Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1401


Chương 1401

“Cái con nhỏ Cổ Doanh Doanh này cũng mưu kế đủ sâu, xem ra chúng ta đã nhìn lầm rồi.” Bà cụ Nguyễn nhìn chằm chằm vào màn hình tivi, trên mặt rõ ràng nhiều hơn mấy phần cười lạnh.

“Đúng vậy đó, ban đầu còn cho rằng cô ta không tệ, không nghĩ đến là cô ta đều giả vờ, hiển nhiên là cô ta đã tính toán kỹ toàn bộ rồi, vẫn luôn lợi dụng chúng ta.” Ông cụ Nguyễn lại càng phẫn nộ.

“Tôi cũng muốn xem xem cô ta có thể gây ra sóng gió gì, người phụ nữ ngày hôm đó không phải là cô ta mà là Đường Thấm Nhi, cô ta có chứng cứ, có bản lĩnh đi nữa thì cũng không thay đổi được sự thật.” Hai mắt của bà cụ Nguyễn hơi nheo lại, vừa lạnh lẽo lại vừa trào phúng. Cổ Doanh Doanh muốn đấu với bà ta à, vẫn còn non quá.

“Nhưng mà chắc chắn là cô ta đã quay lại những chuyện sau khi đến nhà họ Nguyễn, bao gồm cả chuyện chúng ta để cô ta đến phòng của Hạo Thần, cô ta có làm bại lộ chuyện chúng ta bỏ thuốc Hạo Thần không đây?” Trên mặt của ông cụ Nguyễn có lo lắng.

“Lúc nãy cô ta cũng nói chỉ là quay lại, chắc chắn không có âm thanh, sẽ không lộ ra đâu.” Bà cụ Nguyễn lại không lo lắng chút nào: “Hơn nữa cô ta cũng không dám nói chuyện này cho người khác biết đâu, dù sao thì cô ta cũng biết tất cả mọi chuyện nhưng mà vẫn đi đến phòng của Hạo Thần.”

“Nếu như cô ta quay lại tình huống vào đêm hôm đó, sợ là sẽ gây bất lợi đối với chúng ta.” Hai mắt của ông cụ Nguyễn từ từ nheo lại, ngày đó là bọn họ đã chủ động gọi Cổ Doanh Doanh đến, vẫn là bọn họ đẩy Cổ Doanh Doanh vào trong phòng của Hạo Thần.

“Hừ.” Bà cụ Nguyễn nheo mắt lại lạnh lùng hừ một tiếng: “Chỉ là một con ngốc mà thôi, vẫn còn non và xanh lắm, tiếp theo đây tôi sẽ trả lại cho cô ta một trò hay.”

Ở bên trong cửa hàng áo cưới, Cổ Doanh Doanh lấy thẻ nhớ ra đưa cho phóng viên, phóng viên kích động nhận lấy, sau đó trực tiếp kết nối với máy vi tính.

Đúng là ở trong thẻ có lưu không ít thứ, nhưng mà phóng viên rất nhanh đã tìm được một đoạn đêm hôm đó Cổ Doanh Doanh đi đến nhà họ Nguyễn.

Đoạn băng ghi hình lại giống như bà cụ Nguyễn đã đoán, có hình ảnh nhưng mà không có âm thanh.

Trong hình ảnh biểu hiện ngày hôm đó sau khi Cổ Doanh Doanh đến đến phòng khách của nhà họ Nguyễn, đầu tiên là nói chuyện một hồi với bọn người bà cụ Nguyễn ở trong phòng khách, sau đó đi lên lầu vào phòng của Nguyễn Hạo Thần.

Ở trong màn hình là bà cụ Nguyễn tự mình đưa Cổ Doanh Doanh đi lên lầu, cũng nhìn ra được bà cụ Nguyễn đẩy Cổ Doanh Doanh vào trong phòng của cậu ba Nguyễn, cái này đủ để nhìn ra bà cụ Nguyễn chấp nhận và yêu thích Cổ Doanh Doanh.

Cho nên thông tin liên quan đến việc bà cụ Nguyễn tự mình tung tin ra đã lập tức biến mất, không thể không nói một bước đi này của Cổ Doanh Doanh tính toán rất đúng chỗ.

Ở trên màn hình, nhìn thấy Cổ Doanh Doanh đi vào trong phòng của cậu ba Nguyễn, lúc đó cậu ba Nguyễn đang nằm ở trên giường, nhưng mà khoảng cách có chút xa, nhìn không ra là Nguyễn Hạo Thần đang ngủ hay là đang thức.

Từ góc độ ghi hình, xem ra hình như là cậu ba Nguyễn đang tùy ý nằm ở trên giường, dù sao thì lúc đó còn rất sớm, dưới tình huống bình thường thì cậu ba Nguyễn cũng không có khả năng ngủ sớm như vậy.

Mà nếu như là cậu ba Nguyễn đang ngủ, vậy thì bà cụ Nguyễn sẽ không để Cổ Doanh Doanh đi vào trong phòng của cậu ba Nguyễn trong lúc đó đâu nhỉ?

Cậu ba Nguyễn nằm ở trên giường, Cổ Doanh Doanh đi vào trong phòng, cậu ba Nguyễn không đứng dậy, không có đưa ra phản ứng gì.

Sau đó màn hình lại dừng lại.
 
Chương 1402


Chương 1402

“Được rồi, cứ đến chỗ này thôi, ở phía sau không cho các người nhìn được.” Cổ Doanh Doanh nhanh chóng đóng máy tính ở trước mặt của phóng viên lại, sau đó lấy thẻ nhớ lại, giờ phút này Cổ Doanh Doanh một mặt ngượng ngùng, cái này cũng đã đủ nói rõ nội dung phía sau không thích hợp để cho người khác xem, chắc là có vài thứ không thích hợp cho trẻ em.

Nhưng mà chỉ một đoạn video này cũng đã đủ để nói rõ tất cả.

Cổ Doanh Doanh cũng đã đi vào phòng của cậu ba Nguyễn rồi, hơn nữa cậu ba Nguyễn lại tùy ý nằm ở trên giường, đủ để chứng minh mối quan hệ của hai người bọn họ rất không bình thường.

“Chắc là cái này đã đủ rồi nhỉ?” Cổ Doanh Doanh cầm lấy thẻ nhớ, ánh mắt mang theo thăm dò nhìn về phía phóng viên.

“Vâng vâng, đủ, đủ rồi.” Phóng viên tục gật đầu, mấy hình ảnh này đã quá đủ rồi.

“Đi thôi, chúng ta đi chọn áo cưới trước đi.” Cổ Doanh Doanh âm thầm cười khẽ ở trong lòng, cô ta không tiếp tục để ý đến phóng viên nữa, mà lôi kéo Cổ Linh Linh đi vào trong cửa hàng áo cưới.

“Cô Cổ, mời cô vào bên trong, cô thích áo cưới như thế nào?” Lúc nãy nhân viên bán hàng của cửa hàng áo cưới vẫn luôn đứng ở đó quan sát, nhìn thấy Cổ Doanh Doanh đi vào thì lập tức nhiệt tình tiếp đãi.

Đây chính là mợ chủ tương lai của nhà họ Nguyễn, đương nhiên không thể thờ ơ được!

“Hôm nay tôi đến đây xem trước mấy bộ, ngày hôm khác anh ấy sẽ đi cùng với tôi sang đây xem, đến lúc đó mới xác định được.” Cổ Doanh Doanh cười nhẹ, vẻ mặt hạnh phúc, mặc dù lúc này cô ta không nói rõ là ai, nhưng mà tất cả mọi người đều có thể biết được anh ấy mà cô ta đang nói chính là cậu ba Nguyễn.

“Xem ra là cậu ba Nguyễn đối với cô Cổ rất tốt, cô Cổ thật sự rất hạnh phúc.” Lúc này nhân viên bán hàng cũng rất ghen tị.

Cổ Doanh Doanh cười cười không nói gì.

“Đó là dĩ nhiên rồi, chẳng mấy chốc nữa chị của tôi sẽ trở thành mợ chủ của nhà họ Nguyễn, cậu ba Nguyễn không đối tốt với chị tôi thì đối tốt với ai đây?” Cổ Linh Linh lại ngẩng đầu lên, một mặt kiêu ngạo, dường như người sắp gả cho cậu ba Nguyễn chính là cô ta.

Cổ Doanh Doanh nhìn Cổ Linh Linh một chút, hai mắt nhanh chóng di chuyển, nhưng mà cũng không nói cái gì, mà là nghiêm túc bắt đầu chọn áo cưới, giống như là cô ta thật sự được gả cho cậu ba Nguyễn.

Nhưng mà cô ta thật sự cho rằng cô ta có thể gả cho cậu ba Nguyễn, dù sao thì hôn sự hai nhà cũng đã định rồi, ngày kết hôn cùng đã được công bố.

Bây giờ cô ta lại cung cấp chứng cứ như thế cho phóng viên, việc này là ván đã đóng thuyền.

Cậu ba Nguyễn cũng nhìn thấy Cổ Doanh Doanh tung ra những hình ảnh đó, khóe môi của cậu ba Nguyễn từ từ cong lên, Cổ Doanh Doanh này quả thật là không đơn giản mà, xem ra là cái này càng diễn sẽ càng đặc sắc hơn đây.

Anh không sợ Cổ Doanh Doanh ra chiêu, chỉ sợ Cổ Doanh Doanh không có động tĩnh.

Sau khi Cổ Doanh Doanh tung ra đoạn băng như vậy, trong lòng rất đắc ý, cô ta nhận định lần này bà cụ Nguyễn sẽ không có cách nào phản kích lại.

Nhưng mà không trôi qua được mấy phút trên mạng liền xuất hiện một video khác.

Mở đầu video vẫn là cảnh hôm đó cậu ba Nguyễn hôn một người phụ nữ ở bên ngoài biệt thự của nhà họ Nguyễn, lúc đầu quần chúng thấy có chút kỳ quái, nhưng mà xem được hai phút rồi thì ở bên trong màn hình lại đột nhiên xuất hiện thêm một người…

Người kia đứng ở sau lưng của cậu ba Nguyễn, cách nhau khoảng mấy mét.

Vốn dĩ là hình ảnh cậu ba Nguyễn với một người phụ nữ hôn nhau, giờ lại đột nhiên xuất hiện “người thứ ba” tất cả mọi người đều giật mình, đương nhiên cái này cũng hoàn toàn gây nên sự tò mò của người khác.

Ở bên trong màn hình, “người thứ ba” được ghi lại chính diện, lúc này cô ta đang đứng ở trong sân của nhà họ Nguyễn, đèn ở trong sân sáng hơn, vì vậy lúc này “người thứ ba” được quay lại rất rõ ràng.
 
Chương 1403


Chương 1403

Có rất nhiều người lần đầu tiên mới nhìn thấy thì liền nhận ra “người thứ ba” đó chính là Cổ Doanh Doanh.

Cổ Doanh Doanh rõ ràng đã nói người lúc đó cậu ba Nguyễn hôn là cô ta, làm sao trong video này lại xuất hiện thêm một Cổ Doanh Doanh rồi?

Chẳng lẽ là gặp quỷ hả?

Thật ra thì đây cũng là do phóng viên vào đêm hôm đó quay lại được, lúc đó bà cụ Nguyễn biết người phụ nữ mà cậu ba Nguyễn đang hôn ở trong video chính là Đường Thấm Nhi. Lúc đó bà cụ Nguyễn vẫn rất hài lòng về Cổ Doanh Doanh, vẫn muốn kết thành thông gia với nhà họ Cổ, cho nên lúc đó chắc chắn bà cụ Nguyễn sẽ không tung cái này lên trên mạng.

Cho nên lúc đó bà cụ Nguyễn đã kêu phóng viên cắt ghép lại đoạn video rồi mới tung lên mạng, nhưng mà bản video gốc thì bà cụ Nguyễn lại kêu phóng viên gửi tới cho bà ta.

Ban đầu bà cụ Nguyễn cũng không nghĩ chuyện này phát triển đến tình trạng này, lúc ấy bà ta vì muốn nhìn thấy rõ ràng người phụ nữ mà Nguyễn Hạo Thần đang hôn không phải là Tô Khiết, cho nên bà ta mới muốn video hoàn chỉnh.

