Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!

[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
58


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Câu hỏi bất ngờ từ Han-sol khiến Soo-gyeom chết lặng, không biết phải đáp lại thế nào.

Cậu chỉ mấp máy môi khô, nhưng mãi vẫn chẳng nói được một lời.

Trông thấy vẻ bối rối ấy, gương mặt Han-sol cũng thoáng dao động."

Sao, sao thế hyung?

Gì mà hoảng lên vậy?"

"H-hả?"

"Em chỉ đùa thôi mà.

Chẳng lẽ hyung thật sự từng chết à?

Sao có chuyện đó được chứ."

"...Ừm, phải rồi ha.

Làm sao mà xảy ra được."

Soo-gyeom cười gượng.

Nhưng Han-sol vẫn nghiêng đầu như thể có điều gì đó không yên tâm."

Cơ mà trông hyung lạ lắm đấy.

Đang giấu em chuyện gì à?"

"Ơ hay, anh giấu gì chứ.

Nói bậy."

"Hừm...

Thôi được."

Han-sol có vẻ chưa hoàn toàn tin, nhưng may mắn là hắn không hỏi thêm nữa.

Soo-gyeom lén thở phào rồi nhanh chóng chuyển chủ đề."

Có ai đang dùng phòng tắm không?"

"Ừm...

Không rõ nữa ạ.

Dù gì cũng chẳng phải hyung hay em dùng."

"Đúng hen.

Chắc chắn không phải hai đứa mình rồi."

Trước lời đùa nhẹ của Han-sol, Soo-gyeom chỉ lắc đầu rồi bước ra khỏi phòng.

Cậu nhanh chóng chuẩn bị đồ thay và đi về phía phòng tắm.

Cậu gõ cửa và chờ phản hồi, nhưng ngay sau đó, cánh cửa bật mở."

Hự!"

Soo-gyeom giật mình lùi lại.

Người bước ra từ phòng tắm là Yi-gyeom.

Hắn đang dùng khăn lau mái tóc ướt, chỉ mặc độc một chiếc quần training.Nhờ nước đọng lại trên da, thân hình vốn đã săn chắc của hắn càng thêm nổi bật.

Soo-gyeom lén cúi nhìn cơ thể gầy gò, trơn nhẵn của mình, rồi lại ngước lên nhìn cơ thể kia thêm lần nữa."

Nhìn gì mà dữ vậy?"

"Ghen tị..."

"Cái gì cơ?"

"Ông tập luôn phần của tui đi, cơ bắp ấy.

Tui thì chịu rồi đây."

Soo-gyeom thở dài, giọng đầy tiếc nuối, rồi đưa tay đập nhẹ lên ngực rắn chắc của Yi-gyeom như để giải tỏa nỗi niềm."

Này, điên à?!"

"Ôi, xin lỗi.

Cái tay chạy tự động á."

"Ông đúng là..."

Yi-gyeom đỏ mặt trông thấy.

Phản ứng ấy lại làm Soo-gyeom hoảng hốt hơn, cậu không nghĩ hắn sẽ phản ứng mạnh vậy.

Bối rối theo, cậu lập tức tránh sang bên, chui tọt vào phòng tắm."

Chỉ chạm một tí thôi mà.

Tự nhiên làm căng dị trời."

Soo-gyeom vừa cằn nhằn vừa cởi đồ.

Chẳng mấy chốc, cậu đã trần như nhộng."

Sao lại như bãi nước thế này?"

Dù có buồng tắm riêng, nhưng nước vẫn ngập gần hết nền.

Soo-gyeom cau mày, treo đồ lên móc rồi bước thật cẩn thận để không trượt chân.Khi bước vào buồng tắm, cậu nhăn mặt.

Dạo gần đây, cống nước dường như xả không kịp.

Hôm nay đặc biệt tệ, nước gần như không rút.Tuy vậy, sau khi quan sát kỹ, cậu phát hiện nước vẫn đang rút dần, tuy rất chậm.

Biết không bị ngập hoàn toàn, cậu khoanh tay đứng đợi nước xuống.Đúng lúc ấy, cửa phòng tắm đột ngột bật mở.

Soo-gyeom tròn xoe mắt nhìn ra ngoài.

Cửa mở mạnh đến mức kéo cả quần áo cậu treo rơi tõm xuống sàn ướt."

A, gì vậy?!"

"Ối, xin lỗi!"

Người mở cửa là Tae-won.

Có vẻ hắn không biết cậu đang ở bên trong nên lập tức đứng chết trân.

Hai mắt trừng lớn, hắn ngây ra tại chỗ.Soo-gyeom vội khom người, cố che thân thể."

Hyung ra mau đi chứ!"

"Ơ, ừ!

Xin, xin lỗi nha!"

Tae-won lắp bắp rồi vội vàng đóng cửa cái rầm.

Soo-gyeom lập tức lao ra ngoài, nhặt đống quần áo bị rơi kiểm tra lại.Bộ vừa cởi, cả đồ chuẩn bị thay và cả đồ lót, đều đã ướt sũng."

Trời ơi, Tae-won hyung, lần này không tha đâu.

Không còn cách nào, mình đành lấy khăn quấn người vậy."

Soo-gyeom nghiến răng, lẩm bẩm trong tức tối.

Cậu treo lại đồ ướt lên móc rồi quay lại buồng tắm.

Lúc này nước đã rút kha khá.Không hẳn vì vậy mà tâm trạng cậu khá hơn, nhưng chí ít việc tắm rửa cũng trở nên dễ chịu hơn.

Tuy vậy, khi nước từ vòi sen đổ xuống, bên trong lại lập tức đọng đầy.Cậu đang tắm thì đột nhiên nghe tiếng ồn từ bên ngoài.

Có chuyện gì đó xảy ra, nhưng ở trong phòng tắm, Soo-gyeom chẳng thể làm gì.

Cậu chỉ còn cách tắm thật nhanh cho xong.

Động tác tay cũng gấp rút hơn thường ngày.Xong xuôi, cậu quấn khăn quanh eo, ôm đống quần áo ướt ra ngoài.Vừa mở cửa, đống đồ cậu ôm theo rơi ngay xuống sàn khô.

Nhưng điều khiến cậu đứng sững lại không phải là chuyện ấy."

Ơ..."

Cậu chớp mắt liên tục.

Cậu đoán chắc chắn ngoài cửa sẽ có tầm một, hai người, cùng lắm là ba.

Nhưng cậu không ngờ cả nhóm đều có mặt.Tae-won, Yi-gyeom, Han-sol và Yoo-chan, cả bốn người họ đều đang ngồi trong phòng khách.

Mà phòng khách thì nằm ngay đối diện phòng tắm.Bốn ánh nhìn đổ dồn vào cậu.

Không, chính xác là năm ánh nhìn."

Giám đốc... sao lại có mặt ở đây ạ?"

Đúng là giám đốc Seon-wook thỉnh thoảng ghé ký túc xá, nhưng việc hắn đến vào giờ này thật khiến Soo-gyeom không kịp trở tay.

Và kết quả là cả người cậu chỉ quấn mỗi khăn tắm, đối diện với giám đốc trong tư thế không thể trần trụi hơn.Cậu lén liếc nhìn cơ thể mình rồi vội ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt của Seon-wook."

X-xin lỗi nha...

Em không biết anh đến á..."

"..."

Bị bao ánh mắt bủa vây, Soo-gyeom như muốn chui xuống đất.

Cậu quay lưng, bước nhanh về phòng, hai tay giữ chặt lấy khăn để nó khỏi tuột.Phía sau, cảm giác ánh nhìn vẫn đeo bám.

Cậu cảm tưởng mặt mình sắp phát nổ.

Trong đầu chỉ có mỗi một người để đổ lỗi là Tae-won, vì lỡ mở cửa mà cậu mới rơi vào cảnh khổ thế này.Khi đã vào phòng, Soo-gyeom nhìn vào chiếc gương nhỏ treo tường.

Mặt cậu đỏ bừng, không rõ vì hơi nóng sau khi tắm hay vì bối rối.Cậu quạt tay cho mặt bớt nóng rồi vội vã mặc đồ.

Biết giám đốc đang chờ ngoài kia khiến cậu càng quýnh quáng.

Cậu mặc vội thứ gần nhất trong tay."

Hử?

Không phải đồ của mình..."

Khi nhìn lại trong gương, cậu mới nhận ra áo đang mặc rộng thùng thình, để lộ cả xương quai xanh và vai.

Rõ là áo của Tae-won.Cậu định thay cái khác, nhưng nghĩ tới việc để Seon-wook chờ lâu, đành bỏ qua.

Dù sao thì cũng đang mặc áo, chứ có phải khỏa thân đâu.

Vậy là cậu rảo bước quay trở lại phòng khách."..."

"Xin lỗi vì để mọi người đợi.

Em không biết giám đốc đến..."

"Không sao đâu."

Soo-gyeom cố gắng nở nụ cười để xua đi cảm giác ngại ngùng.

Thấy vậy, Seon-wook đang tròn mắt nhìn, cũng bật cười, nheo mắt đầy vẻ đùa cợt."

Chiếc áo đó... không phải của Soo-gyeom nhỉ?"

"Ahaha, chắc là áo của Tae-won hyung.

Em lấy nhầm vì vội quá..."

Cậu vừa gãi đầu vừa cười lấp liếm.

Seon-wook để lộ ánh nhìn lười nhác, chậm rãi lướt dọc cơ thể cậu.

Cái nhìn ấy khiến Soo-gyeom cảm thấy có chút lạ."

Ừm... có chuyện gì vậy ạ?"

"Nghe Min-seong nói chuyện lúc chiều, anh thấy lo nên ghé qua.

Nghe bảo có thầy pháp nói gì kỳ lạ lắm."

"À... vâng, đúng là nói những lời kỳ lạ thật.

Haha."

Cậu vờ như chẳng hiểu gì, lặp lại lời hắn.

Seon-wook chỉ gật gù, không nói gì, rồi lặng lẽ nhìn cậu chằm chằm.Cảm thấy ngột ngạt, Soo-gyeom quay đầu, và đúng lúc đó, ánh mắt của Yoo-chan cũng đang nhìn thẳng về phía cậu.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
59


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Soo-gyeom bất giác cụp mắt trước ánh nhìn của Yoo-chan.

Tim cậu đập thình thịch.

Dù có nói ra thì cũng chẳng ai tin, cậu không hiểu tại sao mọi người cứ nhất định muốn biết.

Một chút oán trách chợt dâng lên trong lòng."

Nếu không muốn nói thì thôi cũng được."

Lúc ấy, dường như đọc được suy nghĩ của cậu, Seon-wook bất ngờ xen vào.

Soo-gyeom ngẩng lên nhìn hắn như muốn hỏi có thật không.

Hắn chỉ khẽ gật đầu."

Vậy chuyện đó để sau đi.

Dù sao cũng đã đến rồi, mình ra ngoài uống chút gì đi."

"Dạ?"

Không chỉ cậu mà các thành viên khác cũng tròn mắt ngạc nhiên trước lời đề nghị bất ngờ của Seon-wook.

Bất chấp ánh mắt đổ dồn về phía mình, hắn chỉ nhún vai bình thản."

Sao?

Có vấn đề gì à?"

"À... không, không hẳn..."

Seon-wook vốn nổi tiếng nghiêm khắc với chuyện uống rượu.

Nếu có uống thì cũng là vì bầu không khí trong những buổi họp mặt công ty, chưa bao giờ hắn chủ động rủ ai ra ngoài để uống cả.

Vì vậy, tất cả đều bối rối, chẳng biết phản ứng thế nào.

Họ chỉ đứng đó, nhìn nhau dò xét.Không chờ thêm, Seon-Wook đã đứng dậy trước."

Chuẩn bị rồi ra ngoài nhé."

"Dạ... vâng."

Dù vẫn còn hơi lúng túng, Soo-gyeom cũng nhanh chóng đáp lời.

Có vẻ hài lòng với phản ứng của cậu, Seon-wook khẽ mỉm cười rồi bước ra phía cửa."

Ủa, tự nhiên lại rủ đi uống rượu vậy?"

Ngay khi Seon-wook vừa ra khỏi nhà, Han-sol nghiêng đầu lẩm bẩm.

Ai nấy đều ngầm đồng tình, nhưng vì biết giám đốc đang đợi bên ngoài nên không ai dám chần chừ thêm."

Khoan, đó chẳng phải là áo của anh sao?"

Trong lúc mọi người đang loay hoay thay đồ chuẩn bị ra ngoài, Tae-won bỗng quay sang hỏi Soo-gyeom."

Đúng rồi.

Nhưng mà do anh làm rớt hết đồ em nên em mặc tạm đó, đừng có ý kiến gì nha."

Soo-gyeom đáp lại với ánh mắt trách móc.

Nhưng trái với mong đợi, Tae-won không những không khó chịu, trái lại trông còn khá vui vẻ."

Cái áo ấy anh cho em luôn."

"Hả?"

"Cho em đó.

Nhớ mặc thường xuyên nha."

Tưởng sẽ bị mắng vì tự tiện lấy đồ mặc, Soo-gyeom không giấu nổi ngạc nhiên."

Đột nhiên vậy luôn?"

"Không thích à?"

"Đâu, chỉ là... bất ngờ thôi á."

"Vậy mặc đi.

Mới mua không lâu, coi như đồ mới đấy."

"Đồ gần như mới vậy mà đưa em thật luôn?"

"Ừ, thật."

"Vậy em nhận!

Cảm ơn nha!"

Được cho thì còn gì bằng.

Hơn nữa, nhìn qua cũng thấy là đồ mới, chất vải còn tốt.

Soo-gyeom mỉm cười rạng rỡ, gật đầu cảm ơn Tae-won.Sau cuộc trò chuyện ngắn, Soo-gyeom vội vàng tìm đồ để thay.

Cậu chọn một chiếc quần jeans, mặc cùng áo nỉ màu ngà và khoác thêm áo phao ngắn màu be.

Khi cậu hoàn tất, các thành viên khác cũng đã sẵn sàng và đang chờ."

Trời, xin lỗi nha!

Tui chuẩn bị trễ quá, mình đi nhanh thôi!"

Cậu vội vã xin lỗi rồi chạy theo nhóm rời khỏi ký túc xá.

Có vẻ Seon-Wook đã xuống bãi đậu xe từ lúc nào.

