- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #81
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
78
78
Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."
Không sao đâu, hyung à.
Ai rồi cũng sẽ có lúc như thế."
Vừa nói, Yoo-chan vừa vỗ vỗ nhẹ lên lưng Soo-gyeom.
Cậu ngước mắt, đôi mắt cụp xuống như cún con bị mắng, nhìn hắn với vẻ biết ơn xen lẫn tuyệt vọng."
Vậy thật không?
Nhưng mà giám khảo bảo đây là lần đầu tiên bác ấy gặp chuyện như thế đó."
"Chắc bác ấy cũng từng gặp nhiều kiểu thí sinh khác nhau mà."
Bị lời an ủi ấy thuyết phục, Soo-gyeom sụt sịt hít mũi một cái."
Hưm, nghe vậy cũng đỡ tủi.
Mà Yoo-chan nè, hồi đó em thi được bao nhiêu điểm ấy nhỉ?"
"Em á...
100 điểm ạ."
"...A, đúng.
Em tránh xa anh giùm cái."
Mọi nỗ lực của Yoo-chan nhằm dỗ dành Soo-gyeom trong phút chốc bị dập tắt không thương tiếc.
Ngược lại, nó còn khiến cậu càng thêm trầm cảm khi nhớ ra Yoo-chan từng đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi.Không chỉ mấy thành viên mà cả ekip quay phim cũng phải phì cười vì tình huống dở khóc dở cười ấy.~
Sau khi kết thúc ghi hình, xe chở các thành viên U-PITE tiến về nhà hàng thịt bò nơi Seon-wook đang đợi.
Đây là một chỗ nổi tiếng với phong cách nướng thịt bò chia theo từng phần, giá cả thì khỏi phải bàn, đắt cắt cổ.Soo-gyeom, người đang rầu rĩ vì rớt bằng lái, cũng dần tươi tỉnh lại khi xe càng lúc càng gần nhà hàng."
Đỡ buồn chưa?"
"Hử?
Cái gì cơ?"
"Ý anh là tâm trạng ấy."
Nghe câu hỏi của Tae-won, Soo-gyeom tròn xoe mắt ngạc nhiên.
Sao hắn lại biết rõ cảm xúc của cậu đến thế?
Trong khi Soo-gyeom vẫn còn đang hoang mang, Tae-won chỉ phì cười khe khẽ."
Không biết mới lạ đấy.
Cảm xúc của em lộ rõ mồn một luôn mà."
"Thật, thật á?"
"Ừ, thật."
Nghe vậy, Soo-gyeom bỗng ngượng chín mặt, đưa tay gãi lấy gãi để sau gáy.
Đúng lúc ấy, chiếc xe dừng lại trước cửa nhà hàng."
Xuống trước đi.
Anh đi đỗ xe rồi vào sau."
"Vâng ạ!
Ăn ngon miệng nha anh!"
Các thành viên nhanh chóng bước xuống xe.
Soo-gyeom nhớ lại mấy lời nghe lỏm được hồi nãy nên cũng chào lại Min-seong.
Hình như Min-seong sẽ dùng bữa ở phòng khác đã được đặt trước cùng các staff, còn riêng nhóm U-PITE thì ăn riêng với Seon-wook.Được nhân viên dẫn đến phòng riêng, nơi Seon-wook đang đợi, Soo-gyeom đứng trước cửa và hít một hơi thật sâu.
Chỉ vừa nghĩ đến việc sẽ gặp lại hắn thôi mà tim cậu đã đập thình thịch rồi.Dù gì người ở trong đó cũng là người thích mình mà... lại còn là giám đốc công ty mình nữa chứ.
Không run sao được.Ngay lúc ấy, Han-Sol ghé sát tai Soo-gyeom, thì thầm bằng chất giọng trầm thấp."
Đừng căng thẳng quá.
Em ghen đấy ạ."
"Hở?"
Ghen vì cậu căng thẳng ư?
Soo-gyeom cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười.
Nhưng vì Han-Sol nói với vẻ chân thành quá mức, cậu bất giác thấy má mình nóng bừng.Trong lúc Soo-gyeom còn đang loay hoay dập lửa trên mặt, Han-Sol đã mở cửa, khoác vai cậu rồi kéo vào trong."
Ơ, khoan đã..."