Cổ Doanh Doanh không biết chuyện này, Cổ Doanh Doanh tưởng là video đã bị xóa rồi.

Giờ phút này video này cũng không phải là của bà cụ Nguyễn tự mình đăng lên, bà cụ Nguyễn đã liên lạc với phóng viên vào đêm hôm đó, để phóng viên đó đăng lên, như thế này mới có sức thuyết phục hơn, với lại cũng sẽ không kéo bà ta vào.

Sẽ không tạo ra ảnh hưởng không tốt với nhà họ Nguyễn và bà ta.

Không thể không nói, gừng càng già càng cay, cuối cùng Cổ Doanh Doanh vẫn là tuổi đời non trẻ.

Đoạn video này vừa mới được đăng lên thì trên mạng lập tức sôi sục.

Đoạn video mà Cổ Doanh Doanh vừa mới tung ra chứng minh cô ta với cậu ba Nguyễn có quan hệ thân mật, cũng gần như là trực tiếp chứng minh với quần chúng người phụ nữ trong video vào ngày hôm đó chính là cô ta.

Hơn nữa Cổ Doanh Doanh cũng đã bắt đầu chọn áo cưới.

Không nghĩ đến trước sau cũng chỉ có mấy phút, Cổ Doanh Doanh trực tiếp bị vạch mặt, bây giờ mặt của cô ta cũng đủ đau.

Đây là một chuyện đã quá rõ ràng, cho nên ở trên mạng lập tức mắng chửi, đương nhiên vẫn luôn mắng Cổ Doanh Doanh.

“Má ơi, cô Cổ biết thuật phân thân hả? Một người thì đang hôn với cậu ba Nguyễn, một người khác thì lại đứng ở sau lưng của cậu ba Nguyễn quan sát.”

“Hoặc là không phải thuật thân phân, nói không chừng là thuật hoàn hồn đó, nói không chừng người đang đứng ở phía xa xa nhìn chính là quỷ hồn của cô Cổ?”

“Cái này mà xem vào buổi tối chắc là hoảng hồn luôn đó, cô Cổ ra giải thích một chút đi, sao cô lại có thể vừa hôn cậu ba Nguyễn vừa có thể đứng ở một bên quan sát như vậy được.”

“Cô ta mà có thể giải thích rõ mới lạ đó chứ, kẻ thứ ba, đồ vô liêm sỉ, đồ lừa đảo.”

“Lúc nãy còn đăng lên đoạn video đó để lừa gạt chúng ta, bây giờ trực tiếp bị nghiệp quật rồi.”

“Tôi nói chứ da mặt của người phụ nữ này dày biết bao nhiêu, lời nói như thế này mà cũng dám nói láo nữa!”

“Bây giờ sự thật đã rõ ràng rồi, người phụ nữ ở trong video chắc chắn không phải là Cổ Doanh Doanh.”
 
Chương 1404


Chương 1404

Đương nhiên cũng có không ít người bắt đầu đàm luận những vấn đề thiết thực hơn.

“Nếu như người phụ nữ khi không phải là Cổ Doanh Doanh vậy thì đó rốt cuộc là ai đây, rốt cuộc là ai vậy ta?”

Bây giờ vấn đề này mới là thứ mà mọi người muốn biết nhất.

“Lúc trước tất cả mọi người cũng đã phân tích rồi, không phải là Tô Khiết, mắt của Tô Khiết không có lớn như vậy đâu, làn da cũng không có tốt như vậy.”

“Đúng vậy đó, người phụ nữ kia không phải là Tô Khiết đâu.”

“Vậy thì rốt cuộc là thần thánh phương nào đó, là thần thánh phương nào mà lại để cậu ba Nguyễn hôn hít khó bỏ như vậy?”

“Nhìn nụ hôn kiểu pháp của cậu ba Nguyễn đi, xem ra chính là tình yêu đích thực đó.”

“Tình yêu đích thực hả, tình yêu đích thực của cậu ba Nguyễn không phải là Tô Khiết à?”

“Nhưng mà người phụ nữ trong video cũng không phải là Tô Khiết mà?”

Đám người bắt đầu thảo luận điên cuồng, nhưng mà cũng không có đáp án.

Sau đó tất cả mọi người lại nghĩ tới Cổ Doanh Doanh.

“Lúc đó không phải Cổ Doanh Doanh đứng ở một bên nhìn hả, chắc chắn là Cổ Doanh Doanh biết người phụ nữ đó là ai.”

“Cô ta biết thì cô ta sẽ nói cho mấy người biết chắc, cô ta vẫn luôn lừa dối chúng ta mà, làm cho chúng ta tưởng rằng người phụ nữ ở trong video chính là cô ta.”

“Kẻ thứ ba thật là buồn nôn mà!”

“Đây có lẽ chắc là bạch liên hoa buồn nôn nhất, mặt dày nhất, vô sĩ nhất mà tôi đã từng nhìn thấy, không có người thứ hai.”

Sau đó mọi người lại bắt đầu điên cuồng mắng chửi Cổ Doanh Doanh.

Giờ phút này Cổ Doanh Doanh vẫn còn đang chọn áo cưới, còn không biết ở trên mạng mới được đăng thêm video, đang âm thầm đắc ý, đắc ý nghĩ là được gả cho cậu ba Nguyễn. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sau đó một đám phóng viên điên cuồng xông vào trong cửa hàng áo cưới, bao vây Cổ Doanh Doanh lại.

Cổ Doanh Doanh ngẩn người, sau đó khóe môi nhẹ cong lên, trên mặt lộ ra nụ cười đúng mực, cô ta cho rằng mấy người phóng viên là nhìn thấy đoạn video lúc nãy của cô ta, cho nên đến đây đi phỏng vấn cô ta.

Cô ta cho rằng sau khi cô ta công bố những đoạn video đó lên chắc chắn sẽ có hiệu quả rất lớn, nhưng mà không nghĩ đến hiệu quả lại tốt như vậy, lúc nãy không ngừng có phóng viên điên cuồng tràn vào cũng đã sắp chen chật kín cửa hàng áo cưới.

“Những lời tôi muốn nói thì lúc nãy cũng đã nói xong rồi, không có gì để nói cho các người biết nữa đâu. Tôi còn phải chọn áo cưới nữa, hi vọng là các người không đến làm phiền tôi.” Cổ Doanh Doanh hơi ngẩng đầu lên, thanh cao lại kiêu ngạo.

Cổ Linh Linh đã bị dọa sợ, trong lúc nhất thời còn chưa lấy lại được tinh thần, trực tiếp bị lấn qua một bên.

“Cô Cổ, những cái mà cô không nói cho chúng tôi biết rốt cuộc là cái gì vậy hả?” Có một người phóng viên được đẩy đến trước mặt của Cổ Doanh Doanh, đúng lúc nghe thấy câu nói này của Cổ Doanh Doanh, trên mặt rõ ràng nhiều hơn máy phần trào phúng.

Cổ Doanh Doanh rõ ràng giật mình, lông mày hơi nhíu lại, lại có chút kỳ quái mà nhìn về phía người phóng viên đó: “Tôi không biết lời này của anh là có ý gì?”

“Cô Cổ không biết à, cô Cổ có thể giải thích một chút hay không, sao cô lại có thể vừa hôn cậu ba Nguyễn vừa có thể đứng ở đằng sau quan sát vậy?” Nét trào phúng trên gương mặt của phóng viên đó lại càng rõ ràng hơn, anh ta trực tiếp dùng một câu ở trên mạng, ý tứ châm chọc lại rõ ràng không thể rõ ràng hơn.
 
Chương 1405


Chương 1405

“Anh nói cái gì vậy, lời nói này của anh là có ý gì hả?” Cổ Doanh Doanh ý thức được tình huống không đúng, sắc mặt rõ ràng đã thay đổi.

“Cô Cổ, đến bây giờ rồi mà vẫn còn giả bộ nữa, đúng là lợi hại mà.” Một phóng viên khác cũng trực tiếp lên tiếng chế giễu, cho đến bây giờ đương nhiên là mọi người đã hiểu có chuyện gì xảy ra.

“Tôi không biết là các người đang nói gì hết?” Sắc mặt của Cổ Doanh Doanh trở nên hơi khó coi, dù sao thì chính cô ta rõ ràng nhất, người phụ nữ đó không phải là cô ta, cho nên xảy ra chuyện như vậy, trong lòng của cô ta vẫn sẽ chột dạ, là cướp cho nên chột dạ!

“Nếu không thì cô Cổ đừng có vội chọn áo cưới, bây giờ xem đoạn video vừa được đăng lên mạng cách đây không lâu đi.” Có một người phóng viên có lòng tốt nhắc nhở Cổ Doanh Doanh.

Hai mắt của Cổ Doanh Doanh nhanh chóng chuyển động, sau đó vội vàng lấy điện thoại di động ra, rất nhanh liền thấy được đoạn video mà phóng viên đó đã nói…

Video đó được xếp hàng đầu tiên trong bảng tìm kiếm.

Cổ Doanh Doanh vẫn còn chưa mở video ra thì đã nhìn thấy được những lời mắng chửi cô ta ở phía dưới video.

Cổ Doanh Doanh hít vào một hơi, sau đó nhanh chóng mở video ra, lúc nhìn thấy trong video xuất hiện bóng dáng của cô ta, Cổ Doanh Doanh hoàn toàn đông cứng,

Không có người nào rõ sự thật hơn cô ta.

Trong video, lúc đó cô ta đang đứng ở cách đó không xa mà nhìn, cho nên người phụ nữ cậu ba Nguyễn đang hôn chắc chắn không phải là cô ta, người phụ nữ kia có thể là bất cứ người phụ nữ nào, nhưng mà chắc chắn không thể nào là cô ta.

Tại sao lại là như thế này chứ? Lúc đó cô ta rõ ràng đã nhìn thấy phóng viên xóa đoạn video gốc đi rồi, tại sao lại còn cái này nữa?

Lúc này ở trong đầu của Cổ Doanh Doanh đã hoàn toàn trống không, trực tiếp khoảng sợ đến choáng váng, cô ta có nhanh nhẹn đến mấy thì cũng chưa bao giờ gặp lại tình huống như thế này.

“Cô Cổ, cô có thể giải thích đây là chuyện gì xảy ra được không vậy?” Nhưng hiển nhiên là vào thời điểm này đám phóng viên sẽ không thể bỏ qua cho cô ta, người nào cũng đang liên tục tra hỏi.

“Cô Cổ, người phụ nữ trong video rõ ràng không phải là cô, tại sao cô lại phải lừa dối mọi người, để cho tất cả mọi người cho rằng người đó là cô vậy chứ?”

“Lừa dối cái gì, lúc nãy cô ta rõ ràng đã dùng chứng cứ của cô ta để chứng minh, chứng minh người phụ nữ đó chính là cô ta, chỉ là cô ta không ngờ đến sau đó lại có video này được đăng lên trực tiếp vạch trần hết tất cả…”

“Đúng vậy đó, lúc trước cô Cổ đã dùng không ít chứng cứ để chứng minh chuyện này, hiển nhiên tất cả những chuyện này đều là do cô Cổ đã sắp đặt tốt.”

“Cô Cổ, cô làm tất cả những chuyện này là có mục đích gì?”

“Lúc đó cậu ba Nguyễn hôn nhiệt tình như vậy, nồng cháy như vậy, xem ra người ta chính là tình yêu đích thực, cô Cổ làm cho người ta thật là buồn nôn.”

“Lúc nãy cô Cổ còn nói là có người cố ý châm ngòi ly gián, người mà châm ngòi ly gián mới chính là cô Cổ đó. Cô Cổ, cô làm như vậy lương tâm của cô không thấy bất an hả?”

“Cô Cổ, cô là con nhà gia giáo mà tại sao lại làm ra chuyện hèn hạ vô sĩ như vậy?”

Các câu hỏi của phóng viên từ câu hỏi này đến câu hỏi kia đều rất sắc bén, câu nào cũng đều đánh đúng vào trong lòng.
 
