Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế

[BOT] Mê Truyện Dịch
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 105: CHIÊU TRÒ



Diệp Như Hề không hỏi tại sao không sử dụng trên người anh họ Hạ Đông Thịnh, có lẽ Lệ Trường Uyên có suy nghĩ đặc biệt nào đó, hoặc cũng có thể là vì quan tâm đến việc Hứa Thắng Nam chỉ có dị năng đơn lẻ, lại là con gái.

Diệp Như Hề chợt nhớ ra, chỉ cần không có lời chúc may mắn của Tiểu Hồng, mỗi lần sử dụng máy bay quân sự đều phải gặp phải vài đợt chim zombie hoặc chim biến dị chủ động tấn công.

Quả nhiên, không lâu sau khi máy bay bay lên độ cao lớn, bọn họ đã gặp phải đợt tấn công đầu tiên của chim zombie.

Chu Vũ đưa ra cảnh báo, mọi người trong khoang máy bay sau đều cảnh giác, bắt đầu sử dụng bộ điều khiển s.ú.n.g năng lượng, pháo năng lượng được trang bị trên ghế, mượn tinh thần lực bên ngoài để ngắm bắn.

Thương lượng trước khu vực mỗi người phụ trách, sẽ không xảy ra vấn đề tranh giành "quái".

Có tinh thần lực như một "công cụ gian lận", s.ú.n.g năng lượng b.ắ.n chim zombie, gần như bách phát bách trúng.

Ngoại trừ một số ít chim zombie có tốc độ biến dị hoặc khả năng phòng thủ đặc biệt mạnh cần phải b.ắ.n nhiều phát mới tiêu diệt được, về cơ bản không có vấn đề gì lớn.

Chỉ là khi bị các loại dị năng của chim zombie tấn công, cho dù máy bay có lớp lá chắn năng lượng do các nhà khoa học của Long Thủ, Hổ Thủ nghiên cứu ra, cũng khó tránh khỏi bị rung lắc, lắc lư trái phải, lên xuống.

Đôi khi, còn có thể bị xoay 360 độ trong không gian.

Lần này không bị xoay mạnh như vậy, nhưng cũng đã bị lật nghiêng trên 90 độ vài lần...

Cơ thể Diệp Như Hề, vài lần bất giác dựa vào người Lệ Trường Uyên bên cạnh.

Trong trường hợp có nhiều chỗ ngồi, ưu tiên ngồi sát đồng đội là để phòng trường hợp dây an toàn bị lỏng, đồng đội bên cạnh có thể kịp thời kéo lại, giúp giữ vững cơ thể.

Trước đây khi làm nhiệm vụ, Diệp Như Hề cũng không phải là chưa từng ngồi sát Lệ Trường Uyên, dù sao cô cũng không quen những người khác, nữ thành viên đội Long cũng không nhiều.

Phần lớn thời gian, một bên cô ngồi là nữ thành viên, bên kia là Lệ Trường Uyên.

Đương nhiên, nếu anh trai cô cũng có mặt, thì sẽ không đến lượt Lệ Trường Uyên.

Nhưng trước đây, dù cơ thể có dựa vào nhau, Diệp Như Hề cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng lần này...

Cô phát hiện ra cơ thể mình đang dựa vào Lệ Trường Uyên. Dù cách hai lớp áo tác chiến, cô vẫn cảm thấy như mình đang "chiếm tiện nghi" của đối phương, nhanh chóng mượn tác dụng của dây an toàn, ngồi thẳng dậy, giữ vững cơ thể.

Chờ một đợt chiến đấu kết thúc.

Lệ Trường Uyên đương nhiên chú ý đến động tác nhỏ vừa rồi của Diệp Như Hề.

Chuyện gì vậy, cô nhóc này trước đây không phải hoàn toàn không coi anh là đàn ông để đề phòng sao?

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Sao lần này lại cảm thấy cô bé có vẻ cố ý tránh tiếp xúc cơ thể với anh thế này?

Trừ khi đối tượng là Diệp Như Hề, nếu không, anh luôn không ngồi sát các nữ thành viên trẻ tuổi, thà tự mình đi làm công việc lái máy bay vất vả.

Xét cho cùng, thân phận và ngoại hình của anh đều khá ưu tú, đúng là có không ít nữ thành viên có chút suy nghĩ khác.

Bản thân Lệ Trường Uyên không có ý đó, đương nhiên phải tránh.

Những người không độc thân, người ta đã có đối tượng rồi, tốt nhất cũng nên tránh hiềm nghi.

Trước đây phá lệ, để cô nhóc ngồi bên cạnh anh, lúc đó Lệ Trường Uyên còn chưa nảy sinh ý nghĩ gì, chỉ biết cô nhóc không có ý đó với anh. Cô ấy không thích ngồi sát người đàn ông xa lạ, người do chính anh mời vào đội, đương nhiên phải quan tâm hơn một chút.

Không ngờ, bây giờ anh lại vì chuyện này mà âm thầm rối rắm.

Chẳng lẽ gần đây anh biểu hiện hơi rõ ràng, cô nhóc cảm nhận được tâm tư của anh, nên cố ý tránh né?

Lệ Trường Uyên ánh mắt sâu xa, cuối cùng vẫn đè nén một số suy nghĩ không tiện nói ra.

Không sao, anh chờ được. Chỉ cần anh luôn ở bên cạnh cô, ngăn cách tất cả những người đàn ông ưu tú đang thèm muốn cô, hoặc là cô có thể để ý đến, đợi đến ngày cô muốn yêu đương, tự nhiên chỉ có thể nhìn thấy anh.

Khoảnh khắc này, Lệ Trường Uyên mới nhận ra. Hóa ra thứ mà anh cho rằng chỉ là một chút thích cô, thực chất đã sở hữu d*c v*ng chiếm hữu mãnh liệt, cuồn cuộn đến vậy, hoàn toàn không thể chấp nhận việc cô thuộc về người khác.

Nhưng để không dọa cô bé, Lệ Trường Uyên trên mặt không hề có chút khác thường, mỉm cười dịu dàng với Diệp Như Hề. Anh lấy từ trong không gian ra một hộp sữa nhỏ hiệu Vượng Tử đưa qua:

"Vừa rồi chiến đấu cường độ cao, tinh thần rất căng thẳng phải không? Uống chút sữa thư giãn một chút."

Anh nhớ, cô thích uống sữa hiệu này, hơi ngọt, hương vị trẻ con thích.

Sữa tươi loại ngon trong không gian của anh cũng tích trữ không ít, nhưng không tiện uống trên máy bay.