Soo-gyeom và các thành viên đi thẳng xuống tầng hầm bằng thang máy."

Soo-gyeom, Yoo-chan, Han-sol đi với anh.

Tae-won với Yi-gyeom đi taxi.

Anh gửi địa chỉ sau."

"Vâng."

Khi Seon-wook vừa đưa thẻ cho Tae-won vừa nói, cả nhóm liền răm rắp nghe theo.

Chiếc xe mà Seon-wook lái là SUV màu đen với logo chữ R sáng loáng, chỉ nhìn qua cũng thấy đắt tiền."

Soo-gyeom, lên ghế trước đi."

"Vâng!"

Chắc hẳn đã đoán được cậu đang lưỡng lự không biết nên ngồi trước hay sau, Seon-wook đã lên tiếng trước.

Soo-gyeom lập tức leo lên ghế phụ, còn Yoo-chan và Han-sol ngồi yên phía sau.Seon-wook khởi động xe, đưa cả ba rời khỏi tầng hầm.

Không một tiếng động, chiếc xe đắt tiền lướt đi êm ru khiến Soo-gyeom cảm thấy hơi gượng gạo."

Em mở nhạc được không ạ?"

"Ok.

Ấn nút đó là được."

Soo-gyeom làm theo lời hắn, và ngay sau đó, một bản nhạc quen thuộc vang lên."

Ơ, bài của bọn em kìa?

Giám đốc nghe tụi em thường xuyên luôn hả?"

"Dĩ nhiên.

Anh còn stream nữa mà."

"Há há, anh nói quá..."

Trước vẻ tỉnh rụi của Seon-wook, Soo-gyeom phá lên cười.

Chỉ cần tưởng tượng hắn ngồi stream nhạc là đã thấy buồn cười.

Dù biết chắc không có chuyện đó, nhưng nghe hắn nói vậy lại thấy vui trong lòng."

Thật đấy."

"Thiệt luôn?"

"Ừ.

Anh còn theo dõi cả màn trình diễn nữa, stream là chuyện nhỏ."

Nghe hắn nói đầy chân thành, Soo-gyeom ngạc nhiên, rồi bất giác mỉm cười.

Dù vẫn khó tưởng tượng nổi cảnh Seon-Wook ngồi nghe nhạc nhóm mình, nhưng nếu đúng là vậy thì quả thực đáng quý.Cậu không rành mấy chuyện hậu trường, nhưng cũng nghe đủ để biết rằng nhiều giám đốc công ty giải trí cực kỳ ích kỷ và khắt khe.

Có người chỉ xem idol như công cụ kiếm tiền, hoàn toàn không coi trọng họ.So với những người đó, Seon-wook đúng là thiên thần.

Không chỉ dịu dàng và rộng lượng, mà còn có điều kiện tài chính nên chưa từng tỏ ra keo kiệt.

Luôn hỗ trợ hết mình, thậm chí còn thật sự quan tâm tới nhóm U-PITE.

Càng nghĩ, Soo-gyeom lại càng thấy bản thân thật may mắn.Chỉ cần nghĩ đến bản thân ở kiếp trước từng cứng đầu như thế nào, cậu lại muốn ôm đầu than thở."

Sao vậy?

Đau đầu à?"

"Không đâu ạ.

Em vẫn khỏe mà ạ."

"Nhưng mặt em trông kỳ lắm."

"Kiểu như...

đang hối hận chuyện kiếp trước ạ."

"Hửm?

Em đang nói gì vậy?"

"Có... vài chuyện thôi mà."

Vì Seon-wook có vẻ tò mò vụ thầy bói lúc sáng nên cậu thử hé mở một chút.

Nhưng hắn lại phản ứng như thể đang nghe chuyện nhảm nhí.

Soo-gyeom cười gượng.

Cậu biết mà, có nói ra thì cũng chẳng ai tin.Seon-wook nghiêng đầu khó hiểu, nhưng cậu thì chẳng giải thích thêm gì.

Trong lúc đó, xe đã đến nơi.Vừa xuống xe, Seon-wook liền đưa chìa khóa cho người đứng đợi.

Tae-won và Yi-gyeom cũng vừa đến nơi.Cả nhóm U-PITE cùng Seon-wook bước vào một quán rượu.

Nhân viên kiểm tra thẻ của Seon-wook rồi dẫn họ đến căn phòng rộng rãi nằm sâu bên trong.Căn phòng quá rộng đến mức hơi choáng ngợp.

Một bên là quầy bar, giữa phòng có chiếc bàn lớn.

Khi cả nhóm vừa ngồi xuống ghế sofa, chuông vang lên và cửa mở, một loạt món nhắm và rượu được đưa vào.Đằng sau quầy bar, một nhân viên bắt đầu trổ tài pha cocktail bằng những động tác thuần thục.

Soo-gyeom, lần đầu được thấy cảnh thật như vậy, tròn mắt quan sát."

Soo-gyeom cũng uống đi."

"Nhưng..."

"Anh cho phép hôm nay.

Không sao đâu."

Vừa định nhìn phản ứng các thành viên, cậu đã bị Seon-wook chặn trước.

Dù trong lòng thấy vui vì được ưu ái, nhưng ánh mắt các thành viên không mấy thoải mái khiến cậu chẳng dám thể hiện gì.Trong lúc ấy, những ly cocktail đầy sắc màu được mang ra đặt trước mặt từng người.

Soo-gyeom nhìn qua lại, đắn đo không biết chọn ly nào."

Em chọn trước được không?"

"Cứ tự nhiên."

Cậu đợi mãi mà chẳng ai chọn nên mới lên tiếng.

Yi-gyeom đáp lại với giọng lười nhác.Soo-gyeom lập tức sáng mắt, chọn lấy một ly vàng óng có lát dứa cắm bên miệng ly.Sau cậu, các thành viên lần lượt chọn cocktail cho mình."

Uống đi."

"Vâng!"

Cậu lập tức nhấp một ngụm.

Nghĩ sẽ có vị dứa, nhưng không, mùi dừa ngập tràn khoang miệng.

Mà cậu lại không thích dừa lắm, nên liền nhăn mặt đặt ly xuống."

Không hợp khẩu vị à?"

Yi-gyeom hỏi khi thấy phản ứng đó.

Cậu gật đầu đôi lần.

Hắn liền đẩy ly của mình qua cho cậu và kéo về phía mình ly dứa vừa nãy."

Đổi đi."

"Cảm ơn nha!"

Được hắn quan tâm, tâm trạng Soo-gyeom khá lên hẳn.

Cậu hí hửng uống thử ly mới.

Ban đầu thấy ngọt, nhưng sau đó lại dậy lên hương vị lạ lạ.

Gương mặt cậu cũng trở nên khó tả."

Sao vậy?"

"Tui không biết phải tả sao nữa...

Ừm... giống như... kiểu... thanh niên...

à không, phải già hơn thanh niên chút...

đúng rồi.

Vị giống như... chú trung niên ấy..."

Yi-gyeom vừa định bật cười vì câu nói ngô nghê thì Seon-wook cắt ngang."

Ồ?

Em từng nếm qua vị chú trung niên rồi à?"
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
60


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."

Ơ kìa, ai mà chẳng biết cái cảm giác đó, đúng không ạ?"

Soo-gyeom cười khì, trả lời một cách nhẹ tênh.

Seon-wook chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt thản nhiên.Trong lúc đó, các thành viên khác đưa mắt nhìn hai người họ bằng ánh mắt hơi kỳ lạ.

Cảm nhận được điều đó, Soo-gyeom hơi nghiêng đầu, quay sang nhìn Tae-won như thể hỏi: "Gì vậy?".

Nhưng Tae-won chỉ lắc đầu cười nhẹ, ra hiệu không có gì."

Nếu không thích thì em thử uống cái khác xem."

"Không sao đâu ạ, em thấy cũng ngon phết."

"Cái vị 'chú trung niên' đấy hả?"

"Vâng, chắc em hợp gu chú trung niên rồi!"

Soo-gyeom cười híp mắt, nói đùa một cách vui vẻ.

Seon-wook nhìn cậu với vẻ mặt khó hiểu, nhưng cậu chẳng bận tâm, cứ thong thả nhấp thêm vài ngụm."

Uống từ từ thôi hyung."

"Anh còn nhấp chậm hơn thế nào được nữa?"

Yoo-chan nhắc khẽ, nhưng Soo-gyeom nhăn mặt đáp lại đầy oan ức.

Cậu đâu có uống kiểu nốc ừng ực đâu, mà là từng ngụm nhỏ như mèo uống nước ấy chứ.

Vậy mà vẫn bị nhắc nhở thì đúng là thiệt thòi.Dù vậy, Yoo-chan vẫn lặng lẽ nhìn chằm chằm, tỏ ý không rút lại lời.

Áp lực từ ánh nhìn đó khiến Soo-gyeom đành ngoan ngoãn hạ tốc độ.

Nếu ban nãy mỗi lần cậu uống hai ngụm, giờ thì chỉ dám uống một."

Hyung ăn thêm đồ nhắm đi."

Han-sol dùng xiên đâm một miếng phô mai rồi đưa đến sát miệng Soo-gyeom.

Cậu liền há miệng nhận lấy như chim non, rồi nhai nhóp nhép.

Vị phô mai mềm mại, ngậy béo giúp làm dịu vị đắng của rượu trong miệng."

Ồ, cái này ngon quá!"

Soo-gyeom mở to mắt, vẻ mặt đầy chân thành.

Ngay lập tức, cậu giật lấy xiên từ tay Han-sol, xiên thêm miếng nữa rồi đưa ngược lại cho hắn."

Nào, a~""Gì vậy, được em chăm chút nên vui quá hả?"

"Ừ đó, hóa ra Sol nhà ta thiếu thốn tình thương à?"

"Em lúc nào mà chẳng thiếu tình thương của anh."

"Ôi chao, cục cưng của anh, anh không biết đó nha."

Soo-gyeom cười, vỗ nhẹ lưng Han-sol.

Thấy khóe môi hắn hơi cong lên, cậu bất giác cũng thấy vui lây.

Nhưng không hiểu sao, vẻ mặt các thành viên còn lại lại thoáng chút gợn sóng không vui."

Soo-gyeom, ăn trái cây đi.

Em thích trái cây mà."

"Ui, em thích lắm luôn á.

Nhất là loại đã được sơ chế sẵn như thế này."

Soo-gyeom vừa đáp lại Tae-won vừa cười.

Cậu vốn thích trái cây, nhưng lại cực kỳ ghét phải tự gọt hay cắt, nhất là loại nhiều nước dễ làm dây ra áo.

Bởi vậy, những đĩa trái cây đã cắt sẵn luôn là lựa chọn số một.May mắn là hôm nay trái cây được bày biện rất chỉn chu, sạch sẽ.

Không cần động tay nhiều, chỉ việc dùng nĩa gắp là được.

Soo-gyeom vui vẻ chọn một miếng dưa lưới cắt gọn, bỏ vào miệng.Vị ngọt thanh lan ra trong miệng.

Dù không phải mùa dưa, nên độ ngọt không hoàn hảo, nhưng cũng đủ làm dịu cái hậu vị ngầy ngậy do phô mai và rượu để lại."

Em thử cái này xem, Soo-gyeom."

Seon-wook đẩy đến trước mặt cậu một ly cocktail đỏ rực.

Cậu cười tít mắt, vội vàng đón lấy.

Vị đầu hơi chua, hậu ngọt, rồi dậy lên chút cay đắng của cồn.Trong tất cả các loại đã uống từ nãy đến giờ, đây là món hợp khẩu vị nhất.

Gương mặt Soo-gyeom thoáng ánh lên vẻ hài lòng."

Ngon chứ?

Dễ uống không?"

"Dạ ngon lắm ạ!"

Cậu đáp ngay.

Seon-wook liếc nhìn bartender rồi ra hiệu pha thêm một ly giống vậy.

Trong lúc chờ, Soo-gyeom tiếp tục nhâm nhi phần còn lại trong ly.Khi cậu uống hết ly đó thì ly mới vừa được mang đến.

Đúng là thời điểm hoàn hảo.Một ly... rồi hai ly... rồi ba.

Soo-gyeom bắt đầu uống với tốc độ chóng mặt.~

"Ư...

ư ư ư ư... a..."

Trước cả khi mở mắt, Soo-gyeom đã rên lên.

Nói chính xác thì đó là tiếng rên của một linh hồn gần lìa khỏi xác.Khi cậu mở mắt ra, trần giường tầng quen thuộc hiện ra trước mặt."

Đây... là âm phủ à..."

Dù lý trí bảo rằng không thể có âm phủ thực tế như thế, nhưng cơ thể cậu yếu đến mức chẳng nghĩ được gì khác.

Đầu thì như sắp vỡ tung, bụng quặn lên từng hồi.

Soo-gyeom chỉ nằm yên, không nhúc nhích nổi."

Hyeong...

Tae-won hyeong..."

Trong lúc thoi thóp, cái tên đầu tiên cậu gọi chính là Tae-won.

Không vì lý do gì đặc biệt, mà đơn giản vì họ ở chung phòng, và có thể là người duy nhất cứu vớt cậu bây giờ.Không có ai đáp lại.

Soo-gyeom đành gọi tiếp cái tên còn lại trong phòng."

Sol à... cứu anh với..."

Nhưng lần này cũng chẳng ai trả lời.Cậu ủ rũ nhìn trần nhà rồi lồm cồm ngồi dậy.

Không thể nằm mãi được, ít nhất cũng phải uống nước.

Cậu bắt đầu di chuyển như thể một con zombie tập đi.Ngay khi bước ra khỏi phòng, Soo-gyeom đã suýt vấp phải Yi-gyeom đang đứng chắn ngay cửa."

Gì... gì vậy..."

Nếu hắn chỉ đứng yên thì cậu đã bỏ qua, nhưng vẻ mặt Yi-gyeom lạnh như băng khiến cậu không dám làm ngơ.

Thế là dù còn đang xây xẩm, cậu đành ráng đọc sắc mặt hắn."

Uống đi."

"Hở?"

"Uống đi."

Giọng thì đáng sợ, nhưng trong tay hắn là một ly sikhye mát lạnh.

Nhìn thấy món giải rượu ấy, bao nhiêu sợ hãi trong lòng Soo-gyeom bay biến.

Cậu mừng rỡ đón lấy rồi tu sạch, đến hạt gạo dưới đáy cũng không chừa."