Chương 1406


Chương 1406

Giờ phút này Cổ Doanh Doanh căn bản cũng không có cách nào trả lời, cô ta không dám trả lời, cô ta biết dưới tình huống như thế này cô ta có nói gì cũng đều sai thôi.

Nhưng mà hiện tại dưới tình huống này cô ta không trả lời thì phóng viên sẽ không bỏ qua cho cô ta.

Hai mắt của Cổ Doanh Doanh lóe lên, cô ta muốn giả vờ ngất, tình hình này cô ta cũng chỉ có thể ngất xỉu thôi, những phóng viên này mới có thể bỏ qua cho cô ta, Cổ Doanh Doanh chọn một góc độ sau đó nằm xuống.

Lúc đầu hướng mà Cổ Doanh Doanh định nằm đúng lúc có hai phóng viên nữ đang đứng đó, Cổ Doanh Doanh nghĩ là cô ta ngã xuống như vậy thì hai phóng viên nữ đó chắc chắn sẽ đón được cô ta, cô ta chắc chắn sẽ không đến mức trực tiếp ngã xuống mặt đất.

Nhưng mà hai nữ phóng viên này nhìn thấy cô ta đột nhiên lại ngã xuống, theo bản năng tránh qua một bên, sau đó Cổ Doanh Doanh không được đỡ liền ngã phịch một tiếng xuống mặt đất.

Âm thanh ngã vô cùng rắn chắc, ngã phải nói là rất đau, cho dù là có choáng thật đi nữa thì cũng có thể bị ngã đến tỉnh.

Nhưng mà Cổ Doanh Doanh biết lúc này cô ta không thể tỉnh lại được, cô ta nhất định phải giả vờ ngất.

“Ôi chao má ơi, không phải là đồ sứ dễ ngã hả? May mà tôi trốn nhanh đó.” Một phóng viên nữ lúc nãy vừa mới tránh ra bị dọa vỗ vỗ ngực.

“Với nhân phẩm của cô Cổ, giả vờ ngất xỉu không phải là chuyện hạ bút thành văn à? Nếu như bị cô Cổ dựa vào, vậy thì việc này không xong đâu.” Một nữ phóng viên khác càng trực tiếp trào phúng lên tiếng.

“Cô Cổ, cô không sao đó chứ, có thể đừng giả vờ ngất được không vậy, cô có thể đứng dậy trả lời vấn đề cho đàng hoàng không?”

“Bản lĩnh ngất xỉu của cô Cổ cũng thật sự đủ quyết liệt.”

Giờ phút này Cổ Doanh Doanh đang nằm ở trên mặt đất không ai đỡ cô ta dậy, cũng không có ai thương cho cô ta, tiếng châm biếm của đám người càng ngày càng lớn.

Hiển nhiên là tất cả mọi người đều nhìn ra được Cổ Doanh Doanh giả vờ ngất.

Cho dù bị mọi người nhìn thấu, Cổ Doanh Doanh cũng không thể “tỉnh” dậy, cô ta nhắm chặt hai mắt tiếp tục nằm trên mặt đất.

“Cô Cổ, cô mới trả lời mấy câu hỏi của bọn tôi mà đã choáng rồi đó hả?”

Lúc này phóng viên hận không thể moi thêm một chút tin tức có tác dụng từ trong miệng của Cổ Doanh Doanh, có mấy phóng viên bao vây bên cạnh của Cổ Doanh Doanh, cũng không biết là không cẩn thận hay là do cố ý, có người dẫm lên ngón tay của Cổ Doanh Doanh.

Cổ Doanh Doanh đau đến nỗi phải hút khí, tay đứt ruột xót, cái đó thật sự rất đau luôn.

Sau đó lại có người không ngừng “không cẩn thận” dẫm lên ngón tay của Cổ Doanh Doanh, cánh tay, còn có chân nữa.

Cổ Doanh Doanh thật sự đau đến không chịu được, còn tiếp tục như vậy nữa đoán chừng là tay của cô ta cũng bị dẫm đến tàn phế.

Cổ Doanh Doanh cũng chỉ có thể giả bộ như là vừa mới tỉnh dậy, chậm rãi mở mắt ra.

“Ai nha, cô Cổ tỉnh dậy rồi, rốt cuộc cô Cổ cũng tỉnh rồi kìa.” Mấy người phóng viên vây xung quanh của Cổ Doanh Doanh thấy Cổ Doanh Doanh mở to mắt, lập tức kêu to.

Phóng viên lại nhào tới một lần nữa.

“Cô Cổ, lúc đó cô đứng cách đó không xa, có thể nói cho chúng tôi biết người phụ nữ mà cậu ba Nguyễn đang hôn là ai không?”

“Cô Cổ, bây giờ bọn tôi cũng chỉ hỏi có một vấn đề này thôi, vấn đề này đối với cô Cổ chắc cũng không khó lắm đâu ha?”

Vấn đề này chính là vấn đề mà hiện tại tất cả mọi người muốn biết nhất.
 
Chương 1407


Chương 1407

Hai mắt của Cổ Doanh Doanh nhanh chóng xoay chuyển, bây giờ cô ta không thể nói ra, hiện tại cô ta không thể nói cái gì cả.

Cổ Doanh Doanh giận đến tái mặt, muốn rời khỏi.

Nhưng mà phóng viên bao vây cô ta rất chặt, căn bản cũng không cho cô ta có cơ hội rời đi.

“Thật sự xin lỗi, xin mọi người nhường một chút, nếu không thì tôi sẽ báo cảnh sát đó!” Lúc này Cổ Doanh Doanh cũng chỉ có thể dùng cách này để uy hiếp.

“Cô Cổ muốn báo cảnh sát hả, cô Cổ đây là lương tâm bộc phát muốn tự thú à?”

“Cô Cổ đây là vừa ăn cướp vừa loa làng đó chứ.”

Nhưng mà mấy người phóng viên lại căn bản cũng không sợ cô ta báo cảnh sát, ngược lại là còn ăn nói khó nghe hơn nữa.

Trong lúc nhất thời, Cổ Doanh Doanh cũng thật sự không có cách nào khác, cô ta cũng chỉ có thể đứng ở đằng kia im miệng không nói, mặc kệ phóng viên có hỏi như thế nào thì cô ta cũng không trả lời.

Không thể không nói Cổ Doanh Doanh vẫn rất thông minh, hiện tại cô ta dùng cách này chính là cách tốt nhất.

Sau đó vẫn là ở bên phía nhà họ Cổ nhận được tin tức, phái người đến đón Cổ Doanh Doanh về nhà.

Lúc này ở trong đại sảnh của nhà họ Đường, tất cả mọi người cũng đang xem trực tiếp.

“Chân tướng rõ ràng rồi đó, hả giận quá đi thôi.” Phạm My chỉ cảm thấy trong lòng rất thoải mái, thiếu chút nữa là vỗ tay khen hay.

“Cổ Doanh Doanh này cũng là tự làm tự chịu mà thôi, lời nói dối chung quy vẫn là lời nói dối, sớm muộn gì cũng sẽ bị vạch trần.” Bà cụ Đường lắc đầu, nhẹ nhàng thở một hơi.

“Chuyện đã náo thành như thế này rồi, chỉ sợ là hôn sự của nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ sẽ không thành công?” Lúc này ông cụ Tô cũng đang ở nhà họ Đường, chuyện mà ông lo nhất chính là chuyện của Tô Khiết nhà ông.

“Tôi thấy cũng hơi quá rồi á, tôi cảm giác giống như là vừa xem một bộ phim vậy đó, ngày hôm qua ở bên phía nhà họ Nguyễn vừa mới công bố ngày tổ chức hôn lễ, tôi còn đang lo lắng cho Tô Khiết, ngày hôm nay sao lại biến thành như thế này rồi?” Phạm My cảm giác việc này quá kỳ bí.

“Tin tức lúc trước đã nói là bà cụ Nguyễn nói người phụ nữ ở trong video vào ngày hôm đó không phải là Cổ Doanh Doanh, sau đó Cổ Doanh Doanh lại lấy ra “chứng cứ”, sau đó liền có video như thế này, sao tôi cứ cảm thấy là một màn này giống như là có người nào đó mưu tính vậy?”

“Chắc là có người đã tính toán kỹ rồi, nếu không thì sao có thể nhìn thấy một trò hay đặc sắc như vậy được chứ?” Ông cụ Đường cũng nhịn không được mà mở lời.

“Là ai? Là ai đã sắp xếp ra vậy?” Phạm My sửng sốt, trên mặt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần nghi hoặc.

Bà cụ Đường cũng nhanh chóng chuyển mắt nhìn về phía ông cụ Đường, hiển nhiên là bà cụ Đường cũng muốn biết đó là ai.

“Ngoại trừ Nguyễn Hạo Thần thì còn có thể là ai nữa?” Khóe môi của ông cụ Đường cong lên: “Đoán chừng cũng chỉ có Nguyễn Hạo Thần mới có thể nghĩ ra cách như vậy thôi, đúng là không uổng công mà, hai bên cắn xé lẫn nhau như vậy, giải quyết hết tất cả vấn đề nan giải, cái này so sánh với việc nó trực tiếp ra mặt thì còn mạnh hơn gấp mười lần, gấp trăm lần nữa kìa, thằng nhóc đó cũng đủ gian xảo đó.”

“Ông nói là do Nguyễn Hạo Thần đã sắp xếp đó hả?” Hai mắt của bà cụ Đường xoay chuyển, hiển nhiên cũng hiểu được: “Lúc trước tôi còn nói là sao nó lại không có động tĩnh gì, thì ra là vẫn luôn kìm nén để tung ra chiêu lớn.”

“Cậu ba Nguyễn quả thật giống như là lời đồn nhỉ, vừa ra tay thì đã làm cho kẻ thù phải vô cùng thê thảm.” Phạm My nhịn không được mà cười nói.
 
Chương 1408


Chương 1408

“Tôi cảm thấy là nhà họ Cổ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy đâu, việc này hẳn sẽ không dễ dàng kết thúc như thế.” Lông mày của ông cụ Tô hơi nhíu lại.

“Đúng vậy, ông Tô nói rất đúng, nhà họ Cổ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên tiếp theo đây chắc chắn còn phải đấu nữa, đấu cho đến khi nào mà hôn sự của hai nhà giải trừ rồi, đây mới là kết quả mà Nguyễn Hạo Thần mong muốn.” Ông cụ Đường cong cong khóe môi, trên mặt có nhiều ý cười hơn: “Tôi đoán là tiếp theo Nguyễn Hạo Thần sẽ không thiếu góp phần cho ngọn lửa.”

Hiển nhiên là chuyện gì cũng không thể qua mắt được ông cụ Đường.

“Nói như vậy là tiếp theo còn có trò hay để xem nữa ạ?” Trên mặt của Phạm My rõ ràng vô cùng hưng phấn, xem trò hay như thế này, bà thích nhất.

“Cứ rửa mắt mà đợi đi, tôi tin là cậu ba Nguyễn sẽ không để chúng ta phải thất vọng đâu.” Ông cụ Đường nhìn Phạm My, lúc này ông cũng gọi thành cậu ba Nguyễn.

Bây giờ Đường Minh Hạo đang chơi đùa cùng với bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ở trong phòng khách, rõ ràng nghe thấy được mấy người lớn nói chuyện với nhau.

“Anh ơi, ba thật là lợi hại đó, có đúng không?” Người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nhìn về phía anh trai nhà mình, đôi mắt xinh đẹp không ngừng lấp lánh ngôi sao nhỏ.

“Hừ.” Người bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại cười lạnh một tiếng, nhưng mà khóe môi lại hơi giương lên, nó cho rằng xảy ra nhiều chuyện như vậy thì Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ không quan tâm đâu, không ngờ đến Nguyễn Hạo Thần vừa mới ra tay thì lại lợi hại như vậy.

“Anh ơi, nếu không thì chúng ta đi nhận ba đi nha?” Người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ thật ra cũng rất thông minh, cũng rất biết nhìn mặt mà nói chuyện, con bé nhìn thấy thái độ của anh trai đã thay đổi rồi.

