Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp

Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 45: Thanh mai trúc mã từ trên trời rơi xuống



Khi đến chỗ của Nguyên Lạc Sâm, ánh mắt Hướng Duyên sáng quắc nhìn anh, hơn nữa cũng thuận thế đi tới bên cạnh anh, đưa qua một hộp quà tinh xảo, trang nhã trong tay.

“Lạc Sâm, đây là quà em cố ý mang từ Pháp về cho anh.”

Hướng Duyên tỏ vẻ thản nhiên, như thể một mặt muốn chứng minh hành động và tư thế lúc này của mình không có gì là không phù hợp, mặt khác lại muốn thông qua thần sắc cùng lời nói thận trọng truyền đạt chút ý tứ mờ mịt.

Nguyên Lạc Sâm tiện tay nhận lấy, cử chỉ của anh lịch sự mà lại xa cách, mặc dù không ai có thể bắt lỗi, nhưng Hướng Duyên lại khó chịu khi nhìn thấy dáng vẻ bình thản này của anh.

“Không mở ra xem là cái gì sao?” Ngón tay Hướng Duyên siết chặt, lại cười nói.

Nguyên Lạc Sâm nhíu mày, thấy cô ta nói đến chuyện này, hơn nữa lần này dù sao cũng là sân nhà của Hướng Duyên, cũng không tiện không cho cô ta mặt mũi.

Sau khi mở hộp quà ra, bên trong là một cái khuy tay áo tạo hình đơn giản, nhưng chỉnh thể lại hoa lệ tinh xảo, mặt trên khảm một viên hồng ngọc tính chất không tệ.

Cái khuy măng sét này vừa nhìn cũng biết giá cả phải tận trời.

Cố Từ Dư ở bên cạnh dùng khóe mắt liếc một cái, ở trong lòng hừ nhẹ một tiếng.

Lúc này hệ thống đột nhiên kêu một tiếng: Bảo bối, cô ta đang câu dẫn chồng của cô!

Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật, cô lại ranh ma tắt tiếng hệ thống lần nữa.

Cô đương nhiên cũng nhìn ra tâm tư Hướng Duyên, chỉ có điều quan hệ hiện tại của cô với Nguyên Lạc Sâm làm sao có thể nói rõ ràng bằng một câu đơn giản.

Những người bên cạnh tất nhiên cũng liếc mắt một cái thấy được viên khuy măng sét mang theo hàm ý đặc thù kia, cả đám đều nhốn nháo lên, không hề cố kỵ Cố Từ Dư đang ở đây, có lẽ có thể nói bọn họ từ đầu tới cuối căn bản cũng không để Cố Từ Dư vào mắt.

Mà những người lúc trước có quen biết với Cố Từ Dư ở bữa tiệc nhà họ Lâm, lại mơ hồ có chút không tán thành nhìn về phía những người này.

Chỉ có điều rất nhiều người ủng hộ Hướng Duyên, bọn họ tất nhiên cũng không tiện nói gì.

Chỉ sợ đến lúc chơi quá trớn, không có can đảm nghênh đón lửa giận của anh Lạc Sâm.

Nguyên Lạc Sâm nhìn khuy áo trong hộp, nhíu mày, xem ra cũng không muốn nhận.

Hơn nữa…

Chẳng biết tại sao, Nguyên Lạc Sâm nhìn ánh mắt trắng trợn to gan của Hướng Duyên đột nhiên có chút chột dạ, anh theo bản năng nhìn Cố Từ Dư.

Giống như đang giải thích điều gì đó.

Nhưng thấy Cố Từ Dư không phản ứng gì cả, thậm chí còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, hoàn toàn không có ý muốn để ý tới anh.

Lông mày Nguyên Lạc Sâm giật giật, hận không thể tiến lên bẻ mặt Cố Từ Dư ra.

Nguyên Lạc Sâm đè nén cơn giận trong lòng, ngay khi hắn vừa định mở miệng từ chối món quà hoàn toàn không có ý tứ này của Hướng Duyên, đột nhiên sau lưng Hướng Duyên không biết bị ai đẩy mạnh một cái.

Bởi vì quá gần, Hướng Duyên kêu lên một tiếng, thuận thế lao thẳng về phía Nguyên Lạc Sâm.

Mắt thấy sắp nhào vào lòng Nguyên Lạc Sâm.

Những người khác ở một bên chờ xem náo nhiệt.

Nhưng lại thấy Nguyên Lạc Sâm phản ứng vô cùng nhanh chóng, dịch sang bên cạnh một chút. Ngay sau đó, Hướng Duyên thuận thế ngã vào sô pha, tựa vào trong lòng Cố Từ Dư.

“…”

Cả đám lúc này đều có vẻ trầm mặc.

Mà Cố Từ Dư bởi vì tư thế tình cờ mà lúc này cũng đúng lúc thuận thế ôm Hướng Duyên vào trong ngực, còn theo bản năng nhéo eo nhỏ của cô ta.

Hướng Duyên: “...”

Nguyên Lạc Sâm ho nhẹ một tiếng, lúc này Cố Từ Dư mới tỉnh táo lại, vội vàng buông Hướng Duyên ra, nhìn Nguyên Lạc Sâm không nói nên lời.

Xem anh làm chuyện tốt gì kìa.

Nguyên Lạc Sâm có chút đúng lý hợp tình trả lời cô một ánh mắt.

Giống như đang nói, nếu vừa rồi tôi không làm như vậy, sự trong sạch của chồng cô sẽ khó mà giữ được.

Cố Từ Dư càng không nói gì.

Hướng Duyên ngồi ở giữa hai người, nhìn bọn họ mắt đi mày lại như thể không thèm để ý đến mình trước mặt, tức giận đến suýt chút nữa mất mặt tại chỗ.

Diễn biến này quả thực khiến mọi người không ngờ tới.

Mấy người Dư Đào ở bên cạnh nhịn không được trực tiếp bật cười.

Chị dâu bọn họ cũng thật là một nhân tài.

Lúc ở bữa tiệc nhà họ Lâm, vốn còn tưởng rằng cô là hoa si bao cỏ như lời đồn đãi, không ngờ cô lại cư xử tao nhã nhã nhặn trong bữa tiệc, kết quả vừa rồi, bọn họ lại dán một cái mác khác cho Cố Từ Dư.

Khó trách có thể khiến anh Lạc Sâm mê mệt đến choáng váng đầu óc.

Quá lợi hại.

Lần tụ họp này, Cố Từ Dư kỳ thật từ đầu tới cuối cũng chưa từng nói gì, nhưng trên thực tế lại là người gây chú ý nhất.

Bất kể là dáng vẻ kia, hay là khí chất bình thản rồi lại có vẻ bình dị gần gũi.

Hướng Duyên có vẻ như cũng ý thức được điểm này.

Sau khi đứng dậy khỏi sô pha, cô ta thu lại sự chán ghét đối với Cố Từ Dư, nhưng cũng không về chỗ, mà cứ như vậy ngồi xuống giữa Nguyên Lạc Sâm và Cố Từ Dư.

Sau đó lợi dụng tình hình mà kể lại chuyện thú vị lúc học trung học với Nguyên Lạc Sâm.

Về phần Nguyên Lạc Sâm vốn định từ chối nhận cái khuy tay áo kia cũng tạm thời bị “bóp cổ chọc cười”.

Cố Từ Dư lúc này đã bình tĩnh lại, cô thậm chí xê sang bên cạnh một chút, lại nghiêng người một chút, có chút hăng hái thưởng thức dáng vẻ hiếm thấy của Nguyên Lạc Sâm, quả thực thú vị cực kỳ.

Nguyên Lạc Sâm đương nhiên là nhận ra cô đang trêu chọc mình, liếc cô một ánh nhìn ngầm cảnh cáo.

Cảm giác được hai người ánh mắt giao nhau, Hướng Duyên dừng một chút, ánh mắt chợt lóe lên, sau đó đột nhiên cười trêu chọc nói: “Nghĩ đến khi còn bé ở bên Lạc Sâm, lại nhớ đến hồi bé Trần Viễn cũng có một người bạn rất thân.”

Nguyên Lạc Sâm nghe đến đó, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.

Hướng Duyên cười, tiếp tục chậm rãi nói: “Tôi nhớ rõ tiểu thanh mai này của Trần Viễn... hình như là tiểu thư Cố! Khi đó cô Cố vẫn luôn khóc nháo đòi gả cho Trần Viễn nhà tôi.”

Mọi người lần nữa bị tin tức này đập cho đầu óc choáng váng.

Các người chơi lớn thế này à?

Tình yêu tứ giác đó, đúng là nó.

Cố Từ Dư:?!!

Cô ta nói cô Cố nào vậy.

