Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 555: Chương 555



Khương Tuệ Tuệ ngáp một cái, lại trèo xuống khỏi người Tống Thời Thanh, ôm lấy người anh, híp mắt tỏ vẻ sắp ngủ, lẩm bẩm nói: “Anh nghĩ là em không biết mệt sao, ngồi xe lâu như vậy mệt lắm, em phải ngủ một giấc trước đã, khi nào tới bữa tối anh nhớ kêu em……”

Cô thật sự mệt cực kỳ, vừa nằm xuống gối là bắt đầu ngủ.

Thật ra cô cũng là người tương đối kén giường ngủ, nhưng vì có Tống Thời Thanh ở bên cạnh cho nên cô cũng yên tâm ngủ hơn.

Đến lúc cô thức dậy, phát hiện màn đã sớm bị Tống Thời Thanh kéo ra, hóa ra là Tống Thời Thanh sợ kéo màn sẽ bị người khác hiểu lầm, nhưng lại sợ cô ngủ không ngon, cho nên anh treo áo khoác trên giường, như vậy có thể chắn được ánh sáng, để cô ngủ ngon hơn một chút.

Cố Diệp Phi

“Dậy rồi sao?” Tống Thời Thanh ngồi ở mép giường hỏi.

“Ừm……” Khương Tuệ Tuệ ừ một tiếng, duỗi thẳng người, dang hai tay hướng về phía Tống Thời Thanh: “Muốn ôm.”

Tống Thời Thanh bất đắc dĩ chỉ có thể nhìn nhìn xem ngoài cửa sổ có ai đang đi qua không, xác định không có người mới ôm lấy Khương Tuệ Tuệ, kéo cô từ trong chăn ra, còn giúp cô mặc quần áo, xoa xoa khuôn mặt cô, nói: “Mau tỉnh dậy thôi, anh đã nói với mọi người chúng ta sẽ nhóm lửa bên ngoài để ăn dê nướng nguyên con rồi.”

Nghe đến dê nướng nguyên con, Khương Tuệ Tuệ lúc này cũng có chút đói bụng.

Tống Thời Thanh giúp cô mang giày vào, hai người họ ra khỏi ký túc xá.

Tinh thần chuẩn bị của nhóm quân nhân đúng là không thể xem thường, lúc bọn họ ra tới nơi, hết thảy đều đã được chuẩn bị sẵn sàng, lửa trại đã được nhóm lên, dê nướng nguyên con cũng được treo lên luôn rồi.

Bọn họ nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ, cả đám đều nhiệt tình mời Khương Tuệ Tuệ ngồi bên cạnh lửa trại.

Tống Thời Thanh ngồi cùng Khương Tuệ Tuệ cạnh lửa trại, chờ ăn thịt dê nướng, không biết là ai đề nghị muốn ca hát nên lại có người bắt đầu ca hát.

Khương Tuệ Tuệ gõ nhịp, cô tươi cười xán lạn, ánh lửa hắt lên khuôn mặt cô, ngọn lửa rực rỡ lấp lánh trong mắt cô.

Giống như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời vậy.

Tống Thời Thanh đưa tay nắm lấy tay cô, hai bàn tay đan vào nhau.

……………………

Động tĩnh ở đội năm khiến các binh lính khác cũng đến đây xem náo nhiệt, đương nhiên, khả năng của Khương Tuệ Tuệ cũng chỉ có hạn, trước mắt cô không có cách nào mời toàn bộ người trong quân khu ăn dê nướng nguyên con, nhưng vừa hay số cam cô mua đến đây đã có đất dụng võ, nếu ai tới xem náo nhiệt thì cô liền phát cho người đó hai quả.

Có người nhìn Khương Tuệ Tuệ, đột nhiên cảm thấy hơi quen mắt, bèn kéo người chiến hữu ngồi bên cạnh, hỏi: “Cậu nhìn vợ của đội trưởng Tống đi, sao tôi lại cảm thấy cô ấy rất giống người yêu của trung đội trưởng chúng ta vậy nhỉ?”

