Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 575: Sở Nhất Đao (2)


Mà trên thuyền lúc này, Tả Thanh Vân đã mua một bàn tiệc rượu đã mừng công

cho Sở Hi Thanh.

Lúc nãy, nhờ phúc của Sở Hi Thanh nên hắn đã thắng hơn ba vạn lượng bạc,

không thể không biểu thị.

Vừa lúc tới tiệc tối, Tả Thanh Vân để tửu lâu tốt nhất trên bến tàu, dùng tốc độ

nhanh nhất để chuẩn bị một bàn tiệc tốt nhất.

Độ Vân Lai thì lại vừa gắp rau vừa nói chuyện với Sở Hi Thanh: “Tiểu Sở, một

chiêu Bạch Mã Phi Mã kia của ngươi thật sự là làm cho người ta kinh ngạc.

Đáng tiếc là Độ mỗ không phải người của Vô Tướng thần tông, bằng không thì

ta nhất định phải học môn này.”

Trong lời nói của Độ Vân Lai còn bao hàm tiếc nuối.

Thiên đạo chi vận của Bạch Mã Phi Mã, thật ra rất phù hợp với Bạch Vân

Kiếm. Nếu nhưu có thể tu luyện thứ này, thì sức chiến đấu của hắn sẽ tăng lên

một mảng lớn.

Tuy nhiên, đây là bí truyền của Vô Tướng thần tông, Độ Vân Lai chỉ có thể

nhìn mà than thở.

Tả Thanh Vân thì lại ân cần rót rượu cho Sở Hi Thanh: “Vừa rồi quả thực là mở

mang tầm mắt, cái gọi là hạng 12 Ngô Châu - Thanh Vân Bảng, cũng không đỡ

nổi một chiêu của Sở Hi Thanh ngươi. Có điều, lẽ nào một chiêu Bạch Mã Phi

Mã này, chính là một đao mạnh nhất mà Sở Hi Thanh ngươi đã nói sao?”

“Không phải!” Sở Hi Thanh mỉm cười lắc đầu.

Hắn cầm chén rượu lên, vẻ mặt cao thâm khó dò: “Đến nay, vẫn không có người

nào nhìn thấy một đao nhanh nhất, một đao mạnh nhất của ta.”

. . .Sau khi bị người đánh trọng thương thì mới được!

Tuy nhiên, nếu nói lời này ra khỏi miệng, vậy thì hiệu quả ra vẻ ta đây sẽ giảm

đi nhiều!

Bốn người Độ Vân Lai, Kế Tiễn Tiễn, Tả Thiên Lộ và Tư Không Hinh không

khỏi liếc mắt nhìn nhau, trong con ngươi đều xuất hiện một tia tò mò.

. . .

Tám ngày sau, trong kiến trúc hang động của Thiên Cơ Các ở kinh thành.

Hai huynh đệ Hồ Khản và Hồ Lai cùng sóng vai đi đến nơi sâu trong hang

động.

Bọn họ gặp được rất nhiều đồng liêu ở ven đường, tất cả đều cười ha ha và chào

hỏi bọn họ. Rất nhiều tiền bối ở Thiên Cơ Các cũng tỏ vẻ hòa ái dễ gần với bọn

họ.

“Đây không phải là Đại Hồ và Tiểu Hồ sao? Chuyện Thần Tú Thập Kiệt kia rất

tốt, lần này quả thực là giẫm lên mặt đám Luận Võ Lâu kia rồi. Quá sung

sướng.”

“Nhị Hồ, các người có nghe nói không? Chạng vạng ngày hôm qua, Sở Hi

Thanh đã đánh bại Long Tiểu Vân xếp hạng thứ 9 trên Phì Châu - Thanh Vân

Bảng, lại là chiến thắng bằng một đao. Tên nhóc này. . . rất khá!”

“Từ sau khi Sở Hi Thanh tiến vào nhánh sông Đại Vận, thời gian chín ngày đã

đánh bại hai mươi bảy người! Áp chế Ngô Châu, Ninh Châu, Đỉnh Châu, Phì

Châu, thế mà đến giờ vẫn không có ai đỡ nổi một chiêu của hắn! Duy nhất một

người có thể sống qua sáu chiêu là Đô Nguyên ở Đỉnh Châu, nhưng người này

đã qua tuổi mười bảy, có tu vị thất phẩm hạ, thế mà hắn cũng có mặt mũi leo lên

đài khiêu chiến.”

“Ánh mắt của hai người các ngươi không tệ! Ta vốn tưởng rằng Sở Hi Thanh

đến kinh thành, Thiên Cơ Các chúng ta khó tránh khỏi mất mặt xấu hổ. Kết quả

người này lại một người một đao, quét ngang bốn châu. Với chiến tích của

người này, đã đủ để sánh với với các thiếu niên anh kiệt ở hai châu Hà và Lạc

kia rồi.”

