Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết

Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 370: Chương 370



Nhưng lắm mồm nói chuyện phiếm gì gì đó đều phải có qua có lại, nghe Diệp Tiểu Muội nói rất nhiều kiến thức ở thủ đô, bao gồm tuyết rơi đều là từng hạt tuyết lớn như lông ngỗng, có đôi khi tuyết rơi suốt đêm, buổi sáng ra ngoài đi bộ, vừa bước xuống phía dưới thậm chí có thể lún đến tận đầu gối. Người miền nam trời sinh trời nuôi vẫn chưa từng thấy tuyết lớn khoa trương như vậy, mọi người trợn mắt hốc mồm, tiếp đó cũng trò chuyện những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian Diệp Tiểu Muội không có ở đây.

Ngày tháng ở nông thôn chính là như vậy, có rất ít tin tức, chuyện đám bà tám có thể nói phần lớn đều là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, nhưng thi thoảng cũng có tin tức khiến Diệp Tiểu Muội kinh ngạc, ví dụ như hôm nay, chị dâu sát vách tin tức linh thông trò chuyện rồi đột nhiên cảm thán nói: “Tiểu Muội, em và thanh niên trí thức Sở không hổ là chị em tốt, em sắp kết hôn cùng thanh niên trí thức Tống rồi, nghe nói thanh niên trí thức Sở đang yêu đương với thanh niên trí thức Thẩm đấy, đôi này cũng rất xứng.”

Diệp Tiểu Muội lập tức trợn mắt há mồm: “Gì ạ?”

Không chỉ là Diệp Tiểu Muội ngơ ngác đối với tin tức này mà những người khác trong đội không nhanh nhạy tin tức như chị dâu sát vách đều nhất thời cảm thấy rất hứng thú chuyển đề tài tới trên mình Sở Hàm và Thẩm Tư Mặc, chị dâu sát vách lại không chịu nhiều lời, chỉ cười nói: “Chị cũng là nghe vài thanh niên trí thức tán gẫu vài câu, người thành phố dường như đều không thích kết hôn sớm như vậy, chắc họ cũng không muốn lộ ra đâu.”

Mọi người nghe xong lại bắt đầu cảm khái vẫn là thanh niên trí thức Tống có lòng, nhìn trúng Tiểu Muội thì trực tiếp dẫn cô về nhà gặp cha mẹ rồi kết hôn vân vân. Đã đến lúc nên chuẩn bị cơm trưa, đám bà tám trò chuyện tới đây, mỗi người đi về nhà mà vẫn chưa thỏa mãn, chỉ có Diệp Tiểu Muội vẫn đang ngơ ngác. Trong ấn tượng, Thẩm Tư Mặc giống cô, chỉ là một nhân vật qua đường A không có cảm giác tồn tại gì trong nguyên tác, bây giờ ông anh này cũng âm thầm thượng vị rồi?

Tuy là Diệp Tiểu Muội đã sắp kết hôn với nam chính rồi, vừa nghe đến tình yêu của chị nữ chính thì vẫn có chút khó có thể tin, vừa vặn chiều hôm đó, chị gái quả nhiên tới tìm cô đúng như hôm trở về đã nói lúc rảnh rỗi sẽ tìm cô chơi, Diệp Tiểu Muội đang vô cùng tò mò bèn trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề.

Sở Hàm nhìn dịu dàng uyển chuyển nhưng dù sao cũng là người sống lại trở về từ tương lai cởi mở hơn bây giờ rất nhiều, sự trực tiếp của Diệp Tiểu Muội không khiến cô ấy mặt đỏ tới mang tai, cô ấy chỉ hơi sững lại rồi gật đầu rất bình tĩnh: “Em hỏi cái này à... Tính là vậy đi.”

Cái gì gọi là tính là vậy? Diệp Tiểu Muội bị cô làm cho ngơ ngác nhưng đây không phải là trọng điểm, Diệp Tiểu Muội tiếp tục tò mò rốt cuộc sao hai người bọn họ lại yêu nhau. Kết quả Sở Hàm tức giận liếc mắt nhìn cô: “Chẳng phải là do em hại ư?”

Mấy chữ không đầu không đuôi, khiến Diệp Tiểu Muội không nhịn được phải động não, chẳng lẽ là tin tức cô và anh Tống kết hôn rốt cục vẫn k*ch th*ch đến chị ấy khiến chị ấy quyết định cũng tìm một tiểu thịt tươi tới chơi đùa? Ngẫm lại bạn học Thẩm Tư Mặc cũng quả thực rất đẹp, so ra thì kém “da trắng đẹp đẽ” kiểu anh Tống nhưng cũng là một cái móc áo vai rộng eo thon chân dài, không có anh Tống, chị nhìn trúng bạn học Thẩm cũng bình thường.

Diệp Tiểu Muội nhanh chóng biết được cô đã nghĩ nhiều rồi, dựa theo cách nói của chị ấy thì quả thực cô nên đội nồi chuyện này, tuy là cô cảm thấy mình rất oan.

Trước khi Sở Hàm giải thích đầu đuôi ngọn nguồn sự việc đã nói một chuyện lớn với Diệp Tiểu Muội, hôm cô cùng thanh niên trí thức Tống chuồn mất, Lý Kế Hồng đã đánh Thường Quyên Quyên, hai người đánh nhau đến cuối cùng lăn lộn trên mặt đất, họ muốn can ngăn cũng không kéo được.

DTV

“Sao lại như thế?” Diệp Tiểu Muội kích động, miệng đều bĩu ra: “Hai người bọn họ không phải chị em tốt ư?”

Còn không phải là vì lam nhan họa thủy Tống Thanh Huy này. Sở Hàm muốn trả lời một cách đơn giản thô bạo nhưng cô ấy cảm thấy có lẽ Diệp Tiểu Muội sẽ không hiểu, dứt khoát kiên nhẫn giải thích cho cô nghe: “Thật ra từ rất lâu về trước, đồng chí Lý Kế Hồng đã bắt đầu để ý chị rồi, cô ta cảm thấy quan hệ giữa chị với thanh niên trí thức Tống và thanh niên trí thức Thẩm tốt hơn tất cả mọi người, nhưng chẳng biết tại sao hết lần này tới lần khác hiểu lầm chị với thanh niên trí thức Tống có quan hệ, cho nên cô ta lập tức nhắc nhở đồng chí Thường.”
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 371: Chương 371



“Hình như Thường Quyên Quyên không quá để ý, Lý Kế Hồng cũng dần dần bỏ việc này qua một bên. Mãi đến hôm em cùng Tống Thanh Huy đi Bắc Kinh, trong đội lan truyền xôn xao, Lý Kế Hồng đột nhiên hiểu ra, lúc đó Thường Quyên Quyên không thèm để ý đến lời nhắc nhở của cô ta là bởi vì đã sớm biết người có quan hệ với chị là Thẩm Tư Mặc chứ không phải Tống Thanh Huy...”

Tuy là nữ chính nói rất cặn kẽ, Diệp Tiểu Muội vẫn không nghĩ ra: “Em theo anh Tống đi Bắc Kinh có liên quan gì đến chuyện Lý Kế Hồng hiểu ra chứ?”

DTV

Diệp Tiểu Muội quả nhiên không có thiên phú làm trà xanh, Sở Hàm thở dài, chỉ có thể tiếp tục giải thích: “Dựa theo cách nói của Lý Kế Hồng, quan hệ giữa chị với hai người Tống Thanh Huy và Thẩm Tư Mặc đều tốt hơn người bình thường, mà chị lại không thể âm thầm tư thông với Tống Thanh Huy thì chẳng phải người “có quan hệ” với chị chỉ còn lại Thẩm Tư Mặc thôi ư?”

Nói đến nước này, tất nhiên Diệp Tiểu Muội đã hiểu, cô gật đầu, tiếp tục khoái trá ăn dưa.

“Lý Kế Hồng cho rằng Thường Quyên Quyên đã sớm chú ý tới sự khác lạ giữa chị và Thẩm Tư Mặc nhưng không chịu nhắc nhở cô ta một câu, cho là mình đã bị phản bội, cho nên không nén được giận tìm tới tính sổ.”