Nhưng mà hiển nhiên ở đây chỉ có một mình cô là cô Cố, hơn nữa lúc này tầm mắt mọi người cũng đều rơi vào trên người cô.

Cố Từ Dư: “...”

Làm thế nào cô lại không biết hồi bé cô còn có một tiểu trúc mã là Hướng Trần Viễn chứ? Hơn nữa còn khóc nháo đòi gả cho hắn?

Cố Từ Dư vô thức nhìn về phía một nhân vật chính khác trong chuyện này, khi chạm phải tầm mắt lạnh nhạt lại trong trẻo của Hướng Trần Viễn, đột nhiên trong lòng đập mạnh một cái.

Chuyện này hình như… đúng rồi.

Ký ức thuở bé dần trở nên rõ ràng hơn.

Hồi bé Cố Từ Dư có sống ở nhà ông bà ngoại một thời gian, mà khi đó nhà hàng xóm chính là Hướng gia.

Khi còn bé Cố Từ Dư cũng đã bắt đầu thích các cậu bé xinh đẹp, khi đó cách Hướng gia rất gần, thường xuyên nhìn thấy con trai nhỏ Hướng gia xuất hiện ở vườn hoa sau nhà, im lặng trầm mặc nghiên cứu các loại hoa cỏ.

Ngoại hình đứa bé kia rất xinh đẹp, tinh xảo lại có chút dễ vỡ.

Khi Cố Từ Dư nhỏ lần đầu nhìn thấy đối phương, đã bị anh trai xinh đẹp này đánh cắp trái tim.

Sau đó bé bắt đầu lẽo đẽo bên cạnh anh trai nhỏ này không rời nửa bước.

Mãi cho đến khi Tiểu Cố Từ Dư được đón về, hai người mới tách ra.

Cố Từ Dư đánh giá phản ứng của Hướng Trần Viễn, còn có ánh mắt kia, mơ hồ cảm giác được cái gì đó.

Lúc này hệ thống khẳng định phỏng đoán của cô.

“Anh ta nhìn ra rồi.”

“Cô không phải cô nhóc kia.”

Cố Từ Dư cũng nghĩ như vậy.

Mặc dù không rõ ràng nhưng cô có thể cảm nhận rõ điều đó từ ánh mắt anh ta.

Sau Nguyên Lạc Sâm, đây là người thứ hai có thể nhìn ra cô không giống với nguyên chủ lúc trước.

“Muộn rồi, hôm nay chúng ta dừng ở đây đi, Lâm Lâm vẫn đang đợi ở nhà.”

Nguyên Lạc Sâm đột nhiên đứng lên, sau đó giơ tay kéo Cố Từ Dư đang ngây người bên cạnh lên, nói với mọi người một tiếng rồi trực tiếp rời đi.

Môi Hướng Duyên khẽ nhếch lên, cô ta nhìn bóng lưng Nguyên Lạc Sâm, trong mắt tràn đầy không cam lòng.

Mà ở sô pha vừa rồi Nguyên Lạc Sâm đứng dậy, nơi tiếp giáp với chỗ Hướng Duyên, cái khuy tay áo kia lẳng lặng để lại nơi đó, giống như đang thể hiện điểu gì đó.

Từ lầu hai đi xuống, Cố Từ Dư cứ như vậy bị Nguyên Lạc Sâm lặng lẽ kéo đi.

Lúc này cô còn chưa tỉnh táo lại.

Tại sao đang nói chuyện lại nói đi là đi luôn vậy?

Còn có Lâm Lâm?

Lâm Lâm bây giờ vẫn còn ở chỗ bà nội, nhưng mà Nguyên Lạc Sâm dùng cái cớ này thì đúng thật là thông minh.

Mãi cho đến khi ngồi lên xe, đối phương cũng không có ý định mở miệng nói chuyện.

Cố Từ Dư không thể chịu được bầu không khí khó xử này, mở miệng hỏi: “Anh làm sao vậy? Sao đột nhiên lại muốn về?”

Vốn cho rằng người này sẽ không trả lời cô, không nghĩ tới đối phương trực tiếp nhìn qua, mở miệng ra là âm dương quái khí nói.

“Sao nào, chẳng lẽ cô còn muốn tiếp tục ở lại đó? Nếu không nỡ đi, vừa rồi có thể không cần theo tôi về.”

Cố Từ Dư: “...”

Có bệnh, còn bệnh không nhẹ.

“Là anh kéo tôi ra đấy được chứ!” Cố Từ Dư tức giận phản bác.

Nguyên Lạc Sâm nghẹn họng, vẻ mặt phẫn nộ đột nhiên biến mất ngay lập tức.

Còn không phải bởi vì cô vẫn nhìn chằm chằm Hướng Trần Viễn ư, sao nào, đột nhiên tìm được trúc mã của mình, không cần chồng nữa phải không?
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 46: Ly hôn



Toàn thân Nguyên Lạc Sâm tràn đầy ghen tuông.

“Không phải lúc trước nói cô và Hướng Trần Viễn là lần đầu tiên gặp mặt sao? Giờ trực tiếp thăng cấp thành thanh mai trúc mã luôn rồi? Đúng là định mệnh ha.”

“Nguyên đại thiếu gia không phải cũng có thanh mai sao? Không phải còn thân thiết hơn trúc mã chỉ ở chung một thời gian ngắn của tôi sao? Dù sao cũng là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã gắn kết khăng khít với nhau sao, à, nghe nói suýt chút nữa cũng đã kết hôn rồi.”

Cố Từ Dư càng nói càng khó chịu.

“Xem ra là tôi đang cản đường người ta, đúng lúc hợp đồng cũng sắp hết hạn rồi, vừa lúc tránh đường cho người ta. Cũng không thể chia rẽ một đôi uyên ương số khổ như vậy ha.”

Nói xong thì ngay cả chuyện hợp đồng cũng đem ra nói rồi. Cũng do Cố Từ Dư bị cơn cáu kỉnh trong lòng lấn át.

Chuyện hợp đồng, cả hai đều ngầm hiểu vấn đề này, bây giờ vì buổi tụ họp vừa rồi mà đã chọc thủng tầng cửa sổ mỏng manh kia.”

Nguyên Lạc Sâm nghe cô nói như vậy, ánh mắt đột nhiên chìm xuống, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Thật không ngờ cô lại muốn ly hôn với tôi đến như vậy.” Nguyên Lạc Sâm nghiến răng nghiến lợi nói.

“Muốn tìm tên họ Hạ hay là hồ ly tinh Lâm Tử Hàm kia, à đúng rồi, bây giờ còn có cả trúc mã nữa đây.”Nguyên Lạc Sâm lôi từng người một ra điểm tên.

Người phụ nữ này thật đúng là có bản lĩnh mà.

Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật.

Hệ thống nghe thấy biệt danh Nguyên Lạc Sâm đặt cho Lâm Tử Hàm, cười muốn chết.

Cố Từ Dư bị tiếng cười quái dị và ngông cuồng của hệ thống làm cho khó chịu đến mức tức giận cũng không được, nhìn thấy vẻ mặt ghen tuông của Nguyên Lạc Sâm, cô đột nhiên khiêu khích nói: “Sao, anh hâm mộ à.”

“...” Nguyên Lạc Sâm lại nghẹn họng.

Trợ lý Lâm ở phía trước nghe được đoạn đối thoại ấu trĩ như con nít tiểu học đằng sau, hận không thể bịt tai mình lại.

Anh ấy chỉ là tình cờ nghe được thôi!

Nếu ngày mai boss tỉnh táo lại cũng không thể trách anh ấy được.

Trợ lý Lâm chuẩn bị tâm lý trước.

Hai ‘học sinh tiểu học’ ngây thơ phía sau vẫn tiếp tục tranh cãi một cách ấu trĩ.

"Thật là một ý kiến hay, tôi nói cho cô biết, bây giờ hợp đồng vẫn còn thời hạn, nếu cô dám vượt rào ở trước mặt tôi, ta sẽ không bỏ qua cho cô đâu.”

Nguyên Lạc Sâm hung tợn phun ra một câu uy h**p.

Bộ dạng này của anh, so với với vẻ mặt thờ ơ khi đưa cho Cố Từ Dư một tờ đơn ly hôn lúc cô mới xuyên qua, thật đúng là đặc sắc mà.

Cố Từ Dư cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Lời này, ngay cả trợ lý Lâm phía trước cũng kinh sợ.

Sau lần tụ họp đó, tâm tư xấu xa của Hướng Duyên vẫn không tắt. Mặc dù Nguyên Lạc Sâm không để lại cho cô ta chút hy vọng nào nhưng cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định.

Bây giờ Nguyên Lạc Sâm đã trở thành chấp niệm của cô ta.

