- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #111
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
108
108
Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Vừa up xong, y như chờ sẵn, hàng loạt bình luận ùn ùn đổ về.
Soo-gyeom lướt đọc vài cái đập ngay vào mắt.▪︎ ▪︎ ▪︎[kim_lisaaa311] Thiên thần của bọn mìnhㅠㅠㅠㅠㅠㅠ Vừa lo tụi mình lo lắng, nhóc ấy đã vội đăng hình lên... thật sự đau lòng quá...
Sao lại có thể ngoan hiền đến thế này chứ...[7787cuttyXD] May quáㅠㅠㅠㅠ Thật sự may mắn...
Nghỉ ngơi đi Soo-gyeom à...
Nhờ Yi-gyeom nấu cháo bí đỏ cho ăn, nhớ dặn lần này phải cho thêm mấy viên bánh trôi nhé...[kim_duck88] Hức...
Soo-gyeom à, máu chị cùng nhóm với bé đó nha...
Nếu cần ghép tạng thì gọi nha...
Chị sẽ thành 'kho dự trữ nội tạng khẩn cấp' của em liền...[rozzzzy;0] OMG My Soo, don't get sick ;()▪︎ ▪︎ ▪︎Trong lúc cậu còn đang đọc, hàng chục bình luận mới lại hiện lên liên tục theo từng lần kéo xuống.
Soo-gyeom khẽ cười nhạt.
Không chỉ fan café chính thức, mà các cộng đồng khác cũng xôn xao không kém.▪︎ ▪︎ ▪︎[Trên Insta Soo-gyeom đã up hình rồi]Chủ thớt: Cuộc đời đúng là phế phẩm
Sorry vì spoil
Mau vô mà xem đi▪︎ ▪︎ ▪︎[Thấy không, cậu ấy đăng để các Orbit đỡ lo đó]
Chủ thớt: Cả vũ trụ tồn tại chỉ vì cậu
ㅠㅠㅠㅠㅠㅠ Chắc chính cậu ấy mới là người hoảng nhất...
Vậy mà đã vội viết status 'ổn rồi' cho tụi mình...
Làm sao mà chịu nổi một thiên thần thế này chứ...▪︎ ▪︎ ▪︎[Video sự cố hôm nay]
Chủ thớt: UP1Tㅌ
[gif] [gif] [ảnh]Nhìn nè, gần như nổ ngay trước mặt Soo-gyeom luônㅠㅠㅠㅠㅠ Tui dòm cái là chắc nịch thấy mảnh vụn bắn raㅠㅠㅠㅠㅠTrong clip sau thì Soo-gyeom mở mắt cũng không nổi, nước mắt rơi ròng ròngㅠㅠㅠㅠㅠ Thế mà miệng vẫn cố cười... tim tui nát vụn luôn...May mà công ty thông báo không nghiêm trọng, chứ trước khi có thông báo thì tui chỉ biết ngồi khóc thôi...▪︎ ▪︎ ▪︎[Chỉ có mình rơi nước mắt khi thấy Yoo-chan phát hiện Soo-gyeom đầu tiên rồi chạy tới liền à..?]
Chủ thớt: Cánh hoa ước nguyện
[gif] [gif]Nhìn góc này thì Yoo-chan chắc nhận ra có gì lạThế là bỏ luôn line diễn, phóng thẳng tới Soo-gyeomThành ra đoạn đó camera còn không bắt kịp...Yoo-chan giữ ẻm lại, rồi cho ngồi ngay lên đùi nóㅜㅜㅜㅜ Phản xạ nhanh thế này, đáng khen lắm...
Nhóc út của tụi mình từ bao giờ đã lớn thế chứ...
Nhưng mà nghĩ tới tới-gyeom vẫn thấy nhói lòng...
Hôm nay phải mở rượu rồi...▪︎ ▪︎ ▪︎[Mình có ở hiện trường]
Chủ thớt: Khi công ty như gia đình thì hãy nhìn vào Soo-gyeom
Xem broadcast thấy nghiêm trọng rồi, nhưng thực tế còn căng hơn.
Soo-gyeom gần như khuỵu xuống luôn...Phía trước còn liên tục phun pháo lửa, nếu ngã về trước chắc toang thật...