Uaaa... cứu sống được rồi...

à không, vẫn chưa đâu."

Dù ngọt mát là vậy, nhưng đây cũng không phải thuốc hồi sinh trong game.

Giải khát thì được, chứ đầu vẫn đau như búa bổ, bụng vẫn cồn cào."

Ra nói chuyện tí."

"Chuyện gì chứ... tui sắp chết đây nè."

"Đừng nói bậy."

"...Biết rồi."

Giọng Yi-gyeom lạnh hẳn.

Soo-gyeom đành ngoan ngoãn nghe lời.

Hắn chẳng lớn tiếng gì, mà chỉ cần nói cũng đủ khiến cậu rùng mình.

Dù chỉ muốn ngồi thở thôi, nhưng cậu vẫn bị kéo ra phòng khách."

Sao mọi người tụ lại đây vậy...?"

Trong phòng khách, Tae-won, Han-sol và các thành viên khác đã ngồi đó từ lúc nào.

Thậm chí Seon-wook cũng có mặt."

Giám đốc... anh vẫn chưa về sao ạ?"

Dù đầu đau quay cuồng, Soo-gyeom vẫn nhận ra hắn mặc nguyên đồ từ hôm qua.

Chẳng lẽ hắn ở lại cả đêm?Cậu lén nhìn đồng hồ treo tường, hơn 10 giờ sáng.

Nếu nhớ không lầm thì lần cuối nhìn đồng hồ là lúc 3 giờ sáng.

Vậy là đã hơn 7 tiếng trôi qua.Có chuyện gì đến mức giám đốc vẫn còn ở lại?

Cậu bắt đầu thấy hoảng."

Soo-gyeom à."

"Dạ..."

"Anh suy nghĩ cả đêm rồi, nhưng vẫn không thể hiểu được."

"Chuyện gì...

ấy ạ?"

Seon-wook nghiêm giọng.

Soo-gyeom liếc nhìn các thành viên, mong ai đó nhắc nhở hay giúp cậu hiểu chuyện.

Nhưng họ chỉ im lặng như thể cũng đang chất chứa tâm sự.Không ai cứu cậu khỏi khoảnh khắc ấy.

Soo-gyeom nuốt khan, chờ đợi."

Nếu kiếp trước là 'kiếp trước', thì kiếp này là lần thứ hai sống đúng không?"

"...Hở?"

Cậu tưởng mình nghe lầm.

Sốc đến mức tỉnh rượu ngay tức khắc.Tại sao lại nhắc đến kiếp trước?

Gáy cậu bỗng lạnh ngắt vì bất an."

Anh cũng muốn hỏi một điều."

Yi-gyeom chen vào.

Soo-gyeom vẫn còn chưa hoàn hồn sau phát ngôn của Seon-wook, nên chỉ biết quay qua nhìn hắn ngơ ngác."

'Bệnh 'alpha male' là cái quái gì thế?"

Nghe vậy, Soo-gyeom lập tức lấy hai tay bịt miệng mình lại.Chết thật rồi.Thì ra còn có thứ đáng xấu hổ hơn cả chuyện tiền kiếp.

Mà không chỉ xấu hổ, mà là rất rất rất muốn độn thổ luôn cho rồi.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
61


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Soo-gyeom ngoan ngoãn đứng im một lúc rồi chậm rãi bước vài bước về phía bếp.

Không hiểu được hành động của cậu, Yi-gyeom khẽ nhíu mày."

Đi đâu vậy?"

"Tìm cái đĩa."

Trước câu hỏi của Yi-gyeom, Soo-gyeom trả lời bằng giọng bình thản.

Câu trả lời đó càng khiến hắn thêm khó hiểu, khẽ nghiêng đầu."

Đĩa?

Đĩa làm gì?"

"Úp mặt vô."

"..."

Yi-gyeom nghẹn lời, chẳng biết phải nói gì.

Trong khi hắn chết lặng, thì Soo-gyeom lại vô cùng nghiêm túc.

Dường như cậu thật sự cảm thấy rằng chỉ có úp mặt vào bát nước mới rửa trôi được nỗi nhục này."

Đừng nói bậy."

"Tui nói thật đấy."

"Thì càng không được đi."

Yi-gyeom vội nắm lấy cổ tay Soo-gyeom như thể sợ cậu thật sự sẽ đi lục tìm cái đĩa nào đó.

Tuy nhiên, lực tay hắn không mạnh, và Soo-gyeom cũng không có ý định giằng ra.

Dù gì thì giờ đây, đến bị hắn nắm tay hay bị cắn cũng chẳng quan trọng nữa.

Nỗi xấu hổ đã nuốt trọn lý trí của cậu rồi."...Bắt buộc phải trả lời à?"

"Không muốn nói hả?"

"Ừ."

"Vì sao?"

"Quê lắm."

"Vậy thì nói đi."

"Không!

Tui đã bảo là xấu hổ rồi mà, cái tên này!"

Cậu đã mong hắn sẽ rộng lượng bảo không cần nói cũng được, nhưng Yi-gyeom không hề có chút nhân nhượng nào.

Đúng là đồ vô tâm!

Soo-gyeom nghiến răng nhìn hắn chằm chằm, trong khi hắn lại càng khiêu khích hơn, cố ý nhún vai như muốn chọc tức.Soo-gyeom nhìn hắn đầy oán trách, rồi quay sang nhìn Tae-won.

Cậu kéo sụp đuôi mắt, bày ra vẻ mặt đáng thương nhất có thể.

Bình thường thì chỉ cần ánh mắt đó là Tae-won sẽ lên tiếng can ngăn ngay.Nhưng lần này thì không.

Tae-won chỉ lắc đầu dứt khoát với gương mặt nghiêm túc.Soo-gyeom, mất đi tia hy vọng cuối cùng, đành đổ người xuống đất, ngồi phịch xuống rồi còn nằm ngửa ra, tay chân dài ngoẵng quẫy đạp như con bạch tuộc mắc cạn."

Không biết!

Mặc kệ!

Tui không nói đâu!

Không thèm!

Đừng ép nữa...

ạ!"

Cậu giãy giụa hét lớn, nhưng rồi chợt nhớ ra trong phòng vẫn còn cả giám đốc Seon-wook nên vội thêm hậu tố lịch sự vào câu cuối cùng.Seon-wook chỉ nhìn cậu như thể đã đoán trước được điều này.

Hắn mỉm cười nhạt, chẳng có vẻ gì là tức giận.

Ít ra thì điểm này cũng khiến Soo-gyeom thấy đỡ lo."

Nhất định phải nghe thật?"

Cậu ngập ngừng hỏi, nhưng cả Seon-wook lẫn các thành viên đều đồng loạt gật đầu.

Sự quyết tâm trong ánh mắt họ khiến Soo-gyeom chỉ muốn òa lên khóc.Cậu không hiểu sao mọi người lại nhất quyết phải biết chuyện của người khác đến mức này.Thở dài một hơi, Soo-gyeom đưa mắt nhìn quanh một lượt, mong ít nhất sẽ có ai đó thương tình mà can ngăn hộ.

Nhưng đáng tiếc, chẳng ai có ý định giúp cậu.

Có thể họ hiểu, nhưng cố tình làm ngơ."

Thật ra thì... nhưng mà có nói thì mọi người cũng đâu có tin."

"Sao nghĩ vậy?"

"Thì... tại vì..."

Vì nó quá vô lý.

Cậu mím môi, không nói hết câu.

Lúc đó, Han-sol tiến lại ngồi đối diện, nhìn thẳng vào mắt cậu."

Hyung."

"Hở, ừm?"

"Em tin anh.

Anh nói gì em cũng tin.

Nên cứ nói đi."

"..."

"Em không nói bừa đâu.

Em thật lòng đấy."

Câu nói của Han-sol chứa đầy sức nặng.

Soo-gyeom muốn phản bác điều gì đó, nhưng lại chẳng nghĩ ra được lời nào.

Trước sự tin tưởng tuyệt đối ấy, mọi nghi ngờ trong lòng cậu như tan biến.Cậu thở ra một tiếng thật dài.

Nghĩ kỹ thì chuyện họ có tin hay không vốn chẳng quan trọng.

Cậu chỉ cần kể, còn tin hay không là việc của họ."

Chuyện là..."

Soo-gyeom mở lời sau hồi đắn đo.

Mọi ánh mắt lập tức dồn về phía cậu.

Cậu chớp mắt liên tục để giữ đầu óc tỉnh táo giữa những ánh nhìn nặng trĩu ấy."

Tui từng... chết một lần rồi."

"..."

Không khí bỗng chùng xuống.

Khác hẳn với phản ứng cười nhạo hay giễu cợt mà cậu tưởng tượng, thực tế thì chẳng ai cười cả, điều đó khiến cậu càng bối rối."...Sao không ai ngạc nhiên hết vậy?"

"Cứ nói tiếp đi ạ."

Yoo-chan bình tĩnh đáp.

Trong giọng hắn có lực ép không thể chối từ.Soo-gyeom cắn môi khô khốc.

Nhưng trước khi cậu kịp phản ứng gì, Yoo-chan đã vươn tay vuốt nhẹ môi cậu.

Hành động bất ngờ khiến Soo-gyeom trợn tròn mắt, còn Yoo-chan vẫn giữ gương mặt nghiêm túc."

Hyung đừng cắn môi."

"À...

ừm..."

Cậu bối rối lắp bắp, thì Yoo-chan tiếp tục nói."

Tiếp đi ạ."

"Rồi, rồi.

Thật ra là... chuyện xảy ra ở kiếp trước, sau khi tụi mình debut với U-PITE.

Lúc đó... tui làm thêm ở quán net..."

"Làm thêm ở quán net á?"

Tae-won ngắt lời với vẻ mặt sửng sốt, không giấu nổi sự hoang mang.Cũng dễ hiểu.

Dù kiếp trước U-PITE không nổi đình nổi đám, nhưng cũng là một tân binh thành công.

Vậy mà Soo-gyeom lại đi làm thêm ở quán net thì đúng là không tưởng thật.Nhưng nếu so với chuyện 'đã chết một lần', thì làm thêm ở quán net vẫn chưa phải điều gây sốc nhất."

Em...

đi làm thêm thật à?"

Đến lượt Seon-wook lên tiếng, Soo-gyeom dè chừng nhìn hắn rồi khẽ gật đầu.

Vẻ mặt hắn lập tức tối sầm lại."

Có lý do gì sao?"

"À... cũng có chuyện ạ..."

"Chuyện gì?"

Han-sol tiếp lời.

Soo-gyeom định trả lời nhưng rồi chột dạ, cúi gằm mặt xuống, nhìn chằm chằm sàn nhà."

U-PITE...

đã tan rã."

"......Cái gì cơ?"

Dù là chuyện đã qua một đời người, nhưng chỉ cần nhắc lại, nỗi đau vẫn tràn về.

Cậu cảm thấy nghẹn ở cổ, mắt cay xè như sắp khóc.

Cậu phải hít thật sâu mới có thể kiềm chế."

U-PITE đã tan rã..."

"Tại sao lại vậy?"

Yoo-chan hỏi.

Soo-gyeom mấp máy môi.

Lý do thì có nhiều, nhưng một trong số đó liên quan đến việc Yoo-chan là người đồng tính, mà chuyện đó cậu không thể nào nói ra.

Bởi vậy, cậu chỉ cúi đầu càng sâu hơn."

Chẳng lẽ... tụi mình gây chuyện gì à?"

Yi-gyeom đột ngột hỏi, khiến Soo-gyeom, trong lúc hoảng loạn, lại quên lời cảnh báo ban nãy của Yoo-chan, tiếp tục cắn môi.

Rồi cậu bất giác bật dậy, lớn tiếng."

Tại ông yêu đương đó...!"

"Hả...?"

Cậu đang định hét to thì chột dạ ngừng lại, nhưng muộn mất rồi.

Yi-gyeom trợn tròn mắt nhìn cậu."

Tôi... yêu đương á...?"

"Ừ... mà còn ầm ĩ nữa chứ..."

Soo-gyeom cố gắng chọn từ cho nhẹ nhàng hơn, không dám nói ra cụm từ 'scandal tình dục'.

Dù vậy, vẻ mặt của Yi-gyeom vẫn chẳng thay đổi."

Tôi yêu đương...?

Với ai cơ...?"

"Biết sao được!

Một cô siêu xinh nào đấy!"

"Không đời nào."

"Sao lại không!

Tui nói là thật mà!"

"Không thể nào.

Vì người tôi thích là..."

"Cái gì?!

Ông có người thích rồi á?!"

Soo-gyeom trố mắt nhìn hắn, nhớ lại scandal hồi kiếp trước mà trở nên nhạy cảm hẳn."

À, không.

Ý tôi là... người tôi thích chắc không phải kiểu con gái siêu xinh đâu."

"Vớ vẩn.

Con gái đẹp thì ai chẳng thích.

Dù ông có phủ nhận, nhưng đúng là như thế."

Mặc cho Soo-gyeom khăng khăng, Yi-gyeom vẫn lắc đầu đầy nghi hoặc."

Ý em là U-PITE tan rã chỉ vì tin đồn hẹn hò?"

Seon-wook nhíu mày hỏi.

Soo-gyeom lập tức lắc đầu."

Không, không hẳn..."

Đúng như hắn nói, kể cả idol có hẹn hò hay cưới, thì chỉ cần thay đổi đội hình là được, chẳng đến mức phải tan rã.

Soo-gyeom nuốt nước bọt, quay sang nhìn Han-sol."

Gì đấy?

Em hả?

Em làm gì à?"

Thấy ánh mắt cậu, Han-sol chỉ vào mình, ngạc nhiên hỏi.

Soo-gyeom miễn cưỡng gật đầu."

Thật á?

Em làm gì?

Em làm gì sai chứ?"

Trước ánh mắt rối bời của hắn, Soo-gyeom ngập ngừng, rồi khẽ đáp, nhỏ đến mức gần như thì thầm."...Bạo lực."
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
62


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Một bầu không khí im lặng lạnh lẽo phủ trùm khắp căn phòng.

Soo-gyeom bất giác thấy hối hận vì đã nói ra mọi chuyện quá thật thà.

Nhưng khi ai đó hỏi về sự thật, cậu cũng không thể nào nói dối được."

Thấy chưa?

Đã bảo là không muốn nói mà..."

"Em đánh người á?

