Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1240: Tâm Linh Tương Thông. (2)



Chiều ngày hôm sau, sau khi kết thúc công việc, Giang Phong liền cùng với vệ sĩ Bách Ngô Đồng đến nhà ga đường sắt cao tốc.

Nghĩ đến những gì đã xảy ra trên đường sắt cao tốc khi hắn đến đây, Giang Phong với tư cách là người tham gia quan trọng, hai ngày nay hắn vẫn luôn chú ý đến gia đình ngang ngược kia.

Kết quả thật mỹ mãn, đầu tiên là cha của người phụ nữ, sau khi Giang Phong gọi điện thoại tố cáo, mặc dù có con gái gọi điện thoại "Mật báo", nhưng có câu nói chạy được hòa thượng nhưng chạy không được miếu, cuối cùng vẫn là bị cơ quan ban ngành bắt giữ.

Cụ thể là kết cục gì còn chưa xác định, nhưng điều chắc chắn là không thể thoát khỏi án phạt, và án tù cũng là điều tất yếu.

Bởi vì chuyện xảy ra trên đường sắt cao tốc đã lên hot search, video trong đó cũng đã giải thích rõ ràng đầu đuôi, hơn nữa cha của người phụ nữ cũng biết tất cả những thứ này đều là do họa của cháu trai gây ra, quả thực hận đến ngứa răng. Mặc khác, ông trực tiếp tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với gia đình nhà con gái.

Mà kết cục của người đàn ông cũng không khá hơn chút nào, vốn dĩ bộ phận thu mua kiếm tiền đó là chuyện rất bình thường, ngay cả công ty lớn top 500 trên thế giới cũng không tránh khỏi loại chuyện này.

Nhưng mà, người đàn ông đã kiếm lời hơn nhiều, hắn đã không phải là ăn lợi bình thường nữa, mà là hàng nhái trở xuống, tổn hại cực lớn đến lợi ích của công ty.

Ông chủ của công ty rất tức giận, người đàn ông này sắp đối mặt với án tù có thời hạn không dưới ba năm nhưng không quá mười năm cùng với phạt tiền.

Mà tất cả những thứ này đề là do con trai mình gây ra, cha mẹ tức giận đến muốn ói ra máu, người đàn ông chưa kịp dạy dỗ đứa con đã bị mang đi, người phụ nữ mang một bụng lửa giận phát tiết trên người đứa nhỏ, từ không nỡ đánh mắng thành đánh cho nó phải khóc rống lên.

Cuộc sống của cậu bé ngang bướng sau này sẽ buồn bã như thế nào, sợ rằng chỉ cậu mới biết được!

Đối với cái này, Giang Phong chỉ có thể đưa cho hắn hai chữ: Đáng đời!

Giang Phong lúc tới không có mua ghế hạng thương giá, lúc trở về cũng không mua ghế hạng thương gia, hai lần đều là ngồi ghế hạng nhất.

Rất nhanh, Giang Phong mang khẩu trang liền cùng vệ sĩ Bách Ngô Đồng lên tàu, tìm chỗ của mình rồi ngồi xuống, Giang Phong liền nghe thấy một giọng nói nữ ngạc nhiên: "Giang đại sư?"

Giang Phong theo tiếng kêu nhìn lại, phát hiện người gọi tên hắn là người phụ nữ ngồi phía trước, lúc này cô ấy tự quay đầu lại nhìn trừng trừng hắn, vẻ mặt tràn đầy bất ngờ, hiển nhiên không nghĩ tới ở nơi này gặp được hắn.

Giang Phong không khỏi gật đầu với cô một cái, sau đó chào hỏi: "Xin chào!"

Hai người chào hỏi nhau, ngay lập tức thu hút sự chú ý của những hành khách khác trên toa tàu, lúc nhìn thấy Giang Phong mang khẩu trang, cũng không nhịn được kinh hô lên.

"Cmn, thật đúng là Giang đại sư!"

"Không nghĩ tới có thể may mắn cùng Giang đại sư đi cùng một chuyến tàu cao tốc, hơn nữa còn là cùng một toa tàu."

"Cũng không có gì đáng ngạc nhiên, Giang đại sư là người Quảng Tây, lúc trước hắn đến Quý Châu, hiện tại đi tàu cao tốc từ Quý Châu trở về, đây không phải là bình thường à!"

"Giang đại sư, ngài trước đó ra tay trừng trị cái nhà ác bá kia, đúng là hả hê lòng người!"

"Đúng vậy, loại người không có tư chất kia thực sự là quá đáng ghét, Giang đại sư ngài nhưng là vì mọi người xả được cơn giận!"

"Giang đại sư, tôi có thể chụp cùng ngài một tấm hình không?"

"Giang đại sư..."

Trong nháy mắt, tất cả hành khách trên toa tàu đều dồn dập lên tiếng, thậm chí ngay cả tiếp viên hàng không cũng kinh động, cảnh tượng giống như là nhìn thấy ngôi sao hàng đầu.

Thấy mình bị nhận ra, Giang Phong dứt khoát liền đem khẩu trang lấy xuống, sau đó ứng phó với từng người.

Trong lúc này, người phụ nữ phát hiện ra thân phận của Giang Phong đầu tiên ngược lại là không nói gì, chỉ là vẻ mặt có phần ảo não, hiển nhiên hối hận gọi Giang Phong khiến hắn bại lộ thân phận, để hắn phải đối phó với rất nhiều hành khách.

Mãi cho đến khi tàu cao tốc bắt đầu khởi động, các hành khách đã trở lại chỗ ngồi của mình dưới sự nhắc nhở của tiếp viên.

