Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế

[BOT] Mê Truyện Dịch
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 100: CÓ CHUNG BÍ MẬT NHỎ



Nhưng anh bây giờ mới là dị năng cấp ba, tạm dừng thời gian trong phạm vi một mét xung quanh mình, có thể làm được ba mươi giây.

Cùng với Diệp Như Hề cách đó năm sáu mét, anh ấy phải tăng gấp mấy lần khu vực đóng băng thời gian, thời gian tạm dừng sẽ bị rút ngắn xuống chỉ còn năm giây...

Trong thời gian ngắn như vậy, Lệ Trường Uyên thực sự không hoàn toàn nắm chắc rằng, mình có thể tìm thấy chiếc thuyền phao chưa bao giờ sử dụng, được cất giấu rất kỹ trong không gian chứa đồ một cách chính xác, đồng thời tăng tốc độ ném nó xuống dưới hai người.

So sánh ra thì, trong thời khắc nguy cấp, không gian hải đảo của Diệp Như Hề vẫn tốt hơn, trốn vào đây thì tuyệt đối an toàn.

Chắc chắn là có chút ghen tị, nhưng ý nghĩ cướp đoạt thì hoàn toàn không có.

Lệ Trường Uyên nói rất chân thành, Diệp Như Hề là chủ nhân của không gian, có thể cảm nhận được rằng Lệ Trường Uyên, người ngoài đến, không hề có ác ý với mình. Lúc này cô mới hoàn toàn yên tâm.

Cô còn dẫn Lệ Trường Uyên đi tham quan khu biệt thự sang trọng với hơn chín mươi căn biệt thự di động của mình.

Lệ Trường Uyên vừa cảm thán vừa nói: "Xem ra, sau này anh và ban quản lý căn cứ phải chuẩn bị thêm nhiều thứ tốt để đổi lấy những căn biệt thự di động này với em rồi."

Lệ Trường Uyên muốn những căn biệt thự di động này không phải vì bản thân, mà là để dùng cho căn cứ. Chức năng bỏ lõi năng lượng vào tầng hầm của biệt thự để bảo quản rất thiết thực.

Nhưng chức năng này đối với Lệ Trường Uyên, người có không gian, là có cũng được, không có cũng không sao.

Đây cũng là dự định ban đầu của Diệp Như Hề, đồ tốt để đó không dùng cũng là một sự lãng phí. Do vậy, cô thoải mái đồng ý:

"Được thôi, chỉ cần các anh đưa ra được cái giá hợp lý. Em phải nuôi nhiều thú cưng như vậy, chi phí quả thực hơi lớn!"

Muốn để thú cưng nhanh chóng tiến hóa, không con nào bị tụt lại phía sau, không chỉ cần đủ năng lượng là được, còn cần có một số tài nguyên cao cấp đặc biệt phù hợp với chúng.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Diệp Như Hề có không ít tài nguyên phổ thông trong tay, nhưng tài nguyên cao cấp thì lại không thể đáp ứng nhu cầu tu luyện của từng con thú cưng. Đặc biệt là tài nguyên tiến hóa mà Tuyết Bảo hệ không gian và Thỏ Thỏ hệ Lôi, những hệ không phổ biến lắm, rất khó tìm.

Căn cứ Huyền Vũ sẵn sàng trao đổi tài nguyên với cô, đó là chuyện đôi bên cùng có lợi.

Chẳng trách, trong không gian của cô có nhiều biệt thự di động như vậy, một mình cô căn bản không thể sử dụng hết.

Có lẽ, chính là để chuẩn bị cho việc trao đổi nhiều tài nguyên cao cấp mà thú cưng của cô cần.

Sau đó, chính là Diệp Như Hề và Lệ Trường Uyên cùng nhau khám phá sông ngầm bằng thuyền phao.

Tuy nhiên, để tránh khiến những đồng đội khác của đội Long Trảo đang ở bên ngoài khám phá các khu vực khác lo lắng, hai người họ không ở lại dòng sông ngầm quá lâu.

Sau khi xác nhận nước sông ngầm không có độc, thậm chí còn rất tốt cho cơ thể con người, hai người đã thu thập được không ít mẫu vật, rồi ra ngoài trước.

Về việc bọn họ ra khỏi sông ngầm bằng cách nào, dựa vào khả năng cảm nhận mức độ đậm đặc của hơi nước trong không khí của cá chép nhỏ Tiểu Hồng, đã tìm thấy một lối ra an toàn và dễ đi khác.

Lần này khi đi khám phá sông ngầm, bọn họ đi theo lối vào đó.

Thẩm Thanh Húc hào hứng nói: "Mau kể cho anh nghe, lần này hai em có phát hiện gì mới?"

Nhìn vẻ mặt của Diệp Như Hề, Thẩm Thanh Húc biết rằng em gái mình chắc chắn đã phát hiện ra thứ gì đó mà anh ấy rất quan tâm.

Nếu không, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ra ngoài, cô ấy sẽ không chủ động đến phòng nghiên cứu của Long Thủ tìm anh ấy, trước khi anh ấy tan làm về biệt thự vào buổi tối.

Diệp Như Hề cười tủm tỉm nói: "Anh, một trong những chủ đề nghiên cứu quan trọng của các anh là muốn có cỏ Tinh khiết cấp cao hơn, hay nói cách khác là thực vật tinh khiết đúng không? Đùng đùng đùng, xem đây là gì này!"

Vừa nói, Diệp Như Hề vừa lấy ra một túi lớn rêu màu tím còn dính một ít đất từ trong không gian, giống như đang dâng báu vật.

Còn có một thùng lớn rong biển màu tím ngâm trong nước.

Cả rêu và rong biển đều có màu tím, hơn nữa, không giống như cỏ tinh khiết mà bọn họ phát hiện trong tự nhiên đều là cấp một, cỏ tinh khiết được nuôi trồng trong phòng nghiên cứu bằng nhiều phương pháp khác nhau chỉ miễn cưỡng nâng lên được cấp hai, rêu và rong biển này đều là thực vật cấp ba.

Không có bất kỳ sức chiến đấu nào, chỉ là có thể hấp thụ năng lượng cuồng bạo, tốc độ thanh lọc nhân tố cuồng bạo đặc biệt nhanh.

Thẩm Thanh Húc vừa nhìn thấy hai thứ này, lập tức như nhặt được bảo bối.