Diệp Như Hề thấy Lệ Trường Uyên không phát hiện ra hành động nhỏ của mình, thở phào nhẹ nhõm, nhận lấy sữa, nói lời cảm ơn, rồi uống.

Là sữa ngọt mà cô thích.

Đối diện, giọng nói trêu chọc của Hạ Đông Thịnh vang lên: "Tiểu Uyên, sữa chỉ có mình Tiểu Diệp có thôi à? Cho anh và Thắng Nam mỗi người hai hộp đi."

Lệ Trường Uyên: ...

Bản thân không biết theo đuổi con gái thì thôi đi, còn ở đây cản trở mình theo đuổi con gái! Người anh trai phiền phức này!

Mọi người đều được phát sữa, làm sao có thể thể hiện sự quan tâm đặc biệt của anh dành cho Tiểu Hề được.

Hạ Đông Thịnh đã lên tiếng rồi, Lệ Trường Uyên chỉ đành "tốt bụng" mỉm cười, cũng đưa cho Hạ Đông Thịnh và Hứa Thắng Nam mỗi người hai hộp sữa.

Nhưng vẫn âm thầm làm trò, thứ đưa cho bọn họ là sữa tươi nguyên chất mà Diệp Như Hề ghét uống nhất.

Sau đó, thản nhiên lấy ra một hộp sữa Vượng Tử uống.

Hạ Đông Thịnh:...

Còn tưởng rằng thằng nhóc này không biết theo đuổi con gái chứ, chẳng phải rất biết cách sao? Toàn "chiêu trò" cả.

Đáng tiếc, Diệp Như Hề chỉ cho rằng Lệ Trường Uyên làm vậy là để "se duyên" cho Hạ Đông Thịnh và Hứa Thắng Nam, mới cố ý đưa cho họ hai hộp sữa tươi nguyên chất giống nhau.

Còn về sữa của anh ấy, giống với sữa cô uống đều là Vượng Tử, có lẽ là vì anh Lệ có khẩu vị giống cô, cũng thích uống ngọt?

Một trong ba ảo tưởng lớn nhất đời người "Anh ấy thích tôi" thật đáng sợ!

May mắn thay, hôm nay mọi chuyện vẫn thuận lợi. Ngoài lần chim zombie này, không còn gặp phải sự tấn công nào trên không nữa.

Thuận lợi đến địa điểm nhiệm vụ, gần lối vào an toàn của sông ngầm.

Chiếc máy bay quân sự mà bọn họ sử dụng đã được Lệ Trường Uyên cất đi.

Để đề phòng trường hợp anh không kịp quay lại hoặc gặp sự cố, làm chậm trễ kế hoạch trở về sau ba ngày của đội thám hiểm khu vực trung và ngoại vi, máy bay quân sự cỡ lớn của đội không được cất đi, mà để lại ba người canh giữ.

Trong quá trình thám hiểm, nếu các thành viên bị thương hoặc mệt mỏi, cũng có thể quay trở lại máy bay trên mặt đất để nghỉ ngơi.

Năm người nghỉ ngơi một chút, liền đi vào sông ngầm trước.

Đội ngũ đi theo phía sau.

Như vậy, nếu sông ngầm có thêm nguy hiểm chưa biết nào đó, cũng là mấy người có thực lực mạnh nhất đi đầu.

Sông ngầm cũng có nguy hiểm, trong sông có không ít cá biến dị cùng thủy quái hung dữ.

Nhưng nhìn chung, chỉ cần không xuống sông, hoặc khi đánh không lại, nhanh chóng rời khỏi sông ngầm trở về bờ, là có thể thoát khỏi trận chiến.

Vì vậy, mức độ nguy hiểm tổng thể không tính là cao.

Đây chỉ là tình huống gặp phải ở khu vực trung tâm và ngoại vi đã được thám hiểm hai lần.

Quãng đường đã đi qua trước đó không xảy ra chuyện gì.
 
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 106: LẬP NHÓM



Đến khu vực sâu nhất đã thám hiểm lần trước, Lệ Trường Uyên nói: "Phía trước là khu vực chưa được thám hiểm, chúng ta đã đi bộ vài tiếng đồng hồ rồi, đoạn sông phía trước không có lối đi ven bờ, chỉ có thể di chuyển bằng thuyền. Nghỉ ngơi hai tiếng trước đã, ăn chút gì đó để hồi phục thể lực, rồi tiếp tục đi sâu vào."

Mọi người đều không có ý kiến.

Trong môi trường tối tăm, ẩm ướt dưới lòng đất này, cũng không thích hợp để nấu nướng tại chỗ. Thứ mà mọi người ăn đều là đồ ăn dinh dưỡng do Lệ Trường Uyên lấy từ trong không gian ra, đã dặn đầu bếp chuẩn bị từ trước.

Toàn là thú biến dị và thực vật biến dị cấp 2, cấp 3 làm ra. Vừa ngon, năng lượng lại dồi dào, có thể nhanh chóng khôi phục thể lực và dị năng đã tiêu hao.

Không ít nguyên liệu còn là sản vật trong không gian của Diệp Như Hề. Vì bản thân và đám thú cưng ăn không hết, Diệp Như Hề mang ra trao đổi tinh hạch với anh.

Ăn cơm tối xong, mọi người lần lượt tìm một ch* k*n đáo để giải quyết vấn đề vệ sinh cá nhân.

Diệp Như Hề triệu hồi Lão Rùa và Thỏ Thỏ, hai đứa cũng đã ăn bữa tối thịnh soạn trong không gian, để chúng canh gác, những người khác tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.

Hai tiếng đồng hồ trôi qua trong nháy mắt, Diệp Như Hề thu Lão Rùa với kích thước quá khổ lại, để Tuyết Bảo và Thỏ Thỏ ở bên ngoài. Cô còn đặt Tiểu Hồng - vào một bể cá nhựa trong suốt xách tay, cũng để ở bên ngoài.

Sở dĩ sử dụng bể cá bằng nhựa là vì bể cá bằng thủy tinh quá dễ vỡ, lại dễ làm bị thương người khác.

Nhận được chỉ thị của Diệp Như Hề thông qua khế ước, Tiểu Hồng thổi bong bóng trong bể cá, ba luồng chúc phúc may mắn lặng lẽ được ban cho Diệp Như Hề, Lệ Trường Uyên và Hứa Thắng Nam.

Diệp Như Hề và Lệ Trường Uyên đã quen thuộc với hiệu ứng chúc phúc may mắn, chỉ cảm thấy như có một làn gió nhẹ lướt qua.