Lúc trước ở nước ngoài suy nghĩ duy nhất trong đầu cô ta chính là nhanh chóng học xong tất cả các môn, sau đó chờ mọi thứ kết thúc thì về nước kết hôn với Nguyên Lạc Sâm.

Kết quả lại không ngờ cô ta vừa ra nước ngoài, Lạc Sâm đã kết hôn.

Từ nhỏ đến lớn mục tiêu sống của cô ta là đủ ưu tú, sau đó trở thành vợ của Nguyên Lạc Sâm.

Tuy rằng hiện tại Nguyên Lạc Sâm đã cưới Cố Từ Dư, nhưng theo cô ta điều tra, giữa hai người này phỏng chừng rất nhanh sẽ ly hôn, lần này đương nhiên cô ta sẽ bắt lấy cơ hội.

Cho nên khoảng thời gian tiếp theo, Cố Từ Dư một mực bận rộn chuyện của Hạ Dịch An và những thực tập sinh sắp ra mắt của giải trí Tinh Lộc, còn có một số kế hoạch phát triển dài hạn mới của giải trí Tinh Lôc, tuy rằng bề bộn nhiều việc nhưng coi như đã ổn định.

Về phần Nguyên Lạc Sâm thì nước sôi lửa bỏng rồi.

Hướng Duyên bắt đầu tấn công Nguyên Lạc Sâm một cách mãnh liệt, nên nói thủ đoạn của Hướng Duyên quả thật là cao tay sao?

Cô ta không hề để ý việc trong lúc Nguyên Lạc Sâm vẫn còn kết hôn, thường xuyên ra vào tập đoàn Nguyên thị và văn phòng của Nguyên Lạc Sâm, sẽ khiến những người trong công ty dị nghị như thế nào.

Nguyên Lạc Sâm nhíu mày.

“Em…”

“Anh không cần để ý đến em, anh cứ tiếp tục làm việc là được, không cần để ý đến em.” Hướng Duyên cười ngồi trên sô pha đọc sách, dáng vẻ thoải mái.

“Hướng Duyên, anh nói lại với em lần nữa. Anh không thể ở bên em.” Nguyên Lạc Sâm thấy bộ dạng vô lại của cô ta, dần dần lạnh mặt.

Hướng Duyên cứng đờ.

“Không sao, em chờ anh.”

Ngụ ý tất cả mọi người đều rõ, Nguyên Lạc Sâm đương nhiên biết ý cô ta muốn nói là gì.

Nhưng sau khi nghe vậy, sắc mặt Nguyên Lạc Sâm lúc này lại càng thêm khó coi.

“Giữa anh và Cố Từ Dư sẽ không tùy tiện kết thúc, đời này anh chỉ có một người vợ là cô ấy. Hướng Duyên, mấy ngày nay anh vẫn để mặc em ở đây là không muốn làm cho em quá khó xử, nhưng nếu em vẫn tiếp tục khăng khăng làm vậy, đến lúc đó cũng đừng trách anh không niệm tình cảm bạn bè.”

Nguyên Lạc Sâm đã nói đến nước này, Hướng Duyên tất nhiên cũng không thể tiếp tục mặt dày mày dạn tiếp tục ở lại.

Mà khi Hướng Duyên vừa mới xuống thang máy rời đi cùng trợ lý Lâm, tin tức này rất nhanh đã loan khắp các group chat của tập đoàn.

‘Đại tiểu thư Hướng đi rồi!’

‘Nhìn bộ dạng như vậy, tuy rằng giả bộ vẫn giống bình thường nhưng quả nhiên là bị boss đuổi đi.’

‘A, tôi cược sai rồi, vốn tưởng rằng boss sẽ để thanh mai thượng vị thành công, nào ngờ vẫn không thoát khỏi kết cục bị đuổi ra ngoài.’

‘Các người đều chọn đại tiểu thư Hướng, ha ha ha ha, tôi thì khác, tôi vẫn chọn tiểu thư Cố.’

‘Nếu như nhìn thấy boss và vợ ở chung một chỗ, các người tuyệt đối sẽ không còn nghĩ đến chuyện áp bức tiểu thư nữa đâu. Boss đối với phu nhân nhà mình, là loại yêu đến mức hận không thể đem người nhét vào trong túi mỗi ngày. Lại còn cứng miệng lạnh nhạt. Haiz, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì boss cũng chịu thiệt thòi thôi.’



Các nhóm lớn nhỏ còn đang điên cuồng bàn luận.

Cùng lúc đó bên kia, sau khi văn phòng yên tĩnh trở lại, Nguyên Lạc Sâm nhìn chằm chằm box chat không có động tĩnh gì trên bàn, mím chặt môi.

Người phụ nữ kia gần đây đúng càng ngày càng lạnh lùng, không đến thăm anh, cũng không mang đồ ăn ngon đến cho anh, thậm chí ngay cả tin nhắn cũng không nỡ gửi một cái.

Quá đáng lắm rồi á.

Không thấy người khác đều muốn từng bước từng bước chiếm lấy vị trí của cô sao?

Nguyên Lạc Sâm nghiến răng nghiến lợi, giống như một oán phu, trong lòng oán giận Cố Từ Dư hàng trăm lần, lúc này mới hít sâu một hơi, một lần nữa dời lực chú ý vùi đầu vào trong công việc.

Xem ra tất cả mọi người đều ngóng trông anh và Cố Từ Dư ly hôn.

Nguyên Lạc Sâm mím chặt môi.

Sớm thôi, không lâu đâu.

***

Bà nội đến bệnh viện kiểm tra lại lần cuối.

Sau khi có kết quả hồi phục tốt, lão phu nhân được đưa về nhà cũ, hai người đi dạo ở vườn hoa sau nhà, câu được câu không trò chuyện.

“Xem ra bà nội hồi phục rất tốt, bác sĩ nói hiện tại xương cốt bà đã hoàn toàn tốt lên.” Cố Từ Dư từ từ nói.

“Ừ.”Nguyên Lạc Sâm không nói tiếp, chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng.

Xem ra hai người đều biết rõ chuyện tiếp theo.

Cố Từ Dư thấy anh không có chút ý định níu kéo nào, trong lòng tự nhủ mình thật đúng là tự mình đa tình, lại muốn nhìn thấy cái tên Nguyên Lạc Sâm vô tâm vô phế này biểu lộ ý không nỡ.

Thật là hết thuốc chữa mà.

“Mấy ngày chúng ta nữa tiến hành thủ tục, ly hôn.” Cố Từ Dư nặng nề bổ sung hai chữ phía sau.

Nguyên Lạc Sâm nhìn cô thật sâu, sau đó nói: “Được.”

Nhưng mà nghĩ đến cái gì đó, anh lại nhịn không được xác nhận một chút.

“Cô và Hướng Trần Viễn thật sự không có quan hệ à?”

Cố Từ Dư không ngờ lúc này rồi mà anh vẫn còn nhắc đến Hướng Trần Viễn.

Cô không nói gì, giận hờn nói: “Có quan hệ thì cũng không liên quan đến anh, giáo sư Hướng cũng rất tốt, dù sao chúng ta cũng sắp ly hôn, đến lúc đó không bằng tôi tìm anh ấy làm bạn đời lần nữa, cũng tốt hơn tảng băng nào đó.”

Không nghĩ tới người phụ nữ này đến cuối cùng vẫn có thể chọc giận anh.

Mặc dù biết là cô cố ý chọc giận anh, nhưng trong lòng Nguyên Lạc Sâm vẫn đánh Hướng Trần Viễn một trận.

“Vậy để tôi bảo trợ lý Lâm xếp lịch, chúng ta dễ hợp dễ tan.”

Nguyên Lạc Sâm tức giận trầm giọng nói.

“Được, chúng ta dễ hợp dễ tan. Khi ly hôn xong, ông chủ nhớ hoàn thành tất cả các thủ tục chuyển nhượng mà chúng ta đã thỏa thuận trong hợp đồng ban đầu để tôi có thể sống một cuộc sống hạnh phúc.” Cố Từ Dư đè xuống đáy lòng cảm giác chua xót khó hiểu, cười nói.

“Được, đưa hết cho cô.” Nguyên Lạc Sâm nghiến răng nghiến lợi.

Cố Từ Dư thậm chí còn cười tươi hơn, cô sắp trở tiểu phú bà độc thân giàu có rồi. Xem nhẹ sự lưu luyến trong lòng, Cố Từ Dư thậm chí đã bắt đầu mơ tưởng đến một tương lai tươi sáng rồi.

Mà mãi về sau, cô mới hiểu được, lúc này Nguyên Lạc Sâm nói “dễ hợp dễ tan” và “đều cho em” rốt cuộc có ý gì.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 47: Chồng cũ kỳ quái



Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm tiến hành ly hôn một cách lặng lẽ.

