Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 70: Chương 70



Ở một nơi khác, Chu Cận Xuyên vừa cúp máy đã gọi Lục Trường Chinh và Tạ Tiểu Quân đến.

“Đã xong, tối nay Tiểu Tạ cùng đi luôn nhé!”

Lục Trường Chinh và Tạ Tiểu Quân nhìn nhau, cười đầy ẩn ý.

Chu Cận Xuyên họ nhẹ một cái: “Chiều nay không có việc gì thì hai người đi mua đồ sớm, để Tiểu Tạ mang về trước!”

Nói rồi, Chu Cận Xuyên đưa danh sách vừa ghi cho Lục Trường Chinh.

Lục Trường Chinh nhìn thoáng qua, liền ngơ ngác: “Không phải đã nói anh mời sao? Tại sao tôi phải đi mua đồ?”

Chu Cận Xuyên cười nhẹ: “Không muốn ăn thì thôi!”

“Đừng, đừng, đừng, bọn tôi xong việc liền đi mua ngay!”

Chiều tối, Tô Ý nhận được đồ ăn do Tạ Tiểu Quân gửi đến trước.

Nghĩ đến chuyện hai đứa trẻ không ăn được đồ quá cay, cô chuẩn bị bữa cơm trước, ba người cùng ǎn.

Sau đó, cô mới bắt đầu chuẩn bị vài món mà Chu Cận Xuyên đã mời khách.

Để tránh bị người khác nhìn thấy sẽ không hay, nên đến khi trời tối Chu Cận Xuyên mới dẫn Lục Trường Chinh và Tạ Tiểu Quân về.

Lục Trường Chinh đã nôn nóng đợi cả buổi chiều, Chu Cận Xuyên vừa gõ cửa, anh ấy đã tự đẩy cửa bước vào.

Tô Ý dẫn hai đứa trẻ ra chào đón: “Chào Đoàn trưởng Chu.”

“Chào chú Chu, chú Lục, hai chú đến rồi!”

Lục Trường Chinh lâu ngày không gặp hai đứa trẻ, vội bước nhanh đến bế lên: “Lâu rồi không gặp, hai đứa lớn lên khỏe mạnh hẳn ra!”

Vừa nói, anh ấy vừa đưa gói đồ ăn mà mình mua cho hai đứa trẻ.

Tô Ý tiện tay nhận lấy, cười nói: “Anh là Doanh trưởng Lục phải không? Lúc nào cũng nghe hai đứa trẻ nhắc đến, mời anh vào.”

Lục Trường Chinh mới chính thức nhìn cô một cái, rồi sững người lại, đồng thời hít một hơi lạnh, yêu nghiệt!

Buổi chiều còn mạnh miệng trước mặt Tạ Tiểu Quân là phải kiểm tra kỹ thay cho Chu Cận Xuyên, lúc đến đây cũng đã chuẩn bị kỹ càng.

Nhưng cô gái trước mắt lại hoàn toàn vượt xa dự đoán của anh ấy, nên anh ấy một lúc lâu sau vẫn không phản ứng kịp.

Đến khi tỉnh lại, anh ấy mới phát hiện có gì đó không đúng.

Cô gái này da trắng mịn, đâu giống người ở quê?

Hơn nữa, cô gái xinh đẹp như vậy, Tần Vân Phong phải mù mới hủy hôn chọn Bạch Nhược Lâm?

DTV

Chưa đề cập đến chuyện này, sự tự tin từ bên trong của cô gái này cũng không phải là từ thôn quê mà ra được.

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lục Trường Chinh trở nên thăm dò hơn.

Tô Ý tinh như ma, đâu phải không biết ý nghĩa trong mắt anh ấy.

Cô cười ha hả chào hỏi vài câu rồi quay đầu vào bếp bắt đầu nấu ăn.

Tạ Tiểu Quân vội xắn tay áo: “Chị Tô, để tôi giúp chị một tay!”

Lục Trường Chinh không khỏi tròn mắt nhìn, hỏi Chu Cận Xuyên: “Cô gái này bao nhiêu tuổi? Ngay cả Tạ Tiểu Quân cũng gọi cô ấy là chị?”

Chu Cận Xuyên liếc anh ấy một cái: “Ăn của người ta thì nên hiểu chuyện, ngay cả Tạ Tiểu Quân cũng biết điều này.”

“Nếu anh muốn ăn ngon thì quản ánh mắt của mình cho tốt, không thì lát nữa bị đuổi ra ngoài tôi cũng mặc kệ đấy.”

Lục Trường Chinh: “......”

…..

Trong bếp.

Tạ Tiểu Quân vào giúp việc.

“Chị Tô, doanh trưởng Lục của chúng tôi là người nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, chị đừng chấp anh ấy, thực ra anh ấy rất nhiệt tình.”

“Anh ấy và Đoàn trưởng Chu là bạn học từ cấp hai, lại theo Đoàn trưởng Chu từ thủ đô đến đây, hai người là bạn tốt nhiều năm, nếu thật sự có gì đó, Đoàn trưởng Chu cũng sẽ không đồng ý đâu.”

Tô Ý cười: “Tôi biết mà.”

Nói thì nói vậy, nhưng Tô Ý vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, nên cô quyết định moi tin tức từ miệng Tạ Tiểu Quân.

Cô nhanh chóng lấy từ tủ ra một hộp bánh đậu xanh: “Tiểu Tạ, anh thử bánh đậu xanh tôi vừa làm, ăn lót dạ nhé!”

Tạ Tiểu Quân vội lấy hai miếng, cắn một miếng: “Ngon lắm! Chẳng trách Đoàn trưởng Chu thường không dám ăn nhiều, giấu kỹ lắm.”

Tô Ý hào phóng: “Thích thì lát nữa anh mang về một ít ăn nhé!”.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 71: Chương 71



Nói chuyện vài câu, Tô Ý liền hỏi bóng gió về việc tại sao hôm nay lại đột nhiên đến ăn cơm.

Tạ Tiểu Quân không đề phòng gì Tô Ý, cộng với nói chuyện tùy tiện, nên anh nói hết những gì mình biết.

Cuối cùng, anh lỡ lời nói luôn cả việc Lục Trường Chinh nghi ngờ cô là gián điệp!

Tô Ý hít một hơi lạnh, tốt lắm, trách sao vừa nãy nhìn mình bằng ánh mắt đó! Cả nhà anh ấy mới là gián điệp!

Tô Ý tức giận, lại bỏ thêm một nắm ớt vào nồi.

Khi bốn món ăn đã xong, Tô Ý dẫn hai đứa trẻ đi đọc sách, để ba người tự do.

Chu Cận Xuyên không biết Tô Ý bị sao, làm xong cơm quay lại đã thấy cô tức giận.

Tạ Tiểu Quân không dám thở mạnh, chỉ biết cúi đầu ăn cơm.

