Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm/Edit] Giáo Huấn Khác Thường (Xong)

[Đm/Edit] Giáo Huấn Khác Thường
Chương 10


21Tao hài hước lại phóng khoáng, đẹp trai còn giàu có, người đẹp trai cặc lại còn to, mày nghĩ mày đang từ chối tình yêu của ai hả?Đùa tí cho vui.Lúc đó tao không nói như vậy, mà là cảm giác linh hồn mơ hồ hoảng hốt một thời gian bị ẻm dội cho nước lạnh, ngược lại lại có cảm nhận rõ ràng về mối quan hệ của bọn tao.Mày xem ẻm hư hỏng chưa kìa, dìm tao xuống mương.Rất cao cao tại thượng, giống như tao chỉ xứng làm một con chó của ẻm, vẫy đuôi gâu gâu với chủ nhân.Nhưng tao vậy mà lại cảm nhận được sự sung sướng chân thật trong sự châm chọc mỉa mai như vậy.Khó mà tin được.Tao yêu chết mẹ cái dáng vẻ đĩ điếm lạnh lùng vô tình này của ẻm, như đã nhìn thấy được linh hồn bản chất nhất của ẻm.Đối với người khác, ẻm có giống như đối với tao, xé toạc hoàn toàn lớp mặt nạ coi như là ôn hòa này không?Sẽ không.Trái tim tao nói với tao ————Cho nên bọn tao là trời sinh một cặp.Tình cảm kỵ nhất là lửng lơ, yêu tao là tốt nhất, không yêu bất cứ ai cũng được, nhưng chỉ làm tình với một mình tao, thì có khác gì chỉ yêu mình tao?Là ẻm không hiểu, tình và dục vốn là một thể.Tao học theo dáng vẻ của ẻm cũng bật cười. .Mày nói tao nên quỳ gối bên chân ẻm cầu xin ẻm yêu tao, hay là giống như một ông chồng đội mũ xanh chỉ có thể đau khổ cầu xin vợ đừng rời đi, hoặc là lùi một bước, cam tâm tình nguyện ở bên cạnh ẻm, từ đây không bao giờ vượt giới, cố gắng dùng tình yêu để chứng minh lâu ngày thấy lòng người ta?Trình độ của mày còn non và xanh lắm, tán được gái mới là lạ.Nếu tao thật sự 24/24 đều đóng vai nạn nhân, Nguyên Thanh tuyệt đối sẽ sướng một trận xong rồi không chút do dự mà chuồn thẳng.Ẻm nói ngay từ đầu tao đã cưỡng bức ẻm, nhưng lại không nhắc đến việc ẻm đã phối hợp, giữa bọn tao mới có thể xảy ra chuyện.Tao gọi Nguyên Thanh là đĩ non không phải là để gọi yêu, mà là ẻm thật sự thiếu địt như vậy.Đối với loại đĩ non này, phương pháp giải quyết vấn đề chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao?Địt cho ẻm phải phục, địt đến khi ẻm thừa nhận rằng căn bản không thể rời xa tao.22Ba ngày ba đêm.Bọn tao làm tình trong lửa hận thù suốt ba ngày ba đêm.Trai đẹp 24k đã biến thái thành tinh trong sự im lặng.Cái gì mà cầu xin, cái gì mà chăm sóc, cái gì mà được yêu đến mềm yếu, tao chỉ biết ánh mắt Nguyên Thanh lúc này tan rã, bị tao bao phủ lên những dấu vết mới, từ cổ đến mu bàn chân, tao không tha bất cứ một chỗ nào có thể để lại dấu vết.Làm đến hôn mê thì chờ tỉnh lại làm tiếp.Ẻm bây giờ rất đẹp, một vẻ đẹp mà chúng mày không thể tưởng tượng được đâu.Tao không chút để ý mà lật đổ tất cả những lời tỏ tình, chỉ cảm thấy cái thằng tao lúc trước một lòng muốn danh phận đúng là một thằng ngu, mà một giây sau xuất hiện trên chiến trường đã là Dư soái ca phiên bản tiến hóa tối thượng level max!Tao có sai không?Tao đương nhiên là có sai.Tao sai ở chỗ quá dịu dàng, tao quá nghe lời ẻm, quá dung túng ẻm, mới khiến ẻm cảm thấy muốn làm gì thì làm.23Ba ngày, bọn tao đã thử không ít thứ mới.Ẻm là một con đĩ non rất thành thật, bất kể xảy ra chuyện gì, khi tao hôn ẻm, cởi quần áo ẻm ra, cái lồn nhỏ của ẻm liền bắt đầu chảy nước, kể lể sự sung sướng của mình cho tao nghe.Bởi vì tao quá quen thuộc với cơ thể ẻm, rất nhanh đã có thể khơi dậy tình dục của ẻm.Tao đặt ẻm lên bàn, hôn cái miệng nhỏ đang chảy nước của ẻm, lần này tao hôn rất tỉ mỉ, đầu lưỡi nhanh chóng lướt qua mép lồn của ẻm.

Chỗ đó của ẻm vốn rất hồng hào, bị tao chơi lâu như vậy mới trở nên đỏ tươi như của đàn bà đã có chồng.

Hạt trân châu nhỏ giấu trong mép lồn được tao chăm sóc đặc biệt, mỗi khi tao dùng sức lướt qua nó, Nguyên Thanh sẽ phát ra một tiếng rên rỉ.Lấy lòng người khác chắc chắn phải chơi chút chiêu trò, giống như làm chó cũng phải sủa cho ra phong thái.Tao ngậm một viên đá nhỏ trong miệng, viên đá vừa chạm vào huyệt thịt nóng hổi, kẹt giữa hột le và khe thịt, eo Nguyên Thanh lập tức uốn éo vài cái.Ẻm muốn tránh, nhưng bị tao đè chặt lại, bị ẻm trốn đến phát phiền, tao liền tát vào mông ẻm mấy cái, lần này không nương tay, cảm giác đã tới nốc.Ẻm sắp phun nước, nhưng tao dễ gì cho phép ẻm sướng nhanh như vậy được.Tao bắt đầu thong thả liếm vú ẻm, vú ẻm cũng bị tao dạy dỗ suốt một năm nay rất tốt, chạm một cái là cứng lên kỳ lạ.Viên đá dần dần tan ra giữa hai chân ẻm, ẻm kẹp chặt chân, ánh mắt mất tiêu cự, giọng nói đều khàn đi, thế này không được, mới hiệp đầu mà ẻm đã có chút chịu không nổi.Tao đổi một tư thế, tao nằm, để ẻm ngồi trên người tao.Nguyên Thanh bắt đầu tự mình động, ẻm vừa rên rỉ vừa dùng mép lồn kẹp cặc tao, cặc tao chạm vào hột le của ẻm, eo ẻm lại mềm đi vài phần.Chính ẻm căn bản không kẹp được cặc tao, ngược lại sẽ trượt đến cơ bụng của tao, làm ướt sũng cả bộ quần áo sạch sẽ của tao, mày nói xem ẻm có phải dâm đãng hết thuốc chữa không.Ẻm biết tao đang trêu chọc ẻm.Ẻm giọng điệu không tốt mà mở miệng: "Không được à?"