Dù sao chuyện này nếu như lộ ra ngoài sẽ dễ dàng làm rung chuyển thị trường chứng khoán hai bên.

Có vẻ như ngoài đương sự và một số bạn bè thân thiết thì ít ai biết chuyện.

Việc bồi thường trong thỏa thuận trước đó vẫn đang được xử lý.

Về phần chỗ ở hiện tại của Cố Từ Dư, Nguyên Lạc Sâm vốn định để cô tạm thời ở nhà.

Lý do được đưa ra lúc ấy là dù sao thì hiện tại cũng chỉ có hai người họ trong nhà, coi như một người ở ghép là được rồi.

Nhưng Cố Từ Dư không đồng ý, Nguyên Lạc Sâm hung hăng nhìn cô một cái, sau đó gọi điện thoại bảo trợ lý Lâm đi sắp xếp người thu dọn một căn nhà gần khu số mười ba An Hạ cho Cố Từ Dư.

Cố Từ Dư lại sống cực kì thoải mái.

Tuy rằng cô cũng có thể ở nhà họ Cố, nhưng cả gia đình anh cả và anh hai đều ở đó, cô cũng không muốn mỗi sáng sớm đều phải đấu trí với họ.

Mệt chết đi được.

Cuộc sống độc thân thì nên tự do và tươi đẹp mới đúng.

Hơn nữa căn nhà mà Nguyên Lạc Sâm cho cô cũng không tệ.

Đúng là một ông chồng cũ hào phóng.

Sau đó, Cố Từ Dư mới bắt đầu cuộc sống độc thân của mình, nhanh chóng gọi điện báo cho Lâm Tri Hiểu biết, hai người vô cùng có nghi thức đặt một phòng riêng ở quán bar, tổ chức một bữa tiệc chúc mừng độc thân.

Lâm Tri Hiểu luôn biết chơi, cô ấy thậm chí còn đặc biệt săn sóc gọi vài nam sinh bộ dạng không tệ bồi trò chuyện, người sau còn hơn người trước.

Kết quả bởi vì không cẩn thận chơi quá vui, Cố Từ Dư uống say như chết, kéo cũng kéo không nổi nằm lì ở trên sô pha.

Lâm Tri Hiểu: “...”

Thật không có tiền đồ, đúng là vô tích sự.

Khóe miệng cô ấy giật giật, đối với tình huống trước mắt thật sự không có cách nào.

Vì vậy đành phải gọi cho anh trai nhà mình.

Thành thật mà nói, tuy rằng bây giờ Lâm Thụy Lạp đã được đón về Lâm gia nhưng không biết có phải hai anh em Lâm Thụy Lạp và Lâm Tử Hàm bất hòa hay không, hai người kỳ thật vẫn nhìn nhau không vừa mắt.

Mà quan hệ giữa Lâm Tri Hiểu với Lâm Tử Hàm từ nhỏ đến giờ vẫn rất tốt.

Lúc Lâm Tử Hàm nhận được điện thoại, nghe được tin tức từ Lâm Tri Hiểu còn rất vui vẻ.

Bây giờ Cố Từ Dư đã độc thân rồi, có phải anh ta lại có cơ hội rồi không.

Lâm Tử Hàm nhanh chóng thu dọn một chút, rất nhanh lái xe chạy tới chỗ Lâm Tri Hiểu.

Cùng lúc đó, Nguyên Lạc Sâm nhận được một tin nhắn.

Là Dư Đào, người thích đi bar nhất gửi tới.

‘Anh Lạc Sâm, em vừa mới gặp chị dâu ở quán bar, có vẻ uống không ít, vợ chồng son hai người cãi nhau sao?’

‘Hơn nữa... đại tiểu thư Lâm gia cũng ở đây, vừa rồi đi ngang qua em có liếc một cái, hình như còn gọi không ít người.’

‘... Là đàn ông.’

Nguyên Lạc Sâm: ‘...’

Rất có tiền đồ đúng không.

Vừa mới ly hôn, anh còn chưa kịp chuẩn bị những chuyện kế tiếp, người phụ nữ kia lại lập tức vứt anh ra sau đầu.

Còn tìm những người đàn ông khác.

Quả thực càng nghĩ càng tức.

Lúc này Nguyên Lạc Sâm đang ở nhà, anh kêu Dư Đào phát định vị cho anh, ngay cả Lâm trợ lý cũng chưa kịp kêu, trực tiếp lái xe đi qua.

Dọc đường mặt mày đều đen thui, hai hàm răng nghiến chặt.

Nguyên Lạc Sâm và Lâm Tử Hàm gần như ra ngoài cùng một lúc, chẳng qua là có chút chênh lệch khoảng cách, lúc Nguyên Lạc Sâm đến, Lâm Tử Hàm đã đang ôm Cố Từ Dư vào lòng đi ra ngoài rồi.

“A, thì ra là chồng cũ của cô Cố tới. Đáng tiếc tới chậm một bước rồi, bây giờ để tôi đưa cô Cố về nhà đi.”

Lâm Tử Hàm nhìn người đàn ông chắn trước mặt mình, bất động thanh sắc ôm Cố Từ Dư vào lòng mình, cười híp mắt nói.

“Đưa cô ấy cho tôi.” Nguyên Lạc Sâm nhìn động tác của Lâm Tử Hàm, con ngươi tối lại, lạnh lùng nói.

Lâm Tử Hàm không hề động đậy, vẫn nhìn anh với ánh mắt khiêu khích, thậm chí còn giơ tay vén một lọn tóc xõa đang xõa xuống của Cố Từ Dư ra sau tai.

Đồng tử Nguyên Lạc Sâm đột nhiên co lại.

“Cố Từ Dư, dậy mau.” Anh lớn tiếng với Cố Từ Dư đang say khướt trong lòng Lâm Tử Hàm.

Cố Từ Dư lẩm bẩm một câu gì đó, lại ngủ tiếp.

“Cố Từ Dư!!!” Nguyên Lạc Sâm lại lớn tiếng gọi.

Lần này, có lẽ là cơn giận của Nguyên Lạc Sâm đã trực tiếp truyền đến Cố Từ Dư, ngay cả Lâm Tử Hàm ở bên cạnh cũng cảm nhận được một luồng sát khí.

Cố Từ Dư cuối cùng cũng từ từ mở mắt ra, ngẩng đầu thấy bức tường trước mắt rất giống khối băng lớn lớn Nguyên Lạc Sâm kia, vì vậy vẫn từ trong ngực Lâm Tử Hàm giãy ra, đi về phía trước vài bước, vỗ vỗ, sau đó lầm bầm một câu ‘Tiểu Sâm’ rồi lại ngủ thiếp đi.

Nguyên Lạc Sâm: “...”

Lâm Tri Hiểu ở bên cạnh nhìn bộ dạng xấu hổ của bạn thân nhà mình, che mặt thở dài.

Mặc dù Nguyên Lạc Sâm có chút không nói nên lời với Cố Từ Dư, nhưng cũng may người này sau khi say còn biết thân biết phận, nếu như cô còn vùi trong ngực Lâm Tử Hàm, anh cũng không biết mình có lao lên đánh nhau với gã hồ ly tinh Lâm Tử Hàm này không nữa.

Nhưng mà lúc này…

Cảm nhận được hơi ấm trong lòng cùng với hơi thở quen thuộc, trong con ngươi luôn bình tĩnh không gợn sóng của Nguyên Lạc Sâm lộ ra một ánh mắt cực kỳ khiêu khích với Lâm Tử Hàm.

Lâm Tử Hàm nhìn bộ dạng đáng đánh của anh, nụ cười trên mặt có chút cứng ngắc.

Sau khi hai người rời đi, Lâm Tử Hàm cười như không cười nhìn chằm chằm Lâm Tri Hiểu, da đầu Lâm Tri Hiểu tê dại, vội vàng giải thích: "Anh, em không có gọi anh ta tới.”

Xuất quỷ nhập thần, quả thực nhìn chằm chằm vợ mình như kẻ điên vậy. Nhìn anh như vậy, có chỗ nào giống người vừa mới ly hôn chứ.

“Đương nhiên anh biết không phải do em gọi tới.”

Anh ta coi như cũng hiểu rõ em gái mình, không phải tự dưng mà hướng về người ngoài.

Nhưng mà…

“Lâm Tri Hiểu, gọi không ít người đó. Chơi rất vui nhỉ!” Lâm Tử Hàm cười nói.