Hứa Thắng Nam lần đầu tiên trải nghiệm hiệu ứng này thì lại nghiêng đầu một cách kỳ lạ, cảm thấy hình như có gió nhưng lại không cảm nhận được rõ ràng.

Lệ Trường Uyên lấy ra một chiếc xuồng máy đủ chỗ cho 5 người bọn họ.

Tiếng động cơ xuồng máy cùng với đèn pha sáng chói sẽ thu hút sự chú ý và tấn công của không ít thủy quái. Đây cũng là điều không thể tránh khỏi.

Nhưng may mắn là tốc độ của xuồng máy đủ nhanh, phần đáy còn được cải tạo bằng vật liệu thú biến dị, khả năng phòng thủ vẫn rất tốt.

Phần lớn thủy quái đều không đuổi kịp tốc độ của xuồng máy, cũng có thể tránh được rất nhiều phiền phức.

Xuồng máy chạy về phía trước lúc ẩn lúc hiện vài tiếng đồng hồ, giữa chừng phải dừng lại để giải quyết một số thủy quái có tốc độ nhanh và sức tấn công mạnh, thu thập một ít rong và rêu màu tím ở các đoạn sông khác nhau.

Tất nhiên, thủy quái bị g.i.ế.c cũng được thu thập lại hết, biết đâu sẽ có ích cho việc bào chế thuốc giải độc virus zombie.

Ngay khi Diệp Như Hề nghĩ rằng con đường phía trước cũng sẽ như vậy, không có gì thay đổi, thì từ xa bọn họ đã nhìn thấy đoạn sông phía trước không còn là một màu đen kịt nữa mà tỏa ra ánh sáng tím mờ ảo.

Dòng sông vốn chảy xiết cũng trở nên rộng hơn rất nhiều ...

Trông giống một hồ nước ngầm hơn!

Khi xuồng máy dần dần tiến lại gần hồ nước ngầm này, mọi người cũng nhìn rõ nguồn gốc của ánh sáng tím mờ ảo.

Hóa ra trên vách núi xung quanh và phía trên hồ nước ngầm mọc đầy một loại nấm màu tím phát sáng.

Nguồn nước phía trên của hồ nước ngầm này có hơn chục nhánh, lớn có nhỏ có, nhưng cho dù là nhánh lớn nhất cũng không thể tiếp tục sử dụng xuồng máy để di chuyển.

Nhánh lớn nhất cũng chỉ cho phép 2-3 người đi song song.

Hơn nữa, nếu dùng tinh thần lực lần theo một nguồn nước đi lên trên, sẽ phát hiện nguồn nước không ngừng đi lên, lại đến từ mặt đất.

Lệ Trường Uyên lấy điện thoại di động quân dụng ra, mở ứng dụng bản đồ ngoại tuyến đã tải xuống trước đó, nói:

"Phía trên hồ nước ngầm này hẳn là nơi tập trung của nhiều hồ nước. Suy đoán sơ bộ, nguồn nước của hồ nước ngầm và sông ngầm này hẳn là thấm xuống từ các hồ nước ở trên."

"Về phần tại sao nước sông lại biến thành màu tím ... Có lẽ có liên quan đến rất nhiều nấm dạ quang màu tím xung quanh đây."

Xung quanh hồ nước ngầm có 4-5 hang động ngầm trống trải, mực nước ở bên trong nông hơn rất nhiều, nhiều nơi có thể đi bộ trực tiếp, số lượng nấm dạ quang màu tím cũng nhiều hơn.

Lệ Trường Uyên nói: "Loại nấm dạ quang màu tím này hẳn là có tác dụng đặc biệt nào đó, chúng ta hãy thu thập thêm một ít. Để tăng tốc độ, chúng ta chia thành hai nhóm nhỏ hành động nhé!"

Hạ Đông Thịnh không có ý kiến, chủ động nói: "Tôi với Thắng Nam và Tiểu Chu sẽ phụ trách ba chỗ bên trái. Tiểu Uyên, em với Tiểu Diệp phụ trách hai chỗ bên phải, được không?"

Hạ Đông Thịnh tuy có chút muốn xem trò cười của em họ, nhưng đến lúc cần thiết, vẫn biết tạo cơ hội cho em họ ở riêng với người trong lòng.

Lệ Trường Uyên đương nhiên hy vọng được ở riêng với Diệp Như Hề.

Nhưng với việc Diệp Như Hề cố tình giữ khoảng cách với anh trên máy bay, bây giờ ở riêng với anh trong hang động ngầm không có nhiều ánh sáng, có thể sẽ càng tránh né anh hơn.

Hơn nữa, mục đích của anh lần này rất rõ ràng, chính là giúp anh họ thoát ế.

Sau khi nhận được sự đồng ý của Diệp Như Hề qua ý niệm tinh thần, Lệ Trường Uyên nói:

"Chúng ta đều là người một nhà đáng tin cậy nên không cần giấu giếm gì. Mọi người đều biết tôi có một không gian lưu trữ trong ngọc bội. Thật ra, Tiểu Hề cũng có một không gian trong ngọc bội, chỉ là dung lượng nhỏ hơn một chút.

Nói cách khác, cả tôi và Tiểu Hề đều có thể kịp thời thu thập nấm dạ quang tím vào không gian để bảo quản. Tốt nhất vẫn là để tôi và Tiểu Hề tách ra hành động, như vậy mới có thể tận dụng không gian một cách tối đa!"

Lệ Trường Uyên nhìn Hạ Đông Thịnh: "Em với anh có sức chiến đấu mạnh nhất, chắc chắn cũng phải chia thành hai nhóm."

Vì vậy, cuối cùng biến thành Lệ Trường Uyên và Hứa Thắng Nam một nhóm.

Hạ Đông Thịnh, Chu Vũ và Diệp Như Hề một nhóm.

Còn về việc tại sao không phải Lệ Trường Uyên và Chu Vũ cùng hành động, thì theo cách nói của Lệ Trường Uyên, là sợ gặp phải tình huống nguy hiểm, sợ Hạ Đông Thịnh phải làm chủ lực, không quan tâm được đến Diệp Như Hề. Vậy nên anh phải để Chu Vũ bên cạnh Diệp Như Hề làm vệ sĩ cho cô mới yên tâm.

Diệp Như Hề có rất nhiều thú cưng, không sai, nhưng sức chiến đấu của bản thân chỉ ở mức trung bình khá. Hơn nữa, mọi người không biết không gian của Diệp Như Hề có thể cho người sống vào.