Còn Lục Trường Chinh hoàn toàn không nhận ra tâm trạng của hai người, sự chú ý của anh ấy đặt toàn bộ lên món ăn trên bàn.

Trước đây chỉ nghe Tạ Tiểu Quân thổi phồng tay nghề nấu ăn của cô gái này.

Trăm nghe không bằng một thấy, Lục Trường Chinh gắp một miếng cá hấp bỏ vào miệng.

Vị thật sự tuyệt vời! Chỉ có điều hơi cay.

Nhưng càng cay càng đã miệng!

Ba người ăn đến mức húp cả nước, liên tục uống nước.

Tô Ý còn rất "hiểu ý" mang nước ra cho ba người.

Chỉ có điều, ly nước đưa cho Lục Trường Chinh là nước nóng, làm anh ấy vội vào bếp uống một bát nước lạnh mới sống lại!

Chu Cận Xuyên và Tạ Tiểu Quân không nhịn được cười.

Ăn xong một bữa, Chu Cận Xuyên nhờ hai người giúp dọn rửa chén bát.

Anh tự mình gõ cửa tìm Tô Ý: “Cô ra ngoài chút, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

Tô Ý ngơ ngác bước ra, rồi nghe anh nói: “Bên nhà ăn tôi đã hỏi qua rồi, họ nói sáng ngày kia sẽ phỏng vấn, đến lúc đó cô đến sớm thử xem sao nhé!”

Tô Ý: ???

“Đúng rồi, nếu làm món Tứ Xuyên thì nhớ đừng cho quá nhiều ớt, người bình thường không chịu được đâu.”

“Ý của Đoàn trưởng Chu là anh đã giúp tôi nói qua rồi?”

“Không hẳn, chỉ là nhờ Tạ Tiểu Quân đăng ký tên giúp cô thôi.”

“…”

[Ha, người đàn ông miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo.]

Chu Cận Xuyên khẽ ho một tiếng: “Không có gì nữa thì bọn tôi về trước, hôm nay cảm ơn cô nhiều!”

…..

Ba người rời khỏi sân.

Lục Trường Chinh vẫn còn luyến tiếc: “Lâu rồi chưa ăn được bữa ngon như vậy! Đồng chí Tiểu Tô này thật sự rất hào phóng bỏ ớt, người cũng nóng bỏng!”

Chu Cận Xuyên cười khẩy: “Ai bảo anh nghi ngờ cô ấy là gián điệp, không đuổi anh ra ngoài là tốt rồi.”

Lục Trường Chinh vẫn còn chút ấm ức: “Nghi ngờ của tôi không phải là vô căn cứ, không nói gì khác, chỉ nói đến món ăn tối nay thôi, cô ấy không phải người Tứ Xuyên, sao lại biết làm món Tứ Xuyên chính tông thế?”

DTV

Tạ Tiểu Quân nghe vậy, vội biện giải cho Tô Ý: “Tôi vừa hỏi cô ấy rồi, cô ấy nói hồi mười mấy tuổi đã học từ bếp trưởng từ chỗ thanh niên trí thức trong đại đội.”

“Anh cũng biết ngày xưa chỗ thanh niên trí thức là nơi hội tụ người từ khắp nơi trên đất nước, thói quen ăn uống cũng đủ loại, nên cô ấy không chỉ biết món Tứ Xuyên, mà còn biết nhiều món khác nữa!”

Lục Trường Chinh lần này không nói được gì, thậm chí còn âm thầm hối hận.

Ăn xong bữa này, ai biết có còn cơ hội lần sau không!

…..

Cơ hội phỏng vấn khó khăn mới có được, khiến Tô Ý vui vẻ mãi.

Đến ngày phỏng vấn, cô dậy sớm đến nhà ăn chờ đợi.

Nhà ăn lần này chỉ tuyển ba người, nhưng người đến phỏng vấn thì đến hơn ba mươi người.

Khi mọi người đã đến đủ, bước kiểm tra đầu tiên bắt đầu, chủ yếu kiểm tra tình trạng vệ sinh cá nhân, xem ngoại hình có sạch sẽ chỉnh tề không.

Vốn dĩ Tô Ý luôn yêu thích sạch sẽ, nên dễ dàng qua cửa.

Cô vốn nghĩ rằng ai đến cũng chú ý đến việc vệ sinh sạch sẽ nhưng không ngờ vòng đầu tiên đã loại gần một phần ba.

Đến vòng thứ hai, một co gái đứng sau Tô Ý bất ngờ vỗ vai cô.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 72: Chương 72



“Đồng chí, tôi tên là Từ Tiểu Cần, cô tên gì?”

Tô Ý mỉm cười đáp: “Tôi tên là Tô Ý.”

Từ Tiểu Cầm cười tươi: “Cô vừa xinh đẹp mà tên cũng hay, tôi mới đến đây vài ngày, nhà ở nông thôn gần đây, là anh trai tôi giới thiệu tôi đến, anh ấy là lính trong đội này.”

Tô Ý nhìn, thấy là một cô gái có tính cách vui vẻ, cũng không tệ.

Ngay lập tức cô cũng trở nên nhiệt tình hơn vài phần.

Đối phương cảm nhận được sự nhiệt tình của Tô Ý, lập tức kéo cô lại, bắt đầu nói chuyện về cuộc kiểm tra vừa rồi.

"Cô nói xem, biết rõ là đến phỏng vấn rồi, sao lại không chuẩn bị trước? Lúc xếp hàng, tôi thấy có người móng tay dài quá, bên trong còn có...

ôi, không nói nữa, kẻo ảnh hưởng đến phát huy của tôi."

Tô Ý mỉm cười, rồi cũng đến lượt hai người vào phỏng vấn.

Vòng phỏng vấn thứ hai chủ yếu là hỏi về các kiến thức thường nhật liên quan đến ẩm thực nhà ăn.

Tô Ý không chút do dự trả lời lưu loát.

Sau khi kết thúc vòng thứ hai, chỉ còn lại hơn mười người, và chỉ còn lại vòng cuối cùng là kiểm tra kỹ năng nấu ăn.

Món ăn được chỉ định là khoai tây xào chua cay.

Từ Tiểu Cần có chút lo lắng nhìn Tô Ý: “Tôi nấu ăn không giỏi, d.a.o cũng khá, tôi vốn định đến đây phỏng vấn làm phụ bếp, không ngờ cũng phải kiểm tra nấu ăn."

Tô Ý an ủi cô ấy một câu: “Đừng lo lắng, cô khéo tay thì có lợi thế trong món này, chỉ cần nhớ ngâm khoai tây sau khi thái sợi."

Từ Tiểu Cần gật đầu liên tục: “Cảm ơn cô đã nhắc nhở, không thì tôi thực sự lo lắng quá mà quên mất."

Thấy cô ấy chân thành như vậy, Tô Ý thoáng chút áy náy.