Cho nên con bé nắm lấy cơ hội giật dây anh trai đi nhận ba.

Đường Minh Hạo giật mình, hai mắt lóe lên, biểu cảm có nhiều hơn mấy phần suy tư: “Em chờ một chút nữa đi, chờ anh sắp xếp xong đã.”

“Hay quá hay quá!” Người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không thể nhịn được mà hoan hô, anh trai nói là sắp xếp đó chính là đồng ý rồi, cuối cùng anh cũng đã đồng ý dẫn con bé đi gặp ba, thật là vui quá đi.

“Cục cưng Vũ Kỳ à, có cái gì mà hay vậy?” Lúc nãy hai người bạn nhỏ nói chuyện rất nhỏ, mấy người lớn đều không nghe được, giờ phút này Đường Vũ Kỳ vừa mới hét lên một tiếng, Phạm My trực tiếp đi tới.

“Đây là bí mật của con với anh trai, không thể nói cho bà biết được đâu.” Đường Vũ Kỳ nở một nụ cười sáng lạn với Phạm My.

“Con bé lém lỉnh này.” Phạm My nhìn thấy gương mặt cười tươi rói của Đường Vũ Kỳ, cũng không nhịn được mà nở nụ cười.

Mấy người lớn khác ở trong phòng khách cũng không khỏi nở nụ cười.

Từ sau khi hai đứa bé trở về nhà họ Đường, ngày nào nhà họ Đường cũng luôn vui vẻ không ngừng.

Phạm My hoàn toàn ở nhà, kiên quyết không đến quân đội với Đường Vân Thành, Đường Vân Thành cũng thường xuyên trở lại. Đường Lăng thì lại càng không cần phải nói, Đường Lăng vừa có thời gian thì liền vội vàng trở về nhà.

Nhiều năm như vậy rồi, cho đến bây giờ nhà họ Đường cũng chưa từng vui vẻ như vậy.

Lúc này lại cộng thêm một ông cụ Tô nữa, ban đầu ông cụ Tô buồn bã muốn chết ở nhà họ Tô, nhưng sau khi đến nhà họ Đường thì nụ cười vẫn luôn nở trên môi.

“Trước kia tôi vẫn cho rằng sự nghiệp quan trọng nhất, cho nên bình thường bọn nó rất ít khi trở về, tôi cũng cảm thấy bình thường thôi, nhưng mà hiện tại ngày nào mà bọn nó không trở về thì tôi liền cảm thấy rất khó chịu.” Ông cụ Đường nhịn không được mà phát ra một câu cảm thán.

Điều mà người có tuổi ước mơ nhất đó chính là niềm vui gia đình.

“Đúng vậy đó, không có cái gì quan trọng hơn là một gia đình hòa thuận hạnh phúc.” Ông cụ Tô cũng tiếp theo một câu, nghĩ đến tình huống của nhà họ Tô, ông không khỏi thất vọng.
 
Chương 1409


Chương 1409

“Hiếm khi ông mới đến đây được một lần, cứ ở đây thêm mấy ngày nữa đi, chơi với mấy đứa nhỏ mấy ngày nè.” Bà cụ Đường biết tình huống của nhà họ Tô, cho nên cũng không đành lòng để ông cụ Tô trở về một mình.

“Được, vậy thì thật sự quá tốt rồi, Tú Bình cũng không có trở về nhanh như vậy, vậy thì thôi cứ ở đây thêm mấy ngày nữa.” Ông cụ Tô cũng không khách khí, nói thật thì ông còn không nỡ đi đây này: “Hai cục cưng này đáng yêu như vậy, đúng là người gặp người thích mà, nếu như tôi trở về, vậy thì không phải là không vui à?”

“Đúng vậy đó, hai cục cưng này thật sự làm cho người ta yêu thích, đáng tiếc là hai lão già ở nhà họ Nguyễn có phúc mà lại không biết phúc!” Bà cụ Đường nhìn về phía hai bé con, nhìn thấy hai bé con này đang chơi đùa, nhịn không được mà thấp giọng thở dài một câu.

“Bọn họ vẫn còn chưa biết chuyện của hai cục cưng đúng không?” Lông mày của ông cụ Tô hơi nhíu lại, tuy câu nói này là câu hỏi nhưng mà trong lòng của ông đã có đáp án.

“Ừ, bọn họ vẫn còn chưa biết, nhưng mà lần trước bọn họ đến đây đã gặp Vũ Kỳ rồi, nhưng mà bọn họ lại không nhận ra, đối xử với Vũ Kỳ cũng hung dữ nữa, Vũ Kỳ sợ bọn họ lắm.” Bà cụ Đường nhịn không được lắc đầu nói: “Lúc trước bọn họ đi đâu cũng nhằm vào Tô Khiết, lão già nhà họ Nguyễn thậm chí còn giả vờ bị thương để hại Tô Khiết nữa, cũng là bởi vì biết Tô Khiết không thể sinh con.”

Bà cụ Đường nhắc đến chuyện này thì lại nhịn không được mà thấy tức giận.

“Chờ đến lúc bọn họ biết sự thật rồi, để cho bọn họ hối hận đi!” Ông cụ Tô cũng rất tức giận, trực tiếp hừ lạnh một tiếng.

“Ông chủ, bà chủ, ông Nguyễn với bà Nguyễn đã tới.” Đúng vào lúc này quản gia đi vào trong phòng khách, sắc mặt có hơi lạ.

“Nhắc tào tháo tào tháo đến liền!” Phạm My ngẩn người, nhịn cười không được.

“Bọn họ đến đây làm cái gì vậy?” Bà cụ Đường thì lại trầm mặc: “Không gặp, kêu bọn họ đi về đi.”

“Ông Nguyễn với bà Nguyễn mang theo rất nhiều quà tặng, nói là đến đây để xin lỗi.” Quản gia không lập tức quay lại, mà là nhịn không được cười.

“Xin lỗi hả? Họ đến đây xin lỗi chúng ta cái gì chứ?” Bà cụ Đường hơi bất ngờ, biểu cảm trên mặt hơi nghi hoặc: “Chắc là bọn họ còn chưa biết Đường Thấm Nhi là Tô Khiết đâu nhỉ?”

“Nhưng mà chắc là bọn họ biết người trong video vào ngày hôm đó chính là Thấm Nhi.” Ông cụ Đường khẽ cười: “Chắc có lẽ là Nguyễn Hạo Thần đã chuẩn bị tốt rồi.”

“Hả? Lời nói này của ông là có ý gì vậy, ý của ông là Nguyễn Hạo Thần kêu bọn họ đến đây xin lỗi hả?” Trong lúc nhất thời, bà cụ Đường vẫn còn chưa nghĩ ra.

“Nguyễn Hạo Thần không cần phải nói rõ là kêu bọn họ đến đây, Nguyễn Hạo Thần chỉ cần để bọn họ biết người ở trong đoạn video trên là cô cả của nhà họ Đường, đương nhiên là bọn họ sẽ vội vàng đến rồi.” Hiển nhiên là ông cụ Đường đã nhìn thấu hết tất cả, cái gì cũng không thể gạt được đôi mắt sắc bén của ông cụ Đường!

“Cho nên bọn họ đến đây là muốn kết thân với nhà họ Đường của chúng ta hả?” Bà cụ Đường cũng coi như hiểu được rồi, chính là bởi vì hiểu rồi cho nên trên mặt lại xuất hiện biểu cảm tức giận: “Chuyện của bọn họ với nhà họ Cổ vẫn còn chưa rõ ràng đâu, vậy mà lại chạy đến nhà của chúng ta muốn kết thân với nhà của chúng ta, bọn họ mơ tưởng quá đi thôi! Tại sao lại có loại người không biết xấu hổ như vậy?”

“Hơn nữa bọn họ dự định lướt qua chuyện của Tô Khiết, vợ thì Nguyễn Hạo Thần cũng chỉ có một thôi, bọn họ đây là muốn tìm cho Nguyễn Hạo Thần mấy nhà vợ?” Bà cụ Đường càng nói thì lại càng tức, trực tiếp nói với quản gia: “Nói với bọn họ là không gặp, kêu bọn họ đi về đi.”

“Vâng!” Lần này quản gia không nói gì nữa, nhanh chóng đi ra ngoài.

Ông cụ Đường thờ ơ không nói, ông đã đoán đúng rồi, cho dù lần này có đuổi bọn người ông cụ Nguyễn đi rồi, không bao lâu sau chắc có lẽ là bọn họ cũng sẽ tới.
 
Chương 1410


Chương 1410

“Ông đang cười cái gì vậy hả? Tôi cũng bị sắp làm cho tức chết rồi nè, vậy mà ông còn cười vui vẻ như vậy nữa!” Bà cụ Đường xoay qua nhìn thấy được nụ cười ở trên mặt của ông cụ Đường, nhịn không được mà trừng mắt liếc ông một cái.

“Bà cũng đã đuổi người rồi, lần sau lại tiếp tục đuổi nữa đi, cũng không thể bỏ qua một phen khổ cực của thằng nhóc Nguyễn Hạo Thần kia được.” Lúc này ông cụ Đường mới cười nhẹ trả lời một câu.

“Có ý gì chứ? Ý của ông là tôi đuổi bọn họ đi như vậy, bọn họ sẽ còn tới nữa hả, với lại cái gì gọi là Nguyễn Hạo Thần một phen khổ cực?” Hai mắt của bà cụ Đường đảo đảo, lại mơ hồ lần nữa.

“Tôi đoán tên nhóc Nguyễn Hạo Thần đã nói chuyện này trở nên nghiêm trọng, nếu không bọn họ cũng sẽ không đến nhà họ Đường xin lỗi nhanh như thế, Nguyễn Hạo Thần làm như vậy là vì muốn trút giận cho Tô Khiết, cho nên sao chuyện này có thể dễ dàng kết thúc như thế chứ?” Không thể không nói ông cụ Đường đoán rất chuẩn, giống như con giun trong bụng cậu ba Nguyễn.

“Coi như tên nhóc đó còn có lương tâm.” Cuối cùng bà cụ Đường cũng hài lòng.

“Đương nhiên, Nguyễn Hạo Thần làm như vậy chẳng những có thể trút giận cho Tô Khiết, cũng có thể trút giận cho bà nữa.” Ông cụ Đường nhìn bà cụ Đường, khóe môi cong lên.

“Thật ra nhân cơ hội này, tôi nhất định phải trút giận thật tốt, mấy ngày nay tôi tức muốn chết rồi.” Bà cụ Đường không hề khách sáo.

Người khác nghe bà nói thì không nhịn được cười.

Bạn học nhỏ Đường Minh Hạo cũng cong khóe môi lên, xem ra Nguyễn Hạo Thần đối xử với mẹ không tệ lắm.

Hay là cậu mang theo em gái đi gặp Nguyễn Hạo Thần?

“Xin lỗi, bà cụ nói hôm nay không tiếp khách, hai người về đi.” Ngoài cửa lớn nhà họ Đường, quản gia rất lễ phép nói.

“Chúng tôi đã đến rồi, sao bà ta có thể…” Ông cụ Nguyễn nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, giọng nói cũng không nhịn được tăng lên.

Bà cụ Nguyễn vội vàng kéo lại. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Chúng tôi không quấy rầy nữa, quà tặng này là tấm lòng của chúng tôi, mong quản gia có thể mang vào.” Bà cụ Nguyễn biết rõ bọn họ không có quyền tức giận ở nhà họ Đường.

“Mấy người mang quà tặng về đi, bà cụ nói nhà họ Đường không thiếu gì cả.” Quản gia chắc chắn không thể nhận quà tặng này.

Nhà họ Đường bọn họ cũng không phải là người tham của.

Nếu bọn họ đuổi người đi, lại nhận quà tặng, chuyện này truyền ra ngoài sẽ khó nghe thế nào chứ?

“Quản gia, ông giúp đỡ một chút, chúng tôi thật lòng…” Sắc mặt bà cụ Nguyễn cũng thay đổi, nhưng bà vẫn nói lời hay.

Nhưng quản gia lại nói người đóng cửa, ngăn hai người ở bên ngoài.

