Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!

[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
108


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Vừa up xong, y như chờ sẵn, hàng loạt bình luận ùn ùn đổ về.

Soo-gyeom lướt đọc vài cái đập ngay vào mắt.▪︎ ▪︎ ▪︎[kim_lisaaa311] Thiên thần của bọn mìnhㅠㅠㅠㅠㅠㅠ Vừa lo tụi mình lo lắng, nhóc ấy đã vội đăng hình lên... thật sự đau lòng quá...

Sao lại có thể ngoan hiền đến thế này chứ...[7787cuttyXD] May quáㅠㅠㅠㅠ Thật sự may mắn...

Nghỉ ngơi đi Soo-gyeom à...

Nhờ Yi-gyeom nấu cháo bí đỏ cho ăn, nhớ dặn lần này phải cho thêm mấy viên bánh trôi nhé...[kim_duck88] Hức...

Soo-gyeom à, máu chị cùng nhóm với bé đó nha...

Nếu cần ghép tạng thì gọi nha...

Chị sẽ thành 'kho dự trữ nội tạng khẩn cấp' của em liền...[rozzzzy;0] OMG My Soo, don't get sick ;()▪︎ ▪︎ ▪︎Trong lúc cậu còn đang đọc, hàng chục bình luận mới lại hiện lên liên tục theo từng lần kéo xuống.

Soo-gyeom khẽ cười nhạt.

Không chỉ fan café chính thức, mà các cộng đồng khác cũng xôn xao không kém.▪︎ ▪︎ ▪︎[Trên Insta Soo-gyeom đã up hình rồi]Chủ thớt: Cuộc đời đúng là phế phẩm

Sorry vì spoil

Mau vô mà xem đi▪︎ ▪︎ ▪︎[Thấy không, cậu ấy đăng để các Orbit đỡ lo đó]
Chủ thớt: Cả vũ trụ tồn tại chỉ vì cậu

ㅠㅠㅠㅠㅠㅠ Chắc chính cậu ấy mới là người hoảng nhất...

Vậy mà đã vội viết status 'ổn rồi' cho tụi mình...

Làm sao mà chịu nổi một thiên thần thế này chứ...▪︎ ▪︎ ▪︎[Video sự cố hôm nay]
Chủ thớt: UP1Tㅌ

[gif] [gif] [ảnh]Nhìn nè, gần như nổ ngay trước mặt Soo-gyeom luônㅠㅠㅠㅠㅠ Tui dòm cái là chắc nịch thấy mảnh vụn bắn raㅠㅠㅠㅠㅠTrong clip sau thì Soo-gyeom mở mắt cũng không nổi, nước mắt rơi ròng ròngㅠㅠㅠㅠㅠ Thế mà miệng vẫn cố cười... tim tui nát vụn luôn...May mà công ty thông báo không nghiêm trọng, chứ trước khi có thông báo thì tui chỉ biết ngồi khóc thôi...▪︎ ▪︎ ▪︎[Chỉ có mình rơi nước mắt khi thấy Yoo-chan phát hiện Soo-gyeom đầu tiên rồi chạy tới liền à..?]
Chủ thớt: Cánh hoa ước nguyện

[gif] [gif]Nhìn góc này thì Yoo-chan chắc nhận ra có gì lạThế là bỏ luôn line diễn, phóng thẳng tới Soo-gyeomThành ra đoạn đó camera còn không bắt kịp...Yoo-chan giữ ẻm lại, rồi cho ngồi ngay lên đùi nóㅜㅜㅜㅜ Phản xạ nhanh thế này, đáng khen lắm...

Nhóc út của tụi mình từ bao giờ đã lớn thế chứ...

Nhưng mà nghĩ tới tới-gyeom vẫn thấy nhói lòng...

Hôm nay phải mở rượu rồi...▪︎ ▪︎ ▪︎[Mình có ở hiện trường]
Chủ thớt: Khi công ty như gia đình thì hãy nhìn vào Soo-gyeom

Xem broadcast thấy nghiêm trọng rồi, nhưng thực tế còn căng hơn.