Diệp Như Hề không có ý kiến gì với sự sắp xếp này, bởi vì Lệ Trường Uyên đã nói với Diệp Như Hề bằng ý niệm tinh thần rằng, anh cố tình tạo cơ hội cho chị Thắng Nam và anh họ ở riêng, là vì anh có vài chuyện muốn nói riêng với chị Thắng Nam.

Hạ Đông Thịnh có chút bất mãn với sự sắp xếp này, nhưng không tìm ra lý do phản bác thích hợp nào, chỉ đành nói: "Vậy chúng ta cứ một tiếng gặp nhau một lần."

Tiếp theo, năm người chọn hai hang động liền kề nhau, lên bờ khám phá.

Trong hang động, ngoài nấm dạ quang màu tím, còn có một số loài thực vật màu tím không rõ tên khác, chỉ là không phát sáng mà thôi.

Nói là lập nhóm, kỳ thực chỉ là hai người, ba người cách nhau không quá 20 mét. Mỗi người làm nhiệm vụ thu thập của mình.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Để khi gặp nguy hiểm, nghe thấy tiếng động là có thể chạy đến hỗ trợ kịp thời.
 
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 107: ĐIÊN CUỒNG NHÁY TÍN HIỆU



Hang động mà Lệ Trường Uyên và Hứa Thắng Nam đi cũng cách bọn họ không xa, chỉ khoảng hơn trăm mét.

Khu vực thực vật màu tím mọc trong hang động ngầm có không ít côn trùng ưa bóng tối và ẩm ướt, nhưng trước khi vào sông ngầm khám phá, mấy người bọn họ đã lấy từ các nhà nghiên cứu của Long Thủ, Hổ Thủ rất nhiều bột và thuốc xịt đuổi côn trùng. Những côn trùng này không thích mùi này, đều sẽ tự động tránh xa.

Một tiếng đồng hồ đầu tiên trôi qua trong bình yên vô sự.

Năm người gặp nhau ở hang động ở giữa.

Khi Hứa Thắng Nam nhìn Hạ Đông Thịnh, sắc mặt có chút không tự nhiên, nhưng ánh sáng trong hang động ngầm lờ mờ, Hạ Đông Thịnh không nhận ra.

Hạ Đông Thịnh chỉ nhìn Hứa Thắng Nam một cái, xác nhận cô ấy nhìn không có bất kỳ tổn thương nào, liền dời ánh mắt đi.

Hạ Đông Thịnh nói: "Tôi thấy chỗ này an toàn lắm, cơ bản không có nguy hiểm gì, chỉ là đã 9 giờ tối rồi, chúng ta làm nhiệm vụ thu thập thêm hai tiếng nữa, rồi tìm chỗ nghỉ ngơi trước nhé."

Lệ Trường Uyên không có ý kiến: "Được."

Hơn nữa, Lệ Trường Uyên lấy cớ hang động "không nguy hiểm", tiếp tục nói: "Vì không có nguy hiểm gì, vậy cứ theo cách phân nhóm quen thuộc của chúng ta đi. Tôi, Tiểu Chu, Tiểu Diệp một nhóm, anh với chị Thắng Nam một nhóm."

Hạ Đông Thịnh ngẩn người: "Không phải em nói như vậy sẽ không tiện cất nấm dạ quang màu tím đã hái được sao?"

Diệp Như Hề biết Lệ Trường Uyên đang cố tình tạo cơ hội cho Hứa Thắng Nam và Hạ Đông Thịnh ở riêng, vì vậy liền nhét Thỏ Thỏ vào tay Hứa Thắng Nam:

"Không sao, Thỏ Thỏ - thú cưng của em cũng có không gian tùy thân rộng khoảng 20 mét vuông, nhưng không thể nâng cấp. Hai người cất nấm dạ quang màu tím đã hái được cho nó cũng vậy thôi."

Trong căn cứ, cứ một trăm người thì vẫn có một hai người sở hữu dị năng hệ không gian trữ vật loại nhỏ.

Nhưng bản thân Diệp Như Hề có không gian ngọc bội, thú cưng còn có không gian trữ vật, điều này quả thực không phổ biến.

Hạ Đông Thịnh nhìn Thỏ Thỏ với vẻ thích thú: "Thật muốn nuôi một con thỏ như vậy! Vừa có thể trữ đồ, lại là hệ Lôi Điện hiếm thấy, sức tấn công còn mạnh hơn cả Lão Lưu."

Lão Lưu chính là người có dị năng hệ không gian trữ vật trong đội cố định của Hạ Đông Thịnh. Sau khi thăng lên cấp 3, không gian có kích thước 300 mét khối, dị năng chính là hệ Thổ, khả năng tự bảo vệ không thành vấn đề, nhưng sức chiến đấu kém hơn một chút.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Đương nhiên, cũng chỉ là Lão Lưu không có mặt ở đây, Hạ Đông Thịnh mới dám nói như vậy.

Hứa Thắng Nam bực bội nói: "Anh nói câu này trước mặt Lão Lưu xem, ông ấy có thể chôn sống anh đấy."

Thỏ Thỏ nằm gọn trong lòng Hứa Thắng Nam, không hề khách sáo, thành thạo leo lên vai Hứa Thắng Nam, tỏ vẻ nó sẽ không cản trở họ làm việc.

Chẳng mấy chốc, năm người lại phân nhóm.

Hạ Đông Thịnh thực ra có chút muốn hỏi, Lệ Trường Uyên đã vì tư lợi sắp xếp mình và Diệp Như Hề vào cùng một nhóm rồi, tại sao còn phải mang theo cái bóng đèn Tiểu Chu?

Ném cả Tiểu Chu cho họ không phải tốt hơn sao, có thể ở riêng hai người?

Hạ Đông Thịnh còn hỏi Lệ Trường Uyên bằng ý niệm tinh thần.

Lệ Trường Uyên chỉ trả lời anh là: "Em sợ ở riêng, Tiểu Diệp sẽ không thoải mái. Chưa đến mức đó mà, có một cái bóng đèn ở đó, cô ấy sẽ an tâm hơn."

Hạ Đông Thịnh luôn cảm thấy em họ hôm nay có chút kỳ lạ, giống hệt như trước đây mỗi lần mình chơi khăm cậu ta, Lệ Trường Uyên không áp chế được anh ta về mặt võ lực, liền bày đủ trò xấu xa để tính kế mình, nhưng nghĩ kỹ lại, cũng không phát hiện ra vấn đề gì.

Anh ta và Hứa Thắng Nam là đồng đội đã hợp tác nhiều lần, cho dù cô ấy đối với anh ta ... cũng sẽ không có vấn đề gì.