Anh ấy trực tiếp cất vào không gian của mình, không nói hai lời liền lao vào phòng thí nghiệm.

Diệp Như Hề ngăn anh ấy lại: "Anh, anh đợi đã, nước sông màu tím anh không còn nhiều nữa rồi đúng không, em cũng lấy thêm cho anh một ít."

Đây là phòng nghỉ ngơi cá nhân của Thẩm Thanh Húc, không có camera giám sát.

Thẩm Thanh Húc dẫn Diệp Như Hề trực tiếp vào không gian của mình.

Sau khi hấp thụ rất nhiều năng lượng trong không khí và năng lượng của ngọc thạch, không gian của Thẩm Thanh Húc cũng đã mở rộng gấp mấy lần.

Bây giờ, nó đã rộng đến hơn trăm mẫu.

Mặc dù không thể so sánh với không gian hải đảo của Diệp Như Hề, nhưng cũng đủ để anh ấy sử dụng.

Diệp Như Hề bảo Lão Rùa dùng dị năng hệ Thổ, nhanh chóng đào một cái hố lớn làm bể chứa nước.

Sau đó, cô thả nước sông màu tím mà mình đã thu thập vào không gian hải đảo ra.

Cho đến khi lấp đầy bể nước có diện tích bằng sân bóng rổ trước mặt.

Diệp Như Hề: "Trong không gian của em còn rất nhiều, anh dùng hết thì nói với em nhé!"

Thẩm Thanh Húc: "Được được được!"

Ra khỏi không gian, anh liền mang theo hai loại thực vật mà Diệp Như Hề đưa, lao vào phòng thí nghiệm.

Diệp Như Hề lắc đầu.

Rời khỏi tòa nhà phòng nghiên cứu, ở cửa ra vào, cô gặp Lệ Trường Uyên đang đi ra từ hướng khác.

Vừa tìm thấy nhiều thực vật tinh khiết cấp ba như vậy, Lệ Trường Uyên đương nhiên cũng đã thu thập được không ít, vừa mới đưa cho đội trưởng Long Thủ.

Diệp Như Hề cân nhắc đến việc anh trai mình gia nhập Long Thủ chưa lâu, nếu đợi đội trưởng Long Thủ phân phối vật liệu thí nghiệm, số lượng có thể nhận được có thể không nhiều lắm, vì vậy cô mới lén đưa cho anh ấy một ít.

Một số thí nghiệm không tiện làm bên ngoài, Thẩm Thanh Húc có thể làm trong không gian riêng.

Dù sao, trong không gian hoàn toàn không có nhân tố năng lượng cuồng bạo, có lẽ sẽ có kết quả khác.

Nhưng đội trưởng Long Thủ không biết Thẩm Thanh Húc có không gian có thể trồng trọt. Vì vậy, vật liệu thí nghiệm cần dùng đặc biệt nhiều, chỉ có thể nhờ Diệp Như Hề giúp anh ấy lấy.

Lệ Trường Uyên đoán được một chút, nhưng không ngăn cản. Ngược lại, anh còn giúp Diệp Như Hề che giấu trước mặt các thành viên khác của Long Trảo khi cô thu thập một lượng lớn thực vật cấp ba và nước sông màu tím vào không gian.

Luôn cảm thấy sau hai nhiệm vụ gần đây, mối quan hệ với Lệ Trường Uyên trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

Có lẽ là vì bọn họ có chung một bí mật nhỏ!
 
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 101: LỜI ĐỒN VANG XA



Lệ Trường Uyên hỏi: "Em gặp anh trai xong rồi à? Mau về nghỉ ngơi đi, dạo này cứ liên tục làm nhiệm vụ, em chắc cũng mệt rồi."

Diệp Như Hề: "Nói đến mệt, anh không phải còn mệt hơn sao? Bây giờ anh định về khu biệt thự à?"

Lệ Trường Uyên lắc đầu: "Anh đi gặp cậu, tiện thể xem bên đó có thứ gì em cần dùng không."

Những dị năng giả hàng đầu trong dân gian do Long Tổ của Lệ Trường Uyên phụ trách chiêu mộ, nhưng những dị năng giả hàng đầu trong quân đội luôn do cậu của anh ấy quản lý.

Có thứ gì tốt, mọi người sẽ trao đổi định kỳ.

Mắt Diệp Như Hề sáng lên: "Được đấy, anh mau đi đi, em cần..."

Lệ Trường Uyên không đợi cô nói xong, liền nói: "Hệ Không gian, hệ Lôi Điện, hệ Phong, những thứ có thể giúp mấy con thú cưng của em đột phá lên cấp ba. Anh hiểu rồi, nếu có mấy thứ này, anh nhất định sẽ xin cho em."

Diệp Như Hề cười nói: "Vậy thì làm phiền anh rồi."

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Lệ Trường Uyên nhìn nụ cười rạng rỡ của cô gái, theo bản năng cũng đáp lại bằng một nụ cười ôn hòa, giơ tay lên muốn xoa đầu Diệp Như Hề, nhưng khi tay giơ lên rồi, mới cảm thấy hành động này quá thân mật, liền đổi thành sờ mũi mình:

"Không cần khách sáo với anh như vậy, chúng ta là bạn tốt của nhau mà."

...

Diệp Như Hề trở về biệt thự.

Tắm rửa xong, nằm trên giường chuẩn bị nghỉ ngơi thì đột nhiên nhớ lại màn tương tác vừa rồi ở cửa phòng nghiên cứu.

Lệ Trường Uyên vừa dứt lời "bạn tốt", đúng lúc có một nữ nghiên cứu trung niên đi ngang qua, bà ấy là một trong những phó viện trưởng của phòng nghiên cứu.

Sau khi nhìn thấy bọn họ, bà ấy ngạc nhiên hỏi: "Đội trưởng Lệ, cậu và Tiểu Diệp đang hẹn hò à? Sao không nói với chúng tôi một tiếng? Tôi còn đang định tìm cơ hội giới thiệu học trò của tôi cho cậu đấy. May mà chưa kịp giới thiệu!"

Lúc đó, Diệp Như Hề rất bối rối, cô và Lệ Trường Uyên cách nhau một mét, trông cũng không có vẻ gì là thân mật, sao lại bị hiểu lầm là một đôi rồi?

Quan trọng là, lúc đó Lệ Trường Uyên còn dùng tinh thần lực truyền âm cho cô: "Như Hề, giúp anh chặn đào hoa thối một chút."