Soo-gyeom gần như khuỵu xuống luôn...Phía trước còn liên tục phun pháo lửa, nếu ngã về trước chắc toang thật...

Nên fan phía dưới hét ầm lên...Lúc đó Yoo-chan lao tới đỡ...ㅜㅜKhông chỉ hai đứa lùi xuống, mà line-up hôm nay loạn hết cả.

Các thành viên khác cũng chạy về phía Soo-gyeom để biểu diễn cùng...Ai cũng lo cho ẻm áㅠㅠㅠㅠ Cứ liếc nhìn Soo-gyeom suốt...

Vừa phải diễn, vừa thấy ẻm khó chịu, nhìn thôi cũng muốn khóc...Cuối cùng Tae-won cõng Soo ra khỏi sân khấu...Không chỉ Orbit mà fan các nhóm khác cũng lo lắng nhiều lắm...ㅜㅜGiờ viết lại mà tay còn run...

Ẻm đăng selfie cũng chỉ vì lo tụi mình lo thôi...

Thật sự cảm động đến bật khóc...└ Trong tình cảnh nghiêm trọng thế mà đọc nickname của chủ thớt là cười ẻ ㅜㅜㅜㅋㅋㅋㅋㅋ└ Chủ thớt: Á ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Nhưng công ty tui đúng kiểu family company thật...└ Trời... cố lên nha...▪︎ ▪︎ ▪︎Đọc phản ứng của fan xong, Soo-gyeom đặt điện thoại xuống.

Tụi fan đã được an ủi rồi, bây giờ cậu phải đi dỗ 'một tên nhóc quan trọng' khác mới được."

Ai cha."

Cậu hít một hơi, bật dậy khỏi sofa, rồi bắt đầu lùng sục trong ký túc xá để tìm Yi-gyeom.

Cậu đoán hắn ở trong phòng, nhưng bước vào thì chỉ thấy Yoo-chan, còn bóng dáng Yi-gyeom mất dạng."

Ơ?

Cha Yi-gyeom đâu?"

"Anh ấy không có trong phòng đâu ạ.

Nhưng điện thoại vẫn để đây, chắc không ra ngoài ấy anh."

Nghe Yoo-chan giải thích, Soo-gyeom gật đầu cảm ơn rồi bước ra.

Không nghĩ Yi-gyeom ở phòng mình, cậu băng qua phòng khách, định ghé mắt vào nhà vệ sinh thì bất chợt nghe thấy động tĩnh từ bếp."

Cha Yi-gyeom?

Là ông hở?"

Cậu khẽ gọi.

Quả nhiên, âm thanh vọng ra từ ban công nối liền với bếp.Ký túc có hai ban công: một thông với phòng khách, một nối với bếp.

Ban công bếp thường để đồ ăn, nguyên liệu nấu nướng, nói cách khác chính là sân khấu riêng của Yi-gyeom.

Soo-gyeom lập tức chắc chắn người trong đó là hắn."

Cha Yi-gyeom!"

Không ngoài dự đoán, vừa ló ra, Soo-gyeom bắt gặp hắn đang bưng một quả bí đỏ già.

Yi-gyeom nhìn thấy cậu thì như bị giật mình, lùi thụt lại, rồi nhanh chóng chui tuốt về ban công.Thấy rõ ràng hắn đang trốn mình, Soo-gyeom bật cười ngán ngẩm, rồi cũng bước vào ban công theo sau."

Ê, Cha Yi-gyeom!

Sao lại chạy?

Đang tránh mặt tui đấy à?"

"Không phải.

Tôi... chỉ nhớ ra mình bỏ quên thứ gì thôi..."

"Bỏ quên cái gì?

Hả?

Cái gì cơ?!"

Rõ ràng tay hắn đang ôm một quả bí đỏ to bằng nửa người cậu, còn nói là bỏ quên cái gì nữa.