“Đúng rồi, tại sao Thường Quyên Quyên không nhắc nhở người ta, bọn họ không phải là bạn tốt ư?”

“Chị cũng không biết tình huống cụ thể, lúc Lý Kế Hồng giằng co với cô ta đã tiết lộ một ít, dường như Thường Quyên Quyên luôn âm thầm coi em là tình địch. Cô ta biết quan hệ của chúng ta tốt, đoán chừng là sợ sau khi Lý Kế Hồng biết “quan hệ” của chị và Thẩm Tư Mặc không khống chế được tới gây chuyện với chị, sau đó em ra mặt vì chị liền cướp Tống Thanh Huy đi rồi?”

Sở Hàm phân tích xong cũng cảm thấy lý do này quá buồn cười. Nhưng bất kể xuất phát từ lý do gì, cách làm của Thường Quyên Quyên quả thực rất không phúc hậu, bình thường trông Lý Kế Hồng có đầu óc, từ chuyện này đã biết cô ta chắc chắn không ngu, hơn phân nửa là do ấn tượng ban đầu, cho rằng cô ấy và Tống Thanh Huy có quan hệ mới không liên hệ cô ấy với Thẩm Tư Mặc, nói cho cùng Lý Kế Hồng cũng đã bị Thường Quyên Quyên gài bẫy.

Tuy là Thường Quyên Quyên không làm chuyện gì cụ thể nhưng với cái tuổi và sự từng trải này của Sở Hàm thì không khó để nhìn ra, cô gái đối với bạn thân mà còn không thành thật như thế, có lẽ bên trong không được hiền lành thỏa đáng như bề ngoài. Cũng khó trách Tống Thanh Huy coi người ngốc bạch ngọt như Diệp Tiểu Muội thành vật báu nhưng xưa nay không hề rung động trước Thường Quyên Quyên được mọi người khen ngợi.

Sở Hàm cảm khái Diệp Tiểu Muội không hiểu, nhưng cô đã sắp bị mạch não thần kỳ của Thường Quyên Quyên và Lý Kế Hồng này làm cho choáng váng rồi, tại chỗ phỉ nhổ: “Nếu như em muốn giúp chị trả thù Lý Kế Hồng thì sao lại cướp anh Tống chứ không phải cướp Thẩm Tư Mặc?” Lý Kế Hồng đâu có thích anh Tống.

Sở Hàm vốn dịu dàng như nước nghe vậy phóng ánh mắt tới: “Sao, em còn muốn cướp Thẩm Tư Mặc?”

Ánh mắt này của chị quá dọa người, Diệp Tiểu Muội lập tức sợ hãi: “Em chỉ không hiểu suy nghĩ của họ mà thôi.”

Diệp Tiểu Muội hỏi quan hệ giữa Sở Hàm và Thẩm Tư Mặc, nhưng Sở Hàm lại truyền đề tài về phía sự yêu hận tình thù của Lý Kế Hồng và Thường Quyên Quyên, ít nhiều có ý hàm xúc tránh nặng tìm nhẹ, nhưng cô ấy đã dấy lên quyết tâm hóng hớt của Diệp Tiểu Muội, sau một vòng, Diệp Tiểu Muội lại kéo đề tài về điểm khởi đầu: “Cho nên chị đang yêu đương với Thẩm Tư Mặc?”

Nụ cười trên mặt Sở Hàm cứng lại, có chút buồn bực hỏi cô: “Em trở nên thông minh như vậy từ khi nào thế?”

“Gì ạ?” Đầu óc của Diệp Tiểu Muội mơ hồ, không phải cô vẫn luôn cơ trí như thế sao.

Không đợi Diệp Tiểu Muội hiểu hàm nghĩa của lời này và phản bác, Sở Hàm đã phất tay, không chuyển đề tài được, chỉ có thể bất đắc dĩ nói thật: “Lý Kế Hồng và Thường Quyên Quyên đã đánh nhau vì chuyện bọn chị “yêu đương” rồi, hiện tại chị nói mình và Thẩm Tư Mặc không có quan hệ thì hình như cũng không ai tin, nhưng quả thực chị vẫn chưa đưa ra quyết định.”

Kiếp trước Diệp Tiểu Muội đã quen làm theo ý mình, chuyện của Sở Hàm mà ở trên người cô thì dễ rồi. Nếu như cô quả thực thích đối phương thì sẽ thoải mái ở bên nhau thôi, nếu như không có cảm giác thì công khai nói rõ, nói thẳng Lý Kế Hồng và Thường Quyên Quyên nghĩ nhiều rồi, chỉ cần hai bên thống nhất một lời thì người ngoài nhất định sẽ nghe bọn họ, chẳng lẽ còn nghe lời của hai kẻ mạch não thần kỳ như Lý Kế Hồng và Thường Quyên Quyên?
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 372: Chương 372



Cho nên Diệp Tiểu Muội không thể hiểu được sự xoắn xuýt của Sở Hàm, tiếp tục hỏi: “Vì sao?”

Nhưng Sở Hàm cho rằng Diệp Tiểu Muội đang hỏi tại sao mình còn chưa quyết định, cô ấy mấp máy môi, quả thực không thể nói là cô sống lại, tuổi tác của kiếp trước có thể làm mẹ của Thẩm Tư Mặc, căn bản ngại trâu già gặm cỏ non. Hơn nữa đây cũng chỉ là một trong những lý do, nguyên nhân quan trọng hơn là cô ấy còn chưa chuẩn bị hoàn toàn cắt đứt tất cả với kiếp trước. Nếu như chấp nhận Thẩm Tư Mặc thì không thể kết làm vợ chồng với chồng đời trước, tuy là bây giờ cô ấy cũng không có quá nhiều quyến luyến đối với đoạn hôn nhân ngắn ngủi đó nhưng cô ấy sợ đổi một đối tượng khác thì không còn cô con gái đáng yêu như vậy, đương nhiên đời này cô cũng có thể sinh thêm vài đứa, có thể sinh ra con gái song không thể là Nữu Nữu bảo bối của cô ấy nữa.

Bởi vì không dứt bỏ được tình mẹ con trong lòng, Sở Hàm tạm thời vẫn chưa thể nào đưa ra quyết định, nguyên nhân này đương nhiên không thể nói thẳng ra đối với Diệp Tiểu Muội, cô ấy chỉ có thể nói ra lý do bên Thẩm Tư Mặc: “Nói thật, chị cũng ngại làm anh ấy lỡ dở, nghe nói cha Lý Kế Hồng là lãnh đạo ủy ban cách mạng, cô ta có thể trở về thành phố từ lâu rồi, bởi vì luyến tiếc Thẩm Tư Mặc mới không chịu đi. Năm ngoái sau khi xích mích với Thường Quyên Quyên, dường như cô ta đã viết thư muốn cha điều mình trở về thành phố, còn có người thấy cô ta đi tìm Thẩm Tư Mặc, hỏi anh ấy có muốn trở về thành phố cùng cô ta không, cô ta có thể bảo cha sắp xếp công việc cho anh ấy.”

Sao nghe cái tình tiết này lại cũ rích như vậy chứ? Nghe thấy mùi m.á.u chó, Diệp Tiểu Muội hỏi một cách rất hứng thú: “Sau đó thì sao, Thẩm Tư Mặc không nhận đúng không?”

DTV

Thẩm Tư Mặc quả thực không nhận “ý tốt” của Lý Kế Hồng, sau đó thậm chí còn đặc biệt đến tìm cô ấy hứa hẹn một phen, có thể nói là cực kỳ thành ý. Song Sở Hàm không hề cảm động lập tức gật đầu chấp nhận anh ấy, cho nên Diệp Tiểu Muội có hóng hớt thì cô ấy cũng chỉ nói một cách bảo thủ: “Lý Kế Hồng vẫn chưa đi nhanh như vậy, nghe nói cô ta vẫn muốn thuyết phục Thẩm Tư Mặc cùng trở về cho nên không đến ngày cuối cùng, không ai có thể cam đoan được.”

