- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 411,631
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
[Đm/Edit] Giáo Sư, Anh Nhận Nhầm Omega Rồi
39. Khuynh hướng tự ngược
39. Khuynh hướng tự ngược
Chương 39: Khuynh hướng tự ngược
—————Thương Lộc Diễn không tin, đưa tay sờ thử rồi vỗ vỗ ngực, "May quá."
Cậu lật người ngồi vắt ngang lên chân Giản Bạch Liễm, uất ức xin lỗi, "Em sai rồi, sau này em sẽ không tự ý tiêm thuốc linh tinh nữa."
Giản Bạch Liễm nắm lấy tay cậu, như có điều suy nghĩ, rồi khẽ hôn lên tai cậu, "Trưa mai dẫn em đến viện nghiên cứu làm xét nghiệm máu nhé."
"Dạo này cứ đi theo anh, đừng hành động một mình nữa, được không?"
Thương Lộc Diễn chẳng có lý do gì để không đồng ý, gật đầu rồi ôm lấy anh.Sáng hôm sau, Thương Lộc Diễn ngậm hộp sữa đi cùng Giản Bạch Liễm ra khỏi nhà.Buổi sáng, giáo sư Giản có hai tiết dạy môn Di truyền học cho sinh viên năm nhất và năm ba, buổi chiều thì không có tiết.Còn Thương Lộc Diễn thì ngược lại, buổi sáng không có tiết nào, buổi chiều thì chỉ có một tiết duy nhất.Thương Lộc Diễn ở văn phòng chơi dò mìn trên máy tính của Giản Bạch Liễm được nửa tiếng, cậu bắt đầu thấy chán, lén lút chuồn đi nghe giảng ké.Kim Thành An là một fan cứng của Giản Bạch Liễm, tiết nào cũng tranh thủ ngồi ở chỗ có tầm nhìn tốt nhất.Nhân lúc nghỉ giải lao năm phút giữa tiết, Thương Lộc Diễn bước đến ngồi vào chỗ trống bên cạnh cậu ta."
Xin lỗi, chỗ này có người rồi."
Kim Thành An còn đang sắp xếp lại vở ghi, cảm giác có người ngồi xuống bên cạnh, không ngẩng đầu lên đã buột miệng nói.Thương Lộc Diễn lười biếng đáp lại: "Là tôi."
"!"
Tai Kim Thành An lập tức dựng lên, quay đầu lại nhìn cậu với vẻ kinh ngạc: "Anh Diễn?!
Tôi nhớ là sáng nay ông không có tiết mà?"
Thương Lộc Diễn nói chuyện rất tùy ý: "Nghe ké thôi."
Kim Thành An: "!!"
Cậu ta đưa tay sờ trán Thương Lộc Diễn: "Anh Diễn, ông biết đây là tiết của ai không mà dám mò vào nghe ké?"
"Là tiết của Diêm Vương sống đấy, ông không cần sĩ diện nữa hả?"
"Ông quên vụ bị bắt chép phạt lần trước với lần trước nữa rồi hả?
Quên luôn vụ suýt bị hoãn tốt nghiệp lần trước nữa à?"
"Thế mà ông còn dám mò mặt tới đây?!"
Thương Lộc Diễn: "......"
Cậu thật sự đã quên mất.Không nhắc thì thôi, nhắc tới là Thương Lộc Diễn lại thấy không muốn ngủ chung với Giản Bạch Liễm nữa.Dù trong lòng giận đến mức muốn xé người ta ra từng mảnh, nhưng vẻ mặt của Thương Lộc Diễn vẫn lạnh nhạt như không, thản nhiên đáp: "Thôi, chuyện cũ rồi."
Kim Thành An nhìn cậu như thể thấy ma.Đúng lúc đó, chuông vào lớp vang lên.Bạn cùng bàn của Kim Thành An là Đường Nại Nhất vừa quay lại, thấy chỗ bị Thương Lộc Diễn ngồi mất, cũng không giận, chỉ lặng lẽ dịch sang bên, rồi nhỏ giọng nhắc: "Anh Diễn, đây là tiết của giáo sư Giản đấy."
Thương Lộc Diễn mặt không cảm xúc, "Tôi biết."