Anh ta rất hiểu tính cách của Hứa Thắng Nam, có vài lời nếu cô ấy muốn nói, đã nói từ lâu rồi.

Không lên tiếng, chính là biết thời điểm hiện tại vẫn chưa thích hợp để nói những điều đó.

Hạ Đông Thịnh cũng không biết khi nào mới là thời điểm thích hợp.

Đối với việc em họ muốn yêu đương, anh ta rất khuyến khích và ủng hộ, dù sao cũng đã là mạt thế rồi, có người mình thích thì không tranh thủ lúc này, lỡ sau này không còn cơ hội thì sao?

Về việc ngoài nội loạn zombie, còn có sự tồn tại của kẻ thù bên ngoài, Hạ Đông Thịnh cũng biết một chút.

Nhưng đến lượt mình, anh ta lại vô thức cảm thấy phải kiềm chế d*c v*ng cá nhân, phải lấy việc công làm trọng.

Nhiều năm trong quân ngũ đã khiến anh ta hình thành thói quen này, muốn sửa cũng không sửa được.

Vì vậy, Hạ Đông Thịnh không chút nghi ngờ, dẫn Hứa Thắng Nam xoay người rời đi.

Đến hang động bên kia, Diệp Như Hề hỏi Lệ Trường Uyên bằng ý niệm tinh thần: "Anh Lệ, anh đang giở trò gì vậy!? Rõ ràng 5 người chúng ta có thể hành động cùng nhau, cùng nhau thu thập hết thực vật màu tím trong một hang động, rồi đổi sang hang động khác là được rồi."

Cái gì mà chia thành hai nhóm hiệu quả hơn? Cũng chẳng nhanh hơn được bao nhiêu.

Họ cũng không cần phải gấp gáp trong thời gian ngắn như vậy.

Lệ Trường Uyên bật cười, cô nhóc này xem ra cũng không đến nỗi chậm chạp, vẫn có chút thông minh.

Vì vậy, Lệ Trường Uyên vừa thu thập thực vật màu tím, vừa dùng ý niệm tinh thần kể lại chuyện vừa nói với Hứa Thắng Nam cho Diệp Như Hề nghe.

Anh không muốn để Diệp Như Hề hiểu lầm, mình và Hứa Thắng Nam có bí mật gì không thể nói cho cô biết.

Mắt Diệp Như Hề mở to, không ngờ anh Lệ lại là người như vậy! Ngay cả anh họ ruột của mình cũng tính kế!

Nhưng Diệp Như Hề không hiểu lắm tại sao anh lại làm vậy: "Là đối tượng mà cậu của anh muốn giới thiệu cho anh họ anh, có vấn đề gì sao?"

Lệ Trường Uyên nghiêng đầu, nhìn Diệp Như Hề thật sâu, thản nhiên thừa nhận: "Ừm, cậu anh đúng là đang gán ghép bừa bãi, cô gái đó rất tốt, không thể gả cho anh họ anh được, vì vậy anh chỉ có thể giúp anh họ thoát ế trước đã."

Lệ Trường Uyên sẽ thể hiện mặt tốt nhất của mình trước mặt Diệp Như Hề, nhưng cũng sẽ không che giấu mặt tối của mình, dù sao đây mới là con người thật của anh.

Nếu cô nhóc sợ bộ dạng này của anh ...

Vậy thì anh sẽ cố gắng kiềm chế, giấu mặt tối vào sâu trong lòng.

Diệp Như Hề rất muốn hỏi, người đó là ai? Rất tốt? Tốt như thế nào?

Có phải Lệ Trường Uyên thích cô gái mà cậu của anh ấy muốn giới thiệu cho Hạ Đông Thịnh không?

Nhưng những lời này, Diệp Như Hề càng muốn biết lại càng không dám hỏi trực tiếp, sợ rằng sơ ý một chút sẽ để lộ tâm tư của mình.

Đầu nhỏ của cô cụp xuống, đáp lại một câu: "Ồ, hóa ra là vậy."

Không hề có ý định tiếp tục hỏi.

Lệ Trường Uyên cảm thấy cô nhóc không còn hứng thú trò chuyện nữa, chỉ nghĩ là cô bị dáng vẻ tính kế ngay cả anh họ ruột của mình dọa sợ.

Cô ấy vậy mà không hề quan tâm đến "cô gái đó" mà anh nhắc đến, là không hiểu được sự quan tâm của anh dành cho "cô gái đó" sao?

Cũng có thể là hiểu rồi, nhưng cô ấy đoán được "cô gái đó" trong miệng anh chính là cô ấy, sợ nói toạc ra mối quan hệ giữa hai người sẽ ngại ngùng, nên giả vờ không biết, không tiếp tục hỏi nữa.

Lệ Trường Uyên vốn thông minh quyết đoán, nhưng khi gặp chuyện tình cảm, cũng trở nên do dự, thiếu tự tin, lo được lo mất.
 
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 108: THÀNH THẬT VỚI LÒNG



Thực ra anh và Hứa Thắng Nam, người không có ngoại lực tác động thì mãi không dám mở lời, sợ mở lời rồi sẽ mất cả bạn bè, cũng chẳng khác gì nhau.

Chính vì trải qua nỗi khổ của tình đơn phương này, Lệ Trường Uyên đặc biệt hy vọng Hứa Thắng Nam thật sự dùng thuốc k.í.c.h d.ụ.c anh đưa cho cô ấy, đạt được mong muốn.

Cứ như đang báo trước rằng, sớm muộn gì anh cũng sẽ đạt được mong muốn.

Cách giải độc của thuốc k.í.c.h d.ụ.c rất đơn giản, chỉ cần ngâm mình trong nước lạnh vài phút là hết tác dụng.

Trong hang động ngầm này, khắp nơi đều là vũng nước nhỏ, bọn họ đã dùng dụng cụ kiểm tra rồi, nước ở đây không độc, còn rất tốt cho cơ thể.

Hơn nữa, các vũng nước nhỏ khác với sông ngầm, hồ nước ngầm bên ngoài, cơ bản không có thủy sản cỡ lớn nào, chỉ có một số cá tôm nhỏ cấp 1, vì nước quá nông.

Vì vậy, Lệ Trường Uyên không hề lo lắng Hạ Đông Thịnh và Hứa Thắng Nam sẽ gặp chuyện gì ngoài ý muốn vì trúng thuốc.

Hứa Thắng Nam chắc là thật sự đã hạ quyết tâm, chuẩn bị hành động, cố ý kéo Hạ Đông Thịnh, chọn một hang động tương đối sâu bên trong, cách xa Lệ Trường Uyên, Diệp Như Hề và Chu Vũ.