Nghe có mà chẳng ai tin nổi.

Con mắt bên không bị che băng của Soo-gyeom nheo lại, sắc bén hẳn."

Hừm... nói chung là tôi bỏ quên.

Bình thường ông có bao giờ mò ra chỗ này đâu, tự nhiên lại xông vào kiếm chuyện?"

"Kiếm chuyện?

Ông vừa bảo tui kiếm chuyện?"

"Chứ còn gì nữa.

Xông vào cái rầm, rồi chất vấn tôi để quên cái gì, không phải gây chuyện thì là gì."

"Haa, đúng là giỏi cãi."

Cậu bĩu môi.

Mà nói đi cũng phải nói lại, Yi-gyeom cãi nghe đâu ra đấy thật.Hắn chắc vừa rửa mặt xong, so với lúc trước thì trông đỡ sưng húp hơn, nhưng mắt vẫn còn đỏ và hơi phù.Yi-gyeom vốn sở hữu đường nét sắc sảo, góc cạnh rõ ràng, vậy mà bây giờ đôi mắt lại sưng mọng... nhìn vừa buồn cười, vừa dễ thương đến mức kỳ lạ.

Thấy bộ dạng ấy, cái cục tức khi nãy vì hắn tránh mặt cậu tự nhiên tan biến đâu mất.Soo-gyeom khẽ hạ giọng, gọi nhỏ."

Này, Cha Yi-gyeom."

"...Gì."

"Xin lỗi.

Vì đã làm ông lo lắng."

"......"

Yi-gyeom không đáp.

Chỉ mấp máy môi, như muốn nói gì đó rồi thôi.

Soo-gyeom nhân cơ hội tiếp lời."

Với lại... cảm ơn, vì đã lo cho tui."

Đó là lời thật lòng.

Có một người lo lắng cho mình đến mức này... cậu không chỉ biết ơn, mà còn thấy hạnh phúc.Nói xong, Soo-gyeom bất giác thấy ngượng, đưa tay gãi gáy.

Yi-gyeom thì vẫn đứng ngẩn ra, ôm quả bí đỏ trong tay, chỉ biết cắn môi."

Ờm...

ông có thể đặt quả bí xuống được không?"

"Tại sao?"

"Vì tui muốn ôm ông."

Đúng là có những cảm xúc quá lớn, không cách nào chỉ dùng lời mà diễn đạt hết được.

Soo-gyeom muốn ôm hắn thật chặt, muốn nói cảm ơn bằng chính cái ôm ấy.

Dù biết vậy cũng chưa chắc đã truyền tải được tất cả..."

Cho nên... quả bí đó, ừm, Cha Yi-gyeom à, ông..."

Bộp!Yi-gyeom thả rơi quả bí vốn đang nâng niu như bảo bối.

Quả bí nứt một đường kêu cái 'rắc', vậy mà hắn chẳng thèm để ý, chỉ lao đến ôm chặt lấy Soo-gyeom.Bị kéo vào vòng tay hắn bất ngờ, Soo-gyeom chỉ kịp chớp mắt, rồi ngượng nghịu nhúc nhích, đưa tay ôm đáp lại."

Cảm ơn...

Thật sự, tui chỉ muốn nói lời cảm ơn này thôi..."

"Song Soo-gyeom."

"Hử?

Sao á?"

"Chính ông nói là muốn ôm tôi, đúng chứ?"

"Hơ?

Ờ thì...

đúng ấy ha, nhưng mà..."

Đúng là cậu vừa nói thế thật, nhưng khi Yi-gyeom hỏi lại, nghe sao mà lạ lùng.

Soo-gyeom định cãi lại cho đỡ quê, nhưng bị câu tiếp theo chặn đứng."

Vậy thì bây giờ tôi cũng muốn hôn ông."

"...Hở?"

Khoan, cái gì cơ?

Hôn á?

Tự nhiên hôn?