Có lẽ từ nhỏ xung quanh không có nhiều người như vậy, phần lớn đều tiếp cận cô với mục đích.

Khiến cô cũng đã hình thành thói quen đề phòng người khác mọi lúc.

Ví dụ như Từ Tiểu Cần, dù cô cũng hy vọng có người như vậy ở lại cùng làm việc, nhưng dù sao bây giờ vẫn là đối thủ cạnh tranh, cô không thể nói hết tất cả những gì mình biết cho đối phương.

Huống chi chỉ mới gặp lần đầu, người này thế nào vẫn chưa thể kết luận.

Điểm quan trọng của món khoai tây xào chua cay là không dính chảo, ngâm nước là một cách, nhưng tốt hơn là chần qua nước sôi, như vậy khi xào lên không chỉ không dính chảo mà còn giòn ngon.

Tuy nhiên, nếu cô ấy thực sự làm tốt việc ngâm nước, chắc cũng không sao.

Khi mọi người đang chuẩn bị, đã có không ít người đến nhà ăn để chuẩn bị lấy cơm.

Cũng có người nghe nói nhà ăn đang phỏng vấn tuyển người, đến sớm để xem náo nhiệt.

Trong số đó có Bạch Nhược Lâm và chị em của cô ta.

Chuyện Tô Ý đến phỏng vấn, cô ta cũng mới nghe người ta bàn tán bên ngoài.

Không nói hai lời liền kéo người chị em thân thiết nhất cùng đến.

DTV

Chị em nhìn thấy Tô Ý, không khỏi kinh ngạc: “Thật là cô ta? Sao cô ta cũng đến phỏng vấn?"

Thấy nhiều người vây quanh, Bạch Nhược Lâm cũng chen vào, nói bâng quơ một câu: “Đã đến đây, chắc chắn là qua vòng sơ tuyển, không thể nào là đi cửa sau vào được nhỉ?"

Chị em trước đó nghe Bạch Nhược Lâm phàn nàn vài lần, đã có ấn tượng không tốt về Tô Ý.

Giờ nhìn thấy cô được vào vòng cuối, không nhịn được mà bất bình: “Cô ta là người ngoài đến đại viện đã không chịu đi thì thôi, giờ còn muốn cướp công việc vốn thuộc về người khác, thật là không biết xấu hổ!"

Bạch Nhược Lâm nhanh chóng kéo chị em: “Cậu đừng nói vậy, nếu cô ấy có thể tìm được một công việc chính thức, tớ cũng mừng cho cô ấy, như vậy cô ấy sẽ không phải ở nhờ nhà người khác nữa."

"Chỉ có điều, tớ thấy cô ấy tay chân yếu ớt, không biết có chịu nổi công việc này không?"

Người vây quanh nghe cô ta nói vậy, có người tán thành.

Cũng có người đã biết hai người không hợp nhau, nghe những lời “tốt bụng” như vậy lại thấy buồn cười.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 73: Chương 73



Chỉ là mọi người đều thích xem náo nhiệt, càng như vậy càng cảm thấy có kịch hay để xem.

Tô Ý nghe thấy tiếng động bên ngoài nhưng không thèm để mắt đến.

Một hơi thái khoai tây thành những sợi mỏng đều đặn.

Bạch Nhược Lâm thấy cô không hề bị ảnh hưởng, cảm giác như đánh một cú vào bông mềm.

Đang cúi đầu suy nghĩ, đột nhiên bị Tần Vân Phong kéo ra ngoài.

"Nhược Lâm, sao em lại ở đây?"

Bạch Nhược Lâm cười gượng: “Không có gì, em vừa đến, thấy mọi người đều đang xem náo nhiệt nên cũng vào xem."

Tần Vân Phong cũng nghe nói Tô Ý đang phỏng vấn nên không nhịn được đến xem.

Nào ngờ vừa vào, liền thấy Bạch Nhược Lâm và chị em đoàn văn công của cô ta đang kẻ xướng người hoạ bày trò trêu chọc Tô Ý, thế là vội vàng kéo người ra ngoài.

DTV

"Nhược Lâm, em quên lời hứa với anh rồi sao?"

Biểu cảm trên mặt Bạch Nhược Lâm thoáng chốc biến đổi: “Tất nhiên là không, em thật sự không nói gì cả, anh Tần, em chỉ có chút lo lắng, nếu cô ấy ở lại đây, sau này chất lượng bữa ăn của mọi người sẽ giảm sút."

Tần Vân Phong suy nghĩ một lát: “Em đừng nói vậy, Tô Ý cũng khá biết nấu ăn, không đến mức tệ đâu."

Bạch Nhược Lâm nhìn anh ta với vẻ không tin, cúi đầu nói: “Anh Tần, anh có nghĩ đến một chuyện không, nếu Tô Ý thực sự làm việc ở nhà ăn, sau này chúng ta sẽ phải gặp cô ấy mỗi ngày, nơi này nhiều người, nhiều lời, sẽ không tốt cho chúng ta đâu."

Tần Vân Phong suy nghĩ một lát, dường như cũng thấy lời cô ta nói có lý.

Thế là chen lên phía trước, không hài lòng nhìn Tô Ý.

Thấy cô ở trước mặt bao nhiêu người vẫn giữ nụ cười thản nhiên.

Không khỏi hừ lạnh trong lòng, cô gái này thật là không biết điều, thích ra vẻ lắm sao?

Không thấy bao nhiêu người đàn ông đang nhìn cô mà cô cũng không để ý sao?

Anh ta nhớ Tô Ý trước đây không phải như vậy, lúc đó cô nói với anh ta một câu cũng đỏ mặt nửa ngày.

Huống chi là bị bao nhiêu người đàn ông xa lạ nhìn chằm chằm.

Tô Ý chẳng thèm để ý người khác có nhìn mình hay không.

Cô làm một mạch, sau khi cắt khoai tây thành sợi, nhanh chóng rửa sạch, rồi chần qua nước sôi, chảo nóng dầu lạnh, chiên ớt khô cho thơm, sau đó cho thêm ớt xanh đỏ, xào lửa lớn, nêm gia vị rồi nhanh chóng bày ra đĩa.

Khi bước ra mới nhìn thấy Tần Vân Phong và Bạch Nhược Lâm, không vui liếc nhìn hai người: “Tránh ra!"

Người chịu trách nhiệm nếm thử là hai đầu bếp có thâm niên nhất trong nhà ăn, một người họ Vương, đang độ tuổi trung niên, là người phụ trách chính của bếp.

Người còn lại họ Mã, lớn tuổi hơn, nghe nói mỗi đầu bếp trong nhà ăn này đều do ông ấy dạy từ đầu.

Dù là người thâm niên nhất, nhưng bây giờ tuổi cao, không thích quản nhiều việc, nhiều chuyện đều giao cho đầu bếp Vương toàn quyền quyết định.

