Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp

Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 40: Bạn gái cũ của Nguyên Lạc Sâm?



Ba người bên này đang đùn đẩy trách nhiệm cho nhau thì lúc này ở bữa tiệc.

Bởi vì đoạn video đó đã chiếu gần xong, mục đích cũng đã đạt được, trên màn hình lớn nhanh chóng phát video lời chúc mừng của các doanh nhân nổi tiếng, lúc này bữa tiệc mới ổn định trở lại.

Ba Lâm mặc dù sắc mặt khó coi nhưng vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, xuất hiện để xoa dịu mọi người, cho rằng đó chỉ là video giả mạo để điều chỉnh bầu không khí bữa tiệc.

Tuy ai nấy đều có dáng vẻ hóng chuyện, nhưng khuôn mặt vẫn rất nhiệt tình, tỏ ra hiểu chuyện và không để ý.

Rất nhanh sau đó có người chạy đến bên cạnh Cố Từ Dư thấp giọng nói gì đó, cô vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Lâm Tử Hàm, sau đó nói chuyện vài câu, người đó nhanh chóng biến mất trong đám đông tại bữa tiệc.

Đợi sau khi người đó rời đi, cuối cùng Cố Từ Dư mới từ từ mở miệng: “Cậu Lâm đúng là… Đại nghĩa diệt thân?”

Rõ ràng đã biết hết hành động của cô còn mặc kệ cô làm loạn trật tự nhà họ Lâm tại bữa tiệc của họ. Lại thêm một nữ nhân vật chính ở trong đó là Lâm Thụy Lạp, em gái của anh ta. Lâm Tử Hàm không những không ngăn cản mà còn giúp cô giải quyết hậu quả.

Đúng là… Kỳ lạ.

Đắn đo hồi lâu, Cố Từ Dư vẫn không biết nên dùng từ gì để hình dung.

Lâm Tử Hàm lập tức cười nói.

“Sao có thể nói là đại nghĩa diệt thân chứ, tôi cũng chỉ là muốn giúp cô Cố giải quyết khó khăn và lo lắng thôi.”

Cố Từ Dư giật giật khóe miệng.

Tên này giống như hồ ly vậy, chính xác là muốn xem kịch hay.

Vào lúc Cố Từ Dư đang suy nghĩ có cần cảnh cáo tên này một chút hay không thì đột nhiên một bóng dáng xuất hiện trước mắt, vốn dĩ Nguyên Lạc Sâm đã bị gọi đi chỗ khác lại lần nữa xuất hiện trước mặt, nói: “Có một người bạn muốn giới thiệu với em.”

Không đợi Cố Từ Dư kịp phản ứng, Nguyên Lạc Sâm đã kéo cổ tay của cô đi.

“...” Lâm Tử Hàm vốn đang cười mỉm đột nhiên có chút bất động.

Tên này đúng là giữ vợ rất kĩ.

Tất nhiên Nguyên Lạc Sâm cũng hiểu ý tứ trong ánh mắt của Lâm Tử Hàm, lập tức cười lạnh, quay lại kéo người rời đi, bóng lưng lộ ra dáng vẻ như đang bảo vệ đồ ăn của mình vậy.

“Cô đúng là biết cách trêu hoa ghẹo bướm đấy.”

Đột nhiên, Cố Từ Dư nghe thấy tiếng Nguyên Lạc Sâm bên tai có chút bất lực rồi lại hừ lạnh nghiến răng.

Cố Từ Dư: “...?”

Cô có làm gì đâu.

Không đợi Cố Từ Dư lên tiếng, Nguyên Lạc Sâm đã thuận thế kéo cô đến.

Lúc này những người đi đến đang nhìn về phía bọn họ, nhìn thấy dáng vẻ Nguyên Lạc Sâm như đang bảo vệ con gái ở trước mặt ai cũng bất ngờ mắt chữ a mồm chữ o.

“... Đúng là không nghĩ tới chuyện này nha.”

“Vậy lý do khi nãy anh Lạc Sâm khuôn mặt trầm ngâm sau đó đột nhiên xin lỗi rời đi là vì vợ anh ấy sao?”

Trong lúc mọi người đang vô cùng kinh ngạc, đột nhiên có một người hét lớn:

“Có người vợ như Cố tam tiểu thư Cố Từ Dư thì phải giữ kỹ một chút, đúng là mỗi phút mỗi giây đều đi tìm trai. Lấy phải người vợ như thế quả thật anh Lạc Sâm hơi bi thảm. Trước kia cứ nghĩ rằng chị Hướng Duyên và anh Lạc Sâm sẽ thành một đôi, kết quả giữa đường lại xuất hiện một Cố Từ Dư.”

Tuy những người khác cũng đã nghe qua một vài tin không hay về Cố Từ Dư, nhưng vì đó là vợ của Nguyên Lạc Sâm nên bọn họ không có lập trường phán đoán linh tinh gì.

Thậm chí có người nhìn không vừa mắt còn vô thức đi hòa giải.

“Có điều theo tôi thấy, anh Lạc Sâm có vẻ rất quan tâm tới Cố Từ Dư.”

Người đó lại cười giễu cợt.

Tất nhiên anh ta không có ý kiến gì đối với Nguyên Lạc Sâm mà thực ra không thích Cố Từ Dư.

Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông bên cạnh tỏ vẻ hờ hững nhưng sau nghe thấy giọng cười chế giễu của anh ta lại hơi cau mày.

***

Lúc này, Nguyên Lạc Sâm dẫn Cố Từ Dư đi tới.

Có thể anh đã vô tình để ý tới Cố Từ Dư cho nên cũng đã vô tình muốn Cố Từ Dư lặng lẽ bước vào thế giới của anh.

Đợi hai người đi tới, bầu không khí vốn đang náo nhiệt bỗng trở nên có chút ngột ngạt.

Ngược lại, hai vợ chồng Nguyên Lạc Sâm và Cố Từ Dư vẫn bình tĩnh như thường.

“Đây là vợ của tôi, Cố Từ Dư.” Nguyên Lạc Sâm đơn giản giới thiệu một câu.

Mọi người tất nhiên biết Cố Từ Dư nhưng thái độ nghiêm túc giới thiệu của Nguyên Lạc Sâm đã ngầm thể hiện thái độ của anh đối với Cố Từ Dư.

Một số người vốn dĩ vì những lời đồn linh tinh về Cố Từ Dư trước kia mà có ấn tượng không tốt, nay nhìn thấy một màn này cũng đã dần thay đổi cách nhìn về cô.

Tuy không biết giữa hai người họ xảy ra chuyện gì nhưng nhìn tình huống này, anh Lạc Sâm đang nghiêm túc như vậy thì dù Cố Từ Dư như thế nào họ cũng không bàn tán nhiều nữa.

Cố Từ Dư tự nhiên chào hỏi mọi người.

Ngược lại làm cho bọn họ cảm thấy có chút ngoài dự tính.

Cho dù nói về vẻ ngoài hay khí chất thì Cố Từ Dư đang đứng trước mặt đây không giống với trong lời đồn một chút nào.

Bầu không khí lại trở nên náo nhiệt.

Nguyên Lạc Sâm đứng bên cạnh tiếp tục giới thiệu sơ qua để cô làm quen với những người khác, đợi đến lượt người đàn ông cuối cùng đứng ở trong góc, Cố Từ Dư chợt sững sờ.

Đây… Đây không phải là Hướng Trần Viễn sao?

Hướng Trần Viễn quen biết với Nguyên Lạc Sâm từ khi nào chứ?

Nguyên Lạc Sâm sợ Cố Từ Dư thấy không thoải mái nên vẫn luôn chú ý tới tâm trạng của cô, tất nhiên cũng phát hiện ra sự khác thường của cô.

Ngón tay khẽ khựng lại, ánh mắt tối sầm.

Không nói gì.

“Đây là Hướng Trần Viễn, cậu em cùng nhau lớn lên với tôi.”

Cố Từ Dư lại càng thêm kinh ngạc.

Hai người họ là bạn từ thuở thơ ấu sao?

Hệ thống cũng vô cùng kinh ngạc.

Nhưng theo logic, dưới góc nhìn của nữ chính Lâm Thụy Lạp thì ở trong truyện, Nguyên Lạc Sâm và Hướng Trần Viễn không hề có quan hệ gì, cho nên không nhắc tới cũng là chuyện bình thường.

Cố Từ Dư kìm nén kinh ngạc trong lòng, khuôn mặt vô cùng bình tĩnh nở nụ cười tiêu chuẩn giống như khi nãy để chào hỏi với Hướng Trần Viễn.

“Chào anh.”

Lời đã nói ra nhưng rất lâu sau Hướng Trần Viễn vẫn không đáp lại.

