉ, rốt cuộc là anh trai đang có ý gì?

Lúc nãy cô bé đều không dựa theo kế hoạch của anh trai mà thực hiện, chắc chắn là anh đã rất tức giận rồi, bây giờ anh trai thả bong bóng màu vàng ra cảnh cáo cô bé, cô bé nhất định không thể không nghe theo.

Nghĩ đến chuyện đó, Đường Vũ Kỳ nhìn về phía bong bóng mà ngẩn người, bàng hoàng…

Cậu ba Nguyễn nhìn thấy Tô Khiết đi đến hai mắt nhanh chóng di chuyển nhìn về phía Tô Khiết, nhưng mà anh vẫn không nhịn được nhìn về phía bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ.

Cậu ba Nguyễn nhìn thấy bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ cũng chỉ là nhìn về phía trước đến ngẩn người, đối với việc Tô Khiết đi đến đây cũng không có bất cứ phản ứng nào…

Trong lòng của cậu ba Nguyễn không khỏi chìm xuống, xem ra lúc nãy là do anh đã suy nghĩ nhiều rồi.

Một đứa nhỏ mới có năm tuổi, cho dù có hiểu cách che giấu đi nữa loại tình huống này cũng không có khả năng che giấu tốt như vậy.

Dưới tình huống bình thường một đứa nhỏ năm tuổi nếu như nhìn thấy người thân của mình thì phản ứng đầu tiên chắc chắn sẽ trực tiếp chạy tới dứt khoát gọi người.

Lúc nãy anh vẫn không gọi Tô Khiết đến đây, cũng không đi về phía của Tô Khiết, chính là vì để Tô Khiết tự mình đi qua đây, sau đó nhìn phản ứng của Đường Vũ Kỳ.

Hơn nữa lúc Tô Khiết đến đây anh vẫn luôn chú ý đến Tô Khiết, cũng không phát hiện Tô Khiết đưa ra ám chỉ gì với Đường Vũ Kỳ.
 
Chương 1586


Chương 1586

Trong lòng của cậu ba Nguyễn vô cùng mất mát, bởi vì quá mất mát, quá thất vọng, anh thậm chí cũng quên lên tiếng chào Tô Khiết.

Mọi người nhìn thấy Tô Khiết đi tới đều đồng loạt sửng sốt, có rất nhiều người vô thức nhìn về phía cậu ba Nguyễn.

Dù sao thì gần đây chuyện của Tô Khiết với cậu ba Nguyễn cũng như gà bay chó sủa.

Mọi người nhìn thấy cậu ba Nguyễn đứng đó không hề động đậy, cũng không nói chuyện, trong lúc nhất thời cũng nhịn không được mà suy đoán có lẽ là Tô Khiết đã bị cậu ba Nguyễn đá rôi.

Thư ký Lưu: “…”

Tổng giám đốc đây là bị cái gì vậy nè, bà chủ cũng đã đi đến rồi mà tổng giám đốc đều không có bất cứ phản ứng gì.

“Đó không phải là Tô Khiết à, sao cô ta lại đến đây vậy, đây là đến bắt gian hả?”

“Nếu thật sự là như vậy thì sẽ vui lắm đây, có trò hay để xem rồi ”

“Bắt gian cái gì chứ, cậu ba Nguyễn với cô ta cũng đã sắp ly hôn rồi, cậu ba Nguyễn đã sớm đá cô ta rồi, cô không thấy là cô ta đến đây mà cậu ba Nguyễn cũng không có bất cứ phản ứng nào hả.”

“Cũng đúng, ai cũng biết ngày đó đầu tiên là cậu ba Nguyễn ôm người phụ nữ khác hôn thắm thiết khó chia lìa, sau đó cậu ba Nguyễn còn đính hôn với lại Cổ Doanh Doanh, xem ra Tô Khiết thật sự bị loại rồi.”

“Tô Khiết xấu như vậy, nên bị loại từ sớm, cũng không biết là cậu ba Nguyễn tại sao lại cưới cô ta, ngày nào cũng phải đối diện với một gương mặt xấu xí như vậy, ban đêm cậu ba Nguyễn sẽ không mơ thấy ác mộng hả?”

“Cậu ba Nguyễn cưới cô ta vốn dĩ chính là để lợi dụng cô ta, chắc chắn cậu ba Nguyễn không có thèm nhìn tới cô ta đâu, cho nên cũng sẽ không mơ thấy ác mộng.”

“Cũng đúng, một gương mặt xấu như vậy, cậu ba Nguyễn chắc chắn sẽ không thèm nhìn.”

Cậu ba Nguyễn nghe thấy tiến nghị luận của đám người, hai mắt chậm rãi nheo lại, thân sắc lạnh lùng trong đôi mắt đột ngột hiện ra, trong lúc nhất thời nhiệt độ xung quanh giống như giảm xuống mấy độ.

“Sao tôi đột nhiên cảm thấy lạnh quá vậy nè.” Mấy người đứng gần cậu ba Nguyễn cũng nhịn không được mà run rẩy.

Đúng lúc này Tô Khiết vừa vặn đi đến trước mặt của anh, trong nháy mắt sắc mặt của cậu ba Nguyễn liên hòa hoãn.

Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần, sau đó di chuyển tâm mắt nhìn về phía Triệu Nguyệt Như, khẽ cười nói: “Sao cô Nguyễn lại ở đây vậy?”

Giọng nói của Tô Khiết rất nhỏ, rất nhẹ, người khác không nghe được quá nhiều cảm xúc nhưng mà phân kinh ngạc đó vẫn rất rõ ràng.

Tất cả mọi người đều không biết là lời nói này của cô có ý gì.

Lúc này cô đi đến không phải là đến đây để tìm cậu ba Nguyễn hả?

Tại sao cô lại đặt trọng điểm lên trên người của Triệu Nguyệt Như?

Chẳng lẽ là đến đây để giúp Triệu Nguyệt Như?

Giúp đỡ Triệu Nguyệt Như xé xác tình địch, cũng rất có thể.

Dù sao thì kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.

Nhưng mà trong lòng của mọi người đều rất rõ ràng, quan trọng nhất vẫn là thái độ của cậu ba Nguyễn. Mấu chốt là phải xem xem cậu ba Nguyễn chọn như thế nào.

Nếu như cậu ba Nguyễn lựa chọn con gái, Tô Khiết có làm như thế nào cũng vô dụng thôi…
 
Chương 1587


Chương 1587

Có điều là sự xuất hiện của Tô Khiết để cho mọi người cảm thấy vở kịch này vô cùng đặc sắc, cả đám đều trợn to mắt mà nhìn, sợ bỏ qua tình tiết đặc sắc nhất.

“Tôi ở đây thì như thế nào hả? Làm phiền tới cô à?” Lúc Triệu Nguyệt Như nhìn thấy Tô Khiết thì hơi ngẩn người, có điêu trên mặt lập tức càng có nhiều hơn mấy phân khinh thường.

Tô Khiết biết cô ta, cô ta cũng biết Tô Khiết, cũng biết chuyện của Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần kết hôn, nhưng mà Nguyễn Hạo Thần cưới Tô Khiết chính là vì lợi dụng Tô Khiết, hiện tại Nguyễn Hạo Thần đã đá Tô Khiết rôi.

Hơn nữa cô ta cũng biết bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn đều vô cùng ghét Tô Khiết, cái này tuyệt đối không có khả năng để Tô Khiết tiếp tục gả vào nhà họ Nguyễn.

Cho nên Triệu Nguyệt Như xem thường Tô Khiết từ tận đáy lòng.

“À, không có gì hết, lúc nãy tôi thấy anh Nguyễn vừa mới ôm một người phụ nữ, tôi còn tưởng là người mà anh Nguyễn ôm chính là cô Nguyễn nữa chứ, xem ra là tôi đã nhìn lầm rồi.” Khóe môi của Tô Khiết hơi cong lên giống như là mang theo vài phân ý cười, lời nói kia trông có vẻ không được tự nhiên.

Đám người nghe thấy lời nói này của Tô Khiết thì đồng loạt sửng sốt.

Đây là tình huống như thế nào đây?

Tô Khiết không phải là đến đây để giúp Triệu Nguyệt Như xé xác tình địch hả?

“Cô nói cái gì hả? Ở đâu? Cô nhìn thấy ở đâu?” Sắc mặt của Triệu Nguyệt Như nhanh chóng thay đổi, cô ta gần như là nhảy dựng lên trong nháy mắt, cũng chẳng thèm quan tâm đến Nguyễn Tân Tân đang nằm ở dưới đất.

Có điều Triệu Nguyệt Như lập tức bình tĩnh lại có chút, phòng bị nhìn về phía Tô Khiết: “Tô Khiết, cô đừng có đứng đây mà châm ngòi ly gián.”

