Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 50: Tuyệt Đối Không Được Cười



Tô Tô có chút phấn khích, sau đó trực tiếp mua cái gương bên trên còn có dòng chữ màu đỏ đó. Mặc dù có hơi to và rộng, không có kiểu hẹp và dài như hiện đại, nhưng đặt thấp một chút thì chắc có thể soi hết người được.

Thời nay mua đồ đúng là khó khăn quá.

Nhưng đợi chen ra được thì cô vừa nhìn Lận Xuyên cột gương lên xe vừa nói: “Thái độ của họ đúng là không tốt, suýt chút nữa em tức giận rồi.”

Kết quả cô nhìn thấy lúc cúi đầu xuống, Lận Xuyên lại cười một cái, nói ra thì đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh cười đấy, nên không khỏi tò mò hỏi: “Anh cười gì thế, em tức giận anh vui sao?”

“Không có, chỉ là cảm thấy em không hung chút nào.”

“Em rất hung đấy.”

Tô Tô tỏ vẻ đáng yêu, còn đặc biệt làm một tư thế gồng tay để thể hiện mình thật sự hung dữ, và rất cường tráng.

Nhưng mà, Lận Xuyên đã xoay người đi rồi.

“Em nói cho anh biết, anh đừng cười đấy, tuyệt đối không được cười, nếu không em sẽ hung dữ cho anh xem.” Cô chạy qua muốn xem nụ cười của Lận Xuyên, kết quả lại bị anh kiểm soát rồi.

Sự khác biệt về chiều cao đáng yêu nhất đã xuất hiện, sau khi đầu của cô bị anh ấn giữ lại, cho dù cô vươn tay ra như thế nào cũng không chạm vào được Lận Xuyên người ta.

Tức quá đi, muốn cào anh quá.

Vì thế tay cô đổi sang tư thế cào, nhưng vẫn không cào tới.

Đột nhiên, cô nghe thấy một giọng nói có chút nhẹ nhàng và trầm thấp vang lên: “Ngày mai cho em cào.”

Tô Tô nghe mà cả người cứng đờ, ngày mai không phải là ngày kết hôn của họ sao, cho nên ý của anh là……

Ôi mẹ ơi, không nhìn ra được, thì ra nam xứng này lại rối loạn như vậy. Vậy mà, vậy mà bảo cô cào anh.

Vào ngày kết hôn, vào lúc nào phụ nữ mới cào người chứ.

Tô Tô bùng nổ ngay tại chỗ.

Sau đó cô nhìn Lận Xuyên đến hợp tác xã mua bán xếp hàng mua đồ khác, cô có một sự thôi thúc muốn cào chết anh.

Làm sao cô biết được, thật ra Lận Xuyên người ta không có nghĩ nhiều như thế, ý của anh chính là đợi sau ngày mai, hai người trở thành vợ chồng rồi, đến lúc đó cho dù cô muốn cào anh như thế nào cũng được, một cách quang minh chính đại.

Nhưng tiếc là, một người xem rất nhiều cuốn sách ngôn tình như đồng chí Tô Tô đây, nghĩ xiêu vẹo rồi.

Sau đó còn tràn đầy sự kỳ vọng nữa.

Dẫu sao thì người ta lúc học đại học đã “ăn mặn” rồi, nhưng mà cô đã tốt nghiệp, thi nghiên cứu sinh xong rồi vẫn còn độc thân. Nói không muốn thì đó là giả, nhưng mà chỉ là chưa gặp được cái người khiến cô có cảm giác. Bây giờ gặp được rồi, thế thì còn gì để đắn đo chứ, lên là xong rồi.

Vừa nghĩ đến cái này thì cô cảm thấy mình thật sự phải nghiêm chỉnh với cuộc hôn nhân này rồi. Đầu tiên ít nhất phải trang điểm bản thân xinh đẹp một chút, may mà cô có đem theo đồ trang điểm, cộng thêm đồ áo lót gì đấy cũng phải là đồ mới. Nhưng mà không được mặc tiên tiến quá, sợ nam xứng sẽ dò hỏi.

