Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Xuyên Thành Nữ Chính Truyện 18+

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Xuyên Thành Nữ Chính Truyện 18+

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
919,782
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Xuyên Thành Nữ Chính Truyện 18+

Xuyên Thành Nữ Chính Truyện 18+
Tác giả: Nhất Dạ Xuân Phong
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tên truyện: Xuyên thành nữ chính tryện 18+

Tác giả: Nhất Dạ Xuân Phong

Thể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngọt, 1v1, HE

Số chương: 06 chương

Chuyển ngữ: Thanh Ninh

– Edit: yyds

– Beta: Amin

GIỚI THIỆU TÓM TẮT

Tôi xuyên thành nữ chính truyện 18+.

Xuyên vào đúng lúc đang play trong phòng tắm với người anh không cùng huyết thống.

Tôi vừa thấy thẹn, nhưng đồng thời cũng chơi tới bến với anh.

Mãi cho đến một hôm, tôi học được kiểu kích thích mới, làm anh trai tôi cũng không chịu được mà phải hô ngừng.

“Hôm nay chúng ta tạm dừng trước nhé.”

Tôi giả ngu hỏi ngược lại: “Anh, anh không được sao?”

Cuối cùng, người cầu xin đêm đó đổi thành tôi.

Đồ lừa đảo, miệng đàn ông đúng là không đáng tin chút nào!
 
Chương 1


Edit: yyds

Beta: Amin



1

Tôi xuyên thành nữ chính truyện 18+.

Vừa mở mắt ra, tôi phát hiện mình đang trần truồng đứng trong phòng tắm, điều kích thích hơn là cửa phòng tắm đang mở, một người đàn ông vai rộng eo thon đứng ở cửa, chúng tôi bốn mắt nhìn nhau.

Lòng tôi sợ đến mức muốn thét lên, nhưng miệng lại mất kiểm soát mà bật ra lời mời gọi anh: “Anh, anh muốn tắm cùng không~”

Vừa nói dứt lời, não tôi như ngừng hoạt động.

Đây thật sự là truyện 18+? Nữ chính muốn ngủ với anh trai mình?

Ở thế giới thực, tôi còn chưa từng nắm tay con trai, vậy mà mới ngày đầu xuyên không đến đã không giữ được trinh tiết rồi ư?

Người đàn ông nheo mắt lại, chậm rãi đến gần tôi, tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn đào cái hố chui xuống ngay tại chỗ, nhưng lời nói thốt ra lại là lời thoại của nữ chính trong sách: “Em sẽ làm anh sướng ngất ngây~”

Cứu với! Mặc dù tôi luôn mơ ước được trở thành nữ chính trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo, nhưng tôi không muốn làm nữ chính truyện 18+ đâu!

Người đàn ông bế tôi đặt lên bệ rửa mặt, cơ thể tôi đang cố hết sức chống cự nhưng miệng vẫn lẩm bẩm câu thoại sến sẩm kia: “Ơ, anh thích chơi kiểu này à?”

Anh khẽ cười, đặt tay lên gáy tôi, những ngón tay thon dài luồn qua mái tóc ướt của tôi, nhẹ nhàng vuốt ve.

“Có được không? Em gái ngoan của anh.”

Tôi khóc không ra nước mắt.

Nhân lúc lời thoại nhạy cảm của nữ chính còn chưa thốt ra khỏi miệng, tôi vội nói ra tiếng lòng của mình.

“Đương, đương nhiên là không được rồi! Anh ơi~ Chúng ta là anh em, làm thế này là sai, bố mẹ sẽ buồn đó~”

Anh hơi sững sờ, rồi lại bật cười.

“Sáng nay em ngã hỏng đầu rồi à? Hai chúng ta là anh em gì chứ? Hơn nữa, không phải trước giờ em luôn nói với bạn em là muốn ngủ với anh à?”

Không phải anh em?

Vậy sao nữ chính lại gọi anh là anh trai?

2

Đúng lúc này, hệ thống mang cốt truyện 18+ trong cơ thể tôi thức tỉnh, truyền đầy đủ nội dung cốt truyện bộ truyện 18+ này vào đầu tôi.

Bấy giờ tôi mới biết, người đàn ông trước mắt tôi với nữ chính trong sách là hai anh em khác cha khác mẹ.

Anh tên Kỷ Hành, đều được bố mẹ nuôi nhận nuôi cả.

Nữ chính theo họ mẹ nuôi, tên là Tống Hỷ, yêu thầm Kỷ Hành từ hồi còn ngây thơ, nhiều lần lén nhìn trộm Kỷ Hành tắm rửa, còn không thèm mặc quần áo quyến rũ Kỷ Hành.

Biết nam nữ chính không phải là anh em ruột, tôi thầm thở phào.

Người yêu Kỷ Hành là nữ chính, không phải là tôi.

Tôi không tiếp thu được chuyện làm loại chuyện kia với người đàn ông vừa mới gặp nhau, lúc Kỷ Hành cúi đầu muốn hôn tôi, tôi sợ đến mức chân mềm nhũn, khóc lóc bảo ngừng.

Anh giơ tay lên nhẹ nhàng lau sạch nước mắt trên khóe mắt tôi, khóe miệng lại nhếch lên cười: “Xem ra em gái chỉ mạnh miệng thôi, vẫn chưa làm tình bao giờ.”

Lúc tôi tưởng anh định dừng lại, anh lại dùng tay mở rộng hai chân tôi ra.

Sau đó là tiếng rên rỉ không thể kiềm chế của tôi, cả thân thể và linh hồn tôi đều được thỏa mãn đến cực độ.

3

Ban đêm, tôi nhìn chằm chằm trần nhà đến đơ ra, tự hỏi tiếp theo mình nên làm gì?

Tôi gọi hệ thống, hỏi nó chuyện này là sao.

Hệ thống không hề lấp lửng mà giải thích rõ ràng mọi chuyện cho tôi.

Đại khái là tôi bị tai nạn giao thông ở thế giới thật, linh hồn xuyên thành nữ chính cuốn tiểu thuyết 18+ này, nhưng kết cục của nữ chính trong nguyên tác lại không tốt vì Tống Hỷ có một chị gái sinh đôi. Lúc trước ở trại trẻ mồ côi, bố mẹ nuôi vốn dĩ muốn nhận nuôi chị gái cô, nhưng cô đánh ngất chị gái rồi giả mạo thành chị gái để được nhận nuôi.

Mà người Kỷ Hành yêu thật ra là chị gái của cô. Kết quả là sau khi chị gái cô xuất hiện, anh phát hiện ra mình bị lừa, quyết định trả thù cô, cuối cùng cô ôm hận mà chết, không có kết cục tốt đẹp.

Mà tôi xuyên đến là vì thay đổi kết cục của nữ chính. 