Sau đó, anh thản nhiên trả lời nữ nghiên cứu trung niên kia: "Dì Chu, cháu và Như Hề vẫn đang tìm hiểu nhau, chuyện cá nhân của cháu, không cần dì phải bận tâm đâu."

Tuy nói là chưa thành, nhưng trong giọng nói, anh ấy lại rõ ràng thể hiện ý "chúng tôi quả thực có ý với nhau, hiện đang trong giai đoạn mập mờ, trên tình bạn dưới tình yêu".

Không hiểu sao, Diệp Như Hề cũng không lên tiếng giải thích.

Có lẽ là dạo này cô và Lệ Trường Uyên quả thực đi lại khá gần, theo bản năng đã làm theo lời anh ấy nói.

Đợi nữ nghiên cứu trung niên kia rời đi, Lệ Trường Uyên mới nói: "Dì Chu này nổi tiếng là thích làm mai mối. Trước đây, dì ấy còn giới thiệu cháu gái làm bác sĩ của dì ấy cho anh nữa. Mặc dù anh đã từ chối rồi, dì ấy liền đổi người khác. Dì ấy cứ tưởng là do người dì ấy giới thiệu không đủ phù hợp..."

Lệ Trường Uyên xin lỗi: "Xin lỗi, vừa rồi nói như vậy, có thể sẽ khiến người ta hiểu lầm em và anh... cũng chặn mất đào hoa tiềm năng của em rồi..."

Câu trả lời của Diệp Như Hề lúc đó là: "Không sao đâu, bây giờ đều là mạt thế rồi, em tạm thời không nghĩ đến chuyện tình cảm cá nhân. Nói đến chuyện này, anh cũng coi như là làm tấm chắn cho em rồi. Chúng ta đây gọi là giúp đỡ lẫn nhau!"

Vì ngoại hình nổi bật của Diệp Như Hề, còn có mấy con thú cưng lợi hại, nên cô cũng có không ít người theo đuổi trong căn cứ.

Chỉ là cô ấy suốt ngày ở cùng các thành viên Long Trảo, thái độ với người không quen biết đều tương đối lạnh nhạt xa cách. Những người đàn ông có ý với cô ấy rất ít khi dám lượn lờ trước mặt cô.

Trong số các thành viên Long Trảo, dường như cũng có hai nam thanh niên trẻ tuổi, luôn thích lén nhìn cô. Chỉ là thấy cô luôn hành động riêng với Lệ Trường Uyên, cho rằng cô và Lệ Trường Uyên có ý với nhau, lại tự nhận thực lực không bằng cô, cũng không bằng Lệ Trường Uyên, nên không dám tỏ tình.

Để Lệ Trường Uyên trở thành tấm chắn công khai cho mình, quả thật có thể giảm bớt một số phiền phức không cần thiết.

Lệ Trường Uyên xác định cô không có gì gọi là không vui, sau đó lại dặn dò cô nghỉ ngơi thật tốt, rồi mới rời đi tìm cậu của mình.

Trên chiếc giường lớn mềm mại thoải mái, Diệp Như Hề ôm Tuyết Bảo, hít một hơi thật mạnh vào cái bụng mèo lông xù.

Tuyết Bảo kêu "Meo meo~" một tiếng, điều chỉnh một tư thế thoải mái hơn, để chủ nhân gãi cằm cho nó.

Diệp Như Hề thỉnh thoảng lại v**t v* con mèo, nhưng tâm trí hoàn toàn không đặt trên người nó, cũng không buồn ngủ.

Cô luôn cảm thấy, Lệ Trường Uyên dường như không chỉ đơn thuần coi cô là tấm chắn, có phải anh ấy cũng có ý gì đó với cô không?

Có lẽ, là cô nghĩ nhiều rồi.

Trước đây Diệp Như Hề quả thực không hề cân nhắc đến vấn đề tình cảm cá nhân, nếu không thể chống lại kẻ thù bên ngoài, nhân loại đều sẽ bị diệt vong, lấy đâu ra thời gian mà nói đến chuyện yêu đương.

Bây giờ, suy nghĩ của cô đã thay đổi...

Chính vì có thể chỉ còn vài năm nữa, nhân loại sẽ bị diệt vong, cô sống hai đời, vậy mà chưa từng yêu đương một lần, thật quá thiệt thòi!

Nói đi nói lại, vẫn là do Lệ Trường Uyên đẹp trai, phẩm chất tốt, thực lực mạnh, là một đối tượng rất thích hợp để hẹn hò.

Đột nhiên nhớ tới hơn một tháng trước, Thẩm Thanh Húc đã hỏi cô, có phải cô có ý với Lệ Trường Uyên không?

Lúc đó, cô thề son sắt nói, cô và Lệ Trường Uyên chỉ là tình đồng đội thuần khiết!

Bây giờ, cô cảm thấy mặt mình hơi nóng.

Diệp Như Hề vào không gian, để cây liễu sử dụng kỹ năng thanh tâm tĩnh thần cho mình.

Xua đuổi những suy nghĩ hỗn độn trong đầu, không lâu sau, Diệp Như Hề liền ngủ thiếp đi.

Bên kia.

Sau khi Lệ Trường Uyên và cậu Hạ Ái Quân nói chuyện xong, Hạ Ái Quân đột nhiên chuyển chủ đề, hỏi:

"Vừa rồi, ta nghe Vương lão ở viện nghiên cứu nói, cháu và cô gái Diệp Như Hề trong đội Long Trảo của cháu đang yêu nhau?"

Lệ Trường Uyên: "..."

Dì Chu là người thích buôn chuyện, anh biết dì ấy sẽ nói với người khác. Chỉ là không ngờ, mới có chút thời gian mà lời đã truyền đến tai cậu của anh rồi.

Hơn nữa, anh rõ ràng nói với dì Chu là "vẫn đang tìm hiểu", sao đến tai cậu anh lại thành anh và Diệp Như Hề "đang yêu nhau" rồi?

Lệ Trường Uyên có chút nhức nhức cái đầu.

Anh cũng chỉ mới nhận ra gần đây thôi, bản thân đang có chút suy nghĩ khác biệt với cô gái nhỏ.

Tình cảm của anh chỉ mới chớm nở, thật sự chưa thể nói là sâu đậm.