Người khác có chút khó hiểu, một người ôn hòa lãnh đạm như Hướng Trần Viễn mà lại để một người con gái mất mặt như vậy.

Đúng lúc Nguyên Lạc Sâm mở miệng hòa giải thì đột nhiên Hướng Trần Viễn nói.

“Tôi và cô Cố, chúng tôi quen nhau.”

Mọi người: “???”

Sao lại cảm giác ngửi thấy mùi drama thế.

Nhưng đó là Hướng Trần Viễn, ai có tin đồn gì anh ta đều không hóng chuyện, đúng là đồ vô cảm.

Trong khi đó, Nguyên Lạc Sâm giường như đã âm thầm quan sát phát hiện ra điều gì đó, vô thức nắm chặt tay Cố Từ Dư.

Anh cau mày, mặt anh vốn lạnh lùng không có chút thay đổi gì nhưng trong nháy mắt đã sa sầm xuống.

Cố Từ Dư cũng rất khiếp sợ.

Tình huống gì đây trời! Đây là lần đầu tiên cô chính thức gặp mặt anh ta mà.

Lúc trước khi ở Đại học Khinh Thành, rốt cuộc cũng chỉ là nhìn lướt qua mà thôi.

Nhưng lúc này bầu không khí có chút kỳ quái, khóe miệng Cố Tử Dư giật giật, đành phải giải thích lại lần nữa: “Nói như vậy thì đúng thật là đã gặp qua, lúc trước có việc đến Đại học Kinh Thành, tình cờ gặp giáo sư Hướng một lần.”

Tuy rằng không ổn lắm, nhưng Cố Từ Dư đã nhanh chóng mở miệng thanh minh với Hướng Trần Viễn. Đã nói quen biết, vậy thì cứ cho là có quen biết đi.

Người quen thì chỉ cần gật đầu cũng là người quen rồi.

Dù sao cũng từ chối trói buộc.

Hướng Trần Viễn nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, cho đến khi Nguyên Lạc Sâm bất giác chặn tầm mắt của Cố Từ Dư, anh ta mới thu hồi tầm mắt của mình.

Mọi người dường như cảm giác được bầu không khí có chút không ổn, vội vàng nói lảng sang chuyện khác để giảm bớt bầu không khí hơi có chút xấu hổ lúc này.

“Nhân tiện, gần đây tôi nghe nói chị Hướng Duyên sắp về nước rồi phải không?”

“Tôi cũng nghe nói!”

“Trần Viễn ca, anh là em trai ruột của chị Hướng Duyên, mau nói cho em biết, tin này có thật hay không vậy?”

Hướng Trần Viễn nhàn nhạt đáp một tiếng, giống như vừa rồi nhìn chằm chằm Cố Từ Dư chỉ là ảo giác của mọi người.

Mà ngay tại thời điểm mọi người ồn ào thảo luận, đột nhiên một giọng nói lại đột ngột vang lên.

“Hướng Duyên về nước, anh Lạc Sâm muốn đi đón cô ấy, nhất định sẽ cho cô ấy một bất ngờ lớn.”

“Ha ha ha ha ha đúng, lúc trước tôi còn tưởng rằng hai người sắp kết hôn... Đậu má Dư Đào cậu làm gì vậy.”

Người nọ đang nói gì đó, đột nhiên bị đánh vào tay một cái thật đau.

Cố Từ Dư nghe nói như thế, khựng lại một chút, không biết tại sao trong lòng đột nhiên có chút cảm giác kỳ lạ không được tự nhiên, có chút không thoải mái, cô theo bản năng muốn xem phản ứng của Nguyên Lạc Sâm, nhưng lúc này, cô lại không dám.

Giống như là sợ loại ý nghĩ kỳ lạ này của mình bị đối phương phát hiện, có chút ngượng ngùng không thoải mái.

Người kia thì được Dư Đào ra hiệu cho một cái nháy mắt, theo tầm mắt nhìn thấy Cố Từ Dư, rốt cục kịp phản ứng vội ho khan vài tiếng, sau đó lại vội vàng giải thích.

“Thật ngại quá, chị dâu, tôi không phải cố ý.”

Cố Từ Ngọc vẫn bình tĩnh, cô thậm chí còn xua tay, cười nói không có gì. Còn dùng giọng điệu đùa giỡn nói với bọn họ chuyện liên quan đến Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên.

Người nọ rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thiện cảm trong lòng đối với Cố Từ Dư càng tăng lên.

Là ai nói chị dâu chỉ là một đại tiểu thư ngạo mạn, chị dâu khí chất như này, lại còn cách ăn nói này nữa, không kém gì chị Hướng Duyên đâu!

Sau khi Nguyên Lạc Sâm giới thiệu Cố Từ Dư với những người này xong, cũng không mở miệng nói chuyện nữa, chỉ thỉnh thoảng sẽ phối hợp với Cố Từ Dư, giúp cô hòa nhập tốt hơn vào trong vòng tròn luẩn quẩn của bọn họ.

Dù sao nếu sau này có những bữa tiệc tương tự, anh dẫn cô theo thì cũng có thể tự nhiên hơn chút.

Về phần Hướng Duyên mà bọn họ nhắc tới, ban đầu tuy Nguyên Lạc Sâm hơi kinh ngạc nhưng cũng chỉ trong chớp mắt. Cũng không phản ứng thái quá.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ hoàn toàn không để ý của Cố Từ Dư bên cạnh, trong lòng anh đột nhiên lại có chút buồn bực.

Những người khác đều sợ cô nghe như thế sẽ khó chịu rồi ghen tuông, nhưng hóa ra vợ anh không những không khó chịu mà còn thích nghe chuyện trước đây của anh với Hướng Duyên.

Trong lòng Nguyên Lạc Sâm có chút không vui.

Loại cảm giác này có chút nặng nề, không quá rõ ràng nhưng vẫn luôn mơ hồ nhắc nhở anh.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 41: Cảm giác kỳ lạ



Hồi bé, gần chỗ Nguyên Lạc Sâm ở chính là Hướng gia.

Cho nên Hướng Trần Viễn là bạn nối khố của anh, cũng coi như là em trai ruột. Về phần chị gái Hướng Duyên của Hướng Trần Viễn, hai người cùng nhau lớn lên từ nhỏ, thậm chí còn cùng nhau học lên trung học đại học.

Ở hai người đều tồn tại loại khí chất kiêu ngạo như con trời, bất kể là từ bối cảnh gia thế, hay là học thức, ăn nói thậm chí là khí chất, đều là vạn dặm mới có một người.

Bên cạnh Nguyên Lạc Sâm ngoại trừ Hướng Duyên ra cũng rất ít khi xuất hiện những người phụ nữ khác, mà Hướng Duyên tuy rằng luôn có rất nhiều người theo đuổi nhưng cũng giữ mình trong sạch, cao quý quyến rũ, cũng chỉ khi ở bên Nguyên Lạc Sâm mới có thể lộ ra dáng vẻ ngây thơ của một cô gái nhỏ.

Cho nên lúc ấy mọi người trong giới đều cho rằng hai người này sẽ như mọi người kỳ vọng, cùng nhau bước vào lễ đường.

Dù sao hai người này xứng đôi như vậy.

Kết quả cuối cùng không ai nghĩ tới chính là, Hướng Duyên đột nhiên xuất ngoại, Nguyên Lạc Sâm cũng đột nhiên có một hôn ước từ nhỏ, trực tiếp đăng ký kết hôn với vị tam tiểu thư hoa si nhà họ Cố kia.

Sự tình phát sinh nhanh chóng lại bất ngờ, mọi người chưa kịp định thần lại thì mọi thứ đã thay đổi chóng mặt.

Nhưng rồi đúng như dự đoán.

Nguyên Lạc Sâm và Cố Từ Dư hai người này, hoàn toàn như trời với đất, căn bản không có tình cảm gì, thậm chí lúc trước khi hai người xuất hiện ở một số nơi công cộng, ngay cả loại tiết mục tình cảm vợ chồng ân ái cũng lười diễn.

Thậm chí tam tiểu thư nhà họ Cố Cố Từ Dư kia, vừa mới kết hôn không bao lâu, cũng đã bắt đầu ra vào mấy chỗ ăn chơi đàng đ**m, còn ngang nhiên giao du với đàn ông.

Mọi người mặc dù cảm thấy có chút đáng tiếc cho Nguyên Lạc Sâm, nhưng đây là chuyện nhà người ta, bọn họ cũng không có tư cách xen vào.

Hơn nữa, trong giới cũng có những tin đồn loáng thoáng rằng hai người sắp ly hôn.

Mà hôm nay, tại bữa tiệc Lâm gia ngoài ý muốn lại nhìn thấy Nguyên Lạc Sâm cùng Cố Từ Dư ở chung một chỗ tương tác với nhau, sự tình có vẻ không giống như bọn họ nghĩ.