Sở Hàm nghĩ, không phải cô ấy không tin tưởng anh ấy mà là trong lịch sử thời kỳ này đã xảy ra quá nhiều sự kiện thần kỳ, khiến người không tự mình trải qua mà chỉ nghe tin vỉa hè như cô ấy cũng phải rợn tóc gáy. Tuy là bây giờ cô ấy biết chỉ cần đợi một năm rưỡi nữa là sẽ khôi phục thi đại học, họ chẳng những có thể trở về thành phố còn có thể lên đại học, dù cho không thi nổi cũng có thể dùng những biện pháp khác để trở về thành phố.

Nhưng mà, trên đời này sợ rằng chỉ có cô có thể biết trước tương lai. Bóng đêm trước bình minh luôn nặng nề đằng đặc nhất, cô ấy không muốn đi cược sự phức tạp của nhân tính, thà rằng bị động chấp nhận hiện thực.

Giả sử Thẩm Tư Mặc thật sự có thể vứt bỏ cả hy vọng “cuối cùng” vì cô ấy thì cô ấy sẽ không để bụng chuyện cùng anh ấy điên cuồng một lần.

Nghĩ như vậy, trong lòng Sở Hàm ít nhiều có chút cảm giác trầm trọng thậm chí là bi thương. Diệp Tiểu Muội lại rất có lòng tin đối với Thẩm Tư Mặc, cô vui vẻ nói: “Chắc chắn Lý Kế Hồng không còn trò gì nữa, nếu như Thẩm Tư Mặc bằng lòng cùng với cô ta trở về thành phố thì bọn họ đã sớm trở về rồi, còn cần đợi chị tới đây ư?”

Sở Hàm không muốn tiếp tục trò chuyện đề tài này, cô ấy gật đầu qua loa lấy lệ, bèn cười nói: “Nhưng em thật sự nên cảm ơn Lý Kế Hồng, nếu như không phải cô ta chọc ra suy nghĩ của Thường Quyên Quyên, khiến người của ký túc xá thanh niên trí thức thay đổi suy nghĩ thậm chí là đề phòng cô ta thì chị thực sự lo lắng đồng chí này sẽ giở trò xỏ lá với em và Tống Thanh Huy đấy.”

Diệp Tiểu Muội ngây thơ ngốc nghếch tỏ ý rất tò mò: “Em với anh Tống đã sắp kết hôn rồi, cô ta còn có thể giở trò xỏ lá gì chứ?”

Sở Hàm cười không nói, nghĩ thầm dù sao nam sinh nữ sinh trong ký túc xá thanh niên trí thức đều cùng ở dưới một mái hiên, nếu Thường Quyên Quyên vẫn là thanh niên trí thức Thường dịu dàng hiền lành kia thì sẽ có rất nhiều phương pháp thao tác. Hoàn cảnh như bây giờ, chỉ cần cô ta có thể nghĩ ra, tùy tiện tìm một lúc mà mọi người không chú ý, làm quần áo của mình xộc xệch rồi nhào vào người Tống Thanh Huy, hô to đã bị làm nhục, lúc này không có camera, Tống Thanh Huy cả người đều là miệng cũng chẳng cãi được. Đến lúc đó Diệp Tiểu Muội là con gái đội trưởng, từng đi Bắc Kinh gặp phụ huynh, tất cả những thứ này đều vô dụng, trừ phi cô cũng làm trò hiện trường bắt gian chứng minh cô và Tống Thanh Huy cũng có tiếp xúc da thịt.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 373: Chương 373



Nhưng nói vậy, Tống Thanh Huy cũng không thể tiếp tục kết hôn với cô, người lại có thể bị bắt vì tội làm lưu manh.

Nếu là hai tháng trước, Sở Hàm đã không đoán Thường Quyên Quyên sẽ làm như vậy, cô ấy cảm thấy cô gái này ngoại trừ mẫn cảm và giả vờ thanh cao ra thì đại khái có thể coi là một người thông minh. Mãi đến cô ta và Lý Kế Hồng trở mặt, Sở Hàm mới phát hiện trong lòng cô gái này có sự kiên quyết, chính là sự kiên quyết “Thần cản g.i.ế.c thần, Phật cản g.i.ế.c Phật”, chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình, hi sinh hạnh phúc của bạn thân cũng không sao cả.

Nhân cách cố chấp như vậy, Sở Hàm không sợ lấy ác ý lớn nhất đo lường đối phương.

Chỉ có điều bộ mặt thật của Thường Quyên Quyên đã bại lộ, người thông minh đều có thể nhìn thấu, bây giờ không có cơ sở quần chúng, cô muốn làm chuyện mờ ám chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy nữa. Sở Hàm không thể không cảm thán Diệp Tiểu Muội may mắn, phiền phức còn chưa tới đã được người khác giải quyết rồi, kẻ giúp cô giải quyết còn là người không hợp cô nhất. Kiếp trước con nhóc kia đã cứu vớt hệ ngân hà ư?

Bây giờ cô ấy nhắc tới việc này cũng không phải muốn Diệp Tiểu Muội đề phòng tình địch, trên cơ bản vị này đã không dấy nổi bọt sóng rồi, Sở Hàm chỉ đơn thuần muốn đánh trống lảng. Quả nhiên Diệp Tiểu Muội đã buông tha quan hệ giữa cô ấy và Thẩm Tư Mặc, cô ấy cũng thở phào nhẹ nhõm, rèn sắt khi còn nóng lại chuyển đề tài ra xa hơn: “Chị nghe nói thời gian kết hôn của em và thanh niên trí thức Tống được chuyển lên trước? Vì sao đột nhiên lại thay đổi ý định thế?”

Diệp Tiểu Muội còn ngơ ngác hơn cả cô ấy: “Em không biết, lúc họ thương lượng cũng không cho em biết.”

DTV

Sở Hàm nhất thời đen mặt lại, cô dâu Diệp Tiểu Muội này thật đúng là quá tùy ý, hỏi gì cũng không biết, còn nhàn nhã như vậy. Nhưng cô ấy lại phát hiện manh mối từ trong câu trả lời của Diệp Tiểu Muội, nhướng mày hỏi: “Thím Diệp nói là bởi vì cha mẹ thanh niên trí thức Tống đã định xong ngày, thì ra không phải sao?”

“Dù sao em không nghe được chú dì thương lượng việc này với anh Tống.” Phủ nhận xong, Diệp Tiểu Muội lại nghĩ tới mình cũng không biết chuyện mẹ Tống cho Diệp Đại Bảo và Diệp Đại Muội sữa bột, nhất thời không còn kiên định nữa, bồi thêm một câu: “Cũng có thể là họ thầm nói với anh Tống.”

Sở Hàm lại cảm thấy không thể, vừa nhìn đã biết là nhà họ Tống rất để ý, Diệp Tiểu Muội là đại biểu duy nhất của bên nhà gái, lúc bàn chuyện hôn nhân nhất định sẽ để cô có mặt, dù cho cô tới làm vật biểu tượng cũng cho thấy hôn nhân của bọn họ là kết quả của việc hai nhà đã bàn bạc xong. Định ngày lành cũng là việc vui, nhà họ Tống căn bản không có lý do giấu giếm không cho cô biết.

Đồng thời, Sở Hàm cũng chắc chắn không nghĩ tới lý do hoàn mỹ như thế là do đội trưởng Diệp nghiêm túc chính trực nghĩ ra để giữ gìn mặt mũi của mình ở trước mặt tất cả đội viên, cô ấy lại cảm thấy rất có thể là thanh niên trí thức Tống đã làm chuyện này, để sớm kết hôn không tiếc nói dối quân tình trước mặt đội trưởng Diệp và Vương Thúy Phân. Mà “quân tình” này còn thể hiện sự coi trọng và yêu thích của nhà anh đối với Diệp Tiểu Muội, đội trưởng Diệp và Vương Thúy Phân chẳng phải sẽ vui mừng hớn hở gả con gái ư?