Bị hỏi như vậy xong, người kia cũng hơi hoang mang, họ đều đã nhìn thấy ảnh chụp chung của trung đội trưởng Lâm và người yêu, người trong ảnh và vợ của đội trưởng Tống thật sự giống nhau như đúc, bọn họ tuyệt đối là không nhìn nhầm.

Hai người nhìn nhau, dự tính hỏi chính chủ xem rốt cuộc chuyện này là thế nào.

Hơn nữa, cách đây nửa năm Lâm Hồng Binh nói phải về kết hôn với người yêu, nhưng sau đó hắn ta quay trở về nói tạm thời không kết hôn nữa, kể từ lúc đó hình như hắn ta đã thay đổi hoàn toàn, không bao giờ thường xuyên nhắc tới người yêu trước mặt bọn họ như trước kia, hắn ta cũng trở nên ít nói hơn hẳn.

Đúng lúc Lâm Hồng Binh vừa từ nhà ăn trở về, hai người chạy tới giữ chặt lấy Lâm Hồng Binh, chỉ vào Khương Tuệ Tuệ ở cách đó không xa, hỏi: “Trung đội trưởng, trung đội trưởng, anh mau nhìn vợ của đội trưởng Tống đi, sao chúng tôi đều cảm thấy cô ấy và người yêu ở quê của anh trông rất giống nhau vậy?”

Lâm Hồng Binh nhìn theo hướng người nọ chỉ, quả nhiên nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ đang ngồi bên lửa trại, người ngồi bên cạnh chính là Tống Thời Thanh. Dường như cô đang muốn nói gì đó, sau đó Tống Thời Thanh liền lấy tay đặt lên miệng cô, kêu cô giữ im lặng.
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 556: Chương 556



Cô nhếch miệng cười xán lạn, trên mặt tràn ngập vẻ hạnh phúc.

Lâm Hồng Binh nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hắn ta không dám nhìn tiếp. Thật ra lúc sáng hắn ta đã có nghe vài người nói về chuyện này, đoán được có lẽ người tới chính là Khương Tuệ Tuệ, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy cô, cảm giác trong lòng không thể diễn tả bằng lời nữa.

Hắn ta nghiêng mặt đi, nói: “Không phải, chỉ là trông giống nhau mà thôi. Tôi còn phải trở về giặt quần áo, các người cứ ở đây chơi vui đi, tôi đi về trước.”

Nói xong, hắn ta xoay người rời đi.

Sau khi hắn ta xoay người rời khỏi, Khương Tuệ Tuệ lơ đãng quay đầu nhìn thoáng qua bên này, bỗng nhiên giống như thoáng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, nhưng không để ý, cô nói nhỏ vào tai Tống Thời Thanh: “Em không ngờ ở quân khu lại đông người như vậy, không biết cam em chuẩn bị có thiếu không nữa?”

“Không sao đâu, thật ra bọn họ cũng chỉ ăn cho vui thôi, mỗi người một quả ăn là vui rồi.” Tống Thời Thanh nói.

“Để em lột cho anh một quả, cam này ngọt lắm.” Khương Tuệ Tuệ lột một quả, đút vào miệng Tống Thời Thanh một múi.

Tống Thời Thanh há mồm ăn, đầu lưỡi không cẩn thận mà chạm phải ngón tay Khương Tuệ Tuệ, nhẹ nhàng l.i.ế.m láp.

Khi bị người khác nhìn thấy, lại làm bộ tỏ vẻ đứng đắn, làm bộ không có chuyện gì xảy ra...

Từ sau khi kết hôn, Khương Tuệ Tuệ đến sống ở thành phố, nhưng cô vẫn thường xuyên lui tới hai đại đội.

Lần trước cô và Tạ Phương Hoa đã cùng mua một căn nhà ở thành phố, dự tính sửa sang nơi này thành chỗ làm việc của bọn họ, Tạ Phương Hoa cũng đã dọn vào trong thành phố rồi, vì vậy cô ấy cũng ít khi trở về đại đội.