Không phải chỉ là một cái chạm má, mà là... hôn thật sự sao?Soo-gyeom trợn mắt nhìn Yi-gyeom.

Ban đầu cậu tưởng mình nghe nhầm, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia, hình như là thật."

Đột nhiên thế này á?"

"Ông là người nói muốn ôm trước mà."

"Ờ thì...

đúng là vậy, nhưng với tui, cái đó đâu liên quan gì đến hôn nhau đâu..."

Cậu bối rối, lắp bắp nói năng lung tung.

Yi-gyeom lại dùng cái giọng trầm khẽ, vừa nài nỉ vừa quyến rũ, hỏi một câu khiến tim cậu lạc nhịp."

Không được hôn à?"
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
109


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Soo-gyeom chớp mắt chậm rãi.

Trong tình huống này mà còn để ý chi tiết thì cũng buồn cười thật, nhưng bằng kinh nghiệm mà nói, cậu biết mình không nghe nhầm."

Chỉ là... hỏi cho chắc thôi nhưng, ông vừa nói..."

"Không nghe nhầm đâu.

Tôi cũng không lỡ miệng."

"Ha, ha ha...

Ra vậy thật hả..."

Câu trả lời dứt khoát của Yi-gyeom khiến Soo-gyeom nuốt nước bọt khan.

Đầu óc cậu rối tung, không biết phải làm gì cho đúng.Nhưng cái đầu còn chưa kịp nghĩ xong thì..."

Vậy, không được à?"

"Khụ..."

Bàn tay hắn trượt nhẹ ở thắt lưng khiến cậu thót người, hơi thở hẫng ra.Nếu suy nghĩ lý trí thì rõ ràng nên nói 'không'.

Họ trong cùng nhóm U-PITE, hơn nữa Soo-gyeom và Yi-gyeom đâu phải đang hẹn hò.

Vậy mà hôn á?

Chuyện hoang đường!Ấy thế mà..."

Đ-được...

Ưm."

Sao cái miệng lại tự tiện nói đồng ý thế này?!Cậu còn chưa kịp ngẫm xem tại sao, thì môi Yi-gyeom đã áp xuống.Hắn khẽ cắn vào môi dưới của cậu.

Không phải đau, mà là bất ngờ khiến cậu hé miệng, để mặc đầu lưỡi mềm trượt vào.

Lưỡi hắn lướt qua răng, quét đến tận lớp niêm mạc mỏng manh bên trong.Nó tự do khuấy đảo khoang miệng cậu, dồn ép như muốn nuốt trọn lấy hơi thở của Soo-gyeom."

Haa...

ư..."

Một luồng tê dại chạy từ đỉnh đầu xuống tận gáy.

Không khí thiếu hụt khiến đầu óc cậu choáng váng, chân hơi loạng choạng.

Yi-gyeom lập tức ôm chặt hơn, đỡ lấy cả thân người cậu.Bị ôm gọn trong vòng tay hắn, Soo-gyeom chẳng còn cách nào ngoài việc bám vào gáy hắn, như thể nếu buông ra sẽ ngã.

Cậu biết Yi-gyeom sẽ giữ lấy mình, nhưng bản năng thôi thúc khiến cậu càng ôm chặt hơn.Và động tác đó càng làm khát khao trong hắn bùng lên.

Yi-gyeom gần như mất kiểm soát, mạnh bạo quấn lấy lưỡi cậu, kéo sâu đến tận gốc."

Ư...!"

Giữa môi chồng môi, tiếng rên rỉ thoát ra.

Yi-gyeom thấy âm thanh ấy ngọt ngào đến kỳ lạ.

Hắn vốn nghĩ mình không thích kiểu gây đau, vậy mà nhìn Soo-gyeom vì hắn mà rối loạn, lại thấy kích thích đến rùng mình.Hắn cắn môi dưới cậu nhiều lần, khiến thân hình gầy gò khẽ run."

Haa...

Ưng..."

"Đau à?"

"Ừ...

ừm..."