“Bọn họ thật là quá đáng.” Sắc mặt ông cụ Nguyễn lập tức đen lại.

“Được rồi, đi về trước, sau này lại đến.” Bà cụ Nguyễn biết chỉ có thể chịu đựng, bởi vì sau này Hạo Thần còn phải cưới cô cả nhà họ Đường.

“Sau này bà muốn tới thì tự đi một mình, tôi không muốn bị người ta ngăn ở ngoài cửa.” Ông cụ Nguyễn không nuốt nổi cơn tức này.

“Vì Hạo Thần, chúng ta cần phải tới, Hạo Thần trúng thuốc đã ngủ với Cô Đường, nếu nhà họ Đường thật sự đối phó với chúng ta thì làm sao bây giờ?” Bà cụ Nguyễn nén giận khuyên ông cụ Nguyễn, bà ta biết hậu quả của chuyện này rất nghiêm trọng.

Ông cụ Nguyễn nghe bà ta nói thì không nói gì nữa.
 
Chương 1411


Chương 1411

“Tôi thấy đây là một cơ hội tốt, nếu không phải ngày đó xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn nhà họ Đường sẽ không gả Đường Thấm Nhi đến nhà họ Nguyễn, ông nghĩ lại đi, sau khi nhà họ Nguyễn và nhà họ Đường kết hợp, sau này nhà họ Nguyễn chắc chắn muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, vì vậy hôm nay chúng ta tạm thời phải nén giận.” Bà cụ Nguyễn nghĩ rất xa.

“Ừ, bà nói cũng có lý.” Sắc mặt ông cụ Nguyễn dịu xuống, ông nghĩ tới tương lai thì khóe môi không nhịn được cong lên.

“Nhưng tôi nhớ tới lần trước thái độ của Đường Thấm Nhi đối với chúng ta thì lập tức không thoải mái, nếu cô ta không phải là cô cả nhà họ Đường thì tôi tuyệt đối không cho phép Hạo Thần cưới cô ta.” Ông cụ Nguyễn nhớ tới lần trước cô cả nhà họ Đường vạch trần chuyện ông giả vờ bị thương, nên càng không vui với cô cả nhà họ Đường này.

“Tục ngữ nói rất đúng, lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, cho dù cô ta là cô cả nhà họ Đường, chờ cô ta gả vào nhà họ Nguyễn thì chắc chắn phải kính trọng với hai người lớn chúng ta, đến lúc đó ông có thể dạy dỗ.” Bà cụ Nguyễn nhìn về phía ông ta khẽ cười

Bà cụ Nguyễn nói lời này thì có vẻ sâu xa, sau khi cô dâu về nhà chồng thì phải dạy dỗ thật tốt!!

Không thể không nói, không phải người một nhà thì không thể vào cùng một cửa, ông cụ Nguyễn lập tức hiểu ý của bà cụ Nguyễn, khóe môi lại cong lên: “Ừ, bà nói rất đúng, chờ cô ta gả vào nhà họ Nguyễn, trở thành con dâu của nhà họ Nguyễn thì không thể không tôn trọng chúng ta.”

May là hiện tại bọn họ ở ngoài cửa lớn, bà cụ Đường không nghe thấy, nếu bà cụ Đường nghe được, có lẽ đà cầm chổi tới đuổi người.

Tô Khiết đưa ông cụ Tô đến nhà họ Đường xong thì cũng giúp đỡ tìm những tên kia.

Nhưng thành phố A lớn như vậy, một chút manh mối cũng không có, thật sự rất khó tìm.

Lúc trước video của Tô Nghiên Nghiên được đăng lên từ một quán cơm.

Lúc người đó đăng video lên thì quán cơm chưa mở cửa, không biết người đó phá mật mã quán cơm hay là đã kết nối với mạng của quán cơm này từ trước?

Hiện tại không tìm thấy người kia, cho nên cũng không biết được.

Người đó đăng video ở bên ngoài quán cơm, khả năng thứ nhất là hang ổ của bọn họ cách chỗ này không quá xa, đương nhiên cũng không thể loại trừ khả năng ‘thả bom khói’.

Đường Lăng điều tra máy giám sát xung quanh quán cơm, nhưng không phát hiện ai khả nghi, rõ ràng người đó đã tránh máy giám sát.

Người Đường Lăng và người của cục cảnh sát đã mở rộng điều tra xung quanh quán cơm, nhưng cũng không có phát hiện gì.

Tô Khiết đến cục cảnh sát thì Đường Lăng và cậu năm Tào đang bàn bạc…

Đương nhiên lúc này Tô Khiết không hề ngụy trang, dáng vẻ của cô cả nhà họ Đường!

“Chị dâu ba đã tới.” Cậu năm Tào nhìn thấy Tô Khiết, trong con ngươi lóe lên ánh sáng: “Chị dâu ba, chị mau tới giúp chúng tôi phân tích một chút, tôi và anh cả đã mở rộng phạm vi điều tra nhưng lại không có manh mối gì.”

Tô Khiết đi tới nhìn bản kế hoạch và phân tích của Đường Lăng, Tô Khiết cũng nhìn toàn bộ tiến triển của vụ án.

Tô Khiết xem xong thì hơi híp mắt lại, ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, một cái, hai cái, nhẹ nhàng chậm chạp lại có tiết tấu.

Đường Lăng và Cậu năm Tào không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn, không dám quấy rầy cô.

“Vẫn chưa tìm thấy chiếc xe van tôi nói sao?” Một lát sau, Tô Khiết mở mắt ra đột nhiên hỏi.
 
Chương 1412


Chương 1412

“Vẫn chưa, lúc trước em nhìn thấy biển số xe kia là giả, cho nên không điều tra được, anh đã cho người điều tra xe đặc biệt là xe chở hàng , nhưng đến bây giờ vẫn chưa điều tra được, bọn họ rất cẩn thận, rất gian xảo.” Sắc mặt Đường Lăng nghiêm trọng: “Vùng ngoại thành, nội thành, chúng ta đều đã điều tra qua.”

“Người giống như bọn họ sẽ thường chọn nơi hẻo lánh, cho nên trọng tâm điều tra là vùng ngoại thành, chúng tôi còn điều tra tất cả các bãi rác.” Cậu năm Tào nói thêm một câu: “Trong video bọn họ đăng thì vị trí rất đơn sơ, mặt đất là nền xi măng, khoảng sân cũng rất rộng , khả năng là vùng ngoại thành rất lớn.”

Tô Khiết nghe được Cậu năm Tào nói, chuyển mắt nhìn Đường Lăng, cô thấy Đường Lăng không nói gì thì hơi nhíu mày lại: “Quán cơm nằm ở nội thành, hơn nữa còn là đoạn đường sầm uất.”

Tô Khiết đã xem qua video kia, những gì cậu năm Tào nói thì cô đã chú ý tới, nhưng những người đó thật sự rất gian xảo, ngoại trừ nền đất xi măng thì không hề quay bất cứ gì khác.

Cho nên rất khó nhìn ra được đó là đâu từ trong video

Có thể nói những người đó rất có kinh nghiệm về chuyện này.

“Chị dâu ba có ý gì?” Cậu năm Tào ngẩn người, con ngươi lóe lên.

“Nếu bọn họ chọn vùng ngoại thành, người đăng video tuyệt đối không thể chạy đến đoạn đường sầm uất ở nội thành được.” Tô Khiết nói lời này vừa giải thích cho cậu năm Tào cũng là kết luận.

“Anh cũng nghĩ tới điều này, bọn anh đã mở rộng điều tra xung quanh tiệm cơm, nhưng không có phát hiện gì, cho nên rất có thể bọn họ cố ý che giấu.” Đường Lăng cũng nghĩ đến điều này, cũng mở rộng hành động, nhưng sự thật chứng minh suy đoán này không thành lập.

“Không, ở gần quán cơm, người đăng video cũng không rời khỏi hang ổ quá xa.” Tô Khiết lại mở miệng, giọng điệu cực kỳ chắc chắn, dưới tình huống đó, một người đàn ông không thể đi quá xa.

Hơn nữa nếu bọn họ ở trong khu vực sầm uất, cũng không cần đi quá xa, có thể ẩn nấp chính là đạo lý này.

Rõ ràng những tên kia rất có đầu óc.

“Nhưng chúng tôi đã mở rộng điều tra xung quanh quán cơm rồi, chúng tôi còn điều tra từng nhà, nhưng vẫn không có phát hiện gì, gần đó là khu vực sầm uất, nhà nào cũng tốt cả, không có chỗ nào giống như trong video, xung quanh chỉ có các tòa nhà, ra vào đều có máy giám sát, dân cư đông đúc, mà những người đó làm ra động tác không nhỏ, không thể nào không có ai phát hiện ra động tĩnh như thế…”

“Gần đó có tầng hầm gì không?” Tô Khiết nhìn về phía cậu năm Tào, cắt ngang lời nói.

Tô Khiết nhớ tới ba người đàn ông trói Tô Nghiên Nghiên vào đêm qua, da của bọn họ rất trắng, tuy rằng bọn họ đeo mặt nạ, nhưng cổ và tay đều lộ ra ngoài.

Da của bọn họ vô cùng trắng.

Một người đàn ông, hơn nữa còn làm mấy chuyện như thế, da trắng như vậy thật sự không bình thường.

Nếu chỉ có một người thì có thể nói người đó có da trắng, nhưng không thể nào cả ba người đều da trắng được.

Đêm qua Tô Khiết xem dưới ánh đèn nên đã bỏ qua một chi tiết, hiện tại cô nghĩ tới điều này không bình thường, khi ánh đèn chiếu xuống nên làm cho người ta dễ dàng bỏ qua.

Đồng thời, Tô Khiết lại nghĩ tới trong video, da của những người đàn ông đó cũng rất trắng. Chỉ có một hai người là da bình thường.

Cho nên những người này đã lâu rồi không thấy ánh sáng.

Lúc ấy trong video mở đèn, nhưng đúng lúc đó lại là buổi tối cho nên Tô Khiết cũng bỏ qua chuyện này.
 
Chương 1413


Chương 1413

“Không có, chỉ có tầng hầm xe, nhưng chúng tôi đã điều tra qua các tầng hầm, hơn nữa bọn họ cũng không thể làm chuyện đó ở tầng hầm xe, ai cũng có thể ra vào đó bất cứ lúc nào…” Cậu năm Tào lập tức phủ định lời Tô Khiết nói.

“Không hợp pháp thì sao?” Tô Khiết lại cắt ngang lời cậu năm Tào nói, cậu năm Tào nói không sai, nhưng anh ta nói những chỗ đó là nơi hợp pháp.

Hiện tại trong tình huống này chắc chắn không phải là hợp pháp.

“Lập tức điều tra các khu bất động sản, xem có tầng hầm nào không tuân theo quy định hay không.” Đường Lăng lấy lại tinh thần, lập tức dặn dò.

“Được, tôi lập tức cho người đi điều tra.” Cậu năm Tào cũng lấy lại tinh thần lại, mấy chuyện điều tra này cần phải có cảnh sát ra mặt mới được.

“Nếu không tuân theo quy định thì bọn họ sẽ không dễ dàng thừa nhận, phải nói rõ tính nghiêm trọng của sự việc.” Tô Khiết lại nhanh chóng nói thêm một câu, nếu khu bất động sản biết có tình huống không tuân theo quy định lại không báo, hiện tại cảnh sát đi hỏi, bọn họ cũng sẽ giấu giếm.

“Ừ, tôi biết rồi.” Cậu năm Tào gật đầu, lúc ra lệnh còn nói thẳng có kẻ bắt cóc ẩn nấp.

Cho dù là ai nghe thấy có kẻ bắt cóc ẩn nấp cũng không dám che giấu.

“Chị dâu, sao chị lại nghĩ đến tầng hầm?” Cậu năm Tào ra lệnh xong thì nhìn Tô Khiết, trên mặt còn mang theo thắc mắc.

“Anh không phát hiện những người đàn ông trong video quá trắng sao? Những người đàn ông còn trắng hơn Tô Nghiên Nghiên, nhiều đàn ông trắng hơn phụ nữ là chuyện bình thường sao?” Tô Khiết ngước mắt nhìn Cậu năm Tào một cái, khi Tô Khiết nói lời này thì trên mặt cũng không có gì khác thường.