"Đúng vậy, liệt dương mà."

Ẻm bị tao làm cho nghẹn họng, bắt đầu cười lạnh: "Vậy tôi đi..."

Tao biết ẻm lại muốn nói những lời tao không thích nghe, trực tiếp dùng tay cấm ngôn, bịt miệng ẻm lại.Tao thúc lên trên, đè ẻm xuống người tao, bọn tao làm tình rất hợp nhau, tao biết làm thế nào để ẻm sướng nhất.

Sau khi ẻm lên đỉnh, tay tao che hơn nửa khuôn mặt ẻm, lúc tao bỏ tay ra, Nguyên Thanh nghiêng đầu hôn lên lòng bàn tay tao.Không chỉ có vậy, ẻm còn khiêu khích mà cắn cắn đốt ngón tay tao.Đúng là yêu nghiệt mà.Ẻm dường như cảm thấy lần nào tao cũng dễ dỗ như vậy.Tao tính cho đĩ non không biết trời cao đất dày này một bài học khó quên.Trước khi làm tình tao đã thay một bộ vest đi giày da, lúc này tuy có chút nhăn nhưng vẫn coi như là áo mũ chỉnh tề, còn Nguyên Thanh bây giờ lại trần như nhộng.Tao lấy ra món đồ tốt mà tao đã chuẩn bị hai ngày trước.Một chiếc áo lót ren, một cái quần lót lọt khe, và đôi tất lụa đen tao muốn ẻm mặc vào.Quý ông lịch sự lễ phép hỏi: "Cần tôi giúp em mặc vào không?"
 
[Đm/Edit] Giáo Huấn Khác Thường
Chương 11


24Quần áo rất hợp với ẻm.Viền ren tôn lên làn da trắng nõn của ẻm, khiến chỗ trắng càng trắng, chỗ hồng thì càng hồng.Ngực ẻm rất phẳng, áo lót mặc trên người ẻm trống không, tao ác ý dùng tay gom lại giúp ẻm, siết chặt, sau đó thắt một cái nơ bướm lớn sau lưng.Tai Nguyên Thanh đỏ bừng mặc cho tao muốn làm gì thì làm, nhìn từ chính diện có chút giống như thiếu nữ mới dậy thì cố ép ra một vệt khe ngực, trắng đến chói mắt.

Đến nỗi tao có thể từ cái hình dáng không đầy nửa đó nhìn thấy đầu vú của ẻm, và cả vết sẹo dấu răng lần trước bị tao cắn sâu mới lành lại.Tất lụa đen tao mua là size nhỏ nhất, da ẻm trắng, kéo lên trên cũng chỉ có thể thít vào cạnh đùi, siết chặt ra một vệt đỏ, thịt đùi đầy đặn và mềm mại, ẻm mới mặc vào đã bị tao xé rách mấy lỗ.Chất lượng kém nhưng đáng khen.Bởi vì rất gợi tình, thích.Sau khi mặc hết những thứ này vào, Nguyên Thanh yên lặng che mặt, tai đỏ bừng, trên mặt đầy vẻ xấu hổ bất an, mắt không tìm thấy tiêu cự nhưng lại sáng lạ thường, hơi thở cũng trở nên nhẹ nhàng, miệng nhỏ hổn hển, mặt đỏ như phát sốt, đúng là đang lên cơn nứng.Ẻm đùa giỡn trái tim tao, tao liền phải đùa giỡn cơ thể ẻm.

Tao chẳng thiệt chút nào.Lúc Nguyên Thanh ăn mặc như đóa hoa lạnh lùng trên cao, tao thích gọi ẻm là đĩ non, còn khi ẻm ăn mặc như thế này, tao lại bắt đầu hứng thú gọi ẻm là "Trưởng quan".Gọi một tiếng, hôn một cái.Hôn trán ẻm, hôn má ẻm, hôn môi ẻm, bọn tao trao nhau hết nụ hôn triền miên này đến nụ hôn triền miên khác.Mày biết lý do rồi đấy, tim tao đã sớm bị ẻm bắt mất rồi.25Hiếm khi ẻm muốn che mặt mình không cho tao xem.Đôi khi tao sẽ cảm thấy Nguyên Thanh rất thần kỳ, rất mâu thuẫn, ẻm là một người hàng ngày đã có tư thái cao ngạo, không thích mọi chuyện đi chệch quỹ đạo, không buông thả tình cảm của mình, thậm chí rất nhiều chi tiết thể hiện ra ẻm rất có ham muốn khống chế.Người như vậy rất dễ không thẳng thắn, thích nói miệng không muốn không muốn, bắt người ta đoán tới đoán lui, nửa ngày không nói, phiền phức vãi.Nhưng Nguyên Thanh rất ít khi như vậy.

Sướng thì rên, giận thì không làm.

Ẻm sau khi hoàn toàn đi chệch quỹ đạo lại có thể thẳng thắn buông thả bản thân trở thành nô lệ của tình dục, buông thả cơ thể mình trầm luân.Hừ, lại nói yêu là rẻ mạt, tại sao chỉ cho tao cơ thể, không muốn bố thí cho trai đẹp 24k chuẩn chỉnh này một chút tình yêu?"

Trưởng quan, lần này chúng ta chơi chút gì đó khác biệt nhé."

Tao ghé vào tai ẻm nói, giọng khàn đến mức biến thái.Nhưng đàn ông biến thái còn hơn là liệt dương, tao véo thịt đùi ẻm, vùi đầu vào ngực ẻm hít một hơi.Đầu vú mềm mại cọ vào má tao, tao vừa mở miệng liền ngậm lấy nó, rất có độ đàn hồi.Tao bắt đầu vuốt ve dương vật của ẻm, trước đây đã khen chỗ đó của ẻm cũng xinh đẹp, chỉ là tao không có hứng thú, một cây trơn bóng, rất thẳng, dưới lăng kính tình yêu tao đột nhiên cảm thấy cũng khá ngon mắt.Tao đặt cặc của hai đứa cạnh nhau, thằng em to lớn màu tím sẫm của tao nhe nanh múa vuốt mà áp sát nó, cảm giác như tao lại đang bắt nạt ẻm vậy.Tao không nhịn được mà vui vẻ.Tao nắm tay lại, vòng lấy gốc cặc của ẻm, một bên há mồm ăn hết thứ này, không có vị gì đặc biệt, giống như nước lồn của ẻm vậy.Bởi vì là ẻm, tao không có gì kháng cự, nhưng chắc chắn cũng không thích lắm.