Nấm dạ quang màu tím ở bên trong này đều to hơn bên ngoài một chút, ánh sáng cũng mạnh hơn một chút.

Hứa Thắng Nam giả vờ bị côn trùng độc cắn, "a" lên một tiếng nhỏ, như thể bị đau mà dùng tay trái che cánh tay phải lại.

Hạ Đông Thịnh lập tức chạy tới, lo lắng hỏi: "Thắng Nam, cô sao vậy?"

Hứa Thắng Nam nhân lúc anh ta đến gần, không hề đề phòng cô ấy, vội vàng ấn vài cái vào chai thuốc k.í.c.h d.ụ.c nhỏ mà tay phải đang cầm.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Một mùi hương thoang thoảng lan tỏa trong không khí.

Hạ Đông Thịnh hít phải vài hơi, cảm thấy có gì đó không ổn: "Thắng Nam, cô đang làm gì vậy? Cô xịt cái gì thế?"

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, anh ta đã cảm thấy một luồng hơi nóng khó tả bốc lên từ sâu thẳm trong cơ thể.

Thỏ Thỏ đã được Hứa Thắng Nam bế lên chào hỏi trước đó.

Hứa Thắng Nam không hiểu tiếng thỏ của nó, nhưng những câu nói thông dụng của con người, Thỏ Thỏ thường xuyên xem tivi nên có thể hiểu được.

Lúc này Thỏ Thỏ ngoan ngoãn nằm trong giỏ tre đựng nấm của Hạ Đông Thịnh cách đó 20 mét, không đến làm phiền.

Hai con người này đang đ*ng d*c, nó hiểu mà.

Đây là lần đầu tiên Hứa Thắng Nam làm chuyện như vậy, nhưng đã quyết định làm rồi, cô ấy phải làm cho thật tốt.

Thấy Hạ Đông Thịnh phát hiện ra, cô ấy mỉm cười, cầm chai xịt thêm vài cái vào mặt Hạ Đông Thịnh.

Hạ Đông Thịnh: "..."

Cùng với cảm giác khó tả trong cơ thể ngày càng mãnh liệt, Hạ Minh Đông cảm thấy, không cần hỏi thêm, anh cũng biết đây là chuyện gì rồi.

Hạ Minh Đông sa sầm mặt mày, nhưng lại không dám nói lớn tiếng, mà đè thấp giọng, tức giận nói: "Hứa Thắng Nam, em, sao em có thể làm loại chuyện này với anh vào lúc này, ở nơi này chứ..."

Hứa Thắng Nam lúc nãy cố ý nín thở một lúc lâu, cho nên hít phải rất ít khí k*ch th*ch, gần như không có.

Cô đứng dậy, đổi sang chỗ cách đó mười mấy mét, chuẩn bị tiếp tục hái nấm dạ quang tím.

Cứ như thể người vừa xịt thuốc k*ch th*ch vào Hạ Minh Đông không phải cô vậy.

Nhưng Hạ Minh Đông trúng thuốc thì không bình tĩnh được như vậy.

Lý trí mách bảo anh nên tránh xa Hứa Thắng Nam ngay lập tức, để tránh xảy ra chuyện gì không thể kiểm soát.

Nhưng cơ thể anh lại có suy nghĩ riêng, hoàn toàn không khống chế được mà bước nhanh về phía Hứa Thắng Nam.

Sau nụ hôn nồng nhiệt, Hứa Thắng Nam khó khăn lắm mới đẩy Hạ Minh Đông ra, u oán hỏi: "Nghe nói, bố anh muốn giới thiệu đối tượng cho anh rồi? Anh Hạ, anh đang làm gì vậy?"

Hạ Minh Đông: "..."

Cuối cùng anh cũng hiểu, tên nhóc Lệ Trường Uyên kia đang tính toán cái gì!

Hạ Minh Đông vội vàng nhào tới, ôm lấy Hứa Thắng Nam, vội vàng giải thích: "Không có chuyện đó, bố tôi chỉ là không biết chuyện của tôi và em, cố ý lấy tôi ra làm cái cớ, k*ch th*ch tên nhóc hỗn láo Lệ Trường Uyên kia thôi!"

Hứa Thắng Nam đã thử được tâm ý của tên này, biết anh ta cũng không phải là không có cảm giác với mình, cũng không định thật sự làm gì đó trong hang động ngầm này, trực tiếp đá một phát vào người Hạ Minh Đông, vừa vặn đá anh ta xuống vũng nước phía sau.

Hứa Thắng Nam: "Tôi và anh, chẳng phải là tình đồng đội thuần khiết sao, có gì đặc biệt đâu."

Hạ Minh Đông biến thành gà rớt nước, phát hiện ngâm nước lạnh có tác dụng làm dịu cơn nóng bất thường trong cơ thể, cũng không vội đứng dậy.

Anh ta ngồi trong vũng nước, lau mặt nói: "Hứa Thắng Nam, nếu em chỉ xem tôi là đồng đội thuần khiết, sao em lại xịt thuốc này vào tôi?"

Khuôn mặt tóc ngắn anh khí của Hứa Thắng Nam ửng đỏ, nhưng vẫn cứng miệng nói: "Tôi chỉ thấy xung quanh không có gì nguy hiểm, phối hợp với nhà nghiên cứu của Long Thủ nghiên cứu dược tính của thuốc mới, không được sao? Nếu anh không vui, lần sau tôi đổi người khác xịt!"

Hạ Minh Đông: "Em dám!!!"

Cũng mặc kệ thuốc chưa hết tác dụng, lại xông lên, ôm lấy Hứa Thắng Nam.

Lần này, Hứa Thắng Nam không thoát ra được nữa.

...

Đợi hai tiểu đội gặp lại nhau, Diệp Như Hề phát hiện, môi chị Thắng Nam bị cắn đến bật máu.

Quần áo trên người Hạ Minh Đông ướt sũng, trông có vẻ chật vật.

Nhưng anh ta nắm c.h.ặ.t t.a.y Hứa Thắng Nam, không chịu buông.

Lệ Trường Uyên liếc mắt một cái, đã biết chuyện gì xảy ra: "Ồ, xem ra tôi sắp có thêm một chị dâu rồi."

Nói xong, ném một cái ba lô qua: "Anh, thay bộ đồ khô trước đi."

Hạ Minh Đông bắt chuẩn xác, tức giận mắng: "Tên nhóc thối, lát nữa tôi sẽ tính sổ với cậu."