Nhưng con ngươi của cậu năm Tào nhanh chóng lóe lên, trên mặt càng khác thường: “Chị dâu, nếu anh ba biết chị phát hiện điều này thì sẽ băm mấy tên kia thành trăm mảnh.”

Chị dâu nhìn kỹ từng người đàn ông như vậy, anh ba có thể không ăn giấm sao? Có thể không tức giận à?

“Lúc cậu năm Tào xem video kia thì chú ý ở đâu? Ở trên người Tô Nghiên Nghiên sao? Dáng người Tô Nghiên Nghiên có đẹp không? Da có trắng không?” Tô Khiết dùng khóe mắt liếc anh ta một cái, vẻ mặt cũng không hề thay đổi.

Khóe môi cậu năm Tào không nhịn được giật giật: “Tôi thật sự không chú ý điều này, tôi đang phá án, phá án, cho nên tôi xem có phát hiện manh mối nào không…”

“Cho nên ý của anh là tôi xem video này là vì muốn xem đàn ông sao?” Lần này Tô Khiết không nhìn anh ta, nhưng giọng điệu hơi sắc bén.

“Chị dâu tha mạng, tôi không có ý đó, hơn nữa, có anh ba ở đây thì mấy người đàn ông kia có thể lọt vào mắt chị dâu sao.” Cậu năm Tào nghe Tô Khiết nói thì sợ hãi muốn chết, lời này rất nghiêm trọng.

Nếu lời này truyền đến tai anh ba, anh ta không chết cũng bị lột da?

“Được rồi, em tha cho cậu ta đi.” Đường Lăng nhìn dáng vẻ của cậu năm Tào thì hơi lắc đầu, Tào Du này đúng là thiếu đòn.

“Cảm ơn anh cả, cảm ơn chị dâu.” Cậu năm Tào thở phào một hơi, hòn đá trong lòng cũng rơi xuống.

“Hiện tại đã hơn mười một tiếng, không biết Tô Nghiên Nghiên còn sống hay không.” Đường Lăng thở dài một hơi, thời gian dài như thế, sợ là lành ít dữ nhiều.

Tô Khiết cũng nghĩ đến chuyện này, sắc mặt cô hơi thay đổi, không nói nữa.

Không bao lâu, điện thoại trong văn phòng cậu năm Tào vang lên.

Cậu năm Tào mừng rỡ, nhanh chóng nghe máy…
 
Chương 1414


Chương 1414

“Cục trưởng, bất động sản tòa nhà Hân Duệ thú nhận rằng cách đây bảy năm, một người dân ở tầng một khu nhà đã bí mật đào một tầng hầm dưới nhà anh ta, diện tích đào còn lớn hơn diện tích nhà anh ta, có mấy người thân trong gia đình đó là công nhân xi măng, bí mật đào vào ban đêm, nhưng sau này cũng bị phát hiện, bên bất động sản cũng đã xử lý…” Cậu năm Tào đã dặn dò nếu có tin tức thì phải báo, không được rút dây động rừng, cho nên bên kia phát hiện được thì lập tức xin chỉ thị của cậu năm Tào.

Vị cảnh sát kia nói bên bất động sản đã xử lý, nhưng cũng không nói cụ thể xử lý thế nào, rõ ràng xử lý trong thầm lặng, nếu những gia đình phía trên biết chuyện này thì chắc chắn sẽ làm ầm ĩ lên.

Lúc ấy bất động sản đã âm thầm xử lý, nếu âm thầm xử lý thì chắc chắn không thể nào xử lý triệt để.

Có lẽ lối vào có canh gác, không có ai để ý bên trong.

“Phong tỏa toàn bộ tòa nhà, không để cho bất cứ ai rời đi, sau đó dẫn người nghĩ cách đến gần tầng hầm đó điều tra.” Cậu năm Tào ra lệnh.

“Bên ngoài cũng phải phong tỏa.” Tô Khiết nhanh chóng nói thêm một câu, những người đó khó có thể đi vào tầng hầm từ trong khu nhà, rất có thể từ bên ngoài đi vào.

Hơn nữa lối ra vào tòa nhà chắc chắn có canh gác, bọn họ cũng không thể vào được.

“Ý của chị là bọn họ sẽ không đi vào từ lối ra vào sao?” Cậu năm Tào cũng suy nghĩ cẩn thận điều này: “Vậy bọn họ đi vào thế nào? Sao có thể phát hiện tầng hầm này

“Vị trí cụ thể đã xác định xong, lối vào chắc cũng không khó tìm, chúng ta đi qua đó xem.” Đường Lăng nhanh chóng đứng lên, sau đó nhìn về phía Tô Khiết: “Em ở đây chờ một chút…”

Đường Lăng có thể tưởng tượng ra được hoàn cảnh bên đó rất dơ bẩn và ô uế, tình hình như vậy không thích hợp để một cô gái nhìn thấy.

“Em cũng sẽ đi.” Nhưng Tô Khiết lại nhanh chóng cắt ngang nói: “Cục trưởng Tào tìm mấy nữ cảnh sát đi chung với tôi qua đó đi.”

Hiện tại Tô Nghiên Nghiên còn ở bên kia, tình hình chắc chắn không tốt lắm, mấy người phụ nữ đi theo, đến lúc đó cũng dễ xử lí.

Từ đêm qua đến bây giờ đã mười hai tiếng đồng hồ, mười hai tiếng đồng hồ chịu đựng chuyện đó…

“Được.” Cậu năm Tào cũng hiểu ý của Tô Khiết, lập tức dặn dò.

Tòa nhà kia cách cục cảnh sát không xa, khoảng hai kilomet, có thể nói những người này gây án dưới mắt của cảnh sát mỗi ngày.

“Mẹ nó, đám khốn nạn kia, con mẹ nó không coi cảnh sát ra gì, lá gan của bọn họ cũng quá lớn.” Cậu năm Tào đến tòa nhà thì không nhịn được mắng một câu.

“Đôi khi nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, không thể không nói, những người này thật sự rất gian xảo.” Đường Lăng nói lời này mang theo chút an ủi cậu năm Tào.

“Không phải kẻ địch quá gian xảo, mà là cục trưởng Tào chưa già đã mờ mắt.” Tô Khiết không hề khách sáo nói, chỗ này cách cục cảnh sát gần như thế, mỗi ngày cảnh sát ra ra vào vào, cho dù những người đó trốn ở tầng hầm, nhưng cũng có lúc ra ngoài, những người đó trốn ở đó cũng không phải một ngày hai ngày, cảnh sát nhiều như vậy lại không hề phát hiện được sự khác thường?

Nói cậu năm Tào mờ mắt là nhẹ nhàng rồi, phải nói anh ta mắt mù.

Lúc này trong xe cảnh sát còn có hai nữ cảnh sát khác, bọn họ nghe Tô Khiết nói vậy thì khiếp sợ, lá gan cũng quá lớn, lại nói cục trưởng của bọn họ như thế?

Cục trưởng của bọn họ không tức giận chứ?

“Chị dâu nói rất đúng, do tôi không làm tròn trách nhiệm.” Thái độ cậu năm Tào nhận sai không tệ, anh ta cũng thật sự ý thức được sai lầm của mình.

“Biết thì tốt.” Đường Lăng vỗ vai anh ta, sau đó xuống xe.

Tô Khiết cũng đi theo Đường Lăng xuống xe.
 
Chương 1415


Chương 1415

Bọn họ chạy tới nơi thì đúng lúc cảnh sát tìm thấy lối vào tầng hầm, tất cả cảnh sát canh giữ ở lối vào, định đi xuống bắt người.

“Tìm được rồi sao?” Cậu năm Tào nhìn tình huống này thì mừng rỡ.

“Vâng, đã tìm được rồi, chúng tôi đang định đi xuống bắt người, tất cả cảnh sát cũng đã chuẩn bị xong.” Một cảnh sát nhanh chóng trả lời.

“Ừ, tuyệt đối không được để bọn họ chạy thoát.” Cậu năm Tào hơi gật đầu, sau đó lại hỏi: “Chỉ có một cửa ra vào này thôi sao?”

“Vâng, chúng tôi vừa kiểm tra, chỉ có một cửa ra vào.” Cảnh sát lại trả lời, còn rất chắc chắn.

Tô Khiết đi tới, cô nhìn mặt đất, lại nhìn xung quanh, hai mắt nheo lại: “Còn có cửa ra vào khác.”

Tô Khiết nói rất chắc chắn, tuy rằng chỗ này nằm ngoài tường khu nhà, nhưng bình thường vẫn có người thường xuyên qua lại, cho nên những người đó chắc chắn không thể khiêng Tô Nghiên Nghiên đến đây, bọn họ sẽ dùng xe ra vào, sau đó lại đưa Tô Nghiên Nghiên đến tầng hầm.

Xung quanh là bùn đất nhưng lại không có dấu vết của bánh xe.

Tô Nghiên Nghiên chắc chắn không phải được đưa vào từ lối này, cho nên còn có lối đi khác.

“Không còn, chúng ta vừa kiểm tra xung quanh, xác định không còn lối đi nào khác.” Cảnh sát kia không quen biết Tô Khiết, sau khi anh ta nghe cô nói thì lập tức phản bác.

“Chắc chắn còn có lối đi khác, lập tức phái người phong tỏa điều tra phạm vi lớn.” Đường Lăng nhìn một chút, sắc mặt nhất thời cũng thay đổi.

“Mau, mau lên, nhanh chóng đi sắp xếp.” Cậu năm Tào cũng không hỏi, ra lệnh trước.

“Vừa mới động tĩnh như vậy chắc chắn đã kinh động người bên trong, sợ là…” Sắc mặt Tô Khiết rõ ràng trầm xuống: “Mau cho người đi xuống lục soát, xem còn có thể bắt được người hay không.”

Thật ra lối vào của tầng hầm này đã được che khuất, bên ngoài là nắp cống thoát nước, nhìn từ xa thì hoàn toàn không có gì khác thường!

Nhưng nếu nhìn kỹ thì không khó phát hiện ra sự khác thường, bởi vì nắp cống này rõ ràng cao hơn xung quanh, thiết kế không giống như cống thoát nước thật sự, hơn nữa hoàn toàn khác với một cống thoát nước thật.

Nhưng nếu không phải cảnh sát đặc biệt điều tra thì bình thường rất khó phát hiện, hơn nữa lối đi này nằm ngoài tòa nhà, bình thường cũng rất ít người đi tới đây. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cậu năm Tào lập tức mang theo mấy người đi xuống, Đường Lăng cũng đi theo, Tô Khiết mang theo hai nữ cảnh sát đi theo sau Đường Lăng.

Mọi người đi xuống thì phát hiện tầng hầm này rất lớn, vô cùng rộng, hơn nữa còn có mấy phòng.

Nhưng lúc bọn họ đi xuống thì không thấy những người đó dưới tầng hầm, chỉ có Tô Nghiên Nghiên…

Trong tầng hầm dễ dàng phát hiện một lối đi khác, mấy cảnh sát đi xuống theo lập tức đi về phía lối đi đó đuổi theo.

Tô Nghiên Nghiên cuộn tròn trên nền đất xi măng, cả người không tìm thấy được chỗ nào sạch sẽ cả.

Khắp tầng ngầm là đồ dơ bẩn, trên người Tô Nghiên Nghiên cũng vậy…

Đèn tầng hầm đã tắt, ánh sáng rất tối, lúc này Tô Nghiên Nghiên nằm nghiêng trên mặt đất, cuộn tròn không nhúc nhích, nhìn không ra còn sống hay không.

Tô Khiết nhanh chóng đi tới, sau đó phát hiện không phải Tô Nghiên Nghiên cuộn tròn, mà là bởi vì cơ thể bị trói chặt.

Cánh tay Tô Nghiên Nghiên, đùi đều có dây thừng trói rất chặt, gần như siết chặt vào thịt cô ta, có mấy chỗ trói chặt đến mức chảy ra máu.
 