Đầu óc cô rối loạn, không lâu sau nam xứng đã quay lại, anh cũng đặt từng thứ đồ lên xe, những thứ này đều là đồ dùng để nấu cho ngày mai. Đợi sau khi di chuyển đồ đạc xong, đột nhiên anh lấy một thứ gì đó ra đưa cho Tô Tô, sau đó mở dây lừa rồi lên xe.

Cái gì thế, mềm mềm.

Cô giật mình, lấy ra xem thử, một túi kem dưỡng da nhân sâm trông rất có cảm giác cổ điển.

Lận Xuyên với vẻ bề ngoài là một trai thẳng như vậy mà lại mua đồ này cho cô, thật sự khiến người ta quá bất ngờ rồi.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 51: Chỉ có trách nhiệm, không có tình cảm



Trong sách viết anh với nữ chính kết hôn xong thì ở với nhau hai ngày mới đi, nhưng không ngọt ngào chút nào.

Theo như những gì nữ chính nói, ngoại trừ làm việc ra thì anh chỉ vùi đầu hút thuốc, không có chút tâm tình cuộc sống gì cả.

Kem trang điểm này không phải tâm tình sao?

Nhưng mà cô không thể vui mừng quá sớm, có lẽ người ta được mẹ dặn dò mới mua. Vì thế lúc trên xe lừa, cô chọt lưng Lận Xuyên một cái, nói:

"Là mẹ anh bảo anh mua cái này cho em sao?"

"Không phải, gió nhiều, đừng để khô mặt."

"Ồ, anh thích em xinh đẹp đúng không?”

Lận Xuyên không nói gì, nhưng lại kéo cô ra đằng sau mình.

Da anh thô dày không sợ gió thổi lạnh, nhưng không hi vọng khuôn mặt của cô vợ sắp đến tay mình bị gió thổi khô, thổi khô rồi thì không còn mềm mại như thế nữa, sau này cũng phải giữ gìn cho tốt, không được để cô chịu tội chịu khổ.

Bề ngoài lạnh lùng, bên trong ấm áp, còn không nói chuyện. Nhưng mà cũng biết quan tâm đấy, cô bo kem dưỡng da vào trong túi, sợ nó bị đông, mặc dù bây giờ cô không dùng tới, nhưng không chừng sau này toàn nhờ vào những thứ đồ này để bảo dưỡng đấy.

Nói ra thì kể từ lúc xuyên không đến bây giờ, cô phát hiện mặc dù bản thân nhìn trông vẫn là bản thân của trước kia, nhưng rõ ràng trở nên nhỏ hơn, thật sự giống như quay lại mười mấy tuổi vậy, da mặt vô cùng tốt, cho dù không bôi cái gì nhưng cũng không có cảm giác khô gì cả.

Bỗng chốc trẻ ra vài tuổi cũng rất vui, đây cũng xem như là phúc lợi, không phải sao?

Anh đúng là nhặt được rồi, một cô vợ xinh đẹp trẻ tuổi như vậy, đúng là hời cho anh rồi.

Cô véo má mình một cái, sau đó đột nhiên bật CƯỜi.

"Cười gì thế?"

"Cười anh lúc không không nhặt được vợ thì anh hành động rất nhanh, còn lúc đối với thanh niên tri thức Tần thì sao lại không tích cực như thế?"

Đối phương không nói gì, quất một roi vào con lừa.

Tô Tô lắc lư trên chiếc xe lừa và sợ hãi đến mức túm lấy quần áo của anh ta ngay lập tức, nhưng vẫn không tha cho anh, cô hỏi:

"Anh nói đi chứ, tại sao thế?" Lan Xuyên bị cô ép như vậy cũng hết cách, anh nói: "Anh... biết cô ta không muốn kết hôn với anh."

"Em không hỏi cô ta, em hỏi anh cơ, anh thích cô ta không? Nếu như anh thích cô ta thì em sẽ nhường cho cô ta, dù sao thì cũng vẫn chưa kết hôn đấy."

Câu nói này cũng rất thật lòng, mặc dù Tô Tô rất muốn có một chỗ đứng và đồng thời cô cũng có thiện cảm với nam xứng thật, nhưng nếu như đối phương thích người khác thì cô nhất định không thể xen chân vào.

"Em đang nói cái gì thế? Anh đối với cô ta chỉ có trách nhiệm, không có tình cảm."

