Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp

Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 35: Ghen



Ngay sau khi Cố Từ Dư oán thầm, quả nhiên Nguyên Lạc Sâm trực tiếp cầm lấy máy tính bên cạnh tiếp tục làm việc. Cố Từ Dư nhìn sang bên cạnh, thấy được kế hoạch đã viết một nửa.

Cuồng công việc quả nhiên vẫn là cuồng công việc. Chỉ có điều…

Trong lòng Cố Từ Dư có chút là lạ, nói không rõ là cảm giác gì, có chút không quen nhưng lại có chút vui vẻ kỳ quái.

A lại tới rồi lại tới rồi, cảm giác này khiến cô không thể khống chế được.

Nguyên Lạc Sâm dường như bề bộn rất nhiều việc, sau khi anh kéo Cố Từ Dư lên xe, mặt vẫn im lặng chăm chú làm công việc trong tay, giống như người vừa rồi kéo cô không phải là anh vậy.

Bị Nguyên Lạc Sâm quấy rầy như vậy, vừa rồi cô còn có chút già mồm cãi láo, giờ phút này đã tan thành mây khói. Cố Từ Dư một tay chống mặt vào cửa sổ, uể oải nhìn Nguyên Lạc Sâm.

Vẫn là vẻ ngoài tuấn tú lãnh đạm như lần đầu gặp.

Nếu không phải ở chung cùng người này một thời gian, căn bản cô sẽ không biết miêu tả nhân vật phản diện máu lạnh đến mức không còn nhân tính trong cốt truyện này lại có một mặt ôn nhu như vậy.

Một đường cô chỉ nhìn chằm chằm đối phương rồi suy nghĩ lung tung, khi xe dừng lại, Cố Từ Dư quay đầu nhìn sang, mới phát hiện xe đã chạy thẳng đến bờ biển.

Kỳ thật đã đến thế giới này một thời gian dài như vậy, Cố Từ Dư còn chưa đi chơi bất cứ đâu trong Khinh Thành. Cũng chỉ mới đi vòng quanh một số tuyến trung tâm mà thôi.

Nghĩ như vậy, dường như có chút đi ngược lại với ý định ban đầu của cô.

Kế hoạch ban đầu của cô là tận hưởng cuộc sống tự do ở thế giới này. Tránh né cốt truyện chẳng qua cũng chỉ là quá trình, là phương pháp áp dụng thủ đoạn chứ không phải mục đích cuối cùng.

“Đây là đâu?” Cố Từ Dư hỏi.

“Tinh Hải ở Khinh Thành, bên cạnh là khách sạn Tinh Hải của tập đoàn Nguyên Thị, tình hình kinh doanh cũng không tệ lắm.” Nguyên Lạc Sâm thản nhiên trả lời.

“...” Cố Từ Dư nghe câu trả lời này của anh, đầu đầy vạch đen.

Đây chính là nguyên nhân vì sao nhân vật phản diện mãi ế. Câu trả lời này... Có thể tìm được vợ mới là lạ.

“Cho nên anh đưa tôi tới đây... Là vì?”

Cố Từ Dư nhìn thoáng qua khách sạn Tinh Hải bên kia cũng rất đắt tiền, lại liếc mắt nhìn các cặp tình nhân nhỏ vui vẻ chạy trên bãi biển, chần chừ hỏi.

“Dẫn cô đi ngắm biển.” Dứt lời, Nguyên Lạc Sâm cất máy tính đi, dặn dò trợ lý Lâm ít chuyện công việc rồi xuống xe.

Anh đi tới bên cửa xe Cố Từ Dư, mở cửa xe cho cô.

Một loạt động tác lạnh lùng mà lại tao nhã trang nghiêm.

Cố Từ Dư xuống xe, ánh mắt dõi theo những ngón tay thon dài trắng nõn kia, rồi rơi vào đôi mắt sâu thẳm lãnh đạm kia.

“…Cảm ơn.” Như có chút choáng ngợp trước sự chu đáo và tỉ mỉ của đối phương, Cố Từ Dư mím môi nói lời cảm ơn, nhưng lại có vài phần xa lạ.

Nguyên Lạc Sâm dường như cũng chú ý tới, môi mím lại, đôi mắt ánh lên chút khó chịu nhưng cũng không nói gì, chỉ thản nhiên nói: “Chúng ta đi thôi.”

Mùa hè ở Khinh Thành thật sự quá nóng, dù đã là chạng vạng tối nhưng thời tiết vẫn có chút oi bức.

Nhưng mà…

Tinh Hải này vẫn thoải mái hơn ở thành phố.

“Nơi tốt như vậy, sao trước đây mình không nghĩ đến đây.”

Ngọn gió ấm áp mang theo một chút lành lạnh, phả vào mặt, có vài phần cảm giác tự tại thanh tỉnh.

Những điều phiền muộn trong tâm trí lúc này dường như được cuốn trôi theo biển cả.

“Anh thường xuyên tới đây sao?” Cố Từ Dư nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông lạnh lùng đi bên cạnh cô.

“Khi còn bé mẹ cũng dẫn tôi tới đây vài lần, sau này, ngoại trừ công việc cần phải xử lý thì tôi rất ít đến đây.”

Mí mắt Nguyên Lạc Sâm hơi cụp lại, hàng mi dài cong tạo ra một mảnh bóng mờ dưới mí mắt, đôi con ngươi phát ra vài tia sáng nhơt nhạt, nhìn qua rõ ràng có chút buồn bã.

Có lẽ là gần tới chạng vạng tối, sắc trời cũng tối dần, như là cố ý ở sau lưng anh, vì anh mà vẽ xuống một nét mực đậm màu, lớn thật lớn.

Cố Từ Dư nhìn người đàn ông hiếm khi biểu lộ một chút chân thành này, trái tim cô như lỡ nửa nhịp nhưng cũng chỉ là thoáng qua.

Rất nhanh, cô lại cảm thấy buồn vô cớ.

Cố Từ Dư vỗ vỗ Nguyên Lạc Sâm, nói: “Vậy lần sau chúng ta dẫn Lâm Lâm cùng đến đây đi. Nếu ở nơi này vào mùa hè thì Khinh Thành cũng không làm cho người ta khó chịu đến vậy.”

Nói xong, cô đột nhiên bất tri bất giác nghĩ đến, phỏng chừng sẽ không có lần sau, sau một thời gian nữa thôi, thỏa thuận giữa hai người kết thúc, sau khi ly hôn thì mỗi người một nẻo, đâu còn có cơ hội cùng nhau ngắm bình minh hay hoàng hôn nữa.

Dường như Nguyên Lạc Sâm cũng nghĩ tới điều này, vì vậy anh mím môi một lúc lâu mới nhẹ nhàng đáp một tiếng.

Trong lúc vô tình nói đến đề tài tương đối nhạy cảm, sau đó hai người đều trầm mặc, cứ như vậy chậm rãi đi về phía trước.

Ngay khi Cố Từ Dư đang suy nghĩ về điều gì đó lại đột nhiên gặp được người quen cách vài bước ở phía trước.

Đối phương cũng nhận ra cái gì đó, nhìn sang bên này. Khi tầm mắt chạm đến Cố Từ Dư thì nở một nụ cười thật tươi.

Nguyên Lạc Sâm nhìn thấy người tới, nhíu mày liếc mắt một cái, sau đó trực tiếp kéo tay Cố Từ Dư, xoay người đi qua bên kia nhưng mà vẫn chậm một bước.

“Cố tam tiểu thư.” Lâm Tử Hàm gọi một tiếng, vài bước đã đi tới trước mặt Cố Từ Dư, tầm mắt đối diện với Nguyên Lạc Sâm bên cạnh, dịu dàng trong sáng, không mất phong độ

Nguyên Lạc Sâm đương nhiên sẽ không bỏ qua sự khiêu khích ẩn chứa trong đáy mắt anh ta.

Cố Từ Dư ban đầu cũng không có ý định đáp lời Lâm Tử Hàm, kể từ lần đầu tiên cô tình cờ gặp Lâm Tử Hàm trong bệnh viện, cô đã có thể cảm nhận được sự nguy hiểm và vẻ thần bí từ trên người anh chàng này.

Chẳng qua đối phương chủ động nói chuyện như vậy, Cố Từ Dư cũng không tiện quay đầu bước đi, dù sao cũng là người trong một vòng tròn, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy.

“Ra ngoài tản bộ. Anh Lâm đi đâu vậy?”

Cố Từ Dư lễ phép hỏi dưới ánh mắt áp lực từ phía Nguyên Lạc Sâm.

Lâm Tử Hàm dường như phát hiện ra liếc nhìn Nguyên Lạc Sâm, sau đó cười nói với Cố Từ Dư: “Thật trùng hợp, tôi cũng đi tản bộ với mẹ.”

Cố Từ Dư xấu hổ nhưng lại giữ phép tắc, nở nụ cười ngượng nghịu.

Trùng hợp cái gì chứ, tôi cùng ông xã toàn năng ra ngoài tản bộ, anh và mẹ ra ngoài tản bộ, có thể giống nhau sao?

Hơn nữa…

Cố Từ Dư nhìn thoáng qua về phía mẹ Lâm, Kiều An Ngọc, nhìn thấy nữ chính Lâm Thụy Lạp bên kia dùng vẻ mặt ngây ngô ôm cánh tay Kiều An Ngọc nói gì đó, bên cạnh là nhân viên chụp ảnh đi theo.

Nghĩ đến bữa tiệc ở Lâm gia vài ngày nữa, Cố Từ Dư suy đoán, đoán chừng là Lâm Thụy Lạp lôi kéo Kiều An Ngọc cùng cô ta đi đến bờ biển chụp ảnh chân dung.

Nguyên Lạc Sâm bên cạnh vẫn không lên tiếng, Cố Từ Dư đành phải tiếp tục kiên trì nói tiếp.

“Đã như vậy, chúng tôi không quấy rầy anh Lâm và dì nữa.”

Như là đã sớm dự đoán được sự từ chối của cô, sau khi Cố Từ Dư nói xong, Lâm Tử Hàn lập tức thở dài, nhẹ giọng nói: “Thật đáng tiếc, nếu mẹ tôi nhìn thấy Cố tam tiểu thư, chắc hẳn sẽ rất vui.”

“...” Lời này thật là.

Cố Từ Dư lại có cái nhìn mới về Lâm Tử Hàm.

Nói dối cũng phải thật một chút chứ, bất kể là mẹ Lâm Kiều An Ngọc hay là nữ chính Lâm Thụy Lạp, ai trong hai người họ cũng đều không muốn nhìn thấy cô.

Không đợi Lâm Tử Hàm nói gì nữa, Nguyên Lạc Sâm dường như đã mất kiên nhẫn, trực tiếp kéo tay Cố Từ Dư xoay người rời đi, không chút kiêng kị Lâm Tử Hàm.

Chờ bóng lưng hai người từng chút rời khỏi tầm mắt của anh ta, nụ cười trên mặt Lâm Tử Hàm càng thêm sâu, nhìn chằm chằm vào hướng Cố Từ Dư rời đi, nhẹ giọng lẩm bẩm.

“Cố tam tiểu thư, chúng ta còn gặp lại.”

Kiều An Ngọc hình như là có việc muốn tìm Lâm Tử Hàm, đi tới hỏi: “Tiểu Hàm, vừa rồi con nói chuyện với ai vậy?”

Lâm Tử Hàm nhẹ giọng trả lời: “Một người quen thôi ạ.”

“Người quen nào có thể khiến con trai tôi háo hức như vậy?” Kiều An Vũ trêu đùa, vừa nói vừa nhìn sang, chỉ mơ hồ nhìn thấy hai bóng lưng.

Khi nhìn bóng lưng mảnh khảnh của người phụ nữ bên trái, không biết vì sao, bà ấy lại có cảm giác bối rối, vừa xa lạ vừa quen thuộc, như thể đã mất đi một người vô cùng quan trọng.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 36: Bữa tiệc nhà họ Lâm



Bên này Cố Từ Dư bị lôi đi, bầu không khí lúc này đang trở nên cứng ngắc.

“Anh... Anh đang hờn dỗi sao?” Cố Từ Dư thử thăm dò nói.

Nguyên Lạc Sâm không lên tiếng.

“...” Thật oan uổng, lúc nãy anh không nói gì, cô không nói thì ai nói đây.

Cố Từ Dư nghĩ nghĩ, Nguyên Lạc Sâm cũng không đến mức nhỏ nhen như vậy. Về phần tức giận thì…

“Chẳng lẽ anh để ý chuyện tôi nói chuyện với Lâm Tử Hàm sao? Vậy anh cứ yên tâm đi, giữa tôi và anh ấy không có chuyện gì cả, hơn nữa tôi cũng không thích anh ta chút nào.” Anh sẽ không vì mấy lời nói của Lâm Tử Hàm kia mà cho rằng mình bị đội nón xanh chứ.

Lâm Tử Hàm là ánh trăng sáng của nguyên chủ, nhưng không phải ánh trăng sáng của cô.

Đứng trước đồng tiền, ai cũng không quan trọng.

Trước mắt cô chỉ muốn thực hiện tốt ước định trong thỏa thuận ly hôn, rồi cẩn thận từng li từng tí tránh khỏi cốt truyện, sau khi thời gian trôi qua, cô có thể hoàn toàn tự do rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại, tâm tình Cố Từ Dư đột nhiên vui vẻ trở lại.

Ngay cả tâm trạng chán nản lúc trước cũng đã tiêu tan hoàn toàn.

Thậm chí cô còn rút tay ra khỏi tay Nguyên Lạc Sâm, chợt vỗ vỗ bả vai Nguyên Lạc Sâm, bộ dáng vô cùng trịnh trọng, cổ vũ nói: “Cậu chủ Nguyên phải thật cố gắng, làm tốt, hạnh phúc tương lai của tôi sẽ giao hết trong tay anh.”

Đây chính cái lợi có được từ tập đoàn Nguyên thị, anh tốt, cô tốt, mọi người đều tốt.

Mà Nguyên Lạc Sâm vốn bởi vì Lâm Tử Hàm mà tức giận, lúc này cũng bởi vì một câu nói đột ngột của Cố Từ Dư mà mọi tức giận đều bay biến hết rồi.

“Xem ra tâm trạng đã tốt hơn rồi.” Nguyên Lạc Sâm đè nén tâm trạng buồn bực, bất đắc dĩ nói.

“Ừm, tốt hơn rất nhiều. Dù sao cũng cảm ơn anh đã đưa tôi đến đây để thư giãn. Nhắc mới nhớ, đây là lần đầu tiên có người đi cùng tôi đến bãi biển đấy.”

Cho dù sau khi hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Nguyên Lạc Sâm, cô vẫn sẽ nhớ rõ cơn gió biển ẩm ướt thổi tới bên tai vào lúc chạng vạng oi bức và khô khốc này. Còn có người yên lặng đi cạnh cô nữa.

Ngày đó sau khi từ bờ biển trở về, dường như có điều gì đó đã thay đổi một cách vô hình, lại dường như không có gì thay đổi.

Bữa tiệc của nhà họ Lâm cũng đã đến.

Đây dường như là lần đầu tiên, Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm cùng mặc trang phục lộng lẫy tham gia một sự kiện lớn như thế này.

Đoán chừng trong yến tiệc nhà họ Lâm lần này có không ít người chờ xem trò hay của cô. Dù sao thì trong mọi bữa tiệc trước đây, “Cố Từ Dư” đều không ngoại lệ trở thành trò cười để mọi người giết thời gian.

Nhưng lần này, cô sẽ không cho mấy người này đạt được mục đích đâu.

Hơn nữa, bữa tiệc nhà họ Lâm lần này chủ yếu là để tuyên bố thân phận của nữ chính, theo diễn biến của cốt truyện, trong bữa tiệc này sẽ xảy ra rất nhiều chuyện.

Hai người đi thẳng đến phòng làm việc của Nguyên Lạc Sâm, ở đó có cả một quy trình trọn vẹn.

Sau khi Cố Từ Dư từ phòng trang điểm đi ra, Nguyên Lạc Sâm đang đợi bên ngoài tùy ý ngẩng đầu nhìn lên, ngay lập tức ngẩn người.

“Làm sao vậy? Rất kỳ lạ sao?”

Cố Từ Dư thấy Nguyên Lạc Sâm vẫn cau mày nhìn cô không nói lời nào, nhìn gương xoay một vòng, đánh giá từ trên xuống dưới một hồi, không khỏi hỏi.

“... Không có, rất hợp.” Nguyên Lạc Sâm thu hồi tầm mắt, ánh mắt dừng lại trên làn da trắng nõn lộ ra bên ngoài.

Ánh mắt anh tối sầm lại, đứng dậy cầm lấy chiếc khăn choàng nhỏ đồng bộ bên cạnh, giơ tay choàng qua lưng cô, choàng khăn lên người cô, còn kéo vào vài vòng.

“Cô mặc bộ này rất đẹp.”

“Cảm ơn.” Cố Từ Dư nghe thấy lời khen hiếm có này, trong lòng rất là vui vẻ.

Ai mà không thích được khen cơ chứ? Hơn nữa lời khen từ miệng Nguyên Lạc Sâm, hình như càng khiến tâm tình người ta thoải mái hơn.

“Anh Nguyên thật đúng là quan tâm vợ.” Người phục vụ bên cạnh nhìn thấy một màn vừa rồi, cười trêu nói.

Thật không ngờ anh Nguyên này ngày thường như một khối băng, lúc dịu dàng lại làm người ta không đỡ nổi như vậy.

Cô ấy tỏ vẻ mình đã ăn cẩu lương đến no rồi.

Cố Từ Dư nghe được lời của cô ấy cũng không nghĩ nhiều. Dù sao, ở bên ngoài, cô và Nguyên Lạc Sâm đúng là muốn diễn một đôi vợ chồng ân ân ái ái. Huống chi thỏa thuận ban đầu cũng viết như vậy.

Vì thế, cô mỉm cười ôm lấy cánh tay Nguyên Lạc Sâm, thân mật nói: “A Sâm luôn là một người rất dịu dàng.”

“A Sâm, anh nói có đúng không?” Cố Từ Dư ngẩng đầu nhìn anh.

“Ừm…” Nguyên Lạc Sâm cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ người Cố Từ Dư bên cạnh, hơi cứng đờ một chút, rồi sau đó lạnh lùng, lơ đãng đáp một tiếng.

Chờ Cố Từ Dư thu dọn xong toàn bộ, Nguyên Lạc Sâm kéo tay cô, đưa cô trở lại xe.

Cũng không biết có phải là vì muốn công khai tham dự yến tiệc bên ngoài hay không, Nguyên Lạc Sâm cảm thấy Cố Từ Dư hôm nay có chút nhiệt tình hơn so với bình thường.

Nguyên Lạc Sâm ngồi bên cửa sổ ghế sau, nhìn ánh đèn lập lòe ngoài cửa sổ, nhưng mặc nhiên không hề nhìn người ngồi bên cạnh mình.

“Này, Nguyên Lạc Sâm, sao hôm nay anh lạnh lùng thế?” Cố Từ Dư dựa vào cửa sổ xe bên kia, chống đầu nhìn về phía Nguyên Lạc Sâm.

Sau khi ra khỏi cửa hàng quần áo, Nguyên Lạc Sâm bắt đầu trầm mặc, thật sự rất... Khác thường.

Bất thình lình nghe Cố Từ Dư nói, Nguyên Lạc Sâm dừng lại, không lên tiếng.

“Anh làm sao vậy?... Chẳng lẽ khó chịu trong người sao? Hay là lại đau dạ dày?” Nói xong, Cố Từ Dư đã bị mình làm cho hoảng sợ. Nghĩ đến bệnh dạ dày của nhân vật phản diện trong kịch bản, Cố Từ Dư nhíu mày. Nhưng may thay lúc đi ra ngoài, cô đã đặc biệt nhờ chị Lưu giúp chuẩn bị nước nóng.

Cô dịch người, kéo Nguyên Lạc Sâm lại, quan sát tình hình của anh từ trên xuống dưới.

“Trên xe có bình giữ nhiệt, có muốn uống chút nước nóng không, nếu anh thật sự không thoải mái, không cần nhịn, trong túi tôi có thuốc đau dạ dày khẩn cấp.”

Sau khi nghe cô nói, Nguyên Lạc Sâm khựng lại một chút.

Tuy rằng anh biết Cố Từ Dư vẫn luôn quan tâm đến việc thỉnh thoảng bị đau bụng của mình một cách khó hiểu, nhưng thật không ngờ cô sẽ vì chuyện này mà chuẩn bị tỉ mỉ như vậy.

Lại nghĩ đến tất cả những gì cô làm có thể chỉ liên quan đến thỏa thuận kia, trong phút chốc anh có cảm giác như cả một tảng đá đang đè nặng lên trái tim anh, ép anh đến mức không thở nổi.

Nguyên Lạc Sâm giơ tay nắm lấy tay Cố Từ Dư đang làm loạn vì kiểm tra tình hình của anh, giải thích: “Tôi không sao, không cần lo lắng.”

Cố Từ Dư nghi ngờ hỏi: “Thật sự không có việc gì sao?”

Nguyên Lạc Sâm nói: “Ừ, gần đây tôi ăn cơm rất ngon.”

Cố Từ Dư nhìn anh từ trên xuống dưới, khuôn mặt anh trông hồng hào hơn bình thường, quả thật không giống như đang lừa gạt cô, lúc này mới yên lòng.

“Ừ, biểu hiện không tệ.”

Trợ lý Lâm lái xe phía trước nhìn bộ dạng tổng giám đốc nhà mình qua kính chiếu hậu, suýt chút nữa cười chết.

Đây thật sự là cái tên cuồng công việc lạnh lùng, một chút nhân tính cũng không có sao? Bộ dạng ngoan ngoãn giải thích như học sinh tiểu học bị phê bình kia, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Dường như Cố Từ Dư cũng nhận ra điều này, cô nhìn Nguyên Lạc Sâm lúc này đang giải thích với mình.

Đối phương mặc một thân âu phục cao cấp được cắt may vừa vặn, bởi vì tham dự yến tiệc nên tóc cũng được đặc biệt vuốt lên, giờ phút này ngồi ở bên cạnh, vụng về giải thích cho cô bằng khuôn mặt xinh đẹp đó, dáng vẻ này khiến trái tim Cố Từ Dư ngứa ngáy vô cớ.

Nhìn là muốn tát một cái thật mạnh.

“Tôi không sao, cô ngoan ngoãn ngồi xuống đi, rất nhanh sẽ tới nhà họ Lâm thôi.” Nguyên Lạc Sâm thấy Cố Từ Dư nhìn mình chằm chằm thì đột nhiên bất động, bắt gặp ánh mắt kia, rốt cuộc cũng phát hiện điều gì đó.

Bất tri bất giác ý thức được dáng vẻ giải thích vừa rồi của mình thật sự có chút ngốc nghếch, nhất thời trong lòng tràn đầy xấu hổ và ngượng ngùng, đồng thời còn có chút khó tin.

Cuối cùng cứng nhắc quay đầu, tránh đi ánh mắt như lửa đốt của người bên cạnh.

Cố Từ Dư không nhận ra sự thay đổi của anh.

Hơn nữa lời nói của Nguyên Lạc Sâm cũng nhắc nhở Cố Từ Dư, lúc này cũng không phải lúc nghĩ đến những chuyện ấy. Sắp đến nhà họ Lâm rồi, kế tiếp cô phải ứng phó thật tốt mới được.

Cảm giác như nữ chính Lâm Thụy Lạp sẽ tạo cho cô một cái bẫy, còn có Lâm Tử Hàm cũng là một nhân tố đáng nghi.

Cố Từ Dư suy nghĩ, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

“Trong bữa tiệc, có thể tôi sẽ không chăm sóc cho cô được, đến lúc đó tôi sẽ để trợ lý Lâm đi theo cô. Chỉ cần không phải vấn đề gì lớn, anh ấy đều có thể giúp cô giải quyết.”

Nguyên Lạc Sâm thấy cô đột nhiên an tĩnh lại, còn tưởng rằng cô đang căng thẳng, tiếp đến có thể sẽ phải đối mặt với một ít lời đồn đãi nhảm nhí.

Trợ lý Lâm ở phía trước sau khi nghe được, vội vàng đáp một câu: “Đúng vậy cô chủ, đến lúc đó cô có bất cứ chuyện gì cứ việc phân phó tôi là được, nếu thật sự không giải quyết được, còn có ông chủ của chúng tôi ở phía sau làm chỗ dựa cho cô cơ mà. Chỉ một bữa tiệc nhỏ mà thôi, cô chủ không cần khẩn trương như vậy.”

“Ừm… Được, cảm ơn.”

Mặc dù Nguyên Lạc Sâm không có dính dáng gì tới bữa tiệc lần này, nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt trước sau như một không có biểu cảm gì của Nguyên Lạc Sâm, trong phúc chốc Cố Từ Dư lại cảm thấy an tâm, giống như mặc kệ nữ chính nam chính gì đó, tất cả đều không có gì ghê gớm.

Quả thật không có gì ghê gớm, nhân vật phản diện cô còn không sợ, vậy nữ chính có gì mà phải sợ, Lâm Tử Hàm có gì mà phải sợ.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 37: Thay da đổi thịt



Cuối cùng chiếc xe cũng chầm chậm lái đến biệt thự nơi nhà họ Lâm tổ chức yến tiệc lần này.

Sau khi Cố Từ Dư nắm tay Nguyên Lạc Sâm đi vào đại sảnh, đại sảnh im lặng trong giây lát.

Đầu tiên là nhìn về phía tổng giám đốc tập đoàn Nguyên thị Nguyên Lạc Sâm, sau đó tầm mắt rơi vào người phụ nữ bên cạnh anh.

“Đó… Đó là Cố Từ Dư sao?” Nếu không phải vì khuôn mặt quá kiều diễm kia, người ở đây hầu như đều không nhận ra cô.

“Thật giống như thay đầu luôn vậy…”

Cả đám nhìn chằm chằm vợ chồng Nguyên Lạc Sâm, nhỏ giọng bàn tán.

Những phản ứng này đều nằm trong dự kiến, nhưng cũng có một số người hợp tác với tập đoàn Cố thị đã nhìn thấy những thay đổi gần đây của Cố Từ Dư từ sáng sớm nên cũng không làm ầm ĩ lên. Chỉ là bọn họ đều cảm thấy kinh ngạc, cặp vợ chồng hữu danh vô thực này hình như có tình cảm rất thắm thiết?

Nhìn cách Nguyên đại thiếu gia che chở kìa, như sợ người khác cướp đi vậy.

Lâm Tử Hàm vừa mới cùng người nào đó cười nói xong, chợt nghe được động tĩnh ở lối vào đại sảnh bên kia, ánh mắt dừng lại ở chỗ hai người đang thu hút sự chú, trực tiếp đi qua.

“Cảm ơn cô Cố đã đến tham dự.” Lâm Tử Hàm nói xong trực tiếp cầm lấy tay cô, cúi người xuống một cách nhã nhặn, một nụ hôn nhẹ nhàng lập tức rơi xuống mu bàn tay cô.

Mặc dù cách chào hỏi này không còn quá xa lạ trong các bữa tiệc, nhưng Cố Từ Dư vẫn bị sự nhiệt tình của Lâm Tử Hàm dọa sợ trong giây lát.

Nguyên Lạc Sâm không nói không rằng kéo tay cô về, đứng trước mặt Lâm Tử Hàm chắn tầm mắt anh ta, vẻ mặt lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm.

Ánh mắt hai người chạm nhau, tựa như đang đọ sức vậy.

Đúng lúc này, một thanh âm vui sướng phá vỡ bầu không khí có chút cứng ngắc này.

“Anh Nguyên, cô Cố, hai người đến rồi!”

“Anh, sao họ đến mà anh không nói với em một tiếng, em còn chưa chào hỏi đâu!”

Mang theo một loại tự nhiên quen thuộc, Lâm Thụy Lạp làm như thể cô ta không hề xa lạ với nhà họ Lâm vậy, thậm chí còn hữu ý vô tình mà dỗi yêu Lâm Tử Hàm.

Cố Từ Dư nhìn bộ dạng này của nữ chính, nếu không phải cô biết được bộ mặt thật của cô ta, suýt chút nữa cũng đã bị cô ta lừa.

Lâm Tử Hàm không nói không rằng tránh sự tiếp xúc của Lâm Thụy Lạp, tạo khoảng cách với cô ta, sau đó cười cười, nhường đường cho cô ta.

Cố Từ Dư gặp Lâm Thụy Lạp, cả hai đều biết chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn nở nụ cười rạng rỡ trên môi.

Sau khi nói chuyện xong, Cố Từ Dư lập tức tìm cớ rời khỏi chỗ trung tâm của phong ba bão táp. Còn ở lại nơi đó nữa, phỏng chừng mặt cô sẽ cười đến co lại mất.

Mà ngay khi cô vừa rời khỏi, hếch mắt lên đã thấy Phó Thời Diên cách đó không xa.

***

Tiệc vừa mới bắt đầu, các khách mời đều vui vẻ trò chuyện, lui tới tạo quan hệ.

Nguyên Lạc Sâm là người phụ trách chính của tập đoàn Nguyên thị đương nhiên cũng như thế.

Sau khi Nguyên Lạc Sâm rời đi, Cố Từ Dư cũng đi dạo xung quanh.

Bạn tốt trong giới này cũng không có bao nhiêu. Người đến xem trò vui của Cố Từ Dư ở yến tiệc nhà họ Lâm lần này vốn dĩ cũng không ít, nhưng thấy thái độ che chở của Nguyên Lạc Sâm với Cố Từ Dư như vậy, những người này trong phút chốc cũng không biết có nên tiến lên châm chọc khiêu khích một phen hay không.

Cố Từ Dư chào hỏi một số người coi như nhà họ Cố tình tốt với nhà họ Cố với tư cách là vợ Nguyên Lạc Sâm, sau khi hàn huyên vài câu, lập tức tìm một góc tạm thời trốn đi.

Theo sự phát triển của cốt truyện, với trạng thái bất ổn hiện tại của Lâm Thụy Lạp, Phó Thời Diên sớm muộn gì cũng bị tính kế.

Cố Từ Dư nhìn thoáng qua Phó Thời Diên bên kia, cũng bắt đầu quan sát vị trí ngôi biệt thự nhỏ của nhà họ Lâm này, suy nghĩ con đường thuận tiện để hành động.

Mà ngay khi cô đang trầm tư suy nghĩ, một giọng nói có chút lạnh lùng đột nhiên truyền đến tai cô.

“Đang nhìn gì vậy?”

Nghe được thanh âm, Cố Từ Dư quay đầu nhìn lại, đã thấy Nguyên Lạc Sâm chẳng biết lúc nào đã đi tới bên cạnh cô, hơn nữa chỉ cách cô có một bước.

“Sao anh đã quay lại rồi? Chào hỏi xong rồi sao?” Cố Từ Dư ngạc nhiên hỏi.

Xét cho cùng, với thân phận và quan hệ của Nguyên Lạc Sâm, anh không thể trốn vào một góc với cô sớm như vậy được.

“Ừ.” Nguyên Lạc Sâm cũng không nói thêm gì, chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng, giống như không muốn nói chuyện thêm, chủ đề lại chuyển sang Cố Từ Dư.

“Cô ở đây làm gì? Sao không ở cùng một chỗ với Lâm Tri Hiểu?” Nguyên Lạc Sâm hết sức tự nhiên đưa cho Cố Từ Dư món tráng miệng, sau đó thuận miệng hỏi.

“Không biết họ Lâm kia lúc này đang điên ở chỗ nào, huống hồ tôi còn đang có việc bận đây.” Cố Từ Dư nhận lấy khay nhỏ, bỏ vào miệng một miếng, lầm bầm một câu.

Nguyên Lạc Sâm nghe vậy, môi hơi mím lại.

Sau đó liếc về hướng Cố Từ Dư đang nhìn vừa rồi, ánh mắt bất ngờ đụng nhau.

Ngay sau đó, Nguyên Lạc Sâm mang theo một loại cảnh cáo mờ mịt nhìn về phía Phó Thời Diên, thậm chí cơ thể còn vô thức lại gần Cố Từ Dư một chút.

Làm ra bộ dáng gần gũi thân mật.

Cố Từ Dư cũng không nhận ra sự thay đổi của người bên cạnh, khi ánh mắt của Phó Thời Diên rơi vào nơi này, cô vốn định đi chào hỏi, dù sao bây giờ hai người cũng coi như là có quan hệ hợp tác với nhau, hơn nữa dù là nguyên nhân gì thì lúc trước Phó Thời Diên cũng đã giúp cô.

Chẳng qua lúc Cố Từ Dư vừa định đi qua, chỉ thấy Phó Thời Diên liếc Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm bên cạnh cô một cái, sau đó trực tiếp xoay người rời đi không quay đầu lại.

“...” Sao vậy. Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật.

Quả nhiên là bá chủ được sách thiết lập, tư thế không coi ai ra gì này thật đúng là khớp với nhân vật này đến cực điểm.

Tính cách của người này thực sự rất khó chịu, nếu không phải nhất định phải ngăn cản tình tiết cốt truyện lần này phát sinh, Cố Từ Dư tỏ vẻ mình thật sự không quan tâm đến người không lễ phép này.

“Cô… Có quan hệ rất tốt với Phó Thời Diên sao?” Nguyên Lạc Sâm đột nhiên hỏi.

Cố Từ Dư ngạc nhiên ngước nhìn Nguyên Lạc Sâm một cái, giống như không ngờ anh sẽ chủ động hỏi cô những điều như vậy.

“A… Anh xem bộ dáng vừa rồi của anh ta, chúng tôi giống như quan hệ rất tốt sao?”

Khóe miệng Nguyên Lạc Sâm hơi mím lại, lại nhìn Phó Thời Duyên, sau đó thu hồi tầm mắt, không nói gì nữa.

“Chúng ta đi chào hỏi các anh của cô đi.” Nguyên Lạc Sâm đề nghị.

“?” Cố Từ Dư ngạc nhiên nhìn anh một cái.

Nếu như là trước đây, người hoàn mỹ như Nguyên Lạc Sâm quả thật sẽ không thiếu lễ nghĩa, nhưng trong lòng anh, nhà họ Cố hẳn là xếp ở phía sau.

“Làm sao vậy, trên mặt tôi có gì sao?” Thấy Cố Từ Dư nhìn mình chằm chằm, Nguyên Lạc Sâm ngẩn người nói.

“Không phải... Chỉ là cảm thấy hành động hôm nay của anh không giống lúc trước.” Cố Từ Dư vẻ mặt phức tạp nói.

“... Không có, cô nghĩ nhiều rồi.” Nguyên Lạc Sâm rũ mắt xuống, không nói thêm gì nữa, đi về phía nhà họ Cố.

Cố Từ Dư nhìn bóng lưng anh một lúc, sau đó lắc đầu, lúc này mới vội vàng đi theo.

Yến tiệc lần này của nhà họ Lâm, người của nhà họ Cố tới không ít, con cả và con thứ hai của nhà họ Lâm, cùng với hậu bối là Cố Thanh Vi và Cố Tâm Nhu, tất cả đều đến, nhìn từ xa đã thấy áp đảo, khí thế khá kinh người.

Chờ đến khi sắp đi qua, Nguyên Lạc Sâm dừng ở phía xa một lát, chờ Cố Từ Dư theo kịp, lúc này hai người mới khoát tay nhau đi qua.

“Lạc Sâm tới rồi!” Anh cả nhà họ Cố thấy hai vợ chồng Nguyên Lạc Sâm trước, vừa cười vừa nói.

Thái độ của Nguyên Lạc Sâm vẫn như cũ, không quá mức thân thiết mà cũng không quá hờ hững.

Anh hai nhà họ Cố cũng nhiệt tình chào hỏi Nguyên Lạc Sâm, tuy rằng anh ta ở trong trạng thái đối địch với Cố Từ Dư, nhưng bất kể thế nào, cũng không thể đắc tội với tổng giám đốc tập đoàn Nguyên thị được.

Cho dù bên ngoài có lan truyền bao nhiêu tin đồn về Nguyên gia thì trong suy nghĩ của mọi người, người thừa kế chính của tập đoàn Nguyên thị vẫn là Nguyên Lạc Sâm, dù sao Nguyên Lạc Sâm và tiểu thiếu gia Nguyên Huy, hai người đứng cùng một chỗ cũng biết ai thắng ai thua rồi.

Với năng lực và đầu óc cùng với thủ đoạn như sấm rền của Nguyên Lạc Sâm không phải ai cũng có thể tùy tiện sánh bằng.

Cho nên trong lòng anh hai nhà họ Cố dù có không vừa mắt Cố Từ Dư đi chăng nữa vẫn không thể chọc thủng tầng giấy này trước mặt Nguyên Lạc Sâm được.

Bên này Nguyên Lạc Sâm và anh cả, anh hai nhà họ Cố nói chuyện coi như hòa hợp, nhưng hai tiểu bối nhà họ Cố đứng một bên lại giương cung bạt kiếm.

Cố Thanh Vi nhìn Cố Từ Dư đầy chán ghét, nhưng Cố Tâm Nhu đứng bên cạnh lại liếc mắt đưa tình nhìn chằm chằm Nguyên Lạc Sâm.

“A Sâm nhà tôi có đẹp không?”
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 38: Show ân ái



Cố Từ vừa dứt lời, sắc mặt Cố Tâm Nhu lập tức tái nhợt.

Cố Từ Dư cười khẽ một tiếng, có chút mỉa mai.

Chút tâm tư nhỏ này của Cố Tâm Nhu, cô đã sớm nhìn thấu. Trong suy nghĩ của cô, bất kể là cậu chủ nhà họ Lâm Lâm Tử Hàm đang còn độc thân, hay là Nguyên Lạc Sâm đã kết hôn, trong lòng Cố Tâm Nhu, có lẽ đều là mục tiêu của cô ta.

Rất tiếc, tất cả cũng chỉ là ảo tưởng đơn phương của Cố Tâm Nhu mà thôi. Ngày thường mặc kệ làm cái gì, cô ta đều lợi dụng Cố Thanh Vi bướng bỉnh để đạt được mục đích của mình, thành thật mà nói, thậm chí so với nữ chính Lâm Thụy Lạp, cô còn chán ghét Cố Tâm Nhu hơn.

Cố Từ Dư nói thẳng như vậy đã chọc thủng tâm tư nhỏ nhen của Cố Tâm Nhu, Cố Tâm Nhu chỉ mất tự nhiên một lát, ngay sau đó sắc mặt lại khôi phục như lúc ban đầu, thậm chí còn cười hỏi ngược lại: “Hình như dì có tình cảm rất sâu đậm với thiếu gia Lạc Sâm.”

Cố Từ Dư thấy phản ứng này của cô ta, trực tiếp tiến lên, túm lấy cánh tay Nguyên Lạc Sâm, sau đó áp sát vào người, cười nói: “Tình cảm giữa tôi và A Sâm sâu đậm hơn nhiều so với Tâm Nhu cô nghĩ đó.”

“Đúng không, A Sâm!” Cố Từ Dư ngẩng đầu nhìn người đàn ông một cái.

Nguyên Lạc Sâm thấy người tự nhiên dán tới, cảm thụ được nhiệt độ của người bên cạnh lúc này, bật cười một chút, đương nhiên cũng biết mục đích cô làm như vậy.

Nhưng cho dù biết, anh vẫn không đành lòng nhìn cô độc diễn. Vì vậy anh thuận theo, ngoan ngoãn phối hợp với Cố Từ Dư.

Bộ dáng bất đắc dĩ trong mắt kia cũng sắp tràn ra, cùng với giọng điệu và thái độ khi nhìn cô, đủ để thấy được sự chiều chuộng của anh đối với Cố Từ Vũ.

Cố Tâm Nhu nhìn mình chẳng những không làm đối phương chán ghét, mà còn bị Cố Từ Dư cho xem show ân ái, ngọn lửa ghen tị trong lòng cô ta ngày càng bùng lên.

Sau đó tựa hồ như cô ta nghĩ đến cái gì đấy, khóe miệng nhanh chóng nhếch lên một cái nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như lúc ban đầu.

Cố Tâm Nhu nhìn Cố Từ Dư bên kia còn đang cố ý khoe khoang cho cô ta xem, càng chờ mong bữa tiệc kế tiếp chính thức khai mạc.

Chờ sau khi khai tiệc mới chính thức là mở màn của trò hay.

Mà Cố Từ Dư từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm Cố Tâm Nhu, tất nhiên không bỏ qua tính toán chợt lóe rồi biến mất trong mắt đối phương.

Xem ra lần này Cố Tâm Nhu đang lên kế hoạch gì đó, ngoại trừ kế hoạch của Lâm Thụy Lạp nhằm vào Phó Thời Duyên ra, cô còn muốn xem bọn họ rốt cuộc đang giở trò quỷ gì.

***

Bên kia.

Sau khi Phó Thời Duyên ứng phó xong hết đám người này đến đám người kia đi tới trò chuyện, rốt cục cũng tìm được một chỗ có thể nghỉ ngơi một lát.

Anh ta tựa vào cây cột bên cạnh, giương mắt vô thức nhìn về phía Cố Từ Dư đang cười đến nỗi mày cong lại cách đó không xa, tầm mắt dừng lại trong đôi mắt sáng trong của cô, trong đầu bất tri bất giác vang lên lời cháu gái nhỏ của mình tác hợp anh ta với Cố Từ Dư.

Sau đó lại vội vàng xua đi những thanh âm trong đầu.

Làm sao anh ta có thể vô vị như vậy, còn muốn ở bên Cố tam tiểu thư chứ.

Cho dù đối phương không tệ như lời đồn nhưng cũng không có chút ưu điểm nào, không thể nào thay đổi thành kiến thâm căn cố đế của Phó Thời Diên đối với cô.

Sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn độn trong đầu, khi Phó Thời Diên đang nhìn thẳng về phía trước thì không biết từ lúc nào, Lâm Thụy Lạp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt anh ta.

Người con gái mới nhận của nhà họ Lâm này, cô ta tìm anh làm gì chứ?

“Phó tổng, nghe danh anh đã lâu.” Lâm Thụy Lạp nói xong, giơ ly rượu trong tay lên chạm vào ly rượu trong tay Phó Thời Duyên.

Cách đó không xa Cố Từ Dư chú ý tới động tĩnh bên này lập tức nhìn thoáng qua, dừng một chút.

“Xin chào cô Lâm.”

Thái độ của Phó Thời Diên đối với sự chủ động tới bắt chuyện của Lâm Thụy Lạp không được tốt lắm, chỉ lạnh nhạt, không quá nhiệt tình nhưng cũng không làm mất đi sự đúng mực trước kia.

Thấy thái độ của Phó Thời Diên không thân thiện như cô ta tưởng tượng, Lâm Thụy Lạc chợt nghẹn lại, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, ngược lại không hề tức giận.

Thấy Phó Thời Diên vẫn luôn nhìn về phía Cố Từ Dư, ánh mắt cô ta sa sầm xuống, sau đó cười nói: “Xem ra tổng giám đốc Phó rất có hứng thú với Cố Từ Dư.”

“Nếu tổng giám đốc Phó muốn làm quen với cô Cố thì tôi có thể giúp hai vị giới thiệu một chút.” Theo những gì trước đây cô ta biết về tiến triển của cốt truyện thì đáng lẽ nữ phụ Cố Từ Dư sẽ không có giao thiệp gì với Phó Thời Diên mới phải.

Tuy Cố Từ Dư hiện tại và trong trí nhớ của cô ta không giống nhau, nhưng đối với Phó Thời Diên hiện tại, có lẽ ấn tượng của anh ta về Cố Từ Dư cũng chẳng tốt đẹp gì.

Phó Thời Diên nghe ra ý tứ trong lời nói của cô ta, lại ngước lên nhìn cô ta, ánh mắt đánh giá: “Sao, cô Lâm và Cố tam tiểu thư có quan hệ rất tốt sao?”

Lâm Thụy Lạp không nghĩ tới anh ta lại trực tiếp hỏi như vậy, cô ta chợt nghẹn lại, vặn vẹo khóe miệng cứng ngắc. “Đúng rồi, quan hệ giữa tôi và Cố Từ Dư rất tốt.”

“Ồ, vậy sao? Như tôi thấy, hai người không giống như có thể hòa thuận với nhau.”

Lâm Thụy Lạp: “...”

Lời này có ý gì?

Đang châm biếm cô ta hay Cố Từ Dư?

Sao không giống với những gì cô ta đã tính trước vậy?

Chẳng phải Phó Thời Diên nên bị cô ta hấp dẫn từ ánh nhìn đầu tiên hay sao?

Trong lúc Lâm Thụy Lạp nghĩ xem nên nói gì với Phó Thời Diên để có thể chuẩn xác thu hút sự chú ý của anh ta lại nhìn thấy Cố Từ Dư đang tiến đến.

“Thấy hai vị cứ liên tục nhìn về phía tôi, không muốn chú ý đến cũng khó, không lẽ hai vị đang nói chuyện gì liên quan đến tôi sao?”

Cố Từ Dư thản nhiên đi tới, đằng sau là khuôn mặt phòng bị của Nguyên Lạc Sâm.

Phó Thời Diên cũng không lường trước được Cố Từ Dư sẽ tới chỗ mình, sững sờ một hồi, sau đó anh ta rất tự nhiên trả lời:

“Đang nói về mối quan hệ giữa Cố tam tiểu thư và cô Lâm.”

“Ồ, thật ra, quan hệ giữa tôi và cô Lâm không tốt lắm, suy cho cùng quan điểm sống không giống nhau nên cũng rất khó hòa hợp.” Cố Từ Dư cười nói, dáng vẻ không chút ngại ngùng.

“Đúng là như vậy.” Phó Thời Diên cười đáp.

Lâm Thụy Lạp: “...”

Hai người một hỏi một đáp như vậy, khiến cô ta vì những lời khi nãy nói ra mà tự vả vô cùng đau.

Ánh mắt Nguyên Lạc Sâm và Phó Thời Diên tình cờ bắt gặp, tia lửa va chạm với nhau.

Vào lúc này, lại thêm một người nữa đi tới.

“Sao mọi người đều đứng ở đây vậy?” Lâm Tử Hàm cười híp mắt đi tới, thản nhiên đứng bên cạnh Cố Từ Dư.

Nguyên Lạc Sâm cau mày nhìn anh ta.

Phó Thời Diên khuôn mặt phức tạp nhìn anh ta và Cố Từ Dư, dường như đối với mối quan hệ giữa hai người này có chút khó hiểu.

Cố Từ Dư: “...”

Không, cô và Lâm Tử Hàm không hề có chút quan hệ nào.

Cố Từ Dư thản nhiên né tránh con người nguy hiểm như Lâm Tử Hàm, đi sát bên Nguyên Lạc Sâm, hiện tại cô cần phải dựa vào công ty giải trí Tinh Lộc để có chỗ đứng vững chắc trong nhà họ Cố và cái vòng luẩn quẩn này, không muốn lại vì Lâm Tử Hàm mà vướng vào những lời đồn khó nghe.

Hệ thống nhìn thấy cảnh này, thậm chí xem náo nhiệt còn không chê lớn chuyện, muốn Hạ An Dịch đi đến.

Ồ, nếu có thể gọi cả nhân vật mới Hướng Trần Viễn tới thì càng k.ích th.ích hơn.

Nếu vậy thì chiến trường khốc liệt càng trở nên kịch tính.

Cố Từ Dư ngay lập tức nhìn nó một cách khinh bỉ.

Cùng lúc đó, khách mời trong bữa tiệc cũng nhìn về phía này, nhỏ tiếng bàn tán xôn xao.

“Sao mấy vị nhân tài mới nổi trong giới kinh doanh sao đều tụ tập ở đó vậy?”

“Không lẽ có việc lớn gì sao?”

“Tổng giám đốc của mấy tập đoàn lớn đều ở đây, còn có cả người của nhà họ Lâm, haizz? Sao Cố tam tiểu thư cũng ở đó chứ?”

“Nói nhảm, cô Cố là vợ của Nguyên Lạc Sâm đấy.”

“Quan hệ của hai người này tốt như thế từ bao giờ vậy, từ lúc bắt đầu đến bữa tiệc vẫn luôn đi cùng nhau.”

Mấy người tụ tập lại một chỗ, Cố Từ Dư đã cảm thấy có chút ngột ngạt. Nữ chính, nữ phụ còn có cả nam chính, phản diện đều tụ họp không biết muốn làm loạn tới mức nào.

Hơn nữa, không biết từ khi nào, dáng vẻ bên ngoài của người đàn ông bên cạnh cô không ngừng tỏa ra hơi lạnh.

Cố Từ Dư nghiêng đầu nhìn Nguyên Lạc Sâm, đúng lúc đối diện với ánh mắt lạnh lùng tĩnh mịch của đối phương, đột nhiên cô có cảm giác chột dạ.



Cô chột dạ gì chứ, cô chỉ đến nhắc nhở Phó Thời Diên mà thôi, vốn dĩ không hề có suy nghĩ không đứng đắn nào khác.

Hơn nữa, cho dù có suy nghĩ không đứng đắn thì đã sao, hiện giờ hai người chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, sao không được có suy nghĩ đó chứ.

Tuy trong lòng đang đấu tranh nhưng Cố Từ Dư không hề biểu hiện ra bên ngoài.

Nhưng hiện tại cũng không thể để tình cảnh này tiếp diễn. Theo diễn biến phát triển thông thường của truyện, nếu một đám người quan trọng tiếp tục tụ họp tại một chỗ thì nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Cố Từ Dư nghiêm túc tự nhiên nói mấy câu, sau đó kéo theo Nguyên Lạc Sâm chuẩn bị rời đi. Tối nay, ngoài việc phải làm nhiệm vụ hệ thống thì cô còn việc quan trọng hơn phải làm.

Còn Phó Thời Diên… Nếu anh ta không ngốc thì sẽ chắc chắn sẽ không dễ dàng rơi vào bẫy của người khác.

Cố Từ Dư nhân lúc đi ngang qua đã nhanh chóng nhét một tấm thiệp nhỏ màu trắng vào túi quần âu của Phó Thời Diên.

Hành động nhanh nhẹn, không thu hút sự chú ý của bất cứ ai.

Cũng may cô đã nhờ hệ thống gia tăng thêm sức mạnh, nếu không chưa chắc đã làm được hành động có độ khó cao như vậy.
 
Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp
Chương 39: Đổi video



Sau khi hai vợ chồng Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm rời khỏi, tất nhiên những người khác cũng không cần thiết phải nói gì thêm mà lần lượt rời đi.

Lâm Thụy Lạp nhìn từng nhân vật chính trong truyện rời đi, để lại cô ta giống như người ngoài cuộc, ngay lập tức ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lùng tàn nhẫn.

Cô ta nhìn về nơi cách đó không ra, đưa mắt ra hiệu cho người đang đứng ở đó.

Sau khi nhận được mệnh lệnh đã nhanh chóng hành động.

Tối nay còn một vở kịch hay phải xem.

Ánh mắt Lâm Thụy Lạp điên cuồng nhìn chằm chằm Cố Từ Dư.

Ở bên khác cách đó không xa, Lâm Tử Hàm cầm ly rượu, ánh mắt như vô tình nhìn theo hướng Lâm Thụy Lạp đang nhìn, đúng lúc nhìn thấy bóng dáng một người đàn ông có chút quen thuộc.

Người đó không nhận ra ánh mắt đang âm thầm quan sát của Lâm Tử Hàm, khó hiểu nhìn về phía Cố Từ Dư, trên mặt mang theo nụ cười ác ý.

Lâm Tử Hàm nhếch miệng cười nhẹ.

Xem ra chút nữa Cố tiểu thư lại gặp phiền phức mới rồi.

Người đàn ông bên cạnh cô Cố tên là gì nhỉ? Trước kia cũng đã từng gặp tại bữa tiệc của nhà họ Lâm.

Lâm Tử Hàm thu hồi tầm mắt, đưa mắt ra hiệu cho trợ lý sẵn sàng đợi lệnh ở bên kia, trợ lý mặc đồ đen gật đầu, lập tức nhanh chóng trà trộn vào đám đông bữa tiệc, đi về hướng người đàn ông kia.

-

Ở bên kia.

Cố Từ Dư kéo Nguyên Lạc Sâm đang bận rộn làm quen với những nhân tài xuất chúng trong ngành.

Tuy hiện tại nhiệm vụ chính của cô là giải quyết đám nam phụ kia nhưng con đường sự nghiệp của cô ở thế giới này cũng là chuyện rất quan trọng.

Hiện nay cô muốn nâng cao hiệu quả kinh doanh của công ty giải trí Tinh Lộc mà cô đang nắm giữ, đồng thời ung dung nắm trong tay toàn bộ công ty giải trí Tinh Lộc, chỉ có như vậy cô mới có thể tồn tại được ở nhà họ Cố, có quyền phát ngôn thật sự ở Cố Thị.

Trước đó, bản thân Cố Từ Dư cũng đã chuẩn bị các tài liệu điều tra, hơn nữa bên cạnh còn có Nguyên Lạc Sâm.

Cho nên, tối nay cô nhanh chóng hòa nhập vào nhóm người ở đó, nhiều người sau khi từng trò chuyện với Cố Từ Dư đều kinh ngạc trước sự thay đổi của cô.

Dù là tính khí hay cách ăn nói, còn cả sự hiểu biết và cách nhìn nhận về một số việc cũng khác một trời một vực so với trước kia.

Ngoài ra, thái độ của Nguyên Lạc Sâm cũng khiến người khác ngạc nhiên. Thái độ của tổng giám đốc tập đoàn Nguyên Thị Nguyên Lạc Sâm đối với Cố Từ Dư.

Không ai ngờ rằng, Nguyên Lạc Sâm lại có thể để ý tới người vợ này của anh như vậy, trước kia, không phải đến cả tiết mục vợ chồng ân ái giả tạo cả hai đều lười diễn sao? Sao bây giờ nhìn còn thật hơn cả thật vậy chứ!

Nhưng dù có thế nào thì hai nhiệm vụ tối nay của Cố Từ Dư cũng xem như sắp hoàn thành rồi.

Bữa tiệc vẫn tiếp tục diễn ra, tiếp theo trên màn hình lớn ở bên kia xuất hiện lời chúc mừng của những nhân vật có tiếng tăm dành cho nhân vật chính của bữa tiệc, xem như là để giữ thể diện.

Tuy nhiên, khi mọi người đang chăm chú nhìn vào màn hình lớn, thứ xuất hiện trên đó không phải là lời chúc mừng được quay sẵn mà là một đoạn video kỳ lạ.

Hình ảnh vẫn chưa được tiết lộ đã truyền ra tiếng của người trong video.

Giọng nói của một nam một nữ, mơ hồ có chút quen thuộc.

Lúc này, Nguyên Lạc Sâm đang đi gặp một người bạn cũ, Cố Từ Dư có nói tối nay tiếp chuyện nhiều nên rất mệt, lập tức đi tìm một chỗ để nghỉ ngơi.

Đang tận hưởng khoảnh khắc nghỉ ngơi hiếm có thì đột nhiên nhìn thấy động tĩnh trên màn hình lớn truyền đến.

“Lần nào Cố tam tiểu thư cũng có thể đi ngược lại với tính toán của tôi nhỉ.” Không biết từ lúc nào Lâm Tử Hàm đã đến đứng bên cạnh cô, cười ôn hòa nói.

Cố Từ Dư ngẩng đầu nhìn anh ta.

Lười phải truy cứu rốt cuộc tại sao tên này vẫn như âm hồn bất tán đi xung quanh cô, thờ ơ trả lời một câu: "Anh đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu.”

Ngược lại, Lâm Tử Hàm không để ý tới thái độ của cô, nhếch miệng nhìn lên màn hình lớn chưa xuất hiện hình ảnh đã phát ra âm thanh trên kia, nói: “Nghe không hiểu thật sao? Nhưng tại sao tôi lại nhớ rằng Cố tam tiểu thư rất quen thuộc với giọng nói trên màn hình lớn kia chứ.”

Hả?

Người đàn ông này lại muốn làm gì đây.

Cô tất nhiên quen thuộc với giọng nói này, Trình Dương Nhất điều tra xong còn đưa cho cô một vật nặng trăm gam. Nghe thấy giọng nói này, cô có chút rối loạn căng thẳng sau sang chấn.

Cố Từ Dư đoán chắc là Lâm Tử Hàm đã phát hiện ra gì đó, nhưng chỉ cần anh ta không đưa chứng cứ đến trước mặt thì cô có thể tiếp tục ngụy biện.

Hơn nữa cho dù anh ta thật sự rảnh rỗi tới mức không có việc gì làm, nhất định muốn đối đầu với cô thì cô vẫn sẽ tiếp tục ngụy biện.

Cố Từ Dư nhún vai: "Anh nói quen thì là quen vậy.”

Lâm Tử Hàm nhìn phản ứng của cô bật cười.

Tất nhiên anh ta không cố ý đối đầu với cô, nói cách khác anh ta còn giúp cô một chuyện, là đại thiếu gia nhà họ Lâm, đương nhiên anh ta sẽ tiện tay giải quyết luôn cái đuôi nhỏ còn lại của Cố Từ Dư.

Không nói thêm gì nữa, lúc này trên màn hình lớn đã bắt đầu dần xuất hiện bóng dáng ai đó.

Trong đoạn video không phải là vụ bê bối đáng kinh tởm, thậm chí có thể nói, những gì đang được phát trên kia cũng có thể được xem như là một bộ sử tình yêu lãng mạn, âm nhạc phù hợp với khung cảnh được cắt ghép, thêm một số hiệu ứng đặc biệt, kết hợp với một số trích dẫn trò chuyện và cảnh gặp gỡ đều khiến người khác kích động tới mức muốn kết hôn.

Yếu tố quyết định là không để ý tới khoảnh khắc này ở đây và nam nữ chính trong đoạn video trên kia.

Còn có…

Đột nhiên, sau đó chuyển cảnh lại xuất hiện thêm nhân vật mới.

Lâm Tử Hàm đứng bên cạnh Cố Từ Dư nhìn thấy, thậm chí còn ngay lập tức vỗ tay ngưỡng mộ.

“Cô Cố quả là một người tuyệt vời! Hình thức biểu diễn này đúng là dẫn đầu xu hướng, thật ngưỡng mộ!”

Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật.

Thực sự không nghe ra rốt cuộc trong lời nói của tên Lâm Tử Hàm này có bao nhiêu ý tứ.

Cùng lúc đó, ba người vốn đang chờ xem kịch hay giờ phút này lại trở thành nhân vật chính ở bữa tiệc, hơn nữa khuôn mặt ai cũng tái mét, âm thầm liên tục tìm người đi giải quyết.

“Rốt cuộc có chuyện gì?” Cố Tâm Nhu nhìn thấy video của mình và Hạng Thần, ngay lập tức trở nên giận dữ.

Nếu không phải kiêng dè Hạng Thần cũng có mặt ở đây thì lời khó nghe hơn nữa cô ta cũng có thể nói ra được.

Thực sự quá mất mặt, cả đời cô ta cũng như từng thấy mất mặt như bây giờ.

Vừa nãy, lúc rời đi, Cố Thanh Vi đã cười đau cả bụng. Đừng nhắc tới ánh mắt ngạc nhiên như có như không của mọi người đang đánh giá cô ta.

Hạng Thần thì tính là gì chứ, trong giới hào môn, nhà họ Hạng cũng chẳng có vị trí tốt đẹp gì. Cũng chỉ có Cố Từ Dư mới bị Hạng Thần mê hoặc tới mức thần hồn điên đảo thôi.

Cô ta cũng chỉ muốn có một chút trói buộc mập mờ với anh ta để làm việc cho mình thôi, nếu thật sự để người khác biết được cô ta và Hạng Thần qua lại với nhau, không chừng những người giàu có tiếng kia sẽ đá cô ta ra khỏi giới mất.

Vốn dĩ bối cảnh gia thế của Hạng Thần không ra gì, lại thêm đoạn video giữa cô ta và Hạng Thần bị cắt ghép trình chiếu trước mặt mọi người trong bữa tiệc thế này.

Cố Tâm Nhu tức giận tới nỗi hít thở không thông, suýt chút nữa ngất đi.

Tuy nói cô ta vẫn luôn hết lòng muốn đào tường nhà Cố Từ Dư để trở thành bà chủ Nguyên nhưng vẫn biết chừa đường lui cho mình. Vì vậy, nhiều năm như thế cô ta vẫn luôn cẩn thận dè dặt giữ gìn hình tượng của mình.

Cô ta là thiên kim nhà họ Cố, tính tình ấm áp tốt bụng, đối tượng mai mối cùng đều là cậu ấm có gia thế trong giới quyền quý, dù thế nào cũng không thể nào bó buộc bên cạnh người có xuất thân nhà giàu mới nổi như Hạng Thần.

Rốt cuộc vấn đề từ đâu mà ra chứ!

Nếu không phải Hạng Thần thì là Lâm Thụy Lạp hoặc là Cố Từ Dư!

Ánh mắt Cố Tâm Nhu hiện lên vẻ độc ác và u ám.

Hiện giờ cô ta đã hoảng hốt lo sợ tới mức không kịp che giấu lòng ghen tuông méo mó của mình nữa rồi.

Cô ta suy tính nhiều như vậy mà từ trước đến giờ lại không nghĩ tới, nếu lúc này trên màn hình lớn phát video về Cố Từ Dư mà vốn dĩ nên được phát, giở trò dối trá thêm mắm dặm muối hình tượng càng mất mặt hơn thì Cố Từ Dư sẽ rời vào hoàn cảnh như thế nào.

Lúc này, Cố Tâm Nhu, Hạng Thần và Lâm Thụy Lạp cả ba đều âm thầm gặp nhau ở khu vườn nhỏ đằng sau nhà họ Lâm.

Video đã được thay đổi, nhưng nợ thì vẫn phải tính.

Khi nãy, Cố Tâm Nhu thẹn quá hóa giận hét lên câu nói kia, trên khuôn mặt không giấu nổi sự xem thường và chán ghét khiến Hạng Thần giống như con tốt thí mạng đứng chôn chân tại chỗ.

“Tâm… Nhu?” Trước mắt Hạng Thần trở nên tối sầm, có cảm giác giống như từ trên trời bị đạp xuống vũng bùn một cách tàn nhẫn.

Cố Tâm Nhu quay lại nhìn, nghiến răng nghiến lợi, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình, quay trở về dáng vẻ hiền thục dịu dàng như trước.

“Xin lỗi anh Hạng Thần, vừa nãy dọa anh sợ rồi.”

Nói xong cũng không có ý định nói nhiều với Hạng Thần, mặt cô ta hơi trầm xuống, hỏi Lâm Thụy Lạp bên cạnh: “Cô Lâm, tình hình hiện tại rốt cuộc là có chuyện gì? Chuyện điều chỉnh thay đổi video là việc tiếp theo của cô đúng không, sao bây giờ nhân vật chính trong video đó lại là biến thành tôi rồi!”

Vốn dĩ Lâm Thụy Lạp đã rất tức giận, cô ta còn chịu oan ức đây, rõ ràng cô ta cùng Hạng Thần và Cố Tâm Nhu chỉ là mối quan hệ hợp tác, tại sao trong video đó lại trở thành có bất hòa ân oán chuyện tình cảm rồi.

Trong lòng Lâm Thụy Lạp điên cuồng mắng chửi.

Bây giờ đến nơi lại bị chất vấn một trận, lập tức nổi giận nói: “Tôi làm sao biết chuyện gì xảy ra với cái video đó, USB là các người đưa cho tôi, ai biết hai người muốn công khai tình cảm trước mặt mọi người hay không. Bây giờ bữa tiệc quay trở lại của tôi đã hoàn toàn trở thành một trò cười, tôi còn chưa tìm người tính sổ, hai người thì hay rồi, còn đến chất vấn tôi trước!” Càng nói càng tức giận, Lâm Thụy Lạp chỉ muốn đến cấu xé người trước mặt.

“Cô nói gì, cô nói ai công khai tình cảm!” Cố Tâm Nhu lại bị câu nói này làm nổi giận lần nữa, khuôn mặt lo sợ trốn tránh, sợ sẽ bị lôi kéo vào mối quan hệ nào đó với Hạng Thần.

Hạng Thần đứng bên cạnh khuôn mặt vô cùng khó coi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back