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến Soo-gyeom không kịp ngăn lại.
Tuy có cảm thấy hơi kỳ kỳ, nhưng cậu cũng chẳng thấy ghét đến mức phải hất tay Han-Sol ra.
Thật ra thì, Soo-gyeom cũng thuộc dạng quen với mấy kiểu động chạm thân thiết thế này rồi.Seon-wook đang ngồi chờ sẵn trong phòng, nhíu nhẹ đôi mày khi thấy hai người bước vào.
Hắn nghiêng đầu một chút, định nói gì đó thì Han-Sol đã cướp lời trước."
Hyung ngồi đây nè."
Với tư thế đã bị khoác vai sẵn, Soo-gyeom không còn lựa chọn nào khác ngoài ngồi xuống cạnh Han-Sol.
Thành ra, bên phải là Han-Sol, bên trái thì dính sát vách tường.Và dĩ nhiên, khoảng cách giữa cậu và Seon-wook là chéo góc xa tít mù khơi.Seon-wook chỉ khẽ hừ mũi như kiểu hết nói nổi, nhưng vì ngồi quá xa nên Soo-gyeom chẳng nhận ra.Các thành viên khác bước vào sau, thoáng liếc quanh chọn chỗ, rồi cùng lúc đồng loạt phóng ánh nhìn đầy phẫn nộ về phía Han-Sol.
Còn hắn thì cứ tỉnh bơ như không có gì, thậm chí còn cười rất hài lòng như thể đạt được thành tựu to lớn nào đó.Yoo-chan nhanh nhảu ngồi ngay đối diện với Soo-gyeom.Kế đến là Yi-gyeom.
Trong khi bàn được ghép từ hai bàn nhỏ, mỗi bên ngồi ba người, Yi-gyeom thản nhiên bê bộ bát đũa bên phía Seon-wook sang ngồi với Soo-gyeom.
Nhờ vậy mà Tae-won bị ép phải ngồi cạnh Seon-wook.Tae-won nhìn Yi-gyeom bằng ánh mắt bất mãn, nhưng rồi nhanh chóng chuyển sang nụ cười tươi rói, quay sang đối mặt với giám đốc.
Dù không muốn công nhận, nhưng sự thật là trong mắt mấy người họ, kẻ cần tránh xa Soo-gyeom nhất lại chính là giám đốc Seon-wook.
Đã là kẻ địch chung thì dù phải lùi một bước cũng chẳng sao."...Mấy đứa đúng là đáng yêu thật."
"Bọn em cảm ơn ạ!"
Tae-won phá lên cười khi nghe giọng mỉa mai thấy rõ của Seon-wook.Seon-wook nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
Việc phải cạnh tranh với mấy đứa nhóc này, tự hắn thấy vừa lố bịch vừa buồn cười, nhưng mà... thật lòng thì cũng không thể không để tâm.Mấy thành viên kia thì sống cùng Soo-gyeom suốt 24/7, còn hắn thì không.
Ai mà biết trong khoảng thời gian hắn không có mặt, tụi nó sẽ làm ra cái gì.
Cũng vì vậy mà Seon-wook đã đau đầu với vấn đề này từ khá lâu rồi."
Đang tính chuyển ký túc xá đây, tụi em thấy sao?"
"Hả?
Gì cơ?
Đột ngột vậy?"
Soo-gyeom đang ăn món khoai tây nghiền làm món phụ, tròn mắt ngẩng đầu hỏi lại.
Không biết là vô tình hay cố ý, thân hình to cao của Han-Sol và Tae-won chắn hết trước mặt, khiến cậu chỉ ló được mỗi cái đầu ra.Seon-wook cố gắng cười cho tự nhiên, nhưng trong lòng thì đã bắt đầu thấy bực.
Đáng yêu ghê, mấy đứa này.
Hắn bật cười nửa miệng rồi quyết định thực hiện luôn kế hoạch mà mình chỉ mới nghĩ đến."
Giờ tụi em cũng lớn cả rồi, ở chung phòng chắc bắt đầu thấy bất tiện."
"Thật ra cũng không bất tiện gì đâu ạ."
Yi-gyeom trả lời bằng giọng khá dứt khoát.
Nhưng Seon-wook chẳng buồn quan tâm, cứ nói tiếp."
Đúng lúc tòa nhà chỗ anh ở có căn trống.