Lận Xuyên cũng nói thật lòng rồi, con người anh mặc dù kinh nghiệm tình cảm gần như bằng không, nhưng lại rất minh mẫn, anh biết nếu như lúc này mình lưỡng lự không chắc chắn hoặc là nói những điều không nên nói thì cô vợ sắp đến tay này sẽ bay mất.

Phải biết là cô gái này không phải là cô gái không có hiểu biết như trong thôn, cô học đại học, người cũng rất minh mẫn, đừng thấy bình thường dáng vẻ yếu ớt, nhưng cô biết ghi âm cho họ thì biết trong lòng cô cũng biết điều gì đó. Cô gái như thế không dễ gặp, cũng không dễ lừa, chỉ có thể cẩn thận dỗ dành cưng chiều, như vậy mới khiến cô tin tưởng bản thân.

Không thể không nói, mọi người đều mờ mắt, hoàn toàn không biết được Lận Xuyên mặc dù bề ngoài thật thà như vậy, nhưng thật ra anh mới là người minh mẫn nhất.

Tô Tô cũng không biết, nghe anh nói như vậy lập tức mở cờ trong bụng, hỏi tiếp: "Thế anh đối với em thì sao? Có suy nghĩ gì?"

".." Cái này thì hơi khó xử rồi, mặc dù minh mẫn nhưng anh không biết nói những lời tình tứ.

Hơn nữa, ở thời đại này chính là như vậy, mấy lời yêu thương gì đấy ít có ai cứ nói về nó suốt.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 52: Là trách nhiệm của cả cuộc đời anh



"Anh mau nói đi? Có phải không, cũng là trách nhiệm, bởi vì hôm đó em với anh ngủ chung một chiếc giường, cho nên muốn chịu trách nhiệm với em?”

Tô Tô nghĩ đến đây thì có chút chùn bước, nhưng nghĩ lại, cho dù như vậy thì cũng không còn cách nào khác.

Ai bảo thời gian họ quen nhau không dài chứ, cùng lắm thì sau này cô không có gì làm thì thả thính anh, thế nào cũng có thể làm anh thích mình.

Nếu như quả thực không được nữa thì ly hôn thôi.

Được rồi, đối với một người hiện đại mà nói, ly hôn là chuyện rất bình thường, nhưng đối với người ở thời đại này thì không phải như vậy.

Cho nên, Lận Xuyên suy nghĩ rất nghiêm túc, rồi nói: "Đối với em là có trách nhiệm."

"Ồ." Tô Tô có chút thất vọng, trách nhiệm và yêu không giống.

Nghe thấy trong giọng nói của cô có chút thất vọng, cho nên Lận Xuyên vô thức trở nên căng thẳng, anh lắp bắp nói:

"Nếu như đã đồng ý cưới em, thì.. là trách nhiệm của cả cuộc đời anh."

Nói cũng khá cảm động đấy, nhưng mà Tô Tô đột nhiên im lặng, không lên tiếng nữa.

Lận Xuyên gãi gãi đầu, anh không biết đã đắc tội với cô vợ tương lai chỗ nào rồi.

Không lẽ trả lời trách nhiệm không đúng?

Không phải nói, vợ chính là trách nhiệm cả đời của người đàn ông sao?

Anh cũng không giỏi giải thích cái gì, vì thế chỉ có thể tiếp tục lái xe lừa, trong đầu đang nghĩ nên làm thế nào để cô gái im lặng ở phía sau vui lên.

Đi được nửa đường, đột nhiên anh dừng lại, Tô Tô thắc mắc hỏi: "Anh làm gì thế?"

Anh đưa tay cột lừa vào bên đường, sau đó nói: "Em đợi anh một lát."

Sau đó anh cũng cởi áo khoác ra đưa cho cô.

"Đừng đi như vậy, lạnh." Tô Tô đưa tay ra nói một tiếng, nhưng đối phương dường như không hề nghe thấy đã chạy rồi.

Không thể không nói, kể từ ngày quen biết nhau, cô đã biết người đàn ông này chạy nhanh như bay, bây giờ lại một lần nữa gặp lại rồi.

Không lẽ là đi vệ sinh?

Cũng có khả năng này, nhưng cũng không cần chạy nhanh như thế chứ.