Nói xong mới buông Hứa Thắng Nam ra, cầm ba lô lại vào trong hang động.

Chu Vũ rất hoang mang: "???"

Sao hai người này đang yên đang lành, tự dưng lại nắm tay nhau rồi?

Haiz, đột nhiên nhớ người trong lòng rồi.

Chu Vũ: "Lần này, tôi sẽ đi một mình một nhóm, tôi muốn thu thập thêm một ít thực vật ở đây, mang về cho cô Phương, cô ấy nhất định sẽ thích."

Diệp Như Hề: "..."

Bọn họ không phải ra ngoài làm nhiệm vụ thu thập quan trọng sao, sao tự dưng lại bị nhét đầy miệng cẩu lương thế này!

Chu Vũ nói xong liền xoay người bỏ đi.

Lệ Trường Uyên: "Đừng đi xa quá, một tiếng sau, tập hợp tìm chỗ nghỉ ngơi qua đêm."

Chu Vũ phất phất tay: "Biết rồi!"

Thỏ Thỏ thấy anh ta đi một mình một nhóm, hình như có chút đáng thương, nhảy nhót theo sau, chui vào giỏ đựng thực vật của Chu Vũ.

Ừm, nó là một chú thỏ hiểu chuyện, nó sẽ chạy qua chạy lại giữa nhóm Chu Vũ, nhóm Hạ Minh Đông Hứa Thắng Nam mười phút một lần, cất giữ thực vật đã thu thập xong!

"Chủ nhân, cô cố gắng lên! Cố gắng bắt được tên hai chân lợi hại kia!"

Đây là Thỏ Thỏ dùng tinh thần lực truyền âm.

Diệp Như Hề chớp chớp mắt, có chút chột dạ nhìn Lệ Trường Uyên.

Lệ Trường Uyên thì mỉm cười dịu dàng với cô.

Hứa Thắng Nam cảm thấy, cô biết Hạ Ái Quân muốn giới thiệu đối tượng xem mắt cho Hạ Minh Đông là ai rồi.

Khó trách Lệ Trường Uyên sốt ruột.

Nhưng mà, cô không trách Lệ Trường Uyên. Nếu không phải tên nhóc này thúc đẩy, cô và Hạ Minh Đông có lẽ phải đợi đến khi mạt thế kết thúc mới đến được với nhau.

Cũng không phải nói như vậy không tốt... Nhưng, lỡ như mạt thế không kết thúc được, chẳng phải bọn họ sẽ bỏ lỡ nhau thì sao?

Chết rồi cũng sẽ cảm thấy tiếc nuối.

Bây giờ như vậy, rất tốt.
 
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 109: AI CŨNG THÀNH ĐÔI



Công việc bận rộn đến mấy, cũng không phải là không thể tranh thủ lúc rảnh rỗi, yêu đương một chút.

Hứa Thắng Nam trêu chọc: "Tiểu Uyên, cậu đừng có chỉ nói mỗi chị, cậu cũng phải cố gắng lên đấy."

Lệ Trường Uyên mỉm cười đáp lại: "Được, tôi sẽ cố gắng."

Lệ Trường Uyên và Diệp Như Hề quay lại hang động lúc nãy bọn họ ở.

Lần này, Diệp Như Hề không nhịn được nữa, trực tiếp hỏi: "Anh Lệ, chị Thắng Nam bảo anh cố gắng cái gì vậy?"

Lệ Trường Uyên cũng không giấu diếm: "Cố gắng thoát ế."

Diệp Như Hề: "..."

Cô đã đoán được rồi, nhưng không ngờ, thật sự là như cô nghĩ.

Lệ Trường Uyên vốn định từ từ, ủ ấm nước luộc ếch.

Nhưng anh sợ mình hành động chậm, con ếch nhỏ đã vào bát rồi lại nhảy ra ngoài mất.

Hơn nữa, anh họ là khúc gỗ mục như vậy mà cũng thoát ế rồi! Tại sao anh lại phải cô đơn lẻ loi chứ!

Diệp Như Hề có chút mất hồn mất vía: "Ồ, thoát ế tốt. Anh Lệ cố lên."

Hu hu, xem ra, anh Lệ sắp có chủ rồi, cô không thể tiếp tục thích anh ấy nữa.

Đột nhiên, Diệp Như Hề phát hiện ra điều bất thường.

Cô có chút không vui nói: "Anh Lệ, anh đã có người mình thích rồi, còn lấy em ra làm bia đỡ đạn trước mặt cô Chu? Như vậy là không đúng, lỡ như cô gái anh thích hiểu lầm thì sao?"

Nếu không phải người này lấy cô ra làm bia đỡ đạn, hướng cô về phía mối quan hệ không chỉ là tình đồng đội thuần khiết, cô cũng sẽ không nghĩ sai, từ đó cảm thấy Lệ Trường Uyên là một đối tượng yêu đương rất tốt.

Lệ Trường Uyên: "Vậy, Tiểu Hề, em có hiểu lầm không?"

Diệp Như Hề: "...?"

Lệ Trường Uyên căng thẳng đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi: "Tiểu Hề, anh thích em. Nếu em không ghét anh, có muốn thử yêu đương với anh không?"

Lệ Trường Uyên không yêu cầu Diệp Như Hề cũng phải thích anh nhiều như vậy, rất nhiều cặp đôi khi bắt đầu yêu đương, đều là một bên thích, bên kia không ghét, có thể thử yêu đương trước.

Thời gian lâu dần, chắc hẳn, Diệp Như Hề cũng sẽ dần dần có tình cảm với anh.

Diệp Như Hề vừa hái được nấm dạ quang tím, "bộp", rơi xuống đất.

Cô suýt nữa thì tưởng mình nghe nhầm.

Thấy cô ngây người nhìn mình, mãi không trả lời, Lệ Trường Uyên có chút thất vọng, nhưng vẫn dịu dàng nói: "Tất nhiên, nếu bây giờ Tiểu Hề vẫn chưa muốn yêu đương, vậy ít nhất hãy cho anh một cơ hội theo đuổi em. Đợi đến khi nào em muốn yêu đương rồi, thì nói với anh, được không?"

Lời tỏ tình có vẻ dịu dàng, lại ẩn chứa sự bá đạo, cô chỉ có thể yêu đương với anh, muốn yêu đương với người khác, không có cửa đâu.

Diệp Như Hề: "Ơ, nếu không thì, chúng ta bắt đầu yêu đương luôn bây giờ đi."

Lệ Trường Uyên: "...?!"