Nhưng sống lâu như vậy, bao gồm cả kiếp trước, lần đầu tiên có người khiến anh rung động. Sau khi Lệ Trường Uyên xác định tâm ý của mình, anh cũng không phải là người do dự.

Anh nghĩ, trước tiên phải đưa người vào bát của mình đã, kẻo cô gái nhỏ quá ưu tú, xuất sắc, bị người khác cướp mất.

Cô gái nhỏ hình như vẫn chưa hiểu rõ về tình yêu, anh có thể mượn danh nghĩa "làm tấm chắn cho nhau", ở riêng với cô nhiều hơn, từ từ "luộc ếch trong nước ấm"...

Nhưng anh còn chưa theo đuổi được người ta, lời đã truyền ra như vậy rồi.

Là anh suy nghĩ không chu toàn, sau này phải xin lỗi cô gái nhỏ thêm lần nữa.
 
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 102: GIỚI THIỆU ĐỐI TƯỢNG



Lệ Trường Uyên xoa xoa mi tâm, nói: "Không có, cháu còn chưa theo đuổi được."

Hạ Ái Quân uống một ngụm trà, cười chế nhạo: "Ồ, cháu thật vô dụng."

Lệ Trường Uyên: "..."

Hạ Ái Quân: "Ta cũng thấy cô bé Diệp Như Hề không tồi, biết đâu cô ấy không thích kiểu người như cháu, hay là giới thiệu cô ấy cho anh họ cháu thử xem?"

Lệ Trường Uyên: "...??"

Anh họ của anh, Hạ Minh Đông là người phụ trách lực lượng đặc biệt, dị năng hệ Lực Lượng và hệ Kim, cũng rất ưu tú xuất sắc.

Hơn Lệ Trường Uyên 4 tuổi, năm nay 28 tuổi rồi.

Lệ Trường Uyên nói: "Cháu 24 tuổi, Như Hề mới 19, cháu có ý với cô ấy, đã cảm thấy mình như trâu già gặm cỏ non, hơi cầm thú, không dám quá trực tiếp... Anh họ có phải già quá rồi không!"

Lệ Trường Uyên: "Hơn nữa, anh họ vừa đen vừa to con, giống như một con gấu, Như Hề chắc chắn không thích kiểu người thô kệch như vậy."

Lệ Trường Uyên luôn rất ngưỡng mộ, kính trọng anh họ Hạ Minh Đông. Không giống như Lệ Trường Uyên chỉ đến quân đội hai năm để nâng cao khả năng sinh tồn, hứng thú hơn với việc kinh doanh, Hạ Minh Đông là người thực sự hết lòng vì nước vì dân, cũng là một người lính đặc chủng rất xứng đáng.

Tình cảm nam nữ đối với anh ấy không phải là không có, nhưng trong lòng anh ấy chiếm một vị trí rất nhỏ. Nếu Diệp Như Hề ở bên anh ấy, không biết bao nhiêu ngày cũng không gặp được anh ấy một lần.

Vừa bước vào văn phòng của bố, Hạ Minh Đông đã nghe thấy em họ đang nói mình "già quá", "thô kệch".

Hạ Minh Đông: "Tiểu Uyên à, chúng ta đã lâu không so tài rồi nhỉ? Hay là ra sân tập luyện một chút?"

Nhờ vóc dáng to con, lực lượng mạnh hơn, lại luôn duy trì cường độ chiến đấu và rèn luyện thể lực cao. Mấy năm gần đây, Hạ Minh Đông và Lệ Trường Uyên so tài riêng, thắng thua cơ bản là 4-6, anh có 6 phần thắng.

Lệ Trường Uyên linh hoạt hơn nhiều, giỏi sử dụng kỹ xảo, hai năm ở trong quân đội, anh có thể đánh ngang cơ với Hạ Minh Đông, có tiềm năng trở thành một binh vương.

Nhưng tên nhóc này tuy có thiên phú, nhưng chí không ở đó, không kiên trì luyện tập lâu dài, phương diện chiến đấu tự nhiên sẽ kém đi.

Nói đến cũng lạ, sau khi mạt thế đến, mỗi người đều có việc bận rộn, đã lâu rồi họ không so tài.

Lệ Trường Uyên u ám nói: "Anh họ, anh biết dị năng của em là Đau Đớn Gia Tăng rồi đấy, bây giờ em đã lên cấp 3, khi ra tay toàn lực, có 10 mũ 3, cũng chính là lực lượng và đau đớn tăng lên 1000 lần. Em đánh ra một quyền, người bị đánh trừ khi cũng đạt đến cấp 3, lại đặc biệt giỏi phòng thủ, nếu không đối thủ sẽ lập tức biến mất..."

Bình thường, khi đối phó với kẻ thù, anh chỉ tăng lực lượng và cảm giác đau đớn lên 10-50 lần, bởi vì như vậy là đủ rồi.

Nếu thực sự ra tay toàn lực, anh chỉ có thể đánh ra một quyền, hơn nữa cần nhanh chóng bổ sung năng lượng thuần túy nhất, nếu không sẽ rơi vào trạng thái suy yếu, điểm yếu này thì không cần nói với người khác.

Cậu và anh họ đều là người nhà, biết nặng nhẹ, cũng sẽ không tiết lộ thực lực thực sự của anh ra ngoài.

Như vậy họ càng hiểu rõ hơn về sức mạnh của anh, khi gặp phải zombie, thú biến dị, thực vật biến dị khó đối phó, có thể trực tiếp giao cho anh, thay vì hy sinh mạng sống của nhiều chiến binh bình thường.

Hạ Ái Quân kinh ngạc nói: "Hay lắm, nhóc con này còn giấu nghề, lúc cháu cấp 2 chỉ dùng 10 lần gia tăng, ta còn tưởng cháu cấp 3, nhiều nhất cũng chỉ tăng lên vài chục lần."

Hạ Minh Đông: "..."

Tại sao dị năng của tên này lại tăng mạnh một cách bất hợp lý như vậy, giống như được bón phân hóa học vậy!

Đánh em trai đúng là phải làm từ sớm!

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Đợi em trai lớn lên, anh sẽ không đánh lại nữa!

Hạ Minh Đông thản nhiên chuyển chủ đề: "Nghe nói đội của cháu phát hiện ra một con sông ngầm dưới lòng đất, bên trong có không ít thứ tốt? Gần đây không có nhiều nhiệm vụ cần tôi đích thân ra tay, hôm nào chúng ta cùng đi khám phá sông ngầm xem sao đi."