Còn về vì sao thanh niên trí thức Tống lại gấp đến độ ngay cả hai ba tháng cũng không chờ được, Sở Hàm không khỏi nhìn về hướng bụng của Diệp Tiểu Muội. Không phải cô ấy bà tám như thế mà là bây giờ ngay cả ký túc xá thanh niên trí thức cũng có người đang nói, kết hôn sớm là bởi vì Diệp Tiểu Muội đã có rồi, thử nghĩ bọn họ ở Bắc Kinh hơn một tháng, trai tráng khỏe mạnh làm chút gì đó cũng rất bình thường.

Còn có người tưởng tượng phong phú hơn, nói cha mẹ Tống Thanh Huy yêu thích Diệp Tiểu Muội như thế, nhất định là do biết cô đã mang bầu, hơn nữa chắc chắn chính là cháu trai, bằng không cô gái quê mùa ở nông thôn làm sao có thể lọt vào mắt xanh của người Bắc kinh người ta được?

Những lời đồn này có đầu có đuôi, Sở Hàm không nhịn được nghĩ miên man theo. Chủ yếu là do cô ấy từng thấy tư thế hẹn hò của Diệp Tiểu Muội, cả người hận không thể mọc trên mình Tống Thanh Huy, nói dễ nghe thì là nhiệt tình như lửa. Con nhóc kia thật sự không có mảy may giác ngộ dè dặt, có đôi khi Sở Hàm cũng nghĩ, Tống Thanh Huy muốn lừa cô lên giường cũng không cần phí sức lừa, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, tự con nhóc kia đã không dằn nổi nhào tới, nếu thật sự đến ngày đó, ai ngủ ai còn không nói chắc được.

Thế nhưng kết quả chỉ có một, ngộ nhỡ hai người bọn họ đã xảy ra quan hệ, trúng giải sẽ chỉ là Diệp Tiểu Muội, Tống Thanh Huy không có điều kiện kia.

Cho nên mọi người suy đoán cũng có vài phần khả năng?
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 374: Chương 374



Nhưng Sở Hàm cảm giác mình không giống với người khác, những người này chỉ dám âm thầm suy đoán, đến trước mặt Diệp Tiểu Muội vẫn phải khen cô có phúc, còn cô ấy muốn hóng hớt thì đương nhiên sẽ trực tiếp tìm đương sự sẽ đã nghiền hơn.

Sở Hàm cười mập mờ hỏi: “Vậy trong khoảng thời gian em cùng thanh niên trí thức Tống ở Bắc Kinh này có xảy ra chuyện không nên phát sinh nào không?”

Cô ấy ám chỉ được rõ ràng như vậy, Diệp Tiểu Muội lại là một tài xế lão luyện, tất nhiên là hiểu ngay, nhưng cô không có phản ứng mặt đỏ tim đập gì gì đó, nhắc tới chuyện này là phát cáu đ.ấ.m giường: “Chị đừng nói nữa, anh Tống quả thực còn Đường Tăng hơn cả Đường Tăng, lúc trở lại chú đã mua vé giường êm, trong căn khoang nhỏ kia chỉ có hai người bọn em, em nói ngủ một mình sợ, muốn ngủ cùng anh ấy, nhưng anh ấy không đồng ý, trời còn chưa tối đã đen mặt đưa em về giường ngủ của mình, chị nói xem có phải rất quá đáng hay không?”

Sở Hàm thật sự không ngờ, về mặt này Tống Thanh Huy còn có thể làm Liễu Hạ Huệ, hết sức kinh ngạc trừng mắt nhìn, chần chờ phụ họa nói: “Đúng là rất quá đáng.”

Lời phụ họa của cô hiển nhiên đã cổ vũ Diệp Tiểu Muội, tiếp tục phỉ nhổ hành vi quá đáng của anh Tống khi đi dạo phố ở Bắc Kinh cũng không cho cô nắm tay: “Anh ấy nói bọn em chưa đăng ký kết hôn, có thể bị bắt vì giở trò lưu manh.”

Ở trong miệng Diệp Tiểu Muội, Tống Thanh Huy trở thành loại người yêu trực nam không có h*m m**n sinh dục, nhưng Sở Hàm nghe xong thì rất yên tâm, nếu không va chạm tóe lửa thì Diệp Tiểu Muội không thể “cách không mang thai” được.

DTV

Chờ thêm hai tháng, phát hiện bụng của cô không to lên, những lời đồn bên ngoài kia sự tự sụp, cho nên Sở Hàm không tính để ý tới cũng không có ý định nói cho Diệp Tiểu Muội mà cười híp mắt hỏi: “Hiện tại nhà em động tĩnh lớn như vậy cũng là để làm cho các em kết hôn à?”

Diệp Tiểu Muội phỉ nhổ một lúc đã rất sung sướng, nghe vậy nói: “Đúng vậy, chú dì đã đồng ý sẽ xây nhà vệ sinh giống nhà họ cho em, sau đó anh Tống nói nếu đã muốn làm thì thuận tiện tu sửa lại phòng của bọn em luôn.” Đến lúc đó cô có thể ở gian nhà đổ xi măng, sử dụng nhà vệ sinh sạch sẽ rồi.

Mắt Sở Hàm chợt sáng rực lên, thật ra thảo luận đề tài này mới là mục đích cô ấy tới ngày hôm nay, không ngờ bị Diệp Tiểu Muội kéo hàn huyên nhiều chuyện vớ vẩn như vậy, cô ấy không trì hoãn nữa, nói thẳng: “Nói ra thì chị cũng không quen dùng nhà vệ sinh bên này, chỉ là chị không có tiền xây nhà vệ sinh như vậy cho mình. Cho nên Tiểu Muội, đợi nhà vệ sinh sửa xong, chị có thể qua đây dùng không? Để trao đổi...”

Còn chưa nói hết lời phía sau, Diệp Tiểu Muội tự nhận nhà vệ sinh là của cô, cô có thể làm chủ, đã sảng khoái gật đầu rồi: “Được chứ, chị cứ tới đi.”

Sở Hàm: “...”

Tuy đã đạt được mục đích rồi nhưng sao cô ấy lại cảm thấy không mấy vui vẻ chứ?

Sở Hàm quyết định bỏ qua câu trả lời của Diệp Tiểu Muội, tiếp tục nói hết lời: “Để trao đổi, chị có thể nghĩ cách giúp em cải thiện điều kiện tắm giặt, không bị lạnh lúc tắm vào mùa đông nữa.”

Nghe đến đó, Diệp Tiểu Muội lập tức thu hồi tư thế lười nhác cà lơ cà phất, lưng thẳng tắp, vẻ mặt hưng phấn hỏi: “Chị Sở Hàm, chị thực sự có cách ư?”

Sở Hàm căng thẳng gật đầu, cuối cùng cũng tìm lại được cảm giác thành công ở trước mặt Diệp Tiểu Muội, cố ý hỏi: “Em cảm thấy thế nào?”

Diệp Tiểu Muội còn có thể nói cái gì nữa? Đương nhiên là điên cuồng gật đầu giống như gà con mổ thóc: “Được ạ được ạ.”

Từ trước tới nay Diệp Tiểu Muội không thích nhọc lòng, trong đội đang bận sửa sang gian phòng cho cô, xây nhà vệ sinh cô muốn, Vương Thúy Phân và đội trưởng Diệp nói không cho cô đi vô góp vui, cô bèn thực sự không mảy may nhọc lòng nữa.

Giao hẹn với Sở Hàm đương nhiên cũng giống vậy.

Dù sao Diệp Tiểu Muội biết, bà chị này sở hữu hào quang nữ chính, bàn tay vàng này hơi khác với bàn tay vàng thường gặp của nữ chính ngốc bạch ngọt, bàn tay vàng lớn nhất của đám nữ chính là nam chính, không có nam chính thì cô bé ngốc nghếch ngây thơ chỉ là một con gà yếu ớt. Đương nhiên quyển tiểu thuyết này của họ khác hẳn, Diệp Tiểu Muội cảm thấy so với nữ chính, nam chính lại càng giống như con gà yếu ớt hơn. Tuy là gia thế của anh Tống rất trâu bò mà trong tiểu thuyết không hề tả kỹ, bởi vì từ đầu đến cuối nữ chính không cần phải mượn bối cảnh của nam chính làm cái gì, lúc còn chưa tu thành chính quả với nam chính, nữ chính đã xây dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, mang người bên cạnh cùng phi thăng rồi.