Món khoai tây xào chua cay của Tô Ý được xắt sợi đều đặn, màu sắc bắt mắt, chưa ăn đã ngửi thấy mùi thơm của chua cay, rất k*ch th*ch vị giác.

Đầu bếp Mã sau khi nếm thử liền đánh giá cao: “Kỹ thuật không thua gì hai chúng ta."

Đầu bếp Vương lại có chút không đồng tình: “Chỉ là món khoai tây xào đơn giản nhất, dù sao vẫn khác với việc nấu ăn thường ngày của chúng ta, đầu bếp Mã, ông xem cô ấy người nhỏ, chắc là không chịu nổi cực khổ trong bếp."

Nói đi nói lại, vẫn là vì vừa rồi ông ấy nghe những lời đồn đại từ mọi người.

Nhà ăn tuyển người, tài nấu ăn quan trọng, nhưng trung thực, không gây rắc rối mới là điều quan trọng nhất.

Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

“Đầu bếp Mã, hay là xem tiếp những người phía sau đi!”

Đầu bếp mã thực sự rất tán thường Tô Ý, thấy cô có phong cách giống mình khi còn trẻ.

Hơn nữa, đừng nhìn người cô gầy, nhưng khi đảo chảo lại rất nhanh nhẹn, gọn gàng.

Nhưng ông ấy cũng không tiện nói gì vào lúc này, chỉ ngẩng đầu nhìn Tô Ý..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 74: Chương 74



"Đồng chí, công việc trong nhà ăn thực sự không dễ dàng, cô có chắc mình làm được không?"

Tô Ý nhìn Đầu bếp Mã với ánh mắt biết ơn, biết rằng ông ấy đang tranh thủ cơ hội cho mình.

Cô chưa kịp mở miệng thì Tần Vân Phong đã lên tiếng thay cô: "Tôi cũng thấy cô ấy không phù hợp.

DTV

Công việc ở nhà bếp của quân đội rất quan trọng, cô ấy mới hai mươi tuổi, sao có thể đảm đương công việc này?"

Tô Ý đang chuẩn bị trả lời: “...”

Sao ở đâu cũng có anh ta vậy?

Tô Ý nhìn anh ta với ánh mắt không nói nên lời: “Phó đội trưởng Tần, tôi không biết anh cũng là giám khảo của buổi phỏng vấn này đấy."

Tần Vân Phong mím môi: “Không phải."

"Vậy thì anh vừa nói với tư cách gì? Đừng nói lại là vì muốn tốt cho tôi nhé?"

Thật ra Tần Vân Phong định nói như vậy, nhưng không ngờ bị cô đoán trước.

Bạch Nhược Lâm không hài lòng liếc nhìn Tần Vân Phong, ra hiệu anh ta đừng dây dưa với Tô Ý nữa.

Tô Ý lạnh lùng nhìn hai người: “Quản tốt đối tượng của cô đi, đừng để anh ta gọi bậy trong nhà ăn, chỉ làm trò cười cho người khác thôi."

Bạch Nhược Lâm tức giận nhìn Tô Ý, sợ chuyện hôm nay đến tai Đoàn trưởng Chu, nên vội kéo Tần Vân Phong đi ra ngoài.

Hai người đi rồi, Tô Ý cảm thấy không khí dễ chịu hơn nhiều.

Tuy rằng vừa rồi có chút quá đáng, nhưng có lẽ cũng để lại ấn tượng không tốt với hai vị đầu bếp.

Nhưng cô không hối hận, cô thật sự không ưa nổi cặp đôi đó.

Cô không muốn để họ chiếm chút lợi nào.

Tô Ý hít một hơi sâu, rồi quay lại nhìn hai vị đầu bếp: “Quả thật bây giờ tôi còn trẻ, nhưng từ nhỏ tôi đã làm nông, trước đây cũng đã làm nhiều năm ở nhà ăn ở chỗ thanh niên tri thức của đại đội chúng tôi rồi, chút khó khăn này với tôi không là gì cả, xin lãnh đạo yên tâm."

Hai người nghe Tô Ý nói vậy, lại có chút d.a.o động.

Đặc biệt là Đầu bếp Mã, thật sự không muốn bỏ lỡ một mầm mống tốt như vậy.

Khi hai người còn đang tranh luận, Tạ Tiểu Quân đột nhiên từ ngoài chạy vào.

"Đầu bếp Mã, Đầu bếp Vương, Đoàn trưởng Chu nhờ tôi nhắn lại rằng trưa nay có khách quý đến nhà ăn dùng bữa."

"Khách quý? Là chuyên gia Hoa kiều từ nước ngoài về sao?"

"Đúng vậy, Đoàn trưởng Chu nói muốn hỏi xem ai biết nấu món Tứ Xuyên chính gốc không? Vị chuyên gia đó lớn lên ở tỉnh Tứ Xuyên, nói rằng muốn ăn món quê nhà."

Đầu bếp Vương nghe xong liền lo lắng: “Mấy đầu bếp chúng ta đều là người địa phương, sao mà biết nấu món Tứ Xuyên chính gốc chứ?"

"Vả lại lần trước Đoàn trưởng Chu không phải đã nói là lần này không cần chúng ta tham gia tiếp đãi sao, anh ấy sẽ sắp xếp người khác cơ mà?"

Tạ Tiểu Quân bất đắc dĩ nhìn ông ấy: “Tôi làm sao biết được, nhanh chuẩn bị đi, một lát nữa người ta đến rồi."

Nói xong, Tạ Tiểu Quân liền xoay người đi ra.

Đầu bếp Vương vội vàng chạy vào bếp hỏi từng người một.

Đầu bếp Mã luôn bình tĩnh cũng có chút lo lắng: “Mau mau, mang quyển sách dạy nấu ăn trên bàn làm việc của tôi đến đây, chúng ta xem rồi chuẩn bị ngay."

Tô Ý đứng lặng lẽ một bên: ???

Tối hôm trước vừa bị Chu Cận Xuyên yêu cầu làm món Tứ Xuyên, hôm nay vị Hoa kiều mà anh mời lại muốn ăn món Tứ Xuyên?

Không lẽ Chu Cận Xuyên đã định sẵn đề tài, đây là bài thi mở?

Không lâu trước đó, người đàn ông này còn nói không bao giờ đi cửa sau...

Mặc kệ thực hư thế nào, Tô Ý hiểu mình phải nắm bắt cơ hội trước mắt để có được công việc này.

Vì vậy, cô liền bước tới: “Đầu bếp Mã, tôi biết làm món Tứ Xuyên! Có thể để tôi thử không?"

Tô Ý vừa dứt lời, bao gồm cả Đầu bếp Vương trong bếp cũng lập tức nhìn sang.

"Cô biết làm món Tứ Xuyên? Cô là người tỉnh Tứ Xuyên?"

“Không, nhưng tôi học được từ thanh niên trí thức ở tỉnh Tứ Xuyên.”