Chỉ cần tôi có thể khiến Kỷ Hành thật sự yêu mình, tránh việc anh trả thù sau khi biết tôi không phải là “chị gái”, tôi sẽ thoát khỏi cốt truyện nguyên tác, tiếp tục sống trong thế giới này với thân phận nữ chính.

Nhưng nếu tôi không thể thay đổi kết cục thì linh hồn tôi sẽ phải lần lượt trải qua từng chi tiết trong cốt truyện nguyên tác, chịu đựng cảm giác tuyệt vọng và chết đi trong đau khổ.

Tôi hoảng hốt, cả người run lên.

Tiểu thuyết 18+ nào lại đi theo hướng éo le thế này chứ?

Bình thường không phải đều theo hướng kích thích đến cùng à?

Lúc đầu tôi còn tưởng sau khi trải nghiệm phòng tắm play với nam chính, tôi sẽ được nếm trải một loại khoái cảm đặc biệt nào đó, định để mọi chuyện sẽ thuận theo tự nhiên nhưng giờ lại bảo với tôi là kết cục của mình sẽ bi thảm đến vậy?

Xem ra tôi không thể cứ hồ đồ đi theo cốt truyện được rồi.

Tôi phải khiến cho Kỷ Hành thật sự yêu tôi!

Dù sao thì anh đẹp trai, body đẹp, kỹ thuật cũng tuyệt vời, tôi thấy rất hài lòng.

Tôi bắt đầu mong chờ những ngày tháng vui vẻ, phóng đãng sắp tới.

4

Sáng hôm sau khi dậy ăn sáng, Kỷ Hành mặc vest đi từ trên tầng xuống dưới nhà, dáng vẻ hờ hững lại cao quý.

Không hiểu sao tôi lại nhớ tới hình ảnh anh cởi trần, cúi đầu hôn tôi ở trong phòng tắm tối hôm qua.

Bên tai nóng lên, thiêu đốt đến tận trong lòng.

Mẹ nuôi thấy mặt tôi đỏ bừng, quan tâm hỏi: “A Hỷ, sao mặt con đỏ thế, có phải tối qua tắm lâu quá nên cảm lạnh rồi không?”

Tắm rửa…

Nhớ tới chuyện tối hôm qua sau khi xong việc, Kỷ Hành dịu dàng ôm tôi vào bồn tắm, dùng vòi hoa sen rửa sạch cơ thể tôi rồi nhẹ nhàng dùng tay bôi sữa tắm cho tôi, mặt tôi càng đỏ hơn.

“A Hành, nếu không con dẫn A Hỷ đến bệnh viện con làm khám xem sao, mẹ thấy hình như con bé sốt rồi.” Mẹ nuôi nhìn Kỷ Hành vừa ngồi xuống đối diện tôi thì dặn dò anh một câu.

Ánh mắt lạnh lùng của Kỷ Hành lướt qua, tôi cứ nghĩ là anh sẽ vạch trần tôi trước mặt mọi người, nhưng anh chỉ nhẹ nhàng vâng một tiếng.

Lúc chúng tôi ra cửa, tôi ngồi ở ghế phụ, phát hiện trên ghế phụ bị tôi dán một tờ giấy: Chỗ ngồi chuyên dùng của em gái A Hỷ.

Tôi không nhịn được bật cười.

Kỷ Hành lại nghiêng người sang nhìn tôi chằm chằm, đầy vẻ tìm tòi và đánh giá.

Tôi bị anh nhìn chằm chằm mà trong lòng sợ hãi.

Chẳng lẽ anh nhận ra cơ thể này đã thay đổi linh hồn?

Tôi lắp bắp hỏi anh: “Anh, sao, sao thế?”

Anh vươn tay ra giúp tôi thắt dây an toàn, rồi xoay người ngồi cẩn thận, tay đặt lên vô lăng.

Ngón trỏ anh gõ nhịp trên vô lăng mấy lần, anh bỗng hỏi: “Cơ thể không thoải mái chỗ nào?”

“Hả?” Tôi mờ mịt nhìn anh, sau khi hiểu được ẩn ý trong câu nói của anh, mặt lại đỏ bừng, cuống quýt giải thích: “Cái, cái đó, anh, em…”

“Em rất không thoải mái, anh phải đích thân kiểm tra bên dưới cho em đó~” Tôi chưa nói dứt câu, lời nói đến bên miệng lại đổi thành lời thoại sắc tình của nữ chính.

Xấu hổ quá đi mất! Rốt cuộc là tác giả nào viết ra vậy!

Yết hầu Kỷ Hành lên xuống hai lần, tôi mất khống chế kéo tay anh qua, chậm rãi luồn vào trong váy mình.

Dừng lại! Dừng lại ngay!

Suy nghĩ của tôi như muốn phát điên, nhưng thân thể tôi vẫn đi theo nội dung cốt truyện nguyên tác.

Nhưng hình như nhìn ra được biểu cảm rối rắm và dữ tợn trên mặt tôi, Kỷ Hành rút tay về.

Tôi khẽ thở phào.

Anh bỗng chậm rãi nói: “Ngoan, ở đây không được, chân anh quá dài, sẽ ảnh hưởng đến kỹ thuật của anh, buổi tối em đến phòng anh, anh sẽ đưa em lên đỉnh.”

Tôi rất muốn từ chối, tối hôm qua vừa mới phá thân, cơ thể tôi không thể chịu được.

Nhưng miệng vẫn nói lời thoại sến sẩm: “Được nha~ em chờ nha~” 

Hết chương 01!
 
Chương 2


Edit: yyds

Beta: Amin



5

Cuối cùng thì Kỷ Hành cũng không đưa tôi đến bệnh viện.

Anh là bác sĩ, biết rõ tôi không hề bị sốt.

Anh dừng xe ở trước cổng trường của tôi.

Tôi vừa xuống xe đã nhìn thấy có đôi tình nhân đang nhân ngứa ngáy khó nhịn ngồi trên ghế đá bên đường, cô gái chủ động ngồi lên đùi chàng trai, tay chàng trai đã mò vào trong quần áo của cô gái.

Ban ngày ban mặt, nếu bị chụp lại thì làm sao?

Tuy mấy người này đều là NPC trong truyện 18+, nhưng tôi vẫn lo lắng tương lai cô gái kia sẽ gặp cảnh bạo lực mạng.

Tôi kéo túi xách, quyết đoán đi về phía họ, còn kéo cô gái xuống khỏi người chàng trai, thay cô ấy sửa sang lại quần áo trên người.

Cô ấy ngơ ngác nhìn tôi.

Tôi còn dạy dỗ cô ấy trước khi cô ấy kịp mở miệng nói chuyện: “Đây là nơi công cộng, cô là con gái, phải biết tự trọng, sao có thể vì thỏa mãn nhu cầu sinh lý nhất thời của đàn ông mà vứt bỏ thể diện của mình như vậy chứ? Cô phải biết yêu lấy chính bản thân mình, biết không?”