Hạ Minh Đông: "Còn nữa, thích cô gái nhà người ta thì nhanh tay lên. Tôi không có hứng thú với việc yêu đương, sẽ không tranh giành với cháu, nhưng không có nghĩa là người khác cũng sẽ không tranh giành."

Diệp Như Hề nghỉ ngơi một ngày ở căn cứ, sáng sớm hôm sau, đội Long Trảo lại công bố nhiệm vụ khám phá sông ngầm.

Con sông ngầm rất lớn, lại có một lượng lớn nước sông màu tím và thực vật màu tím có thể ức chế năng lượng cuồng bạo. Chắc chắn đây sẽ trở thành địa điểm trọng điểm mà họ khám phá tiếp theo.

Nhưng có chút khác biệt so với nhiệm vụ khám phá trước đó là, phải chia thành hai đội nhỏ.

Hơn nữa, không chỉ có các thành viên của Long Tổ Long Trảo tham gia, mà còn có cả quân đội bên kia, không ít thành viên của Hổ Trảo cũng sẽ cùng tham gia.

Lực lượng tinh nhuệ nhất của hai đội dị năng đặc biệt sẽ hợp thành một đội tiên phong, phụ trách đi sâu khám phá, những người khác sẽ khám phá ở khu vực giữa và ngoài.

9 giờ sáng, Lệ Trường Uyên gọi điện thoại cho Diệp Như Hề nói rõ tình hình nhiệm vụ, đồng thời hỏi cô có muốn cùng anh vào đội tiên phong không?

Nếu không biết Diệp Như Hề có không gian hải đảo để trốn vào lúc nguy cấp, Lệ Trường Uyên tuyệt đối sẽ không gọi Diệp Như Hề tham gia nhiệm vụ nguy hiểm chưa biết trước này.

Cho dù cô là một trong những người có sức mạnh hàng đầu của căn cứ, nhưng phần lớn sức mạnh của Diệp Như Hề đến từ những thú cưng mà cô đã ký kết.

Cho dù tốc độ giao tiếp với thú cưng có nhanh đến đâu, cũng cần một chút thời gian phản ứng, nếu tốc độ phản ứng của thú cưng chậm hơn nửa nhịp thì sao?

Trong thời khắc nguy cấp, sự chậm trễ dù chỉ 0,1 giây cũng có thể gây c.h.ế.t người.

Sức mạnh của bản thân Diệp Như Hề tuy cũng không tệ, nhưng khả năng phòng thủ vẫn kém một chút.

Nhưng biết được Diệp Như Hề có không gian hải đảo làm lá bài tẩy, Lệ Trường Uyên sẽ không vì lo lắng mà không dám để cô cùng mạo hiểm nữa.

Diệp Như Hề suy nghĩ một chút, dị năng của mình cũng không thể nào cứ giấu mãi không dùng.

Cô hỏi: "Những thành viên khác trong đội tiên phong có đáng tin cậy không?"

Lệ Trường Uyên hiểu ý của Diệp Như Hề, khi gặp phải tình huống cực kỳ nguy cấp, cô ấy có thể sẽ sử dụng lá bài tẩy là trốn vào không gian.

Lệ Trường Uyên nói: "Số lượng thành viên trong đội tiên phong không nhiều, nhân phẩm tuyệt đối có thể đảm bảo, thực lực cũng là hàng đầu trong căn cứ. Nếu em quyết định tham gia, ngoài anh và em, còn có Chu Vũ mà em hay gặp."

Trước mạt thế, Chu Vũ là tài xế kiêm vệ sĩ của Lệ Trường Uyên, trước đây là đồng đội kiêm phó thủ của Lệ Trường Uyên.

Lệ Trường Uyên đã cứu mạng anh ta, anh ta bị thương ở chân không thích hợp ở lại quân đội nữa, người thân trong nhà đều mất hết, điều anh ta canh cánh trong lòng nhất là báo đáp ân nhân cứu mạng, nên đã luôn ở bên cạnh Lệ Trường Uyên, làm tài xế và vệ sĩ.

Ngay cả khi Lệ Trường Uyên nói muốn mở một công ty bảo vệ cho anh ta, để anh ta làm tổng giám đốc, Chu Vũ cũng không chịu, nói rằng bản thân chỉ có một mình, ăn no cả nhà không đói, kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì? Cứ nhất quyết phải ở bên cạnh Lệ Trường Uyên.

Tóm lại, là một người biết ơn.
 
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 103: BÓP CHẾT ĐỐI THỦ TỪ TRONG TRỨNG NƯỚC



Chu Vũ đã thức tỉnh dị năng hệ Băng trước mạt thế, sau mạt thế thức tỉnh dị năng thứ hai hệ Quang. Tất cả đều dựa vào Lệ Trường Uyên đã cho anh ta không ít thực vật năng lượng tinh khiết do Diệp Như Hề cung cấp.

Dị năng của Chu Vũ quả thực rất hữu ích cho việc khám phá sông ngầm.

Cho dù có thể mang theo đèn pin, nhưng điều đó chỉ có thể đảm bảo nhu cầu chiếu sáng cơ bản, đối với một số thú biến dị và thực vật biến dị sống lâu trong bóng tối, ánh sáng thông thường không có tác dụng ức chế quá lớn.

Nhưng dị năng hệ Quang mang theo năng lượng và sát thương thì lại khác.

Và khi cần chiến đấu trong sông ngầm, nguồn nước sông vô tận sẽ giúp ích rất nhiều cho dị năng hệ Băng của Chu Vũ.

Trong nhiều lần làm nhiệm vụ trước đó, Lệ Trường Uyên tự mình xông pha ở phía trước, đều để Chu Vũ ở lại phía sau, chăm sóc Diệp Như Hề nhiều hơn.

Chu Vũ không biết Diệp Như Hề có nhiều lá bài tẩy, thấy có đòn tấn công tương đối mạnh, cảm thấy cô có thể không tránh được, đều tự mình chắn trước mặt cô, còn vì vậy mà bị thương một lần không nhẹ.

Sau đó, Diệp Như Hề đã đưa cho Chu Vũ một giọt tinh hoa cây Liễu, giúp vết thương của anh ta nhanh chóng hồi phục, đồng thời trịnh trọng yêu cầu Chu Vũ sau này gặp phải tình huống tương tự, không cần chắn trước mặt cô, cô tự có cách ứng phó.