Nhưng tao vừa mới ăn vào đầu cặc của ẻm, chân ẻm liền kẹp chặt, gấp gáp bật ra một tiếng rên khẽ từ cổ họng.Ừm?

Sao cảm giác còn nhạy cảm hơn cả hôn lồn ẻm?Thế thì tao lập tức có hứng ngay."

Hiss!

Cậu đừng...

đừng mút mạnh như vậy!"

Nguyên Thanh muốn túm lấy tóc tao, nhưng lại chạm vào vai tao, bởi vì tao đã gập chân ẻm thành hình chữ M đè lên người ẻm, chỗ ẻm có thể cử động thực sự có hạn.Tao suy nghĩ vẩn vơ, móng tay ẻm cắt tỉa sạch sẽ, móng cũng tròn tròn, muốn cào tao cũng không rách da được, đương nhiên tao cũng sẽ không nói ra để khỏi bị ẻm dỗi.

Hy vọng ẻm để móng tay dài một chút, cho vai tao vài tấm huân chương tình yêu.Khà khà, đỉnh của chóp.Mặt ẻm đỏ bừng, toàn thân ướt đẫm, ẻm không đếm xuể đã bị tao làm cho khóc mấy lần, mí lót khóc thành mắt hai mí, từ khóe mắt đỏ đến hàng mi, ướt át.Dễ thương vãi.Tao nghe lời nới lỏng lực, nhẹ nhàng liếm láp, ẻm mới hưởng thụ mà nhắm mắt lại, nâng eo theo động tác của tao khẽ đong đưa, miệng hừ ra vài tiếng rên rỉ.Thấy cũng gần được rồi, tao nhanh chóng tự nong cho mình, không muốn miêu tả quá nhiều, hơi tởm, dù sao thì tao chính là nhắm đúng thời cơ đột nhiên ngồi thẳng xuống người ẻm."

Ư!"

Trông ẻm còn đau đớn hơn cả tao.Tao cũng biểu cảm đờ đẫn méo mó mà cứng đờ tại chỗ."!!!"

"Đau!...

Đau quá!

Cậu không bôi trơn à?!"

Trong mắt Nguyên Thanh có sự kinh ngạc, có lẽ nhiều hơn là kinh hãi.

Kích thích quá mức, dương vật của ẻm trong cơ thể tao đều mềm đi một nửa, tiến độ của bọn tao kẹt lại giữa chừng.Ẻm đau đến mức đẩy ngực tao, nói đau chết đi được không làm nữa, bảo tao ra ngoài.Thế sao được!Năng lực tình dục hùng hục đáng tự hào của trai đẹp 24k sao có thể phế ở chỗ này!Truyền ra ngoài là sẽ bị khắc lên cột sỉ nhục tám đời!"...Không sao không sao không sao!

Mượn chút nước là được."

Nguyên Thanh còn chưa phản ứng lại tao đã sờ đến lồn nhỏ của ẻm, mềm mại trơn tuột, tao bôi nước của ẻm lên chỗ giao hợp của bọn tao, ra vào dần dần trở nên thuận tiện.Bọn tao gần như thở phào nhẹ nhõm cùng một lúc.Cũng may là nước ẻm nhiều....Sao có chút gì đó kỳ kỳ.Tao cưỡi trên người ẻm, thích ứng một chút.Tao vừa động, cả người Nguyên Thanh đều run lên, ẻm theo bản năng bắt lấy tay tao, đôi mắt xinh đẹp cầu xin tao, vô lực ngửa ra sau: "Ư...

Chặt quá, thật chặt."

Thần thái của ẻm làm tao sáng mắt lên.Tao bắt đầu nhanh chóng đong đưa trên người ẻm, dương vật ẻm nhạy cảm vượt quá tưởng tượng của tao, mỗi lần đĩ non khóc lóc nhìn tao, tao đều cảm thấy mình càng thêm dũng mãnh, còn có thể đại chiến 300 hiệp.Tuy về lý thuyết ẻm là 1, tao là... tao đương nhiên là trai thẳng, nhưng trên thực tế tao lại cảm thấy vẫn là tao đang địt ẻm, tao đang khống chế khoái cảm của ẻm.Tao ngồi trên người ẻm, chẳng phải vẫn là ở trên, chẳng phải vẫn là đang làm chồng của ẻm sao?Ha hả, mất mặt?Mày mới mất mặt.Tao cực kỳ muốn cùng ẻm thiết lập mối quan hệ thân mật hơn, cho dù vì thế phải khắc phục bản tính Không Động* của tao.(Ghi chú của người dịch: "Không Động" (空洞) là một thuật ngữ trong giới đam mỹ, chỉ những người chỉ làm top (công), không bao giờ làm bot (thụ).)Ái chà, tụi bây hiểu mà, đàn ông thương vợ nó là vậy đó, tao chỉ là không nỡ để ẻm đau thôi.
 
[Đm/Edit] Giáo Huấn Khác Thường
Chương 12


Cảnh báo trước: Công bị bắn lên mặt26Ba ngày nay hai đứa tao cứ như hai con côn trùng chỉ biết địt nhau—đụ má cái ví von chết tiệt của tao.Làm lại.Ba ngày nay hai đứa tao cứ như một cặp uyên ương dù sắp chết vẫn quấn lấy nhau giao cấu, chỉ hận không thể tan mẹ nó ra trên giường.Nguyên Thanh không biết bao nhiêu lần từ chối bị tao nuốt sống vào bụng, bây giờ ẻm bị tao chơi tới độ lạ lùng, cơ thể đã biết phối hợp ăn ý vãi.

Cỡ như là tao giơ tay là ẻm cắn, tao chạm một cái là ẻm chảy nước, tao hôn một cái là ẻm ngoan ngoãn lè lưỡi ra cho tao hun hít.Con cặc tao mà dí xuống giữa hai chân ẻm là y như rằng ẻm sẽ ưỡn hông lên cọ lại theo phản xạ.Dễ thương vãi.Mày chưa nghe qua kỹ xảo nuôi mèo hả?Đó là cứ sờ cứ hôn cho đã, cho đến khi nó ngoan ngoãn nhận mệnh, chắc rằng đời này đéo thoát khỏi bàn tay Ngũ Chỉ Sơn của mày đâu, vậy là mày đã thuần hóa thành công, cắt móng tay tắm rửa chả phải nghĩ.Lại ví dụ như giờ tao hôn ẻm, Nguyên Thanh thật ra hôn cũng chả giỏi lắm, nhưng ẻm biết phối hợp lắm, ngoan ngoãn lè lưỡi ra.