Hình như chưa có ai nói mấy câu như này cho cô ấy biết, cô ấy cảm ơn tôi, sau đó kéo chàng trai chạy đi.

Tôi hài lòng mỉm cười.

Hình như thay đổi nội dung cốt truyện cũng không khó lắm.

Quay đầu lại, tôi lại nhìn thấy Kỷ Hành vẫn đang đỗ xe ở ven đường.

Sao anh còn chưa đi?

Đột nhiên tôi nhớ tới nội dung cốt truyện trong sách.

Trong nguyên tác, với tính cách của nữ chính thì cô ấy chắc là sẽ rất phấn khích ngồi xổm một bên nhìn hai người kia chiến đấu kịch liệt, dù sao nữ chính là kiểu con gái không thịt không vui.

Tôi lo lắng Kỷ Hành sẽ nhận ra sự khác lạ của mình, gian nan nặn ra một nụ cười, vẫy tay với anh.

May là anh không có gì khác thường, xoay vô lăng, lái xe rời đi.

6

Tôi thở dài một hơi, đi vào tòa dạy học.

Trên đường lại đụng phải nam phụ trong sách, Tiêu Lạc.

Tính cách Tiêu Lạc cẩu thả, biết nữ chính yêu thầm Kỷ Hành nhiều năm, một lòng muốn ngủ Kỷ Hành, anh ta thì vừa giúp nữ chính bày mưu tính kế, vừa muốn làm tình với nữ chính.

Anh ta biết rõ kế hoạch chiếm lấy Kỷ Hành trong phòng tắm tối qua của nữ chính.

Vừa gặp nhau, anh ta đã đến gần cẩn thận đánh giá tôi: “Tối hôm qua hai người làm rồi?”

Tôi chột dạ phủ nhận.

Nhưng anh ta nhìn ra tôi nói dối, còn tủi thân kéo tay tôi hỏi: “Cô Tống, cô không muốn thử 3P sao? Việc này rất kích thích, thật ra thân thể tôi cũng rất tốt!”

Nội dung cốt truyện kích thích gì nữa đây?

“Tôi, tôi tôi…” Tôi đang suy nghĩ phải làm sao để từ chối ý tưởng 3P điên rồ này của anh ta, trên đầu lại đột nhiên vang lên giọng nói của Kỷ Hành.

Anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi có thể thỏa mãn em ấy!”

Rồi xong, sao nghe giống như anh đang tức giận thế?

Nhưng quan trọng hơn là không phải anh nên đến bệnh viện rồi à? Sao lại xuất hiện ở đây?

Tôi bị anh kéo đau, cổ tay trắng nõn nhanh chóng bị anh túm thành vết đỏ, lúc tôi tủi thân kêu đau anh mới buông tay, ôm tôi vào lòng.

Anh mở miệng, trong giọng nói còn mang chút chiếm hữu: “Không phải là muốn chơi trên ô tô à? Anh có thể chơi với em, nhưng em không được nghĩ đến người đàn ông khác nữa…”

A? Sao cốt truyện ngày càng điên cuồng thế, càng ngày càng xấu hổ nha!

Tôi sợ bị hư thận…

7

Theo nội dung cốt truyện gốc, chắc chắn tôi và Kỷ Hành sẽ lại chơi đến mồ hôi đầm đìa trên ô tô.

Nhưng bây giờ đang ở cổng trường, là nơi dạy học trồng người.

Tôi không muốn làm ô uế nơi này.

Lúc lời thoại sắc tình của nữ chính sắp thốt ra, tôi căng thẳng vươn tay ôm cổ Kỷ Hành, kéo anh xuống, dùng miệng chặn lại lời thoại của tôi.

Cảm nhận được hơi thở của Kỷ Hành càng ngày càng gấp gáp, tôi xấu hổ cúi đầu, nhẹ nhàng đẩy anh ra.

“Anh, em không muốn làm ở đây~ không hết mình được~”

May là Kỷ Hành vẫn khá tôn trọng suy nghĩ của tôi.

Anh kiềm chế ham muốn trong mắt, lại hôn trán tôi một cái mới xoay người rời đi.

8

Tôi quay lại phòng học để bắt đầu lên lớp, vừa vào cửa đã phải đứng hình.

Đó là một cảnh tượng dâm loạn.

Mỗi cặp đôi yêu nhau đều quên mình ôm nhau hôn nồng nhiệt.

Cay mắt.

Tôi càng ngày càng nghi ngờ tác giả của bộ truyện 18+ này là một người đàn ông không tôn trọng phụ nữ.

Tuy nói nội dung cốt truyện truyện 18+ kích thích không có giới hạn, nhưng con gái dưới ngòi bút cũng phải được tôn trọng, chứ không phải là như thế này, không chút liêm sỉ mà lộ da thịt quan hệ tình dục với mấy tên đàn ông NPC kia.

Tôi muốn thay đổi vận mệnh của tất cả nhân vật nữ trong truyện.

Tôi xụ mặt đi về phía bục giảng, chỉnh âm lượng micro đến mức cao nhất.

“Dừng lại! Tất cả mặc quần áo cẩn thận lại, quay về chỗ ngồi nghe giảng.”

Đám học sinh bất ngờ đến mức dừng tất cả động tác lại, cuối cùng cũng đặt ánh mắt trên người tôi.

Nhưng trong ánh mắt họ nhiều hơn là sự nghi ngờ và khó hiểu.

Cũng phải, nguyên nữ chính có thiết lập là thưởng thức và cổ vũ học sinh yêu sớm, sớm leo lên đàn ông hưởng đê mê, hưởng thụ niềm vui của người trưởng thành.

Cô ấy đi dạy không phải vì truyền dạy tri thức văn học mà là dạy học sinh làm thế nào để làm đàn ông vui.

“Khụ, bắt đầu từ hôm nay, không cho phép các em tình chàng ý thiếp trong phòng học, cũng không được yêu sớm.” Tôi vừa nói vừa cầm giáo trình gõ bục giảng.

Có một nữ sinh mất hứng phản bác tôi.

“Nhưng mà không phải cô nói thích một người thì phải nhanh chóng dùng cơ thể xinh đẹp trói anh ta lại à?”

Lời của cô ấy được những học sinh khác tán thành.

“Đúng vậy, trước kia cô còn nói mình 8 tuổi đã thích anh trai mình rồi!”

“Sao cô có thể để mình ăn thịt, nhưng lại bắt bọn em ăn chay?”

Tôi: “…”

Thiết lập của nguyên nữ chính điên thật sự!

Tôi muốn thay đổi nhóm NPC bị điều khiển tư tưởng và cuộc đời này, nhưng trọng trách thì nặng mà đường lại xa!

“Đúng, là cô đã dạy các em mấy thứ đó.” Tôi nhẫn nại dạy họ: “Nhưng mà bây giờ cô nhận ra những gì cô dạy các em đều sai. Cuộc đời của chúng ta không nên chỉ có mỗi tình dục, còn phải có lý tưởng và hoài bão.”