Cái này còn gọi là tình cảm không tốt sao?

Từ lúc hai người bước vào sảnh, đôi mắt Nguyên Lạc Sâm chưa từng rời khỏi vợ mình, được chứ?

Mà vừa rồi, vừa nhìn thấy có người đến gần, nam nhân lãnh khốc vô cảm trong truyền thuyết này một giây cũng không chịu được, trực tiếp đi qua kéo người đi.

Nhưng công tử thế gia từ nhỏ đã chơi với Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên cả kinh đến mức cẳm sắp rớt xuống đất luôn, được chứ?

Nếu như nói trước đây Nguyên Lạc Sâm đối với Hướng Duyên có chút đặc biệt thì so với tình huống hiện tại, Nguyên Lạc Sâm đối với Cố Từ Dư, quả thực như đứa trẻ bảo vệ viên kẹo duy nhất vậy.

Tính chiếm hữu kia quả thực sắp bùng nổ rồi.

Những người ở đây căn bản đều lớn lên cùng Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên, đều cùng một giới, hơn nữa hai người này vẫn luôn là đối tượng bàn tán sôi nổi trong giới, đối với một số chuyện, bọn họ biết không ít.

Cố Từ Dư nghe vậy thì càng nghiêm túc hơn.

Nếu như lúc đầu là cô muốn tìm hiểu về quan hệ giữa Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên, thì giờ lại dần dần biến thành muốn tìm hiểu quá khứ của Nguyên Lạc Sâm.

Cô muốn thử gặp một Nguyên Lạc Sâm ngây ngô non nớt như những lời kể này.

Nguyên Lạc Sâm khi còn ấy là hội trưởng học sinh, bộ dạng tuấn tú lại ngây ngô, từng từ chối thư tình của con gái thậm chí còn nghiêm túc thuyết phục đối phương học tập chăm chỉ, vì bản thân mà cố gắng.

Một đường nét mơ hồ dần hiện ra trước mắt.

Không khí lại trở nên náo nhiệt.

Mà người đàn ông vừa rồi cố ý nói về chuyện của Hướng Duyên, thấy sau khi nghe được tin Hướng Duyên về nước mà phản ứng của Nguyên Lạc Sâm vẫn thản nhiên, đột nhiên trong lòng có chút bất bình thay cho Hướng Duyên.

Anh ta dùng ánh mắt khinh bỉ liếc Cố Từ Dư, còn có chút ác ý, tiếp tục nói: “Lúc trước nếu không phải trời xui đất khiến, anh Lạc Sâm đã sớm ở cùng một chỗ với chị Hướng Duyên, nào có xảy ra chuyện gì với loại người không ra gì kia.

Lời này trong sáng ngoài tối đều ám chỉ Cố Từ Dư là loại người không ra gì kia.

Cũng có ý muốn gây sự với Cố Từ Dư, muốn làm cô xấu mặt trước mặt mọi người.

Mà không giống như trong tưởng tượng của người kia, Cố Từ Dư chẳng những không thẹn quá hóa giận mà còn nhíu mày, bất động thanh sắc nhìn sang.

Như muốn hóa thành hình tượng của cô trong đầu hắn, còn ác ý dùng nụ cười khiếu khích, chầm chậm nói: “Cho nên mới nói tôi và A Sâm có duyên phận, quả thực là số mệnh đã định phải ở bên nhau.”

Đương nhiên cũng không có chuyện người khác xen vào.

Tiếng cười khinh bỉ chế giễu của Cố Từ Dư khiến người nọ tức đến nghiến răng nghiến lợi, dường như còn muốn nói gì nữa nhưng lại bị Nguyên Lạc Sâm trực tiếp cắt đứt lời anh ta muốn nói.

“Tỉnh Phàm, nếu muốn ba cậu khóa tất cả thẻ lại, cậu cứ mở miệng xem.”

Đôi mắt sắc bén thâm trầm, ý cảnh cáo rõ ràng.

Người bên cạnh nhìn càng kinh ngạc, hơn nữa nghe khẩu khí kia, đều theo bản năng rụt cổ lại.

Từ khi còn nhỏ, Nguyên Lạc Sâm chính là người phụ trách quản lý bọn họ, và hình thức phạt khóa thẻ này cũng không có gì lạ.

Hơn nữa anh Lạc Sâm mặt lạnh cũng không có tình người, thời gian dừng và treo thẻ cũng đủ khiến người ta phát điên rồi.

Vị sư phụ ở bên ngoài không muốn lộ mặt này lại vì cuộc chiến nhỏ vừa rồi mà tức giận.

Nếu nói vừa rồi bọn họ muốn cho Cố Từ Ngọc chút mặt mũi, hiện tại Nguyên Lạc Sâm tức giận như vậy, bọn họ cũng không dám càn rỡ trước mặt Cố Từ Dư nữa.

Ngay cả tên ngốc vừa rồi nhắc đến Hướng Duyên kia, lúc này cũng không nhịn được nhìn Cố Từ Dư với vẻ lấy lòng, hy vọng cô không so đo với anh ta vừa rồi đã nhất thời lỡ miệng.

Ngoại trừ Tỉnh Phàm.

Tỉnh Phàm từ nhỏ đã đi theo sau mông Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên, vẫn luôn coi hai người này là mục tiêu và động lực tiến lên của anh ta.

Nếu như nói ai thích hai người này ở cùng một chỗ nhất thì Tỉnh Phàm sẽ đứng mũi chịu sào. (thuyền trưởng)

Cố Từ Dư đại khái cũng nhìn ra khúc ngoặt trong đó.

Thì ra là thế, Tỉnh Phàm này không phải là fan CP sao? Còn là loại đặc biệt điên cuồng cho nên lúc nãy mới nhìn cô không vừa mắt.

Nhưng mà, cô cũng không vừa mắt anh ta.

Nếu không phải hiện tại đang tại yến tiệc, lại có nhiều người như vậy, Cố Từ Dư nhất định phải bày ra thật tốt, để những người hâm mộ CP Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên này mở rộng tầm mắt, thế nào gọi là cường thủ hào đoạt.

Khúc nhạc đệm nhỏ này qua đi, không bao lâu sau, yến tiệc dần dần kết thúc.

Sau khi chào hỏi mọi người, Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm lập tức ngồi lên xe trở về theo lối cũ.

Hệ thống không có truyền đến tiếng cảnh cáo, có nghĩa là Phó Thời Diên bên kia cũng không gặp phải tình tiết trong cốt truyện cẩu huyết, trải qua yến tiệc một cách bình yên.

Nhưng nghĩ lại, với “Nhà hát tình yêu lãng mạn nhỏ” trên màn ảnh rộng, khiến nhân vật chính Lâm Thụy Lạp có lẽ cũng chỉ quan tâm đến chuyện chia tay của Cố Tâm Nhu, còn hơi sức đâu mà đi gây chuyện với Phó Thời Diên.

Yến tiệc bình ổn trôi qua.

Trên đường trở về, trợ lý Lâm ngồi ở vị trí lái xe, nhìn chằm chằm hai vợ chồng có vẻ trầm tĩnh lạ thường qua gương chiếu hậu, trong lòng lại cảm thấy bất an.

Lại có chuyện gì nữa đây!

Không phải chỉ là tham gia một bữa tiệc thôi sao? Làm sao mà cứ như phát hiện đối phương cắm sừng mình vậy, y như cảnh tượng một mối tình vừa mới tan vỡ vậy.

Lời này của trợ lý Lâm tuy rằng có chút thô, nhưng sự thật đúng là như vậy.

Hai vợ chồng này, quả thật đột nhiên phát hiện mình giống như bị “cắm sừng”.

Cố Từ Dư lúc này nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu loạn, tâm cũng có chút mất bình tĩnh.

Mặc dù trong bữa tiệc, bởi vì có người ngoài nên cô luôn tỏ ra bình tĩnh ổn định, hưng bây giờ cô đang ngồi trong xe, ở trong một không gian chật hẹp như vậy cùng Nguyên Lạc Sâm, hơn nữa mùi nước hoa nam lạnh lẽo nhàn nhạt trên người người này cũng giống như hoàn toàn bao bọc cô, khiến trong lòng cô càng thêm không thoải mái.

Hướng Duyên…

Cho nên anh đã từng kết giao với Hướng Duyên sao? Hai người bọn họ là bạn trai bạn gái? Cùng nhau đi học, cùng nhau xử lý công việc của hội học sinh, thậm chí cùng nhau hẹn hò, đi dạo, hôn…

Nghĩ đi nghĩ lại, Cố Từ Dư nghĩ tới nụ hôn mê say sau khi Nguyên Lạc Sâm uống trà thảo dược kia, trong lòng đột nhiên nổi lên cảm xúc chua chát, thậm chí còn xúc động muốn khóc.