Tao mút cái lưỡi mềm của ẻm, hôn môi đúng là dễ nghiện thật, tao có thể hôn cả ngày không nghỉ.Lúc tao dừng lại, cái lưỡi hồng non của Nguyên Thanh còn chưa kịp rụt về, lại bị tao chộp lấy mút một cái rõ kêu!Đã vãi lồn.Đụ ba ngày thể lực đúng là có hơi cạn kiệt, tinh của tao gần như bắn lên mọi chỗ trên người Nguyên Thanh, bao gồm cả vớ đen trên đùi ẻm, lớp cũ đã khô queo, lớp mới chồng lên, thứ chất lỏng trắng vàng vẩn đục trông lốm đa lốm đốm, ở mấy chỗ rách của vớ đen thì đặc biệt nhiều.Ngực ẻm cũng bị tao địt, Nguyên Thanh ngoan ngoãn nằm dưới thân tao, tao đặt con cặc vào giữa ngực ẻm với miếng mút lót của áo ngực, dùng tay đè xuống, làm cho cái khe ngực đó càng rõ hơn.Tao thong thả dập vào rút ra giữa ngực ẻm, cảm giác được bao bọc chắc chắn không sướng bằng địt chân ẻm, nhưng cảm giác chinh phục về mặt tâm lý làm tao thỏa mãn vãi, thỉnh thoảng địt hăng lên, còn vô ý thúc tới cằm của Nguyên Thanh.Con cặc đỏ tím, phối với cái mặt vừa lạnh lùng vừa mê loạn vì tình.

Tao cảm giác có thể đụ thêm ba ngày nữa.Nguyên Thanh bây giờ trông như bị chơi hỏng rồi, cả người dâm đãng vãi ra, dương vật ẻm đã bắn không ra nữa, cái lồn nhỏ bị sung huyết đến lạ, sưng vù lên như con bào ngư khép không lại, hột le ở giữa cũng bị tao chơi hơi quá, giờ chạm vào là đau.Tao thỏa mãn ôm ẻm, cảm nhận hơi ấm còn sót lại của dục vọng, trứng rung vẫn còn hoạt động ở cái miệng nhỏ của ẻm, vậy mà thỉnh thoảng vẫn mài ra được chút nước, con cặc tao dán vào lồn ẻm, rung đến tê tê sướng sướng nên đéo muốn rời.Làm tình đúng là dễ làm đầu óc người ta trống rỗng, Nguyên Thanh vẻ mặt hoảng hốt mở miệng thều thào, tao nhìn khẩu hình của ẻm, mà chả nhìn ra ẻm nói cái gì.Con đĩ nhỏ hết sức chống cự tao rồi, cơ thể biến thành hình dạng mặc cho tao thưởng thức.Cũng may còn trẻ, nghỉ một chút là thanh thể lực của tao lại đầy.

Tao bế Nguyên Thanh đi tắm rửa, cơ thể ẻm không quen nước ấm lắm, mặt mày mệt mỏi rã rời.Tao xoa bóp chân với eo cho ẻm, nhưng đừng nghĩ tới chuyện bôi trét gì hết, lần này đơn thuần là giúp ẻm mát xa thôi, coi bộ tay nghề của tao cũng không tệ lắm, Nguyên Thanh đã nhắm mắt lơ mơ buồn ngủ rồi.Nhìn mặt ẻm, tao hiếm khi có chút thở dài.Đường thì xa mà gánh thì nặng, nước chảy đá mòn.Tao đéo có cách nào buông tay được, thế nên đã chuẩn bị tinh thần dây dưa cả đời rồi.Bế ẻm lên giường xong, tao lại đi tắm rửa sạch sẽ, lúc quay lại thì Nguyên Thanh đã tự chui vào trong chăn cuộn tròn lại, giống như con mèo cuốn chả giò.Tao không làm phiền ẻm, mà ôm trọn cả cái bánh tráng cuốn thơm lừng này vào lòng.Một đêm ngủ ngon.27Nói đến chuyện chơi quá trớn trong ba ngày này thì chắc là việc tao chụp cho Nguyên Thanh rất nhiều ảnh.Ảnh nóng khiêu dâm vãi lồn.Tấm nào tao cũng thích.Nguyên Thanh mắt mê ly hổn hển, dùng cái mặt xinh đẹp đó cọ vào con cặc tao đang dí bên má ẻm, há miệng làm bộ đòi hôn.Có tấm Nguyên Thanh sau khi lên đỉnh mặt đờ đẫn, mặt, ngực, hạ bộ, đều dính đầy tinh dịch trắng đục.Còn có tấm Nguyên Thanh quỳ rạp trên đất, vểnh cái mông hằn hai dấu tay lên, vừa quay đầu lại thì bị tao kẹp lưỡi trêu đùa chụp lại.Tấm ảnh tao thích nhất, là tao thật sự không nhịn được, vẫn là bắn lên mặt Nguyên Thanh, tinh dịch đặc sệt phun lên mặt ẻm, từ tóc, trán, chóp mũi, khóe miệng chảy xuống, ẻm lộ ra vẻ mặt mờ mịt luống cuống, trông đặc biệt đặc biệt thanh thuần.Lúc đó là tao bị sắc đẹp mê muội, dỗ ẻm nói không bú chỉ cọ cọ mặt ẻm tí thôi.Kết quả là thằng em tao vừa cọ vào mặt người ta liền hưng phấn đến độ ngóc đầu dậy, mới cọ được mấy cái là khoái cảm trong lòng tao đã biến thành phản ứng của cơ thể.Đây chắc là lần tao bắn nhanh nhất, tao còn chưa kịp phản ứng, tinh dịch đã phun lên mặt đĩ cưng của tao.Lúc bị tao bắn lên mặt ẻm gần như không thể tin nổi, bị thằng em tao cà khịa vỗ vỗ vào mặt mới hoàn hồn, muốn chửi tao mà miệng run run nửa ngày chửi không ra chữ, cả người như tức đến đần ra.Dễ thương vãi.Cái gen chiếm hữu và ác độc trong người tao lại ngọ nguậy, bắn lên mặt người yêu, cứ như là đánh dấu hoàn toàn ẻm vậy.Miệng tao bắt đầu dỗ ẻm, kiên nhẫn nhỏ giọng xin lỗi, trong lòng thì nổ tung pháo hoa.Đụ, là cái cảm giác sướng mà tới 80 tuổi nhớ lại vẫn có thể hùng phong trở lại, bảo đao chưa già!28Chuyện chụp ảnh này đương nhiên tao đã hỏi ý ẻm rồi, cũng không định dùng nó làm thủ đoạn uy hiếp ẻm.Thậm chí tao còn nói với ẻm, em cũng có thể chụp cho anh.Kết quả Nguyên Thanh im lặng một lúc rồi trả lời tao, ẻm nói: "...Cậu thì có cái gì để chụp?"

Ẻm còn khinh tao!Thế là tao lại bắt đầu tiện mồm, nói nếu mấy tấm ảnh này lỡ không cẩn thận bị tuồn ra ngoài thì sao?Con đĩ nhỏ nghiêm túc trả lời tao: "Thấy nhục nhưng sướng, sướng xong rồi thì nhảy cầu thôi."