Đầu bếp Mã nghe vậy liền gật đầu: “Được, cô mau chuẩn bị, làm tốt nhé!”
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 75: Chương 75



Tô Ý gật gật đầu, nhìn về phía Từ Tiểu Cần: “Tiểu Cần, cô giúp tôi một tay nhé?"

Từ Tiểu Cần liền chạy tới với vẻ mặt phấn khởi: “Được!"

Đầu bếp Vương thấy vậy, vội bước tới: “Đầu bếp Mã, cô bé này có được không? Lần này tiếp đãi khách quý, nếu xảy ra chuyện gì chúng ta không gánh nổi trách nhiệm!"

Đầu bếp Mã nhìn ông ấy với vẻ khó hiểu, không biết hôm nay ông ấy bị làm sao.

Luôn gây khó dễ cho cô bé Tiểu Tô này, chẳng lẽ là vì mình nói cô kỹ thuật hơn ông ấy sao, lòng dạ thật quá nhỏ nhen!

"Đầu bếp Vương, nếu ông thấy cô ấy không đáng tin, thì ông cũng nên làm vài món, như vậy nếu cô ấy không được, còn có ông, không đến mức bị hớ."

"Kỹ thuật nấu nướng của ông thuần thục như vậy chắc hẳn vài món Tứ Xuyên không làm khó ông chứ?"

Đầu bếp Vương mím môi, định nói mình chưa từng làm myón Tứ Xuyên nhưng trước mặt nhiều người như vậy, ông ấy không thể bị mất mặt.

Ông ấy đành gật đầu đồng ý: “Chỉ là cho nhiều ớt, tôi làm mà được."

Đầu bếp Mã gật đầu, liền bảo mọi người xung quanh giải tán: "Mọi người cũng đừng đứng đây nữa, ai muốn ăn thì ăn, một lát nữa khách quý đến, đứng đông đúc thế này không hay."

DTV

Đầu bếp Mã là người được mọi người kính trọng, nghe xong ai cũng bắt đầu làm việc của mình.

Tô Ý dẫn Từ Tiểu Cần vào bếp, kiểm tra đồ cần dùng rồi cảm thấy yên tâm.

Thời gian gấp rút, mấy món cô vừa làm hôm trước khá quen tay, vì vậy cô định làm lại mấy món đó.

Chỉ là lần này cô định cho ít ớt hơn, dù gì Hoa kiều sống ở nước ngoài nhiều năm, có lẽ đã không ăn được cay nữa.

Hơn nữa lần trước khi Chu Cận Xuyên đi, anh còn dặn cô cho ít ớt, có lẽ cũng là gợi ý.

Tô Ý lấy giỏ đựng đồ cần dùng, rồi giao cho Từ Tiểu Cần: “Tiểu Cần, cô giúp tôi rửa rau, lát nữa chúng ta cùng nhau làm.”

Từ Tiểu Cần biết đây là cơ hội để cô ấy được nổi bật, nên rất biết ơn.

Cô ấy vội vàng rửa rau, cắt theo yêu cầu.

Vì mới làm xong hôm trước, tất cả các bước đều nằm trong đầu Tô Ý.

Bốn món ăn nhanh chóng được hoàn thành.

"Đầu bếp Mã, tôi làm xong rồi, ông có muốn thử vị không?"

Đầu bếp Mã vừa nãy luôn đứng bên cạnh quan sát, thấy cô hành động nhanh nhẹn, rõ ràng là người làm quen việc.

Chỉ nhìn thôi đã thấy đầy đủ sắc, hương vị, không cần thử.

"Không cần, Đoàn trưởng Chu vừa dẫn khách quý đến, cô mau đem đi ngay đi!"

Tô Ý vừa đặt món ăn lên khay, định cùng Từ Tiểu Cần mang đi.

Đầu bếp Vương liền chạy tới: “Đầu bếp Mã, món này của cô ấy có ổn không? Có cần đợi tôi xong…"

Chưa nói hết câu, Đầu bếp Vương đã sững sờ.

Hóa ra món Tứ Xuyên là như vậy?

Nghĩ lại món mình đang làm, ông ấy cảm thấy khó nói.

Đầu bếp Mã nhìn ông ấy xong không nói nên lời: “Còn đợi ông? Đợi ông xong khách quý đã đói đến không chịu được rồi."

Đầu bếp Vương cười ngượng, vội vàng cầm một khay thức ăn: “Vậy tôi cùng đồng chí Tô mang đi, tránh để cô ấy còn trẻ mà hấp tấp va chạm khách quý."

Nói xong, không đợi mọi người phản ứng, ông ấy liền nhanh chóng cầm khay thức ăn bước tới.

Tô Ý cười lạnh lùng, rồi cũng mang hai món còn lại lên trước.

Chu Cận Xuyên ngồi cùng chuyên gia Hoa kiều ở góc nhà ăn.

Từ xa Tô Ý đã thấy anh, bình thường gặp nhau chủ yếu toàn là ở nhà.

Ít khi gặp nhau ở nơi công cộng như thế này, nhìn từ xa, Tô Ý bỗng thấy điều kiện của Chu Cận Xuyên quả thật không tồi.

Cao lớn, đẹp trai, ngồi thẳng lưng khí thế mạnh mẽ.

Dù ngồi ở nơi hẻo lánh, dường như nơi hẻo lánh cũng trở nên oai phong hơn.

So với chính ủy Vương bên cạnh, thôi không nhắc nữa cũng được.

Còn vị Hoa kiều ngồi cạnh Chu Cận Xuyên, tóc có phần bạc trắng nhưng nhìn vẫn rất tinh thần, khí chất cũng rất tốt.

Lớn tuổi như vậy mà vẫn muốn trở về nước cống hiến, người như vậy, không khỏi khiến người khác kính trọng.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 76: Chương 76



Đầu bếp Vương hớn hở mang món ăn tới, nói vài câu phô trương, người không biết còn tưởng món này là do ông ấy làm.

Tô Ý theo sát đặt hai món lên bàn, không nói gì, lặng lẽ lùi lại.

Đầu bếp Vương thấy vậy cũng ngại làm phiền người ta ăn cơm, vội vàng quay về.

Chu Cận Xuyên nếm thử món ăn, yên tâm gật đầu: “Ông Mặc, món này không tồi, ông thử xem.”

Ông Mặc thật ra đã nhìn chằm chằm mấy món này từ lâu, không chỉ màu sắc mà mùi vị cũng giống y như hồi nhỏ ông ấy ăn.

Liền lập tức cầm muỗng múc một muỗng đậu phụ Ma Bà ăn thử.

Ăn xong không nói gì, lặng lẽ múc thêm mấy muỗng trộn với cơm ăn ngon lành.

Chính ủy Vương vừa định hỏi có phải không hợp khẩu vị không thì bị ánh mắt của Chu Cận Xuyên ngăn lại.