"Xin lỗi.

Nhưng... tôi không chắc dừng nổi."

"Hơ, hả?

Ưm!"

Cậu chưa kịp phản ứng thì lưỡi hắn lại lấn tới, nuốt chửng cả tiếng thở dồn dập.Soo-gyeom đã tưởng nếu nói 'đau' thì hắn sẽ dừng.

Ai dè Yi-gyeom lại càng hưng phấn, không chỉ càn quét trong miệng mà còn trượt tay xuống ngang eo, vuốt ve khiến toàn thân cậu rũ mềm."

Haa...

ư, hưm..."

"Âm thanh này người khác cũng sẽ nghe mất đấy.

Tôi vẫn thích thôi, nhưng ông thấy ổn chứ?"

"Cái...

Ư..."

Nghe hắn nói, Soo-gyeom vội cắn môi ngậm chặt.Đúng rồi, cậu quên mất đây là ký túc xá của nhóm, nơi mấy thành viên khác cũng ở.

Ý nghĩ 'nếu bị bắt gặp' làm mặt cậu đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa hoảng.

Thế nhưng, cơ thể lại nóng bừng, càng bị cuốn sâu hơn."

Ông càng lúc càng hưng phấn hơn."

Yi-gyeom khẽ rời môi, thì thầm sát tai cậu.

Hắn dùng răng cắn nhẹ vành tai, rồi còn liếm dọc vành tai mẫn cảm."

Ưm... a!"

Cậu kêu khẽ, rồi lập tức tự cắn môi để chặn tiếng lại.

Tim đập loạn, sợ đến chết nếu ai đó bất ngờ bước vào.

Nhưng nhiệt nóng quấn quanh khiến cậu như muốn tan chảy.Rồi môi hắn trượt xuống cổ, lưu lại hơi thở nóng rực.

Soo-gyeom giật mình, vội giãy nhẹ."

Đ-đừng...!

Sẽ để lại dấu mất!"

Dù cậu ngây ngô trong chuyện này, nhưng vẫn biết thế nào là hickey.

Idol đang quảng bá mà cổ lại có dấu hôn, nếu fan bắt gặp thì... chỉ nghĩ thôi cũng đủ nổi da gà."

Vậy thì...

ông để lại cho tôi đi."

"...Hả?"

"Ông để lại dấu cho tôi."

Nói rồi hắn kéo áo mình xuống, để lộ đường vai rắn chắc.Soo-gyeom nuốt khan, mắt dán chặt vào làn da ấy."

C-cái này... nếu ai thấy thì..."

"Không sao.

Tôi biết cách giấu."

"Nhưng... lỡ bị phát hiện thì..."

"Tôi chịu trách nhiệm.

Cứ làm đi."

'Ông định chịu trách nhiệm kiểu gì hả, cái đồ điên này!'Câu chửi suýt bật ra, cậu lại nuốt vào.

Không hiểu sao nhìn hắn chắc nịch thế, lại thấy muốn tin."

Hay ông muốn tôi để lại dấu cho cậu?"

"Không thể... không để lại được hả?"

Cậu cố gắng cãi, giọng ấm ức.

Yi-gyeom chẳng trả lời, chỉ liếm dọc vành tai cậu một lần nữa.

Cả người Soo-gyeom run lên, đôi chân sắp nhũn ra, may mà còn được hắn ôm chặt."

Ư... tai...

đừng, đừng làm thế..."

Hắn cứ liên tục kích thích nơi nhạy cảm khiến cậu rên khẽ, nhiệt lan dồn xuống tận bụng dưới, khó chịu đến bứt rứt."

Nếu không chọn, tôi sẽ tiếp tục thế này đấy."

"Đ-đồ tệ hại...!"

Nghe lời Yi-gyeom, cậu lẩm bẩm với giọng đầy oán trách.

Ngay lập tức hắn cong môi cười dài, vô cùng đắc ý."

Chết rồi."

"Cái gì chết?"