Cố Diệp Phi

Hôm nay, Khương Tuệ Tuệ mới vừa rời khỏi giường, đang chuẩn bị đến chỗ làm việc thì nhận được điện thoại từ đại đội, là mẹ cô Phương Quế Chi gọi tới.

....

Bên đầu dây bên kia, giọng Phương Quế Chi khá gấp gáp và hoảng loạn, thậm chí còn không kịp xác nhận xem người nghe điện thoại có phải là Khương Tuệ Tuệ hay không, bà ấy đã vội nói thẳng: “Con gái à, hôm nay con có bận việc gì không? Bây giờ con có thể tới sở y tế đại đội một chuyến được không?”

....

Khương Tuệ Tuệ nghe không hiểu, nhưng cô biết với giọng điệu này của mẹ thì có nghĩa là trong nhà nhất định đã xảy ra chuyện gì đó rồi. Cô kìm nén sự hoảng loạn và suy đoán trong lòng lại, cố gắng bình tĩnh hỏi: “Mẹ, mẹ đừng gấp gáp, mẹ cứ từ từ mà nói, trong nhà đã xảy ra chuyện rồi phải không?”

“Là chị dâu thứ ba của con, 5 giờ sáng nay chị dâu con đột nhiên đau bụng, bây giờ đã được đưa đến sở y tế đại đội, nhưng chị dâu con nói cái gì mà phải chờ con đến, nói cái gì mà đứa con sinh ra được nhìn thấy ai đầu tiên thì sẽ giống người đó, chị dâu con cảm thấy trong nhà chúng ta con là người xinh đẹp nhất, nói phải chờ con tới thì mới chịu sinh!” Phương Quế Chi nói liên tục không ngừng, giọng điệu vô cùng gấp gáp.

Cô con dâu này cũng thật biết cách khiến người khác lo lắng, lúc trước không tin rằng đứa nhỏ sinh ra nhìn thấy ai đầu tiên thì sẽ giống người đó, bây giờ lại tin và còn đòi đợi cô đến mới chịu sinh, lẽ nào muốn sinh con lúc nào là sinh lúc ấy hay sao?

Nhịn sinh lâu như vậy, lỡ như không chịu sinh rồi đứa bé bị làm sao thì sao? Thật đúng là khiến bà ấy sầu c.h.ế.t mất thôi.

“Tuệ Tuệ, nếu con không có việc gì bận thì con hãy nhanh chóng trở về một chuyến đi, tính chị dâu con rất bướng bỉnh, một khi chị dâu con đã quyết như vậy thì không dễ dàng gì mà khuyên ngăn được!” Phương Quế Chi nói.

Khương Tuệ Tuệ cũng hiểu tính cách của Lưu Ái Đệ, hơn nữa nếu chị dâu cô sinh con, cô cũng nên trở về một chuyến mới phải. Vì thế cô nhanh chóng nói: “Được, con biết rồi mẹ, con lập tức tới ngay.”

Phương Quế Chi nghe cô nói vậy thì cũng yên tâm hơn nhiều, cúp điện thoại đi để chuẩn bị trứng gà với nước đường đỏ cho Lưu Ái Đệ. Sinh con rất tốn sức, lỡ như đến lúc sinh mới đột nhiên phát hiện sức lực không đủ vậy thì sẽ rất là nguy hiểm.
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 557: Chương 557



Còn Khương Tuệ Tuệ thì lập tức chuẩn bị ra ngoài, trước lúc đi ra ngoài còn xem xét qua mấy món quà được tặng lúc trước, chọn mấy thứ để mang đi. Một bình sữa mạch nha, một cân đường đỏ, còn có mấy cân mì sợi, cô nói với bà Tống ở dưới lầu: “Bà nội, vừa rồi mẹ cháu có gọi điện thoại tới nói là chị dâu thứ ba của cháu sắp sinh, kêu cháu mau trở về nhà một chuyến.”