“Ách… Anh, anh nghe em giải thích, em đây không phải là muốn Tiểu Ngư vui vẻ một chút sao, dù sao cũng là phụ nữ vừa mới ly hôn, ít nhiều trong lòng cũng có chút tổn thương, cho nên…”

“Cho nên em tìm một đống đàn ông không quen biết nói chuyện phiếm với các em?”
Lâm Tri Hiểu cúi đầu càng ngày càng thấp.

“Về nhà úp mặt vào tường tự ngẫm đi.”

“Ồ…”

-

Bên kia, sau khi Nguyên Lạc Sâm mang Cố Từ Dư đi, trực tiếp mang cô về số mười ba An Hạ trước đó.

Lúc này đã khuya, Nguyên Lạc Sâm trở về nhẹ nhàng, không thu hút sự chú ý của bất cứ ai.

Anh ôm Cố Từ Dư lên lầu, đặt cô lên giường.

Khi ánh mắt rơi vào bộ quần áo rất mát mẻ mà cô đang mặc, lông mày anh giật giật dữ dội.

Anh khiến cô chịu ấm ức chỗ nào?

Vừa mới ly hôn đã lập tức giống như ngựa hoang thoát cương, hoàn toàn giải phóng.

Nguyên Lạc Sâm căm tức nhìn Cố Từ Dư một hồi, lại cảm thấy có chút thất bại.

Cả đời này anh đúng là không có biện pháp với cô.

Thu dọn xong cho Cố Từ Dư, Nguyên Lạc Sâm lăn qua lăn lại đến nửa đêm mới ngủ.

Sáng hôm sau.

Cố Từ Dư mở to mắt, phát hiện mình đang mắc kẹt trong một lồng ngực rất an toàn.

Đồng tử cô co lại, đẩy mạnh người ta một cái.

Người đàn ông r.ên r.ỉ một tiếng.

Cố Từ Dư nghe thấy âm thanh ngẩng đầu nhìn lại, sau khi nhìn thấy là Nguyên Lạc Sâm thì thở phào nhẹ nhõm.

May là không phải kẻ điên nào.

“Đã biết sợ rồi sao, còn dám một mình ở quán bar uống say mèm.” Nguyên Lạc Sâm kéo quần áo lộn xộn, âm dương quái khí nói.

Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật: “Không phải có Hiểu Hiểu ở đó sao? Bởi vì có cô ấy ở đó nên tôi mới dám uống như điên đấy, được chưa!!”

Cố Từ Dư hung hăng phản bác.

“Đúng đúng đúng, có Lâm Tri Hiểu ở đó, nếu không là tôi đến sớm, phỏng chừng sáng hôm sau, nơi cô tỉnh lại chính là nhà Lâm Tử Hàm rồi. Loại người như Lâm Tử Hàm nhìn thấy phụ nữ là tớn hết cả lên, cô cảm thấy cô có thể có kết cục tốt gì.”

Nguyên Lạc Sâm nói xấu sau lưng Lâm Tử Hàm.

Tất nhiên Lâm Tử Hàm không phải là loại người mà Nguyên Lạc Sâm nói, tuy rằng anh ta thực sự cảm thấy hứng thú với Cố Từ Dư, nhưng ngày hôm qua cũng thật lòng chỉ là muốn đưa Cố Từ Dư về nhà cô mà thôi.

Lời này mà để Lâm Tử Hàm nghe được, chắc chắn sẽ đấm cho Nguyên Lạc Sâm một cú.

Chồng trước của cô trực tiếp đưa cô về nhà mình, lại còn ở nơi này quở trách anh ta.

Đương nhiên Cố Từ Dư cũng sẽ không tin lời vô nghĩa này.

Cô chống người ngồi dậy, thật lâu sau mới mơ hồ nhớ tới chuyện tối hôm qua.

Hình như là... người này chăm sóc cô cả đêm.

Bởi vì hiếm khi uống rượu, tối hôm qua Cố Từ Dư nôn rất nhiều, hình như còn nôn lên người người nào đó.

Nghĩ đi nghĩ lại, tự dưng cô có chút chột dạ.

Cố Từ Dư lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Nguyên Lạc Sâm, đúng lúc đụng phải ánh mắt đối phương, lại vội vàng thu hồi tầm mắt.

“Mặc kệ thế nào, tối hôm qua vẫn cám ơn anh.” Cố Từ Dư chầm chậm nói.

“Cho nên?” Nguyên Lạc Sâm lạnh lùng nhướng mày.

“Còn có cho nên?” Cố Từ Dư đột nhiên có dự cảm không lành, như thể Nguyên Lạc Sâm muốn nhân cơ hội sử dụng công phu sư tử há mồm vậy.

“Nếu không cô cho rằng đêm hôm khuya khoắt tôi không ngủ, đến đó đón cô về à?” Nguyên Lạc Sâm ra vẻ đa tình.

“...” Cố Từ Dư bị anh làm cho nghẹn họng đến mức hận không thể lấy gối đánh anh một cái.

Đúng vậy, trong lòng Cố Từ Dư, Nguyên Lạc Sâm bây giờ miệng rất đê tiện.

Hơn nữa còn như mấy con chó vậy.

Cố Từ Dư tức giận rời đi.

Nguyên Lạc Sâm nhìn bóng lưng cô từ phía sau, trong con ngươi lạnh lùng xẹt qua một nụ cười khẽ nhưng rất nhanh lại biến mất.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 48: Sự nghiệp khởi sắc



Trước mắt chuyện hai người ly hôn, đám người dì Lưu cũng không rõ ràng lắm.

Gần đây Cố Từ Dư không ở bên này, tất cả mọi người còn tưởng rằng là hai vợ chồng đang cãi nhau, sau đó phu nhân giận dỗi dọn về nhà mẹ đẻ ở.

Kết quả lại đột nhiên thấy Cố Từ Dư từ trên lầu đi xuống, dì Lưu có vẻ vui sướng dị thường.

“Chào buổi sáng dì Lưu.” Cố Từ Dư lễ phép chào hỏi.

“Phu nhân, rốt cuộc cô đã trở lại.” Vẻ mặt dì Lưu vui mừng.

“Phu nhân, cô không biết đâu, trong thời gian cô vắng nhà, ngày nào ông chủ cũng vào phòng cô ngồi một chút, ngày nghỉ có khi còn ngồi cả buổi chiều.” Dì Lưu cứ luyên thuyên mãi.

“Vợ chồng nào có giận nhau được quá một đêm, có chuyện gì cứ nói thẳng ra là tốt rồi, nếu không chờ đến lúc thật sự chia ly, đến lúc đó hối hận thì cũng muộn rồi.”

Dì Lưu cũng xem như là người già trong nhà, bà ấy đã chăm sóc Nguyên Lạc Sâm từ khi còn nhỏ, cho nên có một số việc cũng sẽ không bởi vì có cố kỵ gì mà không tiện mở miệng.

Dù sao cũng đã bắt đầu chăm sóc Nguyên Lạc Sâm và Nguyên Lâm từ nhỏ, quả thật trong lòng cũng xem bọn họ như con đẻ. Vốn dĩ ngay từ đầu bà ấy cũng không ưa Cố Từ Dư, ai lại không muốn con mình tìm được người tôn trọng, yêu thương nhau chứ, dù sao cũng phải sống cả đời mà.

Lúc đầu dì Lưu đúng là không thể nhìn nổi thái độ của Cố Từ Dư, nhưng cũng không có quyền nói gì. Nhưng sau đó, thấy Cố Từ Dư dần dần tốt lên, cũng thật tâm thật ý tiếp nhận cô gái này.

Cho nên nhìn thấy tình cảnh của hai người bây giờ, dì Lưu thật sự nhịn không được, nói một câu như vậy.

Cố Từ Dư nghe lời này, ngẩn người.

Cô thật sự không ngờ Nguyên Lạc Sâm lại làm như vậy.

Anh có ý gì...

Người đàn ông kia cũng sẽ vì cô rời đi mà cảm thấy không nỡ và cô đơn sao?

Nghĩ đến khả năng đó, trái tim Cố Từ Dư không khống chế được mà đập mạnh.

Mà đúng lúc cô đang miên man suy nghĩ, đột nhiên Nguyên Lạc Sâm trên lầu đi xuống, nói một câu: “Hai người đang nói cái gì vậy?”

“Nói anh đang nhớ tôi.” Cố Từ Dư ngẩng đầu nhìn qua, đột nhiên dùng một loại ánh mắt phức tạp thăm dò nói.

“...” Nguyên Lạc Sâm khựng lại một chút.

“Hơn nữa nghe nói người nào đó vẫn luôn ngồi trong phòng tôi, lại còn ngồi cả buổi chiều?”

“…” Nguyên Lạc Sâm theo bản năng nhìn về phía dì Lưu.