Nam chính trong quyển tiểu thuyết này tính là cái gì? Có lẽ là một vật cát tường thôi.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 375: Chương 375



Cho nên Sở Hàm chắc chắn sẽ thực hiện được “giao dịch” này với cô, Diệp Tiểu Muội tỏ ý tin tưởng không nghi ngờ về năng lực của cô ấy, hỏi cũng lười hỏi một câu cô ấy định làm gì, trực tiếp tỏ vẻ mặt “em ở chỗ này chờ chị đấy”, thấy Sở Hàm hơi đành chịu lại không còn gì để nói. May mắn cô ấy không hề trông mong vào ý kiến nhắc nhở mang tính xây dựng của Diệp Tiểu Muội.

Tính cách của Sở Hàm luôn luôn cẩn thận, nếu cô ấy có thể tới tìm Diệp Tiểu Muội giao dịch thì chứng tỏ trong lòng cô ấy đã rất chắc chắn, điều khó giải quyết duy nhất chính là thu thập nhựa, nhưng cô ẫy tin một mình mình cũng có thể làm được.

Bọn họ cứ quyết định như vậy, Diệp Tiểu Muội tiếp tục khoái trá làm ông chủ uvng tay mặc kệ.

Thời gian trôi qua cực nhanh, lúc cách thời gian kết hôn của cô cùng Tống Thanh Huy còn có hơn nửa tháng, phòng cưới đã sửa xong rồi, nhà vệ sinh mới cũng được xây xong, vạn sự sẵn sàng chỉ còn thiếu gió đông.

Không đợi Diệp Tiểu Muội vui mừng hớn hở dọn về phòng mới, Tống Thanh Huy đã đề nghị với đội trưởng Diệp, nói mới gian nhà vừa làm xong tốt nhất là mở hết ra cho thông khí, chờ một khoảng thời gian hẵng dọn vào.

Tống Thanh Huy đã sắp là con rể nhà họ Diệp rồi, trong khoảng thời gian này nhà họ Diệp bận đến mức tối tăm mặt mày, đều là Tống Thanh Huy dẫn đội chỉ huy, đội trưởng Diệp cũng đã hơi quen nghe theo ý kiến của anh rồi. Vương Thúy Phân thì lại muốn cầu điềm tốt, nếu đã cố ý chuẩn bị phòng cưới thì có phải nên dọn vào ở đúng ngày tân hôn sẽ may mắn và hợp với tình thế hơn không? Vương Thúy Phân và con rể tương lai vừa hay ăn nhịp với nhau, vợ chồng bọn họ đồng ý với quan điểm của Tống Thanh Huy, nguyện vọng muốn sớm dọn vào phòng mới của Diệp Tiểu Muội đã sụp đổ.

DTV

Nhà họ Diệp rất chú ý đối với phòng cưới, nhà vệ sinh đẹp đẽ không thua gì phòng cưới đối diện trong viện thì không sao cả, có sửa sang sạch sẽ đẹp đẽ đến mấy đi nữa thì nó cũng chỉ là một nhà vệ sinh, có thể đi vệ sinh là được. Cho nên đợi xi măng trên mặt đất khô hoàn toàn, nhà vệ sinh mới của nhà họ Diệp trực tiếp được đưa vào sử dụng.

Không có căn phòng rực rỡ hẳn lên để ở nhưng có nhà vệ sinh mới cũng không tệ, Diệp Tiểu Muội không phải người kén cá chọn canh, cho nên cô vẫn rất vui mừng chấp nhận hiện thực.

Nhưng đội trưởng Diệp cảm thấy nhà vệ sinh có xa hoa đến mấy cũng chỉ là chỗ giải quyết, những người khác trong đội lại không cảm thấy như vậy, họ vẫn chưa từng thấy nhà vệ sinh mà người thành phố dùng trông ra sao. Nghe nói nhà vệ sinh mà nhà đội trưởng xây là sau khi Tiểu Muội của bọn họ đi Bắc Kinh dùng quen nhà vệ sinh của người thành phố rồi trở về cố ý làm, mọi người đã sớm hạ quyết tâm đợi nhà vệ sinh mà người thành phố dùng được xây xong, họ nhất định phải đến nhà đội trưởng xem cẩn thận.

Cho nên hôm nhà vệ sinh của nhà họ Diệp có thể chính thức sử dụng, các đội viên lại một lần nữa thành quần kết đội đi tới sân nhà họ Diệp, trong số bọn họ có tám mươi phần trăm trở lên là người ăn dưa thậm chí là nhìn tận mắt nhà vệ sinh của nhà họ Diệp được xây nên như thế nào, đủ để chứng minh mức độ hóng hớt của đám người kia.

Sở Hàm cũng tính là một thành viên trong đám hóng hớt, lúc mọi người còn tụ tập ở nhà họ Diệp không nỡ đi, cô ấy cũng đường đường chính chính cầm lồng tắm đã chuẩn bị xong tới cửa.

Lồng tắm này chính là “thần khí để tắm” mà Sở Hàm nói với Diệp Tiểu Muội, lúc thời tiết càng lạnh thì nước tắm phải càng nóng, có nước nóng dĩ nhiên sẽ có hơi nóng, chỉ là không khí lạnh của mùa đông quá mạnh, hơi nóng vừa tản ra là nước lạnh ngay, tác dụng của cái lồng tắm này chính là bọc chỗ khí nóng này lại không cho nó đi ra ngoài, như vậy nước sẽ lạnh chậm hơn, người trong lồng tắm được hơi nóng bao quanh, tắm bao lâu cũng sẽ không lạnh.

Thật ra lồng tắm không khó làm, then chốt chỉ cần bịt kín, vải dù có mau lại dầy hơn nữa cũng không làm được chuyện ấy, chỉ có nhựa có thể. Nếu như là đời trước thì có thể tùy ý thấy được nhựa ở khắp phố, chỉ trong chốc lát là Sở Hàm có thể làm ra vô số lồng tắm, nhưng ở niên đại này mọi người sống một cách bảo vệ môi trường, mua đồ trên đường phố đều mang theo đồ chứa, Sở Hàm muốn tìm cái túi rác cũng rất khó khăn, cho nên chỉ vì đồng ý cho Diệp Tiểu Muội vật này mà cô ấy phải mất nửa tháng mới làm xong, chính cô ấy còn không có đây này.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 376: Chương 376



Là bởi vì quá khó tìm nhựa, Sở Hàm còn hơi lo lắng cái lồng tắm mà khó khăn lắm cô ấy mới làm ra này không dùng được mấy lần đã rách, hết sức thận trọng may thêm vải lên trên nilon, có vải lót thì lồng tắm sẽ chắc chắn hơn nhiều. Cô ấy nghĩ bây giờ người ta quý trọng đồ đạc, nói không chừng cái lồng tắm này có thể sử dụng được hai ba năm.

Chỉ là như vậy thì giá thành sẽ tăng cao, cái lồng tắm này đã phí mất hai bộ quần áo của cô ấy.

Đương nhiên là dùng bộ quần áo mà cô ấy không thích, đời này ít nhiều gì Sở Hàm cũng giúp trong nhà cải thiện một chút điều kiện, cộng thêm cô ấy thay thế chị cả xuống nông thôn, năm trước anh cả lại thay thế công việc của cha mà trở về thành phố, là lúc người nhà đang vô cùng áy náy đối với cô ấy. Năm nay gần như vơ vét tất cả đồ tốt trong nhà gửi hết cho cô ấy, trong đó vải vóc cũng đủ để cho cô làm thêm hai bộ quần áo mới, chị cả của cô còn chẳng biết làm ra một cái váy cho từ nơi nào. Đúng là cái cũ không đi thì cái mới không tới, cắt bỏ hai bộ quần áo cũ không thích có thể đổi được quyền sử dụng nhà vệ sinh, Sở Hàm cảm thấy rất đáng, cũng không hề đau lòng.