Bà Tống nghe thấy vậy thì nhanh chóng lên tiếng, vừa đi lên lầu vừa nói: “Vậy cháu hãy mang theo một ít đồ mà trở về, bây giờ đi mua vé có vẻ không còn kịp nữa rồi, bằng không cháu hãy nói phó quan Lý đưa cháu đi một chút, như vậy sẽ nhanh hơn.”

Khương Tuệ Tuệ nghĩ như vậy cũng hợp lý, dù sao thì sinh con cũng là chuyện do trời quyết định, cô cũng biết Lưu Ái Đệ nói như vậy thì chỉ đơn giản là nói ngoài miệng mà thôi, nhưng lỡ xảy ra chuyện gì không hay thì sao, vì thế cô đồng ý với kiến nghị của bà Tống.

Bởi vì có phó quan Lý lái xe đưa đi, cho nên cô chỉ tốn hơn ba giờ là đã đến được sở y tế đại đội rồi.

Mới vừa lên lầu hai, cô đã nhìn thấy vài người đứng ở hành lang, đó là Phương Quế Chi, Khương Vệ Bình và Khương Vệ Quân. Khương Vệ Quân vừa thấy Khương Tuệ Tuệ đến, nhanh chóng chạy đến đón cô, nói: “Em gái, em tới rồi, vừa rồi chị dâu em lại đau bụng, y tá nói với anh là sắp sinh rồi, em nhanh vào trong trước đi.”

Đây là đang muốn kêu Khương Tuệ Tuệ vào phòng sinh, theo lý mà nói thì bác sĩ sẽ không cho phép nhiều người vào phòng sinh, nhưng Lưu Ái Đệ một hai phải đòi Khương Tuệ Tuệ vào, bọn họ cũng không có cách nào khác.

Cố Diệp Phi

Khương Tuệ Tuệ nhanh chóng đưa mấy món đồ trong tay cho Khương Vệ Quân cầm, sau đó liền đi vào phòng sinh.

Trong phòng sinh, y tá kêu Lưu Ái Đệ phải tập trung hết sức mình, nói: “Mau dùng sức đi, dùng sức nữa đi, sắp thấy đầu đứa trẻ rồi….”

Lưu Ái Đệ vừa dùng sức vừa nói: “Cái gì? Đầu đứa trẻ đã ra rồi sao? Vậy phải làm sao? Cô nó còn chưa tới! Đứa nhỏ này sao lại nôn nóng như vậy, không thể chờ một chút sao, ai cũng nói trẻ con nhìn thấy ai đầu tiên thì lớn lên sẽ giống người đó, tại sao cô nó còn chưa tới mà nó có thể ra ngoài rồi chứ……”

Y tá nghe thấy vậy thì trợn trắng mắt, cũng may sức khỏe của Lưu Ái Đệ tốt, lúc sinh con còn có thể nói chuyện, khi nói chuyện cũng vẫn có thể dùng sức, không làm cho đứa trẻ bị nghẹt thở, nếu không thì sẽ khiến y tá tức c.h.ế.t mất.

Đúng lúc này, giọng nói của Khương Tuệ Tuệ vang lên, cô nói: “Chị dâu, chị đừng nói chuyện nữa, mau chóng sinh con đi, đừng để đứa nhỏ bị nghẹt thở, em đã tới rồi đây.”

Cô vừa dứt lời thì Lưu Ái Đệ rặn một hơi, đứa nhỏ lập tức được sinh ra.

“Mau đưa đứa nhỏ cho em chồng của tôi, đưa đứa nhỏ cho em chồng tôi ôm đi!” Cảm giác đầu tiên của Lưu Ái Đệ sau khi sinh con chính là, rốt cuộc cũng lôi ra rồi, nhưng vẫn không quên kêu y tá đưa đứa nhỏ cho Khương Tuệ Tuệ ôm.

Trước kia Khương Tuệ Tuệ đã từng bế Tiểu Nguyệt rồi nên cũng coi như là có chút kinh nghiệm.

