Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!

[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
88


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...May mắn thay, cuối cùng cũng đến ngày phát hành MV mà không bị nhốt ở đâu thêm lần nào nữa.

Soo-gyeom ngồi thẳng trước máy tính, tay liên tục nhấn F5 trang YouTube với một trái tim đang đập rộn ràng."

Em làm gì đấy, Soo-gyeom à?"

"F5!!"

Cậu vừa dán mắt vào màn hình vừa đáp gọn lỏn câu hỏi của Tae-won.Tae-won thấy kỳ lạ nên cúi xuống nhìn màn hình thì đúng thật, cậu đang chăm chăm nhấn F5 kênh YouTube chính thức của DP Entertainment.Lúc đó Tae-won mới hiểu cậu đang đợi cái gì."

MV vẫn chưa lên hử?"

"Ừm, vẫn chưa ạ."

Soo-gyeom dán mắt vào màn hình, đáp chắc nịch.

Tae-won nhìn điệu bộ căng thẳng đó mà bật cười.Nhưng cậu chẳng buồn để ý.

Nếu là bình thường, chắc đã quay sang càu nhàu sao lại cười rồi, nhưng lúc này cậu đang quá mải mê canh MV."

Qua mười hai giờ rồi mà sao vẫn chưa có vậy!"

"Giờ máy tính nhanh hơn mấy phút đấy."

"Hả...?"

"Vẫn đang là mười một giờ năm mươi chín."

Tae-won liếc điện thoại rồi xác nhận thêm một cú.

Soo-gyeom vẫn chưa được trả điện thoại, chỉ có thể nhìn thiết bị của hắn bằng ánh mắt đầy khao khát, rồi lắc đầu thật mạnh để lấy lại tỉnh táo.Đúng, điện thoại không quan trọng.

Hôm nay là ngày MV lên sóng, là một ngày lịch sử!Soo-gyeom vừa hồi tưởng tiền kiếp vừa ra sức bấm F5 như thể đánh trống khai chiến.

Và ở lần thứ năm, cuối cùng một video mới đã hiện lên.Chính là MV ca khúc chủ đề từ mini album thứ hai《Listen To》của U-PITE.Ở kiếp trước, bài chủ đề là một bản dance nhanh.

Tuy cũng được phản hồi tích cực, nhưng nhiều người vẫn tiếc nuối vì không được chọn làm title.

Bài dance kia tuy bắt tai nhưng lại thiếu màu sắc đặc trưng, dễ bị thay thế.

Nghe vui tai đó, nhưng chẳng ai nghe lâu dài.Thực tế, bài đó debut là ứng viên số 1 ngay khi phát hành, nhưng chỉ một tuần sau đã tụt khỏi bảng xếp hạng.Ngược lại, là bản ballad không chỉ trụ hạng lâu mà còn ngày càng được yêu thích dù không phải title.Vì vậy, ở hiện tại, việc của Soo-gyeom đã rất rõ ràng, cậu phải đẩy lên làm ca khúc chủ đề.Dù giám đốc Seon-wook và các thành viên không thể hiểu được những gì cậu biết từ kiếp trước, nhưng với sự kiên quyết và những lý lẽ rõ ràng, cuối cùng họ cũng đồng ý."

Lên rồi, lên rồi, lên rồi!"

Soo-gyeom phấn khích đến mức múa tay loạn xạ trong không khí.

Tae-won cười khẽ, giúp cậu nhấn nút phát MV.Soo-gyeom nhìn chằm chằm màn hình khi cảnh cậu mặc sơ mi trắng bước vào bồn tắm dần hiện ra.Trên màn hình, cậu loạng choạng ra khỏi nhà tắm, áo sơ mi ướt sũng dính sát người, để lộ bờ ngực lờ mờ trong lớp vải mỏng.

Cậu ngồi co ro một góc phòng khách.Khi quay, cậu cũng đã xem lại vài lần qua monitor, nhưng giờ nghe phần intro nền nhạc vang lên, ánh sáng và hiệu ứng dựng hậu kỳ khiến phân đoạn đó vừa gợi cảm vừa man mác buồn."

Trời ơi, điên thật.

Chính mình nhìn mà cũng phải công nhận.

Đúng không, Tae-won hyung?

Nhìn khúc này nè, lúc em ra khỏi bồn tắm á."

Soo-gyeom nhấn nút tua lại, rồi thúc cùi chỏ vào đùi Tae-won.

Nhưng rồi cậu sững lại vì cảm giác lạ, quay sang nhìn Tae-won."..."

"Ờm..."

"..."

Một sự im lặng lúng túng phủ xuống.Vài giây sau, như thể bị bấm nút slow motion, Soo-gyeom rút chậm cùi chỏ lại, nở một nụ cười gượng gạo rồi chỉ nhìn vào màn hình."

Anh...

đi nghỉ đi cũng được mà.

Chắc mệt rồi ha..."

"Ừ..."

Tae-won khàn giọng đáp lại, rồi lặng lẽ đi về phía nhà tắm như một cỗ máy rỉ sét.Chắc vì sự cố quá bất ngờ, đến cả MV mà cậu mong chờ bao lâu cũng chẳng còn tập trung nổi.Dù là ballad, nhưng U-PITE vẫn có vũ đạo nhẹ nhàng do Han-sol biên đạo, nên đến khi phân đoạn đó xuất hiện, Soo-gyeom mới lấy lại chút thần trí.[Nhớ về những ngày ta bên nhauCười thật nhiều, cũng đã từng khócNhững ngày ngốc nghếch làm nhau tổn thương...]Giọng Yoo-chan vang lên dịu dàng như thì thầm vào tai người nghe, tiếp đến là Yi-gyeom với những nốt cao dày nội lực.[Xin lỗi em, quay lại đi, ta hãy bắt đầu lạiHãy nghe lời anh lặp đi lặp lạiKhông có em, anh không thể sống nổi...]Rồi đến phần của Soo-gyeom, cậu lên đoạn điệp khúc.

Giọng trong veo nhưng chắc chắn, mang theo nỗi niềm da diết.[Và anh vẫn chờ đợiNgày em quay trở vềVà anh tin nếu nhớ em, rồi em sẽ quay về...]Ca từ chơi chữ giữa "그리고" (và) và "그리다" (nhớ/khắc họa) là điểm nhấn tinh tế của bài hát.

Soo-gyeom dán mắt vào màn hình, tai thì dõi theo tiếng nhạc.Cậu lướt nhẹ con chuột, phần bình luận đã tràn ngập.▪︎ ▪︎ ▪︎Vợ Seon-wook: Điên rồi, đỉnh quá trời đỉnh...

Tim tôi tan nát luôn rồi đó, Soo-gyeom à...

Nếu em cứ ướt át thế kia thì chị thật sự sắp... quay xe đấy... nguy hiểm thật sự...└ Kim Ji-hyun: Chị ơi... cái tên tài khoản này là thật đấy ạ...?└ Chủ thớt: Tất nhiên rồi...Chae Yoon: Mọi người ơi nhìn Yi-gyeom nhà tụi tui đi, tụi mình nhìn visual nhà tui đi ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠLavine Brown: OMG Tae-won♡♡♡♡ ;d soooooooo handsome
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
89


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Sau đó, khi hàng chục bình luận tiếp tục đổ về, một nụ cười mãn nguyện nở rộ trên khuôn mặt Soo-gyeom.

Phản hồi tốt hơn cả kỳ vọng.Nếu mọi chuyện cứ diễn tiến thuận lợi như thế này, mini album vol.2 mà ở kiếp trước chỉ dừng lại ở vị trí ứng cử viên hạng 1, thì lần này có thể thực sự sẽ đạt được no.1.Lượng view MV chính thức đang tăng vọt khiến Soo-gyeom không thể giấu nổi sự hài lòng.

Vì bản audio vẫn chưa được phát hành nên hiện tại mọi người đều đang nghe nhạc qua MV.Dù MV mới chỉ vừa lên sóng, phần lớn người xem vẫn là fan của U-PITE, chứ chưa lan ra công chúng đại trà.

Nhưng chỉ cần thêm chút thời gian, những người yêu thích K-pop nói chung sẽ bắt đầu đổ về, và thắng thua thực sự sẽ bắt đầu từ đó.Dù vậy, chưa có kết quả chính thức thì cũng chưa thể vội vàng đoán trước điều gì, nhưng ít nhất, hiệu ứng MV lần này từ lượt xem đến bình luận, rõ ràng vượt trội hơn so với kiếp trước.Soo-gyeom bật cười thỏa mãn, rồi tua lại đoạn có phân cảnh của cậu.

Kết quả cuối cùng mang một cảm giác đầy gợi cảm, man mác quyến rũ mà vẫn phảng phất nét mơ hồ lãng đãng.

Vì hôm đó lúc quay cậu vẫn còn ngái ngủ, đầu óc mơ màng nên không ngờ lại ra được thành phẩm thế này.Cậu chợt nhớ lại lúc gần quay cảnh solo mà vẫn cứ gật gù lim dim, rồi không nhịn được, khúc khích bật cười.

Khi đoạn cậu bước ra từ bồn tắm hiện lên, Soo-gyeom bấm dừng hình và bật cười khanh khách."

Trời ơi, xuất sắc luôn á!"

Không thể kìm nổi niềm sung sướng đang trào dâng vì phản ứng quá tốt, Soo-gyeom phấn khích tới mức cả người run lên.

Ngay lúc ấy, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau."

Làm gì đó?"

Khi quay đầu lại, cậu thấy Yi-gyeom nghiêng đầu một chút, đang nhìn cậu.

Gương mặt hắn hơi hờn dỗi, nhưng Soo-gyeom chẳng tài nào đoán nổi hắn đang không hài lòng chuyện gì, nên cũng vô thức nghiêng đầu theo."

Sao cái mặt trông khó ở thế?"

"Mặt tôi thì làm sao?"

"Rõ là kiểu mặt không vừa lòng với gì đó còn gì."

Yi-gyeom tỏ vẻ như cậu nói gì vô lý lắm, nhưng ngay cả lời chối bỏ kia cũng chẳng có tí thành ý nào.

Hắn trông không hề có ý định giấu giếm cậu chút nào.

Dĩ nhiên, ánh mắt Soo-gyeom hẹp lại đầy bất mãn."

Tôi làm sao cơ."

"Ngay bây giờ luôn!"

"Không hề."

"Không hề cái gì mà không hề!"

"Thì bảo là không."

"Argh, thấy bực nha!"

Niềm hạnh phúc vừa rồi bốc hơi không còn dấu vết, Soo-gyeom vò rối mái tóc đen tuyền của mình đầy bực dọc.

Thế mà nguyên nhân khiến cậu nổi giận, Yi-gyeom lại chẳng mảy may bận tâm, mặt trơ trơ như chưa có chuyện gì xảy ra.Trong khi Soo-gyeom còn đang bực bội phừng phừng, hắn không nói chẳng rằng, đưa tay lên chuột rồi tắt luôn cửa sổ đang bật MV."

Ê, làm cái gì vậy?!"

"Tắt MV."

"Cái đó thì thấy rồi!

Ý là sao lại tự dưng tắt trong khi tui đang xem hả?!"

"Tôi muốn dùng máy tính.

Tránh ra."

"Còn lâu!

Tui đang dùng mà!"

"Ông dùng nãy giờ rồi đấy.

Giờ tới lượt tôi."

Cả ký túc xá chỉ có một máy tính để bàn.

Dù còn một cái laptop nữa, nhưng màn hình nhỏ nên xem MV không đã bằng.Yi-gyeom dĩ nhiên biết điều đó, nên việc hắn đột ngột giành máy khiến Soo-gyeom chỉ thấy bực hết sức.

Dù cậu cũng thấy hơi áy náy vì đã chiếm máy quá lâu, nhưng thật ra thời gian đâu có bao lâu đâu, sao phải làm quá lên như vậy?"

Yi-gyeom, bực mình thật sự luôn."

"Ừ, cứ bực đi."

Câu trả lời dửng dưng như không khiến Soo-gyeom rên rỉ 'ư ư ư' trong cổ họng rồi rùng mình vì tức.

Cậu nghĩ đó là cách thể hiện sự giận dỗi đỉnh cao, nhưng Yi-gyeom thì như thể chẳng hề bị ảnh hưởng, khiến cậu càng thêm cay."

Tui ghét ông."

"Tôi thì thích ông."

"...?!"

Một câu tỏ tình thình lình thốt ra chẳng ăn nhập gì với hoàn cảnh khiến mắt Soo-gyeom trợn tròn.

Cơn giận hừng hực khi nãy như bong bóng xì hơi xẹp xuống một cái bụp.

Thay vào đó là... ngượng ngùng dâng trào."

Sao không nói gì?"

"Thì... tự dưng tỏ tình thế thì biết nói gì giờ?"

Cậu đáp lại với khuôn mặt đỏ bừng, còn Yi-gyeom thì vẫn thản nhiên nhún vai như thể chẳng có gì là to tát."

Nói kiểu 'Tui cũng thích ông' chẳng hạn?"

"T-tui... sao tui phải nói vậy chứ!"

"Chưa thích à?

Vậy thôi khỏi."

Cách tỏ tình kiểu 'nói cũng được, không thì thôi' khiến mặt Soo-gyeom cau lại.

Cảm giác ngượng ngùng ban nãy cũng bay biến sạch sẽ.

Tỏ tình gì mà... thiếu nghiêm túc và không khí đến vậy?"

Nè!

Ai mà tỏ tình kiểu đó hả?!"

"Chứ phải tỏ kiểu nào?"

"Thì phải nghiêm túc hơn một chút nè!

Phải có không khí nữa..."

"Ok, ghi nhận."

"Hả?

Hở??"

Soo-gyeom đang ra sức lý luận về cách tỏ tình đúng chuẩn, thì Yi-gyeom phản ứng như thể chỉ chờ cậu nói ra mấy lời đó vậy.Cậu trợn tròn mắt như thỏ bị đèn xe rọi, quay đầu hết bên này sang bên kia để hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trong lúc đó, Yi-gyeom nhoẻn cười, khóe môi nhếch lên đầy ranh mãnh."

Cảm ơn vì thông tin hay ho nha."

"Gì cơ?"

"Lần sau tôi sẽ nghiêm túc lấy không khí đàng hoàng rồi tỏ tình cho chuẩn chỉnh, nên lúc đó nhớ đồng ý đấy."

"Hở...?"

Khoan đã, diễn biến này là sao?Ngay cả cái người không giỏi bắt sóng không khí là cậu cũng cảm thấy tình hình đang đi vào một chiều hướng rất sai.