Nguyên Lạc Sâm mặc dù cũng đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhưng anh vẫn nhạy bén nhận ra sự khác thường của Cố Từ Dư.

Anh nghiêng đầu nhìn cô, trên mặt tuy rằng vẫn có chút lạnh lùng nhưng trong con ngươi lại ánh lên chút lo lắng.

“Có chuyện gì vậy? Trong người không khỏe hay sao?” Nói xong, Nguyên Lạc Sâm dường như nghĩ đến cái gì đó, nói trợ lý Lâm dừng xe ở giao lộ phía trước.

Không lâu sau, Nguyên Lạc Sâm lập tức bưng một ly sữa ấm và một cái hộp nhỏ tinh xảo đưa tới trước mặt Cố Từ Dư.

“Buổi tối cô còn chưa ăn gì, còn uống nhiều rượu như vậy, lúc này trong dạ dày chắc đang sôi lên rồi. Có thể ăn được thì ăn một chút đi.”

Trên bàn nhỏ trước mặt đặt thức ăn còn nóng tỏa ra mùi thơm.

Cố Từ Dư ngồi ngay ngắn, hốc mắt lại hơi nóng.

Cho đến lúc này, cô mới thực sự hiểu rằng, người bên cạnh đã bất tri bất giác hoàn toàn để chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng cô.

Cô sẽ vì anh mà động tâm, cũng sẽ vì những lời đó mà cảm thấy chua xót và không cam lòng.

Nhưng những cảm xúc này không phải là thứ cô nên có.

Im lặng hồi lâu, Cố Từ Dư nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của mình, kiềm chế cảm xúc vừa rồi, chậm rãi khôi phục thành bộ dáng như ngày thường, cười nói: “Dạ dày có chút không thoải mái, cảm ơn.”

Nguyên Lạc Sâm nhìn bộ dạng này của cô, cũng hơi nhíu mày.

Vốn là muốn cô khôi phục sức sống trước kia, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng này của Cố Từ Dư, giống như có thứ gì đó đã sụp đổ.

Nguyên Lạc Sâm cụp mắt, đầu ngón tay hơi khựng lại.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 42: Hai cha con phiền phức



Chờ Cố Từ Dư ăn xong, Nguyên Lạc Sâm thấy trạng thái của cô dần dần tốt lên, như thể cô đã hoàn thành xong công tác tinh thần, thậm chí còn vui vẻ mà ngâm nga một bài hát nhỏ.

Cũng không biết xảy ra chuyện gì, Nguyên Lạc Sâm cảm thấy khó chịu.

Anh nhìn chằm chằm cô hồi lâu, sau đó rốt cục vẫn nhịn không được mở miệng nói: “Cô và... Trần Viễn, trước đó hai người có quen biết sao?”

Mặc dù trước đó Cố Từ Vũ đã trả lời câu hỏi này trong bữa tiệc, nhưng bây giờ anh muốn chính tai nghe đối phương nói.

Nếu không lửa giận trong lòng anh phỏng chửng đến ngày mai vẫn không cháy hết.

Cố Từ Dư kinh ngạc nhìn anh một cái, hoàn toàn không ngờ Nguyên Lạc Sâm trầm mặt im lặng một lúc lâu lại đang suy nghĩ chuyện này.

“Lần đầu tiên tôi gặp giáo sư Hướng là khi vô tình đi qua Đại học Khinh Thành thôi.”

Nói xong, dường như cô biết Nguyên Lạc Sâm sẽ không hài lòng với đáp án này, Cố Từ Dư lại bất đắc dĩ bổ sung thêm một câu.

“Trước đó, tôi đúng là chưa từng gặp anh ta, nhưng tôi có biết.” Đương nhiên là từ cốt truyện mà biết.

Nguyên Lạc Sâm dừng một chút.

Lần này anh biết lời Cố Từ Dư nói đúng là thật, nhưng câu trả lời này, anh cũng không hài lòng lắm.

Ngón tay anh gõ nhịp bên cạnh, nhưng động tác không còn bình tĩnh như trước.

“Cô... Thích anh ta?”

Cố Từ Dư:???

Anh đùa tôi sao?

“Anh đừng làm quá, làm sao tôi có thể thích anh ta được!” Cố Từ Dư sợ ngây người.

Cũng chỉ là bởi vì nhiệm vụ nên hơi có chút hứng thú mà thôi.

Hoàn toàn không liên quan đến tình cảm yêu đương.

Nhân vật phản diện Nguyên Lạc Sâm bị cái gì nhập thể sao? Sao cả đêm đều có chút là lạ.

Bên này, ngón tay Nguyên Lạc Sâm còn đang thờ ơ gõ tới gõ lui bỗng dừng lại, môi hơi mím, sau đó khi Cố Từ Dư vừa thở hổn hển, lại nói một câu càng làm cho người ta mất bình tĩnh.

“Vậy cô thích tôi không?” Thanh âm có chút khàn khàn, giống như trong lòng đấu tranh thật lâu mới quyết định hỏi.

Cố Từ Dư cứng đờ.

Đột nhiên có chút không được tự nhiên.

Mà Nguyên Lạc Sâm nhìn phản ứng này của cô, con ngươi tối sầm lại, đáy mắt xẹt qua một tia phiền não.

Cho nên địa vị của anh trong lòng cô lại thấp hơn Hướng Trần Viễn?

Nguyên Lạc Sâm cảm thấy mình có chút không chấp nhận được phản ứng này.

Cùng lúc đó trợ lý Lâm ở phía trước đang âm thầm quan sát động thái của hai người kỳ lạ này, trong lúc nhất thời không biết mình nên xen vào hay không.

Hai người này rõ ràng đều có ý tứ với đối phương, sao vừa mới đụng đến vấn đề này một cái đã không nhìn mặt nhau nữa rồi.

Trợ lý Lâm hận lúc này không thể ngồi ở phía sau, trực tiếp ấn đầu hai người này ấn vào với nhau.

Hôn cho ông đây xem!

Nhưng mà trợ lý Lâm hiển nhiên vẫn tương đối lý trí, đương nhiên hiện tại anh ấy đang lái xe, tất nhiên không thể làm ra loại hành động có độ khó cao như vậy rồi trở thành kẻ “Tôi đã từng có việc làm.”

Vấn đề tình cảm vẫn cần đôi bên từ từ tìm hiểu, sau những lần qua lại giữa đôi bên, đến thời điểm thích hợp, cả hai sẽ hiểu ý nhau.

Bên này Cố Từ Dư rất nhanh ý thức được phản ứng của mình có chút mất tự nhiên, vội vàng sửa chữa.

“Theo một nghĩa nào đó, hiện tại anh không chỉ là chồng hợp pháp của tôi, mà còn là ông chủ trong hợp đồng của tôi, là cha mẹ cơm áo của tôi, trải qua khoảng thời gian ở chung này, tôi cũng rất thích anh.”

“Đương nhiên nếu lúc trước anh trực tiếp tặng Chu Càn cho tôi, tôi sẽ càng thích anh hơn.” Cố Từ Dư nói đùa.

Lông mày Nguyên Lạc Sâm giật giật.

Người phụ nữ này thật đúng là thù dai, chuyện của Chu Càn, cô định lải nhải với anh cả đời sao?

Bầu không khí cuối cùng cũng dần hài hòa trở lại nhưng cũng có vài thứ đã vô hình thay đổi.

Xe nhanh chóng chạy về tới nhà.

Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm chào nhau, mỗi người đều mang nỗi lòng riêng trở về phòng ngủ.

Vài ngày sau, cả hai lại tiếp tục công việc bận rộn thường ngày.

Nguyên Lạc Sâm vẫn xử lý hoạt động của tập đoàn Nguyên thị, mà Cố Từ Dư cũng đang bận rộn xử lý công việc ở công ty giải trí Tinh Lộc.

Dù sao lúc trước cô cũng mạnh miệng trước mặt nhiều thành viên hội đồng quản trị của tổng công ty như vậy.

Nhưng mà hiện tại công ty giải trí Tinh Lộc gần đây phát triển vẫn là rất tốt, bây giờ trong công ty còn có hai gã khổng lồ Chu Càn và Minh Lâm, những thực tập sinh kia một đám đều dốc hết sức luyện tập, ý đồ có thể mượn danh tiếng của Chu Càn với Minh Lâm mà thành công.

Đây chính là người đại diện kim bài đã đào tạo ra vài vị ảnh đế ảnh hậu đấy.

Tiểu Cố tổng thật sự quá trâu bò.

Lại có thể lập tức mời hai người bọn họ tới chỉ đạo.

Lúc Cố Từ Dư dẫn Trình Dương đi thị sát tình trạng của các thực tập sinh trong công ty, mắt của những người này quả thật đều sáng lên làm cho cô có chút áp lực.