Không thấy mắt ông Mặc đỏ hoe sao, đây đâu phải là không hợp khẩu vị.

Rõ ràng là quá xúc động!

Ông Mặc ăn một lúc mới đặt bát xuống cảm thán: “Đoàn trưởng Chu, tôi phải cảm ơn cậu, nếu hôm nay không nhờ cậu đề nghị đến nhà ăn ăn cơm, cả đời tôi sợ là không được ăn món Tứ Xuyên ngon thế này.”

“Chính là mùi vị này, chính là ký ức này, tôi tìm kiếm mấy chục năm rồi!”

“Tôi muốn gặp đầu bếp làm món này được không?”

Chu Cận Xuyên gật đầu, vẫy vẫy tay về phía bếp.

Đầu bếp Vương luôn chú ý động tĩnh bên này liền bước tới ngay: “Đoàn trưởng Chu, món ăn có hợp khẩu vị không?”

Chu Cận Xuyên gật đầu: “Rất tốt, đi gọi đầu bếp làm món này tới gặp ông Mặc.”

Đầu bếp Vương suýt chút nữa nói là do mình làm, nhưng lại biết không thể giấu được, liền lập tức đổi lời: “Tôi là người quản lý bếp, có gì cứ hỏi tôi cũng được, đầu bếp này mới tới không hiểu gì, sợ là đụng chạm đến mọi người.”

Chu Cận Xuyên không vui liếc ông ấy, nhấn mạnh lại: “Gọi người tới.”

Đầu bếp Vương không chịu nổi khí thế mạnh mẽ của Chu Cận Xuyên, liền vội vàng quay về.

Trên đường càng nghĩ càng tức, một cô gái nhỏ, ngày đầu tiên tới mà đã được nhân vật lớn ưu ái thế này.

Lúc nãy định khoe khoang một chút lại bị đuổi quay về.

Bên kia, đầu bếp Mã thấy vậy cũng hiểu ra chuyện gì, vội nói với Tô Ý: “Cô mau đi xem, tôi nghe nói muốn gặp đầu bếp.”

Tô Ý gật đầu, cởi tạp đề ra, điềm tĩnh bước tới.

Ông Mặc ngạc nhiên nhìn cô gái nhỏ đứng bên cạnh: “Mấy món này là cô làm? Cô cũng là người Tứ Xuyên?”

Ông ấy vốn tưởng ít nhất là một người lớn tuổi, không thì làm sao có kỹ thuật nấu nướng vững chắc như vậy.

Tô Ý không hề bối rối, mỉm cười: “Là tôi làm! Tôi không phải người Tứ Xuyên, mấy năm trước học được từ thanh niên trí thức từ Tứ Xuyên đến đội của chúng tôi.”

Ông Mặc gật đầu: “Cô gái, món cô làm rất ngon, nói thật, hồi nhỏ mẹ tôi làm đậu phụ Ma Bà cũng là mùi vị này, sau này mẹ qua đời, tôi ở nước ngoài mấy chục năm không ăn được mùi vị này nữa!”

DTV

Tô Ý nghe xong cũng có chút xúc động: “Thưa ông, ông ở nước ngoài nhiều năm như vậy mà vẫn nhớ hương vị quê hương thật không dễ dàng, hôm nay tôi vô tình giải tỏa được nỗi nhớ quê của ông cũng là vinh hạnh của tôi!”

Ông Mặc cảm thán gật đầu: “Cô nói đúng dù tôi lang bạt ở nước ngoài nhiều năm, nhưng luôn có một cái dạ dày quê hương! Đã đến lúc về quê cống hiến một phần sức lực rồi!”

Tô Ý cười ngọt ngào: “Ông vì nước cống hiến, tôi tuy không tài giỏi nhưng cũng có chút tài nấu nướng, nếu ông muốn ăn món quê hương, cứ gọi điện thoại dặn dò!”

“Được, nhất định!” Nói xong, ông Mặc quay sang Chu Cận Xuyên: “Trong thời gian tôi ở đây, có thể để cô gái này nấu ăn cho tôi được không?”

Chu Cận Xuyên vui vẻ gật đầu: “Đương nhiên, ông Mặc mau ăn nhân lúc còn nóng, tôi đi dặn dò một chút.”

Nói xong, liền dẫn Tô Ý đi vào bếp.

Trên đường đi, Tô Ý không nhịn được hỏi: “Đoàn trưởng Chu, tôi không làm anh mất mặt chứ?”.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 77: Chương 77



Chu Cận Xuyên mím môi cười: “Cũng được.”

[Tên nhóc miệng cứng thật.]

Chu Cận Xuyên: “…”

Khi hai người vào bếp, Chu Cận Xuyên liền lập tức truyền đạt ý của ông Mặc.

“Trong thời gian này, cứ để đồng chí Tô phụ trách bữa trưa và bữa tối của ông Mặc, làm xong mang thẳng đến văn phòng ông Mặc.”

“Ông Mặc mới đến hỗ trợ công việc của chúng ta, chuyện rất quan trọng, mọi người phải tập trung cao độ, không để xảy ra sai sót.”

“Nếu có gì cần hoặc có vấn đề, có thể báo trực tiếp cho tôi.”

Đầu bếp Mã vội gật đầu đồng ý: “Không thành vấn đề, vậy cứ để đồng chí Tô chỉ phụ trách hai bữa này hàng ngày, cần gì cứ nói với chúng tôi.”

Đầu bếp Vương không cam lòng: “Nhưng đồng chí Tô vẫn chưa phải nhân viên chính thức của bếp chúng ta.”

Chu Cận Xuyên liếc ông ấy: “Vậy tôi nói với ông Mặc đổi sang cho ông làm nhé?”

Đầu bếp Vương hắng giọng: “Cứ sắp xếp như vậy là được rồi.”

Chu Cận Xuyên nhìn Tô Ý một lúc, sau đó liền rời đi.

Người đi rồi, bếp lập tức náo nhiệt.

Đầu bếp Mã vội phẩy tay: “Cũng không còn sớm, thông báo kết quả tuyển chọn sớm đi, để mọi người còn làm việc.”

Chuyện Tô Ý được tuyển dụng đã là chuyện chắc chắn, chính đầu bếp Vương cũng thừa nhận.

Ngoài ra, trong cuộc thi lúc nãy có một chàng trai tên là Trương Thiên Hoa cũng biểu hiện không tồi, cũng được tuyển.

Thêm nữa, Từ Tiểu Cần lúc nãy giúp Tô Ý, biểu hiện sáng chói, cũng được đầu bếp Mã chú ý.

Từ Tiểu Cần nghe nói mình được tuyển, vui mừng ôm lấy cánh tay Tô Ý: “Sau này chúng ta có thể làm việc cùng nhau rồi.”

Tô Ý gật đầu, cười với cô ấy.