Cô tiếp tục ngồi chờ trên xe lừa, rảnh rỗi không có gì làm, cô còn so sờ con lừa đó. Con lừa này là mượn của đại đội, lúc bấy giờ các hộ gia đình vẫn chưa thịnh hành nuôi gia súc.

Giao lưu với lừa cũng không tồi, Tô Tô lại xuống xe nhặt ít cỏ khô, lá khô gì đấy đút cho nó.

Chú lừa ăn rất hài lòng, một người một lừa tiếp xúc với nhau cũng rất hòa hợp.

Lận Xuyên quay lại thấy cô thích động vật như vậy, anh liếc nhìn chú thỏ hoang trong tay mình, cái này mà nếu như giao vào tay cô thì liệu cô có muốn nuôi luôn không nhỉ? Thỏ hoang này không dễ nuôi, nuôi không tốt nó sẽ trèo lên tường nhà bạn mà chạy mất.

Lúc nhỏ anh cũng muốn nuôi, kết quả đợi khi thỏ lớn lên thì đều chạy đi mất. Một khi thỏ đã chạy thì không bắt lại được nữa, hơn nữa lần này anh bắt thỏ về là muốn để cô ăn cho bổ thịt, vì thế mắt anh thì chăm chú nhìn động tác của cô, còn tay thì nhẹ nhàng bóp một cái, con thỏ đó liền hết hơi.

Sau đó, anh đi lại chỗ cô, nói bừa: "Cho em đấy."

"Thỏ, chết rồi sao, sao lại chết rồi?"

“Tông vào cây."

"???" Sao anh lại biết có thỏ tông vào cây chứ?

"Vốn dĩ anh định đi nhặt trứng chim, kết quả không ngờ bắt gặp con thỏ này." Con gái nhát gan, không thể nói con thỏ này là bị mình b*p ch*t được, ít nhất là bây giờ không được. "Thế vừa hay mang về nhà nấu."

Nghe nói hôm nay nhà họ cũng có khách đến, vốn dĩ cũng không có chuẩn bị món ngon nào, bây giờ con thỏ này nhất định có thể dùng tới. Nhưng mà nam xứng lợi hại thật, ra ngoài một lần mà có thể nhặt được thỏ.

Trong sách anh rất xui xẻo đấy, không lễ sau khi gặp mình mà trở nên may mắn như vậy sao?

Cô có thỏ thì quên mất lúc nãy mình đang tức giận, sắp đến nhà cô mới nhớ lại, người đàn ông này chỉ xem mình là trách nhiệm, không có nói thích. Vì thế, cô lại thấy thất vọng.

Nhưng nghĩ lại cũng phải, hai người mới quen biết nhau được mấy ngày chứ, chắc sẽ không thích một người nhanh như vậy mới đúng.

Từ từ vậy, thế nào cũng có lúc anh chịu thua.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 53: Thích không?



Thấy sắp đến cổng thôn rồi, cô cảm thấy thế nào cũng phải trêu ghẹo một chút, cô liền ở trên xe lừa lắc lư một cái, muốn ngồi cùng hàng với nam xứng. Kết quả lúc này con lừa đột nhiên kêu lên một tiếng, chân trượt một cái, cả người cô ngã xuống dưới.

Lận Xuyên phản ứng cực nhanh, ôm người cô lại và kéo lên.

Cứ như thế Tô Tô nằm trong lòng người đàn ông, đè lên chân của anh.

".." Đột nhiên có người đẹp nằm trong lòng, Lận Xuyên có chút ngây người.

Tô Tô vùng vẫy một hồi không ra được, cô đỏ mặt giải thích: "Chân, chân em hơi tê."

"Ừm." Anh đáp một tiếng rồi đỡ cô lên một cách rất máy móc.

Mặc dù đã thành công ngồi cùng hàng với nam xứng rồi, nhưng Tô Tô suýt mất mạng cuối cùng cũng bình tĩnh lại, sau đó cô chú ý thấy sao tay người đàn ông bên cạnh lại nắm thành quyền, cô không khỏi gọi một tiếng:

"Lận Xuyên, em làm anh bị thương rồi sao?"

Nhìn thấy cơ thể Lận Xuyên cứng đờ, anh không quay đầu lại mà nói: "Không có."