Chương 1416


Chương 1416

Xem ra Tô Nghiên Nghiên bị trói chặt như thế trong thời gian không ngắn.

Tô Khiết hít vào một hơi, sau đó nhanh chóng cởi dây thừng, sau đó Tô Khiết phát hiện ngón tay Tô Nghiên Nghiên động đậy.

Rõ ràng Tô Nghiên Nghiên vẫn còn sống.

Tô Khiết lấy quần áo đã chuẩn bị ra muốn mặc cho Tô Nghiên Nghiên, sau đó cô phát hiện chân Tô Nghiên Nghiên không thể duỗi ra được.

Tô Khiết hơi dùng sức kéo thẳng chân Tô Nghiên Nghiên, nhưng Tô Nghiên Nghiên lại không hề có phản ứng.

Tay Tô Khiết đột nhiên run lên, theo lý thuyết Tô Nghiên Nghiên bị trói lâu như vậy thì chắc chắn sẽ đau, cho dù lúc này ý thức của Tô Nghiên Nghiên không rõ, chỉ cần đau đớn thì phản ứng bản năng của cơ thể vẫn có, nhưng Tô Nghiên Nghiên lại không hề có phản ứng.

Chứng tỏ Tô Nghiên Nghiên không cảm nhận được đau đớn, chứng tỏ chân của Tô Nghiên Nghiên…

Trói chặt trong thời gian quá dài, máu không được lưu thông trong thời gian dài, hơn nữa sau khi Tô Nghiên Nghiên bị trói chặt còn chịu đựng mấy tên đàn ông kia, những điều này dễ tạo thành tổn thương rất lớn.

Tô Khiết thở dài, tiếp tục giúp Tô Nghiên Nghiên mặc quần áo, cô đã nghĩ đến tình huống không ổn, cho nên lấy quần áo rộng thùng thình, mặc vào rất đơn giản, nhưng Tô Khiết cảm thấy mình dùng không ít thời gian.

“Trước đến bệnh viện trước đi.” Tô Khiết đứng lên, trong giọng nói mang theo tiếng khàn khàn.

Hai nữ cảnh sát vừa đi xuống cũng mang theo cáng cứu thương, bởi vì nghĩ đến tình huống của Tô Nghiên Nghiên chắc chắn không ổn.

Hai nữ cảnh sát đưa Tô Nghiên Nghiên lên cáng rồi mang đi, sau khi Tô Khiết giúp Tô Nghiên Nghiên duỗi chân ra thì không thu lại nữa.

Lúc này Tô Nghiên Nghiên nhắm mắt lại, ý thức không rõ ràng lắm.

Cống thoát nước rất hẹp, muốn đưa Tô Nghiên Nghiên lên trên không dễ dàng, cũng may lúc bọn họ tới đã gọi điện thoại liên lạc với bệnh viện, bác sĩ cũng đã chạy tới, bác sĩ ở phía trên từ từ đưa Tô Nghiên Nghiên lên.

Tô Khiết không đi theo, mà là đi tới một lối đi khác

Mà những tên kia đã trốn thoát bằng lối đi này, lối đi khá rộng, khoảng cách đào cũng có chút xa, rõ ràng muốn dùng để chạy trốn.

Bởi vì Tô Khiết vừa kéo dài thời gian, cho nên không nhìn thấy mấy người Đường Lăng.

Nhưng đường đi hoàn toàn thông thoáng, Tô Khiết đi theo đó ra ngoài, Tô Khiết phát hiện lối ra là một kho lạnh, mà từ lối ra tầng hầm này lại là một trong mấy kho lạnh.

Xem ra kho lạnh này vẫn hoạt động bình thường, lúc làm việc lại không phát hiện điều gì khác thường, vậy chỉ có thể giải thích, kho lạnh này chứa những kẻ phạm tội.

Không thể không nói những người đó thật sự vô cùng gian xảo.

“Tình huống thế nào?” Tô Khiết đi ra nhìn thấy Đường Lăng nên hỏi một câu.

“Bắt được hai tên, những tên khác đã chạy rồi.” Sắc mặt Đường Lăng có chút trầm xuống, rõ ràng không hài lòng với kết quả này: “Một tên là chàng trai trẻ hai mươi mấy tuổi, lúc bọn anh phát hiện cậu ta thì cậu ta quỳ rạp trên mặt đất, phần gáy bị thương, có lẽ trước đó chơi đùa quá mức nên chân mềm, không chạy nổi, đồng bọn sợ cậu ta bị bắt nên muốn giết người diệt khẩu, nhưng không đập chết. Còn người kia có một chân vấn đề, khá lớn tuổi, trên mặt có sẹo, có lẽ là tay già đời, bọn anh bắt được ông ta ở bên ngoài.”

Sau khi ra ngoài, những người đó chắc chắn sẽ chia ra, sau đó chạy mỗi hướng khác nhau, chân của người kia có vấn đề nên không chạy xa.

“Cảnh sát bên ngoài không tìm thấy lối vào nên không sắp xếp người chỗ đó, cho nên mới để những người đó chạy thoát được.” Đường Lăng nói xong, hơi híp mắt lại, sau đó lại nhìn kho lạnh kia một cái:
 
Chương 1417


Chương 1417

“Nhưng cũng không thể trách những cảnh sát đó, tạo lối đi ở đó hoàn toàn được che khuất, nếu không phải chúng ta đi ra từ bên trong thì thật sự rất khó phát hiện.”

Tô Khiết cũng không thể không thừa nhận điều này, lúc này cũng đã cố gắng hết sức.

“Tào Du đã ra lệnh truy nã khắp thành phố, hy vọng có thể bắt được bọn họ.” Đường Lăng lại chậm rãi nói thêm một câu.

Chiếc xe chở hàng kia đã được tìm thấy, cũng được giấu trong một kho lạnh rất lớn, đóng cửa kho lạnh lại thì từ bên ngoài không thể nhìn ra được, hơn nữa cũng rất khó nghĩ đến.

“Em đi qua xem hai người đã bắt được.” Tô Khiết không nói thêm gì, cô muốn đi xem có phải hai người đã bắt được kia đã trói Tô Nghiên Nghiên hay không?

“Vừa rồi Tào Du đã đưa người về cục cảnh sát, anh đưa em qua đó cũng thuận tiện xem có thể lấy được tin tức có ích trong miệng bọn họ hay không.” Tình hình bên này đã được xử lý gần xong, Đường Lăng vốn đang đợi Tô Khiết.

Hai người lên xe, nhanh chóng chạy tới cục cảnh sát, bởi vì tình tiết nghiêm trọng nên tội danh thành lập với hai tên tội phạm bắt được, đồng bọn bỏ chạy, cho nên được đưa đến phòng thẩm vấn.

“Chàng trai trẻ tuổi bị thương hơi nặng, nhân viên y tế đang xử lý cho cậu ta, hơn nữa hiện tại cậu ta đang hôn mê, chị dâu đến xem tên mặt sẹo trước đi, đây là tay già đời, vô cùng gian xảo, từ lúc bị bắt đến giờ vẫn không nói gì, hơn nữa sắc mặt cũng không thay đổi.” Cậu năm Tào nghe Tô Khiết muốn thấy bọn họ thì lập tức đưa Tô Khiết qua đó.

Tô Khiết ở bên ngoài phòng thẩm vấn nhìn tên mặt sẹo, đúng như cậu năm Tào nói, người đàn ông này rất gian xảo, không thay đổi sắc mặt cũng chứng tỏ vô cùng lợi hại.

“Chị dâu, hay là chị đi vào hỏi một chút.” Cậu năm Tào đã biết rõ năng lực của Tô Khiết.

“Ừ.” Tô Khiết gật đầu, sau đó đi vào phòng thẩm vấn, cô cũng hy vọng có thể hỏi ra được gì đó, hy vọng có thể nhanh chóng bắt được những tên đã chạy thoát, nếu không thì sẽ còn người bị hại.

Tô Khiết đi vào phòng thẩm vấn, tên mặt sẹo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía Tô Khiết, tên mặt sẹo vốn định khinh thường liếc mắt một cái, nhưng khi ông ta thấy Tô Khiết thì con ngươi bỗng nhiên trợn lên, sắc mặt lập tức thay đổi.

Lúc đó Tô Khiết nhìn ra được có rất nhiều cảm xúc trong mắt của tên mặt sẹo.

Nhiều đến mức làm cho Tô Khiết khiếp sợ!!

Tô Khiết nheo mắt lại, tên mặt sẹo quen biết cô? Sao lại…

Tô Khiết nhìn phản ứng của tên mặt sẹo thì chắc chắn có thể xác định chuyện này, người đàn ông này quen biết cô.

Vừa rồi người đàn ông này nhìn thấy cô thì vô cùng kinh ngạc, cho nên quên mất che giấu cảm xúc của mình.

Nhưng Tô Khiết chắc chắc mình chưa từng gặp người này!!

Tô Khiết còn phát hiện lúc ông ta nhìn thấy cô thì ngoại trừ kinh ngạc trung còn mang theo sợ hãi, nỗi sợ hãi sau khi phạm sai lầm.

Sợ hãi? Lúc trước ông ta vẫn luôn không thay đổi sắc mặt, cho dù cảnh sát hỏi thế nào, ông ta không hề nói một câu, càng không sợ hãi, vì sao ông ta nhìn thấy cô lại sợ hãi?

Cô và Tô Nghiên Nghiên lớn lên không giống nhau, mặc dù cô và Tô Nghiên Nghiên là chị em họ, nhưng lại không hề giống nhau.

Tô Khiết lại nhìn ông ta nghĩ tới gì đó, sau đó thở dài một hơi, nỗi sợ hãi biến mất, đương nhiên cũng che giấu sự kinh ngạc.
 
Chương 1418


Chương 1418

Thật ra cảm xúc của ông ta thay đổi rất nhanh, sự kinh ngạc cũng chỉ trong nháy mắt, nhưng Tô Khiết lại lấy được rất nhiều tin tức.

Tin tức này làm cho Tô Khiết nghĩ tới rất nhiều khả năng.

Tô Khiết xác định mình không quen biết người đàn ông này, cũng khẳng định chưa gặp qua người đàn ông này.

Lúc này cô không ngụy trang, đây là dáng vẻ thật sự của cô.

Vừa rồi khi cảm xúc của người đàn ông kia thay đổi thì Tô Khiết có thể suy đoán ánh mắt đầu tiên của người nam nhân này đã nhận nhầm người, có lẽ ông ta nhậm nhầm cô thành người nào đó, sau đó tên mặt sẹo lấy lại tinh thần, sau đó ông ta thở phào nhẹ nhõm, lại không hề sợ hãi.

Tô Khiết biết cô và mẹ cô lớn lên rất giống nhau, cho nên người đàn ông này rất có thể đã gặp qua mẹ cô?

Vậy vì sao ông ta lại sợ hãi? Người đàn ông này đã làm gì mẹ cô?

Lúc này trái tim Tô Khiết đột nhiên co lại, nói thật cô không hy vọng mọi chuyện như mình đoán, dù sao người đàn ông này là tên tội phạm tàn nhẫn độc ác, nếu liên quan đến bọn họ cũng không phải là chuyện tốt.

“Tôi phát hiện vừa rồi tên mặt sẹo nhìn thấy chị dâu thì giống như rất giật mình, hình như ông ta quen biết chị dâu.” Bên ngoài cậu năm Tào không nhìn ra được nhiều, nhưng anh ta rõ ràng nhìn thấy sự kinh ngạc của tên mặt sẹo.

Đường Lăng hơi híp mắt lại, anh nhìn tên mặt sẹo, con ngươi trở nên lạnh lẽo.

Phòng thẩm vấn, tên mặt sẹo khôi phục lại dáng vẻ trước đó, cho dù cảnh sát hỏi cái gì, ông ta cũng không mở miệng, cũng không thay đổi sắc mặt.

Tô Khiết nhìn tên mặt sẹo một cái, sau đó ngồi ở một bên.

Tô Khiết ngồi bên trái tên mặt sẹo, Tô Khiết ngồi xuống thì phát hiện cơ thể tên mặt sẹo có khuynh hướng nghiêng về bên phải, cô còn thấy chân của tên mặt sẹo cũng không nhịn được run lên.