Hôm nay rõ ràng Nguyễn Hành đã đi công tác rồi, sao có thể ôm mỹ nữ đến đây được?

Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Mặc dù Nguyễn Hành phong lưu thành tính, nhưng mà về phương diện công việc vẫn không hời hợt.

“Ô, chẳng lẽ là do tôi đã nhìn lâm hả? Nhưng mà lúc nãy tôi rõ ràng vừa mới nhìn thấy anh Nguyễn thân mật ôm một cô gái xinh đẹp, anh Nguyễn còn mua cho cô gái kia rất nhiều rất nhiều đồ nữa kìa, anh Nguyễn quẹt thẻ mà hai mắt cũng không thèm chớp một cái nào, thật sự rất ngầu luôn đó. Một người đàn ông nếu như chịu dùng tiên vì một người phụ nữ, ít nhất cũng nói rõ là trong lòng của anh ta có người phụ nữ đó, lúc đó tôi còn nghĩ là cô Nguyễn thật sự rất hạnh phúc, làm cho người khác phải ghen tị.” Tô Khiết nhìn thấy Triệu Nguyệt Như vẫn không tin cô, cũng không sốt ruột, nếu chỉ chút chuyện nhỏ như vậy mà cô cũng không giải quyết được vậy thì cô cũng không phải là Tô Khiết

Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời nói của Tô Khiết, lông mày hơi nhíu lại, lập tức đi đến trước mặt của cô, nhìn cô, đột nhiên lại nói:

“Em cứ tùy ý tiêu tiền của anh.”

Tô Khiết: “….”

Bây giờ cô đang châm biếm người ta, cậu ba Nguyễn đột nhiên lại ném thức ăn cho chó là có chuyện gì xảy ra đây?

Đám đông: “….”

Đã nói là ly hôn rồi mà? Đã nói là cậu ba Nguyễn đá người ta rồi mà?

Cấu lương nhét một cách mãnh liệt như thế này, bọn họ có thể không ăn được à?

Cậu ba Nguyễn, con gái của anh còn đang đứng ở một bên kia kìa, anh như thế này thật sự có được không hả.
 
Chương 1588


Chương 1588

Khóe môi của thư ký Lưu nhịn không được mà kéo ra, phản ứng của tổng giám đốc có phải là có chút chậm rồi không, nhưng mà thao tác vẫn rất mạnh mẽ.

Triệu Nguyệt Như hơi bất ngờ, lại ghen tị đến phát cuồng, cô ta nhìn Tô Khiết, cô ta không hiểu bộ dạng Tô Khiết xấu xí như thế này mà Nguyễn Hạo Thần còn có thể thích Tô Khiết.

Đối với Nguyễn Hạo Thần, cô ta vẫn hơi hiểu biết, Nguyễn Hạo Thần đã nói ở trước mặt tất cả mọi người vậy đã nói rõ trong lòng của Nguyễn Hạo Thần có Tô Khiết.

Không phải là nói Nguyễn Hạo Thần và Cổ Doanh Doanh đã đính hôn với nhau rồi à, tại sao anh lại còn mắc đi mày lại với Tô Khiết?

“Tô Khiết, lúc nãy cô vừa mới nói là cô nhìn thấy Nguyễn Hành dẫn một người phụ nữ có đúng không, có thật hay không vậy?” Nhưng mà Triệu Nguyệt Như để ý nhất vẫn là chuyện lúc nãy Tô Khiết vừa mới nói, đối với cô ta mà nói chuyện quan trọng nhất đó chính là phải nắm chặt chồng mình ở trong tay.

Nguyễn Hành nói đi công tác, nói không chừng là lừa gạt cô ta, cũng có thể là Nguyễn Hành đã trở về từ sớm, cô ta hiểu rất rõ đạo đức của Nguyễn Hành, chỉ cần là có chút cơ hội thì Nguyễn Hành sẽ lập tức ăn vụng ngay.

“Chắc có lẽ là tôi đã nhìn nhầm rồi đó, cô Nguyễn cứ coi như là tôi chưa từng nói cái gì đi” Tô Khiết nhìn cô ta, khẽ cười cười.

“Hiện tại bọn họ đang ở đâu vậy, đang ở đâu?” Nhưng mà Tô Khiết càng nói như vậy thì Triệu Nguyệt Như càng cảm giác chính là sự thật, giờ phút này cô ta chỉ một lòng nhớ đến chuyện bắt hô ly tinh.

“À, hồi nãy tôi thấy là hình như bọn họ rời đi từ cửa phía đông rồi” Mục đích lúc đầu của Tô Khiết đúng là vì để cho Triệu Nguyệt Như rời đi, không muốn để cho cô ta ở chỗ này làm ô nhiễm tâm hồn trong trắng của bé cưng nhà cô.

Hai mẹ con này tam quan không bình thường, mà còn là người có lòng dạ ác độc.

Tô Khiết vẫn còn chưa nói xong thì Triệu Nguyệt Như đã nhanh chân chạy ra cửa phía đông, cô ta vội vàng đi bắt gian, ngay cả con gái đang nằm ở dưới đất cũng quên mất.

“Mẹ ơi, còn có con ở đây nữa, mẹ không quan tâm tới con hả?” Nguyễn Tân Tân nhìn thấy mẹ sắp đi rồi, gấp đến độ phải hô to, không biết nên tiếp tục giả vờ bị thương hay là đi theo cùng với mẹ.

“Con đuổi theo nhanh lên đi, chúng ta phải đi xé xác cái con hồ ly tinh quyến rũ ba của con.” Bước chân của Triệu Nguyệt Như dừng lại, nhưng mà cũng không đi đến đỡ Nguyễn Tân Tân dậy, mà là tức giận hét lên một câu.

“Dạ” Nguyễn Tân Tân lập tức bò dậy từ dưới đất, một mặt hưng phấn chạy đi qua đó.

Xem ra là Nguyễn Tân Tân mới chín tuổi cũng rất hào hứng với chuyện xé xác hồ ly tinh.

Đám đông: “…”

Tô Khiết đảo mắt, giáo dục như thế này, đây là lần đầu tiên mà cô nhìn thấy đó, thật là được mở rộng tầm mắt.

Chẳng lẽ là sự trưởng thành của đứa nhỏ này cũng phải giống với mẹ của nó, ngày nào cũng phải đi đánh hồ ly tinh?

Cũng may là bé cưng Vũ Kỳ nhà cô đã lễ phép từ nhỏ, ngoan ngoãn, hiểu chuyện, cô không cần phải quan tâm quá.

Lúc này Nguyễn Hạo Thần đã đi đến bên cạnh Tô Khiết, khoảng cách giữa hai người gần như không có kẻ hở, phần thân mật đó cũng đã đủ để chứng minh tất cả.

Lúc này Đường Vũ Kỳ đúng lúc đứng trước mặt của hai người bọn họ, hình tượng như thế này cảm thấy rất đẹp mắt.

Hứa Dinh Dinh nhìn thấy cảnh tượng này hai mắt đều muốn phát sáng, người một nhà này đứng cùng một chỗ vui vẻ hòa thuận phù hợp biết bao nhiêu, thật là đẹp, thật là chói mắt.
 
Chương 1589


Chương 1589

“Sao em lại đến đây vậy?” Cậu ba Nguyễn đưa tay ra, rất tự nhiên ôm eo của Tô Khiết, mắt nhìn về phía cô, vẻ mặt dịu dàng còn mang theo nụ cười rõ ràng,

Như thế này so với ánh mắt nhìn Đường Vũ Kỳ càng dịu dàng hơn mấy phân.

Đám đông: “…

Đây quả thật là cậu ba Nguyễn mà bọn họ biết đó ư?

“Muốn mua gì hả, anh đi mua với em.” Sau khi Tô Khiết xuất hiện, trong mắt của cậu ba Nguyễn cũng chỉ có một mình Tô Khiết. Nhớ đến lý luận một người đàn ông chịu tiêu tiên vì người phụ nữ của cô vừa mới nói lúc nãy, lúc này cậu ba Nguyễn muốn mua mua mua cùng với cô.

Muốn mua cái gì thì mua cái đó…

Thư kí Lưu: “…”

Tổng giám đốc à, anh vẫn còn có một cuộc họp rất quan trọng, một cuộc họp video rất quan trọng đó, thời gian đã sắp đến rồi.

Còn nữa, đây vốn chính là trung tâm thương mại của tổng giám đốc nhà mình, còn cần phải mua nữa hả, không phải là tổng giám đốc nói thích cái gì thì cứ trực tiếp câm lấy đi à?

Tổng giám đốc, kỹ năng cua gái của anh vẫn còn kém y như vậy!

Đám đông: “…

Đây là hành động gì đây hả, không phải là nói cậu ba Nguyễn thay lòng đổi dạ nhanh mà?

Thay lòng đổi dạ đã nói đâu?

Bây giờ tại sao lại đột nhiên điên cuồng ném thức ăn cho chó, đây là muốn để cho mọi người ăn bể bụng luôn hả.

Cái miệng nhỏ của Đường Vũ Kỳ hơi hếch, sau khi mẹ xuất hiện rồi thì ba không thèm nhìn cô bé nữa, thật là đau lòng, thật là khó chịu.

Tại sao ba lại có thể như vậy chứ!

Cô bé biết là ba yêu mẹ, nhưng mà ít nhất ba cũng phải liếc nhìn cô bé một cái, ít nhất cũng đừng có hoàn toàn quên mất sự tôn tại của cô bé.

Thật ra thì cậu ba Nguyễn vẫn luôn để ý đến bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, anh thật sự rất thích bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, nhưng mà có thích cũng vô dụng thôi.

Không phải là của anh, không phải là người phụ nữ của anh sinh ra, cho nên có một vài suy nghĩ anh nhất định phải bỏ đi.

Anh nghĩ đến chuyện Tô Khiết không thể sinh con, anh sợ là hành động của anh sẽ làm cho Tô Khiết đau lòng, cho nên anh cố gắng phân rõ giới hạn với bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ.

“Ba ơi, ba không để ý đến con nữa hả?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ngẩng đầu lên nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần, lúc này cô bé rất tủi thân, rất muốn khóc. Ba dứt khoát không thèm để ý đến nó, nó thật sự rất đau lòng.

Chẳng lẽ là ba không thèm quan tâm đến tâm hồn non nớt yếu ớt của mình?

Đúng vậy đó, tâm hồn của cô bé rất là yếu đuối!

Cậu ba Nguyễn giật mình, hiển nhiên không nghĩ đến lúc này bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lại đột nhiên gọi anh là ba, kể từ sau khi mẹ của cô bé xuất hiện cô bé không tiếp tục gọi anh là ba nữa.
 
Chương 1590


Chương 1590

Cậu ba Nguyễn cho rằng bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đã biết mình nhận lầm người, biết anh không phải là ba của cô bé, không ngờ đến lúc này bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lại gọi mình là ba ở trước mặt của Tô Khiết.

Phản ứng đầu tiên của cậu ba Nguyễn là muốn nói rõ ràng với Đường Vũ Kỳ, nhưng mà đối diện với cặp mắt mang đây chờ mong và mang theo hờn tủi rõ ràng của Đường Vũ Kỳ, anh đột nhiên cảm thấy có mấy lời căn bản của không nói nên lời.

Tô Khiết: “…”

Bé Vũ Kỳ, con đây là đang muốn làm cái gì đây hả?

Tô Khiết nhìn Đường Vũ Kỳ mà không nói gì, lúc nãy cô vừa mới nhìn thấy Đường Minh Hạo rồi, cho nên cô biết tất cả những chuyện này chắc chắn là do Đường Minh Hạo đã sắp xếp, chỉ là cô không biết rốt cuộc kế hoạch của Đường Minh Hạo là cái gì.

Cho nên lúc này cô không nói cái gì hết, cô cũng chỉ nhìn Đường Vũ Kỳ.

“Tô Khiết, em đừng hiểu lầm, đứa nhỏ này cũng không phải là của anh đâu.” Cậu ba Nguyễn nhìn Tô Khiết vẫn cứ luôn nhìn Đường Vũ Kỳ, sợ là Tô Khiết thật sự sẽ hiểu lâm, anh đi đến gần giải thích với Tô Khiết một câu.

Mẹ của đứa nhỏ này đã đến rồi, anh còn không quen với mẹ của cô bé, cho nên cô bé này chắc chắn không phải là con của anh.

Mặc dù là anh rất thích bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, nhưng mà anh cũng không thể để cho người phụ nữ của mình hiểu lâm.

Đường Vũ Kỳ nghe thấy lời giải thích của cậu ba Nguyễn, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức xụ xuống, rất tức tối trừng mắt nhìn Nguyễn Hạo Thần.

Tâm hồn bằng pha lê của cô bé nát rồi, hoàn toàn nát rồi!

Ba thật là quá đáng!

Hừ, bé quyết định rồi, bé không để ý đến ba nữa.

Cậu ba Nguyễn đối diện với ánh mắt tức giận của Đường Vũ Kỳ, anh sờ lên mũi theo bản năng.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ cứ nhìn anh như vậy, anh cảm thấy giống như là mình đã làm ra một chuyện tội ác tày trời.

Nhưng anh rõ ràng không có.

Tô Khiết cũng nhanh chóng di chuyển tâm mắt nhìn về phía cậu ba Nguyễn, hai mắt của Tô Khiết hơi nheo lại, anh nói cái gì vậy chứ? Anh nói Đường Vũ Kỳ không phải là con gái của anh?

Anh có dám nói một lần nữa không?

Không phải là anh, xin hỏi là của ai?

Khóe môi của Hứa Dinh Dinh hung hăng kéo ra, cô hơi muốn cười, nhưng mà cô vẫn nhịn lại được.

Cậu ba Nguyễn, anh làm như vậy là chết rồi, ngay cả ông trời cũng không cứu được anh đâu, thật đó!

“Tô Khiết, đó là mẹ của đứa bé, em để cô ta nói cho em biết đi.” Cậu ba Nguyễn chỉ và Hứa Dinh Dinh, lúc này cậu ba Nguyễn thật sự lâm vào tình thế khó xử, một bên là Đường Vũ Kỳ đang tức giận.

Một bên là Tô Khiết cũng đang tức giận.

Đúng vậy, lúc này anh nhìn thấy Tô Khiết đang thật sự tức giận, thật sự hiểu lầm anh rồi!

Cậu ba Nguyễn đã từng nghĩ đến Đường Vũ Kỳ là con của Tô Khiết, nhưng mà sau khi Tô Khiết xuất hiện Đường Vũ Kỳ không hê có một chút phản ứng gì, dựa vào phản ứng của Đường Vũ Kỳ mà xem, cô bé căn bản cũng không quen biết với Tô Khiết.

Phản ứng của một đứa nhỏ năm tuổi là chân thật nhất, không có khả năng có thể giấu diếm.
 
Chương 1591


Chương 1591

Cậu ba Nguyễn cho rằng Hứa Dinh Dinh ở trước mặt của anh chắc chắn sẽ không dám ăn nói lung tung, đương nhiên cậu ba Nguyễn vẫn nhìn về phía của Hứa Dinh Dinh, trong ánh mắt của cậu ba Nguyễn rõ ràng mang theo cảnh cáo, cảnh cáo Hứa Dinh Dinh không được nói linh tinh.

Hứa Dinh Dinh nghe thấy lời nói của cậu ba Nguyễn, ánh mắt của cô lóe lên, nín cười nhìn về phía cậu ba Nguyễn, cố ý nói: “Cậu ba Nguyễn, con bé chính là con gái của anh mà, anh vốn dĩ chính là ba của bé cưng. Sao vậy, anh còn muốn không nhận nợ nữa hả? Anh như thế này sẽ làm cho bé cưng rất đau lòng đó.”

Lúc này Hứa Dinh Dinh quả thật chính là xem náo nhiệt mà còn chê chuyện chưa đủ lớn.

Đúng vậy, là do cô cố ý đó, Nguyễn Hạo Thần vậy mà lại trừng mắt nhìn cô, uy hiếp cô, nếu như là bình thường thì cô chắc chắn sẽ sợ cậu ba Nguyễn, nhưng mà bây giờ cô đã có thượng phương bảo kiếm hộ thân rồi, hơn nữa còn có hai cái, cô sợ cái gì chứ!

Lúc này lời nói này của Hứa Dinh Dinh cực kì dễ làm cho người ta hiểu lầm, tất cả mọi người nghe thấy nói như vậy thì phản ứng đầu tiên đó chính là cho rằng Hứa Dinh Dinh có ý là con gái của cô chính là của cậu ba Nguyễn.

Ý của lời nói này của Hứa Dinh Dinh mà kéo dài thêm một chút nữa đó chính là Hứa Dinh Dinh là người phụ nữ của cậu ba Nguyễn, ít nhất vẫn là người phụ nữ mà cậu ba Nguyễn đã từng chạm qua.

Đường Vũ Kỳ gật đầu, biểu thị là cô bé sẽ rất đau lòng.

Đám đông: “…

Chẳng lẽ đây quả thật là con gái riêng của cậu ba Nguyễn hả, hôm nay đến đây để nhận ba?

Nếu như cô bé này không phải là con gái của cậu ba Nguyễn thì người phụ nữ đã tuyệt đối sẽ không dám đứng ở trước mặt của cậu ba Nguyễn mà nói như vậy, dù sao thì một lời nói dối cũng có thể bị giấy xét nghiệm vạch trần.

Cảm giác là một vở kịch rất lớn, tiếp theo đây có thế sẽ sắp đánh nhau không?

Nếu như mà đánh nhau thì không biết là cậu ba Nguyễn sẽ giúp ai.

Dù sao thì một bên là con gái của mình, một bên là người phụ nữ của mình.

Lúc nãy cậu ba Nguyễn đối với Tô Khiết tình sâu ý đậm như thế,

Nhưng mà đây chính là con gái ruột của cậu ba Nguyễn mà, như vậy thì…

Vở kịch như thế này, quần chúng hóng chuyện là thích nhất, cả đám đều mở to mắt mà nhìn.

Lúc này thư ký Lưu hoàn toàn ngơ ngác, rốt cuộc tình huống hiện tại là như thế nào vậy?

Rốt cuộc người phụ nữ này là ai đây, là đang muốn dựa vào tổng giám đốc nhà anh ta đó à?

Bà chủ có thể sẽ hiểu lâm hay không đây?

Tổng giám đốc nhà anh ta với lại bà chủ đã làm hòa với nhau rồi, tuyệt đối không thể xảy ra bất trắc được.

Thư ký Lưu nhìn về phía Tô Khiết, nhìn thấy Tô Khiết rõ ràng đang tức giận, thâm nghĩ trong lòng không hay rồi, tiêu rồi tiêu rồi, bà chủ đã hiểu lầm rồi, hơn nữa còn rất tức giận.

“Bà chủ hiểu lầm rồi, đây là hiểu lầm thôi, cô bé này tuyệt đối không phải là con của tổng giám đốc đâu, tôi đảm bảo.” Thư ký Lưu cảm thấy vào loại thời điểm như thế này anh ta nhất định phải kiên trì mới được, thân là thư ký, đây là chuyện mà anh ta nhất định phải làm. Thư ký Lưu vừa mới nói lời này ra, từng ánh mắt đều bắn về phía anh ta.

Hứa Dinh Dinh nhìn anh ta, rất là kinh ngạc.

Đường Vũ Kỳ nhìn anh ta, rất là tức giận.

Tô Khiết nhìn anh ta, ánh mắt rất sắc bén.
 
Chương 1592


Chương 1592

Khóe môi của Hứa Dinh Dinh nhịn không được mà kéo ra, vốn dĩ cô muốn để Nguyễn Hạo Thần tự tìm đường chết là đủ rồi, không ngờ lại xuất hiện ra một người liệu mạng tự tìm đường chết.

Không tìm đường chết thì sẽ không phải chết, thư ký Lưu, anh hay lắm!

“Chú lừa gạt!” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ trừng mắt nhìn về phía thư ký Lưu, ánh mắt đó giống như là đang trừng một người mang tội ác tày trời. Lúc nãy thư ký Lưu còn nói cô bé là công chúa nhỏ của anh ta, bây giờ lại nói cô bé không phải là con gái của ba nữa.

“Không, chú không phải kẻ lừa đảo, công chúa nhỏ đừng giận mà, chú…” thư ký Lưu đối diện với ánh mắt của công chúa nhỏ, đột nhiên cảm giác vô cùng hốt hoảng, trời ơi, lúc nãy anh ta vừa mới làm cái gì vậy?

Có phải là anh ta đã làm tổn thương trái tim của công chúa nhỏ rồi không.

Có phải là công chúa nhỏ sẽ không tha thứ cho anh không?

Nhưng mà dưới tình huống như thế này, anh ta có thể làm thế nào nữa, anh ta có thể làm sao đây?

“Chú chính là tên lừa đảo.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn còn tức giận, biểu thị không còn tin tưởng nữa, cũng sẽ càng không tha thứ cho anh ta.

“Không, chú thật sự không phải là lừa đảo mà.” Thư ký Lưu gấp đến độ muốn khóc, nhưng mà không có người nào giúp anh ta hết, cũng không có người nào để ý đến anh ta, sao số phận của anh ta lại khổ như thế này.

Cậu ba Nguyễn nhìn thư ký Lưu một chút, hoàn toàn không có ý ra tay trợ giúp.

Tô Khiết nhìn thư ký Lưu, cũng không có ý muốn giúp đỡ anh ta.

Trong lòng của thư ký Lưu nhịn không được mà kêu rên, rốt cuộc là anh ta đang vì cái gì? Vì ai?

Anh ta là vì ai hả?

“Nếu như chú không phải là người nói dối, tại sao chú lại nói cháu không phải là con gái của ba?” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ trừng to mắt nhìn thư ký Lưu, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ngẩng lên, cho thấy cô bé thật sự rất tức giận.

“Công chúa nhỏ, chắc chắn là cháu đã nhìn nhầm rồi, ba của cháu chắc chắn không phải là tổng giám đốc đâu, chắc chắn là không phải.” Mặc dù là thư ký Lưu rất thích công chúa nhỏ, rất sùng bái công chúa nhỏ, nhưng mà vấn đề này là một vấn đề về nguyên tắc, vấn đề nguyên tắc tuyệt đối không thể làm loạn được.

Làm loạn sẽ xảy ra chuyện lớn!

Làm không cẩn thận sẽ chết người đấy, đương nhiên người đầu tiên sắp chết chắc chắn là anh ta.

“Chú chính là tên lừa đảo, không thèm để ý tới chú nữa.” Đường Vũ Kỳ hừ lạnh một tiếng, tức giận không thèm để ý đến anh ta nữa.

Cậu ba Nguyễn vẫn không nói gì, vẫn luôn nhìn xem không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Sao anh biết con bé không phải là con gái của tổng giám đốc nhà anh hả?” Tô Khiết nhìn thấy bé Vũ Kỳ nhà cô bị tức giận sắp hỏng rồi, cô di chuyển tâm mất nhìn về phía thư ký Lưu.

Giờ phút này ánh mắt của Tô Khiết vẫn còn tính là bình thản.

“Bà chủ, cô tuyệt đối phải tin tôi, tôi đảm bảo cô bé này chắc chắn không phải là con của tổng giám đốc đâu.” Nhưng mà khi thư ký Lưu đối diện với ánh mắt của Tô Khiết, anh ta lại hung hăng hít vào một hơi, anh ta cho rằng Tô Khiết sẽ không tin anh ta, anh ta nghĩ là đây là lúc anh ta nên biểu hiện quyết tâm.

“Anh lấy cái gì để đảm bảo hả?” Lông mày của Tô Khiết hơi nhướng lên, lúc hỏi ra câu này cô còn cố ý nhìn Nguyễn Hạo Thần một chút.

Lúc này người đàn ông này đang suy nghĩ cái gì đây, sao không có biểu hiện gì hết, một câu cũng không nói.

“Bà chủ, ngày nào tôi cũng đi theo bên cạnh của tổng giám đốc hết, chắc chắn biết mà.” Thư ký Lưu cảm thấy lý do của mình như vậy đã tính là rất đây đủ rồi, rất có sức thuyết phục.
 
Chương 1593


Chương 1593

“Phải vậy không? Chẳng lẽ là mỗi lần tổng giám đốc anh đi tìm phụ nữ cũng đều mang theo anh hả?” Tô Khiết nghe thấy lời nói của thư ký Lưu, cô không nhịn được cười, lý do như vậy thật phí khi mà thư ký Lưu đã nói ra khỏi miệng.

Cô nhớ đến năm năm trước thư ký Lưu không có đi theo bên cạnh của cậu ba Nguyễn.

Thư ký Lưu: “…”

Nói thật thì chuyện này tổng giám đốc quả thật sẽ không có khả năng mang anh ta theo, nhưng mà anh ta biết bên cạnh tổng giám đốc nhà anh ta nhiều năm như vậy rồi đều không có phụ nữ.

“Em nói chuyện kiểu gì vậy hả? Cái gì mà gọi là mỗi lần anh đi tìm phụ nữ, anh đi tìm phụ nữ lúc nào chứ?” Cậu ba Nguyễn vẫn luôn quan sát không lên tiếng, giờ phút này nghe thấy lời nói của Tô Khiết, sắc mặt có chút thay đổi.

Lời này của cô cũng quá đáng rồi đói

Cho đến bây giờ anh chưa từng đi tìm người phụ nữ nào hết, hơn nữa nhiều năm như vậy những người phụ nữ tự động đưa đến cửa anh cũng chẳng thèm nhìn tới, đương nhiên ngoại trừ cô.

“Bà chủ, tổng giám đốc chưa từng đi tìm phụ nữ, những người phụ nữ vô liêm sỉ tự dâng đến cửa đó, tổng giám đốc ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái chứ đừng nói chỉ là chạm vào.” Thư ký Lưu liên tục phụ họa, sợ Tô Khiết không tin.

“Những người phụ nữ vô liêm sỉ… tự động đưa đến cửa… nhìn cũng không thèm nhìn một cái, tuyệt đối sẽ không chạm vào?” Tô Khiết nhìn về phía cậu ba Nguyễn, câu nói này nghe có vẻ như là đang ám chỉ gì đó.

Năm năm trước cô cũng coi như là tự động đưa tới cửa, hơn nữa là mình tự chạy vào trong phòng của anh nửa đêm nửa hôm, anh cò không chạm vào?

Chạm vào rồi thì có khả năng sẽ có con, từ trước đến nay anh luôn là người khôn khéo lại còn không hiểu được?

Bé cưng Vũ Kỳ đều đã tìm đến cửa rồi, anh còn muốn làm cái gì nữa, còn không muốn nhận?

“Ngoại trừ em.” Đương nhiên là cậu ba Nguyễn hiểu ý của cô, vội vàng cho thấy sự chung thủy của mình.

“Ừ” Tô Khiết nhẹ giọng lên tiếng, hai mắt lại di chuyển nhìn về phía Đường Vũ Kỳ lần nữa, bé cưng Vũ Kỳ cũng đã đến đây rồi, chắc chắn là muốn nhận anh.

Hiện tại đối với việc này cô sẽ không phản đối.

Cậu ba Nguyễn nhìn thấy Tô Khiết lại nhìn về phía Đường Vũ Kỳ một lần nữa, hai mắt của anh nhanh chóng lóe lên, đột nhiên vội vàng nói: “Em nhất định phải tin tưởng anh, anh tuyệt đối không có con gái riêng đâu, trừ phi…”

Trừ khi cô sinh đứa bé kia.

“Người xấu.” Đường Vũ Kỳ trừng mắt nhìn Nguyễn Hạo Thần một cái, cắt ngang lời anh nói.

Ba lại thật sự không nhận cô bé, ba hư lắm, hừ, cô bé không muốn để ý đến ba.

Nhưng đúng lúc này Đường Vũ Kỳ thấy quả bong bóng màu đỏ lắc lư ở chỗ rẽ phía trước.

Anh trai nói nếu cô bé nhìn thấy bong bóng màu đỏ thì lập tức rút lui, không được để lộ.

Đường Vũ Kỳ vốn có chút tức giận cậu ba Nguyễn, cô bé nhìn bong bóng màu đỏ thì miệng nhỏ hếch lên lại trừng mắt nhìn cậu ba Nguyễn một cái, sau đó kéo tay Hứa Dinh Dinh: “Chúng ta đi, không quan tâm đến người xấu nữa.”
 
Chương 1594


Chương 1594

Lúc này cậu ba Nguyễn đã biến thành người xấu ở trong lòng Đường Vũ Kỳ, người yêu thích nhất lúc trước lại biến thành người xấu.

Ba không nhận cô bé, cô bé cũng không cần nhận người xấu là ba, cô bé muốn đi tìm anh trai.

“Hả?” Hứa Dinh Dinh đang xem kịch say mê, bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đột nhiên kéo cô rời đi, cô nhất thời chưa lấy lại tinh thần.

Sao lại muốn đi rồi?

Vẫn chưa nhận người ba này mà?!

Cô bé không muốn nhận nữa sao?!

Bé cưng tức giận nên không nhận ba nữa?

Chuyện này đúng là rắc rối, Vũ Kỳ nhà cô tức giận thì hậu quả đúng là đáng sợ.

Hứa Dinh Dinh nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn về phía Tô Khiết, thật sự cứ đi như thế sao?

Tô Khiết lại thấy bong bóng màu đỏ cách đó không xa, cũng thấy được vừa rồi Đường Minh Hạo ló mặt ra.

Cô đứng ở chỗ này đối diện với Đường Minh Hạo, cho nên nhìn thấy rõ ràng.

Vì thế Tô Khiết lập tức đoán được vì sao Đường Vũ Kỳ đột nhiên muốn rời đi, có lẽ cô bé và Đường Minh Hạo đã bàn bạc ám hiệu với nhau bằng bong bóng màu đỏ này.

Đường Vũ Kỳ nhìn thấy ám hiệu thì muốn rời đi, Đường Minh Hạo đưa ra ám hiệu cũng chứng tỏ đang tức giận.

Bởi vì chuyện lúc trước nên Đường Minh Hạo vốn tức giận Nguyễn Hạo Thần, cô nhìn tình huống hiện tại thì chắc chắn cậu bé càng tức giận.

Trái tim bé Vũ Kỳ rất mềm, cô bé vẫn luôn thích Nguyễn Hạo Thần, luôn muốn nhận Nguyễn Hạo Thần, nhưng biểu hiện của Nguyễn Hạo Thần đã chọc công chúa nhỏ tức giận không nhẹ.

Mọi chuyện đã như vậy thì cô còn có thể nói gì? Cho dù thế nào, cô cũng phải quan tâm đến cảm xúc của các bé cưng.

Lúc trước chỉ có một mình bé Minh Hạo tức giận, hiện tại hai bé cưng đều tức giận, cô có thể làm sao bây giờ?

Tô Khiết thở dài một hơi, đưa mắt nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần, anh cứ làm cho con gái, con trai tức giận bỏ đi!

Anh đúng là đã làm được!!

Hứa Dinh Dinh thấy Tô Khiết không nói gì thì để Đường Vũ Kỳ kéo mình rời đi.

Cậu ba Nguyễn nhìn công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ cứ đi như vậy thù trong lòng thật sự không nỡ, không nỡ chút nào, cho nên ánh mắt anh không nhịn được nhìn về phía Đường Vũ Kỳ rời đi.

Lúc này Đường Vũ Kỳ vẫn chưa đi xa, dù sao vóc dáng cô bé nhỏ, chân ngắn nên đi không quá nhanh.

“Có phải đứa nhỏ này rất đáng yêu đúng không?” Tô Khiết nhìn ánh mắt cậu ba Nguyễn rõ ràng không nỡ nên không nhịn được hỏi một câu.

Tô Khiết thấy được cậu ba Nguyễn không nỡ, cho nên muốn tạo cho cậu ba Nguyễn một cơ hội xoay chuyển tình hình, cô muốn giúp anh có ấn tượng tốt trước mặt bé cưng, hy vọng anh có thể nắm lấy cơ hội, xoay chuyển trái tim bé cưng, chỉ cần lấy được trái tim bé cưng thì chuyện này rất hoàn mỹ!!

Dù sao bé Vũ Kỳ rất dễ dỗ dành!!

Cậu ba Nguyễn đang nhìn Đường Vũ Kỳ thì nghe thấy Tô Khiết nói, trong lòng hơi khiếp sợ, phản ứng đầu tiên của anh là cho rằng Tô Khiết hiểu lầm, cho nên không chút suy nghĩ bản năng liền nói: “Không, không đáng yêu chút nào.”

Có trời mới biết lúc cậu ba Nguyễn nói lời này đã phải che giấu lương tâm của mình thế nào, lúc anh nói vậy thì lương tâm đau nhói.
 
Chương 1595


Chương 1595

Tô Khiết: “…”

Thư ký Lưu: “…”

Tổng giám đốc, lúc anh nói lời này thì lương tâm không đau sao? Công chúa nhỏ rõ ràng đáng yêu như vậy, sao anh có thể trợn mắt nói dối chứ?

Cho dù anh muốn dỗ bà chủ thì cũng không thể chê bai công chúa nhỏ như vậy!!

bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn chưa đi xa lập tức dừng bước, cô bé xoay người trừng mắt nhìn cậu ba Nguyễn một cái, sau đó nhanh chóng rời đi, lúc này chân ngắn nhỏ đi rất nhanh.

Ba xấu xa còn nói cô bé không đáng yêu, nói cô bé không đáng yêu chút nào, trái tim pha lên của cô bé vỡ nát, vỡ vụn từng mảnh!!

Cô bé muốn đi tìm anh trai, không bao giờ cần ba nữa, chỉ có anh trai mới là tốt nhất.

Tô Khiết nhìn dáng vẻ con gái cưng đi bộ thì biết con gái cưng chắc chắn rất tức giận, rất tức giận.

Tô Khiết đưa mắt nhìn về phía cậu ba Nguyễn, trong con ngươi rõ ràng mang theo lửa giận, anh dám nói bé Vũ Kỳ nhà cô không đáng yêu?

Anh cũng dám chọc bé Vũ Kỳ nhà cô tức giận sao?

Đúng là không thể tha thứ!!

Cô vốn muốn giúp đỡ anh có ấn tượng tốt trước mặt hai bé cưng, anh không quý trọng thì thôi, anh còn chọc giận bé cưng nhà cô…

Lúc này Tô Khiết không biết miêu tả tâm trạng của mình thế nào.

“Sao vậy?” Cậu ba Nguyễn đối diện với con ngươi tràn đầy lửa giận của cô thì nhất thời có chút mờ mịt, cô sao vậy?!

Sao cô lại đột nhiên tức giận?

Cô không tin lời anh nói sao?!

Cậu ba Nguyễn nhớ tới chuyện cô không thể sinh con, sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.

“Em cũng biết anh không thích trẻ con mà.” Cậu ba Nguyễn suy nghĩ, sau đó lại nói thêm một câu: “Anh thật sự chán ghét trẻ con.”

Cậu ba Nguyễn sợ Tô Khiết hiểu lầm, sợ cô không tin, cho nên mới nhấn mạnh lần nữa.

Đối với cậu ba Nguyễn thì không có gì quan trọng hơn vợ mình.

Đương nhiên lúc cậu ba Nguyễn nói ra thì đã che lại lương tâm, lương tâm thật là đau đớn.

Đường Vũ Kỳ đã đi khá xa nhưng vẫn có thể nghe cậu ba Nguyễn nói, cơ thể nhỏ bé cứng đờ, sau đó lập tức chạy đi.

Thật là đau lòng, thật là khó chịu!!

Hứa Dinh Dinh cũng nghe thấy lời cậu ba Nguyễn nói, khóe môi không nhịn được giật giật, cậu ba Nguyễn, anh cứ tìm đường chết như vậy thì ông trời cũng không cứu được anh đâu!!

Trong lòng Tô Khiết giống như có hàng triệu con thảo nê mã chạy qua, cậu ba Nguyễn đúng là lợi hại, thật đó!!

“Không phải em muốn đi mua đồ sao? Đi thôi, anh đi với em.” Cậu ba Nguyễn nhớ vừa rồi Tô Khiết nói đàn ông phải tiêu tiền cho phụ nữ, cho nên cậu ba Nguyễn còn muốn mua mua mua cho Tô Khiết!!

Tô Khiết nhìn anh, trong lòng thầm hít sâu một hơi, trái tim anh đúng là lớn, chọc giận con trai con gái rượt của mình bỏ đi mà còn có tâm trạng đi mua đồ sao?
 
Chương 1596


Chương 1596

“Không đi.” Tô Khiết trừng mắt nhìn anh một cái, sau đó cô xoay người muốn rời đi, cô phải đi an ủi bé cưng nhà cô, cô vốn chỉ cần an ủi một đứa, hiện tại lại phải an ủi hai đứa.

Cho nên cô không có thời gian đi mua đồ với anh, cũng không có tâm trạng tốt đi mua đồ với anh!

“Sao vậy? Em thật sự tức giận?” Cậu ba Nguyễn nhìn cô như vậy thì con ngươi nhanh chóng lóe lên, anh đưa tay ôm cô vào trong lòng, tới gần tai cô nhẹ giọng nói: “Em phải tin tưởng anh.”

Mọi người vây quanh thấy cậu ba Nguyễn dịu dàng như vậy, bất chấp thủ đoạn lấy lòng Tô Khiết như thế, một đám khiếp sợ trợn mắt há miệng.

Đây là? Đây là cậu ba Nguyễn mà bọn họ quen biết sao?

Đám phụ nữ hoàn toàn say mê, wow, thật là hâm mộ!!

Không nghĩ tới cậu ba Nguyễn dịu dàng như vậy!!

“Tô Khiết, em phải tin tưởng anh, cô bé đó thật sự không phải là con gái anh.” Cậu ba Nguyễn nhìn Tô Khiết vẫn tức giận thì thở dài một hơi, sao chuyện này vẫn chưa rõ ràng?

Chuyện này rõ ràng rất đơn giản, rất rõ ràng, cô thông minh như vậy thì vì sao không hiểu? Vì sao không tin anh chứ?

Tô Khiết nghe anh nói thì lại trừng mắt anh một cái, có chút oán hận nói: “Ừ, không phải là con gái anh.”

Tô Khiết hoàn toàn nói lẫy, vô cùng tức giận nói dỗi.

Nhưng cậu ba Nguyễn lại suy nghĩ nhiều, cậu ba Nguyễn nghĩ bởi vì lúc trước anh đối xử với đứa bé kia không tệ nên Tô Khiết hiểu lầm.

“Tô Khiết… Anh…” Cậu ba Nguyễn ôm lấy cô còn muốn giải thích.

“Được rồi, được rồi, em biết rồi, em còn có việc nên đi trước.” Nhưng Tô Khiết nhìn thấy Đường Vũ Kỳ và Hứa Dinh Dinh đã ra khỏi trung tâm thương mại, Đường Minh Hạo cũng đi ra trung tâm thương mại nên cô có chút nóng nảy.

Hiện tại cô chỉ nghĩ đến hai bé cưng, cậu ba Nguyễn đã chọc giận hai bé cưng không nhẹ.

Bây giờ cô phải nhanh chóng an ủi hai bé cưng.

Tô Khiết tránh khỏi vòng tay của Nguyễn Hạo Thần, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài.

Cậu ba Nguyễn sửng sốt, lập tức ngây người, tình huống này là sao? Cô ném anh ở lại đây sao?

Không phải, cô có chuyện gì gấp gáp như thế? Quan trọng như vậy? Còn quan trọng hơn anh sao?

Hơn nữa anh có cảm giác giống như cô ghét bỏ mình.

Cậu ba Nguyễn sững sờ một chút, Tô Khiết đã chạy xa, cậu ba Nguyễn lấy lại tinh thần, cất bước đuổi theo.

Nhưng sau khi Tô Khiết chạy ra khỏi trung tâm thương mại thì lên một chiếc xe rời đi.

“Tổng giám đốc, anh còn một cuộc họp video rất quan trọng, thời gian đã tới rồi.” Thư ký Lưu nhìn tổng giám đốc nhà mình định đuổi theo thì không nhịn được nhắc nhở một câu.

Cuộc họp này vô cùng quan trọng, chuyện lớn liên quan đến mạng người.

Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại, Tô Khiết đã lên xe rời đi, cho dù anh vội thế nào cũng không thể làm gì.

Cho dù anh muốn giải thích cũng nên chờ cô bình tĩnh lại rồi nói.

“Cậu điều tra đứa bé kia cho tôi.” Cậu ba Nguyễn lên xe, con ngươi hơi nheo lại, cũng không nói thư ký Lưu lái xe mà đột nhiên nói một câu như vậy.

Vừa rồi anh cảm thấy đầu óc mình có chút mờ mịt, có lẽ Đường Vũ Kỳ đột nhiên xuất hiện gọi anh là ba đã kích thích anh quá lớn, cho nên từ lúc bắt đầu đến bây giờ đầu óc anh vẫn có chút mờ mịt.
 
Chương 1597


Chương 1597

Hiện tại bé cưng Đường Vũ Kỳ rời đi, Tô Khiết cũng rời đi, anh đột nhiên bình tĩnh lại, cảm giác chuyện này không phải đơn giản như vậy.

Thư ký Lưu ngẩn người, lập tức hiểu ý tổng giám đốc ý nhà mình, anh ta nhất thời không biết phản ứng thế nào.

Vì sao tổng giám đốc còn muốn điều tra cô bé kia? Tổng giám đốc cảm thấy cô bé là con mình sao?

“Còn người phụ nữ kia nữa.” Nguyễn Hạo Thần dừng một chút, lại nói thêm một câu.

Lúc Tô Khiết đến, phản ứng của Đường Vũ Kỳ làm cho anh nghĩ Đường Vũ Kỳ không quen biết Tô Khiết, nhưng trong lòng anh luôn có một cảm giác rất kỳ lạ.

Anh cảm giác vừa rồi mình đã làm sai gì đó?

Hơn nữa anh cảm thấy Đường Vũ Kỳ và mẹ cô bé có vẻ kỳ lạ.

Có vẻ không ăn khớp với nhau.

Đường Vũ Kỳ biết rất nhiều, biết cách đánh vào chỗ quan trọng của người khác, biết kỹ năng công kích, nhưng rõ ràng mẹ của Đường Vũ Kỳ kia lại không biết gì, không hiểu gì cả.