Trình Dương nhìn bóng lưng có chút quẫn bách phía trước, cúi đầu cười trộm.

“Tiểu Cố tổng, bây giờ ở công ty cô đã hoàn toàn trở thành nữ thần của bọn họ, thậm chí tôi thấy có mấy người còn xúc động đến mức muốn đào góc tường nhà Nguyên tổng.”

“Anh câm miệng đi.” Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật.

Trình Dương nhún nhún vai, hoàn toàn ra vẻ xem kịch vui.

“Đúng rồi, chuyện Hạ An Dịch chính thức ra mắt chuẩn bị thế nào rồi?” Cố Từ Dư hỏi.

“Yên tâm đi, tôi tự mình quan sát. Tên nhóc kia trời sinh chính là thuộc về sân khấu, nếu anh ta không nổi tiếng, tôi gọi cô là tổ tông.” Trình Dương vỗ vỗ ngực.

Hạng mục này Cố Từ Dư cố ý giao cho Trình Dương phụ trách, một mặt là bởi vì cô còn phải bận rộn toàn bộ chuyện ở công ty giải trí Tinh Lộc, mặt khác là cô thật sự rất tin tưởng năng lực của Trình Dương.

Chờ sau khi Hạ An Dịch và nhóm thực tập sinh mới chính thức ra mắt, danh tiếng của cô ở công ty giải trí Tinh Lộc sẽ tăng lên rất nhiều.

Đến lúc đó sẽ khiến cho mấy ông già cổ hủ kia một câu cũng không thốt ra được.

Sau khi đảm bảo tất cả mọi việc đều tiến hành thuận lợi, Cố Từ Dư và Trình Dương rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, mà ngay lúc bọn họ vừa mới ngồi xuống định uống chén trà thư giãn thì đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.

Ngay sau đó, cửa phòng làm việc của Cố Từ Dư bị đẩy mạnh ra.

Cố Từ Dư nhìn người tới, ý cười trong con ngươi dần thu lại, khóe miệng cô lạnh lùng nhếch lên, cười nói: “Ngọn gió nào đã đưa anh hai tới đây vậy?”

Nói xong, cô lại tiếp tục rót cho mình một chén trà, lại nói: “Sao anh hai đến mà không nói trước, để em cho người ra đón. Bây giờ mà để người khác thấy được lại nói anh em nhà họ Cố chúng ta không hòa thuận, nghe không hay.”

Không chỉ hoàn toàn không có bộ dáng muốn đi nghênh đón anh hai nhà họ Cố, thậm chí lời ra lời vào đều thầm mắng anh hai này của cô vừa thô bỉ vừa vô lễ.

Cố Từ Dư nhìn phản ứng của anh ta, cười cười, ánh mắt rất nhanh rơi vào phía sau anh hai nhà họ Cố - Cố Tâm Nhu.

Tuy rằng đối phương hơi thu lại khí thế, nhìn mềm mại lại tự nhiên hào phóng, nhưng chút ghen ghét và đố kỵ trong con ngươi kia làm sao qua được mắt Cố Từ Dư.

Hai cha con lần này tới đây, xem ra là muốn tính sổ chuyện lần trước ở bữa tiệc nhà họ Lâm.

Cố Từ Dư cười nhạo một tiếng.

Tới vừa lúc, cô đang muốn mượn cơ hội này, tính sổ một thể với hai cha con họ đây.

“Ngồi đi.”

Cố Từ Dư đi tới, bình tĩnh ngồi xuống sô pha bên cạnh, sau đó tùy ý mời hai người ngồi xuống.

Bên cạnh, Trình Dương ngồi ở bên kia Cố Từ Dư, cầm một ly cà phê, cánh tay gác trên tay vịn sô pha, ngồi đường hoàng, không hề có ý đứng dậy chào anh hai Cố và Cố Tâm Nhu.

Anh hai Cố trừng mắt nhìn hai người hồi lâu mới nhẫn nhịn kéo Cố Tâm Nhu ngồi xuống đối diện rồi chỉ mở miệng nói một câu.

“Tam tiểu thư, cô thật đúng là uy quyền.”

Cố Từ Dư nhún nhún vai, cười cười.

“Nhìn bộ dạng thong dong tự tại của cô, xem ra lặn lộn rất tốt ở giải trí Tinh Lộc.” Anh hai Cố cười lạnh ra tiếng.

“Anh hai, sau bao năm anh vẫn không chịu lớn nhỉ, từ nhỏ cái gì cũng muốn đổ lên đầu em, bao năm vẫn không đổi.” Cố Từ Dư dùng giọng điệu quen thuộc nói mỉa anh hai Cố.

“Giải trí Tinh Lộc vốn là do tôi quản lý.” Anh hai Cố lạnh giọng nói.

“Cho nên bây giờ không phải.” Cố Từ Dư vẫn bình tĩnh.

Nếu cứ theo quan điểm của anh hai Cố thì phần sản nghiệp kia của nguyên chủ chắc chắn vẫn còn nằm trong tay anh ta sau bao năm thôi.

Cố Từ Dư cười nhạo anh ta cố tình gây sự.

Lúc này anh hai Cố coi như rốt cuộc cũng hiểu được, con nhóc này giờ đã hoàn toàn thay đổi, miệng lưỡi chua ngoa đến mức anh ta nói không lại.

Nhưng lần này anh ta chủ yếu không đến để nói chuyện này.

Nghĩ đến những lời Tâm Nhu nói lúc trước, anh hai Cố liền ấm ức không thôi.

Lúc ở bữa tiệc Lâm gia, video của Cố Tâm Nhu và Hạng Thần được đưa lên màn hình lớn quả thực đã khiến anh ta mất mặt vô cùng. Cho tới bây giờ, những đối thủ một mất một còn của anh ta mỗi lần gặp cũng đều mang chuyện này ra mà cười nhạo.

Người ta nói con gái anh ta thật đúng là có mắt nhìn, tìm cho anh ta một thằng con rể khiến người đời phải lóa mắt như vậy.

Thậm chí bây giờ trong giới cũng không ai dám nói muốn kết giao với Tâm Nhu nữa.

Anh ta bồi dưỡng Tâm Nhu nhiều năm như vậy, cũng không thể tùy tiện gả cho một tên nhóc nhà giàu mới nổi được.

Không có gia thế, đến lúc kết hôn có thể đem lại lợi ích gì cho anh ta chứ.

Anh hai Cố càng nghĩ càng tức.

Mà vừa nghĩ tới Cố Tù Dư là người đứng sau dàn dựng video này, anh ta lại càng giận không kìm được.

“Tam tiểu thư, chuyện Tâm Nhu cô có muốn giải thích gì không?” Anh hai Cố lạnh giọng chất vấn.

“Chuyện gì, giải thích gì?” Cố Từ Dư giả ngu sững sờ.

“Anh hai, anh lại muốn lấy cái chậu phân gì úp lên đầu em nữa đây?” Cố Từ Dư còn lại mười phần im lặng.

Trình Dương ở một bên đang thờ ơ xem kịch hay, nghe được lời th.ô t.ục không chút rụt rè này của Cố Từ Dư, hắn không nhịn được phải che miệng cười.

Anh hai Cố bên này cũng chú ý tới Trình Dương, anh ta nhíu mày.

“Tiểu tử Trình gia từ lúc nào lại không có phép tắc như vậy.” Lời này chắc chắn là muốn đuổi Trình Dương.

Trình Dương cũng giống như Cố Từ Dư, giả ngu giả dại giống như nghe không hiểu, cứ ngồi đó bất động.

Cố Từ Dư cũng mặc kệ anh ấy.

Nói đúng hơn là hai người bọn họ ngầm hiểu mà cố ý chọc giận anh hai Cố.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 43: Hướng Duyên trở về



Trình Dương bất động, anh hai Cố cũng hết cách, cũng đành phải tiếp tục tính sổ với Cố Từ Dư.

“Trong bữa tiệc ở Lâm gia, cô cố tình cắt ghép cái video chó má kia, dồn Tâm Nhu vào tình huống xấu hổ, Cô Từ Dư cô rốt cuộc vui vẻ cái gì? Cô không sợ tôi nói cho ông cụ sao? Cháu gái ông ấy vậy mà lại hoàn toàn không để ý đến người nhà mà hãm hại cháu gái ruột như thế!”

“Trong tay tôi có chứng cứ cô làm như vậy!”

Thấy nói Cố Từ Dư quả thực như nước đổ lá khoai, anh hai Cố bắt đầu uy h**p.

“Anh hai, anh lại muốn nói xấu em cái gì đây? Em không làm gì cả. Hơn nữa video kia em còn tưởng là Tâm Nhu tự mình đưa lên để show ân ái, mặc dù rất lãng mạn, nhưng công khai ở bữa tiệc nhà họ Lâm như vậy thì quá thực là không nên.”