Đánh ai cơ?"

"...Một nhân viên đài truyền hình."

"Hở...?"

Trước lời của Soo-gyeom, Han-sol bật cười như thể không thể tin nổi điều mình vừa nghe.

Tae-won cũng bật ra một tiếng cười ngỡ ngàng.Cũng đúng thôi.

Người bị nói là đã đánh người lại không ai khác ngoài Han-sol hiền lành và tốt tính trong nhóm.Ngay cả chính bản thân Han-sol có lẽ cũng thấy chuyện đó thật phi lý, và cảm giác của Tae-won cũng chẳng khác gì.

Là người đã đồng hành với Soo-gyeom suốt sáu năm luyện tập, hắn cũng biết rõ Han-sol là người lịch sự, điềm đạm, chưa từng có vấn đề gì về thái độ.Vậy mà giờ nghe nói hắn từng đánh nhân viên đài truyền hình, ai mà tin cho được.Thế nhưng đáng buồn là, đó lại là sự thật."

Một vụ hẹn hò, một vụ bạo lực.

Hết rồi à?"

Lee Seon-wook lên tiếng hỏi.

Soo-gyeom lại lắc đầu.

Nếu chỉ có thế thì tốt quá rồi, nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó."

Còn tin đồn bất hòa giữa các thành viên nữa ạ."

"Cái gì?"

"Bất hòa hả?"

"Hả?"

"Vâng ạ."

Trước câu trả lời của Soo-gyeom, các thành viên đều đồng loạt phản ứng.

Họ còn thân thiết hơn bất kỳ nhóm nhạc nào, vậy mà lại bị đồn là có xích mích nội bộ?

Nghe gì mà nực cười quá vậy.

Nhưng tiếc thay, đó cũng là sự thật."

Tae-won và Yi-gyeom đã cãi nhau.

Có cả video luôn."

"...Cái gì?"

"Nhìn hai người lúc đó căng thẳng thật sự ấy..."

Soo-gyeom buông một tiếng cười khô khốc như thể đã chấp nhận số phận, trong khi Tae-won và Yi-gyeom quay sang nhìn nhau, mắt trợn tròn kinh ngạc."

Còn gì nữa nhỉ...

À, phải rồi.

Có scandal về nhân cách nữa.

Mà thật ra cũng là nối dài của vụ cãi nhau và bạo lực thôi... rồi còn cả... ma túy..."

"Ma túy?

Có người dùng ma túy á?

Ai?"

Đang tuôn ra như than thở, Soo-gyeom chợt nhận ra mình vừa nói hớ, vội đưa tay bịt miệng.

Nhưng lời đã thốt ra, không thể nào rút lại được.Cảm nhận rõ bầu không khí đóng băng sau từ 'ma túy', Soo-gyeom nhắm nghiền mắt lại."

Ma túy là sao?

Ai dùng ma túy?"

Giọng của Seon-wook lạnh đến rợn người.

Soo-gyeom cúi đầu thật thấp, hít sâu một hơi rồi mở miệng:"...Là Yoo-chan."

"......Yoo-chan?"

Seon-wook không thể tin vào tai mình.

Mà thật ra thì ai mà tin cho nổi.

Ngay cả bản thân Soo-gyeom khi nhìn thấy bài báo đó trong kiếp trước cũng suýt ngã ngửa vì sốc."

Em... em làm vậy á?"

Yoo-chan lắp bắp hỏi lại, vẻ mặt hoàn toàn bối rối.

Soo-gyeom cảm thấy áy náy tột độ, đến mức không thể đáp lại.

Yoo-chan lại hỏi tiếp."

Thật hả hyung?"

"Ừ... tức là... anh cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra.

Chỉ biết là có tin như vậy, nhưng em chưa từng giải thích gì với tụi anh cả."

"..."

Yoo-chan không nói gì.

Một khoảng im lặng nặng nề phủ lên cả phòng.Soo-gyeom mấp máy đôi môi khô khốc, định mở lời phá vỡ bầu không khí này, nhưng chẳng biết phải nói gì cho đúng.

Cậu không thể đoán nổi Yoo-chan đang nghĩ gì hay cảm thấy như thế nào."...Ra là vậy."

"Yoo-chan à..."

Nhưng rồi Yoo-chan chỉ khẽ cười gượng, thì thầm.

Dường như hắn vẫn chưa thể tin hoàn toàn, nhưng cũng không bác bỏ.

Phản ứng chấp nhận ấy khiến Soo-gyeom càng thêm nhói lòng.Làm gì có ai nghe câu 'Tương lai mày sẽ dính ma túy' mà có thể vui vẻ tiếp nhận?Cậu không thể nhìn thẳng vào mặt Yoo-chan, lòng ngập tràn day dứt."

Nếu anh nói vậy thì chắc là thật rồi.

Em cũng không biết lý do nữa..."

Dù là chuyện khiến bản thân tổn thương, Yoo-chan vẫn không nổi giận, không chối bỏ, chỉ im lặng đón nhận.

Chính điều đó khiến Soo-gyeom càng cảm thấy biết ơn và có lỗi hơn bao giờ hết."...Đúng là đáng để tan rã thật."

Tae-won buông tiếng cười chua chát sau một hồi im lặng.

Dù Soo-gyeom còn chưa kể về việc Yoo-chan là người đồng tính hay về căn bệnh "làm màu" của bản thân, chỉ với chừng đó scandal thôi cũng đủ khiến ai nghe xong phải gật đầu."...Phải rồi.

Nghe thế thì tan rã cũng hợp lý."

Yi-gyeom cũng cười khổ.

Han-sol và Yoo-chan không đáp, chỉ lặng lẽ gật đầu.

Nhưng Soo-gyeom thì không thể cười theo được."

Xin lỗi..."

"Hyung xin lỗi gì chứ?

Là tụi em làm mấy chuyện đó cơ mà."

"Nhưng..."

"Chân lý thì thường đau.

Không có gì phải xin lỗi vì đã nói ra sự thật cả."

Dù giọng Han-sol có phần trầm xuống, nhưng gương mặt hắn vẫn gắng gượng nở nụ cười.

Rõ ràng là hắn đang cố vui vẻ vì Soo-gyeom, điều đó lại càng khiến cậu thêm áy náy."

Thôi thì coi như mấy chuyện đó cũng qua rồi... nhưng mà, cái gì là 'bệnh alpha meo' vậy?"

"Khụ..."

Cái điều không thể tránh cuối cùng cũng bị hỏi.

Soo-gyeom giật mình ho khan một tiếng trước câu hỏi đột ngột của Yi-gyeom.

Nhưng đã kể đến đây rồi thì cũng không thể ngậm miệng được nữa."

À thì... kiểu... tui chỉ là muốn tỏ ra đàn ông chút.

Thế nên mới hơi... kiểu ra vẻ ấy."

Dù có muốn thành thật tới đâu, cũng không nhất thiết phải kể tất cả mọi chuyện chi tiết.

Soo-gyeom chọn cách nói vòng vo, lướt qua trọng tâm."

Ý là, mấy cái kiểu ngầu ngầu mà đàn ông hay làm á.

Tập tạ này, ra vẻ mạnh mẽ này..."

"...Soo-gyeom mà thế á...?"

"Ừ...

ừm..."

"Đòi lên cơ á?

Có lên nổi không?"

"Ừ...

Tui ăn ba bữa toàn bột protein, ức gà với bơ đậu phộng thôi nên lên được đấy."

"...Thằng điên."

"Biết mà, lúc đó tui điên thật ha."

Trước câu mắng của Yi-gyeom, Soo-gyeom dù tức nhưng cũng đành thừa nhận.

Nếu không bị cái gì đó nhập thì ai lại đi ăn mỗi ba món ấy suốt ngày?"

Chắc vì nhìn tui quá màu mè, ra vẻ nên fan thấy khó ưa.

Cũng phải thôi, trưng trổ ra như thế mà..."

"Chẳng tưởng tượng nổi ấy."

"Đúng vậy.

Trong tất cả những gì em nói, cái này là khó tin nhất đấy.

Soo-gyeom mà có cơ bắp á."

Thật may là mọi người lại bám lấy chuyện cơ bắp.

Soo-gyeom thở phào nhẹ nhõm."

Đúng là thảm họa."

Seon-wook, người vẫn im lặng nãy giờ, cuối cùng cũng lên tiếng.

Soo-gyeom gật đầu tán đồng.

Kể ra từng chuyện một mới thấy đúng là khủng khiếp thật."

Vậy thì U-PITE tan rã rồi, nhưng sao em lại phải làm thêm ở quán net?

Không còn làm showbiz nữa à?"

"Phải có người mời thì mới làm được chứ..."

"Anh không giúp gì cho em à?"

"Có chứ ạ.

Anh giúp rất nhiều.

Cố gắng lăng xê em, tìm chỗ cho em xuất hiện...

Nhưng người ta đâu có dễ gì chấp nhận nên những cơ hội đó cũng không kéo dài."

"Không, ý anh là... anh để em sống bằng nghề làm thêm như thế à?"

"À... cái đó..."

Soo-gyeom ngẫm nghĩ.

Thực ra Seon-wook đã nhiều lần chìa tay ra giúp cậu, thậm chí đến tận quán net nơi cậu làm để rủ về nhà ở cùng."

Anh giúp em nhiều lắm ạ.

Nhưng... em cũng thấy ngại.

Em là gì mà nhận hết những điều đó chứ."

Nghe vậy, Seon-wook lặng im.

Dường như hắn đang suy nghĩ rất nhiều."

Thôi thì coi như vậy đi.

Vậy rốt cuộc em chết vì sao?"

"Chỉ là... buồn quá, hối hận quá... rồi uống rượu, té cầu thang."

"Cái thứ rượu chết tiệt.

Anh đã bảo đừng uống cơ mà."

Seon-wook gằn giọng.

Soo-gyeom giật mình sợ hãi, nhưng nghĩ lại thì... thời điểm đó U-PITE cũng tan rã rồi.

Hơn nữa chính hôm qua, hắn còn mời cậu uống rượu, vậy mà hôm nay lại nổi giận, tự nhiên thấy oan thiệt sự."

Nhưng mà lúc đó U-PITE tan rã rồi mà..."

"..."

"Dù sao thì, kiếp này mọi người làm ơn đừng để U-PITE tan rã nữa.

Em cũng sẽ cố không bị bệnh 'alpha meo'...

Mọi người đừng cãi nhau, đừng đánh nhau, hẹn hò thì kín đáo thôi... và... ma túy thì tuyệt đối không được."

Soo-gyeom nhìn từng người một rồi nói.

Không ai phản đối, mọi người chỉ khẽ gật đầu đồng tình.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
63


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Và như thế, chuỗi chuyện dài lê thê cũng tạm khép lại.May mà Soo-gyeom chưa để lộ việc cậu chủ động chấp nhận vai bột tôm và cố tình thả thính với các thành viên chỉ vì bị ám ảnh sau chấn thương tâm lý do bệnh alpha meo kiếp trước.Cũng không cần phải giải thích tường tận làm gì.

Các thành viên ai nấy đều đã bị choáng váng bởi những quả bom scandal của chính mình trong tương lai, đến mức chẳng còn dư tâm trí để soi mói mấy tiểu tiết đó.Với Soo-gyeom thì phản ứng như thế từ mấy người kia vẫn là điều gì đó rất khó hiểu.Dù sao thì chuyện kiếp trước, hồi quy này nọ... nghe qua đã thấy khó tin rồi.

Vậy mà sao bọn họ lại tin răm rắp không một chút nghi ngờ?Tất nhiên, lý do là có cả.Soo-gyeom lúc đó say bét nhè nên chẳng biết gì, chứ từ phía Seon-wook và các thành viên còn lại thì... chuyện đó hoàn toàn có thể hiểu được.Trong đầu bọn họ lúc này vẫn vang vọng những lời tuyên bố như bom nổ mà Soo-gyeom tung ra hôm đó, cộng thêm nội dung cuộc nhậu trước đó nữa.~

"Ối dồi ôi...

Hự...

Cái này đúng là ngà ngà rồi nha..."

Soo-gyeom lẩm bẩm khi cơn say bắt đầu ngấm.

Hai má cậu đỏ bừng lên, đôi mắt cũng hơi lờ đờ.Vừa cười khúc khích, cậu vừa lấy hai tay ấn ấn vào má đã nóng bừng, khiến đôi môi căng mọng chu ra như mỏ vịt."

Soo-gyeom à, em say rồi hả?"

"Không... không hẳn là say... chỉ là... thấy hơi phê phê... bụng thì hơi cồn cào...

đầu thì quay quay..."

"Ừ, thì nó là say đấy em."

Seon-wook đáp gọn lỏn sau màn luyên thuyên rối rắm của Soo-gyeom.

Cậu méo mặt phản bác "Không mà...", nhưng Seon-wook chỉ nhếch môi cười khẽ, không mấy để tâm."

Soo-gyeom à, em cao bao nhiêu nhỉ?"

"Em mét bảy tám ạ!"

"Trừ lót giày đi nha?"

"...Hừm.

Vậy... mét bảy tư chấm một ạ!"

Seon-wook mỉm cười hài lòng khi nghe câu trả lời ngoan ngoãn của Soo-gyeom dù cậu đang phụng phịu như con cá nóc.

Cảm giác như hắn vừa test gì đó thành công vậy."

Vậy Soo-gyeom à, lúc nãy thầy pháp nói gì ấy nhỉ?"

"À thì... nói hơi rối rắm chút... bảo em không phải linh hồn của người sống... mà cũng không hẳn là người chết..."

"Không phải linh hồn người sống á?"

"Ý đó là sao?"

Nghe Seon-wook hỏi lại, Tae-won cũng chen vào đầy hoang mang.

Soo-gyeom thì chỉ thở dài một hơi thật dài."

Em cũng không hiểu luôn... khó quá trời..."

"Thế tại sao người ta lại nói vậy?"

"Chắc tại... em từng chết một lần rồi?"

Cả căn phòng rơi vào im lặng sau câu nói của Soo-gyeom.Dĩ nhiên người không nhận ra không khí trở nên lạnh ngắt là cậu vẫn đang cười hì hì, ngơ ngác nhìn quanh."

Sao mọi người nhìn em dữ vậy?"

"Không có gì, tại...

Soo-gyeom dễ thương quá ấy mà."

Seon-wook giãn mặt cười.