Sau khi những người còn lại rời đi, đầu bếp Vương vẫn còn bực bội.

“Tôi vừa nghe người khác nói, đồng chí Tô vốn quen biết với đoàn trưởng Chu, không phải là sắp xếp trước chứ?”

Tô Ý thản nhiên cười: “Đầu bếp Vương đánh giá tôi cao quá rồi, dù tôi biết trước, nhưng không học món Tứ Xuyên ít nhất một hai năm cũng không giỏi được.”

Từ Tiểu Cần ở bên cạnh phụ họa: “Cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị.”

Đầu bếp Vương tức giận trừng cô ấy: “Vài món ăn thôi mà, tôi thấy ông Mặc lớn tuổi rồi, có khi vị giác cũng mất đi rồi.”

Nghe ông ấy nói vậy trước mặt mọi người, đầu bếp Mã cảnh cáo liếc ông ấy: “Nên nói gì và không nên nói gì, ông phải biết chừng mực.”

Tô Ý ra “giải vây”: “Vừa hay tôi cũng sợ mình làm không tốt, mấy món vừa nấu còn lại một chút, không thì đầu bếp Mã và bếp trưởng Vương thử giúp tôi?”

Đầu bếp Mã gật đầu: “Cũng được, đầu bếp Vương, ông mang món vừa nấu ra, ăn cùng nhau.”

Đầu bếp Vương: “…”

Hôm nay nhà ăn trở nên náo nhiệt hơn thường lệ vì cuộc tuyển chọn đầu bếp và sự xuất hiện của ông Mặc và Chu Cận Xuyên.

DTV

Mọi người ở nhà ăn cũng ăn uống chậm rãi hơn, cũng có hiều người đã chứng kiến cảnh tượng vừa xảy ra.

Đặc biệt là Bạch Nhược Lâm, cô ta cứ chăm chăm theo dõi từng cử chỉ của Tô Ý, thấy cô thành công được ở lại, còn được ông Mặc khen ngợi và giao cho một công việc tốt khiến cô ta tức đến mức không thể nuốt trôi nước, đổ cơm rồi rời đi.

Tần Vân Phong biết rõ cô ta đang tức giận, nhưng trước mặt mọi người không tiện an ủi.

Khi thấy cô ta không ăn mà bỏ đi, anh ta chỉ còn cách nhanh chóng chạy theo.

Hai người đi thẳng đến một góc vắng vẻ.

Bạch Nhược Lâm mới tức giận thốt lên: "Kẻ tiểu nhân đắc ý! Anh Tần, tại sao anh không để cô ta đi sớm? Bây giờ cô ta đã có công việc, liệu Tết này có thực sự trở về không?"

Tần Vân Phong mím môi, anh ta cũng không ngờ rằng Tô Ý lại được nhận vào làm trong nhà ăn.

Nhưng vẫn quả quyết nói: "Yên tâm đi! Dù có công việc chính thức, gia đình cô ta cũng không để cô ta ở lại đây một mình, đến lúc đó anh chắc chắn sẽ tìm cách đưa cô ta trở về, anh hứa với em."

Bạch Nhược Lâm không biết đã nghe lời hứa này bao nhiêu lần.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 78: Chương 78



Mỗi lần vừa hứa xong thì mọi chuyện lại thay đổi.

Cô ta đã không còn kiên nhẫn để nghe nữa.

"Em không cần lời hứa của anh, em muốn cô ta biến mất khỏi cuộc sống của em ngay lập tức."

Tần Vân Phong không vui nhìn cô ta: “Nhược Lâm, em đừng vô lý như vậy.

Một người đang khỏe mạnh như vậy, sao có thể nói biến mất là biến mất ngay được?"

"Anh biết em mệt mỏi, nhưng chẳng lẽ anh không mệt mỏi sao?"

Kể từ khi Tô Ý đến, cuộc sống của anh ta đã hoàn toàn bị đảo lộn.

Không chỉ bị đồng đội xem thường, công việc cũng bị cắt giảm phân nửa.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, ở đơn vị này sẽ không còn chỗ đứng cho anh ta nữa.

Chuyện của anh ta đã đủ khiến anh ta mệt mỏi, vậy mà người yêu lại không hiểu, còn thêm phiền phức.

Mỗi lần gặp nhau là lại cãi nhau về chuyện của Tô Ý.

Ban đầu, Tần Vân Phong còn kiên nhẫn khuyên nhủ.

Nhưng sau vài lần, anh ta cũng dần mất kiên nhẫn.

"Em không muốn tin thì thôi, em tự bình tĩnh lại đi, anh có việc, đi trước đây!"

DTV

Nói xong, Tần Vân Phong quay người định rời đi.

Thấy anh ta tỏ ra lạnh lùng như vậy, Bạch Nhược Lâm hoảng loạn kéo anh ta lại.

"Anh Tần, đừng đi, bây giờ em chỉ còn anh thôi."

"Em xin lỗi, em hứa sau này sẽ không như vậy nữa, xin anh đừng đi, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, anh ở lại bên em một lát đi.

Lâu rồi chúng ta không được ở riêng với nhau như thế này."

Bạch Nhược Lâm vốn luôn kiêu ngạo, rất hiếm khi nói lời mềm mại như vậy.

Lòng hư vinh của Tần Vân Phong được thỏa mãn, anh ta không thể không mềm lòng.

"Được, chỉ cần em không làm loạn, anh sẽ ở lại với em một lúc."

Bạch Nhược Lâm cắn môi, dù trong lòng không vui nhưng cũng không dám làm mất hứng.

Cô ta đã mất rất nhiều công sức mới có thể đi đến bước này, nếu bây giờ cãi nhau với Tần Vân Phong.

sau này chắc chắn sẽ trở thành trò cười của cả đơn vị.

Người đàn ông này chỉ có thể là của cô ta.

Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Lâm bất ngờ hôn lên má Tần Vân Phong.

Tần Vân Phong sững sờ một lát, từ khi chính thức hẹn hò, cô ta chỉ cho phép anh ta nắm tay.

Hôm nay cô ta chủ động hôn là lần đầu tiên.

Anh ta cảm thấy lòng hư vinh được thỏa mãn, liền kéo Bạch Nhược Lâm hôn thêm một lúc nữa.

"Nhược Lâm, em tốt với anh, anh cũng sẽ có trách nhiệm với em, em yên tâm."

Bạch Nhược Lâm đẩy Tần Vân Phong ra, nhân tiện hỏi: "Anh Tần, mọi người đều nói Tô Ý xinh đẹp, chẳng lẽ anh không có chút tình cảm nào với cô ấy sao?"

Tần Vân Phong sững lại một lát, sau đó lắc đầu: "Không thích, cô ấy đẹp nhưng kiêu kỳ, anh vẫn thích em hơn, trong lòng anh không ai có thể vượt qua em."