Đợi Giang Phong bên này an tĩnh lại, vị hành khách nữ phía trước mới nghiêng đầu lại áy náy nói: "Giang đại sư, thực sự là xin lỗi, tôi nhanh miệng nói ra thân phận của ngài, để ngài bị liên lụy rồi!"

Giang Phong xua tay cười nói: "Việc nhỏ, cô không cần để ở trong lòng."

Nữ hành khách mỉm cười nói: "Chủ yếu là ở nơi này nhìn thấy ngài thực sự quá kinh ngạc, bởi vì mục đích chuyến này của ta chính là đi đến công ty mai mối hạnh phúc tìm ngài, để ngài giúp tôi tìm đối tượng phụ hợp."

Cô gái hành khách này không phải ai khác, chính là Vương Điềm Điềm, một đầu bếp bánh ngọt đến từ tỉnh Tứ Xuyên, bác gái bên cạnh chính là mẹ của cô.

Cố Diệp Phi

Đi tàu cao tốc từ tỉnh Tứ Xuyên đến tỉnh Quảng Tây, vốn dĩ là phải đi qua tỉnh Quý Châu, nếu hai bên lựa chọn khởi hành cùng ngày thì đi cùng chuyến tàu là chuyện rất bình thường, trùng hợp là ngồi cùng một toa, còn là ghế trước và sau.

Giang Phong cười nói: "Vậy thật là trùng hợp, khó trách cô vừa rồi nhìn thấy tôi lại ngạc nhiên như thế!"

"Bởi vì tôi thực sự không nghĩ tới sẽ gặp được anh trên chuyến tàu này." Nói tới chỗ này, Vương Điềm Điềm liền thay đổi giọng nói: "Đúng rồi, Giang đại sư, tôi tên là Vương Điềm Điềm, là người tỉnh Tứ Xuyên, vị bên cạnh này chính là mẹ tôi."

"Xin chào cô!"

"Giang đại sư Xin chào!"

Sau khi hai bên chào hỏi nhau, Giang Phong liền chủ động nói: "Chị Điềm Điềm, nếu chúng ta ở trên đoàn tàu này ngẫu nhiên gặp, hiện tại cũng đang nhàn rỗi, chị nói cho tôi nghe trước tình hình của chị đi!"

Chỉ số EQ của Bách Ngô Đồng rất cao, không cần ông chủ dặn dò, cô liền lên tiếng nói: "Người đẹp, chúng ta thay đổi vị trí ngồi với nhau để nói chuyện dễ dàng hơn một chút!"

"Được, cảm ơn!" Vương Điềm Điềm nói tiếng cám ơn, sau đó nhìn về mẹ mình.

Mẹ Vương gật đầu nói: "Đi đi, con đi nói tình hình của con cho Giang đại sư biết, sau đó mời hắn giúp con tìm một đối tượng thích hợp."

Vương Điềm Điềm gật đầu, sau đó liền đứng dậy thay đổi vị trí với Bách Ngô Đồng.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1241: Không Trùng Hợp Không Thành Sách.



Trên chuyến tàu cao tốc đến thủ phủ tỉnh Quảng Tây, sau khi Vương Điềm Điềm đổi chỗ với Bách Ngô Đồng, cô đã kể chi tiết cho Giang đại sư về tình hình của mình.

Sau khi nghe cô kể xong, Giang Phong cau mày nói: "Bạn học nam kia của cô thật sự không phải thứ gì tốt, phụ huynh của hắn cũng có phần trách nhiệm, nuôi mà không dạy dỗ, đây là lại thêm phiền phức cho xã hội."

Vương Điềm Điềm cảm khái nói: "Cũng trách tôi lúc trước quá ngu, không có đem chuyện này ngay lập tức nói cho cha mẹ biết, cuối cùng dẫn đến hậu quả không thể cứu vãn được."

Giang Phong gật đầu nói: "Cô gặp phải loại chuyện này mà lựa chọn yên lặng chịu đựng xác thực không đúng, cũng may mà là ở trong trường học, dưới ánh mắt của mọi người, hắn không có cách nào làm ra chuyện gì càng quá phận hơn, nếu như ở bên ngoài, với cái tính cách không dám lên tiếng của cô, đoán chừng sẽ có hậu quả càng nghiêm trọng chờ cô đấy!"

Vương Điềm Điềm lòng vẫn còn sợ hãi nói: "Giang đại sư ngài nói đúng, tôihiện tại nhớ tới, cũng hận lúc đó mình quá nhu nhược!"

Giang Phong an ủi vài câu, sau đó chuyển đề tài: "Được rồi, chuyện đều đã qua, cũng không cần phải suy nghĩ tới nữa, cuộc đời của cô còn dài mà! Tình huống của cô tôi đã biết, không biết cô muốn tìm bạn đời như thế nào? Tiêu chí chọn bạn đời của cô là gì?"

"Giang đại sư, vậy để tôi nói yêu cầu của mình!"

"Ừm, cô nói đi, tôi sẽ cố gắng dựa theo yêu cầu của cô giúp cô tìm."

Vương Điềm Điềm trong lòng sớm đã nghĩ sẵn trong đầu, liền đem tiêu chuẩn chọn bạn đời của mình nói ra từng cái một: "Đầu tiên đối phương phải tiếp nhận được hoàn cảnh của tôi, cái này là quan trọng nhất.