Các thành viên còn lại cũng cố nặn ra nụ cười để che giấu biểu cảm hỗn độn trong lòng.Người tỉnh táo thì nhìn vào là biết đó là nụ cười gượng gạo, nhưng Soo-gyeom đang chếnh choáng vì rượu thì sao mà nhận ra nổi."

Soo-gyeom à, em chết là hồi nào vậy?

Trước khi bọn anh gặp em á?

Em từng gặp tai nạn à?

Nhưng sao chưa bao giờ kể?"

"À, không phải...

Là em chết ở kiếp trước cơ."

"Kiếp trước?"

"Vâng, hồi đó chết rồi...

Ái da, nhắc tới mà tủi thân ghê...

Hức..."

Soo-gyeom đang trả lời rất đàng hoàng thì bỗng đôi môi run run, rồi nước mắt tuôn như suối."

Hức... em chết rồi... mà chết thảm lắm... ngã cầu thang á... mà khoan, có chắc là em chết không ta?

Chắc nhỉ?

Vì tỉnh dậy là thấy mình đang ở năm năm trước còn gì..."

"Năm năm trước á?"

"Dạ, quay lại đúng năm năm trước luôn..."

Cậu thì thầm với ánh mắt long lanh nước.

Nghe cứ như vớ vẩn, nhưng lại chẳng giống nói dối tí nào.Dù gì thì Soo-gyeom cũng không phải kiểu người hay nói xạo, nhất là lúc đã uống vào thì cậu càng thật thà quá mức.

Ai trong nhóm cũng biết điều đó nên dù thấy lời cậu lạ lùng, chẳng ai nghĩ cậu đang bịa chuyện."

Ơ nhưng mà... em thấy hơi... hơi muốn nôn..."

"Yah, đồ chết tiệt này!

Song Soo-gyeom!!

Song Soo-gyoommmmm!!"

Vừa nghe thấy câu đó, Yi-gyeom lập tức quắp lấy Soo-gyeom rồi phóng thẳng về phía nhà vệ sinh trong phòng.~

Vài ngày sau 'phát ngôn gây sốc' của Soo-gyeom, cuối cùng MV full version cùng bản audio chính thức của cũng được tung ra.

Lúc mới ra mắt, ca khúc nhanh chóng leo lên top cao nhưng lại tụt nhẹ vào giờ đi làm.Dù sao thì so với album đầu, thành tích lần này là rất tốt.

Với một nhóm idol tân binh thì thứ hạng này đã là ổn áp lắm rồi.Bản ballad ngọt ngào, nhẹ nhàng vốn không phải kiểu nhạc idol thường thấy, lại khiến tai công chúng bị mê hoặc.

MV cũng nhận về phản hồi cực nóng.

Không chỉ các cộng đồng fan mà cả những diễn đàn phổ thông cũng rầm rộ share ảnh cap từng phân cảnh MV.▪︎ ▪︎ ▪︎[Tui chết rồi]Chủ thớt: MantaMana

Bài này hay quá trời ơi lãng mạn điêng luôn

Gió xuân mang theo mùi hương hoa

Những điều ước màu hồng bay lả tả

Rơi xuống như cánh hoa nhẹ nhàng

Lần này, anh muốn làm cánh hoa ước nguyện của em

Vì điều ước duy nhất của anh là em

Mùa xuân của chúng ta như cánh hoa

Dẫu lỡ tay, xuân vẫn quay về lần nữa

Tui ngồi chép tay từng dòng lời bài hát đây nè...ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ đúng kiểu 'mối quan hệ như ngày xuân trở lại dù có bỏ lỡ'..."

Muốn làm cánh hoa ước nguyện của em"...

"Điều ước duy nhất của anh là em"...

điên mất, thật đóㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ Tui cũng đang tua lại từng câu lời nhạc mà khóc vì nó đẹp quá... y như viết riêng cho mấy đứa nhỏ vậy đó...└ Đúng!

"Lần này, anh muốn làm cánh hoa ước nguyện của em" đoạn này nổi da gà thiệt luôn.▪︎ ▪︎ ▪︎[Tui khóc khi xem MV, có gì sai sao...?]Chủ thớt: Đang khóc trên đường đi làm

Nước mắt tui rớt lộp bộp như mưa luôn... ㅠㅠㅠㅠㅠ Mà cay là nó không chịu ngừng... cứu tui với, tui phải đi làm đó mà ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ Ting ting!

Bạn hoàn toàn bình thường nha└ Khóc xong thì đi làm thôi còn gì nữa

└ Chủ thớt: Hô hô, nước mắt tui ngừng rơi ngay tức khắc.

Cảm ơn ha, giờ mắt tui khô queo luôn rồi└ You're welcome~▪︎ ▪︎ ▪︎[Soo-gyeom cười một cái là tui điên luôn rồi]Chủ thớt: Cây cảnh bạn đời của Song Soo-gyeom

Cứ như vậy tui sẽ biến thành tua-vít điện mất...

Vì quay liên tục đó...ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ

└ Trời đất ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ cái gì vậy trời ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ└ Tui đọc nhiều comment nhây rồi mà cái này đúng kiểu lần đầu luôn...

Mạnh dạn cho bạn lên làm tua-vít quốc dân...└ Chủ thớt: Cảm ơn... nghe như bị chửi nhưng chắc chỉ là cảm giác thôi...

Cảm ơn nha... tui sẽ làm tua-vít...└ Respect.▪︎ ▪︎ ▪︎[CHAAAA YI-GYEOMMMMMM!!!!!!!!!!]Chủ thớt: Thành phần cuồng Yi-gyeom

Điên mất luôn, tại sao lại đẹp trai dữ vậy trờiㅜㅜㅜㅜĐúng là nam thần, tui nghi là không phải người thật luôn đóTui sẽ phát điên, tui chỉ còn biết hét với thế giới: AAAAAAAAAAA!!!!!Yi-gyeom àㅠㅠㅠㅠㅠ tạo hình này đẹp xỉu luôn, giữ nguyên như vầy mà khắc luôn đi...└ Gỡ ra khắc luôn được không?└ Quào bạn học cao quá ha...

Nhưng mà khuyên thật, làm vậy là bị bắt đó nha.

Nói nghiêm túc luôn á.└ Không sao, nếu tui bị bắt thì bạn cũng lên phường chung mà.└ Chủ thớt: Biến hết đi cái lũ nàyㅡㅡ Đây là chỗ thiêng liêng, sạch sẽ, đừng làm dơ bài viết của tui!!!

▪︎ ▪︎ ▪︎[Tae-wonTae-wonTae-won... tui đang khóc đây này]Chủ thớt: Con rùa nhà tui đâu mất tiêu rồi

Tae-won là vô đối luôn...

Đẹp trai muốn xỉu, mất trí rồiNhìn như báu vật vũ trụ ấyNếu Tae-won cần, tui sẽ dâng hết mọi thứ mình có...Tài khoản ngân hàng... giấy tờ nhà... thậm chí là... chính tui đây...Tae-won à... nên đáp lại tui đi chứ...└ Tae-won mà đáp lại là bị thiệt đấy bạn;;;;;;;;;;;;;;;;;└ Chủ thớt: Suỵt, im lặng nào.

Đây là bí mật.▪︎ ▪︎ ▪︎[Hức...

ư... hơ... em không chịu được Yoo-chan nữa rồiㅠㅠㅠㅠㅠ]Chủ thớt: Đứa cứ thấy Yoo-chan là khóc

Hức... hức... huhuhu...Hu hu hu hức hức hức...

Yoo-chan ơiㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠYoo-chan àㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ Gấc có flow nha, nghe như có giai điệu luôn ấy└ Quản xị viên: Bài viết đã bị chuyển vào thùng rác vì không phù hợp với nội dung diễn đàn.

Tài khoản bị điều chỉnh về cấp 7.└ Chủ thớt: Đừng màaaaaaaaaㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜ Em xin lỗi ạㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜ Đừng xóa bài em, tha cho em đi ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Nhìn kỹ đi, không phải 'quản trị viên' đâu mà là 'quản xị viên' đó trời ㅋㅋㅋㅋㅋ└ Chủ thớt: Cái quái gìㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ tui đang ở ga Yongsan đây, ra đó và solo đi!
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
64


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Phản ứng với vô cùng bùng nổ.

Dù chưa đến mức được gọi là siêu hit, nhưng rõ ràng có thể xem là một thành công rực rỡ.

Không chỉ fan mà ngay cả công chúng cũng đã ghi nhớ cái tên U-PITE.Người ta thường nói idol thì chỉ toàn hát mấy bài nhảy na ná nhau, nhưng lần này, thông qua , U-PITE đã cho thấy nhóm còn có thể thể hiện cả những bản ballad ngọt ngào một cách rất thuyết phục."

Quào, đúng là kỳ diệu thật."

Han-Sol ngồi thụp xuống sofa phòng khách, mắt dán vào điện thoại và lẩm bẩm.

Soo-gyeom tò mò không biết hắn đang xem gì nên tiến lại gần, rướn cổ ngó thử."

Xem gì thế?"

"Hả?

À, em chỉ đang xem thứ hạng của tụi mình thôi."

Bị hỏi bất ngờ, Han-Sol hơi ngượng, gãi đầu đáp.

Thấy phản ứng ấy, Soo-gyeom bật cười khe khẽ.Thực ra hắn đang xem bảng xếp hạng nhạc số.

đang đứng tận hạng 7."

Vẫn thấy không thể tin được.

Mình lại có được thứ hạng tốt thế này."

"Ừm, anh cũng bất ngờ lắm luôn."

Cậu mỉm cười gật đầu đáp lời.

Đoạn hội thoại ngắn khép lại bằng một khoảng lặng khá gượng gạo.Mà cũng đúng thôi.

Soo-gyeom vẫn còn áy náy chuyện đã nói với hắn rằng trong tương lai hắn sẽ dính vào scandal bạo lực.Tuy không phải bịa đặt hay nói quá những điều chưa xác thực, nhưng trong lòng cậu vẫn thấy có lỗi.

Nhất là khi chính bản thân cũng khó mà tin được rằng một Han-Sol hiền lành, dịu dàng thế này lại từng ra tay đánh ai đó.

Kể cả nếu chuyện ấy là thật."

Này, Sol à..."

"...Vâng, anh nói đi."

Han-Sol mỉm cười nhạt như thể đã đoán được cậu sắp nói gì.

Nhìn gương mặt ấy, Soo-gyeom cứng họng, chỉ mấp máy môi mãi mà chẳng thốt nên lời."

Không sao đâu ạ, cứ nói đi."

"Anh chỉ muốn... em đừng để bụng mấy lời anh nói quá thôi..."

Giọng cậu nhỏ như muỗi, mang theo cảm giác có lỗi rõ ràng.

Han-Sol lại nở một nụ cười rạng rỡ.

Nụ cười ấy càng khiến Soo-gyeom thấy tội lỗi hơn."

Nói thật thì... em vẫn chưa hiểu hết.

Sau khi nghe anh nói, em đã nghĩ rất nhiều.

'Thật sự mình đã làm thế sao?

Tại sao mình lại làm vậy?

Đã có chuyện gì xảy ra?

Liệu đó có phải sự thật không...' À, không phải là em không tin anh đâu.

Ý em là...

đầu óc em cứ rối tung lên."

Han-Sol hấp tấp nói thêm như sợ Soo-gyeom sẽ hiểu lầm.

Cậu khẽ gật đầu."

Anh hiểu mà, không sao đâu."

"Cảm ơn hyung, vì đã hiểu."

"Không cần cảm ơn gì hết."

Đang thấy có lỗi tận cổ mà lại bị cảm ơn, Soo-gyeom lúng túng xua tay lia lịa.

Han-Sol phá lên cười khẽ."

Ơ hay~ người ta cảm ơn mà lại từ chối làm gì!"

Nhìn cách hắn cố pha trò để bầu không khí bớt gượng gạo, Soo-gyeom cũng bật cười theo.

Trong lòng như bị một luồng ấm áp nhẹ nhàng len vào, khiến ngực cậu nhói nhói."

Dù sao thì... em đã nghĩ nhiều rồi.

Nhưng mà, em không tin là mình lại làm chuyện đó mà chẳng có lý do gì."

"Cái đó thì anh cũng chắc chắn!

Không đời nào em làm chuyện như vậy vô cớ cả."

"Thật không?"

"Dĩ nhiên!"

Soo-gyeom đáp chắc nịch, khiến Han-Sol mỉm cười.

Trông hắn có vẻ thật sự nhẹ lòng."

Cảm ơn vì đã tin em."

"Này~ có gì đâu mà phải cảm ơn?

Bình thường em sống thế nào chứ.

Đến anh còn không tin nổi nữa là.

Hình tượng em tốt đến mức ấy đó."

"Anh nói thế làm em vui thật đấy."

Lời nói chân thành của hắn khiến Soo-gyeom thấy lòng nhẹ hẳn.

Cảm thấy yên tâm, cậu dựa đầu lên vai Han-Sol.Bờ vai vững chãi của hắn đỡ trọn cái đầu nhỏ của cậu.

Khi cơ thể và tâm trí cùng lúc thả lỏng, cơn buồn ngủ kéo đến.Soo-gyeom không chống cự lại đôi mắt trĩu nặng, cứ thế nhắm lại."

Ngủ rồi à?"

"Ừm, đang ngủ đây."

"Sao anh ngủ kiểu gì thế kia?

Nằm cho đàng hoàng đi."

"Như này là thoải mái mà."

Cậu đáp lại bằng một giọng líu ríu pha buồn ngủ.

Han-Sol bật cười, vai khẽ rung lên, nhưng rung động ấy với Soo-gyeom lại ấm áp vô cùng."

Này, Sol à..."

"Vâng."

"Dù chuyện gì xảy ra, anh vẫn sẽ đứng về phía em."

"...Thật ạ?"

"Thật mà."

"...Cảm động ghê á."

"Câu này anh thật sự muốn nói ra."

Kiếp trước, cậu không thể nói ra điều này.

Vì lúc đó mọi thứ quá hỗn loạn, liên tiếp xảy ra sự cố, nên chẳng còn thời gian để hỏi han hay an ủi hắn.Dù trong lòng vẫn luôn tin hắn, nghĩ rằng chắc chắn phải có lý do gì đó, nhưng rốt cuộc lại chẳng thể nói nổi một câu "Em ổn chứ?"