Dì Lưu nghẹn họng, làm bộ như không có việc gì nhanh chóng rời đi.

Cố Từ Dư nhìn phản ứng này của anh, cảm thấy có thể là mình suy nghĩ nhiều rồi.

Thái độ này giống như không có ý gì với cô.

Cố Từ Dư thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại có chút buồn bực.

Mà ngay khi cô vừa xoay người, đột nhiên nghe thấy Nguyên Lạc Sâm nói thẳng: “Đúng, anh đang nhớ em.”

Nguyên Lạc Sâm chậm rãi bước xuống.

Mơ hồ mang theo một loại khí thế kinh người, Cố Từ Dư cảm giác hơi thở của anh cứ như vậy mà trực tiếp phả lên người mình, mang một loại cảm giác cường thế và chiếm hữu.

“Anh nhớ vợ anh, chẳng lẽ không được sao?” Giọng điệu rất chính trực.

Nguyên Lạc Sâm đi tới bên cạnh Cố Từ Dư, khóe miệng hơi nhếch lên, khuôn mặt sạch sẽ kia giống như nhiễm một vệt mực đậm, mỹ lệ vô cùng.

Cố Từ Dư thậm chí còn cảm giác được luồng khí thanh mát và lạnh lùng của đối phương đang vờn quanh mình, giống như đang khóa chặt con mồi lại.

Cô bỗng trở nên rụt rè.

Vô thức rụt cổ lại.

Lúc trước cô đã gặp đủ loại Nguyên Lạc Sâm, lãnh đạm, tàn nhẫn, tức giận, thờ ơ,... Chỉ có hôm nay mới khiến cô không dám trực tiếp đối mặt.

Như thể một khắc sau sẽ hoàn toàn bị nuốt vào bụng.

Dì Lưu ở một bên nhìn đến hưng phấn lại kích động.

Từ lần Nguyên Lạc Sâm đưa Cố Từ Dư về nhà, Cố Từ Dư phát hiện người này càng ngày càng lấn tới.

Gần đây Cố Từ Dư bề bộn nhiều việc, hơn nữa vô cùng bận rộn.

Hạ An Dịch và một nhóm thực tập sinh khác sắp bắt đầu ra mắt, cho nên cô phải sắp xếp tốt tất cả công việc, đảm bảo mọi chuyện diễn ra êm đẹp.

Mà Nguyên Lạc Sâm bắt đầu liên tục xuất hiện ở công ty giải trí Tinh Lộc, không chỉ phụ trách đưa đón cô đi làm, thậm chí còn dẫn theo không ít trợ thủ đắc lực giúp đỡ cô.

“Hai người có thật là đã ly hôn không đấy?”

Trình Dương nhìn chiếc xe quen thuộc dưới lầu, gãi gãi đầu.

Nói là giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt cũng không quá đáng, ly hôn cái gì chứ?
Lừa ai chứ.

“Tin hay không tùy anh.” Cố Từ Dư lười tranh cãi với anh ấy.

Nguyên Lạc Sâm gần đây quả thật rất khác thường, từ lúc cô say rượu, da mặt càng ngày càng dày.

Nhưng mà bây giờ cô cũng không có thời gian đi giải quyết vấn đề tình cảm với anh, bây giờ Cố Từ Dư đã đem toàn bộ tinh lực đặt ở Hạ An Dịch và các thực tập sinh sắp ra mắt kia rồi.

“Ngày nào anh cũng rảnh vậy sao?”

Lúc Cố Từ Dư đi qua, chiếc xe trực tiếp dừng lại, khóe miệng cô giật giật, sau đó thuần thục ngồi lên.

“Không rảnh, còn nhiều chuyện phải làm lắm.”

Ngón tay Nguyên Lạc Sâm vung vẩy, lại trả lời email.

“Tôi cảm thấy anh rất nhàn rỗi, bây giờ mỗi ngày anh còn đúng giờ hơn tôi đi làm nữa.” Cố Từ Dư châm chọc nói.

“Chẳng lẽ em không nhìn ra?” Nguyên Lạc Sâm nhìn về phía cô.

Cố Từ Dư nghiêng đầu nhìn sang, lập tức chạm phải ánh mắt Nguyên Lạc Sâm, đột nhiên đoán được điều anh muốn nói tiếp theo, cô luống cuống, vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa.

Nguyên Lạc Sâm nhìn cô giả bộ bình thường, đáy mắt xẹt qua một nụ cười khẽ.

Không vội, hiện tại không có những người khác tiếp cận, anh có thể đợi đến khi cô hoàn toàn nghĩ thông suốt mới thôi.

Thời gian trôi nhanh.

Ngày Hạ An Dịch ra mắt cuối cùng cũng tới.

Album đầu tiên của anh ta, ngay từ đầu đã chế tác xong, những thứ này Hạ An Dịch đã làm xong từ sớm, từ khâu sáng tác đến biểu diễn đều là một mình anh ta hoàn thành.

Cố Từ Dư mời anh ta đến công ty giải trí Tinh Lộc, những bài hát đó đúng lúc phát huy tác dụng.

Sau khi mọi người sàng lọc và thảo luận tập thể, hơn nữa Hạ An Dịch cũng đã sửa nhiều lần, album đầu tiên này rốt cuộc cũng đã hoàn thành.

Ảnh tuyên truyền và bản nghe thử của ca khúc cũng đã được phát đi.

Chỉ một đoạn ngắn của bài hát được trích ra nhưng ngay khi bản nghe thử được gửi đi, đã nhanh chóng thành hot search.

Cư dân mạng bị đoạn nhạc ngắn kia làm cho điên đảo, mọi người tìm kiếm ca sĩ, phát hiện vậy mà lại là một ca sĩ mới ra mắt.

Vì thế lại đi tìm hiểu lai lịch của người tên là Hạ An Dịch này.

Bấm vào áp phích để xem chúng.

Đây là con người sao?

Đây là thần tiên do con người tạo ra luôn rồi.

Bộ dạng cũng quá là đẹp trai đi!

Về bài hát kia, còn có thể hay hơn nữa sao?

Album đầu tiên đã được thử giọng và có mười bài hát trong đó.

Sớm như vậy, ngoài dự đoán của mọi người.

Album đầu tiên của Hạ An Dịch còn chưa chính thức phát hành, cứ như vậy mà treo trên hot search rất lâu.

Hạ An Dịch xem như hoàn toàn nổi tiếng.

Khi lãnh đạo công ty giải trí Tinh Lộc nhìn thấy kết quả này đã hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của bọn họ, một đám hưng phấn hận không thể ôm Hạ An Dịch hung hăng hôn một cái.

Quá lợi hại.

Nhưng tổng giám đốc Cố cũng rất lợi hại, có thể tìm được người như vậy, hơn nữa còn từng bước từng bước huấn luyện, để Hạ An Dịch lấy thực lực cao nhất của mình xuất hiện trước mắt đại chúng.

Ngay sau đó, khi công chúng vẫn còn dành sự quan tâm tuyệt đối cho Hạ An Dịch, công ty giải trí Tinh Lộc nhanh chóng phát hành toàn bộ album đúng như mọi người mong đợi.

Kết quả rất hiển nhiên và rõ ràng.

So với trước khi nghe thử càng thêm náo nhiệt rầm rộ. Mấy bài hát của Hạ An Dịch đã nhanh chóng leo lên vị trí thứ nhất chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi .

Hạ An Dịch ra mắt thuận lợi và đúng như Cố Từ Dư dự đoán, nổi tiếng khắp toàn mạng, thậm chí bây giờ còn hot mạnh, hơn cả những gì cô mong đợi.

Cuối cùng chỉ còn lại concert.

Cố Từ Dư rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cho tới bây giờ, cuối cùng cô cũng yên tâm một nửa. Trong khoảng thời gian này cũng có nhiều xáo trộn khác nhau, trong đó anh hai Cố thậm chí còn trộm ca khúc của Hạ An Dịch từ bên giải trí Tinh Lộc sau đó để cho người của anh ta phát ra trước, muốn chờ lúc Hạ An Dịch ra mắt, trực tiếp bị gán cho tội đạo nhạc.

Chỉ tiếc Cố Từ Dư sớm đã có chuẩn bị, đã “gia công” qua bản thảo rồi mới tuồn ra cho anh hai Cố.

Anh hai Cố trực tiếp sụp hố, hơn nữa còn ngã không nhẹ. Cuối cùng Hạ An Dịch chẳng những không bị tố đạo nhạc, ngược lại bài hát người bên kia phát hành còn có một số chỗ bị người ta nghi ngờ giống với bài hát của Hạ An Dịch.

Mà bởi vì thực lực giữa hai bên chênh lệch quá lớn, người nọ bị cư dân mạng lấy ra so sánh với Hạ An Dịch, sau đó còn bị chế giễu đến mức phải quay đầu.