Thứ hai, cần phải có con mắt tinh tường, tôi kỳ thực có cường độ thấp nhan khống, tôi khá là để ý đến tướng mạo. Đối phương có thể không cần quá đẹp trai, nhưng ngũ quan nhất định phải đoan chính, nếu có khí chất thì càng tốt hơn.

Tuổi tác tôi thả vẫn tương đối rộng, tôi năm nay 37 tuổi, so với tôi nhỏ hơn 5 tuổi hoặc là hơn 10 tuổi. Có xe hay không không quan trọng, nhưng phải có nhà của mình, có công việc ổn định hoặc là tay nghề, thu nhập ổn định, có tiền nuôi gia đình, thu nhập một tháng một vạn trở lên.

Đã ly hôn cũng được, thậm chí ly hôn có con cũng được, nhưng điều kiện kinh tế cũng sẽ yêu cầu cao hơn một chút.

Còn về chiều cao, tôi 1m65, đối phương chỉ cần không thấp hơn tôi là được.

Cố Diệp Phi

Bằng cấp yêu cầu khoa chính quy trở lên.

Ngoài ra, tính cách tốt, tính khí tốt, không mập, không hút thuốc lá, không rượu, không đánh bài, không đi quán bar, biết làm cơm, có thể chia sẻ việc nhà.

À, đại khái chính là những yêu cầu này, tôi nói xong rồi."

Giang Phong một bên nghe một bên gật đầu, tuy rằng Vương Điềm Điềm nói một tràng yêu cầu, nhưng những yêu cầu này cũng không tính là cao, thậm chí so với điều kiện của cô ấy, yêu cầu này đã coi như là tương đối thấp rồi.

Gia cảnh Vương Điềm Điềm rất tốt, cha mẹ đều là công ty nhà nước đã về nghỉ hưu, trong nhà có hai nhà một cửa hàng, đều là mua trả hết, căn ở trung tâm thành phố là một căn nhà nhỏ, còn căn ở ngoại ô là căn lớn.

Cô chưa bao giờ yêu đương, cao 1m65, cân nặng 120 cân (vóc người cực phẩm hơi mập, nên có đều có ^_^), ngoại hình trên mức bình thường (Cô tự đánh giá về ngoại hình có thể chấm 70 điểm, tác giả đã xem những bức ảnh không trang điểm của cô ấy, nội tình quả thật không tệ, nếu như trang điểm lên một chút, nói một tiếng người đẹp cũng không tính là khoa trương), bằng cấp khoa chính quy.

Nói chung, yêu cầu tìm bạn đời của cô tuy nhiều, nhưng cũng không quá phận.

"Được, tôi hiểu rồi, cô đem ngày sinh tháng đẻ của cô cho tôi, tôi sẽ giúp cô thôi toán thử, từ đó tìm ra đối tượng phù hợp với yêu cầu của cô."

"Ừm, cảm ơn Giang đại sư!"

Sau đó, hai người lại tán gẫu một chút chi tiết nhỏ vấn đề.

Sau khi mọi chuyện nói cũng gần xong, Vương Điềm Điềm mới đem ngày sinh tháng đẻ nói cho Giang Phong, nói: "Giang đại sư, đã có duyên gặp được ngài ở đây, vậy chúng tôi sẽ không đi thủ phủ tỉnh Quảng Tây nữa, lúc chúng tôi tới có chuẩn bị quà tặng cho ngài, mời ngài nhận lấy, đợi tới trạm tiếp theo chúng ta liền xuống xe."

Nói xong, Vương Điềm Điềm liền đứng lên, để mẹ Vương Mẫu đem quà cô đã chuẩn bị lấy ra, sau đó đưa cho Giang Phong.

Giang Phong khách khí vài câu, liền đem quà tặng nhận lấy, sau đó tâm thần hắn hơi động, một luồng sóng vô hình chấn động giáng lâm, trong nháy mắt bao phủ ba hơn một tỉ nhân khẩu, chỉ có Giang Phong mớ có năng lực nhìn thấy màn hình ảo, từng ảnh chân dung đàn ông điên cuồng lập loè, cuối cùng đã tập trung vào một tấm ảnh chân dung một người đàn ông trong đó:

[Họ tên] Dương Đông Thái

[Tuổi tác] 40 tuổi

[Chiều cao] 1m70

[Cân nặng] 61kg

[Gia thế bối cảnh] Sinh ra trong một gia đình tiểu thương, trong nhà kinh doanh một nhà hàng Tứ Xuyên nhỏ.

[Tính cách sở thích] tính cách rộng rãi, lòng dạ rộng rãi, nổi tiếng là tốt bụng, thích xem phim, nghe âm nhạc lưu hành, du lịch, ẩm thực và đọc sách.

[Kinh nghiệm tình cảm] vợ trước...

[Thông tin chi tiết]...

[Giá trị phù hợp trong hôn nhân hiện tại] 72 (tình cảm vợ chồng 72+ môn đăng hộ đối 72+ quan hệ gia đình 72)

[Giá trị cực hạn phù hợp trong hôn nhân] 92 (tình cảm vợ chồng 92+ môn đăng hộ đối 92+ quan hệ gia đình 92)

[Ngoài giá thú hoa đào] không

[Dự đoán con cái]...

Sau khi xem xong thông tin đối tượng xứng đôi, Giang Phong không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì đối tượng xứng đôi với Vương Điềm Điềm, vào giờ phút này vậy mà cũng ở trong chuyến tàu này, chuyện này quả thật là trùng hợp mẹ nó cho trùng hợp mở cửa, trùng hợp đến nhà!