Cậu không sao dẹp được cái cảm giác mình vừa bị Yi-gyeom xoay như chong chóng.

Đã vậy cái tên đáng ghét đó lại còn cười với cái mặt đẹp như tượng tạc khiến cậu càng tức anh ách.Nếu đã định dùng cái mặt đó để trêu người khác thì chi bằng đưa cho cậu đi, ít ra còn có ích!Yi-gyeom thì như chẳng làm gì cả, lại lạnh băng quay về giọng đều đều."

Tránh ra đi, tôi dùng máy tính chút."

Lúc đó cậu mới hoàn hồn trở lại thực tại, hậm hực hất mạnh ghế rồi đứng dậy.

Không hiểu nổi.

Hắn mà là người thích cậu á?

Không đời nào!

Nếu có thì sao lại hành hạ cậu thế này chứ!Không kìm được cơn bực, cậu thẳng tay đập vào lưng Yi-gyeom một cái bốp rồi vùng vằng bỏ về phòng.

Phía sau, cậu nghe thấy tiếng hắn rên lên một tiếng nhỏ, nhưng cậu giả vờ không nghe thấy gì.~

Vài ngày sau là buổi sáng hôm showcase ra mắt mini album vol.2《Listen To》.

Ngay sau khi kết thúc sân khấu showcase và bước sang nửa đêm, digital single sẽ chính thức được phát hành.Soo-gyeom thì khỏi phải nói, không chỉ căng thẳng vì sân khấu mà tim còn đập loạn cả lên vì không biết phản ứng công chúng khi ca khúc ra mắt sẽ thế nào.

Tim đập thình thịch đến mức như thể chính tai mình cũng nghe được."

Cái gì đây, nhìn xem, Soo-gyeom của tụi mình mà diện đồ đen lại hợp thế này á?

Có cái gì mà em ấy mặc không đẹp không vậy?"

Ngay lúc cậu cảm thấy dạ dày mình như đang vặn xoắn vì căng thẳng, thì lời chém gió của stylist Song-ha khi nhìn thấy Soo-gyeom mặc full suit đen lập tức vang lên."

Có ai nghĩ ra chuyện cột choker lên cổ Soo-gyeom không?

Ai chứ ai nữa, là tôi đây!

Quá tuyệt!

Tự thưởng cho mình một cái vuốt đầu!"

Song-ha tự hỏi tự trả lời, còn không quên tự vuốt đầu mình khen lấy khen để.

Quá sức mặt dày, đến nỗi Soo-gyeom cũng không nhịn được mà bật cười khẽ.

Nhờ thế mà cậu như trút được bớt cơn áp lực nặng nề đang dồn tới.Hôm nay cậu mặc một chiếc sơ mi trắng bên trong, khoác ngoài là bộ suit đen ôm dáng.

Phần ngực đeo harness da, cổ cài choker, cả hai được nối lại bằng nhiều dải xích màu bạc."

Trời đất, Soo-gyeom à, cẩn thận đó.

Kẻo chị đây ôm nhóc chạy mất bây giờ."

"Ơ, chị nói gì vậy chứ..."

"Ơ kìa?

Cười á?

Chị nghiêm túc đấy."

Cậu còn đang khúc khích cười thì Song-ha tròn xoe mắt trả lời tỉnh bơ.

Ban đầu cậu còn tưởng là đùa, nhưng nhìn kỹ lại thì trong mắt Song-ha... dường như có chút ánh sáng rất đáng ngờ, khiến cậu rón rén lùi một bước không tự chủ.Chính lúc đó cửa phòng chờ có tiếng gõ, rồi lập tức mở ra."

Ồ, xin chào?"

"Xin chào!"

"Hở, giám đốc!

Chào anh ạ!"

Người đứng ngay trước cửa không ai khác ngoài giám đốc Seon-wook.

Cả các thành viên U-PITE lẫn staff trong phòng chờ đều rối rít cúi chào.Seon-wook gật nhẹ đầu, mỉm cười ôn hoà, rồi bước vào trong một cách rất tự nhiên."

Tôi đến xem showcase, không phiền chứ?

Xin lỗi vì không báo trước."

"Trời ơi, không không!

Anh đến là vinh hạnh của tụi em chứ sao lại phiền ạ!"

Giám đốc vừa dứt lời xin lỗi thì Ji-yeon và Song-ha đã vội vã xua tay đáp lời.

Seon-wook khẽ gật đầu, nở nụ cười như thể nhẹ nhõm.Sau khi chào hỏi qua loa các staff, ánh mắt của Seon-wook liền lướt qua từng thành viên U-PITE đã chuẩn bị xong xuôi.

Và rồi ánh nhìn ấy dừng lại ở Soo-gyeom.Ngay khi nhận ra ánh mắt ấy, Song-ha lập tức bám sát bên cạnh Seon-wook, gần như dính luôn vào người hắn."

Giám đốc nhìn xem, Soo-gyeom không phải đỉnh cao sao?

Đẹp chết người!

Đỉnh khỏi bàn!

Nhìn là muốn 'all kill' luôn đúng không!"

"...Thật đấy."

"Em cố tình giữ concept ướt át như trong MV, nên tóc cũng tạo hiệu ứng hơi ẩm, da thì phủ glow để nhìn giống kiểu vừa chui ra từ bồn tắm!

Rồi đè thêm cái harness với choker lên!

Gợi cảm mà lại làm người ta phát điên luôn!

Cái kiểu mà ai cũng muốn lôi về để chộp lấy mà ăn tươi nuốt sống ấy!"

Song-ha hăng say thao thao bất tuyệt.

Dù cậu vốn đã quá quen với những lời sến súa kiểu này của chị, nhưng khi nghe trước mặt giám đốc, mặt cậu tự dưng đỏ bừng cả lên, đến vành tai cũng bắt đầu nóng hổi.Ngay lúc đó, ánh mắt Seon-wook dán chặt vào Soo-gyeom, rồi khẽ buông giọng như thì thầm."

Thật sự...

đúng là như vậy."
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
90


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Cái gì mà 'đúng thật' chứ...Câu đồng tình bất ngờ của Seon-wook khiến Soo-gyeom vô thức nuốt khan.

Cậu cứ tưởng hắn sẽ hỏi kiểu 'sao lại nói như vậy' cơ, ai ngờ lại thành kiểu hắn thích thật ấy.

Cậu chỉ thấy hoang mang.Không dám nhìn vào ánh mắt lấp lánh nguy hiểm kia, Soo-gyeom lặng lẽ lùi ra sau.

May sao, Yoo-chan đang đứng gần đó như cái cột đình to sừng sững, nên cậu lập tức núp gọn sau lưng hắn như thể đó là chuyện đương nhiên."

Yoo-chan cũng đỉnh mà, phải không?

Trời ơi, thằng bé dạo này còn cao hơn nữa đấy.

Hồi còn là thực tập sinh, cứ tưởng ẻm chỉ dễ thương thôi, ai dè bây giờ vai rộng hẳn, người cũng cao vống lên...

Đúng là thành đàn ông rồi còn gì.

Mà gương mặt thì vẫn giữ nét thiếu niên, cái sự pha trộn kỳ lạ giữa 'cậu bé' và 'người đàn ông' ấy, khà..."

Dòng chảy cuồng nhiệt của Song-ha giờ đã dạt sang Yoo-chan.

Dù 80% tình cảm fangirl của chị dành cho Soo-gyeom, nhưng mấy thành viên còn lại cũng chẳng hề bị bỏ rơi.Thở phào nhẹ nhõm trong lòng, Soo-gyeom nhẹ nhàng tựa trán lên lưng Yoo-chan.

Chưa kịp thư giãn thì giọng quát của Ji-yeon từ đâu vang lên như tiếng sấm."

Soo-gyeom, đừng có làm xẹp tóc!"

Ji-yeon trừng mắt, tay cầm lược và máy sấy, xông tới như thể sẽ xử lý tận gốc cái tội dám phá kiểu tóc.Thật ra thì với Soo-gyeom, có chạm nhẹ tí cũng chẳng ảnh hưởng mấy, nhưng Ji-yeon thì không chấp nhận điều đó.

Chị lôi cậu ngồi xuống ghế rồi cẩn thận sửa lại phần tóc đỉnh đầu."

Nhớ nhé.

Cho đến khi showcase kết thúc, tóc này không còn là của em nữa.

Đừng dựa vào ai hay bất cứ thứ gì.

Giữ đầu cao lên.

Rõ chưa?"

"Dạ vâng."

Cậu đáp lời nhanh như phản xạ.

Chỉ khi đó ánh mắt sắc lẹm của Ji-yeon mới dịu xuống đôi chút.

Trong lúc ấy, Seon-wook cũng bảo cả nhóm cố gắng rồi rời khỏi phòng chờ.Soo-gyeom lúc này mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng niềm an ủi ấy cũng chỉ kéo dài chốc lát khi cậu nhận ra các thành viên đang nhìn mình qua gương."

Song-ha noona, ổng ăn mặc thế có được không đấy?"

Giọng Yi-gyeom không cao, cũng chẳng căng thẳng, chỉ như buông nhẹ một câu.

Nhưng không hiểu sao Song-ha lại nghe ra được cả một trường đoạn cảm xúc, và trả lời như thể đang đọc lời thoại của mình."

Sao?

À à, vì sexy quá đúng không?

Nhìn nguy hiểm đúng không?

Muốn bắt cóc nhốt lại đúng không?

Ngay cả em cũng thấy vậy, phải không Yi-gyeom?"

Tất nhiên, chị không biết Yi-gyeom đang thầm thích mình.

Chắc chị chỉ đang mải mê trong cơn fangirl bốc đồng thường lệ.

Nhưng dù vậy, giữa hai hàng chân mày của Yi-gyeom vẫn nhíu lại đầy bất mãn."

Cái sợi xích đó thì... nhìn có hơi..."

Ngay cả Yoo-chan cũng lên tiếng một cách nghiêm túc.

Và thế là Song-hwa càng thêm phấn khích."

Sợi xích thì sao?

Quá hợp luôn ấy chứ?

Trời đất, không muốn đeo thêm vòng cổ à?

Không muốn nhốt hoàng đế lại à?

Giam cầm luôn đi, rồi ăn thịt luôn cũng được!"

"Aaaa!

Sao lại nhốt người ta!"

Đã từng suýt bị nhốt một lần, Soo-gyeom lập tức phản ứng kịch liệt.

Dù biết Song-ha chỉ nói đùa, nhưng cái cụm 'giam cầm hoàng đế' nghe cứ sai sai khiến cậu nổi da gà."

Ờ thì... cũng đúng mà."

"Cái gì mà 'đúng'!

Đừng có đồng tình!

Noona cũng thôi đi!"

Cậu vội hét lên, sợ rằng nếu để yên, không khéo tỉnh dậy đã thấy mình bị trói ở xó xỉnh nào đó mất.

Vừa may, tiếng gọi của Min-seong vang lên."

Này mấy đứa, chuẩn bị vào sân khấu!"

Nhờ vậy, Soo-gyeom mới thoát khỏi cuộc trò chuyện đáng sợ kia.U-PITE nối đuôi nhau theo Min-seong, đi dọc hành lang dài đến phía sau sân khấu.Càng tiến gần đến nơi biểu diễn, tim Soo-gyeom đập càng mạnh.

Cậu đưa tay trái lên ngực, ấn nhẹ để trấn tĩnh, thì bất ngờ cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay ai đó nắm lấy tay phải của mình.Cậu giật mình quay lại, thì ra là Han-sol."

Nắm tay được chứ ạ?"

"Ừm."

Dù trong đầu cậu nghĩ 'đã nắm rồi còn hỏi', nhưng cảm giác ấm áp ấy thật sự giúp trấn an rất nhiều, nên cậu chỉ khẽ gật đầu.Cuối cùng, U-PITE đã đến phía sau sân khấu.

Bản nhạc , bài hát từng được quảng bá gần đây và cũng là một ca khúc trong album lần này, đang vang lên trên sân khấu.

Có lẽ đây là món quà dành cho các fan đang chờ buổi showcase bắt đầu.Khi nhân viên hậu trường thông báo rằng nhóm đã sẵn sàng, người phụ trách âm thanh liền cắt nhạc.

Ngay sau đó, MC dẫn chương trình bước lên sân khấu, tung hứng đôi chút để khuấy động bầu không khí.Và rồi, thời khắc U-PITE bước lên sân khấu đã đến gần.Tae-won hít sâu một hơi, rồi đưa tay ra phía trước.

Các thành viên lần lượt đặt tay lên tay hắn."

What's this planet?"

"Xin chào, tụi mình là U-PITE Ạ!"

"Hãy làm thật tốt nhé!"

Tae-won hô khẩu hiệu, và mọi người đáp lại.

Đây là nghi thức kiểm tra tinh thần cuối cùng trước khi lên sân khấu.

Không phải sân khấu nào họ cũng làm vậy, nhưng với một buổi showcase quan trọng thế này thì chẳng ai bỏ qua.Một nhân viên phía sau ra hiệu họ chuẩn bị bước ra, và buổi showcase chính thức bắt đầu.~

Vì đây là buổi showcase tràn ngập fan hâm mộ, Soo-gyeom cũng muốn đáp lại sự kỳ vọng của họ.

Việc biểu diễn không mắc lỗi vốn dĩ là điều tối thiểu phải làm, khỏi cần bàn đến, nhưng quan trọng không kém là tạo thính giữa các thành viên để fan tha hồ suy đoán.Soo-gyeom khéo léo tung thính trong cả 6 bài hát, cậu liên tục ra hiệu bằng ánh mắt, thỉnh thoảng còn tạo va chạm cơ thể hợp lý với các thành viên khác.

Không chỉ vậy, đến cả những lúc phỏng vấn xen kẽ giữa các tiết mục, cậu cũng làm tròn vai chuyên thả thính một cách nhiệt tình."

Bây giờ đến tiết mục trả lời bằng 5 âm tiết nhé!

Tôi sẽ chọn câu hỏi ngẫu nhiên, còn các thành viên U-PITE phải trả lời đúng 5 âm tiết.

Ai cũng hiểu luật chơi rồi đúng không?"

"Dĩ nhiên rồi."

"Vâng!"

"Biết rồi ạ."

"Ok, hỏi đi ạ!"

"Đã hiểu rồi."

MC vừa hỏi xong, các thành viên liền thay phiên nhau trả lời.

Tay MC cười hề hề, nói 'trả lời dễ thương quá nhỉ~' rồi thò tay vào chiếc hộp đựng câu hỏi, quơ quào tìm một tờ."