"Bị ông oán trách mà... tôi lại thấy thích."

"...Hả?"

"Lỡ như đến cả lúc làm ông khóc mà tôi cũng thích thì sao nhỉ..."

Nghe câu lảm nhảm đó, đầu óc Soo-gyeom lập tức đỏ rực báo động khẩn cấp.'Biến thái, biến thái!

Thích cái quái gì ở chuyện làm người ta khóc hả, đồ khùng!'Cậu không dám nói ra, chỉ trợn tròn mắt nhìn hắn.

Yi-gyeom thì cười nhàn nhã, như thể nhìn thấu sạch ruột gan cậu."

Cho nên...

để lại dấu hôn cho tôi đi."

"Ông, ông đúng là......"

Soo-gyeom nghẹn lời.

Rồi lỡ bắt gặp phần vai hắn rắn chắc nổi rõ gân cơ, cậu liền nhắm tịt mắt.'Thôi kệ, không làm thì ổng chẳng chịu buông đâu.

Mình thua rồi.'Nghĩ thế, cậu run run áp môi lên chỗ xương đòn nổi bật của Yi-gyeom."

Nhưng... nhưng tui không biết làm đâu..."

"Khư...Ông nói mấp máy ở ngay đó thì..."

"Á, x-xin lỗi!"

Giọng hắn xen lẫn hơi thở dồn dập làm Soo-gyeom giật bắn, ngẩng đầu lên.

Nhưng Yi-gyeom lại dịu dàng ấn tay xuống sau gáy cậu, ép cậu tiếp tục dán môi vào bờ vai hắn."...Không sao.

Mau để lại dấu đi."

Bị thúc giục, Soo-gyeom vẫn ngập ngừng.

Cậu thật sự chẳng biết phải làm thế nào.

Sau cùng, cậu lấy hết can đảm khẽ cắn một cái lên cơ bắp vai hắn."

Khự..."

Hắn bật ra tiếng rên khàn khàn.Cậu sững lại.Cái chất giọng từng cất hát trên sân khấu sao mà... rên gợi cảm đến thế chứ.Soo-gyeom cảm nhận được má mình nóng bừng.

Cậu thè lưỡi khẽ liếm thử lên da hắn, rồi vì thiếu tự tin nên động tác cẩn trọng đến mức dè dặt.Ngay lúc đó, bàn tay đang giữ sau đầu cậu siết chặt hơn.

Không chỉ vậy, cơ thể Yi-gyeom cũng bất giác cứng lại.

Nhận thấy thay đổi ấy, cậu liều mình lặp lại, lần này mạnh dạn mút chặt làn da trên bờ vai hắn."

Ư..."

Mỗi lần cậu động đậy, Yi-gyeom lại rên khẽ, khiến Soo-gyeom rơi vào trạng thái kỳ lạ.Cậu chưa từng tưởng tượng cảnh này bao giờ.

Yi-gyeom vì chính mình mà run rẩy, thở dốc, phát ra âm thanh nhạy cảm đến thế.Vậy mà, trái ngược với sự ngượng ngập, Soo-gyeom lại thấy thích.'Trời ạ... chẳng lẽ mình mới là biến thái đây sao...'Cậu nuốt tiếng thở dồn dập, nghiến răng cắn khẽ, tiếp tục kích thích phần vai săn chắc ấy.

Yi-gyeom theo từng nhịp cắn mà khẽ co giật, toàn thân căng cứng vì quá mức nhạy cảm.Không chỉ mỗi bờ vai mà cả dưới kia, tất cả cũng đang siết chặt đến mức rõ ràng.Thứ gì đó nóng rực cứng ngắc khẽ chạm vào bụng cậu.Nhận ra cảm giác ấy, Soo-gyeom lập tức nhắm chặt mắt, mặt đỏ như muốn nổ tung, nhưng môi vẫn kiên quyết để lại dấu hằn sâu rõ rệt trên da hắn.
 
Back
Top Bottom