Đường Nại Nhất tưởng cậu tới kiếm chuyện, tốt bụng vỗ vai cậu khuyên nhủ: "Bỏ đi, anh không đấu lại thầy ấy đâu."
Thương Lộc Diễn cạn lời, vừa quay đầu lại thì đúng lúc thấy Giản Bạch Liễm bước vào lớp.Ánh sáng trong lớp học rất đầy đủ, Giản Bạch Liễm mặc áo sơ mi trắng giản dị cùng quần tây đen, bên ngoài khoác một chiếc áo gió màu trầm.Ngũ quan sắc nét, tinh tế dưới lớp nắng nhẹ phủ lên, sống mũi cao nổi bật, khí chất điềm tĩnh lạ thường.Ngọn lửa bốc lên trong lòng Thương Lộc Diễn lúc trước lập tức xì hơi, tiêu tan sạch sẽ như chưa từng tồn tại.Alpha của cậu thật sự rất đẹp trai.Lúc hôn đã đẹp trai rồi, mà lúc nghiêm túc giảng bài còn đẹp trai hơn.Thật sự rất muốn nhào lên cởi đồ anh ngay bây giờ, thèm chết đi được.Cảm nhận được ánh mắt quen thuộc rơi trên người mình, Giản Bạch Liễm ngẩng đầu lên.Không tốn chút sức nào đã bắt được ánh nhìn từ Thương Lộc Diễn, kẻ đang ngồi giữa đám sinh viên, chống cằm ngắm anh.Đôi mắt xám xanh như bảo thạch ấy ánh lên cảm xúc nóng bỏng, giống hệt một chú cún con chẳng giấu nổi tình yêu trong lòng, nếu có đuôi chắc giờ đã chầm chậm ve vẩy rồi.Nói thật thì, Giản Bạch Liễm vẫn luôn nghĩ mình là người có thể rạch ròi giữa công việc và đời sống cá nhân.Ví dụ như khi ở trên lớp, anh có thể toàn tâm toàn ý coi Thương Lộc Diễn là một sinh viên.Giống như những sinh viên khác đang chăm chú nghe giảng, chỉ là một sinh viên.Nhưng vào khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, anh bỗng cảm thấy nhận thức ấy của bản thân có lẽ đã sai lệch rồi.Bất kể ở đâu, lúc nào, với thân phận gì... sức hút của Thương Lộc Diễn đối với anh, chưa từng vì bất kỳ lý do nào mà suy giảm.Vì vậy, hiếm hoi lắm giáo sư Giản mới lạm dụng quyền hạn một lần: "Thương Lộc Diễn, lên phía trên này ngồi đi."
Lời vừa dứt, sinh viên cả lớp đồng loạt quay đầu nhìn.Chuyện Thương Lộc Diễn và "Diêm Vương sống" có thù oán, cả trường ai mà không biết.Dù rằng từng có không ít sinh viên bị thầy ấy "phạt", nhưng phải nói thật, Thương Lộc Diễn quá đẹp trai.Hai người đẹp đứng cạnh nhau, dù là đánh nhau sống chết cũng khiến người ta muốn hóng hớt.Dưới ánh mắt kinh ngạc xen lẫn tò mò của mọi người, ánh nhìn đau khổ tột độ của Kim Thành An, và lời cầu nguyện đầy thương cảm của Đường Nại Nhất, Thương Lộc Diễn vẻ mặt dửng dưng đứng dậy, bước đến ngồi vào hàng ghế đầu.Không khí đang căng cứng bỗng trở nên trôi chảy khi Giản Bạch Liễm cầm chuột mở giao diện bài giảng.Thương Lộc Diễn không mang theo giáo trình, một nam Alpha ngồi cạnh liền nhiệt tình đưa sách của mình cho cậu, rồi quay sang nhìn chung với bạn bên cạnh.Chưa được bao lâu, nam Alpha đó đã bị gọi đứng dậy trả lời câu hỏi.Giản Bạch Liễm nghiêm túc, lạnh lùng hỏi: "Tại sao Alpha phải tránh xa Omega đã kết hôn?"
Nam Alpha kia mặt mũi ngơ ngác, bị ánh mắt xinh đẹp của Thương Lộc Diễn quét qua, bản năng tìm bạn đời trỗi dậy, cậu ta lấy hết can đảm, lí nhí nói: "...Giáo sư Giản, cái này... hình như không liên quan đến môn Di truyền học lắm thì phải ạ..."
