- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 407,207
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
[Đm/Edit] Giáo Sư, Anh Nhận Nhầm Omega Rồi
29. Tuyến thể hoại tử
29. Tuyến thể hoại tử
Chương 29: Tuyến thể hoại tử
—————Cuối cùng vẫn là Giản Bạch Liễm ra khỏi cửa trước.Vì anh phải tham dự buổi họp toàn niên của năm học, tổ chức mỗi tuần một lần tại Đại học S.Thương Lộc Diễn không muốn quá vội, nên cứ từ tốn ăn sáng xong mới ra khỏi nhà.Sau khi tiết học buổi sáng kết thúc, Thương Lộc Diễn định đến thư viện mượn hai quyển sách sinh học về đọc.Vừa xuống lầu, thì nhận được cuộc gọi từ Tô Tử Úc, người đã hứa hai ngày sau sẽ đến tìm cậu."
A Diễn, anh đang ở cổng trường Đại học S."
"Em ra đi, anh có một tin vui muốn nói cho em biết."
Thương Lộc Diễn đáp một tiếng, vừa đi vừa nhắn tin cho Giản Bạch Liễm.
Khung hội thoại bị xóa rồi lại viết lại mấy lần, cuối cùng chỉ còn lại một câu ngắn gọn: Em đi ăn trưa với bạn.Giản Bạch Liễm nhanh chóng trả lời: Được, chú ý an toàn.Hôm nay Tô Tử Úc mặc âu phục, vừa trưởng thành vừa điển trai, đứng ở cổng trường thu hút không ít ánh nhìn của sinh viên.Thương Lộc Diễn đút tay vào túi, đi tới một cách tự nhiên, mở cửa xe phía sau rồi ngồi lên.Tô Tử Úc vừa lái xe vừa nói: "Gần đây có một quán lẩu Hàn Quốc, anh nhớ em thích ăn món đó, mình đến đó nhé?"
Thương Lộc Diễn không quá để tâm: "Sao cũng được."
Tô Tử Úc lái xe đến quán, sau khi gọi món xong, liền hỏi cậu: "Loại thuốc anh đưa em lần trước, em đã dùng chưa?"
Thương Lộc Diễn đang nghịch điện thoại, nghe vậy thì vô thức sờ sau cổ: "Dùng rồi."
Tô Tử Úc hỏi tiếp: "Hiệu quả thế nào?"
"Cũng ổn," Thương Lộc Diễn gãi gãi cổ, "Chỉ là nổi nhiều nốt đỏ nhỏ, nhưng qua một đêm là hết."
"Vậy thì tốt."
Tô Tử Dự thả lỏng nét mặt, hơi nghiêng người về phía trước nói chuyện với cậu: "Giờ anh đang làm ở một công ty dược phẩm sinh học."
"Anh đã cải tiến loại thuốc đưa cho em, rồi viết bản mô tả đầy đủ công thức và thành phần, giao cho cấp trên."
"Họ rất quan tâm đến thuốc này, đã đầu tư một khoản lớn để chuẩn bị sản xuất."
"Nếu được tung ra thị trường, sẽ có nhiều Omega được hưởng lợi từ nó."
Thương Lộc Diễn không ngờ anh ta hành động nhanh như vậy, "Vậy thì tốt, chúc mừng anh."
Tô Tử Dự cười rạng rỡ, ánh mắt hiện rõ sự cuồng nhiệt và chân thành: "A Diễn, những loại thuốc này đều là vì em mà làm ra, nên anh định đặt tên theo em, gọi là thuốc thử SLY."
Thương Lộc Diễn hơi khựng lại khi đang uống nước, không lộ vẻ bất ngờ hay vui mừng gì."
Tô Tử Úc,"Cậu gọi tên anh, "Hôm trước anh nói có bạn gái rồi, giờ vẫn còn quen không?"
Tô Tử Úc hơi sững lại, rồi cười càng rạng rỡ hơn: "Tất nhiên là còn, em muốn gặp cô ấy không?"
"Công ty cô ấy gần đây, để anh gọi điện..."
Thương Lộc Diễn nhìn động tác tìm điện thoại của anh ta, khẽ chau mày, ngăn lại: "Thôi, để hôm khác đi."
Tô Tử Úc nghe theo, cất điện thoại, "Vậy cũng được."