Rồi đây!

Câu hỏi lần này là...

Ồ, là câu hỏi dành cho cậu Soo-gyeom nha."

"Em á?

Tuyệt quá!

Xin hãy hỏi đi ạ!"

Soo-gyeom nuốt khan, ngẩng đầu nhìn MC, khẽ gật đầu một cái.

Tay kia liền làm bộ làm tịch, cao giọng đọc câu hỏi."

'Oppa Soo-gyeom à, oppa thân với các thành viên lắm, vậy có ai là người oppa thích nhất không ạ?' – Một câu hỏi như vậy nè.

Ồ~ nghe có vẻ nhạy cảm ghê ha?

Không được nhắc tên chắc người ta buồn lắm đó.

Nhưng mà đã được hỏi thì phải trả lời rồi, đúng không, cậu Soo-gyeom?"

"Dạ đúng rồi, dĩ nhiên rồi ạ."

Cậu phụ họa ngắn gọn, trong đầu xoay chuyển liên hồi.

Làm sao trả lời cho khéo, để vừa làm fan đẩy thuyền hài lòng, mà vẫn duyên dáng thông minh đây?

Bộ não bắt đầu hoạt động hết công suất.

Rồi chợt một ý tưởng lóe lên, cậu đưa tay phải ra phía trước, vừa gập từng ngón tay vừa hét lớn."

Tất!

Cả!

Đều!

Là!

Của!

Em!"

Câu trả lời vừa dứt, fan hét muốn thủng màng nhĩ.

MC cũng vỗ tay như sấm."

Trời ơi, câu trả lời đỉnh thật sự!

Mà khoan, không phải 'ai em cũng thích' mà là 'của em' hả?

Là sao?

Các thành viên đều là của Soo-gyeom ssi á?"

"À, à, không phải vậy đâu ạ..."

Soo-gyeom đỏ mặt, ra vẻ ngượng ngùng.

Dĩ nhiên, đây cũng là chiêu trò được tính toán kỹ.

Như MC nói, cậu hoàn toàn có thể đáp kiểu an toàn rằng 'ai em cũng quý', nhưng để tăng độ viral với fan, cậu cố tình nhấn mạnh 'tất cả đều là của em'.Và có vẻ cách này rất hiệu quả.

Vì fan phát cuồng thật rồi còn gì.Soo-gyeom cười hài lòng.

Mọi chuyện đến đây đều rất ổn.

Tưởng là vậy."

Ủa?

Cậu Soo-gyeom!

Nhìn mặt mấy thành viên không vui lắm kìa.

Có khi nào là... ghen không ta?"

Nếu không có câu hỏi trời đánh đó của MC thì đã hoàn hảo rồi.Cậu giật bắn, quay sang nhìn quanh thì thấy mấy thành viên thật sự đang trưng ra vẻ mặt không mấy hài lòng.▪︎ ▪︎ ▪︎[SHOWCASE HOOK2]Chủ thớt: Wa2raNO

Một đứa từ "quốc cam" vừa bay chuyến khuya đi coi showcase về đây...Vừa đi làm đêm xong nên thấy hơi khùng khi vẫn quyết định đi, nhưng mà nếu không đi thì chắc cạp đất vì tiếc mất ㅠㅠㅠㅠㅠTrước tiên là... bọn nhỏ đẹp quá thể...Sống ở "quốc cam" lâu nay mới lần đầu thấy tụi nó ngoài đời, mà trời ơi...Thật sự visual tụi nhỏ...Không đùa đâu, ai nấy đều như phát sáng...Với lại cái kiểu quyến rũ của Song Soo-gyeom ấy...

Lúc xem video tui cũng chỉ coi được mấy đoạn cắt nhỏ nhỏ nên không rõ, nhưng...Coi trực tiếp rồi mới thấy, ôi mẹ ơi ẻm quyến rũ vãi chưởng ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋNếu là người khác chắc thấy hơi gồng quá đâm ra gượng gạo, mà vì là một đứa đẹp sẵn rồi nên chỉ khiến tui... dán mắt vô không rời được...Điên thật rồi Song Soo-gyeom...Thằng nhỏ đáng yêu chết đi được...▪︎ ▪︎ ▪︎[Team stylist, xin nhận của tui một lạy] Chủ thớt: Cá cược đời mình cho U-PITE

Tui nói rồi mà...

Điên thật rồi đúng không...Không thể tin nổi là stylist lại nghĩ tới chuyện cho tụi nhỏ mặc harness, đeo choker rồi quấn cả xích luôn á...Tống hết mấy người đó vào tù đi trời ơi...!!!Mấy người tưởng làm vậy rồi còn được sống tự do hả...?Mở cửa ra... tui tới bắt về hết bây giờ...▪︎ ▪︎ ▪︎[Danh ngôn hôm nay: Tất cả đều là của em]Chủ thớt: Orbit1237

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà nghĩ ra được câu đó là sao vậy ㅠㅠㅠㅠㅠㅠNói là 'đều là của em' luôn đó...Phải rồi, Soo-gyeom à, bé cứ nhận hết đi ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠTụi nhỏ là của bé hết...Nếu là bé thì tui chịu thua thiệt cũng cam lòng...▪︎ ▪︎ ▪︎[Ai muốn dựng lều trong miệng của Jung Han-sol thì vào đây]Chủ thớt: Han-sol Beam

Jeong Han-sol điên thật rồi...Cái "hang miệng" của ổng có vẻ rộng ra thì phải...Tui cao 1m47 mà thấy mình nằm dang tay dang chân vẫn dư chỗ...Từ nay dựng lều ngủ luôn trong đó cũng được...
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
91


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."

Cái miệng quạ đen nghiệp chướng này..."

Soo-gyeom muộn màng trách cái miệng mình, nhưng lời đã buột ra thì đâu thể thu lại.

Giá mà chỉ có vài người nghe thấy thì còn đỡ, có thể chối bay là người ta nghe nhầm, hoặc cãi ngang rằng mình chưa từng nói.

Nhưng tiếc là, chuyện đó lại xảy ra ngay giữa showcase.

Tai nghe rõ ràng chắc phải đến hàng ngàn cái.Nếu là trước đây, Soo-gyeom hẳn đã nhân cơ hội này mà thả thêm cả đống thính nữa cho vui rồi.Nhưng bây giờ thì không thể như vậy được.

Cậu đã hiểu rõ chỉ một bước sai là có thể tự đẩy mình vào hố sâu còn khủng khiếp hơn hiện tại.

Tự phong làm kẻ nhận bait như xưa là chuyện không thể.Sau một thoáng đắn đo trong tuyệt vọng, Soo-gyeom cuối cùng chọn cách cổ điển, đó là giả ngu."

Ahaha, sao lại thế được~ Mấy người kia ghen cái gì chứ~ Ghen hả?

Không đúng ha?

Đấy, thấy chưa, không ai ghen mà.

Vậy mình qua câu tiếp theo nha!"

Cậu vừa hỏi vừa tự trả lời, không để bất kỳ thành viên nào kịp mở miệng, rồi lướt thẳng sang câu hỏi kế tiếp.Bản thân Soo-gyeom cũng biết cách xử lý này đúng kiểu lươn lẹo cho qua chuyện.

Nhưng trong hoàn cảnh thế này, không gì hiệu quả bằng mặt dày.Cậu nhìn về phía MC, lần nữa hô lên."

Câu tiếp theo cho em đi ạ!"

MC nghiêng đầu, có vẻ hơi nghi hoặc, nhưng cũng bị không khí đẩy đi nên đành thò tay vào hộp bốc câu hỏi.

Sau vài giây quơ quào, một tấm thẻ được rút ra."

Câu hỏi lần này là... cho Yoo-chan nhé!

Fan hỏi: 'Điều tuyệt nhất khi Yoo-chan trở thành người lớn là gì?' Yoo-chan, mời trả lời!"

May mắn thay, lần này câu hỏi rơi vào Yoo-chan.

Soo-gyeom thở phào nhẹ nhõm và liếc nhìn Yoo-chan.

Ánh mắt cả hai chạm nhau giữa không trung.Cậu em út hơi cúi đầu như suy nghĩ gì đó, rồi bắt đầu gập từng ngón tay lại."

Trở thành người lớn."

"Ơ Yoo-chan à, người ta hỏi điều tuyệt nhất là gì cơ mà~ Sao lại trả lời là 'trở thành người lớn'?"

"Đúng rồi đó~ Câu trả lời gì kỳ vậy!"

Soo-gyeom cười khúc khích hưởng ứng câu hỏi của MC.

Ban đầu cậu không nghĩ ngợi gì nhiều, cho đến khi Yoo-chan lên tiếng tiếp theo."

Mấy anh cứ coi em là con nít, nhưng giờ em không còn là trẻ con nữa.

Chỉ riêng điều đó thôi cũng đủ thấy tuyệt rồi."

"Ái chà~ Ai dám coi Yoo-chan nhà mình là trẻ con hả, ai dám hả?!"

"Không phải tôi nha!"

"Tôi cũng không!"

"Tôi càng không."

Han-sol chối đầu tiên, tiếp theo là Tae-won và Yi-gyeom.

Dĩ nhiên Soo-gyeom cũng vội chen vào."

Tui cũng không có mà?!"

"Nhưng Soo-gyeom à, Yoo-chan đang nhìn cậu đấy?"

MC thản nhiên ném bom.

Soo-gyeom mở to mắt như thỏ bị bắt quả tang, rồi quyết định đánh bài mặt dày tiếp."

Ơ không phải đâu!

Chỉ là vì Yoo-chan là út ít mà~ Dễ thương quá trời luôn nên không kiềm được thôi.

Em út mà giận rồi hả?

Ùi ùi, ngoan nào~""Chuẩn luôn~ Yoo-chan à, em út lúc nào cũng được anh thương nhiều nhất.

Nhưng mà thương quá nên có thể em cảm thấy như bị coi là con nít đó mà~"MC bắt nhịp trơn tru theo lời Soo-gyeom, xoay chuyển không khí rất ổn.

Yoo-chan chỉ khẽ cau mày tỏ vẻ không hài lòng."

Nhưng mà...

Soo-gyeom hyung không cho em cho số điện thoại của em cho nghệ sĩ khác.

Là đàn ông luôn đấy.

Chỉ vì em là cậu út."

Yoo-chan thấy phản ứng fan hơi xôn xao thì vội vàng thêm vào."

Là đàn ông thật đó!"

Fan nghe vậy thì trông có vẻ yên tâm lại.

Soo-gyeom cũng thầm thở phào vì ít nhất sẽ không có tin đồn hẹn hò bùng lên giữa showcase.Nhưng rồi sự yên tâm đó chẳng kéo dài được lâu."

Soo-gyeom, tại sao không cho Yoo-chan thân với nghệ sĩ nam khác vậy?

Cậu không thích Yoo-chan chơi với trai khác à?"

"Ơ, cái đó...

Không phải là không thích... chỉ là..."

Soo-gyeom lắp bắp.

Dù các thành viên đều biết rõ Yoo-chan là gay, nhưng đây là buổi showcase trước fan, cậu không thể nói bậy nói bạ được.Cậu xoay đầu lia lịa tìm lý do, rồi ánh mắt sáng lên."

Ghen chứ sao!

Tất cả là của tui mà!"

Thôi thì chết thì chết luôn một thể.Soo-gyeom tự cười như lên đồng, mặc kệ hậu quả.

Fan thì ré lên sung sướng, MC cũng bật cười sảng khoái.MC còn tiện thể xát muối thêm."

Ahaha đúng ha~ Mấy thành viên U-PITE là của Soo-gyeom mà~ Yoo-chan làm gì vậy trời~ Đã là của Soo-gyeom rồi thì phải hỏi ý cậu ấy trước khi cho số chứ~"~

Soo-gyeom đã từng định kiềm lại không thả thính lung tung như trước để tránh hiểu lầm giữa các thành viên.

Nhưng giờ thì khỏi nói, lỡ trượt một lần là trượt luôn.Cậu buông xuôi, thẫn thờ hoàn thành showcase.May mắn là mặc kệ trạng thái tinh thần của cậu, showcase kết thúc đại thành công.

Chứng cứ là đúng nửa đêm, khi nhạc số chính thức phát hành, trong số 6 bài của album《Listen To》, đã có tận 4 bài lọt top 10 bảng xếp hạng.Đặc biệt, ca khúc chủ đề chiễm chệ ở vị trí số 1.Dù cậu biết đây là khung giờ fan hoạt động nhiệt tình nhất, nên sáng ra chắc sẽ rớt hạng, nhưng vẫn không thể phủ nhận kiếp này album hot hơn hẳn.MV cũng đang cày view rất tốt.

Có thể nói màn comeback với mini album thứ hai của U-PITE đã có một khởi đầu ổn định.

Dù chưa thể khẳng định điều gì khi mới vừa phát hành, nhưng ít nhất khởi đầu lần này tốt hơn kiếp trước rất nhiều.Soo-gyeom nằm vật ra ghế sô-pha, cắm mặt vào laptop, F5 liên tục để kiểm tra BXH nhạc số từng phút một.

Không có điện thoại, còn trong phòng thì Tae-won và Han-sol đã ngủ, nên cậu đành ra phòng khách thao thức một mình trong bóng tối."

Hyung chưa ngủ à?"

"Ááá—!"

Soo-gyeom giật thót, ôm tim quay lại nhìn.

Khi nhận ra là Yoo-chan thì thở phào nhẹ nhõm."

Trời, là Yoo-chan à... em vừa hù chết người đó..."

"Em hỏi thật đó.

Anh làm gì đấy?"

"Kiểm tra thứ hạng nhạc số."

"Giờ đã là 3 giờ sáng rồi mà.

Anh đang quá sức rồi."

Yoo-chan vừa nói vừa ngồi sát xuống cạnh cậu trên sofa.

Ánh sáng duy nhất trong bóng tối là màn hình laptop lờ mờ, hai người ngồi kề nhau khiến Soo-gyeom cảm thấy có gì đó lạ lạ.

Câu chuyện ban nãy trong showcase bỗng ùa về."

Vậy còn em?

Sao em chưa ngủ?"

"Vì anh chưa ngủ."

"..."

Soo-gyeom cứng họng.

Nếu ngay cả một đứa chậm tiêu như cậu cũng cảm thấy không khí có gì đó kỳ kỳ... thì chắc chắn không phải do tưởng tượng.Cậu đang canh thời cơ để chuồn khỏi tình huống này thì..."

Anh à, em là người lớn rồi."

"Ơ?

À, anh biết chứ..."