Mặc dù bề ngoài Tần Vân Phong nói vậy nhưng thật ra trong lòng anh ta vẫn có chút mâu thuẫn.

Nếu như trước đây, một người quyến rũ nhưng thô kệch và một người có ngoại hình nhã nhặn nhưng nhạt nhòa, cũng có thể xem là mỗi người có một ưu điểm riêng.

Nhưng bây giờ, Tô Ý dù về khí chất hay ngoại hình, đều hoàn toàn lấn át Bạch Nhược Lâm.

Người sáng suốt đều biết ai hơn ai, anh ta không phải kẻ mù mà không nhận ra sự khác biệt.

Chỉ có điều dù Tô Ý có đẹp đến đâu, cô cũng chỉ là một cô gái quê mùa không có tiền bạc hay nền tång.

Nếu thật sự đến với cô, gia đình bên ngoại không những không giúp được gì mà còn có thể trở thành gánh nặng cho anh ta.

Chưa biết chừng lúc cưới sẽ đòi hỏi những điều kiện quá đáng.

Còn Bạch Nhược Lâm thì khác, cô ta là người thành phố, gia cảnh cũng không tệ, lại có quan hệ thân thiết với Chính ủy Vương.

Điều này sẽ giúp ích cho sự nghiệp của anh ta.

Bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ biết chọn ai..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 79: Chương 79



Tô Ý thành công nhận được công việc trong nhà ăn, với mức lương 22 đồng mỗi tháng.

Đối với một người mới vào như cô, mức lương này đã khá cao rồi.

Hơn nữa, có được công việc chính thức, cô cũng không còn cảm thấy như một cái phao trôi nổi nữa, trong lòng cũng ổn định hơn.

Đặc biệt, hiện giờ cô chỉ cần lo hai bữa ăn mỗi ngày cho ông Mặc, công việc này nhẹ nhàng hơn so với những người khác.

Ông Mặc hiện giờ đã lớn tuổi, ăn uống mỗi ngày đều rất đơn giản, mỗi bữa chỉ cần hai món và một canh.

Trong đó, một món phải là món Tứ Xuyên hoặc món thịt, món còn lại chỉ cần là rau xào là được.

Dù Tô Ý có đổi món mỗi ngày thì công việc này cũng rất nhẹ nhàng.

Nhờ vậy, cô không những không bị ảnh hưởng đến việc chăm sóc bọn trẻ, mà còn nhẹ nhàng hơn so với việc bán trứng luộc trước đây.

Còn về phần Chu Cận Xuyên, Tô Ý biết lần này anh đã giúp đỡ rất nhiều nên cô luôn muốn tìm cơ hội cảm ơn anh nhưng gần đây hình như anh rất bận rộn.

Hôm nay, Tạ Tiểu Quân có việc phải ra ngoài, sáng sớm đã qua chào Tô Ý.

"Chị Tô, hôm nay trưa tôi không kịp về, chị có thể giúp tôi mang cơm cho Đoàn trưởng Chu không? Không cần phải nấu riêng, chỉ cần lấy một món mặn, một món rau từ nhà ăn là được."

"Nếu không mang cơm cho anh ấy, chắc chắn anh ấy lại không ăn gì khi bận rộn."

Tô Ý hơi ngẩn ra, sau đó nghĩ, dù sao cô cũng phải mang cơm cho ông Mặc mỗi ngày, tiện đường mang luôn cũng không sao.

Thế là cô vui vẻ đồng ý.

Có cơ hội mang cơm, Tô Ý đã đặc biệt nấu một nồi thịt kho tàu.

Để đầy ắp trong một hộp cơm, định mang đến cho Chu Cận Xuyên vào buổi trưa xem như là một lời cảm ơn.

Gần trưa, sau khi nấu xong cơm cho ông Mặc, Tô Ý đặc biệt hâm nóng thịt kho tàu.

Sau đó mang thêm một món mặn và một món rau từ nhà ăn, tất cả đặt vào giỏ rồi đi đến văn phòng.

Vừa đi đến hành lang trước cửa phòng Chu Cận Xuyên, cô đã gặp Chính ủy Vương đang đi ra ăn cơm.

Tô Ý chỉ có thể cười chào hỏi.

Chính ủy Vương dừng bước, nhìn vào giỏ, cười nói: "Hôm nay cơm phong phú quá nhỉ? Ông Mặc ăn có hết không?"

"Ồ, đây không phải là hộp cơm của Đoàn trưởng Chu sao?"

Tô Ý chỉ còn cách trả lời thành thật: “Đồng chí Tạ hôm nay ra ngoài, nhờ tôi giúp chuyển cơm cho Đoàn trưởng Chu một ngày, tôi cũng tiện đường."

Chính ủy Vương lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên: “Ồ! Thì ra là thế!"

"Thế hôm nay Đoàn trưởng Chu thật có lộc ăn rồi!"

Tô Ý giả vờ ngốc nghếch: “Đoàn trưởng Chu chỉ dặn nấu riêng cho mình ông Mặc, bản thân anh ấy thì ăn cùng mọi người, cũng chỉ là bữa cơm đại trà trong nhà ăn thôi."

Nói xong, cô liền đậy khăn lại, không hề cho ông ta có cơ hội mở ra.

Mặt Chính ủy Vương có chút gượng gạo: “Đúng rồi, đồng chí Tô, lần trước ở nhà ăn thật là trùng hợp nhỉ? Chúng tôi vừa dẫn ông Mặc qua lại gặp cô, không thì chúng tôi cũng chẳng biết lấy gì đãi ông Mặc, cô thật là ngôi sao may mắn của chúng tôi."

Tô Ý chớp chớp mắt, giả vờ ngốc nghếch nói: “Đúng vậy, thật là trùng hợp!"

"Chính ủy Vương, nếu không còn việc gì thì tôi đi đưa cơm cho ông Mặc đây, kẻo một lát nữa nguội mất."

Chính ủy Vương gật đầu mỉm cười: “Cũng được, lần sau có dịp lại thử tay nghề của cô, lần trước thật sự rất ngon."

Tô Ý mỉm cười: “Sau này tôi sẽ làm ở nhà ăn, chắc chắn có nhiều cơ hội."

Nói xong, cô lập tức bước đi, trước tiên đi đưa cơm cho ông Mặc.

Sau khi đưa cơm xong, cô mới mang giỏ vào phòng làm việc của Chu Cận Xuyên.

DTV

"Đoàn trưởng Chu, tôi tiện đường chuyển cơm thay đồng chí Tạ cho anh."

Chu Cận Xuyên gật đầu: “Vừa rồi tôi nghe thấy hết rồi, để đó đi."

Tô Ý ừ một tiếng, sau khi bày hộp cơm ra, cô chuẩn bị rời đi.

Chu Cận Xuyên nhìn một lượt, lập tức chú ý đến một hộp cơm là đồ nhà làm.
 
Back
Top Bottom