Nên fan phía dưới hét ầm lên...Lúc đó Yoo-chan lao tới đỡ...ㅜㅜKhông chỉ hai đứa lùi xuống, mà line-up hôm nay loạn hết cả.
Các thành viên khác cũng chạy về phía Soo-gyeom để biểu diễn cùng...Ai cũng lo cho ẻm áㅠㅠㅠㅠ Cứ liếc nhìn Soo-gyeom suốt...
Vừa phải diễn, vừa thấy ẻm khó chịu, nhìn thôi cũng muốn khóc...Cuối cùng Tae-won cõng Soo ra khỏi sân khấu...Không chỉ Orbit mà fan các nhóm khác cũng lo lắng nhiều lắm...ㅜㅜGiờ viết lại mà tay còn run...
Ẻm đăng selfie cũng chỉ vì lo tụi mình lo thôi...
Thật sự cảm động đến bật khóc...└ Trong tình cảnh nghiêm trọng thế mà đọc nickname của chủ thớt là cười ẻ ㅜㅜㅜㅋㅋㅋㅋㅋ└ Chủ thớt: Á ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Nhưng công ty tui đúng kiểu family company thật...└ Trời... cố lên nha...▪︎ ▪︎ ▪︎Đọc phản ứng của fan xong, Soo-gyeom đặt điện thoại xuống.
Tụi fan đã được an ủi rồi, bây giờ cậu phải đi dỗ 'một tên nhóc quan trọng' khác mới được."
Ai cha."
Cậu hít một hơi, bật dậy khỏi sofa, rồi bắt đầu lùng sục trong ký túc xá để tìm Yi-gyeom.
Cậu đoán hắn ở trong phòng, nhưng bước vào thì chỉ thấy Yoo-chan, còn bóng dáng Yi-gyeom mất dạng."
Ơ?
Cha Yi-gyeom đâu?"
"Anh ấy không có trong phòng đâu ạ.
Nhưng điện thoại vẫn để đây, chắc không ra ngoài ấy anh."
Nghe Yoo-chan giải thích, Soo-gyeom gật đầu cảm ơn rồi bước ra.
Không nghĩ Yi-gyeom ở phòng mình, cậu băng qua phòng khách, định ghé mắt vào nhà vệ sinh thì bất chợt nghe thấy động tĩnh từ bếp."
Cha Yi-gyeom?
Là ông hở?"
Cậu khẽ gọi.
Quả nhiên, âm thanh vọng ra từ ban công nối liền với bếp.Ký túc có hai ban công: một thông với phòng khách, một nối với bếp.
Ban công bếp thường để đồ ăn, nguyên liệu nấu nướng, nói cách khác chính là sân khấu riêng của Yi-gyeom.
Soo-gyeom lập tức chắc chắn người trong đó là hắn."
Cha Yi-gyeom!"
Không ngoài dự đoán, vừa ló ra, Soo-gyeom bắt gặp hắn đang bưng một quả bí đỏ già.
Yi-gyeom nhìn thấy cậu thì như bị giật mình, lùi thụt lại, rồi nhanh chóng chui tuốt về ban công.Thấy rõ ràng hắn đang trốn mình, Soo-gyeom bật cười ngán ngẩm, rồi cũng bước vào ban công theo sau."
Ê, Cha Yi-gyeom!
Sao lại chạy?
Đang tránh mặt tui đấy à?"
"Không phải.
Tôi... chỉ nhớ ra mình bỏ quên thứ gì thôi..."
"Bỏ quên cái gì?
Hả?
Cái gì cơ?!"
Rõ ràng tay hắn đang ôm một quả bí đỏ to bằng nửa người cậu, còn nói là bỏ quên cái gì nữa.
Nghe có mà chẳng ai tin nổi.
Con mắt bên không bị che băng của Soo-gyeom nheo lại, sắc bén hẳn."
Hừm... nói chung là tôi bỏ quên.
Bình thường ông có bao giờ mò ra chỗ này đâu, tự nhiên lại xông vào kiếm chuyện?"
"Kiếm chuyện?
Ông vừa bảo tui kiếm chuyện?"