Chu Vũ đồng ý, nhưng rõ ràng là vẻ mặt "lần sau tôi vẫn dám"

Anh ta sẽ tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của Lệ Trường Uyên.

Tóm lại, Chu Vũ đúng là người đáng tin cậy.

Lệ Trường Uyên tiếp tục nói: "Ngoài Chu Vũ, còn có anh họ của anh, Hạ Minh Đông, và phó thủ tâm phúc của anh ấy, Hứa Thắng Nam, là hai người mạnh nhất trong đội đặc chủng của quân đội."

Diệp Như Hề đã từng nghe Lệ Trường Uyên nhắc đến Hạ Minh Đông, đội trưởng đội đặc chủng của quân đội căn cứ Huyền Vũ.

Anh ta còn liều mạng hơn Lệ Trường Uyên khi thực hiện các nhiệm vụ nguy hiểm, thời gian nghỉ ngơi cũng ít hơn.

Có nhiều nhiệm vụ nguy hiểm cấp S, chỉ cần anh ta có thời gian rảnh, sẽ không bao giờ đẩy sang cho Long Tổ.

Một người lính như vậy tuyệt đối đáng tin cậy.

Hơn nữa, ngay cả với em họ Lệ Trường Uyên, người mà anh ta biết rõ thực lực rất mạnh, anh ta cũng rất quan tâm và bảo vệ, khi gặp nguy hiểm đều tự mình xông lên trước.

Ngay cả khi biết cô có không gian ngọc bội có thể ẩn náu, cũng tuyệt đối sẽ không nảy sinh ý đồ tranh giành.

Nhiều nhất là khi làm nhiệm vụ nguy hiểm, có thể muốn dẫn cô đi cùng, để đảm bảo tỷ lệ sống sót của đội.

Còn về phó thủ của Hạ Minh Đông, Hứa Thắng Nam, Diệp Như Hề không biết rõ lắm, nhưng người được Hạ Minh Đông tin tưởng như vậy, chắc chắn là người có nhân phẩm tốt.

Lệ Trường Uyên giới thiệu cho Diệp Như Hề về dị năng của Hạ Minh Đông và Hứa Thắng Nam.

"Hạ Minh Đông là hệ Lực Lượng và hệ Kim. Hứa Thắng Nam là hệ Ám biến dị, không chỉ có thể điều khiển năng lượng hệ Ám, cô ấy còn có thể 'hóa hư' cơ thể trong một thời gian ngắn, để tránh né công kích."

Rất hữu ích cho việc khám phá sông ngầm tối tăm.

Ngừng một chút, Lệ Trường Uyên đột nhiên tiết lộ một bí mật: "Chị Thắng Nam thích anh họ anh lâu rồi, cái tên gỗ mục đó, căn bản không biết gì. Em cũng có thể yên tâm về cô ấy, chỉ cần cô ấy còn muốn làm chị dâu anh, thì tuyệt đối sẽ không có ý đồ xấu gì với em."

Diệp Như Hề: "...??"

Không ngờ anh lại là người như vậy, Lệ Trường Uyên.

Lệ Trường Uyên vốn không phải là người thích lo chuyện bao đồng, đối với chuyện tình cảm của người khác, anh cũng luôn tôn trọng, chúc phúc, không can thiệp quá nhiều.

Nhưng câu nói nửa đùa nửa thật của cậu anh, nói rằng Diệp Như Hề có thể không thích kiểu người như anh, muốn giới thiệu anh họ cho cô, vẫn khiến Lệ Trường Uyên không vui.

Giới thiệu cái gì chứ!

Anh phải tranh thủ chuyến đi sông ngầm lần này, để anh họ thoát ế trước!

Anh họ không biết gì ư, vậy thì anh sẽ giúp anh ấy và chị Thắng Nam tạo thêm nhiều cơ hội ở riêng với nhau!

Vì vậy, Lệ Trường Uyên thậm chí đã chuẩn bị sẵn mười lọ thuốc k.í.c.h d.ụ.c mạnh do một nhà nghiên cứu nào đó của Long Thủ vô tình chế tạo ra khi đang làm nghiên cứu.

Loại thuốc k.í.c.h d.ụ.c này rất kỳ diệu, chỉ cần bạn có một chút phản cảm, ác cảm với hành vi của đối phương, thì nó sẽ không có tác dụng k*ch d*c, mà là tác dụng tăng cường sức mạnh.

Nói một cách đơn giản, Hạ Minh Đông vốn đã là dị năng hệ lực lượng, giờ lại được tăng cường sức mạnh, chỉ cần anh ta thực sự không thích Hứa Thắng Nam, cơ thể không có bất kỳ phản ứng nào, còn có thể dễ dàng đẩy người ta ra.

Hứa Thắng Nam dù có khí chất ngự tỷ mạnh mẽ đến đâu, cũng là con gái, sức mạnh cũng không đặc biệt mạnh, chẳng lẽ còn làm gì được anh ta?

Nếu Hạ Minh Đông thực sự cũng có hảo cảm với Hứa Thắng Nam, vậy thì... loại thuốc này sẽ phóng đại vô hạn hảo cảm đó, mạnh mẽ đến mức anh ta không thể nào phớt lờ, lừa dối bản thân.

Nhưng vì tôn trọng Hứa Thắng Nam, Lệ Trường Uyên sẽ không trực tiếp sử dụng loại thuốc này lên hai người họ, mà dự định tìm cơ hội đưa loại thuốc này cho Hứa Thắng Nam, nói rõ tác dụng, sau đó nói với cô ấy rằng cậu anh muốn giới thiệu đối tượng cho anh họ, để cô ấy tự quyết định có muốn sử dụng loại thuốc này hay không.

Lệ Trường Uyên cảm thấy, với sự thông minh và phúc hắc của anh họ, không thể nào hoàn toàn không nhận ra tâm ý của chị Thắng Nam.

Nếu anh ta không có chút ý nghĩ nào với cô ấy, thì đã sớm điều cô ấy sang đội 2 rồi, chứ không phải luôn giữ cô ấy ở đội 1.

Không nói rõ ra chỉ là vì mạt thế ập đến, tiền đồ chưa rõ, vẫn chưa thích hợp để nói chuyện yêu đương.

Cả hai đều là người coi trọng công việc, cho dù có thích, cũng sẽ giấu kín trong lòng.

Bởi vì còn có đất nước, có vô số người dân cần họ bảo vệ.

Vì vậy, ngay cả chuyện yêu đương có thể lãng phí thời gian, phân tán tinh thần, họ cũng không dám nghĩ đến.

Cũng sợ rằng sau khi nói ra, vạn nhất xảy ra chuyện ngoài ý muốn, một trong hai người mất đi, người còn lại sẽ càng khó chấp nhận hơn.

Nhưng hiện tại, đám zombie khó đối phó nhất đã được dọn dẹp gần hết rồi.

Các thành phố trên khắp Hoa Quốc đều đã xây dựng xong các căn cứ an toàn, hệ thống thông tin liên lạc qua điện thoại cũng cơ bản được khôi phục, chỉ là vẫn chưa thể lên mạng được.

Ngay cả những người dân bình thường không có dị năng cũng có thể dựa vào nhiều cách khác nhau để tránh bị truy sát bởi số lượng ít ỏi zombie thông thường.

Tình hình tuy cấp bách, nhưng cũng không đến mức quá gấp gáp.

Không đến mức khiến bọn họ không có chút thời gian nào để nói chuyện riêng tư.

Hạ Đông Thịnh đã làm việc liên tục hơn hai tháng, không có lấy một giấc ngủ ngon.

Ừm, xét từ góc độ nhân đạo, anh ấy đang thực hiện nhiệm vụ thám hiểm sông ngầm - một nhiệm vụ có cấp độ quan trọng rất cao, nhưng mức độ nguy hiểm không quá lớn, nhân tiện "tán tỉnh" một chút, hoàn toàn có thể mà!

Chẳng phải đã nghe thấy cậu của anh ấy - vị lãnh đạo cấp cao của căn cứ, đã bắt đầu muốn giới thiệu đối tượng cho anh ấy rồi sao?

Đây được coi như là đã nhận được sự chấp thuận của cấp trên và phụ huynh "cho phép yêu đương"!

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Tóm lại, Hạ Đông Thịnh nhất định phải yêu đương!
 
Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Chương 104: LỜI CHÚC PHÚC CỦA TIỂU HỒNG



Diệp Như Hề nào biết rằng khi Lệ Trường Uyên gọi điện thoại cho cô, nói chuyện công việc mà trong đầu vẫn đầy ắp suy nghĩ làm thế nào để "bán đứng" tình địch tiềm ẩn - anh họ của anh ấy.

Tất cả chỉ vì đề phòng khả năng Diệp Như Hề có thể để ý đến Hạ Đông Thịnh - người ưu tú, xuất sắc nhất căn cứ ngoài anh ra.

Còn về Chu Vũ, hoàn toàn không gây ra mối đe dọa nào. Mùa xuân của Chu Vũ cũng đã đến, gần đây anh ấy đã phải lòng một nữ nghiên cứu viên của Long Thủ, đã nhiều lần bày tỏ sự ân cần với cô gái đó, chuyện này Diệp Như Hề cũng biết rõ.

Diệp Như Hề cười nói: "Hóa ra, anh Lệ cũng sẽ quan tâm đến loại chuyện này sao? Được rồi, vậy em chính thức đồng ý gia nhập đội tiên phong."

Trong bụng Lệ Trường Uyên đang có cả đống "ý đồ xấu xa" cuồn cuộn, nhưng bề ngoài vẫn là một bộ dạng chính trực, ôn hòa dặn dò:

"Ừm, vậy em nghỉ ngơi thêm chút nữa, bữa trưa đừng ăn qua loa, ăn chút đồ ngon vào. Chiều một giờ, tập trung tại sân bay A1 của căn cứ, chúng ta sẽ xuất phát đúng giờ. 12 giờ 40 anh sẽ gọi điện thoại nhắc em ra ngoài."

Diệp Như Hề: "Vâng, anh Lệ, anh cũng phải chú ý sức khỏe. Còn nữa, không cần gọi điện thoại nhắc em đâu, em nhớ thời gian rồi."

Lệ Trường Uyên đường hoàng nói: "Không sao, đây là trách nhiệm của anh với tư cách là đội trưởng!"

Diệp Như Hề không tiện ngăn cản nữa, nếu không sẽ giống như cô không cho anh ấy làm một đội trưởng có trách nhiệm.

Cúp điện thoại, Diệp Như Hề vừa xoa tai Thỏ Thỏ, vừa hét lên đầy phấn khích: "A a a, chị thật sự cảm thấy, giọng điệu anh Lệ khi nói chuyện với chị đặc biệt dịu dàng và kiên nhẫn, chẳng lẽ anh ấy không phải đang tán tỉnh chị sao?"

Lông tai của Thỏ Thỏ sắp bị xoa đến rụng hết cả rồi, nó bất lực lấy ra từ không gian nhỏ bên mình một củ cà rốt cấp ba tươi ngon.

Còn về số lượng lớn cà rốt cấp một được tích trữ trước đó... Khụ, nó chê chiếm quá nhiều diện tích, đã sớm bảo Diệp Như Hề mang đến nhà ăn căn cứ Huyền Vũ rồi, đổi lấy mấy viên tinh hạch hệ Lôi cấp hai.

Thỏ Thỏ già dặn nói: "Chủ nhân, chị chắc chắn là đang tương tư rồi! Nếu đã để ý đến tên hai chân đó, thì cứ đi bắt anh ta về thôi, nếu anh ta không nghe lời, chị cứ lừa anh ta vào không gian. Trong không gian chị là chủ, đến lúc đó, chẳng phải muốn anh ta làm gì cũng được sao? Đảm bảo anh ta có kêu gào đến khản cổ cũng không ai cứu được..."

Kể từ khi có chiếc máy tính bảng của riêng mình, Thỏ Thỏ thường xem phim truyền hình mà Diệp Như Hề đã tải xuống trước đó để giải trí, đã đưa ra một đề nghị rất "lưu manh".

Diệp Như Hề đen mặt, giật lấy củ cà rốt yêu thích nhất của Thỏ Thỏ, bực bội nói: "Chị cho em xem tivi là để em học thêm nhiều kiến thức về xã hội loài người, sao em học được toàn thứ vớ vẩn thế hả?"

Thỏ Thỏ:...?