Làm sao giờ, ẻm đáng yêu thật sự đó.
 
[Đm/Edit] Giáo Huấn Khác Thường
Chương 13


29Chơi quá lửa, đến cả cổ tao cũng chi chít dấu hôn, xương quai xanh còn có một hai dấu răng rớm máu.Khó lắm mới có đó.Vòng bạn bè ngàn năm không cập nhật của tao đã đăng một tấm tự sướng đẹp trai trước gương, mặt mày phơi phới như gió xuân.Áo thun đen rộng, dây chuyền layer, tao còn cố ý sửa kiểu tóc, chỉnh góc nhìn đẹp nhất, khuôn mặt tuấn tú đẹp trai đến lấp lánh, cố gắng làm cho cái dấu răng đó càng dễ thấy hơn.Dư: Huân chương của đàn ông 🕶️(kèm ảnh) (xòe đuôi) (đắc ý)Tao bắt đầu lượn lờ trước mặt mọi người.Đúng là có người thấy thật, gặp ai cũng được một tiếng chúc mừng, nghe mà lòng tao nở hoa, sướng rơn.Nhưng thằng đệ của tao lại đéo nhìn ra, nó còn lo lắng hỏi: "Đại ca, anh bị cái gì cắn mà ác vậy, bôi thuốc chưa?"

Đéo có mắt nhìn, bôi thuốc cái gì, đại ca mày chỉ hận cái dấu răng này không thể dính hết đời trên người thôi.Tao chỉ vào dấu răng khinh bỉ hỏi nó: "Mày biết đây là cái gì không?"

"Chẳng phải là vết thương sao?"

Thằng đệ khó hiểu đáp lại tao, bị tao lườm cho một cái mới nghiêm túc suy nghĩ, rồi như có phúc chí tâm linh, kinh ngạc há hốc mồm: "...Cái này cái này cái này!

Chẳng lẽ là chị dâu để lại??!"

Tao thỏa mãn gật đầu."

Cắn ác vậy, chị dâu cũng dữ dằn phết nhỉ."

Thằng đệ còn nhỏ tuổi, căn bản không hiểu được niềm vui của tao, cau mày lẩm bẩm: "Cưới bà vợ như vậy, khác gì cưới một cọp mẹ về nhà, đại ca anh không cẩn thận lại biến thành thằng sợ vợ đó!"

"Mày hiểu cái búa, cái này gọi là tình thú!"

Lần này tao khó chịu rồi, tao dùng tay nắm lấy vai thằng đệ lắc qua lắc lại, còn mạnh miệng tuyên bố: "Mày mà biết vợ tao là ai, cũng sẽ ghen tị tao số tốt thôi!"

"Rồi rồi rồi rồi rồi!

Dư ca anh buông tay ra đã, chóng mặt chóng mặt thật mà!

Ê, Nguyên..."

Tao nghe thấy tên Nguyên Thanh liền buông tay, ẻm đứng ở sau lưng tụi tao, tao lập tức có chút chột dạ, thằng đệ còn lon ton chạy đi mách lẻo với ẻm, nói tao bị chị dâu mê hoặc đến không biết trời đâu đất đâu, giống như con công xòe đuôi suốt ngày khoe mẽ.Tao ho nhẹ một tiếng để nhắc nhở.Mày có hiểu chị dâu thật của mày đang đứng ngay trước mặt mày không hả.Thằng đệ vẫn lải nhải, còn kể lại cuộc nói chuyện vừa rồi của tụi tao cho ẻm nghe.Nguyên Thanh nhìn về phía tao, giọng điệu thanh đạm lặp lại: "Vợ?

Cọp mẹ?"

Tao dứt khoát giơ tay đầu hàng: "Vợ là anh nói, còn cọp mẹ thì không phải nha, thằng nhóc này vu khống anh!

Em đừng tin nó!"

Nguyên Thanh xoay người bỏ đi.Tao phản ứng nhanh chóng đuổi theo, như con công xòe đuôi đi theo ẻm, định dắt ngón út của ẻm cũng bị ẻm đẩy ra, tao bám riết không tha hỏi: "Giận rồi hả?"

"Tròn Tròn?

Ánh Trăng?"

Tao cười thì thầm bên tai ẻm mấy cái biệt danh yêu của tao dành cho ẻm, thấy ẻm không thèm để ý, liền bắt đầu dùng giọng trầm ấm lộng lẫy của mình để tỏ ra ngầu lòi: "Bé cưng?

Em yêu?"

"Bớt đi."

Nguyên Thanh không quay đầu lại mà thành thục đá cho tao một cái: "Lúc câm mồm có lẽ sẽ đẹp trai hơn một chút."

Đẹp trai hơn, chẳng phải là đang nói ẻm thấy tao đẹp trai sao?Thằng giai đẹp mã 24k này sau khi thỏa mãn cái miệng tiện của mình xong, liền ngoan ngoãn và hài lòng im lặng.Mãi cho đến một khúc quanh cầu thang, tao kéo ẻm vào muốn xem biểu cảm của ẻm, ẻm xoay người cũng không cho tao xem, cái gáy tròn tròn, là một cái đầu hạt dẻ.Ẻm trốn tao đuổi, tụi tao như hai thằng ngốc xoay rất nhiều vòng, đúng là có hơi ngốc thật, Nguyên Thanh cũng hơi chóng mặt, lúc tao đỡ lấy ẻm thì hai đứa gần như cùng lúc bật cười.Ánh Trăng cười rộ lên như băng tan vậy, làm người ta nhìn mà trong lòng ngọt lịm.

Mắt cong cong, miệng cong cong, cái răng nanh của thủ phạm tạo ra dấu răng kiêu ngạo thể hiện sự tồn tại.Tim đập thình thịch thình thịch, quá vô dụng.Tao tự dưng căng thẳng, lắp bắp xin ẻm: "Anh, anh anh lại muốn hôn em."

Đã làm tình nhiều lần như vậy rồi, mà lúc xin hôn ngoài đời vẫn cứ quê một cục, tao có bệnh gì không vậy?"...Cúi đầu xuống."

Tao còn chưa kịp phản ứng, Nguyên Thanh đã nhón chân ôm cổ tao, hơi thở ấm áp lướt qua khóe miệng tao.Chạm một cái rồi định chạy, châm lửa mà không chịu trách nhiệm.

Là ai hư đây?Đây là một lệnh phải chấp thuận, tao một tay siết chặt eo ẻm, một tay giữ đầu ẻm để làm nụ hôn này sâu hơn.

Một nụ hôn rất dài, ẻm bị tao hôn đến hơi thiếu oxy.Trong góc tối tụi tao dựa sát vào nhau, ẻm ở bên cạnh tao, dù trêu chọc tao hay chơi đùa tao cũng không quan trọng.