“Cố Từ Dư cô — cô nói ai show ân ái!” Cố Tâm Nhu bỗng nhiên đứng dậy, tức giận hung hăng chỉ vào mặt Cố Từ Dư.

Cố Từ Dư nhìn cô ta như vậy, môi khẽ nhếch lên.

“À ha, rốt cuộc cũng không giả bộ nữa.”

“Tôi xem trong video Tâm Nhu không phải cô và Hạng Thần rất thân mật sao? Nhìn qua không giống CP sao? Chẳng lẽ là lo lắng ba cô sẽ không đồng ý hai người ở bên nhau sao?”

Nói tới đây, Cố Từ Dư lại nhìn về phía anh hai Cố, tha thiết an ủi anh: “Anh hai, đừng cổ hủ quá. Giới trẻ bây giờ đều theo đuổi tình yêu tự do. Dù gia đình nhà trai không có xuất thân, nhưng tốt xấu gì cũng vẫn có tiền, dù sao đi nữa thì Tâm Nhu gả đi cũng sẽ không chịu thiệt thòi đâu.”

“Anh nhìn xem, xem Tâm Nhu đã bị anh bức thành cái dạng gì, nếu không tại sao lại chiếu cái video ân ái đó ở bữa tiệc nhiều người như vậy, là muốn anh thành toàn cho bọn họ đó, em xem mà muốn ê hết cả răng.”

“Cô… Cô… Cô câm miệng lại!” Cố Tâm Nhu tức giận đến mức hận không thể tiến lên đánh người.

Nếu không có Cố Từ Dư, cô ta đã sớm có thể dùng cơ hội này để xuống tay với anh Lạc Sâm, nếu không có Cố Từ Dư, nếu không có Cố Từ Dư!!

Cố Tâm Nhu hung hăng mắng trong lòng.

Mặt Cố nhị thiếu gia càng đen như đáy nồi.

Nhưng lần này anh ta tới không phải muốn khua môi múa mép với Cố Từ Dư, anh ta giơ tay kéo Cố Tâm Nhu lại, thấp giọng nhắc nhở bên tai cô ta một câu.

Sau đó lạnh lùng nhìn Cố Từ Dư, lại tiếp tục nói:

“Tôi không cần biết cô nói như thế nào, tóm lại tôi đã có bằng chứng cô hại Tâm Nhu, hẳn là cô cũng biết tính tình ông cụ, tuyệt đối không cho phép loại chuyện làm tổn thương người nhà như này xảy ra. Nếu như cô không muốn tôi thưa chuyện này với ông cụ, tốt nhất là thức thời chủ động nhường công ty giải trí Tinh Lộc lại cho tôi.”

Rốt cuộc cũng nói đến việc chính.

Cố Từ Dư hừ lạnh.

Bằng chứng? A, cô không tin trong tay anh hai Cố có bằng chứng của cô.

Nếu như nói lúc trước còn có một chút khả năng bị người ta bắt được nhược điểm thì sau việc giải quyết ổn thỏa chuyện của Lâm Tử Hàm, cô càng không để người khác có được chứng cứ cô động thủ.

Đây là cố ý lừa cô.

“Chuyện Tâm Nhu không cho phép Hạng Thần trèo lên nhà họ Cố, có thể là tự cô ta bịa ra, hoặc là do người khác. Dù sao bộ dạng trà xanh ngày thường của Cố Tâm Nhu cũng khiến không ít người khó chịu. Mặt khác, công ty giải trí Tinh Lộc không thể để cho người ngoài quản lý được. HIện tại công ty giải trí Tinh Lộc do Cố Từ Dư tôi tiếp quản, nếu anh hai rảnh rỗi thì lo chuyện hôn sự của con gái nhà mình một chút đi, nếu không giỏ trúc múc nước, công dã tràng, đến lúc đó ngay cả nhà giàu mới nổi cũng không giữ được, sẽ rất khó coi đó.”

Cố Từ Dư nói xong, giơ tay nhấp một ngụm trà.

“Trình Dương, phiền anh giúp tôi tiễn khách quý.”

Còn cố ý nhấn mạnh hai chữ phía sau.

“Được.” Trình Dương vỗ tay đứng lên, cất điện thoại vào túi, giơ tay làm động tác mời: "Mời đi, hai vị.”

Anh hai Cố và Cố Tâm Nhu bị cưỡng ép tiễn khách như vậy, lửa giận trong lòng bị tắc ở ngực suýt nữa đã nội thương rồi.

Tuy rằng anh ta không biết trà xanh có nghĩa là gì, nhưng biết chắc chắn đó không phải là từ hay ho gì.

Vốn dĩ đối với giải trí Tinh Lộc, tuy rằng anh ta không cam lòng nhưng cũng không có gì ghê gớm, dù sao Cố Từ Dư cũng đã thốt ra những lời vô nghĩa trước mặt nhiều thành viên của hội đồng quản trị như vậy, sớm muộn gì cũng phải khóc vì thất bại thôi.

Nhưng mà không bao lâu, anh ta nghe được từ lão Từ rằng hai người đại diện kim bài trong giới giải trí Chu Càn và Minh Lâm đều bị kéo đến công ty giải trí Tinh Lộc. Lúc này rốt cuộc anh ta cũng ngồi không yên nữa rồi.

Vụ cá cược đó, nếu Cố Từ Dư thất bại, lúc đó anh ta chỉ có thể được chia một phần thôi, nhưng nếu cô thực sự thành công, Cố Từ Dư sẽ thực sự có tiếng nói trong công ty giải trí Tinh Lộc.

Đây mới là chuyện anh hai Cố lo lắng.

Về phần chuyện của Cố Tâm Nhu... Nghĩ tới đây, anh ta lại đau đầu.

Bây giờ chuyện này đã truyền hết ra trong giới, hai người Tâm Nhu và Hạng Thần hoàn toàn bị ràng buộc với nhau.

Bất kể giữa hai người này có thực sự xảy ra chuyện gì hay không thì giờ đây với đoạn video đó, hình ảnh một thiên kim nổi tiếng đoan chính, hào phóng và ổn trọng mà Cố Tâm Nhu đã tạo dựng bấy lâu nay đã hoàn toàn sụp đổ.

Các phu nhân trong giới đương nhiên sẽ không để cho con trai mình cưới một đứa con dâu nháo đến khó coi lại không ổn trọng như vậy.

Nghĩ đến lời Cố Từ Dư vừa nói, anh hai Cố thậm chí còn thật sự suy đoán, nói không chừng chuyện này chính là do Hạng Thần làm ra.

Dù sao Hạng gia vẫn luôn ở bên rìa vòng luẩn quẩn, muốn qua chuyện này trói buộc Cố gia cũng không phải là không có khả năng.

Anh hai Cố hung tợn nghĩ đến tất cả mọi người.

Anh ta đi phía trước, khi đi ngang qua tầng dành cho thực tập sinh, ánh mắt chợt lóe lên một cái.

Cố Từ Dư không phải là muốn dựa vào Hạ An Dịch và những thực tập sinh kia để khai hỏa phát súng đầu tiên sao?

Anh hai Cố cười lạnh một tiếng.

Đã như thế, anh ta càng muốn nhìn xem, cô có thể để những người này ra mắt thuận lợi hay không.

***

Hai cha con này, đúng là kỳ quái.

Sau khi tiễn anh hai Cố và Cố Tâm Nhu đi, Trình Dương trở về trực tiếp nằm trên sô pha.

“Không kỳ quái một chút sao có thể mưu hại người khác chứ.” Cố Từ Dư câu được câu không trò chuyện với anh ấy.

“Tôi phải để mắt tới Hạ An Dịch một chút, vừa rồi ánh mắt Cố nhị tổng nhìn Hạ An Dịch và đám thực tập sinh kia sắp b*n r* tia lửa luôn rồi.” Trình Dương nói.

Cố Từ Dư bị cách gọi kia của anh ấy chọc cười.

“Cố nhị tổng, làm sao anh có thể nghĩ ra cái tên như vậy, đừng quá thái quá.”

“Trong group chat riêng của công ty đều gọi như vậy.” Trình Dương nói.

“Quả nhiên các người đều có group chat riêng.” Cố Từ Dư cười nói: “Vậy các người bí mật gọi tôi như thế nào?”

“Tiểu... Tiểu yêu tinh?” Trình Dương thăm dò nhìn Cố Từ Vũ.

Mà cô nghe được xưng hô này, suýt nữa đã phun ra một ngụm trà.

“Cái này cũng rất thái quá, mấy người rốt cuộc đang lấy loại tiêu chuẩn gì để đặt biệt danh vậy!”