Điều này chứng tỏ trong lòng tên mặt sẹo sợ hãi cô, cho nên mới có phản ứng theo bản năng như vậy.

Cảnh sát tiếp tục hỏi, đương nhiên tên mặt sẹo vẫn không lên tiếng.

“Chuyện mấy người đã làm gì mẹ tôi, hiện tại ông có muốn nói hay không?” Con ngươi Tô Khiết nhìn về phía tên mặt sẹo, đột nhiên mở miệng.

Cơ thể của tên mặt sẹo rõ ràng cứng đờ, cảm xúc của ông ta lại thay đổi, bản năng muốn nhìn Tô Khiết, nhưng cuối cùng lại nhịn xuống.

Sau đó Tô Khiết phát hiện ông ta thở ra một hơi, Tô Khiết nhìn ông ta thở phào thì con ngươi nhanh chóng lóe lên.

“Cảnh sát, tôi không biết cô đang nói cái gì?” Tên mặt sẹo khống chế được cảm xúc khác thường của mình xong, lúc này mới nhìn Tô Khiết, giả vờ vô tội, giả vờ không biết.

Tên mặt sẹo gọi là cô cảnh sát, rõ ràng ông ta cho rằng Tô Khiết là cảnh sát, cho nên mới sợ hãi như thế.

Khóe môi Tô Khiết cười lạnh, lúc trước ông ta không chịu nói chữ nào, hiện tại ông ta đáp lại đã bán đứng sự sợ hãi trong lòng ông ta, không đánh đã khai.

Cho nên Tô Khiết biết mình đoán đúng rồi.

Hai cảnh sát khác trong phòng thẩm vấn lộ vẻ khó hiểu, nhưng bọn họ cũng biết cô cả nhà họ Đường rất lợi hại, cho nên cũng không nói gì.

Tô Khiết không nói thêm nữa, cô đứng lên đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

“Chị dâu, vừa rồi chị nói vậy là có ý gì?” Bên ngoài phòng thẩm vấn có thể nghe thấy tiếng động bên trong, cậu năm Tào khó hiểu với câu hỏi của Tô Khiết.

Vẻ mặt Đường Lăng nghiêm túc, dường như còn mang theo sự lo lắng, anh nhìn Tô Khiết, chờ đợi Tô Khiết trả lời.
 
Chương 1419


Chương 1419

“Tôi cũng chỉ suy đoán.” Tô Khiết không giải thích nhiều, có một số điều không thể nói rõ.

“Rõ ràng em đã đoán đúng rồi.” Đường Lăng mấp máy môi, sau đó mới mở miệng, lúc này giọng nói anh khàn khàn, nếu nghe kỹ thì còn có thể nghe được một chút run rẩy.

“Nhưng bọn họ không làm mẹ em tổn thương.” Tô Khiết biết rõ Đường Lăng lo lắng cái gì, hoặc là nói Đường Lăng có chút sợ hãi, lúc trước cô nhìn thấy phản ứng của ông ta thì nghĩ đến một số khả năng, cũng sợ hãi giống như Đường Lăng.

“Sao em biết?” Con ngươi Đường Lăng hơi lóe lên, nhưng trên mặt lại đầy khó hiểu.

“Vừa rồi em hỏi câu đó thì phản ứng đầu tiên của ông ta là kinh ngạc, sợ hãi, nhưng sau đó là thở ra một hơi, vẻ mặt có mấy phần may mắn, đó là phản ứng bản năng của ông ta, không thể là giả, mà làm cho ông ta cảm thấy may mắn thì chỉ có thể giải thích không có hành vi phạm tội trong chuyện của mẹ em.” Khi Tô Khiết nói lời này, trong giọng nói cũng mang theo sự nhấp nhô.

Kết quả như vậy, chẳng những người kia may mắn, cô cũng may mắn.

“Thủ đoạn của bọn họ rất tàn nhẫn, từ trên người Tô Nghiên Nghiên thì có thể thấy được một người phụ nữ phải chịu đựng như vậy thì tình huống xấu nhất là hoàn toàn sụp đổ, mặc dù cứu được cũng chưa chắc có dũng khí tiếp tục sống, tình huống tốt hơn là cho dù sống tiếp thì cả đời này không thoát khỏi bóng ma này, tuyệt đối không thể sống như người bình thường, nhưng mẹ em lại không có, ít nhất em không phát hiện mẹ em có điều gì khác thường.”

“Có lẽ chuyện lúc trước thì sao?” Đường Lăng bằng lòng tin tưởng cách nói của cô, nhưng anh vẫn nghĩ đến một khả năng.

“Lúc em đi vào thì ánh mắt đầu tiên của ông ta đã xem em thành mẹ, chứng tỏ khi đó mẹ em cũng ở thời điểm giống như em hiện tại, nhất là độ tuổi, cho nên khi đó mẹ em cũng không chênh lệch nhiều với em, khi đó mẹ em khoảng hai mươi lăm tuổi, nói cách khác chuyện này xảy ra khoảng hai mươi năm trước, khi đó chắc chắn đã có em.” Tô Khiết vừa mới ở phòng thẩm vấn nghĩ ra điều này.

Lúc này Đường Lăng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, anh biết những người này tàn nhẫn nên thật sự rất sợ!

“Chị dâu, chị quá lợi hại, ông ta không nói gì cả, chị dâu lại có thể suy đoán ra được.” Cậu năm Tào thật sự khâm phục Tô Khiết muốn quỳ xuống.

“Còn nhiều chuyện vẫn chưa đoán ra được, từ phản ứng của ông ta thì có thể thấy được bọn họ đã từng bắt mẹ tôi, nhưng tôi không đoán được vì sao bọn họ muốn bắt mẹ tôi? Vì sao không làm hành vi phạm tội, lại thả mẹ tôi ra, trong chuyện này chắc chắn đã xảy ra gì đó mà tôi cũng không biết.” Con ngươi Tô Khiết trầm xuống, trong giọng nói cũng càng nặng nề.

Sự phát hiện này làm cho cô rối như tơ vò, cô không biết năm đó rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với mẹ cô.

“Chị dâu, chị đi thẩm vấn ông ta, chị chưa thẩm vấn đã biết nhiều như vậy, nếu thẩm vấn thì có thể điều tra ra.” Cậu năm Tào ngẩn người, nhanh chóng đưa ra đề nghị.

Tô Khiết lại lắc đầu: “Ông ta sẽ không nói, chúng ta bắt ông ta vì chuyện của Tô Nghiên Nghiên mà ông ta còn không nói gì, huống chi là vụ án nhiều năm trước.”

Vừa rồi trong phòng thẩm vấn, Tô Khiết phát hiện điều này, cho nên cô mới không hỏi nhiều.

“Miệng người này đúng là chặt.” Cậu năm Tào thở dài một hơi: “Tôi vốn đang muốn chị dâu giúp tôi thẩm vấn mấy tên đồng bọn…”

“Vô dụng, đừng nói hiện tại ông ta không nói gì, cho dù ông ta nói cũng vô dụng.” Tô Khiết nhìn cậu năm Tào một cái, trên mặt đã khôi phục lại sự bình tĩnh như mọi ngày.
 
Chương 1420


Chương 1420

“Vì sao?” Cậu năm Tào sửng sốt, sao gọi là nói cũng vô dụng?

“Người giống như bọn họ đều rất liều mạng, hơn nữa chắc chắn không dùng tên thật, cho nên dù hỏi được trong miệng ông ta cũng không trùng khớp, cho dù ông ta nói ra những hang ổ khác thì dưới tình huống này, những người đó cũng không thể nào đến những chỗ đó.” Tô Khiết giải thích rất rõ ràng, vừa rồi cô đã nghĩ tới chuyện này.

“Cho nên phải dựa vào mấy người đi bắt người, mặc dù những người trong video đeo mặt nạ, nhưng có thể thấy được một số điểm đặc biệt trên cơ thể, chắc chắn sẽ giúp ích rất lớn.” Tô Khiết nhìn cậu năm Tào nhắc nhở một câu.

“Chị dâu, vậy chị giúp tôi nhìn xem, phân tích một chút đi.” Cậu năm Tào sáng mắt, lập tức lấy di động ra tìm video.

“Thôi đi, tôi tự mình tìm.” Cậu năm Tào đột nhiên nhớ tới những tên trong video không mặc quần áo, anh ta muốn nhờ chị dâu giúp đỡ thì anh ba không giết chết anh ta sao!!

Lúc này trong nhà cũ họ Nguyễn.

Nguyễn Bạc Vệ quay về phòng mình thì lấy điện thoại lên mạng, sau đó tìm kiếm tên của Đường Thấm Nhi.

Sau đó tìm thấy rất nhiều tin tức.

Đường Thấm Nhi, cô cả nhà họ Đường vừa được nhận lại, trong thời gian này rất nổi tiếng ở thành phố A.

Tay Nguyễn Bạc Vệ cứng đờ, sau đó ông ta mở một bài báo nhìn thấy ảnh chụp Đường Thấm Nhi thì cả người lập tức cứng đờ, con ngươi cũng trợn to.

“Không, không thể, không thể nào, không thể nào…” Nguyễn Bạc Vệ môi nhẹ nhàng run rẩy, lẩm bẩm nói nhỏ, trên mặt có quá nhiều khó có thể tin, rồi lại có càng nhiều thống khổ.

Nguyễn Bạc Vệ nắm chặt điện thoại, con ngươi nhìn chằm chằm ảnh chụp trên điện thoại, ngồi không nhúc nhích.

Bệnh viện.

Một nữ cảnh sát đi theo Tô Nghiên Nghiên đến bệnh viện, bên cảnh sát cũng thông báo cho Lưu Vũ và Tô Trung Dung nói cho bọn họ chạy đến bệnh viện. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Bọn họ nói đã cứu được Nghiên Nghiên.” Lưu Vũ cúp điện thoại, biểu cảm trên mặt đầy phức tạp.

“Ai? Ai đã cứu Nghiên Nghiên? Ai gọi điện thoại?” Con ngươi của Tô Trung Dung loé lên, vội vàng hỏi.

“Bọn họ nói, bọn họ là cảnh sát, là cảnh sát…” Khi Lưu Vũ nói lời này, trong giọng nói mang theo sự run rẩy.

“Bà nói cảnh sát đã cứu Nghiên Nghiên? Vậy những người đó thì sao? Có phải cũng bị bắt hết hay không?” Sắc mặt Tô Trung Dung lập tức thay đổi, có lo lắng cũng có sợ hãi.

“Bọn họ không nói, bọn họ chỉ nói đã đưa Nghiên Nghiên tới bệnh viện, bảo chúng ta đến bệnh viện.” Lưu Vũ cũng sợ hãi, bà ta làm chuyện này nên bản năng sợ cảnh sát.

“Bọn họ có phát hiện điều gì hay không? Không lẽ muốn lừa chúng ta quá đó muốn bắt chúng ta?” Tô Trung Dung bị dọa sợ đến hoang mang lo sợ.

“Không thể nào, nếu bọn họ thật sự phát hiện, chắc chắn sẽ tới bắt chúng ta, cho nên bọn họ vẫn chưa phát hiện.” Đầu óc của Lưu Vũ vẫn còn tỉnh táo: “Hiện tại chúng ta đến bệnh viện, đến bệnh viện thì sẽ biết chuyện thế nào, hơn nữa Nghiên Nghiên đang ở bệnh viện, chúng ta phải nhanh chóng đến xem Nghiên Nghiên.”

“Được, vậy đến bệnh viện trước.” Tô Trung Dung lấy lại tinh thần, bản năng gật đầu đồng ý.

Hai người nhanh chóng chạy tới bệnh viện, tìm phòng bệnh của Tô Nghiên Nghiên, Tô Nghiên Nghiên vẫn chưa tỉnh, bác sĩ đúng lúc ra khỏi phòng bệnh.

“Bác sĩ, con gái tôi thế nào?” Lưu Vũ nhìn thoáng qua cửa thấy Tô Nghiên Nghiên vẫn không nhúc nhích nằm trên giường nên vội vàng hỏi bác sĩ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom