Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 210: Chương 210



Tống Đại Sơn trong lòng hạ quyết tâm tìm một người tiếp quản công việc kinh doanh xe kéo, mà người này chính là Triệu Trường Bang.

Không chỉ bởi vì Triệu Trường Bang có quan hệ tốt với hắn, muốn giúp hắn một tay, mà nguyên nhân khác là hắn và Triệu gia đang hợp tác kinh doanh giao củi cho nhà hàng, tương lai hắn không có thời gian giao củi thì sẽ phải chuyển giao toàn bộ cho Triệu gia, vì thế Triệu gia cũng cần có xe lừa để giao củi, một khi đã có xe lừa liền có thể thuận tiện kinh doanh xe kéo.

Tuy rằng từ giờ đến lúc khai trương còn cách một khoảng thời gian, nhưng nếu muốn mua xe lừa vẫn cần có thời gian chuẩn bị. hiện tại chính là thời điểm thích hợp để nói. Thế là Tống Đại Sơn liền đến nhà Triệu gia ngay trong ngày hôm ấy.

Cũng ở trước mặt toàn bộ Triệu gia, Tống Đại Sơn hỏi: “Trường Bang, gia đình ngươi đồng ý mua xe lừa và tiếp quản việc kinh doanh xe kéo của ta không?”

Tống Đại Sơn vừa đến liền hỏi, thật sự làm cho toàn bộ Triệu gia đều bối rối, Triệu thẩm nhịn không được lên tiếng hỏi trước: “Đại Sơn, con nói tiếp quản gì? Chẳng phải con đang kinh doanh xe kéo sao?”

Tống Đại Sơn giải thích: “Thẩm à, chuyện là thế này, con và Lý Mạn mua một cửa hàng ở thị trấn, dự định sau này sẽ kinh doanh ở đấy, gia đình chúng con cũng sẽ chuyển thẳng đến trấn sinh sống, vì vậy công việc kinh doanh xe kéo này con không thể làm được nữa, cho nên ta đã nghĩ đến việc giao cho Trường Bang." Tống Đại Sơn lại nói đến lý do khác: “Sau này con không còn sống trong thôn, việc giao củi cho nhà hàng cũng không thể làm tiếp, con xin nhờ cả vào nhà thẩm, gia đình thẩm lao động nhiều, sẽ không có vấn đề khi bao trọn hết các công việc, chỉ còn một điều, không có xe sẽ không có biện pháp giao củi cho quán ăn, cho nên con cảm thấy xe lừa này, gia đình thẩm tốt nhất nên mua một chiếc."

Đương nhiên, với thực lực của Triệu gia, mua một chiếc xe lừa không khó, đó là lý do Tống Đại Sơn đến nhà bọn họ.

Người Triệu gia kinh ngạc Tống Đại Sơn có khả năng mua được cửa hàng trong trấn, đồng thời cũng ngạc nhiên khi Tống Đại Sơn đề nghị Triệu Trường Bang tiếp quản công việc xe kéo, trong lòng rất vui mừng.

Nhà bọn họ mua một chiếc xe lừa đương nhiên không có vấn đề gì, lúc trước không mua là bởi vì căn bản không dùng đến, càng không nghĩ đến việc dùng xe lừa kéo người, về sau nhìn thấy Tống Đại Sơn mua xe lừa kéo người, bọn họ mới kinh ngạc vì sao nhà mình không nghĩ tới; chẳng qua sau này có Tống Đại Sơn, bọn họ cũng không thể mua thêm một chiếc tranh giành việc làm ăn với Tống Đại Sơn.

Hiện tại, không nghĩ tới Tống Đại Sơn chủ động đem việc làm ăn này giao cho Trường Bang, làm sao họ có thể không vui mừng được cơ chứ, phải biết rằng, công việc kéo xe có thể so sánh với công việc vất vả của một gia đình chăm chỉ trên thị trấn, thật là một cách kiếm tiền tuyệt vời.

Triệu thúc không xác định hỏi: "Đại Sơn, cháu nói không phải nói giỡn chứ?”

Tống Đại Sơn cười: "Triệu thúc, con nào dám đùa giỡn, con nói là thật, thúc xem, nhà thúc lao động khỏe mạnh nhiều như vậy, thúc và thím của con lại còn trẻ, Trường Bang ra ngoài kéo xe, hoàn toàn không làm chậm trễ việc nông của nhà thúc, hơn nữa thu nhập so với một nhà làm nông còn nhiều hơn, và hơn hết con tin tưởng mua một chiếc xe lừa không là vấn đề đối với gia đình thúc nên con mới đề cập đến vấn đề này.”

Triệu Trường Bang nghe đến đó đã kích động xoa tay, nhịn không được liền cho Tống Đại Sơn một nắm đấm, "Đại Sơn thật là, đúng là huynh đệ tốt, chuyện tốt luôn nghĩ đến ta, cảm ơn nhé huynh đệ." Nói xong lại nhìn về phía cha nương hắn, "Cha nương, đây là chuyện tốt, bao nhiêu người mong còn không được, các người cũng đừng do dự nữa, ngày mai liền đi mua con lừa về, sau đó đến tìm Trương lão thúc đánh một chiếc xe.”

Nhìn cha nương hắn nhất thời không lên tiếng, hắn nóng nảy vội vàng nói: "Cha nương, hai người nhanh lên, nếu những người khác trong thôn biết Đại Sơn hiện không thể tiếp tục việc kinh doanh xe kéo này, khẳng định có rất nhiều người muốn đến cướp đi, dù sao khi nhìn thấy Đại Sơn kiếm được tiền, ai cũng ghen tị, cũng có rất nhiều người sẵn sàng bỏ tiền ra mua lừa."

Triệu thẩm đương nhiên biết lời nói của nhi tử có lý, bà ấy không phải do dự, chỉ là kích động nhất thời không kịp phản ứng mà thôi, cho nên, bà ấy đánh vào tay nhi tử một cái nhẹ rồi cười nói: "Ta cùng cha con làm sao không muốn? Chúng ta chỉ là không gấp gáp như con mà thôi, tính tình của con lúc nào cũng nóng nảy như vậy.”

Triệu Trường Bang bị đánh cũng không thèm để ý, chỉ sờ sờ đầu nói: "Con có thể không gấp được sao, việc này phải làm sớm một chút, lỡ như bị người khác nghe thấy sẽ không tốt, ai mua sớm nhất, người đó liền có được, phía sau nhìn thấy có người làm, khẳng định sẽ không bắt chước, đông người cũng chẳng làm ăn được gì.”

Triệu thúc gật đầu, lúc này vỗ tay nói: "Việc làm ăn này là do Đại Sơn giao cho, đương nhiên phải làm, ngày mai chúng ta đi mua một con lừa về, mọi người không có ý kiến gì chứ?”
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 211: Chương 211



Triệu gia không phân chia gia đình, đây là chuyện tốt một nhà được lợi, đương nhiên không ai phản đối, thậm chí tất cả mọi người đều rất ủng hộ, nhao nhao nói muốn nhanh chóng mua sớm một chút để cho người trong thôn biết bọn họ đã mua xe lừa tiếp nhận công việc làm ăn của Tống Đại Sơn.

Việc kinh doanh xe kéo đã hoàn tất, Tống Đại Sơn thở phào nhẹ nhõm, kế tiếp chính là vấn đề trang trí cửa hàng.

Tống Đại Sơn mua một số vật liệu, lại từ trên trấn cố ý tìm vài thợ xây chuyên nghiệp, dựa theo bản thiết kế của Lê Mạn, đem cửa hàng ngăn thành từng gian một, mà Tống Đại Sơn thì phụ trách quét tường.

Chuyện trang trí tốn không ít thời gian, Lê Mạn giao cho Tống Đại Sơn toàn quyền xử lý, còn nàng ở nhà nghiên cứu spa làm đẹp phiên bản cổ đại.

Đúng vậy, cách kiếm tiền mới của nàng chính là làm đẹp.

Phải biết rằng, nàng không phải chuyên gia trang điểm chuyên dụng, mà là chuyên gia làm đẹp cao cấp, đúng như tên gọi của nó, chính là làm đẹp cho mọi người, ngoại trừ trang điểm ra, nàng còn am hiểu làm đẹp, đã từng có rất nhiều nữ minh tinh muốn mời nàng làm chuyên gia thẩm mỹ tư nhân nhưng đều bị Lê Mạn từ chối, cũng vì thế, rất nhiều sao nữ trước khi tham gia sự kiện quan trọng, đều sẽ hẹn trước với phòng làm việc của nàng, đầu tiên tìm đến Lê Mạn làm đẹp sau đó mới trang điểm, như vậy hiệu quả sẽ tốt hơn.

Cũng có nhiều sao nữ gặp phải tình trạng da kém sắc sau khi đóng phim, họ sẽ hẹn trước vài ngày để mong Lý Mạn khôi phục làn da của mình và xuất hiện trở lại ở trạng thái xinh đẹp nhất.

Có thể tưởng tượng được, tay nghề làm đẹp của Lê Mạn tốt đến nhường nào.

Sau khi đến nơi này, Lê Mạn chuyên về trang điểm, nguyên nhân chính là yêu cầu làm đẹp đối với môi trường rất cao, không giống như trang điểm, chỉ cần có bàn trang điểm là được.

Làm đẹp cần môi trường tao nhã, cần giường, cũng cần nhiều thời gian của Lê Mạn, trước đây có thời điểm nàng phải đến nhà người khác trang điểm, việc làm đẹp là điều không thể.

Sau đó, nàng đến cửa hàng của bà chủ, nhưng cửa hàng của bà chủ vốn bán son phấn, có thể mở cho nàng một phòng trang điểm cũng đã rất tốt, căn bản không có khả năng lại mở thêm một phòng làm đẹp, cho nên nàng cũng chưa từng có dự định tiến hành sự nghiệp làm đẹp.

Tuy nhiên, hiện tại đã khác, nàng có cửa hàng riêng của mình, có đủ chỗ, cũng có đủ thời gian, nàng hoàn toàn có thể vừa trang điểm vừa làm đẹp, nàng tin rằng vẻ đẹp thực sự hấp dẫn phụ nữ hơn là trang điểm.

Phải biết rằng, người đẹp thường sợ già, trang điểm có đẹp đến đâu, cũng không thể đẹp bằng chính bản thân, làm đẹp để bản thân trở nên xinh đẹp và tự tin hơn là điều mà nhiều chị em chưa quan tâm trong trang điểm, nhưng chắc hẳn các nàng sẽ không thể từ chối một nhan sắc xinh đẹp.

Lê Mạn lúc trước đã nghĩ kỹ rồi, nàng đặc biệt mời Trương lão thúc đến làm hai chiếc giường, đều được thiết kế dựa trên giường làm đẹp hiện đại, đến lúc đó có thể đặt trong phòng làm đẹp được ngăn cách đặc biệt trong tiệm, sau đó để cho khách hàng giống như phụ nữ hiện đại nằm trên giường, còn nàng làm đẹp cho các nàng.

Bây giờ, những gì nàng cần phải chuẩn bị là công cụ làm đẹp và các sản phẩm làm đẹp.

Bản thân Lê Mạn có phương pháp massage và làm đẹp chuyên nghiệp, đây là điều không cần chuẩn bị, mà thứ cô cần chuẩn bị chính là những mỹ phẩm cần dùng trong quá trình làm đẹp.

Thực tế thì các bước làm đẹp đều giống nhau, đầu tiên là bước tẩy trang, sau đó cần rửa mặt thật sạch, sau bước rửa mặt là bước tỉa lông mày, tiếp đó loại bỏ mụn đầu đen và sợi bã nhờn trên mặt của khách. Sau khi thực hiện xong các bước mới dùng đến massage, massage xong thì đắp mặt nạ, sau đó gỡ mặt nạ ra, cuối cùng là thoa kem dưỡng ẩm.

Trước mắt không cần lo lắng đến việc rửa mặt, điều cần quan tâm là các sản phẩm dùng để loại bỏ mụn đầu đen và sợi bã nhờn.

Tuy nhiên, đối với chuyên viên thẩm mỹ cao cấp Lê Mạn thì không cần lo lắng về nguyên liệu, nàng đã có cách làm.

Ở hiện đại, nguyên liệu Lý Mộ sử dụng không phải mua từ bên ngoài, mà là nguyên liệu mỹ phẩm tốt nhất do chính mình nghiên cứu chế tạo ra, một trong những đặc điểm quan trọng nhất là thành phần nguyên liệu toàn bộ phải là màu xanh lá cây, chiết xuất từ thiên nhiên, không gây hại cho da, và thực sự xanh, tự nhiên và không ô nhiễm. Những vật liệu này có thể tìm thấy trong tự nhiên ở cổ đại, chỉ cần gia công đầy đủ, tuy tốn nhiều thời gian và công sức, hiệu quả lại không cao như hiện đại, nhưng đối với nơi này, vậy là đủ.

Ngoại trừ loại bỏ mụn đầu đen và sợi bã nhờn, còn cần đến kem massage và mặt nạ, hai thứ này xem ra đơn giản hơn, kem massage Lê Mạn sẽ bào chế từ kem làm đẹp và dầu bôi mặt ở hiện đại, và Lê Mạn cũng có rất nhiều phương pháp tự chế mặt nạ.

Thật sự ở hiện đại, rất nhiều cô gái đều biết phương pháp đắp mặt nạ tự chế, chỉ là họ cảm thấy phiền phức nên lười dùng mà thôi, bất quá đối với Lê Mạn trong tình trạng tài nguyên khan hiếm mà nói, sự rắc rối đã không còn quan trọng nữa, dễ dùng là được.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 212: Chương 212



Lần này nguyên liệu đã chuẩn bị xong, việc tiếp theo đơn giản hơn hẳn, chỉ cần chuẩn bị một ít khăn mặt và chậu rửa mặt là được, lần sau lên trấn mua thêm vài cái đảm bảo chất lượng là được.

Lê Mạn đem phương pháp chế tác trong lòng viết xuống giấy, thiết kế hộp đựng mỹ phẩm tùy theo sản phẩm làm đẹp, sau khi vẽ ra giấy, nàng nóng lòng muốn đến nhà Trương lão thúc nhờ thúc làm.

Công tác chuẩn bị xong xuôi cũng đã hơn mười ngày, lúc này cửa hàng đã trang hoàng xong, Lý Mạn đi theo xe lừa của Tống Đại Sơn đến thị trấn xem cửa hàng.

Việc trang trí cửa hàng cũng khá đơn giản, các bức tường bây giờ nhìn rất trắng và mới, trông rất thoải mái. Thợ thủ công cũng dựa theo ý của Lê Mạn xây dựng gian phòng riêng, có thể nói, trang trí cơ bản đã được chuẩn bị xong, kế tiếp sẽ tiến hành chỉnh sửa chi tiết.

Cửa hàng trong lòng Lê Mạn là một căn nhà ấm áp mà không mất đi sự tao nhã, phải làm cho khách hàng cảm thấy thoải mái khi bước vào, thoải mái đến mức không muốn rời đi, thoải mái đến mức muốn quay lại vào ngày hôm sau, chỉ dựa vào trang trí hiện tại còn chưa đủ, mà còn cần phải tinh tế sửa sang.

Lê Mạn dự định đặt nến thơm trong phòng và sử dụng trong suốt quá trình làm đẹp, khiến cho căn phòng tràn ngập yên tĩnh và cảm giác ấm áp, để khách hàng khi nhắm mắt làm đẹp thoải mái đến muốn ngủ.

Đồng thời, Lê Mạn muốn trải thảm trắng toàn bộ trong phòng làm đẹp, sau đó chuẩn bị dép lê thoải mái lại sạch sẽ, để cho khách vào thay, giẫm lên thảm trắng tinh, toàn bộ quá trình đều có cảm giác cao quý và sạch sẽ, dù sao thì bên cạnh làm đẹp, sạch sẽ cũng rất quan trọng.

Ngoài ra, phải đặt một bộ bàn ghế trong mỗi phòng để khách ngồi sau khi làm đẹp hoặc trong lúc chờ đợi tới lượt có nơi giải trí, làm cho mọi người ngay cả khi chờ đợi cũng rất thoải mái và muốn quay lại.

Thiết kế hài lòng nhất trong lòng Lê Mạn còn bao gồm cả cả phòng giải trí.

Trong phòng nghỉ có một cái bàn nhỏ cùng nệm bồ đoàn, mỗi cái bàn đều đặt bài thẻ do Lê Mạn tự chế, để cho khách không muốn hoặc không thể ở bên trong chờ đợi có thể tới phòng giải trí này chơi, nếu nhàm chán có thể chơi bài, không muốn chơi bài cũng có thể trực tiếp nằm xuống trên bàn sạch sẽ nghỉ ngơi một chút.

Hơn nữa, Lê Mạn còn tính toán ở bên trong đặt một cái lò đồng lớn, trên bếp chuẩn bị nước nóng, khách hàng có thể trực tiếp rót nước uống nếu khát, còn về phần ăn khách hàng phải tự chuẩn bị.

Thiết kế lần này của Lê Mạn đều là dựa trên thẩm mỹ viện xa hoa, ở trong lòng nàng, việc kế tiếp nàng làm không đơn giản để nuôi sống gia đình, mà còn là một sự nghiệp, một sự nghiệp khiến nàng từng tự hào, nàng muốn làm tốt nhất và thành công nhất tại nơi này, thế nên trong suy nghĩ của nàng, căn bản không tính đến việc làm ăn không tốt, nàng tin tưởng rằng thiết kế cùng tay nghề của mình, tuyệt đối sẽ hấp dẫn được rất nhiều nữ tử, đến lúc đó, chỉ sợ cô và Tống Đại Sơn sẽ bị choáng ngợp, và họ sẽ phải tìm một ít trợ thủ.

Chỉ là, những thứ này đều phải chờ cửa hàng chính thức khai trương rồi nói sau.

Lúc này, Tống Đại Sơn ở bên cạnh nhắc nhở: "Nương tử, tiếp đến cửa hàng chỉ cần mua đồ bày là được, có thể chậm rãi chuẩn bị, nhưng hiện tại cửa hàng chưa làm bảng hiệu cũng chưa đặt tên. Nàng hãy đặt tên trước, ta sẽ tìm cửa hàng chuyên môn nhận để đặt làm.”

Nghe Tống Đại Sơn nói như vậy, Lê Mạn mới bừng tỉnh nhớ tới mình quên tấm biển, đây là chuyện lớn đấy.

Đầu óc của nàng đều bận rộn quấn đến mơ hồ rồi.

Tấm biển tương đương với bảng hiệu, đây chính là thứ quan trọng nhất của một cửa hàng, phải làm thật tốt mới được.

Tuy nhiên, cửa hàng này nên được gọi là nhỉ?

Khách hàng của cửa hàng đều là nữ nhân, hơn nữa đều là nữ nhân thích làm đẹp và hy vọng trở nên xinh đẹp, cho nên cái tên cần phải liên tưởng đến cái đẹp, và phải khiến cho nữ nhân vừa nhìn liền rất muốn tiến vào, cái tên này thật sự rất quan trọng, không thể qua loa.

Trong lòng nhanh chóng lướt qua vài cái tên, lần lượt bị phủ định, lại nghĩ, cuối cùng sau hai canh giờ, Lê Mạn mới hạ quyết tâm.

"Gọi là 'Y Nhân Các'."

Nghĩ đến tấm biển, Lê Mạn liền nghĩ đến một thứ khác - Standee.

Vị trí cửa hàng của nàng rất kín đáo, nhiều người khó nhìn thấy dễ dàng, tấm biển gắn chặt vào tường gây cản trở tầm nhìn, điều này đòi hỏi một thứ bắt mắt phải được đặt ở cửa ra vào cho mọi người thấy, tương đương standee ở hiện đại vậy.

Tuy nhiên, Lê Mạn không có ý định làm standee, nàng tính toán đặt một pho tượng mỹ nhân lập thể ở trước cửa hàng, để cho người dân lân cận con phố này liếc mắt một cái liền nhìn thấy, sau đó chạy tới quan sát.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 213: Chương 213



Ba ngày sau, những thứ cần trong tiệm toàn bộ đã mua. Từng cái đều dựa theo bài trí của Lê Mạn. Đồng thời, tấm bảng hiệu đặt theo yêu cầu của Lê Mạn cũng làm xong.

Hết thảy mọi thứ đều ổn thỏa, giờ chỉ còn chờ khai trương cửa tiệm.

Tuân theo quy củ của cổ đại, trước khi khai trương, Tống Đại Sơn tìm người tính toán ngày hoàng đạo, sau ba ngày liền khai trương.

Còn có thời gian ba ngày chuẩn bị. Đầu tiên Lê Mạn tìm lão bản nương cửa hàng, trực tiếp cầm son phấn ra trưng bày. Cố ý hôm khai trương mời lão bản nương tới trước để cổ vũ.

Lão bản nương đem phấn son tốt của Lê Mạn bỏ vào túi, nói: “Những thứ này muội bán trước đi, thiếu cái gì thì tới lấy sau, dù sao hai nơi cũng cách nhau rất gần.”

Lê Mạn nhận lấy son phấn, nói: "Nguyệt tỷ, ba ngày sau tiệm ta khai trương tỷ nhớ tới nha."

Lão bản nương hờn dỗi một chút: "Cái này muội còn phải nói? Ta dĩ nhiên sẽ đi cổ vũ cho muội.”

Lê Mạn hé miệng cười lên, nháy mắt mấy cái với lão bản nương nói: "Nguyệt tỷ, không riêng gì việc ta muốn tỷ tới cổ vũ. Bây giờ trong tiệm ta không chỉ có trang điểm, ta định cho tỷ là người khách đầu tiên thử tài nghệ mới của ta.”

Lê Mạn dứt lời lập tức hấp dẫn tầm mắt lão bản nương, thấy nàng nói thần bí như vậy, không nhịn được truy hỏi: “Là cái gì nha? Tài nghệ của muội không phải chỉ có mỗi trang điểm sao? Thì ra còn có tuyệt kĩ khác? Rốt cuộc đó là cái gì? Muội nhanh nhanh nói!”

Hiếm thấy thấy lão bản nương vội vã như vậy, Lê Mạn bật cười, không đành lòng vòng vo nữa, dứt khoát nói thẳng: "Thật ra cửa hàng của ta không chỉ có hóa trang mà ta còn muốn thêm tay nghề thẩm mỹ cho gương mặt.”

Lê Mạn nói với lão bản nương rất ngắn gọn, nhưng đại khái có thể đoán ra làm là làm cho gương mặt trở nên đẹp mắt hơn. Thực sự điều này vô cùng hấp dẫn nữ nhân. Không phụ sự mong đợi của Lê Mạn, lão bản nương liền trúng chiêu, vội vàng kéo tay Lê Mạn truy vấn: “Thẩm mỹ gương mặt là sao? Nhanh nhanh nói cho ta biết nha.”

Lê Mạn ngồi xuống, cùng lão bản nương giải thích rõ ràng một chút: "Nguyệt tỷ, thẩm mỹ gương mặt chính là thông qua tay nghề của ta khiến mặt tỷ trở nên đẹp hơn. Cụ thể là có thể làm sạch những cặn bẩn trên mặt tỷ, sau đó còn có thể khiến cho làn da tỷ trở nên trắng nõn, khí sắc cũng trở nên tốt hơn một chút. Tóm lại là có thể khiến cho phụ nữ trẻ ra vài tuổi.”

Lê Mạn giải thích thực dễ hiểu, lão bản nương nghe xong liền rõ, lúc sau ánh mắt cũng tỏa sáng lấp lánh, nhìn một cái liền động lòng.

“Đại muội tử của ta, tay nghề của muội vậy mà thần kì thế. Kỹ năng trang điểm của muội đã quá tuyệt rồi, bây giờ lại còn có thể khiến mặt phụ nữ trở nên đẹp, muội như vậy là quá không được rồi.”

Lê Mạn buồn cười, "Nguyệt tỷ, tỷ quá phóng đại rồi đi, thật ra thì không chỉ ta có khả năng này mà còn có các phi tử trong cung, người nào bên người không có nha hoàn ma ma thông thạo dưỡng nhan, những thứ này thực chất có rất nhiều người nghiên cứu nha."

Llão bản nương không đồng ý lắc đầu một cái: “Sao có thể so sánh dân chúng tầm thường như ta với ngươi với phi tử trong cung? Dù sao ở thị trấn này ta chưa từng thấy qua. Bao nhiêu nữ nhân vì giữ dung nhan mà hao hết khổ tâm. Nếu tay nghề này của muội tốt, muội còn lo gì không có cơm ăn, đừng xem giá ở trấn này không cao bằng trên thành sầm uất, nhưng ta bảo đảm việc làm ăn này của muội sẽ phát triển không ngừng.”

Lê Mạn cười gật đầu: “Vậy coi như ta nhận lời chúc của Nguyệt tỷ, hy vọng việc làm ăn của ta khá khẩm chút.”

Lão bản nương bảo đảm nói: “Muội cứ yên tâm, ta bảo đảm việc làm ăn này của muội sẽ không kém.” Vừa nói, lão bản nương chỉ nếp nhăn bên khóe mắt hỏi: “Tiểu cô nương, muội có thể làm mờ vết nhăn ở đây không? Ta cũng sắp bị nếp nhăn này phiền chết.”

Lê Mạn tỉ mỉ nhìn, nếp nhăn này không quá rõ ràng. Lấy tuổi tác của lão bản nương coi như đã bảo dưỡng kỹ càng. Nhưng mà kĩ thuật thời đại này có hạn, có bảo dưỡng thế nào cũng kém hơn ở hiện đại.

Nếu xuất hiện một bó nếp nhăn, khẳng định Lê Mạn đành phải bó tay. Nhưng mà, điểm nhỏ như vậy không phải là vấn đề đối với nàng, chỉ cần kiên trì nửa tháng là thấy hiệu quả rõ rệt.

Lão bản nương nghe Lê Mạn nói nửa tháng nếp nhăn sẽ biến mất liền mừng rỡ, liền chỉ mặt mình nói: “Vậy có thể khiến da ta trắng thêm một chút không? Da ta như vậy chưa đủ trắng.”

Lê Mạn gật đầu: "Cái này dĩ nhiên có thể." Có rất nhiều cách thẩm mỹ vào lớp da mỏng trên mặt khiến nó trở nên trắng hơn.

Lão bản nương càng nghe càng cao hứng, càng nghe càng động tâm, hận không thể thử ngay bây giờ: “Tiểu cô nương, muội như vậy là không được. Ta sợ đến cả Thiên Tiên cũng muốn bị cám dỗ. Ta đến cả cửa tiệm của mình cũng không thèm nhìn liền muốn tới tiệm của muội.”
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 214: Chương 214



Lê Mạn cười ha hả: “Được nha, Thiên Tiên tới ta cũng làm. Sau này nhiều người tỷ cũng không cần hẹn trước.”

Lão bản nương đưa tay vỗ vỗ Lê Mạn: “Hảo muội tử của ta, không uổng công tỷ yêu thương muội. Tiệm muội khai trương khẳng định ta là người đầu tiên đến. Còn nữa, hai ngày nay ta sẽ tận lực đề cử người tới đây làm thử." Nói xong, lão bản nương nhớ ra liền hỏi: "Muội tử ngươi, giá thẩm mỹ một lần hết bao nhiêu tiền để ta còn biết nói với khách nha.”

Lê Mạn cũng đã tính xong, quyết định một lần thẩm mỹ hết hai mươi văn tiền. Nhưng mà trong ba ngày đầu chỉ lấy mười văn tiền, ba ngày sau mới khôi phục giá cũ, coi như là tích lũy khách hàng đi.

Lão bản nương vỗ tay: “Giá tiền này được, đảm bảo sẽ rất nhiều người muốn tới thử một chút.”

Lê Mạn cầm son phấn lão bản nương đưa đem vào tiệm bày biện kỹ càng, sau đó trở về hậu viện.

Hậu viện sửa sang cũng hoàn thành, nhưng mà không sửa sang mặt tiền cửa hàng quá tinh tế. Chẳng qua là đem vách tường chà một lần, sau đó đem đồ của Trương lão làm bày biện tốt ở bên trên. Mặc dù không quá hoa lệ nhưng nàng lại rất hài lòng.

Bất quá, điều Lê Mạn không hài lòng nhất là nhà cầu cùng với bồn tắm.

Căn bản nơi này bồn tắm không có tồn tại. Trước kia ở nông thôn đều trực tiếp dùng chậu gỗ tắm, đối với người quen dùng bồn tắm ở hiện đại như Lê Mạn mà nói đây không khác gì hành hạ. Nhưng loại hành hạ này vẫn có thể chịu đựng một chút, thứ khiến cho nàng thực sự chịu không nổi chính là bồn cầu.

Nhà cầu ở đây, ở trong thôn hay trong thành, mà kể cả là trấn trên đều giống nhau. Đào một cái hố thêm một cái bệ ngồi, mùi vị khó ngửi phải đem người xông ói. Khác nhau chính là một cái sạch sẽ hơn chút. Bất quá đối với Lê Mạn cái nào cũng kinh khủng như nhau.

Trời mới biết sáng nào nàng đi cũng phải nhanh nhanh giải quyết, hận không thể không đi nhà cầu. Loại đau khổ này chỉ có mình nàng hiểu, không cách nào nói được thành lời.

Nhưng lần này, nàng quyết định phải chú trọng thay đổi cấu tạo bên trong nhà cầu một chút.

Trước kia vào thời điểm nhàm chán Lê Mạn có xem qua chút tiểu thuyết, nhớ có năm bộ tiểu thuyết đặc biệt được lưu hành khiến nàng cũng đọc một chút, phát hiện nhân vật chính bên trong đều muốn sửa lại nhà cầu một chút. Bây giờ chính nàng trải nghiệm qua cảm giác này, rốt cuộc biết vì sao phải cải tạo. Bởi vì không sửa đổi nàng thật không có biện pháp dùng nó.

Nếu như ở nhà bọn họ liền có thể dùng tạm, mấu chốt bây giờ nàng mở cửa hàng, trong tiệm người đến người đi. Các khách nhân ở đây đều cần dùng đến nhà cầu, dẫu sao cũng không thể để họ đi nơi khác dùng nha.

Cho nên Lê Mạn liền thay đổi vị trí nhà cầu một chút, đem cửa đóng sau góc, dùng tường chắn giữa các nhà cầu, vừa có thể đảm bảo sự riêng tư, vừa có thể để cho nhiều khách sử dụng.

Nhiều khách tới đây đều để tiêu tiền, nếu mùi hôi thối đập vào mắt, khẳng định rất ảnh hưởng hình tượng cửa tiệm. Cho nên Lê Mạn cũng nói với Tô Liễu, dựa theo thời đại này làm ra dáng vẻ tốt nhất cho nhà cầu. Tống Đại Sơn cũng dựa theo lời Lê Mạn thiết kế ra một nhà cầu mới.

Nhà cầu toàn cần phải gắn gạch bóng loáng , trông vừa sạch sẽ lại vừa dễ lau chùi.

Mà mấu chốt nhất chính là bệ ngồi, thời đại này tuy không có bồn cầu nhưng là có đồ gốm. Vì vậy, Lê Mạn dựa theo bồn cầu hiện đại vẽ ra hình dáng đại khái, bảo thợ mộc dựa theo mà thiết kế.

Đồng thời, nàng để cho Tống Đại Sơn đào một cái hố phân dưới lòng đất, dùng toàn bộ đá che lại, từ trong cầu tiêu liền không thấy được hố phân. Đến lúc bài khí liền trực tiếp từ bên ngoài tiến vào ao con dưới lòng đất là được, rất thuận lợi.

Bất quá, nơi này không có biện pháp tự động xối nước, chỉ có thể dùng nhân công đổ nước trôi. Vì vậy, Lê Mạn liền tạo ra một cái ao chứa nước, bên trong chứa đầy nước, sau khi dùng xong chỉ cần đổ nước vào là được.

Vì giữ nhà cầu sạch sẽ, Lê Mạn còn mua xông hương để ở trong nhà cầu để khử bớt thứ mùi khó ngửi trong này.

Chi phí xây tạo nhà cầu khiến cô cũng thật khổ tâm. Tống Đại Sơn bận rộn không nhẹ, trong năm ngày mới hoàn toàn chuẩn bị xong, bất quá hiệu quả này vẫn rất kinh người. Không nói đến người khác, ngay cả người vui giận không tỏ như Tống Đại Sơn cũng bị ý tưởng của Lê Mạn làm kinh diễm. Thấy Lê Mạn dở khóc dở cười, rốt cuộc cũng thể hiện một chút cảm giác với nàng.

Đến nỗi lần đầu tiên tiểu Bảo nhìn thấy nhà cầu như vậy cũng không tránh nổi sự tò mò. Không tránh khỏi mấy ngày tiếp chạy vô nhà cầu vô số lần, hơn nữa mỗi lần đi xong cũng dè dặt múc một gáo nước vào trong hố, nhìn vật bài tiết theo nước trôi vào cái động nho nhỏ. Sau khi nhà cầu trở nên sạch sẽ liền mang vẻ mặt hưng phấn vô cùng.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 215: Chương 215



Lập tức Lê Mạn cảm thấy gương mặt này khả ái vô cùng. Trẻ nít mà, luôn có sự tò mò vô cùng với sự vật kì lạ xung quanh.

Phòng tắm thì đơn giản hơn nhà cầu rất nhiều. Trực tiếp tạo một phòng nhỏ trải gạch toàn bộ, sau đó làm một cái ao nước nhỏ dựa vào tường liền hoàn thành một cái phòng tắm nhỏ đơn sơ. Mặc dù không sang trọng bằng hiện đại, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với ở trong chậu gỗ tắm.

Làm xong hết thảy mọi thứ, Lê Mạn nhìn mọi thứ thay đổi rực rỡ, miệng bất giác khẽ nhếch.

Cuộc sống mới lúc này bắt đầu.

Cửa hàng khai trương đúng kì hạn ba ngày sau. Trước tiên Lê Mạn đem theo quà tặng tới cho mấy người quen biết. Còn có thật nhiều người khách cũ của lão bản nương, cố ý tới xem tiệm của nàng một chút.

Nháy mắt trước cửa tiệm trở nên náo nhiệt, cả con đường tràn đầy người nhìn lên.

Đến giờ lành, Tống Đại Sơn đem dây pháo mua được để ở cửa. Sau khi đốt tiếng pháo đùng đùng vang lên, âm thanh pháo lấn át tiếng hò reo thích thú của mọi người.

Lâm Tiểu Vũ là người đầu tiên nhảy ra, hướng Lê Mạn hô: "Lê Mạn tỷ, chúc tỷ khai trương đại cát, tài nguyên cuồn cuộn!" Vừa nói vừa dơ quà trong tay lên, trực tiếp đưa bao lì xì, rất phù hợp với tác phong của nàng.

Lê Mạn cười nhận lấy, đưa tay xoa xoa nàng đầu, nói với nàng: "Muội đi vào trong ngồi, uống chút trà nhé!”

Biết Lê Mạn hôm nay bận bịu, Lâm Tiểu Vũ hiểu chuyện không có quấy rầy nhiều liền đi vào bên trong.

Lão bản nương kéo Vân Nương tới bên cạnh Lê Mạn, đem quà tặng trong tay đưa ra.

Hai người trước đó đã đi qua một vòng, bây giờ cả khuôn mặt đều là dáng vẻ bội phục. Lão bản nương giơ ngón cái lên với Lê Mạn, tán thưởng: “Tiểu cô nương tâm tư thật tinh xảo. Cửa hàng được muội trang hoàng như này, người ta nhìn vào liền không muốn đi. Nhưng thứ ngăn cách kia tuy ta không biết làm gì, nhưng lại có cảm giác tao nhã, tiến vào liền thấy có mặt mũi.”

Lê Mạn còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, một bên Vân Nương không kịp chờ liền thúc giục nàng: "Cô nương, mau mang tỷ muội đi xem một chút, giới thiệu từng gian cho chúng ta xem có cái gì, còn có thật nhiều thứ trưng bày bên trong để làm gì, ta cũng sắp tò mò chết.”

Lê Mạn cười gật đầu, không chỉ hướng về phía lão bản nương cùng Vân Nương nói mà cũng hướng những khách nhân khác: "Mọi người có thể cùng ta tới, ta sẽ giới thiệu công dụng của mọi thứ trong đây cho các người.”

Mọi người vốn là thấy tò mò không dứt, rất nhiều thứ căn bản không biết là làm cái gì. Vừa nghe Lâm Mạn nói vậy liền rối rít theo sau.

Đầu tiên Lê Mạn đem mọi người tới phòng trang điểm. Phòng này mọi người đều quen thuộc, nhìn một cái cũng biết. Nhưng mà nhìn bố trí căn phòng chia thành các cấp bậc liền liên tục thán phục.

Xem qua phòng trang điểm, Lê Mạn lại đem mọi người tới phòng thẩm mỹ bên trong.

Đại đa số mọi người không biết phòng này dùng để làm gì, hơn nữa nhìn mặt đất trắng tinh rồi lại nhìn tới vết giày, không khỏi liền xin lỗi vì phá hư cái sạch sẽ trong phòng. Vì vậy, mọi người liền đứng bên ngoài nhìn, không có ai chịu đi vào.

Lê Mạn giải thích: “Gian phòng này dùng để thẩm mỹ cho khách nhân, sau này tiến vào đổi dép này đi tương đối sạch sẽ.”

Nói tới đây, Lê Mạn nhân cơ hội giả thích hàm nghĩa của từ thẩm mỹ: “Giá của thẩm mỹ không giống trang điểm vì nó trực tiếp tác dụng lên làn da mọi người. Sau khi làm xong gương mặt sẽ trở nên trắng nõn hồng nhuận hơn. Làm lâu dài có thể khiến các ngươi trở nên trẻ ra vài tuổi.”

Lê Mạn vừa dứt lời, mọi người liền lập tức ồn ào đứng lên.

"Thật? Còn có thể như vậy?"

"Thật có thể trẻ tuổi ra? Không phải là đùa chứ ?"

“Nếu có thể khiến ta trẻ ra vài tuổi, bỏ bao nhiêu tiền ta cũng nguyện ý!”

"Ta cũng vậy, nếu có thể khiến ta trẻ tuổi, ta mới không tỉnh chút tiền đó."

Mọi người rối rít nói về phía Lê Mạn, hận không thể đem mặt mình cho nàng làm.

Lê Mạn cười nói với mọi người: " Chờ ta giới thiệu nơi này cho mọi người xong, muốn trải nghiệm có thể thử một lần. Khai trương trước ba ngày giảm toàn bộ nửa giá, chỉ cần mười văn tiền một lần, hơn nữa không hài lòng liền không cần trả tiền, mọi người đều có thể làm chứng."

Lời Lê Mạn vốn đã làm mọi người động tâm, liền rối rít đồng ý thử một lần, nếu làm không tốt sẽ không tới cửa lần hai.

Trong đó có rất nhiều người đối với kĩ thuật của Lê Mạn không chút nghi ngờ, giờ phút này cũng rất tin tưởng tay nghề thẩm mỹ của nàng, trong lòng nửa điểm băn khoăn cũng không có, chỉ muốn đến thử một lần ngay lập tức. Hơn nữa nhìn cách bài trí trang hoàng này, coi như tay nghề không tốt các nàng cũng động tâm, dù sao cũng phải thể nghiệm một chút nha.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 216: Chương 216



Lê Mạn dẫn mọi người đi tham quan hết một vòng cửa hàng, sau đó, nói với các khách nhân tới tiệm ngày hôm nay: “Cửa hàng vào buổi sáng sẽ là hàng trang điểm, tới buổi chiều là thẩm mỹ, nếu như trong ngày mọi người không có việc gì bận, có thể ghé qua cửa hàng xem sao, các phụ nhân cũng có thể bớt chút thời gian ghé qua xem. Hôm nay là ngày đầu tiên nên khá đặc biệt, chắc hẳn mọi người ở đây rất muốn thử qua bộ dụng cụ làm đẹp này nhỉ, vậy hôm nay hãy bắt đầu từ cái này đi, nếu như có ai muốn tới trải nghiệm, thì theo ta vào phòng thẩm mỹ này trước, những người còn lại có thể tới phòng nghỉ ở bên trong tán gẫu một chút, hay đánh bài giải trí gì đó.”

Lê Mạn dứt lời, các phụ nhân xung quanh đều túm tụm lại.

“Lão bản nương, ta nhất định phải làm một gương mặt thật xinh đẹp.”

“Lão bản nương, ta cũng muốn làm thử một xem sao.”

“Lão bản nương…”

Không ít người đến để làm thẩm mỹ, Lê Mạn cười đáp lại với mọi người, sau đó nói: “Đừng vội đừng vội, theo thứ tự từng người từng người một, trước hết nếu chưa đến lượt của mình mọi người có thể ghé qua phòng chờ ngồi một chút, hay có thể đi tham khảo các loại son phấn trong tiệm ta.”

Nguyệt Nương là người đầu tiên đứng ra nói: “Mấy người đừng hòng mà cướp của ta, ta phải hẹn trước tận mấy ngày, chờ tới mấy ngày, ta xung phong tới trước, vừa hay ta “thử nước” trước cho mấy người.”

Mọi người đều cười lên khi nghe là Nguyệt Nương muốn “thử nước”, biết cảm tình của nàng với Lê Mạn không phải chuyện thường, nên không ai muốn tới cướp với nàng, sẽ cho nàng làm đầu tiên.

Lê Mạn để Tống Đại Sơn và Mai Tử chào hỏi khách nhân, còn nàng thì dẫn Nguyệt Nương vào gian phòng trong làm đẹp trước.

Quan hệ giữa Vân Nương và Nguyệt Nương rất tốt, muốn đi theo Lê Mạn vào trong, vào nhìn qua coi sao.

Tới trước cửa nàng lấy hai đôi dép từ trên kệ giày xuống đưa hai người Nguyệt Nương mang, nàng cũng lấy một đôi cho mình, sau đó dẫn hai người đạp lên tấm thảm trắng tinh mềm mại tiến vào trong.

“Nguyệt tỷ, trước hết tỷ nằm lên trên giường nhỏ ở đó đi, đầu quay về phía ta. Vân tỷ, tỷ cứ tùy ý nha.”

Vân Nương gật đầu, sau đó đứng bên cạnh nhìn Lê Mạn. Mà Nguyệt Nương cũng theo lời Lê Mạn nằm xuống.

Thấy Nguyệt Nương đã nằm xuống, Lê Mạn kéo chiếc kệ nhỏ bên cạnh đặt hết mỹ phẩm làm đẹp vào kéo tới bên tay, lấy khăn lông bỏ vào chậu rửa mặt, đổ nước nóng vào, dùng thêm nước lạnh để điều chỉnh nhiệt độ thích hợp, sau đó đi rửa tay thật sạch rồi lau khô, lúc này mới bắt đầu ngồi xuống ghế đẩu.

“Nguyệt tỷ, tỷ nhắm mắt lại nhé, em sẽ bắt đầu làm cho tỷ nhé.”

Đợi Nguyệt Nương nhắm mắt lại, Lê Mạn dùng khăn lông làm ướt mặt trước, sau đó dùng xà phòng rửa mặt, cẩn thận tẩy trang và làm sạch mặt của của Nguyệt Nương.

Sau khi rửa mặt sạch sẽ, Lê Mạn lấy dụng cụ tỉa lông mày ra, cẩn thận tỉa lông mày cho Nguyệt Nương, điều chỉnh lại dáng lông mày cho phù hợp với nàng, đồng thời tỉa đi những chỗ bên ngoài, tới khi hoàn tất việc tỉa lông mày, tiếp theo chính là phần quan trọng nhất.

Lão bản nương chừng ba mươi tuổi, cộng với quanh năm suốt tháng luôn trang điểm, tất nhiên không thể so sánh được như mấy tiểu cô nương mới lớn, mặc dù nàng rất chịu chi cho việc bảo dưỡng nhan sắc, nhưng da vẫn gặp một số tình trạng thường thấy. Trừ khóe mắt có nếp nhăn, thì nghiêm trọng nhất chính là trên mặt có quá nhiều mụn cám, và đầu đen, rất không sạch sẽ, bản thân cũng không thích điều này. Trừ cái này ra, mặt lão bản nương thuộc tính da khô, trông rất thiếu nước, nhất là mới rửa mặt, trên da xuất hiện những vết nứt nẻ khô ráp, có lẽ lúc này da mặt nàng đang căng lên, rất khó chịu.

Đầu tiên Lê Mạn lấy kem trị mụn đầu đen do nàng chế tạo ra, thoa nhẹ lên chóp mũi của Nguyệt Nương, sau đó dùng ngón tay kết hợp với kỹ năng mát xa vừa ấn vừa bóp trên mũi nàng, mụn đầu đen theo đó từ từ chui ra khỏi lỗ chân lông.

Sau khi xoa một lúc với kem trị mụn đầu đen, Lê Mạn rửa sạch kem trên mũi, sau đó nhìn qua, ừm, tốt hơn nhiều rồi, rất nhiều mụn đầu đen đã được lấy đi, bây giờ trên mũi bóng loáng sạch sẽ hơn rất nhiều.

Loại bỏ sạch mụn đầu đen, tiếp đó là tẩy tế bào chết, lấy một chút kem trong tay ra rồi thoa lên toàn bộ khuôn mặt của Nguyệt Nương.

Tẩy tế bào c.h.ế.t rất quan trọng, nó không những có thể lấy đi lớp da c.h.ế.t và lớp da cũ sinh ra do quá trình trao đổi chất, đồng thời còn lấy đi cặn kẽ những chất bẩn trong lỗ chân lông, lỗ chân lông sạch, thì da mặt mới sạch sẽ được, cho nên nó là một bước rất quan trọng.

Nhưng không phải cứ dùng là sẽ sạch, nếu chỉ đơn giản dùng qua thì những bụi bẩn và chỗ sừng sẽ không thể làm sạch được, bằng không sẽ không có nhiều loại sản phẩm tẩy tế bào c.h.ế.t ở hiện đại như vậy, mà vẫn rất ít thấy được cô gái nào có da mặt trông sáng mịn không tì vết gì, có thể thấy, kỹ thuật và chất lượng sản phẩm đều như nhau.

Tất nhiên sản phẩm của Lê Mạn rất tốt, nhưng quan trọng nhất vẫn là kỹ thuật của nàng, kỹ thuật chuyên nghiệp có thể loại bỏ tạp chất trên mặt một cách hiệu quả, làm cho da sạch và sáng, đây cũng là điểm khác biệt giữa người làm đẹp cao cấp và người bình thường.

Lê Mạn sử dụng kỹ thuật đặc biệt của mình dùng tẩy tế bào c.h.ế.t mát xa lên mặt lấy đi cặn bẩn, sau đó là xoa đều để làm thật sạch.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 217: Chương 217



Mà lúc này, lớp kem trong suốt dần trở thành màu đen, từng chút từng chút dính lên mặt, vừa nhìn đã biết mặt có rất nhiều bụi bẩn.

Lê Mạn cảm thấy điều này rất bình thường, nhưng Vân Nương đứng bên cạnh thì lại rất ngạc nhiên, bất chợt nàng cảm thán, "Trời ơi, cái này ban nãy còn trông rất trắng mà, sao bây giờ lại đen đen thế này? Đây là mấy thứ dơ dơ tiết ra từ trên mặt sao?"

Lê Mạn gật đầu tán thưởng, một bên vừa làm vừa giải thích: "Đúng rồi, này là dùng để tẩy sạch lớp da c.h.ế.t sần sùi trên mặt, lấy hết những chỗ dơ mà mắt thường không thấy, lúc này da mới trông sạch và đẹp hơn rất nhiều."

Vân Nương nhìn nàng đầy ngưỡng mộ, sự d.a.o động trong mắt ngày càng rõ rệt, vì lúc trước trên mặt có nhiều mụn nên nàng không dám làm gì, nhưng giờ phút này nàng không thể nhịn được nữa, "Muội tử, ta cũng muốn làm, mụn trên mặt ta đỡ hơn nhiều rồi, ta có thể thử qua hay không?"

Vân Nương đã làm theo phương pháp Lê Mạn nói, hiện tại tình trạng trên mặt ngày càng tốt, mụn đã giảm đi rất nhiều, mặt không còn quá xấu xí như trước, nhưng nàng vẫn quyết không dùng thêm thứ gì khác lên mặt trừ nước. Vì vậy nàng không tính sẽ vào đây để làm đẹp da mặt, nhưng bây giờ nhìn những chỗ mụn đen của Nguyệt Nương dần biến đi, hơn nữa trên mặt còn tiết ra nhiều thứ dơ như vậy, nhìn là biết rất đã rồi, còn làm người khác động tâm như vậy, nàng muốn cũng không ngăn được du hoặc này.

Lê Mạn nhìn sắc mặt của Vân Nương, nghĩ vẫn lắc đầu, "Vân tỷ, trên mặt chị vẫn còn mụn, vậy nên đừng dùng những thứ khác, ta có nghiên cứu qua một liệu trình mới, đợi lát nữa ta sẽ làm cho tỷ một liệu trình chuyên sâu nhằm trị mụn cho tỷ, nhưng cái này muốn thành thì không phải chuyện ngày một ngày hai, cứ kiên trì thực hiện mỗi ngày thì chắc chắn sẽ đẩy nhanh quá trình đào thải mụn trên mặt của nàng."

Vân Nương lại gật đầu một cái, "Được, được nhất định ta sẽ làm theo, à này muội tử, ngươi nhất định phải làm cho ta đó nha, có thể nhanh chút làm mấy cái này mất đi, vậy thì ta đỡ lo nghĩ rồi."

Lê Mạn tươi cười đáp lại, "Được rồi, không cần quá lo lắng, ta nhất định sẽ giúp tỷ."

Lúc này Nguyệt Nương đang nhắm mắt, không bỏ được tính tò mò hỏi: "Bụi bẩn trên mặt đều đi ra hết sao? Bây giờ ta trông như thế nào vậy?"

Nhìn thấy vẻ mặt hào hứng của vị tỷ muội này, Vân Nương cố ý nói: "Chả phải ngươi làm xong là có thể tự nhìn mặt mình ra sao à, làm gì gấp vậy."

"Ai do, ta đây chỉ là tò mò, muốn biết mình nhìn ra sao thôi." Nguyệt Nương nói.

Lê Mạn cảm thấy buồn cười, nàng nghiêng người cầm lấy chiếc gương bên cạnh, đưa qua cho Nguyệt Nương soi, "Nguyệt tỷ, tỷ mau mở mắt nhìn xem bộ dạng mình trông như thế nào nè."

Nguyệt Nương nghe vậy lập tức mở mắt nhìn, nhìn trong gương thấy mấy thứ đen kịt và bẩn thỉu trên mặt mình, trong mắt nàng hiện lên vẻ kinh ngạc, "Trời ạ, đây đều ở trên mặt ta sao? Mặt ta hằng ngày vẫn luôn dùng qua xà phòng rửa mặt cao cấp nhất, ta cứ nghĩ nó rất sạch rồi chứ, không ngờ nó vẫn dơ như vậy."

Lê Mạn cười giải thích: "Có rất nhiều thứ chúng ta không thể thấy bằng mắt thường, nó ẩn rất sâu trong từng lỗ chân lông, nếu không lấy chúng ra ngoài thì sẽ không biết mặt chúng ta dơ như nào, ngày thường dùng xà phòng rửa mặt nó cũng chỉ rửa đi lớp bên ngoài, nhưng ở những chỗ sâu hơn nó sẽ không hoàn toàn làm sạch."

Cả Nguyệt Nương và Vân Nương như tỉnh ngộ, thậm chí Nguyệt Nương còn lẩm bẩm: "Chắc chắn về sau ta sẽ thường xuyên tới đây hơn, cũng thường xuyên tẩy sạch mấy thứ bụi bẩn trên mặt."

Vân Nương cũng tán thành.

Lê Mạn kêu Nguyệt Nương tiếp tục nhắm mắt lại, làm đến bước tiếp theo.

Rửa sạch hết bụi bẩn trên mặt bằng nước, sau đó các bước xoa bóp nhẹ.

Xoa bóp có thể giúp con người ta lưu thông tuần hoàn máu, giúp da thẩm thấu hết hoạt chất, đồng thời tăng cường cung cấp oxy, thúc đẩy sự trao đổi chất của tế bào, giúp da chuyển hóa chất thải, giảm tình trạng tích tụ dầu ở da, quan trọng hơn chính là, mát xa có thể làm cho da mặt trở nên săn chắc và đàn hồi, loại bỏ lượng mỡ sau lớp da, loại bỏ các hiện tượng da nhão hay chảy xệ, có hiệu quả cao trong việc làm chậm quá trình lão hóa, để cho các dây thần kinh có thời thư giãn, nghỉ ngơi sau một khoảng thời gian làm việc dài, giúp loại bỏ mệt mỏi, giảm đau và căng cơ, khiến tinh thần sảng khoái.

Tóm lại, mát xa mặt đóng vai trò rất quan trọng trong việc làm đẹp, tuy nhiên nó lại đòi hỏi rất cao về kỹ thuật, nếu như không được đào tạo bài bản, thì chả khác gì nhấn đại mà kết quả lai chẳng được gì.

Kết hợp giữa kem dưỡng và kỹ năng mát xa của mình, mười ngón tay mảnh khảnh của Lê Mạn không ngừng di chuyển trên mặt Nguyệt Nương, khi thì nhẹ nhàng lướt qua nhẹ nhàng, khi thì lại ấn, lại vuốt ngang qua, người bình thường chắc chắn sẽ không hiểu nàng đang làm gì, chẳng hạn như Vân Nương, chẳng qua nàng biết, nhất định đây chính là thủ pháp đặc biệt của Lê Mạn, người thường không thể học được.

Quá trình mát xa mất nhiều thời gian nhất, cuối cùng sau khi rửa mặt bằng nước, da mặt của Nguyệt Nương đã cải thiện nhanh chóng, bằng mắt thường cũng thấy rõ ràng là sạch và sáng hơn trước, và trắng hơn rất nhiều.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 218: Chương 218



Vân Nương ở bên cạnh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào hai người.

Sau khi hoàn thành các bước tổng hợp, cuối cùng là đắp mặt nạ. Lê Mạn thoa đều mặt nạ bùn có tác dụng dưỡng ẩm và làm trắng da do chính mình điều chế lên mặt Nguyệt Nương, đồng thời dặn dò: "Nguyệt tỷ, tỷ đừng mở mắt ra nha, cũng không nói chuyện, bước này không thể động đậy được, nếu không trên mặt sẽ rất dễ để lại nếp nhăn.”

Nguyệt Nương dùng giọng mũi trả lời “ừm” một tiếng.

Vân Nương tò mò nhìn thứ đen đen trên mặt Nguyệt Nương, hỏi: “Muội tử, cái này của người là gì vậy? Nó có tác dụng gì?”

Lê Mạn vừa rửa tay vừa giải thích cho Vân Nương: “Cái này gọi là mặt nạ, cứ để trên tầm một khắc, nó có khả năng dưỡng ẩm, cũng như làm trắng, chẳng qua, mặt trông căng mọng hơn thì có thể cảm nhận tức thì được, còn trắng hơn, không phải chuyện ngày một ngày hai, phải làm thường xuyên mới được.”

Vân Nương hiểu, con bọ ngứa ngáy trong lòng đã muốn bỏ ra ngoài rồi.

Một khắc trôi qua, Lê Mạn rửa sạch lớp mặt nạ đi, sau đó dùng nước rửa lại thật sạch mặt cho Nguyệt Nương, cuối cùng, bôi lớp kem lên mặt, tiếp tục mát xa, bước này sẽ làm cho dưỡng chất thấm nhanh hơn.

“Được rồi, Nguyệt tỷ, tỷ có thể dậy rồi.”

Nguyệt Nương nghe vậy, phản ứng đầu tiên không phải ngồi dậy rời giường, mà là mở mắt, giơ gương lên soi.

Không ai hiểu rõ khuôn mặt của mình hơn chính Nguyệt Nương, do đó, không ai có thể thấy rõ được những thay đổi trên mặt nàng như chính nàng được. Nàng nhìn tới mụn đầu đen trên mũi đã bớt đi rất nhiều, đồng thời, mấy vết nám trên mặt nàng cũng mờ dần, khuôn mặt trở nên trắng trẻo, có sức sống, không còn xỉn màu như trước nữa, và quan trọng nhất là mình không có cảm giác căng tức sau mỗi lần rửa mặt trước, mà bây giờ nàng chỉ cảm thấy thoải mái.

Nguyệt Nương không nhịn được đưa tay lên mặt, cảm giác mịn mịn, như búng ra nước, chả khác gì sở mặt hài tử, cảm giác thật tuyệt vời nha.

Nguyệt Nương lập tức ngồi dậy từ trên giường, nhìn Lê Mạn, chỉ nói một câu, “Muội tử, nhất định sau này ta chính là khách quen của muội, chỉ với tay nghề này của muội, nếu như không phải có quan hệ với muội, chưa chắc ta đã có cơ hội xếp hàng.”

Lê Mạn cười tươi, có được lời khen từ Nguyệt Nương, nàng thực cao hứng mà.

Phản ứng của Nguyệt Nương có thể đại diện cho phản ứng của toàn bộ nhóm khách hàng, điều này cho thấy tay nghề thủ công của nàng không có vấn đề gì, chắc chắn tương lai sẽ được nhiều người biết đến hơn nữa.

Vậy làm sao mà không vui cho được.

Nguyệt Nương vẫn còn rất hào hứng, quay sang nói với Vân Nương, “Ngươi mau chạm vào mặt ta đi, ngươi nhất định sẽ cảm thấy so với trước mềm hơn rất nhiều, ta cứ ngỡ mình là một tiểu cô nương vậy.."

Vân Nương vội vàng đưa tay chạm vào mặt Nguyệt Nương, ngay lúc chạm vào, cảm giác như búng ra sữa, còn rất mềm.

"Trời ạ, mặt tỷ rất mềm nha, so với hồi đó chả khác là bao."

Nguyệt Nương cười vui vẻ: "Không, nếu kiên trì làm tiếp, nhất định sẽ còn xinh đẹp hơn rất nhiều, ta nói này Vân Nương, nhất định ngươi phải để cho muội tử này làm một lần, sau đó là có thể xinh đẹp như ta rồi, ta đảm bảo ngươi rất thích cho coi.”

Vân Nương tiếc nuối thở dài, "Không cần cố gắng, hiện tại ta rất thích, ta ước gì còn có thể làm giống như ngươi bây giờ."

Nguyệt Nương "haha" cười.

Lê Mạn thu dọn đồ đạc rồi rửa tay, đứng lên đẩy nhẹ Nguyệt Nương và Vân Nương ra, "Rồi hảo tỷ muội, đừng vui quá, mau ra ngoài đi, phía sau còn có rất nhiều khách quen cũ chở muội đấy, nếu không đi ra ngoài, người khác vào lại kẹt."