Không có lý do gì đứa con gái năm tuổi biết những chuyện đó, mà mẹ lại không biết gì cả.

Cậu ba Nguyễn biết Tô Khiết hiểu rõ những chuyện đó, hơn nữa có thể nói cô vô cùng thành thạo.

Nếu Đường Vũ Kỳ là con của Tô Khiết thì càng thích hợp hơn.

Cho nên anh cảm giác nên điều tra một chút, điều tra xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Cho dù cô bé kia thật sự chỉ là một người xa lạ, điều tra cũng không có gì xấu.

Mà lỡ cô bé kia thật sự là con gái của Tô Khiết, thật sự là con gái anh, vậy thì…

Cậu ba Nguyễn thầm thở dài, có lẽ khả năng này không lớn, nhưng anh cần phải điều tra rõ ràng.

Hoặc là anh quá hy vọng mình và Tô Khiết có một đứa con, một công chúa nhỏ, công chúa nhỏ!!

Cậu ba Nguyễn nghĩ vậy thì khóe môi không nhịn được cong lên, nếu anh thực sự có một công chúa nhỏ như vậy thì tốt biết bao!!

Thư ký Lưu vốn định nói gì đó nhưng nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình cong môi cười khẽ thì lời đến bên miệng anh ta lại nuốt xuống bụng.

Anh ta biết bà chủ không thể sinh con, nhưng có vẻ tổng giám đốc rất thích đứa bé kia…

Nhưng rõ ràng đứa bé kia không phải là của tổng giám đốc.

Tổng giám đốc có thích cũng vô dụng!!

Tô Khiết rời khỏi trung tâm thương mại, tuy rằng lúc ấy cô lên xe nhưng không đi được bao xa thì xuống xe, sau đó cô đến địa điểm đã hẹn với Hứa Dinh Dinh.

“Em không thích ba, em không cần ba, ba nói em không đáng yêu, ba nói không thích em, ba còn nói chán ghét em.” Lúc Tô Khiết đến thì công chúa nhỏ Vũ Kỳ đang khóc lóc kể lể với anh trai nhà mình, khuôn mặt nhỏ tràn đầy tủi thân.

“Ông ấy mù cho nên mới nói em không đáng yêu, em vô cùng vô cùng đáng yêu.” Đường Minh Hạo nhìn em gái mình tủi thân muốn khóc thì rất đau lòng.

Tô Khiết: “…”

Lời giải thích này đúng là mạnh!!

Đường Minh Hạo đúng là cưng chiều em gái.

“Phụt…” Hứa Dinh Dinh bật cười, cậu ba Nguyễn mù?

Đúng vậy, thật sự có chút mù? Nếu không thì sao có thể nói bé Vũ Kỳ nhà cô không đáng yêu chứ?
 
Chương 1598


Chương 1598

Nhưng ngoại trừ Đường Minh Hạo thì sợ là không còn có ai dám nói cậu ba Nguyễn như vậy.

“Anh trai, chúng ta còn nên nhận ba hay không?” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ dừng khóc lóc kể lể, cô bé ngẩng đầu nhìn về phía anh trai nhà mình, trong con ngươi rõ ràng còn mang theo một chút chờ mong.

Xem ra công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn muốn nhận Nguyễn Hạo Thần.

Tuy rằng Nguyễn Hạo Thần tổn thương trái tim pha lê của cô bé, tuy rằng vừa rồi cậu ba Nguyễn nói mấy lời kích thích lòng tự trọng của cô bé.

Tô Khiết và Hứa Dinh Dinh nhìn về phía Đường Minh Hạo, hiện tại người quan trọng nhất là Đường Minh Hạo.

Tô Khiết luôn tôn trọng Đường Minh Hạo, nếu Đường Minh Hạo đồng ý, chuyện này có thể nói với Nguyễn Hạo Thần.

Cho dù Nguyễn Hạo Thần không thích trẻ con, cho dù Nguyễn Hạo Thần chán ghét trẻ con, nhưng anh không thể không cần con trai và con gái ruột của mình.

Anh cũng không dám không cần, nếu anh dám không cần hai bé cưng, cô sẽ không gả cho anh.

“Em muốn nhận ba sao?” Đường Minh Hạo không trả lời mà là nhìn em gái nhà mình, cậu bé vẫn còn quan tâm đến tâm trạng của em gái.

“Em nghe theo anh trai.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nhìn anh trai mỉm cười ngọt ngào, quên mất sự tủi thân.

Đường Minh Hạo nhìn em gái cười thì thở dài một hơi: “Em nghe lời anh thì vì sao vừa rồi không làm theo lời anh nói?”

Cô nhóc này vừa ra ngoài là hoàn toàn mất khống chế, hoàn toàn bay chạy khắp nơi.

“Anh trai, anh đánh giá chỉ số thông minh của ba quá cao rồi, em đã nói với ba nhưng ba còn không hiểu, còn đánh đố gì đó, nếu chúng ta thật sự đánh đố thì có lẽ cả đời ba cũng không biết.” Đường Vũ Kỳ chu miệng nhỏ, có lẽ cô bé nghĩ tới mấy lời cậu ba Nguyễn nói nên khuôn mặt nhỏ mang theo sự mất mát.

“Ừ, cũng đúng, ông ấy không những mù mà chỉ số thông minh cũng đáng lo.” Đường Minh Hạo nghiêm túc suy nghĩ, sau đó chậm rãi gật đầu, tán thành với cách nói của em gái mình.

Tô Khiết: “…”

Bé cưng, con nói ba mình như vậy được không?

Cậu ba Nguyễn mù, hiện tại chỉ số thông minh cũng đáng lo?

Haiz! Cậu ba Nguyễn đúng là thê thảm.

“Phụt…” Hứa Dinh Dinh lại không nhịn được cười.

Trời ơi? Cậu ba Nguyễn uy phong lừng lẫy, không có gì không làm được, mọi người ngưỡng mộ như một thần thoại lại trở thành như vậy trong mắt của hai bé cưng…

“Anh trai, rốt cuộc chúng ta nhận ba? Hay là không nhận ba?” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn muốn một đáp án chính xác.

“Chúng ta nhận một người vừa mù vừa ngốc như thế làm gì? Không nên nhận thì hơn.” Đường Minh Hạo nghiêm túc suy nghĩ, sau đó đưa ra quyết định.

Cậu ba Nguyễn vừa mù vừa ngốc thì có nhận cũng không có ích gì, cho nên cậu bé quyết định không nhận ba.

“Khụ…” Tô Khiết sặc nước miếng, nếu cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này thì không biết sẽ có suy nghĩ gi?

“Bé cưng, không phải ba không thích con, lúc nãy ba nói như vậy chỉ vì an ủi mẹ, thật ra ba rất thích hai đứa.” Tô Khiết quyết định nói mấy lời hay giúp cậu ba Nguyễn, nếu không cứ tiếp tục như thế thì hình tượng của cậu ba Nguyễn trong lòng hai bé cưng sẽ hoàn toàn sụp đổ.

 

“Mẹ, mẹ đừng tìm lý do giúp ông ấy, tụi con có mắt nên thấy rất rõ, bọn con cũng có lỗ tai nên nghe cũng rất rõ ràng.” Đường Minh Hạo không tin cách nói của Tô Khiết, đây là là lần thứ hai cậu bé nghe Nguyễn Hạo Thần nói không thích trẻ con, thậm chí là chán ghét trẻ con.

“Bé cưng, con nghe mẹ nói, ba con…” Tô Khiết muốn lấy lại một chút ấn tượng tốt cho cậu ba Nguyễn.

“Giải thích là ngụy biện, ngụy biện là che giấu, mẹ còn muốn giải thích cho ông ấy sao?” Nhưng lúc này Đường Minh Hạo cắt ngang lời cô nói.

Tô Khiết: “…”

Được rồi, hiện tại xem ra cô nói gì cũng vô dụng.

Cậu ba Nguyễn, anh nên tự cầu nhiều phúc đi.

“Mẹ, khi nào mẹ kết hôn với ông ấy?” Đường Minh Hạo nhìn Tô Khiết, con ngươi nhanh chóng lóe lên, đột nhiên hỏi.

“Hả?” Tô Khiết nhíu mày lại, sao cậu bé đột nhiên hỏi đến vấn đề này?
 
Chương 1599


Chương 1599

Tô Khiết nhìn về phía Đường Minh Hạo, cô thấy cảm xúc lóe lên trong mắt cậu bé thì khóe môi không nhịn được giật giật, tên nhóc này cố ý thử cô.

“Mẹ, có phải mẹ và ba kết hôn thì không cần con và anh trai đúng không?” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe anh trai nói cũng nhanh chóng nhìn về phía Tô Khiết.