Nhưng tôi dạy họ, họ lại chẳng nghe lọt tai lấy nửa chữ.

Cả tiết học, bọn họ chỉ giữ được 5 phút không gây sự, tôi vừa mới quay lên viết bảng, họ đã quay lại như cũ.

Đau đầu thật.

Hết chương 02!
 
Chương 3


Edit: yyds

Beta: Amin



9

Tan học, tôi trở về phòng giáo viên để chấm bài môn văn.

Vừa mới mở ra, tôi đã sợ đến mức vội gấp lại.

Toàn mấy cái linh tinh gì đây, sao bọn học sinh toàn viết “Tôi và nửa kia mở khóa dáng 96” thế???

Huyệt thái dương của tôi giật giật. 

Không biết Tiêu Lạc chui từ đâu ra, tôi chưa phản ứng lại thì anh ta đã cầm lấy bài văn ở bên cạnh, mở ra đọc.

Sau khi đọc được nội dung bên trong, tai anh ta bỗng đỏ bừng, nhìn về phía tôi.

“Cô Tống cũng nghiên cứu cái này? Thật ra tôi biết, cô có muốn tôi dạy cho cô không?”

Tôi bị mấy từ sắc tình này của anh ta dọa sợ đến suýt ngã khỏi ghế.

Tôi nhớ trong nguyên tác Tiêu Lạc là con trai hiệu trưởng, vừa có tài vừa có sắc, là một giáo viên tốt, nhưng sao cứ nhìn thấy nữ chính là trong đầu chỉ toàn mấy vấn đề đồi trụy này vậy?

Tôi coi những hành động “khác lạ” này là do thiết lập phi lý, lố bịch của tác giả.

Nghĩ một lát, tôi nghiêm túc nhìn Tiêu Lạc, bắt bẻ anh ta: “Thầy Tiêu này, đây là nơi dạy học, học sinh viết ra bài văn như vậy mà anh còn có tâm trạng trêu tôi à?”

Thấy biểu cảm của tôi nghiêm túc, Tiêu Lạc cũng thôi không cợt nhả nữa.

Nhưng anh ta lúng túng gãi đầu một cái, lại hỏi vấn đề từ sâu trong linh hồn: “Cô Tống, tôi có cảm giác cô… như biến thành người khác… dạo này cô mệt mỏi lắm hả?”

Mệt mỏi…

Đúng là tối hôm qua rất mệt mỏi.

Trong đầu tôi lại vô thức hiện lên hình ảnh tối hôm qua cùng Kỷ Hành thực hành nội dung cốt truyện không có tiết tháo.

Chỉ có điều anh ta vừa hỏi cũng nhắc nhở tôi.

Ở thế giới của tôi, có một câu nói như thế này: No bụng thì nghĩ dâm dục.

Trong đầu bọn học sinh ngày nào cũng chỉ muốn làm loại chuyện kia, đơn giản là rảnh đến hoảng thôi.

Làm cho bọn họ mệt đến nỗi nằm bò ra, tôi không tin bọn họ còn có thể còn sức làm loại chuyện đó.

Một kế hoạch xuất hiện trong đầu, tôi vui vẻ cười thành tiếng.

Tiêu Lạc càng ngơ ngác nhìn chằm chằm tôi.

Tôi không giải thích, chỉ đứng dậy vỗ vai anh ta, bảo anh ta lần sau đừng để bị âm thanh trong đầu chi phối nữa, cố gắng làm một thầy giáo chính trực.

Sau khi nghe tôi nói xong, Tiêu Lạc kinh ngạc đứng đó.

10

Tôi không còn tâm trạng để ý đến Tiêu Lạc, cầm điện thoại gọi cho Kỷ Hành.

“Anh~ tối nay mấy giờ anh tan làm thế~ buổi tối em có chuyện muốn đi sâu vào thảo luận với anh một chút.”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng Kỷ Hành cười khẽ: “Ồ? Sâu như thế nào?”

Tôi không nhận ra là anh đang lái sang vấn đề khác, còn rất nghiêm túc suy tư một lúc, trả lời anh: “Có thể thảo luận đến mấy tiếng đồng hồ á, nếu anh sợ mệt thì chúng ta có thể để cuối tuần thảo luận tiếp, nhưng mà trong đầu em đã nghĩ ra rất nhiều phương pháp, muốn cẩn thận thảo luận với anh một chút.”

“Không ngờ em gái biết chơi như thế, vậy đêm nay anh trai sẽ đến phòng em, cùng em cố gắng… đi sâu vào thảo luận.”

Mấy chữ cuối cùng, anh nhấn rất mạnh.

Sau khi cúp máy, tôi cảm thấy câu này của anh cứ là lạ sao ấy.

Tới tận đêm khuya anh nhân lúc bố mẹ nuôi đã ngủ, đi tới gõ cửa phòng tôi.

Tôi vừa mở cửa ra, anh đã ôm tôi vào lòng, rồi đóng cửa phòng lại.

Tôi mờ mịt ngẩng đầu nhìn anh, vừa định hỏi anh muốn làm gì, đã bị anh ngậm lấy môi.

Tôi bị anh hôn đến nỗi mất phương hướng, hai chân như nhũn ra.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc tôi mới nhớ đến việc mình muốn làm đêm nay.

Tôi cố gắng tỉnh táo lại, sau khi đẩy anh ra thì nhấn mạnh: “Anh! Em gọi anh đến đây không phải muốn để làm loại chuyện đó với anh!”

“Ừ?” Anh đứng thẳng lên nhìn tôi: “Không phải em gái nói trong đầu có rất nhiều cách chơi, muốn cùng anh, đi sâu vào tìm tòi nghiên cứu à?”

Tôi:!!!

Tôi nói mấy lời này lúc nào!!!

Tôi nhớ lại nội dung cuộc điện thoại với anh lúc chiều, lại xem qua lời thoại của nguyên nữ chính trong sách một lần, tôi hoàn toàn không nói câu mời gọi nào như thế.

Đây rõ ràng là do anh nghĩ quá nhiều, hiểu lầm ý tôi.

“Em nói đi sâu vào thảo luận không phải loại phương pháp đi sâu vào này!” Tôi đỏ mặt, ngồi dậy.

Vì đề phòng anh còn có ý tưởng với thân thể của tôi, muốn giải khóa nhiều cách chơi mới hơn với tôi, tôi cuốn chặt chăn trên giường lên người.

Nhìn thấy tôi không phải đang nói đùa, Kỷ Hành cũng ngồi dậy theo.

Anh hỏi tôi rốt cuộc muốn thảo luận chuyện gì với anh.

Tôi nói thật cho anh nghe.