Nhưng lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiểu Nguyệt cũng là sau khi Tiểu Nguyệt sinh ra được mấy ngày rồi, không giống đứa nhỏ này, mới từ trong bụng mẹ chui ra, trên người còn dính đầy máu, trên mặt hơi ửng đỏ, cả người lại nhăn nhúm, giống như một con khỉ nhỏ.

Lúc đầu không khóc, sau đó bị y tá đánh vào m.ô.n.g hai cái, lúc này mới khóc ‘oa oa’ lên.

Là một bé trai, đẹp hay không thì lúc này Khương Tuệ Tuệ cũng không nhìn ra được, đối với cô mà nói trẻ con mới sinh đều không khác nhau lắm, cô thậm chí còn cảm thấy cậu bé này và Tiểu Nguyệt lớn lên sẽ rất giống nhau.

Sau khi Khương Tuệ Tuệ bế đứa bé, cô mới giao đứa bé cho Lưu Ái Đệ, nói cho cô ta biết cô ta đã sinh được một bé trai, cô cũng không cần nhìn cũng biết là Lưu Ái Đệ có vui mừng hay không, cô ta sinh được một bé trai, cha mẹ cô ta đều là những người trọng nam khinh nữ, cô ta rất chán ghét những người trọng nam khinh nữ, cho nên Khương Tuệ Tuệ biết rõ cô ta không phải là loại người đó.
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 558: Chương 558



Có một số người vẫn ở nhà sinh con, nhưng đại đội Hồng Tinh được xem như là một đại đội tương đối phát triển, tình hình kinh tế tốt hơn rất nhiều so với những nơi đặc biệt nghèo khó, nếu gặp được một người mẹ chồng tốt một chút thì khi sinh con đều sẽ được tới bệnh viện để sinh.

Nhà họ Khương có Khương Đắc Thắng là công nhân vận chuyển của xưởng, lại có Khương Tuệ Tuệ biết kiếm tiền nên Lưu Ái Đệ được đãi ngộ tốt hơn trước, sinh con xong, Phương Quế Chi còn kêu cô ta ở lại bệnh viện thêm hai ngày để theo dõi rồi mới về nhà.

Về tới phòng hồi sức, Khương Vệ Quân tự mình cho Lưu Ái Đệ uống nước đường đỏ và ăn trứng gà, còn Phương Quế Chi thì vừa bế đứa bé vừa nói chuyện với Lý Tú Cầm, Khương Tuệ Tuệ thở phào một hơi, cô đi tìm một cái ghế dựa để ngồi xuống.

Cô vừa xuống xe đã trực tiếp vào phòng sinh, đây vẫn là lần đầu cô vào phòng sinh, lại còn không phải là cô sinh con, mà là xem người khác sinh con, theo lý mà nói lúc ấy cô sẽ sợ hãi, nhưng cô lại quên mất đi sự sợ hãi, chỉ nghĩ đến việc Lưu Ái Đệ sớm sinh một chút thì sẽ tốt hơn, cho tới bây giờ, cô mới cảm thấy chân tay có chút bủn rủn....

Cô ngồi xuống, đang chuẩn bị uống miếng nước thì lúc này, trong đầu cô đột nhiên truyền đến âm thanh của hệ thống.

“Chúc mừng ký chủ đã vượt qua thử thách hóa nguy thành an, đạt được 500 điểm khen thưởng.”

Khương Tuệ Tuệ cau mày, trong khoảng thời gian ngắn cô không thể nào hiểu được, tại sao đột nhiên hệ thống lại cho cô điểm thưởng. Bởi vì từ khi cô gả cho Tống Thời Thanh, rồi sau đó dọn vào trong thành sinh sống, những người cô gặp gỡ đều sống rất hoà thuận và tốt bụng, đã rất lâu rồi cô chưa dùng đến khả năng hóa nguy thành an của hệ thống.

Cô dò hỏi hệ thống, nhưng hệ thống không có cách nào giải đáp cho cô, đáp án được đưa ra cũng chỉ là vì cô đáng được khen thưởng, hệ thống cũng không có bị lỗi.