Không cần là thiên tài cũng hiểu lý do Yoo-chan đột nhiên nói thế là gì.

Dù không đoán được thằng nhóc tính làm gì, nhưng cậu biết rõ phải thoát khỏi đây ngay."

Ôi, buồn ngủ quá..."

Cậu giả vờ ngáp rồi lồm cồm định đứng dậy.

Nhưng chưa kịp nhấc chân, đã bị Yoo-chan kéo lại và ôm chặt từ phía sau."

Em là người lớn rồi.

Em là người trưởng thành đó."

"...Y, Yoo-chan à..."

"Nên em làm gì cũng được hết."

"C-Cái đó... nhưng mà... tay em hơi... tự do quá rồi đó......

Ưm..."

Ngón tay Yoo-chan dịu dàng luồn vào sườn cậu, khiến Soo-gyeom không kiềm được bật ra một tiếng rên rồi vội lấy tay bịt miệng mình lại.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
92


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Chính bản thân Soo-gyeom cũng giật mình vì tiếng động mình phát ra, đôi mắt tròn xoe cứ chớp chớp liên tục, không dám phát ra thêm lời nào nữa.Dựa vào kinh nghiệm từng học nhảy, cậu vặn vẹo người như thể đang nhảy sóng rồi uốn éo trườn ra khỏi tay Yoo-chan.

Sau đó, lùi từng bước một kiểu cua bò để kéo giãn khoảng cách giữa hai người.

Dù đã lùi ra rồi, đôi mắt của cậu vẫn chớp lia lịa như bị sốc nặng, chẳng phát ra nổi một tiếng."......"

"......"

Không khí giữa hai người rơi vào im lặng tuyệt đối.Cậu không biết phải nói gì, thành ra giữ im lặng một cách bất đắc dĩ.

Còn Yoo-chan thì chẳng hiểu trong đầu đang nghĩ gì mà nén cười khúc khích, vai run nhẹ.Soo-gyeom nhìn hắn chăm chăm như kiểu 'bộ có gì mắc cười lắm hả', nhưng không lâu sau, cậu đã đoán được suy nghĩ trong đầu Yoo-chan là gì."...Anh... dễ thương thật đấy."

"N-nè, đừng có chọc!"

"Không chọc, em nói nghiêm túc mà."

"Th-thôi kệ em đấy!"

Dù Yoo-chan nói bằng giọng rất chân thành, nhưng Soo-gyeom lại giật thót, vội ngắt lời hắn rồi như chạy trốn mà phóng thẳng về phòng.Vừa vào phòng, cậu quăng người xuống giường, trùm mền kín mít từ đầu đến chân, như thể sợ Yoo-chan đuổi theo tới nơi."

Cái... cái quái gì vậy trời..."

Dù đã cuộn tròn trong chăn, nhưng trên da vẫn như còn lưu lại cảm giác từ bàn tay của Yoo-chan.

Cậu cảm giác người mình nóng bừng lên, liền thò đầu ra khỏi chăn để thở."

Quê chết mất..."

Tiếng lầm bầm ngắn ngủi của cậu nhanh chóng tan vào màn đêm tĩnh lặng, không tiếng động."

Soo-gyeom à, dậy đi."

"...Khồngggg..."

Soo-gyeom trằn trọc mãi đến gần sáng mới chợp mắt được, nên khi Yi-gyeom gọi dậy, cậu vẫn không thể mở mắt nổi.Lần cuối cùng nhìn đồng hồ là lúc 4 giờ rưỡi sáng.

Giờ thì không rõ mấy giờ rồi, nhưng là mùa quảng bá, chắc chắn phải dậy từ sớm.

Nếu đoán không nhầm thì chắc cậu chỉ ngủ được tầm hai tiếng rưỡi, ý chí sống còn chưa kịp bật lên đã bị vùi dập bởi cơn buồn ngủ dã man."

Dậy mau.

Không thì tôi hôn giờ."

"Ừm..."

Vừa rồi còn tỏ vẻ sẽ ngủ đến hết kiếp, mà nghe tới cái câu đe dọa đó, Soo-gyeom liền mở mắt bừng tỉnh.

Yi-gyeom khẽ cười, có vẻ thấy cậu dễ thương khi phản ứng vậy.Soo-gyeom cằn nhằn nhỏ trong miệng rằng ai cũng chỉ toàn cười mình suốt, rồi dụi mắt ngồi dậy, ngáp ngắn ngáp dài.Đợi sẵn, Yi-gyeom đưa cho cậu một cái ly sứ."

Gì á?"

"Bột ngũ cốc."

"Ối, lâu rồi mới được uống."

Soo-gyeom vui vẻ nhận lấy, liền đưa lên môi uống luôn.

Vị ngọt bùi của ngũ cốc lan ra trong miệng, hương thơm đặc trưng của ngũ cốc rang khiến đầu óc cậu cũng tỉnh táo dần."

Có cho đường không dị?"

"Không.

Cho mật ong."

"Ra vậy.

Ngon thật đấy.

Cảm ơn nha."

Chắc là nhờ lượng đường nhẹ nhàng từ mật ong, nên đầu óc mụ mị của cậu như vừa được tắm nước ấm mà tỉnh táo hẳn.

Soo-gyeom nói cảm ơn bằng giọng tươi tỉnh rồi lại uống thêm một ngụm."

Lo chuẩn bị đi.

Min-seong hyung tới rồi đó."

"Biết rồi...

Giờ mấy giờ rồi?"

"Sáu rưỡi."

"Trời đất...

Tui mới ngủ được có hai tiếng rưỡi à."

"Ngủ muộn hả?"

Soo-gyeom gật đầu.

Yi-gyeom hơi nhíu mày như đang lo lắng, đưa mắt ngó thử sắc mặt cậu.Khoảng cách bất ngờ bị rút ngắn khiến Soo-gyeom giật mình, nín thở một chút.

Nhưng may là Yi-gyeom không nói gì thêm mà lùi ra lại như cũ.

Soo-gyeom thầm thở phào, rồi uống hết phần còn lại trong ly."

Uống xong rồi thì đưa đây."

"Ừm..."

"Tôi pha thêm, đổ vô bình giữ nhiệt cho.

Lúc nào tới salon hay ngồi trong xe thì uống tiếp."

"Thật á?!"

Biết tỏng là Soo-gyeom tiếc hùi hụi khi uống hết ly đầu tiên, Yi-gyeom hỏi như biết thừa.

Cậu gật đầu lia lịa, mắt sáng rỡ.

Yi-gyeom cũng khẽ bật cười đầy cưng chiều."

Tôi đi pha đây, ông tranh thủ thay đồ đi."

"Biết rồi~"Yi-gyeom cầm lấy cái ly trống rồi đi ra ngoài.

Soo-gyeom nhìn theo bóng lưng hắn một hồi, rồi mới đứng dậy vươn vai thật dài.

Một buổi sáng vừa ngọt ngào vừa ấm áp, y như ly bột ngũ cốc kia vậy.~

Sân khấu comeback lần này là ghi hình trước.Sau khi hoàn tất trang điểm và tóc tai tại salon, cả nhóm U-PITE lên xe tới đài truyền hình.

Trên xe, Soo-gyeom lặng lẽ nhâm nhi ly ngũ cốc mà Yi-gyeom pha sẵn đựng trong bình giữ nhiệt."

Em uống gì đấy, Soo-gyeom à?"

Min-seong nhìn cậu qua gương chiếu hậu rồi hỏi.

Dù không nhìn thấy trong bình có gì, nhưng Soo-gyeom vẫn vui vẻ giơ hẳn bình về phía hắn như muốn khoe."

Ngũ cốc ạ."

"Pha với nước hay với sữa đấy?"

"Sữa đó ạ.

Yi-gyeom pha cho em."

"Uống nhiều sữa dễ đau bụng đấy."

"Lactose-free á anh."

"Đúng rồi ạ."

Yi-gyeom xen vào đúng lúc để giải đáp giúp.

Soo-gyeom mỉm cười, gật đầu rồi lại tiếp tục uống từng ngụm.Trong lúc ấy, chiếc xe chở nhóm U-PITE cũng vừa lăn bánh tới đài truyền hình.Soo-gyeom thu dọn gọn gàng, cẩn thận ôm bình giữ nhiệt theo xuống xe.Ngoài cổng, các fan đã đứng đợi để chào đón nhóm đi làm.Soo-gyeom một tay cầm bình, tay kia vẫy chào.

Nhưng vì hai tay vô thức vung cùng nhịp, nên cái bình cũng bị vung qua lại theo.

Nhìn hơi kỳ."

Hớ, bị đổ rồi sao? ...A, may quá, chưa đổ."

Nhận ra mình vừa hồn nhiên lắc tung cả bình giữ nhiệt như đang shake cocktail, Soo-gyeom vội cúi xuống nhìn vào trong.

May là trước khi xuống xe cậu đã vặn nắp kỹ nên không có giọt nào bị đổ ra cả.Và dĩ nhiên, cảnh tượng ấy đã được các fansite master của U-PITE ghi lại toàn bộ không sót một giây."

Ngày nào cũng là ngày visual của Soo-gyeom đè bẹp cả thế giới luôn đấy."

Stylist Song-ha vừa chỉnh lại lớp trang điểm cho cậu trước khi ghi hình vừa cười toe.

Đến mức này rồi mà Soo-gyeom vẫn chưa miễn dịch nổi với mấy lời nịnh đó, hai tai cậu đỏ lựng lên vì xấu hổ."

U-PITE, chuẩn bị lên sân khấu ạ!"

"WAAAAAAAH!"

Tiếng staff đài nhạc vang lên, các thành viên U-PITE liền tiến về phía sân khấu.

Đám Orbit đến tham dự buổi ghi hình tiền phát sóng hét vang trời khi thấy nhóm xuất hiện.Trước lúc quay, Soo-gyeom tranh thủ vẫy tay chào Orbit khắp bốn hướng.Sau màn chào ngắn ngủi, buổi ghi hình bắt đầu.Ba lần quay đầu tiên diễn ra suôn sẻ.

Nhưng đến lần cuối cùng thì xảy ra vấn đề.

Sau khi hoàn thành phần hát của mình và lui về sau, Soo-gyeom vô tình lệch hướng, đúng lúc Tae-won di chuyển sang bên cạnh, khiến cả hai va vào nhau."

Ố ố ốÔÔ!"

Tiếng fan la lên đầy lo lắng vang lên khắp nơi.

Soo-gyeom suýt nữa ngã ra sau vì va chạm, nhưng Tae-won đã nhanh tay ôm chặt lấy cậu."

Không sao chứ?"

"Ờ...

ừm.

Em không sao ạ."

Vai bị đập vào hơi ê ẩm thật, nhưng vì đang ghi hình và có rất nhiều người nhìn nên cậu chỉ vội xua tay trấn an.

Soo-gyeom còn quay sang phía Orbit và nói "Không sao đâu!

Đừng lo nhé~"Sau khi ổn định lại tình hình, buổi ghi hình tiếp tục.▪︎ ▪︎ ▪︎[Fanpost] Em bé 22 tháng tuổi Song Soo-gyeom hôm nay]Chủ thớt: Soo-gyeom đáng yêu quá đi

[Ảnh]

[Ảnh]

[Ảnh]

[Gif]

Trời má... hai tay đồng bộ một cách vô thức đó má ㅠㅠㅠㅠㅠㅠCầm bình mà còn vẫy tay luôn á ㅠㅠㅠㅠTưởng đang làm bartender lắc cocktail không bằng, hú hồn thiệt màㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Cưng muốn xỉu...▪︎ ▪︎ ▪︎[CÁI GÌ???!!!

Lại thêm một cú chấn động từ Soo-gyeom nữa hả???]Chủ thớt: Soo-gyeom đen

Bị hốt hoảng vì tưởng bình giữ nhiệt bị đổ á??!!?Trời ơi dễ thương phát điên...Tui coi gif mà thấy như được rửa tội á ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠTại sao lại dễ thương vậy trời... tim tui...▪︎ ▪︎ ▪︎[Tae x Gyeom bùng nổ kìa kkkk]Chủ thớt: Phòng khám Đông y Kim

Lúc ghi hình mà hai người đâm vào nhau nè...Tae-won giật mình, hoảng loạn ôm lấy Soo-gyeom luôn rồi hỏi thăm ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠNghĩ cũng đúng... nếu có một tiểu tinh linh nhỏ bé va vào tảng đá như vậy thì ai mà không lo chứ;;;;;;May mà pé ấy hông sao ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠBảo vệ em tôi cẩn thận vào...▪︎ ▪︎ ▪︎[Hai người đâm nhau mạnh thiệt đấy;;]Chủ thớt: ẩn danh

Tui vừa coi gif xong...Soo-gyeom thiệt không sao chứ...?Lo quá ㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜ└ Ừa ㅠㅠㅠㅠㅠ Cậu ấy bảo không sao, ngay sau khi va vào là quay sang bảo Orbit đừng lo nữa cơ ㅠㅠㅠㅠㅠ└ Chủ thớt: Ỏoo.../..ㅜㅜㅠㅠ Chắc tại sợ fan lo nên mới làm vậy hả...

Em bé của tụi mình đúng là thiên thần...▪︎ ▪︎ ▪︎[Tui có tội vì nghĩ tụi nhỏ hôm nay tóc tai makeup quá đẹp]Chủ thớt: fan bay trên trời

Tui biết là đang lúc mọi người lo lắng cho Soo-gyeom... nhưng mà... xin lỗi...DP (đội visual styling) hôm nay làm việc xuất sắc thật sự...Huyền thoại rồi còn gì...└ Chuẩn luôn ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ 222222222└ 33333└ 4ㅜㅜㅜㅜㅜㅜ└ 55555ㄴㄷㄴㄷ└ 666666666└ 777 ýe ýe ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ▪︎ ▪︎ ▪︎[Đỉnh cao luôn, xinh quá đi mất...]Chủ thớt: DP làm việc đi

Hôm nay lại thêm bằng chứng cho giả thuyết: Song Soo-gyeom là tiên thật... ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠCậu ấy đẹp quá đi mất...

Soo-gyeom ơi ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠYêu em bé quá... xin đừng bị thương...Đừng bao giờ đau nữa nha...
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
93


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)➜ Cuối tuần bận nên xả chương ở ẩn (cụ thể đến hết thứ 2, chắc vậy)...Sau khi hoàn tất ghi hình trước một cách suôn sẻ và ăn trưa nhẹ nhàng, U-PITE di chuyển đến địa điểm tổ chức fansign.

Đã lâu lắm rồi mới có fansign, Soo-gyeom không thể giấu được sự hào hứng của mình."

Phải tạo nên huyền thoại nữa chứ."

Bốc lửa với tham vọng thành công, cậu lẩm bẩm một mình trước gương trong nhà vệ sinh.

Với người ngoài, có thể nhìn cảnh này rồi tưởng lầm cậu bị làm sao, nhưng Soo-gyeom thì nghiêm túc hết sức.Sau khi chỉnh đốn lại tâm trí, cậu quay lại phòng chờ, rồi tiến về phía Han-sol đang nghịch điện thoại.

Hắn đang xem video vũ đạo của một nhóm idol khác trên YouTube."

Chỗ này họ làm thế này à..."

Han-sol vừa xem vừa lẩm bẩm, dán chặt mắt vào màn hình.

Soo-gyeom lặng lẽ ngồi xuống cạnh hắn.Có lẽ cảm thấy sự hiện diện của cậu, Han-sol tạm dừng video và tháo tai nghe ra."

Sao thế anh?"

"Anh muốn chụp selfie."

Vẫn chưa được trả lại điện thoại, Soo-gyeom cố tình làm mặt đáng thương, liên tục liếc sang mặt Han-sol rồi lại nhìn cái điện thoại trong tay hắn.

Han-sol không nhịn được cười khúc khích."

Được rồi, cho mượn nè.

Nhưng đổi lại phải chụp vài tấm với em đó."

"Ui, tất nhiên!

Anh rất sẵn lòng!"

Câu trả lời nhanh như phản xạ của Soo-gyeom khiến Han-sol bật cười rồi mở ứng dụng máy ảnh.

Hai người ngồi sát lại, bắt đầu tạo dáng selfie.

Han-sol nghiêng đầu một cách tự nhiên dựa vào Soo-gyeom, cả hai cùng nhìn vào ống kính.Tách tách— hai người mải mê chụp không ngừng.

Xong xuôi, Han-sol mở album ảnh và đưa cho Soo-gyeom xem."

Chọn mấy tấm đăng lên fan cafe với SNS đi.

Anh thích tấm nào?"

Nghe Han-sol hỏi, Soo-gyeom lập tức xáp lại gần, dán mắt vào màn hình điện thoại.

Cả hai cứ thế dán đầu vào nhau, chọn ảnh hết sức nghiêm túc."

Gì đấy?

Sao hai đứa tình tứ thế kia?"

Tiếng của Song-ha vang lên, khiến Soo-gyeom trợn tròn mắt ngạc nhiên.

Trong khi đó, Song-ha nheo mắt lại, tiếp tục chất vấn."

Nghi lắm nha.

Có gì mờ ám đúng không?"

"Ơ, có gì đâu mà!"

Soo-gyeom hoảng hốt la lên, nhưng phản ứng đó lại như đổ thêm dầu vào lửa, khiến ánh mắt của Song-ha càng sáng rực lên như thú săn mồi bắt được dấu vết con mồi."

Coi cái phản ứng kìa.

Thiên thần của tụi mình hình như có gì thật nè~""Trời ơi, thiên thần gì nữa chứ!

Em chẳng có gì mờ ám hết á!"

Soo-gyeom biết Han-sol thích mình, nên bị hỏi kiểu đó khiến cậu có chút cắn rứt lương tâm.

Thành viên trong nhóm mà có tình cảm với nhau thì không thể được."

Nè, Jeong Han-sol.

Nghe cho rõ đây.

Chị cảnh cáo nha, Soo-gyeom của tụi này không phải ai cũng đụng được đâu.

Hiểu chưa nào?"

"Sao chị lại có quyền quyết định chuyện đó ạ?"

"Yah~ Tình cảm của fan không phải là thứ mà tụi em tự quyết đâu.

Là do trời định đó, hiểu chưa?"

Han-sol phụng phịu vì bị oan, còn Song-ha thì nói mấy câu chẳng ai hiểu nổi.

Soo-gyeom nghiêng đầu khó hiểu, nghĩ thầm 'tình cảm fan do trời định nghĩa là sao nữa'.

Nhưng nét mặt của Song-ha thì lại cực kỳ nghiêm túc."

Nói tóm lại, Soo-gyeom là tài sản công cộng.

Không thể là của riêng ai cả.

Là của tất cả mọi người."

"Ơ, sao em lại là tài sản công cộng chứ?!"

"Suỵt.

Idol là vậy mà."

"Thì cũng đúng... nhưng mà!"

Cậu làu bàu, nhưng cũng chẳng thể phản bác được gì.

Dù không muốn chấp nhận cái từ 'tài sản công cộng' tí nào, nhưng nghĩ kỹ thì đúng là vậy thật.Ngay từ đầu, mục tiêu của Soo-gyeom trong kiếp này là thành công, mấy chuyện như yêu đương chỉ là thứ yếu, thậm chí là thứ làm hỏng hình tượng.

Với idol, yêu đương không chỉ là không phù hợp, mà còn có thể gây phản tác dụng nặng nề.Khi đã có thâm niên, trưởng thành hơn, có thể sẽ có lúc chuyện tình cảm được chấp nhận...

Nhưng với một nhóm tân binh như U-PITE, yêu đương là điều không được phép tồn tại."

Đừng lo chị ơi.

Em không yêu ai hết.

Từ điển đời em không có cái mục đó!"

"Đúng rồi đó.

Tinh thần rất tốt.

Xuất sắc."

Song-ha gật gù đầy hài lòng, khoanh tay lại như kiểu đang xem thành quả mình nuôi dưỡng.Sau màn đấu khẩu nhỏ ấy, Soo-gyeom mới chính thức mượn điện thoại của Han-sol để selfie.

Cậu nghiêng đầu, canh góc bên trái đẹp hơn, rồi cũng chụp chính diện vài tấm.Chụp xong cả chục tấm giống nhau, cậu chọn kỹ càng mấy ảnh ưng ý nhất rồi mở app SNS.

Từng câu từng chữ được cậu gõ cẩn thận.▪︎ ▪︎ ▪︎[Ảnh]Xin chào~ các Orbits!Mọi người ăn trưa ngon miệng chứ?Mình vừa hoàn tất ghi hình, giờ đang ăn canh cá ngừ nè~ ^^Hẹn gặp ở fansign nhé~!Ai không đến được cũng đừng buồn quá nha!Tối nay mình sẽ lên live bù đó!Tạm biệt nghenn~~#Trưa_nay_canh_cá_ngừ #Ghi_hình_xong #U-PITE #Yêu_OrbitNgay sau khi ấn nút đăng, bài viết của cậu lập tức nhận được hàng chục lượt thả tim, kèm theo loạt bình luận tràn vào như bão.▪︎ ▪︎ ▪︎[semi_sin020330] Ủa...?

Đây không phải tài khoản của Han-sol oppa sao?

Gì vậy nè?[minzyyy_kimo_o] Hơㅓㅓㅓ???

Cái gì đây??????[roorooS2ooroor] Gì dạ mấy đứa...?

Sao Soo-gyeom lại đăng bài bằng tài khoản của Han-sol???▪︎ ▪︎ ▪︎Sau khi kiểm tra vài bình luận, cậu mới nhận ra có gì đó sai sai.

Vừa kiểm tra lại tài khoản là cậu hoảng hồn, thì ra mình đăng bài bằng tài khoản của Han-sol.

Cậu hoảng hốt nhấn nút xoá ngay lập tức."

Trời ơi..."

"Gì đấy?"

"Sol à... xin lỗi nha..."

Han-sol vẫn chưa hiểu chuyện gì, chỉ ngẩng lên với vẻ mặt khó hiểu.

Soo-gyeom thì trông tiu nghỉu như mèo mắc mưa.Nghĩ lại thì, đó đúng là điều hiển nhiên.

Dù là ai đi nữa, nếu dùng điện thoại của Han-sol thì đương nhiên sẽ đăng bằng tài khoản của hắn rồi.

Vậy mà cậu lại chẳng nghĩ tới chuyện đó, chỉ vì quá nôn nóng muốn up mấy tấm hình đẹp cho xong."

Lúc nãy... anh đăng hình bằng tài khoản của em.

Mặc dù đã xoá rồi, nhưng chắc có người thấy mất rồi..."

"Ơ kìa, chuyện đó có gì to tát đâu.

Không sao đâu.

Ai mà chả lỡ tay đôi lúc."

"Nhưng mà..."

"Thật đó.

Không sao đâu.

Cơ mà tiếc ghê.

Đăng luôn cũng được mà.

Em cũng muốn xem."

"...Anh hoảng quá nên xoá luôn rồi..."

Thấy Han-sol vẫn cười như không có gì, Soo-gyeom mới thở phào nhẹ nhõm.

Dù gì thì người bị ảnh hưởng trực tiếp cũng không thấy phiền gì, nên có lẽ không sao thật.

Tuy nhiên, cậu vẫn chưa thể tha thứ cho bản thân vì một lỗi sơ đẳng như vậy."

Chắc là do tối qua không ngủ, đầu óc bị chập mạch rồi."

Nghĩ đi nghĩ lại, lý do duy nhất cậu nghĩ ra chỉ có thể là thiếu ngủ.

Chắc vì mệt quá nên đầu óc mới hoạt động kém như thế.

Vừa gật gù tự trách, vừa liếc nhìn Han-sol lúc này đang cười tít mắt như thể nhìn thấy gì đó đáng yêu lắm.Một lát sau, buổi fansign chính thức bắt đầu.Lâu lắm mới được gặp fan ở cự ly gần như vậy, trái tim cậu cứ đập thình thịch mãi không thôi.

Hình như hôm nay có khoảng 200 người tham dự, dù cậu cũng không nhớ rõ nữa.

Nhìn thấy khán phòng nhỏ chật kín người hâm mộ, cậu mỉm cười mãn nguyện."

What's this planet?"

"Xin chào!

Tụi mình là U-PITE ạ!"

Cả nhóm đồng thanh hô khẩu hiệu sau phần dẫn dắt quen thuộc của Tae-won.

Soo-gyeom cúi người chào một cách lễ phép, rồi quay về phía khán giả vẫy tay thật tươi.Sau lời chào ngắn gọn, nhóm biểu diễn ca khúc chủ đề , rồi buổi fansign bắt đầu chính thức.Fan lần lượt xếp hàng tiến lên theo hướng dẫn của nhân viên.Cậu đang mải ký thì bỗng sững lại vì người tiếp theo.

Một cô bé mặc đồng phục học sinh, gương mặt non nớt ánh lên xúc động khi nhìn thấy cậu."

Tên bạn là..."

"Yoo Hana ạ!

Yoo Hana!"

Cậu còn đang định liếc qua cái post-it trên album thì cô bé đã vội vàng trả lời trước.Yoo Hana.

Cái tên chợt gợi lại ký ức khiến Soo-gyeom khựng người.

Nhưng vì là idol nên cậu nhanh chóng trấn tĩnh lại trước khi để lộ điều gì bất thường."

Tên xinh ghê nha."

"Ááá, em cảm ơn ạ!!"

Cô bé run rẩy siết chặt hai tay, cười rạng rỡ đến mức gần như sắp bật khóc.

Soo-gyeom nhìn cô, khẽ mỉm cười bâng khuâng.Yoo Hana là tên của cô sinh viên từng nhận ra cậu khi cậu làm thêm ở quán net ở kiếp trước.

Cô ấy từng nói đã là fan của cậu từ hồi cấp ba.

Hoá ra là thật.Cậu chợt cảm thấy, một phần lý do mình quay lại được cuộc đời này có lẽ cũng là nhờ cô bé ấy.

Thế nên cậu nghiêm túc ký tặng với tất cả lòng biết ơn."

Cảm ơn bạn nhé."

"Em cũng vậy!

À mà, cảm ơn vì gì ạ?"

"Chỉ là... cảm ơn vì đã đến đây."

"Trời đất, phải là em cảm ơn chứ ạ!"

Cô bé trả lời với vẻ không hiểu sao lại được cảm ơn như thế, rồi cúi gập người chào lễ phép.

Sau đó, cẩn thận ôm chặt album có chữ ký trong tay, cô bé bước sang bàn của Han-sol."

Soo-gyeom à, chào em nha~!"

"Vâng!

Em chào chị ạ!"

Người tiếp theo là một fan nữ hoạt bát, giọng nói đầy năng lượng.Sau màn chào hỏi bằng giọng tươi rói, chị bất ngờ tròn mắt hỏi."

Soo-gyeom à, cái bình uống nước lúc nãy em uống là gì thế?

Cà phê hả?"

"Á!

Không ạ, là bột ngũ cốc đấy.

Yi-gyeom pha cho em."

"Yi-gyeom pha cho em á???"

"Vâng!"

Không chỉ trả lời câu hỏi, cậu còn tiện thể khai luôn tên người pha chế dù chẳng ai hỏi.

Fan kia nghe xong thì mắt sáng như đèn pha ô tô, môi cong lên hớn hở rõ ràng.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
94


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Cậu hoàn thành buổi fansign thành công tốt đẹp.

Đã lâu rồi mới có dịp được gặp fan ở khoảng cách gần như vậy, nên không chỉ fan mà các thành viên U-PITE cũng tiếc nuối khi buổi ký tặng kết thúc."

Giám đốc bảo sẽ đãi tụi mình ăn đó.

Livestream xong thì đi ăn nhé.

Muốn ăn gì nào?

Mấy đứa chọn món rồi anh ấy đặt chỗ luôn cho."

"Thịt bò ạ!"

Cậu liền đáp không chút ngần ngừ ngay khi Min-seong vừa dứt lời.

Dù thứ cậu muốn ăn thì nhiều vô số kể, nhưng rõ ràng, trong tất cả các món thịt được người khác mời, thì thịt bò luôn là đỉnh nhất.

Cậu sáng mắt lên, lấp lánh mong chờ các thành viên khác cùng ý kiến."

Em cũng thịt bò."

"Em thì gì cũng được."

May mắn thay, mấy người kia có vẻ cũng cùng tần số, nên đều gật đầu đồng tình.

Nghĩ đến chuyện sắp được ăn thịt bò, cậu cảm thấy phấn khởi cực kỳ, vừa tựa lưng vào ghế vừa cười khoái chí.Lúc đó, Tae-won bất ngờ kéo đầu cậu nghiêng qua, dựa lên vai hắn.

Cậu trợn tròn mắt vì bất ngờ, nhưng rồi lại theo phản xạ bật cười khẽ.

Tuy nhiên nụ cười cũng chẳng kéo dài được bao lâu, cậu nhanh chóng thu lại nét mặt, lo sợ rằng Tae-won sẽ hiểu nhầm gì đó từ phản ứng vừa rồi của mình."

Có đau không?"

"Dạ?"

"Chỗ va lúc nãy đó.

Không đau à?"

"À... giờ thì em đỡ rồi.

Khi nãy đau muốn chảy nước mắt luôn á.

Anh rốt cuộc làm bằng gì vậy?

Em tưởng mình đụng trúng tảng đá cơ..."

Tae-won hỏi han đầy quan tâm khiến nét mặt cứng đơ vì cố tỏ ra bình thản của cậu cũng dần mềm lại như quả đào chín.

Cậu líu lo kể lể chuyện lúc nãy đau ra sao, khiến khóe môi của Tae-won cũng bất giác cong lên."

Xin lỗi nhé."

"Thôi, đâu phải lỗi anh.

Em mới là người sai.

Đáng lẽ em phải bước ba bước rưỡi, mà em chỉ bước ba bước thôi."

Cậu tự tổng kết lỗi sai của mình mà đáp lời.Cậu có thói quen tự kiểm điểm như vậy, xác định rõ bản thân sai ở đâu thì lần sau mới tránh được.

Dù biết là con người thì vẫn hay lặp lỗi, nhưng ít ra cũng đỡ hơn không gì."

Nhưng mà đau thiệt.

Người anh cứng quá mức cần thiết rồi."

"Ừ, xin lỗi."

"Em mà đụng thân với anh là thiệt thân luôn á."

"Gì?"

"Lúc trước kìa!

Khi anh ném em lên giường đó!"

"Hả...?

Bộ quên luôn chuyện em cắn cổ anh rồi à?"

Cậu vừa làu bàu kể tội, thì bất chợt nhớ ra chuyện cũ rồi lập tức đòi lại công bằng.

Tae-won lúc này thì chỉ biết bật cười như không tin nổi vào tai mình.Hắn còn giơ tay ra phía sau cổ, như thể muốn chỉ cho cậu xem cái dấu răng đã biến mất từ lâu.

Nhưng cậu thì chỉ phì mũi.

Dù cậu đúng là có để lại dấu thật, nhưng rõ ràng đó là phòng vệ chính đáng."

Bộ mấy đứa ở ký túc làm gì nhau vậy?

Ném nhau lên giường rồi cắn cổ?

Trẻ con chắc?

Lớn đầu rồi mà chơi gì kỳ cục.

Làm ơn kiềm chế giùm, đang trong kỳ quảng bá đấy nhá."

Min-seong xen vào, lắc đầu chán nản như không thể hiểu nổi hai đứa kia đang sống kiểu gì.

Cậu liền bĩu môi phản bác."

Anh ấy bắt đầu trước mà.

Em chỉ tự vệ thôi."

"Dù là tự vệ hay gì đi nữa, idol mà bị phát hiện có dấu răng trên cổ thì fan nó không điên à?

Tự tạo sóng gió drama cho thiên hạ đoán già đoán non chơi chắc?"

"Biết rồi biết rồi.

Lần sau em cắn chỗ không thấy được, vậy được chưa?"

"Hầyy, đúng là Song Soo-gyeom.

Không bao giờ chịu thua ai câu nào."

Min-seong lắc đầu thở ngắn thở dài, không thèm chấp nữa.

Cậu thì chỉ nhe răng cười một cách vô tư, dù gì cũng không muốn trông như bị lép vế.Lúc đó, chiếc van chở cả nhóm cũng vừa tới bãi đậu xe công ty.

Dù là công ty mới thành lập, nhưng trụ sở khá xịn, bãi xe ngầm cũng được đầu tư cẩn thận.

Cậu từng nghe nói để xây được tòa nhà 8 tầng này, giám đốc Seon-wook phải bán bớt một phần cổ phiếu đã giữ từ thời sinh viên.Lúc nghe tin đó, cậu đã sốc thiệt sự.

Không phải vay vốn hay gì, chỉ cần bán chút cổ phiếu là xây được cả tòa nhà?

Kể từ ngày đó, cậu cũng thầm hạ quyết tâm phải lấy lòng giám đốc cho bằng được."

Thấy móc áo có tên rồi chứ?

Đi thay đồ đi."

"Dạaa!"

Cả nhóm rôm rả đáp lời lời stylist Song-ha.

Vì buổi livestream lần này ưu tiên sự tự nhiên nên không mặc đồ diễn, thay vào đó là 'trang phục đời thường' đã được chị chuẩn bị kỹ từ trước.Bộ của cậu gồm một chiếc áo thun trắng, khoác ngoài là sơ mi caro rộng, không cài nút.

Quần là jeans xanh sạch sẽ, gọn gàng.Xác nhận xong đồ, cậu hài lòng bắt đầu lột bỏ trang phục sân khấu đang mặc.Vèo vèo cởi áo khoác rồi áo sơ mi, để lại mỗi áo ba lỗ bên trong thì..."

Anh ơi... chỗ này bị bầm rồi kìa.

Anh không sao chứ?"

"Hở?"

Cậu giật mình quay sang đáp lại lời Yoo-chan.

Lúc bước tới gương kiểm tra, đúng thật là chỗ va phải Tae-won hồi nãy đã bầm tím một mảng.Cậu sững người, miệng há ra không nói được gì, rồi ngay lập tức lao như bay về phía Tae-won."

Xin lỗi nha, xin lỗi, xin l..."

"Nhìn gì nữa trời!

Bầm tím rồi còn gì!

Là tại anh đó!

Anh có bầm không, hả?"

"Anh... chắc là không."

"Gì cơ, bất công thật sự luôn đó!"

Cậu gần như dậm chân thình thịch vì ấm ức.

Còn hắn thì mặt mày lộ rõ vẻ áy náy, như thể không biết phải làm gì với cái cảm giác tội lỗi đang dâng lên.Dù biết rõ chuyện này không phải lỗi của hắn, thậm chí cậu còn tự nhận mình là người sai cơ mà, nhưng khi nhìn lại vai mình thì vết bầm xanh đen vẫn sừng sững ở đó, còn hắn thì không hề hấn gì, nghĩ vậy là Soo-gyeom lại càng thấy uất ức hơn."...Đừng có nghĩ tới chuyện cắn nữa đấy."

"...Chẹp."

Nghe hắn cảnh báo vậy, cậu bĩu môi, lẩm bẩm đầy bất mãn.

Hắn chỉ biết rùng mình, như thể đã lường trước chuyện này."

Sao hở tí là em lại nghĩ đến chuyện cắn người vậy hả?

Em là mèo à?

Hay cún?

Là thú à, hả?"

"Em đang cố nhịn đấy!

Anh im lặng cho em nhịn yên đi!"

Cậu gắt lên rồi quay lại chỗ mình, tiếp tục thay đồ, vẫn phừng phừng khí thế.Khi ấy, Yoo-chan rón rén lại gần, lên tiếng dè dặt."

Hyung, có cần đi bệnh viện không ạ?

Hoặc ít nhất để em xin thuốc cho?"

"Ừm... chắc không cần đến bệnh viện đâu.

Nhưng thuốc thì, để xem đã..."

"Em sẽ bảo mua thuốc bôi tan máu bầm nha."

"Cảm ơn em."

Cậu mỉm cười với Yoo-chan.

Hắn cũng cười đáp lại thật dịu dàng, rồi đi về phía Min-seong.

Sau một thoáng ngơ ngác, Min-seong gật đầu cái rụp rồi biến mất, có vẻ là thật sự đi mua thuốc rồi."

Lát nữa vào phòng họp số 2 nha mấy đứa.

Chuẩn bị phát sóng live đấy."

Min-seong vừa đi khuất thì quản lý còn lại là Jong-woo lên tiếng gọi nhóm lại.Cả nhóm U-PITE rời khỏi phòng thay đồ, hướng về phòng họp số 2 đã được set up sẵn cho buổi livestream.Từng người một kéo ghế ngồi vào chỗ.

Soo-gyeom khẽ hắng giọng, chuẩn bị tinh thần để vào mode idol chuyên nghiệp.Chẳng mấy chốc, buổi phát sóng bắt đầu."

What's this planet?"

"Xin chào, tụi mình là U-PITE ạ!"

Câu chào vang dội mở đầu cho buổi livestream.

Fan ùa vào với tốc độ tên lửa, khung chat tràn ngập tin nhắn tua vùn vụt.

Một lượng lớn fan đều đang hỏi cùng một chuyện.[Soo-gyeom oppa ơi, chuyện ảnh insta của Han-sol oppa ban nãy là sao vậy ạ?]Soo-gyeom vừa liếc thấy dòng chat đó liền đỏ bừng mặt vì ngượng."

Hyung, Orbit cứ hỏi chuyện ban nãy suốt luôn.

Rốt cuộc là chuyện gì thế?"

Han-sol cũng chắc đã thấy dòng đó nên gọi cậu.Không thể giả vờ không thấy nữa, cậu đành gãi đầu gãi tai, bắt đầu kể lại."

À, là... mình mượn điện thoại của Sol để chụp selfie, nhưng lúc đó mình tưởng là điện thoại của mình nên đã lỡ tay đăng ảnh luôn rồi...

Mình xoá ngay sau đó, mà hình như nhiều người vẫn kịp thấy rồi hen... hì hì."

Cậu cười gượng gạo, và ngay lập tức khung chat nổ tung với một tràng 'ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ'.Các thành viên cũng cười rộ theo để hùa với bầu không khí.[Soo-gyeom uống cái gì ban nãy ấy?

Nghe nói là misutgaru á, thiệt hông?]"Ủa, sao biết được hay vậy?

Đúng rồi đó, là Yi-gyeom pha cho mình đó."

Dù tốc độ chat lên nhanh như chớp, cậu vẫn kịp nhìn thấy và đáp lại.Khung chat lại bùng nổ.[Yi-gyeom pha cho ẻm hả trời ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ]"Buổi sáng Cha Yi-gyeom đánh thức em dậy rồi pha misutgaru cho em luôn á.

Tại mình uống ngon quá nên ổng hỏi mình là 'Uống nữa không?', mình nói có, thế là ổng đổ vô bình giữ nhiệt mang theo luôn.

Bình thường sáng nào Cha Yi-gyeom cũng đánh thức mình dậy ăn sáng, nhưng hôm nay bọn mình không có nhiều thời gian nên ổng cho mình uống cái này thay cơm.

Có bỏ mật ong nữa, ngọt ngào lắm."

Cậu vừa cười vừa thao thao kể lại tường tận, dù không ai hỏi cụ thể đến vậy.

Nhưng fan lại càng điên đảo vì điều đó.[Sáng nào Yi-gyeom cũng đánh thức hảㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ ngọt xỉu...][Mấy đứa tụi bây là gì vậy trời??????][Dễ thương muốn xỉu thiệt sự...,,][English plz ;'()][Ừaㅜㅜㅜ ngọt lịm tim luôn...]
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
95


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Sau buổi livestream ngắn, nhóm U-PITE cùng nhau di chuyển đến phòng ăn.

Soo-gyeom vừa bước vào với tâm trạng rất phấn khởi thì đã thấy Seon-wook đứng đó đợi sẵn.Trước khi vào khu vực dành riêng cho staff, Min-seong dừng lại chào hỏi Seon-wook một tiếng."

Chào giám đốc, hôm nay tôi cũng xin được ăn ngon miệng ạ."

Seon-wook gật đầu nhẹ kèm một nụ cười lịch thiệp.Min-seong vừa định rời đi sau câu chào ngắn, nhưng như chợt nhớ ra điều gì đó, hắn dừng bước."

Giám đốc, mấy đứa này cứ như thế này là sắp có scandal tới nơi rồi đấy ạ.

Làm ơn nhắc tụi nhỏ giữ khoảng cách một chút."

"Scandal á?"

Trước lời nói chẳng đầu chẳng đuôi của Min-seong, Seon-wook trông không hiểu nổi mà nhướn mày.

Không chỉ có giám đốc, cả các thành viên U-PITE cũng quay ra nhìn Min-seong đầy khó hiểu.

Nhưng hắn lại chỉ thẳng về phía Soo-gyeom, ánh mắt như thể cậu là tội phạm truy nã vậy.Cảm giác bất an xẹt qua sống lưng cậu.Cái cảm giác này là xui xẻo, cực kỳ xui xẻo.Và đúng như dự cảm, tai họa ập đến không lâu sau đó."

Chúng nhỏ thân tới mức dính nhau như sam, hôn hít gặm cắn loạn hết cả lên đấy ạ.

Nhất là cái cậu Song Soo-gyeom kia.

Cái đứa đấy thậm chí còn để lại cả dấu hôn trên gáy Tae-won.

May mà chưa phải kỳ quảng bá.

Chứ mà dính ngay hoạt động thì fan đã làm loạn cả lên, mấy bài suy đoán, rồi báo chí... khéo nổ tung cả fandom cũng nên."

"A-anh đang nói gì vậy hả!"

Soo-gyeom choáng váng hét lên.

Ở trên xe thì còn làm như không có gì, vậy mà lại dám khai hết ra với giám đốc ư?

Không phải quá đáng quá sao?Cậu quay sang nhìn Min-seong đầy oán trách, nhưng giọng nói của Seon-wook đã kéo sự chú ý của cậu lại.Gương mặt Seon-wook cứng đờ một cách lạnh lẽo."...Dấu hôn...?"

"K-không phải đâu ạ!

Không đời nào!

Em chỉ là..."

"Chỉ là?"

Trước giọng nói thấp đều và lạnh tanh của Seon-wook, Soo-gyeom lắp bắp không nên lời.

Cậu hoảng loạn nhìn về phía Tae-won cầu cứu.May thay, có vẻ như Tae-won đã hiểu ánh mắt khẩn cầu ấy, hắn cất lời."

Chỉ là đùa thôi ạ."

"Đ-đúng vậy!

Chỉ là đùa thôi!

Lúc nghịch nhau trên giường...

à không, không phải trên giường, nhưng mà cũng gần đó...

Nói chung là em cắn một cái, đùa thôi mà!

Em đâu có nghĩ sẽ thành ra dấu như vậy đâu.

Em thề đấy!

Thật sự luôn!"

Soo-gyeom cuống cuồng giải thích, miệng nói không ngừng.Nếu là thường ngày, chắc Seon-wook đã bật cười trước cái kiểu lắp bắp đáng yêu này rồi.

Nhưng hôm nay lại chỉ có lạnh lẽo, không một tia mềm mỏng.Có lẽ cậu đã sai thật...

Cũng thấy ấm ức, nhưng cũng sợ nữa, vì đây là lần đầu cậu thấy Seon-wook giận như vậy.Soo-gyeom nuốt khan, ngước nhìn giám đốc với đôi mắt cún con cầu xin tha thứ."

Vậy tôi đi trước nhé!"

Ném quả bom xong, Min-seong thản nhiên chào rồi rời khỏi phòng.

Cánh cửa đóng cái 'cạch' sau lưng hắn, để lại trong phòng chỉ còn sáu người: các thành viên U-PITE và Seon-wook.Không khí nặng trĩu, Soo-gyeom không biết phải làm sao, chỉ có thể bồn chồn ngồi xích qua xích lại, như muốn nhảy dựng lên mà bỏ chạy."

Giám đốc ạ, thật sự không phải như vậy đâu...

Làm sao em lại đi...

đi...

đặt dấu hôn lên người một thành viên khác được chứ!

Không phải đâu mà..."

Cậu vừa nói vừa lấy tay nện nện lên đùi mình vì quá uất ức.Nhưng Seon-wook vẫn cứ nhìn chằm chằm cậu bằng ánh mắt mà cậu chưa từng thấy bao giờ, trông hắn lạnh và nghiêm khắc đến mức đáng sợ."

Soo-gyeom, ra đây nói chuyện chút.

Anh đưa em đi một lát."

"Anh định nói chuyện gì vậy ạ?"

Khi Seon-wook đứng dậy và ra hiệu cho Soo-gyeom đi theo, Han-sol bước tới chặn lại với ánh mắt lạnh lẽo hiếm thấy.Hắn không nói to, nhưng khí chất sắc lẹm khiến người ta cảm thấy nguy hiểm.Dù biết chắc Han-sol không đời nào ra tay với giám đốc, nhưng cảnh tượng hồi tiền kiếp hắn đấm staff bất giác hiện ra trong đầu cậu."

Không sao đâu!

Sol à!

Anh đi rồi về liền nha!"

Soo-gyeom vừa dỗ dành Han-sol, vừa kéo tay Seon-wook như để nhanh chóng rời khỏi nơi đó.

Dù cảm nhận được ánh mắt bực bội từ các thành viên khác, cậu vẫn chỉ nghĩ phải tách giám đốc ra khỏi nhóm càng nhanh càng tốt."

Ừm...

Giám đốc định đưa em đi đâu vậy...?"

Dù là người chủ động kéo đi, nhưng ra đến hành lang, Soo-gyeom lại lí nhí hỏi, lén ngước nhìn Seon-wook.

Rồi cậu bỗng phát hiện mình vẫn đang nắm tay giám đốc nên hoảng hốt buông vội."

Ơ!

Em xin lỗi...!"

"Lên xe."

"Dạ, vâng..."

Giọng nói đã nhẹ nhàng hơn lúc nãy, nhưng vẫn không mang theo một chút ấm áp nào.

Soo-gyeom lặng lẽ leo lên ghế phụ, khép nép không dám hó hé."...Soo-gyeom à."

"Dạ...?"

Cậu vẫn đang cúi đầu lo lắng thì nghe giám đốc gọi tên mình.

Soo-gyeom khẽ ngẩng lên nhìn anh.Seon-wook đang nhìn cậu bằng ánh mắt khó hiểu, không rõ là đang tức giận, thất vọng hay điều gì khác.Ánh mắt hai người chạm nhau.Tim Soo-gyeom bất giác đập mạnh một cái.Vì lo lắng?

Hay là vì điều gì khác?...Nếu là vì điều gì khác, thì... là gì chứ?"

Anh không gọi em lên để mắng đâu.

Nên đừng lo nhé."

"Thật ạ...?"

"Ừm, không."

"Dạ...?"

Nói là không gọi lên để mắng, vậy mà khi hỏi lại có thật không thì lại bảo không.

Chẳng phải như vậy thì đúng là gọi lên để mắng còn gì nữa?Soo-gyeom phụng phịu như cái bánh bao bị hấp quá lửa.

Seon-wook im lặng nhìn cậu một lúc, rồi khẽ thở dài một tiếng.

Đương nhiên, Soo-gyeom giật mình thon thót."

Soo-gyeom à."

"Dạaa..."

"Giờ anh đang có nhiều suy nghĩ lắm."

"Nghĩ... nghĩ gì ạ?"

"Anh đang nghĩ, mình có thể nhịn được đến đâu.

Vì em mà có thể nhịn đến chừng nào.

Nếu anh đến giới hạn thì sẽ ra sao.

Đến lúc đó... em có ghét anh không?"

"Cái đó..."

Một loạt câu nói đổ xuống dồn dập.

Soo-gyeom lúng túng mấp máy môi, không biết nên phản ứng thế nào, cuối cùng chỉ biết ngắc ngứ không ra tiếng.

Seon-wook vẫn nhìn cậu bằng ánh mắt nghiêm túc."

Em... em xin lỗi ạ...

Em không hiểu rõ ý anh là..."

"Không cần hiểu đâu.

Đó là phần của anh.

Soo-gyeom không cần biết."

"À..."

Soo-gyeom khẽ thốt lên, rồi nuốt chửng câu nói còn dang dở.

Dù bảo là chuyện không liên quan đến mình, nhưng sự tò mò đã nổi lên thì không dễ mà dập tắt.Dù không hiểu nổi, lời của Seon-wook vẫn khiến cậu cảm thấy rờn rợn.

Hắn là CEO của công ty, còn cậu chỉ là một tân binh mới toe.

Nếu đến lúc hắn không chịu nổi nữa thì sao?

Nếu vì vậy mà muốn hủy hợp đồng thì sao?

Vậy thì phải làm sao?Ý nghĩ đó khiến Soo-gyeom sợ đến mức như sắp bật khóc, cậu cuống cuồng túm lấy tay áo của Seon-wook như thể bám lấy chiếc phao cứu sinh cuối cùng."

G-giám đốc...

đừng bỏ em mà...

Đừng đuổi em đi thật mà...

Em sai rồi, thật sự không biết chuyện đó lại thành ra như thế...

Em chỉ đùa thôi mà...

Nếu em rời khỏi đây thì thật sự chẳng còn nơi nào để đi nữa...

Anh biết mà.

Làm ơn... tha cho em, được không...?"

Tuy mới bắt đầu được chú ý gần đây, nhưng trong giới showbiz nơi đầy rẫy những nghệ sĩ sáng chói, một idol như Soo-gyeom vẫn hoàn toàn có thể bị thay thế bất cứ lúc nào.Và cậu cũng biết rõ điều đó.

Những fan đang nói rằng 'phải là cậu' cũng sẽ nhanh chóng chuyển sang thích một idol khác, rồi quên cậu đi.

Giống như ở kiếp trước.Nghĩ đến đó, Soo-gyeom bỗng muốn bật khóc.

Nỗi sợ hãi trùm lấy cậu.

Với một người biết rõ cảm giác bị lãng quên khủng khiếp thế nào, cậu cảm thấy như thể mình đang đứng bên mép vực."

Không phải thế đâu.

Nên đừng khóc."

Giọng Seon-wook dịu hẳn đi, và bàn tay hắn đưa lên, nhẹ nhàng lau nước mắt trên gương mặt Soo-gyeom.

Những giọt nước mắt vừa lăn ra liền thấm vào bàn tay hắn.Chỉ đến lúc ấy, Soo-gyeom mới nhận ra mình đã thật sự bật khóc, liền hấp tấp lấy mu bàn tay dụi mắt.

Seon-wook xoa nhẹ đầu cậu, vuốt ve mái tóc tròn xoe mềm mại."

Soo-gyeom nhà mình đúng là mít ướt quá."

"Có phải mít ướt đâu...!

Chỉ là... em đã rất sợ thôi mà."

"Sao anh có thể bỏ em được chứ.

Làm gì có chuyện đó.

Đừng lo mấy chuyện vô lý thế."

"Thật không ạ...?"

"Thật."

Câu trả lời chắc nịch khiến Soo-gyeom thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng ngay sau đó, vì đã hốt hoảng rồi khóc òa lên trước, cậu liền thấy quê chín mặt, mặt đỏ bừng cả lên.Chính lúc ấy, Seon-wook vẫn đang yên lặng nhìn cậu, lên tiếng bằng giọng bình thản, hơi kéo dài đuôi câu."

Cho anh hỏi một chuyện."

"Dạ?

Vâng ạ."

"Nếu giờ anh để lại dấu hôn trên người em, Soo-gyeom có ghét anh không?"
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
96


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Chớp chớp.

Đôi mắt to tròn của cậu chớp chậm lại.

Giờ cậu vừa nghe cái gì vậy?

Dù đầu óc vẫn còn ngơ ngác, nhưng câu nói "Nếu giờ anh để lại dấu hôn trên người em, Soo-gyeom có ghét anh không?" cứ quẩn quanh mãi trong tâm trí.Chắc là nghe nhầm rồi?

Phải, chắc chắn là cậu nghe nhầm thôi.

Không thể nào...

Giám đốc mà lại nói câu kiểu đó..."

Em không nghe nhầm đâu, Soo-gyeom à."

Seon-wook đáp, như thể đang đọc thẳng suy nghĩ trong đầu cậu.Soo-gyeom tròn mắt nhìn hắn với gương mặt gần như đơ ra, đôi môi khẽ mở rồi ngậm lại như đang cố tìm từ để phản ứng.

Cùng lúc đó, mặt cậu đỏ ửng lên như thể bị thiêu cháy.

Cậu lập tức quạt tay liên tục, cảm giác như khuôn mặt có thể nổ tung bất cứ lúc nào."

Nếu em không trả lời, anh làm thật đấy."

"Đ-đợi đã!!"

Ngay khi nghe Seon-wook nói tiếp, cậu bật người lên như bị điện giật.

Cảm giác hắn sẽ nhào tới bất cứ lúc nào để thực hiện lời đó khiến cậu phải nuốt nước bọt cái ực.Nhưng điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra.

Đôi môi của Seon-wook tự dưng trông rõ nét một cách kỳ dị.

Cứ như bị dính bùa vậy, mắt cậu không thể rời khỏi nó.

Mặt mỗi lúc một nóng hơn, mà cậu lại không tài nào ngoảnh đi được."

Soo-gyeom à.

Em phải trả lời chứ."

Hắn thúc giục, nhưng cậu vẫn cứ dán mắt vào môi hắn, như bị thôi miên.Rồi đôi môi đầy đặn đó khẽ cong lên, từ từ... từ từ tiến lại gần—"Á á á á, anh đợi chút!

Khoan đã!!"

"Em chưa trả lời còn gì."

Giọng hắn nặng nề như đè thẳng lên người ta.

Soo-gyeom cuống quá liền bật ra câu đầu tiên hiện lên trong đầu."

C-cái đó!

Em... em sẽ không ghét, nhưng, kiểu... kiểu như... chắc là em sẽ không dám nhìn mặt giám đốc nữa đó ạ?!"

"..."

Không gian bỗng chốc lặng như tờ.

Soo-gyeom không hiểu mình vừa nói cái gì nữa, chỉ biết ôm ngực đập thình thịch và mặt thì vẫn như chín đỏ."

Soo-gyeom của anh lại nói đúng cái điều anh sợ nhất đấy."

"K-không phải vậy đâu..."

"Nếu em nói là sẽ ghét anh, thì anh còn có thể chịu đựng được.

Nhưng..."

Khóe môi Seon-wook nhếch lên một nụ cười nhạt.

Soo-gyeom lúng túng đến mức không biết giấu mặt vào đâu.Cậu chưa bao giờ thật sự nghĩ đến chuyện mình sẽ 'có gì đó' với Seon-wook.

Dù biết rõ hắn thích mình, nhưng cậu cũng chưa từng dám tưởng tượng bước tiếp theo là gì.Dấu hôn á?

Cái từ đó nghe xấu hổ chết đi được.

Giữa hai người vốn chẳng thể có thứ gì như vậy mới đúng.Nhưng cái gương mặt như vừa bị ai bóp nghẹn của Seon-wook lại khiến cậu thấy... khó chịu.

Không đến mức đau lòng, nhưng chắc chắn là không dễ chịu chút nào."

Anh thì không thể sống thiếu em, còn em thì... có vẻ như sống không cần anh cũng chẳng sao nhỉ."

"Hở, không... không phải vậy mà!"

Khuôn mặt Seon-wook trông như thể cả thế giới vừa quay lưng lại với hắn.

Nhìn thấy ánh mắt đó, gương mặt đỏ gay của Soo-gyeom bỗng chuyển sang trắng bệch.

Cậu im bặt, như thể tất cả từ ngữ đều bị đóng băng."

Giám đốc... em không thể sống thiếu anh đâu... em nói thật đó.

Em không thể sống thiếu anh mà..."

"Ý em là chỉ khi nào em còn là Soo-gyeom của U-PITE thôi đúng không?"

"Cái... cái đó thì..."

Lời của hắn đâm trúng tim đen.

Soo-gyeom cứng họng, không thể phản bác.

Seon-wook quay mặt sang nhìn ra ngoài cửa sổ, như thể đã lường trước câu trả lời đó.

Nhìn khuôn mặt ấy, lòng cậu lại nhói lên."

Có lẽ kiếp trước em cũng bỏ anh như vậy đấy."

"Anh sao lại biết được...?!"

Soo-gyeom tròn mắt.

Cậu từng kể sơ qua về tiền kiếp của mình, nhưng đâu có nói chuyện từ chối Seon-wook, rời khỏi công ty rồi biến mất?

Sao hắn lại biết?"

Vì anh không bao giờ chịu để em rời đi dễ dàng như thế."

Câu trả lời đầy tự tin của hắn khiến cậu im bặt.

Một người không hề nhớ gì về kiếp trước như Seon-wook lại có thể khẳng định như thế, tức là cảm xúc đó phải thật đến nhường nào?Cậu chưa từng nghiêm túc nghĩ về tình cảm của Seon-wook.

Chưa từng bận tâm xem cảm xúc đó sâu tới đâu.

Chỉ toàn lo cho bản thân, không biết phải làm gì tiếp theo, nên hoang mang.Nhưng giờ... thấy hắn buồn vì mình, cậu lại muốn khóc.Nghĩ lại mới thấy, Seon-wook luôn ở đó.

Từ kiếp trước đến hiện tại, luôn là người đứng phía sau.

Ở kiếp trước, hắn đã cố ngăn cậu khỏi 'bệnh alpha meo' mà cậu lại phớt lờ.

Đến khi U-PITE sụp đổ, cậu cảm thấy không còn mặt mũi gặp lại hắn, nên mới bỏ đi.

Hắn tìm đến cậu nhiều lần, nhưng cậu vẫn lạnh lùng từ chối.Cả kiếp trước lẫn bây giờ, Soo-gyeom đều chỉ biết nghĩ đến bản thân.Ấy thế mà người đó vẫn luôn thích cậu, luôn ở lại vì cậu.

Biết ơn đến mức cậu thấy cay cay nơi khóe mắt."

Giám...

đốc..."

"..."

Hắn không đáp lại, nhưng cậu lấy hết can đảm nói tiếp.

Cũng không rõ bao nhiêu phần là 'an đảm', bao nhiêu phần là cái lưỡi tự đi trước não...Nghe thấy giọng run run của cậu, khóe môi Seon-wook khẽ cong lên thành một nụ cười nhẹ đến mức cậu không hề nhận ra.Mọi chuyện diễn ra đúng như hắn tính.

Ban đầu cũng không định làm vậy thật, nhưng dùng một chút vẻ đáng thương để khơi dậy sự áy náy ngây thơ của Soo-gyeom... thì hiệu quả hơn mong đợi."

V-về dấu hôn thì... thật ra... em thấy nó vẫn hơi nhanh quá..."

Seon-wook quay lại nhìn cậu.

Bốn mắt chạm nhau, mặt cậu lại đỏ rực."

Đừng...

đừng hiểu lầm nhé!

Em không phải kiểu người mà chưa quen đã...

đụng chạm này nọ đâu..."

"..."

Lời nói vọt ra khỏi miệng chưa kịp qua não.

Một mảnh lý trí còn sót lại trong đầu đang hét lên "Dừng lại đi, đồ điên!!", nhưng cậu vẫn cứ lải nhải vì không muốn Seon-wook buồn thêm."

Ch-chỉ... chỉ hôn nhẹ một cái thì..."

"..."

Vừa dứt lời, môi của giám đốc Seon-wook đã ập đến.

Nhịp thở chưa kịp rời khỏi môi đã bị hắn nuốt trọn.Soo-gyeom tròn mắt ngạc nhiên.

Dù chính cậu là người nhắc đến chuyện 'hun' trước, nhưng vốn chỉ nghĩ đến một cái chạm môi kiểu 'chụt' cho có lệ thôi, nên chuyện này khiến cậu hoàn toàn rối loạn.Đôi môi đang cứng đờ của cậu bị đầu lưỡi mềm mại tách ra rồi len vào.

Lưỡi hắn bắt đầu lướt sâu, chậm rãi khám phá bên trong khoang miệng cậu một cách đầy khiêu khích.Lưỡi của Seon-wook lướt dọc theo hàm răng ngay hàng thẳng lối của cậu, rồi nhẹ nhàng cọ vào vòm họng cứng cáp.

Không biết phải làm gì, lưỡi của Soo-gyeom bị hắn cuốn lấy, trêu đùa không ngừng.Đó là một nụ hôn cướp đi thân nhiệt, nước bọt và cả hơi thở."

Ưm, ư......"

Cậu vô thức bật ra tiếng mũi khi đầu lưỡi hắn khẽ liếm lên đôi má mềm mại.

Giữa hai đôi môi dán chặt, hơi thở cũng nóng lên hệt như nhiệt độ của nụ hôn ấy.Nụ hôn của hắn nồng nàn và dày dặn.

Quá thành thạo, hắn dẫn dắt Soo-gyeom tiến vào một thế giới hoàn toàn xa lạ, nơi cậu chưa từng đặt chân đến.Từ khoảnh khắc môi chạm môi, nhiệt trong người Soo-gyeom dần tăng lên.

Với cậu, đây là một trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ.Cơ thể đang căng lên vì hưng phấn, nhưng khi vừa cựa quậy một chút, bàn tay của Seon-wook đã trượt theo đường cong cơ thể cậu.

Chạm đến đâu, Soo-gyeom rùng mình đến đó."

Ư, ức..."

Dù cố nhịn, tiếng rên khẽ vẫn lỡ bật ra.

Khuôn mặt đã ửng hồng vì bị hôn đến đỏ bừng, giờ còn càng thêm đỏ vì xấu hổ.Mỗi khi cậu sắp không thở nổi vì nụ hôn quá dài, Seon-wook liền khéo léo tách môi ra một nhịp, cho Soo-gyeom kịp hít lấy không khí, rồi lại áp môi vào lần nữa, chẳng để cậu có thời gian trốn chạy.Toàn thân Soo-gyeom tê dại.

Vì đây là lần đầu cậu cảm nhận thứ cảm giác này, nên cũng không biết phải làm gì.

Giống như lần đầu được ngồi lên một trò chơi cảm giác mạnh đầy kích thích và bối rối.

Là lần đầu trải qua khoái cảm từ tiếp xúc thân thể, Soo-gyeom thậm chí còn chẳng nhận ra đó là khoái cảm, chỉ biết bản thân đang bị cảm giác lạ lẫm ấy nhấn chìm đến mức run rẩy từng chút một."

Ha, a......"

Nụ hôn kéo dài thật lâu cuối cùng cũng kết thúc.

Seon-wook từ từ rời ra.

Nhìn đôi môi căng mọng của hắn giờ đang bóng lên vì nước bọt, sự xấu hổ bị đè nén bấy lâu nay bỗng chốc trào dâng."

Với anh, đó mới là 'hun' đấy."

"......Cái, cái đó là sao..."

Soo-gyeom vẫn còn ngây ra một nửa, nghe giọng nói đầy ám muội của Seon-wook thì càng thêm choáng.

Giọng trầm khàn ấy như phủ một lớp mật sệt quanh màng nhĩ cậu.

Hơi nóng chưa tan hết lại lần nữa xông thẳng khắp thân thể.Cậu chẳng biết làm gì ngoài đảo mắt liên hồi, rồi cuối cùng ánh mắt của Soo-gyeom cũng chạm phải ánh mắt đang nhìn thẳng vào cậu.

Cái nhìn ấy, giống hệt như cái cách đôi môi họ vừa tìm đến nhau khi nãy.Seon-wook khẽ cong môi, cười lười nhác rồi trầm giọng nói thêm."

Còn gọi là hôn thì phải sâu hơn, và dơ hơn chút chứ."...hì, giờ là đến giai đoạn hun hít đủ thứ nhe
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
97


Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Cái... cái gì mà còn dơ hơn nữa...?

Đã đủ nóng bỏng lắm rồi mà còn hơn được nữa hả?!Soo-gyeom sốc đến mức há hốc miệng.

Giám đốc Seon-wook đang ngồi quan sát cảnh đó, khẽ đưa tay lên che miệng, giấu đi nụ cười đang lan ra.Không hay biết điều đó, cậu chỉ bị cuốn phăng vào hàng loạt hình ảnh nóng bỏng hơn đang tự động phát lại trong đầu, khiến cậu chỉ muốn chết quách đi cho rồi.

Trong đầu toàn là 'bíp—', 'bíp—' và 'bíp—' hết cả.Soo-gyeom vội lắc đầu quầy quậy, cố xua sạch mấy con quỷ dâm dục đang chiếm cứ não mình, sợ rằng lỡ để lộ thì toi."

Đang nghĩ gì thế?"

"A, không, không có gì hết ạ!

Không nghĩ gì đâu á!!"

Cậu xua tay loạn xạ, trả lời câu hỏi của Seon-wook.

Càng thế, trên môi hắn lại càng nở nụ cười rạng rỡ, mà cậu thì chẳng hề hay biết."

Vậy, vậy thì, giờ mình đi thôi nhé anh?!"

Cách duy nhất để thoát khỏi tình huống này, theo đầu óc đang hoảng loạn của cậu, là chạy.

Soo-gyeom lật đật chuẩn bị bước xuống xe.Seon-wook nhìn, phân vân không biết có nên giữ lại không, nhưng rồi quyết định hôm nay nên dừng ở đây.

Đẩy nhanh quá, dù Soo-gyeom có hay bị dẫn dắt đi chăng nữa, cũng có thể phản tác dụng.Hắn khẽ cười, nhìn bóng dáng cậu chạy lon ton như đang trốn chạy."

Tui về rồi đây!"

"Vừa mới nói chuyện gì mà..."

Soo-gyeom bước nhanh vào phòng, lập tức bắt gặp bốn cặp mắt đổ dồn về phía mình.

Cậu cố tỏ ra bình thản, nhưng vẻ mặt cả bốn hôm nay lạ thường, trông tối sầm và đầy mùi bão tố.

Cậu nuốt khan, thăm dò phản ứng từng người."

Môi sưng kìa?"

Cậu tròn xoe mắt nhìn Tae-won.

Theo phản xạ, Soo-gyeom đưa cả hai tay lên che miệng.

Và tất nhiên, chỉ đúng ba giây sau cậu đã hối hận, lẽ ra phải giả vờ tỉnh bơ mới đúng, đằng này lại lộ rõ vẻ hoảng hốt."

Ha...

điên thật chứ."

Han-sol bực bội vò tóc.

Nhìn bộ dạng đó, cậu biết ngay hắn đang muốn lao ra túm cổ ai đó, mà là ai thì cậu đoán được ngay.

Soo-gyeom vội chạy đến túm lấy vạt áo hắn."

Không được, Sol à!

Không được!"

"Hyung, để em yên.

Em đang sắp phát điên đây.

Dù là anh thì chuyện này em cũng không chịu nổi."

"Không phải đâu!

Sol, nghe anh nói!

Đây là hiểu lầm!

Hiểu lầm thôi!"

"Hiểu lầm gì cơ?"

Yoo-chan chen ngang với vẻ mặt 'không thể tin nổi'.

Soo-gyeom gấp rút vận dụng hết công suất não, có lẽ từ khi sinh ra đến giờ cậu chưa bao giờ nghĩ nhanh như vậy.

Cố lên nào mấy cái neuron, giúp anh mày với!"

Ờ, cái... nói chung là không phải như bọn em nghĩ đâu á."

"Thế đó là gì?"

"Thì... cái đó đó!"

"Cái đó là cái gì?"

"Nói chung là cái đó!"

"Nên em mới hỏi, cái đó là cái gì?"

Bình thường, Yoo-chan sẽ bỏ qua ở mức này.

Nhưng hôm nay hắn không có ý định buông.

Soo-gyeom cứ tưởng hắn sẽ 'dạ, em hiểu' rồi thôi, ai ngờ lại lạnh lùng truy tới cùng.Miệng khô khốc, cậu run run cầm cốc nước lên, nhưng tay run quá, chưa kịp đưa lên miệng thì đã đổ nửa xuống ngực mình."

A— lạnh...

á không, nóng!!"

"Anh ổn chứ ạ?!"

"Cái này đâu phải nước!"

"Khoan, anh!"

"Em ổn không?!"

Thứ trong cốc không phải nước thường, mà là nước hầm sườn bò.

Không sôi sùng sục, nhưng cũng đủ nóng để khiến cậu tỉnh hẳn người.Ít ra, nó cũng làm bầu không khí căng thẳng giữa mấy thành viên dịu xuống.Bốn người lập tức bu quanh.

Han-sol giật lấy cốc trong tay cậu, Yoo-chan thì không ngừng hỏi 'anh ổn chứ'."

Cởi áo ra trước đã."

Tae-won nhanh chóng giúp cậu cởi chiếc áo thun.

Dù thành ra bán khoả thân giữa nhà hàng, nhưng còn hơn là bị bỏng.Yi-gyeom lấy khăn lạnh áp lên ngực cậu.

Cảm giác mát lạnh khiến cậu khẽ run, nhưng khi khăn chạm vào đầu nhũ, lưng cậu vô thức ưỡn lên và thoát ra một tiếng rên khẽ."

Hưm!"

"..."

"..."

"..."

"..."

Ngay khi tiếng rên khe khẽ của cậu vừa dứt, căn phòng chìm vào một khoảng lặng dài.

Hoảng loạn, cậu vội xua tay, bắt đầu lắp bắp biện minh loạn xạ."

À... không, không phải... không phải tui cảm thấy gì đâu...

ấy chết, nói vậy nghe còn kỳ hơn... nhưng thật sự không phải mà...

đừng nhìn tui kiểu đó... làm ơn."

Càng nói, mặt cậu càng đỏ bừng.

Đến mức quên luôn cả ngực mình vừa bị bỏng.Ngay lúc đó, khăn lạnh lại áp xuống.

Soo-gyeom mở bừng mắt, thấy Yi-gyeom đỏ mặt, cẩn thận lau ngực cho cậu.

Thấy tay hắn khẽ run, cậu chỉ muốn cắn lưỡi vì xấu hổ."

Để, để tui tự làm."

"Không, để tôi."

"Không!

Làm ơn để tui đi.

Van ông đấy."

Yi-gyeom hơi khựng lại, rồi đưa khăn cho cậu.Đúng lúc cậu vừa nhận khăn, cửa mở ra.

Seon-wook bước vào, thấy cảnh Soo-gyeom bán khoả thân, xung quanh là bốn thành viên U-PITE, ngực cậu đỏ hồng, mặt cậu đỏ lựng.Hắn sững lại.

Chuyện gì đây?

Mới nãy còn hôn mình, giờ lại như thế này?"...Đây là tình huống gì?"

"À... cái này là..."

Soo-gyeom biết giải thích thì đơn giản, nhưng vừa bối rối vừa ngượng đến nghẹn họng.Yi-gyeom lên tiếng."

Song Soo-gyeom vừa làm chuyện nóng bỏng xong."

"Cái, cái tên này!

Sao nói kiểu đó hả?!"

Nghe câu đó trong hoàn cảnh này, bảo sao không hiểu lầm."

Không phải... em sơ ý làm đổ nước, Tae-won giúp em cởi áo, Yi-gyeom lau cho em..."

Seon-wook khẽ thở dài, cố kìm lại sự bực bội đang dâng lên.

Dù biết cậu sẽ không làm gì kỳ cục ở chỗ này, nhưng hắn vẫn khó chịu và bực với chính mình vì để tâm quá mức."

Không cần bôi thuốc sao anh?"

Câu hỏi của Yoo-chan mới khiến không khí lắng lại.

Lúc này Seon-wook mới để ý nước dùng đổ, Han-sol thì đang cầm một cốc bốc khói.Hắn quan sát từng chi tiết một, cuối cùng mới hiểu ra chuyện.

Sự nhẹ nhõm xen lẫn bực bội ùa đến cùng lúc.

Seon-wook tức chính mình vì lại để mấy nhóc này khiến mình dao động và cảnh giác đến vậy.
 
Back
Top Bottom