“Em biết trước kia em rất phóng đãng, nhưng bây giờ em nghĩ thông rồi, cảm thấy mình như vậy sẽ dạy hư học sinh, em không muốn làm tội nhân nghìn đời, em nghĩ rồi, chỉ cần khiến thân thể bọn họ mệt đến không buồn động đậy thì bọn họ sẽ không nghĩ đến việc làm loại chuyện đó trong lớp nữa. Nhưng em không biết cụ thể phải thực hành như thế nào, anh có thể nghĩ giúp em không?”

Sau khi nghe tôi giải thích, mặt Kỷ Hành đầy nghi ngờ đánh giá tôi.

Không ổn rồi, nguyên nữ chính không phải người sẽ nói ra mấy câu thoại như này!

Anh sẽ không phát hiện ra tôi không phải là linh hồn cũ chứ?

Tôi căng thẳng nuốt khan.

Anh càng ngày càng đến gần tôi, tay cũng vươn ra theo, kéo chăn trên người tôi.

11

“Kỷ Hành! Anh đừng được voi đòi tiên!” Tôi xấu hổ ngẩng đầu lườm anh một cái.

Anh lại cười thành tiếng.

“Được rồi, không trêu em nữa.”

“Thật ra làm bọn họ mệt rất đơn giản. Em đặt quy tắc cho lớp, mỗi ngày trước khi vào học, nữ sinh phải ngồi trên eo nam sinh để nam sinh hít đất 200 cái, sau đó nữ sinh lại cõng nam sinh đã kiệt sức nhảy cóc 200 cái. Anh cam đoan với em là bọn họ sẽ không còn tâm trí hay sức lực muốn làm loại chuyện kia nữa, dù sao thì nam sinh đều mệt đến không dậy được, nữ sinh cũng cả người nhức mỏi không động đậy được.”

Biện pháp này của anh đúng là rất đơn giản và thô bạo.

Chỉ có tôi ngây thơ còn muốn thảo luận mấy tiếng với anh liền.

Là tôi nông cạn.

Mà tôi kích động, muốn ôm anh, kết quả bị chăn lụa làm trượt chân, cả người nhào vào người anh, sau đó anh đau đớn kêu lên.

Toang rồi!

“Trứng” đi rồi!

12

Kỷ Hành được tôi đưa đến phòng cấp cứu bệnh viện ngay trong đêm.

Đây là bệnh viện anh làm, đồng nghiệp trong bệnh viện kiểm tra cho anh xong, sau đó nhìn tôi đầy ẩn ý, lại dặn dò anh: “Bác sĩ Kỷ, đêm khuya không thể chơi lớn thế đâu. Sau này tốt nhất anh nên cấm dục ba tháng, cố gắng tĩnh dưỡng một chút.”

Lúc đó sắc mặt anh kém vô cùng.

Trên đường về nhà, anh lại chất vấn tôi cố ý đúng không?

“Em nào có?!” Tôi theo bản năng phản bác.

“Vậy khóe miệng em hạ xuống chút.” Mặt anh càng đen hơn.

Xin lỗi nha.

Do tôi nghĩ đến cảnh ba tháng tiếp theo không cần chịu đựng nội dung cốt truyện chi phối nên phấn khích quá mức, nhất thời quên mất phải tém lại.

“Ây, không phải là em cười anh đâu, em vui vì anh đã cho em kiến nghị tốt như vậy á~” Tôi tìm lý do bổ sung.

Thấy sắc mặt anh càng ngày càng xấu, tôi chỉ có thể tiếp tục diễn.

“Người ta thèm thân thể anh nhiều năm như vậy rồi, lúc này mới được ăn thịt, anh lại không được, người ta đau lòng lắm đó~”

Tôi rất khâm phục bản thân, có thể nói ra được câu thoại này.

Lúc tôi cho rằng mình có thể lừa anh cho qua chuyện, Kỷ Hành thong thả nói: “Em gái đừng lo~ miệng anh trai cũng rất tuyệt.”

Tôi cứ cho là anh chém gió.

Cho đến khi về nhà, khi tôi định quay về phòng ngủ, anh lại lần nữa vào phòng tôi, đè tôi dưới người anh.

Tôi căng thẳng nhắc nhở anh: “Anh, đồng nghiệp anh nói rồi, anh phải cấm dục ba tháng.”

“Anh có miệng.” Anh vùi đầu vào cổ tôi, tay không an phận mò xuống dưới.

Xúc cảm nóng ướt chậm rãi lan khắp toàn thân, tôi lại một lần khó kiềm chế, ý loạn tình mê.

Hết chương 03!
 
Chương 4


Edit: yyds

Beta: Amin



13

Sau một đêm làm tình dài lâu và nặng nề, khắp phòng tràn đầy hơi thở kiều diễm.

Tôi xoa cái eo vừa đau vừa mỏi, càng thêm tin tưởng lời đề nghị tối hôm qua Kỷ Hành sẽ có hiệu quả.

Bây giờ tôi mệt đến độ mấy tháng tới không muốn nhìn thấy đàn ông.

Nhưng Kỷ Hành giống như có sức lực vô hạn.

À, khả năng là do tối qua không dùng eo.

Buổi sáng tôi nhìn chằm chằm vào miệng anh rất lâu, càng nhìn càng thấy nóng.

Anh cong môi cười với tôi: “Em gái lại phát… sốt à?”

Bố mẹ nuôi nghe tiếng nhìn lại, tôi sợ đến mức vội cúi đầu xuống tiếp tục ăn sáng.

Anh cố ý.

Suýt nữa còn tưởng anh muốn nói là phát tình.

May là bố mẹ nuôi không chú tới sự khác thường của hai chúng tôi, mẹ nuôi còn quan tâm bảo Kỷ Hành tìm đồng nghiệp ở bệnh viện kê cho tôi ít thuốc, tốt nhất ngày thường dẫn tôi đi rèn luyện một chút, cho thân thể khỏe mạnh.

Kỷ Hành cũng cười đáp: “Vâng mẹ, hai tối này con đều dẫn theo em gái thao luyện, nhưng xem ra là cường độ chưa đủ.”

“Em thấy đủ rồi, lại thao, thao luyện nữa là em phế mất.” Tôi căng thẳng, suýt thì lộ.

Kỷ Hành vẫn cười tủm tỉm như cũ, bố mẹ nuôi cũng không nhịn được nhắc nhở anh.

“Không nên để con bé mệt quá.”

“Vâng ạ.” Anh đáp.

Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

14

Buổi sáng vẫn là Kỷ Hành đưa tôi đến trường.

Đang định cởi dây an toàn xuống xe, tôi nhìn thấy Tiêu Lạc.

Tôi vừa định chào hỏi, đã bị Kỷ Hành ngồi ở ghế lái kéo qua, dùng nụ hôn để ngăn tôi chào anh ta.

Tiêu Lạc cũng đứng đó không đi.

Anh thì vẫn không hé miệng, còn đặt tay sẵn sau gáy tôi, hôn sâu hơn.