Mọi thứ diễn ra rất tốt đẹp.

Mọi thứ trước mặt dường như hoàn toàn lật sang một trang mới.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 49: Cầu hôn



Trung tâm văn hóa thể thao Khinh Thành.

Lúc này biển người tấp nập, bảng đèn màu lam giống như đại dương xanh thẳm, vào lúc này trong đêm tối, lấp lánh tỏa sáng. Hạ An Dịch ôm một cây đàn ghi ta ngồi ở giữa sân khấu, ánh đèn sân khấu chiếu lên người anh ta, rõ ràng đang ở trong hội trường hơn vạn người, lại làm cho người ta có một loại cảm giác yên bình đến lạ.

Rất nhanh, ngón tay của anh ta chuyển động.

Khúc nhạc dạo nhẹ nhàng thong thả vang lên, mọi người khua những cây gậy huỳnh quang màu lam trong tay, theo tiết tấu nhẹ nhàng hòa hợp.

Hợp xướng tựa như đại dương, thanh âm hợp lại cùng một chỗ mang theo một loại sức mạnh dịu dàng lại chắc chắn.

Cố Từ Dư đứng ở phía sau cánh gà, nhìn trên sân khấu cùng dưới sân khấu, hốc mắt đột nhiên hơi có chút ướt át.

Bài hát của Hạ An Dịch mang theo một loại sức mạnh dịu dàng mà lại kiên định.

Cố Từ Dư nghe, cảm giác trong lòng tràn đầy ôn nhu và sức mạnh vô hạn.

Hệ thống ở trong ý thức nhìn thấy Cố Từ Dư trong khoảng thời gian này đối với Hạ An Dịch, đối với công ty giải trí Tinh Lộc có biết bao cố gắng, thật sự không biết nên châm chọc cái gì cho phải.

Vào vai nữ phụ, bỏ lại bao nhiêu mỹ nam cao thủ phía sau, một lòng chuyên tâm vào sự nghiệp, thật đúng là trâu bò.

Nhưng bây giờ nhiệm vụ chính của Cố Từ Dư gần như đã kết thúc.

Hạ An Dịch ra mắt thuận lợi, có thể đứng trên sân khấu của riêng mình. Phó Thời Duyên tránh được khúc mắc với Lâm Thụy Lạp, đồng thời cũng giải quyết xong những chuyện trong nhà hắn, sự nghiệp hiện tại phát triển không ngừng, cũng ngày càng trở nên tốt hơn.

Về phần Hướng Trần Viễn bên kia…

Cố Từ Dư biết, anh ta sẽ không có quan hệ gì với Lâm Thụy Lạp.

Bởi vì người anh ta thích chính là nguyên chủ.

Là Cố Từ Dư nguyên bản kia.

Cho nên khi còn ở đại học Khinh Thành, vừa liếc qua một cái, anh ta đã nhìn thấu rất nhiều thứ.

Thành thật mà nói, có thể phát triển suôn sẻ đến bước này, Cố Từ Dư cũng không làm xáo trộn cốt truyện là mấy. Thật ra cô dành nhiều thời gian hơn cho Nguyên Lạc Sâm và một số người đặc biệt.

Mỗi người đều đóng vai chính trong thế giới của riêng họ.

Không ai có thể thay thế ai, và không ai có thể dễ dàng đảo lộn cuộc sống của mình.

“Mỗi ngày, hãy sống tự do và hết mình.”

Câu cuối cùng của bài hát vang lên, các fan lớn tiếng hoan hô, gậy huỳnh quang màu lam trong tay mỗi người cũng vung vẩy nhiệt tình, giống như đang hưởng ứng ca từ kia.

“Cô đã làm được.” Giọng nói nhàn nhạt đột nhiên vang lên bên tai.

Cố Từ Dư ngẩng đầu nhìn qua, cũng không biết nên châm chọc cái gì.

“Anh đúng là âm hồn bất tán.”

Trợ lý Lâm ở bên cạnh không khỏi bật cười.

Nguyên Lạc Sâm nhìn anh ấy một cái, khóe miệng trợ lý Lâm giật giật, trong nháy mắt đã trở lại bộ dạng vô cảm lúc trước.

“Đương nhiên là tới đưa đón em đi làm.”

“…” Cố Từ Dư có chút hết chỗ nói.

Quá quật cường, thật sự, đúng là loại mặc mưa mặc gió.

Nhưng có thể trong lòng cô cũng có chút tư tâm, Cố Từ Dư cũng không từ chối Nguyên Lạc Sâm.

Buổi biểu diễn này đã kết thúc hoàn mỹ, chuyện tiếp theo đã giao cho Trình Dương sắp xếp, về phần tiệc mừng công sau đó, Cố Từ Dư một chút cũng không muốn tham dự.

Bây giờ cô chỉ muốn nhảy thẳng lên giường, đánh một giấc thật ngon.

Nhưng bây giờ vì buổi concert sôi động của Hạ An Dịch, Cố Từ Dư vẫn chưa thoát ra khỏi sự phấn khích vừa rồi.

Sau khi dặn dò hoàn thành công việc một lần nữa, Cố Từ Dư theo Nguyên Lạc Sâm một trước một sau đi ra từ cửa sau, một luồng gió lạnh cứ như vậy thổi tới, gần như trong nháy mắt đã đánh thức Cố Từ Dư.

Thậm chí còn xúc động đến mức muốn đi dạo bờ biển.

Tất nhiên, từ trung tâm văn hóa thể thao của thành phố cách biển khá xa, không thực tế chút nào.

Nguyên Lạc Sâm dường như nhìn ra suy nghĩ của cô, sau đó thản nhiên nói: “Anh biết một nơi rất thích hợp để thư giãn, có muốn đi dạo một chút không?”
Cố Từ Dư nhìn anh một cái.

“Không ngờ anh lại nhàn nhã như vậy.”

Kẻ cuồng công việc vẫn có một nơi thích hợp để đi dạo và thư giãn.

Sau đó Cố Từ Dư ngồi lên xe, không lâu sau đã đến gần bờ biển.

“Không nghĩ tới nơi này lại có biển.”

Cách công ty của em cũng không xa.” Nguyên Lạc Sâm thản nhiên nói.

Cố Từ Dư kinh ngạc nhìn anh một cái.

Cô thật sự không nghĩ tới.

“Nơi này mặc dù có chút ẩn nấp, nhưng nếu em nhìn thế giới bên ngoài nhiều một chút, sẽ rất dễ dàng phát hiện.” Nguyên Lạc Sâm nhìn cô, nhẹ giọng nói.

Trung tâm thành phố rốt cuộc cũng chỉ lớn như vậy, nếu như cố ý đi dạo, không thể không biết biển này.

Trong những lời này của Nguyên Lạc Sâm còn có một tầng hàm nghĩa khác, tất nhiên Cố Từ Dư cũng nghe ra được.

Giống như lúc trước khi hai cô còn chưa ly hôn, lúc Nguyên Lạc Sâm đưa cô đến một bờ biển khác, lúc đó anh đã muốn nói cho cô biết.

Chỉ tiếc, lúc ấy cô còn có nhiệm vụ, hơn nữa cô cũng biết rõ mình là người của thế giới khác.

Cho nên chưa bao giờ nghĩ tới những thứ này.

Chấp nhận tất cả những gì có liên quan đến thế giới này, cho dù là biển và sao, hay là người đứng trước mặt này.

Cố Từ Dư ngước mắt nhìn anh.

Nguyên Lạc Sâm không động đậy, cứ như vậy im lặng đứng ở nơi đó, tựa hồ đang chờ người đối diện này có thể chân chính suy nghĩ cẩn thận.

Cuối cùng vẫn là Cố Từ Dư dời mắt đi trước.

Hai người tiếp tục chậm rãi đi về phía trước.

“Chuyện Hạ An Dịch lần này quả thật ngoài dự liệu của tôi, anh ấy rất có thiên phú về ca hát, trời sinh anh ấy đã thuộc về sân khấu rồi.” Dường như cảm nhận được bầu không khí có chút xấu hổ, Cố Từ Dư bắt đầu nói chuyện phiếm.

“Ừ, mà em tìm được anh ta, cũng thành công biến anh ta thành một ca sĩ thế hệ mới vô cùng được hoan nghênh, em cũng rất có thực lực.” Nguyên Lạc Sâm khách quan bình luận.

“A, cảm giác lời khích lệ từ miệng anh, nghe thế nào cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên.” Cố Từ Dư trêu chọc nói.