Chà, lẽ nào mùa xuân của thằng đẹp trai 24k này thật sự đến rồi?30Dư: Huân chương của đàn ông 🕶️(kèm ảnh) (xòe đuôi) (đắc ý)Ánh Trăng: ....Điều này nói lên cái gì?

Ẻm yêu tao!"

Đại ca, anh cười ngây ngô ba tiếng rồi đó."

Thằng đệ thương hại nhìn tao, rõ ràng thở dài: "...Tình yêu đúng là làm người ta mù quáng mà."chính văn hoàn -Mê chơi mấy cái trò đùa nhạt nhẽo, mấy cái play muốn viết về cơ bản đã viết xong, hạ màn chào mọi người (cúi đầu).Nhân lúc còn trong kỳ nghỉ và cảm hứng dâng trào mà đào hố.Tại sao lại dùng 123456 để chia đoạn, đương nhiên là vì để trông như tôi viết rất nhiều, thật ra lén so sánh một chút thì người ta viết mấy ngàn chữ một chương (ác ma thì thầm).Làm không được!

Căn bản làm không được!Hy vọng đây vẫn là một câu chuyện tương đối hoàn chỉnh có thể làm mọi người vui vẻ?Thật ra mấy chương đầu đã sửa rất nhiều lần, tàm tạm thôi, sẽ bắt đầu emo rằng mình quả nhiên vẫn không hợp viết văn.Còn rất muốn tìm kiếm sự an ủi từ mọi người, nhưng lại không muốn phá hỏng trải nghiệm đọc của mọi người, cho nên bây giờ mới nói với mọi người, nhìn thấy bình luận và lượt thích của mọi người đều rất vui, có một số bé cưng rất biết cách cổ vũ người khác, nếu không có những lời động viên phản hồi của mọi người, rất có thể tôi tự sướng xong hai ba chương là đã chạy mất rồi cho nên là vô cùng vui vẻ, là có thể sẵn sàng nửa đêm thêm chương cho mọi người đó!!ps: Thật ra có thấy ID quen thuộc của một độc giả bị tôi bỏ hố ba năm trước lại rơi vào hố của tôi xdCó chút xin lỗi, lại có chút khoái ngầm.

Sau này chắc còn có một phiên ngoại góc nhìn Nguyên Thanh.Tùy duyên tái ngộ nhé, tác giả 24k xin rải hoa tứ phía cho mọi người, cún con rải hoa hồng.jpg
 
[Đm/Edit] Giáo Huấn Khác Thường
Chương 14 phiên ngoại: Tâm sự của Ánh Trăng


01Chào bạn, tôi tên Nguyên Thanh, là một người song tính.Tôi không cho rằng tôi có gì đặc biệt, tôi chỉ tình cờ có hai bộ phận sinh dục, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến tất cả những gì tôi có, học thức, tài năng, cuộc sống, tương lai của tôi.Đây không phải cái thời mà phải dựa dẫm vào người khác mới sống nổi, cũng không cần phải phơi mặt ra cho thiên hạ phán xét, tôi thấy đủ rồi.Tôi không thua kém gì người khác, thậm chí còn tốt hơn phần lớn mọi người.Tôi có một người mẹ rất tốt, dì là em gái ruột của mẹ đẻ tôi, một người phụ nữ rất độc đáo, lương thiện, và đến nay vẫn chưa kết hôn.Từ nhỏ dì đã nói với tôi đây chỉ là món quà độc nhất vô nhị mà Thượng Đế ban cho tôi, một đặc quyền được tự do lựa chọn.

Cho nên tôi có thể thản nhiên chấp nhận nó, đường đường chính chính hưởng thụ niềm vui mà nó mang lại.Thời đại này không nhất thiết phải lựa chọn bạn đời, cũng không cần gánh vác sức nặng của một người khác, độc thân một mình nhẹ nhàng tự tại, không bị người khác ảnh hưởng.Tôi sẽ không giống như mẹ đẻ của tôi, bị lừa gạt, bị vứt bỏ, rồi vứt bỏ hết mọi trách nhiệm, trở nên điên loạn.Mười lăm năm trước, bà ta ôm tôi đi tìm cha tôi, rồi nhảy từ trên lầu cao xuống.Bà ta đương nhiên không mang tôi theo, dù sao thì sóng vô tuyến cũng không thể truyền đi tiếng lòng của ma quỷ.Bà ta khóa tôi ở bên hàng rào mà nhìn, con người sao mà nhỏ bé, tựa như một con thiêu thân bay loạn, nhìn đến cuối cùng chỉ còn lại nửa chiếc cánh nát tàn.Tôi cũng không muốn khóc, tôi chỉ cảm thấy bà ta ngu xuẩn, dùng tính mạng để trả thù một người không quan tâm đến mình, lẽ nào bà ta ngây thơ cho rằng gã đàn ông đó sẽ vì mất đi bà ta mà hối hận không kịp sao?Cái bộ dạng đi tìm chết đó quá khó coi, dì bịt mắt tôi lại, đưa tôi về nhà.02Tôi không thích giao du với người khác lắm, sau khi hoàn thành việc học và công việc, tôi thật ra thích ở một mình hơn, lạnh nhạt với mọi người, lâu dần, tôi nghe có người nói tôi rất lập dị.

Một mặt nói tôi lập dị, mặt khác lại luôn thích lấy những lý do khó hiểu để tiếp cận tôi, bản chất con người vốn là tiện, như đang nói cả thế giới này hắn là một tên M.Tôi không nhàm chán đến mức đi suy ngẫm ý nghĩa cuộc đời, sống cho qua ngày, thứ duy nhất khiến tôi cảm thấy sự tồn tại rõ ràng có lẽ chính là cái lồn đã mang đến tuyệt vọng cho mẹ tôi, bà ta cho rằng gã đàn ông kia vứt bỏ bà ta là vì tôi, một đứa con làm bọn họ nhục nhã như tôi.Bà ta đã từng vô số lần ôm tôi nói, tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy, sao mày lại là một con quái vật chẳng ra nam chẳng ra nữ thế này.Tại sao lại như vậy.Chẳng phải tôi vẫn đang sống tốt sao?Tôi không chỉ sống rất tốt, mà nó cũng sẽ rất sung sướng.Mỗi lần tôi nhớ lại đoạn ký ức này, liền không nhịn được mà vuốt ve nó, tôi chạm vào nó, những lời ghê tởm của mẹ tôi lại văng vẳng bên tai, thấp kém, dâm đãng, hạ tiện.Nhưng cái cơ quan truyền đi khoái cảm đó nói cho tôi biết, tôi đang tồn tại, nó chính là một phần của tôi.Tôi chấp nhận nó, tôi hưởng thụ nó.Tôi hưởng thụ nỗi đau, cũng như tôi hưởng thụ niềm vui.03Dư Thành là người tốt không theo cái nghĩa truyền thống.Người quen biết hắn ta ấn tượng lớn nhất về hắn ta có lẽ là hắn luôn treo câu "trai đẹp 24k" trên miệng, một bộ dạng tự luyến vênh váo.Nếu không phải hắn ta luôn đột nhiên thốt ra những câu nói gây sốc, thì mặt hắn đúng là rất tuấn tú, rất sáng sủa, rất giống một con chó bự đẹp trai.Tôi cũng thừa nhận, việc bằng lòng làm bạn chịch lâu dài với hắn ta phần lớn cũng là vì cái mặt và dáng người của hắn.Làm tình với hắnrất sướng, nhiều trò, cũng coi như là một bạn tình chu đáo, thể lực tốt vô cùng, thỉnh thoảng nói chuyện khó nghe nhưng cũng rất kích thích.Có thêm một tên để sai vặt, cũng chẳng có gì không tốt.Chỉ là tôi thấy hắn ta rất ngu, tinh trùng lên não, luôn hùng hồn nói với tôi chuyện yêu đương, vết xe đổ còn đó, tình yêu xấu xí lắm, là thứ không thể đảm bảo chất lượng nhất.Tôi thích nhìn thấy người khác đau khổ, nhưng lời dạy của dì sẽ khiến tôi làm gì cũng chừa lại vài phần.