Vân Nương mỉm cười gật đầu, "Đúng vậy, chúng ta đều quên mất, hôm nay còn rất nhiều khách quen, không thể vì chăm sóc hai người chúng ta mà khiến người khác phải đợi lâu, vậy bọn ta đi ra ngoài cho bọn họ nhìn trước, để cho người tiếp theo vào làm đi. "

Nguyệt Nương gật đầu, “Muội tử, bọn ta ra ngoài trước, để người sau vào, chờ khi nào muội rảnh chúng ta lại nói chuyện.” Vừa nói vừa cùng Vân Nương ra ngoài.

Bên ngoài đã có rất nhiều người đứng đợi, khi thấy Nguyệt Nương và Vân Nương đi ra, họ liền đến hỏi han.

Người tiếp theo vào chính là Hoàng phu nhân, hỏi: "Thế nào rồi? Trông có được hay không?"

Nguyệt Nương chỉ vào mặt nàng, "Ta đã nói cho ngươi biết rồi, hoàn toàn không phải là nói ngoa nha, hiệu quả thật không thể tin được, bụi bẩn trên mặt đều bay ra ngoài, hơn nữa còn mềm mại mịn màng hơn rất nhiều, không tin ngươi đụng vào thử."

Hoàng phu nhân không khách sáo, lập tức sờ vào, tự nhiên cũng cảm nhận được.

Nguyệt Nương vỗ vỗ tay Hoàng phu nhân, "Mau vào đi, khi nào làm rồi sẽ biết, ta chắc chắn rằng ngươi sẽ rất ngạc nhiên."

Nghe những gì Nguyệt Nương nói, Hoàng phu nhân đi vào ngay mà không nói lời nào.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 219: Chương 219



Khai trương ngày đầu tiên, vốn dĩ Lê Mạn lo không có khách, nhưng sự thật chứng minh nàng nghĩ sai rồi.

Nàng bận đến nỗi trời tối mịt mới nói đóng cửa, cho dù làm một lúc hai người cũng vẫn còn rất nhiều người chưa được làm, đành phải hẹn những khách còn lại ngày mai lại đến, phía sau còn vài khách chưa được làm, muốn để Vân Nương lấy mụn cho khách cũng không có thời gian làm.

Những vị khách vẫn chưa được làm đành tiếc nuối nói ngày mai lại đến, dặn dò nhất định phải làm cho họ trước, Lê Mạn- gật đầu đồng ý.

Chẳng qua, hôm nay cũng rất vui vẻ. Bởi vì những người thử làm đẹp hôm nay đều giống Nguyệt nương, vô cùng hài lòng, lúc ấy có vài người nói sau này nhất định sẽ thường đến.

Nghĩ đến hôm nay khai trương tốt như vậy, cũng rất hài lòng,dù mệt một chút cũng không tính là gì, Lê Mạn vừa nghĩ vừa đứng dậy duỗi duỗi lưng để giảm cảm giác đau nhức mệt mỏi.

Vốn dĩ Tiểu Bảo đang ở một bên ngoan ngoãn chơi que tính thấy Lê Mạn duỗi lưng, lập tức chạy bình bịch đến, giơ cái tay đầy thịt kéo Lê Mạn, muốn kéo nàng ngồi xuống ghế.

Lê Mạn không biết bé muốn làm gì, nhưng vẫn thuận theo ngồi xuống.

Tiểu Bảo thấy mẹ ngồi xuống, hai tay nắm lại đ.ấ.m lên lưng Lê Mạn.

Tim Lê Mạn cũng bị bé làm nóng lến, nhìn gương mặt chăm chú của bé, mệt mỏi cả ngày trong nháy mặt đều biến mất, chỉ còn đầy sự ấm áp.

“Tiểu bảo bối thật giỏi, mẹ được con đ.ấ.m đến hết cả mệt mỏi rồi”

Tiểu Bảo nghe vậy, chớp chớp mắt cười ngượng ngùng, chẳng qua vẫn nghiêm túc đ.ấ.m đấm lưng cho Lê Mạn, vừa đ.ấ.m vừa nãi thanh nãi khí nói: “Mẹ kiếm tiền mệt, Tiểu Bảo đ.ấ.m đấm cho nương liền không mệt nữa.”

Lê Mạn không nhịn được kéo bé từ phía sau ngồi vào lòng mình, dùng sức hôn lên mặt bé một cái: “Được, mẹ đã được tiểu bảo bối đ.ấ.m nên không mệt nữa, tiểu bảo bối thật giỏi”

Tiểu Bảo nghe vậy mới ngoan ngoãn ngồi yên trong lòng Lê Mạn, má cọ vào lòng Lê Mạn đầy lưu luyến.

Lê Mạn nhớ ra, hôm nay nàng với Tống Đại Sơn bận cả ngày, bữa trưa chỉ nhìn Tiểu Bảo một chút,lúc khác thì ở phía sau chơi một mình, trong n.g.ự.c ngay lập tức dâng lên sự tự trách.

Xoa xoa lưng bé, Lê Mạn hạ giọng hỏi bé: “Bảo bối, hôm nay con đã làm những gì?”

Tiểu Bảo ngẩng đầu nhìn Lê Mạn, một năm một mười nói: “ Hôm nay con học số, học thuộc bài thơ mẹ dạy, cùng lừa lớn nói chuyện và cùng nó chơi.” Lừa lớn trong lời Tiểu Bảo là con lừa của nhà, cũng là thứ duy nhất lúc họ không có nhà chơi với Tiểu Bảo, còn tiểu tướng quân và gà nhỏ ở nhà bọn họ vẫn chưa mang đến đây.

Nghĩ đến Tiểu Bảo chỉ có thể chơi với một con lừa không biết nói chuyện,Lê Mạn có chút đau lòng, đứa bé này thật ngoan, người lớn không có thời gian chơi cùng bé thì bé chơi một mình, còn sẽ nghiêm túc học tập, không cần người lớn thúc giục. Nhìn thấy nàng mệt còn biết đ.ấ.m lưng cho nàng, đứa trẻ như thế thật là ngoan đến mức khiến người khác phải đau lòng, đồng thời cũng khiến Lê Mạn phải suy nghĩ.

Cho dù sau này tiệm có bận, nhưng không thể xem nhẹ con cái, cần dành nhiều thời gian cùng bé để bé có một tuổi thơ vui vẻ, ngược lại nếu đứa trẻ không được nuôi dưỡng tốt thì dù kiếm được nhiều tiền cũng vô dụng.

Nghĩ đến đây, Lê Mạn quyết định phải mau mang tiểu tướng quân đến đây để Tiểu Bảo có thêm bạn,vừa nhìn cây trong sân trong lòng quyết định, phải lợi dụng cái cây này ở phía dưới làm một cái xích đu nhỏ cho Tiểu Bảo chơi, lại về nhờ Trương lão thúc làm một con ngựa gỗ đặt ở trong sân để Tiểu Bảo có thể cưỡi ngựa.

Tương tự, nàng cũng phải dành ra chút thời gian cho gia đình, không thể dành hết thời gian cho việc làm ăn, bận giống hôm nay khẳng định là không được.

Cho dù hôm nay có Tống Đại Sơn và Mai Tử giúp đỡ nhưng vẫn rất bận, rất nhiều khách hàng không chăm sóc được, đương nhiên cũng có nguyên nhân là mới khai trương, ba ngày sau sẽ không còn nhiều khách như vậy nữa, nhưng Mai Tử sau này không thể đều ở lại giúp, nàng còn phải về chăm sóc hoa màu, đến lúc đó chỉ có nàng và Tống Đại Sơn, hai người chắc chắn không đủ.

Xem ra, nhất định phải tìm thêm người đến giúp.

Nhưng người trong thôn nàng không quen thuộc, quan nhất chỉ có hai vị tẩu tử nhà Triệu gia, nhưng họ đều đã có gia đình, con lại còn nhỏ, ở nhà lại còn việc đồng áng, làm sao có thể đến đây giúp nàng đây. Nàng hi vọng có thể tìm một người có thể ở lại tiệm lâu dài, một cô gái không vướng bận bởi những việc khác.

Nói thì dễ nhưng để đáp ứng điều kiện này thì lại rất khó, ở thời đại này một cô gái chưa kết hôn lại không có gia đình ràng buộc đều không thích hợp còn những cô gái khác cũng không ai muốn làm. Còn những thiếu phụ đã kết hôn thì có con cái, tướng công, cha mẹ chồng ràng buộc nên cũng không thích hợp
 
Back
Top Bottom