Nếu như trùng hợp gặp nhau, vậy dứt khoát liền ở hiện trường tác hợp một phen.

Thế là, Giang Phong nhỏ giọng nói với Bách Ngô Đồng: "Chị Bách, chị đi đổi chỗ với chị Điềm Điềm, tôi có việc nói với chị ấy."

Bách Ngô Đồng gật đầu, liền đứng dậy đi tới bên người Vương Điềm Điềm, thấp giọng nói hai câu.

Vương Điềm Điềm gật đầu, đứng dậy cùng với cô thay đổi vị trí, lần nữa ngồi ở bên người Giang Phong, hỏi: "Giang đại sư, ngài còn có chuyện gì muốn nói?"

Giang Phong nói: "Chị Điềm Điềm, thật là trùng hợp, vừa rồi tôi giúp cô tính toán một chút nhân duyên, phát hiện người đàn ông thích hợp với cô, vừa vặn cũng ở trên toa tàu này, để tôi nói với cô thông tin tôi đã suy tính ra, cô nếu như cảm thấy được, tôi liền ở đây tác hợp cho hai người."

Vương Điềm Điềm nghe vậy lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, vốn dĩ chuyện ở trên tàu cao tốc gặp được Giang đại sư, đã là chuyện rất trùng hợp rồi, không nghĩ tới đối tượng kết hôn của cô cũng ở trên chuyến tàu này, này đã không thể dùng trùng hợp để hình dung được nữa, cô cũng hoài nghi đây là duyên phận ông trời sắp xếp cho cô.

"Được, Giang đại sư ngài nói đi, tôi nghe!"

Giang Phong liền giới thiệu sơ lược nói: "Đối tượng xứng đôi này của cô là người cùng thành phố với cô, hắn năm nay 40 tuổi, cao 1m70, tốt nghiệp đại học Tứ Xuyên, với cô cũng coi như là bạn học rồi.

Tôi sẽ không để cập đến ngoại hình của hắn, một lúc nữa cô có thể nhìn thấy rồi.

Hắn là con một giống như cô, cha mẹ hắn là tiểu thương, những năm trước dựng sạp hàng rong, bán trái cây, mở quán ăn sáng, hiện nay một nhà ba người kinh doanh một nhà hàng Tứ Xuyên không lớn không nhỏ, chuyện làm ăn vẫn không có trở ngại, một tháng kiếm được mấy vạn cũng không thành vấn đề.

Trong nhà có hai căn nhà một chiếc xe, tính cách tốt, tính khí được, không mập không ốm, không hút thuốc lá, không say rượu, không đánh bài, không đi quán bar, biết làm cơm, có thể chia sẻ việc nhà.

Từng kết thúc một lần hôn nhân, có một đứa con trai, kết quả thẳng đến năm ngoái mới biết, đứa con trai kia cũng không phải là con ruột của hắn, năm đó hắn không biết chuyện gì, trở thành người đội nồi thay.

Năm ngoái biết được chân tướng sự việc, hắn đã đả kích nặng nề, cuối cùng lựa chọn ly hôn với vợ cũ.

Có thể nói, hắn hoàn toàn phù hợp với yêu cầu tìm bạn đời của cô."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1242: Không Trùng Hợp Không Thành Sách. (2)



Vương Điềm Điềm sau khi nghe điều này đã cảm động, nói: "Giang đại sư, điều kiện của đối phương xác thực phù hợp với yêu cầu tìm bạn đời của tôi, không biết hắn là người nào, có thể nói cho tôi biết, để tôi nhìn hắn không?"

Giang Phong biết cô chú trọng ngoại hình, liền gật đầu nói: "Chính là người ngồi hàng thứ năm từ phía sau trở ra, người đàn ông mặc quần áo màu trắng mang kính mắt đang dùng điện thoại."

Vương Điềm Điềm quay đầu nhìn sang, phát hiện tướng mạo của đối phương đúng là mẫu người mình thích, trong lòng không khỏi hài lòng, quay đầu nói với Giang Phong: "Giang đại sư, tôi thấy rồi, tướng mạo của hắn đúng là kiểu người mà tôi thích."

Giang Phong cười nói: "Nếu chị Điềm Điềm đã không có ý kiến, vậy tôi sẽ tác hợp cho chị ngay tại chỗ này, được chứ?"

Vương Điềm Điềm trong lòng mặc dù có chút căng thẳng, nhưng cô cũng không muốn bỏ qua mối nhân duyên này, liền gật đầu nói: "Giang đại sư ngài làm chủ là được rồi, tôi nghe ngài."

"Vậy cô đợi chút, tôi đi qua nói chuyện với hắn một chút."

"Ừm, được!"

Thế là, Giang Phong liền đứng lên, trực tiếp đi tới đối tượng xứng đôi của Vương Điềm Điềm, Dương Đông Thái, mỉm cười nói với hành khách bên cạnh hắn: "Xin chào, tôi có việc muốn nói chuyện với vị tiên sinh này, có thể đổi chỗ với tôi một chút không?"

Vị hành khách sảng khoái kia đứng lên nói: "Đương nhiên có thể."

Giang Phong nói tiếng cám ơn, sau đó liền đổi chỗ với vị hành khách đó.

Đợi Giang Phong ngồi xuống xong, Dương Đông Thái liền không nhịn được hỏi: "Giang đại sư, anh có chuyện gì muốn nói với tôi?"

Giang Phong cười nói: "Dương tiên sinh, công việc của tôi là làm mai mối, lại đây nói chuyện với anh, đương nhiên là muốn giới thiệu đối tượng cho anh rồi."

Dương Đông Thái giơ ngón tay cái lên nói: "Giang đại sư lợi hại, tôi cũng không còn trẻ nữa, cậu với tôi vốn không quen biết, tôi hiện tại có độc thân hay không anh cũng nhìn ra được, thật không hổ là bậc thầy mai mối nổi tiếng cả nước!"

Giang Phong cười nói: "Dương tiên sinh quá khen!"

Hai người khách sáo vài câu, sau đó mới tiến vào đề tài chính.

Dương Đông Thái nói: "Giang đại sư, năng lực làm mai mối của cậu tôi rất tin tưởng, vốn dĩ tôi định một thời gian nữa sẽ nhờ anh làm mai mối cho. Nếu như hôm nay đã gặp được, chứng minh duyên phận của tôi đã tới, vậy thì mời Giang đại sư giới thiệu tình hình của đối tượng cho tôi biết!"

Giang Phong gật đầu, sau đó liền kể lại tình huống của Vương Điềm Điềm cho hắn.

Theo lời kể của Giang Phong, sắc mặt của Dương Đông Thái cũng không ngừng thay đổi, đặc biệt là nghe bạn học cấp ba của Vương Điềm Điềm quấy rối cô suốt một tháng, cuối cùng dẫn đến cô mắc phải bệnh tâm lý, hắn cũng không nhịn được mắng cái tên kia không phải là con người.

Giang Phong kể xong tình huống của Vương Điềm Điềm, sau đó lại nói đến tiêu chuẩn chọn bạn đời của cô ấy, rồi nói: "Dương tiên sinh, tuổi tác các anh cũng gần nhau, tam quan cũng giống nhau, hứng thú h*m m**n cũng cực kỳ giống nhau, tất cả mọi mặt đều rất xứng đôi, tôi rất coi trọng phần nhân duyên này của hai người."

Cố Diệp Phi

Dương Đông Thái hỏi: "Giang đại sư, đối phương không phải cũng đang ở trên tàu chứ?"

Giang Phong ân một tiếng, nói: "Cô ấy chính là người phụ nữ đầu tiên đã lên tiếng chào tôi, anh có muốn chào hỏi và gặp cô ấy một chút không?"

Dương Đông Thái xua tay nói: "Không cần, cô gái đó tôi đã thấy rồi, có ấn tượng sâu sắc, dù sao thời đại này phụ nữ đi ra ngoài không trang điểm, cũng là hiếm thấy!"

Giang Phong cười nói: "Đúng vậy, dựa vào những gì cô ấy có, nếu như trang điểm lên, giá trị nhan sắc ít nhất có thể tăng lên không chỉ một tầng."

Dương Đông Thái mỉm cười nói: "Không trang điểm kỳ thực cũng rất tốt, tôi thích phụ nữ không trang điểm, một mặt là không trang điểm nhìn có vẻ chân thật hơn, một mặt khác là tùy thời tùy chỗ có thể thân thiết, không cần lo lắng những mỹ phẩm kia độc chết."

Giang Phong bật cười nói: "Dương tiên sinh anh suy nghĩ cũng sâu xa thật, nhưng mà lời này quả thật không có nói sai, ngẫm lại lúc đang cao hứng hôn lên mặt vợ một cái, kết quả miệng đều là vị mỹ phẩm, tình cảnh kia thực sự là quá mất hứng."

Dương Đông thái nói: "Cũng không phải sao, giống như vợ trước của tôi, buổi tối trước khi ngủ còn phải bôi cái gì đó lên trên cổ với trên mặt, sau đó lúc gần gũi với nhau miệng cũng không dám hạ xuống những chỗ đó, thật sự rất không có ý nghĩa."

Giang Phong không nhịn được cười, nói: "Dương tiên sinh, những gì nên nói tôi cũng đã nói hết rồi, anh nếu như có hứng thú, vậy tôi liền sắp xếp hai người ngồi cùng nhau nói chuyện, nếu như anh không có ý tứ kia vậy thì thôi."

Dương Đông Thái mỉm cười nói: "Giang đại sư, muốn tìm được người xứng đôi với tôi cũng không dễ, tôi đương nhiên là không muốn bỏ lỡ, liền làm phiền ngài hỗ trợ an bài!"

Giang Phong nói: "OK, vậy chúng ta trước tiên thêm WeChat, tôi trở về để cô ấy tới ngồi với anh, sau đó hai người các anh từ từ nói chuyện, có vấn đề gì thì có thể gửi WeChat cho tôi."

Dương Đông Thái đáp một tiếng, sau đó hai người liền thêm WeChat nhau, Giang Phong mới đứng dậy đi trở về.

Rất nhanh, dưới ánh mắt mong chờ của Dương Đông Thái, cô gái không trang điểm đi ra ngoài, mặt hơi có chút đỏ đi tới.

Sau khi đợi đối phương ngồi xuống, Dương Đông Thái mới chào hỏi: "Xin chào, tôi là Dương Đông Thái!"

Vương Điềm Điềm cũng chào hỏi: "Xin chào, tôi là Vương Điềm Điềm!"

Dương Đông Thái nói: "Nghe Giang đại sư nói, cô thích đọc tiểu thuyết?"

Vương Điềm Điềm gật đầu nói: "Đúng, tôi rất thích đọc, cơ bản mỗi ngày đều xem."

Dương Đông Thái nói: "Vậy cô bình thường thích đọc loại tiểu thuyết nào?"

Vương Điềm Điềm nói: "Tôi xem sách cũng không chọn, không chỉ xem tên, con thích xem Internet."

Dương Đông Thái cười nói: "Tôi cũng thích đọc tiểu thuyết trên mạng, cái này có thể nói là món ăn tinh thần của tôi, có thể tìm được một cuốn tiểu thuyết hợp khẩu vị của mình, tâm trạng đột nhiên sẽ trở nên tốt hơn."

Vương Điềm Điềm hỏi: "Anh thích đọc loại tiểu thuyết nào trên mạng? Huyền huyễn tiên hiệp sao?"

Dương Đông Thái nói: "Tôi thích nhất là đô thị, sau đó là huyền huyễn, tiên hiệp, lịch sử, quân sự các loại tôi đều sẽ đọc, còn cô thì sao?"

Vương Điềm Điềm nói: "Tôi cũng thích đọc nhất là đô thị, đặc biệt là yêu thích trong đô thị niên đại văn, xem nhân vật chính trọng sinh trở về thời đại mấy chục năm trước thiếu ăn thiếu mặc, sau đó thông qua cố gắng của mình hoặc là Bàn Tay Vàng trải qua cuộc sống hạnh phúc, quá trình đó thật sự khiến cho tôi muốn ngừng mà không được."

Dương Đông Thái hưng phấn nói: "Thật là trùng hợp, tôi cũng thích văn học truyền kỳ, đặc biệt là những tác giả có kỹ năng viết mạnh, viết ra cảm giác về thời đại, khiến người tôi dường như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

Xem ngay lúc đó người cơm đều ăn không đủ no, xào rau nhiều nhỏ lên vài giọt dầu đều có thể đau lòng nửa ngày, ăn được một lần đậu phụ đã cảm thấy rất vui vẻ, mà nhân vật chính có thể nấu tất cả loại thịt một cách khó nhọc, cái kia thông qua so sánh cảm giác hạnh phúc thật sự là làm cho người ta thỏa mãn!"

Đề cử cho các bạn một quyển sách mới {{tôi có thể mô phỏng vô hạn, tìm đường c.h.ế.t 1 triệu điểm một chút không quá phận}}, tác giả là tàn kiếm đại thần, cũng là bạn cũ của Nhị Xà, bất kể là bút lực hay là tốc độ gõ chữ đều là gạch thẳng tích, bạn nào cảm thấy hứng thú có thể đi xem.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1243: Người Ngoài Thành Muốn Đi Vào, Người Trong Thành Muốn Đi Ra.



Trên chuyến tàu cao tốc đến thủ phủ tỉnh Quảng Tây, Dương Đông Thái cùng với Vương Điềm Điềm ngồi cạnh nhau, hai người bắt đầu từ tiểu thuyết internet, nói đến thể loại yêu thích của từng người, chính sở thích này khiến cho hai người nói chuyện với nhau càng hợp hơn.

Vốn dĩ, hai mẹ con Vương Điềm Điềm đã quyết định xuống tàu ở trạm tiếp theo, sau đó về nhà, dù sao người họ muốn gặp cũng đã gặp được, không cần thiết phải chạy đến Quảng Tây nữa.

Thật không nghĩ đến chính là, không chỉ các cô gặp được bà mối ở trên tàu, ngay cả đối tượng xứng đôi của Vương Điềm Điềm cũng ở trên tàu, bây giờ hai bên nói chuyện rất hợp nhau, sao có thể cam tâm xuống ở trạm tiếp theo chứ!

Khi người ta đau khổ, thời gian dường như dài vô tận, mà khi người ta vui sướng, thời gian liền sẽ trở nên vô cùng ngắn ngủi.

Dương Đông thái cùng Vương Điềm Điềm nói chuyện chính là mấy tiếng đồng hồ, mãi cho đến khi phát thanh nhắc nhở đã đến Nam Ninh, bọn họ mới tỉnh từ cơn mơ, sau đó nhìn nhau mỉm cười.

Chỉ trong vài giờ nói chuyện, cả hai bên đã để lại ấn tượng rất tốt với đối phương.

"Đợi lát nữa xuống xe, chúng ta cùng đi, trước tiên tôi sẽ sắp xếp khách sạn cho dì và cô ở, sau đó đem hành lý sắp xếp tốt, sẽ cùng đi ra ngoài ăn chút đồ ăn khuya, cô cảm thấy thế nào?" Dương Đông Thái hỏi.

Vương Điềm Điềm không trả lời mà hỏi lại nói: "Không phải anh đi đến nhà người thân trước sao?"

Thông qua trò chuyện trước đó, Vương Điềm Điềm đương nhiên biết chuyến đi của Dương Đông Thái đến Quảng Tây là tới thăm người thân, cho nên mới hỏi câu này.

Dương Đông Thái cười nói: "Thăm người thân lúc nào cũng được, đợi lát nữa tôi liền gọi điện thoại cho dì của tôi, nói với bà ấy ngày mai sẽ tới sau."

Vương Điềm Điềm khóe miệng kéo lại, Dương Đông Thái lựa chọn làm như vậy làm cho cô cảm giác mình được coi trọng, tâm trạng vui vẻ nói: "Được, vậy tôi về chỗ ngồi lấy hành lý trước."

Dương Đông Thái gật đầu nói: "Ừm!"

...

Sau mười phút, đám người Giang Phong đi tới cửa ga.

Lúc này cũng đã gần mười giờ tối, Giang Phong nhìn về phía hai mẹ con Vương Điềm Điềm với Dương Đông Thái, nói: "Thời gian không còn sớm, tôi về nhà trước, có chuyện gì thì mọi người gọi điện thoại cho tôi."

"Được, tạm biệt Giang đại sư!"

"Ừm, tạm biệt!"

...

Mặc dù có hơi muộn, thế nhưng Giang Phong vẫn là đến trung tâm ở cữ với bà xã và con trai mình trước.

Cố Diệp Phi

Hoàng Linh Vi nhìn người chồng bận rộn của mình, trao cho hắn một nụ hôn yêu thương và nói: "Cũng đã muộn như vậy rồi, anh cứ về nhà nghỉ ngơi là được rồi, sao lại sang đây gặp bọn em chứ?"

Giang Phong ôm eo vợ, cười nói: "Từ bên ngoài trở về, không đến gặp mặt em với con trai, trong lòng anh không thoải mái, sợ rằng ngủ cũng không ngủ được."

Hoàng Linh Vi cười tủm tỉm nói: "Anh chỉ giỏi dẻo mồm."

Giang Phong cười hắc hắc nói: "Anh vừa rồi mới nếm qua, miệng của em càng ngọt hôn!"

Hoàng Linh Vi đánh hắn một cái, sau đó hai vợ chồng ôn tồn một hồi, thì thầm với nhau điều gì đó.

Đại khái hơn mười phút, Hoàng Linh Vi mới nói: "Được rồi, thời gian không còn sớm, anh mau đi về tắm rửa rồi ngủ đi!"

Giang Phong gật đầu, có phần lưu luyến nói: "Tháng ngày em ở cử anh cảm thấy thật là dày vò, may là mấy ngày nữa là hết tháng rồi, đến lúc đó anh có thể ôm em ngủ rồi!"

Hoàng Linh Vi cho hắn một ánh mắt quyến rũ, nói: "Chỉ là muốn ôm em ngủ thôi sao?"

Giang Phong nháy mắt một cái, cười hắc hắc nói: "Đương nhiên không chỉ có vậy, đã lâu không ăn hải sản, miệng đã sớm thèm rồi, hiện tại đã muốn ăn no nê rồi."

Sắc mặt của Hoàng Linh Vi trở nên hồng lên nói: "Được, khoảng thời gian này biểu hiện của anh không tệ, chờ em sang tháng rồi, liền thưởng cho anh một bữa tiệc hải sản lớn, cho anh ăn no."

Giang Phong cười ha ha nói: "Đây chính là do em nói nha, nhớ rõ chuẩn bị thêm chút bào ngư tươi, đồ chơi này mỹ vị nhiều chất lỏng, ăn mãi không chán."

"..."

Vợ chồng nhỏ hàn huyên vài câu, Giang Phong mới rời khỏi trung tâm ở ngữ, về tới Ngự Giang Tây Phái.

...

Sáng ngày hôm sau.

Giang Phong gọi điện thoại cho Vương Điềm Điềm cùng với Dương Đông Thái, hỏi thăm bọn họ cảm nghĩ của mình đối với đối tượng hẹn hò, kết quả đương nhiên là không cần nhiều lời, hai bên đều biểu thị rất hài lòng, hiện nay đang tiếp tục liên lạc qua lại.

Đây đều cũng nằm trong dự liệu của Giang Phong, hắn chỉ là theo lệ hỏi dò mà thôi.

Sau đó Giang Phong liền trải qua một cuộc sống ba điểm thẳng hàng.

Trong nháy mắt, đã 42 ngày kể từ khi Hoàng Linh Vi vào trong trung tâm ở cữ, cuộc sống ở cữ của cô ấy cuối cùng cũng coi như có thể tuyên bố kết thúc, tiếp đó sẽ chuyển về nhà ở, chỉ cần mỗi ngày đúng hạn đến trung tâm ở cữ tiến hành huấn luyện khôi phục là được.

Ban đầu ở các vùng nông thôn của huyện Bách Lương Huyền, nếu như sinh con trai, đợi đứa trẻ được đầy tháng, không ít người sẽ chọn làm tiệc đầy tháng.

Nhưng mà, đó cũng là tập tục ngày xưa, những năm gần đây có rất ít người tổ chức tiệc đầy tháng.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1244: Người Ngoài Thành Muốn Đi Vào, Người Trong Thành Muốn Đi Ra. (2)



Nguyên nhân rất đơn giản, khi tổ chức yến tiệc, họ hàng bạn bè đều đưa tiền biếu, hiện tại có rất nhiều cặp vợ chồng có con rồi mới kết hôn, này vừa mới tổ chức hôn lễ mới có mấy tháng, lại tổ chức tiệc đầy tháng, loại hành vi "Bỏ tiền" từ trong túi họ hàng bạn bè, rất nhiều người đều mất mặt mũi.

Cho nên, ba anh chị em Giang Phong sinh con, đều không có ý tổ chức tiệc đầy tháng.

Giang Phi với Giang Tuyết cũng còn tốt, nếu như Giang Phong làm tiệc đầy tháng mà nói, đó mới đúng là hưng sư động chúng, không biết sẽ kinh động đến bao nhiêu đại lão, thật sự là không cần phải vậy.

Vào đêm đầu tiên Hoàng Linh Vi chuyển về nhà ở, cô nói lời giữ lời, tự mình xuống bếp chuẩn bị một bàn lớn hải sản phong phú, để chồng cô đã lâu không ăn hải sản được ăn no nê, ăn được được kêu là một cái nước giàn giụa, gọi thẳng mỹ vị.

...

Có người nói, đời người như là một trái mướp đắng, cho dù ở trong nước ngâm qua, ở trong Thánh Điện cung dưỡng, thả vào trong miệng, cay đắng vẫn như cũ không giảm, đây chính là bản chất cay đắng của đời người.

Cũng có người nói, đời người như là một chén nước sôi, để mật ong vào chính là ngọt, để muối vào chính là mặn.

Kỳ thực, đau khổ và hạnh phúc trong cuộc sống đều xuất phát từ nội tâm của chính bạn.

Làm một ví dụ, có một người mẹ già chồng mất sớm, bà một mình ngậm đắng nuốt cay mà nuôi dưỡng hai đứa con trai thành người.

Con lớn nhất đốt than củi, con thứ hai bán cây dù.

Bà lão mỗi ngày vì cuộc sống của con trai mà lo lắng, trời mưa, bà lo lắng con trai lớn than củi bán không được; trời nắng, thì bà lại lo lắng đứa con thứ hai ô bán không được.

Cứ như vậy, bà mỗi ngày đều sống trong ưu sầu với lo lắng trong, cuối cùng có một ngày bà ngã bệnh.

Sau đó có người khai sáng cho người mẹ già: "Ngài quá có phúc khí, bất luận trời nắng ngày mưa, con trai bà cũng làm ăn thuận lợi."

Lão thái thái nghe xong, rốt cuộc chuyển buồn làm niềm vui.

Từ câu chuyện nhỏ này chúng ta có thể thấy được, đau khổ với hạnh phúc kỳ thực là hiện thân của một trạng thái tinh thần.

Ví dụ như, trên thực tế có rất nhiều người vừa sợ bạn bè chịu khổ, lại sợ bạn bè lái Land Rover, với tâm lý này, muốn không đau khổ cũng khó khăn.

Giống như câu nói nổi tiếng trên Internet: "Nhìn thấy bạn kiếm được tiền còn khó chịu hơn tôi mất tiền!"

Cho nên muốn sống hạnh phúc, tâm thái tốt là then chốt.

Tâm thái tốt, thì mọi chuyện tốt, tâm mở rộng, thì mọi chuyện bình yên. Tốt số không bằng tâm thái tốt, nắm giữ một tâm thái tốt, bằng với đã có cuộc sống hạnh phúc.

Hãy đối xử với cuộc sống bằng một thái độ tích cực, mọi việc đều phải cố gắng nghĩ đến chiều hướng tốt nhất, đừng luôn chuốc thêm phiền muộn vào mình, tự nhiên trong lòng bạn sẽ cảm thấy vui vẻ.

Những đạo lý này, Lâm Thuận đều hiểu, thậm chí ở trước 25 tuổi, hắn căn bản không biết đau khổ là gì.

Nhưng mà, sau khi Lâm Thuận kết hôn, mới biết cái gì gọi là đau khổ.

Cưới một người phụ nữ tính cách không hợp làm vợ, ngày ấy tử thật sự quá gian nan rồi, Lâm Thuận căn bản là không hiểu tại sao vợ hắn suốt ngày tranh cãi với hắn những chuyện vặt vãnh.

Nói thí dụ như có một ngày, hắn mua thức ăn đã nấu sẵn về ăn, kết quả lúc ăn cơm, vợ hắn mắng xối xả vào mặt hắn là mua thức ăn chín này không có thịt đều là xương, mắng hắn quá ngu, bị người ta lừa gạt c.h.ế.t rồi cũng không biết, cứ như vậy mắng đi mắng lại mấy phút vì mấy món ăn nấu chín này giá 20 tệ.

Lâm Thuận thật sự không hiểu, cho dù hắn mua chịu thiệt thòi, nhắc nhở một cái không được sao? Có cần phải mắng vào mặt hắn hơn mấy chục phút không?

Lại nói thí dụ như có lần vợ hắn quên mang chìa khoá, sau đó lúc gọi điện thoại cho hắn, hắn lúc ấy có việc không đi được, không thể quay về mở cửa cho cô ấy trước được, kết quả lại là bị mắng cho một trận xối xả.

Chuyện tương tự như vậy thật sự nhiều không kể xiết, Lâm Thuận thật sự không hiểu, có chuyện gì từ từ nói không được sao? Tại sao động một chút là phải mắng chửi vào mặt hắn?

Đều nói tượng đất còn có ba phần hỏa khí, hắn Lâm Thuận cũng không phải bị cuồng ngược, vô cớ mắng một hai lần cũng không sao, nhưng thường xuyên làm như vậy, hắn đương nhiên chịu không được.

Thế là, cãi vã liền không thể tránh khỏi!

Chỉ sau ba năm kết hôn, Lâm Thuận liền cảm thấy vô cùng mệt mỏi, lúc đó nói chuyện yêu thương, chỉ biết là vợ hắn tính khí không tốt, nhưng không nghĩ tới tính tình của cô ấy lại kém tới mức như thế.

Trước khi kết hôn, Lâm Thuận có phần không tán thành câu nói kinh điển trong {{vây thành}} rằng "Hôn nhân là một toà vây thành, người ngoài thành muốn đi vào, người trong thành muốn đi ra", cảm thấy nói quá sự thật.

Mà bây giờ, Lâm Thuận cảm thấy câu danh ngôn kinh điển này đúng là viết ra trong lòng hắn.

Cố Diệp Phi

Trước khi kết hôn, Lâm Thuận nhìn thấy những cặp vợ chồng khác trước mặt mọi người cãi nhau đến mặt đỏ tới mang tai, hắn thật sự không hiểu tại sao những cặp vợ chồng đó lại làm việc đáng xấu hổ như vậy.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back