Còn lâu anh mới thừa nhận mình bị cô thúc cùi chỏ vào Tiểu Xuyên Xuyên, mặc dù bây giờ nó vừa đau lại vừa cảm thấy có một chút thoải mái, dù sao cũng không phải quá yên tĩnh.

Cũng may là mặc quần cotton, nếu không bị nhìn thấy thì xấu hổ lắm.

Đặc biệt là bây giờ hai người còn ngồi cùng một hàng, anh không dám động đậy một chút nào.

"Có phải anh thấy chỗ nào không thoải mái không?”

"Không có."

"Thế thì anh động đậy một chút đi?"

Không dám động không dám động.

"Lận Xuyên, anh sẽ không ghét em đấy chứ?"

"Không, anh không ghét em, anh... thích em." Một khi kích động, thì anh liền nói lời trong lòng ra.

Đột nhiên được tỏ tình, vốn di Tô Tô vẫn đang đắn đo, bây giờ cô ngây người, sau đó đột nhiên ôm mặt nói:

"Ai, ai muốn anh thích chứ?" Sau đó cô quay người lại, không để ý anh nữa, nhưng nghe câu trả lời này thì vẫn rất vui.

Lận Xuyên thích mình đấy, thế cô còn tức giận gì chứ, trực tiếp mừng thầm được rồi.

Không dễ gì xe lừa về đến nhà họ Lận, Tô Tô vừa xuống xe thì thấy me Lan bảo Lan Xuyên đi đón họ hàng chuẩn bị đến, vì thế Lận Xuyên lập tức xuất phát đi lại. Mẹ Lận xách đồ đạc đi với Tô Tô vào nhà:

"Họ hàng đến là dì cả và dì út của Xuyên Tử, có cả con cái gia đình họ nữa, ở rất xa, không dễ gì mới đến một chuyến. Cậu của nó sợ là không đến được rồi, viết thư đến nói là bị ngã gãy chân, nhưng mà con của cậu ấy cũng có đến."

""

"Lát nữa họ đến, sợ là trong nhà rất chật chội, cháu chào hỏi mọi người rồi để Lận Xuyên đưa cháu ra nhà sau nghỉ ngơi, đem đồ qua đó luôn, dù sao thì ngày mai cũng tổ chức tiệc rượu ở đó."

"Cháu biết rồi a."

Tô Tô cảm thấy rất cảm kích, không ngờ mẹ Lận cũng nghĩ cho mình nhiều như vậy.

Lận Hải với cha Lận cùng nhau mang cái gương ra nhà sau, còn bảo Tô Tô đi theo xem thử muốn đặt ở đâu.

Tô Tô không nhiều mưu trí như Tần Duyệt Duyệt, cũng không nghĩ là sẽ nhờ họ làm việc giúp mình.

Đến nhà sau, cô tìm một nơi mình thích rồi bảo họ đặt gương xuống, sau đó cô lùi ra sau đứng, quả nhiên có thể nhìn thấy chân của mình, trông cũng không tồi.

Lận Hải nhìn cô vài cái, sau đó nói: "Chị, sắp trở thành chị dâu của em thật sao?"

Tô Tô cười nói: "Phải đấy, không hoan nghênh?"

"Không, không phải." Lận Hải gãi gãi đầu, cậu cảm thấy thật ra Tô Tô làm chị dâu của cậu cũng khá tốt.

Chủ yếu là vì cậu thường xuyên phải đi làm việc giúp thanh niên tri thức Tần đó, mỗi lần đi cô ta nói hay lắm, nhưng tiếc là không hề làm gì cả. Cậu làm việc ở đó, cô ta thì ngồi nhìn hóng mát, thậm chí cũng không tìm cho cậu ngụm nước để uống.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 54: Không cần đâu



Người phụ nữ Tô Tô này, mặc dù mới đến vài ngày, cũng yểu điệu như thế, nhưng ít nhất là hướng về gia đình họ.

Chỉ có điều thời gian quen biết nhau quá ít, cũng không biết tính tình thực sự như thế nào.

Nhưng nhìn anh trai cậu như thế là đồng ý, thái độ đó nhìn là hiểu ngay.

Tô Tô không biết họ suy nghĩ như thế nào, còn cô thì quả thực rất phấn khởi, dẫu sao thì ở đây sau này là căn nhà nhỏ của cô rồi, nhất định phải dọn dẹp đàng hoàng mới được.

