Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 550: Người Trương Gia Động Tâm, Tiền Lương Quá Thơm. (3)



Hoàng phụ nghe vậy trong lòng giật giật, có loại cảm giác củ cải trắng nhà mình trồng bị heo ủi, có chút chua chát nói: "Vi Vi, trước đây không phải con đã nói, đợi sau khi con tốt nghiệp liền mang về nhà cho chúng ta gặp mặt sao? Hiện tại con cũng đã tốt nghiệp, vậy lúc nào thì đem hắn mang về cho chúng ta gặp gỡ đây? "

Hoàng mẫu c*̃ng phụ họa nói: "Đúng vậy, chúng ta không phản đối con yêu đương, chỉ hi vọng là con có thể mau chóng mang về cho chúng ta gặp mặt một lần, dù sao mẹ với cha con cũng là người từng trải, ở phương diện nhìn người vẫn có kinh nghiệm hơn con."

Hoàng Linh Vi sảng khoái đáp: "Được, khi nào quay lại con dẫn hắn đến gặp hai người."

Sảng khoái như vậy?

Hoàng phụ cùng với Hoàng mẫu không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy được sự nghi hoặc trong mắt đối phương.

"Cứ quyết định như vậy đi, khi nào bạn trai con đến?"

"Vậy thì ngày kia gọi hắn tới đây?"

"Có thể, vậy thì ngày kia."

...

Thứ hai, ngày 3 tháng 7 năm 2023.

Tại sân bay thành phố Quảng Tây, Liễu Vân Tình cùng cha mẹ với con gái cùng nhau ngồi lên xe taxi.

"Còn nhớ năm đó lúc mang con trở lại, con cũng là trạc tuổi của Khinh Nga, chỉ chớp mắt liền hơn hai mươi năm, thời gian trôi qua thật nhanh!" Liễu phụ nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, vẻ mặt thổn thức nói.

Liễu Vân Tình nhớ lại tình cảnh năm đó, cảm khái nói: "Vâng, con còn nhớ lần trước trở về cũng là nghỉ hè, con ở lại nửa tháng, cùng cha mẹ đi tham quan các danh lam thắng cảnh, làm cho con lần đầu tiên về quê, thấy quê mình đẹp như vậy."

Tài xế taxi nghe vậy kinh ngạc nói: "Ông chủ nhiều năm như vậy mới trở về một lần, đây là chuyển tới thành phố lớn nào phát triển sao?"

Liễu phụ than thở: "Tôi sinh ra ở Quảng Tây, cũng lớn lên ở đó, cha tôi đến từ thành phố Quý Châu, là ở trong thời đại đặc biệt đã chuyển đến Đài Loan. Bây giờ tôi đã định cư ở đó hàng chục năm, quê hương cũng chỉ có thể tình cờ về xem thử."

Tài xế taxi đột nhiên nói: "Thì ra là như vậy, hai bờ sông là một nhà, bên kia trở về tổ quốc ôm ấp có thể nói là chiều hướng phát triển, cũng là chuyện sớm hay muộn thôi, tới chỗ nào phát triển cũng đều giống nhau."

"Ừm, ông nói rất đúng."

Tài xế taxi là nổi tiếng là người biết bắt chuyện, hiếm khi gặp được đồng hương, hắn hứng thú nói chuyện, liền cản c*̃ng không cản được.

Vẫn luôn trò chuyện suốt quãng đường, vậy mà khi tới nơi gương mặt còn chưa hết thòm thèm.

Đới tài xế xe taxi lái xe rời đi, Liễu Vân Tình mới thán phục nói: "Con vẫn luôn nghe nói tài xế taxi ở Đế đô có thể nói nhiều, lần trước con có xem một bài nói, có một người tên Trương gì đó, bởi vì nợ nần mà trong lòng nảy sinh ý đồ xấu.

Sau khi lên kế hoạch đã lâu liền cướp một chiếc xe taxi, nhưng chỉ cướp được hơn 300 tiền mặt. Sau đó, hắn không cam lòng, thế là nhiều lần thuê xe chuẩn bị lại thực hiện một vụ cướp khác.

Kết quả hắn lần lượt đổi bốn chiếc taxi, sau khi lên xe taxi, hắn cùng tài xế trao đổi với nhau, thực sự không đành lòng thực hiện hành vi cướp đoạt, cuối cùng cũng không có ra tay, còn thành thật tính tiền xuống xe. Con vốn tưởng rằng tin tức này đã cường điệu, nhưng hôm nay nhìn thấy tài xế xe taxi huyên thuyên bản lĩnh, mới biết danh bất hư truyền!"

"Còn có bài báo như vậy à?" Liễu mẫu kinh ngạc nói.

Liễu phụ không nhịn được nói: "Từ xưa tới nay đều nói họa là từ miệng mà ra, hiện tại ngược lại tốt, biến thành họa từ miệng tiêu tan."

Dương Khinh Nga nói: "Vừa vặn xe chú tài xế taxi kia rất biết cách nói chuyện."

Liễu Vân Tình khẽ mỉm cười, nói: "Được rồi, không nói cái này nữa, chúng ta trước tiên đi mướn phòng đem hành lý cất, sau đó lại tìm chỗ ăn cơm, đợi ăn uống xong trời cũng gần tối, chúng ta có thể đi xem cảnh đêm ở hai bên hồ Giang Tứ!"

Dương Khinh Nga nghe vậy vẻ mặt nhảy nhót nói: "Được ạ, vậy chúng ta đi mau thôi, nghe mẹ nói con nóng lòng muốn đii!"

Liễu mẫu sờ sờ đầu nhỏ của cô, cười nói: "Vậy đi mau thôi, chúng ta cũng có hai mươi mấy năm rồi chưa nhìn thấy, đoán chừng cảnh đêm bây giờ so với trước đây còn đẹp hơn."

Liễu Vân Tình nói tiếp: "Đó là đương nhiên, hai mươi mấy năm qua là thời kỳ phát triển mạnh mẽ ở đại lục. Mỗi năm đều khác nhau, chứ đừng nói chi là hai mươi mấy năm. Vừa nãy từ sân bay lại đây con cũng cảm giác được, nó thực sự đã thay đổi rất nhiều so với hai mươi năm trước."

Liễu phụ gật đầu nói: "Đặc biệt là cơ sở hạ tầng, thay đổi thật sự quá lớn."

Cố Diệp Phi

"Bình thường, bây giờ đại lục chính là nổi danh thiên hạ cơ sở hạ tầng phát triển điên cuồng, ở phương diện này làm sao có khả năng kém chứ!"

"Nói cũng phải, so với đại lục, sự phát triển của Đài Loan gần như bị đình trệ trong hai thập kỷ qua. Nếu cứ tiếp tục như vậy, đừng nói đến việc so sánh với các tỉnh mạnh như Quảng Đông, Giang Tô, Sơn Đông.chính là Trung Hải một toà thành phố kinh tế trực thuộc trung ương. Tổng sản lượng cũng sắp bắt kịp tổng kinh tế của Đài Loan."

"Được rồi, không nói nữa, cua đồng đại thần đang nhìn chằm chằm chúng ta kìa!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 551: Cậu Giang, Sao Lại Là Cậu?



Buổi chiều.

Tại một khu quan nội nào đó ở Thâm thị.

Hoàng phụ cẩn thận từng li từng tí rửa con cua trong tay, một bên thầm nói: “Thằng nhóc này thật đúng là có lộc ăn mà, ngay cả chúng ta ở gần biển cũng rất ít khi được ăn, mà nó lần đầu đến đã gặp, không thể không nói, vận khí thật tốt.”

Con cua Hoàng phụ đang rửa được gọi là vua của các loại cua, cua hoàng đế xanh, giá của loại cua này là cao nhất trong số các loại cua trong nước, ở các quán ăn tại Hương Giang đều tính giá theo lạng, mỗi lạng bán tới mấy trăm đô la Hồng Kông, cực kì đắt đỏ.

“Đầu tay biển dầu” là tiếng lóng trong nghề, chỉ loại cua hoang dã cao cấp nhất, dầu cua đã thẩm thấu vào từng khớp nối, phân bố đều ở mỗi chân cua, thịt chắc, bẻ gãy chân cua là có thể thấy dầu cua nhỏ ra.

Loại cua hoang dã thượng hạng này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, kể cả là người có tiền cũng không phải cứ muốn ăn là được.

“Thằng nhóc này đúng là có lộc ăn.”

Hoàng mẫu đang sơ chế tôm biển cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, rồi liếc đứa con gái đang ngây ngô cười bên cạnh, thở dài: “Ông Hoàng, ông xem đứa con gái này của ông đi, vui vẻ như vậy, đúng là con gái lớn không được lợi gì mà!”

“Con nói này mẫu thân đại nhân, ngài có thể đừng bêu xấu con gái mình vậy được không?”

Hoàng mẫu cười nói: “Đây không phải là bêu xấu, đây gọi là biểu đạt cảm xúc.”

Hoàng Linh Vi vội vàng nhéo nhéo bả vai mẹ mình, xin tha: “Mẫu thân đại nhân, xin hạ miệng lưu tình.”

Hoàng mẫu không nhịn được cười ha hả.

Hoàng phụ để con cua hoàng đế xanh đã lau rửa sạch sẽ sang một bên, xen vào: “Cha nói này con gái, con cũng đừng vui mừng quá sớm, mặc dù cha mẹ không phản đối việc con có bạn trai, nhưng nếu như người bạn trai kia của con không qua được cửa chúng ta, vậy thì cũng đừng trách cha mẹ ngăn cản tình cảm đôi lứa!”

Hoàng Linh Vi một bên giúp mẹ bóp bả vai, một bên nhìn cha mình, nói: “Đồng chí Hoàng, trước khi nói lời thanh minh, lát nữa không cần biết cha có hài lòng hay không, cha cũng không được tỏ thái độ trước mặt anh ấy đâu đấy, nếu không con sẽ không để ý tới cha nữa!”

Hoàng phụ lại cầm một con cua hoàng đế xanh khác lên, tiếp tục lau rửa, tiếp lời: “Cũng không đến mức như vậy, dù sao đây cũng là lần đầu tiên con gái mang bạn trai về nhà ra mắt, có không hài lòng cha cũng sẽ không tỏ thái độ với người ta.”

Hoàng Linh Vi tự tin nói: “Chỉ cần hai người có thể công chính phân minh đánh giá, vậy anh ấy nhất định sẽ phù hợp với yêu cầu con rể của hai người.”

“Tự tin như vậy sao?”

Nói xong, Hoàng mẫu lại gật đầu nói: “Cũng có thể, theo như lời con nói, nó năm ngoái mới tốt nghiệp đại học, sau đó chưa tới nửa năm đã có thể dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, thành lập một công ty, còn kiếm được không ít tiền, hẳn là năng lực thật sự mạnh.”

Hoàng phụ nói tiếp: “Chỉ có năng lực kiếm tiền thôi thì không được, mặc dù nhà chúng ta không phải giàu nhất, nhưng cũng không thiếu tiền, nó phải ưu tú ở mọi mặt, hơn nữa còn phải đối tốt với con gái chúng ta, tình cảm phải chung thủy một lòng, không được trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài.”

Hoàng Linh Vi tràn đầy lòng tin đối với bạn trai, cười nói: “Hai người cứ yên tâm đi, ánh mắt con gái hai người vẫn rất tốt đấy.”

Hoàng phụ và Hoàng mẫu liếc nhau một cái, đồng thanh nói: “Được, vậy chúng ta rửa mắt đợi!”



Bốn giờ chiều.

Giang Phong mở cửa xe chiếc Volvo XC 90, lại đi tới khu quan nội nào đó ở Thâm thị.

Lần này tới Thâm thị chỉ có một mục đích duy nhất, chính là giải quyết cha mẹ của bạn gái, thuyết phục họ chấp nhận đứa con rể tương lai là hắn này,

Lần đầu tiên gặp mặt trưởng bối nhà gái, phần lớn đàn ông đều khó tránh khỏi cảm thấy lo lắng hồi hộp, sợ cha mẹ nhà gái chướng mắt mình, vì thế, tất cả những ông con rể tương lai như hắn đều thi triển ra đủ thứ thập bát ban võ nghệ, mục đích chỉ là để thuyết phục cha mẹ nhà gái chấp nhận mình.

Có điều Giang Phong không hề khẩn trương chút nào, vì buổi gặp mặt ngày hôm nay mà hai, ba tháng trước hắn đã thiết lập quan hệ anh em với cha vợ tương lai, như vậy có gì cần phải khẩn trương nữa?

Còn mẹ vợ tương lai, sự yêu thích của bà đối với Giang Phong cũng đã rõ rành rành ở đó, chỉ cần gặp mặt trò chuyện vài phút là có thể gãi đúng chỗ ngứa của bà, hắn còn sợ không giải quyết được sao?

Nhà Hoàng Linh Vi ở chỗ nào Giang Phong biết rõ, trước đó hắn đã từng đến cửa tiểu khu để đón cô, bởi vậy sau khi tới một tiểu khu quen thuộc, Giang Phong liền ngựa quen đường cũ đi về phía nhà Hoàng Linh Vi.

Nửa tiếng sau, Giang Phong đã tới nhà Hoàng Linh Vi.

Cố Diệp Phi

Đỗ xe xong, hắn liền lấy điện thoại ra gọi cho Hoàng Linh Vi.



Tại Hoàng gia.

Sau khi cúp điện thoại, Hoàng Linh Vi liền đứng lên nói: “Cha, mẹ, anh ấy đến rồi, con ra đón anh ấy một chút đây.”

Hoàng mẫu gật đầu nói: “Ừ, đi đi, ông Hoàng, ông mang mấy con cua hoàng đế này bỏ vào trong nước đá ngâm một lát rồi chuẩn bị bỏ vào nồi hấp đi.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 552: Cậu Giang, Sao Lại Là Cậu? (2)



“Biết rồi!”

Hoàng phụ lên tiếng, sau đó mang nước đá đã chuẩn bị sẵn ở trong tủ lạnh ra, đem mấy con cua hoàng đế xanh còn sống sờ sờ bỏ vào. Sau khi mấy con cua này bị đông lạnh tới c.h.ế.t là có thể mang nó vào trong nồi hấp rồi.

Đưa mắt nhìn con gái đi ra cửa, Hoàng mẫu bỗng thấy hơi lo lắng, bất an thở dài: “Ai, không biết Vi Vi rốt cuộc tìm được dạng bạn trai gì, nhìn bộ dáng kia của nó, trái tim cũng treo trên người người ta luôn rồi.

Nếu như đối phương thích hợp với nó, vậy đó là chuyện tốt, còn nếu như không thích hợp, vậy chuyện này thật đúng là khó mà xử lý!”

Lúc này, trong lòng Hoàng phụ cũng bách vị tạp trần, nói: “Chuyện tình cảm nam nữ là thứ khó hiểu nhất, hơn nữa, con người trong khoảng thời gian yêu đương là lúc chỉ số IQ thấp nhất, trong mắt chỉ toàn là ưu điểm của đối phương, coi nhẹ thiếu sót của họ. Sau khi hai người bước vào con đường hôn nhân, những thiếu sót vốn có của đối phương mới phóng đại ra vô hạn, thế là đủ kiểu mâu thuẫn kéo tới.

Chúng ta không phải kiểu gia trưởng mạnh mẽ áp đặt hôn nhân của con cái, không có cách nào can thiệp quá nhiều vào hôn nhân của con gái, chỉ có thể cố gắng hết sức giúp nó phát hiện ra thiếu sót của đối phương, từ đó nhắc nhở nó, còn người thực sự làm chủ, cuối cùng vẫn là nó.”

Hoàng mẫu vui mừng nói: “May là con gái chúng ta lúc sắp tốt nghiệp đại học mới có bạn trai, lúc này suy nghĩ cũng đã tương đối trưởng thành rồi, dựa theo vài lời nó để lộ ra, người bạn trai này của nó có lẽ cũng rất ưu tú, hẳn là sẽ không xuất hiện loại tình huống chúng ta lo lắng kia.”

“Hi vọng là như vậy!”

“Thời gian cũng đã tới rồi, nước hẳn cũng sôi rồi đi? Có thể cho tôm cua vào hấp cùng được!”

“Ừ, nước sôi rồi, bà đi sắp bát đũa đi, để tôi làm cái này cho.”



Cùng lúc đó.

Ở cửa tiểu khu, Hoàng Linh Vi đưa tay nhận hai túi quà lớn, ý cười khắp mặt nói: “Chồng, anh lái xe vất vả rồi!”

Giang Phong cầm hai túi quà lớn khác, lắc đầu cười: “Không vất vả, vừa nghĩ tới sau khi vượt qua cửa cha mẹ vợ này, hai chúng ta có thể ở cùng nhau, trong lòng anh liền tràn đầy động lực.”

“Thật biết nói chuyện, đi nhanh đi, hôm nay anh đến đúng lúc lắm, rất có lộc ăn!”

Giang Phong mắt sáng lên: “Mẹ vợ làm món gì ngon chiêu đãi anh sao?”

Hoàng Linh Vi vừa đi vừa nói: “Là cha em bắt được mấy con cua hoàng đế xanh, loại hải sản này số lượng không nhiều, muốn nếm thử một lần cũng không dễ dàng gì.”

Giang Phong cười nói: “Vậy thật đúng là có lộc ăn, anh nghe đại danh cua hoàng đế xanh cũng đã lâu, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng được nếm thử, hôm nay nhờ phúc của em mà được nếm thử lần đầu tiên trong đời đấy.”

“Hương vị của cua hoàng đế xanh rất tuyệt, so với cua hoàng đế còn ngon hơn đấy!”

“Nghe thôi mà anh đã chảy cả nước miếng rồi…”

Hai người cười cười nói nói, rất nhanh sau đó đã đến trước cửa nhà Hoàng Linh Vi.

Mặc dù Hoàng Linh Vi có chìa khóa, nhưng cô vẫn ấn chuông cửa, sau đó cùng Giang Phong yên tĩnh chờ cha mẹ ra mở cửa.

Mười mấy giây đồng hồ sau, cửa cuối cùng cũng mở ra.

Để tỏ lòng coi trọng, Hoàng phụ, Hoàng mẫu cùng đứng trước cửa chào đón Giang Phong.

Khi vừa nhìn thấy Hoàng phụ, Giang Phong lập tức chuyển mình thành ảnh đế, trừng lớn mắt kinh ngạc thốt lên: “Anh Hoàng?”

Hoàng phụ cũng trợn mắt há mồm: “Cậu Giang, sao lại là cậu?”

Phản ứng của hai người khiến Hoàng mẫu và Hoàng Linh Vi hai mặt nhìn nhau, hai người bọn họ quen biết sao?

Hoàng Linh Vi mở lời nói: “Anh Phong, anh biết cha em sao?”

Hoàng mẫu theo sát phía sau hỏi: “Ông Hoàng, ông biết cậu nhóc này à?”

Giang Phong vẻ mặt kinh ngạc nói: “Biết, đương nhiên là biết, không nghĩ tới cha em vậy mà lại là anh Hoàng… a… Chú Hoàng, cái này thật đúng là duyên phận mà!”

Hoàng phụ cũng cảm thấy chuyện này quá kỳ diệu, nói với bạn già: “Đúng là duyên phận mà, cậu em Giang… a… Tiểu Giang chính là người thanh niên nói chuyện cực kỳ ăn ý với tôi mà trước đó tôi kể với bà đấy.”

Cố Diệp Phi

Hoàng mẫu nghe vậy liền hiểu ra, hai, ba tháng trước, sau khi chồng ra ngoài trở về liền hưng phấn nói với bà lúc ở quán nước uống trà sớm đã gặp một cậu thanh niên nói chuyện cực kỳ ăn ý, hai người gặp từ sáng nói tới tận chiều, hàn huyên hết mấy giờ mới thỏa mãn đi về.

Không nghĩ tới cậu thanh niên trước đó chồng mình nhắc tới lại là bạn trai của con gái, chuyện này thật đúng là quá kỳ diệu!

“Tiểu Giang, đừng đứng trước cửa nữa, mau vào đây đi!”

Hoàng phụ một bên gọi Giang Phong vào, một bên như trút được gánh nặng, nói: “Tiểu Giang, không gạt cậu, trước khi thấy cậu tôi còn đang lo lắng không biết Vi Vi dẫn về kiểu bạn trai gì đấy! Bây giờ thấy là cậu, tảng đá đè trong lòng tôi kia cuối cùng cũng rơi xuống rồi!”

Lời này chính là lời tán thành lớn nhất đối với con rể tương lai Giang Phong, Giang Phong nghe xong, cười đến răng hàm cũng như muốn rớt ra ngoài, trong lòng vô cùng vui mừng khi đã làm quen với cha vợ tương lai từ trước.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 553: Cậu Giang, Sao Lại Là Cậu? (3)



Xem như là kinh nghiệm phong phú của một người mai mối, Giang Phong tự nhiên biết rõ cha vợ khắp thiên hạ đều có chung một đặc điểm, chính là lúc mới đầu sẽ không quá chào đón bạn trai của con gái, loại “căm thù” giữa cha vợ và con rể cũng giống như loại “căm thù” giữa mẹ chồng và nàng dâu vậy, không dễ loại bỏ như vậy.

Việc Giang Phong quen biết cha vợ tương lai trước có một điểm tốt, đó chính là lúc hai người quen biết vẫn chưa có quan hệ cha vợ con rể, tự nhiên sẽ không có “căm thù”, mối quan hệ như vậy muốn phát triển là tương đối dễ dàng.

Mà sự thật chứng minh đúng là như thế, bởi vì trước kia khi gặp nhau, Hoàng phụ đã coi Giang Phong thành bạn vong niên, điểm ấn tượng ban đầu cao đến bạo lực, bây giờ hai người gặp mặt, phát hiện bạn trai con gái của mình chính là người bạn vong niên kia, ông vui mừng còn không kịp, đâu ra “căm thù” nữa!

Dù sao con gái sớm muộn cũng phải lập gia đình, gả cho một người nói chuyện hợp với mình so với gả cho một người mình ngứa mắt thì cái nào tốt hơn?

Giang Phong đưa quà cho Hoàng mẫu, vừa đổi xong giày đã bị cha vợ kéo vào phòng khách tán gẫu.

Hoàng mẫu và Hoàng Linh Vi thấy vậy đều vô cùng kinh ngạc.



Năm phút sau.

Đây là lần đầu tiên trong đời Giang Phong ăn cua hoàng đế xanh.

Phần gạch cua lộ ra, che phủ bên trên là một lớp mỡ vàng óng, mùi thơm đặc trưng của cua đập thẳng vào mặt, Giang Phong không nhịn được khen: “Mùi thơm này thật đúng là khiến người ta thèm nhỏ dãi mà!”

Hoàng phụ nhiệt tình nói: “Cua hoàng đế xanh hấp được giữ nguyên vị, là món ngon hiếm thấy, Tiểu Giang thử xem hương vị thế nào?”

Giang Phong nhẹ gật đầu, sau đó dùng đũa gắp một miếng thịt cua cho vào miệng, lại lên tiếng tán dương: “Vừa ngậy vừa ngon ngọt, thịt vừa chắc vừa mềm, quả là món mỹ vị đặc biệt, không hổ danh là cực phẩm trong các loại cua, mùi vị này thật sự rất tuyệt!”

Hoàng Linh Vi cũng để lộ vẻ mặt hưởng thụ, nói: “Mùi vị này thật sự là trăm ăn không ngại, nếu như cua hoàng đế xanh cũng giống như những loại cua bình thường kia, lúc nào mua cũng được thì tốt biết mấy!”

Hoàng mẫu bật cười: “Suy nghĩ này của con cũng hão huyền quá rồi, cua hoàng đế xanh là nguyên liệu nấu ăn cao cấp, không thể can thiệp nhân tạo, số lượng nhiều hay ít đều phải xem ý ông trời, thỉnh thoảng được ăn một lần đã không tệ rồi, còn muốn ngày nào cũng ăn nữa sao?”

Hoàng phụ nói tiếp: “Mọi thứ đều có mức độ thôi, cua hoàng đế xanh vì hiếm thấy cho nên hương vị mới ngon như vậy, nếu như ngày nào cũng có thể ăn, sợ rằng không tới mấy ngày con đã bỏ đi như chiếc giày rách rồi.”

Giang Phong gật đầu nói: “Chú Hoàng nói đúng, hưởng thụ thức ăn ngon phải cực kỳ coi trọng, cùng một món ăn, thời gian ăn khác, địa điểm ăn khác, tâm tình khác, hương vị cũng sẽ hoàn toàn khác biệt.

Ví dụ như trong thời kỳ cuộc sống tương đối khó khăn, ngày lễ ngày tết chỉ cần một bữa đậu hũ thôi cũng cảm thấy ngon cực kỳ, tới mức nuốt cả lưỡi vào.

Nhưng đặt trong hoàn cảnh bây giờ, một món đậu hũ mà thôi, có ai trân trọng như vậy nữa chứ?”

Hoàng mẫu tán đồng: “Lời nói này của Tiểu Giang không sai chút nào, trước đó dì thường xuyên nghe mẹ mình nói, thời đại của bà có thể được ăn một bữa có rau giá, có đậu hũ đã là đãi ngộ hiếm thấy rồi.

Về sau điều kiện kinh tế tốt, rau giá và đậu hũ ăn lúc nào cũng được, cuối cùng cũng không còn cảm nhận được hương vị năm đó nữa.”

Hoàng Linh Vi im lặng một hồi, sau đó mới lên tiếng: “Con chỉ là thuận miệng cảm khái một câu thôi, đối với người phương nam chúng ta mà nói, có thể ăn mãi không ngán, ngoại trừ ăn cơm ngoài, sợ rằng không tìm ra loại đồ ăn thứ ba nào.”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nở nụ cười.

Tiếp đó, bốn người liền nhân lúc đồ còn nóng, chia mấy con cua hoàng đế xanh kia ra ăn.

Ba người Hoàng gia tuy nói không thường ăn, nhưng vì vùng biển Thâm thị chính là một trong những nơi có cua hoàng đế xanh sinh sống, cơ bản mỗi năm đều có thể ăn vài lần, nhiều năm qua thật ra cũng đã ăn không ít, cho nên phần lớn cua hoàng đế xanh đều để cho Giang Phong ăn.

Cố Diệp Phi

Giang Phong cũng không khách khí, nhún nhường một cái xong liền thu hết vào miệng, ăn đến miệng đầy mỡ.

Đương nhiên, hắn đi ra ngoài lăn lộn toàn bộ là nhờ cái miệng này, ngoại trừ ăn cua hoàng đế xanh ra thì cũng không nhàn rỗi, mở ra chiêu thức “miệng cường vương giả”, tay năm tay mười trò chuyện cùng Hoàng phụ, Hoàng mẫu.

Hắn nắm rõ như lòng bàn tay sở thích của Hoàng phụ Hoàng mẫu, lúc nói chuyện trời đất rất hợp ý, lúc nói chuyện chính lại càng ăn ý hơn.

Hoàng Linh Vi ở bên cạnh nhìn đến trợn mắt há mồm, cô đã sớm biết bạn trai miệng lưỡi lợi hại, nhưng không biết lại lợi hại đến mức độ có thể dỗ cha mẹ mình vui vẻ tới mức cười không khép được miệng.

Bữa cơm này ăn tới bảy giờ tối mới kết thúc.

Xuống bàn cơm, lúc bốn người chuyển ra phòng khác, Hoàng mẫu mới cảm khái nói: “Tiểu Giang, cháu thật biết cách nói chuyện, khó trách lúc ấy ông Hoàng lại có thể trò chuyện cùng cháu lâu như vậy.”

Giang Phong nghe vậy cười ha ha nói: “Đó là vì tán gẫu cùng chú và dí thật sự rất vui, nếu như đổi thành người khác, cháu cũng không nói chuyện được đến như vậy.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 554: Tiểu Giang Đúng Là Có Thể, Ánh Mắt Con Gái Cha Đúng Là Không Tệ



Tiểu khu nào đó trong thành phố Thâm Quyến.

Phòng khách Hoàng gia, đám người vừa uống trà vừa tán gẫu.

Hoàng phụ nói: "Tiểu Giang, chú nhớ cháu nói mình làm nghề mai mối, mở một văn phòng môi giới hôn nhân tại tỉnh Quế, không biết làm ăn thế nào?"

Giang Phong mỉm cười nói:

"Nói tóm lại cũng tạm được, hiện tại văn phòng đã dần đi vào quỹ đạo, doanh thu tháng gần đây đột phá 5 triệu. Chi phí vận hành văn phòng chúng cháu rất thấp, 5 triệu này trừ đi thuế cùng với một số chi phí linh tinh, cháu đại khái có thể thu được khoảng 2 triệu!"

Hoàng phụ, Hoàng mẫu nghe được đều khiếp sợ không thôi. Bọn họ từng nghe con gái nói Giang Phong mở công ty, hơn nữa còn nhắc tới chuyện hắn lái Volvo XC90, lúc đó bọn họ đã phỏng đoán giá trị tài sản của Giang Phong có lẽ đã phá triệu.

Chỉ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, từ dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng đến tài sản lên tới hàng triệu. Năng lực kiếm tiền này khiến cho bọn họ chỉ biết cảm thán.

Cố Diệp Phi

Nhưng điều bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng chính là, trong vòng chưa tới một năm, thu nhập hàng tháng của Giang Phong đã lên tới hai triệu. Thu nhập này còn cao hơn tiền thuê nhà bọn họ nhận được mỗi tháng.

Người trẻ tuổi đúng là lợi hại!

Mà Hoàng Linh Vi ngồi ở bên cạnh còn ngại không đủ, kiêu ngạo nói bổ sung:

"Đây chỉ là thu nhập của văn phòng môi giới, thu nhập lớn nhất của anh Phong chủ yếu tới từ những khách hàng cao cấp, chắc cha mẹ cũng biết tập đoàn Uông thị tại Quảng Đông chúng ta đúng không?"

"Đương nhiên là biết, tập đoàn Uông thị nổi danh như vậy, tại Quảng Đông ai mà không biết chứ!"

Hai mắt Hoàng Linh Vi sáng lên, nói:

"Người thừa kế duy nhất của tập đoàn Uông thị - Uông Văn Kiệt, chính là một trong những khách hàng cao cấp của anh Phong. Hai người có biết sau khi chuyện thành công, Tiểu Uông tổng này đã đưa tạ lễ gì cho anh Phong không?"

Hoàng phụ và Hoàng mẫu liếc nhau một cái, từ giọng điệu nói chuyện của con gái bọn họ có thể cảm thấy phần tạ lễ này không đơn giản, liền phối hợp hỏi:

"Đưa tạ lễ gì?"

"Tặng một căn nhà!"

Dừng một chút, Hoàng Linh Vi nâng cao giọng: "Một căn nhà giá trị hơn 30 triệu!"

Vừa dứt lời, dù là người có mấy tòa nhà như Hoàng phụ Hoàng mẫu cũng nhịn không được mà hít vào một ngụm khí lạnh.

Nếu như là con gái mình cần thì dù là căn phòng giá trị 100 triệu, Hoàng phụ Hoàng mẫu đều có thể lấy ra mà không chút do dự. Nhưng đây lại chỉ là vì tạ môi, bọn họ tuyệt đối không có ngân sách lớn như vậy.

Hoàng phụ nhịn không được mà khen:

"Không hổ là người thừa kế duy nhất của tập đoàn trăm tỷ, ra tay đúng là không giống người thường."

Hoàng Linh Vi cười híp mắt, nói: "Đây chỉ là một trong những khách hàng cao cấp của anh Phong mà thôi, còn có tập đoàn nước khoáng XX mà các người đều không xa lạ gì kia nữa? Vị Lăng công chúa kia cũng nhờ anh Phong làm mai mối, hôn lễ đã được định vào tháng này, đến lúc đó không biết sẽ đưa tạ môi gì cho anh Phong đây! Hai người này xem như là đại diện cho những khách hàng cao cấp của anh Phong, còn có rất nhiều đại phú hào, phú nhị đại cùng với con ông cháu cha khác nữa."

Hoàng mẫu khen từ tận đáy lòng:

"Tiểu Giang, cháu đúng thật là tuổi trẻ tài cao, thật lợi hại!"

Hoàng phụ cũng giơ ngón tay cái lên khen ngợi:

"Tiểu Giang, trong những người trẻ tuổi mà chú biết, cháu đúng là lợi hại."

Giang Phong khiêm tốn cười nói:

"Hai người quá khen, cháu cũng chỉ là may mắn mà thôi."

Cuộc nói chuyện sau đó càng trở nên hài hòa hơn.

Hoàng phụ Hoàng mẫu đều cảm thấy rất hài lòng về người con rể tương lai là Giang Phong đây.

Đối với Hoàng phụ mà nói, ba tháng trước lần đầu gặp mặt, hắn và Giang Phong mới quen đã thân, từ buổi sáng cho tới buổi chiều, kết thành bạn vong niên. Cảm nhận của hắn đối với Giang Phong càng không phải nói.

Mà đối với Hoàng mẫu mà nói, Giang Phong có sự nghiệp, làm người khiêm tốn, có lễ phép, EQ cao, tri thức rộng, trông còn rất đẹp trai. Con rể ưu tú như vậy, đốt đèn lồng cũng không tìm được, bà còn có cái gì mà không hài lòng?

Cho nên, Hoàng phụ Hoàng mẫu đều rất vui khi thấy chuyện của con gái và con rể có thể phát triển.

Trò chuyện đến tám giờ tối, Giang Phong mới đứng dậy nói:

"Chú dì, thời gian không còn sớm, cháu xin phép về trước, trưa mai cháu mời hai người ăn cơm, đến lúc đó chúng ta lại tiếp tục trò chuyện."

Hoàng phụ đứng lên giữ khách: "Tiểu Giang, cháu cứ ở lại đi, đêm nay chú và cháu sẽ 'cầm đuốc nói chuyện đêm khuya’. Chúng ta tiếp tục trò chuyện về chủ đề lần trước."

Hoàng mẫu cũng giữ người lại:

"Đúng vậy, Tiểu Giang cũng không phải người ngoài, ở lại cũng được."

Giang Phong cũng không phải không muốn ở lại, mà là cố ý muốn để lại không gian riêng cho một nhà bọn họ, bởi vậy vẫn từ chối:

"Cảm ơn hai người, nhưng mà cháu khó mới có được dịp đến thành phố Thâm Quyến, còn phải đi thăm cô nhỏ một chút."

Nghe xong lời này, Hoàng phụ Hoàng mẫu cũng không giữ người nữa.

"Nếu như là muốn đi gặp trưởng bối, vậy chú dì cũng không giữ người nữa."

"Cảm ơn chú Hoàng dì Hoàng đã chiêu đãi thịnh tình, chúng ta ngày mai gặp lại!"

"Ừm, ngày mai gặp lại!"

"Vi Vi, con đi tiễn Tiểu Giang."

"..."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back