“Anh chưa bao giờ thấy việc khen người khác là dễ dàng, nhưng hiện tại đối với anh mà nói, nói ra ba chữ 'em rất tuyệt' cũng không khó.” Nguyên Lạc Sâm nói.

“...” Cố Từ Dư bị một câu vốn không có ý gì như vậy chọc đến đỏ mặt.

Lúc này, Nguyên Lạc Sâm lại đột nhiên hỏi: “Chuyện Hạ An Dịch ra mắt cũng đã thành công mỹ mãn, chuyện của những thực tập sinh kia cũng đã dần đi vào quỹ đạo, kế tiếp em có dự định gì không?”

“Đương nhiên là tiếp tục không ngừng cố gắng, hoàn toàn nắm giữ công ty giải trí Tinh Lộc trong tay…” Nói xong, thanh âm của Cố Từ Dư ngày càng nhỏ.

“Ý của anh là…” Cố Từ Dư lắp bắp nói.

“Em nói xem?” Nguyên Lạc Sâm hỏi ngược lại.

“... Chờ người định mệnh của tôi xuất hiện rồi hãy nói.”

Cố Từ Dư chậm rãi nói.

“Đến lúc đó, tôi nghĩ rằng tôi nên suy nghĩ nghiêm túc về ý nghĩa của cuộc sống đối với tôi. Đến lúc đó, đi du lịch với anh ấy, leo núi cùng nhau và tận hưởng món quà của cuộc sống, có lẽ là một tư vị hoàn toàn khác.”

Cố Từ Dư tưởng tượng cảnh tượng kia, dần dần, nhìn rõ bộ dáng người nọ, phát hiện vậy mà lại là mặt Nguyên Lạc Sâm.

Mà đối diện, sau khi nghe được câu này, con ngươi Nguyên Lạc Sâm từ từ sâu thêm.

“Hỏi em một vấn đề nữa, được không?”

“Hả? Anh hỏi đi.” Cố Từ Dư sửng sốt một chút.

“Bây giờ tâm trạng em thế nào, có vui không?” Nguyên Lạc Sâm thản nhiên nói.

“Thoải mái tự tại trước nay chưa từng có, đương nhiên cũng rất vui vẻ.” Cố Từ Dư cười nói.

Nghe được câu trả lời của cô, trong đôi mắt của Nguyên Lạc Sâm hiện lên ý cười.

“Em xem, ở bên anh cảm giác cũng không tệ lắm. Hơn nữa bộ dạng anh cũng coi như không tệ, cũng rất có tiền, hơn nữa có thể cùng em làm rất nhiều chuyện em muốn làm. Cho nên…”

“Cho nên có thể suy nghĩ một chút về anh không?”

“Trở thành định mệnh của em.”

Sau khi nói điều này, ánh mắt Cố Từ Dư vô thức mở to hơn.

Cô sững sờ nhìn Nguyên Lạc Sâm, giống như không ngờ anh sẽ bày tỏ ra như vậy.

“Anh nghiêm túc chứ?”

Cố Từ Dư gần như nghĩ rằng người này lại đang trêu chọc cô. Dù sao người này cũng là Nguyên Lạc Sâm, chuyện gì cũng có thể làm được.

“Em nói xem.”

Nguyên Lạc Sâm thấy cô như vậy, anh đột nhiên cúi người xuống.

Cố Từ Dư sợ đến mức nhắm mắt lại.

“Nếu em còn như vậy, anh sợ mình không nhịn được mà muốn làm chút chuyện thân mật.” Con ngươi Nguyên Lạc Sâm thâm trầm, thấp giọng nói.

Giọng nói của Nguyên Lạc Sâm vẫn lạnh lùng, nhưng lúc này lại tràn ngập dịu dàng và quyến luyến vô hạn.

Cố Từ Dư nghe thấy giọng nói gần bên tai, tim cô đập thình thịch, tiếng rất lớn.

Sau lần ly hôn trước, cô tưởng rằng Nguyên Lạc Sâm sẽ rời khỏi thế giới của mình hoàn toàn. Kết quả không ngờ, đối phương còn không rời khỏi, thậm chí càng lúc càng dính lấy cô.

Bây giờ trên dưới công ty giải trí Tinh Lộc đều biết tiểu Cố tổng có một người chồng rấy dính người.

Mặc dù cô cũng không ghét chuyện này.

Ngay lúc Cố Từ Dư cảm thấy đối phương sẽ thuận thế hôn cô, nhưng cô đợi rất lâu cũng không có động tĩnh gì.

Nguyên Lạc Sâm thấy cô như vậy, cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, khẽ cười một tiếng, thong thả nói.

“Mở mắt ra.”

Mọi chuyện không phát triển theo tưởng tượng của cô, nháy mắt Cố Từ Dư cảm thấy thẹn quá hóa giận. Cô đột nhiên mở mắt ra, vừa định biện minh cho hành động có chút ngốc vừa rồi của mình, vừa mở mắt đã nhìn thấy Nguyên Lạc Sâm không biết đã quỳ trước mặt cô từ lúc nào.

Màu sắc trong mắt người đàn ông dịu dàng và quyến luyến.

Lúc này, anh nghiêm túc nhìn cô.

Trong tay anh cầm một bó hoa, nhẹ nhàng đặt vào tay Cố Từ Dư, sau đó lấy ra một chiếc hộp nhung đen nhỏ nhắn tinh xảo, mở ra rồi đưa cho cô.

"Đầu tiên, cảm ơn thế giới đã đưa em đến gần anh. Mỗi ngày quen biết em từng chút một đều là khoảng thời gian trân quý mà khó quên nhất. Bây giờ, anh muốn trịnh trọng nói với em, cô Cố Từ Dư, em có nguyện ý cùng anh trải qua mỗi ngày hay không?”

“Anh sẽ dùng sự nhiệt tình và tình yêu ấm áp của mình để mang đến mỗi buổi sớm hạnh phúc cho em mỗi, buổi chiều thoải mái và buổi tối lãng mạn."

Mỗi chữ mỗi câu đều không giống như lời mà Nguyên Lạc Sâm không lãng mạn đã nói, mà mỗi chữ mỗi câu đều giống như một viên sỏi nhẹ nhàng rơi vào trong lòng Cố Từ Dư rồi nổi lên những gợn sóng vô hạn.

Cố Từ Dư sững sờ, hốc mắt cô vô thức ươn ướt.

Ở kiếp trước, mỗi ngày cô chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ có một ngày như vậy. Sẽ có người dang rộng vòng tay yêu thương với cô.

"Tính tình của em rất nóng nảy, nhút nhát lại tùy hứng và không quan tâm... Em cũng cũng rất ích kỷ, đôi khi cũng sẽ dùng mọi thủ đoạn để đạt được những điều vì lợi ích của mình..."

Cố Từ Dư lảm nhảm về những thiếu sót của bản thân, giống như cô đang ném tất cả những gì mình không chịu nổi để chờ đợi Nguyên Lạc Sâm rời đi, một lần nữa đứng xa cô một bước.

Nhưng đồng thời, hốc mắt của cô ươn ướt, trong mắt có chút tinh quang, giống như trong nháy mắt cô đang chờ mong điều gì đó.

Nguyên Lạc Sâm không nói gì, anh chỉ lấy tay Cố Từ Dư, chân thành và nghiêm túc, anh nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cô, nhìn cô bằng ánh mắt bình tĩnh.

Anh có thể chịu đựng mọi thứ về cô.

Cho dù là tùy hứng, nhút nhát hay ích kỷ, anh sẽ chấp nhận tất cả.

Chỉ vì cô đã là người vợ mà anh đã xác định, người tình định mệnh mà anh dự định sẽ gắn bó cả đời với nhau trong cuộc đời này.

Cố Từ Dư cảm nhận được nụ hôn nhẹ nhàng trên mu bàn tay mình, nước mắt liên tục rơi xuống.

Giờ phút này, trong đầu cô không có cốt truyện, không có nam nữ chính, không có hệ thống, không có nhiệm vụ, chỉ còn lại có một trái tim hoàn toàn mềm yếu.

Cô duỗi tay ra.

Ánh mắt Nguyên Lạc Sâm âm trầm, anh nở nụ cười nhàn nhạt, từ từ đeo chiếc nhẫn đặt làm riêng có khắc tên của bọn họ vào ngón tay của cô.

Ngay khi chiếc nhẫn được đeo vào, khoảnh khắc tiếp theo, một tia sáng lóe lên trên bờ biển.

Khoảnh khắc tiếp theo, vệt sáng vụt lên bầu trời với một tiếng nổ, một bông hoa hồng rực rỡ, xinh đẹp.

Lúc này nhìn ra xa.

Hai người dường như đã trở thành một bức tranh lãng mạn.

Cô xem pháo hoa, còn anh ngắm cô.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back