-

Chuyện của anh hai Cố cô đã dặn một số người phía dưới theo dõi chặt chẽ hướng đi kế tiếp của anh ta.

Lúc tan ca, một tin nhắn được gửi tới điện thoại di động.

‘Ở công ty sao?’

Người chồng hờ nhà cô gửi.

Cố Từ Dư trả lời phải.

Bên kia rất nhanh lại gửi tin nhắn đến.

‘Nhìn ra ngoài một chút.’

Cố Từ Dư ngẩn người, trực tiếp xoay người nhìn ra ngoài.

Dưới lầu, một chiếc xe lẳng lặng dừng ở bên cạnh.

Tới đón cô sớm như vậ ày.

Cố Từ Dư kinh ngạc một chút, cảm giác có chút không thể tưởng tượng nổi.

‘Tuy rằng anh có thể tới đón tôi, tôi rất cảm động, nhưng tôi còn có một ít văn kiện cần xử lý, anh về trước được không?’

Cố Từ Dư cân nhắc gửi tin nhắn qua.

‘Không vội, tôi chờ cô.’

Vẫn là nhanh chóng trả lời lại, tin nhắn lại còn ngắn gọn xúc tích, y như anh vậy.

Cố Từ Dư ngẩn người, không nói thêm gì nữa.

Trực tiếp nhanh chóng vùi đầu vào hoàn thiện nốt việc của mình.

Hôm nay công việc còn lại quả thật còn có không ít.

Rốt cuộc khi xử lý xong, sắc trời cũng mơ hồ có chút tối xuống.

Cố Từ Dư vươn vai, khóe mắt liếc về phía điện thoại di động bên cạnh, lúc này rốt cuộc mới nhớ tới, Nguyên Lạc Sâm hình như còn ở dưới lầu chờ cô.

‘......’

Cái tính lúc bận rộn thì cái gì cũng không để ý này, thực sự nên thay đổi một chút.

Cố Từ Dư nhanh chóng sửa sang lại đồ đạc, cầm lấy túi xách vội vàng xuống lầu.

“Thật ngại quá, để anh đợi lâu như vậy.” Cố Từ Dư thở hổn hển.

“Không lâu lắm, đúng lúc tôi vừa trả lời email xong.” Nguyên Lạc Sâm đóng máy tính lại.

“Sao hôm nay anh lại đột nhiên nghĩ đến việc đến đón tôi vậy?” Cố Từ Dư hỏi.

“Vừa đúng lúc tôi có chuyện muốn nói với cô cho nên ghé qua.” Nguyên Lạc Sâm hạ thần sắc, thản nhiên trả lời.

“Hả? Anh muốn nói chuyện gì với tôi?” Hiếm khi trịnh trọng như vậy.

“Mấy ngày nữa có một buổi tụ họp, chúc mừng Hướng Duyên về nước, mời chúng ta cùng đi.” Nguyên Lạc Sâm nhìn về phía Cố Từ Dư, nhàn nhạt giải thích.

Cách nhiều ngày như vậy, lại lần nữa nghe được cái tên này Cố Từ Dư vẫn khựng lại một chút.

Tuy rằng cô cũng đã sớm có chuẩn bị nhưng khi nghe được cái tên này, nhất là từ miệng Nguyên Lạc Sâm, trong lòng Cố Từ Dư càng thêm không thoải mái.

Thật ra ngày đó sau khi trở trở về từ bữa tiệc, không khí giữa hai người cũng có chút không đúng.

Tựa hồ cả hai đều đang để ý cái gì nhưng mà lại không mở lời.

Mà bây giờ nhắc tới Hướng Duyên, bầu không khí dường như càng không ổn.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 44: Tiệc mừng trở về



Trợ lý Lâm ở phía trước tuy rằng gấp gáp, nhưng lại không rõ lắm rốt cuộc hai người này đang để ý cái gì.

Cố Từ Dư một lần nữa đè bong bóng đang phồng lên xuống đáy lòng, giả vờ thoải mái nói: “Đương nhiên có thể, đến lúc đó tôi sẽ nói Trình Dương điều chỉnh lịch trình một chút.”

Nguyên Lạc Sâm nhìn phản ứng này của cô, trong mắt mang theo một ý tứ khác, lại nói: “Đến lúc đó phỏng chừng sẽ có không ít người trong giới đến.”

Cố Từ Dư: “Ồ.”

“Hướng Trần Viễn là em Hướng Duyên, cậu ta cũng sẽ đi.” Nguyên Lạc Sâm nói.

Cố Từ Dư: “Ồ...?”

Sao phải đặc biệt nhấn mạnh chuyện này.

“Không có gì.”

Nguyên Lạc Sâm nghĩ đến việc nhận được tin nhắn từ Hướng Duyên nhưng không nói gì.

-

Chẳng mấy chốc đã đến ngày tụ họp.

Bởi vì Nguyên Lạc Sâm đã báo trước, Cố Từ Dư bảo Trình Dương sau khi sắp xếp thì điều chỉnh lại lịch trình, cố ý để trống ngày đó.

Cô cần phải ăn diện lên!

Cố Từ Dư cảm thấy đại khái là mình có chút thần kinh rồi.

Cô lại cố ý điều chỉnh công việc, sau đó lại cố ý đi chọn quần áo rồi tạo kiểu chỉ vì một buổi tụ họp.

Tuy rằng thái quá nhưng Cố Từ Dư vẫn dùng trạng thái tinh thần hưng phấn dị thường lại kỳ lạ chuẩn bị cho buổi tụ họp đêm nay.

Chờ khi Nguyên Lạc Sâm dựa theo địa chỉ Cố Từ Dư gửi đi đón cô, Cố Từ Dư vừa mặc một chiếc váy dài lên người, đứng trước gương thử đi tới đi lui.

Là một chiếc váy dài bằng nhung màu đen, đan xen với dây ruy băng bằng nhung màu đỏ, kết hợp với kiểu dáng thiết kế độc đáo, mặc trên người Cố Từ Dư, có một loại tao nhã quý phái nói không nên lời.

Bước chân Nguyên Lạc Sâm khựng lại, hơi thở ngưng trệ.

Cuối cùng tầm mắt anh lướt qua t*m l*ng tr*ng n*n tr*n tr** phía sau, ánh mắt tối sầm đi.

Cố Từ Dư nghe được động tĩnh, quay đầu lại nhìn.

“Anh đến rồi.”

Cố Từ đi tới trước mặt Nguyên Lạc Sâm vài bước, xoay một vòng.

“Thế nào, tôi mặc cái này có đẹp không?”

“Ừ, tạm được.” Nguyên Lạc Sâm đè xuống vẻ kinh diễm, giọng điệu không bình thường đáp.

“Phản ứng này của anh đúng là không đáng yêu chút nào.” Cố Từ Dư dùng vẻ mặt ghét bỏ liếc nhìn Nguyên Lạc Sâm.

Nguyên Lạc Sâm không đáng yêu: “...”

Tuy rằng Nguyên Lạc Sâm có vẻ như cũng không thích cái váy này lắm, nhưng Cố Từ Dư mặc kệ anh có thích hay không.

Từ phản ứng vừa rồi của đối phương, Nguyên Lạc Sâm có thể nhận ra Cố Từ Dư đang tức giận.

Anh đỡ trán nhẹ nhàng thở dài, sau đó cầm lấy một cái áo choàng nhỏ bên cạnh đi tới bên Cố Từ Dư, tự nhiên khoác lên lưng cô.

“Đừng nhúc nhích.”

Thanh âm mang theo chút bất đắc dĩ lại cưng chiều.

Cố Từ Dư cảm giác hơi thở của Nguyên Lạc Sâm đều phả vào người cô, hơi thở vừa lạnh lẽo vừa nhạt bao quanh cô khi anh cúi xuống.

Giống như đang xâm nhập vào một mảnh gỗ linh sam.

Mang theo một loại yêu thương dịu dàng lại lạnh lẽo kinh người, khiến người ta đoán không ra.

“Chuẩn bị xong rồi.”

Lúc này Cố Từ Dư mới tỉnh lại từ trong bầu không khí có chút mập mờ kia.

Nơi này cách địa điểm tụ hội đã định không xa, sau khi xe khởi động, không bao lâu đã đến nơi.

Là một quán bar xa hoa khiêm tốn, bên trong có rất nhiều người.

Buổi họp mặt được tổ chức bên ngoài trong một không gian rất lớn.

Xuyên qua đám người đông đúc, Cố Từ Dư đi theo bên cạnh Nguyên Lạc Sâm, được anh che chở đi lên lầu hai.

Chẳng mấy chốc họ đã đến địa điểm đã hẹn.

Cố Từ Dư gần như liếc mắt một cái liền thấy Hướng Duyên. Tuy rằng gần đây cô mới nghe nói qua cái tên này nhưng cô lại có thể liếc mắt một cái đã nhận ra.