Nhưng Sở Hàm phóng khoáng không có nghĩa là những người khác cũng không xót đồ tốt giống như cô ấy, ban đầu tất cả mọi người không biết đây là lồng tắm, nhìn xa xa thấy thanh niên trí thức Sở cầm một đống vải vào thì hóng hớt nhiệt tình, đợi sau khi biết tác dụng của thứ này thì nhìn cô ấy như xem kính chiếu ảnh, còn có người vuốt vải lót bên ngoài đau lòng nói: “Chất vải tốt biết bao, trẻ con trong thành phố như các cháu đúng là phung phí.”

Ngày hôm nay Diệp Tiểu Muội vẫn là trung tâm trong đám người, đợi cô nghe thấy tiếng động thì khó nhọc chen ra. Lúc này đồng chí Vương Thúy Phân đã nhận lấy lồng tắm, đương nhiên cũng đã nghe Sở Hàm giải thích “giao dịch” giữa cô ấy và Diệp Tiểu Muội, bà ấy giống tất cả mọi người, cũng rất xót quần áo của thanh niên trí thức Sở tốt như vậy đã bị Tiểu Muội nhà mình gieo họa, thế là Diệp Tiểu Muội vừa chen ra được đã gánh tội, bị Vương Thúy Phân hung ác trợn mắt lườm nguýt.

Lườm đại vương phá gia xong, Vương Thúy Phân lại lắc đầu nói với Sở Hàm: “Cháu muốn tới dùng nhà vệ sinh của thím thì cứ tới là được, còn làm lồ|\|g tắm cái gì, không phải là đang khách sáo với thím ư?”

Sở Hàm ngầm nhìn quanh bốn phía, cười nói: “Thím Diệp, cháu biết tấm lòng của thím, chỉ là anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng đấy, nhà thím xài nhiều tiền như vậy mới xây được nhà vệ sinh, cháu cũng không dám hàng ngày qua đây dùng chùa. Vậy không gọi là tình cảm tốt mà là chiếm lợi.”

“Hơn nữa cháu không thể ỷ vào tình cảm mà được thiên vị, cháu có quan hệ tốt với chú Diệp thím Diệp thì bà con cô bác chung quanh đây có ai không có quan hệ tốt với chú thím chứ? Nói ra thì mọi người mới ở chung với nhau cả nửa đời người, bà con xa không bằng láng giềng gần, đó mới là gia đình, cháu cũng có thể đến dùng nhà vệ sinh của chú thím mỗi ngày thì người có tư cách bên trong đội đều sẽ tới, người càng nhiều thì nhà vệ sinh có được xây tốt hơn nữa cũng trở nên bẩn và thối. Giống như nhà vệ sinh trong trường học của chúng cháu cũng là xi măng, hàng ngày nhiều học sinh dùng như vậy còn không sạch sẽ bằng nhà vệ sinh của bà con cô bác đâu. Tiếp tục như vậy, không phải nhà vệ sinh của chú thím sẽ xây công cốc ư?”

Lời nói của Sở Hàm vô cùng rõ ràng.

Tất cả mọi người không ngại phiền đến vây xem nhà vệ sinh nhà họ Diệp như thế, nói là tò mò, thật ra ai không muốn đi vào dùng nhà vệ sinh sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái như vậy chứ? Thế nhưng Sở Hàm trái một câu chiếm hời, phải một câu rất ngại, để cho bọn họ nghe được, ý nghĩ này đã không còn đất dung thân, đợi cô ấy nói xong đã có người da mặt mỏng ở bên trong cam đoan khẳng định mình cũng không chiếm hời vân vân. Có người cầm đầu cam đoan, những người khác cũng đi theo bày tỏ thái độ.

DTV

Vương Thúy Phân nghe bà con cam đoan cũng không vì vậy mà yên tâm, ngược lại càng thêm cảnh giác. Có lẽ là vì mấy tháng qua mọi chuyện thuận lợi khiến bà ấy quên hết tất cả, chìm đắm xung quanh lời thổi phồng ước ao không thể tự kiềm chế, căn bản không suy nghĩ nhiều như vậy, bây giờ nghe Sở Hàm nói vậy Vương Thúy Phân mới đột nhiên hoàn hồn, với kinh nghiệm cuộc sống của bà ấy đương nhiên biết Sở Hàm rốt cuộc đang nói quá hay là phòng ngừa chu đáo.

Có thể nói hiện tại mọi người phản ứng càng lớn càng chứng tỏ Tiểu Sở đã nói trúng ý định của bọn họ. Vương Thúy Phân không khỏi cảm thấy may mắn, Tiểu Sở nhắc nhở hết sức đúng lúc! Ngay trước tất cả mọi người đưa cái lồng tắm này tới, hơn phân nửa là muốn làm gương trong đội.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 377: Chương 377



Thế thì có lẽ Tiểu Sở ở trong đội sẽ không được yên lành. Người ta đã làm đến nước này, Vương Thúy Phân cũng không thể giả khách sáo nữa, bà ấy dứt khoát nhận lấy đồ, cười nói: “Vậy cứ theo cháu nói, về sau đừng khách sáo với thím nữa, chừng nào muốn dùng nhà vệ sinh thì cứ tới... Đúng rồi, cái lồng tắm này rất hiếm có đúng không? Bây giờ thời tiết còn lạnh, lúc tắm cũng tới chỗ thím tắm đi, dùng luôn lồng tắm cháu làm nữa, đợi lát nữa thím sẽ treo trong nhà vệ sinh. Đám Tiểu Tống nói người thành phố đều tắm ở trong nhà vệ sinh, vừa xối nước như vậy thì sàn cũng sạch sẽ...”

Với điều kiện hiện tại của Sở Hàm, làm một cái lồng tắm cũng đã mất sức của chín trâu hai hổ, bảo cô ấy lại làm cho mình một cái quả thật có chút trắc trở. Chủ yếu là trước đây cô ấy cũng không nghĩ tới mà là bữa trước nghe Diệp Tiểu Muội mặt mày hớn hở nói nhà ở Bắc Kinh ấm áp cỡ nào, tắm tiện cỡ nào vân vân, cô mới nhớ không có bình nước nóng còn có thể dùng thần khí lồng tắm này, làm một cái cũng rất gian nan, trong khoảng thời gian ngắn cô ấy không muốn dày vò nữa, dù sao nhiều nhất hai tháng nữa là trời sẽ nóng rồi, đến lúc đó không dùng được nữa.

DTV

Nhưng thím Diệp nói không sai, gần đây đã ấm hơn song vẫn còn lạnh, nói không chừng còn có thể rơi tuyết mùa xuân, có thể tới cọ phòng tắm cho nhà họ Diệp thì Sở Hàm cũng không muốn từ chối, cho nên cô ấy cười híp mắt gật đầu: “Vậy cháu không khách sáo với thím nữa.”

“Vốn dĩ đã không nên khách sáo rồi.” Vương Thúy Phân cười nói một câu rồi hớt hải ôm lồng tắm treo trong nhà vệ sinh.

Ban đầu Diệp Tiểu Muội bị mẹ già lườm nguýt còn có chút thấp thỏm, sau đó phát hiện mẹ cô được chị nói hai ba câu dời tầm mắt đi, lúc này mới dám lên trước vây xem, thấy đồng chí Vương Thúy Phân ôm lồng tắm tới nhà vệ sinh, cô liền lập tức kéo Sở Hàm kích động cùng đi xem náo nhiệt.

Buổi chiều hôm đó, Diệp Tiểu Muội vội vã làm người đầu tiên dùng lồng tắm, ở bên trong nửa giờ thoải mái thì bị mẹ già dùng sức gõ cửa thúc giục đi ra. Cô dùng hành động thực tế chứng minh dùng lồng tắm tắm ấm áp cỡ nào, buổi tối hôm ấy, người nhà họ Diệp nhao nhao đứng xếp hàng vào phòng tắm, ai nấy đều tắm xong rồi không nỡ đi ra giống Diệp Tiểu Muội. Vương Thúy Phân thấy thế, dứt khoát ôm Diệp Đại Bảo và Diệp Đại Muội vào, tắm rửa cho hai đứa.