Mãi cho đến khi Tiêu Lạc không nhìn nổi nữa, giận dữ và xấu hổ rời đi, anh mới hài lòng buông tôi ra.

Tôi biết anh cố ý.

Nhưng nhớ tới chuyện hệ thống từng nói, tôi vẫn không nhịn được hỏi anh một câu.

“Anh, anh có yêu em không?”

Ở trong thế giới quyển sách này, không yêu cũng có thể giao lưu sâu.

Anh cũng chưa từng nói yêu nữ chính.

Nhưng nếu như anh không yêu nữ chính thì tại sao lại ghen với Tiêu Lạc?

Nhìn thấy ánh mắt chờ mong của tôi, Kỷ Hành do dự rất lâu mới nói một câu: “Anh cho rằng em giống như anh, đều chỉ thích về mặt sinh lý.”

Thích về mặt sinh lý?

Không phải là chỉ có ý tưởng với thân thể tôi thôi sao?

Ghen ghét kia cũng chỉ là không muốn thân thể tôi bị người đàn ông khác chiếm hữu?

Đáp án này của anh làm lòng tôi chua xót.

Hình như hệ thống cảm nhận được cảm xúc của tôi thay đổi, xác chết vùng dậy.

“Ký chủ, cô lại chơi thêm mấy kiểu mới đa dạng với nam chính, chắc chắn anh ta sẽ một lòng với cô.”

Tôi: …

“Thích về mặt sinh lý cũng là thích, thân thể anh ta thèm muốn cô, cô còn sợ anh ta không thật sự yêu cô à?” Thấy tôi không đáp lại, hệ thống lại nói tiếp.

Đúng vậy.

Trước kia tôi có đọc qua mấy bộ tiểu thuyết tổng tài bá đạo yêu tôi, nam chính lúc đầu đều thích làm tình với nữ chính, sau đó mới lâu ngày sinh tình.

Nghĩ đến đây, tôi lại có tinh thần.

“Không phải, anh, em không chỉ thèm muốn thân thể anh~ em còn muốn trái tim anh cơ~” Trước khi xuống xe, tôi còn bày tỏ tiếng lòng với Kỷ Hành.

Tôi nói rất chân thành.

Mặc dù Kỷ Hành không trả lời tôi, nhưng sau khi tôi xuống xe, trước khi anh nâng kính cửa sổ lên, tôi vẫn thấy khóe miệng anh không giấu được ý cười.

15

Trở lại tòa dạy học.

Tôi áp dụng biện pháp mà tối hôm qua lúc tôi và Kỷ Hành đầu ấp vai gối ở bên cửa sổ mà anh nói với tôi với đám học sinh.

Khi tôi yêu cầu nam sinh cần phải để nữ sinh ngồi trên lưng mình rồi hít đất 200 cái, nữ sinh cần cõng nam sinh nhảy cóc 200 lần, trong phòng học lập tức sôi trào.

Tôi biết bọn họ vừa khó hiểu còn cả oán giận.

Nhưng tôi vẫn như cũ nhẹ nhàng tẩy não họ: “Các em còn trẻ, nếu không tăng cường rèn luyện cơ thể, đợi đến hơn 20 tuổi thì cơ thể không còn tốt nữa, đến lúc đó các em chỉ có thể nhìn nửa kia của mình tình chàng ý thiếp với người khác ở trước mặt mình, còn em thì sao? Có lòng mà không đủ lực. Cô chỉ muốn tốt cho các em thôi, các em phải hiểu cho tấm lòng của cô chứ.”

Tôi nói rất chân thành, hình như bọn học sinh bị tôi thuyết phục thật.

Kết quả là, các lớp khác đều nghiêm túc học tập, chỉ có lớp tôi là đang vận động.

Làm xong 200 cái hít đất và 200 cái nhảy cóc, bọn học sinh mệt đến ngã ra đất, hoàn toàn không nhấc lên nổi tình thú.

Tôi hài lòng gật đầu, bảo họ quay về chỗ ngồi, tiếp tục học bài.

Tiết học đó tôi dạy rất vui vẻ.

Bởi vì không có đôi tình nhân nào thân mật trong lớp cả.

Nhưng đây chỉ là bước đầu tiên, sau đó, điều tôi cần phải làm là tẩy não họ, tôi muốn cho họ biết, học tập mới là đường ra duy nhất.

16

Để báo đáp lại, tôi dựa vào nhắc nhở của hệ thống, sau khi tan làm tôi đi tới tiệm bánh kem chuẩn bị bánh kem dâu tây cho Kỷ Hành.

Hệ thống nói Kỷ Hành thích nhất bánh kem vị này.

Nếu tôi đưa bánh kem này cho anh thì giá trị thiện cảm của anh dành cho tôi sẽ càng ngày càng cao.

Vừa đi đến cửa tiệm bánh kem, tôi đã bị một cô gái chạy từ trong tiệm ra va vào, ngã xuống đất.

Cô gái căng thẳng nói xin lỗi với tôi.

Tôi lại nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô gái đến ngẩn ra.

Là khuôn mặt giống tôi như đúc.

Cho nên, cô gái ấy chính là người mà Kỷ Hành thật sự yêu, cũng chính là chị gái sinh đôi bị nữ chính cướp mất cơ hội được nhận nuôi.

Hệ thống cũng kinh ngạc thốt lên: “Sao cô ấy lại lên sân khấu sớm thế?”

Dựa theo tiến độ nội dung trong sách, chị gái nữ chính xuất hiện vào ngày nam nữ chính kết hôn, ngày chị ấy lên sân khấu, cũng chính là ngày nữ chính bắt đầu bị nam chính đày đọa.

Hệ thống sợ đến mức vội vàng bảo tôi quay mặt đi, tuyệt đối không để chị ấy dính lấy tôi, càng không thể khiến cho Kỷ Hành biết sự tồn tại của chị ấy.

Nhưng mà…

Nguyên cốt truyện, chị gái nữ chính trước khi tìm thấy Kỷ Hành và nữ chính đã lưu lạc rất lâu, cơ thể đã bị rất nhiều người chiếm hữu.

Tôi đau lòng vì những gì chị ấy phải trải qua.

Nếu ngay từ đầu nữ chính không đánh ngất chị ấy, cướp mất vị trí được nhận nuôi của chị ấy thì chị ấy sẽ không trải qua những chuyện đáng sợ đó.

Lúc tôi ngây người, chị ấy cũng phát hiện ra dáng vẻ của tôi giống chị ấy, cẩn thận từng li từng tí gọi tên cũ của tôi: “Dao Dao.”

Hệ thống bảo tôi phủ nhận.

Tôi không làm theo ý nó, mà kéo chị gái nữ chính, gọi chị ấy: “Chị~”

Hết chương 04!
 
Chương 5


Edit: yyds

Beta: Amin



17

Tôi đưa chị gái nữ chính về nhà, cũng nói cho bố mẹ nuôi biết đây là chị gái sinh đôi của tôi, cầu xin bọn họ cho chị ấy được ở lại.

Bố mẹ nuôi là người lương thiện, vui vẻ đồng ý.

Vì thế, chị gái đến phòng tôi ở.

Tôi nghĩ, muốn thay đổi kết cục, có lẽ không phải chỉ có một biện pháp là khiến cho Kỷ Hành thật lòng yêu tôi.

Chỉ cần chị gái tha thứ cho tôi, cho dù Kỷ Hành có biết rõ chân tướng cũng sẽ không có ác ý với tôi như vậy.

Nhưng buổi tối lúc Kỷ Hành làm về nhìn thấy chị tôi, ánh mắt lóe lên chút kinh ngạc.

Tôi kéo chị gái giới thiệu với anh, cả quá trình anh biểu hiện rất lạnh lùng.

Xem ra anh hoàn toàn không biết năm đó người anh thích là chị gái hay em gái?

Tôi hỏi hệ thống chuyện này rốt cuộc là sao?

Hệ thống lại biến mất.

Cần nó làm gì chứ!

18

Bởi vì người trước đó nhận nuôi chị gái đối xử với chị ấy không tốt nên chị ấy chưa từng đi học.

Tôi quyết định để chị gái đến học tại trường mình đang giảng dạy.

Còn về thủ tục, tôi nhờ Tiêu Lạc làm giúp.

Vì cảm ơn Tiêu Lạc, buổi tối tôi dẫn theo chị gái mời Tiêu Lạc ăn cơm.

Nói là ăn cơm, tôi cảm giác ánh mắt của Tiêu Lạc càng muốn ăn tôi hơn.

Quả nhiên, thiết lập hình tượng nhân vật trong sách của anh ta rất khó thay đổi, haiz.

Bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể chủ động nói chuyện, thảo luận về triết học chủ nghĩa Mác Lênin với anh ta.

Tôi không tin cái này không thể gột rửa mấy suy nghĩ đồi trụy kia trong đầu anh ta.

Vẻ mặt anh ta như gặp quỷ, nhưng vẫn thuận theo cùng thảo luận với tôi.

Càng thảo luận, ánh mắt của anh ta càng trong veo, cuối cùng kiên định như là vào Đảng.

Ừm, tôi rất hài lòng.

Sau đó, mỗi lần gặp lại anh ta, tôi bảo anh ta đọc một lần giá trị quan cốt lõi của chủ nghĩa xã hội, lâu dần, anh ta bắt đầu tránh xa tôi, thậm chí nói thầm sau lưng với người khác: “Cô Tống bị điên rồi hay sao ấy.”

Kệ bọn họ nghĩ thế nào, chỉ cần đầu óc bọn họ không bị nội dung cốt truyện trong sách khống chế, lúc nào cũng muốn làm loại chuyện kia, đặt ý nghĩ ở chính đạo, tôi có thế nào cũng không sao cả.

Nhưng khi tôi một lòng một dạ quan tâm đến học sinh và chị gái, có người phải kìm nén đến điên rồi.

19

Đêm nay, sau khi chị tôi ngủ, Kỷ Hành gõ cửa phòng tôi.

Bởi vì chị tôi ở đây nên tôi yên tâm mở cửa cho anh.

Sau khi đi vào, anh thuận thế đè tôi lên tường, hung hăng hôn.

Vừa nghĩ tới chị tôi vẫn nằm trên giường, tôi xấu hổ không thôi.

Tôi oán trách muốn anh thả ra, ra hiệu cho anh là chị tôi vẫn ở đây, bảo anh chú ý hình tượng một chút, ảnh hưởng không tốt.

Nhưng cánh tay anh ôm tôi không chịu buông lỏng, thậm chí còn hôn cổ tôi, muốn triền miên với tôi.

Tôi bị anh hôn đến hai chân như nhũn ra, nhưng một chút lý trí cuối cùng vẫn để tôi đẩy anh ra.

Ánh mắt anh bi thương nhìn tôi.

“Thân thể của em không muốn anh?”

Lại cúi đầu nhìn chỗ nào đó của mình một cái.

“Thân thể anh rất nhớ em.”

Tôi nhìn theo tầm mắt của anh.

Nhìn ra rồi, rất nhớ tôi.

Nhưng tôi không thể tiếp thu được chuyện cùng anh chơi trò kích thích như thế khi có chị gái ở bên cạnh.

Hình như anh nhìn ra tâm tư của tôi, dứt khoát ôm ngang tôi lên, đưa tôi đến phòng của anh.

Lúc tình nồng nhất, tôi khẽ rên thành tiếng.

Cái này trong mắt Kỷ Hành thành một loại cổ vũ.

Vì thế tôi và anh từ trên giường đến dưới đất, rồi tới bên cửa sổ, cuối cùng quay lại trên bàn máy tính của anh.

Sau khi tôi kiệt sức, anh lại ôm tôi đến phòng tắm, lau người cho tôi một lần.

Sau đó tắm rửa lại lau súng cướp cò, anh lại ôm tôi làm thêm một lần.

Tôi xin tha mấy lần, anh chỉ nói một câu.

“Ai bảo em đêm đó làm nó bị thương, làm nó phải kìm nén hơn ba tháng.”

Rồi rồi rồi, anh trả thù.

20

Nhưng mà theo thời gian chị gái ở lại nhà chúng tôi càng ngày càng dài, thời gian hệ thống xuất hiện cũng càng ngày càng ít.

Lúc học sinh lớp tôi dạy đều đặt suy nghĩ lại hết lên trên bài vở, thành tích cuối kỳ tất cả đều được loại A, nó lại nói tạm biệt tôi.

Tôi bối rối.

Tôi vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ mà.

Lần nào Kỷ Hành cũng chỉ muốn làm tôi, hoàn toàn chưa từng nói yêu tôi.

Mặc dù anh không có chút hứng thú gì với chị của tôi, nhưng tôi luôn cảm thấy hướng đi của cốt truyện đã hoàn toàn khác với hướng đi nội dung cốt truyện mà hệ thống nói với tôi.

Thế mà hệ thống lại xin lỗi tôi.

“Xin lỗi ký chủ, thật ra tôi không phải hệ thống truyện 18+, tôi là hệ thống cứu rỗi, tôi vì cứu rỗi cô mà sinh ra.”

Cứu rỗi tôi?

Tôi rất bất ngờ.

Đột nhiên, kí ức kiếp trước truyền vào trong đầu tôi.

Tôi nhớ ra rồi.

Trong thế giới cũ, tôi cũng là một cô nhi, bất hạnh là tôi gặp phải bố mẹ nuôi xấu, bọn họ không thật lòng muốn nhận nuôi tôi, chỉ muốn tôi kiếm tiền cho họ.