Đường Vũ Kỳ công chúa nhỏ cảm thấy vấn đề này vô cùng vô cùng quan trọng!!

Ba không thích bọn họ, ba còn nói chán ghét bọn họ, nếu mẹ và ba kết hôn thì không cần bọn họ nữa sao?

“Sao có thể được, sao mẹ lại không cần các con chứ.” Tô Khiết ôm lấy Đường Vũ Kỳ, hôn lên mặt cô bé, hai bé cưng còn quan trọng hơn tính mạng của cô, sao cô có thể không cần bọn họ.

“Vậy đối với mẹ thì ông ấy quan trọng hay là bọn con quan trọng?” Đường Minh Hạo vô cùng nhạy cảm với chuyện này, bình thường Đường Minh Hạo rất hiểu chuyện, hiện tại rõ ràng cậu bé đang tranh giành tình cảm.

“… Đương nhiên là các con quan trọng hơn.” Tô Khiết nhìn ánh mắt mong chờ mang theo nỗi buồn của bé cưng thì do dự hai giây.

Ngay cả cô cũng không hiểu ý nghĩa của hai giây kia là gì.

“Thật là tốt quá, thật là tốt quá, mẹ vẫn yêu chúng ta nhất.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ lập tức vui vẻ kêu lên.

“Mẹ, người kia vừa mù vừa ngốc, mẹ có cần cũng chẳng được gì, hay là mẹ tìm người khác đi.” bạn nhỏ Đường Minh Hạo không vui vẻ như em gái mình, cậu bé đang suy nghĩ một vấn đề quan trọng.

Tô Khiết: “…”

Đứa nhỏ này là thật lòng? Hay là cố ý nói như vậy?

“Mẹ, con cảm thấy Viên Quân Doanh cũng không tệ lắm, ông ấy muốn theo đuổi mẹ, hay là mẹ thử qua lại với người đó xem sao.” Đường Minh Hạo đối diện với ánh mắt kinh ngạc của Tô Khiết thì nói thêm một câu.

Lúc trước cậu bé nghe nói Viên Quân Doanh mời mẹ thì phản ứng đầu tiên của cậu là bảo vệ Nguyễn Hạo Thần, cậu muốn giúp Nguyễn Hạo Thần nên lén đi theo mẹ, lén báo tin cho Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng hiện tại Nguyễn Hạo Thần lại tổn thương em gái.

Không thể tha thứ được!!

Hứa Dinh Dinh: “…”

Bé cưng, con xúi giục mẹ con đi tìm người thứ ba, cậu ba Nguyễn biết được sẽ đánh chết con đó.

Có người nói ba con là kẻ thù kiếp trước, chẳng lẽ là thật sao?

“Anh trai, làm vậy không tốt lắm đâu?” Tô Khiết vẫn chưa tỏ thái độ, Đường Vũ Kỳ lại đột nhiên lên tiếng.

Ba người lập tức nhìn về phía bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, muốn nghe bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ có ý kiến hay gì.

“Mẹ xuất sắc như vậy cho nên chúng ta nên tìm cho mẹ thêm mấy người để mẹ chọn lựa.” Dưới ánh mắt chăm chú của ba người, Đường Vũ Kỳ nghiêm túc nói ra suy nghĩ của mình.

Hứa Dinh Dinh: “…”

Cô còn tưởng rằng Đường Vũ Kỳ muốn giúp đỡ cậu ba Nguyễn.

bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ chẳng những muốn tìm cho mẹ người thứ ba mà còn muốn tìm người thứ tư, người thứ năm, người thứ sáu…

Bé cưng, con lợi hại hơn nhiều so với anh trai mình!!

Tô Khiết thở dài một hơi, quả nhiên bé Vũ Kỳ nhà cô ghi thù, đắc tội với công chúa nhỏ Vũ Kỳ thì hậu quả rất nghiêm trọng.

Bình thường Bé Vũ Kỳ luôn cười tủm tỉm, giống như không tức giận, nhưng lúc cô bé thật sự tức giận thì vô cùng khó dễ.

Haiz, cậu ba Nguyễn đắc tội với bé Vũ Kỳ, cô muốn giúp cậu ba Nguyễn cũng không giúp được.

“Được rồi, sau khi chúng ta trở về, anh sẽ nói với bà và bà cố chọn giúp mẹ.” Đường Minh Hạo tán thành với đề nghị của em gái, cậu bé cảm thấy ý kiến của em gái vô cùng hay, có thể lập tức hành động.

Đương nhiên chuyện như vậy, bà và bà cố là có quyền lực nhất.

“Đúng, đúng, chúng ta mau về thôi, phải giúp mẹ chọn lựa, sau đó nói mẹ đá ba đi.” bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vỗ tay vui vẻ, hưng phấn không kiềm chế được.
 
Chương 1600


Chương 1600

Lúc này cậu ba Nguyễn đang mở họp video trên xe đột nhiên hắt hơi mấy cái.

Thư ký Lưu ngẩn người, điều chỉnh máy sưởi trong xe lên cao hơn một chút, thư ký Lưu nghĩ khí lạnh hơi nhiều rồi!!

Mà cậu ba Nguyễn lại hoàn toàn không có tâm trạng nghe cuộc họp video, anh lại ngây người mất tập trung.

Mặc dù cậu ba Nguyễn nhìn chằm chằm vào máy tính trước mặt, nhưng anh lại không nghe lọt tai chữ nào, một chữ cũng không nghe vào!!

“Tôi đã xong, Dương, anh có ý kiến gì không?” Người báo cáo bên kia đã nói xong.

Cậu ba Nguyễn vẫn ngẩn người, không có phản ứng gì.

“Dương? Anh có nghe thấy không?” Người bên kia rõ ràng sửng sốt, không nhịn được lại hỏi một tiếng.

Nhưng cậu ba Nguyễn vẫn không có phản ứng gì, cứ ngây người ra.

Đám người quản lý cấp cao bên kia có chút choáng váng, tình huống này là thế nào?

Tổng giám đốc của bọn họ ngây người trong lúc họp sao?

“Không lẽ mạng có vấn đề rồi sao?” Có người không nhịn được đưa ra thắc mắc, bọn họ tuyệt đối không tin tổng giám đốc của bọn họ ngây người trong lúc họp, bọn họ tin chắc tín hiệu bên tổng giám đốc có vấn đề.

“Tôi thấy tổng giám đốc giữ tư thế này nửa ngày rồi, không hề động đậy, chắc chắn là mạng có vấn đề, kết nối lại xem.”

“Đúng, đúng, chắc chắn là mạng có vấn đề, tổng giám đốc vốn đang ở bên ngoài còn ở trên xe nên tín hiệu không tốt.”

“Đúng con khỉ, rõ ràng anh ấy vẫn chớp mắt, hơn nữa âm thanh bên kia vẫn truyên tới.” Người đàn ông vừa báo cáo lập tức hét lên một câu.

Tuy rằng xe của cậu ba Nguyễn cách âm rất tốt, gần như không có quá nhiều tạp âm, nhưng dù sao cậu ba Nguyễn vẫn bên ngoài nên vẫn có âm thanh truyền tới.

Mọi người nghe thấy anh ta nói thì im lặng, sau đó bọn họ nghe thấy âm thanh từ loa truyền đến, tuy rằng giọng nói không lớn, nhưng bọn họ nghe thấy rõ ràng.

Mà tổng giám đốc bọn họ vẫn giữ tư thế ngây người.

Thư ký Lưu lái xe phía trước nghe thấy âm thanh truyền tới thì không nhịn được lặng lẽ nhìn tổng giám đốc nhà mình.

Anh ta thấy tổng giám đốc ngây người, vốn không nghe bên kia nói thì khóe môi thư ký Lưu giật giật.

“Tổng giám đốc, cuộc họp video đã kết thúc rồi sao?” Thư ký Lưu suy nghĩ, sau đó uyển chuyển hỏi một câu.

Thư ký Lưu muốn nhắc nhở cậu ba Nguyễn để anh nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục cuộc họp video.

Anh ta không thể nói với tổng giám đốc nhà mình, cuộc họp video vẫn chưa kết thúc nên anh phải nghiêm túc họp đi sao?

Cuộc họp vừa mới bắt đầu, đương nhiên không thể kết thúc nhanh như thế, chỉ cần cậu ba Nguyễn lấy lại tinh thân thì sẽ phát hiện.

“Ồ, ừm.” Cậu ba Nguyễn nghe thư ký Lưu nói thì hơi hoàn hồn, trả lời hai tiếng.

Sau đó, sau đó…

Sau đó Thư ký Lưu nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình đóng máy tính lại.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom