Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 600: Không dùng liền hết hạn (2)


Đao ý đang khóa chặt lấy hắn kia, càng ngày càng mạnh hơn, càng ngày càng ác

liệt hơn, càng ngày càng nặng nề hơn.

Tâm tư của Lý Tú Trường không khỏi trầm xuống.

Người này rốt cuộc là có thiên phú huyết mạch gì? Vì sao Nã Phong Ngự Điện

Chi Thủ của hắn lại mạnh mẽ đến thế?

Ngụy Phi Long của Đông Thiên hội ở bên cạnh cũng nhướng mày lên, trong

mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Sở Hi Thanh mạnh, không chỉ có thiên phú huyết mạch, mà còn có chân lý võ

đạo của hắn nữa!

Đây rõ ràng là Phong Lôi võ ý lục giai!

Trong đao khách tu vị bát phẩm, có thể nói là cực kỳ hiếm thấy!

“Chém!”

Lý Tú Trường bỗng nhiên quát to một tiếng.

Thanh đao trong tay hắn bùng nổ ra một mảnh ánh đao, tựa như mấy chục con

phi yến đan xen nhau.

Chỉ trong khoảnh khắc mà tất cả đao gió và mâu lôi đều bị chém nát!

Cùng đúng lúc này, hắn nghe thấy một tiếng ‘sặc’ vang lên.

Sở Hi Thanh rốt cuộc cũng đã rút đao!

Thức rút đao – Không Huyệt Lai Phong!

Thanh Tốn Phong Chấn Lôi đao của hắn lại như một vệt nắng lúc sáng sớm, dễ

dàng xuyên qua màn đao mà Lý Tú Trường vừa bện, trong khoảnh khắc đã đến

trước mắt Lý Tú Trường, một đao này sắp chém vào trán của hắn.

Lý Tú Trường thì lại tâm yên tĩnh như mặt nước.

Sở Hi Thanh xuất đao vào lúc này, hiển nhiên là chuẩn bị chờ hắn hết lực cũ,

lực mới còn chưa sinh ra, dùng một đao để quyết định thắng bại!

Nào có dễ dàng như vậy!

Lý Tú Trường lập tức hoàn thành một cái hô hấp, lực trong thân thể lập tức khôi

phục non nửa.

Thanh đao trong tay hắn chém ngang, chuẩn bị đẩy ánh đao ở trước mắt ra

ngoài.

Chẳng qua là, khi lưỡi đao của song phương đan xen nhau, con ngươi của Lý Tú

Trường đã co lại.

Lực đao của Sở Hi Thanh còn mạnh hơn hắn tưởng tượng, hơn nữa là mạnh hơn

rất nhiều!

Lý Tú Trường không thể tin nổi.

Cái tên này chỉ có tu vị bát phẩm thượng, tại sao lại có lực lượng mạnh mẽ như

vậy?

Cheng!

Theo lưỡi đao của hai người va chạm, một đoàn tia lửa nổ tung, thân thể của Lý

Tú Trường cũng bị Sở Hi Thanh chém cho trượt lùi mười trượng.

Toàn thân Lý Tú Trường bị nện cho choáng váng, lảo đảo lùi lại phía sau.

Sở Hi Thanh thì lại không buông tha, bám theo như hình với bóng.

Hắn điều động đao gió và mâu lôi, liên tục tấn công về phía trước.

Tốn Phong Chấn Lôi đao của Sở Hi Thanh thì lại chia ra làm hai, bóng người và

ánh đao đều mang theo từng mảnh từng mảnh tàn ảnh.

Mỗi một đao của Sở Hi Thanh, đều tựa như kéo theo lôi đình từ trên trời, nhìn

qua không hề có quy tắc, nhưng ánh đao óng ánh lại huyền diệu khó hiểu như

linh dương móc sừng.

Lý Tú Trường chỉ có thể không ngừng lùi về phía sau, cũng dùng tất cả khả

năng để lùi lại phía sau.

Hắn không chỉ phải đón đỡ ánh đao của Sở Hi Thanh, mà còn phải ứng phó với

những đao gió mà mâu lôi kia.

Vấn đề là mỗi một đao của Sở Hi Thanh, đều khiến hắn phải dùng tất cả tinh

thần và sức lực để chống đỡ, hoàn toàn không có lực để phân tâm đến cái khác.

Đây rõ ràng là ‘ý võ dung hợp’!

Cái tên chỉ có tu vị bát phẩm thượng này, đã có thể hòa chân lý vào đạo vào

trong đao pháp của hắn, khiến cho nó phát sinh biến hóa kỳ dị.

Hắn không ứng phó nổi, dứt khoát bỏ mặc những đao gió ác liệt và trường mâu

lôi đình khiến cho cơ thể hắn tê dại kia, tập trung ứng phó với đao của Sở Hi

Thanh.

Cheng! Cheng! Cheng!

Chỉ trong chớp mắt, hai người đã giao thủ ba lần, ba tiếng vang lanh lảnh khi

đao va chạm, làm rung động màng nhĩ của tất cả mọi người quanh đây, cũng

làm cho trái tim của tất cả mọi người co chặt.

Toàn thân Lý Tú Trường đã có vài chục đóa hoa máu.

Những đao gió kia đều cực kỳ sắc bén, hầu như mỗi một cái đều phá tan nội

giáp lục phẩm trên người Lý Tú Trường, nhập thịt ít nhất một tấc, làm cho toàn

thân hắn như có vài chục suối máu.

Sắc mặt Lý Tú Trường hơi xanh xám, ánh mắt thì lại vẫn bình tĩnh như cũ.

Hắn có thiên phú Huyền Vũ Chi Huyết, có năng lực khôi phục cực kỳ mạnh mẽ.

Chỉ cần cho hắn thời gian th* d*c, chẳng mấy chốc là mấy vết thương này sẽ

khôi phục như cũ.

Vấn đề là từng đao từng đao của đối phương đều như lôi đình, không chỉ không

cho hắn cơ hội th* d*c, mà còn đẩy hắn vào hoàn cảnh chật vật hơn.

Lúc này, Lý Tú Trường không chỉ có bước chân lảo đảo, ngay cả chân nguyên

trong cơ thể cũng bị đao của Sở Hi Thanh chém cho loạn.

Ngay tại lúc này, Sở Hi Thanh chém đao thứ năm!

Lý Tú Trường vẫn múa đao đón đỡ như trước.

Chỉ là khi múa đao, Lý Tú Trường lại sửng sốt.

Hắn phát hiện đao của Sở Hi Thanh rất khác với lúc trước.

Nếu như bốn đao trước là như lôi đình đánh xuống, vậy thì đao như năm này lại

như một làn gió mát, vẫn là một mảnh hàn quang như cũ, nhưng lại làm cho

người ta có cảm giác như không thể dự đoán, không thể dòm ngó.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 601: Không dùng liền hết hạn (3)


Nếu như một đao này chỉ vẻn vẹn hòa Phong võ ý thì cũng thôi.

Vấn đề là Lý Tú Trường hoàn toàn không thể phân biệt được vị trí đao của đối

phương.

Hắn cảm thấy đao của Sở Hi Thanh ở khắp mọi nơi. . .tựa như là chém bên trái,

chuẩn bị chém vào vai phải của hắn, lại giống thật mà là giả. Giống như là đâm

về phía bên phải, mục tiêu là trái tim của hắn, nhưng mà lại không đúng lắm.

Lại giống như là chém lên trên, đánh thẳng vào trán của hắn, nhưng lại như ba

phải, thế nào cũng được.

“Bạch Mã Phi Mã?”

Nội tâm Lý Tú Trường chìm xuống, đồng thời đạp mạnh chân xuống đất, gia

tốc lùi về phía sau.

Đồng thời, trong mắt hắn hiện lên một tia linh quang, dùng toàn lực phân tích

tất cả những thứ ở trước mắt.

Đao của Sở Hi Thanh, đúng là không có dấu vết không có quỹ tích, khó có thể

dự đoán.

Nhưng mà không khí chung quanh, linh lực, ánh sáng, thậm chí là đao cương

của Sở Hi Thanh, tất cả đều có mạnh mối để lần theo.

Một cái chớp mắt sau, Lý Tú Trường rốt cuộc cũng bắt được quỹ tích chân

chính của một đao này.

Tuy nhiên, con ngươi của hắn đột nhiên trợn to, hoàn toàn mất tiêu cự.

Vẻ mặt của hắn đã trắng bệch như tờ giấy, không còn chút máu nào.

“Ngươi thua rồi!” Lúc này, đao của Sở Hi Thanh đã chỉ thẳng vào trán của Lý

Tú Trường, còn vạch ra một vết máu ở trán của hắn.

Khi hắn nói chuyện còn nhìn tay phải của mình một chút, phát hiện cổ tay của

mình cũng đã có một tầng hàn băng.

Sở Hi Thanh không khỏi cảm thán một phen: “Đao pháp của các hạ rất không

tầm thường!”

Tình báo của các sòng bạc kia không sai chút nào, người này cũng có thể làm

được ‘ý võ dung hợp’.

Hai người giao thủ vài đao, khí huyết trong cơ thể hắn liền bị hàn lực ảnh

hưởng, điều này ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ xuất thủ của hắn.

Còn cả môn thiên phú Linh nhãn này của Lý Tú Trường nữa, cũng coi như khắc

chế Bạch Mã Phi Mã của hắn.

Nếu như hai người giao thủ một lần nữa, đánh một trận sinh tử, Sở Hi Thanh dự

đoán là mình phải dùng ba mươi, năm mươi chiêu mới có thể chém giết người

này.

Lý Tú Trường nghe Sở Hi Thanh than thở, lại chỉ cảm thấy như đang trào

phúng.

Mình bị Sở Hi Thanh nói là ‘đao pháp rất không tầm thường’, lại chỉ có thể

sống qua năm đao của Sở Hi Thanh!

“Hay cho một chiêu Bạch Mã Phi Mã! Lý mỗ đúng là sai một ly đi ngàn dặm.”

Lý Tú Trường thu đao vào vỏ, sắc mặt xanh mét: “Là ta thua, đao pháp của Sở

Hi Thanh rất đỉnh, không hổ là Thần Tú Thập Kiệt đao!”

Khi hắn nói câu sau cùng, giọng nói có hơi khó khăn và ê ẩm, nhưng lại rất

chân thành và thật lòng.

Hôm nay, đúng là hắn đã thua, mà lại thua rất thảm.

Công nhận là đối phương có tư cách vào Thần Tú Thập Kiệt đao!

Buồn cười là hắn vẫn cho rằng Sở Hi Thanh ngông cuồng tự đại, kết quả kẻ

ngông cuồng tự đại lại là chính hắn!

Lúc này, mấy chục tòa tửu lâu ở ngoài sàn đầu vẫn yên tĩnh như chết, chỉ có một

vài người là nhỏ giọng nghị luận gì đó.

Sở Hi Thanh dùng năm đao để đánh bại Lý Tú Trường khiến cho bọn họ rất

chấn động, có thể nói còn chấn động hơn cả khi Phong Đao – Vương Mệnh

thua.

Đây chính là người được công nhận mạnh nhất trong ba thanh đao của kinh

thành!

Ngay cả Thần Yến Đao – Lý Tú Trường cũng không ngăn nổi năm đao của Sở

Hi Thanh?

Thiếu niên Bá Đao đến từ Đông Châu này, lại mạnh đến mức này sao?

Một lúc sau, khi Lý Tú Trường nhảy xuống võ đài, thì tiếng bàn luận ở các tửu

lâu chung quanh mời ầm ầm lên như ong vỡ tổ.

Có người đặt cược đúng, thắng tiền, tâm trạng hưng phấn đến mức không thể tự

kiềm chế, bọn họ đang hoan hô vì Sở Hi Thanh.

Tuy nhiên, đại đa số người ở đây đều alf tâm tình sa sút, vẻ mặt ủ rũ.

Có một vài người còn không nhịn được mà chửi ầm lên.

“Tiên sư cha nhà nó chứ! Phong Đao – Vương Mệnh cái gì, Thần Yến Đao – Lý

Tú Trường cái gì, tất cả đều là phế vật. Mới có năm đao, ngay cả năm đao mà

cũng không đỡ được.”

“Con bà nó chứ, rốt cuộc là kẻ nào nói Sở Hi Thanh chỉ có hư danh, không

xứng vào Thần Tú Thập Kiệt đao? Nói Sở Hi Thanh không xứng xách giày cho

cái gọi là ba thanh đao của kinh thành? Lão tử tin cái con bà ngươi, thua thảm

rồi!”

“Ta nhớ là khi đó hình như là người của Luận Võ Lâu đúng không? Bọn họ còn

nói người của Thiên Cơ Các bị não tàn cho nên mới xếp Sở Hi Thanh vào Thần

Tú Thập Kiệt đao. Sau này ta mà tin bọn họ nữa thì ta không bằng chó.”

“Ha ha! Đều nói trình độ võ đạo của kinh thành vượt xa phía nam sông Thương

Lãng, nhưng lại không ép được một thiếu niên đao khách đến từ Đông Châu.”

“Thần Tú Thập Kiệt đao, người này hoàn toàn xứng đáng. Bảo sao thiếu niên

đao khách của Ngô Châu, Ninh Châu, Đỉnh Châu, Phì Châu đều bị hắn quét

ngang, không ai có thể sống quá một hiệp. Bại dưới tay Thần Tú Thập Kiệt đao,

cũng không tính là mất mặt!”

“Vẫn là Thiên Cơ Các người ta tinh mắt, không biết Luận Võ Lâu Đông Châu

nghĩ cái gì, một siêu thiên kiêu như vậy, lại chỉ xếp hạng 29 trên Đông Châu –

Thanh Vân Bảng!”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 602: Không dùng liền hết hạn (4)


Lúc này, Phong Đao – Vương Mệnh đang đứng trên một cái cột cờ ở võ đài gần

đó.

Sắc mặt của hắn lúc xanh lúc đỏ, chỉ cảm thấy rất giận dữ.

Lúc nãy, khi Sở Hi Thanh giao thủ của hắn, thế mà lại không dùng toàn lực?

Hắn không dùng ‘ý võ dung hợp’, cũng không dùng Bạch Mã Phi Mã.

Một đao mà tên này sử dụng để đánh bại Lý Tú Trường, mới có thể thể hiện

trình độ đao đạo của hắn.

Lúc này, Sở Hi Thanh ở trên võ đài lại thu đao vào vỏ.

“Tư huynh chờ ta một lát!”

Sở Hi Thanh nghiêng mắt sang một bên, hướng về phía ánh mặt trời, bắt đầu

thổ nạp hô hấp.

Mỗi một lần hô hấp, khí lạnh trên người hắn được hóa giải một phần, chân

nguyên trong cơ thể cũng khôi phục một phần.

Đại khái khoảng mười cái hô hấp sau, Sở Hi Thanh cảm ứng được trạng thái

của mình đã khôi phục đỉnh phong.

“Được rồi!” Sở Hi Thanh cười nhìn Tư Hoàng Tuyền ở đối diện, trong mắt hàm

chứa chờ mong: “Xuất đao đi! Trước khi vào kinh, ta nghe nói thực lực của

Hoàng Tuyền ngươi tiến bộ rất nhanh, đã lên vị trí 99 trên Thanh Vân Tổng

Bảng. Đến đi! Để ta xem đao pháp của ngươi bây giờ.”

Tư Hoàng Tuyền thì lại không xuất đao ngay, sắc mặt hắn trịnh trọng, cũng ôm

quyền thi lễ với Ngụy Phi Long: “Mời Ngụy lâu chủ làm trọng tài cho hai

chúng ta.”

Sở Hi Thanh hơi sững sờ, sau đó cười rạng rỡ.

Hắn chỉ nghĩ luận bàn đao pháp với Tư Hoàng Tuyền một phen.

Tư Hoàng Tuyền lại không chỉ coi trận chiến hôm nay của hai người bọn họ là

một cuộc so tài bình thường.

Rõ ràng là hắn rất coi trong cuộc chiến ngày hôm nay.

“Được!” Ngụy Phi Long khẽ than một tiếng, lại lấy một đồng tiền ra: “Tuy

nhiên, Hoàng Tuyền ngươi phải cố lên một chút, đừng để võ lâm kinh thành

chúng ta mất hết thể diện.”

Hắn vừa nói chuyện, vừa dùng ngón tay búng đồng tiền lên cao.

Tư Hoàng Tuyền khoanh tay, nắm chặt đôi Uyên Ương đao được giấu trong ống

tay áo.

Đôi mắt thâm thúy u ám, cao ngạo và lãnh khốc kia hiện lên vẻ tập trung.

“Sở huynh! Ta hi vọng sau khi đồng tiền rơi xuống, Sở huynh có thể dùng toàn

lực. Hôm nay ngươi mà không dùng toàn lực, vậy thì chính là sỉ nhục ta.”

Sở Hi Thanh thấy buồn cười.

Hắn đánh bại hai người Lý Tú Trường và Vương Mệnh, nhưng đúng là chưa

dùng đao pháp mạnh nhất của hắn.

Đây không phải là do bọn họ không xứng, mà là chém giết và chiến đấu, nhất

định phải có sách lược, dựa theo tình hình cụ thể mà điều chỉnh.

Đối phó với Vương Mệnh, nhất định phải nhanh!

Chỉ có đao nhanh đến cực hạn, mới có thể bắt giữ bóng người của hắn. Ngoài

đao nhanh ra, tất cả những thứ khác đều trở thành dư thừa và trói buộc.

Giao thủ với Lý Tú Trường, hiệu quả của Bạch Mã Phi Mã lại tương đối kém,

chỉ có sử dụng tại thời điểm mấu chốt nhất, mới có thể một đao quyết thắng.

Tuy nhiên, đao của người này đúng là rất nhanh, nhưng lại không mạnh ở quần

chiến, mình điều khiển phong lôi để tấn công từ bốn phía, liền có thể thu hoạch

được cơ hội.

Sau đó, sắc mặt Sở Hi Thanh hơi nghiêm túc, vô cùng trịnh trọng nói: “Ta đáp

ứng ngươi, trận chiến này ta sẽ dùng toàn lực.”

Ngay khi hắn nói xong, đồng tiền kia cũng đồng thời rơi xuống đất.

Thanh Tốn Phong Chấn Lôi đao bên hông Sở Hi Thanh lập tức ra khỏi vỏ,

mang theo một mảnh ánh sáng màu trắng không thể nắm bắt hay dự đoán.

Trong lòng Tư Hoàng Tuyền hơi hồi hộp, hắn cảm nhận được cảm giác của Lý

Tú Trường rồi.

Không đoán được vị trí đao của Sở Hi Thanh, cũng không thể nào phán đoán

hướng đi của một đao này.

Tư Hoàng Tuyền lại càng hưng phấn, càng tập trung hơn.

Sở Hi Thanh không có nuốt lời, một đao này đúng là đã dùng toàn lực.

Cheng!

Thế mà Tư Hoàng Tuyền phải chờ đến khi ánh đao đến trước người ba tấc, hắn

mới có thể ngăn cản Tốn Phong Chấn Lôi đao của Sở Hi Thanh.

Hắn dùng lực vội vàng, nên sức mạnh kém xa Sở Hi Thanh, không thể không

lùi lại phía sau vài bước, bước chân lảo đảo.

Mà sau đó, Sở Hi Thanh chém liên tục ba đao, một đao lại nặng hơn một đao.

Trên võ đài phát ra những tiếng ‘leng keng’, tuôn ra vô số tia lửa chói mắt màu

xanh lam.

Ngay khi đến đao thứ tư, Tư Hoàng Tuyền đã không thể ứng phó, chỉ có thể trơ

mắt nhìn đao của Sở Hi Thanh chĩa thẳng vào trán của mình.

Có thể là do Sở Hi Thanh khống chế đao càng cẩn thận hơn, nên mũi đao kia

chỉ đâm vào không đến một ly.

Lúc này, tất cả mọi người quan sát ở trong các tửu lâu kia, đều không có phản

ứng gì.

Người được công nhận là mạnh nhất như Lý Tú Trường cũng thua bởi năm đao,

huống chi là Tư Hoàng Tuyền?

Dưới tình huống Sở Hi Thanh dùng toàn lực, Tư Hoàng Tuyền có thể bại bởi

bốn đao, kết quả này cũng coi như không tệ.

Tư Hoàng Tuyền cũng rất hài lòng, hắn thu đao vào vỏ, lời nói hàm chứa tự

giễu: “Ta thua, quả nhiên là bây giờ vẫn không phải đối thủ của ngươi.”

Hắn vốn cho rằng sau khi mình thu hồi được lá phổi, thì hắn có tư cách đánh

một trận với Sở Hi Thanh, sẽ không giống như hồi ở Lâm Hải, không đỡ nổi

một đao toàn lực của Sở Hi Thanh.

Nhưng kết quả bây giờ cũng không khác gì mấy, chỉ vẻn vẹn bốn đao.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 603: Không dùng liền hết hạn (5)


Cần biết, tu vị của Tư Hoàng Tuyền bây giờ còn cao hơn Sở Hi Thanh một giai,

từ đó có thể thấy được hai người chênh lệch thế nào.

Bản thân Sở Hi Thanh cũng rất vui sướng.

Hôm nay hắn dựa vào thực lực của mình để đánh bại Tư Hoàng Tuyền. Mà

không phải dựa vào ngoại lực như lần ở bí cảnh bên Lâm Hải nữa.

“Đa tạ!”

Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười, nhìn về hai tay của Tư Hoàng Tuyền: “Đợi đến khi

Hoàng Tuyền ngươi thu hồi hai tay, chúng ta lại chiến một trận.”

Vừa rồi, Tư Hoàng Tuyền chỉ đỡ được bốn đao, là bị đôi Thiết Thủ này liên lụy.

Đôi Thiết Thủ này rất mạnh, là cơ quan đỉnh cấp, nhưng mà tốc độ phản ứng

vẫn kém xa so với tay thật.

Tư Hoàng Tuyền nghe vậy, khóe môi hơi cong lên, chiến ý dâng trào: “Ta rất

chờ mong ngày đó. Đến khi đó ta sẽ đến cửa tìm chiến, Sở huynh không được

từ chối đâu đấy.”

Sở Hi Thanh thấy buồn cười, lòng thầm nói ta ước gì ngươi đến khiêu chiến ta,

làm sao lại từ chối?

Sau đó, hắn quya người nhìn về phía đám người dưới võ đài, và cả các tửu lâu ở

chung quanh.

“Chư vị võ lâm đồng đạo, Sở mỗ đã đặt thuyền, cuối giờ thìn ngày hôm nay sẽ

khởi hành về Đông Châu. Nếu như còn có ai không phục Sở mỗ vào Thần Tú

Thập Kiệt đao, thì có thể lên đài thử thân thủ của Sở mỗ.”

Dưới võ đài lại là một mảnh yên tĩnh không có tiếng động.

Ba người Phong Đao – Vương Mệnh, Thần Yến Đao – Lý Tú Trường, Thiết Tu

La – Tư Hoàng Tuyền đều có địa vị và uy danh ở kinh thành, tất cả đều do bọn

họ dùng đao của mình để đánh ra.

Dù là người xuất sắc nhất trong những người ở đây, cũng không tiếp nổi năm

mươi đao của ba người này, nào có tư cách gì để khiêu chiến Sở Hi Thanh?

Tư Hoàng Tuyền lại nhíu mày, trong mắt hiện ra vẻ ác liệt: “Sở huynh cứ rời đi

là được, nếu như nơi này có người dám hoài nghi tư cách của ngươi, Tư Hoàng

Tuyền ta sẽ tiếp thay ngươi là được.”

Sở Hi Thanh không chỉ là ân nhân của hắn, cũng là người mà hắn nhận định sẽ

leo l*n đ*nh cao của võ đạo, há có thể để đám chó mèo này đến khiêu chiến?

“Được!”

Sở Hi Thanh dứt khoát đồng ý, hắn thi lễ với Ngụy Phi Long của Đông Thiên

hội, lấy đó để tỏ lòng biết ơn, sau đó liền nhảy xuống võ đài: “Hoàng Tuyền,

còn có hai vị Hồ sư đệ, chúng ta giang hồ gặp lại!”

. . .

Sở Hi Thanh vẫn chậm trễ nửa canh giờ, mới có thể lên đường trở về.

Hắn để chủ thuyền tạm thời cập bến ở bến tàu phía đông, chạy đến Thiên

Thượng yến mua ba nồi canh thịt lừa, và một đống thịt lừa nướng, sau đó mới

tiếp tục khởi hành.

Có điều, ngay khi Sở Hi Thanh đang uống canh thịt lừa, Kế Tiễn Tiễn lại cau

mày liễu, nhìn về phía sau thuyền.

“Đường chủ, hình như chúng ta bị người nhìn chằm chằm.”

Nàng lo lắng Sở Hi Thanh không hiểu, lại cố tình bỏ thêm một câu, giải thích:

“Không phải những thiếu hiệp và khách giang hồ lúc trước, mà là cao thủ chân

chính.”

“Ta biết!”

Sở Hi Thanh vẫn uống canh, vẻ mặt hờ hững.

“Nếu như cảm giác của ta không sai, vậy chắc là người của vị Đại lý tự thiếu

khanh kia.”

Lúc này, Thái Thượng Thông Thần của hắn cũng cảm nhận được vài cỗ sát ý.

Khí tức của mấy người này, giống hệt như vài cỗ sát ý mà hắn cảm nhận được

khi mới đi vào Hà Châu.

Sở Hi Thanh cùng gót chân để nghĩ, cũng biết là có chuyện gì.

Đại lý tự thiếu khanh không làm gì được Tả gia, cho nên quay sang giận chó

đánh mèo với hắn.

Dù sao thì những người đi theo hắn vào kinh kia, giờ phút này cũng đã không

còn rồi.

Sau khi Sở Hi Thanh đánh bại ba người Tư Hoàng Tuyền, địch ý của những

người này cũng biến mất hơn phân nửa.

Kế Tiễn Tiễn bưng bát lên, sắc mặt lành lạnh: “Đường chủ, tình hình bây giờ có

hơi phiền phức, ta đề nghị bỏ thuyền.”

Những người theo đuôi kia, kẻ có tu vị cao nhất cũng chỉ có lục phẩm thượng.

Nhưng bọn họ lại am hiểu ẩn nấp và tiềm hành.

Kế Tiễn Tiễn có thể cảm ứng được bọn họ, nhưng lại không tìm thấy vị trí.

Nàng chỉ cần nhìn phương pháp ẩn nấp và theo dõi của những người này, liền

biết bọn họ là sát thủ kim bài của Sát Sinh Lâu.

Kế Tiễn Tiễn bây giờ chỉ là một ‘thất phẩm’, không thể nào chống lại đám sát

thủ kia.

“Bỏ thuyền cái gì? Ta đã bỏ năm trăm lượng bạc tiền cọc rồi đấy.”

Sở Hi Thanh liếc nhìn Kế Tiễn Tiễn một chút: “Ngươi coi tiền của ta là gió thổi

đến à? Chờ bọn họ đến đi, rồi giải quyết ở trên sông là được.”

Kế Tiễn Tiễn nghĩ thầm, cái tên này lại bắt đầu điên?

Nàng không muốn nhìn thấy Sở Hi Thanh chết ở nơi này, mở miệng nhắc nhở:

“Đường chủ, Hà La Ngư của ngươi rất lợi hại, nhưng những người mà Đại lý tự

thiếu khanh thuê cũng không phải ngồi không, bọn họ rất có thể là sát thủ kim

bài của Sát Sinh Lâu. Hà La Ngư chưa chắc đã có thể bảo vệ ngươi.”

“Vậy thì như thế nào?”

Sở Hi Thanh nhìn vào kho chứa đồ của mình, trong đó còn một tấm thẻ nhân

vật Tần Mộc Ca 12 tuổi (bản trải nghiệm)
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 604: Làm sao lại mạnh như vậy


Hắn thản nhiên cắn một miếng thịt lừa nướng, trên mặt nở nụ cười tủm tỉm:

“Thế gian này vẫn chưa có ai nhìn thấy đao mạnh nhất, đao nhanh nhất của ta.”

Còn có sáu người nữa, là hắn có thể lên cấp thất phẩm rồi.

Nếu như không dùng tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 12 tuổi này nữa, thì có thể

sẽ không còn cơ hội dùng.

Khóe miệng Kế Tiễn Tiễn co quắp vài cái.

Lúc nãy nàng nhìn thấy rất rõ ràng, bốn đao mà Sở Hi Thanh đánh bại Tư

Hoàng Tuyền, đúng là đã dùng toàn lực.

Đương nhiên, nếu như tên này bị thương thì tình hình sẽ khác.

Cùng lúc đó, võ quán Bắc Phong ở kinh thành, Thần Yến Đao – Lý Tú Trường

sắc mặt tuyệt vọng, tâm sự nặng nề, cất bước đi vào cổng chính của võ quán.

Hắn vừa vào cửa, liền nhìn thấy một thiếu niên tầm mười sáu tuổi, diện mạo thô

lỗ cường tráng, khung xương thô to đang đứng phía trước.

Giữa hai lông mày của người này còn chất chứa một vẻ hung hãn, trong mắt

mang theo vẻ nhìn kỹ: “Nghe nói ngươi bại rồi, còn không sống quá năm

chiêu?”

Trên mặt Thần Yến Đao – Lý Tú Trường hiện lên một nụ cười: “Đao pháp của

Sở Hi Thanh rất tốt, ta không phải đối thủ của hắn, cô phụ sư huynh rồi.”

“Ngươi không phụ ta, nếu hắn có thể đánh bại ba ngươi các ngươi, vậy thì

không phải vàng thau lẫn lộn, đúng là có tư cách nổi danh cùng ta.”

Thiếu niên thô lỗ hơi nhướng mày: “Vấn đề là các ngươi bại quá thảm, ngay cả

năm chiêu cũng không đỡ được, người khác sẽ cho rằng Mạc Kỳ Lân ta cũng

chỉ đến thế. Ta hỏi ngươi, đao pháp của người này rốt cuộc như thế nào? Ta và

hắn, ai cao ai thấp?”

Thần Yến Đao – Lý Tú Trường nghe vậy, lại hơi do dự, không thể chắc chắn

được.

Hai tháng trước, hắn đúng là có thể sống qua hai trăm hiệp trong tay vị Mạc sư

huynh này.

Nhưng đó là do Lý Tú Trường cực kỳ quen thuộc với đao đạo của đối phương,

cho nên mới sống qua hai trăm chiêu.

Huống hồ khi đó sư huynh cũng chỉ dùng năm sáu phần thực lực, chứ không

dùng toàn lực.

Lý Tú Trường rơi vào suy ngẫm.

Nếu nói thiên phú huyết mạch, rõ ràng là Sở Hi Thanh cao hơn một bậc, nhưng

đao của Sở Hi Thanh lại yếu hơn hai đường, tu vị cũng thấp hơn tận một phẩm,

pháp khí cũng kém xa.

Tuy nhiên, Sở Hi Thanh lại nắm giữ Thiên chi đạo vận như Bạch Mã Phi Mã,

hai người mà không chiến đấu, thì rất khó kết luận.

Có điều, tiềm lực của Sở Hi Thanh dường như lại cao hơn một bậc.

Mạc Kỳ Lân chỉ nhìn sắc mặt của hắn, cũng đã hiểu được.

Thần Yến Đao – Lý Tú Trường không thể nào chắc chắn được, vậy chứng tỏ Sở

Hi Thanh có tư cách đánh một trận với hắn.

Mạc Kỳ Lân cười gằn một tiếng, bước nhanh ra khỏi cổng lớn của võ quán.

“Chuẩn bị ngựa! Ta muốn con Hoàng Long câu chạy nhanh nhất kia. Còn nữa,

tìm người đi tìm hiểu hành tung của Sở Hi Thanh cho ta.”

Sở Hi Thanh xuôi dòng mà xuống, tốc độ thuyền sẽ rất nhanh.

Mạc Kỳ Lân lại tin tưởng tốc độ của Hoàng Long câu, nhất định sẽ đuổi kịp

chiếc thuyền của Sở Hi Thanh trong vòng một canh giờ.

Người này đúng là có tư cách vào Thần Tú Thập Kiệt đao.

Nhưng trong Thần Tú Thập Kiệt đao cũng phân cao thấp, vẫn có xếp hạng.

Không thể để cho thế nhân cho rằng, Mạc Kỳ Lân hắn không bằng Sở Hi

Thanh!

. . .

Trên sông Thương Lãng, Sở Hi Thanh đang đắc ý nhìn pháo hoa kín màn hình

trong tầm mắt của mình.

Bắt đầu từ khi hắn chiến thắng Phong Đao – Vương Mệnh, pháo hoa liền nổ

tung tóe, đến giờ vẫn chưa dừng lại.

Lúc đó, Sở Hi Thanh lo đặc hiệu kia sẽ ảnh hưởng đến thị giác của mình, cho

nên đã đóng lại.

Nhưng sau khi thuyền khởi hành, Sở Hi Thanh lại mở cái đặc hiệu này ra.

Sở Hi Thanh nhìn pháo hoa kín màn hình, còn có con số 1.832.101 ở trong cột

điểm võ đạo, hắn chỉ cảm thấy vô cùng thỏa mãn, tràn đầy cảm giác thành công,

vô cùng an tâm.

Lúc này, số lượng điểm võ đạo vẫn đang nhanh chóng gia tăng, hầu như cứ mỗi

một phút là sẽ nhảy lên ba trăm năm trăm điểm.

Thần Tú Thập Kiệt đao của Thiên Cơ Võ Phổ, quả thực là làm cho rất nhiều

người biết đến Sở Hi Thanh hắn.

Nhưng mà toàn bộ hai châu Hà Lạc, thậm chí toàn bộ ba mươi tám châu trong

thiên hạ, có thể còn chưa đến 2500 vạn người xem qua một kỳ Thiên Cơ Võ

Phổ này.

Trong đó, tuyệt đối không vượt quá một phần mười người có hứng thú với Thần

Tú Thập Kiệt đao.

Trong khoảng 250 vạn người này, lại chưa đến ba phần mười người tin tưởng

Sở Hi Thanh có thực lực trúng cử Thần Tú Thập Kiệt đao.

Tuy nhiên, sau ba trận chiến ngày hôm nay, tình huống đã rất khác biệt.

Chỉ cần tin tức này truyền bá ra ngoài, mọi người sẽ không còn nghi ngờ bảng

danh sách của Thiên Cơ Các.

Một người ép tất cả thiếu niên đao khách của kinh thành, tự nhiên có tư cách

vào Thần Tú Thập Kiệt đao.

Chuyện này chắc chắn sẽ mang lại cho hắn rất nhiều điểm võ đạo.

Thậm chí Sở Hi Thanh còn dự đoán, lợi ích từ chuyện này sẽ không thấp hơn ba

trăm vạn điểm, lợi ích của Thần Tú Thập Kiệt đao thật sự là quá cao.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back