Điều đó trở thành vết hằn trong lòng.Chính cậu cũng không nhận ra nó là vết hằn.

Vì mọi thứ lúc ấy rối ren đến mức chẳng có thời gian để cảm thấy gì.Rồi thời gian trôi qua, đến lúc có thể mở lời thì lại thấy đã quá muộn.Cậu nhận ra, có những điều phải nói đúng lúc.

Chỉ khi trải qua một cái chết, cậu mới thấu hiểu điều đó.

Và giờ đây, ở kiếp này, Soo-gyeom quyết tâm sẽ không để lại bất kỳ nuối tiếc nào.Cảm thấy nhẹ nhõm, cậu dụi đầu vào vai Han-Sol như mèo con.

Han-Sol dịu dàng xoa đầu cậu.Trong cái khoảnh khắc lười nhác đang dần kéo cậu chìm vào giấc ngủ—"Song Soo-gyeom."

"Ư ừ ư..."

Nghe thấy ai gọi tên mình, Soo-gyeom rên khẽ rồi mở mắt ra.

Cậu lườm người vừa phá giấc ngủ của mình bằng ánh nhìn đầy oán hận.

Kẻ đang đứng đó, cười nhếch mép như thể thấy thú vị lắm, không ai khác ngoài Cha Yi-gyeom."

Tự dưng cười gì trời?"

"Nói chuyện tí đi."

"Không.

Tui ngủ tiếp đây."

"Ngủ bây giờ thì tối không ngủ được đâu."

"Gì, nghĩ tui là em bé chắc?

Ngủ giờ thì tối không ngủ được à?"

"Cũng xêm xêm."

"Muốn ăn đấm hả."

Soo-gyeom trợn mắt, bật dậy vì bị Yi-gyeom cà khịa vô cớ.

Nhưng hắn chỉ nhún vai, cái điệu ngứa mắt đó khiến cậu bực hơn gấp đôi."

Muốn nói gì thì nói mau!"

"Không phải ở đây."

"Gừuu, bực thật sự."

Vừa lẩm bẩm, Soo-gyeom vừa bật dậy theo hắn ra ngoài.

Han-Sol nhìn Yi-gyeom chằm chằm với ánh mắt cứng đờ, nhưng Soo-gyeom thì bận càu nhàu nên không hề để ý.Cậu đi theo hắn ra ban công, trong lòng vẫn ngứa ngáy vì bị gọi dậy vô duyên.

Mặc kệ sự bực bội ấy, cậu vẫn bước theo hắn một cách rất đơn giản: vì muốn biết hắn định nói gì.Làn gió lành lạnh nơi ban công khiến cơn buồn ngủ cuối cùng bay biến.

Tỉnh táo hẳn rồi, cậu cau mày nhìn hắn."

Nói nhanh đi."

"Cái tin hẹn hò ấy, không phải thật đâu."

"Hả?"

"Không biết tin đồn đó dính với ai, nhưng thật sự không phải."

"..."

"Thật đó."

Soo-gyeom nhắm mắt lại.

Cái quỷ gì vậy?

Tưởng chuyện quan trọng lắm, hóa ra gọi người ta ra đây để thanh minh cái này?

Định gây chuyện à?Cậu nuốt xuống cục tức đang dâng lên, lườm hắn."

Dù là gì đi nữa, cũng chỉ là hiểu lầm thôi."

"...Biết rồi."

Cậu cũng muốn nổi giận lắm, nhưng nhìn ánh mắt tha thiết của hắn lại không nói nổi gì.

Biết là bị oan thì tức chứ, nhưng đâu cần nghiêm trọng hóa đến mức này?

Chẳng hiểu nổi hắn đang nghĩ gì nữa."

Thật sự không có đâu.

Nên..."

"Nên gì?"

"Đừng hiểu lầm."

Cậu chẳng hiểu cái gì mới gọi là 'hiểu lầm' nữa.

Dù nghe có vẻ chân thành, biết đâu sau này mọi chuyện vẫn thay đổi.

Sao hắn lại có thể chắc chắn như vậy?Tình cảm mà, đến cũng nhanh như gió ấy..."

Ừ, biết rồi.

Cứ cho là vậy đi.

Tui không có ý vặn vẹo gì đâu.

Có thể là hiểu lầm thật.

Nhưng nếu sau này ông thích ai, tui cũng sẽ không trách hay đổ lỗi cho ông.

Miễn là...

đừng để dính scandal tình ái."

Nhất là scandal giường chiếu ấy.Cậu nuốt luôn câu cuối, nhưng ánh nhìn thì rất nghiêm túc.

Yi-gyeom nhìn cậu chằm chằm, mặt căng đét.

Nhưng Soo-gyeom vẫn nói tiếp."

Thật lòng mà nói thì tui không nhớ nổi người trong tin đồn là ai nữa.

Vì lúc đó đầu óc tui rối bời lắm.

Nhưng mà, ai đi chăng nữa thì cũng chẳng quan trọng.

Dù sao, nếu hiện tại ông chưa thích ai thì—""Ai nói là tôi không thích ai?"

"Hở?

Ông đang có cờ rút à?"

Soo-gyeom trợn mắt hỏi lại như thể vừa nghe nhầm.

Yi-gyeom vẫn giữ nguyên ánh nhìn, không chớp mắt lấy một lần.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
65


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."

Nói tui nghe coi, có thiệt hả?"

"Sao ông lại tò mò chuyện đó?"

"Thì..."

Soo-gyeom định trả lời câu hỏi của Yi-gyeom nhưng lại nghẹn lời.

Bản thân cậu cũng chẳng biết phải nói sao cho hợp lý.

Nếu nói cho cùng, thì phần là vì tò mò, phần cũng là vì lo, tại lỡ như trong kiếp này hắn lại vướng phải scandal tình cảm giống như kiếp trước thì sao.Khi những cảm xúc rối ren bắt đầu trồi lên, Yi-gyeom hỏi."

Ông lo cho tôi à?"

"Hở?

Chuyện đó thì..."

Cậu không thể trả lời ngay được.

Đúng là cậu có lo, nhưng nói thẳng ra thì lại thấy áy náy trong lòng.

Soo-gyeom chỉ mấp máy môi mà không thốt nên lời.

Nhờ vậy mà giữa cả hai bỗng chốc lặng ngắt.

Không khí lạnh buốt ấy là vì gió lạnh ngoài ban công, hay vì sự im lặng kéo dài giữa họ, thật khó mà phân biệt.Chừng đó thì Yi-gyeom lại cất tiếng."

Song Soo-gyeom."

"Hử?"

Soo-gyeom ngẩng lên, ánh mắt ngơ ngác như muốn hỏi gì nữa đây.

Đáp lại, ánh nhìn của Yi-gyeom bỗng dán chặt lấy cậu.

Có điều gì đó trong đôi mắt hắn khiến Soo-gyeom bất giác nuốt khan một cái."

Tôi nói rồi đấy."

"...Nói gì cơ?"

Không hiểu nổi ý hắn, Soo-gyeom hơi nghiêng đầu, khó hiểu.

Dù chẳng rõ hắn đang nói đến chuyện gì, tim cậu lại cứ đập thình thịch không yên.Soo-gyeom chăm chăm nhìn Yi-gyeom, cảm nhận rõ tiếng tim đập rộn trong ngực.

Cậu muốn tránh ánh mắt ấy đi, nhưng rồi lại nghĩ mình chẳng có lý do gì để làm vậy.

Thế nên, với trái tim siết chặt, cậu tiếp tục nhìn hắn không chớp mắt."...Thôi vậy."

"Gì mà thôi!?"

Cậu cáu lên, trừng mắt nhìn hắn.

Đã gọi người ta ra rồi, mở lời nửa vời rồi lại im, là sao chứ?"

Này, ông biết điều khiến người ta bực mình nhất là gì không?"

"Là nói giữa chừng rồi im?"

Yi-gyeom cười khẩy đáp lại.

Nghe thế, Soo-gyeom nghiến răng."

Biết mà còn thế nữa trời?"

"Ông nghĩ tôi nói giữa chừng à?

Tôi nói hết rồi còn gì."

Hắn tỉnh bơ trả lời.

Thái độ dửng dưng ấy khiến Soo-gyeom thở hồng hộc vì tức."

Nói hết cái gì?

Tui đâu nghe thấy gì đâu!"

"Thì đấy là do ông thôi."

"Arghhh, Cha Yi-gyeom đáng ghét thật sự!"

"Thì cứ ghét đi."

Hắn nhún vai, ra vẻ chẳng quan tâm.

Soo-gyeom hít sâu một hơi, cố nuốt cục tức vào trong."

Tránh ra, tui vào phòng đây."

"Song Soo-gyeom."

"Lại gì nữa?!"

Soo-gyeom cố tình hất mạnh vai đập vào tay hắn khi đi ngang qua, rồi quay phắt lại khi bị gọi tên.

Thấy hắn khẽ nhếch môi cười, ánh mắt thảnh thơi như trêu chọc, Soo-gyeom lại phải nén cơn giận trào lên."

Muốn ăn gì tối nay?"

"...Nói rồi có mua thật không đấy?"

"Nếu không thì hỏi làm gì?

Dù sao tôi cũng định đãi ông."

"...Cha Yi-gyeom đáng ghét thì đáng ghét, nhưng vẫn không tệ."

Soo-gyeom lầu bầu, giọng đầy oán trách.

Cậu cảm thấy hắn cứ như biết rõ cách điều khiển mình vậy.

Một phần tức điên, một phần lại thật lòng suy nghĩ xem nên ăn gì."...Gỏi cuốn.

Phải có tôm, thịt, thanh cua với thơm.

Rau sống thì có cũng được, không có cũng không sao."

"Ok."

Yi-gyeom gật đầu nhẹ như thể chuyện đó chỉ là chuyện nhỏ.

Cơn giận đang hừng hực trong người Soo-gyeom cũng nhanh chóng hạ nhiệt như chưa từng có."

Yay, gỏi cuốn~"Cậu cười lém lỉnh rồi bước ra khỏi ban công.

Han-Sol đang ở phòng khách liền lững thững đi theo vào tận trong phòng."

Yi-gyeom hyung nói gì thế ạ?"

"Không biết, nói mấy chuyện nhảm xong bảo sẽ mua gỏi cuốn."

"Thật á?"

"Ừm."

Soo-gyeom lười biếng trả lời rồi nằm phịch xuống giường.

Tấm nệm êm ái vừa ôm lấy cơ thể là cơn buồn ngủ lại kéo đến, khiến cậu cảm thấy uể oải.Đúng lúc đó, Han-Sol nhẹ nhàng vuốt tóc cậu.

Bàn tay ấy dịu dàng đến mức cậu bật ra tiếng khò khè như mèo con phơi nắng."

Anh tính ngủ?"

"Ừm, ngủ."

"Em không muốn bỏ lỡ cơ hội đầu tiên.

Nhưng em cũng không muốn mọi thứ diễn ra quá nhanh.

Em vẫn chưa rõ anh đang nghĩ gì."

"Vậy à..."

"Ngủ ngon nha."

Han-Sol cười dịu dàng rồi kéo chăn đắp lên cho cậu.

Tay hắn nhẹ nhàng đến mức cơn buồn ngủ của Soo-gyeom cuộn lại, vỗ về và ru cậu chìm vào giấc mộng.~

"Phù... phù..."

Soo-gyeom hít sâu một hơi thật dài.

Hôm nay là ngày nhóm biểu diễn ca khúc .

Đã lâu không đứng sân khấu, tim cậu cứ đập thình thịch không yên.

Lúc này không chỉ riêng mà cả U-PITE cũng đang nhận được phản ứng tích cực, nên càng là thời điểm quan trọng.Cả nhóm mặc quần trắng đồng bộ, phối với áo khoác hồng phấn có chút khác biệt ở từng thành viên, đang đứng đợi ở cánh gà trong không khí bình tĩnh."

Tóc tui nhìn ổn không?"

Soo-gyeom đưa tay chạm vào mái tóc hồng nhạt hơn hẳn mọi khi, thấy nó vẫn hơi lạ lạ.

Màu này gần như là rose gold*, nhìn thì xinh thật nhưng lại khác với tông hồng đậm cậu từng để nên vẫn thấy chưa quen."

Đẹp mà ạ."

"Thiệt á?"

"Thật sự luôn."

Trước lời khẳng định chắc nịch của Yoo-chan, Soo-gyeom khẽ gật đầu, cảm thấy nhẹ cả người."

Lâu rồi mới lên sân khấu.

Cố lên nhé."

Tae-won lên tiếng.

Các thành viên đều gật đầu theo.

Dù trông hắn có vẻ hơi căng thẳng, nhưng hình như đang cố không để lộ ra ngoài, chắc vì vai trò trưởng nhóm.Soo-gyeom len lén đứng sát lại gần Tae-won.

Bất ngờ bị áp sát, Tae-won tròn mắt nhìn sang thì bắt gặp nụ cười tươi rói của cậu.

Trong giây lát, hắn như quên cả nói, chỉ khẽ mấp máy môi."

Fighting nha."

"...Ừ, fighting."

Nghe câu chúc ấy, Tae-won mỉm cười đáp lại.

Hai người vừa mới trao nhau ánh mắt thì tiếng nhân viên chương trình vọng tới: "U-PITE chuẩn bị lên sân khấu!"

"Phù!"

Soo-gyeom lấy lại nhịp thở, rồi từ tốn sải bước.Vì đây là ghi hình trước nên khán phòng đã kín đặc fan.

Ngay khi các thành viên xuất hiện, fan đồng loạt hét lên vang dội."

U-PITE!!!"

"Mấy đứa ơi~!!!"

"Kyaaaaa!"

"Saranghae!!!!"

"Soo-gyeom opppppaaaaaaaaa!!!"

"Tae-won oppaaaaaaa!!!!"

"Yi-gyeom oppaaaa!!!"

"Yoo-chanieeeeeee!!!!"

"Han-Sol à à à à~~!!!"

Tiếng gào thét kéo dài không ngớt, Soo-gyeom mỉm cười, vẫy tay đáp lại.

Chẳng mấy chốc nhân viên đã phải can thiệp để xoa dịu không khí quá khích.Ai nấy đều cầm trên tay slogan do công ty phát và hộp quà mà U-PITE chuẩn bị.