Tôi tự bổ sung trong lòng, ác như vậy thì lần sau mới có đường sống mà quay lại.Cho nên tôi hôn hắn ta, cũng từ chối hắn ta, thưởng thức nỗi đau mà hắn vì tôi mà sinh ra, từ trên cao mà thao túng cảm xúc của hắn.Người thông minh nên biết rằng, rời xa một người như tôi, mới có thể rời xa đau khổ.Nhưng Dư Thành là một thằng ngốc tự cho là thông minh, tự cho rằng nữ thần chiến thắng nhất định sẽ chiếu cố hắn ta.Cái gọi là tình yêu của hắn ta khiến hắn ta vì tôi mà thay đổi rất nhiều, hắn ta rất vội vàng nhưng đã học được cách nhẫn nại, rất hung dữ nhưng đã học được cách kiềm chế, từ một thằng công tử bột học được cách làm rất nhiều món tráng miệng ngon, tiếp quản chuyện cơm nước sinh hoạt hàng ngày của tôi.Hắn ta luôn ra vẻ hết cách với tôi rồi tự luyến xua tay, nói không có biện pháp, ai bảo bạn gái nhỏ của hắn ta rất thích ăn đồ ngọt.Thật đáng ghét.Không hiểu hắn ta phát hiện ra bằng cách nào, chiêu hối lộ bằng đồ ngọt này có hơi cao tay, ăn chực thì chột dạ, tôi tạm thời làm một kẻ điếc.Hắn ta không nói phải làm bạn trai tôi nữa, chỉ là dọn đến gần nhà tôi, làm hàng xóm với tôi, thường xuyên mà tự nhiên xuất hiện trong cuộc sống của tôi.Hắn ta là người tốt thì cũng không đến mức, rốt cuộc thằng người tốt nào lại đi rình mò đời tư của người khác, lúc chưa thân đã cưỡng ép tôi lên giường với hắn ta.Nhưng lúc đó tôi thật sự không quan tâm, làm tình thì có cái gì to tát, cơ thể của tôi chẳng phải là dùng để làm tình sao?Dư Thành vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện tôi nói mấy tên xấu xí trêu chọc tôi, tôi sẽ càng kích thích hơn, cũng không tính là lừa hắn ta, cảm giác xấu hổ sẽ khiến tôi sinh ra nhiều khoái cảm hơn.Cơ mà hắn ta cũng ngu thật sự, tôi chỉ là thích hưởng thụ niềm vui, chứ không phải chuyên đi tìm tội cho mình chịu.Thôi kệ.04Ưu điểm lớn nhất của Dư Thành có lẽ là thẳng thắn?Hắn ta là một sinh vật đơn bào, tôi ở cùng hắn ta thật ra rất vui, vì không cần phải suy nghĩ quá nhiều, một vài hành vi của hắn ta sẽ lái cảm xúc tồi tệ của tôi đi hướng khác, cạn lời, nhưng sẽ bị hắn ta chọc cười.Hắn ta nhiệt tình, tinh lực dồi dào, chuyên chú, năng lực thực thi rất mạnh.

Hắn ta kéo tôi đi rất nhiều nơi, chúng tôi đến vùng tuyết xem chim cánh cụt, đi rừng rậm nhiệt đới, đi đỉnh núi ngắm mặt trời mọc, đi đảo băng xem cực quang.Nếu là một mình tôi, tôi nguyện ngủ đến chết.Hai người mà nói, cực quang rất đẹp.Chúng tôi sẽ dành cả một ngày chuyên để xem phim, từ sáng đến tối ba suất, buồn ngủ đến độ phải nhắc nhau đây là giá vé.Sẽ ru rú ở nhà chơi game cả ngày, có lần thua rất nhiều, nhưng sau đó phối hợp lật kèo quá đẹp, tôi hiếm khi phấn khích đến mức treo lên người hắn ta cho hắn ta một cái ôm hôn, hắn ta vậy mà lại đơ ra tại chỗ không biết đáp lại, một lúc lâu sau lại cười ngây ngô rất lâu, rồi đột nhiên bổ nhào vào tôi, chúng tôi bắt đầu làm tình.Cũng sẽ có lúc tôi không dậy nổi, hắn ta làm thế nào cũng không lôi tôi dậy được, một mực chôn mình trong chăn.

Hắn ta không đào tôi dậy nổi, bèn uy hiếp tôi, trầm giọng nói tôi mà không dậy nữa hắn ta sẽ ăn thịt con mèo nhỏ này.Tôi rời giường.Không phải bị uy hiếp, chỉ là hơi bị sến đến tỉnh cả người.05Có lẽ ở chung với người khác lâu rồi, đúng là sẽ trở nên khỏe mạnh hơn một chút.

Dư Thành xâm chiếm một cách không hề dịu dàng, lại bất ngờ cho tôi một cảm giác an toàn như đang lơ lửng.Đuổi hắn ta đi hình như còn phiền phức hơn chấp nhận hắn, thế là chúng tôi cứ sống cho qua ngày.Thời gian lại qua mấy năm, chúng tôi từ đại học bước vào công việc, ngày tháng dường như cũng cứ thế trôi qua.Đi công tác khiến chúng tôi có một khoảng thời gian xa nhau nhiều hơn gặp nhau, hắn ta luôn rất không nỡ, mỗi lần ra ngoài đều phải cho tôi một nụ hôn kiểu rửa mặt, sau đó hung hăng nói với tôi, cô đơn cũng không được tìm người khác!