Anh nói: "A Diễn, em mãi mãi là đứa em trai anh yêu thương nhất.
Dù anh có bạn gái rồi, điều đó cũng không thay đổi."
Câu nói ấy ít nhiều khơi gợi một chút ký ức của Thương Lộc Diễn.Tô Tử Úc mất cha từ rất nhỏ, còn Thương Lộc Diễn có cha cũng như không.Hai đứa trẻ tuổi không lớn không nhỏ vì hoàn cảnh giống nhau nên nhanh chóng thân thiết với nhau.Tô Tử Úc là một người anh rất có trách nhiệm, lớn hơn cậu một tuổi, nhưng luôn nhường nhịn cậu mọi điều.Lúc mười sáu tuổi, Thương Lộc Diễn đã nhận thức được xu hướng tính dục của mình và thẳng thắn nói với Tô Tử Úc.Vì khi đó cậu đã thích một người.Tuy Tô Tử Úc rất bất ngờ khi nghe cậu thổ lộ, nhưng vẫn tỏ ý tán thành, chỉ là khuyên cậu đừng yêu sớm, nên đặt việc học lên hàng đầu.Thế nhưng sau kỳ nghỉ hè năm mười sáu tuổi, Tô Tử Dự lại đột ngột đi du học nước ngoài.Thực ra lúc ấy trong lòng Thương Lộc Diễn đã mơ hồ có một suy đoán, liệu có phải Tô Tử Úc không thể chấp nhận xu hướng tình dục của cậu nên mới cố tình tránh né?Suy đoán ấy rất nhanh đã được chứng thực.Vì người suốt ngày khuyên cậu đừng yêu sớm, sau khi ra nước ngoài chưa được một năm đã có bạn gái.Trong hai ba năm sau đó, Tô Tử Úc lần lượt thay bạn gái như thay áo.Việc có chấp nhận hay không xu hướng tình dục của người khác là chuyện rất chủ quan, Thương Lộc Diễn hiểu điều đó, nên cũng không làm ầm lên.Nếu không phải dạo gần đây Tô Tử Úc đột nhiên like một bài đăng trên mạng xã hội của cậu, rồi chủ động liên lạc lại, thì có lẽ mối quan hệ "anh em" này đã rạn nứt đến mức chẳng thể hàn gắn nổi nữa.Sau khi ăn xong lẩu trong tâm trạng chẳng mấy tập trung, Thương Lộc Diễn viện cớ đi vệ sinh, tiện tay thanh toán luôn hóa đơn.Xe của Tô Tử Úc đậu ở bãi xe cách quán lẩu vài trăm mét.Thương Lộc Diễn vươn cổ giãn gân, đi bộ cùng anh ra bãi đỗ xe, coi như tiêu cơm.Giờ đã qua thời gian ăn trưa, đường phố cũng vắng vẻ hơn.Khi đi ngang một con hẻm nhỏ, Thương Lộc Diễn bỗng ngửi thấy một mùi lạ, rất nhẹ nhưng tanh.Giống mùi máu, lại giống như mùi hoa hồng bị thối rữa.Cậu đi theo mùi đó rẽ vào con hẻm, và phát hiện ở khúc quanh có một Omega nằm ngất dưới đất.Không khí trong ngõ rất nhạt mùi, nhưng mùi tanh lại nồng đến khác thường.Hương vị của pheromone dường như bị pha loãng bởi thứ gì đó, khiến người ta ngửi vào rất khó chịu."
A Diễn."
Tô Tử Dự giơ tay chắn ngang, không cho cậu tiến tới: "Để anh gọi xe cấp cứu, em đừng lại gần."
Thương Lộc Diễn gật đầu, giữ khoảng cách nửa mét rồi ngồi xổm xuống.Omega nằm đó rất gầy, hai gò má hóp lại, sắc mặt tiều tụy.Nhìn thì tuổi chắc còn nhỏ, cổ tay phải đeo vòng phân định giới tính, mặt trong cổ tay còn xăm một dãy số.198***7001.Trông giống như một số điện thoại.Thương Lộc Diễn lấy điện thoại ra thử gọi, nhưng phát hiện đó là số không tồn tại.Năm phút sau, xe cứu thương đến nơi.Không yên tâm, Thương Lộc Diễn nói lời tạm biệt với Tô Tử Úc rồi theo xe đến bệnh viện."
Là do lạm dụng thuốc thử phi pháp."
Bác sĩ chỉ đưa ra một cách nói rất mơ hồ.“Cụ thể là loại thuốc gì thì vẫn cần phải phân tích thêm, nhưng tuyến thể của cậu ấy đã bắt đầu hoại tử rồi.”
"Cậu là người nhà của cậu ấy sao?"
Thương Lộc Diễn lắc đầu.
Tuyến thể bị hoại tử có ý nghĩa gì, chẳng ai rõ ràng được.Khi biết rằng sau này bản thân sẽ không thể kiểm soát được việc cần pheromone và sự vuốt ve của Alpha, Thương Lộc Diễn từng nghĩ đến việc móc bỏ tuyến thể.Nhưng ở H quốc cho đến nay vẫn chưa có kỹ thuật cắt bỏ tuyến thể nào thực sự trưởng thành.Điều này có nghĩa là, một khi tuyến thể bắt đầu bị hoại tử, thì không còn cách nào cứu chữa nữa.Bác sĩ lại hỏi cậu có thể liên hệ với người nhà của Omega kia không, Thương Lộc Diễn vẫn lắc đầu.Cuối cùng bác sĩ chỉ thở dài, "Vậy thì bó tay rồi."
"Cậu cố gắng tìm người thân của cậu ấy nhé, cho dù có phải hỏa táng thì cũng cần có người ký tên."
Thương Lộc Diễn đứng đờ ra ở hành lang rất lâu.Mãi cho đến khi có người gọi cậu bằng một giọng ngập ngừng không chắc chắn: "A Diễn?"
Thương Lộc Diễn phản ứng chậm nửa nhịp, quay đầu lại thì thấy ở cửa phòng bệnh là Hình Nam.Hình Nam không thay đổi gì nhiều so với trước kia, dáng người cao lớn, khí chất cương nghị, chỉ khác là... mặc áo blouse trắng.Thương Lộc Diễn hơi bất ngờ, "Anh là bác sĩ à?"
"Ừm."
Hình Nam bước lại gần, không biết vô tình hay cố ý nhắc: "Lần đầu hẹn gặp, tôi đã nói là mình làm việc ở đây."
"Chỉ là rõ ràng, cậu chẳng để tâm đến chuyện đó."
Thương Lộc Diễn bỗng có chút ngượng ngùng, cụp mắt xuống chưa kịp nói gì, thì đã nghe Hình Nam thở dài."
Xin lỗi."
Hình Nam hơi ngửa đầu lên, nhìn khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp của cậu, giọng điệu có phần bất đắc dĩ: "Tôi không nên nói như vậy."
Thương Lộc Diễn là một kẻ khốn nạn, Hình Nam đã tự nhắc nhở bản thân vô số lần.Nhưng mỗi lần tên khốn ấy để lộ nét lúng túng hoặc biểu hiện ăn năn, Hình Nam lại mềm lòng.Thứ mềm lòng ấy thậm chí còn pha chút xót xa, khiến anh không khỏi chửi thầm mình quá yếu đuối.Thương Lộc Diễn sờ mũi, cậu cao hơn Hình Nam một chút, nên mỗi khi nói chuyện đều phải hơi cúi đầu xuống.Cậu nói với vẻ thành khẩn: "Không phải lỗi của anh."
"Trước kia đúng là tôi đối xử với anh không ra gì, anh muốn mắng cứ mắng đi."
Hình Nam hít sâu một hơi, chuyển đề tài: "Sao lại đến bệnh viện?
Không khỏe à?"
Thương Lộc Diễn lắc đầu: "Không phải tôi, là tôi thấy một Omega ngất xỉu trên đường."
Nói đến đây cậu tiện thể nhờ Hình Nam giúp một việc: "À đúng rồi, anh có thể ngửi thử xem người đó có mùi gì không?"
Bác sĩ ban nãy là một Beta, Thương Lộc Diễn đã hỏi nhưng chị ấy bảo không ngửi thấy mùi gì.Hình Nam bước lên vài bước, còn chưa vào phòng, lông mày đã nhíu chặt."
Là mùi tuyến thể hoại tử."
"Lộ Băng chắc cũng đã nói với cậu chuyện về ‘mẫu thử’ rồi nhỉ."
Có lẽ vì e ngại nơi hành lang đông người, Hình Nam không nói quá chi tiết: "Nếu trước đây cậu đã từng phân hóa, thì phải cẩn thận."
Thương Lộc Diễn hơi rối bời, không chú ý thấy có một đứa trẻ chạy phía sau.Không kịp tránh, cậu bị va phải, bước về phía trước một bước.Hình Nam đưa tay đỡ lấy cậu, hai tay giao nhau, vòng tay phân hóa chạm vào nhau như nam châm hút lại.Sau tiếng "xè xè" của dòng điện, một giọng máy móc nữ lạnh lẽo vang lên giữa hành lang...[Pheromone Alpha: mùi khoai lang tím.Pheromone Omega: trà trắng đào ô long.Mức độ phù hợp: 94%Lệnh thực thi: Ghép đôi vô hiệu.]Thương Lộc Diễn hơi ngạc nhiên.Cậu cứ tưởng sau khi đã đăng ký với Giản Bạch Liễm, tất cả chỉ số phù hợp với các Alpha khác đều sẽ là 0%, giống lần trước với Cung Sơ Dương vậy.Vừa rút tay về, đã nghe thấy Hình Nam gần như khàn giọng hỏi: "Cậu đã có Alpha rồi phải không?"
Đã đăng ký AO thì mức phù hợp giữa đôi bên luôn là cao nhất.Sau đó dù có ghép đôi với người khác, kết quả sẽ luôn thấp hơn người đăng ký chính thức, và được đánh dấu là vô hiệu.Ghép đôi vô hiệu nghĩa là đối phương đã có Alpha hoặc Omega.Thương Lộc Diễn thì không biết mấy điều đó, nhưng Hình Nam thì biết rõ.Đối diện với câu hỏi ấy, Thương Lộc Diễn chẳng hề do dự: "Ừ, bọn tôi có mức phù hợp 99%."
Lời vừa dứt, một giọng nói trong trẻo vui vẻ vang lên từ cầu thang—"A Diễn!"
Lộ Băng vui vẻ chạy đến ôm lấy tay Thương Lộc Diễn, hoàn toàn chẳng để ý đến ai khác."
A Diễn, em nhớ anh lắm luôn ấy."
Cậu ta bám lấy Thương Lộc Diễn không rời.Hình Nam khẽ quay người, hít một hơi thật sâu, trấn tĩnh lại rồi mới nhìn về phía Lộ Băng: "Không phải đã dặn đừng chạy lung tung sao?"
"Có lung tung đâu."
Lộ Băng lè lưỡi trêu chọc rồi kéo Thương Lộc Diễn đi, "A Diễn đi cùng em đi, lâu lắm không gặp anh rồi."
Thương Lộc Diễn bị kéo đến quán cà phê ngoài trời trong khuôn viên bệnh viện.
Quay đầu lại, cậu thấy Hình Nam vẫn đứng nguyên tại chỗ, dường như lại thở dài.Lộ Băng gọi một cốc kem phô mai và một cốc chanh dây."
Anh thích đồ lạnh nhỉ," Lộ Băng cười rạng rỡ, "Em nhớ không nhầm chứ?"
Thật ra là nhớ nhầm.
Thương Lộc Diễn không thích đá bào.Nhưng cũng chẳng sao, dù gì cũng chỉ uống vài ngụm.Lộ Băng nói chuyện không cần ai đáp, tự mình cũng có thể nói cả nửa ngày.Thương Lộc Diễn nghe như xem tấu hài, thỉnh thoảng ánh mắt lại lơ đãng, trong đầu vẫn nghĩ về Omega có tuyến thể hoại tử kia.Mười phút sau, Lộ Băng bỗng nhiên im bặt.Thương Lộc Diễn theo phản xạ nhìn lại, ánh mắt dừng trên mặt Lộ Băng, liền thấy lông mi cậu ta ướt sũng, như thể sắp khóc."
A Diễn, em có thai rồi."
Lộ Băng lau nước mắt, đôi mắt đỏ hoe đầy u sầu: "Anh... có thể đừng giành Hình Nam với em được không?"[Tác giả có lời: Hình Nam và Lộ Băng đã "khóa chặt" rồi, yên tâm nhé.]