Tôi lừa bọn họ, bảo chỉ có lên đại học thì tôi mới có thể kiếm được nhiều tiền hơn, mua căn nhà rộng hơn cho họ, họ mới bằng lòng cho tôi học đại học.

Nhưng tôi vừa tốt nghiệp đại học, họ đã ép tôi gả cho đứa con trai ngốc của trưởng thôn, bởi vì người ta đưa 30 vạn tệ tiền hỏi cưới.

Trên đường bỏ trốn tôi bị tai nạn giao thông, vào thời khắc cuối cùng trước khi lý trí biến mất, tôi đã ước nguyện với thần linh, cầu xin thần linh cho tôi được yêu đương một lần, để tôi gặp được một gia đình yêu thương tôi, nếu như còn có thể thì để tôi sung sướng quên lối về trên người đàn ông.

Vì thế linh hồn tôi được đưa vào bộ truyện 18+ này.

Hệ thống truyền cho tôi nội dung cốt truyện sai lệch, dẫn dắt tôi từng bước thay đổi nội dung cốt truyện, khiến cho tôi cảm nhận tình yêu, để cho tôi dũng khí để yêu.

Hóa ra là vậy.

Tôi lựa chọn giữ chị gái lại chẳng qua chỉ là vì chuyện chị gái gặp phải là chuyện tôi đã từng trải qua.

Nói là tôi cứu rỗi chị gái, không bằng nói là tôi cứu rỗi chính bản thân mình.

Vậy thì tất cả đã rõ.

Rõ ràng người lúc trước bố mẹ nuôi muốn nhận nuôi là chị gái của tôi, tôi dẫn chị gái về, lúc giới thiệu với họ, bố mẹ nuôi và Kỷ Hành rõ ràng đều không có phản ứng gì, không phải nội dung cốt truyện xuất hiện bug.

Mà tôi chính là lựa chọn ngay từ ban đầu kia.

Hết chương 05!
 
Chương 6: Hoàn


Edit: yyds

Beta: Amin



21

“Được rồi, ký chủ, chúc cô sau này tiếp tục đê mê ngất ngây với nam chính nha~”

Hệ thống nói câu này xong, tôi không thể nói chuyện với nó nữa.

Tôi biết, nó muốn đi cứu rỗi người khác.

Nếu như vậy, tôi còn do dự cái gì nữa?

Đương nhiên là phải hưởng thụ cho đã rồi.

Tôi học các cách kích thích mới trên mạng, gửi cho Kỷ Hành đang làm ở bệnh viện, còn gửi thêm sticker quyến rũ.

Anh nhanh chóng trả lời: Đêm nay anh trai sẽ làm em không xuống được giường.

Tôi: Em không tin~

Tôi dám nói như thế là có lý do.

Bởi vì hôm nay anh đi làm tình nguyện, rất mệt mỏi.

Dựa theo những gì anh nói với tôi trước đó, anh mệt như vậy, đêm nay không cách nào phát huy.

22

Buổi tối, tôi yên tâm thoải mái ngủ sớm.

Ngủ được một lúc thì có người nằm trên người tôi.

Tôi mở mắt ra, phát hiện là Kỷ Hành.

“Em gái ngoan, không phải em mới học được kiểu chơi mới à? Anh trai muốn được mở mang kiến thức.”

Tôi nhìn chằm chằm vào nửa người dưới anh một lúc lâu.

“Anh không mệt à?”

Kỷ Hành vẻ mặt khinh thường: “Mệt đến đâu cũng có thể làm.”

Nhưng cách chơi mới của tôi thật sự rất kích thích.

Lần đầu tiên Kỷ Hành nói tạm dừng với tôi.

Tôi giả ngu: “Anh trai, anh không được hả?”

Tôi chưa từng yêu đương, hoàn toàn không biết câu nói này có lực sát thương lớn như thế nào với đàn ông.

Vì thế tôi bị người đàn ông ngoài miệng kêu mệt này lật người, tiếp tục…

Đêm đó tôi xin tha cả đêm, nhưng anh không hề có ý định buông tha tôi.

“Em nói anh trai em thật tuyệt đi!”

Tôi xấu hổ nói mấy chữ này xong, anh lại ôm tôi ngồi trên háng anh.

“Ngoan, em đừng nhúc nhích, anh động.”

Tôi:???

Không phải anh muốn dừng lại à?

Đồ lừa đảo? Miệng lưỡi đàn ông đúng là không đáng tin chút nào!

23

Kết quả của việc ngày đêm phóng túng đó chính là tôi ngoài ý muốn mang thai.

Kỷ Hành nhìn chằm chằm que thử thai trong tay tôi 3 giây, sau đó quỳ một chân xuống, móc nhẫn kim cương từ trong túi ra cầu hôn tôi.

Tôi:???

Sao anh lại có nhẫn?

“Bắt đầu từ ngày anh phát hiện em muốn ngủ anh, anh đã muốn kết hôn với em rồi.” Anh nhìn ra sự nghi ngờ của tôi, giải thích với tôi.

“Nhẫn là sau hôm ở phòng tắm kia, anh lén đo cỡ tay em, đặt làm theo yêu cầu.”

Hóa ra anh đã sớm có mưu đồ với tôi.

Nhưng mà tôi vẫn chưa nhận nhẫn.

Thân phận của hai chúng tôi dù sao cũng là anh em khác cha khác mẹ, tôi sợ bố mẹ nuôi không tiếp thu được chuyện hai chúng tôi như này.

Không ngờ sau khi anh biết được tôi nghĩ gì, đêm đó anh kéo tôi cùng quỳ trước mặt bố mẹ nuôi, thẳng thắn nói mình từng bước quyến rũ tôi như thế nào, lại từng bước để tôi mang thai thế nào.

Mặc dù dựa theo nội dung cốt truyện, phải là tôi quyến rũ anh trước mới phải.

Bố mẹ nuôi chỉ hơi sửng sốt, lập tức quay lại nhìn về phía chị tôi.

“Con là chị gái của A Hỷ, con thấy thế nào? Con có đồng ý để A Hành nhà chúng ta lấy A Hỷ không?”

Hả?

Tôi và Kỷ Hành đều ngây người.

Chị tôi không nhịn nổi, cười thành tiếng.

Chị ấy nói chị ấy đã biết chuyện của tôi và Kỷ Hành từ lâu rồi, chỉ là lần nào hai đứa tôi cũng lén lút, làm chị ấy muốn ship CP cũng phải cẩn thận.

Kỷ Hành rất bất ngờ, vui mừng vội đứng dậy kích động nhìn về phía chị tôi.

“Chị, chị đồng ý?”

Chị tôi gật đầu thật mạnh.

Mà tôi cũng được Kỷ Hành ôm chặt vào lòng.

Đúng như hệ thống mong muốn, sau này tôi thật sự cùng Kỷ Hành trải qua tháng ngày đê mê ở thế giới này.

Hết chương 06!

Hoàn
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top