Xấu hơn trai đẹp 24k thì càng không được!Lúc hắn ta đi công tác tôi còn rất vui, vì hắn ta rất phiền.Tôi đã rất lâu không nhớ đến chuyện hồi nhỏ, nhưng khi yên tĩnh lại, ký ức tuổi thơ lại một lần nữa trỗi dậy.Dư Thành mê mệt cơ thể dị dạng của tôi, tôi cảm thấy hắn ta có bệnh, hắn ta luôn thích hôn tôi hết lần này đến lần khác, khen tôi, nói cơ thể của tôi thật xinh đẹp.Thật đáng ghét.Tôi thấy xấu hổ, nhưng cũng cảm thấy một tia xao xuyến không nói thành lời, sự xao xuyến đó khiến tôi càng thêm thẳng thắn trước mặt hắn ta.1 giờ sáng, trong đầu tôi nảy ra ý định đi nhảy bungee.Tôi không định nói với Dư Thành, nhưng dường như lại trùng hợp như vậy, hắn ta đi công tác xong cũng không nghỉ ngơi, nửa đêm nửa hôm chạy về nhà, vừa lúc đụng phải tôi đã thay đồ xong, đeo ba lô ra cửa.Biểu cảm của hắn ta lúc đó rất đặc sắc, cái miệng luôn dẻo quẹo vậy mà nửa ngày không nói nên lời, cũng không biết đã tự tưởng tượng ra cái gì, hốc mắt đỏ hoe ôm chặt lấy tôi rồi ném lên giường.Tôi vừa định nói gì đó, thì những nụ hôn tới tấp phủ xuống, che kín đến mức tôi không thể thở nổi.Dư Thành vừa cởi quần áo vừa hôn tôi, vừa chơi chân tôi, giữ chặt tay tôi, sức trâu lỗ mãng muốn chết, hắn ta còn có thể vừa đáng thương nghẹn ngào oán giận, phát ra tiếng nức nở rất lớn: "...Nếu tao mà không về, thì còn lại cho tao cái gì?

Một căn nhà trống rỗng và một bé vợ không nói một lời đã bỏ nhà đi bụi?!"

Cảnh tượng này thật ra rất kinh dị, giống như ma nữ trong phim kinh dị đội mũ miện đỏ thẫm, mặt mày đỏ bừng như người cao nguyên, cũng giống như Lỗ Trí Thâm vừa đấm cây vừa khóc thành Lâm Đại Ngọc, về tình thì có thể chấp nhận, chẳng qua cảm giác va chạm có hơi mạnh.Nước mắt hiếm hoi làm ướt cổ tôi, tâm lý của tôi lúc đó thật sự rất phức tạp, trong lúc không nói nên lời lại cảm nhận sâu sắc sự vô lý, đồng thời lại mặc nhiên dung túng cho hành vi nổi điên của Dư Thành.06Dư Thành hỏi tôi khi nào đi nhảy bungee.Tôi nói, bây giờ.Thế là chúng tôi xuất phát lúc 3 giờ sáng, một giây trước còn đang làm tình, giây sau cảm giác như chớp mắt đã đến điểm nhảy bungee gần nhất.Dư Thành đánh thức tôi, hắn ta hiếm khi có hai quầng thâm mắt, hắn ta sẽ không hỏi tôi tại sao, nhưng sẽ vừa ngáp vừa nắm tay tôi tìm đường.Vẫn chưa đến giờ mở cửa.

Hắn ta quá mệt mỏi, thế là trong lúc chờ đợi, chúng tôi ngồi trên băng ghế ở đình nghỉ.

Dư Thành nghiêng người ôm lấy tôi, chiếc khăn quàng cổ nối hai đầu để giữ ấm, hắn ta kéo kéo chiếc mũ len của tôi che kín tai tôi, tiếp theo kéo tay tôi nhét vào cổ hắn ta, hai đứa tôi dựa vào nhau, lơ mơ buồn ngủ.Lúc này là mùa đông, trời tờ mờ sáng, sương trắng chưa tan, rất lạnh, hơi thở phả ra khói trắng cũng cực kỳ giống những buổi tối lúc nhỏ.

Điều không giống lắm là, bên cạnh ấm áp, như thể xuyên qua sương mù thổi tan cái lạnh của không khí.Tôi giật nhẹ tóc hắn ta, bâng quơ nói một câu: "Anh là một con chó bự."

Dư Thành bắt lấy tay tôi, hắn ta hôn tôi, cười hì hì: "Ừ ừ đúng rồi, anh là chó ngoan của em."...Hắn ta cực kỳ đáng ghét!Mùa đông cũng sẽ khiến mao mạch trên mặt nóng lên sao?07Đây không phải lần đầu tiên tôi nhảy bungee.Sau khi thắt chặt đồ bảo hộ, Dư Thành đang cùng nhân viên xác nhận các biện pháp cụ thể.Tôi từ trên cầu nhảy xuống.Khi lao xuống, gió sẽ thổi vào tai rất đau, tim sẽ vì mất trọng lực mà rơi xuống, người ta rơi vào trạng thái mất thị giác.Nhưng trong quá trình rơi xuống có thể không nghĩ gì cả, không bận tâm điều gì cả, có thể tìm thấy sự kết thúc trong đau khổ.Tự do như vậy, cũng như người mẹ đã nhảy xuống.Thật ồn ào, thật yên tĩnh.Trong tai toàn là tiếng gió, tôi không mở mắt, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, là bóng tối quen thuộc.Một bàn tay đột nhiên nắm lấy tôi, gió thổi làm mặt Dư Thành biến dạng, tôi cũng không hiểu làm thế nào hắn ta có thể phản ứng trong nháy mắt rồi không chút do dự mà tóm lấy tôi.Hắn ta dường như đang nói gì đó, tôi không nghe được, chỉ thấy miệng hắn ta đang động, biểu cảm nghiêm nghị, không phân biệt được.Sau khi hắn ta kéo tôi vào lòng, tiếng gió gào thét đã bị hắn ta chắn đi một nửa, tôi lại nghe được âm thanh.Dư Thành nói: Anh vừa quay đầu lại thấy em nhảy xuống, tim anh muốn rớt ra ngoài vì sợ.Hắn ta nói: Đừng có lúc nào cũng ra cái vẻ nghe thấy tận thế là giây sau có thể đi chết được rồi.Vẫn là hắn ta nói: Nguyên Thanh em có biết không...Hắn ta không nói nữa.Hắn vậy mà lại đang run, tiếng thở dồn dập mà nặng nề vang bên tai tôi, khí thế của trai đẹp 24k không còn sót lại chút gì.Tôi dựa vào lòng hắn ta, nghe tiếng tim đập của hắn ta như muốn làm tôi điếc tai.Gió thật lạnh, trọng tâm mất đi của tôi lại từ từ vững vàng.Tôi nghĩ, chiếc khóa của mười lăm năm trước cuối cùng cũng không giam cầm được tôi.
 
Back
Top Bottom