Sau khi suy nghĩ một chút thì Khương Tuệ Tuệ không để những rối rắm đó ở trong lòng nữa, dù sao thì lí do là gì cũng được, cô được khen thưởng là tốt rồi.

Lần này trở về, Khương Tuệ Tuệ chỉ ở lại nhà hai ngày, sang ngày thứ ba cô lập tức trở về thành, gần đây ở tiệm may có khá nhiều việc cần xử lý, một mình Tạ Phương Hoa lo liệu không xuể, cô phải sớm trở về để hỗ trợ.

Về tới nhà, Khương Tuệ Tuệ đi tắm, mỗi lần đi tắm ở thành phố thì tiện hơn so với ở nông thôn nhiều, trước khi kết hôn Tống Thời Thanh đã mua cho cô một cái bồn tắm, lúc tắm rửa cô có thể ngâm mình trong đó, cảm giác rất là thoải mái.

Ngâm mình xong rồi tắm rửa sạch sẽ thay quần áo, Khương Tuệ Tuệ đang chuẩn bị đi tìm Tạ Phương Hoa, nhưng vừa mới đi đến phòng khách đã nghe thấy tiếng ông Tống đọc báo thì thầm: “Núi đá sạt lở, đã có vài bộ đội chết……”

Khương Tuệ Tuệ nhăn mày, tin tức viết trong tờ báo này là bộ đội ở quân khu Tống Thời Thanh, quân khu bọn họ đã có vài bộ đội chết, Tống Thời Thanh sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Cố Diệp Phi

Thậm chí cô còn không kịp hỏi ông Tống, vội vã đi đến bên cạnh chiếc điện thoại, lập tức gọi đến quân khu của Tống Thời Thanh.

Cũng may, Tống Thời Thanh đã nhanh chóng bắt máy, anh vẫn bình an không xảy ra chuyện gì cả, sau khi biết được anh vẫn bình an thì Khương Tuệ Tuệ mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ông Tống nghe cô gọi điện thoại, biết cô sợ người trên báo là Tống Thời Thanh, vội vàng nói: “Tuệ Tuệ, có phải cháu mới nghe ông đọc đúng không? Không có chuyện gì đâu, trên này có chụp ảnh của quân nhân đã hy sinh, không có Thời Thanh.”

Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu: “Dạ, cháu cũng vừa mới gọi điện thoại cho anh Thời Thanh để hỏi rõ ràng, anh ấy không sao, là một người khác vì đi cứu người, kết quả gặp đất đá sạt lở lần thứ hai nên mới xảy ra chuyện, ai da….”
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 559: Chương 559



Ông Tống cũng cảm thán vài tiếng, nhưng đời người quân nhân chính là như vậy, mỗi một quốc gia, lúc nhân dân cần sự trợ giúp thì phải xả thân mình mà làm, thậm chí phải hy sinh cả tính mạng, đây là chức trách của người làm quân nhân.

Lúc trước ông Tống cũng đi lên từ tân binh, thậm chí ông ấy đã trải qua mấy năm kháng chiến, cố gắng vất vả hoàn thành nhiệm vụ mới có ngày hôm nay.

Lúc này đồng hồ báo thức trên bàn vang lên, hóa ra là tới giờ ông Tống uống thuốc, ông Tống đi vào nhà uống thuốc trước.

Không biết tại sao Khương Tuệ Tuệ lại đột nhiên muốn nhìn thử ảnh của người quân nhân đã hy sinh kia, vì thế cô cầm lấy tờ báo mà ông Tống đặt trên bàn trà, phía dưới tin tức kia có mấy bức ảnh chụp.

Tổng cộng có vài tấm ảnh, lúc nhìn đến tấm ảnh thứ ba, Khương Tuệ Tuệ cảm thấy có chút quen mắt, cô lại cẩn thận quan sát thêm lần nữa.

Đúng rồi, cô nhận ra rồi.

Là Lâm Hồng Binh.

Lúc này cô cũng hiểu được tại sao lần trước ở bệnh viện hệ thống lại khen thưởng cô. Lúc trước cô từng nói muốn Lâm Hồng Binh cả đời không tìm được tình yêu đích thực, hệ thống vẫn luôn không khen thưởng cho cô, bởi vì Lâm Hồng Binh vẫn chưa trải qua cả đời.

Bây giờ Lâm Hồng Binh hy sinh, coi như cả đời đã xong rồi.

Cô buông tờ báo trong tay xuống, trong lòng Khương Tuệ Tuệ có chút kỳ lạ, không biết nên diễn tả như thế nào.

Muốn nói là thương tâm thì không có khả năng cô vì Lâm Hồng Binh mà thương tâm, nhiều nhất cũng chỉ coi hắn ta như mấy người quân nhân hy sinh kia mà đối đãi thôi, cô đã nói rồi, ngoại trừ chuyện tình cảm bên ngoài thì những phẩm chất khác Lâm Hồng Binh đều không có vấn đề, cũng là một người có đủ tư cách của người quân nhân.

Thậm chí còn hy sinh cả tính mạng.

Sau khi bàng hoàng thổn thức một lúc thì cô đi ra cửa….

Thời gian trôi qua nhanh như một cơn gió, nháy mắt đã 6 năm trôi qua rồi.

Trong lúc này, Khương Tuệ Tuệ đã phải trải qua bảy năm để đến với kỳ thi đại học, cô vẫn luôn cố gắng chuẩn bị cho kỳ thi đại học, hơn nữa việc khôi phục thi đại học vừa mới được triển khai lại, bài thi của năm đầu tiên cũng tương đối đơn giản, Khương Tuệ Tuệ dễ dàng đậu vào trường mà cô yêu thích.

Cô không học về thiết kế trang phục mà lựa chọn tài chính. Bởi vì trong lòng cô hiểu rõ bản thân mình muốn cái gì, trong tương lai cô phải mở xí nghiệp, mở nhà máy, đến lúc đó cô không chỉ phải phụ trách việc thiết kế quần áo, mà còn phải làm chủ, cô phải có hiểu biết về phương diện tài chính thì mới gánh vác được.

Còn về nhà thiết kế gì đó, chỉ cần có tiền thì không cần phải lo không tìm được người chuyên nghiệp.

Nếu cô lại đi học thiết kế trang phục, vậy thì sẽ không phát huy được nhiều tác dụng.

Cố Diệp Phi

Khi có thời gian cô sẽ đọc thêm sách, trong giai đoạn cải cách năm 78, cô đã bắt đầu chuẩn bị mở nhà máy.

Làm người đi tiên phong, mặc dù cô chỉ là một sinh viên còn học đại học năm nhất, nhưng cô lại rất can đảm và cẩn trọng, sau lưng lại có nhà họ Tống chống lưng, xưởng quần áo của cô trở thành xưởng thực nghiệm ở Giang Châu.

Thế nào là xưởng thực nghiệm? Chính là không đi theo tiền lệ trước đó, nhà máy của Khương Tuệ Tuệ là xí nghiệp tư nhân đầu tiên, hơn nữa theo chính sách cải cách, nhà nước bắt đầu phát động mọi người gầy dựng sự nghiệp, nhưng vì ngần ấy năm bị áp chế, rất ít người dám đi tiên phong, thế nhưng Khương Tuệ Tuệ lại dám đứng ra làm điều đó.

Cô là người đi tiên phong đầu tiên, được hưởng những ích lợi nhất định, có chính phủ ủng hộ nên cũng dễ làm việc.

Khương Tuệ Tuệ quyết định lấy cái tên ‘Hồng Tinh’, sáng lập xưởng quần áo Hồng Tinh. Công nhân phần lớn đều là xã viên ở công xã Hồng Tinh, ban đầu bọn họ vì tin tưởng Khương Tuệ Tuệ mà vào nhà máy làm thử, sau khi thử làm thì nhận được rất nhiều phúc lợi, khăng khăng một mực đi theo làm cho Khương Tuệ Tuệ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back