“Luận Võ Lâu của Đông Châu thật sự là bị mù, một nhân vật như Sở Hi Thanh

mà chỉ xếp hạng 29.”

“Tên nhóc này có tiền đồ! Những năm gần đây, Luận Võ Lâu ỷ vào các phân bộ

trải khắp thiên hạ của bọn họ, liên tục bịa đặt và chửi bới bảng danh sách Thiên

Cơ Võ Phổ của chúng ta không công bằng không chuẩn xác, thậm chí còn nói

Thiên Cơ Các chúng ta sao chép Luận Võ Lâu bọn họ. Nhưng bây giờ thì thế

nào?”

“Nói đến thì đám Luận Võ Lâu này càng ngày càng tệ, người nhiều hơn, nội đấu

nhiều hơn, muốn nói đến độ chính xác của các bảng danh sách, thì vẫn phải xem

Thiên Cơ Võ Phổ của chúng ta. Nhưng điều khiến lão phu vui vẻ chính là,

Thiên Cơ Các chúng ta có người nối nghiệp!”

Đây là đãi ngộ mà hai huynh đệ Hồ Khản Hồ Lai chưa từng được trải qua từ khi

gia nhập Thiên Cơ Các đến giờ, khiến cho bọn họ có chút được yêu mà sợ.

Khi hai người đi đến hang động Đông phường, thủ trưởng của bọn họ, phường

chủ Đông phường cũng cười, vỗ vỗ bờ vai của bọn họ.

“Lần này, nhân tuyển mà các ngươi đề cử rất tốt, sau này tiếp tục cố gắng đi.

Muốn làm ở Thiên Cơ Các chúng ta, phải có một đôi mắt tinh tường, có thể tìm

được vàng ở trong đám đất cát.”

Hắn lắc lắc đầu cảm khái: “Ban đầu, ta xem tin tức liên quan đến Sở Hi Thanh

thì đã cảm thấy Luận Võ Lâu ở Đông Châu đã đánh giá thấp hắn, nhưng không

ngờ bọn họ lại đánh giá thấp đến trình độ này. Đao pháp của người này nhanh

như gió chớp, đủ để tranh đấu với những thiếu niên ở phương bắc rồi.”

“Còn nhớ bảy ngày trước, ta ngồi ở chỗ này, dáng vẻ mất tập trung, tâm thần lo

lắng bất an. Mãi cho đến tận khi Sở Hi Thanh đánh bại Bách Nghiễm Đạt và

Chân Niệm, đao ép Ngô Châu, thì ta mới biết là chúng ta vẫn coi thường hắn.”

Vị thư sinh nho nhã này nói đến phần sau, thì trong lời nói còn ẩn chứa một tia

tự giễu.

Hồ Khản cũng nhớ đến vài ngày trước, khi phường chủ Đông phường nghe tin

Sở Hi Thanh đi đến kinh thành, thì sắc mặt đã âm trầm như nước. . .

Tuy nhiên, dù khi tâm trạng của phường chủ có bết bát nhất, thì cũng không có

trách cứ huynh đệ bọn họ.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 576: Sở Nhất Đao (3)


Sắc mặt hắn cung kính, ngậm lấy áy náy mà thi lễ: “Lần này là hai huynh đệ

chúng ta l* m*ng, liên lụy đến phường chủ, làm ngài phải lo lắng.”

Phường chủ Đông phường thì lại vẻ mặt rộng lượng, phất tay áo một cái: “Việc

này vốn là chuyện mà ta đồng ý. Chuyện người này đột nhiên vào kinh, là

chuyện mà không ai ngờ đến, sao có thể oán huynh đệ các ngươi? Tuy nhiên,

hắn có thể bảo vệ vị trí Thần Tú Thập Kiệt hay không, vẫn phải chờ người này

vào kinh thành, xem xem hắn có thể thắng ba người kia hay không. . .”

Hồ Khản và Hồ Lai nghe vậy, sắc mặt đều nghiêm nghị.

Thiết Tu La – Tư Hoàng Tuyền, Thần Yến Đao – Lý Tú Trường, Phong Đao –

Vương Mệnh, cũng không phải cái gọi thiên kiêu Thanh Vân Bảng ở phía nam

có thể so sánh.

Tương lai của ba người này, nhất định sẽ là siêu thiên kiêu lọt vào ba mươi vị trí

đầu trên Thanh Vân Tổng Bảng!

Ba vị này đều có tu vị thất phẩm, hơn nữa mỗi người trong này, cũng có thể

quét quang bốn châu.

Phường chủ Đông phường không biết hai người này đang lo lắng thay cho bạn

mình, hắn cười một tiếng: “Không cần quá lo lắng, chuyện đến nước này đã

không ảnh hưởng đến danh dự của Thiên Cơ Các chúng ta nữa rồi. Giống như

các ngươi đã nói, thời gian Sở Hi Thanh tu hành quá ngắn, vẫn chưa đến một

năm, tiềm lực của người này rất cao.”

Ý của hắn là, dù cho Sở Hi Thanh có bại, bọn họ cũng có thể quay sang nói đến

thiên phú và tiềm lực của hắn.

Thiên Cơ Các xếp hắn vào Thần Tú Thập Kiệt đao, vẫn là vô cùng công bằng

và hợp lý.

Đánh giá Thần Tú Thập Kiệt, không phải dựa vào tiềm lực sao?

Cũng đúng lúc này, phía góc đông của Đông phường truyền ra một tiếng thét

kinh hãi.

“. . .Quận Hạc Lâm cho chim bồ câu truyền tin, thuyền của Sở Hi Thanh đã tiến

vào địa phận Hà Châu, tại biên cảnh Hà Châu, đánh bại Phí Lập Nhân xếp hạng

36 trên Hà Châu - Thanh Vân Bảng! Đây là người thứ hai mươi tám rồi.”

“Vẫn chỉ dùng một đao! Đây chính là hạng 36 của Hà Châu đấy! Tương đương

với mười vị trí đầu ở địa phương khác rồi.”

“Thú vị, dựa theo cái nhìn của ta, chỉ sợ tất cả đối thủ cũ của hắn, đều không thể

ép Sở Hi Thanh sử dụng toàn lực. Các ngươi có biết hiện giờ đã có bao nhiêu

người gọi hắn là Sở Nhất Đao không? Mặc kệ là đối thủ như thế nào, hắn đều

giải quyết bằng một đao, chưa từng có ngoại lệ.”

“Thật là chờ mong người này chiến đấu với ba người Thiết Tu La – Tư Hoàng

Tuyền, Thần Yến Đao – Lý Tú Trường, Phong Đao – Vương Mệnh, không biết

thắng bại sẽ thuộc về ai?”

Tâm thần Hồ Khản và Hồ Lai cũng rung lên, liếc mắt nhìn nhau một chút.

Chuyện Sở Hi Thanh vào kinh, hiện giờ đã là chủ đề nóng bỏng nhất của võ lâm

vùng Hà và Lạc rồi!

Hầu như tất cả quán cá cược ở kinh thành, đều sẽ mở bàn cược cho mấy trận

chiến này.

Không biết có bao nhiêu võ tu ở hai châu Hà và Lạc đang mong chờ chiếc

thuyền của Sở Hi Thanh tiền vào địa phận Hà Châu. . .

Thiên Cơ Các bọn họ cũng giống như vậy, tất cả đều nhìn chằm chằm vào hành

trình của Sở Hi Thanh.

“Đến rất hay!”

Phường chủ Đông phương cười một tiếng, sau đó lại nhìn về phía hai huynh đệ

nhà họ Hồ với ánh mắt áy náy: “Lần này Thiên Cơ Các chúng ta sẽ sắp xếp

chuyên gia đi theo bám đuôi Sở Hi Thanh, quan sát đao pháp, thiên phú và sức

chiến đấu của hắn.”

“Việc này vốn nên là công việc của hai huynh đệ các ngươi, nhưng xét thấy bên

người Sở Hi Thanh có quá nhiều nguy hiểm, cho nên vẫn phải sắp xếp người

khác, hai huynh đệ các ngươi không nên nghĩ nhiều.”

Hồ Khản chắc chắn sẽ không nghĩ nhiều.

Hắn biết Sở Hi Thanh và cha con Tả gia vẫn đang bị vị Đại lý tự thiếu khanh

kia nhìn chằm chằm.

Huống hồ rất nhiều quán cá cược trong kinh thành cũng mở bàn cược cho Sở Hi

Thanh, điều này cũng làm cho Sở Hi Thanh rơi vào vòng xoáy khổng lồ.

Hai huynh đệ bọn họ chỉ có vu vị cửu phẩm thượng, một khi bị cuốn vào trong

đó, liền sẽ tan xương nát thịt.

. . .

Cùng lúc đó, lâu chủ mới của Luận Võ Lâu Đông Châu là Vương Triều Dương

lại không có tâm trạng tốt đẹp như vậy.

Hắn cúi đầu nhìn mười mấy tấm tin phù chồng chất trên bàn, sắc mặt khó coi

như là ác quỷ.

-Chiều ngày mùng 1 tháng 3. Sở Hi Thanh đánh bại Bách Nghiễm Đạt xếp hạng

14 Ngô Châu – Thanh Vân Bảng, và Chân Niệm xếp hạng 12 Ngô Châu –

Thanh Vân Bảng tại quận Thiên Lăng. Hai người đều không đỡ nổi một hiệp

của Sở Hi Thanh.

-Sáng ngày mùng 2 tháng ba. Sở Hi Thanh đánh bại Ngụy Minh xếp hạng 11

trên Ngô Châu – Thanh Vân Bảng. Ngụy Minh tuổi mười lăm, tu vị bát phẩm

thượng, người này tuy chủ tu kiếm pháp, lại muốn đòi muốn lại thể diện cho

Ngô Châu, cho nên đã quất ngựa chạy 1200 dặm, đuổi theo Sở Hi Thanh, thua

trong một hiệp tại quận Lâm.”

-Sáng ngày mùng 3 tháng 3. Sở Hi Thanh tiến vào địa phận Ninh Châu, đánh

bại bảy vị thiên kiêu Thanh Vân Bảng tại biên cảnh Ninh Châu. Từ Trang Lai

xếp hạng 12 Ninh Châu - Thanh Vân Bảng trở xuống, không có người nào có

thể đỡ nổi một đao của Sở Hi Thanh.

-Trưa ngày mùng 6 tháng 3. Thuyền của Sở Hi Thanh vào Đỉnh Châu, đánh bại

Đổng Chính Ngôn xếp hạng 13 trên Đỉnh Châu - Thanh Vân Bảng.

-Ngày mùng 7 tháng 3. Sở Hi Thanh dùng sáu đao đánh bại Hàn Phong Đao –

Đô Nguyên xếp hạng thứ 9 trên Đỉnh Châu - Thanh Vân Bảng.

-Ngày mùng 8 tháng 3. Sở Hi Thanh đến Phì Châu, đánh tại Long Tiểu Vân xếp

hạng thứ 9 trên Phì Châu - Thanh Vân Bảng, cũng chỉ dùng một đao.

Những tin tức đến từ kinh thành này, tựa như một cái lại một cái tát đánh thẳng

vào mặt hắn.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 577: Sở Nhất Đao (4)


Thật ra thì Vương Triều Dương không muốn xem những thứ này.

Nhưng mà tại bốn ngày trước, tổng bộ Luận Võ Lâu ở kinh thành đã chỉ mặt

mọi tên, đưa đến tận tay Vương Triều Dương hắn.

Vương Triều Dương cũng hiểu, đây là tổng bộ đang biểu đạt bất mãn với hắn.

Điều này khiến cho tâm trạng của hắn cực kỳ khó chịu, mấy ngày gần đây còn

không có tâm tư để làm việc.

Hắn mới chủ trì Luận Võ Lâu Đông Châu không được một tháng, mà đã xảy ra

sai sót lớn như vậy rồi.

“Lâu chủ!”

Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó Tạ Chân Khanh đẩy cửa mà

vào.

Sau khi nàng vào cửa, liền chú ý đến đám tin phù chồng chất ở trên bàn Vương

Triều Dương.

Tạ Chân Khanh nhướng mày lên, cố gắng cưỡng ép bản thân không cười trên sự

đau đớn của người khác, giả vờ bình tĩnh nói: “Lâu chủ đang lo lắng về chuyện

của Sở Hi Thanh sao? Nói đến mới nhớ, hắn xếp hạng 29 thì đúng là quá thấp.”

Nếu như người này nghe theo lời của nàng, đưa Sở Hi Thanh vào hai mươi vị trí

đầu. Luận Võ Lâu Đông Châu cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh lúng túng như

vậy.

Mặt Vương Triều Dương không cảm xúc, quét đám tin phù này vào trong góc

bàn: “Tạ quán chủ, đêm khuya đến đây là có chuyện gì quan trọng sao?”

“Là chuyện liên quan đến trận chiến Tây Sơn, bên phía ta đã có manh mối của

hai vị cao thủ bán yêu kia.”

Sắc mặt Tạ Chân Khanh nghiêm túc: “Từ miêu tả của đám tặc phỉ Tây Sơn kia,

hai người này rất có thể là bán yêu của một mạch ‘Xích long’.”

“Xích long?”

Ánh mắt Vương Triều Dương run lên, đứng dậy từ trên ghế: “Là Xích long

trong truyền thuyết ‘Người được Xích long thì được thiên hạ’ từ ngàn năm

trước sao? Lời này là thật chứ?”

Ngàn năm trước, thiên hạ đại loạn.

Có người nói thái tổ Đại Ninh bắt được Xích long, cưỡng ép cướp đoạt long

mạch của Xích long, nhờ đó mà cướp được thiên hạ.

Từ khi triều đình bình định đến giờ, vẫn luôn tìm kiếm Xích long mới, dùng để

củng cố long mạch, kéo dài quốc độ. Ngàn năm lại đây, bọn họ cũng chỉ tìm

được ba Xích long có tu vị nhất, nhị phẩm.

Hai bán yêu một mạch Xích long này, đương nhiên không có tư cách vào mộ tái

tổ. . .

Dòng máu của bọn họ hỗn tạp không thuần, không thể nào cường hóa long

mạch.

Tuy nhiên, phía sau hai người này, rất có thể còn có một con Xích long mạnh

mẽ.

Ngoài ra, huynh muội Sở gia của Tây Sơn Đường lại có quan hệ gì với một

mạch Xích long này không?

“Hai người ngày đều có thân cao một trượng, trên người có vảy màu đỏ thắm,

sức mạnh cực lớn. Sau lưng bọn họ còn có hoa văn hình ngọn lửa.”

Tạ Chân Khanh hờ hững đáp lại: “Hạ quan cho rằng, khả năng hai người này là

bán yêu một mạch Xích long đã vượt quá sáu phần.”

Vương Triều Dương không khỏi nheo mắt lại, trong mắt ngậm lấy một tia hưng

phấn: “Mau chóng đưa tin này cho Cẩm y vệ, để bọn họ tìm cách tìm hiểu thân

phận của hai người này!”

“Hạ quan đã hiểu! Sẽ chuyển cho Tào Hiên!”

Sắc mặt Tạ Chân Khanh nghiêm nghị: “Còn có một chuyện khác! Thời gian gần

đây, bên ngoài đang nghị luận về chuyện của Sở Hi Thanh, nói Luận Võ Lâu

chúng ta có mắt không tròng. Hạ quan cho rằng, tốt nhất là chúng ta nên chuẩn

bị một chút, trung tuần tháng này ra thêm một kỳ đặc săn cho Sở Hi Thanh, lại

tăng thứ hạng của người này trên Thanh Vân Bảng, lấy đó mà phục chúng. Vừa

hay võ tu trong dân gian rất hứng thú với chuyện Sở Hi Thanh vào kinh, ta cho

rằng lượng tiêu thụ sẽ rất tốt.”

Thật ra thì bên ngoài có rất nhiều lời khó nghe, Tạ Chân Khanh không tiện nói

mà thôi.

Vẻ mặt Vương Triều Dương lại lạnh nhạt hơn vài phần: “Thêm một kỳ đặc san

cho một võ tu bát phẩm? Quả thực là hoang đoừng. Tạ quán chủ, làm việc thì

phải có bình tĩnh, chúng ta là người chế định bảng danh sách, sao có thể bảo sao

hay vậy? Người bên ngoài muốn nghị luận, vậy mặc cho bọn họ nghị luận là

được. Ngươi cần phải biết là, tuy rằng hiện giờ Sở Hi Thanh đã thu hoạch được

hai mươi tám chiến thắng, nhưng người này chỉ thắng những kẻ vô duyên với

Thanh Vân Tổng Bảng.”

“Người này hộ tống cha con Tả gia vào kinh, chưa chắc đã có thể bình yên trở

về, dù cho hắn có thể bình yên trở về, thì cũng còn ba đối thủ là Thiết Tu La –

Tư Hoàng Tuyền, Thần Yến Đao – Lý Tú Trường, Phong Đao – Vương Mệnh.

Hơn nữa, chờ hắn bảo vệ được vị trí Thần Tú Thập Kiệt, bình yên trở về từ kinh

thành, thì chúng ta lại làm cho hắn một kỳ đặc san cũng không muộn.”

Tạ Chân Khanh nghe vậy liền mở miệng cười một tiếng.

Nàng biết, thật ra là vị này e ngại mặt mũi, liều chết cũng không chịu nhận sai.

Tạ Chân Khanh cũng cho rằng khả năng Sở Hi Thanh thua là rất lớn.

Nhưng dù cho Sở Hi Thanh thua thì đã sao? Thiên Cơ Các người ta đã có đầy

đủ lý do rồi.

Với đao pháp vào thiên phú của Sở Hi Thanh, hoàn toàn có thể tiến vào Thanh

Vân Tổng Bảng trong vòng nửa năm.

Tuy nhiên, nàng cũng đã nói ý kiến của mình rồi, Vương Triều Dương không

chịu nghe, đó là chuyện của Vương Triều Dương.

Người ở phía trên muốn trách tội, vậy cũng không trách tội lên đầu nàng.

Bởi vậy, Tạ Chân Khanh cũng không tranh luận gì cả, dứt khoát chắp tay một

cái, rồi đi ra khỏi phòng làm việc.

Vương Triều Dương thì ngồi ngay ngắn tại chỗ, rơi vào suy ngẫm.

Một lát sau, hắn mở miệng cười một tiếng, bắt đầu chỉnh lý đám tin phù của

mình.

Đao pháp của Sở Hi Thanh đúng là rất mạnh, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của

hắn.

Nhưng chẳng lẽ người này còn có thể đánh bại ba vị siêu thiên kia kia, còn có

thể quét quang hai châu Hà Lạc và cả kinh thành sao?

Hoang đường!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 578: Thần Tri


Khi chiếc thuyền của mấy người Sở Hi Thanh đi dọc theo sông Thương Lãng,

tiến vào địa phận Hà Châu, thì Sở Hi Thanh phát hiện võ tu đi theo sau đuôi của

thuyền đã nhiều hơn không ít.

Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn qua, phát hiện hai bên bờ sông lại có hai ba ngàn kỵ

sĩ đi theo.

Đó đều là các thiếu hiệp giang hồ, hoặc là đám dân giang hồ đeo các loại binh

khí, tất cả đều cưỡi ngựa theo đuôi.

Bọn họ chen nhau mà đi trên hai bên bờ sông, quất ngựa chạy băng băng, làm

cho hai bên bờ sông xuất hiện hai đám bụi mù cực lớn.

Hai đội kỵ sĩ khổng lồ này làm cho các trạm gác và binh mã thủy sư ở đường

sông cảm thấy kinh hoàng bất an, ngưng thần đề phòng.

Sở Hi Thanh không thể hiểu nổi, đám người giang hồ Hà Châu này đều nhàn

như vậy sao?

Điều làm cho Sở Hi Thanh kinh ngạc hơn chính là, từ khi thuyền bọn họ tiến

vào Hà Châu, mỗi ngày đều có mười mấy người ném sách lên trên thuyền.

Không phải là thư khiêu chiến, mà là tình báo có liên quan đến Thần Yến Đao –

Lý Tú Trường, Phong Đao – Vương Mệnh, Thiết Tu La – Tư Hoàng Tuyền, hơn

nữa còn hết sức tỉ mỉ.

Tỉ mỉ đến mức nào? Nội dung trên những quyển sách này, không những có thể

để Sở Hi Thanh phân tích công pháp, võ đạo, võ ý . . . của bọn họ. Mà còn có

tất cả những chiến tích của ba người từ khi xuất đạo đến giờ, phân tích nhược

điểm của bọn họ, nên làm cái gì để chiến thắng.

Thậm chí còn có thói quen hàng ngày của bọn họ, ăn cơm vào lúc nào, bao giờ

thì tập võ, lúc nào thì đi vệ sinh. . . tất cả đều có, không sót chút nào.

Tả Thanh Vân cũng lớn lên ở kinh thành, hắn vừa nhìn đã biết là có chuyện gì.

“Nhất định là các quán cá cược trong kinh thành, có lẽ bàn cược mà bọn họ mở

ra cho ngươi sẽ có quy mô cực lớn. Tuy nhiên, đại đa số người bây giờ đều

không coi trọng ngươi, vì vậy nên các quán cá cược này rất hi vọng ngươi chiến

thắng.

“Những nhà cá cược chỉ rút tỷ lệ giao dịch thì còn tốt, tỷ lệ ra kèo của bọn họ

không cao. Một ít người muốn nhân cơ hội kiếm một mớ, có lẽ còn có tâm tư

mời người đánh thay, hận không thể mời cao thủ, thay ngươi đánh với ba vị

thiếu niên anh kiệt kia.”

Tả Thanh Vân vừa nói chuyện, trong mắt còn hiện lên một tia tiếc nuối.

Đáng tiếc là hắn không thể đặt cược, bằng không thì nhất định phải chơi một

trận.

Vì khơi thông quan hệ trong kinh thành, hắn đã giao tất cả tài sản của mình,

tổng cộng bốn mươi lăm vạn lượng bạc cho Ngô Mị Nương, gần như đã là

nghèo rớt mồng tơi.

Tả Thanh Vân cần kiếm tiền, để phong phú túi tiền của mình.

Sao Sở Hi Thanh có thể không biết chuyện gì xảy ra.

Hắn hơi đau đầu mà nhìn vào bảng nhân vật trong tầm nhìn của mình.

Nhân vật: Sở Hi Thanh.

Danh vọng: Thất phẩm hạ (siêu).

Võ đạo: Truy Phong đao pháp (tầng sáu), Khinh Vân Tung (tầng sáu), Trục

Điện Chỉ (tầng sáu).

Võ ý: Nhai Tí đao ý (tầng tám), Phong Lôi võ ý (tầng năm).

Nguyên công: Dưỡng Nguyên Công (tầng năm / bát phẩm thượng), Cửu Luyện

Cực Nguyên Tử Kim Thân (tầng bốn).

Điểm võ đạo: 1.532.523

Thiên phú: Thần Thương (ngũ giai), Táng Thiên (tam giai), Thuần Dương (ngũ

giai), Thái Thượng Thông Thần (lục giai), Nã Phong Ngự Điện Chi Thủ (lục

giai), Quang âm Thuấn Ảnh Chi Thân (ngũ giai).

Trạng thái: Lục âm Hoàn Hồn Chú, cộng sinh (sơ), Nhai Tí.

Tuổi thọ: 92 ngày.

Bảng nhân vật của Sở Hi Thanh không có phát sinh biện hóa quá lớn.

Chỉ có Thái Thượng Thông Thần của hắn là đã tăng lên lục giai.

Đây là thiên phú huyết mạch duy nhất mà Sở Hi Thanh quét ra trong vài ngày

gần đây.

Hắn bỏ ra tận 390.625 điểm võ đạo.

Sau khi Thái Thượng Thông Thần tiến vào lục giai, đã phát sinh một ít biến

hóa.

Khi Sở Hi Thanh nhìn chằm chằm vào mấy chữ này, trong đầu hắn hiện lên một

đoạn tin tức khác với trước kia.

Thái Thượng Thông Thần (lục giai): Thiên phú loại cảm giác. Năm loại giác

quan và Tâm giác linh thức được cường hóa mạnh, thu được ‘Linh cảm’ và lực

lượng ‘Thông Huyền’ ở trình độ yếu, cũng giác tỉnh Thần Tri ở đẳng cấp yếu.

‘Linh cảm’ có thể báo trước hung cát ở một trình độ nhất định. Thông Huyền,

có thể cảm ngộ sâu hơn về áo nghĩa của thiên địa, tăng cường ngộ tính. Thần

Tri, có thể để ngươi làm ra phán đoán chính xác nhất và nhanh nhất trong chiến

đấu, cũng thông qua động tác của đối phương, và hoàn cảnh chung quanh, để

thôi diễn và dự kiến ý đồ của kẻ địch.

Thái Thượng Thông Thần tầng sáu, đầu tiên là có ‘Linh cảm’ và lực lượng

Thông Huyền ở trình độ yếu.

Ngoài ra còn có thêm năng lực Thần Tri này nữa, năng lực này rất hữu dụng.

Buổi trưa ngày hôm nay, khi hắn và Phí Lập Nhân đứng hạng 36 trên Hà Châu -

Thanh Vân Bảng giao thủ, Sở Hi Thanh chỉ nhìn đối thủ một chút, liền biết

người này sẽ xuất đao thế nào, sẽ chém vào đâu.

Tiếc là Thần Tri này cũng là đẳng cấp yếu, khi hắn đối mặt với cao thủ hơn vài

cấp thì sẽ không có nhiều tác dụng.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 579: Thần Tri (2)


Sau đó là điểm võ đạo.

Sở Hi Thanh đã đổi Thái Thượng Thông Thần lục giai, hai tấm Gần Mực Thì

Đen, lại bỏ ba ngàn điểm võ đạo ra để làm mới võ đạo bảo khó, lúc này còn sót

lại khoảng 150 vạn điểm.

Tám ngày này, hầu như ngày nào Sở Hi Thanh cũng có thể nhận được bảy vạn

điểm võ đạo trở lên.

Đặc biệt là ngày hắn đánh bại Bách Nghiễm Đạt và Chân Niệm, đao ép Ngô

Châu. Điểm võ đạo mà Sở Hi Thanh thu hoạch được trong hôm đó, đã lên đến

khoảng hai mươi vạn.

Đáng tiếc là vận may dạo này của Sở Hi Thanh không tốt lắm, như bị tù trưởng

da đen phụ thể, vẫn không nhìn thấy Thuần Dương và Thần Thương.

Trước mắt, chỉ có thể để những điểm võ đạo này lại, không có chỗ để sử dụng.

Lúc này, trong cột trạng thái của Sở Hi Thanh cũng có hai chữ Nhai Tí.

--- Nhai Tí đao ý của ngươi tạm thời được tăng lên đến trình độ cực hạn.

Sắc mặt Sở Hi Thanh rất phức tạp.

Nhai Tí đao ý của hắn bị kích phát, tất nhiên là do những thiếu niên kỵ sĩ và

khách giang hồ đi theo ở hai bên sông kia.

Có hơn một nửa người trong số này đều có địch ý rất lớn với hắn.

Trong này có hai nguyên do, một là hắn quét ngang bốn châu Ngô, Ninh, Đỉnh,

Phì, khiến cho những thiếu hiệp này không cam lòng. Thứ hai là bởi vì hắn mà

rất nhiều người đã thua tiền.

Từ ngày mùng 1 tháng 3 tới nay, Sở Hi Thanh đã chiến đấu hai mươi tám trận.

Hầu như mỗi một trận chiến của hắn, các thế lực giang hồ ở ven đường đều sẽ

mở bàn cá cược.

Hai châu Đỉnh và Phì ở phía sau còn tốt, rất nhiều người đều nhận thức được

thực lực của bọn, cũng cho rằng chỉ có ba thanh đao ở kinh thành kia mới có thể

chiến đấu với hắn.

Nhưng ở hai châu Ngô và Ninh, có không dưới trăm vạn võ tu đã thua tiền vì Sở

Hi Thanh.

Dường như có một nhóm người trong đó đã hận lây sang hắn, thế mà lại chạy

theo từ quận Thiên Lăng đến tận kinh thành.

May mà tuy rằng những người này có địch ý, nhưng cũng không có dự định hay

hành động gì.

Bọn họ rất tuân theo quy củ giang hồ.

Bằng không thì mấy người Sở Hi Thanh có thể đã không ra khỏi Ngô Châu rồi,

có lẽ đã bị những người này vây giết trên sông rồi.

Tuy nhiên, nhưng người này chạy theo đuôi, lại làm khổ mấy quản gia và tôi tớ

của Tả gia.

Mấy ngày nay bọn họ đều là trắng đêm không ngủ, giờ giờ phút phút đều cảnh

giác và đề phòng với động tĩnh ở hai bên sông.

Sợ chính là đám người này thua quá nhiều, chó cùng rứt giậu. Hoặc là có sát thủ

lẫn vào trong đó, mưu đồ ra tay với người trên thuyền.

Sở Hi Thanh cũng vì chuyện này mà thấy vướng tay vướng chân.

Hắn đoán là, hiện giờ nhất định có sát thủ của Đại lý tự thiếu khanh ở trong này.

Nói không chừng đám khách giang hồ và các thiếu hiệp kia còn bỏ đá xuống

giếng, âm thầm trợ giúp những sát thủ này.

Cái này có thể hiểu là có được có mất, thế nhân có thể để cho bọn họ không cần

lo lắng vị Đại lý tự thiếu khanh kia dùng lực lượng trên quan trường.

Nhưng cùng lúc đó, bọn họ cũng được mấy ngàn người ‘đưa tiễn’, giờ giờ phút

phút phải cảnh giác cao độ.

Một ngày này, Sở Hi Thanh lại không tu luyện Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim

Thân.

Sau khi tu luyện Dưỡng Nguyên Công xong, hắn chỉ diễn luyện Truy Phong đao

pháp và Trục Điện Chỉ một phen, sau đó liền dừng lại.

Lúc này, Kế Tiễn Tiễn cũng đang tu luyện đao pháp ở boong thuyền nơi đuôi

tàu.

Nhìn như nàng đang tập trung luyện đao, nhưng ánh mắt lại vẫn luôn di chuyển

theo bóng người của Sở Hi Thanh.

Khi nàng phát hiện hôm nay Sở Hi Thanh không tu luyện Cửu Luyện Cực

Nguyên Tử Kim Thân nữa, mày liễu nhất thời cau chặt.

Người này . . .là chuẩn bị bảo toàn thể lực để chuẩn bị chiến đấu? Hay là đã

dùng hết Tứ chuyển Kim Thân Đan?

Chẳng biết vì sao, nơi sâu xa trong đáy lòng Kế Tiễn Tiễn lại có một tia thở

phào nhẹ nhõm.

Hắn không luyện cũng tốt. . .

Sở Hi Thanh vốn là Phó bách hộ của Cẩm y vệ bọn họ. Muốn không chế người

này thì chưa chắc đã phải sử dụng phương pháp cực đoan như vậy, có thể dùng

tấm lòng và chân thật để đổi lấy sự trung thành của người này.

Sau đó, Kế Tiễn Tiễn lắc đầu thật mạnh, vứt bỏ những suy nghĩ không thực tế

này đi.

Sở Hi Thanh là loại người gì chứ? Đến giờ mà nàng vẫn còn không hiểu sao?

Dù Cẩm y vệ bọn họ có ném nhiều bánh bao thịt hơn, thì Sở Hi Thanh cũng chỉ

có thể ăn no căng diều, sau đó không do dự mà rời bỏ bọn họ.

Tào Hiên đã làm đúng, chỉ có Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân mới có thể

trong xích chó lên cổ kẻ này.

Sở Hi Thanh không biết Kế Tiễn Tiễn đang rất phân vân xoắn xuýt, hắn đang

ngồi nói chuyện phiếm với Độ Vân Lai đang câu cá ở mép thuyền.

“Hôm nay ta thấy ngươi tu luyện Truy Phong đao pháp và Trục Điện Chỉ, đã có

thể làm được ‘ý võ dung hợp’ ở bước đầu. Phong Lôi võ ý của ngươi cũng sắp

tiến vào tầng thứ sáu, đúng không? Mấy ngày nay, Sở Hi Thanh ngươi tiến bộ

rất nhiều, nhiều đến mức khiến người ta líu lưỡi.”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back