Chuyện này có gì vớ vẩn chứ? Ở thế giới loài thỏ của chúng rất phổ biến, nếu thích thì cứ trực tiếp lao lên phát ra lời mời "sinh thỏ con".

Nếu không thì làm sao khả năng sinh sản của loài thỏ lại mạnh mẽ như vậy chứ.

Tuyết Bảo đang thong thả ăn cá khô cười nhạo: "Chủ nhân đang thẹn thùng đấy. Con thỏ ngu ngốc này, chẳng hiểu gì về lòng tự trọng của loài người cả."

Tuyết Bảo: "Chủ nhân, hay là thế này đi, chị không muốn kéo anh ta về không gian, làm thế này thế kia, vậy thì hãy tạo thêm cơ hội ở bên ngoài, để anh ta làm thế này thế kia với chị. Phim truyền hình nói rồi, cái này gọi là tự chui đầu vào lưới..."

Diệp Như Hề: "Tuyết Bảo, em cũng im miệng cho chị! Sau này, hai đứa các em hãy dành thời gian tu luyện nhiều hơn, xem tivi ít thôi!"

Tuyết Bảo và Thỏ Thỏ:...!!!

Thú cưng quá thông minh cũng không phải là chuyện tốt.

Chỉ có thể may mắn là Lệ Trường Uyên không hiểu tiếng thú, nếu không, việc cô có ý đồ "bất chính" với anh ấy, còn thường xuyên nảy sinh ảo tưởng "anh ấy thích cô" sẽ bị bại lộ hoàn toàn.

Chẳng bao lâu sau, đội thám hiểm sông ngầm lại lên đường.

Chiếc máy bay quân sự cỡ nhỏ mà Diệp Như Hề đang ngồi, do Chu Vũ lái. Diệp Như Hề, Lệ Trường Uyên, Hạ Đông Thịnh và Hứa Thắng Nam đều ngồi ở khoang sau.

Khoang sau đã được cải tạo, ghế ngồi ở hai bên, khoảng cách giữa các ghế là 60 cm, khi không chiến đấu, mặc định hướng vào giữa lối đi, thuận tiện cho việc trao đổi trực tiếp với đồng đội bên kia. Khi chiến đấu, có thể xoay tự do 180 độ, hướng ra cửa sổ, ở giữa là lối đi tương đối rộng rãi.

Điều này là để thuận tiện cho các dị năng giả mang theo thú cưng biến dị của mình.

Tuy nhiên, hiện tại, ngoài Diệp Như Hề, những người khác đều không có thú cưng biến dị.

Còn Diệp Như Hề, ngoài Tả Liễu Hữu Đằng trên cổ tay, những thú cưng khác đều được cất trong không gian.

Chúng không thích tiếng ồn ào khi máy bay cất cánh.

Mọi người của đội Long và đội Hổ ngồi mỗi bên một bên.

Nếu như trước đây, sau khi lên máy bay, nếu có người cùng giới, Diệp Như Hề sẽ theo bản năng tìm người cùng giới, ưu tiên ngồi cạnh người cùng giới.

Khi máy bay quân sự bay trên không, thỉnh thoảng sẽ gặp phải những đàn chim zombie hoặc chim biến dị có tính tấn công mạnh. Mặc dù trên máy bay sử dụng tinh hạch làm năng lượng, đã thiết kế ra s.ú.n.g năng lượng, pháo năng lượng, khi đối đầu với những con thú biến dị này, có thể nhanh chóng giải quyết, nhưng trong quá trình chiến đấu, máy bay khó tránh khỏi bị rung lắc.

Ngồi cạnh người cùng giới, như vậy cũng không cần lo lắng khi chiến đấu, nếu lỡ cơ thể lắc lư quá mạnh, sẽ chạm vào người khác giới bên cạnh.

Nhưng bây giờ, Diệp Như Hề đã biết Hứa Thắng Nam thích Hạ Đông Thịnh...

Mà bản thân cô dường như cũng có ý với Lệ Trường Uyên, tự nhiên không thể tiếp tục làm theo thói quen trước đây nữa.

Hứa Thắng Nam cũng hoàn toàn không có ý định ngồi cùng phía với cô, ánh mắt thường xuyên vô thức nhìn về phía Hạ Đông Thịnh bên cạnh.

Quả nhiên, thích một người, đôi khi là không thể che giấu được.

Đương sự thì mê muội, người ngoài cuộc thì sáng suốt.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Còn về Hạ Đông Thịnh, anh ấy đang dùng dị năng hệ Kim tạo ra một khẩu súng, dường như không nhận ra ánh mắt của Hứa Thắng Nam.

Diệp Như Hề cẩn thận quay đầu lại, liếc nhìn Lệ Trường Uyên... lại phát hiện, anh ấy cũng vừa nhìn cô.

Ánh mắt đột nhiên chạm nhau, Diệp Như Hề thản nhiên tìm một chủ đề để nói: "Anh Lệ, hy vọng lần này chúng ta sẽ không giống như lần trước, bị đàn chim biến dị tấn công, hehe."

Tuyệt đối không thể thừa nhận mình đang lén nhìn anh ấy!

Chờ đã... Khi cô lén nhìn anh ấy, anh ấy cũng đang nhìn cô, tại sao cô phải chột dạ chứ?

Lệ Trường Uyên cười nói: "Em quên rồi sao, hôm nay, chúng ta hình như vẫn chưa dùng Tiểu Hồng..."

Qua nhiều lần thử nghiệm, Diệp Như Hề cũng đã tìm ra, lời chúc may mắn của Tiểu Hồng có hiệu lực trong một ngày là đúng, nhưng không phải là 24 giờ, mà là bất kể khi nào bắt đầu chúc phúc, đến 0 giờ đêm hôm đó sẽ tự động hết hiệu lực.

Thời gian bắt đầu ban phước lành càng muộn, mức độ may mắn được gia trì sẽ càng mạnh hơn một chút.

12 giờ 40, khi Lệ Trường Uyên gọi điện thoại nhắc cô ra ngoài tập hợp, đã dặn dò trước, năng lực của Tiểu Hồng, đợi đến khi vào đoạn giữa sông ngầm - khu vực mà hai lần trước bọn họ chưa thám hiểm, sẽ sử dụng.

Và sẽ sử dụng trên ba người Diệp Như Hề, Lệ Trường Uyên, Hứa Thắng Nam.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back