Nhưng mà mấy ngày nay nhà họ Lận đã dọn dẹp kha khá rồi, cũng không phải là ra ở riêng, sau này nhất định còn có thể chăm sóc giúp, nên cô cũng không có gì đáng lo cả.

Ba lô lớn của cô cũng được đem qua, chìa khóa cũng trong tay cô, trong lòng yên tâm hơn nhiều rồi.

Nếu như nữ chính không đến làm loạn, thì hôn sự này gần như là hoàn hảo.

Nhưng nữ chính vẫn đến rồi, nhìn bộ dạng đáng thương đó, vừa vào nhà là rơi nước mắt, như ai mắc nợ cô ta vậy.

Tô Tô không hề mắc cái bẫy đó của cô ta, lạnh lùng nhìn cô ta và nói:

"Rốt cuộc thanh niên tri thức Tần đến làm øì, có chuyện thì nói, nếu cứ khóc mãi ở đây thì tôi không làm phiền nữa."

Ba anh em Lận Hải cũng không có, Lận Giang nhỏ nhất cũng chau mày.

Mặc dù lúc trước cậu bé không có nhận bánh của Tô Tô, nhưng lúc nãy cậu bé vẫn ăn rồi. Bởi vì cô nói bây giờ mọi người là người một nhà rồi, cho nên cậu bé ăn cũng không sao.

Chiếc bánh ngọt đó ngon thật, cho nên cậu bé đã quyết định đứng bên cạnh người chị dâu mới này.

Tâm tư của trẻ con chính là đơn giản như vậy, người nào cho đồ ăn thì người đó là người tốt, còn Tần Duyệt Duyệt này từ đầu đến cuối chưa bao giờ cho chúng một chút đồ ăn ngon nào.

Tần Duyệt Duyệt có chút khó xử, nói:

"Thật ra tôi có chút lời thân thiết của con gái muốn nói với cô, ba người họ đứng ở đây không được thích hợp cho lắm, chúng ta ra ngoài nhé?"

Tô Tô liếc nhìn ba anh em nhà họ Lận, chúng đứng đằng sau cô như ba người vệ sĩ vậy, cô bất giác cảm thấy buồn cười, nói:

"Không cần đâu, ba đứa nó cũng không phải người ngoài gì." Những øì nên biết thì chắc cũng đã biết rồi, chuyện này cũng không cần phải mẹ Lận che giấu cho cô ta, không nói chuyện mập mờ của cô ta với Lận Đông Hà ra đã là suy nghĩ đến quan hệ họ hàng của đối phương rồi.

Tần Duyệt Duyệt khe chau mày, cuối cùng mới ưỡn ẹo một lát, nói: "Thật ra, tôi nghĩ sau này mọi người đều là họ hàng của nhau rồi, cho nên cô có thể quên đi chuyện lúc trước không."

"ý? Nhà mấy đứa với thanh niên tri thức Tần có quan hệ họ hàng sao? Có quan hệ họ hàng mà còn có thể đính hôn với Lận Xuyên được sao?" Tô Tô giả vờ ngây thơ, ngơ ngác hỏi Lận Hải.

Lận Hải lập tức lắc đầu, nói: "Hai gia đình bọn em không có họ hàng gì cả. "

Tô Tô gật đầu, sau đó cười nói:

"Tôi là cô nhi đấy, trên thế giới này có thể không có họ hàng gì cả, tôi cảm thấy thanh niên tri thức Tần, có thể cô nhận nhầm người rồi."

Tần Duyệt Duyệt bị từ chối khéo cũng không nản, cô ta chỉ nói: "Phải đấy, chúng ta ngay cả họ hàng cũng không phải nữa rồi."

Nói xong, dáng vẻ rất khổ não: "Xảy ra chuyện như thế này, tôi cũng không muốn, chỉ là cảm thấy... cho dù không có hôn sự này thì hai gia đình chúng ta vẫn là họ hàng."

"Không cần đâu, thật sự không cần, cô sắp phải đi học đại học, rời khỏi cái thôn này rồi." Chỉ thiếu bốn chữ bám kẻ quyền quý là chưa nói thôi, nhưng cô cũng đã bày tỏ thái độ rất rõ ràng rồi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back