Sân nhà họ Diệp có lồng tắm và nhà vệ sinh, chỉ số hạnh phúc tăng vọt trong nháy mắt.

Thế nhưng Diệp Tiểu Muội có chút phiền muộn, cô cho là mình có thể cách một hôm lại tắm một hôm giống như ở Bắc Kinh, làm cô gái tinh tế, nhưng mà mới vừa đưa ra ý kiến đã bị mẹ già bác bỏ, lý do là không thể phí phạm lồng tắm như vậy. Nói thật, mẹ cô tiếc rơm củi, Diệp Tiểu Muội cũng có thể miễn cưỡng hiểu được, nhưng đồng chí Vương Thúy Phân lại bởi vì không muốn cho cô thường xuyên sử dụng lồng tắm mà yêu cầu cô dựa theo tần suất tắm trước kia, cái này có phải hơi kỳ lạ hay không?

Đáng tiếc Diệp Tiểu Muội có không phục đi nữa cũng chỉ có thể ở trong lòng oán thầm một lúc, trước mặt mẹ già đành ngoan ngoãn nghe lời.

May mà đến một hôm trước ngày cô kết hôn, cuối cùng đồng chí Vương Thúy Phân cũng chẳng bảo thủ nữa, thậm chí còn chủ động thu xếp nước tắm cho cô, tràn đầy một bồn nước tắm không đủ, cộng thêm một thùng nghe nói là nước sôi không pha nước lạnh cùng được đưa vào trong lồng tắm khiến Diệp Tiểu Muội vô cùng hưởng thụ. Vương Thúy Phân tỏ ý: “Nếu đã có điều kiện này thì hôm nay con tắm cho sảng khoái đi.”

Tâm trạng của Diệp Tiểu Muội rất tốt, còn có thời gian lắm mồm: “Vì sao lại nói như vậy ạ?”

Tiểu Muội sống quá ung dung, ung dung đến mức dường như không phải là cô kết hôn, Vương Thúy Phân quyết định siết dây cho cô, vì vậy nói: “Con xem mấy ngày nay lạnh biết bao, nếu như không có lồng tắm của Tiểu Sở, mẹ cũng không dám để con tắm vào lúc này, lau một chút là xong chuyện, lỡ như không cẩn thận bị cảm lạnh thì xúi quẩy cỡ nào chứ?”

Diệp Tiểu Muội nghe vậy không khỏi trở nên nghiêm túc, không ngờ bây giờ kết hôn còn để ý như vậy, dựa theo dự định của mẹ cô, mấy ngày trước khi kết hôn đều không để cho cô tắm thì đêm tân hôn của bọn họ sẽ nặng mùi cỡ nào chứ!

Dù cho anh Tống không ngại thì bản thân cô cũng không chịu nổi, Diệp Tiểu Muội nhất thời cảm kích chị nữ chính khéo tay sâu sắc trong lòng, đồng thời rất quý trọng cơ hội tắm rửa trước khi cưới lần này, sau đó trốn trọn một giờ trong lồng tắm, Vương Thúy Phân gõ cửa ba lần mới gọi được cô ra. Sở Hàm nhắc nhở, lồng tắm có ích nhưng bên trong không thông gió, ở lâu có thể sẽ khiến người ta khó thở. Ngày vui nên Vương Thúy Phân rất sợ tiếp xúc rủi ro cho nên lúc Diệp Tiểu Muội tắm bà ấy đều ở bên ngoài canh chừng.

Mặc dù như thế, Diệp Tiểu Muội cũng đã tắm nước nóng một cách sung sướng nhất kể từ khi xuyên qua tới nay, vô cùng thỏa mãn.

Ngày thứ hai sau khi Diệp Tiểu Muội tắm rửa sạch sẽ, trời chưa sáng cô đã bị mẹ lôi từ trong chăn ra rồi.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 378: Chương 378



Ở nông thôn làm việc vui tương đối hào phóng, ăn cỗ từ sáng đến tối, ăn ba bữa, nếu là cưới vợ thì càng hào phóng hơn, đã bắt đầu đãi khách từ một ngày trước hôn lễ, cũng bao trọn ba bữa cơm sáng trưa tối, nhưng phải mời khách tròn ba ngày.

Hôm nay nhà họ Diệp là gả con gái không phải cưới vợ, chỉ cần chuẩn bị rượu và thức ăn hôm đó là đủ rồi. Đương nhiên không phải nhà bọn họ không mời nổi ba ngày, lúc Tiểu Tống trở về từ Bắc Kinh đã mang theo chút đồ khô, nửa tháng trước lại nhận được hàng từ Bắc Kinh gửi tới, bên trong lại có vài cân đồ khô, những thứ hải sản này trông thì không nhiều lắm nhưng sau khi ngâm nước sẽ nở ra hơn mấy chục cân. Vương Thúy Phân không cần tìm bạn bè thân thích mượn thịt khô lạp xưởng nữa, có những thứ hải sản này cộng thêm thịt và rau dưa nhà mình thì đồ ăn trên mâm cỗ đã đủ phong phú rồi, lại còn có mặt mũi, đi nhà khác ăn cỗ đâu có được ăn nhiều hải sản như vậy.

Cho nên trước hôn lễ, trong đội có người trêu ghẹo Vương Thúy Phân nói hay là nhà bọn họ cũng làm ba ngày, thanh niên trí thức Tống là thanh niên trí thức trong đội, coi như là người trong đại đội, cha mẹ bề trên đều không ở bên thu xếp cho được, làm cha mẹ vợ cũng không thể bỏ qua vân vân. Vương Thúy Phân vô cùng phấn khích nghe xong lời này thật sự hơi lung lay, nhưng cuối cùng vẫn bác bỏ đề nghị của mọi người, bà ấy giận lẫy: “Có người gả con gái mà làm ba ngày à? Có phải tìm con rể tới ở rể đâu!”

DTV

Không đợi mọi người hi hi ha ha cười rộ lên, Vương Thúy Phân lại nói: “Hơn nữa cũng không phải nhà Tiểu Tống không tính làm cỗ. Thông gia cố ý viết thư tới nói rồi, năm ngoái lúc bọn nhỏ ở Bắc Kinh chưa làm là bởi vì bên chúng tôi không ở đó, cho nên trước hết bảo bọn nó trở về quê cũ làm, đợi có cơ hội trở về Bắc Kinh còn phải làm một lần nữa cho đàng hoàng, đến lúc đó sẽ đón cả chúng tôi tới Bắc Kinh ăn cưới.”

Nghe nói như thế, mọi người không trêu ghẹo nữa, ngày sau nhà đội trưởng Diệp còn được đón đến Bắc Kinh, thật là có phúc, mọi người bỗng chỉ còn lại đầy ước ao. Vương Thúy Phân được người ta vô cùng hâm mộ cũng tỏ ý rất thỏa mãn.

Thế là hôm Diệp Tiểu Muội kết hôn làm theo quy củ gả con gái của địa phương.

Nhưng tuy chỉ cần mời khách một ngày vẫn có lượng công việc rất lớn, chủ yếu là do làm cỗ cũng có nhiều chỗ cần để ý, cơm sáng không thể sau chín giờ, tốt nhất tầm tám giờ là phải chuẩn bị xong để khách khứa đều lên bàn. Muốn chuẩn bị xong rượu và thức ăn sớm như vậy thì chẳng phải là trời chưa sáng đã dậy thu xếp rồi ư?