Trong hộp có sô-cô-la để nạp đường, cà phê nóng và nước rửa tay mini, những món tiện dụng và chu đáo.Theo hiệu lệnh từ staff, cả không gian chùng xuống một thoáng.

Nhạc dạo của vang lên.Soo-gyeom siết lấy chiếc micro đứng trước mặt.

Ánh mắt cậu đảo qua fan đang ngồi phía dưới khán đài, môi khẽ cong lên mỉm cười.

Cậu đưa mắt nhìn Yoo-chan thể hiện phần mở đầu.Yoo-chan vừa bắt được ánh mắt ấy thì lập tức bối rối, cúi đầu ngượng ngùng, nhưng rồi vẫn ngẩng lên, tặng lại cậu một nụ cười rạng rỡ.Soo-gyeom chuyển ánh nhìn sang Han-Sol hát phần tiếp theo.

Han-Sol cũng đáp lại ánh mắt ấy một cách trọn vẹn.Ca khúc dần đi đến cao trào.

Đến lượt giọng ca chính Yi-gyeom.

Khi thay đổi đội hình, Soo-gyeom đi ngang qua hắn và nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn một thoáng rồi thả ra.Yi-gyeom có vẻ bất ngờ, liếc nhìn cậu, sau đó nhanh chóng giãn môi cười một cách chuyên nghiệp.Với vẻ mặt mãn nguyện như vừa 'chơi khăm' thành công, Soo-gyeom tiếp tục hát phần của mình.Tổng cộng cả nhóm biểu diễn bốn lần, rồi buổi ghi hình mới kết thúc.

Khi rời khỏi sân khấu trong tiếng reo hò tiễn biệt, Soo-gyeom vẫy tay chào fan, lòng vẫn còn tiếc nuối.Ngay sau đó, U-PITE di chuyển thẳng đến địa điểm phỏng vấn tạp chí đã lên lịch từ trước.

Tuy chỉ là một digital single, nhưng vì đây là đợt quảng bá chính thức nên lịch trình cũng dày đặc chẳng kém ai.Trên xe đến nơi phỏng vấn, Soo-gyeom lướt qua tờ câu hỏi được Min-seong đưa từ hai hôm trước.

Trong đống câu hỏi đều đều như nhau, cậu nhanh chóng phát hiện vài cái có vẻ thú vị.Đã lâu không thả thính, cậu nghĩ bụng lần này phải khiến dân tình bàn tán rôm rả mới được, rồi cắm cúi viết lời đáp, từng câu từng chữ đều đầy tâm ý.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
66


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Ngay khi vừa đặt chân đến địa điểm phỏng vấn, Soo-gyeom đã phải ngồi vào ghế để dặm lại lớp trang điểm.

Cậu cứ gật gà gật gù trong lúc được chỉnh sửa, sau đó nhận bộ đồ mà chị stylist Song-ha đưa cho."

Ôi trời, hôm nay tiên tử của tụi chị lại đẹp muốn xỉu nữa rồi."

"Hahahaha, chị thôi đi mà, ngượng chết được."

"Gì chứ?

Là tiên tử thật mà nghe người ta gọi thì ngại vậy này?

Ngại thật đấy à?"

"Ơ, ai là tiên tử cơ chứ!"

"Aha~ Vậy là không muốn để lộ thân phận tiên tử của mình chứ gì?"

Trước kiểu tự biên tự diễn của Song-ha, Soo-gyeom chỉ còn biết lắc đầu bất lực.

Hoàn toàn không cùng tần số.Tất nhiên cậu rất cảm kích vì chị Song-ha lúc nào cũng khen mình dễ thương, nhưng cứ bị gán cái danh 'tiên tử' mỗi lần gặp là vẫn thấy ngại ngùng vô cùng.Đúng lúc đó, Yoo-chan cũng vừa xong phần makeup.

Đôi môi đỏ bẩm sinh của hắn chỉ được phủ nhẹ một lớp son dưỡng không màu nên trông càng mọng nước hơn."

Ủa~ hôm nay môi bé Yoo-chan sao mà bóng dữ ta?"

"Dạ?

Ờ...

ạ?"

"Ừm~ nhìn thích ghê~ thích ghê~"Soo-gyeom cố tình nở nụ cười nửa miệng rồi vỗ nhẹ vai Yoo-chan.

Thấy hắn trợn to mắt ngượng chín cả mặt, cậu cười tủm tỉm như thể cố tình trêu chọc."

Gì vậy nè~ Yoo-chan nhà ta mắc cỡ luôn rồi~?"

"Sao, sao cơ ạ?"

"Sao là sao~ tại dễ thương nên mới chọc đó chớ~"Cậu cười tươi rói trả lời, rồi bước vào thay đồ trong khi còn bật cười khúc khích.~

Chẳng mấy chốc, tất cả các thành viên đều đã hoàn tất chuẩn bị cho buổi phỏng vấn.

Năm người lần lượt ngồi vào năm chiếc ghế đặt sẵn, ngơ ngác nhìn về phía máy quay trong khi chờ đợi.

Một lúc sau, phóng viên phụ trách phỏng vấn là Jo Myung-ho bước vào.

Hiện tại hắn hoạt động với tư cách là phóng viên truyền hình, nhưng trước đây từng debut làm ca sĩ và là gương mặt kỳ cựu trong ngành nên vừa thấy hắn, cả nhóm U-PITE liền bật dậy cúi chào ngay."

Lần đầu gặp nhỉ.

Ồ, tụi em là U-PITE à?

Rồi, trông cậy đó nha."

Jo Myung-ho liếc qua nhóm một cái rồi chào hờ hững, sau đó quay người đi thẳng.

Nhìn bên ngoài thì có vẻ hòa nhã, thân thiện, nhưng trong giới ai cũng biết hắn là người vô cùng khó tính và cầu toàn.Dân không làm ngành nghe chắc sẽ giật mình, nhưng chuyện này chẳng có gì lạ.

Người mà hình tượng trên TV và ngoài đời khác nhau một trời một vực vốn đã quá nhiều.Hiểu rõ điều đó nên Soo-gyeom cũng không lấy làm bực.

Cậu chỉ mong phỏng vấn nhanh nhanh kết thúc là được rồi.Tiếc là mong ước ấy không thành hiện thực.

Jo Myung-ho bảo sẽ đi dặm lại makeup, nhưng một tiếng trôi qua vẫn chưa quay lại.

Trong khi đó, U-PITE chỉ có thể ngồi chờ như tượng đá.Vì đã hoàn tất tạo hình từ trang phục đến tóc tai và makeup nên cả nhóm chẳng thể ngồi kiểu gì cho thoải mái.

Chỉ cần lỡ làm nhăn áo hay trôi son trôi phấn là chết.Dù bên ngoài trời vẫn còn lạnh, nhưng đèn chiếu sáng trong trường quay nóng đến mức không khí cũng như bốc hơi.

Cậu có cảm giác lớp makeup trên mặt sắp chảy ra luôn rồi.

Soo-gyeom gắng gượng giữ tỉnh táo, chỉ mong Jo Myung-ho xuất hiện càng sớm càng tốt.Cuối cùng, sau hơn ba mươi phút nữa, hắn mới thảnh thơi lò dò quay lại."

Ôi chà, xin lỗi nha~ anh hơi trễ nhỉ?"

Jo Myung-ho vừa nhìn vào máy quay vừa làm bộ cười đùa.

Vì đã hoạt động trong ngành gần ba chục năm, nên dù có trễ giờ lòi con mắt, chẳng ai dám mở lời trách móc.Câu duy nhất có thể nói là: "Dạ không sao ạ."

"Thế thì mình bắt đầu luôn nhé?"

Ngay sau lời nói đó, hàng chục chiếc camera đồng loạt hướng về các thành viên đang ngồi."

Xin chào, tôi là phóng viên Jo Myung-ho.

Hôm nay chúng ta sẽ cùng gặp gỡ những idol đang làm mưa làm gió gần đây."

Ngay khi hắn vừa dứt lời, U-PITE lập tức bật dậy theo hiệu lệnh của Tae-won, đồng thanh hô chào."

What's this planet?"

"Xin chào!

Tụi mình là U-PITE ạ!"

Sau cú cúi chào 90 độ hoàn hảo, cả nhóm lại ngồi xuống như cũ.

Jo Myung-ho nhìn các thành viên bằng ánh mắt hiền lành, nở một nụ cười đầy thiện cảm."

Ôi, chào hỏi đàng hoàng ghê.

Đúng là U-PITE, nhìn đã thấy ưng rồi đó."

Tuy ngoài mặt thì ra chiều hiền từ và khen ngợi không ngớt, nhưng không ai quên được thái độ dửng dưng ban nãy của hắn.

Dù vậy, bận lo nhìn camera và giữ hình tượng nên chẳng ai có thời gian suy nghĩ nhiều."

Dạo này nhóm đang rất được chú ý đúng không?

Vừa comeback với bài nữa chứ.

Không thể không nghe thử nhỉ~?

Cho xin một đoạn nhé?"

"Dạ được ạ."

Ngay khi Jo Myung-ho dứt lời, Tae-won lập tức đáp lại.

Hắn ra hiệu nhẹ, cả nhóm liền chuyển sang hát đoạn điệp khúc thứ hai đã chuẩn bị sẵn.

Yi-gyeom cất giọng trước, Soo-gyeom đệm theo, rồi các thành viên còn lại phối bè hoàn hảo như đã tập đến thuộc lòng."

Ôi chà, hay quá.

Lời bài hát cũng đẹp nữa."

"Cảm ơn anh ạ."

"Muốn trở thành cánh hoa ước nguyện, lời quá là mỹ miều luôn.

Thế thì, nhân cơ hội hát hay thế này, anh sẽ đặt vài câu hỏi cho nhóm, được không?"

"Dạ, tất nhiên rồi ạ!"

Jo Myung-ho vừa hỏi xong, các thành viên đã đồng loạt nở nụ cười và gật đầu.

Tình huống có máy quay thế này, làm gì còn lựa chọn khác."

Câu hỏi đầu tiên đây!

Ui chà, câu này hơi căng nha.

Không biết các em có thấy ổn không đây?

Hãy cho biết thành viên thân nhất và... thành viên cảm thấy ngại ngùng nhất trong nhóm!"

Jo Myung-ho làm bộ ra vẻ nghiêm trọng như đang tung chiêu độc.

U-PITE cũng lập tức vào vai, giả vờ lúng túng hết cỡ như đã được huấn luyện kỹ càng."

Thành viên ngại ngùng á... bọn em thì không có đâu ạ."

"Đúng rồi ạ, tụi em không có kiểu đó luôn~""Ây dà, đừng né tránh thế chứ~""Thật mà~ không có thiệt đó ạ."

Han-Sol phụ họa ngay sau Tae-won, dứt khoát đến mức Jo Myung-ho thoáng cau mày.

Nhận thấy biểu cảm không mấy vui vẻ kia, Soo-gyeom vội xen vào."

Thì... không hẳn là ngại đâu ạ, mà kiểu..."

"Vậy là hơi gượng gạo?

Hay khó xử?"

"Ahaha...

đại loại vậy đó ạ."

Như đánh hơi thấy "mồi ngon", Jo Myung-ho đảo mắt sáng rỡ nhìn về phía cậu.

Soo-gyeom giả vờ khó xử, cúi đầu, hai tay cứ vặn vẹo vào nhau rồi lén liếc sang Yi-gyeom."

Ồồồ~ Soo-gyeom à, em thấy ngượng nhất với Yi-gyeom hả?"

"Đ-đâu có!

Không phải ngại đâu ạ... chỉ là......"

"Vậy thì là gì?"

Jo Myung-ho chồm tới, ánh mắt tràn đầy háo hức.

Trong khi đó, Yi-gyeom thì mặt lạnh tanh như băng đá.

Bị ép vào đường cùng, Soo-gyeom rụt rè mở lời:"Chẳng qua là... em với Yi-gyeom hay diễn mấy sân khấu có tương tác nhiều á.

Làm nhiều rồi nên tự nhiên... cứ để tâm nhiều hơn ấy ạ..."

"Để tâm?

Về điều gì cơ?"

"Thì... chuyện kiểu như fan tụi em hay...

ờm, anh biết rồi đấy.

Mấy cái kiểu mà họ hay tưởng tượng rồi ghép đôi bọn em ấy... nên tự nhiên em cũng thấy hơi bị ám ảnh..."

Vừa nói, mặt cậu vừa đỏ lên như cà chua chín.

Jo Myung-ho bật cười khoái chí như thể vừa mở khóa được "nội dung vàng"."

À~ hiểu rồi hiểu rồi!

Fan hay 'đẩy thuyền' hai đứa đúng không!"

"Ahaha, dạ, đại khái vậy đó ạ..."

"Cơ mà... cũng là con trai với nhau thôi mà, có sao đâu?"

"Dạ...

đúng là em cũng đâu thấy sao đâu ạ..."

Soo-gyeom tinh tế điều chỉnh biểu cảm theo từng lời phỏng vấn, vừa đủ mở, vừa đủ thả hint.

Khi cậu lén nhìn sang Yi-gyeom thì chỉ thấy một biểu cảm không thể diễn tả nổi, kiểu như 'thằng này bị gì vậy trời'...

Nhưng bận diễn xuất nên Soo-gyeom không rảnh mà bận tâm thêm."

Hahahaha~ đúng là vậy đó.

Rồi rồi!

Tiếp theo nha!

Thành viên ở dơ nhất trong nhóm là ai?

Tụi mình cùng hô to tên người đó sau khi anh đếm ba nhé?"

"Ơ, khoan đã, đợi chút—!"

Mặc cho Soo-gyeom cuống quýt, Jo Myung-ho đã bắt đầu đếm."

Một!

Hai!

Ba!"

"Choi Han-Sol!"

"Tae-won hyung ạ!"

"Em... hả?

Em á...?"

"Em nghĩ chắc là mình ấy..."

Yi-gyeom và Tae-won cùng chỉ về phía Han-Sol, trong khi Han-Sol lại quay sang chỉ Tae-won.

Còn Soo-gyeom và Yoo-chan thì tự nhận luôn là mình.

Kết quả ngoài dự đoán khiến Jo Myung-ho phì cười."

Ủa, Soo-gyeom với Yoo-chan lại tự tố nhau à?"

"Dạ, em nghĩ em đúng là hơi bừa bộn thật...

Nhưng mà Yoo-chan thì không nha.

Yoo-chan sạch sẽ lắm ạ."