"Chứ còn gì nữa.
Xông vào cái rầm, rồi chất vấn tôi để quên cái gì, không phải gây chuyện thì là gì."
"Haa, đúng là giỏi cãi."
Cậu bĩu môi.
Mà nói đi cũng phải nói lại, Yi-gyeom cãi nghe đâu ra đấy thật.Hắn chắc vừa rửa mặt xong, so với lúc trước thì trông đỡ sưng húp hơn, nhưng mắt vẫn còn đỏ và hơi phù.Yi-gyeom vốn sở hữu đường nét sắc sảo, góc cạnh rõ ràng, vậy mà bây giờ đôi mắt lại sưng mọng... nhìn vừa buồn cười, vừa dễ thương đến mức kỳ lạ.
Thấy bộ dạng ấy, cái cục tức khi nãy vì hắn tránh mặt cậu tự nhiên tan biến đâu mất.Soo-gyeom khẽ hạ giọng, gọi nhỏ."
Này, Cha Yi-gyeom."
"...Gì."
"Xin lỗi.
Vì đã làm ông lo lắng."
"......"
Yi-gyeom không đáp.
Chỉ mấp máy môi, như muốn nói gì đó rồi thôi.
Soo-gyeom nhân cơ hội tiếp lời."
Với lại... cảm ơn, vì đã lo cho tui."
Đó là lời thật lòng.
Có một người lo lắng cho mình đến mức này... cậu không chỉ biết ơn, mà còn thấy hạnh phúc.Nói xong, Soo-gyeom bất giác thấy ngượng, đưa tay gãi gáy.
Yi-gyeom thì vẫn đứng ngẩn ra, ôm quả bí đỏ trong tay, chỉ biết cắn môi."
Ờm...
ông có thể đặt quả bí xuống được không?"
"Tại sao?"
"Vì tui muốn ôm ông."
Đúng là có những cảm xúc quá lớn, không cách nào chỉ dùng lời mà diễn đạt hết được.
Soo-gyeom muốn ôm hắn thật chặt, muốn nói cảm ơn bằng chính cái ôm ấy.
Dù biết vậy cũng chưa chắc đã truyền tải được tất cả..."
Cho nên... quả bí đó, ừm, Cha Yi-gyeom à, ông..."
Bộp!Yi-gyeom thả rơi quả bí vốn đang nâng niu như bảo bối.
Quả bí nứt một đường kêu cái 'rắc', vậy mà hắn chẳng thèm để ý, chỉ lao đến ôm chặt lấy Soo-gyeom.Bị kéo vào vòng tay hắn bất ngờ, Soo-gyeom chỉ kịp chớp mắt, rồi ngượng nghịu nhúc nhích, đưa tay ôm đáp lại."
Cảm ơn...
Thật sự, tui chỉ muốn nói lời cảm ơn này thôi..."
"Song Soo-gyeom."
"Hử?
Sao á?"
"Chính ông nói là muốn ôm tôi, đúng chứ?"
"Hơ?
Ờ thì...
đúng ấy ha, nhưng mà..."
Đúng là cậu vừa nói thế thật, nhưng khi Yi-gyeom hỏi lại, nghe sao mà lạ lùng.
Soo-gyeom định cãi lại cho đỡ quê, nhưng bị câu tiếp theo chặn đứng."
Vậy thì bây giờ tôi cũng muốn hôn ông."
"...Hở?"
Khoan, cái gì cơ?
Hôn á?
Tự nhiên hôn?
Không phải chỉ là một cái chạm má, mà là... hôn thật sự sao?Soo-gyeom trợn mắt nhìn Yi-gyeom.
Ban đầu cậu tưởng mình nghe nhầm, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia, hình như là thật."
Đột nhiên thế này á?"
"Ông là người nói muốn ôm trước mà."
"Ờ thì...
đúng là vậy, nhưng với tui, cái đó đâu liên quan gì đến hôn nhau đâu..."
Cậu bối rối, lắp bắp nói năng lung tung.
Yi-gyeom lại dùng cái giọng trầm khẽ, vừa nài nỉ vừa quyến rũ, hỏi một câu khiến tim cậu lạc nhịp."
Không được hôn à?"