Người phụ nữ xinh đẹp hào phóng ngồi ở chính giữa kia, như các vì tinh tú đang vây lấy mặt trăng, thành thạo nói chuyện với những người ở đây, nhất cử nhất động đều rất phong tình.

Khí thế này rất giống Nguyên Lạc Sâm.

Hút lấy sự chú ý của tất cả mọi người, như mặt trăng được các vì tinh tú vây quanh, người ngoài vĩnh viễn không thể nào sánh bằng.

Cố Từ Dư vô thức khựng lại một chút.

Nguyên Lạc Sâm bên cạnh vẫn đang che chở cô rất nhanh nghiêng đầu nhìn sang, bởi vì xung quanh thực sự ồn ào náo động, vì vậy anh hơi cúi người, ghé vào bên tai Cố Từ Dư, nhíu mày thấp giọng nói: “Sao vậy? Không quen với những tình huống này sao?”

Bị Nguyên Lạc Sâm thì thầm bên tai làm cho ngứa ngáy. Cố Từ Dư hoàn hồn, lại một lần nữa khôi phục trạng thái thoái mái.

“Suy nghĩ nhiều rồi, làm sao tôi có thể không quen với loại tình huống này được.”

Nguyên chủ trước đây có đủ loại kinh nghiệm chinh chiến trong các quán bar, làm sao có thể chỉ vì một trận chiến nhỏ này mà kinh hãi được.

Sau khi cô nhắc nhở, hiển nhiên Nguyên Lạc Sâm cũng nghĩ tới điều gì đó, trong nháy mắt anh thu hồi chút lo lắng vừa lóe lên, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.

“À, đúng rồi, tôi quên mất, cô là khách quen của những quán bar như thế này mà.”

Cũng khó trách vừa rồi lúc mới vào cửa những nhân viên tiếp thị kia đều đều nhìn cô với vẻ quen thuộc.

Nghe nói lúc trước còn theo đuổi Hạ An Dịch ở đây.

Bởi vì thời gian hai người chân chính ở chung cũng không dài, trên thực tế Nguyên Lạc Sâm cũng không biết rốt cuộc từ khi nào Cố Từ Dư đã biến thành Cố Từ Dư hiện tại.

Nhưng nghĩ đến những chuyện trước đó, anh lập tức cảm thấy rất sốt ruột, giống như một cây gai đâm vào trong lòng anh. Nghẹn khuất cực kỳ.

Hai người đột nhiên trở nên lạnh nhạt.

Chẳng mấy chốc đã lên đến tầng hai nơi Hướng Duyên và những người khác đang ngồi.

“Nhìn xem, nhìn xem ai tới kìa!”

“Anh Lạc Sâm của chúng ta đang bận lắm nhưng vẫn tới đây, tuy không đến muộn, nhưng là người cuối cùng đến, tự phạt mình ba ly trước đi!”

Có mấy người lúc trước ở bữa tiệc Lâm gia, đã từng gặp mặt Cố Từ Dư, từ phản ứng Nguyên Lạc Sâm che chở Cố Từ Dư lần cũng tự nhiên đoán được vị trí người vợ thương mại Cố Từ Dư trong lòng Nguyên Lạc Sâm cũng không phải thấp như bọn họ nghĩ, thậm chí còn quan trọng hơn nhiều.

Cho nên lúc này đương nhiên không xa lánh Cố Từ Dư, trực tiếp trêu chọc Nguyên Lạc Sâm và Cố Từ Dư.

Chẳng qua lần trước ở bữa tiệc của Lâm gia, Nguyên Lạc Sâm chỉ giới thiệu Cố Từ Dư với một số bạn bè thân thiết, lần này phần lớn đến đây đều là những công tử và tiểu thư thế gia chơi thân với Hướng Duyên.

Cho nên khi nghe đến chữ chị dâu kia, ánh mắt mọi người đều bất động thanh sắc đánh giá Cố Từ Dư với vẻ khinh bỉ không hề che giấu.

Đây chính là Cố tam tiểu thư trong truyền thuyết à.

Đúng là hoa si thành tính, không có học thức cũng không có khí chất gì, kể cả kết hôn rồi cũng còn cặp kè với những người đàn ông khác cả ngày.

Mà cũng có một số người, khi nhìn thấy Cố Từ Dư xuất hiện, trong mắt tràn đầy kinh diễm.

Cố Từ Dư vốn dĩ rất ưa nhìn, bây giờ mặc bộ váy đen này vào, khoác một cái áo choàng, uyển chuyển đi tới, khí chất xuất chúng, quả thực làm cho người ta không dời mắt được.

Nguyên Lạc Sâm tất nhiên cũng nhìn thấy ánh mắt của những người đó, con ngươi anh lạnh lẽo trầm xuống, ngón tay siết chặt, kéo Cố Từ Dư lại gần mình hơn, cơ thể anh cũng trực tiếp chặn tầm nhìn của những người đó.

Mà bên kia, giống như cách lúc đầu Cố Từ Dư vừa vào nhìn thấy Hướng Duyên, khi Nguyên Lạc Sâm và Cố Từ Dư đi lên lầu đi về phía này, Hướng Duyên cũng liếc mắt một cái liền thấy được... người phụ nữ Nguyên Lạc Sâm đang ôm trong lòng.

Vừa rồi, khi cô ta nghe đám Dư Đào bên cạnh nói thái độ của Nguyên Lạc Sâm đối với vị phu nhân kia cũng không tệ lắm, lúc ấy cô ta cũng không để trong lòng.

Dù sao cô ta cũng đã nghe qua một số chuyện của Cố Từ Dư.

Cô ta cũng không cảm thấy người ưu tú như Nguyên Lạc Sâm lại coi trọng một thiên kim ngốc nghếch như vậy.

Nhưng khi hai người đi tới, người đàn ông lãnh đạm mà cô ngưỡng mộ từ nhỏ giống như một vị thần, lại gắt gao bảo vệ người phụ nữ bên cạnh, thậm chí còn dùng tư thế thân mật đó ghé sát vào tai đối phương, nhỏ giọng nói chuyện.

Thời khắc ấy, Hướng Duyên cuối cùng cũng cảm giác được nguy cơ.

Hơn nữa còn vô cùng mãnh liệt, thậm chí làm khiến cô ta khống chế không được thầm nghĩ liều lĩnh xông lên phía trước hung hăng kéo hai người này ra.

Hướng Duyên thu lại sự lạnh lùng trong con ngươi, mỉm cười nhìn sang, thậm chí còn nhiệt tình chào hỏi mời Cố Từ Dư đến ngồi cạnh cô ta.

“Vị này chính là tiểu thư Cố sao, nào, tiểu thư Cố ngồi đây, tôi muốn biết tiểu thư Cố đã lâu nhưng vẫn không có cơ hội.”

Hướng Nguyên nghiêng người sang một bên, cố ý để trống lại một chỗ, bên cạnh chính là em trai Hướng Trần Viễn của cô ta.

Vị trí này có cảm giác khá là déjà vu.

Nguyên Lạc Sâm bất động thanh sắc liếc nhìn Hướng Trần Viễn, sau đó kéo Cố Từ Dư ngồi sang bên kia.

“Được rồi, em là nhân vật chính của ngày hôm nay, hai vợ chồng bọn anh vẫn không nên làm khách mà át chủ.” Nguyên Lạc Sâm nhàn nhạt bác bỏ yêu cầu của Hướng Duyên.

Hướng Duyên siết chặt tay nhưng vẻ mặt vẫn không biến sắc.

Nhưng những người ở đây đều là người trong giới, lại có người nào không phải là người tinh, Hướng Duyên từ nhỏ đến lớn vẫn luôn đi theo Nguyên Lạc Sâm, sao có thể dễ dàng buông xuống như vậy.

Nhìn bầu không khí giữa ba người này, những người bên cạnh bắt đầu ồn ào.

“Woa, Nguyên thiếu bắt đầu giữ của rồi~”

Không biết người bọn họ đang nói giữ của là Cố Từ Vũ hay là Hướng Duyên.

Tỉnh Phàm ngồi ở bên kia nhìn Hướng Duyên bị Nguyên Lạc Sâm trực tiếp phủi mặt, trong lòng có chút không thoải mái.

Anh ta nhìn về phía Cố Từ Dư, trong mắt ẩn chứa ác ý.

“Chị Hướng Duyên, lần này chị tới không phải là mang quà cho mọi người sao?”

Anh ta nói xong, lực chú ý của mọi người một lần nữa đặt ở lên người Hướng Duyên.

Hướng Duyên nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình, sau đó tự nhiên hào phóng nhờ người bên cạnh giúp cô ta cầm qua không ít túi quà đặt ở bên kia, sau đó lần lượt đưa qua.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back