"Không đâu ạ.

Em mới là người bừa bộn nhất.

Soo-gyeom hyung gọn gàng mà."

"Ơ, gì đây trời~ idol mà cãi nhau xem ai ở dơ hơn, lần đầu tiên anh thấy đó nha?

Đây chính là tình yêu đích thực hả?

The love~?!

Rồi rồi, câu tiếp theo!

Có thành viên nào mà dù là cùng nhóm nhưng mình vẫn thấy...

'trời ơi, người gì đâu mà ngầu dữ vậy'?

Soo-gyeom, em trả lời trước nhé?"

Vừa nghe câu hỏi, ánh mắt của cả nhóm liền đổ dồn về phía Soo-gyeom.

Cậu nuốt nước bọt, trong đầu nhanh chóng lục lại những gì mình đã ghi nhớ từ tờ câu hỏi hai ngày trước."

Em nghĩ là...

Yoo-chan ạ.

Hồi nãy thấy Yoo-chan ngồi makeup mà... môi ấy ạ...

đẹp đến mức em là con trai còn muốn cướp luôn đó..."
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
67


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Trong khoảnh khắc, cả trường quay chìm vào im lặng.

Soo-gyeom cũng chẳng ngạc nhiên gì trước phản ứng đó.

Dù sao thì, bất kể ai nghe được câu nói của cậu cũng sẽ phải ngẩn ra mất vài giây.

Nhưng lý do khiến cậu vẫn nói ra điều đó thì đơn giản lắm, phải tới mức này mới đủ để tạo cú hít đúng nghĩa."

Ơ... em nói gì lạ lắm à?"

Cậu cố tình ra vẻ chẳng biết gì, mở miệng trước như thể đang ngây thơ vô số tội.

Jo Myung-ho bật cười khúc khích."

Không, không đâu.

Lạ gì chứ.

Chuyện bình thường mà.

À ha~ Soo-gyeom muốn 'cướp' đôi môi của Yoo-chan đúng không?

Hahaha, để xem nào, môi Yoo-chan...

đúng là nhìn cũng muốn cướp thật."

"Đúng không ạ?

Đúng mà nhỉ, đúng mà ha!"

Cậu hớn hở phụ họa, giả vờ như đang tìm kiếm sự đồng tình, nhưng tất cả đều nằm trong toan tính.

Với gương mặt tươi roi rói, cậu quay đầu nhìn Yoo-chan và ngay khoảnh khắc đó, cậu thoáng giật mình.Tưởng đâu cậu em sẽ đỏ mặt như mọi lần fan spam mấy câu mlem mlem rồi quay mặt đi ngại ngùng, ai ngờ Yoo-chan hôm nay lại lạnh như băng.

Mặt hắn đơ đến đáng sợ.Không lẽ cậu lỡ làm hắn buồn rồi?Bỗng dưng thấy lo lắng thật sự, Soo-gyeom chẳng dám hỏi thẳng giữa lúc đang quay hình, chỉ lén liếc ánh mắt của Yoo-chan để dò phản ứng."

Còn Yoo-chan thì sao nào?

Soo-gyeom vừa nói muốn cướp môi Yoo-chan kìa.

Vậy Yoo-chan thì sao, có thành viên nào trong U-PITE mà em thấy 'đẹp trai quá', 'ngầu quá', 'dễ thương quá', đại loại vậy không?"

Nghe câu hỏi của Jo Myung-ho, Soo-gyeom nuốt khan.

Vì cảm thấy rõ ràng Yoo-chan không vui nên cậu càng chăm chú dõi theo câu trả lời.

Không hẳn là muốn hắn chọn mình, chỉ hy vọng hắn không thể hiện gì quá tiêu cực trên sóng truyền hình."...

Em chọn Tae-won hyung ạ."

"Ồ, điều gì khiến em thấy Tae-won ngầu thế?"

"Vì anh ấy là... hyung ạ."

"Hể?

Vì là hyung á?

À à~ Muốn 'cướp' luôn tuổi tác của anh ấy à?

Haha, đây có phải cú phản công của maknae với đại ca không đây?"

"Gì?!

Do Yoo-chan, chú mày mới nói gì đấy hả?!"

Jo Myung-ho làm bộ làm tịch như vừa phát hiện scandal, trong khi Yoo-chan thì vội xua tay, mặt hoảng loạn.

Tae-won thì ngơ ngác kiểu 'nó nói gì cơ'.

Sự trái ngược đáng yêu của hai người khiến cả trường quay bật cười."

Không không ạ!

Không phải vậy đâu...!"

"Không phải vậy là sao?"

"Những thứ khác thì em nghĩ mình còn bắt kịp được, nhưng khí chất do tuổi tác mang lại thì... em không thể nào bắt chước được ạ.

Em thật sự ngưỡng mộ điều đó."

"À~ khí chất đàn anh!

Cái vibe trưởng thành ấy nhỉ?"

Jo Myung-ho đồng tình gật gù, còn Yoo-chan thì như vừa được cứu rỗi, lập tức gật đầu lia lịa.

Tae-won lúc đầu còn bán tín bán nghi, sau cùng cũng mỉm cười, khiến bầu không khí dễ chịu hẳn lên.Soo-gyeom cũng nhẹ nhõm thở phào.

Cậu nghĩ chắc Yoo-chan đã nguôi giận rồi....Chỉ là cậu tưởng thế thôi.Vừa định quay sang thì bắt gặp ánh mắt Yoo-chan rồi ngay tức khắc, hắn quay mặt đi như thể không muốn nhìn thêm giây nào nữa.

Soo-gyeom cảm thấy lòng nghẹn lại, như kiểu sắp bật khóc đến nơi.Thật sự, cậu không cố ý khiến Yoo-chan buồn.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu đặt mình vào hoàn cảnh của một người thích con trai như Yoo-chan, thì lời nói đùa ban nãy của cậu đúng là hơi thiếu tế nhị.Cậu cắn môi, tự nhủ kiểu gì cũng phải giải thích rõ ràng, đang loay hoay tìm cơ hội thì..."

Vậy còn Tae-won thì sao?

Có thành viên nào trong nhóm mà em nhìn cũng thấy 'quào' thật không?"

"Em nghĩ là Yi-gyeom ạ."

"Ồ~ Yi-gyeom à?

Tôi cũng thấy cậu ấy rất cuốn đấy.

Là vì ngoại hình?"

"Ừm... nói sao nhỉ... cứ thấy để ý."

"Hể?

Để ý sao cơ?"

"Kiểu khiến mình... phải dè chừng ấy."

"À há~ dè chừng theo kiểu đối thủ mạnh đúng không?

Tôi hiểu mà~"Jo Myung-ho gật gù tỏ vẻ thấu hiểu, nhưng Soo-gyeom thì ngồi nghe mà muốn toát mồ hôi.

Vì trong kiếp trước, cậu từng nghe tin đồn Yi-gyeom với Tae-won xích mích, nên bây giờ mà còn phát ngôn kiểu này thì đúng là không ổn.Cậu lặng lẽ quan sát phản ứng của cả hai.

Yi-gyeom chỉ liếc qua Tae-won một giây rồi quay mặt đi.

Khoảng không giữa hai người lập tức trở nên ngột ngạt.Soo-gyeom không hiểu nổi.

Cậu đã cố gắng hết sức để ngăn chuyện cũ tái diễn, vậy mà kiếp này họ vẫn không thể hòa thuận nổi nữa?Tức đến mức muốn phát điên, cậu khẽ thở dài một tiếng.

Và đúng lúc đó, với radar drama luôn bật, Jo Myung-ho lập tức bắt sóng được."

Ô~ Soo-gyeom vừa thở dài kìa!

Là ghen à?

Ghen đúng không?

Vì không ai chọn em hả?"

"Ơ... dạ... vâng..."

Vì đó không phải tiếng thở dài có chủ ý, nên ban đầu cậu còn không hiểu Jo Myung-ho đang nói gì.

Mất vài giây lag não, cậu mới sực nhớ mình vừa lỡ thở dài, đành ngượng ngùng gật đầu.

Không biết nói gì khác cho đỡ quê."

Hahaha, đừng lo, vẫn còn Han-Sol và Yi-gyeom chưa trả lời mà!

Bắt đầu từ Yi-gyeom vừa bị Tae-won chọn nhé!"

"Em chọn...

Song Soo-gyeom."

"Ồồồ, nghe thấy chưa, Soo-gyeom?

Không cần ghen nữa nha~ Yi-gyeom chọn em kìa~""Haha, vâng ạ..."

Soo-gyeom khá bất ngờ trước câu trả lời của Yi-gyeom.

Hắn có biệt danh là 'nam thần' vì vừa đẹp trai vừa khí chất, nên cậu không nghĩ hắn lại chọn mình là thành viên ngầu nhất nhóm.

Trong lòng hơi tò mò, cậu liếc nhìn hắn đầy mong chờ."

Yi-gyeom à, sao lại chọn Soo-gyeom vậy?

Có lý do đặc biệt gì không?"

"Em thấy... cậu ấy là một thành viên ổn."

"'Ổn' là sao?

Như thế nào mới là ổn?"

"Vâng, lúc nãy anh có hỏi ai là thành viên 'thật sự ổn', đúng không ạ?

Với em, người đó là Song Soo-gyeom."

"À à, kiểu không thể chỉ ra rõ là vì cái gì, nhưng cứ thấy hợp mắt, đúng chứ?"

Yi-gyeom không đáp, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng.

Câu trả lời mơ hồ ấy khiến Soo-gyeom nửa vui nửa bực.

Hắn có chọn cậu thật đấy, nhưng lý do thì cứ mơ hồ kiểu 'cũng được', 'ổn mà'...

Thử nói thẳng là do tính cách tốt hay kỹ năng cũng được mà, đâu phải cậu chẳng có điểm gì nổi bật đâu.Đang cố kéo khóe môi lên để giấu đi sự hụt hẫng thì Yi-gyeom mở miệng lần nữa."

Cười đẹp ạ."

"Hử?

Em thấy Soo-gyeom cười đẹp?

Ồ, thử nhìn thẳng vào camera và cười xem nào, Soo-gyeom!"

Trước câu nói bất ngờ đó, mắt Soo-gyeom mở to tròn như bi ve.

Nhưng rồi ngay lập tức, cậu nở nụ cười chuyên nghiệp hướng về ống kính.

Không ngờ Yi-gyeom lại nghĩ rằng cậu cười đẹp đến thế."

Ôi trời, thiệt luôn, nhìn kỹ thì đúng là nụ cười của Soo-gyeom rất đẹp nha~ Vậy cuối cùng là Han-Sol!

Em chọn ai nào?

Ai là người em thấy thu hút nhất?"

"Em cũng chọn Soo-gyeom hyung ạ."

"Ồồ, vậy là Soo-gyeom được hai phiếu liền nha~!"

"Oaa!

Cảm ơn ạ!

Cảm ơn rất nhiều!"

Dù chỉ được chọn bởi Yi-gyeom và Han-Sol, nhưng Soo-gyeom vẫn giả bộ bất ngờ rồi đứng bật dậy cúi 90 độ cảm ơn đầy lễ phép như đang nhận giải Daesang.

Cả ekip lẫn Jo Myung-ho đều phá lên cười."

Han-Sol à, vì sao em lại chọn Soo-gyeom?

Tạm bỏ qua lý do 'cười đẹp' nha.

Không phủ nhận nụ cười của cậu ấy rất đẹp, nhưng em có lý do khác không?"

"Tại vì lúc nãy anh nói 'thành viên khiến mình cứ phải để mắt tới' á.

Với em, người đó là Soo-gyeom hyung.

Ngoại hình nổi bật, lại dễ thương nữa..."

"Ối giời ơi~ Lời tỏ tình giữa ban ngày à?"

"Ahaha, đúng rồi đó ạ.

Em đang tỏ tình đấy."

Han-Sol mỉm cười nhìn thẳng vào cậu khi nói, còn Soo-gyeom thì cũng bật cười khi ánh mắt hai người chạm nhau.

Được tỏ tình bất ngờ như vậy cũng vui, mà quan trọng hơn, đây là cơ hội tuyệt vời để tạo thính cho fan gào thét.

Nhưng không hiểu sao, ánh nhìn của Han-Sol cứ như dính chặt lấy cậu không rời.

Cậu hơi nghiêng đầu thắc mắc thì Han-Sol chỉ nhẹ nhàng cười."

Giờ thì chuyển qua câu hỏi tiếp theo nhé!"

Jo Myung-ho hăng hái mở sang phần tiếp theo.

Dù ban đầu để lại ấn tượng không mấy thân thiện, nhưng rõ ràng hắn là một MC chuyên nghiệp.

Cách dẫn dắt nhịp nhàng, khéo léo, đúng chất gạo cội.Nhờ Jo Myung-ho, buổi phỏng vấn của U-PITE diễn ra suôn sẻ.

Ngay khi tiếng 'cut' vang lên cùng với âm thanh khép máy quay, các thành viên lập tức bật dậy cúi đầu chào mọi người."

Lần sau gặp lại nhé."

Jo Myung-ho nói lời tạm biệt bằng giọng nhẹ nhàng hơn hẳn khi rời đi.

Giữa lúc nhân viên đang dọn dẹp lộn xộn, Soo-gyeom lập tức đảo mắt tìm Yoo-chan.Vừa thấy Yoo-chan đang đi ra phía sau một mình, cậu vội chạy tới."

Yoo-chan à!

Yoo-chan!"

"...

Có chuyện gì vậy ạ?"

Nhìn vẻ mặt cứng đờ của Yoo-chan trong lúc ghi hình, Soo-gyeom cứ thấy nhói lòng.

Cậu đoán hẳn là vì câu nói về 'môi' lúc nãy đã khiến Yoo-chan cảm thấy không thoải mái.

Càng nghĩ càng sốt ruột, cậu chỉ mong có thể giải thích rõ."

Chuyện hồi nãy ấy, cái câu... anh nói với em..."

"Em biết mà.

Là đùa thôi, đúng không?"

Đúng như cậu đoán, Yoo-chan nghĩ đó chỉ là trò đùa.

Mặc dù đúng là không phải lời thật lòng, nhưng cậu cũng đâu định trêu chọc gì đâu.Soo-gyeom cuống cuồng lắc đầu, vội vàng nói ngay."

Không, là thật lòng đấy."
 
Back
Top Bottom