Còn chưa nói xong, đã bị ánh nhìn lạnh lẽo của Giản Bạch Liễm lướt qua.Nam Alpha lập tức thẳng lưng, như có kim đâm sau gáy, lắp ba lắp bắp đáp: "Bởi vì, vì... vi phạm...
đạo, đạo đức ạ..."
Giản Bạch Liễm dường như vẫn chưa hài lòng với câu trả lời đó, chân mày khẽ cau lại.Sau đó ra hiệu cho cậu ta ngồi xuống, giọng nhàn nhạt: "Về chép lại 50 lần Bộ Quy tắc Luân lý công dân nước H, nộp cho tôi vào thứ Hai tuần sau."
Nam Alpha lập tức như bị sét đánh trúng.Bộ quy tắc ấy có tận 145 điều, tổng cộng đến 30,000 chữ.Chép 50 lần... tức là phải viết 1 triệu 500 ngàn chữ.Cậu ta như xẹp hẳn xuống, mặt mày còn đau khổ hơn cả mất cha mẹ, đừng nói đến chuyện tìm bạn đời, giờ cậu ta đến cả ý chí học tập cũng tan thành mây khói.Các sinh viên khác thấy thế liền ngồi nghiêm chỉnh lại hết, ai nấy đều sợ bản thân sẽ thành người tiếp theo bị phạt chép 50 lần.Thương Lộc Diễn chống cằm, thong thả lật giáo trình, lúc bắt gặp ánh nhìn bình tĩnh của Giản Bạch Liễm rơi xuống mình, cậu chỉ mấp máy môi, không phát ra tiếng, nói bốn chữ...Lạm dụng chức quyền.Giản Bạch Liễm hoàn toàn không bận tâm, ánh mắt điềm tĩnh và lạnh nhạt thỉnh thoảng lại rơi xuống hàng chân mày xinh đẹp đang mang theo ý cười của Thương Lộc Diễn.Ánh nhìn ấy đầy kìm nén và nhẫn nhịn.Còn năm phút nữa là hết giờ, Giản Bạch Liễm mở một bản thông báo mời viết bài từ một tạp chí học thuật."
Đây là hoạt động tuyển bài mới nhất từ bộ phận lý luận của Viện Nghiên cứu quốc gia H, chủ đề là 'Gen cao cấp và tiến hóa loài người'."
"Bạn nào có hứng thú thì có thể bỏ công nghiên cứu, nếu đạt giải sẽ được cộng điểm."
Trường Đại học S là nơi đào tạo nguồn nhân lực chủ lực cho Viện Nghiên cứu.
Những sinh viên có thành tích xuất sắc trong quá trình học tập có thể được đặc cách tuyển thẳng.Quốc gia H từ trước đến nay luôn chú trọng vào việc bồi dưỡng nhân tài, cứ mỗi ba năm sẽ có một đợt tuyển chọn như vậy, mục tiêu là để nghiên cứu ngày càng gắn với đời sống thực tế.Có lẽ do mười mấy năm qua bị kìm hãm về quyền tự do ngôn luận quá mức, nên dạo gần đây, sau hàng loạt sự kiện như vụ thuốc ức chế phân hóa và các ca hoại tử tuyến thể ở Omega, ngày càng có nhiều người bắt đầu chú ý đến vấn đề hôn nhân bán cưỡng chế và sinh sản trong xã hội AO.Tầng lớp lãnh đạo của Quốc gia H cũng bắt đầu muốn lắng nghe nhiều tiếng nói hơn, nhưng sự lắng nghe ấy lại mang tính chọn lọc.Họ chỉ sẵn sàng nghe những tiếng nói cùng đứng trên chiến tuyến với họ.Tan học, Giản Bạch Liễm cất chiếc USB vào túi áo.
Thương Lộc Diễn nhận ra cảm xúc ẩn trong ánh mắt đối phương, liền bước tới giúp ôm tập giáo trình, lặng lẽ theo sau anh.Kim Thành An, vốn đang định kéo Thương Lộc Diễn đi ăn trưa, bỗng sững người tại chỗ, kinh ngạc nhìn theo bóng lưng kia, rồi quay sang nhìn Đường Nại Nhất, hai người nhìn nhau đầy mờ mịt.Lưỡng lự một lúc, cuối cùng Kim Thành An vẫn không nhịn được, khẽ gọi với theo bóng lưng Thương Lộc Diễn: "Anh Diễn, ông không đi ăn với bọn này à?"