Ngay dưới tầng nhà anh.
Sáu phòng ngủ, ba phòng tắm.
Mỗi người một phòng, còn dư ra một phòng thì làm phòng để đồ.
Có ba phòng tắm nữa nên chuẩn bị cũng đỡ vất vả hơn bây giờ nhiều."
"Uầy, xịn dữ!"
Soo-gyeom mắt sáng rỡ khi nghe xong.
Gương mặt những thành viên khác thì bắt đầu sa sầm, nhưng Soo-gyeom mải nghĩ đến căn nhà mới nên không nhận ra."
Thật sự nghe thích quá trời.
À, tất nhiên em cũng thích chỗ cũ nữa, nhưng có ba phòng tắm thì nghe đã thấy mê rồi!"
"Đúng không?
Biết mà, nên anh mới chuẩn bị trước."
"Ơ... nhưng mà như vậy có đắt quá không ạ?
Em sợ vượt quá khả năng tài chính của bọn em thì..."
"Em lo là anh không đủ tiền à?"
"Dạ, không... không phải vậy đâu ạ..."
Seon-wook vừa nói xong, Soo-gyeom lập tức cứng họng.Cậu cũng biết đại khái về độ giàu có của Seon-wook.
Nhà hắn làm trong ngành thép từ đời ông cố rồi, nghe đâu còn có nhà máy ở khắp nơi trên thế giới, không chỉ riêng Hàn Quốc.Chỉ nghĩ đến đó thôi là Soo-gyeom thấy cái lo lắng vừa rồi của mình thiệt ngớ ngẩn.
Cậu chỉ còn biết gật gù, tự nhủ cứ hưởng thụ sự thoải mái người ta cho thôi.Nhưng rồi, một ý nghĩ vụt qua khiến Soo-gyeom liếc nhìn Seon-wook."
Ủa, vậy là... anh ở đó một mình á?
Trong căn nhà sáu phòng ngủ, ba phòng tắm đó?"
"Không."
"Hở?
Vậy anh sống với ai nữa ạ?"
Seon-wook trả lời ngay không chút do dự, khiến Soo-gyeom kinh ngạc hỏi lại."
Sao, thất vọng hả?"
"Hở, dạ không, không đâu ạ!
Em chỉ hơi bất ngờ thôi, vì nhìn anh chẳng giống kiểu người ở chung với ai cả..."
Seon-wook khẽ cười, khóe mắt cong cong.
Nhìn kiểu gì cũng ra cái biểu cảm 'Cưng muốn chết đi được'.Soo-gyeom thấy mặt mình tự nhiên nóng ran, chẳng biết làm gì nên chỉ lấy tay dụi nhẹ sống mũi."
Nhà anh là căn penthouse hai tầng ở tầng cao nhất, nên còn nhiều phòng hơn nữa cơ."
"Hở?!
Penthouse giống như trên phim ấy hả?!"
Nghe vậy, Soo-gyeom tròn mắt lấy tay bịt miệng.
Chỉ riêng chuyện sống trong căn sáu phòng đã thấy choáng rồi, vậy mà còn hơn thế nữa?
Cậu chưa từng tưởng tượng nổi luôn.Trong đầu cậu giờ đây là hình ảnh những căn penthouse lộng lẫy từng xem trong phim.
Chỉ cần tưởng tượng thôi là tim cũng đập thình thịch vì hồi hộp."
Nhiều phòng lắm, nên nếu ở ký túc mới mà thấy bí bách thì Soo-gyeom qua nhà anh ở cũng được."
"Hả, thiệt ạ?!"
"Ừ, thiệt mà."
"Ủa, không, không, thôi... thôi ạ..."
Vừa mới sáng mắt ra vì mừng rỡ thì Soo-gyeom sực nhớ đến chuyện Seon-wook thích mình, liền cuống cuồng thu lại lời vừa nói.
Seon-wook lại bật cười, môi cong lên dài tít."
À, nghe nói hôm nay em thi bằng lái nhỉ."
"......"
"Sao thế?
Rớt rồi hả?"
"......"
Câu hỏi của Seon-wook khiến cả căn phòng chìm vào im lặng.
Soo-gyeom đặt đũa xuống, cúi gằm mặt.
Còn các thành viên khác thì cố cắn môi nhịn cười đến mức run rẩy.