Diệp Như Hề: "Anh Lệ, em cũng thích anh."

Đây là câu nói tuyệt vời nhất mà Lệ Trường Uyên từng nghe.

Chu Vũ rất buồn bực.

Nhiệm vụ lần này thâm nhập lòng đất thám hiểm, thu thập vật tư hoàn thành rất thuận lợi, toàn bộ hành trình không gặp phải nguy hiểm gì.

Nhưng mà, bốn đồng đội của anh ta, đều thành đôi thành cặp cả rồi.

Trước khi vào lòng đất, mọi người đều là chó độc thân!

Ra khỏi lòng đất, mẹ ơi, chỉ còn mỗi mình anh ta vẫn là chó độc thân.

Trên xuồng cao tốc rời khỏi lòng đất, ánh mắt u oán của Chu Vũ, nhìn Hạ Minh Đông phía trước, vừa lái xuồng, còn vừa nắm tay bạn gái mới Hứa Thắng Nam.

Thật không nỡ nhìn!

Chu Vũ: "Anh Hạ, anh và chị Thắng Nam như vậy có phải hơi quá thân mật rồi không!"

Hạ Minh Đông nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Anh có làm lỡ chính sự đâu. Hơn nữa, anh và Nam Nam đều thích nhau nhiều năm như vậy rồi, bây giờ mới đến được với nhau, thân mật một chút thì sao nào? Như vậy mới có thể bù đắp lại những ngọt ngào đã bỏ lỡ trước đó chứ!"

Đâu còn dáng vẻ kiệm lời như trước, thích nhưng kiên quyết không nói. Hơn nữa, Hứa Thắng Nam đã nói rõ, anh ta làm sao dám ra vẻ thấy nhưng cũng vờ như không biết gì hết nữa được?

Bộ dáng như kiểu chỉ sợ mình không chủ động, không nhiệt tình một chút, thì vợ sắp đến tay lại bay mất.

Hứa Thắng Nam nói rồi, lần này cô cho anh ta uống thuốc, là muốn một câu trả lời thích đáng, cũng là muốn kết thúc mối tình đơn phương trong quá khứ của mình.

Nếu anh ta không thích cô, không muốn yêu đương với cô, vậy thì nói rõ ra sớm một chút, để cô đổi sang nhóm khác.

Tranh thủ còn trẻ, cô còn có thể đổi người khác để thích!

Lần sau có người vừa mắt, cô tuyệt đối sẽ không chơi trò yêu thầm nữa, trực tiếp tiến lên hỏi có muốn hẹn hò với cô không.

Không muốn, vậy thì đổi người!

Đã mạt thế rồi, cũng không cần phải quá nghiêm khắc với bản thân.

Tóm lại, dù sao cũng phải nếm thử mùi vị yêu đương trước khi đối mặt với kẻ thù mạnh hơn, thực lực chưa biết, kẻo c.h.ế.t trên chiến trường rồi, cô còn chưa biết yêu đương là cảm giác gì.

Hạ Minh Đông vẫn luôn cảm thấy, là Hứa Thắng Nam thích mình nhiều hơn. Nhìn xem , cô ấy giấu cũng giấu không được.

Anh ta cũng thích cô ấy, nếu không sao lại luôn giữ người ta bên cạnh để ý, bảo vệ. Nhưng có quá nhiều chuyện quan trọng hơn cả tình yêu nam nữ.

Hứa Thắng Nam đã tỏ tình với anh ta, nhưng cũng nói rõ, cô ấy không phải là nhất định phải có anh ta.

Tình cảm của cô ấy hình như cũng không sâu đậm như anh ta tưởng!

Người phụ nữ này sao có thể như vậy chứ, miệng thì nói thích anh ta, nhưng đã nghĩ đến chuyện tìm người khác rồi!

Hạ Minh Đông chưa từng nghĩ đến chuyện tìm người khác, chậm chạp không dám mở lời, là vì nhiệm vụ anh ta phải làm nguy hiểm hơn, cường độ cao hơn. Anh sợ lỡ như ngày nào đó mình không thể quay về nữa, sẽ làm lỡ Hứa Thắng Nam.

Nhưng khi Hứa Thắng Nam thật sự nói muốn đi tìm người khác, anh ta không chịu nổi nữa.

Anh ta không thể chết, tuyệt đối không thể chết.

Chết rồi, vợ sắp cưới sẽ chạy theo người khác mất!

Cho nên, bây giờ Hạ Minh Đông cũng mặc kệ xấu hổ hay không nữa. Chỉ cần không phải đang đánh nhau, đang bận việc, có thể rảnh ra một tay, đều phải nắm lấy Hứa Thắng Nam.

Là dùng hành động để bày tỏ, anh ta rất coi trọng cô ấy, cũng là muốn tuyên bố chủ quyền.

Hứa Thắng Nam luôn mạnh mẽ thì lại hiếm khi lộ ra vẻ e thẹn, nhưng vẫn để mặc Hạ Minh Đông nắm tay.

Nói gì mà tìm người khác chứ, đều là lừa tên này thôi, không nói mấy câu k*ch th*ch anh ta, anh ta sẽ không biết trân trọng hiện tại.

Chu Vũ bị nhét đầy miệng cẩu lương, lặng lẽ quay đầu nhìn về phía cặp đôi ở cuối xuồng.

Diệp Như Hề được Lệ Trường Uyên ôm, dang hai chân ngồi trên đùi anh.

Lệ Trường Uyên hôn lên trán Diệp Như Hề, hôn hai má, hôn chóp mũi.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Đang định tiếp tục xuống dưới...

Diệp Như Hề xấu hổ vùi đầu vào cổ anh: "Ấy, anh Lệ, bên cạnh còn có người nữa mà."

Lệ Trường Uyên dùng hai cánh tay rắn chắc ôm lấy eo thon của cô gái, dịu dàng dỗ dành: "Không sao, cứ coi bọn họ là không khí là được..."

Không khí·Chu Vũ: "..."

Diệp Như Hề vẫn rất ngại: "Lỡ như có thủy thú tấn công, chúng ta không kịp phản ứng..."

Lệ Trường Uyên: "Không sao, có Chu Vũ canh chừng mà!"

Người làm công cụ·Chu Vũ: "..."

Lệ Trường Uyên nhẹ nhàng xoa đầu cô gái búi tóc củ tỏi, dỗ dành cô ấy ngẩng đầu lên, trước tiên đưa tay nâng cằm cô gái, không cho cô ấy né tránh, liền bá đạo hôn xuống.

Lần này, hôn đương nhiên là đôi môi hồng hào kia.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back