Thương Lộc Diễn chẳng thèm ngoảnh lại, chỉ vẫy tay, giọng vui vẻ đáp: "Đi đi, tôi phải đi nhận phạt chép đây!"
Kim Thành An: "......"
Và thế là trong khoảng thời gian Thương Lộc Diễn lùi lại vài bước, cùng Giản Bạch Liễm đi về phía văn phòng, trên diễn đàn nội bộ của trường Đại học S, một chủ đề mới lại được lập ra.[Diêm Vương sống lại lập thêm chiến tích mới, phạt nam thần họ Thương của Học viện Gen Di truyền đến mức thành M chính hiệu.]Người đăng bài có bộ não vô cùng "đặc sắc", không chỉ xuyên tạc hoàn toàn ánh mắt qua lại giữa hai người trong lớp, mà còn nghiêm túc tuyên bố rằng Thương Lộc Diễn đã mắc chứng tự ngược nghiêm trọng, một ngày không bị phạt chép là người ngứa ngáy khó chịu.Bình luận phía dưới thì muôn hình vạn trạng, có người than thở Giản Bạch Liễm vô nhân tính, cũng có kẻ tiếc nuối cho Thương Lộc Diễn tuổi còn trẻ mà đầu óc đã "hỏng".Hai nhân vật chính lại hoàn toàn không hề hay biết chuyện gì đang diễn ra trên mạng.Thương Lộc Diễn đặt sách giáo trình lên bàn trong văn phòng, còn chưa kịp xoay người thì đã nghe thấy tiếng cửa bị khóa trái từ phía sau.Camera giám sát trong văn phòng đã bị tháo từ lâu.
Giản Bạch Liễm bấm nhẹ điều khiển.Khi rèm che hoàn toàn buông xuống, anh liền bế Thương Lộc Diễn đặt lên bàn.Hơi thở của cả hai cuộn vào nhau, như đang truy đuổi, như đang thách thức, không ai chịu nhường ai.......Vì đã hẹn trước để làm phân tích máu, nên hai người không quấn quýt nhau quá lâu.Thương Lộc Diễn theo sau Giản Bạch Liễm rời khỏi văn phòng.Khi đang xuống lầu, cậu lại lần nữa cảm nhận được ánh mắt đang âm thầm dõi theo.Tòa nhà giảng dạy cao mười hai tầng, mỗi tầng hành lang đều có sinh viên tụm năm tụm ba đứng trò chuyện.Ánh mắt Thương Lộc Diễn lướt qua từng tầng một, xem xét từng khuôn mặt trong tầm mắt, nhưng vẫn không tìm ra được ánh nhìn kia đến từ đâu.Viện nghiên cứu tọa lạc ở trung tâm khu công nghệ thành phố S, kiểm soát ra vào vô cùng nghiêm ngặt.Thương Lộc Diễn ngồi ở ghế phụ lái, chưa bao lâu thì thấy một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi từ chiếc cổng vòm cảm ứng đồ sộ bước ra."
Lâu quá không gặp, anh Giản."
Người đàn ông chào hỏi Giản Bạch Liễm bằng giọng điệu thân quen.
Khi thấy Thương Lộc Diễn đang tựa vào cửa kính xe ngẩng đầu nhìn mình, ánh mắt anh ta khẽ sáng lên: "Ôi, một Omega xinh thật đấy, cậu ấy là..."
Chưa kịp để người kia cảm thán xong, Giản Bạch Liễm đã lạnh mặt nói: "Omega của tôi."[Tác giả có lời muốn nói: Chương bị trùng lặp do lỗi hệ thống, định dạng chưa chỉnh xong, mọi người đừng mua nhầm nha, mình đã gửi yêu cầu xóa rồi.Cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhé~Bản chưa cắt của chương này có thể tìm ở Weibo @襄语襄语襄语, trong đó có kênh vào nhóm QQ để xem bản đầy đủ.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ạ~]