Đội trưởng Diệp làm việc hỉ, tất cả già trẻ trong đội đều rất vui lòng đến giúp đỡ, dù là như thế, Vương Thúy Phân làm tổng chỉ huy vẫn bận tối mày tối mặt. Vốn dĩ bà ấy có hai cô con dâu thì có thể nghỉ xả hơi. Em gái của chồng được gả vào nhà tốt, Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú sớm đã bỏ qua thành kiến trước kia, thật lòng thật dạ tâng bốc em gái chồng sống qua ngày, đương nhiên ngày đại hỉ của em chồng bọn họ cũng rất nỗ lực tỏa sáng. Nhưng bây giờ bọn họ có lòng mà không có sức, bởi vì trong nhà lại thêm hai đứa bé đòi b.ú sữa mẹ bất cứ lúc nào, cộng thêm hai anh em Diệp Đại Bảo đã có thể kéo em gái chạy khắp nơi, một đám con nít, chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp làm mẹ căn bản không rời được.

Nói đến đây, không thể không nhắc tới chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp, hai vị này đã hoàn mỹ giải thích cái gì gọi là “kẻ ăn không hết người lần chẳng ra”. Tống Tú Tú vót đến nhọn cả đầu muốn sinh con trai lại sinh một cô con gái, thế mà cách vài ngày, Lâm Hồng Mai cũng phát động, lại là một thằng nhóc mập, làm Tống Tú Tú tức đến mức một Phật thăng thiên hai Phật xuất thế. Mấy ngày nay mới ở cữ xong, Lâm Hồng Mai vô cùng đắc ý, gặp ai cũng cảm thán mình muốn con gái, không ngờ lại là thằng nhóc thối vân vân, Tống Tú Tú nghe được tan nát cõi lòng.

May mà việc hôn nhân của Diệp Tiểu Muội ngày càng gần, các bà con tới nhà thăm hỏi chủ yếu là muốn nghe nhà thanh niên tri thức Tống đưa bao nhiêu lễ hỏi, sự đắc ý của Lâm Hồng Mai nhanh chóng bị một số người ngắt lời, đây có lẽ là chỗ duy nhất mà Tống Tú Tú cảm thấy an ủi.
 
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 379: Chương 379



Có điều đối với Vương Thúy Phân mà nói, cháu trai cháu gái đều là cháu nhà họ Diệp, dù sao gần đây con gái út “không chịu thua kém” khiến bà ấy càng ngày càng ý thức được, nuôi tốt con gái còn dễ dàng nở mày nở mặt hơn con trai. Lấy ngay Tiểu Muội và thằng ba mà nói, Tiểu Muội gả cho thanh niên trí thức Tống, ngày sau theo Tiểu Tống trở về thành phố làm người Bắc Kinh, sinh cháu trai cháu gái ngoại cho bà ấy cũng đều ăn ngon uống đã ở hoàng thành. Không so với Tiểu Muội, thằng ba cũng có tiền đồ, vào huyện thành phố làm công nhân, nói ra cũng là độc nhất đại đội, nhưng thằng ba có năng lực hơn nữa thì nửa đời còn lại cũng chỉ lăn lộn ở trong huyện, dù cho học theo tìm thanh niên trí thức tới từ thành phố lớn làm vợ thì cũng không thể theo vợ thanh niên trí thức trở về thành phố lớn, ngược lại chỉ có thể để cô vợ thanh niên trí thức ở lại cùng mình sống cuộc sống khổ cực ở huyện thành nhỏ, đây chính là chênh lệch.

Cho nên vợ thằng hai lại sinh một cô con gái, Vương Thúy Phân thất vọng vài ngày theo bản năng, sau đó nghĩ đến con gái út thì lại thôi mong ngóng, thân thể và gân cốt của vợ thằng hai tốt, sẽ có một ngày sinh được con trai, nuôi hai cô bé này tốt cũng có tiền đồ. Không trông mong đến thủ đô sống ngày tháng tốt đẹp như cô chúng nó nhưng có thằng ba giúp đỡ, gả con gái trong nhà vào trong thành phố cũng không tính là khó, về sau tìm vài đứa cháu rể trong thành phố cho bà, nói ra vẫn nở mày nở mặt. Nghĩ như vậy, Vương Thúy Phân cũng quý Tống Tú Tú hơn mấy phần, bề ngoài vẫn đối xử công bằng với hai cô con dâu này, giống như cuộc sống hôm nay, nếu ít nhất phải để lại một cô con dâu ở nhà trông nom thì thà rằng giữ cả hai người họ lại, kẻo sau này lại léo nha léo nhéo.

Thật ra nếu bày cỗ ở nhà mình thì Vương Thúy Phân không cần nhọc lòng chuyện này, Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú vừa giúp nấu cơm vừa trông trẻ con cũng miễn cưỡng giải quyết được, vấn đề là nhà bọn họ không bày được nhiều bàn như vậy, sân nhà ai cũng không lớn đến thế, thông thường loại việc hiếu hỉ này đều làm ở quán cơm, phía trước quán cơm có phần đất bằng phẳng rất lớn có thể bày cỗ, phía sau còn có bếp lớn, làm cơm tập thể thuận tiện rộng rãi hơn trong nhà nhiều.

Tối qua, anh cả Diệp và anh hai Diệp mượn bàn từ nhà thân thích bạn bè tới phía trước quán cơm, còn mượn từng nhà rất nhiều băng ghế dài để bày, như vậy buổi sáng chỉ cần nấu cơm là xong rồi, tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Bất luận phương án nào đương nhiên đều có lợi có hại, cứ như vậy Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú phải có ít nhất một người ở nhà trông nom. Nhưng Vương Thúy Phân lại không để ý, dù sao đã đủ người rồi, thiếu một hay là thiếu hai người cũng chẳng khác là bao, vừa hay hai người bọn họ có thể ở nhà chiêu đãi thân thích bạn bè đường xa mà đến. Tuy là như vậy bà ấy sẽ khổ cực hơn, song việc hỉ như gả con gái, cực khổ hơn nữa bà ấy cũng cam tâm tình nguyện.

Nhưng trước khi đến quán cơm bận việc, Vương Thúy Phân cho rằng còn có chuyện lớn rất quan trọng: Lôi con gái út thích ngủ nướng dậy khỏi giường.

Vốn dĩ Diệp Tiểu Muội có thể không cần dậy sớm dày vò như vậy, dựa theo kế hoạch của người nhà họ Diệp, tầm tám giờ sáng quán cơm đó vừa bắt đầu tiếp đãi khách khứa, thân thích bạn bè đều sẽ đến phòng xem cô dâu trước và sau bữa cơm, đưa tiễn chúc phúc các loại. Cho nên tốt nhất là Diệp Tiểu Muội phải ăn diện xong xuôi trước khi khách khứa tới, trở thành vật cát tường, ngồi ở trên giường để tăng thiện cảm với đám người là được. Lần này ngay cả nghiệp vụ trang điểm cho cô dâu cô cũng không có, Diệp Tiểu Muội chỉ có thể tự cầm bộ đồ trang điểm ít ỏi đến đáng thương của mình tùy tiện ứng phó, cộng thêm mái tóc nhất cô cắt từ năm ngóai đến nay vẫn chưa dài ra, bây giờ muốn làm kiểu tóc đẹp cũng không được, trang điểm ăn diện căn bản không tốn mấy phút, dù cho hơn bảy giờ cô mới rời giường cũng hoàn toàn kịp.

DTV

Nhưng hôm nay này ngày quan trọng như vậy, Vương Thúy Phân không muốn bảo đảm mà là tuyệt đối không được có bất kỳ sơ sót nào, bà ấy vẫn sợ con nhóc tinh ranh như con gái út không mình ở bên cạnh, nhà thằng cả và nhà thằng hai luân phiên ra trận cũng đừng hòng gọi cô dậy được, đến lúc đó bạn bè thân thích bên ngoài thông đều tới, vừa hỏi cô dâu vẫn ở trên giường chưa dậy thì sẽ nói thế nào? Cho nên Vương Thúy Phân dứt khoát gọi con gái út dậy trước khi ra cửa, bà ấy muốn vợ thằng cả và vợ thằng hai ở nhà trông để sau khi mình ra cửa Tiểu Muội không thể lại quay về giường ngủ được nữa.
 
Back
Top Bottom